1
00:00:28,800 --> 00:00:34,300
S01E02: Traces to Nowhere
Các Dấu Vết Không Đến Đâu
2
00:00:35,800 --> 00:00:42,950
Dịch: VictorR
02/21/2016
3
00:00:43,100 --> 00:00:50,100
{\an8}Synced by chebinhdan.com
4
00:02:04,800 --> 00:02:08,950
Diane. 6:18 sáng Phòng 315,
5
00:02:09,310 --> 00:02:11,950
khách sạn Great Northern
trên đây ở Hạt Twin Peaks.
6
00:02:12,240 --> 00:02:15,230
Đã ngủ khá ngon. Phòng không hút thuốc,
không có mùi thuốc lá.
7
00:02:15,540 --> 00:02:18,180
Đó là một quyết định tốt
cho một người di chuyển vì công tác.
8
00:02:18,470 --> 00:02:22,340
Một gợi ý của cây
linh sam Douglas trong không khí.
9
00:02:22,600 --> 00:02:24,400
Như Cảnh sát Trưởng Truman đã chỉ rõ,
10
00:02:24,401 --> 00:02:26,600
mọi thứ trong khách sạn này đều
được hứa, họ đã thi hành.
11
00:02:26,740 --> 00:02:29,650
Sạch sẽ,
phòng với giá cả hợp lý.
12
00:02:29,960 --> 00:02:32,300
Điện thoại hoạt động,
phòng tắm hảo hạng:
13
00:02:32,301 --> 00:02:34,500
không dò, nhiều nước nóng
14
00:02:34,500 --> 00:02:38,670
và áp suất ổn định có thể là lợi ích
ngoại vi của thác nước bên ngoài.
15
00:02:39,030 --> 00:02:41,100
Nệm cứng nhưng không quá cứng.
16
00:02:41,101 --> 00:02:43,700
Không có các cục sần,
như lần đó tôi nói với bà ở El Paso.
17
00:02:43,700 --> 00:02:45,750
Lần đó quả là một ác mộng!
18
00:02:46,020 --> 00:02:49,170
Nhưng tôi đã kể cho bà nghe chuyện đó
một vài lần rồi, phải không, Diane?
19
00:02:49,440 --> 00:02:51,580
Vẫn chưa thử cái TV.
Trông như TV cáp,
20
00:02:51,581 --> 00:02:54,081
có lẽ không có vấn đề
về bắt sóng.
21
00:02:54,200 --> 00:02:57,200
Nhưng thử nghiệm thật của
bất kỳ khách sạn nào
22
00:02:57,201 --> 00:02:59,600
là tách cà phê sáng đó,
23
00:02:59,600 --> 00:03:01,820
mà tôi sẽ trở lại với bà
trong khoảng nửa giờ nữa.
24
00:03:11,350 --> 00:03:15,100
Diane, nó lại chấn động tôi nữa
hồi sáng sớm hôm nay,
25
00:03:15,450 --> 00:03:18,250
có hai điều tiếp tục gây
trở ngại cho tôi,
26
00:03:18,300 --> 00:03:22,120
chẳng những cho một đặc vụ của Cục,
mà còn cho một con người.
27
00:03:22,470 --> 00:03:26,460
Chuyện gì đã thực sự diễn ra giữa
Marilyn Monroe và gia đình Kennedy?
28
00:03:26,820 --> 00:03:30,520
Và ai đã thật sự bóp cò vào
Tổng thống John F.Kennedy?
29
00:03:34,420 --> 00:03:36,810
Chờ chút. Chờ một phút.
30
00:03:48,340 --> 00:03:53,290
Bà biết không, cái này, xin lỗi,
là một tách cà phê tuyệt hảo.
31
00:03:53,990 --> 00:03:57,140
Tôi đã uống không biết bao nhiêu
tách cà phê trong đời rồi.
32
00:03:57,400 --> 00:03:59,700
Đây là một trong
những cái hạng nhất.
33
00:03:59,840 --> 00:04:02,140
Tôi muốn 2 trứng thật chín.
34
00:04:02,141 --> 00:04:05,040
Nó cứng trong động mạch,
nhưng thói quen cũ khó bỏ.
35
00:04:05,400 --> 00:04:09,575
Cũng cứng cỡ như trứng.
Thịt heo cắt lát, siêu ròn.
36
00:04:09,600 --> 00:04:14,100
Gần như cháy vậy. Nướng.
Cái đó tuyệt.
37
00:04:14,390 --> 00:04:18,540
Và tôi muốn nước bưởi,
38
00:04:21,160 --> 00:04:23,160
vắt từ quả bưởi tươi.
39
00:04:25,510 --> 00:04:27,510
Tên tôi là Audrey Horne.
40
00:04:30,520 --> 00:04:34,070
Đặc vụ Dale Cooper
thuộc Cục Điều Tra Liên Bang.
41
00:04:38,350 --> 00:04:40,300
Tôi có thể ngồi đây không?
42
00:04:40,350 --> 00:04:43,700
Trừ phi tôi đoán sai,
cha cô là Benjamin Horne,
43
00:04:43,700 --> 00:04:45,290
chủ nhân cơ sở này,
44
00:04:45,291 --> 00:04:47,790
nên tôi thấy cô có thể
ngồi ở bất cứ chỗ nào cô thích.
45
00:04:48,040 --> 00:04:50,240
Xin nói thêm là
rất hân hạnh cho tôi.
46
00:04:50,241 --> 00:04:52,440
Cám ơn ông.
47
00:04:55,440 --> 00:04:58,440
Ông ở đây để điều tra
cái chết của Laura Palmer.
48
00:04:58,530 --> 00:05:00,530
Cô là bạn của cô ta à?
49
00:05:03,600 --> 00:05:08,260
Không hẳn đâu. Laura dạy kèm
anh Johnny của tôi 3 lần mỗi tuần.
50
00:05:09,000 --> 00:05:12,100
Johnny 27 tuổi,
và anh ấy đang học lớp 3.
51
00:05:12,200 --> 00:05:16,250
Anh ấy có vấn đề về
cảm xúc. Nó là di truyền.
52
00:05:16,550 --> 00:05:18,940
Ông có thích chiếc nhẫn
của tôi không?
53
00:05:21,000 --> 00:05:23,380
Rất xinh.
54
00:05:26,600 --> 00:05:30,660
Ông biết không, đôi khi
tôi đỏ mặt, cái đó lý thú đấy.
55
00:05:32,700 --> 00:05:35,790
Lòng bàn tay ông có ngứa
bao giờ chưa?
56
00:05:48,400 --> 00:05:51,330
- Chào, ông Phó.
- Chào cô Lucy.
57
00:05:51,400 --> 00:05:55,540
Đặc vụ Cooper, tôi có một loại
nhân mứt đặc biệt cho ông.
58
00:05:55,690 --> 00:05:58,600
Cảnh sát Trưởng ở trong phòng họp.
Là phòng có cửa đối diện với...
59
00:05:58,910 --> 00:06:01,360
Tôi sẽ tìm ông ta ở trong
phòng họp.
60
00:06:05,140 --> 00:06:06,930
Này, ba lấy ba.
61
00:06:07,520 --> 00:06:10,030
Chúng ta hãy đưa James Hurley
từ phòng giam số 4 lên nói chuyện đi.
62
00:06:10,031 --> 00:06:12,310
Cậu ta yêu Laura Palmer.
63
00:06:12,400 --> 00:06:14,000
Tôi dám cá cô ta đã nói
64
00:06:14,001 --> 00:06:16,251
với cậu ta mọi tin tức cô ta biết
về Mike và Bobby đấy.
65
00:06:16,340 --> 00:06:18,610
Rồi chúng ta sẽ nói với
hai nghi phạm kia.
66
00:06:18,700 --> 00:06:21,300
Hãy kiểm tra xe của Bobby
từ đầu đến cuối đi.
67
00:06:21,300 --> 00:06:23,450
Cũng kiểm tra việc khám nghiệm
tử thi của Laura Palmer
68
00:06:23,451 --> 00:06:24,875
xem có kết quả gì không.
69
00:06:24,900 --> 00:06:26,910
Ồ, chúng ta sẽ nói chuyện
với ông bà Palmer,
70
00:06:26,911 --> 00:06:29,161
nhưng hãy cho họ thời gian để họ
vơi bớt đau buồn đã.
71
00:06:29,200 --> 00:06:32,420
Chúng ta đã có lộ trình cho ngày
hôm nay. Hãy họp lại trong 3 phút.
72
00:06:32,670 --> 00:06:34,780
Tôi thật sự phải đi tiểu cái.
73
00:06:35,570 --> 00:06:39,450
Nhân đây, cà phê ở Great Northern,
không thể tin được.
74
00:06:47,820 --> 00:06:50,570
Harry, như ông biết đấy,
tôi đã đỡ đẻ Laura.
75
00:06:50,870 --> 00:06:52,670
Tôi biết cô ta suốt đời cô ta.
76
00:06:52,671 --> 00:06:55,240
Cô ta là con gái của
người bạn thân nhất của tôi.
77
00:06:55,260 --> 00:06:57,460
Tôi không thể chịu nổi
việc tự tay khám nghiệm tử thi,
78
00:06:57,500 --> 00:07:01,680
nên tôi đã gọi
Joe Fielding từ Fairvale đến.
79
00:07:02,030 --> 00:07:04,030
Ông ta đã làm việc khám nghiệm
tử thi, tôi trợ giúp thôi.
80
00:07:04,031 --> 00:07:07,231
Đây là những gì ông ta tìm ra.
81
00:07:07,420 --> 00:07:11,100
Giờ chết ước lượng là
giữa nửa đêm và 4:00 sáng.
82
00:07:11,400 --> 00:07:15,150
Cái giết cô ta là mất máu.
Rất nhiều vết thương nông.
83
00:07:15,200 --> 00:07:18,760
Không vết nào đủ nặng
để gây ra cái chết.
84
00:07:18,900 --> 00:07:22,670
Có các vết cắn trên vai
và trên lưỡi,
85
00:07:23,940 --> 00:07:26,770
có lẽ là do tự gây ra.
86
00:07:27,500 --> 00:07:29,520
Các mô bị tổn thương trên cổ tay,
87
00:07:29,521 --> 00:07:32,021
mắt cá chân, cánh tay,
chỗ cô ta bị trói.
88
00:07:32,300 --> 00:07:36,290
Chúng tôi đang chờ thử nghiệm
độc chất cho việc dùng thuốc.
89
00:07:37,600 --> 00:07:40,380
Trong vòng 12 giờ qua
90
00:07:40,420 --> 00:07:45,010
cô ta đã có quan hệ tình dục
với ít nhất ba người nam.
91
00:07:46,270 --> 00:07:48,340
Ông cũng đã khám
Ronnette Pulaski, luôn hả?
92
00:07:48,570 --> 00:07:50,570
Vâng, thưa ông.
93
00:07:50,530 --> 00:07:53,780
Không còn hồ nghi gì
trong đầu tôi là cùng can phạm
94
00:07:53,960 --> 00:07:57,110
đã tấn công cả hai người họ
trong toa xe lửa đó.
95
00:07:57,430 --> 00:08:02,220
Bác sĩ à, khi nào, nếu có, Ronnette
có thể nói với chúng tôi vậy?
96
00:08:02,570 --> 00:08:07,490
Cô ta đã bị chấn thương đầu
nghiêm trọng. Hãy còn sớm để nói.
97
00:08:07,880 --> 00:08:12,720
Thêm vào đó là tác động
tâm sinh lý của sự sợ hãi,
98
00:08:14,400 --> 00:08:20,000
có lẽ do chứng kiến những gì
đã xảy ra cho Laura trước khi cô ta...
99
00:08:25,400 --> 00:08:27,430
quá đẹp.
100
00:08:32,050 --> 00:08:35,040
Ai có thể làm một việc
như vậy chứ?
101
00:08:37,730 --> 00:08:39,480
Leo.
102
00:08:41,740 --> 00:08:44,040
Leo, cưng à,
em phải đi làm bây giờ
103
00:08:44,041 --> 00:08:46,260
và Norma sẽ đến đây
bất cứ lúc nào.
104
00:08:47,180 --> 00:08:48,850
Leo.
105
00:08:49,850 --> 00:08:51,750
Em đã rửa đôi ủng
của anh chưa?
106
00:08:52,660 --> 00:08:55,090
Rồi, em đã giặt quần áo luôn.
107
00:08:55,700 --> 00:08:57,740
Tất cả chúng à?
108
00:08:58,260 --> 00:08:59,990
À, phải.
109
00:09:02,230 --> 00:09:03,780
Không, em đã không.
110
00:09:08,410 --> 00:09:12,410
- Được, Leo, khi em về nhà, em sẽ giặt.
- Ngay bây giờ, Shelly.
111
00:09:15,440 --> 00:09:17,140
Được thôi.
112
00:09:40,100 --> 00:09:42,380
Máu.
113
00:09:42,650 --> 00:09:45,050
Shelly, Norma ở đây này.
114
00:09:49,630 --> 00:09:52,780
Shelly, em có nghe anh nói
Norma ở đây không?
115
00:09:53,100 --> 00:09:55,380
Rồi, em đã nghe, Leo.
116
00:09:59,900 --> 00:10:02,240
Anh sẽ ghé vào lúc bữa tối nay.
117
00:10:06,940 --> 00:10:10,040
Hãy là một cô bé ngoan và để dành
cho anh một miếng bánh đấy.
118
00:10:12,620 --> 00:10:14,820
Chắc chắn rồi, Leo.
119
00:10:24,800 --> 00:10:28,760
James, anh đã bị bắt vì nghi ngờ
là hung thủ giết Laura Palmer.
120
00:10:29,000 --> 00:10:31,500
Anh không có hồ sơ tội phạm
nào trước kia, phải không?
121
00:10:31,700 --> 00:10:33,500
Không gì, không, thưa ông.
122
00:10:42,500 --> 00:10:45,480
Có phải anh đã thu
cuốn băng hình này không?
123
00:10:52,600 --> 00:10:55,480
Nó là xe của anh, phải không?
124
00:10:59,100 --> 00:11:03,920
Vâng, thưa ông. Ba đứa tụi tôi
lên đó hai Chủ Nhật trước đây.
125
00:11:05,400 --> 00:11:09,000
James, anh đã yêu Laura.
126
00:11:09,100 --> 00:11:12,950
Hai người anh đã gặp nhau
một cách bí mật.
127
00:11:13,000 --> 00:11:15,600
Không ai khác ở trường hay
bất kỳ bạn bè nào
128
00:11:15,601 --> 00:11:17,651
của cô ta biết về chuyện đó.
129
00:11:17,700 --> 00:11:19,960
Cô ta là nữ hoàng
homecoming nhà trường,
130
00:11:19,961 --> 00:11:21,981
có hẹn với trưởng đội football,
131
00:11:22,000 --> 00:11:25,270
anh nghĩ anh có thể giữ
bí mật quan hệ này bao lâu?
132
00:11:27,000 --> 00:11:29,860
Nó bí mật là vì đó
là cách cô ta muốn vậy.
133
00:11:30,160 --> 00:11:33,200
Tại sao?
Cô ta sợ Bobby à?
134
00:11:35,600 --> 00:11:40,690
- Tôi nghĩ là vậy.
- Vậy cô ta đang dùng cocain?
135
00:11:42,500 --> 00:11:43,799
Phải.
136
00:11:43,800 --> 00:11:46,580
Anh đã dùng cocaine với cô ta
bao giờ chưa?
137
00:11:46,890 --> 00:11:50,480
Không. Tôi đã cố ngăn cản cô ta.
Và cô ta đã thôi. Một thời gian.
138
00:11:50,770 --> 00:11:52,790
Tại sao cô ta hút lại?
139
00:11:54,800 --> 00:11:59,000
- Có gì đó đã xảy ra cách đây 2 ngày.
- Cái gì? Cái gì đã xảy ra?
140
00:12:00,100 --> 00:12:02,550
Tôi không biết.
141
00:12:02,689 --> 00:12:04,799
Tôi nghĩ cái gì đó đã làm
cô ta sợ bởi vì cô ta
142
00:12:04,800 --> 00:12:07,130
đã không gặp tôi hay nói với tôi.
143
00:12:14,200 --> 00:12:16,300
Anh đã gặp cô ta lần cuối
khi nào?
144
00:12:18,200 --> 00:12:20,650
Đêm cô ta bị chết.
145
00:12:21,900 --> 00:12:24,600
Cô ta đã lén ra khỏi nhà
vào khoảng 9:30.
146
00:12:24,700 --> 00:12:29,810
Khoảng 12:30, tôi đã dừng xe
ở ngọn đèn góc Sparkwood và 21.
147
00:12:29,900 --> 00:12:33,350
Và cô ta nhảy xuống và bỏ chạy.
148
00:12:36,700 --> 00:12:40,100
Tôi đã không gặp lại cô ta nữa.
149
00:12:43,200 --> 00:12:45,780
Anh đã có một vụ cãi lộn?
150
00:12:46,870 --> 00:12:51,630
Không hẳn. Nhưng cô ta đã nói
cô ta không thể gặp tôi nữa.
151
00:12:51,800 --> 00:12:53,550
Tại sao vậy?
152
00:12:55,000 --> 00:12:57,430
Cô ta đã không nói gì.
153
00:13:02,600 --> 00:13:04,700
Nhận ra dây chuyền này chứ?
154
00:13:07,800 --> 00:13:10,070
Vâng, thưa ông.
155
00:13:19,600 --> 00:13:22,300
James, cái gì đã xảy ra
vào ngày 5 tháng Hai,
156
00:13:22,700 --> 00:13:26,640
và ai có nửa còn lại
của trái tim này vậy?
157
00:13:32,000 --> 00:13:35,920
James, đoán tại sao em
quá vui hôm nay đi.
158
00:13:36,250 --> 00:13:40,370
Bởi vì da em quá mịn
và mùi của em quá thơm?
159
00:13:40,730 --> 00:13:43,120
- Không đâu.
- Tại sao vậy?
160
00:13:48,000 --> 00:13:52,050
Bởi vì em thật sự tin
rằng anh yêu em.
161
00:13:56,000 --> 00:13:59,420
Giờ tim em thuộc về anh.
162
00:14:03,900 --> 00:14:06,650
Tôi không biết.
163
00:14:10,200 --> 00:14:11,800
Chết tiệt.
164
00:14:14,800 --> 00:14:17,410
Cái áo sơ mi đó đâu rồi?
165
00:14:21,740 --> 00:14:23,740
Không!
166
00:14:34,000 --> 00:14:38,100
Ê, Bopper, từ lúc nào Leo Johnson
đã gọi lại nhà bố mẹ tớ vậy?
167
00:14:39,700 --> 00:14:44,700
- Leo đã gọi cậu à?
- Hôm qua. Hắn đang tìm cậu.
168
00:14:45,200 --> 00:14:49,000
Hắn muốn biết một nửa
số tiền còn lại ở đâu.
169
00:14:50,090 --> 00:14:52,390
Cậu đã nói với hắn
thế nào vậy, Snake?
170
00:14:52,480 --> 00:14:54,780
Như tới biết được,
hắn vẫn chưa có được tí nào,
171
00:14:54,830 --> 00:14:58,130
vì tớ nghĩ chúng ta lẽ ra
phải đưa nó cho hắn hôm nay.
172
00:14:58,290 --> 00:15:03,290
Phải, à, tớ đã
đưa cho hắn một nửa rồi.
173
00:15:07,800 --> 00:15:10,000
Cậu đã gặp hắn khi nào?
174
00:15:10,080 --> 00:15:14,780
- Này, tớ đã gặp hắn đêm khác, nhá?
- Đêm nào chứ?
175
00:15:14,920 --> 00:15:17,520
Đêm Laura chết đấy.
176
00:15:17,640 --> 00:15:19,140
Tớ đã gặp Leo,
177
00:15:19,300 --> 00:15:23,750
bởi vì tớ đã háu tiêu
10 ngàn đô này quá.
178
00:15:25,330 --> 00:15:27,400
Thế nửa còn lại thì sao?
179
00:15:28,970 --> 00:15:34,270
- Nó ở trong hộp an toàn của Laura.
- Vậy cậu đã không lấy lại từ nàng?
180
00:15:34,570 --> 00:15:37,670
Cô nàng lẽ ra phải đưa ra
hôm nay, thế mà nàng đã đi rồi.
181
00:15:37,710 --> 00:15:40,780
Vậy chúng ta làm sao
có 10 xấp cho Leo đây?
182
00:15:41,000 --> 00:15:44,000
Tớ không biết. Có lẽ chúng ta có thể
bán bóng đèn cho từng nhà một.
183
00:15:44,100 --> 00:15:46,400
Cái đó tuyệt.
Cái đó thật là... tuyệt đấy.
184
00:15:46,450 --> 00:15:49,650
- Cái này không vui đâu, Bobby.
- Tớ có đang cười đâu.
185
00:15:49,800 --> 00:15:51,660
Chúng ta may mà ở trong tù.
186
00:15:51,661 --> 00:15:53,786
Cậu biết Leo sẽ làm gì khi
chúng ta ra tù mà.
187
00:15:53,950 --> 00:15:55,300
Im đi, cha.
188
00:15:55,390 --> 00:15:58,690
Đừng nói lấy một chữ về Leo Johnson.
Cậu không biết...
189
00:15:58,820 --> 00:16:00,790
Leo Johnson.
190
00:16:52,500 --> 00:16:54,770
Cứu tôi.
191
00:16:57,180 --> 00:16:58,680
Mẹ à.
192
00:16:59,350 --> 00:17:01,050
Mẹ.
193
00:17:01,610 --> 00:17:03,560
Chào con, cưng.
194
00:17:03,780 --> 00:17:06,820
Sao mẹ không gọi con dậy?
Con phải đến văn phòng Cảnh sát Trưởng.
195
00:17:07,000 --> 00:17:08,820
Họ đã gọi hồi sáng nay
196
00:17:08,821 --> 00:17:10,881
và nói rằng họ có thể chờ
đến ngày mai gặp con.
197
00:17:10,900 --> 00:17:13,490
Bọn ta nghĩ con cần phải nghỉ.
198
00:17:13,500 --> 00:17:15,870
Con đã đánh thức bố mẹ bằng
tiếng khóc trong giấc ngủ tối qua.
199
00:17:15,871 --> 00:17:17,776
Con có nhớ không?
200
00:17:17,870 --> 00:17:21,420
Không. Thật à?
201
00:17:21,600 --> 00:17:25,850
Mẹ cảm thấy rất buồn cho con.
Mẹ thật xin lỗi quá.
202
00:17:26,900 --> 00:17:29,430
Mẹ à, thật quá kỳ lạ.
203
00:17:32,200 --> 00:17:34,200
Con biết con sẽ buồn
và con buồn,
204
00:17:34,241 --> 00:17:36,841
một phần trong lòng con buồn.
205
00:17:38,200 --> 00:17:40,430
Nhưng cứ như...
206
00:17:41,300 --> 00:17:44,880
cứ như là con có
một giấc mơ đẹp nhất
207
00:17:46,200 --> 00:17:48,740
và ác mộng ghê gớm nhất
trong cùng lúc vậy.
208
00:17:48,970 --> 00:17:52,790
Cha con bảo con đã gặp một cậu
tên là James Hurley tối qua.
209
00:17:53,009 --> 00:17:54,799
Cái này có liên quan gì
đến hắn không?
210
00:17:54,800 --> 00:17:56,780
Cái này có thể chỉ giữa mẹ
và con thôi không?
211
00:17:56,700 --> 00:17:58,390
Tất nhiên rồi.
212
00:17:59,500 --> 00:18:04,100
James và Laura đã gặp nhau
trong 2 tháng qua.
213
00:18:04,200 --> 00:18:09,080
Con là người duy nhất biết chuyện đó.
James đã quá tốt cho cô ta.
214
00:18:09,200 --> 00:18:11,690
Mẹ không biết Laura
đã gặp rắc rối thế nào đâu.
215
00:18:11,691 --> 00:18:13,741
Tối qua con phải gặp anh ấy.
216
00:18:13,800 --> 00:18:18,600
Tụi con là hai người thân
cô ta nhất trên đời này.
217
00:18:19,700 --> 00:18:23,780
- Nhưng con cảm thấy quá tệ bây giờ.
- Tại sao vậy, thiên thần?
218
00:18:26,010 --> 00:18:28,730
Bởi vì tụi con nhận ra...
219
00:18:30,900 --> 00:18:33,460
rằng hóa ra lúc này...
220
00:18:35,100 --> 00:18:38,400
tụi con mới là hai kẻ yêu nhau.
221
00:18:42,200 --> 00:18:46,750
Nên con cảm thấy như đã phản bội
người bạn thân nhất của con.
222
00:18:48,200 --> 00:18:50,780
Và nếu điều này đúng...
223
00:18:52,900 --> 00:18:56,030
thì tại sao con lại quá vui chứ?
224
00:18:56,690 --> 00:18:58,290
Ôi, cưng ơi.
225
00:19:06,100 --> 00:19:07,799
Ông muốn sao đây?
226
00:19:07,800 --> 00:19:10,380
Chúng ta nên gặp hai gã này
riêng rẽ hay một lượt?
227
00:19:10,730 --> 00:19:13,490
- Không, chúng ta có thể
gặp họ một lượt. - Được rồi.
228
00:19:13,790 --> 00:19:17,340
Này, Ed, quả dừa đó thế nào?
229
00:19:17,670 --> 00:19:20,800
Nó thuộc loại mềm, nhưng sự
kiêu hãnh của tôi bị tổn thương tệ hơn.
230
00:19:20,900 --> 00:19:24,990
- Ed, đây là Đặc Vụ Dale Cooper.
- Hân hạnh.
231
00:19:25,050 --> 00:19:26,950
Có quan hệ gì với James không?
232
00:19:26,951 --> 00:19:29,251
Tôi là cậu nó.
Nó làm trong tiệm sửa xe của tôi.
233
00:19:29,300 --> 00:19:32,000
Mẹ nó đi xa.
Tôi đang chăm sóc nó.
234
00:19:32,850 --> 00:19:35,300
- Các ông định giữ nó lại à?
- Không.
235
00:19:35,420 --> 00:19:37,750
Chúng tôi có thể thả cậu ta
cho ông quản chế.
236
00:19:37,751 --> 00:19:39,775
James có có tội không?
237
00:19:39,900 --> 00:19:42,230
Tôi có một nghi ngờ nhỏ mà
cậu ta đã làm rõ rồi.
238
00:19:42,231 --> 00:19:44,131
Cậu ta đã không giết ai cả.
239
00:19:44,200 --> 00:19:47,730
Nhưng bảo cậu ta phải cẩn thận,
chúng tôi cũng thả Mike và Bobby rồi.
240
00:19:48,400 --> 00:19:50,360
- Được đấy.
- Đặc vụ Cooper.
241
00:19:50,400 --> 00:19:53,260
Tôi có một cú gọi cho ông
từ ông Albert Rosenfield.
242
00:19:53,261 --> 00:19:55,161
Nghe như gọi từ xa vậy.
243
00:19:55,380 --> 00:20:04,180
- Tôi xin phép.
- Chắc rồi.
244
00:19:57,640 --> 00:20:03,080
Nó có âm thanh ngoài trời,
nghe như gió thổi qua cây vậy.
245
00:20:03,200 --> 00:20:04,970
Phải, Albert?
246
00:20:05,160 --> 00:20:09,040
Về vụ tối qua ở Roadhouse,
có gì đó không đúng.
247
00:20:09,250 --> 00:20:11,580
Thấy miếng băng đầu
tôi nghĩ có lẽ
248
00:20:11,581 --> 00:20:13,791
Nadine đã nghe
tin đồn ông và Norma rồi.
249
00:20:14,110 --> 00:20:15,780
Nếu Nardine mà biết,
250
00:20:15,781 --> 00:20:17,998
tôi phải chơi đàn harp cho ban
Heavenly All - Stars mất.
251
00:20:18,120 --> 00:20:20,180
- Đúng thế.
- Tôi đã đi với Norma.
252
00:20:20,300 --> 00:20:22,650
Nhưng tôi cũng bị theo dõi mà.
253
00:20:22,800 --> 00:20:25,100
Tôi nhớ Mike và Bobby
chộp lấy Donna.
254
00:20:25,200 --> 00:20:29,000
Tôi đã đi lại,
và tôi đã bị choáng váng.
255
00:20:29,270 --> 00:20:31,320
Tôi đã xỉu tại chỗ
trước khi tôi đến đó.
256
00:20:31,321 --> 00:20:33,271
Tôi không nhớ đã bị đánh.
257
00:20:33,420 --> 00:20:34,890
Ý ông là sao?
258
00:20:34,891 --> 00:20:36,895
Tôi nghĩ bia của tôi
đã bị bỏ thuốc.
259
00:20:36,900 --> 00:20:39,250
Jacques Renault lúc đó
đang coi quán.
260
00:20:41,950 --> 00:20:43,500
Được rồi, Albert.
Đưa họ lại đây.
261
00:20:43,501 --> 00:20:45,300
Anh có thể có
cái xác nguyên ngày mai.
262
00:20:45,700 --> 00:20:50,200
Không, tôi không thể làm chuyện đó.
Họ sẽ chôn cô ta hôm thứ Hai.
263
00:20:51,100 --> 00:20:52,800
Nếu anh lên qua Lewis Fork,
264
00:20:52,800 --> 00:20:57,500
tôi có thể đề nghị một chỗ ăn trưa:
Quán trọ Lamplighter.
265
00:20:57,600 --> 00:21:02,520
Bánh cherry họ có ở đó
giết anh đấy.
266
00:21:20,000 --> 00:21:23,200
- Chào bà, Nadine.
- Bà đang làm gì ở đây vậy, Norma?
267
00:21:23,300 --> 00:21:27,300
Tôi có thể hỏi bà cùng câu hỏi.
268
00:21:25,090 --> 00:21:30,140
Và tôi sẽ nói với bà.
Tôi mua màn mới cho nhà tôi.
269
00:21:30,240 --> 00:21:32,790
Ed đã mua chúng cho tôi hôm qua
ở tiệm Gentleman Jim's,
270
00:21:32,870 --> 00:21:35,270
và chúng tôi đã
cùng nhau ráp vào.
271
00:21:35,340 --> 00:21:37,440
Chúng là một miếng
mầu xám - Hồng nhạt.
272
00:21:37,970 --> 00:21:42,070
Tôi đã thức cả đêm qua.
Bà biết tôi đã làm gì không?
273
00:21:42,600 --> 00:21:43,950
Không, tôi không biết.
274
00:21:44,030 --> 00:21:47,060
Tôi đang sáng chế ra một
cái đồ kéo màn
275
00:21:47,061 --> 00:21:49,400
hoàn toàn im lặng,
không tiếng động.
276
00:21:49,930 --> 00:21:53,400
Bà biết cái gì làm
nó hoạt động không?
277
00:21:53,650 --> 00:21:56,000
Cái tôi nghĩ đến lúc
4:00 sáng hôm nay
278
00:21:56,000 --> 00:22:01,190
lúc tôi đang chờ chồng tôi
được thả ra từ phòng cấp cứu đấy?
279
00:22:03,810 --> 00:22:05,780
Mấy cục bông gòn lớn.
280
00:22:07,690 --> 00:22:11,790
Trời ơi, mấy cái đó bây giờ
im lặng rồi.
281
00:22:24,500 --> 00:22:26,660
Cậu có phải
đóng tiền tại ngoại không?
282
00:22:26,700 --> 00:22:30,110
Không. Cậu đã nói với Harry rồi.
Không phải đóng tiền.
283
00:22:30,430 --> 00:22:32,630
Mẹ vẫn còn đi xa à?
284
00:22:32,900 --> 00:22:36,210
Phải, bà ấy vẫn còn đi xa.
Chúng ta hãy ra khỏi đây đi.
285
00:22:36,340 --> 00:22:38,559
Con sẽ cần sự giúp đỡ
từ tổ chức Bookhouse Boys.
286
00:22:38,560 --> 00:22:40,560
Có người phải bảo vệ con.
287
00:22:40,690 --> 00:22:42,990
Đã có lo cái đó rồi.
288
00:22:45,910 --> 00:22:48,710
Chào, Mike, Bobby.
289
00:22:50,430 --> 00:22:53,180
Trước khi chúng ta bắt đầu, hai cậu đã
làm rõ ràng câu chuyện của mình chưa?
290
00:22:54,060 --> 00:22:56,080
Nếu bọn tôi nói thật,
291
00:22:56,081 --> 00:22:59,286
chúng tôi không cần phải làm
rõ ràng chuyện của tụi tôi.
292
00:22:59,580 --> 00:23:01,699
Hơn nữa, Cảnh sát Trưởng
đã nói với bọn tôi là
293
00:23:01,700 --> 00:23:04,200
bọn tôi đã chỉ có mặt trong đây
để đánh và đó là tự vệ.
294
00:23:04,470 --> 00:23:08,750
Đúng thế. À, tôi đoán vậy là
hai cậu có thể đi.
295
00:23:09,570 --> 00:23:11,200
Bây giờ á?
296
00:23:16,720 --> 00:23:19,470
Ồ, các cậu, một điều nữa.
297
00:23:19,750 --> 00:23:21,600
Hãy cầu nguyện cho sự an toàn
của James Hurley đi,
298
00:23:21,600 --> 00:23:24,630
bởi vì nếu có bất cứ gì
xảy ra cho anh ta,
299
00:23:24,631 --> 00:23:27,031
chúng tôi sẽ tìm hai cậu đấy.
300
00:23:30,700 --> 00:23:33,790
Cảnh sát Trưởng à,
ông ngồi đây làm gì vậy?
Chúng ta có người để gặp mà.
301
00:23:33,970 --> 00:23:36,670
- Tôi tốt hơn nên bắt đầu học về thuốc.
- Tại sao vậy?
302
00:23:36,910 --> 00:23:40,910
Bởi vì tôi bắt đầu cảm thấy
hơi có chút giống bác sĩ Watson rồi.
303
00:23:50,800 --> 00:23:53,300
Buổi sáng đẹp cho ông, Pete.
304
00:23:53,800 --> 00:23:59,400
Không, Josie, đoạn đó là
"khởi đầu của buổi sáng."
305
00:23:59,500 --> 00:24:02,200
Và nó ít khi là buổi sáng.
306
00:24:05,840 --> 00:24:10,470
Pete, tôi muốn cám ơn ông
cho ngày hôm qua.
307
00:24:10,770 --> 00:24:13,040
Vì đã chống lại tôi với Catherine.
308
00:24:13,280 --> 00:24:19,700
Quên nó đi. Catherine hôm qua
đã sai rồi. Chấm hết.
309
00:24:20,340 --> 00:24:22,540
Dẫu sao cũng cám ơn ông.
310
00:24:25,360 --> 00:24:27,590
- Alô.
- Pete, Harry đây.
311
00:24:27,810 --> 00:24:29,860
Tôi đi cùng với Đặc vụ Cooper,
312
00:24:29,861 --> 00:24:32,361
chúng tôi đến để gặp bà Packard.
313
00:24:34,600 --> 00:24:38,270
Tôi sẽ làm một ấm cà phê tươi.
314
00:24:45,680 --> 00:24:48,780
- Chào ông, Cảnh sát Trưởng.
- Bà Packard.
315
00:24:48,810 --> 00:24:52,760
Dale Cooper, FBI. Nhớ ông ấy
từ buổi họp thị trấn tối qua chứ?
316
00:24:52,990 --> 00:24:54,690
Vui được gặp bà, thưa bà.
317
00:24:54,830 --> 00:24:56,630
Đặc vụ Cooper à,
ông nhớ Pete Martell.
318
00:24:56,700 --> 00:24:58,750
Chắc là vậy.
319
00:24:58,900 --> 00:25:01,230
Chúng tôi có thể mời ông
một tách cà phê không?
320
00:25:01,350 --> 00:25:04,750
- Bà nói một chữ thần đấy.
- Tôi mê một tách.
321
00:25:04,900 --> 00:25:07,750
Tôi sẽ rót cho hai ông.
322
00:25:07,850 --> 00:25:11,700
Ông Cooper à, ông uống ra sao?
323
00:25:11,750 --> 00:25:15,250
Đen như nửa đêm không trăng vậy.
324
00:25:15,300 --> 00:25:18,650
- Khá đen.
- Xin mời ngồi xuống.
325
00:25:18,660 --> 00:25:20,560
Cám ơn bà.
326
00:25:23,590 --> 00:25:26,090
Thưa Bà Packard,
tôi sẽ vào thẳng điểm chính.
327
00:25:26,100 --> 00:25:28,295
Bà đã mướn Laura Palmer
328
00:25:28,300 --> 00:25:31,200
để giúp tiếng Anh cho bà,
đúng không?
329
00:25:31,350 --> 00:25:32,550
Vâng.
330
00:25:32,551 --> 00:25:35,130
Bà thấy cô ta
lần cuối khi nào vậy?
331
00:25:36,260 --> 00:25:40,130
Chiều thứ Năm. Vào khoảng giờ
nhà máy thổi còi 5 tiếng.
332
00:25:40,140 --> 00:25:43,220
- Cái đó tức là 5 giờ?
- Phải.
333
00:25:43,530 --> 00:25:48,085
- Lúc nào cô ta đi khỏi vậy?
- Trong một giờ, khi xong bài học đó.
334
00:25:48,360 --> 00:25:50,390
Tôi đã không gặp lại cô ấy.
335
00:25:50,391 --> 00:25:52,796
Trông cô ta có vẻ thế nào
hôm thứ Năm vậy?
336
00:25:52,800 --> 00:25:55,310
Có gì đó quấy rầy cô ta,
337
00:25:55,311 --> 00:25:59,310
nhưng chúng tôi đã không
đi thẳng vào vụ đó.
338
00:25:59,320 --> 00:26:03,490
Dù vậy, có cái này cô ta nói,
đã đụng vào tâm trí tôi.
339
00:26:03,710 --> 00:26:07,490
Cô ta nói, "Tôi nghĩ bây giờ
tôi hiểu bà cảm thấy thế nào
340
00:26:07,491 --> 00:26:10,790
về cái chết của chồng bà."
341
00:26:12,275 --> 00:26:14,425
Cô ta đã có nói cái đó
ám chỉ cái gì không?
342
00:26:14,820 --> 00:26:18,300
Không, nhưng sau
những gì đã xảy ra cho cô ta,
343
00:26:18,305 --> 00:26:21,799
tôi không thể không nghe
thấy nó trong đầu tôi,
344
00:26:21,802 --> 00:26:24,692
như một khúc ca ma quái vậy.
345
00:26:29,200 --> 00:26:31,400
- Tôi xin phép.
- Chắc rồi.
346
00:26:32,920 --> 00:26:36,700
Vậy, Harry à,
ông đã gặp cô ta bao lâu rồi?
347
00:26:40,710 --> 00:26:42,370
Làm sao ông biết vậy?
348
00:26:42,375 --> 00:26:44,665
Ngôn ngữ bằng thân mình.
349
00:26:44,950 --> 00:26:47,000
Trời, Louise!
350
00:26:49,900 --> 00:26:52,600
Không lâu đâu, 6 tuần.
351
00:26:53,780 --> 00:26:57,075
Andrew đã chết cách đây
một năm rưỡi rồi.
352
00:27:01,085 --> 00:27:03,385
Đừng uống cà phê đó.
353
00:27:04,250 --> 00:27:10,300
Các ông không đoán nổi đâu.
Có một con cá trong máy lọc.
354
00:27:13,765 --> 00:27:15,465
Xin lỗi.
355
00:27:26,200 --> 00:27:28,060
Phải, Catherine,
tôi đang nghe đây.
356
00:27:28,065 --> 00:27:30,799
Cô nên biết cái giá chúng ta
phải trả cho
357
00:27:30,800 --> 00:27:33,600
tình cảm shenanigans
của cô ngày hôm qua.
358
00:27:33,650 --> 00:27:35,520
Cô biết "shenanigans"
là cái gì chứ?
359
00:27:37,465 --> 00:27:40,580
Việc đóng cửa nhà máy đã
ngốn của chúng ta
360
00:27:40,581 --> 00:27:42,780
87 ngàn đô và sự thay đổi.
361
00:27:43,300 --> 00:27:47,590
Cô thật sự nghĩ cái đó làm
người anh em Andrew vui à?
362
00:28:16,030 --> 00:28:19,340
Jocelyn... bà Packard.
363
00:28:19,500 --> 00:28:23,660
"Shenanigans" là gì vậy?
364
00:28:24,200 --> 00:28:26,200
Là sự vô lý, sự nguy hại,
365
00:28:26,201 --> 00:28:28,951
thường là một thủ đoạn lừa đảo
hay lường gạt.
366
00:28:33,480 --> 00:28:38,680
- Sao ông luôn luôn vội vã vậy?
- Đã tốn quá một giờ rồi.
367
00:28:38,685 --> 00:28:43,418
Đã có lúc chúng ta
thường tốn cả buổi chiều.
368
00:28:43,420 --> 00:28:47,180
Trong sự ngọt ngào của
thời giờ trôi qua,
369
00:28:47,181 --> 00:28:49,680
giờ này sẽ mau chóng
như cả ngày vậy.
370
00:28:50,850 --> 00:28:52,700
Ca cái đó cho ai khác đi.
371
00:28:52,701 --> 00:28:54,721
Tôi có phải là
một con hầu ngu ngốc
372
00:28:54,722 --> 00:28:56,790
đang tìm sự thú vị
trong phòng để chổi đâu.
373
00:28:57,210 --> 00:29:01,000
Xin lỗi, không có ý xúc phạm
cảm xúc bén nhậy của bà đâu.
374
00:29:01,350 --> 00:29:02,799
Ối không, lỗi của tôi.
375
00:29:02,800 --> 00:29:06,570
Tôi phải quen với việc
làm thương vụ và khoái lạc thôi.
376
00:29:06,580 --> 00:29:11,760
Em yêu, nó đều
giống nhau cả đối với anh.
377
00:29:12,230 --> 00:29:15,580
Đừng có em yêu với tôi,
đồ chó già nhà ông.
378
00:29:16,780 --> 00:29:19,380
Tôi cũng đâu phải nữ sinh.
379
00:29:20,800 --> 00:29:24,210
Bước tiếp theo là gì?
Chúng ta có tăng tốc không?
380
00:29:24,220 --> 00:29:26,210
Chúng ta có thể không làm gì cả.
381
00:29:26,680 --> 00:29:29,730
Thêm vài thảm kịch
địa phương nữa thôi,
382
00:29:29,740 --> 00:29:34,140
thì rất có thể Josie sẽ tự mình
chạy nhà máy cũ đến sập tiệm thôi.
383
00:29:34,450 --> 00:29:36,459
Với tốc độ chúng ta
đang làm,
384
00:29:36,460 --> 00:29:39,600
sẽ mất nhiều năm
trước khi nhà máy phá sản.
385
00:29:39,605 --> 00:29:41,550
Tôi không muốn đợi thêm
tí nào nữa.
386
00:29:41,552 --> 00:29:45,652
Ngoài ra, ông chồng ngu ngốc của tôi
có thể mau chóng vào hồ sơ kế toán
387
00:29:45,654 --> 00:29:48,660
và khám phá ra cái
kiểu tính toán sáng tạo đó.
388
00:29:49,150 --> 00:29:54,550
Có lẽ đã đến lúc để khởi sự
một chút lửa đây.
389
00:29:54,600 --> 00:29:57,190
Ông đang nói chuyện
thương vụ hay khoái lạc vậy?
390
00:29:58,440 --> 00:30:03,190
Tôi đang nói về
xưởng gỗ Packard.
391
00:30:06,500 --> 00:30:11,400
Tất cả mớ gỗ khô
đang nằm quanh đó...
392
00:30:12,120 --> 00:30:14,840
Một khay nháng lửa...
393
00:30:15,630 --> 00:30:17,180
một đêm...
394
00:30:17,270 --> 00:30:21,770
Một đêm nào đó khi Pete
tắt tiếng còi với tượng gấu Smokey.
395
00:30:23,240 --> 00:30:28,240
Giờ tôi nhớ làm sao
tất cả các giờ đó
396
00:30:29,560 --> 00:30:31,710
biến thành ngày rồi.
397
00:30:45,480 --> 00:30:47,200
Sarah, em à,
398
00:30:48,660 --> 00:30:51,410
anh xin lỗi đã làm phiền em,
cưng à,
399
00:30:51,670 --> 00:30:53,740
nhưng Donna Hayward
đến đây.
400
00:30:54,900 --> 00:30:56,570
Cầm cái này bây giờ đi.
401
00:30:57,780 --> 00:30:59,980
Anh sẽ cho cô ta vào.
402
00:31:03,090 --> 00:31:06,970
- Cố đừng làm bà ấy bực mình.
- Được rồi.
403
00:31:21,070 --> 00:31:23,570
Tôi không biết
tôi sẽ làm gì đây nữa.
404
00:31:26,250 --> 00:31:29,760
Tôi nhớ nó quá nhiều.
405
00:31:31,730 --> 00:31:36,580
- Cô có nhớ nó không?
- Có, con nhớ nó quá nhiều.
406
00:31:39,900 --> 00:31:42,600
Tôi nhớ nó quá nhiều.
407
00:31:44,020 --> 00:31:48,770
Tôi nhớ nó quá nhiều.
Tôi nhớ nó quá nhiều.
408
00:32:01,990 --> 00:32:08,490
Laura! Ôi, Laura, con tôi.
Ôi, Laura, con tôi.
409
00:32:21,970 --> 00:32:25,070
- Sarah! Sarah!
- Leland! Leland!
410
00:32:27,200 --> 00:32:30,990
Được thôi mà, cưng,
được thôi mà.
411
00:32:31,300 --> 00:32:35,290
Bình tĩnh đi.
Bình tĩnh lại, em yêu, làm ơn.
412
00:32:41,600 --> 00:32:45,080
Vậy cả hai ông bà đều không thấy
Ronnette sau giờ học hôm đó?
413
00:32:46,900 --> 00:32:48,500
Đúng vậy.
414
00:32:48,600 --> 00:32:51,300
Như ông được biết,
cô ta đi làm việc của cô?
415
00:32:51,400 --> 00:32:55,000
Phải, tiệm Horne's
ở trung tâm thành phố.
416
00:32:55,100 --> 00:32:59,050
Cô ấy làm gì ở
tiệm bán đồ đa dạng đó?
417
00:32:59,720 --> 00:33:01,630
Cháu nó là một...
418
00:33:03,200 --> 00:33:08,150
một cô gái bán hàng...
ở quầy nước hoa.
419
00:33:09,000 --> 00:33:11,290
Nó thường nói đùa rằng đó là
420
00:33:11,291 --> 00:33:13,691
công việc ngửi ngọt ngào
nhất mà nó từng có.
421
00:33:24,860 --> 00:33:26,460
Tôi xin phép.
422
00:34:41,600 --> 00:34:44,610
Đã bao nhiêu lần bố
yêu cầu con
423
00:34:44,611 --> 00:34:48,011
đừng quấy rầy khách
với cái sự chơi bời này rồi?
424
00:34:49,000 --> 00:34:51,030
Khoảng 4 ngàn.
425
00:35:00,300 --> 00:35:02,240
Audrey.
426
00:35:05,000 --> 00:35:07,770
Julie nói với bố rằng
427
00:35:07,771 --> 00:35:11,770
con đã vào trong
với đám người Na Uy đó,
428
00:35:12,200 --> 00:35:16,710
ngay trước khi tất cả họ
đột nhiên đồng loạt quyết định
429
00:35:17,000 --> 00:35:20,050
quay về cố quốc của họ...
430
00:35:20,700 --> 00:35:25,050
mà không ký hợp đồng đó.
431
00:35:25,300 --> 00:35:27,400
Cái đó có thật không?
432
00:35:27,670 --> 00:35:29,540
Vâng.
433
00:35:31,100 --> 00:35:33,900
Con đã không làm hay nói gì
434
00:35:34,000 --> 00:35:36,150
mà có thể bất ngờ làm họ
435
00:35:36,151 --> 00:35:39,050
thay đổi ý định
rút lui của họ, phải không?
436
00:35:39,250 --> 00:35:44,980
Ý bố là, bố giả dụ đây
chỉ là một sự trùng hợp thôi.
437
00:35:45,270 --> 00:35:48,280
Bố à, con đã vào trong đó
438
00:35:48,281 --> 00:35:51,380
để kiểm tra bữa ăn kỳ quặc đó.
439
00:35:53,000 --> 00:35:55,329
Và trong lúc ở trong đó,
440
00:35:55,330 --> 00:35:58,100
con đã tình cờ nhắc rằng
con buồn thôi.
441
00:36:01,150 --> 00:36:03,200
Về cái gì chứ?
442
00:36:04,750 --> 00:36:06,799
Về cô bạn thân thương
Laura của con
443
00:36:06,800 --> 00:36:09,250
đã bị giết hại
một cách tàn nhẫn đó.
444
00:36:15,200 --> 00:36:17,800
Con có nhận ra rằng
445
00:36:17,800 --> 00:36:20,490
cái thứ tiền mà sự thể hiện
nho nhỏ của con
446
00:36:20,491 --> 00:36:22,790
trị giá gia đình này không?
447
00:36:24,300 --> 00:36:28,600
Nếu con mà làm
một cú giật gân như thế,
448
00:36:28,600 --> 00:36:31,700
con sẽ phải đi chùi bồn cầu
trong một tu viện Bulgari đấy.
449
00:36:31,800 --> 00:36:34,190
Ôi, Bố ơi, con quá sợ mà.
450
00:36:40,000 --> 00:36:42,750
Laura đã chết cách đây 2 ngày.
451
00:36:44,500 --> 00:36:47,060
Bố đã mất con
nhiều năm trước rồi.
452
00:37:05,600 --> 00:37:07,800
Cho những gì chúng con
sắp lãnh nhận,
453
00:37:07,801 --> 00:37:10,360
xin Chúa cho chúng con
được tạ ơn Ngài.
454
00:37:11,900 --> 00:37:14,400
Bố đã đang mong
chúng ta có cơ hội
455
00:37:14,400 --> 00:37:16,770
để bàn về những biến cố gần đây.
456
00:37:17,500 --> 00:37:19,700
Không cần thiết phải là
chính những biến cố đó,
457
00:37:19,700 --> 00:37:23,700
nhưng có thể là ý nghĩ và
cảm giác về chúng.
458
00:37:24,200 --> 00:37:26,960
Sự nổi loạn trong một
cậu trẻ ở tuổi con
459
00:37:26,961 --> 00:37:29,686
là một thực tế cần thiết
của đời sống,
460
00:37:29,700 --> 00:37:32,100
thật ra mà nói, là một
dấu hiệu của sức mạnh.
461
00:37:32,100 --> 00:37:34,140
Nói cách khác, Robert,
462
00:37:34,141 --> 00:37:37,181
bố tôn trọng sự tự nhiên
nổi loạn của con.
463
00:37:37,400 --> 00:37:39,660
Nhưng, ở tư cách cha con,
464
00:37:39,661 --> 00:37:42,581
bố buộc lòng phải
ngăn ngọn lửa xung khắc đó
465
00:37:42,600 --> 00:37:45,194
trong khuôn khổ
được thiết lập bởi xã hội
466
00:37:45,195 --> 00:37:47,740
và trong cấu trúc gia đình
của chính chúng ta.
467
00:37:50,950 --> 00:37:53,230
Bố ghi nhận sự miễn cưỡng
của con để đi vào
468
00:37:53,231 --> 00:37:55,231
một cuộc đối thoại với bố.
469
00:37:56,300 --> 00:37:58,090
Có những lúc
thì yên lặng là vàng.
470
00:37:58,091 --> 00:38:01,196
Sự yên lặng
có thể có nhiều cách.
471
00:38:01,460 --> 00:38:04,610
Như một dấu hiệu của
sự thông minh,
472
00:38:04,611 --> 00:38:07,810
càng im lặng, chúng ta
càng nghe được nhiều hơn.
473
00:38:10,900 --> 00:38:13,080
Bây giờ, bố là một người
khoan dung,
474
00:38:13,081 --> 00:38:15,600
nhưng sự kiên nhẫn của bố
có giới hạn của nó.
475
00:38:15,700 --> 00:38:17,650
"Để đường của hắn
được làm quang đãng
476
00:38:17,651 --> 00:38:19,300
"là khát vọng của mỗi con người
477
00:38:19,300 --> 00:38:23,100
"trong sự hiện hữu đầy rối rắm
và hỗn mang của chúng ta."
478
00:38:23,200 --> 00:38:25,400
Robert à, con và bố
sẽ làm việc
479
00:38:25,401 --> 00:38:27,901
để khiến cho lối của con
thật sự quang đãng.
480
00:38:34,000 --> 00:38:37,210
Bọn ta ở đây là vì con, Bobby.
481
00:38:43,900 --> 00:38:46,030
Có gì đi với cái đó không,
cảnh sát Trưởng?
482
00:38:46,300 --> 00:38:49,900
Mật vụ Cooper rất có thể
muốn thử một lát bánh đó.
483
00:38:50,000 --> 00:38:52,750
- Bánh Cherry?
- Ngon nhất ở Tri - Counties đấy.
484
00:38:54,800 --> 00:38:58,500
- Cô có thể mời Norma ghé đây chứ?
- Chắc rồi.
485
00:38:58,800 --> 00:39:02,000
Không gì là cái
chắc chắn hết, Shelly à.
486
00:39:03,600 --> 00:39:06,950
Tôi không thể bỏ được
vị của cái cà phê lọc-có-cá đó.
487
00:39:07,100 --> 00:39:09,150
Tôi cũng vậy.
488
00:39:10,100 --> 00:39:12,300
Shelly Johnson với một "J"?
489
00:39:13,600 --> 00:39:17,960
Chồng là một người lái xe
vận tải, Leo. Có phạm tội nhẹ.
490
00:39:25,100 --> 00:39:28,050
- Log lady. (Bà Khúc cây)
- Đúng rồi.
491
00:39:28,690 --> 00:39:31,450
Chào.
492
00:39:31,700 --> 00:39:34,420
Tôi có thể hỏi bà ta về
khúc cây của bà ấy không?
493
00:39:34,710 --> 00:39:36,940
Nhiều người đã hỏi rồi.
494
00:39:39,690 --> 00:39:41,290
- Xin chào.
- Norma.
495
00:39:41,300 --> 00:39:44,480
Tôi muốn cô gặp
Đặc Vụ Dale Cooper.
496
00:39:44,490 --> 00:39:47,798
- FBI.
- Norma Jennings.
497
00:39:47,820 --> 00:39:51,200
Laura Palmer đã có giúp cô
với chương trình Meals-On-Wheels,
498
00:39:51,200 --> 00:39:52,870
giao bữa ăn
cho người già không?
499
00:39:52,900 --> 00:39:55,700
Phải, Laura đã giúp
tổ chức chương trình đó.
500
00:39:55,800 --> 00:39:58,380
Cô có một danh sách
người trong chuyến của cô ta chứ?
501
00:39:58,500 --> 00:40:01,100
- Tôi có thể có chúng.
- Làm ơn nhé?
502
00:40:01,400 --> 00:40:04,750
Và hai miếng bánh
không tưởng nổi này nữa.
503
00:40:06,480 --> 00:40:08,480
Được rồi.
504
00:40:08,500 --> 00:40:11,370
Trời ơi, ông ắt hẳn
phải có hệ thống tiêu hóa
505
00:40:11,371 --> 00:40:13,696
của một con ong bầu mất.
506
00:40:16,710 --> 00:40:18,010
Cho tin tức của ông,
507
00:40:18,011 --> 00:40:21,061
tôi đã nghe ông nói
về Laura Palmer?
508
00:40:21,200 --> 00:40:22,960
Vâng?
509
00:40:23,100 --> 00:40:25,400
Một ngày kia, khúc cây của tôi
510
00:40:25,401 --> 00:40:27,681
sẽ có cái gì đó để nói về vụ này.
511
00:40:27,900 --> 00:40:30,700
Khúc cây của tôi đã thấy
gì đó đêm đó.
512
00:40:30,800 --> 00:40:33,500
Thật sao?
Nó đã thấy cái gì?
513
00:40:35,200 --> 00:40:37,400
Hãy hỏi nó đi.
514
00:40:41,200 --> 00:40:44,070
Tôi nghĩ là vậy.
515
00:40:53,400 --> 00:40:56,700
Cám ơn cô, Norma.
Gặp cô ngày mai.
516
00:41:09,300 --> 00:41:13,280
Chào anh, Leo. Em đã mua
cho anh ít bánh ngọt.
517
00:41:18,500 --> 00:41:20,300
Áo sơ mi của tôi đâu?
518
00:41:21,100 --> 00:41:22,900
Áo sơ mi nào?
519
00:41:24,100 --> 00:41:26,730
Áo sơ mi xanh lam
tôi thích nhất ấy.
520
00:41:28,800 --> 00:41:30,750
Nó là cái thứ nhì năm nay.
521
00:41:31,900 --> 00:41:34,900
Giờ tôi sẽ dạy cho cô một bài học
về việc giữ gìn tài sản của tôi.
522
00:41:34,900 --> 00:41:37,780
Thế có nghĩa là phải bảo đảm
các thứ mất hay hư hại.
523
00:41:38,510 --> 00:41:43,100
- Cái này sẽ làm cô đau.
- Làm ơn đi, Leo. Không. Không.
524
00:41:52,090 --> 00:41:54,040
Con mở cửa đây.
525
00:41:59,620 --> 00:42:01,650
Vào đi.
526
00:42:04,700 --> 00:42:07,740
Mẹ, Bố, đây là James,
James Hurley.
527
00:42:07,800 --> 00:42:10,000
- Cậu khỏe không, James?
- Thưa bác.
528
00:42:10,100 --> 00:42:13,460
- Bác gái Hayward.
- Vui được gặp cậu, James.
529
00:42:14,200 --> 00:42:18,240
À, tôi mong cậu đang đói.
Eileen đang nấu quá trời kìa.
530
00:42:18,300 --> 00:42:20,550
Vâng, thưa bác.
531
00:42:20,810 --> 00:42:22,410
Cậu muốn uống gì không?
532
00:42:22,480 --> 00:42:26,630
Chúng tôi có một số thứ,
nước trái cây và nước táo soda.
533
00:42:26,950 --> 00:42:29,650
Nước trái cây, cái đó tốt rồi,
cám ơn bác ạ.
534
00:42:29,700 --> 00:42:31,950
- Em sẽ đi lấy.
- Được.
535
00:42:32,220 --> 00:42:35,300
Tại sao mọi người
không ngồi ở bàn kia
536
00:42:35,301 --> 00:42:37,451
còn em đi coi đồ nướng nhỉ?
537
00:42:50,400 --> 00:42:53,350
- Nước trái cây của anh đây.
- Cám ơn em, Donna.
538
00:42:53,500 --> 00:42:55,800
Tôi không tin tôi biết
cha mẹ cậu đâu.
539
00:42:55,900 --> 00:42:58,450
Không, thưa bác.
Bố con chết khi con lên 10,
540
00:42:58,451 --> 00:43:00,466
còn mẹ con hay đi xa lắm.
541
00:43:00,500 --> 00:43:02,900
Bà ấy đôi khi viết cho
báo chí nữa.
542
00:43:03,100 --> 00:43:06,350
Ed Hurley ở dưới trại xăng
là cậu của James đấy.
543
00:43:06,600 --> 00:43:09,540
Vợ ông ấy là bà đeo băng mắt.
544
00:43:09,600 --> 00:43:12,400
Vâng, thưa bác.
Đó là dì Nadine của con.
545
00:43:12,401 --> 00:43:13,866
Bà ấy nổi lắm đấy.
546
00:43:14,780 --> 00:43:18,490
Bill, anh làm ơn phụ em
một tay được không?
547
00:43:18,700 --> 00:43:20,710
Xin phép nhé.
548
00:43:24,500 --> 00:43:28,320
- Chúng ta có thể nói sau bữa tối.
- Tốt để được gặp em.
549
00:43:29,100 --> 00:43:32,520
Cũng tốt để được gặp anh nữa.
550
00:43:45,700 --> 00:43:50,800
Thằng khốn đó.
551
00:43:50,800 --> 00:43:54,100
Trước tiên là bạn gái cậu,
giờ đến bạn gái tớ.
552
00:43:56,300 --> 00:44:00,050
Quá tệ chúng ta
chỉ có thể giết nó một lần.
553
00:44:05,670 --> 00:44:07,710
Này, có chuyện gì vậy, bác sĩ?
554
00:44:07,711 --> 00:44:10,091
Là Laura Palmer, trong trường hợp
ông không đoán được.
555
00:44:10,400 --> 00:44:13,000
Cháu đang làm
một cuốn băng khác,
556
00:44:13,100 --> 00:44:15,740
mà, như ông đã biết,
557
00:44:15,741 --> 00:44:19,740
cháu đã gửi cho ông
trong một phong bì của ông.
558
00:44:20,200 --> 00:44:24,800
Hôm nay thứ Năm ngày 23,
và cháu đã quá chán rồi.
559
00:44:24,900 --> 00:44:29,930
Thật ra, cháu đâu đó ở trong
một trạng thái rất kỳ cục.
560
00:44:31,470 --> 00:44:37,100
Chúa ơi, James ngọt ngào,
nhưng anh ấy lại quá đần độn.
561
00:44:38,200 --> 00:44:41,410
Cháu lẽ ra đã nên gặp ông
lâu rồi, thưa bác sĩ Jacoby,
562
00:44:41,500 --> 00:44:43,950
bởi vì ngay bây giờ
cháu có thể
563
00:44:43,951 --> 00:44:46,351
nhận quá ư là nhiều
sự ngọt ngào.
564
00:44:46,500 --> 00:44:49,750
Cháu chỉ biết cháu sẽ lại
lạc bước trong
565
00:44:49,751 --> 00:44:53,151
các khu rừng đó đêm nay.
Cháu chỉ biết điều đó.
566
00:44:53,400 --> 00:44:56,460
Hãy nhớ cháu đang nói với ông
567
00:44:56,461 --> 00:44:59,481
về người đàn ông
thần bí đó, à...
568
00:45:35,900 --> 00:45:41,700
VictorR
02/21/2016
569
00:45:42,000 --> 00:45:51,050
{\an8}Synced by chebinhdan.com