1
00:00:00,510 --> 00:00:02,910
Hostages Tập Trước...
2
00:00:02,910 --> 00:00:05,580
Cô sẽ giết tổng thống Mỹ Ellen.
3
00:00:05,580 --> 00:00:08,380
Nếu không bọn tôi sẽ giết gia đình cô.
4
00:00:09,450 --> 00:00:11,920
Chúng ta cần phải kết thúc cuộc điều tra ngay tối nay.
5
00:00:11,920 --> 00:00:13,670
Và chúng ta sẽ làm thế bằng cách nào?
6
00:00:13,710 --> 00:00:15,190
Chúng ta sẽ đổ lỗi cho người khác.
7
00:00:15,190 --> 00:00:19,960
- Giải quyết chuyện cô y tá ổn hết rồi chứ?
- Ừ. Xong rồi.
8
00:00:22,730 --> 00:00:25,500
- Chúng ta sẽ bỏ trốn.
- Gì cơ?
9
00:00:25,500 --> 00:00:28,100
Anh sẽ ở lại. Anh sẽ làm mồi nhử.
10
00:00:32,200 --> 00:00:34,370
- Vợ ông đâu rồi Brian?
- Đi rồi.
11
00:00:36,010 --> 00:00:38,440
Cô ta đâu?
12
00:00:38,440 --> 00:00:41,110
Mẹ sẽ gặp hai đứa chỗ bến xe buýt ở Glebe lúc 2 giờ chiều.
13
00:00:41,110 --> 00:00:43,980
Mẹ với bố đâu rồi?
Đáng lẽ lúc này họ phải đến rồi chứ.
14
00:00:44,480 --> 00:00:47,600
Mẹ đã nói là bố mẹ sẽ đến mà.
Hãy đợi họ một lát nữa.
15
00:00:49,850 --> 00:00:51,820
Cứ đi tiếp đi em yêu.
Hắn ta không biết em đang ở đâu đâu.
16
00:00:51,820 --> 00:00:53,360
Chúng ta đã làm được. Chỉ cần...
17
00:00:53,360 --> 00:00:54,460
Ôi Chúa ơi.
18
00:00:56,860 --> 00:01:00,260
Ông ta vẫn còn sống nhưng tôi không biết
ông ta sẽ cầm cự được bao lâu.
19
00:01:00,260 --> 00:01:03,050
Điều đó phụ thuộc vào cô đấy bác sĩ.
20
00:01:32,630 --> 00:01:35,060
Đỡ ông ta dậy.
21
00:01:35,060 --> 00:01:37,030
Cậu tìm hết mọi cái khăn tắm mang lại đây.
22
00:01:37,030 --> 00:01:38,500
Đưa con dao cho tôi.
23
00:01:41,030 --> 00:01:43,500
Tôi đã tìm hết trong bán kính 4 tòa nhà quanh trường.
24
00:01:43,540 --> 00:01:44,880
Bọn trẻ biến mất rồi.
25
00:01:44,920 --> 00:01:47,240
Anh đã bắn ông ta
và giờ anh lại cố cứu ông ta à?
26
00:01:47,240 --> 00:01:48,770
Tôi cần cô kiểm tra sóng radio
của cảnh sát địa phương
27
00:01:48,780 --> 00:01:50,680
để xem có chiếc xe nào bị trộm
gần phạm vi trường học không.
28
00:01:50,680 --> 00:01:52,310
Và kiểm tra mọi camera giám sát
cô có thể thâm nhập được.
29
00:01:52,340 --> 00:01:54,280
Ở sân bay nhà ga và trạm xe buýt.
30
00:01:54,410 --> 00:01:58,120
- Jake và Morgan chưa thể đi xa được đâu.
- Còn Ellen?
31
00:01:58,120 --> 00:02:01,650
- Cô ta sẽ quay lại vì ông ta.
- Không đâu.
32
00:02:09,690 --> 00:02:13,160
- Đáng lẽ lúc này mẹ và bố phải đến đây rồi chứ.
- Chị biết.
33
00:02:15,100 --> 00:02:18,340
Morgan?
Chúng ta có lên xe buýt hay không đây?
34
00:02:21,140 --> 00:02:23,440
Ta lên chuyến kế tiếp vậy.
35
00:02:27,580 --> 00:02:29,650
- Archer đang ở chỗ quái nào thế?
- Em không biết.
36
00:02:29,650 --> 00:02:31,450
Tìm anh ta đi.
Bảo anh ta về đây ngay.
37
00:02:31,450 --> 00:02:33,740
Nếu chúng ta không sớm làm gì đó thì ông ta sẽ chết.
38
00:02:33,780 --> 00:02:35,680
Cứ liên lạc với Archer đi.
39
00:02:37,420 --> 00:02:39,920
Không có chiếc xe nào bị trộm gần trường bọn nhóc.
40
00:02:39,930 --> 00:02:42,730
- Camera giám sát ở sân bay không thâm nhập được.
- Cô cứ tìm tiếp đi.
41
00:02:43,390 --> 00:02:45,160
Chuyện này mất quá nhiều thời gian rồi đấy.
42
00:02:46,800 --> 00:02:49,030
- Gia đình ông đâu rồi?
- Họ đi rồi.
43
00:02:49,030 --> 00:02:51,170
Trả lời sai rồi.
44
00:02:54,470 --> 00:02:58,360
- Thử lại lần nữa nhé? Họ đâu rồi?
- Đi chết đi.
45
00:03:01,500 --> 00:03:03,110
Thôi đi!
46
00:03:03,250 --> 00:03:06,800
Nếu anh muốn tôi giúp thì hãy
lôi cô ta tránh xa khỏi chồng tôi.
47
00:03:10,930 --> 00:03:22,850
Phụ đề được thực hiện bởi
Động Phim - Cave Subbing Team
48
00:03:22,850 --> 00:03:31,000
Tập 5: Truth and Consequences
49
00:03:32,560 --> 00:03:35,930
Anh không muốn anh ấy chết.
Bọn trẻ đi rồi.
50
00:03:35,930 --> 00:03:38,260
Nếu anh để Brian chết
anh chẳng còn gì để đe dọa tôi nữa
51
00:03:38,260 --> 00:03:40,340
và tôi sẽ không bao giờ làm những gì anh muốn.
52
00:03:40,900 --> 00:03:42,870
Lùi lại. Ngay đi.
53
00:03:48,270 --> 00:03:50,840
Ellen không...
54
00:03:50,840 --> 00:03:53,780
Ôi Chúa ơi. Bị thương nặng quá.
Chúng ta phải đưa anh ấy đến phòng cấp cứu.
55
00:03:53,780 --> 00:03:55,990
- Brian sẽ ở yên đây.
- Tôi cần phải phẫu thuật cho anh ấy.
56
00:03:56,060 --> 00:03:58,000
- Vậy thì làm đi.
- Tôi không có đủ dụng cụ cần thiết.
57
00:03:58,070 --> 00:04:00,150
- Rất nguy hiểm.
- Tôi tin tưởng cô Ellen.
58
00:04:00,180 --> 00:04:02,820
Sao em lại quay về thế hả?
Anh đã bảo em đừng quay về mà.
59
00:04:10,430 --> 00:04:13,000
Chết tiệt! Anh ấy đang mất máu!
60
00:04:13,000 --> 00:04:15,160
Anh giấu hộp cấp cứu của tôi ở đâu?
Tôi cần nó.
61
00:04:16,630 --> 00:04:18,470
Tôi không cứu được anh ấy nếu thiếu nó.
62
00:04:20,240 --> 00:04:21,940
Cô giúp bác sĩ Sanders nhé.
63
00:04:27,510 --> 00:04:31,780
Được rồi chắc chắn là đã có chuyện gì không ổn.
64
00:04:31,780 --> 00:04:33,160
Morgan Sanders.
65
00:04:33,200 --> 00:04:35,910
Morgan Sanders
xin hãy đến quầy vé.
66
00:04:35,950 --> 00:04:37,760
Bố mẹ đến rồi. Ta đi thôi.
67
00:04:39,620 --> 00:04:42,170
Chào tôi là Morgan Sanders.
Tôi vừa được gọi ấy?
68
00:04:42,210 --> 00:04:44,120
Chờ một giây.
69
00:04:45,430 --> 00:04:46,960
Em có thấy họ không?
70
00:04:46,960 --> 00:04:48,130
Không.
71
00:04:48,130 --> 00:04:49,870
Của cháu đây.
72
00:05:07,870 --> 00:05:10,700
[Cứ đi đi. Bố mẹ sẽ bắt kịp hai đứa sau.
Hai đứa làm được mà. Chúng ta yêu các con.
Bố mẹ]
73
00:05:11,450 --> 00:05:13,120
Họ sẽ bắt kịp chúng ta sau á?
74
00:05:13,120 --> 00:05:15,550
Điều đó nghĩa là sao?
Bố mẹ đâu rồi?
75
00:05:20,530 --> 00:05:25,860
Bọn cháu đã lỡ mất chuyến 2:45 đến Montreal.
Xe buýt tiếp theo khi nào đến ạ?
76
00:05:25,870 --> 00:05:27,770
4:10 xe buýt 618.
77
00:05:28,970 --> 00:05:30,940
Được rồi. Cho cháu 2 vé ạ.
78
00:05:38,780 --> 00:05:40,180
Anh lo phần hồi sinh tim phổi.
79
00:05:48,450 --> 00:05:49,690
Ấn tay anh vào đi...
80
00:05:55,390 --> 00:05:57,190
Được rồi!
81
00:06:01,100 --> 00:06:02,560
Tiếp tục hồi sinh tim phổi và
ấn chặt vào hết thương.
82
00:06:09,640 --> 00:06:11,610
Thôi nào. Thôi nào.
83
00:06:11,610 --> 00:06:12,710
Được rồi!
84
00:06:17,180 --> 00:06:18,850
Vẫn không thấy mạch.
85
00:06:23,150 --> 00:06:26,020
Quay lại với em đi Brian.
Ngay bây giờ.
86
00:06:26,020 --> 00:06:28,050
Quay lại ngay đi chết tiệt!
87
00:06:29,520 --> 00:06:30,560
Được rồi!
88
00:06:33,330 --> 00:06:35,060
Có mạch rồi.
89
00:06:35,060 --> 00:06:36,090
Tiếp tục ấn chặt vết thương đi.
90
00:06:36,130 --> 00:06:38,490
Kéo cây đèn tới đây
tôi sẽ treo túi truyền dịch lên.
91
00:06:48,070 --> 00:06:51,540
- Cậu liên lạc được với Archer chứ?
- Em đã để lại lời nhắn. Chẳng thấy gì cả.
92
00:06:54,580 --> 00:06:55,680
Chuyện này thật vô lý.
93
00:06:55,750 --> 00:06:58,750
Mẹ ghé qua bỏ lại phong bì
sao mẹ lại rời khỏi đây chứ?
94
00:06:58,780 --> 00:07:00,990
- Chị không biết
- Chị có nghĩ mẹ quay về đón bố không?
95
00:07:00,990 --> 00:07:03,320
Chị không biết!
Đừng có hỏi chị nữa!
96
00:07:08,460 --> 00:07:10,860
Viên đạn đã được lấy ra.
Đó là tin tốt.
97
00:07:10,860 --> 00:07:13,830
- Nhưng nó đã tổn hại tĩnh mạch thận.
- Em chữa được không?
98
00:07:13,830 --> 00:07:15,060
Được nhưng em cần phải mổ...
99
00:07:15,100 --> 00:07:17,420
...để chữa tĩnh mạch và ngăn máu chảy.
100
00:07:17,470 --> 00:07:19,040
Được rồi.
101
00:07:19,040 --> 00:07:21,270
Em có thể cho anh một số thuốc giảm đau
102
00:07:21,270 --> 00:07:23,130
nhưng không có gì để khiến anh hôn mê.
103
00:07:23,170 --> 00:07:24,640
Sẽ đau lắm đấy.
104
00:07:24,680 --> 00:07:27,110
Cứ... Cứ làm cho xong đi.
105
00:07:29,480 --> 00:07:33,520
Chúng tôi đã tìm thấy bọn nhóc.
Chỗ trạm xe buýt. Không chắc là chúng lên chuyến nào.
106
00:07:35,690 --> 00:07:38,390
Đi tìm chúng. Ngay bây giờ.
107
00:07:38,390 --> 00:07:39,860
Chúng sẽ thoát được mà.
108
00:07:44,460 --> 00:07:47,060
- Anh đã ở chỗ quái nào thế?
- Chúng ta cần phải nói chuyện.
109
00:07:52,200 --> 00:07:53,800
Khi tôi gọi tốt hơn là anh nên bắt máy...
110
00:07:53,800 --> 00:07:55,400
- Chúng ta có vấn đề rồi.
- Gì cơ?
111
00:07:55,410 --> 00:07:57,760
Là chuyện về cô y tá.
có một việc phát sinh...
112
00:07:57,800 --> 00:08:00,340
Tôi biết. Sở Mật Vụ vẫn đang tìm cô ta.
113
00:08:00,410 --> 00:08:03,010
- Họ giao cho tôi nhiệm vụ đó.
- Cô ta chết rồi D.
114
00:08:06,120 --> 00:08:08,280
Gì cơ?
115
00:08:08,280 --> 00:08:10,740
Mọi chuyện diễn ra không như kế hoạch.
116
00:08:15,090 --> 00:08:16,360
Sao anh không cho tôi biết?
117
00:08:16,400 --> 00:08:18,760
Vì giờ anh đã phải lo đủ chuyện rồi.
118
00:08:19,500 --> 00:08:21,830
Chính anh từng nói càng ít người biết càng tốt mà
119
00:08:21,830 --> 00:08:24,700
- Điều đó bảo vệ tất cả chúng ta.
- Chuyện này khác.
120
00:08:24,700 --> 00:08:26,780
Chuyện quái gì đã xảy ra thế?
121
00:08:28,270 --> 00:08:30,430
Tôi đưa cô ta đến chỗ Malik để giam giữ...
122
00:08:30,460 --> 00:08:32,050
...và cô ta cố gắng chạy thoát thân.
123
00:08:33,340 --> 00:08:36,080
- Ai đó cứu tôi với! Có ai không?
- Cô ta bắt đầu la hét cầu cứu.
124
00:08:37,240 --> 00:08:38,830
Nên tôi đã bắn cô ta.
125
00:08:40,050 --> 00:08:43,680
Sự thật là đáng lẽ tôi nên giết cô ta
ngay lúc tôi đưa cô ta ra khỏi quán bar đó.
126
00:08:43,680 --> 00:08:47,020
Giấu nhẹm cô ta trong 2 tuần...
127
00:08:47,020 --> 00:08:49,290
Chuyện đó thật vô lý.
Quá nguy hiểm.
128
00:08:49,290 --> 00:08:52,990
- Tôi không chấp nhận điều đó đâu.
- Anh đang sống trong thế giới tưởng tượng đấy anh bạn.
129
00:08:52,990 --> 00:08:55,530
Anh nghĩ chuyện này sẽ thành công
và tất cả mọi người đều bình an sao?
130
00:08:55,530 --> 00:08:57,400
Điều đó là bất khả thi.
131
00:08:57,400 --> 00:08:58,690
Anh không thể giết chết tổng thống...
132
00:08:58,720 --> 00:09:01,300
...và giữ cho đôi tay mình trong sạch cùng lúc được.
133
00:09:03,740 --> 00:09:07,370
- Cái xác đâu?
- Trong kho lưu trữ của Malik.
134
00:09:07,370 --> 00:09:09,710
Nhưng cảnh sát sẽ tìm thấy
nếu chúng ta không chuyển cái xác đi sớm.
135
00:09:09,710 --> 00:09:12,780
Malik đã bị bắt hôm qua với 1 kg cocaine.
136
00:09:19,080 --> 00:09:20,620
Chuyến xe của chúng ta đấy.
137
00:09:24,960 --> 00:09:26,360
Là cô ta.
138
00:09:29,230 --> 00:09:31,390
- Cô ta đã thấy chúng ta chưa?
- Em không biết.
139
00:09:52,780 --> 00:09:54,180
Được rồi. Ta đi thôi.
140
00:10:05,690 --> 00:10:07,730
Em định làm thế cho đến lúc tới Canada luôn à?
141
00:10:10,130 --> 00:10:12,400
Chúng ta không thể đi mà thiếu mẹ và bố.
142
00:10:19,110 --> 00:10:20,310
Được rồi...
143
00:10:21,810 --> 00:10:24,180
Chúng ta sẽ ổn thôi.
144
00:10:24,180 --> 00:10:26,950
Xe buýt 618 có thông báo. Hãy nhấc máy.
145
00:10:26,950 --> 00:10:28,980
Trụ sở xe buýt 618 nghe.
146
00:10:34,290 --> 00:10:37,120
Chúng ta còn thêm một hành khách nữa.
Cô ấy sẽ đến ngay thôi.
147
00:10:39,590 --> 00:10:41,230
Cô ta tìm thấy bọn mình rồi đúng không?
148
00:10:51,600 --> 00:10:52,750
Chúng ta phải làm gì đây?
149
00:10:52,790 --> 00:10:55,500
Chúng ta lấy con chip ra rồi.
Thế quái nào cô ta tìm thấy chúng ta được?
150
00:11:32,230 --> 00:11:34,100
Thưa ông tôi cảm thấy chắc mình
sẽ suy nhược thần kinh...
151
00:11:34,100 --> 00:11:35,670
...nếu tôi không tìm thấy bọn trẻ.
152
00:11:35,670 --> 00:11:38,670
Tôi chỉ mới trông chúng có 2 tuần
nhưng chúng ghét tôi.
153
00:11:38,670 --> 00:11:41,440
Lần cuối cùng chúng bỏ đi
tôi tìm thấy chúng ở đây...
154
00:11:41,440 --> 00:11:43,210
Nên tôi đang tự hỏi liệu tôi có thể...
155
00:11:43,210 --> 00:11:46,010
...xem camera theo dõi khoảng vài giờ gần đây hay không...
156
00:11:46,010 --> 00:11:48,550
- Cô là cảnh sát sao?
- Không.
157
00:11:48,550 --> 00:11:50,560
Vậy thì không được.
158
00:11:59,430 --> 00:12:02,790
Nhiêu đây đủ để xem như tôi có huy hiệu cảnh sát chưa?
159
00:12:02,800 --> 00:12:06,000
- Cô đang cố đưa hối lộ cho tôi sao?
- "Hối lộ" là một từ chẳng hay ho gì.
160
00:12:06,000 --> 00:12:09,000
Từ "giam giữ" cũng giống thế đấy.
Tên cô là gì?
161
00:12:10,140 --> 00:12:11,170
Này!
162
00:12:25,780 --> 00:12:27,050
Sandrine Renault?
163
00:12:28,220 --> 00:12:30,250
- Ai muốn biết thế?
- Tôi là thám tử tư.
164
00:12:30,260 --> 00:12:32,250
Tìm ra cô hơi bị khó đấy.
165
00:12:32,260 --> 00:12:34,420
Vậy sao anh không đi nói với người
đang thuê anh là anh không thể tìm thấy tôi
166
00:12:34,430 --> 00:12:37,060
- và chúng ta coi như huề.
- Tôi không thể làm thế.
167
00:12:37,060 --> 00:12:40,660
- Chắc chắn là anh có thể rồi.
- Victor muốn có kết quả. Và tiền của anh ta nữa.
168
00:12:43,270 --> 00:12:44,800
Dạo này tôi hơi kẹt.
169
00:12:45,940 --> 00:12:47,370
Rất tiếc khi nghe thế.
170
00:12:48,400 --> 00:12:50,670
Bọn tôi sẽ lấy cái này.
171
00:12:50,670 --> 00:12:52,110
Đi dạo chút nhé.
172
00:13:06,760 --> 00:13:10,120
Xin lỗi anh. Đó là lúc đau nhất.
173
00:13:10,130 --> 00:13:11,730
Kéo cái đèn đến gần hơn chút nữa.
174
00:13:18,130 --> 00:13:21,630
Có quá nhiều máu ở đây
Tôi không thể nhìn rõ được vết thương.
175
00:13:23,440 --> 00:13:25,740
Mang găng vào đi. Tôi cần anh.
176
00:13:41,520 --> 00:13:44,020
Được rồi đừng cử động
nếu không anh ấy sẽ bị mất máu.
177
00:14:05,580 --> 00:14:08,310
Anh biết em ở trong đó mà!
178
00:14:08,310 --> 00:14:12,120
Morgan! Anh thấy đèn sáng!
Mở cửa ra đi!
179
00:14:14,620 --> 00:14:17,120
Ra mở cửa trước khi cậu ta vòng ra sau nhà.
180
00:14:17,120 --> 00:14:18,660
Tôi chưa làm xong.
Tôi không thể cứ thế mà bỏ đi được!
181
00:14:18,660 --> 00:14:22,530
Tôi sẽ giữ chặt.
Cô đuổi nó đi đi.
182
00:14:27,600 --> 00:14:29,070
- Chờ đã.
- Gì thế?
183
00:14:30,270 --> 00:14:31,900
Cởi đồ ra đi.
184
00:14:31,900 --> 00:14:33,340
Gì cơ?
185
00:14:33,340 --> 00:14:36,240
Cô không thể ra mở cửa khi người dính đầy máu được.
186
00:14:36,240 --> 00:14:38,470
Cởi ra đi.
187
00:14:38,480 --> 00:14:40,240
- Ngay bây giờ.
- Anh không rời khỏi đây đâu.
188
00:14:42,180 --> 00:14:45,450
Morgan đừng để anh phải đợi.
Mở cửa ra đi.
189
00:15:07,400 --> 00:15:08,740
Tôi giúp gì được cho cậu?
190
00:15:08,740 --> 00:15:10,240
Cô Sanders ạ?
191
00:15:10,240 --> 00:15:12,540
Cháu là Boyd có Morgan ở nhà không ạ?
192
00:15:12,540 --> 00:15:14,770
Không không. Con bé không có ở nhà.
193
00:15:14,780 --> 00:15:17,280
Morgan! Morgan!
194
00:15:19,080 --> 00:15:21,250
Cô đã bảo là nó không có nhà mà.
195
00:15:21,250 --> 00:15:23,180
Hãy thử gọi cho nó sau...
196
00:15:23,180 --> 00:15:24,850
- Xin lỗi!
- Cháu sẽ không rời khỏi đây đến khi cháu nói chuyện với cô ấy.
197
00:15:24,850 --> 00:15:26,350
Cháu nghĩ mình đang làm cái quái gì thế?
198
00:15:26,350 --> 00:15:28,050
Cháu cần nói chuyện với cô ấy.
199
00:15:28,060 --> 00:15:30,190
- Cô ấy không chịu gọi lại cho cháu.
- Cô xin lỗi...
200
00:15:35,760 --> 00:15:37,300
Câm miệng.
201
00:15:38,900 --> 00:15:43,140
Cháu biết chồng cô và cháu đã
không có màn ra mắt tốt đẹp gì vào hôm qua.
202
00:15:43,140 --> 00:15:46,470
Cháu không phải người xấu.
Cháu yêu con gái cô.
203
00:15:46,470 --> 00:15:48,370
Cô chỉ cần cho cháu một cơ hội thôi.
204
00:15:49,370 --> 00:15:51,640
Cháu hiểu là bọn cháu vẫn còn nhỏ.
205
00:15:51,640 --> 00:15:54,140
Và bọn cháu không hề có dự định cho chuyện này.
206
00:15:55,250 --> 00:15:58,520
Nhưng với chuyện Morgan đã mang thai
207
00:15:58,520 --> 00:16:00,720
Cháu muốn mình phải có trách nhiệm.
208
00:16:05,320 --> 00:16:07,160
Cô ổn chứ cô Sanders?
Cô bị chảy máu kìa.
209
00:16:08,430 --> 00:16:10,490
Cô... Cô đang tỉa mấy bụi cây sau nhà.
210
00:16:10,500 --> 00:16:13,170
Nhưng cô quên mang găng tay.
211
00:16:13,830 --> 00:16:15,730
Vết cắt đó có vẻ nghiêm trọng đấy ạ.
212
00:16:15,730 --> 00:16:17,730
Cháu lấy băng cho cô nhé?
213
00:16:17,730 --> 00:16:20,070
Không không. Không sao.
214
00:16:23,540 --> 00:16:25,470
Shh!
215
00:16:25,480 --> 00:16:28,980
Cháu sẽ không gây rắc rối gì đâu ạ. Cháu hứa.
216
00:16:28,980 --> 00:16:30,550
Đừng cử động.
217
00:16:52,500 --> 00:16:54,230
Có ai ở phía sau ạ?
218
00:16:54,240 --> 00:16:56,940
- Chắc là con chó nhà cô thôi mà.
- Morgan?
219
00:16:58,440 --> 00:17:00,540
Boyd. Nghe cô nói này.
220
00:17:00,540 --> 00:17:03,240
Cảm ơn cháu vì đã trung thực.
221
00:17:03,250 --> 00:17:06,710
Điều đó rất có ý nghĩa với cô.
Cô biết là Morgan cũng rất quan tâm đến cháu.
222
00:17:08,820 --> 00:17:10,150
Cô ấy nói với cô về cháu ạ?
223
00:17:10,150 --> 00:17:11,950
Mmm-hmm. Đúng thế.
224
00:17:13,890 --> 00:17:18,390
Nghe này khi cô mang thai Morgan
225
00:17:18,390 --> 00:17:22,870
hóc môn khiến cô phát điên
hay ủ rũ và rất dễ xúc động...
226
00:17:22,960 --> 00:17:25,530
Đó là chuyện bình thường.
Hãy cho con bé một thời gian.
227
00:17:25,530 --> 00:17:26,850
Nó sẽ gọi cho cháu thôi
228
00:17:26,900 --> 00:17:28,930
nhưng lúc này thì nó cần
một chút thời gian riêng tư.
229
00:17:28,970 --> 00:17:30,300
Vâng ạ được rồi cô Sanders.
230
00:17:30,300 --> 00:17:32,140
- Cảm ơn cô.
- Không có gì.
231
00:17:32,140 --> 00:17:34,270
- Cô nhắn với Morgan...
- Cô sẽ nhắn.
232
00:17:44,420 --> 00:17:46,520
Anh ổn chứ?
233
00:17:46,520 --> 00:17:48,220
Ai ngoài cửa thế?
234
00:17:48,220 --> 00:17:51,090
- Boyd.
- Boyd là ai?
235
00:17:51,090 --> 00:17:53,120
- Đừng làm thế.
- Đừng làm gì cơ?
236
00:17:53,120 --> 00:17:55,460
Nói dối. Em biết anh nói chuyện với cậu ta hôm qua.
237
00:17:55,460 --> 00:17:57,160
Anh không nói. Anh thề.
238
00:17:57,160 --> 00:17:59,430
Nó bảo nó ghé qua nhà.
239
00:18:04,430 --> 00:18:05,670
Đó là anh.
240
00:18:07,040 --> 00:18:08,970
Nó tưởng anh là chồng tôi.
241
00:18:42,600 --> 00:18:58,300
*Biên Dịch: Kan Mặp Lavigne*
242
00:18:58,300 --> 00:19:07,160
*Hiệu Chỉnh: Mèo Mập Mưu Mô*
243
00:19:07,160 --> 00:19:09,260
Nghỉ một chút đi.
244
00:19:19,710 --> 00:19:23,140
Cô nghĩ vì cô là một phụ nữ xinh đẹp nên cô rất đặc biệt.
245
00:19:23,140 --> 00:19:25,680
Đúng không Sandrine?
246
00:19:25,680 --> 00:19:27,780
Những phụ nữ xinh đẹp thì họ không cần...
247
00:19:29,050 --> 00:19:30,550
...phải trả nợ.
248
00:19:32,180 --> 00:19:34,650
Không. Tôi sẽ trả tiền cho anh.
249
00:19:34,650 --> 00:19:38,860
Cô đã nói thế.
Và tôi tin cô.
250
00:19:38,860 --> 00:19:42,760
Nhưng tới giờ tôi vẫn chưa được trả nợ.
251
00:19:42,760 --> 00:19:44,230
Cô biết điều đó nghĩa là gì chứ?
252
00:19:44,230 --> 00:19:45,660
Tôi đang làm hết khả năng.
253
00:19:45,660 --> 00:19:47,630
Nghĩa là cô nói dối tôi.
254
00:19:48,830 --> 00:19:51,260
Và tôi thì không thích bị lừa dối.
255
00:19:54,070 --> 00:19:57,440
Nghe này tôi xin lỗi.
Tôi chỉ cần một ít thời gian nữa thôi.
256
00:19:59,310 --> 00:20:01,610
Chúng ta đã thỏa thuận.
257
00:20:01,610 --> 00:20:04,550
Tôi đã nói với anh rồi mà
kiện hàng của anh bị giữ ở biên giới.
258
00:20:04,550 --> 00:20:09,120
Kiện hàng đó giờ là của cô.
Cô vận chuyển thất bại nên cô phải mua nó.
259
00:20:09,120 --> 00:20:11,250
Chuyện đó sẽ không xảy ra lần nữa đâu.
260
00:20:11,260 --> 00:20:12,690
Tôi biết.
261
00:20:12,690 --> 00:20:16,820
Làm ơn.
Hãy cho tôi một cơ hội nữa.
262
00:20:47,150 --> 00:20:49,290
Oh! Xin lỗi nhé.
263
00:20:49,290 --> 00:20:51,220
Xin lỗi. Chờ tôi một chút thôi.
264
00:20:57,800 --> 00:21:00,870
Tôi xin lỗi anh có thể...
Anh có thể giúp tôi được không.
265
00:21:03,740 --> 00:21:07,640
Tôi là người tổ chức tiệc.
Có một bữa tiệc sinh nhật 16 tuổi sắp đến.
266
00:21:07,640 --> 00:21:11,510
Những ban nhạc Mexico.
Một đống pinata chứa đầy thẻ quà tặng.
(Pinata: hình nộm làm bằng giấy để chủ bữa tiệc đập vỡ bên trong có quà tặng)
267
00:21:11,510 --> 00:21:14,210
Khi tôi còn là thiếu niên thì nhận được
một cái bánh đã là may mắn lắm rồi.
268
00:21:14,810 --> 00:21:17,080
Cảm ơn anh rất nhiều.
269
00:21:17,080 --> 00:21:18,620
Không vấn đề gì.
270
00:21:18,620 --> 00:21:22,850
Tấm thảm mang đậm chất phương Đông quá.
Đồ vintage à?
271
00:21:22,860 --> 00:21:24,320
Là của bà tôi.
272
00:21:24,320 --> 00:21:28,260
Và anh không muốn bán nó đúng không?
273
00:21:32,330 --> 00:21:34,500
Không.
274
00:21:34,500 --> 00:21:37,470
Và tôi muộn rồi nên...
275
00:21:38,700 --> 00:21:40,400
Chúc cô buổi chiều tốt lành.
276
00:21:45,940 --> 00:21:47,480
Tôi đã lấy được cái xác.
277
00:21:49,310 --> 00:21:50,550
Được rồi.
278
00:22:07,230 --> 00:22:10,000
Em sẽ lấy cho anh một ít kháng sinh vào ngày mai.
279
00:22:14,270 --> 00:22:15,800
Cảm ơn em.
280
00:22:25,010 --> 00:22:26,950
Anh nghĩ bây giờ chúng đã đến đâu rồi?
281
00:22:26,950 --> 00:22:31,090
Một nơi xa và an toàn.
282
00:22:32,750 --> 00:22:34,450
Sao em lại quay về?
283
00:22:35,790 --> 00:22:37,690
Lúc này em đã có thể ở cạnh bọn trẻ rồi.
284
00:22:37,690 --> 00:22:39,320
Còn anh thì chết rồi.
285
00:22:39,330 --> 00:22:41,130
Anh đã chuẩn bị cho chuyện đó.
286
00:22:41,130 --> 00:22:42,590
Em biết.
287
00:22:42,600 --> 00:22:44,760
Anh nghĩ nếu anh nói với em về Samantha
288
00:22:45,830 --> 00:22:49,930
anh có thể khiến em ghét anh và rời khỏi đây.
289
00:22:49,940 --> 00:22:52,140
Ừ. Đúng thế.
290
00:22:54,310 --> 00:22:56,830
Anh đã làm em tổn thương Brian.
291
00:22:59,840 --> 00:23:03,010
Nhưng khi anh ta bắn anh
Em không thể quay lưng được.
292
00:23:03,120 --> 00:23:04,780
Em phải quay về nhà.
293
00:23:05,120 --> 00:23:06,880
Anh là chồng em.
294
00:23:08,890 --> 00:23:10,690
Chúng ta là một gia đình.
295
00:23:11,420 --> 00:23:12,390
Anh xin lỗi.
296
00:23:14,330 --> 00:23:15,830
Anh thật sự xin lỗi.
297
00:23:24,400 --> 00:23:26,440
- Đi thôi.
- Này!
298
00:23:26,440 --> 00:23:28,100
Anh đang làm gì thế?
299
00:23:28,110 --> 00:23:30,440
- Tôi bảo là đi thôi.
- Ow! Anh làm tôi đau đấy!
300
00:23:30,440 --> 00:23:32,130
Để cô ấy yên.
301
00:23:32,340 --> 00:23:34,080
Để cô ấy yên.
302
00:23:35,240 --> 00:23:38,280
- Chúng ta đi đâu đây?
- Cô đã cố gắng bỏ trốn.
303
00:23:38,950 --> 00:23:40,550
Đã đến lúc phải trả giá cho chuyện đó rồi!
304
00:23:40,550 --> 00:23:42,120
Không không không!
305
00:24:00,360 --> 00:24:01,830
Vợ tôi đang ở đâu?
306
00:24:04,530 --> 00:24:06,000
Con ông đang ở đâu?
307
00:24:11,410 --> 00:24:12,510
Chúng ta đến rồi.
308
00:24:14,410 --> 00:24:15,540
Cô ra ngoài đi.
309
00:24:22,450 --> 00:24:26,320
Nhìn xung quanh đi.
Chẳng có chỗ nào để chạy đâu.
310
00:24:28,620 --> 00:24:31,020
Cô có la hét ở đây cũng chẳng ai nghe thấy.
311
00:24:37,000 --> 00:24:38,730
Bắt đầu đào đi.
312
00:24:47,000 --> 00:24:49,280
Anh đang ở đâu thế?
313
00:24:51,040 --> 00:24:53,750
Bạn gái ông đang thắc mắc ông đang ở đâu.
Ông phải gọi cho cô ta.
314
00:24:58,750 --> 00:25:03,290
Nghe này tôi đau quá.
315
00:25:03,290 --> 00:25:05,460
Cho tôi thứ gì đó giảm đau được không?
316
00:25:08,360 --> 00:25:10,290
- Không.
- Nhìn tôi này.
317
00:25:11,600 --> 00:25:13,530
Tôi bị bắn.
318
00:25:13,530 --> 00:25:15,970
Thôi nào tôi bị trói chặt rồi.
319
00:25:15,970 --> 00:25:18,600
Đôi khi cuộc đời không công bằng mà.
320
00:25:18,600 --> 00:25:20,270
Có phải...
321
00:25:22,570 --> 00:25:24,540
Có phải đó là lý do cậu làm chuyện này không?
322
00:25:24,540 --> 00:25:26,680
Vì cuộc đời không công bằng?
323
00:25:26,680 --> 00:25:29,040
Có phải đây là một âm mưu chính trị không?
324
00:25:29,050 --> 00:25:30,750
Không hẳn.
325
00:25:30,750 --> 00:25:31,950
Vậy thì là gì?
326
00:25:35,020 --> 00:25:37,920
Sao cậu lại làm chuyện này?
327
00:25:37,920 --> 00:25:41,390
Cậu có con cái chưa?
Cậu đã kết hôn chưa?
328
00:25:43,230 --> 00:25:45,060
Tôi chỉ đang cố gắng bảo vệ gia đình tôi thôi.
329
00:25:45,060 --> 00:25:47,960
Cậu cũng sẽ làm thế nếu cậu ở vị trí của tôi.
330
00:25:49,500 --> 00:25:51,400
Có thể.
Nhưng tôi không ở vị trí của ông.
331
00:25:51,400 --> 00:25:54,470
Làm ơn tôi cần thứ gì đó để giảm đau.
332
00:25:57,310 --> 00:26:00,770
Chị sẽ mua cho chúng ta
ít bánh sandwich nước và khoai tây.
333
00:26:00,780 --> 00:26:01,910
Em muốn về nhà.
334
00:26:02,810 --> 00:26:04,780
Jake chúng ta đã nói chuyện này rồi mà.
335
00:26:05,910 --> 00:26:09,020
Chị biết không nếu chị muốn sống
với mấy cái gã Mounties đó thì cứ tự nhiên.
336
00:26:09,020 --> 00:26:10,320
Nhưng em sẽ mua vé xe về nhà.
337
00:26:10,320 --> 00:26:11,780
Giờ chị chịu trách nhiệm chăm lo cho em rồi!
338
00:26:11,790 --> 00:26:13,120
Nên em phải làm theo lời chị bảo!
339
00:26:13,120 --> 00:26:14,950
Mơ đi.
340
00:26:14,960 --> 00:26:17,120
Em nghĩ rằng mình sẽ tìm thấy gì ở nhà hả?
341
00:26:17,120 --> 00:26:18,890
Mẹ và bố!
342
00:26:18,890 --> 00:26:20,930
Chúng ta đã trốn thoát.
Mẹ và bố thì không.
343
00:26:22,100 --> 00:26:24,030
Jake! Có thể họ đã chết rồi.
344
00:26:26,730 --> 00:26:28,730
Chị xin lỗi.
345
00:26:28,740 --> 00:26:30,740
Chị không có quyền quản lý em đâu.
346
00:26:32,670 --> 00:26:33,670
Được thôi.
347
00:26:35,340 --> 00:26:36,640
Tự lo đi.
348
00:26:55,730 --> 00:26:57,330
Đây là điều tốt nhất tôi có thể làm.
349
00:26:57,900 --> 00:26:59,460
Cậu không mang thêm ly cho cậu à?
350
00:26:59,460 --> 00:27:00,660
Không khát.
351
00:27:07,070 --> 00:27:08,400
Cậu không uống rượu bao lâu rồi?
352
00:27:10,770 --> 00:27:12,880
Phải rất quyết tâm mới kiêng cử được rượu.
353
00:27:14,140 --> 00:27:17,710
Điều đó... rất đáng ngưỡng mộ.
354
00:27:20,780 --> 00:27:23,150
Ừ.
355
00:27:23,150 --> 00:27:25,420
Một người như cậu cậu tốt hơn những người kia.
356
00:27:26,520 --> 00:27:28,220
Cậu không thuộc về những chuyện rắc rối này.
357
00:27:30,190 --> 00:27:31,730
Uống rượu của ông đi.
358
00:27:31,730 --> 00:27:34,530
Xin cậu. Hãy gọi cảnh sát.
359
00:27:34,530 --> 00:27:36,860
Cậu muốn làm điều đúng đắn.
Tôi biết thế mà.
360
00:27:36,870 --> 00:27:38,330
- Đừng có cố chơi tôi lần nữa.
- Tôi đâu có.
361
00:27:38,330 --> 00:27:39,730
Ông chẳng biết cái quái gì về tôi hết.
362
00:27:39,730 --> 00:27:41,570
Ông còn chẳng biết chút gì về gia đình mình.
363
00:27:41,570 --> 00:27:43,570
Nhìn con ông kìa.
hãy mở to mắt ông ra.
364
00:27:43,570 --> 00:27:45,310
Con trai ông nó bán cần sa.
365
00:27:45,310 --> 00:27:48,040
Đó là lý do nó bị đập nhừ tử.
366
00:27:53,080 --> 00:27:54,980
Bạn đang gọi đến gia đình nhà Sanders.
367
00:27:55,020 --> 00:27:56,890
Xin hãy để lại lời nhắn.
368
00:27:58,050 --> 00:28:02,290
Mẹ bố. Là con đây
369
00:28:03,720 --> 00:28:05,390
Morgan nói...
370
00:28:07,490 --> 00:28:10,030
Con thật sự chỉ muốn nói chuyện với bố mẹ
371
00:28:10,030 --> 00:28:14,870
- để chắc rằng bố mẹ vẫn ổn.
- Xin cậu hãy để tôi nói chuyện với nó.
372
00:28:14,870 --> 00:28:16,790
Đáng lẽ con nên ở lại.
373
00:28:16,860 --> 00:28:20,880
Morgan thuyết phục con đi khỏi đây
đó là một sai lầm.
374
00:28:21,110 --> 00:28:22,610
Con thật sự xin lỗi.
375
00:28:23,880 --> 00:28:26,480
Này Jake. Cậu đang ở đâu thế?
376
00:28:28,380 --> 00:28:30,250
Tôi muốn nói chuyện với bố mẹ tôi.
377
00:28:32,520 --> 00:28:34,920
Cậu phải về nhà để làm được chuyện đó đấy nhóc.
378
00:28:34,920 --> 00:28:36,620
Họ còn sống chứ?
379
00:28:36,620 --> 00:28:39,460
Dĩ nhiên rồi.
Tôi vừa nói chuyện với bố cậu xong.
380
00:28:41,730 --> 00:28:43,560
Jake? Cậu vẫn còn ở đó chứ?
381
00:28:46,800 --> 00:28:48,260
Anh nói dối tôi.
382
00:28:48,270 --> 00:28:50,600
Thôi nào điều đó không đúng đâu.
Cậu có thể tin tôi.
383
00:29:02,480 --> 00:29:03,880
Thậm chí đừng có nghĩ đến chuyện đó.
384
00:29:05,110 --> 00:29:06,370
Gì cơ?
385
00:29:06,410 --> 00:29:07,810
Em định gọi điện về nhà đúng không?
386
00:29:07,820 --> 00:29:10,020
Không. Làm gì có.
387
00:29:10,020 --> 00:29:12,520
Được rồi. Chúng ta phải đi thôi.
388
00:29:12,520 --> 00:29:13,790
Em có đi không?
389
00:30:00,900 --> 00:30:02,860
- Tôi nghe?
- Cô đã ở đâu thế?
390
00:30:02,890 --> 00:30:03,950
Gì cơ?
391
00:30:03,980 --> 00:30:05,750
Tôi để lại cả tá tin nhắn cho cô.
Cô nhận được chứ?
392
00:30:05,780 --> 00:30:08,910
Có. Tôi xin lỗi tôi chỉ đang lần theo vài manh mối thôi.
393
00:30:08,910 --> 00:30:10,770
Tôi tìm thấy bọn nhóc rồi.
394
00:30:10,780 --> 00:30:12,440
Bằng cách nào?
395
00:30:12,440 --> 00:30:13,910
Thằng con trai Jake đã gọi về.
Tôi đã tra được đó là một bốt điện thoại công cộng...
396
00:30:13,910 --> 00:30:15,450
...ở trạm dừng tại Pikesville.
397
00:30:15,450 --> 00:30:16,450
Rõ rồi.
398
00:30:30,190 --> 00:30:31,560
Anh không cần phải làm chuyện này đâu.
399
00:30:35,030 --> 00:30:38,970
Nếu anh chôn tôi thì anh sẽ
không giết được tổng thống đâu.
400
00:30:38,970 --> 00:30:40,270
Anh cần tôi.
401
00:30:41,870 --> 00:30:44,240
Tôi luôn có kế hoạch dự phòng.
402
00:30:44,240 --> 00:30:48,080
Tôi... Tôi xin lỗi vì tôi..
403
00:30:49,680 --> 00:30:52,980
Morgan và Jake chỉ là những đứa trẻ.
404
00:30:52,980 --> 00:30:55,780
Chúng không xứng đáng phải chịu đựng điều này.
Bọn tôi bảo chúng chạy đi!
405
00:30:55,790 --> 00:30:56,980
Mmm-hmm.
406
00:30:59,990 --> 00:31:02,760
Trăng tròn.
Tôi đã đọc ở đâu đó rằng...
407
00:31:02,760 --> 00:31:06,390
...số ca ở phòng cấp cứu thường tăng vọt vào đêm trăng tròn.
408
00:31:06,400 --> 00:31:09,430
Tôi đã đọc một câu chuyện về việc...
409
00:31:09,430 --> 00:31:11,700
...xảy ra ở phòng cấp cứu vào một đêm như thế này.
410
00:31:13,630 --> 00:31:15,490
Đó là một ca cấp cứu hỗn loạn.
411
00:31:15,560 --> 00:31:20,210
Những vết chém vết thương do súng
tai nạn xe hơi...
412
00:31:23,340 --> 00:31:24,710
Và một cô bé...
413
00:31:26,710 --> 00:31:30,020
bị đánh rất nặng vỡ cả hàm.
414
00:31:32,680 --> 00:31:34,420
Cô bé bị cưỡng bức.
415
00:31:35,620 --> 00:31:37,760
19 tuổi.
416
00:31:37,760 --> 00:31:41,330
Cô bé gặp một cậu trai ở bữa tiệc
trông có vẻ tử tế...
417
00:31:41,330 --> 00:31:43,190
Cho đến lúc cậu ta giở trò.
418
00:31:43,200 --> 00:31:45,100
Nhưng cô bé chống cự rất quyết liệt.
419
00:31:45,100 --> 00:31:47,740
Quyết liệt đến mức cảnh sát phải
đưa cậu trai đó đến phòng cấp cứu...
420
00:31:47,770 --> 00:31:49,810
...trước khi họ bắt cậu ta.
421
00:31:49,850 --> 00:31:54,440
Những chuyện xảy ra tiếp theo không ai biết rõ.
422
00:31:54,440 --> 00:31:57,440
Có vẻ kẻ hiếp dâm bằng cách nào đó đã thoát được.
423
00:31:58,880 --> 00:32:00,680
Và nhắm vào một bác sĩ thực tập ở bệnh viện.
424
00:32:00,680 --> 00:32:02,580
Nên cô bác sĩ thực tập đó đã lấy con dao mổ...
425
00:32:06,720 --> 00:32:08,450
...và giết chết cậu ta.
426
00:32:12,090 --> 00:32:13,820
Đó không phải...
427
00:32:15,130 --> 00:32:17,030
...là chuyện đã xảy ra.
428
00:32:17,030 --> 00:32:18,490
Cảnh sát đang ở ngay ngoài hành lang.
429
00:32:18,500 --> 00:32:21,500
Cô chỉ cần mở cửa rồi hét lên kêu cứu thôi mà.
430
00:32:21,500 --> 00:32:23,030
Cô đã nhìn cậu ta chảy máu đến chết.
431
00:32:23,030 --> 00:32:26,630
Cô chọn cách để cậu ta chết.
432
00:32:26,640 --> 00:32:28,240
Không.
433
00:32:28,240 --> 00:32:32,470
Sau những chuyện hắn đã làm với cô bé
vô tội kia ai có thể đổ lỗi cho cô chứ?
434
00:32:33,680 --> 00:32:35,710
Cô muốn hắn phải trả giá.
435
00:32:35,710 --> 00:32:37,580
Nói đi Ellen.
436
00:32:37,580 --> 00:32:39,480
Hắn xứng đáng phải chết...
437
00:32:40,650 --> 00:32:42,250
Đúng không?
438
00:32:42,250 --> 00:32:43,250
Nói đi!
439
00:32:45,090 --> 00:32:48,020
Đúng. Đúng thế!
440
00:32:49,260 --> 00:32:51,220
Và tổng thống cũng thế.
441
00:32:51,230 --> 00:32:52,460
Gì cơ?
442
00:32:54,430 --> 00:32:57,230
Đó là lý do bọn tôi chọn cô cho kế hoạch này.
443
00:33:00,070 --> 00:33:02,770
Chúng tôi cần một kẻ sát nhân.
444
00:33:02,770 --> 00:33:05,140
Một người có thể thực sự
tước đi mạng sống của người khác.
445
00:33:14,910 --> 00:33:16,920
Cô đào đủ sâu rồi.
446
00:33:29,980 --> 00:33:31,080
Quỳ xuống.
447
00:33:39,660 --> 00:33:41,890
Không xin anh đừng làm thế này.
448
00:33:43,460 --> 00:33:45,030
Nhắm mắt lại.
449
00:33:49,330 --> 00:33:52,670
Xin anh đừng làm chuyện này.
450
00:34:07,220 --> 00:34:10,380
Vì Chúa! Bóp cò luôn đi!
451
00:34:16,360 --> 00:34:18,460
Oh! Oh!
452
00:34:19,730 --> 00:34:21,790
Đồ bệnh hoạn!
453
00:34:21,800 --> 00:34:23,530
Chôn cô ta đi.
454
00:34:25,030 --> 00:34:27,530
Cô nghe tôi nói rồi đấy.
Chôn cô ta đi.
455
00:34:56,160 --> 00:34:59,460
Anh có thể tra tấn tôi đến mức như anh muốn.
456
00:35:00,800 --> 00:35:02,730
Chẳng quan trọng nữa.
457
00:35:04,800 --> 00:35:06,900
Vì con tôi đã trốn thoát rồi.
458
00:35:08,540 --> 00:35:10,210
Chúng đã an toàn.
459
00:35:12,910 --> 00:35:14,410
Vậy nên...
460
00:35:18,180 --> 00:35:20,050
Tôi đã thắng.
461
00:35:24,100 --> 00:35:31,520
HOSTAGES - S01E05
Biên Dịch: Kan Mặp Lavigne
462
00:35:36,770 --> 00:35:38,200
Tôi mới là người thắng.
463
00:35:40,570 --> 00:35:42,640
Mẹ ơi!
464
00:35:42,640 --> 00:35:45,910
Không sao mà.
Rồi chúng ta sẽ ổn thôi.
465
00:35:51,580 --> 00:35:53,350
Mẹ yêu hai đứa
466
00:35:55,650 --> 00:35:56,650
Con sợ lắm.
467
00:35:59,290 --> 00:36:01,520
Cô bồ nhắn tin cho ông ta cả đêm.
468
00:36:01,520 --> 00:36:03,590
Anh muốn làm gì?
469
00:36:03,590 --> 00:36:05,560
Em lo lắm. Gọi lại cho em.
470
00:36:12,830 --> 00:36:13,970
- Này.
- Ow.
471
00:36:13,970 --> 00:36:14,970
Cẩn thận chứ.
472
00:36:19,570 --> 00:36:21,340
Có chuyện gì thế?
473
00:36:21,340 --> 00:36:23,260
Đi mà hỏi cô ta ấy.
474
00:36:26,850 --> 00:36:29,170
Bạn trai cháu lại đến lần nữa.
475
00:36:29,480 --> 00:36:34,520
Lo liệu cậu ta đi. Cắt đứt hoàn toàn.
Hoặc ta sẽ làm đấy.
476
00:36:34,520 --> 00:36:37,660
Được rồi... nhưng xin đừng làm gì anh ấy.
477
00:36:37,660 --> 00:36:40,250
Làm ngay đêm nay thì ta sẽ khỏi phải nhúng tay vào.
478
00:36:48,870 --> 00:36:50,570
Nhẹ tay với bọn trẻ một chút được chứ?
479
00:36:50,570 --> 00:36:52,370
Chẳng có lý do gì để khó khăn
với chúng cả cô nghe tôi nói chứ?
480
00:36:52,370 --> 00:36:55,000
Nhưng kế hoạch là đưa chúng về đây đúng không?
481
00:36:58,810 --> 00:37:03,010
Tôi muốn có 50000 đô vào ngày mai.
Đó là con số tôi muốn.
482
00:37:03,020 --> 00:37:05,250
Tôi sẽ không thương lượng đâu.
483
00:37:31,840 --> 00:37:34,010
- Cô ổn chứ?
- Ừ.
484
00:37:35,310 --> 00:37:37,240
Anh nên nhìn thấy cái gã kia.
485
00:37:37,250 --> 00:37:38,980
Có chuyện gì thế?
486
00:37:41,580 --> 00:37:43,280
Hiểu rồi đó không phải là chuyện của tôi.
487
00:37:44,650 --> 00:37:46,520
Chuyện tiền bạc.
488
00:37:46,520 --> 00:37:48,190
Tôi rất tiếc.
489
00:37:49,260 --> 00:37:51,290
Tôi có thể giúp gì không?
490
00:37:51,290 --> 00:37:52,290
Không.
491
00:37:56,200 --> 00:37:58,360
Nhưng cảm ơn vì đã hỏi.
492
00:38:22,450 --> 00:38:24,720
Anh rất mừng vì cuối cùng em cũng gọi điện.
493
00:38:33,200 --> 00:38:35,800
Anh sẽ lo cho em được chứ?
494
00:38:35,800 --> 00:38:39,690
Chuyện này không được đâu Boyd.
Chúng ta phải chia tay thôi.
495
00:38:40,900 --> 00:38:42,700
Em không yêu anh.
496
00:38:45,980 --> 00:38:48,210
Em không có ý như thế đâu.
497
00:38:48,210 --> 00:38:49,850
Có đấy.
498
00:38:52,920 --> 00:38:55,820
Em không bao giờ có thể cưới một người như anh cả.
499
00:38:58,090 --> 00:39:00,860
Anh chỉ không...
500
00:39:00,860 --> 00:39:03,530
Không gì? Hmm?
501
00:39:05,560 --> 00:39:07,360
Không xứng đáng hả?
502
00:39:08,600 --> 00:39:10,330
Đúng thế.
503
00:39:30,990 --> 00:39:33,590
Chào Samantha. Brian đây.
504
00:39:33,590 --> 00:39:35,890
Anh xin lỗi vì không gọi cho em sớm hơn
505
00:39:37,360 --> 00:39:39,960
Anh uh anh bị tai nạn xe hơi.
506
00:39:39,960 --> 00:39:43,160
Không nghiêm trọng lắm.
Nhưng có lẽ anh phải nghỉ vài hôm.
507
00:39:44,400 --> 00:39:46,130
Uh um Anh không ở Canada.
508
00:39:46,130 --> 00:39:47,770
Anh sẽ giải thích với em sau
509
00:39:47,770 --> 00:39:50,500
Nên đừng lo cho anh được chứ?
510
00:39:51,570 --> 00:39:53,700
Anh nhớ em.
511
00:39:56,180 --> 00:39:57,920
Và uh...
512
00:39:58,610 --> 00:40:01,130
Anh yêu em.
513
00:40:12,620 --> 00:40:15,630
Làm tốt lắm Romeo
Đúng nguyên văn luôn.
514
00:40:33,940 --> 00:40:35,610
Đứng yên đó.
515
00:40:35,610 --> 00:40:37,850
Đặt hai tay ở nơi chúng tôi có thể thấy!
516
00:40:37,850 --> 00:40:39,850
- Có chuyện gì thế?
- Giơ tay lên!
517
00:40:39,850 --> 00:40:41,120
Có chuyện gì thế?
518
00:40:48,630 --> 00:40:50,690
Chúng tôi tìm thấy vũ khí.
519
00:40:50,690 --> 00:40:53,460
Anh đã bị bắt.
Anh có quyền giữ im lặng.
520
00:40:53,460 --> 00:40:56,430
Bất cứ điều gì anh nói có thể là
bằng chứng chống lại anh trước tòa.
521
00:40:56,430 --> 00:40:58,170
Đưa anh ta ra khỏi đây.
522
00:41:12,150 --> 00:41:15,020
- Tôi nghe.
- Bọn tôi tìm thấy người anh bảo rồi.
523
00:41:15,020 --> 00:41:16,450
Tốt.
524
00:41:16,450 --> 00:41:18,790
Những khẩu súng ở sau cốp xe.
Toàn bộ đều nạp đầy đạn.
525
00:41:18,790 --> 00:41:22,040
- Tôi mừng vì mọi chuyện đã ổn thỏa.
- Rất cảm ơn vì thông tin của anh.
526
00:41:22,040 --> 00:41:35,960
Đón xem các tập tiếp theo tại:
facebook.com/cavesubbingteam