1 00:00:09,590 --> 00:00:13,630 Ừm, 9:30. 2 00:00:13,630 --> 00:00:15,880 9:30! 3 00:00:16,700 --> 00:00:19,050 Roscoe! Violet! 4 00:00:19,050 --> 00:00:21,270 Ôi trời... Chúng ta muộn rồi! 5 00:00:21,270 --> 00:00:24,070 Nhanh nào! Các con, dậy đi! 6 00:00:24,070 --> 00:00:26,220 Dậy đi! Muộn rồi! 7 00:00:26,220 --> 00:00:28,910 Nhanh nào! Roscoe! Violet! 8 00:00:28,910 --> 00:00:29,910 Đi thôi nào! 9 00:00:29,910 --> 00:00:31,330 Đi, đi, đi! 10 00:00:32,410 --> 00:00:33,750 Mẹ giúp chút được không? 11 00:00:33,750 --> 00:00:35,080 Mẹ đã chở Roscoe đến trường rồi. 12 00:00:35,080 --> 00:00:36,170 Bánh sừng bò không? 13 00:00:36,170 --> 00:00:37,900 Ồ, con không có thời gian cho bánh sừng bò đâu. 14 00:00:37,900 --> 00:00:38,870 Chúa ơi, Mẹ! 15 00:00:38,870 --> 00:00:40,400 Mẹ đang nghĩ gì... Chờ đã, cái gì cơ? 16 00:00:40,410 --> 00:00:42,670 Mẹ đã đưa nó đến trường rồi nên con có thể ngủ tiếp đi. 17 00:00:42,670 --> 00:00:45,010 Ồ. Thằng bé ăn chưa? 18 00:00:45,010 --> 00:00:46,180 Rồi, mẹ làm nó cháo yến mạch. 19 00:00:46,180 --> 00:00:48,700 - Thằng bé không thích cháo yến mạch. - Nó thích món của mẹ. 20 00:00:48,700 --> 00:00:50,200 Được rồi. 21 00:00:50,200 --> 00:00:52,880 Thế còn bài tập của nó? Mẹ đã kiểm tra xem nó làm hay không chưa? 22 00:00:52,890 --> 00:00:54,300 Bởi vì nó sẽ nói dối thẳng trước mặt mẹ. 23 00:00:54,300 --> 00:00:56,440 Nó cười tươi, "Xin thề thật lòng." 24 00:00:56,440 --> 00:00:58,610 Thật là đáng sợ. 25 00:00:58,610 --> 00:01:00,190 Mẹ kiểm tra rồi. Và đừng lo lắng, 26 00:01:00,190 --> 00:01:02,190 mẹ đã từng được mời làm gia sư. 27 00:01:03,480 --> 00:01:04,730 Nhân tiện, mẹ đã dùng xe của con... 28 00:01:04,730 --> 00:01:07,030 Ôi, mẹ, con gần như còn chẳng đủ xăng để đi làm nữa mất. 29 00:01:07,030 --> 00:01:08,280 Đó là lý do mẹ lấy nó. 30 00:01:08,280 --> 00:01:10,120 Mẹ đã đổ đầy bình, rửa sạch sẽ, bật chế độ đèn dầu... 31 00:01:10,120 --> 00:01:11,070 Lúc nào nó chả bật. 32 00:01:11,070 --> 00:01:13,550 Thực ra, nó đã tắt lúc mẹ đổ dầu vào. 33 00:01:15,760 --> 00:01:19,160 Bây giờ thì ngồi xuống. Mẹ lấy cho con một tách cà phê Starbucks này. 34 00:01:20,290 --> 00:01:22,080 - Gấp đôi, không béo? - Đúng thế. 35 00:01:22,080 --> 00:01:25,750 Cảm ơn. 36 00:01:27,640 --> 00:01:29,970 Ôi, chết tiệt! Violet có buổi hẹn bác sĩ sáng nay. 37 00:01:29,970 --> 00:01:32,290 Mẹ biết. Mẹ đã đảm bảo là Luke đưa con bé đến đúng giờ rồi. 38 00:01:32,290 --> 00:01:33,560 Con bé tăng được 3 pao. 39 00:01:33,560 --> 00:01:35,890 Em bé có kích thước của một quả cà chua gia truyền. 40 00:01:38,300 --> 00:01:41,130 Được rồi. Tốt. 41 00:01:42,580 --> 00:01:44,350 Vậy để con hiểu chuyện này nhé. 42 00:01:44,350 --> 00:01:47,440 Mẹ dậy vào lúc, như là, bình minh, 43 00:01:47,440 --> 00:01:49,770 rửa mặt, mặc quần áo và cho Roscoe ăn, 44 00:01:49,780 --> 00:01:51,190 đưa thằng bé đến trường, bảo trì xe của con, 45 00:01:51,190 --> 00:01:53,440 đảm bảo rằng con gái con đến gặp bác sĩ, 46 00:01:53,450 --> 00:01:56,030 và thậm chí còn chuẩn bị cho con một tách cà phê và bánh sừng trâu? 47 00:01:56,030 --> 00:01:59,170 Đó là điều tối thiểu mẹ có thể làm để đáp lại lòng vị tha của con. 48 00:01:59,170 --> 00:02:01,330 Thưởng thức đi nhé. 49 00:02:01,340 --> 00:02:03,370 Mẹ sẽ đi giặt đồ. 50 00:02:07,580 --> 00:02:10,210 Ừm... 51 00:02:14,800 --> 00:02:16,600 Sao chuyện này lại làm mình bực mình nhỉ? 52 00:02:17,070 --> 00:02:22,190 Phụ đề được thực hiện bởi Động Phim - Cave Subbing Team Hội những người yêu thích Mom CBS 53 00:02:22,190 --> 00:02:26,660 MOM Tập 10 - Bánh quế Bỉ và đặc quyền phòng tắm 54 00:02:26,660 --> 00:02:37,470 *Biên dịch: Hieuzozo* 55 00:02:37,470 --> 00:02:40,130 Nó rất kì lạ. 56 00:02:40,140 --> 00:02:42,500 Mọi thứ trong cuộc sống của tôi bây giờ đều ổn. 57 00:02:42,510 --> 00:02:44,770 Ý tôi là, nó còn hơn cả ổn. Nó, như là, tốt. 58 00:02:44,770 --> 00:02:47,590 Con tôi vui vẻ, công việc ổn định, 59 00:02:47,590 --> 00:02:48,830 mẹ tôi chuyển đến cùng, 60 00:02:48,830 --> 00:02:50,760 điều mà bạn nghĩ nó sẽ là một công thức cho thảm họa, 61 00:02:50,760 --> 00:02:53,180 nhưng nó thực sự tuyệt vời. 62 00:02:54,100 --> 00:02:56,690 Vấn đề duy nhất tôi có thể chỉ ra là... 63 00:02:58,690 --> 00:03:01,220 nó quá nhàm chán. 64 00:03:02,640 --> 00:03:06,360 Ý tôi là, trước khi tôi tỉnh táo, cuộc sống là một chuyến đi mạo hiểm! 65 00:03:06,360 --> 00:03:07,700 Ồ... 66 00:03:07,700 --> 00:03:09,500 Bạn không bao giờ biết được điều thú vị gì sẽ xảy ra. 67 00:03:09,500 --> 00:03:11,500 Hai lần tôi đã lao xe vào một hồ bơi. 68 00:03:11,500 --> 00:03:12,570 Hai lần! 69 00:03:12,570 --> 00:03:16,120 Mọi người có biết là nếu không có cửa sổ thì tôi đã chết rồi không? 70 00:03:16,120 --> 00:03:17,670 Hai lần luôn? 71 00:03:17,670 --> 00:03:20,370 Và những cơn đau dạ dày. Nhớ chứ? 72 00:03:20,380 --> 00:03:22,790 Và cái đống than đá chết tiệt đó, biết không, cái khiến bạn nốc liên tục ấy? 73 00:03:23,800 --> 00:03:27,100 Một lần tôi hỏi nhân viên y tế ông ta có muốn ăn kiêng than không. 74 00:03:27,100 --> 00:03:30,470 Cười rất to. Và sau đó tôi ói hết lên người ông ta. 75 00:03:31,940 --> 00:03:34,690 Dù sao thì, cảm ơn đã lắng nghe chia sẻ của tôi. 76 00:03:34,690 --> 00:03:37,190 Tôi nghĩ rằng có lẽ nếu tôi nói tâm sự nó ra, 77 00:03:37,190 --> 00:03:40,430 bạn sẽ ít có khả năng nhìn thấy tôi trên bản tin lúc 6:00 hơn. 78 00:03:40,430 --> 00:03:43,450 Ôi trời. Những tháng ngày đã qua. 79 00:03:46,570 --> 00:03:49,570 Đập! Nào, đập đi! 80 00:03:49,570 --> 00:03:51,770 Trượt rồi! 81 00:03:52,880 --> 00:03:54,710 - Chào mẹ. - Chào. 82 00:03:54,710 --> 00:03:55,960 Có chuyện gì vậy? 83 00:03:55,960 --> 00:03:57,830 Ồ, Roscoe muốn làm vài cú đập. 84 00:03:57,830 --> 00:03:59,830 Nhân tiện thì nó tệ lắm. 85 00:03:59,830 --> 00:04:01,630 Con biết. 86 00:04:01,630 --> 00:04:03,330 Cái này đâu ra thế? 87 00:04:03,340 --> 00:04:05,000 Có người qua đường đã ném nó đi. 88 00:04:05,000 --> 00:04:06,620 Ồ, hợp lý đấy. 89 00:04:06,620 --> 00:04:08,920 Con trai của họ hẳn là tuyệt vời. 90 00:04:09,730 --> 00:04:10,890 Bà, cố gắng chặn nè! 91 00:04:10,890 --> 00:04:12,090 Xin phép. 92 00:04:13,680 --> 00:04:16,680 Không! 93 00:04:16,680 --> 00:04:18,930 Nó cần nhiều mánh hơn là bóng rổ đấy. 94 00:04:24,020 --> 00:04:26,360 - Chào. - Chào mẹ. 95 00:04:26,360 --> 00:04:27,470 Chúng ta có quyển Kinh Thánh không? 96 00:04:27,480 --> 00:04:29,740 Ừm, chúng ta có một quyển Kinh Thánh rỗng. 97 00:04:31,160 --> 00:04:32,580 Tại sao nó lại rỗng? 98 00:04:33,830 --> 00:04:35,950 Mẹ nói nhầm đấy, chúng ta không có Kinh Thánh. 99 00:04:36,940 --> 00:04:38,420 Sao con lại muốn nó? 100 00:04:38,420 --> 00:04:40,620 Bố Luke cho là đọc nó có thể tốt cho linh hồn con. 101 00:04:40,620 --> 00:04:44,510 Thế thì con nên nói với bố Luke rằng mẹ của con nói là 102 00:04:44,710 --> 00:04:47,090 linh hồn của con có thể đá đít linh hồn ông ta đấy! 103 00:04:49,500 --> 00:04:50,630 Thôi kệ đi. 104 00:04:50,630 --> 00:04:52,220 Con sẽ mượn ở thư viện. 105 00:04:52,220 --> 00:04:54,840 Ồ, con biết không, mẹ thấy phiền đấy. 106 00:04:54,840 --> 00:04:57,270 Bố Luke đang áp đặt tôn giáo của ông ta lên con, 107 00:04:57,270 --> 00:04:59,060 điều đó hoàn toàn không thể chấp nhận được. 108 00:04:59,060 --> 00:05:00,090 Tại sao? 109 00:05:01,190 --> 00:05:02,680 Tại vì... 110 00:05:02,680 --> 00:05:04,530 đó là công việc của mẹ. 111 00:05:05,530 --> 00:05:08,250 Nhưng mẹ đâu có làm điều đó. Chúng ta không có tôn giáo. 112 00:05:08,250 --> 00:05:09,680 Chắc chắn có mà! 113 00:05:09,690 --> 00:05:12,240 Chỉ là ta ít khi làm thôi. 114 00:05:14,120 --> 00:05:16,160 Được rồi, nó là gì? 115 00:05:16,160 --> 00:05:19,210 Đó là... 116 00:05:19,210 --> 00:05:21,250 cư xử tốt với mọi người, 117 00:05:21,250 --> 00:05:23,360 vị tha với người khác, 118 00:05:23,370 --> 00:05:25,170 con biết đấy, phải có lí do. 119 00:05:27,420 --> 00:05:28,540 Thế thôi ư? 120 00:05:28,540 --> 00:05:30,670 Thế chúng ta lên thiên đường hay địa ngục? 121 00:05:30,670 --> 00:05:33,840 Thiên đường tốt, địa ngục xấu. Con còn định gì nữa? 122 00:05:34,840 --> 00:05:36,480 Có chuyện gì vậy? 123 00:05:36,480 --> 00:05:39,010 Ông bố mục sư của Luke muốn Violet đọc Kinh Thánh. 124 00:05:39,020 --> 00:05:40,060 Thì sao? 125 00:05:40,300 --> 00:05:42,380 Thì,... con bảo con bé đừng làm. 126 00:05:42,390 --> 00:05:43,100 Tại sao? 127 00:05:43,100 --> 00:05:44,370 Ý mẹ là gì, tại sao? 128 00:05:44,370 --> 00:05:46,940 Con không thích mọi người bảo nó phải làm gì. 129 00:05:46,940 --> 00:05:49,020 Thế con thì không chắc? 130 00:05:50,410 --> 00:05:53,610 Không phải mẹ nên ở ngoài làm nhục cháu trai của mình sao? 131 00:05:55,160 --> 00:05:57,870 Mẹ chỉ nghĩ là con nên để Violet đưa ra quyết định của riêng mình. 132 00:05:58,500 --> 00:06:00,370 Tại sao mẹ lại về phe nó? 133 00:06:00,370 --> 00:06:02,200 Mẹ không nuôi dạy con với bất kỳ loại tôn giáo nào. 134 00:06:02,210 --> 00:06:04,170 Và xem con thành cái gì rồi này. 135 00:06:16,130 --> 00:06:17,770 Chào, Christy đây không? 136 00:06:17,770 --> 00:06:19,270 Con bé đang tắm. Tôi có thể làm gì cho anh? 137 00:06:19,270 --> 00:06:20,300 Không sao đâu, tôi có thể đợi. 138 00:06:20,310 --> 00:06:21,520 Tốt. 139 00:06:28,310 --> 00:06:29,310 Có một điều này. 140 00:06:29,320 --> 00:06:31,230 Tôi hiện đang... 141 00:06:31,230 --> 00:06:34,120 nói thế nào nhỉ... không có nhà? 142 00:06:35,520 --> 00:06:37,040 Vô gia cư í hả? Hay nhỉ. 143 00:06:37,040 --> 00:06:39,660 Tôi không vô gia cư. Tôi có một chiếc xe tải. 144 00:06:40,610 --> 00:06:41,960 Nó vẫn còn hạn đăng kí chứ hả? 145 00:06:41,960 --> 00:06:44,250 - Không. - Anh vô gia cư rồi. 146 00:06:44,250 --> 00:06:45,910 Sao cũng được. 147 00:06:45,920 --> 00:06:48,420 Tôi đã hy vọng tôi có thể đỗ nó trong đường để xe. 148 00:06:48,420 --> 00:06:50,000 Cô biết đấy, tận dụng nguồn điện, 149 00:06:50,000 --> 00:06:51,640 sử dụng cho một số việc trong vài ngày tới. 150 00:06:51,640 --> 00:06:53,500 Để tôi nghĩ nhé... không. 151 00:06:53,510 --> 00:06:55,760 Không phải là nên hỏi qua Christy sao? 152 00:06:55,760 --> 00:06:57,260 Anh muốn tôi nói gì với con bé đây? 153 00:06:57,260 --> 00:06:59,230 Thằng chồng cũ vô dụng muốn đỗ xe của hắn trong đường để xe của con bé, 154 00:06:59,230 --> 00:07:00,810 và mông hắn trên bồn cầu con bé? 155 00:07:02,730 --> 00:07:06,430 Tôi sẽ không trình bày nó như thế. 156 00:07:06,440 --> 00:07:08,470 Ồ. Chuyện gì vậy? 157 00:07:08,470 --> 00:07:10,800 Mẹ chỉ đang giải thích cho Baxter rằng hắn không thể sống ở đây. 158 00:07:10,810 --> 00:07:14,160 Không phải ở đây. Đằng đó cơ. 159 00:07:14,160 --> 00:07:16,580 Nhưng với quyền được dùng phòng tắm. 160 00:07:16,580 --> 00:07:18,480 Mẹ nói với nó là cuộc sống của con đã quá phức tạp 161 00:07:18,480 --> 00:07:19,780 để chịu thêm bi kịch của nó rồi. 162 00:07:19,780 --> 00:07:22,370 Cảm ơn mẹ. Anh có thể ở lại. 163 00:07:24,450 --> 00:07:26,200 Cảm ơn em, Christy. 164 00:07:26,210 --> 00:07:28,540 Bonnie? Chọn một ngón đi. 165 00:07:30,660 --> 00:07:33,990 Tại sao con để kẻ thua cuộc đó sống ở đường để xe của con? 166 00:07:34,000 --> 00:07:37,630 Con định cho anh ta cái trường kỉ, nhưng thế thì mẹ sẽ vô gia cư. 167 00:07:46,010 --> 00:07:48,030 Ôi... 168 00:07:49,360 --> 00:07:52,310 Ôi, Chúa ơi, mình ghét trở thành một người mẹ tốt. 169 00:07:56,070 --> 00:07:58,900 Dậy thôi nào, mẹ làm bữa ăn sáng đây! 170 00:08:03,790 --> 00:08:05,910 "Con gái yêu, ta hy vọng con ngủ ngon. 171 00:08:05,910 --> 00:08:07,910 Ta nghĩ rằng con có thể thích có một buổi sáng Chủ Nhật yên tĩnh 172 00:08:07,910 --> 00:08:10,200 nên ta đưa Roscoe ra ngoài ăn bánh kếp rồi." 173 00:08:13,990 --> 00:08:16,200 Thực sự làm mình bực quá đấy. 174 00:08:18,670 --> 00:08:20,810 Để con mở. 175 00:08:21,760 --> 00:08:23,930 - Sẵn sàng đi chưa? - Rồi. 176 00:08:23,930 --> 00:08:25,060 Con sẽ gặp mẹ sau. 177 00:08:25,060 --> 00:08:26,710 Chờ đã. Sao ăn mặc chỉnh tề thế? 178 00:08:26,720 --> 00:08:28,550 Bọn con sẽ tới nhà thờ của bố Luke. 179 00:08:28,550 --> 00:08:30,740 Không phải ý của cháu đâu. 180 00:08:30,740 --> 00:08:32,940 Cậu lái xe được chứ? Mình đang muốn phê. 181 00:08:33,740 --> 00:08:35,020 Mẹ không... Mẹ không hiểu. 182 00:08:35,020 --> 00:08:36,360 Ý tưởng đi nhà thờ là của con à? 183 00:08:36,360 --> 00:08:37,690 Vâng, con rất tò mò. 184 00:08:37,690 --> 00:08:39,330 Ôi, thôi nào. 185 00:08:39,330 --> 00:08:41,500 Mẹ đâu có nuôi dạy con tính tò mò. 186 00:08:41,500 --> 00:08:45,170 Thư giãn đi mẹ. Con không tham gia giáo phái điên rồ nào đâu. 187 00:08:45,170 --> 00:08:46,530 Thì nó cũng... 188 00:08:50,740 --> 00:08:52,170 Không ai gọi đó là một giáo phái. 189 00:08:52,180 --> 00:08:54,580 - Mẹ chỉ lo lắng rằng... - Mẹ. 190 00:08:54,580 --> 00:08:58,100 Con biết mẹ quan tâm, con biết mẹ yêu con, 191 00:08:58,100 --> 00:09:00,300 mọi chuyện sẽ tốt đẹp thôi. 192 00:09:01,270 --> 00:09:02,550 Chúng ta đi thôi. 193 00:09:07,310 --> 00:09:09,520 Bực vãi! 194 00:09:17,370 --> 00:09:19,570 Chờ chút, anh chưa nghiêm chỉnh! 195 00:09:23,660 --> 00:09:25,620 Ồ, chào! 196 00:09:26,910 --> 00:09:28,580 Em, ừm, vừa pha cà phê. 197 00:09:28,580 --> 00:09:29,580 Anh muốn dùng không? 198 00:09:29,580 --> 00:09:31,310 Không cần, anh vừa làm rồi. 199 00:09:31,310 --> 00:09:32,910 Vào đi. 200 00:09:34,220 --> 00:09:35,500 Anh có máy pha cà phê à? 201 00:09:35,500 --> 00:09:38,000 Anh có tất cả mọi thứ. 202 00:09:38,000 --> 00:09:39,840 Muốn một miếng bánh Bỉ không? 203 00:09:39,840 --> 00:09:41,640 Em ổn. 204 00:09:46,260 --> 00:09:48,730 Ồ... Nhìn này. 205 00:09:48,730 --> 00:09:51,820 Đây là chiếc ghế xốp từ căn hộ cũ của chúng ta. 206 00:09:51,820 --> 00:09:54,130 Ừ. 207 00:09:54,140 --> 00:09:55,850 Có cả đèn chùm nữa. 208 00:09:57,810 --> 00:10:00,020 Điều đó sẽ thúc đẩy giá trị Blue Book đấy. 209 00:10:01,440 --> 00:10:03,640 Anh có mỗi loại chi cúc ngọt thôi. 210 00:10:04,450 --> 00:10:06,860 Cà phê đen là được rồi. 211 00:10:06,870 --> 00:10:08,530 Anh thấy mẹ em sáng nay. 212 00:10:08,530 --> 00:10:10,480 Giờ bà hay qua đây quá nhỉ? 213 00:10:10,490 --> 00:10:13,120 Ừ, bà sống với bọn em. 214 00:10:13,120 --> 00:10:14,170 Từ khi nào? 215 00:10:14,170 --> 00:10:15,670 Kể từ khi bà bị mất căn hộ của mình. 216 00:10:16,120 --> 00:10:19,450 Wow. Em như thể là chỗ nương tựa cho người vô gia cư nhỉ. 217 00:10:20,760 --> 00:10:22,710 Vâng. 218 00:10:22,720 --> 00:10:24,300 Hai người sống với nhau ổn chứ? 219 00:10:24,300 --> 00:10:26,020 Thực tế thì đúng thế đấy, anh biết không. 220 00:10:26,020 --> 00:10:27,740 Bà càng ngày càng tốt. 221 00:10:27,740 --> 00:10:28,840 Bọn trẻ yêu bà. 222 00:10:28,840 --> 00:10:32,040 - Em không hề nhận được lời phàn nàn nào. - Thế tốt quá. 223 00:10:32,040 --> 00:10:34,040 Vâng. 224 00:10:34,040 --> 00:10:36,610 Bọn em đang bay cùng nhau. 225 00:10:37,810 --> 00:10:41,010 Nhưng không giống một đám mây trên bầu trời. 226 00:10:41,020 --> 00:10:44,520 Anh chỉ muốn em biết là anh thực sự trân trọng 227 00:10:44,520 --> 00:10:47,820 sự giúp đỡ của em và anh không ở đây làm phức tạp cuộc sống của em đâu. 228 00:10:47,820 --> 00:10:49,260 Cảm ơn anh. 229 00:10:49,260 --> 00:10:57,550 *Biên dịch: Hieuzozo* 230 00:10:57,550 --> 00:11:02,180 *Hiệu chỉnh: Mèo Mập Mưu Mô* 231 00:11:10,360 --> 00:11:12,520 Bằng cách nào đó, tôi không biết tại sao, 232 00:11:12,530 --> 00:11:15,530 chồng cũ của tôi nghĩ rằng chúng tôi đang quay lại với nhau một lần nữa. 233 00:11:16,900 --> 00:11:18,430 Ý tôi là, ừm, tôi ngủ với anh ta... 234 00:11:18,430 --> 00:11:21,350 trong xe của anh ta... chỗ mà anh ta sống... 235 00:11:22,350 --> 00:11:23,420 trong làn để xe của tôi. 236 00:11:23,420 --> 00:11:25,620 Nhưng mà, đừng điên thế chứ. 237 00:11:25,620 --> 00:11:27,740 Tôi ly dị anh ta là có lí do cả. 238 00:11:27,740 --> 00:11:29,530 Dù sao thì, mấy ngày gần đây, 239 00:11:29,550 --> 00:11:31,260 tôi phải đỗ gần cách nhà một chút, 240 00:11:31,430 --> 00:11:33,380 và lẻn vào nhà bằng cửa sau 241 00:11:33,380 --> 00:11:37,830 để tôi không phải nhìn vào đôi mắt cún con buồn của anh ta. 242 00:11:37,840 --> 00:11:40,840 "Tối nay làm không, Christy? Làm không? 243 00:11:40,840 --> 00:11:41,890 Làm không?" 244 00:11:41,890 --> 00:11:43,140 Trời ạ! 245 00:11:46,340 --> 00:11:48,510 Chuyện là thế đó. 246 00:11:48,510 --> 00:11:49,590 Cảm ơn đã cho tôi chia sẻ. 247 00:11:50,050 --> 00:11:52,760 Nếu ai muốn ra ngoài uống cà phê sau buổi họp, cho tôi biết. 248 00:11:52,770 --> 00:11:55,350 tôi không muốn lái xe về nhà cho đến khi anh ta ngủ đâu. 249 00:12:10,700 --> 00:12:15,290 Chờ đã, mình lẻn vào sai nhà à? 250 00:12:17,340 --> 00:12:19,830 Ồ, chào! Con nghĩ sao? 251 00:12:19,830 --> 00:12:23,300 Con nghĩ là mẹ định dẫn khách vào nhà con. 252 00:12:23,300 --> 00:12:26,550 Có chuyện gì ở đây vậy? 253 00:12:26,550 --> 00:12:28,470 Mẹ mang vài đồ từ chỗ của mẹ. 254 00:12:28,470 --> 00:12:30,270 Mẹ nghĩ là mẹ đã làm căn nhà tuyệt lên. 255 00:12:30,270 --> 00:12:32,920 Ha.Mà không bàn với con trước? 256 00:12:32,920 --> 00:12:34,540 Thì mẹ muốn làm con ngạc nhiên. 257 00:12:34,540 --> 00:12:37,810 Được rồi, con ngạc nhiên đấy. 258 00:12:37,810 --> 00:12:40,050 - Đồ của con đâu? - Đừng lo về nó. 259 00:12:40,050 --> 00:12:41,980 Bây giờ thì đến đây, ngồi trên chiếc ghế này và cho mẹ biết 260 00:12:41,980 --> 00:12:43,750 không phải nó tuyệt hơn cái trước của con sao. 261 00:12:43,750 --> 00:12:46,320 Con không quan tâm nó tốt hơn hay không. Con muốn đồ nội thất của con quay lại! 262 00:12:46,320 --> 00:12:47,650 Thậm chí con không thử sao? 263 00:12:47,650 --> 00:12:48,950 Mẹ, đó không phải vấn đề. 264 00:12:48,960 --> 00:12:52,940 Mẹ không thể chỉ... Ồ, tốt hơn thật. 265 00:12:52,940 --> 00:12:55,130 Nói rồi mà. Giờ nhìn này. Nhìn bàn ăn đi. 266 00:12:55,130 --> 00:12:56,660 Nó có bộ lá gấp. Chúng ta có thể mở rộng nó 267 00:12:56,660 --> 00:12:57,950 khi chúng ta có các bữa tiệc tối. 268 00:12:57,950 --> 00:12:59,610 Từ lúc nào mà ta có bữa tiệc tối chứ? 269 00:12:59,620 --> 00:13:01,550 Chủ nhật tới. Mẹ đã mời một số người. 270 00:13:01,550 --> 00:13:03,300 Con sẽ thích họ thôi. 271 00:13:03,300 --> 00:13:06,300 Con không muốn thích họ! Con muốn đồ của mẹ biến khỏi đây, 272 00:13:06,310 --> 00:13:08,010 và con muốn đồ của con quay lại ngay! 273 00:13:08,010 --> 00:13:09,810 Được rồi, được rồi, việc gì phải bực chứ. 274 00:13:09,810 --> 00:13:13,290 Mẹ cho con của con ăn, mẹ đưa chúng đến trường, 275 00:13:13,300 --> 00:13:14,510 mẹ chơi với chúng! 276 00:13:14,520 --> 00:13:16,310 Và rồi mẹ đang mấy cái đồ nội thất tuyệt vời này đến, 277 00:13:16,320 --> 00:13:18,850 và mẹ không nghĩ là con có vấn đề với chúng sao? 278 00:13:19,900 --> 00:13:21,990 Mẹ la hét cái gì đấy? 279 00:13:21,990 --> 00:13:24,520 Bà chết tiệt của con ngoài tầm kiểm soát rồi! 280 00:13:25,940 --> 00:13:27,690 Leviticus, điều 20:9. 281 00:13:27,690 --> 00:13:31,010 "Đối với bất cứ ai mà nguyền rủa mẹ của mình thì chắc chắn sẽ bị xử tử." 282 00:13:32,250 --> 00:13:35,030 Xem mẹ làm gì này? 283 00:13:41,040 --> 00:13:45,000 Chờ một chút. 284 00:13:49,520 --> 00:13:51,630 Có chuyện gì vậy? 285 00:13:51,640 --> 00:13:53,970 Em mất nhà rồi. 286 00:13:53,970 --> 00:13:55,890 Đồng cảm đấy. 287 00:13:55,890 --> 00:13:59,060 - Vào đi - Cảm ơn. 288 00:14:00,940 --> 00:14:04,200 Anh vừa làm ca cao nóng. Muốn một ít không? 289 00:14:04,200 --> 00:14:07,180 - Anh có ca cao? - Em không có ư? 290 00:14:07,180 --> 00:14:09,350 Không. 291 00:14:10,370 --> 00:14:14,570 Anh đang nghĩ là, có lẽ tối hôm nào đấy em nghỉ, 292 00:14:14,580 --> 00:14:16,960 anh có thể đưa em đi chơi. 293 00:14:16,960 --> 00:14:18,860 Như một cuộc hẹn? 294 00:14:18,860 --> 00:14:21,250 Tại sao không? Chỉ vì anh vô gia cư và thất nghiệp 295 00:14:21,250 --> 00:14:24,380 không có nghĩa là anh không thể mời một cô gái xinh đẹp đi ăn tối. 296 00:14:25,220 --> 00:14:27,670 Thực sự là thế đó. 297 00:14:30,090 --> 00:14:34,680 Bên cạnh đó, em không chắc việc ta hẹn hò là ý hay đâu. 298 00:14:34,680 --> 00:14:37,400 Thật ư? 299 00:14:37,400 --> 00:14:39,680 Anh đã nghĩ là cái đêm mà em và anh... 300 00:14:39,680 --> 00:14:43,020 Em biết, em biết, và... Em rất xin lỗi. 301 00:14:43,020 --> 00:14:44,850 Em không nên làm điều đó. 302 00:14:44,860 --> 00:14:49,190 Chỉ là, mọi thứ gần đây quá tốt. 303 00:14:50,910 --> 00:14:54,350 Thế nên em làm rối tung nó lên bằng cách ngủ với anh? 304 00:14:56,120 --> 00:14:59,150 Đó luôn là cách phá tan cuộc sống của em trong quá khứ. 305 00:15:01,870 --> 00:15:03,870 Vậy cuộc sống của em bây giờ thế nào? 306 00:15:03,870 --> 00:15:06,070 Nó tuyệt vời. 307 00:15:06,960 --> 00:15:09,840 Thế chúng ta định làm gì với nó? 308 00:15:45,250 --> 00:15:48,000 Ôi, không. 309 00:16:20,830 --> 00:16:23,030 Ôi, thôi nào. 310 00:16:26,660 --> 00:16:29,290 ♪ Ai đó? ♪ 311 00:16:37,500 --> 00:16:39,180 Chào. 312 00:16:39,190 --> 00:16:42,350 Cảm ơn mẹ đã đưa Roscoe đến trường. 313 00:16:42,360 --> 00:16:43,810 Không vấn đề gì. 314 00:16:44,610 --> 00:16:47,310 Nó có hỏi về con và bố nó không? 315 00:16:47,310 --> 00:16:48,360 Có đó. 316 00:16:48,360 --> 00:16:49,640 Mẹ đã nói gì? 317 00:16:49,650 --> 00:16:52,310 Mẹ nói là, mặc dù bố và mẹ đã ly dị, 318 00:16:52,320 --> 00:16:54,400 họ vẫn có thể abc kiểu khỉ. 319 00:16:54,400 --> 00:16:56,230 Mẹ. 320 00:16:56,240 --> 00:16:57,700 Sao? Trẻ con thích khỉ mà. 321 00:16:57,700 --> 00:16:58,570 Mẹ. 322 00:16:58,570 --> 00:16:59,670 Mẹ đùa, đùa thôi. 323 00:16:59,670 --> 00:17:02,460 Mẹ nói với thằng bé là con và Baxter đã cắm trại. 324 00:17:02,460 --> 00:17:03,830 Nó tin không? 325 00:17:03,830 --> 00:17:05,240 Thằng bé rất đáng yêu, nhưng chúng ta phải đối mặt với nó, 326 00:17:05,250 --> 00:17:06,880 ta phải tìm trường dạy nghề thôi. 327 00:17:10,130 --> 00:17:13,800 - Thế còn Violet? - Cao đẳng cộng đồng. 328 00:17:13,800 --> 00:17:15,000 Không, ý con là... 329 00:17:15,010 --> 00:17:16,370 Mẹ biết, mẹ biết, con bé ổn, 330 00:17:16,370 --> 00:17:18,920 nó nghĩ mẹ nó là kẻ gian dâm vô đạo. 331 00:17:19,930 --> 00:17:21,830 Con không vô đạo. 332 00:17:23,980 --> 00:17:26,930 Mẹ biết không, con bắt đầu suy nghĩ 333 00:17:26,930 --> 00:17:29,370 có vẻ như con bị... 334 00:17:30,770 --> 00:17:32,940 ... rối loạn nhân cách. 335 00:17:33,770 --> 00:17:36,110 Ôi, tốt quá, con biết rồi. 336 00:17:39,500 --> 00:17:43,330 Con chỉ nghĩ rằng, con đã sống với mớ hỗn loạn quá lâu rồi, 337 00:17:43,330 --> 00:17:44,950 con không biết sống thế nào mà không có nó nữa. 338 00:17:44,950 --> 00:17:46,420 Ồ, mẹ hiểu mà. 339 00:17:46,420 --> 00:17:49,040 Dù sao thì, con xin lỗi đã gây khó khăn cho mẹ. 340 00:17:49,040 --> 00:17:50,970 Con biết là mẹ chỉ cố giúp thôi. 341 00:17:50,970 --> 00:17:53,930 Nếu chuyện đó ổn với con, mẹ sẽ tiếp tục cố gắng. 342 00:17:53,930 --> 00:17:55,830 Và con sẽ cố gắng để được như mẹ. 343 00:17:55,830 --> 00:17:57,090 - Không. - Có, 344 00:17:57,110 --> 00:17:58,550 mẹ thực sự đã làm lại được cuộc đời. 345 00:17:58,550 --> 00:17:59,880 - Không. - Có. 346 00:17:59,880 --> 00:18:01,380 Đừng có làm như con không để ý. 347 00:18:01,380 --> 00:18:02,470 Ồ, cảm ơn con, cục cưng. 348 00:18:02,470 --> 00:18:06,050 Không, cảm ơn mẹ. 349 00:18:09,980 --> 00:18:11,940 Ồ, không, 350 00:18:11,950 --> 00:18:14,760 con tự hỏi Baxter lại làm gì nữa đây. 351 00:18:30,400 --> 00:18:32,580 Chào buổi sáng. 352 00:18:41,590 --> 00:18:44,810 Đến đây. 353 00:18:48,360 --> 00:18:51,210 Này, hàng xóm, có chuyện gì thế? 354 00:18:51,210 --> 00:18:53,400 Anh sẽ không tin được đâu. 355 00:18:53,400 --> 00:18:56,680 Em đã phải bỏ ra cả ngày để viết bảo lãnh cho mẹ em. 356 00:18:56,690 --> 00:18:58,850 Ôi trời, anh rất tiếc. 357 00:18:58,860 --> 00:19:02,020 Vâng, đúng là loạn cào cào. 358 00:19:02,030 --> 00:19:05,230 Em thực sự cần chút ca cao. 359 00:19:05,230 --> 00:19:06,390 Ừm... 360 00:19:06,400 --> 00:19:08,400 Baxter, là ai thế? 361 00:19:10,700 --> 00:19:12,870 Chờ chút. 362 00:19:14,670 --> 00:19:17,840 Em quay lại lúc 10h được không nhỉ? 363 00:19:17,840 --> 00:19:19,670 Có một con đàn bà trong đó ư? 364 00:19:19,680 --> 00:19:21,210 Em nói là chúng ta không hẹn hò! 365 00:19:21,210 --> 00:19:23,260 Tôi muốn anh ra khỏi chỗ để xe của tôi ngay ! 366 00:19:23,260 --> 00:19:25,010 Ồ, có người ghen kìa? 367 00:19:25,020 --> 00:19:26,580 - Ôi. - Ngay bây giờ. 368 00:19:26,580 --> 00:19:28,850 Được rồi, được rồi. 369 00:19:30,720 --> 00:19:33,000 Chúng ta phải đi thôi. 370 00:19:35,770 --> 00:19:38,120 Ôi, thôi nào! 371 00:19:38,120 --> 00:20:09,960 Đón xem các tập tiếp theo tại: facebook.com/cavesubbingteam