1 00:00:02,213 --> 00:00:03,444 Thủy. 2 00:00:04,575 --> 00:00:05,916 Thổ. 3 00:00:06,607 --> 00:00:08,399 Hỏa. 4 00:00:08,769 --> 00:00:10,140 Phong. 5 00:00:10,991 --> 00:00:14,575 Xưa kia, cả bốn quốc gia chung sống một cách hòa bình. 6 00:00:15,165 --> 00:00:18,489 Nhưng tất cả đã thay đổi từ khi Hỏa Quốc tấn công. 7 00:00:19,370 --> 00:00:23,344 Chỉ có Avatar, bậc thầy cả bốn nguyên tố, chặn được chúng lại. 8 00:00:23,564 --> 00:00:26,767 Nhưng khi thế giới cần ông nhất... ông lại biến mất. 9 00:00:27,027 --> 00:00:30,937 Một trăm năm sau, tôi và anh trai đã tìm ra vị Avatar mới. 10 00:00:30,961 --> 00:00:32,603 Một airbender tên Aang. 11 00:00:32,693 --> 00:00:34,951 Mặc dù kỹ năng airbending của cậu ấy rất tuyệt vời. 12 00:00:34,975 --> 00:00:38,389 Cậu ấy vẫn phải học nhiều trước khi muốn cứu ai. 13 00:00:38,699 --> 00:00:41,812 Nhưng tôi tin Aang sẽ cứu thế giới này. 14 00:00:47,788 --> 00:00:50,281 Các tập Avatar trước... 15 00:00:50,591 --> 00:00:54,525 Em cần anh Zuko. Em đã dự tính mọi điều cho ngày này. 16 00:00:54,945 --> 00:00:57,338 Và cách duy nhất để chiến thắng là hợp tác. 17 00:00:59,450 --> 00:01:03,950 Ta đã thành công Zuko. Hỏa Quốc đã chiếm được Ba Sing Se. 18 00:01:03,974 --> 00:01:05,406 Anh đã phản bội bác. 19 00:01:05,516 --> 00:01:07,688 Không, là lão ta phản bội anh. 20 00:01:08,289 --> 00:01:09,710 Khi anh về quê hương. 21 00:01:09,830 --> 00:01:12,383 Phụ vương sẽ chào mừng anh như một người hùng. 22 00:01:12,493 --> 00:01:16,347 Nhưng anh chưa bắt Avatar. Nếu phụ vương không phục hồi danh dự cho anh? 23 00:01:18,789 --> 00:01:22,272 Quyển Ba: Hỏa Chương Một: Tỉnh Giấc 24 00:01:41,161 --> 00:01:43,193 Mình bị sao thế này? 25 00:01:48,839 --> 00:01:50,120 Không! 26 00:02:01,061 --> 00:02:02,593 Cậu nghe thấy gì không? 27 00:02:06,777 --> 00:02:08,008 Cậu ta tỉnh rồi! 28 00:02:09,820 --> 00:02:11,392 Khoan, chờ đã! 29 00:02:18,549 --> 00:02:19,640 Momo? 30 00:02:23,954 --> 00:02:26,607 Twinkle-Toes, đúng là cậu rồi. 31 00:02:27,718 --> 00:02:29,189 Aang, cậu tỉnh lại rồi! 32 00:02:29,430 --> 00:02:32,803 Thật chứ? Tớ nghĩ tớ vẫn đang mơ đấy. 33 00:02:33,013 --> 00:02:35,436 Không phải mơ đâu. Cậu tỉnh thật rồi đó. 34 00:02:35,676 --> 00:02:38,559 Aang, rất vui vì cậu đã hồi sinh, bạn hiền. 35 00:02:38,839 --> 00:02:40,280 Sokka? 36 00:02:41,672 --> 00:02:43,514 Có ai ra đỡ đi, cậu ta sắp... 37 00:02:56,246 --> 00:02:57,608 Anh không lạnh à? 38 00:02:59,089 --> 00:03:02,873 Anh đang có nhiều suy nghĩ trong lòng. Đã lâu lắm rồi. 39 00:03:03,093 --> 00:03:08,338 Đã hơn ba năm kể từ ngày anh đi. Anh không biết những gì đã đổi thay. 40 00:03:08,689 --> 00:03:10,461 Anh không biết anh đã đổi thay thế nào. 41 00:03:11,191 --> 00:03:14,885 Em chỉ hỏi anh có lạnh không chứ không bảo kể chuyện đời đâu. 42 00:03:17,518 --> 00:03:19,149 Ngừng lo đi. 43 00:03:30,090 --> 00:03:32,022 Sao ta lại trên tàu Hỏa Quốc? 44 00:03:32,262 --> 00:03:37,107 Sao mọi người lại ăn mặc thế? Và sao chỉ có mình tớ chả hiểu gì cả? 45 00:03:37,337 --> 00:03:40,801 Cậu cần phải bình tĩnh. Cậu đã bị thương rất nặng. 46 00:03:43,033 --> 00:03:44,294 Tớ thích tóc cậu đấy. 47 00:03:44,595 --> 00:03:48,278 Tớ có tóc? Tớ ngất bao lâu rồi? 48 00:03:48,398 --> 00:03:49,660 Vài tuần. 49 00:03:49,750 --> 00:03:51,011 Mọi thứ ổn chứ? 50 00:03:51,101 --> 00:03:52,382 Ổn, bố ạ. 51 00:03:52,703 --> 00:03:55,502 Chú là Hakoda, bố của Katara và Sokka. 52 00:03:55,526 --> 00:03:58,438 Cậu ấy biết thừa rồi. Con vừa gọi bố là bố còn gì. 53 00:03:58,839 --> 00:04:00,440 Con nói đúng. 54 00:04:01,652 --> 00:04:03,874 Rất vui khi "chính thức" gặp bác, tộc trưởng Hakoda. 55 00:04:04,084 --> 00:04:05,666 Chú rất vinh hạnh khi biết cháu. 56 00:04:05,806 --> 00:04:10,240 Rồi, rồi. Giờ hai người gặp nhau rồi. Bố để bọn con một mình được không? 57 00:04:10,851 --> 00:04:12,082 Tất nhiên. 58 00:04:14,495 --> 00:04:16,517 Cậu giận bố cậu hay gì đó à? 59 00:04:17,127 --> 00:04:19,700 Sao? Không, sao cậu lại hỏi thế? 60 00:04:22,573 --> 00:04:25,886 Có lẽ ta nên đi lên trên. Cậu cần được trị thương. 61 00:04:31,061 --> 00:04:33,433 Bảo tớ biết chỗ nào cậu đau nhất đi. 62 00:04:34,404 --> 00:04:35,986 Lên trên một chút. 63 00:04:44,304 --> 00:04:47,558 Wow, cậu làm được đúng chỗ ngay đấy. 64 00:04:47,878 --> 00:04:52,773 Tớ cảm nhận được nhiều luồng khí rối loạn ở đây. Để xem tớ có thể... 65 00:05:02,372 --> 00:05:05,465 Tớ đã rơi xuống! Tớ không chỉ bị thương phải không? 66 00:05:05,606 --> 00:05:10,340 Còn tệ hơn nữa. Tớ đã chết. Nhưng cậu đã hồi sinh tớ. 67 00:05:10,721 --> 00:05:15,335 Tớ chỉ dùng nước thiêng ở Bắc Cực thôi. Tớ hoàn toàn không biết gì về vụ đó cả. 68 00:05:15,856 --> 00:05:17,337 Cậu đã cứu tớ. 69 00:05:17,818 --> 00:05:19,149 Cậu nên ngủ đi. 70 00:05:22,362 --> 00:05:26,783 Công chúa Azula thông minh và xinh đẹp của chúng ta. 71 00:05:26,807 --> 00:05:32,939 Đã ngụy trang thành địch và vào thủ đô Thổ Quốc. 72 00:05:32,963 --> 00:05:37,564 Nàng đã tìm ra anh nàng, Zuko ở Ba Sing Se. 73 00:05:37,588 --> 00:05:45,596 Cả hai cùng đối mặt với Avatar. Rồi Avatar ngã xuống, và Thổ Quốc cũng bại trận. 74 00:05:46,587 --> 00:05:51,257 Các mật vụ của Azula nhanh chóng chiếm cả thành phố. 75 00:05:51,281 --> 00:05:57,688 Họ đi tới Trường Thành của Ba Sing Se và đập đổ hết chúng! 76 00:06:05,596 --> 00:06:13,604 Rồi quân đội Hỏa Quốc tràn vào Ba Sing Se, đánh dấu chiến thắng của chúng ta. 77 00:06:27,077 --> 00:06:34,334 Giờ những người hùng đã trở về. Công chúa của chúng ta, Azula! 78 00:06:37,918 --> 00:06:44,835 Và sau ba năm dài, hoàng tử của chúng ta đã quay lại, Zuko! 79 00:06:53,613 --> 00:06:56,556 Sau chuyện ở Ba Sing Se, bọn tớ phải đưa cậu đi trốn. 80 00:06:57,838 --> 00:07:01,942 Bọn tớ bay về vịnh Chameleon rồi gặp bố tớ và các chú Thủy Tộc khác. 81 00:07:03,583 --> 00:07:07,998 Thổ Vương quyết định đi vi hành khắp thế giới nên ông ta đã đi một mình. 82 00:07:08,178 --> 00:07:10,480 Không hẳn là một mình. 83 00:07:13,864 --> 00:07:16,456 Ngay sau đó, vịnh đã tràn đầy tàu Hỏa quốc. 84 00:07:16,566 --> 00:07:19,149 Thay vì hạ chúng, bọn tớ cướp một tàu. 85 00:07:19,259 --> 00:07:22,472 Để ngụy trang. Kể từ đó, tàu cứ đi về hướng Tây. 86 00:07:22,663 --> 00:07:27,758 Ta vừa đi qua Đèo Rắn Biển vài ngày trước. Có nhiều tàu Hỏa Quốc đã đi qua nhưng không ai chú ý ta cả. 87 00:07:28,819 --> 00:07:29,886 Vậy giờ thì sao? 88 00:07:29,910 --> 00:07:33,389 Bọn chú đang tính một kế hoạch tấn công mới. 89 00:07:33,413 --> 00:07:35,625 Đó là kế hoạch tấn công của Sokka. 90 00:07:36,286 --> 00:07:38,128 Ừ, kế của Sokka. 91 00:07:38,909 --> 00:07:42,448 Ta sẽ không thể tổ chức tấn công lớn nếu thiếu quân Thổ Vương. 92 00:07:42,472 --> 00:07:46,322 Nhưng nhật thực vẫn sẽ làm Hỏa Quốc yếu đi. 93 00:07:46,346 --> 00:07:51,567 Vì vậy tớ đang tính một kế hoạch nhỏ gọn hơn. Chỉ dùng một đội nhỏ các đồng minh của ta ở Thổ Quốc. 94 00:07:51,591 --> 00:07:53,764 Chúng ta cũng đã gặp được Pipsqueak và Duke rồi. 95 00:07:54,084 --> 00:07:56,126 Rất vui được gặp lại cậu, Aang. 96 00:07:56,406 --> 00:07:59,726 Và hay nhất là việc nhật thực không phải là lợi thế lớn nhất. 97 00:07:59,750 --> 00:08:02,022 Ta có một bí mật. 98 00:08:02,773 --> 00:08:03,774 Cậu đấy! 99 00:08:03,864 --> 00:08:04,554 Tớ? 100 00:08:04,644 --> 00:08:09,189 Đúng, cả thế giới nghĩ cậu đã chết! Tuyệt chưa!? 101 00:08:14,755 --> 00:08:19,459 Cả thế giới nghĩ tớ đã chết? Sao thế là tin tốt được? Không thể được! 102 00:08:19,559 --> 00:08:23,173 Không, tuyệt thật mà. Từ giờ Hỏa Quốc sẽ không săn ta nữa. 103 00:08:23,243 --> 00:08:26,332 Và tuyệt hơn nữa là chúng sẽ không đoán được có cậu ở ngày Mặt Trời Đen. 104 00:08:26,356 --> 00:08:31,321 Không, không, không, không. Cậu chả biết gì cả. Chuyện này loạn cả rồi! 105 00:08:34,374 --> 00:08:37,687 Tớ sẽ hạ nó! Avatar tái xuất rồi! 106 00:08:39,429 --> 00:08:42,712 Aang, khoan. Hãy nhớ là chúng không biết ta không phải Hỏa Quốc. 107 00:08:46,276 --> 00:08:50,510 Mọi người cứ bình tĩnh. Bato và ta sẽ lo vụ này. 108 00:08:56,066 --> 00:08:58,618 Tớ ghét việc không thể làm gì. 109 00:08:58,899 --> 00:09:01,581 Hy vọng cậu không cần làm thế. 110 00:09:13,203 --> 00:09:15,415 Trung tá, sao cậu lại đi sai hướng? 111 00:09:15,555 --> 00:09:20,520 Tất cả thuyền ở hướng tây phải đi tới Ba Sing Se để chiếm đóng chứ. 112 00:09:20,781 --> 00:09:25,365 Thực ra chúng tôi từ hướng Đông. Chúng tôi được lệnh giao hàng hóa. 113 00:09:25,405 --> 00:09:32,212 À, đội hướng đông. Đô đốc Chan thật là tốt bụng khi cho biết một tàu của lão đi vào hải lộ của ta. 114 00:09:32,282 --> 00:09:34,865 Đô Đốc Chan không có ý gì thất lễ đâu ạ. 115 00:09:34,975 --> 00:09:38,588 Việc ghi mẩu giấy rồi cho diều hâu đưa thư đến cho ta thì khó gì chứ? 116 00:09:38,829 --> 00:09:42,322 Lần sau chúng tôi sẽ gửi hai con diều hâu để đảm bảo ạ. 117 00:09:44,574 --> 00:09:48,378 Thưa ngài, Đô đốc Chan đi nghỉ ở đảo Than Hồng hai tháng trước rồi. 118 00:09:48,538 --> 00:09:54,120 Sao? Sao không ai bảo ta chuyện đó? Có gì không ổn. Chúng phải biết chứ. 119 00:09:54,144 --> 00:09:55,906 Ta nghĩ đó là tàu bị cướp. 120 00:09:56,636 --> 00:10:01,751 Cứ yên lặng cho đến khi qua đoạn dốc này. Và ta sẽ đánh chìm tàu chúng. 121 00:10:02,522 --> 00:10:03,844 Chúng nhận ra rồi! 122 00:10:37,737 --> 00:10:41,531 Nhìn anh chán nản thế. Anh bị Mai biến đổi rồi à? 123 00:10:41,691 --> 00:10:45,335 Mặc dù thực ra gần đây Mai lại vui vẻ lạ thường cơ. 124 00:10:45,475 --> 00:10:50,350 Anh chưa gặp bố. Đã ba năm kể từ ngày anh bị đầy đi rồi. 125 00:10:50,530 --> 00:10:51,581 Thì sao? 126 00:10:51,671 --> 00:10:54,384 Anh vẫn chưa bắt Avatar. 127 00:10:54,444 --> 00:10:57,117 Ai thèm quan tâm? Nó chết rồi. 128 00:10:59,139 --> 00:11:03,123 Trừ khi anh nghĩ nó có thể qua khỏi được. 129 00:11:05,195 --> 00:11:08,228 Đây là nước từ Hồ Thiêng trong Bắc Cực. 130 00:11:08,498 --> 00:11:12,662 Nó có khả năng đặc biệt, vì vậy em tiết kiệm cho lúc cần thiết. 131 00:11:13,964 --> 00:11:17,287 Không. Nó không thể sống sót được. 132 00:11:21,922 --> 00:11:26,056 Vậy em chắc chắn anh không có gì để lo đâu. 133 00:11:40,440 --> 00:11:41,942 Chuẩn bị đạn! 134 00:12:22,332 --> 00:12:23,843 Tớ dựng màn sương lên đây! 135 00:12:45,425 --> 00:12:47,747 Tớ không thể đứng yên ở đây được! 136 00:12:48,108 --> 00:12:49,369 Aang! Không! 137 00:12:50,050 --> 00:12:54,544 Cậu vẫn còn yếu, và cậu phải ẩn mình. Cứ để bọn tớ lo. 138 00:12:55,355 --> 00:12:56,546 Được rồi! 139 00:13:07,677 --> 00:13:08,928 Thế nào rồi? 140 00:13:09,109 --> 00:13:10,950 Không thể tồi hơn được đâu. 141 00:13:13,773 --> 00:13:17,087 Các ngài luôn thích chứng minh tớ sai đúng không? 142 00:13:17,197 --> 00:13:18,788 Cậu hiểu nhanh đấy! 143 00:13:32,072 --> 00:13:33,563 Cám ơn các ngài! 144 00:13:45,055 --> 00:13:48,238 Này Aang, bọn tớ sắp vào làng để ăn tối đấy. 145 00:13:49,939 --> 00:13:53,963 Tớ cũng đói ngấu rồi. Bữa tối là ý kiến hay đấy. 146 00:13:54,274 --> 00:13:57,147 Này, buộc vào đầu cậu để che mũi tên đi. 147 00:13:57,637 --> 00:14:00,330 Tớ không ra ngoài nếu không để lộ mũi tên đâu. 148 00:14:00,980 --> 00:14:02,942 Aang, thôi nào. Thực tế chút đi. 149 00:14:03,773 --> 00:14:06,266 Bọn anh cứ đi trước đi. Bọn em sẽ theo sau. 150 00:14:09,209 --> 00:14:12,602 Tớ nghĩ tớ hiểu sao ẩn mình lại làm cậu khó chịu thế. 151 00:14:12,842 --> 00:14:14,684 Cậu không muốn mọi người nghĩ cậu đã thất bại. 152 00:14:14,814 --> 00:14:18,588 Cậu nói đúng, tớ không muốn. Nhưng vấn đề là tớ đã thất bại. 153 00:14:18,858 --> 00:14:20,560 Aang, không phải đâu. 154 00:14:20,930 --> 00:14:25,295 Có đấy. Tớ đã ở Ba Sing Se. Tớ đã ở đó. 155 00:14:26,096 --> 00:14:27,307 Nhưng tớ đã thua. 156 00:14:27,507 --> 00:14:30,110 Và giờ, Thổ Quốc đã thua hoàn toàn rồi. 157 00:14:30,590 --> 00:14:34,514 Không hoàn toàn đâu. Cậu quên còn kế hoạch tấn công à? 158 00:14:34,654 --> 00:14:41,000 Và tớ ghét kế hoạch đó nữa! Tớ không muốn cậu hoặc bất cứ ai liều mạng bù đắp cho sai lầm của tớ! 159 00:14:41,491 --> 00:14:46,606 Tớ luôn biết tớ phải đối mặt với Hỏa Vương, nhưng giờ, tớ biết thêm là tớ cần làm một mình. 160 00:14:47,347 --> 00:14:48,348 Aang. 161 00:14:48,408 --> 00:14:52,452 Katara. Xin cậu đấy, ra ngoài đi. 162 00:14:54,574 --> 00:14:56,136 Cậu có cần gì không? 163 00:14:57,837 --> 00:15:02,342 Tớ cần chuộc lại lỗi lầm. Tớ phải phục hồi danh dự. 164 00:15:29,309 --> 00:15:30,660 Tớ mang cậu ít đồ ăn này. 165 00:15:33,623 --> 00:15:34,884 Không! 166 00:15:51,010 --> 00:15:56,626 Con đã đi một thời gian dài. Hành trình gian khổ đã thay đổi con nhiều. 167 00:15:57,477 --> 00:16:00,079 Con đã chuộc lại lỗi lầm của con, con trai ạ. 168 00:16:06,396 --> 00:16:07,697 Mừng con về nhà. 169 00:16:27,327 --> 00:16:29,078 Chú sẽ để cả hai một mình. 170 00:16:30,770 --> 00:16:32,161 Sao thế Katara? 171 00:16:32,312 --> 00:16:33,313 Cậu ấy đi rồi. 172 00:16:33,633 --> 00:16:34,294 Sao? 173 00:16:34,464 --> 00:16:37,467 Aang. Cậu ấy lấy cái tàu lượn và biến mất rồi. 174 00:16:37,777 --> 00:16:41,711 Cậu ấy tự dưng có suy nghĩ điên rồ là phải cứu thế giới một mình. 175 00:16:41,831 --> 00:16:43,753 Bảo đó là trách nhiệm riêng của cậu ấy. 176 00:16:44,103 --> 00:16:46,276 Có thể đó là cách để cậu ta chứng tỏ can đảm. 177 00:16:46,376 --> 00:16:49,168 Đó không phải can đảm. Đó là ích kỷ và ngu ngốc. 178 00:16:49,349 --> 00:16:54,614 Ta có thể giúp cậu ấy. Và con biết thế giới cần cậu ấy, nhưng chả lẽ cậu ấy không biết ta cần cậu ấy thế nào? 179 00:16:54,804 --> 00:16:56,886 Sao cậu ấy lại có thể bỏ ta lại? 180 00:16:58,498 --> 00:17:00,490 Con cũng đang ám chỉ bố phải không? 181 00:17:00,930 --> 00:17:03,293 Sao bố lại có thể bỏ bọn con lại? 182 00:17:03,383 --> 00:17:06,696 Con biết là bọn con có Gran Gran và bà luôn yêu bọn con, nhưng... 183 00:17:07,186 --> 00:17:09,389 Nhưng bọn con không thể chịu được việc vắng bố. 184 00:17:11,451 --> 00:17:13,182 Bố xin lỗi con, Katara. 185 00:17:15,935 --> 00:17:21,711 Con hiểu sao bố đi. Con hiểu rõ và con biết bố phải đi. 186 00:17:22,402 --> 00:17:29,789 Nhưng sao lòng con vẫn thế này? Con luôn thấy buồn, tức giận và tổn thương. 187 00:17:30,159 --> 00:17:35,715 Bố yêu con hơn bất cứ thứ gì. Con và anh con là tất cả với bố. 188 00:17:35,925 --> 00:17:40,640 Kể từ khi ra đi, ngày nào bố cũng nghĩ đến các con. Và trước khi ngủ được. 189 00:17:40,900 --> 00:17:44,654 Bố luôn trằn trọc khi nhớ về hai con hằng đêm. 190 00:17:48,408 --> 00:17:50,560 Bố rất tự hào về con, Hoàng Tử Zuko. 191 00:17:51,020 --> 00:17:55,305 Bố tự hào vì hai con đã chiếm Ba Sing Se. 192 00:17:55,515 --> 00:18:00,890 Bố tự hào vì mặc dù bị lão bác bất trung kia lôi kéo. 193 00:18:01,100 --> 00:18:04,374 Con đã làm việc đúng và bắt giữ kẻ phản bội đó. 194 00:18:04,734 --> 00:18:12,582 Và điều tự hào nhất là về chiến tích lừng danh của con. Con đã giết Avatar. 195 00:18:13,162 --> 00:18:14,253 Bố được kể những gì ạ? 196 00:18:14,314 --> 00:18:22,322 Azula đã kể tất cả. Nó bảo nó rất thán phục sức mạnh và sự hung bạo của con lúc đó. 197 00:18:31,321 --> 00:18:32,402 Vòng biên. 198 00:19:21,931 --> 00:19:23,092 Sao em làm thế? 199 00:19:24,293 --> 00:19:27,166 Anh nên học nói rõ ràng chút nữa đi. 200 00:19:27,507 --> 00:19:30,800 Sao em bảo phụ vương là anh giết Avatar? 201 00:19:31,030 --> 00:19:33,012 Chuyện đó để đến sáng được không? 202 00:19:33,112 --> 00:19:34,534 Không. 203 00:19:35,485 --> 00:19:36,626 Tốt thôi. 204 00:19:37,316 --> 00:19:42,371 Em thấy anh lo việc bố sẽ đối xử với anh thế nào khi không bắt được Avatar. 205 00:19:42,482 --> 00:19:45,715 Em nghĩ ra là nếu nhường anh công lao, anh sẽ không có gì phải lo. 206 00:19:45,875 --> 00:19:46,946 Nhưng vì sao? 207 00:19:47,086 --> 00:19:51,380 Coi như hành động hào phóng đi. Em muốn cám ơn vì đã giúp. 208 00:19:51,591 --> 00:19:53,639 Và em cũng rất vui khi chia sẽ vinh quang. 209 00:19:53,663 --> 00:19:54,924 Mày đang nói dối. 210 00:19:55,675 --> 00:19:57,226 Nếu anh nói thế. 211 00:19:57,557 --> 00:20:01,521 Mày có lý do khác khi làm thế. Tao chỉ chưa nhận ra đó là gì thôi. 212 00:20:01,651 --> 00:20:05,545 Thôi nào, Zuko. Em liệu có lý do nào chứ? 213 00:20:05,705 --> 00:20:10,650 Em được gì nếu để anh nhận vinh quang việc giết Avatar? 214 00:20:10,810 --> 00:20:14,774 Trừ phi bằng cách nào đó, Avatar vẫn còn sống. 215 00:20:15,334 --> 00:20:20,039 Và mọi vinh quang đó sẽ trở thành nỗi xấu hổ và tủi nhục. 216 00:20:21,190 --> 00:20:27,967 Nhưng chính anh cũng bảo là không thể có chuyện đó mà. Ngủ ngon nhé, Zuzu. 217 00:20:53,643 --> 00:20:56,856 Mình không thể làm được. Mình thất bại rồi. 218 00:20:59,138 --> 00:21:00,305 Roku? 219 00:21:00,329 --> 00:21:02,972 Cháu chưa thất bại đâu Aang. 220 00:21:03,212 --> 00:21:07,216 Nhưng tất cả đều nghĩ cháu đã chết. Họ nghĩ cháu bỏ rơi họ. 221 00:21:07,767 --> 00:21:11,881 Và thua cuộc chiến này. Cháu đã làm cả thế giới thất vọng. 222 00:21:12,221 --> 00:21:16,626 Nếu đổ lỗi cho ai về thế giới này, đó là lỗi của ta. 223 00:21:17,126 --> 00:21:20,650 Ta nên nhận ra là sẽ có cuộc chiến này và chặn nó. 224 00:21:20,820 --> 00:21:25,474 Cháu đã phải gánh chịu sai lầm của ta. 225 00:21:25,585 --> 00:21:30,650 Nhưng ta tin cháu sẽ sửa chữa được lỗi lầm của ta, và cứu thế giới này. 226 00:21:30,860 --> 00:21:32,221 Cháu không chắc nữa... 227 00:21:33,232 --> 00:21:35,254 Cậu đã từng cứu thế giới rồi. 228 00:21:38,487 --> 00:21:43,022 Và cậu sẽ làm lại lần nữa. Cậu không thể bỏ cuộc. 229 00:21:48,387 --> 00:21:50,960 Cậu nói đúng. Tớ không thể bỏ cuộc! 230 00:22:40,820 --> 00:22:42,161 Cậu vẫn ổn! 231 00:22:51,460 --> 00:22:53,052 Tớ vẫn còn nhiều thứ phải làm. 232 00:22:53,202 --> 00:22:55,184 Tớ biết, nhưng cậu sẽ cần bọn tớ giúp. 233 00:22:55,354 --> 00:22:59,468 Cậu không nghĩ là cậu sẽ thoát tập luyện nếu trốn đến Hỏa Quốc đấy chứ? 234 00:23:00,900 --> 00:23:02,291 Vậy cuộc tấn công ra sao? 235 00:23:02,431 --> 00:23:05,855 Ta sẽ gặp lại bố tớ và quân tấn công vào ngày đó. 236 00:23:05,985 --> 00:23:07,576 Ơ, cái gì... 237 00:23:08,357 --> 00:23:10,459 Ồ, là tàu lượn của cậu. 238 00:23:12,201 --> 00:23:13,302 Không sao đâu. 239 00:23:14,884 --> 00:23:20,940 Nếu ai thấy nó, họ sẽ nhận ra tớ. Sẽ tốt hơn nếu không ai biết tớ còn sống.