1 00:00:03,410 --> 00:00:06,380 Anh mới nghĩ ra một chuyện đùa khoa học, em muốn nghe không? 2 00:00:06,380 --> 00:00:07,560 Được thôi. 3 00:00:07,560 --> 00:00:11,160 Cần bao nhiêu Edison để vặn một bóng đèn? 4 00:00:11,160 --> 00:00:12,830 Bao nhiêu? 5 00:00:12,830 --> 00:00:14,830 Ai quan tâm chứ? Ông ta đã ăn cắp ý tưởng 6 00:00:14,830 --> 00:00:17,170 và không xứng đáng có chuyện đùa của riêng mình. 7 00:00:17,170 --> 00:00:18,740 Thật thế à? 8 00:00:18,740 --> 00:00:21,410 Tất nhiên rồi, thế là em biết được chuyện đùa đó hay đấy. 9 00:00:21,410 --> 00:00:24,040 Nó không chỉ giải trí, mà nó còn cung cấp thông tin. 10 00:00:25,510 --> 00:00:27,080 Chào, xin lỗi đã ngắt lời. 11 00:00:27,080 --> 00:00:28,410 Ừm, Barry, 12 00:00:28,410 --> 00:00:31,620 cần bao nhiêu Edison để vặn một bóng đèn? 13 00:00:31,620 --> 00:00:34,020 Mày có biết rằng Edison không thực sự phát minh ra bóng đèn không? 14 00:00:37,260 --> 00:00:39,590 Mày muốn gì, Barry? 15 00:00:39,590 --> 00:00:42,590 Tao chỉ muốn ghé qua để tặng cái này cho Amy thay lời cảm ơn thôi. 16 00:00:42,600 --> 00:00:43,930 Cái này cho dịp gì vậy? 17 00:00:43,930 --> 00:00:45,730 Ý tưởng của cô thực sự hữu ích với tôi. 18 00:00:45,730 --> 00:00:48,370 Bài luận văn về lượng tử ánh sáng hình nón của tôi đã đăng trực tuyến rồi. 19 00:00:48,370 --> 00:00:50,870 Phản hồi rất tốt. 20 00:00:50,870 --> 00:00:52,300 Hay quá. 21 00:00:52,300 --> 00:00:53,770 Tôi háo hức muốn đọc quá. 22 00:00:53,770 --> 00:00:55,110 Ồ, không, tao cũng thế. 23 00:00:55,110 --> 00:00:59,210 Gửi nó vào email Sheldon@Bazinga.biz nhé. 24 00:00:59,210 --> 00:01:00,540 Tại sao lại là "chấm-biz" ư? 25 00:01:00,550 --> 00:01:02,080 Bởi vì tao vừa nhạo báng mày* đấy. [give you the business: nghĩa lóng: một cô nàng cho chàng trai màn mây mưa đã đời] 26 00:01:03,250 --> 00:01:05,250 Và cũng là vì Bazinga.com bị đăng ký mất rồi. 27 00:01:06,920 --> 00:01:08,920 Dù sao, cảm ơn cô lần nữa. 28 00:01:08,920 --> 00:01:10,590 Còn Cooper, nỗ lực của mày không được đền đáp* đâu. [*suck eggs: nghĩa đen: hút trứng, nghĩa lóng: vét máng] 29 00:01:13,090 --> 00:01:15,330 Từ lúc nào em lại đi giúp Barry Kripke thế hả? 30 00:01:15,330 --> 00:01:17,830 Em đang nghĩ về một cách tiếp cận tế bào automata 31 00:01:17,830 --> 00:01:19,330 để kết nối thần kinh, 32 00:01:19,330 --> 00:01:21,170 và em nghĩ nó có một số ứng dụng thú vị 33 00:01:21,170 --> 00:01:22,730 với lý thuyết dây. Đâu phải chuyện gì to tát. 34 00:01:22,740 --> 00:01:24,640 Ồ, thế hả? 35 00:01:24,640 --> 00:01:27,300 Cái lúc anh đang nghiên cứu lý thuyết dây và tắc tịt, 36 00:01:27,310 --> 00:01:29,070 sao em lại không giúp anh? 37 00:01:29,070 --> 00:01:32,080 Em giúp anh còn gì. Anh nói rằng nhà sinh học chỉ biết mỗi bài toán là 38 00:01:32,080 --> 00:01:34,240 nếu có ba con ếch và một con nhảy đi, 39 00:01:34,250 --> 00:01:36,480 thì còn lại hai con. 40 00:01:36,480 --> 00:01:39,750 Buồn cười thật, nghe có vẻ giống anh đấy. 41 00:01:39,750 --> 00:01:40,920 Nhưng thế không có nghĩa là 42 00:01:40,920 --> 00:01:42,890 em nên đứng ở góc đường 43 00:01:42,890 --> 00:01:46,120 phân phát bài toán của em cho bất kỳ thằng nào đi qua. 44 00:01:47,490 --> 00:01:49,160 Sheldon, tất cả chúng ta đều nhà khoa học. 45 00:01:49,160 --> 00:01:50,830 Em chỉ giúp đồng nghiệp thôi mà. 46 00:01:50,830 --> 00:01:52,160 Anh nhỏ mọn quá đấy. 47 00:01:52,160 --> 00:01:53,760 Anh nhỏ mọn á? 48 00:01:53,770 --> 00:01:57,100 Em biết Barry và anh ganh đua rất chuyên nghiệp mà. 49 00:01:57,100 --> 00:01:59,200 Em nghe nó nói rồi đấy. Nó bảo anh nỗ lực không thành công. 50 00:01:59,210 --> 00:02:01,210 Nếu bọn anh mà là bạn, nó sẽ khuyên 51 00:02:01,210 --> 00:02:02,610 anh mút cái gì đó hay ho hơn. 52 00:02:05,780 --> 00:02:07,480 Sao em lại cười? 53 00:02:07,480 --> 00:02:08,980 Em biết được gì à? 54 00:02:10,850 --> 00:02:14,480 ♪ Cả vũ trụ đang trong trạng thái nóng đặc ♪ 55 00:02:14,490 --> 00:02:17,790 ♪ Rồi gần 14 tỉ năm trước bắt đầu giãn nở... Đợi đã! ♪ 56 00:02:17,790 --> 00:02:19,460 ♪ Trái Đất bắt đầu nguội dần ♪ 57 00:02:19,460 --> 00:02:22,160 ♪ Các sinh vật tự dưỡng bắt đầu tiết nước bọt, người Neanderthal biết dùng công cụ ♪ 58 00:02:22,160 --> 00:02:24,660 ♪ Ta xây Vạn lí Trường thành, xây nên kim tự tháp ♪ 59 00:02:24,660 --> 00:02:27,360 ♪ Toán học, Khoa học, Lịch sử, cùng khám phá bí ẩn ♪ 60 00:02:27,370 --> 00:02:29,270 ♪ Tất cả đều bắt đầu bằng Vụ nổ lớn. ♪ 61 00:02:29,270 --> 00:02:29,920 ♪ Bang! ♪ 62 00:02:29,930 --> 00:02:33,930 Phần 8 Tập 15: Cải tạo cửa hiệu truyện sách 63 00:02:33,930 --> 00:02:39,620 Phụ đề được thực hiện bởi THE BIG BANG THEORY VIỆT NAM facebook.com/tbbtvn 64 00:02:39,620 --> 00:02:40,950 Được rồi, má. 65 00:02:40,950 --> 00:02:42,620 Gửi lời chào của con tới dì Gladys. 66 00:02:42,620 --> 00:02:43,890 Vâng, con cũng yêu má. 67 00:02:43,890 --> 00:02:44,890 Chào má. 68 00:02:44,890 --> 00:02:46,720 Má anh ở Florida vui chứ? 69 00:02:46,720 --> 00:02:48,060 Ừm, má thích lắm. 70 00:02:48,060 --> 00:02:50,060 Cuối cùng cũng tìm được một nơi mà mọi người nói về chuyện 71 00:02:50,060 --> 00:02:51,460 họ toát mồ hôi nhường nào. 72 00:02:52,500 --> 00:02:54,500 Dù sao, má muốn chúng ta qua nhà 73 00:02:54,500 --> 00:02:57,600 và xem Stuart thế nào bởi vì nó có lẽ sẽ "cô đơn." 74 00:02:57,600 --> 00:02:59,270 Má chỉ tốt bụng thôi mà. 75 00:02:59,270 --> 00:03:01,500 Anh con trai má mà, sao má không cử ai tới 76 00:03:01,510 --> 00:03:03,170 để xem liệu anh có cô đơn không? 77 00:03:03,170 --> 00:03:05,170 Bởi vì anh có vợ rồi. 78 00:03:08,250 --> 00:03:11,310 Ừ, đôi lúc em làm việc muộn mà. 79 00:03:11,320 --> 00:03:14,280 Em biết anh không thích có Stuart ở nhà, 80 00:03:14,290 --> 00:03:15,790 nhưng hiệu sách sắp mở cửa trở lại, 81 00:03:15,790 --> 00:03:17,150 em chắc anh ấy sẽ lại đứng vững trên đôi chân của mình thôi. 82 00:03:17,160 --> 00:03:18,690 Thế thì tuyệt quá. 83 00:03:18,690 --> 00:03:21,090 Anh rất mong chuyện giữa anh và má trở lại bình thường. 84 00:03:21,090 --> 00:03:24,730 Từ "bình thường" có vẻ hơi nặng nề, nhưng mà chắc chắn rồi. 85 00:03:28,930 --> 00:03:31,330 - Chào anh. - Xin chào. 86 00:03:31,340 --> 00:03:32,870 Anh ổn chứ? 87 00:03:32,870 --> 00:03:35,200 Nếu tôi mà ổn thì sẽ nói "Xin chào" 88 00:03:35,210 --> 00:03:36,940 chứ không phải kiểu "Xin chào" xui xẻo vậy. 89 00:03:38,640 --> 00:03:39,640 Có chuyện gì vậy? 90 00:03:39,640 --> 00:03:41,110 Tôi đang giận Amy. 91 00:03:41,110 --> 00:03:45,050 Cô ấy cũng để lại vết mồ hôi trên cái áo hở rốn ưa thích của anh à? 92 00:03:45,050 --> 00:03:47,720 Không. 93 00:03:47,720 --> 00:03:51,220 Cô ấy giúp Barry Kripke có được bước tiến trong lý thuyết dây. 94 00:03:51,220 --> 00:03:53,360 Ồ, nghe tốt đấy. 95 00:03:53,360 --> 00:03:56,230 Nó sẽ tốt ngoại trừ việc tôi đã bỏ nghiên cứu lý thuyết dây 96 00:03:56,230 --> 00:03:58,160 vì tôi cho rằng nó đã tắc tịt. 97 00:03:58,160 --> 00:04:00,330 Đúng thế, và sau đó cô ấy lại lén lút sau lưng tôi 98 00:04:00,330 --> 00:04:02,200 đi giúp người khác chứng minh là tôi sai. 99 00:04:02,200 --> 00:04:03,800 Đó là đối thủ của tôi, không hơn không kém. 100 00:04:15,410 --> 00:04:17,710 Xin lỗi cô phải chứng kiến chuyện đó. 101 00:04:17,720 --> 00:04:21,080 Xin lỗi tôi không có máy ảnh. 102 00:04:21,090 --> 00:04:23,090 Sao cô ấy lại làm thế với tôi chứ? 103 00:04:23,090 --> 00:04:25,760 Tôi chắc rằng cô ấy không cố ý làm anh giận đâu. 104 00:04:25,760 --> 00:04:27,260 Bên cạnh đó, không phải chính anh là người nói 105 00:04:27,260 --> 00:04:29,860 không có gì quan trọng hơn sự tiến bộ của khoa học sao? 106 00:04:29,860 --> 00:04:32,360 Không, tôi nói là không có gì quan trọng hơn 107 00:04:32,360 --> 00:04:34,700 việc tôi tạo nên tiến bộ khoa học. 108 00:04:34,700 --> 00:04:36,670 Được rồi, nếu tôi hiểu đúng chuyện này, 109 00:04:36,670 --> 00:04:39,000 và việc cô ấy làm chỉ là giúp một nhà khoa học khác, 110 00:04:39,000 --> 00:04:41,670 thì tôi nghĩ anh nên bỏ qua chuyện này đi. 111 00:04:41,670 --> 00:04:43,670 Giời ạ, "bỏ qua đi." 112 00:04:43,670 --> 00:04:46,040 Tôi nghe câu đó chán lắm rồi. 113 00:04:46,040 --> 00:04:48,210 Mỗi khi có gì khiến tôi khó chịu mọi người lại nói, "bỏ qua đi," 114 00:04:48,210 --> 00:04:49,710 cứ như thể là lỗi của tôi ấy, 115 00:04:49,710 --> 00:04:51,710 và tôi thấy không ổn chút nào. 116 00:04:51,720 --> 00:04:53,120 Tôi không biết phải nói sao với anh nữa. 117 00:04:53,120 --> 00:04:54,550 Sao anh không nói chuyện với cô ấy đi? 118 00:04:54,550 --> 00:04:56,550 Cô chỉ nghĩ được thế thôi à? 119 00:04:56,550 --> 00:04:59,490 Đưa ra mấy lời khuyên phát nhàm như là "nói chuyện với cô ấy đi" và "bỏ qua đi"? 120 00:04:59,490 --> 00:05:01,820 Trời ạ, Penny, đời toàn cho tôi quả chanh thôi. 121 00:05:01,820 --> 00:05:02,690 Tôi nên làm gì đây? 122 00:05:02,690 --> 00:05:05,030 Anh có thể ném nó đi chỗ khác. 123 00:05:07,400 --> 00:05:09,730 Ồ, giờ thì cô sáng tạo rồi đấy. 124 00:05:11,100 --> 00:05:12,770 Cảm ơn bọn mày một lần nữa đã giúp đỡ. 125 00:05:12,770 --> 00:05:14,100 - Không thành vấn đề. - Rất hân hạnh mà. 126 00:05:14,110 --> 00:05:15,570 Chỗ này trông thực sự tuyệt đấy. 127 00:05:15,570 --> 00:05:18,040 Ừ, lẽ ra mày nên đốt nó từ mấy năm trước mới phải. 128 00:05:18,040 --> 00:05:21,410 Tao đã nói mãi là không phải tao đốt rồi mà. 129 00:05:21,410 --> 00:05:23,080 Bọn tao biết. Bởi vì đốt cái gì đó 130 00:05:23,080 --> 00:05:25,920 để chiếm tiền bảo hiểm là "phạm tội." 131 00:05:27,080 --> 00:05:30,150 Stuart, chỗ này đẹp quá. 132 00:05:30,150 --> 00:05:31,120 Cảm ơn. 133 00:05:31,120 --> 00:05:33,390 Mày thực sự làm tốt đấy. 134 00:05:33,390 --> 00:05:35,720 Và cảm ơn mày đã chịu đựng tao 135 00:05:35,730 --> 00:05:37,390 ở lại nhà má mày qua chuyện này. 136 00:05:37,400 --> 00:05:39,400 Nếu không tao không thể làm được chuyện này. 137 00:05:39,400 --> 00:05:42,400 Tao thông cảm điều đó, và tao mừng là mày có thể... 138 00:05:44,270 --> 00:05:45,600 Đó là đồ nội thất của má tao à? 139 00:05:48,940 --> 00:05:50,240 Ừ, cô ấy nói tao có thể dùng. 140 00:05:50,240 --> 00:05:51,610 Trông không tuyệt sao? 141 00:05:51,610 --> 00:05:54,740 Không tuyệt như ở trong hang nơi mà nó thuộc về. 142 00:05:54,750 --> 00:05:56,450 Howie. 143 00:05:56,450 --> 00:05:59,550 Sao mày không lấy sạch cả căn phòng đi? 144 00:05:59,550 --> 00:06:01,880 Lấy luôn bức tranh chú hề làm bằng dây tao làm hồi lớp ba 145 00:06:01,890 --> 00:06:03,490 và dải phân cách tao lấy ở lớp học bơi 146 00:06:03,490 --> 00:06:04,920 vì nó đập vào mặt tao trên mặt nước. 147 00:06:04,920 --> 00:06:06,260 Mày sao vậy thế? 148 00:06:06,260 --> 00:06:07,590 Cô ấy nói là không sao mà. 149 00:06:07,590 --> 00:06:10,190 Tao là con trai bà ấy, và tao thấy có sao. 150 00:06:10,190 --> 00:06:13,560 Mấy cái thằng con trai... như mày tốn mười phút cho cái bức tranh thằng hề đấy. 151 00:06:15,500 --> 00:06:17,970 Có lẽ ngày xưa tao nên đi học vẽ tranh trừu tượng như mày. 152 00:06:17,970 --> 00:06:19,600 Rồi tao có thể mở một cửa hàng truyện tranh thảm hại 153 00:06:19,600 --> 00:06:20,900 và ăn bám mẹ thằng nào đấy. 154 00:06:22,270 --> 00:06:23,840 Sao ta không đi một chút để anh hạ hỏa nhỉ? 155 00:06:23,840 --> 00:06:25,840 Tôi nghĩ đó là ý hay đấy. 156 00:06:25,840 --> 00:06:27,110 Đưa nó ra khỏi cửa hiệu của tôi. 157 00:06:27,110 --> 00:06:28,210 Cửa hiệu của mày á?! 158 00:06:28,210 --> 00:06:30,210 Má tao cho mày tiền để mở cửa trở lại đấy. 159 00:06:30,210 --> 00:06:31,810 Tao sẽ không đi đâu cả. 160 00:06:31,820 --> 00:06:33,520 Ta đi lấy thức ăn cho bữa tiệc đi. 161 00:06:33,520 --> 00:06:34,620 Cám ơn bọn mày. 162 00:06:34,620 --> 00:06:36,620 Thông minh đấy. Trông chúng ta có vẻ hữu ích. 163 00:06:36,620 --> 00:06:38,290 Thực chất chỉ là chúng ta thoát khỏi 164 00:06:38,290 --> 00:06:39,960 tình huống khó xử thôi. 165 00:06:43,060 --> 00:06:45,860 Kripke, cô biết không, trong số tất cả mọi người... Barry Kripke. 166 00:06:45,860 --> 00:06:48,030 Tôi rất... Cô đang gấp như thể là con điên 167 00:06:48,030 --> 00:06:49,700 để khiến tôi phải gấp hộ cô hả?! 168 00:06:50,830 --> 00:06:52,000 Không. 169 00:06:54,540 --> 00:06:55,870 Ôi, đưa đây cho tôi. 170 00:07:01,480 --> 00:07:03,810 Tò mò chút thôi, 171 00:07:03,810 --> 00:07:06,480 nếu tôi định bỏ qua, 172 00:07:06,480 --> 00:07:07,880 thì tôi làm thế nào? 173 00:07:07,890 --> 00:07:10,850 Tôi không biết... Cứ nghĩ đến việc khác đi. 174 00:07:12,320 --> 00:07:14,320 Tôi nghĩ về thú ăn kiến có gai được không? 175 00:07:14,330 --> 00:07:15,490 Được thôi. 176 00:07:15,490 --> 00:07:18,160 Thú ăn kiến có gai... 177 00:07:18,160 --> 00:07:21,160 không bao giờ làm việc với Barry Kripke sau lưng tôi. 178 00:07:22,870 --> 00:07:25,530 Làm thế chả có ích gì cả. 179 00:07:25,540 --> 00:07:28,500 Anh biết không, một số người thử cách hình dung. 180 00:07:28,510 --> 00:07:30,010 Làm như thế nào? 181 00:07:32,040 --> 00:07:33,840 Được rồi, 182 00:07:33,840 --> 00:07:36,880 tưởng tượng vấn đề của anh là một chiếc bút. 183 00:07:38,210 --> 00:07:39,750 Được rồi. 184 00:07:39,750 --> 00:07:42,320 Giờ tưởng tượng anh đang cầm chiếc bút ấy. 185 00:07:46,960 --> 00:07:48,960 Được rồi. 186 00:07:48,960 --> 00:07:52,190 Giờ mở lòng bàn tay ra và bỏ nó đi. 187 00:07:52,200 --> 00:07:54,260 Nhưng tôi chỉ vừa mới có chiếc bút này mà. 188 00:07:55,630 --> 00:07:58,230 Nó có khắc tên tôi viết tắt đây này. 189 00:07:58,240 --> 00:07:59,900 Xem đi. 190 00:08:01,710 --> 00:08:04,440 Sheldon, đâu có khó đến thế. 191 00:08:06,810 --> 00:08:09,280 Có lẽ có cách tốt hơn cô có thể dạy tôi đó. 192 00:08:09,280 --> 00:08:10,710 Như thế nào? 193 00:08:10,720 --> 00:08:14,380 Nếu như tôi kể với cô rằng vài tháng qua 194 00:08:14,390 --> 00:08:17,390 Amy đã bí mật đưa ra các câu đố nho nhỏ 195 00:08:17,390 --> 00:08:20,390 để so sánh trí thông minh của cô với tinh tinh trong phòng thí nghiệm của cô ấy thì sao? 196 00:08:22,590 --> 00:08:24,090 Cái gì? Cô ấy đâu có hỏi tôi câu đố nào. 197 00:08:24,100 --> 00:08:26,230 Cô chắc chứ? 198 00:08:29,130 --> 00:08:32,570 Trời ạ, tớ không thể ghép cái kéo này lại. 199 00:08:32,570 --> 00:08:34,370 Cậu làm được không? 200 00:08:35,840 --> 00:08:37,170 Khỉ thật. 201 00:08:37,170 --> 00:08:38,570 Có gì đó bay vào bắt tớ, 202 00:08:38,580 --> 00:08:42,240 và tớ cần phân loại chỗ đồng xu này theo kích thước. 203 00:08:42,250 --> 00:08:43,580 Cậu giúp tớ được không? 204 00:08:48,750 --> 00:08:51,020 Penny? 205 00:08:51,020 --> 00:08:53,020 Tớ thực sự muốn ăn quả chuối này, 206 00:08:53,020 --> 00:08:56,030 nhưng nó bị kẹt trong hộp giải đố bằng tre này rồi. 207 00:08:59,100 --> 00:09:02,160 Con khốn! 208 00:09:02,170 --> 00:09:03,570 Được rồi, tuyệt đấy. 209 00:09:03,570 --> 00:09:05,400 Giờ thì bỏ qua đi. 210 00:09:05,400 --> 00:09:11,000 .:: Biên Dịch: Hieuzozo ::. 211 00:09:11,000 --> 00:09:14,640 .:: Hiệu Chỉnh: Scarlet Phoenix, Hieuzozo ::. 212 00:09:14,640 --> 00:09:17,710 Tôi không thể tin được là anh so sánh trí thông minh tôi với một con tinh tinh! 213 00:09:17,720 --> 00:09:20,380 Xin lỗi, Amy kiểm tra cô đấy chứ. 214 00:09:20,380 --> 00:09:22,650 Tôi đã hết lòng cổ vũ cô đấy. 215 00:09:23,990 --> 00:09:27,220 Nhân tiện, giải cái hộp chuối khá lắm. 216 00:09:27,220 --> 00:09:29,990 Sao cô ấy lại làm thế? 217 00:09:29,990 --> 00:09:31,990 Cô ấy đang thực hiện một thử nghiệm trên khỉ, 218 00:09:32,000 --> 00:09:33,900 đưa cho chúng những câu đố khác nhau để giải. 219 00:09:33,900 --> 00:09:36,570 Tôi đã rất ngạc nhiên trước sự phức tạp của các câu đố 220 00:09:36,570 --> 00:09:38,900 và nghĩ rằng một số người sẽ không thể giải được. 221 00:09:38,900 --> 00:09:42,270 Thế là Amy nói, "Muốn làm cho chuyện này thú vị không?" 222 00:09:43,310 --> 00:09:44,810 "Làm cho chuyện này thú vị" á? 223 00:09:44,810 --> 00:09:46,410 Anh cược tiền với tôi đó à? 224 00:09:46,410 --> 00:09:47,740 Không, không. 225 00:09:47,750 --> 00:09:50,410 Chúng tôi đã thiết kế một thí nghiệm liên quan đến cô. 226 00:09:50,410 --> 00:09:52,850 Thấy không? Chuyện đó không thú vị sao? 227 00:09:52,850 --> 00:09:55,180 Nó không thú vị chút nào cả. 228 00:09:55,190 --> 00:09:57,050 Thế là vô cùng xúc phạm. 229 00:09:57,050 --> 00:09:59,390 Được rồi, có lẽ thế này sẽ có ích này... 230 00:09:59,390 --> 00:10:01,790 Hãy tưởng tượng cô đang cầm một chiếc bút. 231 00:10:03,830 --> 00:10:06,330 Trước khi cô nghĩ quá xa, nó không phải là chiếc bút đặc biệt 232 00:10:06,330 --> 00:10:07,830 với tên viết tắt của cô khắc trên đó đâu... 233 00:10:07,830 --> 00:10:09,400 thế thì phần tiếp theo sẽ khó khăn lắm. 234 00:10:09,400 --> 00:10:10,400 Ôi... 235 00:10:10,400 --> 00:10:11,400 Thế đấy. 236 00:10:11,400 --> 00:10:12,400 Đi đi! 237 00:10:12,400 --> 00:10:14,400 Tôi không hiểu sao cô lại giận tôi nữa. 238 00:10:14,410 --> 00:10:16,070 Cô giận Amy mới phải chứ. 239 00:10:16,070 --> 00:10:18,040 Giống như tôi hồi chiều nay ấy. 240 00:10:18,040 --> 00:10:19,710 Này, xem kìa, tôi đã bỏ qua được. 241 00:10:19,710 --> 00:10:21,140 Biến đi! 242 00:10:23,850 --> 00:10:25,210 - Penny? - Cái gì? 243 00:10:25,220 --> 00:10:28,180 Tôi nghĩ mình để quên bút trong đó rồi. 244 00:10:31,450 --> 00:10:33,460 Em hiểu lý do anh khó chịu, 245 00:10:33,460 --> 00:10:35,920 nhưng anh ấy đã làm việc rất chăm chỉ để cửa hiệu đi vào hoạt động mà. 246 00:10:35,930 --> 00:10:38,390 Với cả đó chỉ là đồ nội thất thôi mà. 247 00:10:38,400 --> 00:10:40,230 Đó là đồ nội thất của má anh. 248 00:10:40,230 --> 00:10:42,230 Nó thuộc về ngôi nhà nơi anh lớn lên... 249 00:10:42,230 --> 00:10:43,730 bên cạnh đống tạp chí TV Guides 250 00:10:43,730 --> 00:10:46,740 và suốt 10 năm ròng ở trong một nơi dễ thấy 251 00:10:46,740 --> 00:10:48,400 một phần tranh dây nghệ thuật đầy chất lượng! 252 00:10:51,780 --> 00:10:54,310 Howie, nếu cửa hiệu thành công, Stuart sẽ có nguồn thu nhập, 253 00:10:54,310 --> 00:10:56,650 và anh ấy có thể chuyển ra khỏi nhà má anh. 254 00:10:56,650 --> 00:10:58,580 Có vẻ như mấy đồ nội thất cũ là một mức giá hợp lý 255 00:10:58,580 --> 00:10:59,650 để anh ấy chuyển đi. 256 00:11:01,020 --> 00:11:02,420 Cũng đúng. 257 00:11:02,420 --> 00:11:04,050 Nhưng anh không cưới em để nghe điều đúng đắn. 258 00:11:04,060 --> 00:11:05,490 Anh cưới em để ủng hộ anh một cách mù quáng 259 00:11:05,490 --> 00:11:07,460 cho dù anh vô lý đến thế nào! 260 00:11:09,490 --> 00:11:11,630 Đó là lý do em phải viết lại lời thề đám cưới của chúng ta đấy. 261 00:11:16,100 --> 00:11:19,330 Xin chào, bọn tôi tới để lấy hàng đã đặt của Trung tâm Truyện tranh. 262 00:11:19,340 --> 00:11:20,800 Vâng, để tôi đi kiểm tra. 263 00:11:22,510 --> 00:11:25,770 Ê, tao nghĩ đó là Nathan Fillion. 264 00:11:26,910 --> 00:11:28,910 Ừ, nhìn kìa. 265 00:11:28,910 --> 00:11:31,350 Và anh ấy đang nhặt cà chua ra khỏi salad 266 00:11:31,350 --> 00:11:33,350 giống tao kìa. 267 00:11:33,350 --> 00:11:35,380 Tao luôn cảm nhận được sự kết nối với anh ấy mà. 268 00:11:37,350 --> 00:11:39,150 Ồ, tao có ý này. 269 00:11:39,160 --> 00:11:42,090 Không bán cà chua của anh ấy trên eBay đâu nhé. 270 00:11:42,090 --> 00:11:46,100 Không, nếu chúng ta mời được Captain Reynolds của Firefly 271 00:11:46,100 --> 00:11:48,430 ký tặng ở cửa hiệu của Stuart, 272 00:11:48,430 --> 00:11:49,870 thì sẽ tuyệt lắm. 273 00:11:49,870 --> 00:11:51,200 Thế thì tuyệt quá. 274 00:11:51,200 --> 00:11:52,970 Ta có nên đi mời anh ấy không? 275 00:11:52,970 --> 00:11:54,370 Tao không biết nữa. 276 00:11:54,370 --> 00:11:57,040 Nếu anh ấy không tử tế thì tao sẽ khó lòng mà 277 00:11:57,040 --> 00:11:59,210 - xem anh ấy ở bất kỳ bộ phim nào nữa. - Cái gì?! 278 00:11:59,210 --> 00:12:02,210 Cái gã đóng Jon Snow là một tên khốn. 279 00:12:02,210 --> 00:12:03,680 Chúng ta vẫn xem Trò chơi Vương quyền đó thôi. 280 00:12:03,680 --> 00:12:06,280 Hắn là một tên khốn bởi vì mày đâm hắn từ phía sau. 281 00:12:07,320 --> 00:12:08,980 Tao đã bị phân tâm. 282 00:12:08,990 --> 00:12:10,990 Thật kỳ lạ khi thấy một thành viên của Night's Watch* [*một đội quân trong Trò chơi Vương quyền] 283 00:12:10,990 --> 00:12:12,520 có một cái xuồng buộc vào thân xe. 284 00:12:14,220 --> 00:12:15,220 Thôi nào. 285 00:12:20,330 --> 00:12:22,130 Xin chào, xin thứ lỗi... 286 00:12:22,130 --> 00:12:23,470 Tôi không định làm phiền anh, 287 00:12:23,470 --> 00:12:25,800 nhưng chúng tôi là fan bự của Firefly. 288 00:12:25,800 --> 00:12:27,370 Và Dr. Horrible. 289 00:12:27,370 --> 00:12:29,300 Ồ, tôi nghĩ là các cậu nhầm rồi. 290 00:12:29,310 --> 00:12:30,640 Tôi không phải là diễn viên. 291 00:12:30,640 --> 00:12:32,980 Đừng nói thế chứ. 292 00:12:32,980 --> 00:12:34,480 Ý tôi là, anh không phải Dame Judi Dench, 293 00:12:34,480 --> 00:12:36,150 nhưng anh cũng khá giỏi mà. 294 00:12:39,380 --> 00:12:41,550 Ồ, tôi hiểu rồi. Các cậu nghĩ tôi là Nathan Fillion, 295 00:12:41,550 --> 00:12:43,050 nhưng không phải đâu. 296 00:12:43,050 --> 00:12:45,490 Thế nên nếu không phiền, tôi muốn ăn nốt bữa trưa. 297 00:12:46,860 --> 00:12:47,860 Thôi nào. 298 00:12:47,860 --> 00:12:49,690 Xin lỗi đã làm phiền anh. 299 00:12:49,690 --> 00:12:51,690 Chẳng hiểu sao lại phải gắt gỏng thế. 300 00:12:51,700 --> 00:12:54,030 Có lần tao cũng bị nhầm với anh chàng trong Cuộc đời của Pi, 301 00:12:54,030 --> 00:12:56,400 mà tao vẫn thoải mái đó thôi. 302 00:12:59,100 --> 00:13:01,900 Sheldon, em đây. 303 00:13:01,910 --> 00:13:02,910 Ồ, này. 304 00:13:02,910 --> 00:13:04,740 Cậu có thấy không? 305 00:13:04,740 --> 00:13:08,310 Tớ đã tự tìm được cách mở cửa rồi này. 306 00:13:09,950 --> 00:13:13,780 Có lẽ tớ sẽ ném phân quanh chuồng để ăn mừng. 307 00:13:15,120 --> 00:13:17,290 Cậu đang nói cái gì thế? 308 00:13:17,290 --> 00:13:19,560 Tớ biết thừa là cậu đưa cho tớ mấy câu đố bí mật rồi nhé. 309 00:13:22,560 --> 00:13:24,230 Sheldon, mở cửa ra. 310 00:13:24,230 --> 00:13:25,890 Anh không thể. 311 00:13:25,900 --> 00:13:28,900 Anh đang trần truồng. 312 00:13:28,900 --> 00:13:30,900 Em vừa mới thấy anh mà. 313 00:13:30,900 --> 00:13:33,200 Chờ chút. 314 00:13:33,200 --> 00:13:35,770 Mở cửa ra ngay. 315 00:13:35,770 --> 00:13:37,440 - Ồ, chào anh. - Kéo quần lên! 316 00:13:40,610 --> 00:13:41,940 Đâu phải chuyện gì to tát. 317 00:13:41,950 --> 00:13:45,150 Tớ đã thí nghiệm như thế trên sinh viên chưa tốt nghiệp suốt mà. 318 00:13:45,150 --> 00:13:46,820 Nếu cậu điền giấy tờ ở trường đại học, 319 00:13:46,820 --> 00:13:49,120 tớ có thể cho cậu 5 đô. 320 00:13:49,120 --> 00:13:50,790 Tớ không muốn 5 đô. 321 00:13:50,790 --> 00:13:52,350 Tớ muốn nhân phẩm của mình. 322 00:13:53,720 --> 00:13:55,390 Thế là 10 đô hả? 323 00:13:57,860 --> 00:13:59,430 - Cảm ơn cô. - Cảm ơn. 324 00:14:01,600 --> 00:14:03,500 - Xin lỗi một lần nữa. - Không vấn đề gì. 325 00:14:03,500 --> 00:14:06,670 Anh có chắc mình không phải là anh ấy không? 326 00:14:06,670 --> 00:14:07,840 Anh có thể nói với bọn tôi mà. 327 00:14:07,840 --> 00:14:10,440 Bọn tôi là nhà khoa học, chứ không phải tụi fan cuồng đâu. 328 00:14:12,480 --> 00:14:13,980 Được rồi, tốt thôi. 329 00:14:13,980 --> 00:14:15,440 Tôi chính là anh ấy. 330 00:14:15,450 --> 00:14:18,780 Và anh ăn trưa một mình ở quán đồ ăn sẵn. 331 00:14:18,780 --> 00:14:20,980 Tôi không tin đâu. Anh không phải anh ấy. 332 00:14:22,320 --> 00:14:24,150 Tôi chỉ muốn ăn bữa trưa một cách yên tĩnh thôi. 333 00:14:24,150 --> 00:14:25,320 Nhưng tôi thực sự là anh ấy đấy. 334 00:14:25,320 --> 00:14:27,420 Cảm ơn rất nhiều vì là fan. 335 00:14:27,420 --> 00:14:28,960 Nếu hai cậu muốn thì có thể chụp ảnh. 336 00:14:28,960 --> 00:14:30,290 Thế thì tuyệt quá. 337 00:14:30,290 --> 00:14:31,430 Tuyệt quá. Cảm ơn anh. 338 00:14:31,430 --> 00:14:32,760 Chắc rồi. 339 00:14:36,500 --> 00:14:38,830 Chờ đã. 340 00:14:38,840 --> 00:14:41,200 Nếu anh thực sự là Nathan Fillion, 341 00:14:41,210 --> 00:14:44,240 thì câu thoại trong Firefly về mũ bê rê của anh là gì? 342 00:14:45,640 --> 00:14:47,980 "Ta thề trước mũ bê rê đầy hoa xinh đẹp của ta, ta sẽ kết liễu mi." 343 00:14:50,280 --> 00:14:51,780 Đúng là câu thoại đó rồi. 344 00:14:51,780 --> 00:14:53,780 Mặc dù... 345 00:14:53,780 --> 00:14:56,490 tôi cũng biết câu thoại nhưng đâu có khiến tôi trở thành Nathan Fillion. 346 00:14:57,620 --> 00:14:59,890 Cậu có muốn chụp ảnh hay không? 347 00:14:59,890 --> 00:15:02,720 Tôi muốn chụp ảnh với Nathan Fillion. 348 00:15:02,730 --> 00:15:06,060 Hay một bức ảnh với người trông giống Nathan Fillion 349 00:15:06,060 --> 00:15:09,300 nhưng khó chịu hơn Nathan Fillion bình thường thì sao? 350 00:15:11,900 --> 00:15:12,930 Mày thấy sao? 351 00:15:14,300 --> 00:15:15,640 Thế là đủ cho Facebook rồi. 352 00:15:23,650 --> 00:15:25,210 Không thể tin được là họ lại làm thế. 353 00:15:25,220 --> 00:15:27,220 Em biết. Xúc phạm ghê gớm. 354 00:15:27,220 --> 00:15:28,880 Có lần, họ còn bắt em tìm cách 355 00:15:28,890 --> 00:15:31,850 lấy quả chuối ra khỏi hộp câu đố cơ. 356 00:15:31,860 --> 00:15:34,860 Chờ đã, Sheldon cũng đưa cho anh quả chuối trong một cái hộp. 357 00:15:34,860 --> 00:15:37,060 Nó cũng thí nghiệm anh. 358 00:15:37,060 --> 00:15:39,060 Thật không tin nổi. 359 00:15:39,060 --> 00:15:40,900 Sao mà một con tinh tinh có thể giải được chứ? 360 00:15:40,900 --> 00:15:42,400 Đó là điều không thể. 361 00:15:42,400 --> 00:15:44,770 Thật á? Anh không lấy được ra à? 362 00:15:48,370 --> 00:15:49,710 Cám ơn. 363 00:15:49,710 --> 00:15:51,710 Chà, cửa hiệu tuyệt quá. 364 00:15:51,710 --> 00:15:53,710 Vậy là hai người đã thử nghiệm cả hai bọn tôi ư? 365 00:15:53,710 --> 00:15:54,740 Hai người bị làm sao thế? 366 00:15:54,750 --> 00:15:56,240 Vấn đề là 367 00:15:56,250 --> 00:15:57,850 họ nghĩ rằng họ quá thông minh, họ không quan tâm 368 00:15:57,850 --> 00:15:59,510 liệu họ có làm tổn thương người khác hay không. 369 00:15:59,520 --> 00:16:01,180 - Có vẻ giống bọn tôi đấy. - Đâu có chuyện đấy. 370 00:16:03,850 --> 00:16:06,520 Tôi vẫn không hiểu sao cô lại khó chịu. 371 00:16:06,520 --> 00:16:09,520 Cô giải mọi câu đố nhanh hơn tụi tinh tinh mà. 372 00:16:09,530 --> 00:16:12,190 Ngoại trừ Barnabas, nhưng nó đã được dùng Adderall*. [*thuốc kích thích tập trung] 373 00:16:13,700 --> 00:16:16,200 Anh xin lỗi, nhưng nó khiến anh phát điên lên được. 374 00:16:16,200 --> 00:16:18,530 Anh làm ơn bỏ qua đi có được không? 375 00:16:18,540 --> 00:16:20,500 Ồ, tao có thể giúp mày chuyện đó. 376 00:16:21,870 --> 00:16:24,310 Hãy tưởng tượng mày đang cầm một chiếc bút bình thường. 377 00:16:26,380 --> 00:16:29,380 Trong khi chiếc bút yêu thích của mày đã được cất an toàn trong túi. 378 00:16:32,020 --> 00:16:33,780 Để đó nói sau nhé. 379 00:16:33,780 --> 00:16:34,780 A lô? 380 00:16:34,790 --> 00:16:37,050 Tớ làm lành với cậu thế nào đây? 381 00:16:37,050 --> 00:16:39,720 Câu trả lời nằm trong chiếc hộp câu đố này. 382 00:16:39,720 --> 00:16:41,890 Để xem cậu có thể mở được hay không. 383 00:16:45,190 --> 00:16:47,730 Ít ra anh nên báo với anh ấy về đồ nội thất chứ. 384 00:16:47,730 --> 00:16:49,800 Tao cũng bảo thế lúc chúng ta di chuyển nó đấy. 385 00:16:49,800 --> 00:16:51,300 Anh đã giúp anh ấy ư?! 386 00:16:51,300 --> 00:16:54,300 Không, Stuart tự mình chọn mấy cái gối vuông đấy chứ. 387 00:16:58,510 --> 00:17:00,510 Này, mày ổn chứ? 388 00:17:00,510 --> 00:17:01,940 Ừm, không. 389 00:17:01,950 --> 00:17:03,110 Sao vậy? 390 00:17:03,110 --> 00:17:05,110 Ừm... 391 00:17:05,120 --> 00:17:07,620 Má tao mất rồi. 392 00:17:07,620 --> 00:17:09,720 Cái gì? 393 00:17:09,720 --> 00:17:12,050 Ừm... 394 00:17:12,060 --> 00:17:15,060 là dì anh gọi. 395 00:17:15,060 --> 00:17:18,060 Má đã chợp mắt. 396 00:17:18,060 --> 00:17:19,390 Và bà không bao giờ tỉnh lại nữa. 397 00:17:20,430 --> 00:17:22,430 Ôi, Chúa ơi, Howie. 398 00:17:24,930 --> 00:17:26,800 Tao rất tiếc. 399 00:17:28,070 --> 00:17:29,400 Bọn tao có thể giúp gì không? 400 00:17:32,110 --> 00:17:34,110 Tao không biết. 401 00:17:38,510 --> 00:17:40,320 Tao nói điều này được không? 402 00:17:40,320 --> 00:17:41,650 Giờ không đúng lúc, Sheldon. 403 00:17:41,650 --> 00:17:42,980 Nhưng tao nghĩ nó sẽ an ủi phần nào. 404 00:17:42,990 --> 00:17:44,920 - Anh bạn... - Không, không sao. 405 00:17:44,920 --> 00:17:46,820 Sao? 406 00:17:47,860 --> 00:17:50,530 Hồi tao mất bố, 407 00:17:50,530 --> 00:17:52,730 tao không có người bạn nào để giúp tao vượt qua chuyện đó cả. 408 00:17:54,000 --> 00:17:55,630 Nhưng mày thì có. 409 00:18:01,140 --> 00:18:04,210 Tôi còn tưởng anh định nói, "Bỏ qua đi." 410 00:18:16,090 --> 00:18:17,690 Được rồi, cảm ơn, Bernadette. 411 00:18:17,690 --> 00:18:19,360 Thượng lộ bình an nhé. 412 00:18:19,360 --> 00:18:22,030 Được rồi, tạm biệt. 413 00:18:23,360 --> 00:18:24,530 Họ đặt vé máy bay rồi. 414 00:18:24,530 --> 00:18:25,760 Giờ họ đang ra sân bay. 415 00:18:25,770 --> 00:18:27,570 Howard đối mặt thế nào? 416 00:18:27,570 --> 00:18:28,900 Nó tạm ổn. 417 00:18:28,900 --> 00:18:30,540 Còn mày thế nào, Stuart? 418 00:18:32,570 --> 00:18:33,910 Vẫn không thể tin được là cô ấy đã ra đi. 419 00:18:33,910 --> 00:18:36,880 Cô ấy đã cho tao ở nhờ. 420 00:18:36,880 --> 00:18:39,610 Nếu không nhờ cô ấy chắc tao đã vô gia cư rồi. 421 00:18:39,610 --> 00:18:41,610 Bọn tôi sẽ cho anh ở nhờ mà. 422 00:18:41,620 --> 00:18:43,920 Ừ, tôi không nhớ đã có người đề nghị đấy. 423 00:18:45,720 --> 00:18:48,390 Nhưng tôi mừng chuyện đã diễn ra như thế 424 00:18:48,390 --> 00:18:52,460 bởi vì tôi có dịp được quen con người tuyệt vời ấy. 425 00:18:52,460 --> 00:18:54,130 Ừ. 426 00:18:54,130 --> 00:18:56,030 Bác Wolowitz khá đặc biệt. 427 00:18:56,030 --> 00:18:58,300 Lần đầu tôi tới Mỹ, 428 00:18:58,300 --> 00:19:00,830 Howard là người bạn duy nhất của tôi. 429 00:19:00,830 --> 00:19:04,070 Bác ấy khiến tôi cảm thấy được chào đón ở nhà bác ấy. 430 00:19:04,070 --> 00:19:07,070 Điều đó rất có ý nghĩa, bởi vì, mấy năm đầu, 431 00:19:07,070 --> 00:19:09,740 bác ấy nghĩ tôi là người làm vườn. 432 00:19:10,880 --> 00:19:12,540 Mỗi lần gặp bác ấy, 433 00:19:12,550 --> 00:19:15,550 bác ấy lại bảo tôi quá gầy và cố ép tôi ăn. 434 00:19:17,150 --> 00:19:19,080 Bác ấy cũng làm thế với mình. 435 00:19:19,090 --> 00:19:21,450 Đừng có cướp chuyện này của tớ. 436 00:19:22,590 --> 00:19:25,090 Tao không quan tâm bác ấy la hét. 437 00:19:25,090 --> 00:19:28,090 Nhưng giờ không được nghe nữa, 438 00:19:28,100 --> 00:19:29,660 tao lại thấy buồn. 439 00:19:29,660 --> 00:19:31,660 Nếu mày muốn thì lát nữa tao có thể la hét với mày. 440 00:19:34,500 --> 00:19:35,800 Không được hay như thế đâu. 441 00:19:38,840 --> 00:19:40,240 Hãy nâng ly nào. 442 00:19:42,340 --> 00:19:44,010 Vì bác Wolowitz. 443 00:19:44,890 --> 00:19:46,850 Một người mẹ yêu thương... 444 00:19:49,860 --> 00:19:51,860 ...với tất cả chúng ta. 445 00:19:51,860 --> 00:19:53,730 Bọn con sẽ nhớ bác. 446 00:19:53,730 --> 00:20:25,700 Đón xem các tập tiếp theo tại: THE BIG BANG THEORY VIỆT NAM facebook.com/tbbtvn