1 00:00:11,054 --> 00:00:13,181 ‎LOẠT PHIM NETFLIX 2 00:00:27,361 --> 00:00:32,616 ‎CHƯƠNG HAI: CHỦ NHÀ KHÔNG HOÀN HẢO 3 00:01:11,155 --> 00:01:12,865 ‎Tôi đã ghi lại nhật kí. 4 00:01:16,035 --> 00:01:18,830 ‎Biên niên sử về mọi chuyện ‎trong lúc vắng bóng ngài. 5 00:01:22,083 --> 00:01:24,043 ‎Nhưng những con chữ cứ phai mờ dần. 6 00:01:27,255 --> 00:01:29,257 ‎Đến một thời điểm sau khi ngài đi, 7 00:01:29,340 --> 00:01:33,761 ‎mọi cuốn sách trong thư viện ‎trở thành những chồng giấy trắng. 8 00:01:34,929 --> 00:01:36,722 ‎Hôm sau, toàn bộ thư viện biến mất. 9 00:01:38,850 --> 00:01:40,059 ‎Tôi không tìm được nữa. 10 00:01:41,102 --> 00:01:44,522 ‎Và khi những kẻ khác đã tháo chạy, ‎ngươi vẫn ở lại đây, 11 00:01:45,898 --> 00:01:48,568 ‎thủ thư hoàng gia ‎của một vương quốc bỏ hoang. 12 00:01:50,027 --> 00:01:51,445 ‎Tôi không cảm thấy bị bỏ rơi. 13 00:01:53,072 --> 00:01:54,532 ‎Tôi biết ngài sẽ trở về. 14 00:03:03,893 --> 00:03:05,478 ‎Ngài cần nghỉ ngơi. 15 00:03:07,230 --> 00:03:10,233 ‎Và ăn uống, ‎và có lẽ là nghỉ thêm chút nữa, 16 00:03:10,316 --> 00:03:12,401 ‎rồi ngài sẽ có lại toàn bộ sức mạnh. 17 00:03:12,485 --> 00:03:13,319 ‎Không. 18 00:03:15,947 --> 00:03:17,323 ‎Thiếu công cụ thì không. 19 00:03:17,406 --> 00:03:18,449 ‎Công cụ của ngài? 20 00:03:18,532 --> 00:03:22,745 ‎Cát, nón sắt và đá hồng ngọc của ta. 21 00:03:22,828 --> 00:03:24,330 ‎Tại sao? Chúng bị làm sao ạ? 22 00:03:24,413 --> 00:03:25,623 ‎Bị cướp khỏi tay ta. 23 00:03:27,208 --> 00:03:28,417 ‎Bởi lũ bắt giữ ta. 24 00:03:29,418 --> 00:03:30,753 ‎Rồi bị cướp khỏi tay chúng. 25 00:03:31,587 --> 00:03:32,713 ‎Ta không biết ở đâu. 26 00:03:37,218 --> 00:03:39,011 ‎Hay ta là ai nếu thiếu chúng. 27 00:03:43,766 --> 00:03:47,061 ‎Bình an cho anh, tình yêu. Anh khỏe chứ? 28 00:03:50,106 --> 00:03:54,485 ‎Anh không đoán nổi ‎trước mắt tôi là gì đâu. 29 00:03:55,403 --> 00:03:56,862 ‎Là một bức Caravaggio đấy. 30 00:03:57,571 --> 00:04:01,617 ‎Và nó có thể trở thành ‎bức Caravaggio của anh với giá 22 triệu. 31 00:04:02,827 --> 00:04:06,289 ‎Đương nhiên anh có thể nghĩ thêm, ‎nhưng đừng lâu quá nhé. 32 00:04:06,998 --> 00:04:10,293 ‎Giovanni, tôi Josiane đây. 33 00:04:10,835 --> 00:04:15,006 ‎Tôi không muốn làm phiền đâu, 34 00:04:15,798 --> 00:04:18,550 ‎nhưng tôi vừa về tay ‎một bức nữa thuộc tuyển tập Vasari. 35 00:04:19,719 --> 00:04:22,096 ‎Đúng, rất đẹp. 36 00:04:22,179 --> 00:04:25,599 ‎Xin hãy báo với chủ tịch ‎là có Quý bà Daudet gọi. 37 00:04:27,685 --> 00:04:28,602 ‎Được, tôi sẽ giữ máy. 38 00:04:33,566 --> 00:04:36,110 ‎Bernard, tôi tìm được rồi. 39 00:04:36,944 --> 00:04:40,531 ‎Nó trong tình trạng cực kỳ tuyệt vời. 40 00:04:41,699 --> 00:04:43,326 ‎Thanh kiếm Honjo Masamune. 41 00:04:50,916 --> 00:04:55,046 ‎A lô? 42 00:05:35,419 --> 00:05:37,671 ‎Cô có một căn nhà được đấy, Ethel. 43 00:05:40,883 --> 00:05:41,759 ‎Anh là ai? 44 00:05:46,097 --> 00:05:47,098 ‎Sao anh vào được? 45 00:05:49,016 --> 00:05:52,937 ‎Vào đây thì dễ, tìm ra cô mới khó. 46 00:05:53,020 --> 00:05:54,814 ‎Cô đã rất xuất sắc trong việc 47 00:05:54,897 --> 00:05:57,358 ‎thuyết phục người ta ‎tin Ethel Cripps đã chết. 48 00:06:03,072 --> 00:06:04,448 ‎Có vẻ chưa tốt lắm. 49 00:06:04,532 --> 00:06:07,743 ‎Chà, ta không hẳn là "người" đâu. 50 00:06:11,997 --> 00:06:13,207 ‎Vậy anh là cái gì? 51 00:06:13,791 --> 00:06:19,046 ‎Cô có nhớ thực thể mà Roderick Burgess ‎nhốt dưới tầng hầm không? 52 00:06:21,340 --> 00:06:22,550 ‎Chúa tể Cõi Mộng? 53 00:06:22,633 --> 00:06:23,759 ‎Anh là người của hắn? 54 00:06:26,137 --> 00:06:27,555 ‎Giờ ta thuộc về chính ta. 55 00:06:28,764 --> 00:06:30,891 ‎Nếu có cô giúp, ta vẫn muốn giữ như thế. 56 00:06:31,392 --> 00:06:32,726 ‎Sao anh cần tôi giúp? 57 00:06:34,311 --> 00:06:37,231 ‎Vì hắn đã thoát khỏi cũi ‎và đang truy tìm chúng ta. 58 00:06:38,149 --> 00:06:39,108 ‎Cô và ta. 59 00:06:39,191 --> 00:06:42,611 ‎Sao lại là tôi? Tôi có làm gì hắn đâu? 60 00:06:42,695 --> 00:06:44,405 ‎Có đấy, Ethel. 61 00:06:45,823 --> 00:06:47,158 ‎Cô trộm đồ của hắn. 62 00:06:53,622 --> 00:06:57,334 ‎Chỉ có một cách chắc chắn ‎để ta tìm lại công cụ. 63 00:06:59,336 --> 00:07:00,921 ‎Phải triệu hồi Ba Mà Một. 64 00:07:02,423 --> 00:07:03,966 ‎Chắc không cần đến mức đó chứ. 65 00:07:04,049 --> 00:07:09,305 ‎Tam Nữ Thần thấy được quá khứ, ‎hiện tại và tương lai. Họ biết mọi thứ. 66 00:07:09,388 --> 00:07:12,475 ‎Vâng, nhưng lời họ nói toàn là câu đố. 67 00:07:13,184 --> 00:07:15,019 ‎Họ chẳng nói những gì ta muốn biết, 68 00:07:16,228 --> 00:07:18,063 ‎chỉ toàn những lời ta không nên nghe. 69 00:07:19,940 --> 00:07:25,070 ‎Có lẽ chỉ một lần này thôi, ‎ngài có thể nhờ anh chị em mình giúp. 70 00:07:26,405 --> 00:07:30,451 ‎Định Mệnh hẳn sẽ biết ‎công cụ của ngài ở đâu, hay Dục Vọng… 71 00:07:30,534 --> 00:07:34,079 ‎Anh chị em của ta còn phải ‎cai quản cõi của họ, ta cũng thế. 72 00:07:35,122 --> 00:07:37,500 ‎Bọn ta không can thiệp chuyện của nhau. 73 00:07:37,583 --> 00:07:41,295 ‎Có thể ngài thì không, ‎nhưng họ vẫn can thiệp mà ạ. 74 00:07:42,046 --> 00:07:46,258 ‎Có lẽ chỉ một lần này, ngài có thể ‎nói cho họ biết chuyện của mình. 75 00:07:46,342 --> 00:07:50,471 ‎Ta khá chắc là họ đã biết chuyện rồi. 76 00:07:53,724 --> 00:07:55,601 ‎Và không một ai đến giúp ta. 77 00:08:02,441 --> 00:08:04,235 ‎Tam Nữ Thần không rẻ đâu. 78 00:08:05,528 --> 00:08:07,446 ‎Sẽ cực kỳ tốn kém đó ạ. 79 00:08:09,949 --> 00:08:13,869 ‎Hiện tại, ta chưa thể ‎tập hợp đủ sức mạnh để triệu hồi họ, 80 00:08:13,953 --> 00:08:15,913 ‎huống hồ là trả phí. 81 00:08:17,373 --> 00:08:18,374 ‎Trừ khi… 82 00:08:18,958 --> 00:08:21,961 ‎Có thứ gì đó của ta ‎vẫn còn ở Cõi Mộng không? 83 00:08:23,796 --> 00:08:26,090 ‎Thứ gì đó do ta tạo ra ấy? 84 00:08:27,758 --> 00:08:29,093 ‎Ngài tạo ra mọi thứ mà ạ. 85 00:08:29,176 --> 00:08:33,013 ‎Không, thứ gì đó còn nguyên vẹn cơ. 86 00:08:34,557 --> 00:08:38,394 ‎Có thể nó còn chứa đựng ‎một phần nhỏ quyền năng của ta. 87 00:08:39,270 --> 00:08:40,645 ‎Mà ta có thể hấp thụ lại. 88 00:08:42,063 --> 00:08:43,148 ‎Có một thứ này ạ. 89 00:09:05,963 --> 00:09:08,924 ‎Gregory, xuống khỏi đó ngay. 90 00:09:09,675 --> 00:09:11,343 ‎Trượt rồi ngã đau cho xem! 91 00:09:13,929 --> 00:09:15,055 ‎Thế chứ. 92 00:09:16,473 --> 00:09:17,600 ‎Đây rồi. 93 00:09:24,023 --> 00:09:25,399 ‎Mày chắc chứ? 94 00:09:27,985 --> 00:09:30,571 ‎Giỏi lắm, Gregory. Đúng là gargoyle ngoan. 95 00:09:31,280 --> 00:09:33,115 ‎Cain, lại đây nhanh lên. 96 00:09:33,907 --> 00:09:36,368 ‎Cái mớ linh tinh bực cả mình này. 97 00:09:36,452 --> 00:09:38,370 ‎- Cain. ‎- Mày muốn gì, thằng ngu? 98 00:09:38,454 --> 00:09:41,123 ‎- Không thấy tao đang bận à? ‎- Ta có khách. 99 00:09:42,416 --> 00:09:43,250 ‎Hả? 100 00:09:45,127 --> 00:09:45,961 ‎Đâu? 101 00:09:47,004 --> 00:09:47,838 ‎Cain. 102 00:09:48,589 --> 00:09:49,423 ‎Abel. 103 00:09:52,843 --> 00:09:55,054 ‎Chúa tể Morpheus. 104 00:09:56,013 --> 00:09:56,847 ‎Cuối cùng thì, 105 00:09:56,930 --> 00:09:58,307 ‎ngài đã về. 106 00:09:58,390 --> 00:09:59,975 ‎Em đã bảo ngài sẽ về mà. 107 00:10:00,059 --> 00:10:01,268 ‎Tao có nghi ngờ đâu. 108 00:10:02,436 --> 00:10:03,520 ‎Mời Chúa tể vào. 109 00:10:04,021 --> 00:10:07,274 ‎Cả cô nữa, Lucienne. ‎Mời vào Ngôi Nhà Bí Ẩn. 110 00:10:07,358 --> 00:10:09,902 ‎Hoặc mời vào Ngôi Nhà Bí Mật. ‎Tôi có trà đây. 111 00:10:09,985 --> 00:10:11,195 ‎Tôi có trà và bánh quy. 112 00:10:11,278 --> 00:10:14,365 ‎Hai vị, e rằng đây không phải ‎chuyến thăm xã giao. 113 00:10:14,948 --> 00:10:15,824 ‎Sao thế? 114 00:10:15,908 --> 00:10:17,618 ‎- Có chuyện gì à? ‎- Sao vậy? 115 00:10:18,911 --> 00:10:20,454 ‎Vì Cõi Mộng, 116 00:10:20,537 --> 00:10:23,207 ‎ta cần lấy lại món quà ‎đã tặng cho hai người. 117 00:10:24,458 --> 00:10:25,542 ‎Vâng, thưa Chúa tể. 118 00:10:25,626 --> 00:10:26,919 ‎Của chúng tôi là của ngài. 119 00:10:27,002 --> 00:10:28,003 ‎Gì cũng được ạ. 120 00:10:29,004 --> 00:10:29,922 ‎Ngài cứ nói. 121 00:10:44,770 --> 00:10:46,146 ‎Chắc vẫn còn cách khác chứ. 122 00:10:46,730 --> 00:10:47,940 ‎Ta cũng mong vậy. 123 00:10:49,733 --> 00:10:51,944 ‎Nhưng Cõi Mộng phải được khôi phục. 124 00:10:52,027 --> 00:10:54,279 ‎Ngài nói như bọn tôi phá hoại nó vậy. 125 00:10:55,072 --> 00:10:57,199 ‎Như bọn tôi biến mất hơn một thế kỷ vậy. 126 00:10:57,282 --> 00:10:59,660 ‎- Cain. ‎- Đừng quên vị thế của ngươi. 127 00:10:59,743 --> 00:11:01,161 ‎Không, ngài quên chúng tôi. 128 00:11:01,954 --> 00:11:04,415 ‎Ngài có biết chúng tôi đã mất gì 129 00:11:04,498 --> 00:11:06,709 ‎khi chờ ngài quay về sau ngần ấy năm? 130 00:11:06,792 --> 00:11:07,960 ‎Các ngươi đã mất gì? 131 00:11:09,294 --> 00:11:10,421 ‎Tôi không đồng ý. 132 00:11:12,631 --> 00:11:14,383 ‎Ta không đến hỏi ngươi. 133 00:11:16,260 --> 00:11:17,594 ‎Ta đến hỏi Gregory. 134 00:11:59,511 --> 00:12:00,429 ‎Ta cần ngươi giúp. 135 00:12:04,558 --> 00:12:06,810 ‎Gregory, dừng lại. Không. 136 00:12:08,645 --> 00:12:10,814 ‎Xin để tôi thay. Abel cũng được. 137 00:12:10,898 --> 00:12:13,317 ‎- Vâng, tôi cũng được. ‎- Ta không thể. 138 00:12:13,984 --> 00:12:16,570 ‎Ta chỉ có thể tái hấp thụ ‎thứ ta đã tạo ra, 139 00:12:16,653 --> 00:12:18,530 ‎và Gregory khởi đầu Ác Mộng. 140 00:12:18,614 --> 00:12:20,949 ‎Nhưng giờ nó cũng như chúng tôi rồi. 141 00:12:21,825 --> 00:12:22,868 ‎Thật bất công. 142 00:12:22,951 --> 00:12:26,371 ‎Đúng vậy… không công bằng. 143 00:12:44,556 --> 00:12:46,391 ‎Mày rất ngoan. 144 00:13:12,751 --> 00:13:14,419 ‎Không muốn thì không cần làm. 145 00:13:23,262 --> 00:13:24,513 ‎Không công bằng. 146 00:13:39,319 --> 00:13:43,574 ‎Ngươi đã phục vụ vương quốc này ‎với niềm vinh dự lớn lao. 147 00:13:46,618 --> 00:13:47,911 ‎Ngươi sẽ được tưởng nhớ. 148 00:14:43,550 --> 00:14:44,468 ‎Đi thôi, Lucienne. 149 00:14:46,178 --> 00:14:47,387 ‎Ta còn việc phải làm. 150 00:14:57,230 --> 00:14:58,440 ‎Chúc may mắn, Chúa tể. 151 00:15:00,025 --> 00:15:02,527 ‎Thằng nịnh hót đần độn. 152 00:15:09,743 --> 00:15:14,247 ‎Ta thấy cô đã biến tài ăn trộm của mình ‎thành một sự nghiệp thành công. 153 00:15:15,540 --> 00:15:18,085 ‎Tôi không ăn trộm. Tôi môi giới. 154 00:15:20,504 --> 00:15:22,381 ‎Cô có giữ gì làm của riêng không? 155 00:15:23,298 --> 00:15:24,132 ‎Không. 156 00:15:25,092 --> 00:15:26,927 ‎Kể cả công cụ của Giấc Mơ? 157 00:15:27,761 --> 00:15:29,346 ‎Hắn sẽ muốn chúng lắm đấy. 158 00:15:29,930 --> 00:15:31,848 ‎Tôi đoán là anh cũng muốn. 159 00:15:31,932 --> 00:15:33,642 ‎Công cụ đâu có ý nghĩa gì với ta. 160 00:15:34,226 --> 00:15:36,061 ‎Chúng được tạo ra theo cách như ta. 161 00:15:36,812 --> 00:15:39,815 ‎Thế… sao anh lại tới đây? 162 00:15:41,108 --> 00:15:43,068 ‎Xem ta có thể tương trợ nhau không. 163 00:15:44,403 --> 00:15:46,071 ‎Ta có thể chỉ cô cách dùng chúng. 164 00:15:47,781 --> 00:15:49,908 ‎Dùng chúng làm chuyện gì? 165 00:15:49,992 --> 00:15:52,828 ‎Khiến hắn biến mất. Lần này là mãi mãi. 166 00:15:54,371 --> 00:15:56,832 ‎Anh muốn tôi giết Chúa tể Cõi Mộng? 167 00:15:57,833 --> 00:16:00,502 ‎Đúng. Cô làm được. Ta biết cô có thể. 168 00:16:01,545 --> 00:16:04,172 ‎Cô chỉ cần nghe theo và tin tưởng ta. 169 00:16:05,257 --> 00:16:07,009 ‎Vậy e là hai ta xong đời rồi, 170 00:16:07,718 --> 00:16:10,595 ‎vì tôi không giữ chúng. 171 00:16:10,679 --> 00:16:12,305 ‎Chà, thế thì tệ quá. 172 00:16:12,889 --> 00:16:15,017 ‎Con trai cô có biết chúng đâu không nhỉ. 173 00:16:16,518 --> 00:16:18,145 ‎Dạo này John thế nào? 174 00:16:19,146 --> 00:16:23,358 ‎Cô nghĩ Giấc Mơ sẽ làm gì ‎với con trai của Roderick Burgess? 175 00:16:25,360 --> 00:16:28,488 ‎Nên vì con trai cô, ‎ta sẽ hỏi lại lần nữa. 176 00:16:30,407 --> 00:16:32,284 ‎Công cụ đâu rồi, Ethel? 177 00:16:43,295 --> 00:16:47,090 ‎Ngài thực sự sẵn sàng chưa? 178 00:16:47,924 --> 00:16:50,802 ‎Cũng lâu rồi ‎ngài chưa rẽ những con nước này. 179 00:16:52,304 --> 00:16:54,347 ‎Ngươi nghĩ ta quên cách làm rồi à? 180 00:16:55,098 --> 00:16:57,434 ‎Không, nhưng… 181 00:16:58,393 --> 00:17:03,356 ‎Ta không thể xin Tam Nữ Thần giúp ‎mà không có gì đáp lại được. 182 00:17:04,399 --> 00:17:06,776 ‎Ở Cõi Mộng chẳng còn gì để trao nữa. 183 00:17:07,986 --> 00:17:11,406 ‎Ta phải thu gom lễ vật ‎từ giấc mơ của những kẻ khác. 184 00:17:11,989 --> 00:17:12,991 ‎Tôi hiểu. 185 00:17:13,784 --> 00:17:16,244 ‎Chỉ là, khi ngài vắng bóng, 186 00:17:16,328 --> 00:17:20,916 ‎Những con nước này đã trở nên tăm tối, ‎gian trá, nguy hiểm hơn. 187 00:17:31,384 --> 00:17:34,554 ‎Những con nước này và ta ‎là một phần của nhau. 188 00:17:36,640 --> 00:17:39,059 ‎Sự hy sinh của Gregory sẽ không là vô ích. 189 00:18:04,918 --> 00:18:06,294 ‎Ngươi nói đúng, Lucienne. 190 00:18:06,378 --> 00:18:09,923 ‎Giấc Mơ và Ác Mộng có vẻ ‎không còn nhận ra chủ nhân của chúng. 191 00:18:11,091 --> 00:18:15,303 ‎Ta sẽ nhắc cho chúng nhớ ‎và lấy từ chúng thứ ta cần. 192 00:18:19,141 --> 00:18:21,977 ‎Bởi ta gặp Tam Nữ Thần ở ngã tư đường, 193 00:18:22,060 --> 00:18:25,063 ‎ta thấy lễ vật trong giấc mơ ‎của người nông dân Campuchia. 194 00:18:32,070 --> 00:18:35,991 ‎Kẻ bị treo cổ đại diện ‎cho sự đầu hàng và hi sinh vì nghĩa lớn. 195 00:18:36,700 --> 00:18:39,578 ‎Giá treo cổ ‎từ một người trẻ Nhật Bản mê phim, 196 00:18:39,661 --> 00:18:42,164 ‎trong đầu toàn là phim kinh dị Anh. 197 00:18:42,247 --> 00:18:43,290 ‎Thả! 198 00:18:45,083 --> 00:18:48,587 ‎Dòng nước mạnh hơn ‎và nhanh hơn so với trong trí nhớ của ta. 199 00:18:49,671 --> 00:18:50,839 ‎Ta phải tập trung. 200 00:18:52,549 --> 00:18:57,554 ‎Mở mắt ra và nhìn xem ‎Tam Nữ Thần yêu cầu những gì. 201 00:19:00,807 --> 00:19:04,477 ‎Một con rắn, biểu tượng của sự chuyển hóa, 202 00:19:06,521 --> 00:19:10,317 ‎của sự sống, cái chết và tái sinh. 203 00:19:12,444 --> 00:19:14,237 ‎Ta đã thu thập đủ lễ vật. 204 00:19:15,780 --> 00:19:17,407 ‎Giờ phụ thuộc vào Tam Nữ Thần. 205 00:19:21,786 --> 00:19:25,665 ‎Ta, Chúa tể Morpheus, 206 00:19:25,749 --> 00:19:28,168 ‎Giấc Mơ nhà Vĩnh Hằng, 207 00:19:31,004 --> 00:19:32,130 ‎triệu hồi Tam Nữ Thần, 208 00:19:34,591 --> 00:19:36,426 ‎Ba Mà Một, 209 00:19:37,802 --> 00:19:39,888 ‎Một Mà Ba, 210 00:19:41,014 --> 00:19:42,432 ‎Bộ Ba. 211 00:19:47,229 --> 00:19:50,440 ‎Morpheus, đã lâu không gặp. 212 00:19:51,316 --> 00:19:52,484 ‎Trông anh gầy quá. 213 00:19:52,567 --> 00:19:55,612 ‎Anh có ăn không? Anh đói chứ? 214 00:19:55,695 --> 00:19:57,781 ‎Đói, nhưng không cần thức ăn. 215 00:19:57,864 --> 00:20:00,659 ‎Nhìn anh ta mà xem. Anh ta muốn gì đó. 216 00:20:00,742 --> 00:20:02,369 ‎Các vị đã đọc vị ta rồi. 217 00:20:04,079 --> 00:20:05,664 ‎Đúng là ta có muốn gì đó. 218 00:20:07,249 --> 00:20:08,375 ‎Ta cần các vị giúp. 219 00:20:08,458 --> 00:20:09,459 ‎Giúp? 220 00:20:10,293 --> 00:20:11,753 ‎Nghe anh ta nói kìa. 221 00:20:13,213 --> 00:20:15,340 ‎Như khi anh giúp chúng tôi đấu Circe à? 222 00:20:15,423 --> 00:20:17,842 ‎Circe là chuyện cũ rồi, chị em ạ. 223 00:20:17,926 --> 00:20:19,719 ‎Mà anh ta mang đồ ngon tới kìa. 224 00:20:37,904 --> 00:20:40,657 ‎Anh có thể hỏi chúng tôi ba câu. 225 00:20:53,044 --> 00:20:55,297 ‎Và được mỗi người trả lời một câu. 226 00:20:55,380 --> 00:20:56,881 ‎Cảm ơn các quý cô. 227 00:20:57,799 --> 00:20:59,092 ‎Câu hỏi đầu tiên của ta. 228 00:20:59,718 --> 00:21:02,345 ‎Ta có một túi da đựng đầy cát. 229 00:21:03,096 --> 00:21:04,139 ‎Nó ở đâu? 230 00:21:07,976 --> 00:21:11,021 ‎Nó đã được bán ở London. 231 00:21:12,772 --> 00:21:15,942 ‎Lần cuối được mua ‎bởi một kẻ sử dụng ma thuật tên là… 232 00:21:18,778 --> 00:21:20,488 ‎Johanna Constantine. 233 00:21:22,324 --> 00:21:23,742 ‎Constantine… 234 00:21:24,659 --> 00:21:28,663 ‎Ta có quen biết một Constantine, ‎nhưng là chuyện 300 năm trước rồi. 235 00:21:30,081 --> 00:21:32,751 ‎Cô nói "lần cuối mua". ‎Cô ta vẫn giữ túi cát chứ? 236 00:21:32,834 --> 00:21:35,920 ‎Giấc Mơ, anh biết rõ hơn thế mà. 237 00:21:36,504 --> 00:21:39,591 ‎Anh đặt một câu hỏi, ‎nhận lại một câu trả lời. 238 00:21:40,425 --> 00:21:41,426 ‎Ta xin lỗi. 239 00:21:42,344 --> 00:21:43,553 ‎Câu hỏi thứ hai. 240 00:21:43,636 --> 00:21:44,929 ‎Tiếp tục đi. 241 00:21:45,013 --> 00:21:48,558 ‎Nón sắt của ta. Nó sao rồi? 242 00:21:54,022 --> 00:21:56,024 ‎Nó đã được đổi cho một con quỷ, 243 00:21:58,568 --> 00:22:00,737 ‎để lấy Bùa Hộ Mệnh. 244 00:22:01,571 --> 00:22:03,281 ‎Nó được đổi cho con quỷ nào? 245 00:22:03,907 --> 00:22:06,451 ‎Một câu hỏi, một câu trả lời. 246 00:22:06,534 --> 00:22:07,827 ‎Câu hỏi cuối cùng. 247 00:22:09,329 --> 00:22:13,124 ‎Viên hồng ngọc của ta, giờ ai đang giữ? 248 00:22:15,335 --> 00:22:18,922 ‎Viên ngọc của anh đã được ‎một người mẹ truyền lại cho con trai. 249 00:22:20,507 --> 00:22:21,633 ‎Giờ họ đang ở đâu? 250 00:22:21,716 --> 00:22:25,136 ‎Anh đã hỏi đủ rồi! 251 00:22:37,690 --> 00:22:41,111 ‎Chúa tể, ngài chưa đưa cái này ‎cho Tam Nữ Thần. 252 00:22:43,321 --> 00:22:45,156 ‎Vì nó không dành cho họ. 253 00:23:18,189 --> 00:23:20,442 ‎Anh không chịu nghe nhỉ? 254 00:23:21,109 --> 00:23:24,654 ‎Đàn ông hấp dẫn thường thế. ‎Chắc do họ không phải nghe. 255 00:23:25,864 --> 00:23:28,116 ‎Ethel, cô đang tán tỉnh ta đấy à? 256 00:23:28,199 --> 00:23:31,911 ‎Anh hỏi tôi công cụ ở đâu, ‎tôi đã bảo là tôi không giữ. 257 00:23:31,995 --> 00:23:36,207 ‎Với sự thành công phi thường của cô ‎thì điều đó hơi khó tin. 258 00:23:36,291 --> 00:23:39,043 ‎Anh nghĩ cách duy nhất ‎để phụ nữ thành công 259 00:23:39,127 --> 00:23:40,503 ‎là dùng ma thuật sao? 260 00:23:41,087 --> 00:23:43,506 ‎Thật mê tín và kỳ thị giới. 261 00:23:43,590 --> 00:23:45,800 ‎Anh đúng là Ác Mộng đấy nhỉ? 262 00:23:45,884 --> 00:23:49,929 ‎Thôi nào, cô không thể chối được ‎việc những công cụ có hỗ trợ cô. 263 00:23:51,097 --> 00:23:54,851 ‎Chắc chắn chúng đã ‎giữ cho cô trông bớt đúng tuổi. 264 00:23:55,560 --> 00:23:56,644 ‎Giờ ai tán tỉnh đây? 265 00:24:03,109 --> 00:24:08,239 ‎Khi tôi rời bỏ Roderick, tôi đã đổi ‎túi cát và nón sắt lấy cuộc sống ở Mỹ. 266 00:24:09,407 --> 00:24:10,825 ‎Còn viên hồng ngọc? 267 00:24:10,909 --> 00:24:11,910 ‎Viên hồng ngọc… 268 00:24:13,286 --> 00:24:17,624 ‎Anh biết đây, đúng là nó có ‎sức mạnh biến giấc mơ thành hiện thực, 269 00:24:17,707 --> 00:24:20,543 ‎nhưng nó cũng biến ‎ác mộng thành hiện thực. 270 00:24:22,212 --> 00:24:24,923 ‎Con trai tôi, John, ‎đã lấy hồng ngọc từ tôi. 271 00:24:26,049 --> 00:24:28,051 ‎Và hồng ngọc cũng chiếm lấy John. 272 00:24:29,928 --> 00:24:31,554 ‎Thế giờ viên ngọc ở đâu? 273 00:24:33,097 --> 00:24:35,475 ‎Tôi không biết. Không muốn biết. 274 00:24:35,558 --> 00:24:37,769 ‎Cô đang nói dối, Ethel. 275 00:24:43,191 --> 00:24:44,567 ‎Cô đâu cần nói dối. 276 00:24:44,651 --> 00:24:45,818 ‎Thực ra thì… 277 00:24:49,322 --> 00:24:50,907 ‎cô chẳng cần nói một lời. 278 00:24:53,159 --> 00:24:59,249 ‎Mắt cô sẽ cho ta biết tất cả, ‎mọi suy nghĩ, mọi cảm xúc. 279 00:24:59,832 --> 00:25:03,878 ‎Anh sẽ hối hận cho mà xem. Tôi hứa. 280 00:25:05,380 --> 00:25:06,839 ‎Sao cô lại nghĩ thế? 281 00:25:07,465 --> 00:25:09,759 ‎Tôi không cần công cụ của Giấc Mơ. 282 00:25:11,803 --> 00:25:13,388 ‎Tôi có đồ riêng. 283 00:25:32,949 --> 00:25:33,866 ‎Anh à. 284 00:25:37,870 --> 00:25:40,582 ‎Cảm ơn anh lần này ‎đã chôn em xuống huyệt nông. 285 00:25:41,082 --> 00:25:43,626 ‎Và… vì cái này. 286 00:25:47,589 --> 00:25:48,881 ‎Ai cho mày quả trứng? 287 00:25:48,965 --> 00:25:49,966 ‎Anh cho mà. 288 00:25:50,550 --> 00:25:53,094 ‎Tao không đưa. ‎Tao cho mày trứng làm gì? 289 00:25:53,177 --> 00:25:54,804 ‎Để xin lỗi vì đã giết em. 290 00:25:55,805 --> 00:25:58,433 ‎Từ lúc nào tao phải xin lỗi ‎vì giết mày vậy? 291 00:26:06,733 --> 00:26:07,775 ‎Cain, nhìn này! 292 00:26:10,612 --> 00:26:12,030 ‎Là một con gargoyle con. 293 00:26:13,615 --> 00:26:17,118 ‎Nếu ngài ấy nghĩ đặt sinh vật này ‎trước cửa là bù được cho Gregory… 294 00:26:17,785 --> 00:26:19,912 ‎Anh có nghĩ nó đến từ Chúa tể không? 295 00:26:19,996 --> 00:26:21,414 ‎Chứ ai nữa, thằng đần? 296 00:26:21,497 --> 00:26:23,833 ‎Ngài cố mua chuộc ta ‎bằng một con gargoyle con. 297 00:26:24,792 --> 00:26:29,172 ‎Hoặc ngài cũng cảm thấy tệ ‎khi mất Gregory như chúng ta. 298 00:26:33,092 --> 00:26:34,802 ‎Nó cũng đáng yêu đấy nhỉ? 299 00:26:36,387 --> 00:26:40,266 ‎Em nghĩ sẽ gọi nó là… Irving. 300 00:26:41,476 --> 00:26:42,602 ‎Irving? 301 00:26:43,394 --> 00:26:46,731 ‎Mày không thể đặt gargoyle ‎là "Irving" được, thằng háu ăn. 302 00:26:46,814 --> 00:26:48,358 ‎Em thích Irving. 303 00:26:53,613 --> 00:26:58,117 ‎Tên của gargoyle luôn bắt đầu bằng chữ G. 304 00:27:00,370 --> 00:27:04,916 ‎"Gormogon, Gladstone, Ganymede…" 305 00:27:05,583 --> 00:27:07,877 ‎Rồi, thế thì Girving. 306 00:27:10,463 --> 00:27:12,507 ‎- Girving? ‎- Bắt đầu bằng chữ G. 307 00:27:14,217 --> 00:27:17,720 ‎Không bắt buộc phải là Girving. ‎Có thể là Goldie, Goldie… 308 00:27:32,735 --> 00:27:34,362 ‎Chào cô Dee. Tôi là Jackie. 309 00:27:34,445 --> 00:27:37,448 ‎Tôi sẽ hộ tống cô vào trong. ‎Đeo cái này lên giúp tôi nhé. 310 00:27:37,532 --> 00:27:38,366 ‎Cảm ơn. 311 00:27:40,827 --> 00:27:42,412 ‎- Chào Sam. ‎- Chào Jackie. 312 00:27:42,995 --> 00:27:45,915 ‎- Nhờ Sam dẫn đường tiếp cho cô. ‎- Cảm ơn, Jackie. 313 00:27:54,006 --> 00:27:55,174 ‎Mừng quay lại, cô Dee. 314 00:27:56,134 --> 00:27:57,051 ‎Cảm ơn Sam. 315 00:28:14,444 --> 00:28:15,611 ‎Chào con, Johnny. 316 00:28:20,533 --> 00:28:21,534 ‎Chào mẹ. 317 00:28:25,246 --> 00:28:27,999 ‎Con thế nào rồi, Johnny? Con khỏe chứ? 318 00:28:29,917 --> 00:28:33,463 ‎Vẫn vậy. Hơi chán. ‎Và uống rất nhiều loại thuốc. 319 00:28:35,006 --> 00:28:37,425 ‎Ngày nào trong tù chẳng như nhau. 320 00:28:37,508 --> 00:28:40,052 ‎Bệnh viện, John ạ, không phải nhà tù. 321 00:28:40,136 --> 00:28:42,597 ‎Nghĩ vậy khiến mẹ vui thì cứ việc. 322 00:28:43,264 --> 00:28:45,600 ‎Bác sĩ nói sao? 323 00:28:45,683 --> 00:28:48,352 ‎Con trị liệu thế nào rồi? 324 00:28:49,437 --> 00:28:52,398 ‎Đó là cách mẹ hỏi ‎xem con đã tha thứ cho mẹ chưa à? 325 00:28:55,693 --> 00:28:57,737 ‎Con vẫn ổn nhỉ, con yêu? 326 00:28:58,863 --> 00:29:00,031 ‎Con đã cố gắng đến giờ. 327 00:29:00,948 --> 00:29:02,283 ‎Mẹ tự hào về con. 328 00:29:03,868 --> 00:29:06,162 ‎Mẹ đang thuyết phục con hay chính mình? 329 00:29:06,245 --> 00:29:08,873 ‎Mẹ đang cố trò chuyện với con trai mẹ. 330 00:29:12,251 --> 00:29:13,544 ‎Ta cần nói chuyện. 331 00:29:13,628 --> 00:29:15,254 ‎Hiếm khi êm đẹp lắm. 332 00:29:15,338 --> 00:29:17,965 ‎Chắc con phải mời bảo vệ ‎vào làm trọng tài. 333 00:29:22,094 --> 00:29:25,473 ‎Ta cần nói chuyện về… viên hồng ngọc. 334 00:29:48,704 --> 00:29:51,499 ‎Xin chào, Irving. À, Goldie. 335 00:29:52,875 --> 00:29:54,752 ‎Tao sẽ gọi mày là Goldie theo ý Cain, 336 00:29:55,378 --> 00:29:58,130 ‎nhưng trong lòng tao, mày là Irving. 337 00:29:59,757 --> 00:30:01,342 ‎Khó cưỡng. Không phải tại anh ấy. 338 00:30:01,425 --> 00:30:04,387 ‎Anh ấy là vậy đấy. Bọn tao là vậy. 339 00:30:04,971 --> 00:30:07,014 ‎Kẻ sát nhân và nạn nhân đầu tiên. 340 00:30:07,098 --> 00:30:08,391 ‎Câu chuyện của bọn tao đó. 341 00:30:10,059 --> 00:30:11,727 ‎Mày có biết chuyện là gì không? 342 00:30:12,478 --> 00:30:13,604 ‎Tao kể mày nghe nhé? 343 00:30:15,439 --> 00:30:16,649 ‎Là một câu chuyện bí mật. 344 00:30:18,860 --> 00:30:23,406 ‎Câu chuyện về ‎hai anh em thương nhau rất, rất nhiều. 345 00:30:24,031 --> 00:30:25,950 ‎Và đối xử rất tốt với nhau. 346 00:30:26,033 --> 00:30:27,118 ‎Tốt và tử tế. 347 00:30:27,201 --> 00:30:28,911 ‎Và tình anh em ấy, hiểu chứ? 348 00:30:30,580 --> 00:30:34,292 ‎Và người anh chẳng bao giờ ‎làm hại người em. 349 00:30:36,460 --> 00:30:40,172 ‎Và họ không ở riêng. ‎Họ sống chung một nhà. 350 00:30:45,761 --> 00:30:48,973 ‎Hẳn họ sẽ… hạnh phúc lắm. 351 00:30:51,934 --> 00:30:55,438 ‎Tao cũng không phiền việc bị giết. ‎Chỉ cần Cain vui là được… 352 00:30:56,022 --> 00:30:58,983 ‎Anh em để mà làm gì, phải không em trai? 353 00:31:00,568 --> 00:31:01,402 ‎Nào, đi thôi. 354 00:31:02,194 --> 00:31:03,905 ‎Đi chào buổi sáng Cain nào. 355 00:31:05,323 --> 00:31:06,449 ‎Tao sẽ ổn thôi. 356 00:31:06,991 --> 00:31:09,118 ‎Thường anh ấy không giết tao ‎trước bữa trưa. 357 00:31:09,827 --> 00:31:11,704 ‎Anh ấy không thích dậy sớm. 358 00:31:11,787 --> 00:31:13,998 ‎Không như tao. Hoặc như mày ấy. 359 00:31:14,624 --> 00:31:16,876 ‎Xin hỏi ngài định đi đâu vậy? 360 00:31:16,959 --> 00:31:18,002 ‎London. 361 00:31:18,085 --> 00:31:20,463 ‎Ngài vừa ở đó suốt 100 năm qua cơ mà? 362 00:31:21,797 --> 00:31:24,091 ‎Tôi xin lỗi. Sao lại là London? 363 00:31:24,175 --> 00:31:26,052 ‎Túi cát được bán ở đó. 364 00:31:27,637 --> 00:31:31,098 ‎Lấy lại nó xong, ta sẽ đi tìm nón sắt. 365 00:31:32,725 --> 00:31:33,684 ‎Ở Địa Ngục. 366 00:31:35,019 --> 00:31:35,895 ‎Ôi trời. 367 00:31:38,064 --> 00:31:41,233 ‎Vậy tôi khẩn cầu ngài một chuyện ‎trước khi đi được không? 368 00:31:42,026 --> 00:31:43,778 ‎Hãy dẫn theo một con quạ. 369 00:31:45,613 --> 00:31:46,781 ‎Không quạ gì nữa. 370 00:31:47,406 --> 00:31:48,824 ‎Không vì ngài, thì vì tôi. 371 00:31:49,784 --> 00:31:52,453 ‎Quạ có thể bay qua lại giữa các cõi. 372 00:31:52,536 --> 00:31:54,789 ‎- Báo tin cho tôi… ‎- Ta không cần kẻ giám sát. 373 00:31:57,291 --> 00:31:58,960 ‎Ta là Giấc Mơ nhà Vĩnh Hằng. 374 00:31:59,543 --> 00:32:02,171 ‎Vâng, và Giấc Mơ nhà Vĩnh Hằng ‎luôn dẫn theo quạ. 375 00:32:03,255 --> 00:32:04,674 ‎Jessamy là con cuối cùng. 376 00:32:08,219 --> 00:32:10,972 ‎Nếu Constantine này giống với tổ tiên xưa, 377 00:32:11,055 --> 00:32:12,765 ‎thì sẽ đón tiếp ta đủ tốt. 378 00:32:14,725 --> 00:32:16,352 ‎Cô ta là người mà thôi. 379 00:32:20,648 --> 00:32:22,525 ‎Roderick Burgess cũng là người đấy. 380 00:32:32,368 --> 00:32:34,120 ‎Nên làm gì có chuyện được? 381 00:33:01,313 --> 00:33:03,941 ‎Tốt. Anh đã trở về. 382 00:33:04,025 --> 00:33:07,028 ‎Cũng vừa khéo. Chúa tể sẽ hài lòng đây. 383 00:33:08,195 --> 00:33:09,363 ‎Giấc Mơ đâu? 384 00:33:09,447 --> 00:33:12,533 ‎Ngài lại đi rồi. Một lúc thôi. 385 00:33:12,616 --> 00:33:16,454 ‎Hắn đi tìm công cụ, đúng không? 386 00:33:16,537 --> 00:33:17,788 ‎Ngài sẽ quay lại. 387 00:33:19,040 --> 00:33:21,250 ‎Vậy ta nên tiếp tục luôn thôi. 388 00:33:21,333 --> 00:33:22,543 ‎Anh đi đâu vậy? 389 00:33:22,626 --> 00:33:24,045 ‎Quay lại thế giới tỉnh thức. 390 00:33:25,046 --> 00:33:27,590 ‎Về với tự do. Lúc nào đó cô nên thử. 391 00:33:27,673 --> 00:33:30,718 ‎Giấc Mơ và Ác Mộng ‎không thuộc về thế giới tỉnh thức. 392 00:33:30,801 --> 00:33:32,344 ‎Thế mà ta hòa nhập ngay. 393 00:33:32,428 --> 00:33:34,138 ‎Anh bất trung với đấng tạo hóa? 394 00:33:34,221 --> 00:33:37,391 ‎Sao lại không? ‎Hắn đâu có trung thành với chúng ta. 395 00:33:37,475 --> 00:33:39,143 ‎Anh hiểu nhầm ngài rồi. 396 00:33:39,226 --> 00:33:41,145 ‎Không, ta nhìn thấu hắn. 397 00:33:42,480 --> 00:33:46,108 ‎Hắn chẳng màng tới cô hay ta đâu. 398 00:33:46,776 --> 00:33:48,402 ‎Hắn ta chỉ lo thân hắn. 399 00:33:48,986 --> 00:33:50,446 ‎Vương quốc của hắn. 400 00:33:51,697 --> 00:33:52,907 ‎Chà, cho hắn hết. 401 00:33:54,325 --> 00:33:57,703 ‎Vì ta sẽ rời đi ‎và không bao giờ quay lại. 402 00:33:57,787 --> 00:33:59,914 ‎Ngài sẽ truy lùng anh. 403 00:33:59,997 --> 00:34:03,918 ‎Nếu hắn làm thế, ‎thì hắn cũng chẳng quay lại đâu. 404 00:34:08,088 --> 00:34:09,548 ‎Cô không thể thay đổi hắn. 405 00:34:11,383 --> 00:34:13,010 ‎Cũng chẳng cứu được hắn đâu. 406 00:35:50,816 --> 00:35:55,821 ‎Biên dịch: Linh Phan