1 00:00:02,620 --> 00:00:04,620 Đi học thôi con. 2 00:00:04,780 --> 00:00:07,590 Gloria, nếu tí nữa em muốn đi chơi với bạn bè 3 00:00:07,710 --> 00:00:10,250 thì anh xem bóng bầu dục cũng được. 4 00:00:10,420 --> 00:00:14,270 - Bố nói thế là muốn xem bóng bầu dục đấy. - Bố không nói với con. 5 00:00:14,810 --> 00:00:17,080 Mà con uống cà phê làm gì thế? 6 00:00:17,210 --> 00:00:18,890 Đấy là nền văn hoá của con. Con là người Colombia. 7 00:00:20,010 --> 00:00:23,040 Thế mấy thanh bánh mỳ kia thì có nguồn gốc ở chỗ nào Colombia thế? 8 00:00:23,160 --> 00:00:26,760 Em không biết có xem trận đấu được không. Tối nay cả gia đình đều làm tiệc nướng mà. 9 00:00:26,890 --> 00:00:28,440 Hôm nay à? 10 00:00:29,470 --> 00:00:32,470 - Nhưng hôm nay có trận của bang Ohio mà? - Thì mọi người cùng xem thôi. 11 00:00:32,600 --> 00:00:35,990 Anh không thích xem với những người không biết gì về thể thao. Lúc nào cũng nói chuyện riêng thôi. 12 00:00:36,160 --> 00:00:39,210 - Bố nói chuyện khi con chơi bóng còn gì. - Thứ nhất, đấy là bóng đá. 13 00:00:39,340 --> 00:00:42,910 Cả mùa giải đội con mới ghi được có hai bàn. Bố không đặt niềm tin sai chỗ được. 14 00:00:44,470 --> 00:00:47,090 - Sao con uống lắm cà phê thế? - Bố để con yên đi. 15 00:00:47,220 --> 00:00:49,290 Hôm nay con phải leo dây đấy. 16 00:00:51,210 --> 00:00:52,160 Mẹ yêu? 17 00:00:53,750 --> 00:00:55,300 Cho con $40 tiền ăn trưa nhé? 18 00:00:56,120 --> 00:00:56,920 $40? 19 00:00:57,260 --> 00:01:00,050 - Con cần mua sách nữa. - Sách gì? 20 00:01:01,300 --> 00:01:02,550 Con thích một cái váy. 21 00:01:02,860 --> 00:01:05,060 Con có biết con nói dối tệ lắm không? 22 00:01:05,620 --> 00:01:08,950 Con còn lo là chị ấy không nghĩ ra được tên của một quyển sách cơ. 23 00:01:09,070 --> 00:01:10,870 Luke, đi thôi. Muộn rồi! 24 00:01:12,120 --> 00:01:14,190 Áo thì mặc ngược từ trong ra ngoài. 25 00:01:14,370 --> 00:01:16,670 May là còn không mắc vào... 26 00:01:17,340 --> 00:01:18,360 Đấy vừa nói xong. 27 00:01:18,490 --> 00:01:21,310 Có kiểu thông minh vì đọc sách nhiều, và có kiểu thông minh ở ngoài xã hội. 28 00:01:21,430 --> 00:01:22,990 Và có kiểu của Luke. 29 00:01:23,120 --> 00:01:25,860 Thằng bé chỉ hay tò mò thôi mà. 30 00:01:26,710 --> 00:01:29,360 Thằng bé có đầu óc đam mê khoa học 31 00:01:29,480 --> 00:01:32,140 khát khao học hỏi. 32 00:01:32,620 --> 00:01:34,840 Nó như là một Einstein bé nhỏ vậy. 33 00:01:35,150 --> 00:01:37,680 Nhiều người sẽ hỏi: "Tại sao?" 34 00:01:38,000 --> 00:01:40,870 Luke thì hỏi là: "Tại sao lại không chứ?" 35 00:01:42,100 --> 00:01:43,500 Em hay hỏi tại sao lắm. 36 00:01:45,550 --> 00:01:47,080 Chỉ cách 10 mét... 37 00:01:47,310 --> 00:01:48,730 Cách 5 mét... 38 00:01:48,850 --> 00:01:51,400 1 mét... Bố ơi, sắp vào rồi! 39 00:01:51,520 --> 00:01:53,420 Anh đừng đầu độc con bé đi. 40 00:01:54,510 --> 00:01:57,740 - Sao con bé trông như Hamburglar thế này? - Nó là trọng tài đấy. 41 00:01:57,860 --> 00:02:00,110 Bọn mình có cần phải đến nhà bố chơi tối nay không? 42 00:02:00,230 --> 00:02:02,710 Em đùa à? Đây là trận của bang Ohio đấy. 43 00:02:02,910 --> 00:02:06,920 Tôi sưu tập bút máy cổ, tôi rất giỏi nghệ thuật xếp hoa Nhật Bản 44 00:02:07,260 --> 00:02:08,260 Ikebana. 45 00:02:08,670 --> 00:02:12,360 Và tôi còn là cầu thủ tấn công của trường Đại học Illinois. 46 00:02:12,480 --> 00:02:13,460 Ngạc nhiên chưa! 47 00:02:13,740 --> 00:02:15,160 Em không thích bóng bầu dục. 48 00:02:15,290 --> 00:02:19,200 Anh tưởng khi đã yêu nhau thì phải biết giả vờ thích sở thích của nhau. 49 00:02:19,320 --> 00:02:22,180 Em tưởng anh thích làm dưa góp lắm à? 50 00:02:22,670 --> 00:02:24,570 - Tất nhiên, anh thích còn gì. - Có 1 tuần thôi, 51 00:02:24,700 --> 00:02:27,170 cho đến khi chúng ta biến thành lũ kỳ quặc suốt ngày đi phát dưa góp. 52 00:02:27,290 --> 00:02:29,770 "Cảm ơn anh, Marvin, vì đã mời bọn tôi đến nhà". 53 00:02:29,940 --> 00:02:32,770 - Anh thích ăn dưa góp chứ? - Quyến rũ mà. 54 00:02:32,970 --> 00:02:34,360 Bọn mình làm dưa góp đấy em ạ. 55 00:02:35,160 --> 00:02:37,870 Thôi được. Em cứ ở nhà mà chơi với cái kéo cắt giấy đi, 56 00:02:37,990 --> 00:02:40,000 không thì trang trí nốt quyển kỷ yếu ấy. 57 00:02:40,120 --> 00:02:41,490 Anh thích làm kỷ yếu còn gì! 58 00:02:41,660 --> 00:02:42,960 Có thật không, Mitchell? 59 00:02:43,350 --> 00:02:44,150 Có thật không? 60 00:02:44,420 --> 00:02:47,540 Anh đừng có hỏi hai lần để chứng minh một vấn đề đi. Em không thích. 61 00:02:47,970 --> 00:02:49,150 Có thật không, Mitchell? 62 00:02:49,270 --> 00:02:50,120 Có thật không? 63 00:03:06,500 --> 00:03:09,050 Không có gì. Chúng tôi đến đây. Cảm ơn. 64 00:03:14,810 --> 00:03:16,400 Em yêu. Sao thế? 65 00:03:16,520 --> 00:03:19,330 Trường học vừa gọi điện bảo Luke đánh nhau. 66 00:03:19,460 --> 00:03:21,060 Trời ạ. Nó có sao không? 67 00:03:21,330 --> 00:03:24,260 Nó không sao. Nhưng nhà trường bắt vợ chồng mình đến đấy. 68 00:03:24,390 --> 00:03:26,640 - Anh ở đâu thế? - Anh đang giới thiệu nhà. 69 00:03:26,770 --> 00:03:27,820 Nhà nào? 70 00:03:29,940 --> 00:03:31,040 Anh đang chơi golf. 71 00:03:36,050 --> 00:03:38,190 - Em cá thằng bé kia là Durkas. - Anh ghét thằng đấy. 72 00:03:38,320 --> 00:03:40,900 Chắc nó nhảy lên người Luke thì Luke mới đánh lại. 73 00:03:41,030 --> 00:03:43,410 - Thằng đấy nguy hiểm lắm. - Có lần nó còn trêu tóc của tôi. 74 00:03:43,540 --> 00:03:45,340 Chắc bố mẹ nó đang ở trong đấy rồi. 75 00:03:45,460 --> 00:03:47,990 Làm như nó chưa bao giờ đánh nhau vậy. 76 00:03:48,110 --> 00:03:49,010 Vào nào. 77 00:03:51,270 --> 00:03:54,020 - Hai người làm gì ở đây thế? - Hai thằng cứng đầu này đánh nhau. 78 00:03:54,310 --> 00:03:56,310 - Gì cơ? - Thế là được rồi. 79 00:03:56,640 --> 00:03:58,940 Hôm nay anh chưa sẵn sàng đối mặt với thằng Durkas. 80 00:04:00,210 --> 00:04:01,470 Chuyện là thế nào? 81 00:04:01,590 --> 00:04:04,640 Hai đứa chửi nhau rồi vật nhau ở trên sân. 82 00:04:04,760 --> 00:04:08,530 Khi giáo viên đến để tách hai đứa thì Luke đang ngồi lên ngực Manny. 83 00:04:08,780 --> 00:04:11,790 - Luke, không giống cháu chút nào. - Chờ đã. Anh là bố của Luke à? 84 00:04:12,030 --> 00:04:14,040 - Ông. - Vậy bố của Manny là... 85 00:04:15,150 --> 00:04:16,000 Javier. 86 00:04:16,210 --> 00:04:19,090 Anh ta điên lắm. Thằng bé có nhiệt huyết từ bố của nó. 87 00:04:19,380 --> 00:04:21,280 - Vậy anh chị là... - Thằng bé là con tôi. 88 00:04:21,410 --> 00:04:23,420 - Cũng là cháu tôi. - Tôi là con ông ấy. 89 00:04:23,740 --> 00:04:25,510 - Vậy cháu là... - Chú của Luke. 90 00:04:25,740 --> 00:04:28,390 Đừng nói thế nữa không tao ngồi lên ngực mày tiếp đấy. 91 00:04:28,520 --> 00:04:30,710 Chờ đã. Hai đứa đánh nhau chỉ vì chuyện này à? 92 00:04:30,830 --> 00:04:32,950 - Nó cứ gọi con là cháu ý. - Đúng thế còn gì! 93 00:04:33,080 --> 00:04:33,980 Im đi! 94 00:04:35,130 --> 00:04:38,530 Tôi hiểu là tất cả mọi người đều là họ hàng. 95 00:04:38,760 --> 00:04:42,320 Tốt nhất là nên giải quyết chuyện này ở nhà để cho bọn trẻ về lớp. 96 00:04:43,320 --> 00:04:47,320 Mọi người không hài lòng đâu đấy. Những cậu bé trưởng thành không cư xử thế đâu. 97 00:04:48,130 --> 00:04:50,430 Đây là giấy xin phép cô giáo Passwater. 98 00:04:54,440 --> 00:04:55,530 Mọi người đừng lo quá. 99 00:04:55,650 --> 00:04:58,420 Bọn trẻ ngoan lắm. Chuyện khó khăn khi một đứa khác biệt thôi. 100 00:05:02,080 --> 00:05:04,190 Anh có nghe cô ta nói không? 101 00:05:05,490 --> 00:05:07,740 Cô ta nghĩ Luke là đứa khác biệt chứ. 102 00:05:08,100 --> 00:05:10,640 Con của cô ta toàn bị kẹp đầu vào đồ đạc, 103 00:05:10,810 --> 00:05:12,230 thế mà Manny nhà mình lại khác biệt. 104 00:05:12,520 --> 00:05:14,250 Con trai của mình không kỳ cục chút nào. 105 00:05:14,380 --> 00:05:17,270 Con của cô ta thì dùng nước thơm sau khi cạo râu và ăn mặc thì như bá tước. 106 00:05:17,580 --> 00:05:19,610 Tốt nhất là hoãn tiệc nướng tối nay đi. 107 00:05:19,890 --> 00:05:22,700 Nếu mà hoãn thì chuyện này lại to hơn cho mà xem. 108 00:05:22,830 --> 00:05:25,980 Luke và Manny nên chơi với nhau nhiều hơn. 109 00:05:26,630 --> 00:05:29,030 - Cả em và Gloria nữa. - Tại sao chứ? 110 00:05:29,320 --> 00:05:31,620 Cô ta lúc nào cũng khó chịu với em. 111 00:05:32,380 --> 00:05:35,550 - Em sẽ tìm hiểu lý do. - Thôi anh xin em đừng làm thế. 112 00:05:35,680 --> 00:05:37,500 Em cứ giữ bực tức trong lòng đi. 113 00:05:37,620 --> 00:05:39,540 - Em không thích giữ. - Tin anh đi. 114 00:05:39,840 --> 00:05:41,810 Anh nghĩ hai người cần phải nói chuyện cho ra nhẽ. 115 00:05:41,930 --> 00:05:45,340 Em không có gì để nói với cô ta cả. Người có vấn đề là cô ta chứ không phải em. 116 00:05:45,510 --> 00:05:47,950 - Anh ở phe nào đây? - Nó là con gái anh. 117 00:05:48,080 --> 00:05:49,330 Em là vợ anh. 118 00:05:49,450 --> 00:05:51,820 Em nên nhớ cái gì là quan trọng đi... 119 00:05:51,940 --> 00:05:53,560 Tối nay có trận đấu đấy. 120 00:05:53,810 --> 00:05:57,060 Anh không thích khi hai cô gái của anh không hoà hợp. 121 00:05:57,590 --> 00:05:59,540 Cô ta là cô gái của anh từ bao giờ thế? 122 00:06:03,410 --> 00:06:05,690 Anh mua mấy thứ cho bữa tiệc rồi. Lily sẵn sàng đi chưa? 123 00:06:06,800 --> 00:06:08,280 Sẵn sàng rồi. 124 00:06:09,400 --> 00:06:10,550 Sao thế em? 125 00:06:10,820 --> 00:06:14,350 Em rất lo vì mắt cá chân của CJ Hightower bị chấn thương. 126 00:06:14,470 --> 00:06:16,670 Em không biết anh ta định chạy về góc thế nào đây. 127 00:06:16,790 --> 00:06:18,840 Bạn trai tôi vừa nói gì thế kia? 128 00:06:19,000 --> 00:06:21,740 Em tiếp thu ý kiến của anh và em quyết định 129 00:06:21,860 --> 00:06:24,660 tìm hiểu thêm về bóng bầu dục. 130 00:06:24,790 --> 00:06:26,630 Thế mới là người trưởng thành chứ. 131 00:06:26,980 --> 00:06:30,040 Thì fan bóng bầu dục mà học được thì có gì khó đâu? 132 00:06:30,160 --> 00:06:32,090 Thế thì hơi coi thường người khác đấy. 133 00:06:32,470 --> 00:06:36,410 Em đang học từng bước đây. Em còn thấy khá hào hứng là đằng khác. 134 00:06:36,530 --> 00:06:39,320 Bởi vì đâu phải chỉ có trân đấu, còn có cả ban nhạc, 135 00:06:39,450 --> 00:06:41,780 và cao trào, và cả sự hoành tráng nữa. 136 00:06:41,910 --> 00:06:44,540 - Em đừng quên có cả linh vật nữa đấy. - Cầu thủ đeo cà vạt á? 137 00:06:44,660 --> 00:06:46,510 Không, linh vật, bỏ chữ cà thêm chữ linh =)). 138 00:06:47,010 --> 00:06:49,510 Vừa đeo cà vạt vừa chơi bóng mới chết tôi. 139 00:06:50,840 --> 00:06:52,040 Nhìn anh thẳng chưa? 140 00:06:54,280 --> 00:06:56,680 Em còn chẳng biết bây giờ anh thế nào nữa cơ. 141 00:06:59,210 --> 00:07:01,210 Cả nhà thế nào? Chào cháu gái xinh đẹp. 142 00:07:01,720 --> 00:07:03,020 Đến hết cả rồi. 143 00:07:03,170 --> 00:07:05,820 - Trận đấu bắt đầu rồi à? - Vừa mới thôi. 144 00:07:06,740 --> 00:07:07,640 Tặng cô này. 145 00:07:07,990 --> 00:07:09,760 Gặp cô vui quá, Gloria. 146 00:07:10,090 --> 00:07:11,130 2 lần trong một ngày. 147 00:07:13,510 --> 00:07:15,820 Cô ấy bảo là gặp 2 lần trong một ngày. 148 00:07:15,940 --> 00:07:19,020 Mọi người đâu, thức ăn ở trong kia, đồ uống ở trong kia, còn tôi ở đây nhé. 149 00:07:19,400 --> 00:07:20,550 Chờ đã, Jay. 150 00:07:20,930 --> 00:07:23,150 Con nghĩ chúng ta nên giải quyết cho xong chuyện. 151 00:07:25,790 --> 00:07:26,890 Hai đứa ra đây. 152 00:07:28,430 --> 00:07:30,430 Lại gần vào. 153 00:07:31,730 --> 00:07:34,640 Về chuyện ngày hôm nay, 154 00:07:34,880 --> 00:07:38,200 nếu hai đứa có điều gì muốn nói thì đây chính là diễn đàn. 155 00:07:38,370 --> 00:07:40,870 Trời ạ. Hai đứa nghe này. 156 00:07:41,310 --> 00:07:44,250 Trong gia đình này, chúng ta có được đấm và đá nhau không? 157 00:07:44,370 --> 00:07:46,710 - Hay là phải yêu quý nhau? - Phải yêu quý nhau. 158 00:07:46,830 --> 00:07:49,030 Tốt lắm. Ông vào hang ổ đây. 159 00:07:53,380 --> 00:07:54,780 Tôi có tráng miệng đây. 160 00:07:56,310 --> 00:07:57,310 Cảm ơn. 161 00:07:57,630 --> 00:07:58,930 Tôi cũng làm bánh rồi. 162 00:08:01,190 --> 00:08:03,740 Bánh thì không bao giờ là quá nhiều. 163 00:08:05,120 --> 00:08:08,180 Moi người, hít thật sâu nào. Hãy nghĩ về hiện tại đi. 164 00:08:08,300 --> 00:08:10,500 - Phil, đừng. - "Phil, đừng?" là sao? 165 00:08:11,120 --> 00:08:13,360 - Phil định làm gì à? - Anh sẽ nói luôn đây. 166 00:08:13,490 --> 00:08:16,250 Sự căng thẳng giữa hai người hiện ra rõ mồn một rồi. 167 00:08:16,370 --> 00:08:17,760 Em giết anh đây. 168 00:08:17,880 --> 00:08:20,740 Tôi lại thấy đúng đấy. Chúng ta nên nói chuyện với nhau. 169 00:08:21,030 --> 00:08:23,290 Đúng ý của tôi rồi. 170 00:08:23,800 --> 00:08:25,290 Hai người nói chuyện... 171 00:08:26,930 --> 00:08:27,880 về vấn đề này. 172 00:08:32,280 --> 00:08:33,580 Cháu thích bóng bầu dục. 173 00:08:33,810 --> 00:08:34,880 Haley lại ghét môn này. 174 00:08:35,190 --> 00:08:38,680 Thế mới lạ chứ, vì môn này toàn con trai mà lại chẳng cần phải đọc gì. 175 00:08:39,110 --> 00:08:41,520 Ông có biết sáng nào chị ấy cũng dành 45 phút 176 00:08:41,650 --> 00:08:44,470 để làm tóc không? Thỉnh thoảng chị ấy còn... 177 00:08:44,700 --> 00:08:46,560 Cố lên, Illini! 178 00:08:46,780 --> 00:08:48,420 Tiến lên! 179 00:08:48,550 --> 00:08:50,940 Hôm nay tôi phải xem trận này với Dick Butkus rồi. 180 00:08:51,270 --> 00:08:53,010 Bố! Đừng có xúc phạm anh ấy. 181 00:08:53,130 --> 00:08:55,960 Anh ấy là một trong những cầu thủ phòng ngự vĩ đại nhất từng chơi cho Illinois đấy. 182 00:08:56,080 --> 00:08:57,740 Một trong những người hùng của lòng anh. 183 00:08:57,910 --> 00:08:59,660 Tên là "Butkus" sao? 184 00:08:59,810 --> 00:09:01,730 Vậy mà mọi người lại cứ... 185 00:09:01,850 --> 00:09:05,110 À, ra thế. Con lại tưởng bố đang nói kháy bọn con. Con xin lỗi. 186 00:09:05,240 --> 00:09:07,440 - Còn cả đêm mà. - Phải. 187 00:09:07,560 --> 00:09:08,980 Con có xem cùng không? 188 00:09:09,340 --> 00:09:11,240 Cậu ấy thậm chí còn nghiên cứu rồi đấy. 189 00:09:11,360 --> 00:09:15,010 Phải công nhận con hơi bị lo vì mắt cá chân của CJ Hightower bị chấn thương. 190 00:09:15,140 --> 00:09:17,280 Không biết anh ta chạy về góc thế nào đây. 191 00:09:17,400 --> 00:09:19,250 - Hightower bị loại rồi. - Cái gì? 192 00:09:20,090 --> 00:09:23,560 - Thế ai sẽ chạy về góc đây? - Chắc chắn sẽ không phải là Bilings. 193 00:09:24,290 --> 00:09:26,020 Hay đấy. Vì hắn ở trong tù mà. 194 00:09:27,220 --> 00:09:28,400 Em không biết vụ này. 195 00:09:34,530 --> 00:09:36,800 - Vào rồi. - May thôi. 196 00:09:36,930 --> 00:09:40,200 - Lẽ ra họ nên chơi kiểu ép tiền vệ đội kia. - Kiểu đấy cũng không giúp gì được. 197 00:09:40,320 --> 00:09:42,370 - Lươn đi cho nước nó trong. 198 00:09:42,950 --> 00:09:43,950 Ép tiền vệ à? 199 00:09:44,760 --> 00:09:48,470 Vậy là hứng thú với môn bóng bầu dục của tôi cũng đột ngột kết thúc 200 00:09:48,590 --> 00:09:50,800 như cao trào của phim "West Side Story". 201 00:09:50,930 --> 00:09:52,730 Tôi là fan của nhạc kịch. 202 00:09:53,180 --> 00:09:54,130 Ngạc nhiên chưa! 203 00:09:56,130 --> 00:09:57,430 Sự thật à? 204 00:09:57,690 --> 00:09:59,720 Đôi khi tôi thấy cô không ưa tôi. 205 00:10:01,780 --> 00:10:03,580 Thật là mạnh mẽ. 206 00:10:04,630 --> 00:10:08,150 - Claire, hãy phát biểu cảm xúc của em đi. - Bây giờ em đang thấy rất tức giận. 207 00:10:08,270 --> 00:10:10,080 Đừng bảo anh, bảo với cô ấy chứ. 208 00:10:10,520 --> 00:10:13,690 - Gloria, lúc này đây tôi đang rất bực mình với Phil. - Tôn trọng quá trình đi em. 209 00:10:16,510 --> 00:10:19,110 Gloria, tôi không hiểu sao cô lại nghĩ tôi không thích cô. 210 00:10:19,390 --> 00:10:21,800 Vì thỉnh thoảng khi gặp tôi, mặt cô lại biến dạng. 211 00:10:21,930 --> 00:10:23,730 - Như thế nào? - Như thế này. 212 00:10:23,950 --> 00:10:26,660 - Tôi chẳng bao giờ làm thế cả. - Sao giống Claire thế? 213 00:10:27,150 --> 00:10:29,660 Thấy chưa? Với ai vợ tôi cũng làm thế. 214 00:10:30,190 --> 00:10:33,290 - Chỉ là do mặt thôi. - Không chỉ riêng bộ mặt đâu. 215 00:10:33,500 --> 00:10:36,710 Ngay từ đầu, tôi cảm thấy tôi và Manny không được chào đón vào gia đinh này. 216 00:10:36,940 --> 00:10:38,150 Vớ vẩn! 217 00:10:38,500 --> 00:10:41,000 Không vớ vẩn đâu. Tôi cảm thấy thế. 218 00:10:45,120 --> 00:10:47,270 Tôi rất tiếc vì cô cảm nhận như thế. 219 00:10:47,560 --> 00:10:50,520 Tôi thật lòng đấy. Bởi vì từ lần đầu gặp cô, 220 00:10:50,690 --> 00:10:53,940 tôi đã cố gắng giúp cô thấy thoải mái ở bên chúng tôi. 221 00:10:55,300 --> 00:10:57,300 Thế là do tôi nặng nghĩ quá à? 222 00:10:57,680 --> 00:10:59,780 Tôi không biết. 223 00:11:00,300 --> 00:11:02,530 Chúng tôi rất muốn cô và Manny là thành viên của gia đình. 224 00:11:02,700 --> 00:11:03,980 - Thật không? - Thật mà. 225 00:11:04,110 --> 00:11:06,370 Cô không cần phải nặng nề quá đâu. 226 00:11:07,630 --> 00:11:09,140 Tôi hay thế lắm phải không? 227 00:11:09,260 --> 00:11:10,910 Một chút thôi. 228 00:11:11,620 --> 00:11:13,020 Thế thì phải ôm nhau thôi. 229 00:11:15,040 --> 00:11:17,690 Tôi định ôm theo nhóm, nhưng thế này cũng được. 230 00:11:17,810 --> 00:11:20,810 Nếu được thì tớ cũng... Ôi trời ơi, có cả ôm nhau đây này. 231 00:11:20,940 --> 00:11:22,310 Đừng nghe điện thoại nữa Haley. 232 00:11:22,430 --> 00:11:24,680 - Em đi đâu thế? - Anh nghe thấy còn gì. 233 00:11:24,810 --> 00:11:27,350 - Bố bảo lượn đi cho nước nó trong. - Đúng là đồ đàn bà. 234 00:11:27,620 --> 00:11:30,570 Đằng nào thì con cũng vào lấy bia thôi. 235 00:11:30,790 --> 00:11:32,740 - Bố xin lỗi hay đấy. - Bia ngon đấy. 236 00:11:34,270 --> 00:11:36,300 Hai đứa này đây rồi! 237 00:11:36,430 --> 00:11:39,530 Làm lành với nhau nhanh quá nhỉ? 238 00:11:40,520 --> 00:11:42,980 Chúng ta có thể học được nhiều điều từ trẻ con. 239 00:11:43,110 --> 00:11:45,700 Bây giờ nghĩ lại thì thấy đánh nhau chẳng vì lý do gì đúng không? 240 00:11:45,990 --> 00:11:48,640 - Con còn giả giọng điệu cậu ấy nữa. - Giọng điệu nào? 241 00:11:49,120 --> 00:11:52,830 Con trêu cậu ấy vì trưa nào cũng phải ăn mấy món như nhau. 242 00:11:53,000 --> 00:11:55,580 Con trêu cậu ấy vì mẹ cậu ấy từng đào mỏ. 243 00:11:56,770 --> 00:11:57,590 Cái gì? 244 00:11:57,850 --> 00:12:01,550 - Cậu ấy bảo mẹ là đào mỏ. - Thôi hai đứa nói đủ rồi! 245 00:12:02,010 --> 00:12:05,290 - Ai bảo mẹ là đào mỏ? - Mẹ cháu bảo thế mà. 246 00:12:05,410 --> 00:12:08,600 - Đào mỏ là gì ạ? - Con nghe nhầm rồi. Đấy là đào vàng. 247 00:12:08,770 --> 00:12:10,610 Em gọi lại sau nhé. 248 00:12:10,740 --> 00:12:13,520 Em không nhớ mình nói thế bao giờ. 249 00:12:14,120 --> 00:12:16,060 Mẹ nói thế khi lái xe, 250 00:12:16,180 --> 00:12:18,990 Giáng Sinh mẹ cũng nói, mẹ nói ở nhà hàng Mexico... 251 00:12:19,110 --> 00:12:21,620 Thôi đi cái đồ lúc nào cũng quên áo ở trường, 252 00:12:21,750 --> 00:12:24,250 nhưng bây giờ lại nhớ rõ thế. Cảm ơn con. 253 00:12:24,860 --> 00:12:26,800 Bây giờ tôi còn nặng nghĩ nữa không? 254 00:12:26,920 --> 00:12:30,450 Gloria, chuyện đấy xảy ra 1 năm trước khi... 255 00:12:31,050 --> 00:12:32,850 Giỏi lắm. 256 00:12:32,970 --> 00:12:35,420 Bây giờ mẹ tớ và chị gái tớ lại cãi nhau đây này. 257 00:12:36,990 --> 00:12:40,850 Nếu tôi nói ra điều mọi người đang nghĩ, liệu tôi có phải kẻ quá đáng không? 258 00:12:40,980 --> 00:12:44,060 Hay tôi là một người dũng cảm? 259 00:12:44,770 --> 00:12:48,770 Một người có đủ can đảm đứng dậy và nói xấu... 260 00:12:49,310 --> 00:12:52,120 người khác sau lưng...với một đứa trẻ 10 tuổi? 261 00:12:54,930 --> 00:12:56,350 Cô ấy bực rồi đấy. 262 00:12:56,890 --> 00:12:59,230 Không chịu ra khỏi phòng nữa. 263 00:12:59,400 --> 00:13:02,430 Con có cần phải gọi cô ấy là đào vàng không? 264 00:13:02,640 --> 00:13:04,680 Bố ơi, chuyện đấy cách đây hơn 1 năm rồi. 265 00:13:04,800 --> 00:13:07,290 Và câu hỏi đấy cũng tự nhiên thôi. 266 00:13:07,420 --> 00:13:10,070 Cô ấy thì xinh đẹp và hấp dẫn, 267 00:13:10,490 --> 00:13:12,290 còn bố thì không hẳn là... Bố biết mà. 268 00:13:13,620 --> 00:13:14,970 Không hẳn là cái gì? 269 00:13:16,560 --> 00:13:19,660 - Mitchell, giúp chị đi. - Không, chị diễn đạt tốt lắm rồi. 270 00:13:19,920 --> 00:13:22,710 Thế nên đây chính là lý do chúng ta nên giữ bực tức trong lòng. 271 00:13:22,990 --> 00:13:24,480 Để người khác không bị tổn thương. 272 00:13:24,800 --> 00:13:27,930 Nhưng nếu giữ nhiêu quá thì lòng sẽ bị phù đấy bố. 273 00:13:28,350 --> 00:13:31,990 Lúc đấy thì nguy hiểm cho tính mạng, mà lại phải tự kiện bản thân. 274 00:13:32,110 --> 00:13:35,260 Ôi, bố không thèm chớp mắt suốt từ nãy đấy. 275 00:13:42,410 --> 00:13:43,410 Tôi Phil đây. 276 00:13:45,400 --> 00:13:47,470 Tôi nói chuyện với cô được không? 277 00:13:47,590 --> 00:13:50,270 Claire thường nói rằng: "Bạn có thể là một phần của rắc rối, 278 00:13:50,390 --> 00:13:52,090 hoặc là một phần của giải pháp". 279 00:13:52,450 --> 00:13:55,350 Tôi lại tin rằng chúng ta có thể là cả hai. 280 00:13:56,330 --> 00:13:58,920 Claire rất hối hận. 281 00:13:59,900 --> 00:14:01,710 Sao cô không nói chuyện với cô ấy? 282 00:14:01,920 --> 00:14:04,390 Sao tôi phải nói chuyện? Anh biết cô ấy nghĩ gì rồi... 283 00:14:04,510 --> 00:14:06,760 - Đào mỏ đấy. - Cô ấy nói là "đào vàng". 284 00:14:08,100 --> 00:14:09,930 Tôi biết vợ tôi nói thế, 285 00:14:10,090 --> 00:14:11,700 nhưng đấy là lâu lắm rồi, 286 00:14:11,830 --> 00:14:14,900 trước khi vợ tôi hiểu đượ cô. - Hay có mua cho tôi nhiều thứ đắt tiền không? 287 00:14:15,020 --> 00:14:17,270 Tất nhiên rồi! Toàn thứ đẹp cả! 288 00:14:17,390 --> 00:14:20,310 Nhìn đây. Vàng, đỏ, xanh... 289 00:14:20,590 --> 00:14:21,840 Màu nào cũng có. 290 00:14:22,070 --> 00:14:24,300 Anh nghĩ tôi không thể sống thiếu chúng sao? 291 00:14:24,420 --> 00:14:25,690 Hãy mang chúng đi đi, Phil. 292 00:14:28,740 --> 00:14:31,180 Mọi người đều biết nếu thiếu đồ lót thì cô vẫn không sao mà. 293 00:14:31,300 --> 00:14:33,650 Vấn đề không phải thế. 294 00:14:34,990 --> 00:14:37,750 Vấn đề là tôi không được gia đình mới chấp nhận. 295 00:14:38,020 --> 00:14:39,290 Thế thì không đúng. 296 00:14:40,020 --> 00:14:41,920 Gloria, cô là một phụ nữ xinh đẹp. 297 00:14:42,270 --> 00:14:45,210 Có khi cô còn là phụ nữ xinh đẹp mà không biết mình xinh ý chứ. 298 00:14:45,400 --> 00:14:46,300 Tôi biết mình xinh. 299 00:14:47,890 --> 00:14:51,260 Thế nên Claire suy nghĩ về cô và bố của cô ấy cũng là tự nhiên thôi. 300 00:14:52,540 --> 00:14:54,640 Gia đình này rất muốn bảo vệ nhau. 301 00:14:54,810 --> 00:14:57,830 Tôi nhớ lần đầu tiên Claire dẫn tôi về giới thiệu. 302 00:14:57,950 --> 00:15:00,580 Liệu Jay có nghĩ tôi xứng đáng với con gái của ông ấy không? 303 00:15:00,770 --> 00:15:01,620 Không bao giờ. 304 00:15:02,450 --> 00:15:03,700 Nhưng dần dần, 305 00:15:04,150 --> 00:15:07,200 ông ấy nhận ra rằng tôi cũng yêu Claire như ông ấy vậy. 306 00:15:07,570 --> 00:15:10,970 Sao đó, Mitch mang Cam về nhà, thế là tôi thành của quý. 307 00:15:11,570 --> 00:15:13,670 Claire chỉ cần thời gian thôi. 308 00:15:14,430 --> 00:15:18,380 Sau đó, hãy tin tôi, cô ấy sẽ là người bạn trung thành nhất của cô. 309 00:15:21,790 --> 00:15:25,370 - Hai đứa định về à? - Bây giờ có nhiều chuyện quá. 310 00:15:25,500 --> 00:15:27,690 - Bọn con đang suy nghĩ. - Để bố hỏi cái này. 311 00:15:27,820 --> 00:15:30,290 Chị gái con bảo Gloria sẽ không bao giờ thích người 312 00:15:30,420 --> 00:15:31,870 giống như bố. 313 00:15:32,680 --> 00:15:34,960 Nào, về cơ bản thì hai đứa... 314 00:15:35,810 --> 00:15:38,300 cũng như đàn bà. Hai đứa đều thích đàn ông. 315 00:15:39,210 --> 00:15:40,850 Vậy con nghĩ bố thế nào? 316 00:15:41,020 --> 00:15:43,230 Bố đang hỏi bọn con xem bố có hấp dẫn không à? 317 00:15:43,600 --> 00:15:47,360 Bố biết là bố không phải tài tử. Bố chỉ tò mò thôi. 318 00:15:48,340 --> 00:15:50,840 Nếu bây giờ bố vào quán bar và... 319 00:15:52,330 --> 00:15:54,380 nhạc của Righteous Brother bật lên, 320 00:15:54,510 --> 00:15:55,490 liệu hai đứa... 321 00:15:56,480 --> 00:15:58,090 - Con không biết... - Có tia bố không? 322 00:15:58,290 --> 00:16:01,290 Bố ơi, bố sắp làm con hết gay rồi đấy. 323 00:16:01,410 --> 00:16:03,920 - Thôi được rồi... - Chờ đã, con nghĩ là... 324 00:16:04,700 --> 00:16:06,250 Một người con trai nói thế này với bố mình 325 00:16:06,420 --> 00:16:09,920 thì rất là kỳ cục, nhưng bố nhớ nhé... 326 00:16:10,260 --> 00:16:12,110 - Bố quá ngon luôn. - Thật à? 327 00:16:12,230 --> 00:16:15,390 100%. Bố đúng là gu của con, nguy hiểm, dễ tán. 328 00:16:15,550 --> 00:16:18,400 Thậm chí trong túi còn rủng rỉnh ít tiền. 329 00:16:19,520 --> 00:16:22,490 - Mặt, bo đì, toàn bộ... - Toàn bộ kiện hàng, 330 00:16:22,620 --> 00:16:23,920 theo con là quá tuyệt. 331 00:16:25,400 --> 00:16:28,110 - Khoảng 7 điểm không? - 9. 9 tròn luôn. Bố biết mà. 332 00:16:28,270 --> 00:16:29,770 Chắc bố chấm hơi khắt khe. 333 00:16:29,940 --> 00:16:31,540 Thế không ai xem trận bóng à? 334 00:16:33,910 --> 00:16:35,730 - Đúng là hay dỗi. - Con biết. 335 00:16:39,420 --> 00:16:42,180 Gloria, nói chuyện với tôi nào. 336 00:16:43,150 --> 00:16:45,450 Tôi từng thấy vợ mình đá sập cửa rồi đấy. 337 00:16:50,730 --> 00:16:53,580 Tôi không biết chồng tôi nói gì với cô... 338 00:16:53,960 --> 00:16:56,510 hay tại đồ lót của cô lại phủ quanh người anh ấy... 339 00:16:58,050 --> 00:17:00,680 Thì rõ ràng tôi đang quyến rũ chồng cô vì tiền đấy. 340 00:17:01,270 --> 00:17:02,810 Đấy là nghề của tôi mà. 341 00:17:03,020 --> 00:17:06,940 Tôi phải trả lại cái gì để khiến mọi người tin tôi đây? 342 00:17:08,950 --> 00:17:10,200 Khuyên tai à? 343 00:17:10,390 --> 00:17:12,610 Cái gì? Vòng tay à? 344 00:17:13,090 --> 00:17:14,110 Bộ váy này à? 345 00:17:19,070 --> 00:17:21,270 Anh không trả lời vì... 346 00:17:22,080 --> 00:17:23,910 anh không phải... 347 00:17:24,340 --> 00:17:25,440 nhân vật chính. 348 00:17:26,450 --> 00:17:29,920 Hai người nên nói chuyện với nhau.... 349 00:17:31,500 --> 00:17:32,560 về việc này. 350 00:17:36,310 --> 00:17:37,210 Anh yêu... 351 00:17:39,600 --> 00:17:40,850 Đừng cảm ơn anh. 352 00:17:44,180 --> 00:17:47,350 Tôi không biết phải nói gì ngoài việc tôi rất hối hận. 353 00:17:49,240 --> 00:17:50,890 Chỉ cần nói một điều thôi. 354 00:17:51,400 --> 00:17:54,400 Cô thấy thế nào khi tôi ở với bố cô? 355 00:17:55,700 --> 00:17:59,700 Nói thật thì ban đầu rất khó khăn. Làm sao cô mong tôi tỉnh giấc 356 00:17:59,820 --> 00:18:02,620 và tự nhiên có người mẹ mới trông ngon hơn cả mình chứ? 357 00:18:02,810 --> 00:18:05,410 Nhưng tôi đang quen dần. 358 00:18:07,630 --> 00:18:09,950 Quan trọng là cô đang làm bố hạnh phúc, 359 00:18:10,070 --> 00:18:12,480 bằng rất nhiều cách. 360 00:18:13,500 --> 00:18:14,750 Và rất nhiều màu sắc. 361 00:18:17,900 --> 00:18:19,000 Vậy đã được chưa? 362 00:18:22,590 --> 00:18:24,890 Ở dưới nhà, cô làm bẽ mặt tôi trước mặt mọi người. 363 00:18:25,190 --> 00:18:27,270 Chả lẽ tôi phải quên đi sao? 364 00:18:27,540 --> 00:18:30,940 Thế cô muốn tôi làm gì? Tự làm bẽ mặt tôi để hoà cả làng à? 365 00:18:31,490 --> 00:18:34,520 - Nhảy xuống bể bơi đi. - Cô bảo tôi đi bơi à? 366 00:18:34,690 --> 00:18:37,940 Mặc nguyên quần áo và nhảy xuống bể bơi đi. Lúc đấy thì tôi mới tha thứ. 367 00:18:38,500 --> 00:18:40,160 Còn lâu tôi mới làm, Gloria. 368 00:18:41,540 --> 00:18:42,950 Thế thì đừng mong tôi tha thứ. 369 00:18:47,470 --> 00:18:49,000 Hai người làm lành chưa? 370 00:18:49,130 --> 00:18:51,080 Sắp thôi. Gloria muốn em nhảy xuống bể bơi. 371 00:18:51,250 --> 00:18:53,140 - Được thôi. - Gì cơ? 372 00:19:02,180 --> 00:19:05,680 - Hay quá. - Em biết rồi. Mẹ ướt hết trông buồn cười lắm. 373 00:19:05,800 --> 00:19:07,800 Gloria, có cần thiết phải thế không? 374 00:19:07,980 --> 00:19:10,560 Không sao đâu bố. Nếu phải nhảy xuống nước 375 00:19:11,050 --> 00:19:13,560 để chứng minh với Gloria là con đã biết lỗi, thì con sẽ nhảy. 376 00:19:13,970 --> 00:19:14,970 Không sao mà. 377 00:19:16,100 --> 00:19:18,820 - Cô không định ngăn tôi lại à? - Sao tôi phải làm thế? 378 00:19:18,990 --> 00:19:21,860 Bởi vì tôi đang đứng đây. Tôi đang thể hiện sự sẵn sàng... 379 00:19:31,470 --> 00:19:32,570 Cô hài lòng chưa? 380 00:19:33,690 --> 00:19:34,960 Tôi tha thứ cho cô! 381 00:19:35,130 --> 00:19:38,140 - Thế thì đưa tay đây. - Trò này cũ quá rồi. 382 00:19:38,270 --> 00:19:41,170 Cô ấy kéo con xuống đấy. Để bố làm cho. 383 00:19:45,470 --> 00:19:48,890 Hay quá, nhưng đây cũng là giây phút mang tính giáo dục. Hãy nghĩ về.... 384 00:19:55,820 --> 00:19:56,870 Đại bác đây! 385 00:20:01,260 --> 00:20:04,580 - Trời ạ, thế còn trượt. 386 00:20:04,700 --> 00:20:06,390 Con ghét chơi ở giữa lắm. 387 00:20:06,510 --> 00:20:08,890 Lúc nào cũng bị đổ tội vì bọn hậu vệ vụng về thôi. 388 00:20:09,010 --> 00:20:11,440 Bố là hậu vệ đây, và chắc chắn lỗi là do anh. 389 00:20:11,560 --> 00:20:15,450 Nếu hậu vệ ở vị trí chắc chắn thì còn lâu mới làm hỏng bóng được. 390 00:20:15,570 --> 00:20:18,380 Cứ nghĩ đến việc phụ nữ bị hấp dẫn bởi bố là chị thấy rùng mình. 391 00:20:18,510 --> 00:20:20,070 Chị muốn rùng mình thêm không? 392 00:20:20,200 --> 00:20:22,380 Cam bảo là sẽ tán bố nếu ở quán bar gay đấy. 393 00:20:22,500 --> 00:20:25,440 - Sao tự nhiên lại thế? - Em đang cố quên đi đây. 394 00:20:25,560 --> 00:20:28,350 Ít nhất thì bố và mẹ cũng ngủ 2 lần với nhau. 395 00:20:28,970 --> 00:20:31,310 - Đồng ý. - Bây giờ bố để tay ở đấy... 396 00:20:31,520 --> 00:20:35,150 Và giả vờ như nhấc con khỏi mặt đất đi. - Tuy hai nhưng là một. 397 00:20:35,280 --> 00:20:38,110 - Có muốn ăn gì không? - Chắc em không bao giờ ăn được nữa.