1 00:00:09,680 --> 00:00:13,350 Dậy đi, Roscoe! Đến giờ tới trường rồi. 2 00:00:13,360 --> 00:00:17,620 Khẩn trương lên, Violet. Tới giờ đi siêu âm rồi. 3 00:00:18,430 --> 00:00:22,030 Xin lỗi mẹ. Phải nấu bữa sáng thôi. 4 00:00:22,030 --> 00:00:23,910 Được rồi. Mẹ dậy rồi đây. 5 00:00:23,920 --> 00:00:26,530 - Mẹ ngủ ngon không? - Có ngủ được đâu. 6 00:00:26,540 --> 00:00:28,370 - Gặp ác mộng à? - Ừ. 7 00:00:28,370 --> 00:00:29,750 Mẹ cứ mơ thấy cái ác mộng 8 00:00:29,750 --> 00:00:34,010 mẹ là cái xúc xích nóng hổi trong cái bánh kẹp. 9 00:00:34,010 --> 00:00:37,680 Ôi, Chúa ơi, lưng đau dã man. 10 00:00:37,680 --> 00:00:41,600 Ồ. Con xin lỗi, nhưng... trường kỉ là cái tốt con có rồi. 11 00:00:41,610 --> 00:00:43,580 Không, mẹ không có phàn nàn. Mẹ chỉ... wow... 12 00:00:43,590 --> 00:00:46,000 ước gì cảm nhận được tay mình. 13 00:00:46,000 --> 00:00:48,690 - Nó là chỉ là tạm thời thôi phải không? - À ừ. 14 00:00:48,690 --> 00:00:50,890 Ngay khi mẹ kiếm đủ tiền, mẹ sẽ dọn ra khỏi đây. 15 00:00:50,890 --> 00:00:53,560 Và mọi người sẽ nhớ mẹ lắm. 16 00:00:58,480 --> 00:01:01,070 Điện thoại của mẹ. 17 00:01:03,670 --> 00:01:07,490 Chắc là rơi xuống dưới đệm rồi. 18 00:01:08,490 --> 00:01:10,490 Đây, đây, đây, đây! 19 00:01:10,500 --> 00:01:12,480 - Để con... để con tìm cho. - Con làm cái gì thế? 20 00:01:12,480 --> 00:01:17,050 - Con đang giúp mẹ! - Con bị sao thế hả? 21 00:01:17,050 --> 00:01:19,290 - Tránh ra nào. - Không, không, không, không. 22 00:01:19,290 --> 00:01:21,450 Lưng mẹ bị đau. Cứ để con! 23 00:01:22,960 --> 00:01:25,630 Christy, thôi đi! 24 00:01:27,250 --> 00:01:29,430 Ôi, Chúa ơi! 25 00:01:35,270 --> 00:01:38,790 Mẹ đã phải ngủ trên cái thứ tra tấn thời trung cổ này cả tháng trời 26 00:01:38,790 --> 00:01:42,430 thế mà con không nói cho mẹ nó gấp ra thành một cái giường ư? 27 00:01:43,260 --> 00:01:44,690 Con chưa nói à? 28 00:01:46,260 --> 00:01:49,300 Chắc thế. 29 00:01:49,600 --> 00:01:52,150 A, xem này, tìm thấy điện thoại của mẹ rồi. 30 00:01:52,870 --> 00:01:54,620 Yay. 31 00:01:58,220 --> 00:02:03,600 Phụ đề được thực hiện bởi Động Phim - Cave Subbing Team Hội những người yêu thích Mom CBS 32 00:02:05,890 --> 00:02:07,850 MOM Tập 14 - Cái cũi da và vật dụng tra tấn thời trung cổ 33 00:02:07,850 --> 00:02:13,980 ~ Biên dịch: Hieuzozo ~ 34 00:02:13,980 --> 00:02:19,400 ~ Hiệu chỉnh: Mèo mập mưu mô ~ 35 00:02:19,450 --> 00:02:23,860 Con phải đi làm đây. Gặp lại mẹ sau. 36 00:02:26,760 --> 00:02:30,200 Được rồi. Tạm biệt. 37 00:02:32,700 --> 00:02:35,670 Ôi, thôi nào. Đừng cứ im lặng thế chứ. 38 00:02:35,670 --> 00:02:38,540 Con đúng là một đứa con gái đáng khinh. 39 00:02:39,410 --> 00:02:42,740 Con rút lại lời. Cứ im lặng đi. 40 00:02:43,880 --> 00:02:47,310 Nói để con biết, khi con về thì mẹ sẽ không ở đây nữa. 41 00:02:47,320 --> 00:02:49,920 - Mẹ, thôi đi. - Không. 42 00:02:49,920 --> 00:02:51,330 Con rõ ràng không muốn mẹ ở đây, 43 00:02:51,340 --> 00:02:53,920 và mẹ chắc chắn không muốn ở một nơi mà mình không được chào đón. 44 00:02:54,870 --> 00:02:57,510 Mẹ rất được chào đón mà. 45 00:02:57,510 --> 00:03:00,880 Con chỉ nghĩ rằng... trường kỉ là dành cho khách 46 00:03:00,880 --> 00:03:04,730 và giường là dành cho... hơn thế nữa. 47 00:03:04,730 --> 00:03:08,380 - Và thế thì quá khủng khiếp à? - Tất nhiên là không. 48 00:03:08,390 --> 00:03:11,520 Vâng, cảm ơn vì lòng mến khách. Mẹ sẽ ghé thăm lần sau. 49 00:03:13,160 --> 00:03:16,830 Không, con không muốn mẹ đi. Làm ơn. 50 00:03:16,830 --> 00:03:20,060 Tha thứ cho con. Ở lại đi. 51 00:03:23,330 --> 00:03:26,090 Mẹ không thể tha thứ cho con. 52 00:03:26,090 --> 00:03:28,570 Nhưng mẹ sẽ ở lại. 53 00:03:33,960 --> 00:03:36,260 Mẹ có thể tự làm được. 54 00:03:36,260 --> 00:03:39,430 Không, không, không. Đây là điều tối thiểu con có thể làm. 55 00:03:39,430 --> 00:03:41,600 Yeah, không đùa nữa. 56 00:03:44,040 --> 00:03:46,420 Mẹ chỉ hy vọng con hiểu là mẹ sẽ cần một thời gian 57 00:03:46,420 --> 00:03:50,090 để xây dựng lại niềm tin trong con, thứ mà đã hoàn toàn tan vỡ. 58 00:03:50,940 --> 00:03:52,760 Hiểu mà. 59 00:03:54,900 --> 00:03:57,820 - Điện thoại của mẹ. - Ồ, cứ bình tĩnh. Con lấy cho. 60 00:03:57,820 --> 00:03:59,950 Không, chờ đã! 61 00:03:59,950 --> 00:04:01,650 Con ở ngay đây mà. 62 00:04:01,660 --> 00:04:04,220 Không! Không! Không, không, không, không, không! 63 00:04:04,230 --> 00:04:07,040 - Cái... quái gì đây? - Ôi... 64 00:04:10,780 --> 00:04:14,050 - Mẹ nói là mẹ sạt nghiệp cơ mà! - Rất xúc động! 65 00:04:17,800 --> 00:04:21,220 Bà ấy bây giờ không thể nói chuyện. Bà ấy chuẩn bị bị đá đít đây. 66 00:04:23,630 --> 00:04:27,850 Con để mẹ chuyển đến vì mẹ không thể trả tiền thuê nhà. 67 00:04:27,850 --> 00:04:32,130 Thì nó là "không thể" và và "không muốn". 68 00:04:32,140 --> 00:04:38,260 - Vậy ra là mẹ nói dối con. - Ừm... cái ghế gập ra được này. 69 00:04:38,260 --> 00:04:40,660 Không, không, không, không, không. Chuyện xong rồi. Xưa như diễm rồi. 70 00:04:40,660 --> 00:04:43,810 Có một kẻ nói dối mới đây! 71 00:04:44,630 --> 00:04:47,130 Được rồi. Cứ lấy bất cứ cái gì con cần. 72 00:04:47,130 --> 00:04:49,870 Đừng có định mua chuộc con. 73 00:04:49,870 --> 00:04:52,090 Con chắc chứ? Chỗ đó 4000 đô đó. 74 00:04:52,960 --> 00:04:55,660 4000 đô? 75 00:04:55,660 --> 00:04:59,750 Con đã phải trả tiền mọi thứ ở đây. 76 00:04:59,750 --> 00:05:01,380 Mẹ biết. Và nó thực sự giúp mẹ tiết kiệm. 77 00:05:01,380 --> 00:05:04,170 Mẹ chỉ có 3000 đô lúc chuyển đến! 78 00:05:08,360 --> 00:05:11,440 Giờ con không thể nói chuyện với mẹ. 79 00:05:11,440 --> 00:05:15,230 Con chỉ... Wow. 80 00:05:21,020 --> 00:05:23,790 Ừm... con yêu? 81 00:05:23,790 --> 00:05:27,020 Con sẽ trả lại mẹ tiền chứ, phải không? 82 00:05:27,820 --> 00:05:30,990 Ừm, con yêu? 83 00:05:31,000 --> 00:05:34,200 Đừng để mẹ yêu giết con. 84 00:05:41,610 --> 00:05:43,110 Gì? 85 00:05:43,110 --> 00:05:45,570 Là mẹ con đây. 86 00:05:45,580 --> 00:05:49,410 Con không có mẹ. 87 00:05:52,980 --> 00:05:57,070 - Mẹ đã làm ăn sáng rồi đây. - Ồ. 88 00:05:57,070 --> 00:06:00,270 Được rồi. Cảm ơn. 89 00:06:00,270 --> 00:06:02,190 Có cà phê, cháo yến mạch, 90 00:06:02,190 --> 00:06:08,750 - bánh nướng kiểu Anh và một cốc trái cây. - Hay nhỉ. 91 00:06:09,620 --> 00:06:12,400 Vậy... chúng ta huề chứ? 92 00:06:14,250 --> 00:06:15,790 Chắc rồi. 93 00:06:16,420 --> 00:06:18,240 Con chỉ hy vọng mẹ hiểu 94 00:06:18,240 --> 00:06:22,390 con sẽ cần một thời gian để xây dựng lại niềm tin về mẹ, 95 00:06:22,400 --> 00:06:25,300 thứ mà đã hoàn toàn tan vỡ. 96 00:06:25,300 --> 00:06:27,920 Ôi, thôi nào. Con không hề muốn mẹ ở đây, 97 00:06:27,920 --> 00:06:29,690 và mẹ không cảm thấy phải trả tiền để được ở đây. 98 00:06:29,690 --> 00:06:31,850 Hãy tạm gác nó qua một bên và đi tiếp thôi. 99 00:06:34,080 --> 00:06:35,690 Con không biết. 100 00:06:35,690 --> 00:06:38,090 Còn gì mẹ chưa nói con không? 101 00:06:39,860 --> 00:06:42,900 Có thể. 102 00:06:42,930 --> 00:06:46,520 - Là? - Thật sao? Con muốn làm thế ư? 103 00:06:46,520 --> 00:06:48,350 - Đúng, con muốn làm thế. - Con sẵn sàng 104 00:06:48,360 --> 00:06:50,520 kể hết mọi chuyện con giấu mẹ chứ? 105 00:06:50,520 --> 00:06:54,060 - Ồ... - Ừ, khó khăn phải không? 106 00:06:56,030 --> 00:06:59,870 Yeah. Thì sao chứ? Cứ làm đi. 107 00:06:59,870 --> 00:07:01,770 Hãy nói hết ra đi. 108 00:07:01,770 --> 00:07:05,220 - Không hối hận chứ? - Yeah, luật ân xá. 109 00:07:05,220 --> 00:07:08,470 Được rồi. Con muốn nói trước không? 110 00:07:12,980 --> 00:07:17,680 - Con sẽ đưa mẹ 4000 đô nếu mẹ nói trước. - Ngon. 111 00:07:24,910 --> 00:07:27,490 Con có nhớ dì Jeanine của con không? 112 00:07:27,500 --> 00:07:30,660 - Vâng. - Cô ấy không thực sự là dì của con. 113 00:07:31,310 --> 00:07:34,580 Cô ấy và mẹ từng là, con biết đấy... 114 00:07:38,990 --> 00:07:41,170 Ôi, Chúa ơi. 115 00:07:42,430 --> 00:07:43,980 Mẹ từng là đồng tính à? 116 00:07:43,980 --> 00:07:47,510 Không đồng tính nhiều như kiểu kinh dị với nam giới. 117 00:07:48,350 --> 00:07:52,550 Con không tin điều đó. Dì Jeanine hay đưa con đến công viên 118 00:07:52,550 --> 00:07:56,070 và dạy con cách đánh bóng rổ và bóng chày. 119 00:07:57,040 --> 00:08:01,730 - Ồ. - Đến lượt con. 120 00:08:04,630 --> 00:08:05,950 Được rồi, wow. 121 00:08:05,950 --> 00:08:10,000 Con nghĩ chúng ta đã khởi động rồi, nhưng mẹ đã bắt đầu trước. 122 00:08:10,000 --> 00:08:12,390 Đó là điều dì ấy nói. 123 00:08:14,090 --> 00:08:16,510 Được rồi. Con nhớ rồi. 124 00:08:16,510 --> 00:08:19,550 Có nhớ đống bánh thuốc bị đánh cắp ở xe mẹ không? 125 00:08:19,550 --> 00:08:24,530 - Ừ... - Vũ hội cuối cấp tuyệt nhất trong đời. 126 00:08:26,220 --> 00:08:28,170 Con đang đùa đấy à? 127 00:08:28,170 --> 00:08:30,510 Mẹ suýt bị giết trên sa mạc vì cái đó. 128 00:08:30,510 --> 00:08:33,890 - Luật ân xá. - Có một khẩu súng dí vào đầu mẹ đấy. 129 00:08:33,890 --> 00:08:36,980 Chúng còn đào cả mộ cho mẹ nữa! 130 00:08:36,980 --> 00:08:39,880 Ồ, tệ thật. 131 00:08:40,820 --> 00:08:42,820 Con được bầu chọn là nữ hoàng vũ hội đó. 132 00:08:46,390 --> 00:08:48,160 Đến mẹ đấy. 133 00:08:52,400 --> 00:08:54,830 Được rồi, cái này lớn nè. 134 00:08:56,030 --> 00:08:58,320 Biết gì không? Đừng quan tâm, để mẹ nghĩ cái khác. 135 00:08:58,320 --> 00:09:01,420 Không, con muốn nghe cái đó. Là gì thế? 136 00:09:02,260 --> 00:09:04,370 Ừm, được rồi, 137 00:09:04,380 --> 00:09:05,910 lý do duy nhất con qua được môn đại số lớp chín 138 00:09:05,910 --> 00:09:08,290 là vì mẹ đã giúp giáo viên của con một tay đêm họp phụ huynh. 139 00:09:09,300 --> 00:09:12,650 Có cố gắng đấy. Mẹ đã kể con nghe sáng hôm sau đó rồi. 140 00:09:12,650 --> 00:09:14,680 Cái khác đi. 141 00:09:17,920 --> 00:09:20,110 Được rồi. 142 00:09:24,680 --> 00:09:29,350 - Alvin Lester Biletnikoff. - Ai vậy? 143 00:09:29,350 --> 00:09:31,950 Bố con. 144 00:09:33,790 --> 00:09:35,990 Cái gì? 145 00:09:37,420 --> 00:09:40,690 Mẹ luôn miệng nói là không biết đó là ai cơ mà. 146 00:09:40,690 --> 00:09:42,460 Nó có thể là cả tá chàng trai. 147 00:09:42,460 --> 00:09:45,210 Mẹ đã nói dối, mẹ luôn biết đó là Alvin. 148 00:09:47,050 --> 00:09:49,420 Ôi, Chúa ơi. 149 00:09:49,420 --> 00:09:53,620 Úi chà, bớt được cả gánh nặng. Được rồi, đến lượt của con. 150 00:10:02,330 --> 00:10:04,670 Mẹ giỡn mặt với con đó hả?! 151 00:10:04,680 --> 00:10:06,540 Con đã dành cả đời mình tự hỏi ông ấy là ai, 152 00:10:06,550 --> 00:10:09,760 - và mẹ biết suốt thời gian qua sao? - Bình tĩnh! 153 00:10:09,770 --> 00:10:13,870 - Chúng ta đã nhất trí về luật ân xá! - Ân xá cái con mẹ í! 154 00:10:13,870 --> 00:10:17,700 - Ân xá là gì? - Đó là khi em không nhớ được cái gì. 155 00:10:18,940 --> 00:10:21,110 Trông em con nhé. Vài giờ nữa bọn mẹ sẽ về. 156 00:10:21,110 --> 00:10:22,040 Có chuyện gì vậy? 157 00:10:22,040 --> 00:10:24,590 Không có gì, bọn mẹ phải giải quyết mấy việc lặt vặt. 158 00:10:24,600 --> 00:10:27,200 Hay ghê ha, nói dối con gái mình cơ đấy. 159 00:10:28,640 --> 00:10:31,940 ~ Biên dịch: Hieuzozo ~ 160 00:10:31,940 --> 00:10:34,570 ~ Hiệu chỉnh: Mèo mập mưu mô ~ 161 00:10:34,570 --> 00:10:36,570 Sao mẹ tìm ra ông ấy? 162 00:10:36,580 --> 00:10:42,460 Google... mẹ đã định vị bản đồ vệ tinh. Thằng khốn nạn đấy có một cái hồ bơi. 163 00:10:42,460 --> 00:10:45,630 - Con đã có thể có hồ bơi ư? - Mẹ đã có thể có hồ bơi đấy! 164 00:10:47,550 --> 00:10:49,590 Ông ấy sống ở Chico bao lâu rồi? 165 00:10:49,590 --> 00:10:51,420 - Mẹ không có rõ lắm. - Mẹ. 166 00:10:51,420 --> 00:10:54,310 17 năm rồi. Đã kết hôn, có hai con, có hai tài sản thế chấp, 167 00:10:54,310 --> 00:10:58,090 và ông ấy có trong danh sách gửi thư Scientology, nhờ mẹ đấy. 168 00:10:59,350 --> 00:11:01,510 Có vẻ như mẹ vẫn chưa xong chuyện với ông ấy. 169 00:11:01,520 --> 00:11:04,900 Ừ, nếu mà xong thì chắc mẹ ở tù luôn rồi. 170 00:11:06,070 --> 00:11:08,520 Roscoe, đến lượt em đổ rác. 171 00:11:08,520 --> 00:11:11,240 - Em sẽ làm sau. - Dừng chơi và làm ngay đi. 172 00:11:11,240 --> 00:11:13,410 Em không việc gì phải nghe chị. Chị có phải mẹ đâu. 173 00:11:13,410 --> 00:11:16,230 - Roscoe... - Để anh. 174 00:11:18,830 --> 00:11:20,730 Này. 175 00:11:20,740 --> 00:11:22,590 Nghe thấy chị em nói rồi đây: đi đổ rác đi. 176 00:11:22,590 --> 00:11:26,290 - Anh làm đi. - Wow, này cậu bé, thế không hay đâu. 177 00:11:26,290 --> 00:11:29,830 - Em cần phải thể hiện sự tôn trọng đấy. - Nhào vô. 178 00:11:29,830 --> 00:11:32,760 - Được rồi, về phòng mình đi. - Không. 179 00:11:32,760 --> 00:11:34,910 - Anh nói về phòng đi! - Luke, thoải mái đi. 180 00:11:34,920 --> 00:11:37,630 Không, thằng bé cần phải học cách tôn trọng người lớn tuổi hơn. 181 00:11:37,640 --> 00:11:42,190 Lớn tuổi hơn á? Năm phút trước anh còn làm trò đánh rắm bằng nách đấy. 182 00:11:42,190 --> 00:11:43,520 Chờ đấy. 183 00:11:45,480 --> 00:11:49,780 Đi. Vào. Phòng. Đi. 184 00:11:49,780 --> 00:11:53,950 Anh. Là. Đồ. Điên. 185 00:11:54,790 --> 00:11:58,820 - Muốn ăn đòn hả? - Anh muốn bị đá "trym" hả? 186 00:12:01,160 --> 00:12:03,330 Đứa trẻ này là ai thế? 187 00:12:04,910 --> 00:12:08,280 - Vậy ông ấy làm nghề gì? - Ông ấy sở hữu một cửa hàng chăm sóc cơ thể. 188 00:12:08,280 --> 00:12:13,170 - Thật ư, và ông ấy có một cái hồ bơi? - Thư giãn đi, đó chỉ là bề ngoài thôi. 189 00:12:13,170 --> 00:12:16,120 - Muốn xem ảnh ông ấy không? - Vâng. 190 00:12:19,060 --> 00:12:22,350 - Ông ấy là người Trung Quốc à? - Ồ, xin lỗi, 191 00:12:22,350 --> 00:12:27,110 đó chỉ bạn mẹ, con biết đấy, đối tác làm ăn. 192 00:12:27,400 --> 00:12:30,440 Được rồi. Ông ấy đây. 193 00:12:30,440 --> 00:12:31,490 Đây là bố con. 194 00:12:31,490 --> 00:12:33,970 Cái quái gì thế? 195 00:12:33,980 --> 00:12:37,410 Hình như con vừa giết một con chuột túi. Không, nó tỉnh dậy rồi! 196 00:12:39,330 --> 00:12:44,870 Được rồi, chờ chút trước khi con... lại sát hại lần nữa. 197 00:12:50,160 --> 00:12:52,340 Wow. 198 00:12:53,880 --> 00:12:55,880 Con trông chả giống ông ấy gì cả. 199 00:12:55,880 --> 00:12:58,000 Thì giống một nửa mà. 200 00:12:58,830 --> 00:13:02,100 Ôi, bố ơi. 201 00:13:05,270 --> 00:13:07,310 Thằng nhóc ngốc nghếch không ăn à? 202 00:13:07,310 --> 00:13:08,940 Nó không phải thằng ngốc, và nó không ra 203 00:13:08,940 --> 00:13:11,060 khỏi phòng vì nó nghĩ rằng anh là một thằng ngốc. 204 00:13:11,060 --> 00:13:15,680 Không ăn thì thôi. Có lẽ ta cũng nên tét mông nó. 205 00:13:15,680 --> 00:13:18,650 Anh đang đùa đấy à? Đó là cách anh định nuôi dạy con chúng mình à? 206 00:13:18,650 --> 00:13:23,210 Này, cái mông này đã ăn đập nhiều lần và nó trở nên tốt hơn đấy. 207 00:13:23,210 --> 00:13:27,230 - Chúng ta có một vấn đề rồi đây. - Anh đồng ý. 208 00:13:27,830 --> 00:13:29,730 Vấn đề gì cơ? 209 00:13:29,730 --> 00:13:33,000 Em đã định sẽ nuôi con chúng ta với sự kiên nhẫn và sự thấu hiểu. 210 00:13:33,000 --> 00:13:34,970 Em đâu có được nuôi dạy như thế. 211 00:13:34,970 --> 00:13:38,240 Chính xác... Em muốn làm tốt hơn, em muốn phá vỡ vòng tuần hoàn. 212 00:13:38,240 --> 00:13:43,030 Wow. Quả là tham vọng. 213 00:13:44,230 --> 00:13:48,600 Sao chúng ta không bắt đầu ngay bây giờ? Đi nói chuyện với Roscoe, giữ cho hòa bình đi. 214 00:13:48,600 --> 00:13:51,520 Nó đe dọa "cậu bé" của anh! 215 00:13:51,520 --> 00:13:54,100 Vì em đi. 216 00:13:57,940 --> 00:13:59,410 Được rồi. 217 00:14:03,150 --> 00:14:07,500 Đừng lo lắng. Mẹ xử lí được. 218 00:14:10,910 --> 00:14:14,420 Trông có vẻ như bố con có một cơ ngơi tốt đấy. 219 00:14:16,060 --> 00:14:18,130 Đúng như mẹ nói đấy. 220 00:14:18,130 --> 00:14:20,850 Thật là chu đáo. Con thích ông ấy. 221 00:14:22,080 --> 00:14:24,270 Vậy, kế hoạch là gì? 222 00:14:25,100 --> 00:14:28,720 Tôi không chắc nữa. Tim con đập thình thịch đây. 223 00:14:28,720 --> 00:14:30,590 Sao mẹ không kể cho con? 224 00:14:30,590 --> 00:14:33,140 Tại sao mẹ lại giả vờ ông ấy là kẻ vô danh nào đó? 225 00:14:33,150 --> 00:14:36,720 Mẹ không... bởi vì mẹ... 226 00:14:36,720 --> 00:14:39,430 nghĩ như thế sẽ... tốt hơn so với sự thật. 227 00:14:39,430 --> 00:14:42,490 Cảm ơn vì quyết định thay con. 228 00:14:45,540 --> 00:14:49,660 Được rồi. Cơ hội cuối cùng. 229 00:14:49,660 --> 00:14:52,800 Con sẽ qua đó và lắng nghe phần chuyện của ông ấy. 230 00:14:52,800 --> 00:14:55,470 Mẹ có chắc là không muốn kể phần của mẹ trước không? 231 00:14:57,590 --> 00:14:59,790 Ừm... 232 00:15:00,570 --> 00:15:04,260 Ừm... được rồi. 233 00:15:04,260 --> 00:15:06,260 Ừm... 234 00:15:06,260 --> 00:15:09,260 Lúc đấy mẹ 16. 235 00:15:09,260 --> 00:15:11,850 Mẹ sống với cặp cha mẹ nuôi thứ 5, 236 00:15:11,850 --> 00:15:14,270 và mẹ cảm thấy mẹ đã mất sự ủng hộ của họ. 237 00:15:14,270 --> 00:15:18,520 Có lẽ nó liên quan đến chiếc TV Trinitron bị mất tích. 238 00:15:19,990 --> 00:15:22,640 Dù sao thì, mẹ gặp cha con ngay sau đó. 239 00:15:22,640 --> 00:15:26,700 Thời điểm thích hợp. Mẹ thì sắp bị chuyển đi, ông ấy thì có nhà xe di dộng. 240 00:15:26,700 --> 00:15:31,330 - Vậy nó không phải tình một đêm đúng không? - Không. Không. 241 00:15:32,170 --> 00:15:33,920 Bọn mẹ yêu nhau. 242 00:15:33,920 --> 00:15:36,090 Sống với nhau hai năm trước khi mẹ có thai. 243 00:15:36,890 --> 00:15:39,680 Wow. 244 00:15:39,680 --> 00:15:43,580 Yeah. Ông ấy rất vui mừng khi sắp trở thành bố. 245 00:15:43,580 --> 00:15:45,850 Ông ấy đem đến cho mẹ sữa lắc dâu hàng ngày. 246 00:15:45,850 --> 00:15:47,970 Ông ấy đóng cho con một cái cũi bằng da. 247 00:15:47,970 --> 00:15:51,220 Và sau đó, con làm bọn mẹ ngạc nhiên mấy tuần đầu 248 00:15:51,220 --> 00:15:53,140 ở... buổi biểu diễn Blue Oyster Cult. 249 00:15:53,140 --> 00:15:56,560 Mẹ đánh rơi ly nước ngay giữa bài "Don't Fear the Reaper." 250 00:15:56,560 --> 00:16:00,510 - Con chưa bao giờ thích bài đó. - Ừ, dễ hiểu mà. 251 00:16:00,520 --> 00:16:04,190 Con bị mắc kẹt trong xương chậu của mẹ lần đầu tiên con nghe nó. 252 00:16:04,520 --> 00:16:06,650 Và sau đó, ông ấy vội vã đưa mẹ đến bệnh viện, 253 00:16:06,660 --> 00:16:09,490 nhờ cái đầu to của con mà mẹ phải mổ. 254 00:16:09,490 --> 00:16:11,570 Nhưng khi nó kết thúc, 255 00:16:11,580 --> 00:16:15,880 con ra đời, bé gái xinh đẹp của chúng ta. 256 00:16:20,200 --> 00:16:22,890 Tất cả nghe thật tuyệt vời. 257 00:16:23,970 --> 00:16:27,390 - Chuyện gì đã xảy ra? - Mẹ... 258 00:16:27,390 --> 00:16:29,730 Ông ấy hoảng sợ, mẹ đoán thế. Mẹ... 259 00:16:31,560 --> 00:16:35,680 Mẹ đã đợi ở bệnh viện hai ngày liền, nhưng ông ấy không hề quay lại. 260 00:16:35,680 --> 00:16:41,550 - Ông ấy bỏ mặc mẹ ở đó ư? - Chúng ta. Ông ấy bỏ chúng ta lại. 261 00:16:43,060 --> 00:16:45,240 Phải rồi. 262 00:16:47,390 --> 00:16:51,100 Mẹ được xuất viện đêm Giáng sinh. 263 00:16:51,230 --> 00:16:54,070 Mẹ vẫn nhớ cái lúc ngồi trên chiếc xe buýt 264 00:16:54,070 --> 00:16:57,400 với con trong vòng tay, không biết đi đâu. 265 00:16:58,240 --> 00:17:02,430 - Ôi, chết tiệt. - Cái gì? 266 00:17:02,430 --> 00:17:05,930 Con không thích lúc mẹ trở thành một con người thật có cảm xúc. 267 00:17:07,880 --> 00:17:10,680 Xin lỗi. Mẹ cũng không thích thế đâu. 268 00:17:12,850 --> 00:17:16,860 Giờ con chẳng biết con sẽ ôm hay giết ông ấy nữa đây. 269 00:17:16,860 --> 00:17:20,060 Mẹ không muốn ảnh hưởng đến con theo cách nào cả, nhưng... 270 00:17:20,060 --> 00:17:24,460 Mẹ, cất đi, làm ơn! Không! 271 00:17:24,470 --> 00:17:26,120 Mẹ! 272 00:17:31,370 --> 00:17:34,610 Được rồi, quý cô, tôi giúp gì được cô? 273 00:17:34,610 --> 00:17:36,630 Ồ, xin chào. 274 00:17:38,700 --> 00:17:42,800 - Tôi là Christy. - Được rồi. 275 00:17:44,620 --> 00:17:47,090 Ồ xem này, chúng ta cao bằng nhau. 276 00:17:47,090 --> 00:17:51,390 Được rồi. Chỉ đến để xúc phạm tôi phải không? 277 00:17:51,390 --> 00:17:53,890 Không, không, không, không. 278 00:17:54,680 --> 00:17:58,430 Tôi chỉ muốn nói với ông rằng... 279 00:18:00,570 --> 00:18:06,240 Xe của tôi. Tôi đã suy nghĩ nên sơn nó. 280 00:18:06,240 --> 00:18:08,740 Chúng ta có thể làm điều đó. Xe loại gì? 281 00:18:08,740 --> 00:18:13,710 Đó là chiếc '91 Jetta ở đó. 282 00:18:13,720 --> 00:18:16,670 Hy vọng cô định sơn nó màu nâu, 283 00:18:16,670 --> 00:18:20,370 bởi nó trông như một cục phân đáng yêu vậy. 284 00:18:20,370 --> 00:18:21,850 Ông nghĩ thế sao? 285 00:18:21,860 --> 00:18:24,210 Yeah, lời khuyên của tôi là, đừng lãng phí tiền của cô. 286 00:18:25,040 --> 00:18:30,260 Ồ. Được rồi. Tôi đánh giá cao vì ông đã thành thật. 287 00:18:30,270 --> 00:18:33,350 Tôi không định làm tới mức đó đâu. 288 00:18:35,940 --> 00:18:40,560 Được rồi, tốt, cảm ơn vì đã dành thời gian cho tôi. 289 00:18:40,560 --> 00:18:41,690 Không vấn đề gì. 290 00:18:43,810 --> 00:18:48,360 - Ồ, gia đình hạnh phúc thật. - Ồ, cảm ơn cô. 291 00:18:48,370 --> 00:18:51,400 Yeah, con trai cả của tôi vừa trở về từ Afghanistan, 292 00:18:51,400 --> 00:18:56,740 còn thằng em là DJ hay gì đấy. 293 00:18:56,740 --> 00:18:58,320 Tôi thực sự không hiểu lắm. 294 00:18:58,330 --> 00:19:01,030 Đối với tôi, nó chỉ giống thằng ngốc chơi mấy bản thu âm thôi. 295 00:19:02,360 --> 00:19:05,080 Nhưng tôi chắc chắn là tôi cũng từng làm mấy điều ngớ ngẩn khi ở tuổi đấy. 296 00:19:05,080 --> 00:19:07,130 Như là gì? 297 00:19:08,370 --> 00:19:10,970 Như là... không phải việc của cô. 298 00:19:11,970 --> 00:19:15,390 Đúng rồi. Xin lỗi. 299 00:19:15,390 --> 00:19:17,760 Không sao. Và nghe này, nếu cô kiếm được xe mới 300 00:19:17,760 --> 00:19:20,100 ở thế kỉ này, cô biết tìm tôi ở đâu rồi đấy. 301 00:19:20,100 --> 00:19:24,820 - Chắc chắn rồi. - Được rồi. Đến lúc đi rồi. 302 00:19:42,520 --> 00:19:47,890 - Con ổn chứ? - Không hẳn. 303 00:19:47,890 --> 00:19:54,280 - Sao con không nói cho ông ấy? - Con không biết. Con nghẹn ngào. 304 00:19:54,280 --> 00:19:59,430 - Con nghĩ sao về ông ấy? - Có vẻ như là một người cha tốt. 305 00:20:01,270 --> 00:20:03,150 Ý con là, con muốn hét vào mặt ông ấy 306 00:20:03,150 --> 00:20:06,870 vì đã bỏ rơi chúng ta, nhưng... vấn đề là gì chứ? 307 00:20:06,880 --> 00:20:09,740 Chúng ta ổn mà không cần ông ấy. 308 00:20:15,450 --> 00:20:17,170 Ôi. 309 00:20:19,500 --> 00:20:24,260 - Chưa bao giờ yêu con nhiều như thế này. - Con cũng thế. 310 00:20:27,650 --> 00:20:30,960 Con biết không, còn một điều nữa mà mẹ giấu con 311 00:20:30,970 --> 00:20:32,900 con có lẽ nên biết. 312 00:20:33,500 --> 00:20:35,350 Được rồi. 313 00:20:36,620 --> 00:20:39,520 Con già hơn hai tuổi so với con nghĩ. 314 00:20:39,520 --> 00:20:42,880 Luật ân xá! 315 00:20:42,880 --> 00:20:44,880 Đón xem các tập tiếp theo tại: facebook.com/cavesubbingteam