1 00:00:41,499 --> 00:00:42,959 Mình đang... 2 00:00:45,545 --> 00:00:46,379 Pino. 3 00:01:02,353 --> 00:01:05,231 Có ai ở đây không? Có ai không? 4 00:01:06,149 --> 00:01:08,401 Pino? Mọi người đâu cả rồi? 5 00:01:18,578 --> 00:01:19,412 Nơi này là... 6 00:01:20,705 --> 00:01:21,790 Anh Vince! 7 00:01:22,999 --> 00:01:23,875 Pino! 8 00:01:26,211 --> 00:01:27,045 Pino? 9 00:01:30,090 --> 00:01:30,924 Anh là ai? 10 00:01:31,508 --> 00:01:34,928 Chào mừng đến với vùng đất mặt trời sinh ra. 11 00:03:24,662 --> 00:03:26,372 Tôi tưởng mình đang ở Charos. 12 00:03:27,040 --> 00:03:30,919 Khi tôi đến thì anh đang nằm bất tỉnh ở đó. 13 00:03:31,628 --> 00:03:33,338 Tôi đã đưa anh về đây. 14 00:03:33,922 --> 00:03:34,797 Nằm ở đó ư? 15 00:03:36,216 --> 00:03:37,091 Tôi xin lỗi. 16 00:03:40,136 --> 00:03:43,806 Tôi là Kazkis Hauer, chủ nhân tòa tháp này. 17 00:03:44,599 --> 00:03:47,644 Vừa mới tỉnh dậy nên chắc hẳn đầu anh rối lắm. 18 00:03:48,603 --> 00:03:51,105 Ngoài tôi ra còn ai sống sót nữa? 19 00:03:51,814 --> 00:03:53,316 Còn ai sống sót được chứ? 20 00:04:05,995 --> 00:04:06,829 Lại đây. 21 00:04:07,747 --> 00:04:08,748 Cho cháu này. 22 00:04:13,670 --> 00:04:17,423 {\an8}- Con bé là một AutoReiv nhiễm virus. - AutoReiv ư? 23 00:04:18,466 --> 00:04:19,592 Chúng là máy móc. 24 00:04:21,219 --> 00:04:22,053 Máy móc sao? 25 00:04:25,014 --> 00:04:25,932 Pino! 26 00:04:27,725 --> 00:04:32,438 Xin lỗi, có vẻ con bé thấy ngại. Họ nói bên trong con bé chỉ là trẻ con, 27 00:04:33,523 --> 00:04:37,777 dù thế, tôi cũng không hiểu sao con bé xử sự thế sau khi anh cứu bọn tôi. 28 00:04:39,654 --> 00:04:41,531 Sao anh lại giúp bọn tôi? 29 00:04:49,122 --> 00:04:51,457 Vì anh là bạn tôi. 30 00:04:52,250 --> 00:04:53,084 Bạn ư? 31 00:04:53,584 --> 00:04:57,380 Những người biết đến vùng đất xa xôi này của thế giới đều là bạn. 32 00:04:58,673 --> 00:05:00,008 Vùng đất xa xôi này? 33 00:05:00,633 --> 00:05:04,679 Thế giới anh đã thấy và sẽ thấy... 34 00:05:05,430 --> 00:05:07,765 Trước mắt anh là cái chết. 35 00:05:09,559 --> 00:05:11,436 Có lẽ anh nói đúng, 36 00:05:12,020 --> 00:05:17,317 vì sống sót đồng nghĩa với việc phải chứng kiến nhiều cái chết. 37 00:05:18,568 --> 00:05:20,111 Bạn bè tôi cũng chết rồi. 38 00:05:20,778 --> 00:05:24,449 Đã lâu lắm rồi tôi chỉ có một mình. Nhưng tại sao chứ? 39 00:05:25,033 --> 00:05:26,951 Sao tôi lại còn sống chứ? 40 00:05:30,538 --> 00:05:32,206 Đó là định mệnh. 41 00:05:33,499 --> 00:05:35,293 Thật mừng là anh đến được đây. 42 00:05:39,047 --> 00:05:40,631 Nhảy, nhảy, bước. 43 00:05:41,257 --> 00:05:43,092 Nhảy, bước, bước. 44 00:05:44,761 --> 00:05:45,970 Đau quá. 45 00:06:04,530 --> 00:06:06,866 Nơi mọc trời sinh ra sao? 46 00:06:07,617 --> 00:06:10,036 Lâu lắm rồi mới được thấy cảnh tượng này. 47 00:06:13,164 --> 00:06:13,998 Pino? 48 00:06:14,707 --> 00:06:18,336 Sao thế? Em nhìn kìa, cứ như mê cung vậy. 49 00:06:19,253 --> 00:06:21,172 Này, sao thế? 50 00:06:21,881 --> 00:06:23,925 - Đi nào! - Chuyện gì vậy? 51 00:06:26,427 --> 00:06:29,138 Cái quái gì thế này? 52 00:06:39,524 --> 00:06:42,402 Sao chúng lại ở đây? 53 00:06:45,696 --> 00:06:49,617 Mình quay lại thuyền thôi. Quay lại Thỏ đi, anh Vince. 54 00:06:55,915 --> 00:06:58,126 Em không thích nơi này. Mau đi thôi. 55 00:07:02,797 --> 00:07:05,633 Đáng sợ lắm. Mình không thể ở lại đây. 56 00:07:06,300 --> 00:07:08,302 Nào, mình đi tìm Thỏ thôi. 57 00:07:10,513 --> 00:07:13,891 Được thôi, vậy em tự đi một mình. 58 00:07:21,357 --> 00:07:24,193 Nhưng anh ta đã cứu bọn mình mà. 59 00:07:27,864 --> 00:07:29,073 Anh muốn uống không? 60 00:07:29,574 --> 00:07:30,575 Thôi, cảm ơn anh. 61 00:07:31,075 --> 00:07:32,827 Anh vẫn chưa động vào đồ ăn. 62 00:07:34,203 --> 00:07:36,038 Đám AutoReiv tôi thấy... 63 00:07:39,750 --> 00:07:41,752 Ồ, ý anh là các Kỵ sĩ ư? 64 00:07:42,628 --> 00:07:47,049 Chúng đã đánh nhau với Charos phải không? Chúng giết rất nhiều người Charos. 65 00:07:48,843 --> 00:07:49,677 Thì sao chứ? 66 00:07:53,097 --> 00:07:57,268 Chiến tranh luôn có người thẳng kẻ thua. Đó là chuyện sống chết. 67 00:07:57,977 --> 00:08:00,813 Khi bắt đầu cuộc chiến ai cũng biết điều đó. 68 00:08:01,522 --> 00:08:05,026 Nhưng anh cũng đâu cần phải liên tục tấn công Charos. 69 00:08:05,485 --> 00:08:06,986 Chiến tranh thì vô nghĩa. 70 00:08:07,737 --> 00:08:10,239 Nhưng bị tiêu diệt lại có ý nghĩa. 71 00:08:10,990 --> 00:08:13,451 Anh đã được thấy cái kết của Charos nhỉ? 72 00:08:15,161 --> 00:08:16,662 Diện mạo của Senex... 73 00:08:17,413 --> 00:08:18,539 Senex... 74 00:08:19,665 --> 00:08:21,209 Cô ấy là... 75 00:08:26,172 --> 00:08:28,299 Sao anh quan tâm đến Charos quá vậy? 76 00:08:28,633 --> 00:08:30,468 Những kẻ ở đó cần phải ra đi. 77 00:08:31,260 --> 00:08:32,678 Thế nên anh gây chiến ư? 78 00:08:33,262 --> 00:08:34,222 Anh đùa sao? 79 00:08:35,890 --> 00:08:40,937 Bị bỏ lại trong một giấc ngủ dài, họ cố gắng tìm ra ý nghĩa. 80 00:08:41,812 --> 00:08:45,525 Họ chưa từng hiểu được sự thật là mình đã bị bỏ rơi 81 00:08:46,025 --> 00:08:48,861 và tìm ra cách để sống tiếp là hủy diệt lẫn nhau. 82 00:08:49,779 --> 00:08:53,783 Thế giới sớm rơi vào hỗn loạn và ngay cả cái chết cũng mất đi ý nghĩa 83 00:08:54,200 --> 00:08:56,369 trong cái đầu nhu nhược của họ. 84 00:08:57,453 --> 00:09:03,167 Chỉ nghĩ đến việc ngay từ đầu họ đã có suy nghĩ ấy đã khiến tôi giận điên người. 85 00:09:04,585 --> 00:09:06,212 Những sinh vật khốn khổ ấy. 86 00:09:10,675 --> 00:09:15,388 Không, có lẽ chính ta mới nên cầu xin sự tha thứ. Anh và tôi. 87 00:09:16,097 --> 00:09:18,975 - Tôi sao? - Đợi chút. Tôi đã làm gì chứ? 88 00:09:19,350 --> 00:09:24,188 Tôi chẳng làm gì hết, vậy mà lại luôn phải chịu đựng sự dằn vặt. 89 00:09:24,355 --> 00:09:27,108 - Thậm chí còn rơi đến nơi này. - Chính nó đấy. 90 00:09:28,359 --> 00:09:31,946 Thật không dễ chịu khi không làm được gì, không thể làm gì. 91 00:09:34,240 --> 00:09:35,700 Tôi cũng vậy. 92 00:09:36,409 --> 00:09:37,326 Anh cũng vậy ư? 93 00:09:37,577 --> 00:09:40,329 Tôi căm ghét bản thân mình vì không thể làm gì. 94 00:09:40,788 --> 00:09:46,460 Không ngừng tự mình chửi mắng mình, cả khi ngủ tâm trí cũng không thanh thản. 95 00:09:46,961 --> 00:09:49,880 Thiếu mục đích, tôi chỉ đếm từng phút trôi qua... 96 00:09:50,673 --> 00:09:52,592 và sống ngày nào khổ sở ngày ấy. 97 00:09:53,426 --> 00:09:56,387 Tôi cũng khổ sở như anh thôi. 98 00:09:57,013 --> 00:09:58,389 Anh cũng giống tôi ư? 99 00:09:59,223 --> 00:10:04,061 Tôi cảm giác mình có thể yêu anh như cách tôi yêu Senex. 100 00:10:14,113 --> 00:10:18,784 - Anh yêu Senex sao? - Để tôi kể cho anh nghe về chúng tôi. 101 00:10:20,161 --> 00:10:23,539 Nếu Asura của tôi là mặt trời, thì Charos sẽ là mặt trăng. 102 00:10:23,956 --> 00:10:28,336 Senex và tôi, mỗi người xây một tòa tháp sánh đôi nhau để làm nhân chứng 103 00:10:28,753 --> 00:10:32,798 cho lời thề ước chúng tôi sẽ trao nhau khi thức tỉnh. 104 00:10:33,507 --> 00:10:35,259 Anh hiểu điều tôi nói chứ? 105 00:10:36,344 --> 00:10:39,388 Senex và tôi đều tới để chứng kiến 106 00:10:40,181 --> 00:10:44,393 bi thương và chịu khổ vì điều đó. Rồi cả hai nảy sinh tình yêu mạnh mẽ. 107 00:10:45,978 --> 00:10:50,107 Nhưng Senex đã chết trước khi chúng tôi kịp thề ước. 108 00:10:50,733 --> 00:10:51,901 Anh đã giết cô ấy. 109 00:10:52,777 --> 00:10:53,778 Không phải... 110 00:10:54,987 --> 00:10:58,824 Nhưng không sao. Với định mệnh, thề ước cũng chẳng có mấy giá trị. 111 00:10:59,784 --> 00:11:02,995 Thật ra, thật vinh dự khi được gặp anh thế này. 112 00:11:04,205 --> 00:11:06,207 Hãy cùng biết ơn sức mạnh của anh. 113 00:11:07,958 --> 00:11:09,919 Anh đang ám chỉ điều gì vậy? 114 00:11:10,378 --> 00:11:11,212 Sao thế? 115 00:11:11,504 --> 00:11:13,923 Tôi giết cô ấy ư? 116 00:11:14,382 --> 00:11:16,509 Tôi không đời nào làm được việc đó! 117 00:11:16,592 --> 00:11:19,804 - Ý anh là sao? Senex đã... - Xin đừng nói nữa! 118 00:11:20,221 --> 00:11:21,138 Anh là... 119 00:11:21,263 --> 00:11:22,640 Tôi không biết gì hết. 120 00:11:23,349 --> 00:11:25,810 Anh đang đùa giỡn phải không? 121 00:11:26,143 --> 00:11:28,521 Anh nói chúng ta là gì kia? 122 00:11:29,063 --> 00:11:31,774 Làm ơn hãy nói là đúng vậy đi! 123 00:11:32,900 --> 00:11:36,070 - Anh là thứ quái quỷ gì vậy? - Sao anh có thể nói vậy 124 00:11:36,570 --> 00:11:39,615 - dù biết ta có cùng nỗi bi thương? - Sao cứ hành hạ tôi vậy? 125 00:11:39,699 --> 00:11:40,616 Tại sao? 126 00:11:40,950 --> 00:11:42,618 Tôi không biết gì hết! 127 00:11:46,789 --> 00:11:48,958 Đừng nói là anh ta đã quên hết! 128 00:12:04,682 --> 00:12:08,811 Anh ta giết Senex của mình mà còn chẳng hay biết ư? 129 00:12:46,098 --> 00:12:47,016 Tại sao chứ? 130 00:12:47,391 --> 00:12:50,102 Đây mới thật sự là Asura của tôi. 131 00:12:51,479 --> 00:12:53,397 Anh đã thấy cảnh này phải không? 132 00:12:55,441 --> 00:12:57,151 Đó chỉ là tấm bia tưởng niệm. 133 00:12:57,860 --> 00:13:01,030 Các công dân tạo ra để cho thế hệ sau biết 134 00:13:01,447 --> 00:13:03,616 Asura trước kia thế nào. 135 00:13:04,158 --> 00:13:05,534 Nhưng thật vô giá trị. 136 00:13:06,035 --> 00:13:08,913 - Công dân ở đây đâu cả rồi? - Chết sạch rồi. 137 00:13:09,371 --> 00:13:11,040 Chết dưới tay các Kỵ sĩ. 138 00:13:11,832 --> 00:13:12,708 Sao cơ? 139 00:13:13,250 --> 00:13:15,252 Charos và Asura là một. 140 00:13:15,878 --> 00:13:19,840 Các công dân đã chết trong chiến tranh, chỉ còn lại các Kỵ sĩ. 141 00:13:19,924 --> 00:13:22,676 Vậy còn quân lính của Charos thì sao? 142 00:13:23,677 --> 00:13:25,387 Đều không phải người thật. 143 00:13:25,846 --> 00:13:29,016 Hư không chết rồi lại trở về với hư không. 144 00:13:29,350 --> 00:13:31,352 Nhưng họ còn sống mà! 145 00:13:33,187 --> 00:13:35,981 Người sống thì chỉ có cách sống tiếp. 146 00:13:36,440 --> 00:13:37,566 Con người ư? 147 00:13:37,942 --> 00:13:42,488 Chúng ta thật may mắn khi mọi sinh mạng đều đã không còn. 148 00:13:42,613 --> 00:13:45,449 Tại sao? Không phải anh là chủ nơi này ư? 149 00:13:47,743 --> 00:13:49,495 Anh đúng là một tên ngốc. 150 00:13:50,496 --> 00:13:53,958 Mất trí nhớ nên cũng mất luôn khả năng nhìn ra sự thật à? 151 00:13:54,208 --> 00:13:57,294 - Tôi vẫn nhớ rõ mọi chuyện. - Vậy thì anh là ai? 152 00:13:58,671 --> 00:14:00,798 Để xem có nói được mình là ai không. 153 00:14:01,590 --> 00:14:03,133 Tôi là Vincent Law. 154 00:14:03,843 --> 00:14:06,345 Tôi từng làm việc ở cơ sở xử lý của Romdo, 155 00:14:06,679 --> 00:14:10,349 nhưng tôi bị buộc tội làm phản và đã trốn khỏi thành phố. 156 00:14:10,724 --> 00:14:11,684 Còn trước đó? 157 00:14:12,101 --> 00:14:14,687 Tôi sống ở Mosk. Sau đó đã di cư đến Romdo. 158 00:14:15,271 --> 00:14:16,605 Hồi ở Mosk anh làm gì? 159 00:14:17,147 --> 00:14:17,982 Tôi làm gì ư? 160 00:14:20,609 --> 00:14:22,403 Anh không nhớ được phải không? 161 00:14:23,404 --> 00:14:27,491 Dù cho ký ức rất mơ hồ, đến giờ anh vẫn sống mà chẳng hề nghi ngờ. 162 00:14:28,742 --> 00:14:30,995 Điều đó là bằng chứng rõ ràng cho thấy 163 00:14:31,078 --> 00:14:33,706 anh cố ý xóa sạch ký ức của mình, phải không? 164 00:14:34,206 --> 00:14:35,666 Xóa sạch ký ức sao? 165 00:14:35,791 --> 00:14:37,710 Anh nói mình từng ở Mosk nhỉ? 166 00:14:37,918 --> 00:14:39,753 Phải, đó là quê hương của tôi. 167 00:14:40,129 --> 00:14:41,130 Ra vậy. 168 00:14:41,630 --> 00:14:45,759 Chắc hẳn anh đã chuyển hết ký ức cho Monad. 169 00:14:46,385 --> 00:14:50,139 Nhưng chừng đó vượt quá khả năng hấp thụ. 170 00:14:51,223 --> 00:14:55,185 Monad chắc không thể chịu được, nhưng vẫn cứ nhận. Vì anh yêu Monad. 171 00:14:57,563 --> 00:15:01,483 Nhưng nhìn cách thể hiện tình yêu thế này thì Monad đã mất anh rồi. 172 00:15:01,901 --> 00:15:03,903 Mà không chỉ Monad đâu. 173 00:15:04,236 --> 00:15:06,196 Anh cũng đánh mất bản thân rồi. 174 00:15:06,989 --> 00:15:10,576 Xóa bỏ kí ức đã khắc ghi vào đầu mình 175 00:15:11,035 --> 00:15:13,287 cũng giống như đánh mất bản thân. 176 00:15:13,913 --> 00:15:15,581 Anh đang nói gì vậy? 177 00:15:16,624 --> 00:15:19,043 Tôi nói anh là kẻ phản bội. 178 00:15:19,460 --> 00:15:21,587 Phản bội ư? Từ khi nào chứ? 179 00:15:22,421 --> 00:15:27,051 Là một Proxy, anh đã chọn cách nhục nhã nhất để trốn chạy. 180 00:15:27,551 --> 00:15:28,385 Proxy ư? 181 00:15:29,178 --> 00:15:31,305 Nhưng điều còn khó tha thứ hơn 182 00:15:32,014 --> 00:15:36,936 là ngươi đã giết Senex yêu dấu của ta, đồ mất trí nhớ! 183 00:15:43,817 --> 00:15:45,861 Ta là sứ giả của ánh sáng... 184 00:15:46,904 --> 00:15:53,035 Kazkis Proxy, xin lấy danh dự ra thề sẽ giết chết tên phản bội này. 185 00:16:18,727 --> 00:16:19,895 Sao vậy? 186 00:16:20,062 --> 00:16:24,358 Dù đã xóa sạch ký ức và đánh mất mình, ngươi vẫn còn lại bản năng, nhỉ? 187 00:16:24,692 --> 00:16:25,943 Nếu nghĩ sẽ thấy, 188 00:16:26,026 --> 00:16:28,946 những kẻ hóa điên lại là những kẻ đáng mến nhất. 189 00:16:29,029 --> 00:16:30,072 Senex... 190 00:16:30,239 --> 00:16:34,743 Nếu đã vậy, hãy để anh hóa điên cùng những ký ức về em. 191 00:16:36,620 --> 00:16:39,540 Xin lỗi nhé, đau lắm hả? 192 00:16:55,305 --> 00:16:56,140 Thỏ! 193 00:17:33,886 --> 00:17:35,220 Chuyện gì thế này? 194 00:17:38,265 --> 00:17:39,141 Tay mình! 195 00:17:50,319 --> 00:17:51,528 Cứu với! 196 00:17:52,279 --> 00:17:53,238 Đau quá! 197 00:17:56,950 --> 00:18:00,537 Mình là quái vật sao? Không, mình là... 198 00:18:01,747 --> 00:18:03,916 Ngươi là một Proxy. 199 00:18:05,709 --> 00:18:06,835 Proxy sao? 200 00:18:08,212 --> 00:18:11,090 Ôi, cảm giác gì thế này? 201 00:18:12,341 --> 00:18:15,803 Cảm giác chán ghét và ghê tởm. 202 00:18:16,303 --> 00:18:19,431 À, phải rồi. Chính là tại ngươi. 203 00:18:19,765 --> 00:18:21,600 Ngươi là...ngươi là... 204 00:18:23,060 --> 00:18:27,815 Ta cho ngươi một cơ hội cuối để trả lời. Ngươi là sứ giả gì? 205 00:18:30,025 --> 00:18:31,401 Không trả lời được sao? 206 00:18:32,236 --> 00:18:34,446 Vậy thì chết đi! 207 00:18:37,574 --> 00:18:40,619 Cứ chạy đi. Nhưng ngươi đang kẹt trong một cái bẫy, 208 00:18:41,078 --> 00:18:43,038 giống như ta! 209 00:18:44,164 --> 00:18:47,334 Chín mươi tám con thỏ, chín mươi chín con thỏ... 210 00:18:47,626 --> 00:18:49,211 Một trăm con thỏ! 211 00:18:50,462 --> 00:18:54,258 Được rồi, đếm đến 100 rồi, mình bỏ lại Vince đây. 212 00:18:59,805 --> 00:19:03,058 Năm mươi con nữa! Một trăm linh một con thỏ... 213 00:19:04,101 --> 00:19:07,855 Một trăm linh hai con thỏ... Một trăm linh ba con thỏ... 214 00:19:26,373 --> 00:19:27,457 Không được rồi. 215 00:19:28,542 --> 00:19:30,210 Không có hương vị gì hết. 216 00:19:30,627 --> 00:19:34,006 Rượu này cũng dở. Vị vừa cứng vừa chua. 217 00:19:34,673 --> 00:19:38,927 Không còn lại chai nào ra hồn. Toàn là thứ nước tiểu vứt đi. 218 00:19:39,678 --> 00:19:40,721 Nói xem. 219 00:19:41,221 --> 00:19:42,931 Proxy là thứ quái gì? 220 00:19:43,724 --> 00:19:47,227 Sao ngươi có thể hỏi thế sau khi đã xóa sạch ký ức của mình? 221 00:19:47,853 --> 00:19:49,897 Tôi là một Proxy ư? 222 00:19:51,190 --> 00:19:53,317 Sao tôi phải đánh nhau chứ? 223 00:19:54,026 --> 00:19:58,280 Sao ngươi còn quay lại? Vì ngươi muốn giết ta, phải không? 224 00:19:58,530 --> 00:19:59,531 Không phải. 225 00:19:59,656 --> 00:20:01,283 Đã đến lúc rồi. 226 00:20:01,742 --> 00:20:03,744 Tôi không muốn hại ai cả. 227 00:20:04,119 --> 00:20:06,747 Vậy thì ai giết Senex? 228 00:20:07,873 --> 00:20:10,250 Senex là Proxy duy nhất bị ngươi giết ư? 229 00:20:24,264 --> 00:20:27,100 Ngươi đã mất đi sứ mệnh và người mình yêu thương, 230 00:20:27,184 --> 00:20:29,645 sao còn khao khát sống đến vậy? 231 00:20:30,103 --> 00:20:32,022 Sao không chết ở đây luôn đi? 232 00:20:37,069 --> 00:20:41,198 Senex, anh đã muốn gặp lại em khi em còn sống. 233 00:20:41,323 --> 00:20:44,993 Anh sẽ trả thù cho em. 234 00:21:15,524 --> 00:21:21,697 - Sao chuyện này lại xảy đến với mình chứ? - Ta sẽ hỏi ngươi một lần nữa. 235 00:21:22,447 --> 00:21:26,243 Ngươi là sứ giả gì? 236 00:21:31,248 --> 00:21:37,045 Tên ta là Ergo Proxy. Ta là sứ giả của cái chết. 237 00:21:38,588 --> 00:21:39,881 Vậy sao? 238 00:21:43,927 --> 00:21:45,762 Cứ việc đi nhận lấy đau đớn đi. 239 00:21:46,054 --> 00:21:49,766 Những kẻ lang thang trong màn đêm luôn tìm kiếm ánh sáng. 240 00:21:50,767 --> 00:21:55,564 Nhưng khi chạm tới ánh sáng, chúng đều phải ngoảnh đi vì ánh sáng quá chói mắt. 241 00:21:56,189 --> 00:22:00,152 Chúng cảm nhận được cả cơn đau. Sự thật cũng giống thế. 242 00:22:00,569 --> 00:22:04,865 Sẽ có ngày đôi mắt ngươi bị ánh sáng sự thật thiêu đốt 243 00:22:05,157 --> 00:22:07,409 và ngươi sẽ biết đến màn đêm vĩnh cửu. 244 00:22:07,534 --> 00:22:09,411 Đó chính là sự trừng phạt. 245 00:22:23,633 --> 00:22:25,135 Senex... 246 00:22:35,520 --> 00:22:37,564 Mình không phải con người sao? 247 00:22:41,193 --> 00:22:42,527 Làm sao sống tiếp đây? 248 00:22:45,197 --> 00:22:47,866 Bốn trăm con thỏ... 249 00:22:55,248 --> 00:22:56,291 Anh Vince! 250 00:22:57,376 --> 00:22:59,586 - Pino. - Anh bị thương à? 251 00:22:59,878 --> 00:23:00,712 Đâu có. 252 00:23:03,590 --> 00:23:07,594 - Không, không phải máu của anh đâu. - À, là máu của người kia. 253 00:23:09,554 --> 00:23:12,349 Không phải máu anh, mà là của anh Vince kia hả? 254 00:23:13,433 --> 00:23:14,393 Mừng anh về. 255 00:23:16,686 --> 00:23:19,314 Em đã biết rồi sao? 256 00:23:27,114 --> 00:23:28,740 Cùng tới Mosk thôi. 257 00:23:37,374 --> 00:23:39,709 Em không sợ anh sao? 258 00:23:40,127 --> 00:23:41,044 Sợ ấy ạ? 259 00:23:41,628 --> 00:23:43,630 Nhưng lúc nào anh cũng giúp em mà. 260 00:23:44,631 --> 00:23:45,632 Vậy sao? 261 00:23:47,801 --> 00:23:49,428 Tuy không thể thấy được, 262 00:23:49,928 --> 00:23:55,308 nhưng nó đã bắt đầu từ khoảnh khắc bọn mình trốn khỏi Romdo. 263 00:24:00,730 --> 00:24:03,733 Biên dịch: Bảo Dung 264 00:25:31,279 --> 00:25:33,740 Thấy được, nói được, nghe được. 265 00:25:34,282 --> 00:25:36,284 Không thấy, không nói, không nghe. 266 00:25:36,576 --> 00:25:38,662 Đó là một bài hát ru của người lớn. 267 00:25:38,995 --> 00:25:42,415 Hả? Nhưng mình đang ở đâu nhỉ? Này...