1 00:00:02,000 --> 00:00:07,000 Downloaded from YTS.MX 2 00:00:08,000 --> 00:00:13,000 Official YIFY movies site: YTS.MX 3 00:00:21,187 --> 00:00:23,356 - Sẵn sàng chưa? - Sẵn sàng là tên đệm của con. 4 00:00:29,863 --> 00:00:31,990 Gì thế? Băng nhóm tê giác khủng khiếp à? 5 00:00:32,073 --> 00:00:34,659 Cá sấu? Những con sói hung dữ? Cùng thực hiện thôi! 6 00:00:34,743 --> 00:00:35,577 Ta đã cảnh báo. 7 00:00:35,660 --> 00:00:38,079 Đây có thể là thử thách khó khăn nhất con phải đối mặt. 8 00:00:39,164 --> 00:00:41,332 Sẵn sàng chịu đựng sấm sét đi! 9 00:00:44,210 --> 00:00:46,296 Hãy giới thiệu với lớp học kung fu. 10 00:00:48,757 --> 00:00:50,717 Có thể dùng ngón tay phù thủy không? 11 00:00:51,217 --> 00:00:52,761 Ta sẽ không thử. 12 00:00:52,844 --> 00:00:55,972 Hãy nhớ, Po, mỗi thế hệ đều dạy cho thế hệ tiêp theo. 13 00:00:56,097 --> 00:00:58,558 Để cho tinh hoa của kung fu được sống mãi, 14 00:00:58,725 --> 00:01:01,186 trong con và giờ là những đứa trẻ này... 15 00:01:02,687 --> 00:01:06,274 - À, những đứa trẻ thú vị. - Cái gì? 16 00:01:06,357 --> 00:01:07,525 - Chúc may mắn. - Chờ đã! 17 00:01:07,609 --> 00:01:10,361 Sư phụ! Thôi nào! 18 00:01:14,741 --> 00:01:18,286 OK, mời các bạn ngồi xuống. 19 00:01:19,204 --> 00:01:23,458 Xin chào? Này, ổn định nào. 20 00:01:24,167 --> 00:01:25,752 OK. À... 21 00:01:28,588 --> 00:01:30,673 Các chú thỏ bông tập trung nào! 22 00:01:30,757 --> 00:01:32,550 Chiến binh rồng! 23 00:01:33,468 --> 00:01:34,844 Đúng thế. Cảm ơn. 24 00:01:34,928 --> 00:01:36,930 Chúng ta sẽ học đánh kung fu phải không ạ? 25 00:01:37,013 --> 00:01:38,139 - Đúng. - Tuyệt! 26 00:01:38,223 --> 00:01:40,391 Chúng ta sẽ bắt đầu học đá mông! 27 00:01:40,475 --> 00:01:43,978 Từ từ đã. Đá mông chỉ là một phần nhỏ của kung fu thôi. 28 00:01:44,062 --> 00:01:46,648 - Rất tuyệt, nhưng chỉ là phần nhỏ thôi. - Hả? 29 00:01:46,898 --> 00:01:49,692 "Kung fu" nghĩa là sự ưu tú của bản thân. 30 00:01:49,776 --> 00:01:51,361 Phải trở thành người giỏi nhất. 31 00:01:51,444 --> 00:01:53,321 Là thế đấy, các bạn thỏ ạ. 32 00:01:53,571 --> 00:01:58,243 - Cháu muốn học kiểu đánh của cô Hổ. - Chúng ta không đánh nhau sao? 33 00:01:58,326 --> 00:02:01,287 - Phải rồi, giống nhóm Ngũ hùng á? - Đúng! 34 00:02:01,371 --> 00:02:02,664 Nhóm Ngũ hùng hả? 35 00:02:02,747 --> 00:02:03,998 Họ thật tuyệt, đúng không? 36 00:02:04,082 --> 00:02:06,292 Nhưng đánh nhau không giúp họ thành siêu nhân. 37 00:02:06,376 --> 00:02:09,671 Không đâu. Mỗi người đều phải học những bí truyền của kung fu 38 00:02:09,754 --> 00:02:11,464 trước khi họ trở thành xuất sắc. 39 00:02:11,548 --> 00:02:13,758 - Bí truyền? Bí truyền gì? - Nói chúng cháu nghe đi. 40 00:02:13,842 --> 00:02:15,009 Ta không nói đâu. 41 00:02:15,093 --> 00:02:17,470 Thế mới gọi là bí truyền. Siêu bí truyền. 42 00:02:17,554 --> 00:02:21,766 Làm ơn đi? Hãy nói đi mà. Làm ơn đi? 43 00:02:22,100 --> 00:02:25,353 OK, nhưng không được tiết lộ là ta nói, bằng không ta sẽ chối ngay. 44 00:02:25,603 --> 00:02:28,606 Ta sẽ làm như, "Cái gì? Ta chẳng nói gì với chúng cả." Hiểu chưa? 45 00:02:33,278 --> 00:02:36,239 Tuy sư phụ Bọ ngựa chỉ là một con bọ nhỏ, nhưng ông ấy rất nhanh. 46 00:02:36,322 --> 00:02:37,907 Nhanh như chớp! 47 00:02:37,991 --> 00:02:39,242 Mỗi khi có ai cần giúp đỡ... 48 00:02:39,325 --> 00:02:41,661 - Cứu với! - Nhìn này! Ha-ha! 49 00:02:41,744 --> 00:02:43,037 ...là ông ấy có mặt ngay. 50 00:02:45,331 --> 00:02:46,583 Tóm lấy hắn! 51 00:02:49,878 --> 00:02:51,796 Ông ấy là người hùng của thung lũng... 52 00:02:53,798 --> 00:02:55,925 nhưng ông ấy có một vấn đề nhỏ. 53 00:02:56,301 --> 00:02:58,595 Bồi bàn, tôi sắp chết đói đây này! 54 00:02:58,678 --> 00:03:00,221 Ông ấy cực kỳ nóng tính. 55 00:03:00,305 --> 00:03:01,848 Làm gì mà lâu thế? 56 00:03:01,931 --> 00:03:04,142 Đối với Bọ ngựa, thế giới chuyển động quá chậm. 57 00:03:07,145 --> 00:03:09,647 - Đối với thế giới, ông ấy quá nhanh. - Đưa tôi cái đó! 58 00:03:09,731 --> 00:03:12,525 Có một ngày, ông ấy gặp chuyện. 59 00:03:13,443 --> 00:03:16,946 - Lũ cá sấu trộm nguồn cung của làng về... - Củi. 60 00:03:17,322 --> 00:03:18,781 ...áo khoác len. 61 00:03:18,865 --> 00:03:22,660 - Nếu không lấy lại được, chúng tôi sẽ... - Trông không hợp thời trang? 62 00:03:22,952 --> 00:03:24,996 - ...chết rét. - Đúng như tôi nghĩ. 63 00:03:25,079 --> 00:03:27,373 Lũ dã man đê tiện chạy đâu rồi? 64 00:03:27,457 --> 00:03:28,291 - Đến... - Miền tây! 65 00:03:28,374 --> 00:03:30,501 - Không, miền đông! - Cô định...? 66 00:03:30,710 --> 00:03:31,961 - Hướng về... - Phía đồi! 67 00:03:32,086 --> 00:03:33,504 - Không! - Ôi! 68 00:03:33,588 --> 00:03:35,089 - Hòn đảo của... - Tê giác? 69 00:03:35,173 --> 00:03:39,177 - Bọn cướp cá sấu! - Cá sấu? Miền đông? Áo khoác len! 70 00:03:39,260 --> 00:03:41,971 Tôi biết rồi! Tôi cần một chiếc thuyền. 71 00:03:42,472 --> 00:03:43,765 - Anh cần phải rất... - Nhanh. 72 00:03:43,848 --> 00:03:45,767 - Cẩn thận. Hãy cầm lấy... - Đồ ăn trưa? 73 00:03:45,850 --> 00:03:47,477 - Tấm bản đồ này. - Không cần bản đồ! 74 00:03:47,560 --> 00:03:49,437 - Bọ ngựa, chúng... - Không biết được đâu. 75 00:03:49,520 --> 00:03:53,441 Nhưng bẫy đấy! Bọn chúng rất giỏi đặt bẫy. 76 00:04:09,040 --> 00:04:11,709 Bẫy! Tại sao không có ai cảnh báo ta? 77 00:04:12,293 --> 00:04:14,754 Đây không phải lão Bọ ngựa nổi tiếng thế giới chứ. 78 00:04:14,837 --> 00:04:17,590 Ngươi nhanh đến nỗi quên cả kiểm tra bẫy. 79 00:04:17,674 --> 00:04:18,841 Các ngươi hãy thả ta ra 80 00:04:18,925 --> 00:04:21,552 ta sẽ cho các ngươi xem ta nhanh đến độ các ngươi phải khóc. 81 00:04:21,636 --> 00:04:24,472 Sao không kệ lão ở đó để xem lão già nhanh thế nào? 82 00:04:34,148 --> 00:04:37,235 Dù có cố gắng thế nào, Bọ ngựa cũng không thể thoát được. 83 00:04:37,318 --> 00:04:40,196 Dù có cố thế nào, ta cũng không thể thoát được. 84 00:04:41,322 --> 00:04:43,741 Ông ấy chả làm được gì ngoài ngồi và đợi chuyện xảy ra. 85 00:04:44,534 --> 00:04:46,035 Vì vậy ông ấy đã chờ. 86 00:04:46,577 --> 00:04:49,497 Chờ...và chờ. 87 00:04:49,872 --> 00:04:52,750 Cho đến khi một chuyện sững sờ xảy ra. 88 00:04:52,834 --> 00:04:56,629 Lần đầu tiên, thế giới xung quanh Bọ ngựa chuyển động nhanh hơn ông ấy. 89 00:04:56,963 --> 00:04:59,590 Buộc phải chờ, Bọ ngựa giống như bị thôi miên, 90 00:04:59,674 --> 00:05:01,801 hoàn toàn trở nên bất động. 91 00:05:02,760 --> 00:05:05,388 Bọ ngựa phát hiện ra một điều mà ông ấy đã bỏ lỡ. 92 00:05:06,556 --> 00:05:08,224 Sự kiên nhẫn. 93 00:05:08,474 --> 00:05:10,226 Và một kế hoạch sáng chói. 94 00:05:11,060 --> 00:05:14,605 Này, lão Bọ ngựa! Dậy đi, đến giờ ăn rồi. 95 00:05:15,356 --> 00:05:17,567 Này, các anh? 96 00:05:18,359 --> 00:05:21,946 - Ô, kinh quá. - Chắc ông ta chết rồi. 97 00:05:22,030 --> 00:05:25,116 - Sờ ông ta xem. Lấy thứ gì chọc thử xem! - Cẩn thận. Cẩn thận. 98 00:05:25,199 --> 00:05:28,578 Bọ ngựa đã phải dồn hết sức có thể. 99 00:05:29,996 --> 00:05:31,706 Để không phá lên cười. 100 00:05:31,789 --> 00:05:34,083 Bọn cá sấu hoàn toàn bị lừa với kỹ thuật 101 00:05:34,167 --> 00:05:36,711 "nằm yên trong thời gian dài" tuyệt vời của ông. 102 00:05:40,548 --> 00:05:41,883 Chờ đấy. 103 00:05:47,722 --> 00:05:51,434 Bọ ngựa cuối cùng đã tìm được bí truyền xuất sắc của mình, 104 00:05:51,642 --> 00:05:55,188 - sức mạnh của sự kiên nhẫn. - Đúng. 105 00:06:00,068 --> 00:06:02,612 - Không...Chờ đã. Các bạn. - Ta là Bọ ngựa! 106 00:06:02,695 --> 00:06:04,739 - Các bạn, thôi nào. Không, không. - Chờ đấy. 107 00:06:04,822 --> 00:06:07,450 Đó là kỹ thuật "nằm im trong thời gian dài" 108 00:06:07,533 --> 00:06:09,869 Các bạn bỏ qua một điểm. Không chỉ là đánh nhau. 109 00:06:10,495 --> 00:06:12,246 Dừng đánh nhau lại! Này! 110 00:06:12,330 --> 00:06:15,083 Nào, ngồi xuống! 111 00:06:16,918 --> 00:06:18,836 OK, chú ý nào. 112 00:06:19,712 --> 00:06:23,591 Nghe nói rằng gia tộc Rắn xuất thân từ những con rồng hùng mạnh, 113 00:06:23,800 --> 00:06:28,012 ngọn lửa huyền thoại đã được luyện thành nọc độc cực mạnh của loài rắn. 114 00:06:29,430 --> 00:06:32,600 Đại sư phụ Rắn là người giỏi nhất của gia tộc trong truyền thuyết. 115 00:06:32,934 --> 00:06:37,897 Một cú chạm nhẹ bằng răng của ông ta có thể tiêu diệt 15 chiến binh khỉ đột. 116 00:06:38,773 --> 00:06:40,233 Và một con cá sấu cỡ trung. 117 00:06:42,652 --> 00:06:44,946 Thế lực hắc ám cũng phải run sợ trước ông ta, 118 00:06:45,363 --> 00:06:47,323 trước cú đánh khiếp sợ 119 00:06:47,406 --> 00:06:49,450 bằng kỹ thuật răng nanh có độc của ông ta. 120 00:06:51,702 --> 00:06:54,247 Và niềm vui lớn nhất chính là con gái của ông ta 121 00:06:54,330 --> 00:06:56,124 được sinh ra với truyền thống này. 122 00:06:56,916 --> 00:07:01,462 Cuối cùng, đã có một chiến binh nhí kế thừa di sản của ta. 123 00:07:02,088 --> 00:07:04,715 Và cô rắn nhỏ lần đầu tiên đã cười với cha cô, 124 00:07:05,091 --> 00:07:07,343 cả thế giới bị chấn động. 125 00:07:08,136 --> 00:07:11,431 - Bố ơi! - Đúng. Không có nanh. 126 00:07:11,681 --> 00:07:13,141 Không có nọc độc! 127 00:07:15,226 --> 00:07:16,727 Nhiều năm qua đi. 128 00:07:17,103 --> 00:07:19,856 Cha Rắn vẫn là người duy nhất có thể bảo vệ dân làng. 129 00:07:22,900 --> 00:07:24,360 Khỏi những kẻ xấu. 130 00:07:25,903 --> 00:07:28,406 Và cô Rắn nhỏ vẫn không có nanh. 131 00:07:28,990 --> 00:07:32,326 - Đại sư phụ rất buồn phiền. - Con giúp gì được cha không? 132 00:07:33,870 --> 00:07:38,124 Không, con gái. Quá nguy hiểm cho con. 133 00:07:39,500 --> 00:07:42,503 Vì vậy cô Rắn nhỏ đã nhảy một điệu để làm cha cô cười. 134 00:07:44,130 --> 00:07:47,467 Nó đã có tác dụng. Dù chỉ một chút. 135 00:07:48,509 --> 00:07:50,052 Ta biết các bạn đang nghĩ gì. 136 00:07:50,470 --> 00:07:52,597 - Điều thú vị ở đâu nào? - Vâng! 137 00:07:52,680 --> 00:07:57,602 Kiên nhẫn, ôi, các bạn nhỏ. Bắt đầu...nào! 138 00:07:59,020 --> 00:08:02,064 OK, không phải bây giờ. Sớm. Sớm thôi! 139 00:08:03,357 --> 00:08:05,026 Đã đến lễ hội mặt trăng. 140 00:08:05,401 --> 00:08:06,986 Tất cả đều nhảy múa vì cha cô. 141 00:08:07,069 --> 00:08:10,239 Họ bầu cô là vũ công múa cùng dải băng đẹp nhất trong làng. 142 00:08:11,240 --> 00:08:14,577 Nhưng không có nanh, cô thấy sợ phải đến lễ hội. 143 00:08:18,372 --> 00:08:20,917 Sư phụ đang trên đường đến cửa hàng hoành thánh thì... 144 00:08:21,501 --> 00:08:23,211 xuất hiện một tên cướp khỉ đột! 145 00:08:24,921 --> 00:08:26,672 Biến đi, tên rắn già kia. 146 00:08:26,756 --> 00:08:29,967 Thành phố của ngươi sẽ sớm run sợ dưới quả đấm vĩ đại của ta. 147 00:08:30,051 --> 00:08:32,094 Giờ để xem ta có đánh bại được ngươi, 148 00:08:32,178 --> 00:08:33,846 bằng sự kinh hoàng 149 00:08:33,930 --> 00:08:35,556 của kỹ thuật nanh độc của ta! 150 00:08:35,640 --> 00:08:39,060 Đến cắn ta đi, tên răng nanh kia! 151 00:08:39,310 --> 00:08:40,228 Sham-ba-la! 152 00:08:40,311 --> 00:08:42,563 Nanh có độc của ông ta là vô địch! 153 00:08:46,609 --> 00:08:48,486 Nhưng sao thế này? 154 00:08:49,028 --> 00:08:52,823 Áo giáp chống độc của ta đã đánh bại răng nanh truyền thuyết của ngươi! 155 00:08:53,407 --> 00:08:54,867 Cha ơi! 156 00:08:57,036 --> 00:09:00,164 Rắn con? Rắn con! 157 00:09:01,415 --> 00:09:03,334 Rắn con không biết mình sẽ làm gì. 158 00:09:05,002 --> 00:09:06,462 Nhưng cô chỉ biết rằng... 159 00:09:06,546 --> 00:09:08,965 Không một ai đánh bại được cha ta! 160 00:09:09,257 --> 00:09:11,926 Một con ranh con với dải lụa đẹp? 161 00:09:14,011 --> 00:09:16,681 Gì thế? Ngươi định nhảy cho ta xem sao? 162 00:09:19,475 --> 00:09:21,394 Nếu điều đó khiến ngươi vui. 163 00:09:21,477 --> 00:09:23,145 Cùng nhảy nào! 164 00:09:28,568 --> 00:09:30,778 Ta không việc gì phải cắn ngươi! 165 00:09:33,573 --> 00:09:36,242 Quá tệ vì nắm đấm của ngươi không nhanh như mồm ngươi. 166 00:09:42,290 --> 00:09:45,626 Điệu nhảy của ta đã đánh bại áo giáp chống độc của ngươi. 167 00:09:47,795 --> 00:09:51,465 Đại sư phụ kinh ngạc với cô rắn nhỏ không có nọc độc, 168 00:09:51,924 --> 00:09:54,927 chỉ biết học nhảy để làm cha cười. 169 00:09:57,763 --> 00:09:59,181 Và cô đã học được. 170 00:10:01,767 --> 00:10:04,395 Đêm đó, cô rắn nhỏ đã học được sự dũng cảm, 171 00:10:04,895 --> 00:10:07,440 sức mạnh còn mạnh hơn cả nọc độc. 172 00:10:11,694 --> 00:10:15,406 Gì thế? Những bộ mặt buồn bã này là sao? Cô rắn quá tuyệt vời. 173 00:10:15,489 --> 00:10:19,285 Đúng. Nhưng cô ấy quá tuyệt. Chúng cháu chỉ là những chú thỏ con. 174 00:10:19,368 --> 00:10:23,080 - Chúng cháu đâu phải rắn. - Không, các bạn không phải. 175 00:10:23,831 --> 00:10:25,708 Đó mới là mấu chốt. 176 00:10:25,916 --> 00:10:27,209 Anh Sếu cũng đâu có giỏi. 177 00:10:28,044 --> 00:10:30,838 20 năm trước, những sinh viên giỏi nhất đến từ khắp Trung Quốc 178 00:10:30,921 --> 00:10:33,549 học tập tại học viện Kung Fu danh tiếng của nhà Lý. 179 00:10:34,842 --> 00:10:37,845 Người giỏi nhất trong số giỏi nhất chính là Mỹ Linh. 180 00:10:38,262 --> 00:10:40,056 Cô ấy là một người xuất sắc. 181 00:10:43,517 --> 00:10:44,727 Anh Sếu cũng có mặt ở đó. 182 00:10:44,935 --> 00:10:47,313 - Nhưng chỉ là người...gác cổng. - Anh Sếu! 183 00:10:47,396 --> 00:10:49,940 - Tuần sau có thi tuyển sinh viên mới. - Thế sao? 184 00:10:50,024 --> 00:10:52,443 Anh Sếu ước mơ trở thành sinh viên đã lâu. 185 00:10:52,652 --> 00:10:55,571 Vậy nên nơi này cần phải được sẵn sàng. 186 00:10:55,696 --> 00:10:57,365 Nhưng anh nghĩ anh quá gầy. 187 00:10:57,448 --> 00:10:59,617 Anh Sếu, quét đi! 188 00:11:01,535 --> 00:11:03,621 Sinh viên ở học viện thật mạnh mẽ. 189 00:11:04,455 --> 00:11:06,332 Nhưng anh Sếu còn mạnh hơn nữa. 190 00:11:06,666 --> 00:11:07,958 Chà! 191 00:11:09,377 --> 00:11:11,962 Anh Sếu! Anh thật tuyệt. 192 00:11:13,672 --> 00:11:16,175 - Tôi ư? - Anh nên đi thi tuyển. 193 00:11:16,675 --> 00:11:19,720 Không đâu, chuyện đó thật điên rồ. 194 00:11:21,097 --> 00:11:22,640 Không...không đâu. 195 00:11:22,723 --> 00:11:25,351 Anh sẽ không bao giờ biết trừ khi anh thử. 196 00:11:26,060 --> 00:11:28,646 Nếu Mỹ Linh nghĩ thế, có lẽ anh nên thử. 197 00:11:29,522 --> 00:11:30,981 Vì thế mỗi tối sau giờ làm việc, 198 00:11:31,065 --> 00:11:33,067 anh Sếu tập luyện cho cuộc thi. 199 00:11:43,577 --> 00:11:45,579 Ngày diễn ra cuộc thi tài đã tới. 200 00:11:47,164 --> 00:11:48,874 Muốn vào được trường các bạn phải... 201 00:11:49,625 --> 00:11:51,252 lấy được lá cờ đỏ đó. 202 00:11:51,710 --> 00:11:52,711 Quá đơn giản. 203 00:11:53,337 --> 00:11:55,798 Đơn giản nhưng bất khả thi! 204 00:12:02,555 --> 00:12:05,266 Thật đáng thương. Không ai trong số các bạn làm được sao? 205 00:12:05,349 --> 00:12:08,894 - Chờ đã. Còn một người. - Xin chào mọi người. 206 00:12:09,311 --> 00:12:10,646 Anh Sếu? 207 00:12:11,814 --> 00:12:14,775 Phải. Với đôi chân khẳng khiu đó ư. 208 00:12:17,403 --> 00:12:20,114 Đôi chân khẳng khiu của tôi. Lần đầu tiên được nói đến. 209 00:12:23,576 --> 00:12:25,035 Anh Sếu, anh đã đến, 210 00:12:25,202 --> 00:12:26,704 sao không bắt đầu quét dọn đi. 211 00:12:27,746 --> 00:12:29,623 Tôi xin lỗi. 212 00:12:30,416 --> 00:12:34,295 À, đừng lo. Không sao. 213 00:12:34,378 --> 00:12:36,964 Anh Sếu! Làm đi! Răng rụng khắp nơi kia kìa. 214 00:12:38,632 --> 00:12:40,134 Không sao. Thật đấy. 215 00:12:41,635 --> 00:12:45,139 Chỉ có một từ trong đầu, "không sao." Không sao mà. 216 00:12:45,723 --> 00:12:47,141 Anh Sếu! Dừng lại! 217 00:12:49,518 --> 00:12:51,979 Giờ, bước ra chậm thôi. 218 00:12:52,938 --> 00:12:55,024 Nhưng anh Sếu không cử động. 219 00:13:04,992 --> 00:13:07,203 Sau đó anh Sếu cảm thấy một cảm giác mới lạ. 220 00:13:07,745 --> 00:13:08,913 Sự tự tin! 221 00:13:08,996 --> 00:13:09,997 Anh cảm thấy nó 222 00:13:10,080 --> 00:13:12,416 từ đôi chân khẳng khiu của mình đến tận chóp mỏ! 223 00:13:12,583 --> 00:13:14,585 Thậm chí mũ của anh cũng tràn ngập sự tự tin! 224 00:13:34,313 --> 00:13:35,731 Các bạn nghĩ mình không giỏi? 225 00:13:35,814 --> 00:13:38,609 Các bạn may mắn không giỏi như vậy. 226 00:13:38,901 --> 00:13:41,654 Chờ đã, chỉ cần được một nửa... 227 00:13:41,737 --> 00:13:43,489 như anh Sếu là tốt lắm rồi. 228 00:13:43,572 --> 00:13:44,698 Các bạn hiểu ý tôi chứ? 229 00:13:47,826 --> 00:13:50,204 OK. Buổi tập luyện này làm tôi đói quá. 230 00:13:50,287 --> 00:13:52,456 Nghỉ ăn trưa thôi. 231 00:13:52,540 --> 00:13:56,335 Chờ đã! Nhưng bác chưa nói cho chúng cháu nghe về bí truyền mà. 232 00:13:56,710 --> 00:13:59,338 Ô, chưa ư? Ta tưởng các bạn phát hiện ra rồi chứ. 233 00:13:59,421 --> 00:14:01,549 Bác Po, quả thực bác chưa nói mà. 234 00:14:02,424 --> 00:14:04,426 Ta chưa à? Một, hai, ba... 235 00:14:04,510 --> 00:14:06,679 Ôi, không, các bạn nói đúng. Ta chưa nói thật. 236 00:14:07,346 --> 00:14:08,514 Bài tiếp theo. 237 00:14:08,764 --> 00:14:12,685 Câu chuyện bắt đầu từ nhiều năm trước tại trại trẻ mồ côi Bảo Cô. 238 00:14:13,185 --> 00:14:14,478 Các con. 239 00:14:15,020 --> 00:14:16,605 Hàng tháng, bọn trẻ ở Bảo Cô 240 00:14:16,689 --> 00:14:19,525 đều có cơ hội tìm gia đình. 241 00:14:21,443 --> 00:14:23,028 Đó là một nơi hạnh phúc. 242 00:14:24,363 --> 00:14:26,240 Hoặc có vẻ là như vậy. 243 00:14:28,909 --> 00:14:32,079 Trại trẻ Bảo Cô có một bí mật khủng khiếp. 244 00:14:34,164 --> 00:14:35,416 Một con quỷ! 245 00:14:36,250 --> 00:14:39,461 Một con quái vật mạnh mẽ và tàn bạo không ai có thể chế ngự được! 246 00:14:40,004 --> 00:14:42,923 Một đêm, nó trốn thoát! 247 00:14:49,346 --> 00:14:50,639 Nhìn kìa! 248 00:14:51,098 --> 00:14:52,433 Con quỷ của Bảo Cô 249 00:14:52,516 --> 00:14:55,895 không phải ai khác chính là...cô hổ. 250 00:14:56,270 --> 00:14:57,730 Tôi chỉ muốn chơi. 251 00:14:58,981 --> 00:15:02,276 Nó không giống những chú thỏ có lông hay những chú vịt nhỏ đáng yêu. 252 00:15:02,693 --> 00:15:03,819 Chờ với! 253 00:15:07,656 --> 00:15:10,242 Cô hổ tội nghiệp không biết nó mạnh thế nào. 254 00:15:10,326 --> 00:15:13,495 Không có ai dám đến đây nhận nuôi trẻ nữa, vì họ sợ nó. 255 00:15:14,747 --> 00:15:17,708 Nó là quái vật. Một con quái vật. 256 00:15:19,376 --> 00:15:21,462 Trại trẻ cần giúp đỡ. 257 00:15:23,339 --> 00:15:27,509 Cô Hổ? Ta là sư phụ. Ta... 258 00:15:27,593 --> 00:15:28,761 Ông sợ ư? 259 00:15:30,179 --> 00:15:31,805 - Không. - Ông nên thế. 260 00:15:31,889 --> 00:15:34,767 Ta là hổ đấy. Hổ là quái vật! 261 00:15:35,392 --> 00:15:38,604 - Một con quái vật không ai muốn. - Con không phải quái vật. 262 00:15:39,146 --> 00:15:40,731 Con chỉ là một cô bé. 263 00:15:44,944 --> 00:15:46,111 Chúng ta chơi nhé? 264 00:15:48,656 --> 00:15:51,075 Con phải học cách kiểm soát sức mạnh của mình. 265 00:15:51,408 --> 00:15:53,452 Vì thế việc huấn luyện bắt đầu. 266 00:15:54,036 --> 00:15:57,831 Trò chơi này yêu cầu tính kỷ luật, chính xác, 267 00:15:58,415 --> 00:16:00,751 một bàn tay mềm dẻo và một trái tim vững vàng. 268 00:16:01,377 --> 00:16:03,671 Tập trung vào. Lại. 269 00:16:08,634 --> 00:16:10,135 Cô hổ đã cố gắng hết khả năng, 270 00:16:11,053 --> 00:16:13,138 nhưng vẫn không kiểm soát được tính của mình. 271 00:16:13,847 --> 00:16:15,015 Lại. 272 00:16:15,933 --> 00:16:18,644 Nhiều tuần cho đến nhiều tháng. 273 00:16:21,438 --> 00:16:22,856 Lại. 274 00:16:25,484 --> 00:16:27,820 Cho đến một ngày... 275 00:16:41,458 --> 00:16:43,002 cô đã làm được. 276 00:16:44,545 --> 00:16:46,213 Việc luyện tập của cô đã hoàn thành. 277 00:16:48,841 --> 00:16:52,469 Một lần nữa, trại trẻ Bảo Cô trở thành nơi hạnh phúc nhất Trung Quốc. 278 00:16:52,886 --> 00:16:56,098 Nhưng đối với cô Hổ, vẫn còn một bài kiểm tra. 279 00:16:57,099 --> 00:16:58,726 Liệu cô có tìm được gia đình? 280 00:17:04,523 --> 00:17:05,899 Thật đáng buồn. 281 00:17:06,108 --> 00:17:08,819 Lại đây, cháu gái. Luôn có lần sau mà. 282 00:17:08,902 --> 00:17:11,071 Người lớn vẫn sợ cô. 283 00:17:12,906 --> 00:17:14,366 Tất cả trừ một người. 284 00:17:15,075 --> 00:17:18,996 - Sư phụ! - Lại đây. Chúng ta về nhà thôi. 285 00:17:37,681 --> 00:17:41,018 - Các bạn thấy buồn cười sao? - Vâng. 286 00:17:41,226 --> 00:17:43,020 Cười người thì dễ hơn 287 00:17:43,103 --> 00:17:45,022 bị người cười, đúng không? 288 00:17:45,856 --> 00:17:47,274 Để ta kể cho nghe về anh Khỉ. 289 00:17:48,984 --> 00:17:50,277 Ba từ thôi. 290 00:17:50,360 --> 00:17:53,906 X-Ấ-U, xấu. 291 00:17:54,406 --> 00:17:56,241 Đó là một từ chứ, ba chữ cái. 292 00:17:57,409 --> 00:17:59,703 Không phải chỉ xấu thôi đâu, mà là xấu kinh hoàng. 293 00:17:59,787 --> 00:18:01,413 Anh Khỉ cũng xấu, 294 00:18:01,580 --> 00:18:04,833 đại loại, không tốt lắm. 295 00:18:10,631 --> 00:18:12,216 Này, đằng này. 296 00:18:16,261 --> 00:18:17,387 Đồ tồi! 297 00:18:18,639 --> 00:18:20,349 Dân làng chịu quá đủ rồi. 298 00:18:20,891 --> 00:18:22,351 Họ vạch ra một kế hoạch. 299 00:18:23,102 --> 00:18:24,520 Đi khỏi đây. 300 00:18:25,437 --> 00:18:26,897 OK, đó không phải kế hoạch hay. 301 00:18:27,773 --> 00:18:29,858 Thay vì yêu cầu anh Khỉ phải rời đi, 302 00:18:30,609 --> 00:18:32,903 họ quyết định buộc nó tự rời khỏi. 303 00:18:51,255 --> 00:18:53,382 Dù dân làng có cử ai đến... 304 00:18:54,466 --> 00:18:56,218 cũng không đấu lại được anh Khỉ. 305 00:18:56,426 --> 00:19:00,097 Anh Khỉ, hiểu đúng nghĩa đen, có thể tụt quần của bất kỳ ai. 306 00:19:02,683 --> 00:19:04,935 Đúng, hầu hết mọi người. 307 00:19:06,228 --> 00:19:09,565 Anh Khỉ, cậu phải rời đi. 308 00:19:09,773 --> 00:19:12,276 Chắc chắn rồi, nếu ông thắng ta, ta sẽ đi. 309 00:19:12,442 --> 00:19:14,945 Nếu không, ông sẽ là người phải đi. 310 00:19:15,154 --> 00:19:16,488 Mà không được mặc quần. 311 00:19:17,239 --> 00:19:18,574 Nhưng Oogway đâu mặc quần. 312 00:19:18,657 --> 00:19:20,200 Được, chúng ta sẽ xem xem. 313 00:19:36,425 --> 00:19:39,094 - Hả? - Giờ ông định làm gì hả? 314 00:20:04,203 --> 00:20:07,247 Ông đã cứu tôi. Tại sao? 315 00:20:08,999 --> 00:20:12,794 Anh Khỉ, cậu đã cho tôi xem những kỹ năng rất giỏi, 316 00:20:13,003 --> 00:20:17,758 nhưng tôi cũng cảm nhận được sự đau đớn của cậu. 317 00:20:31,104 --> 00:20:33,523 Ông thắng. Tôi sẽ đi. 318 00:20:34,858 --> 00:20:39,780 Ở lại đi. Hãy dùng những kỹ năng của mình làm việc tốt, chiến binh trẻ ạ. 319 00:20:40,030 --> 00:20:44,743 Hãy tìm lấy thứ mà cậu đã không được nhận từ rất lâu rồi. 320 00:20:44,826 --> 00:20:46,119 Quần của tôi ư? 321 00:20:46,870 --> 00:20:48,455 Lòng trắc ẩn. 322 00:20:50,874 --> 00:20:52,334 Cảm ơn, sư phụ. 323 00:20:52,501 --> 00:20:54,586 Anh Khỉ đã học được cách đối xử với mọi người 324 00:20:54,670 --> 00:20:56,255 theo cách mà anh muốn được đối xử. 325 00:20:56,588 --> 00:21:00,801 Giờ, anh thực sự là người tốt. Rất tốt. 326 00:21:04,763 --> 00:21:08,850 Nhưng cũng cả xấu nữa, tốt trong cái xấu! 327 00:21:10,018 --> 00:21:12,396 - Đúng rồi! - Không mặc quần! 328 00:21:12,688 --> 00:21:16,149 Này! Bình tĩnh! Bình tĩnh nào! 329 00:21:16,900 --> 00:21:19,194 - Sư phụ! - Không dễ dàng chứ hả? 330 00:21:20,153 --> 00:21:21,321 Không, là... 331 00:21:21,405 --> 00:21:23,824 Con thấy đấy, dạy kung fu là một nghệ thuật 332 00:21:23,907 --> 00:21:26,326 phải mất nhiều năm mới thành sư phụ được. 333 00:21:28,328 --> 00:21:30,789 Đừng thất vọng nếu thất bại. 334 00:21:32,457 --> 00:21:35,002 Nói ta xem, cháu biết gì về kung fu? 335 00:21:36,753 --> 00:21:38,338 Đó là đánh nhau ạ! 336 00:21:41,633 --> 00:21:43,719 Cũng là phải có lòng kiên nhẫn nữa ạ. 337 00:21:43,802 --> 00:21:45,387 - Hừm. - Và lòng dũng cảm. 338 00:21:45,470 --> 00:21:47,472 - Cả tính kỷ luật. - Và lòng trắc ẩn ạ. 339 00:21:47,639 --> 00:21:51,643 À...nó tạo dựng sự tự tin phải không ạ? 340 00:21:55,480 --> 00:21:59,901 Ừm, con...cứ tiếp tục đi, Po. Ta đi thiền đây. 341 00:22:01,611 --> 00:22:03,697 Được rồi, làm tốt lắm. 342 00:22:03,780 --> 00:22:05,532 Ngày đầu tiên như thế không tệ. 343 00:22:05,615 --> 00:22:07,909 Chờ đã, Po, còn bác thì sao? 344 00:22:08,118 --> 00:22:09,536 - Ta ư? - Vâng! 345 00:22:09,619 --> 00:22:11,538 Kể chúng cháu nghe về ngày đầu của bác đi. 346 00:22:11,621 --> 00:22:13,707 Kể đi! Nhanh lên, kể chúng cháu nghe đi! 347 00:22:16,168 --> 00:22:17,586 Gì thế? 348 00:22:26,011 --> 00:22:29,598 - Nó rất tuyệt vời! - Tuyệt. 349 00:22:29,681 --> 00:22:30,891 HẾT