1 00:00:06,200 --> 00:00:09,840 MỘT BỘ PHIM CỦA NETFLIX 2 00:00:20,120 --> 00:00:22,080 Tôi e là đúng thế. 3 00:00:22,160 --> 00:00:24,680 Hoàng tử Điện hạ đang rất chật vật. 4 00:00:25,320 --> 00:00:29,440 Dù việc Nữ hoàng mong muốn con trai cả của mình, người thừa kế ngai vị 5 00:00:29,520 --> 00:00:31,680 học trường bình thường là đáng khen, 6 00:00:32,400 --> 00:00:35,360 và chúng tôi rất mừng khi Hoàng tử học ở Cheam... 7 00:00:37,880 --> 00:00:42,160 chúng ta không nên tự lừa dối rằng việc đó hoàn toàn thành công. 8 00:00:45,160 --> 00:00:46,320 Cảm ơn Người. 9 00:00:47,520 --> 00:00:50,840 Báo chí đưa tin về Hoàng tử gần như hàng ngày. 10 00:00:51,600 --> 00:00:54,120 Những học sinh khác đọc về ngài trên báo. 11 00:00:54,760 --> 00:00:56,720 Chúng thấy các vệ sĩcủa ngài. 12 00:00:57,320 --> 00:00:59,520 Chúng tôi đã làm những gì có thể, nhưng... 13 00:00:59,880 --> 00:01:01,640 con trai tuổi đó rất ác. 14 00:01:03,400 --> 00:01:07,960 Sự thật là, Hoàng tử Điện hạ khác biệt. 15 00:01:08,040 --> 00:01:09,800 Và không phải chỉ vì 16 00:01:09,880 --> 00:01:12,040 thân phận của ngài, của cha mẹ ngài. 17 00:01:13,080 --> 00:01:16,600 Ngài nhút nhát một cách kỳ lạ. Rất nhạy cảm. 18 00:01:19,240 --> 00:01:20,240 Rất tinh tế. 19 00:01:21,760 --> 00:01:26,240 Vậy nên, nếu Nữ hoàng hỏi theo ý kiến chuyên môn của tôi, rằng 20 00:01:26,320 --> 00:01:27,960 ngài nên học tiếp ở đâu... 21 00:01:29,360 --> 00:01:30,480 Đúng, mời ông. 22 00:01:31,480 --> 00:01:35,760 Tôi sẽ chọn trường Eton, ở đó Nữ hoàng có giải pháp hoàn hảo. 23 00:01:35,840 --> 00:01:37,680 Ngay gần nhà Nữ hoàng. 24 00:01:40,600 --> 00:01:42,640 Nhìn kìa, Charles! 25 00:01:42,720 --> 00:01:45,640 Nhìn kìa, con sẽ ở gần chúng ta hơn rất nhiều. 26 00:01:45,720 --> 00:01:50,120 Vào cuối tuần, con có thể chạy lên đồi và con sẽ gặp cả nhà. 27 00:01:50,200 --> 00:01:51,680 Ngủ ở giường con. 28 00:01:53,160 --> 00:01:57,200 Mẹ phải hỏi ý bố, nhưng mẹ chắc bố sẽ đồng ý thôi. 29 00:02:00,920 --> 00:02:02,240 Ông Dickie thân mến. 30 00:02:02,320 --> 00:02:06,760 Mẹ nói rằng mẹ đã chọn trường Eton để cháu theo học khi lên cấp. 31 00:02:07,200 --> 00:02:11,240 Cháu phải nói cháu rất nhẹ nhõm và thấy rất háo hức. 32 00:02:11,840 --> 00:02:14,000 Đi học ở Eton hợp lý hơn nhiều. 33 00:02:14,520 --> 00:02:17,160 Có phải ông từng học ở đó không? 34 00:02:17,240 --> 00:02:19,040 Ông chưa hề học ở Eton. 35 00:02:19,120 --> 00:02:23,400 Ông đã bị tra tấn bởi chương trình học tại gia cực kỳ nhàm chán, 36 00:02:23,480 --> 00:02:25,840 rồi ông học Đại học Hải quân ở Osborne. 37 00:02:25,920 --> 00:02:29,520 Vậy nên ông rất ghen tị về Eton. 38 00:02:30,320 --> 00:02:32,680 Cháu sẽ rất vui khi ở đó. 39 00:02:32,760 --> 00:02:36,960 Và ông xin đề nghị cháu đi gặp Arthur Cunningham, 40 00:02:37,040 --> 00:02:40,840 thợ may cả của hiệu may tốt nhất phố Savile Row? 41 00:02:40,920 --> 00:02:43,680 - Thưa ngài. - Nút cà vạt hai nếp đấy à? 42 00:02:43,760 --> 00:02:45,600 - Vâng. - Còn được biết đến là? 43 00:02:45,680 --> 00:02:48,160 - Nút cà vạt Eton. - Nút cà vạt Eton. 44 00:02:48,240 --> 00:02:49,400 Và bấm măng sét đi. 45 00:02:49,480 --> 00:02:51,760 Tôi nghĩ bóp vai cao hơn một chút. 46 00:02:51,840 --> 00:02:53,240 Vâng. Tầm sáu milimet. 47 00:02:54,240 --> 00:03:00,840 Và ta chỉnh mũ bằng ngón cái. 48 00:03:01,520 --> 00:03:03,000 Bộ vest Eton. 49 00:03:04,600 --> 00:03:06,520 - Cỡ lớn hơn là gì? - Cỡ năm ạ. 50 00:03:06,600 --> 00:03:07,760 Cỡ năm? 51 00:03:07,840 --> 00:03:08,920 - Cỡ năm. - Cỡ năm. 52 00:03:09,920 --> 00:03:11,320 Màu trắng. 53 00:03:14,080 --> 00:03:15,280 Hít vào đi. 54 00:03:18,200 --> 00:03:19,360 Tốt. 55 00:03:23,480 --> 00:03:24,640 Cảm ơn. 56 00:03:24,720 --> 00:03:27,960 - Nó làm cháu thấy phấn chấn lên không? - Có ạ! 57 00:03:28,040 --> 00:03:29,440 Nét chấm phá cuối cùng. 58 00:03:31,000 --> 00:03:32,560 Đúng rồi! 59 00:03:38,880 --> 00:04:36,880 Vietsub: Đậu Hải Hà | Blog Đào Lê Minh facebook.com/KenhCuaDaoLeMinh 60 00:04:36,880 --> 00:04:40,880 HOÀNG QUYỀN 61 00:04:40,880 --> 00:04:44,600 Phần 2 Tập 9 TRƯỞNG NAM 62 00:05:05,360 --> 00:05:06,520 Xin chúc mừng ngài! 63 00:05:13,200 --> 00:05:14,760 - Giỏi lắm! - Cảm ơn em! 64 00:05:14,840 --> 00:05:18,600 Bọn anh thắng nhờ nửa hải lý, cách nói suýt soát của thủy thủ. 65 00:05:19,360 --> 00:05:22,600 - Suýt soát! Trán anh sạm hết rồi. - Em nên nhìn chân anh. 66 00:05:23,000 --> 00:05:25,560 - Cảm ơn! - Đúng là bọn anh xuất phát khá trễ. 67 00:05:25,640 --> 00:05:28,000 Nhưng đã chạy rất nhanh ở mốc cuối. 68 00:05:28,080 --> 00:05:31,080 Là thuật ngữ của thủy thủ để chỉ "furlock" cuối cùng. 69 00:05:31,880 --> 00:05:33,120 Đơn vị furlong chứ! 70 00:05:36,760 --> 00:05:39,160 Sau bữa tối, anh nên gặp Charles. 71 00:05:39,240 --> 00:05:41,200 Để khoe cái cúp với nó à? Ý hay. 72 00:05:41,280 --> 00:05:43,680 Không. Để khen đồng phục của nó. 73 00:05:43,760 --> 00:05:45,920 - Đồng phục gì? - Đồng phục Eton. 74 00:05:46,000 --> 00:05:48,440 Em nói gì vậy? Charles sẽ học ở Gordonstoun. 75 00:05:48,520 --> 00:05:50,640 - Không cần thiết. - Có chứ. 76 00:05:50,720 --> 00:05:54,360 - Đừng chắc như đinh đóng cột. - Lấy búa đi để anh đóng nó vào. 77 00:05:54,440 --> 00:05:56,480 - Philip. - Gordonstoun hợp với nó. 78 00:05:56,560 --> 00:05:59,920 Ngôi trường đã tạo nên anh và nó có thể tạo nên Charles. 79 00:06:00,000 --> 00:06:01,800 Nó sẽ chả học được gì ở Eton. 80 00:06:01,880 --> 00:06:04,040 Nó có thể trụ lại hoặc trưởng thành. 81 00:06:04,120 --> 00:06:06,200 Hoặc nó có thể thành một kẻ ẻo lả, 82 00:06:06,280 --> 00:06:09,280 được cưng chiều như những quý tộc Anh còn lại. 83 00:06:09,960 --> 00:06:13,280 Thưa Nữ hoàng, thưa Hoàng tế Điện hạ. 84 00:06:13,360 --> 00:06:15,280 Dickie nghĩ Eton hợp với nó. 85 00:06:15,360 --> 00:06:18,000 - Dickie đâu can hệ gì. - Cậu rất thương nó. 86 00:06:18,080 --> 00:06:19,800 - Bạn qua thư đấy. - Từ bao giờ? 87 00:06:19,880 --> 00:06:22,560 - Khi cậu biết Charles buồn. - Cậu đừng lo thừa. 88 00:06:22,640 --> 00:06:24,360 Dickie hay lo việc bao đồng. 89 00:06:24,440 --> 00:06:27,040 Ta sẽ phản bội con trai ta nếu để Eton có nó. 90 00:06:27,120 --> 00:06:30,720 Nó sẽ học ở Gordonstoun, không bàn cãi nữa. 91 00:06:30,800 --> 00:06:32,960 Được thôi, nếu anh muốn thế tới vậy. 92 00:06:33,040 --> 00:06:35,400 - Đúng. - Ta sẽ trả lại đồng phục. 93 00:06:35,480 --> 00:06:39,560 - Em đốt hết cũng được, anh mặc kệ. - Nhưng anh đi mà nói với Charles. 94 00:06:40,360 --> 00:06:42,800 - Được thôi. - Cảm ơn anh, James. 95 00:06:44,160 --> 00:06:47,960 Con thích Scotland, nhưng không phải nó rất xa nhà sao? 96 00:06:48,040 --> 00:06:50,080 - Không. - Và sẽ rất bất tiện 97 00:06:50,160 --> 00:06:53,960 - nếu bố tới thăm con ở đó? - Không. Không hề. 98 00:06:54,040 --> 00:06:58,720 Bố đã quyết định sẽ ưu đãi đặc biệt cho con, là đích thân chở con bay tới đó. 99 00:06:59,640 --> 00:07:01,800 Nhưng bố sẽ không nói dối con. 100 00:07:03,000 --> 00:07:07,120 Khi nghe nói bố sẽ học ở Gordonstoun, bố cảm thấy giống y con bây giờ. 101 00:07:07,200 --> 00:07:08,600 Rất buồn bực. 102 00:07:08,680 --> 00:07:11,880 Bố muốn ở nhà bên chị gái yêu quý của bố. 103 00:07:12,640 --> 00:07:14,480 Bố muốn con đường dễ dàng hơn. 104 00:07:14,560 --> 00:07:18,200 Nhưng, để trưởng thành được, 105 00:07:18,280 --> 00:07:21,400 con cần tránh xa những thứ vớ vẩn này. 106 00:07:23,720 --> 00:07:26,080 Con muốn bố nói một bí mật lớn không? 107 00:07:26,160 --> 00:07:27,160 Vâng. 108 00:07:27,520 --> 00:07:32,600 Đây...không phải thế giới thật. 109 00:07:40,160 --> 00:07:42,120 John. Bỏ hết đống đó đi. 110 00:07:43,280 --> 00:07:46,920 Con có thể mặc áo cũ của bố. Đồng phục chả thay đổi tí nào. 111 00:07:47,000 --> 00:07:48,400 Chui đầu qua đi. 112 00:07:48,480 --> 00:07:50,120 Đó là bài học đầu tiên. 113 00:07:50,200 --> 00:07:53,960 Con người ta không phải những đồ ta mặc hoặc những thứ lấp lánh. 114 00:07:54,040 --> 00:07:56,000 Tâm hồn mới là cái định nghĩa ta. 115 00:07:56,720 --> 00:07:57,800 Ở đây. 116 00:08:06,240 --> 00:08:07,280 Philip? 117 00:08:08,760 --> 00:08:09,760 Philip? 118 00:08:29,200 --> 00:08:31,240 LÂU ĐÀI WOLFSGARTEN, ĐỨC, 1934 119 00:08:31,320 --> 00:08:33,000 - Sẵn sàng chưa? - Sẵn sàng rồi! 120 00:08:33,080 --> 00:08:36,480 Em thật sự định đưa cậu ấy tới trường với bộ tang phục đó? 121 00:08:36,559 --> 00:08:37,720 Dĩ nhiên rồi. 122 00:08:37,799 --> 00:08:40,039 Phòng hờ điều không thể tránh khỏi. 123 00:08:40,799 --> 00:08:43,600 Nếu bọn em hạ cánh an toàn, em sẽ thay áo. 124 00:08:45,320 --> 00:08:46,680 Đó là chị em! 125 00:08:51,840 --> 00:08:53,000 Gặp sau nhé! 126 00:09:06,480 --> 00:09:07,920 Ừ, tôi là người Hy Lạp. 127 00:09:12,320 --> 00:09:15,120 Đi nào. Làm thủ tục cho xong đi. 128 00:09:30,840 --> 00:09:32,560 Tại sao chúng ta phải làm vậy à? 129 00:09:32,640 --> 00:09:36,400 Chị ghét bay máy bay. Lẽ ra ta nên đi tàu hỏa. 130 00:09:45,720 --> 00:09:47,920 Đưa tay cho em. 131 00:09:49,720 --> 00:09:53,520 Không sao đâu. Nhìn em này. Ổn cả mà. Là không khí thôi. 132 00:09:54,280 --> 00:09:55,160 Phải. 133 00:10:04,480 --> 00:10:07,040 - Đẹp quá đi! - Lạnh cóng đây này! 134 00:10:07,120 --> 00:10:09,040 Sao em không thể ở lại Đức... 135 00:10:09,840 --> 00:10:11,200 và đi học ở đó? 136 00:10:11,280 --> 00:10:16,360 Vì bố nghĩ em được dạy dỗ bởi một thiên tài là việc rất quan trọng. 137 00:10:17,560 --> 00:10:21,120 Và vì Tiến sĩ Hahn là người Do Thái, ở lại Đức là không thể. 138 00:10:22,000 --> 00:10:25,880 Được thôi. Nhưng sao vị thiên tài đó lại chọn Scotland? 139 00:10:52,840 --> 00:10:54,360 Chào Hoàng tử Điện hạ. 140 00:10:55,280 --> 00:10:57,760 - Ai vậy? - Người nước ngoài. 141 00:10:58,600 --> 00:11:00,480 - Tên cậu là gì? - Philip. 142 00:11:01,480 --> 00:11:02,680 Philip gì? 143 00:11:03,760 --> 00:11:05,280 Chỉ là Philip thôi. 144 00:11:05,360 --> 00:11:07,080 Này. Làm việc tiếp đi. 145 00:11:08,920 --> 00:11:11,240 Philip! Đi nào! 146 00:11:30,480 --> 00:11:32,400 Ngày đáng nhớ ở sân bay Luân Đôn, 147 00:11:32,480 --> 00:11:35,120 Công tước xứ Edinburgh làm Hoàng tử Charles bất ngờ 148 00:11:35,200 --> 00:11:37,440 khi quyết định sẽ chở ngài tới trường. 149 00:11:37,520 --> 00:11:39,640 Đây thật sự là cách đi học hiện đại! 150 00:11:39,720 --> 00:11:42,200 Bằng máy bay, do chính cha mình lái, 151 00:11:42,280 --> 00:11:45,440 vào ngày quan trọng nhất của vị vua tương lai của ta! 152 00:12:00,520 --> 00:12:02,000 - Chào mừng! - Tiến sĩ Hahn. 153 00:12:02,080 --> 00:12:04,440 - Chào mừng về nhà. - Về nhà thật thích. 154 00:12:05,360 --> 00:12:07,240 Thầy Tennant là trưởng khóa này. 155 00:12:07,320 --> 00:12:09,440 - Chào Điện hạ. - Rất hân hạnh. 156 00:12:10,320 --> 00:12:12,160 - Chào các cháu! - Chào ngài ạ. 157 00:12:14,320 --> 00:12:17,200 - Chào mừng Hoàng tử. - Cảm ơn thầy. 158 00:12:17,680 --> 00:12:20,280 Ngôi trường này chảy trong huyết mạch cha trò. 159 00:12:20,360 --> 00:12:22,440 Một trong những học sinh đầu tiên. 160 00:12:22,520 --> 00:12:26,280 - Ngài ấy đã giúp xây nên nơi này. - Đúng, bố đã xây bức tường kia. 161 00:12:26,360 --> 00:12:29,200 Vâng. Vài thứ đã thay đổi so với thời cha trò. 162 00:12:30,000 --> 00:12:31,920 Những điều quan trọng vẫn thế. 163 00:12:32,000 --> 00:12:34,600 Các nguyên tắc vẫn y như cũ. 164 00:12:34,680 --> 00:12:37,960 - Tốt. Các thầy chưa mềm mỏng đi. - Không hề! 165 00:12:38,040 --> 00:12:40,760 Tôi không muốn nó bị bảo bọc ở một nơi xa xỉ. 166 00:12:46,000 --> 00:12:47,560 - Lối này, Hoàng tử! - Xin hỏi! 167 00:12:47,640 --> 00:12:48,640 - Thưa ngài! - Thưa! 168 00:12:48,720 --> 00:12:51,760 - Ngài sẵn sàng chịu khổ chứ? - Cảm giác khi xa nhà? 169 00:12:52,440 --> 00:12:53,560 Rồi. Tốt. Cảm ơn. 170 00:12:53,640 --> 00:12:55,440 Việc này tốt cho Hoàng tử chứ? 171 00:12:55,520 --> 00:12:57,080 Trường này phù hợp không? 172 00:13:00,080 --> 00:13:04,360 Đây là kí túc xá của cha trò. Thậm chí trò sẽ ở giường cũ của ngài ấy. 173 00:13:04,440 --> 00:13:05,800 - Xin chào. - Chào ngài. 174 00:13:05,880 --> 00:13:07,800 Simon Harper, quản lý kí túc xá. 175 00:13:07,880 --> 00:13:10,120 Simon sẽ nói luật lệ và chăm lo cho trò. 176 00:13:10,200 --> 00:13:14,480 - Chúng tôi cho Hoàng tử ở bên cửa sổ. - Đừng gọi thế. Cứ gọi Charles. 177 00:13:14,560 --> 00:13:15,720 Vâng. Charles. 178 00:13:15,800 --> 00:13:17,960 Cảm ơn anh. Anh thật tốt. 179 00:13:19,800 --> 00:13:21,200 Đây là Geddes. 180 00:13:23,800 --> 00:13:24,960 Charles. 181 00:13:25,040 --> 00:13:26,800 Đây là Gilkinson. 182 00:13:28,200 --> 00:13:30,600 Ký ức tràn về chứ, thưa ngài? 183 00:13:30,680 --> 00:13:33,480 - Phải. - Tôi hi vọng là những ký ức vui vẻ. 184 00:13:33,560 --> 00:13:34,600 Đây là Griffiths. 185 00:13:34,680 --> 00:13:36,840 Những ký ức vui nhất. Đó là ai? 186 00:13:38,800 --> 00:13:40,000 Vệ sĩ hoàng gia ạ. 187 00:13:41,600 --> 00:13:45,200 Cung điện yêu cầu. Phòng khi phóng viên xâm nhập. 188 00:13:45,280 --> 00:13:47,480 Mục đích là để nó học cách tự bảo vệ. 189 00:13:48,560 --> 00:13:51,560 Đừng lo. Chúng tôi biết ngài mong muốn gì ở đây. 190 00:13:54,440 --> 00:13:57,240 Công tước ngay lập tức đăng kí Hoàng tử Charles 191 00:13:57,320 --> 00:13:59,400 dự Thử Thách Hàng Năm ở Gordonstoun, 192 00:13:59,480 --> 00:14:02,720 nổi danh vì kiểm nghiệm sức chịu đựng và lòng quyết tâm 193 00:14:02,800 --> 00:14:05,520 ở những cao nguyên Scotland không thể ở được. 194 00:14:05,600 --> 00:14:09,560 Tại Gordonstoun, thể lực được coi trọng như trình độ học vấn. 195 00:14:10,320 --> 00:14:13,000 Chắc chắn Hoàng tử sẽ bị kiểm tra cặn kẽ 196 00:14:13,080 --> 00:14:15,080 bởi chế độ thể chất khắc nghiệt. 197 00:14:15,160 --> 00:14:17,640 Chắc chắn đây là nơi biến vị hoàng tử trẻ 198 00:14:17,720 --> 00:14:20,480 thành một vị nam nhi sẵn sàng phục vụ đất nước. 199 00:14:29,120 --> 00:14:31,840 Cửa không đóng được. Nó hỏng rồi. 200 00:14:31,920 --> 00:14:35,160 - Nhưng mưa hắt vào. - Khung cửa hỏng rồi, đồ ngốc. 201 00:14:40,000 --> 00:14:42,200 - Cậu lại làm gì đấy? - Dời giường đi. 202 00:14:42,280 --> 00:14:44,600 - Đẩy nó lại đi! - Chăn nệm ướt cả rồi. 203 00:14:44,680 --> 00:14:46,560 Đẩy lại đi, tôi mách thầy đấy. 204 00:14:57,680 --> 00:14:58,680 Tắt đèn! 205 00:15:17,080 --> 00:15:18,080 Nhanh nữa lên! 206 00:15:18,680 --> 00:15:19,800 Mau lên nào. 207 00:15:20,600 --> 00:15:23,240 - Đẩy ra. - Nhanh lên! Làm cho xong đi! 208 00:15:23,320 --> 00:15:25,760 - Tránh đường ra. - Đi thôi! 209 00:15:25,840 --> 00:15:28,480 - Nhanh lên! - Dậy đi! 210 00:15:28,560 --> 00:15:30,480 Hoàng tử Điện hạ. 211 00:15:32,440 --> 00:15:33,960 Tránh ra. 212 00:15:46,280 --> 00:15:47,560 Chuyện gì vậy? 213 00:15:48,160 --> 00:15:49,760 Tớ cóng quá. 214 00:15:49,840 --> 00:15:52,320 Chờ tới khi tắm nước lạnh đi! Đi nào! 215 00:16:02,800 --> 00:16:04,760 Thêm vòng nữa, đi nào. 216 00:16:25,080 --> 00:16:26,600 Được rồi. Làm đi! 217 00:17:08,400 --> 00:17:09,720 Đi nào. 218 00:17:26,319 --> 00:17:27,440 Này! 219 00:17:30,680 --> 00:17:32,880 Này! Xuống đây đi! 220 00:17:33,800 --> 00:17:36,440 Đây không phải việc tự nguyện. Nó là bài tập. 221 00:17:36,520 --> 00:17:38,360 Nó là lao động chân tay. 222 00:17:38,440 --> 00:17:41,560 Nếu muốn xây lại chỗ này, Hahn phải thuê nhân công. 223 00:17:44,000 --> 00:17:44,920 Nhân công. 224 00:17:50,400 --> 00:17:54,200 - Cậu nghĩ cậu tốt hơn bọn tôi à? - Thật ra, tôi biết là thế. 225 00:17:57,760 --> 00:18:00,680 Canh chừng đấy. Này. Vụ này sẽ hay đây. 226 00:18:02,000 --> 00:18:05,320 Một gã bá tước châu Âu lai tạp à? 227 00:18:06,200 --> 00:18:07,240 Là hoàng tử. 228 00:18:08,280 --> 00:18:10,040 Bọn tao biết hết về nhà mày. 229 00:18:12,600 --> 00:18:15,440 Mấy cô chị của mày đều là bọn Đức quốc xã. 230 00:18:16,760 --> 00:18:21,160 Bố mày đẩy mày tới đây để rảnh tay chơi với ả điếm của mình ở Paris. 231 00:18:22,000 --> 00:18:23,840 Monaco mới đúng. 232 00:18:24,600 --> 00:18:30,760 Mẹ mày bị tâm thần, và bị nhốt trong nhà thương điên. 233 00:18:30,840 --> 00:18:33,600 Mày chẳng là ai cả và mày sẽ làm việc. 234 00:18:34,280 --> 00:18:38,320 Tại sao? Vì tao bảo thế. 235 00:18:45,640 --> 00:18:46,880 Bỏ ra! 236 00:19:01,640 --> 00:19:03,280 Đây! 237 00:19:16,120 --> 00:19:17,880 Ngồi xuống. 238 00:19:24,400 --> 00:19:26,000 Jim đánh trước. 239 00:19:28,040 --> 00:19:30,080 Tôi hiểu về sự bất công. 240 00:19:30,160 --> 00:19:31,960 Cả hai ta đều phải xa quê. 241 00:19:32,040 --> 00:19:35,720 Cả hai đều là nạn nhân và tôi hiểu sự tức giận của trò. 242 00:19:37,520 --> 00:19:39,560 Nhưng với tình hình hiện tại, 243 00:19:39,640 --> 00:19:42,800 thế giới sẽ tràn ngập giận dữ và sớm bị phá hủy. 244 00:19:42,880 --> 00:19:45,960 Ở đây, cách xa sự điên rồ, ta phải tạo con đường mới. 245 00:19:46,360 --> 00:19:49,760 Một ngôi trường mới. Một triết lý mới. Một tập quán mới. 246 00:19:49,840 --> 00:19:51,880 Thế giới cần những vị cứu tinh. 247 00:19:52,880 --> 00:19:55,320 Một thế hệ những thanh niên xuất sắc 248 00:19:55,400 --> 00:19:57,240 đã bỏ lại sự giận dữ phía sau, 249 00:19:58,520 --> 00:20:01,200 biết trân trọng nỗi đau và sự gian nan của họ. 250 00:20:02,680 --> 00:20:05,320 Mọi người đều phải bước vào vùng xa lạ. 251 00:20:06,080 --> 00:20:11,240 Chỉ có ở đó, sự thù ghét và tức giận sẽ bị tiêu diệt 252 00:20:12,520 --> 00:20:16,760 và bản ngã của ta là vị cứu tinh. 253 00:20:23,560 --> 00:20:27,400 Em không thể ở đây được. Họ đều điên rồi. Hoàn toàn điên. 254 00:20:27,480 --> 00:20:28,920 Đám cưới của Louis vào 255 00:20:29,000 --> 00:20:30,400 giữa kỳ học của em. 256 00:20:30,480 --> 00:20:32,160 Don muốn bay tới đó. 257 00:20:32,240 --> 00:20:34,440 Chị sẽ ở nhà, em có thể tới ở với chị 258 00:20:34,520 --> 00:20:35,680 ở Đức. 259 00:20:35,760 --> 00:20:38,240 - Chỉ có hai ta thôi à? - Chắc vậy. 260 00:20:39,800 --> 00:20:40,680 Là sao? 261 00:20:41,680 --> 00:20:44,080 Chị chưa nói với em. Chị đang có mang. 262 00:20:44,160 --> 00:20:45,160 Mang gì? 263 00:20:45,240 --> 00:20:47,840 - Một em bé. - Lại nữa à? 264 00:20:47,920 --> 00:20:50,840 Đừng như vậy. Phải có người ở các lâu đài chứ. 265 00:20:50,920 --> 00:20:54,360 Và ngài Hitler đang khuyến khích bọn chị sinh nhiều con. 266 00:20:54,440 --> 00:20:57,000 Và khi Đức mở rộng, sẽ cần thêm binh lính. 267 00:21:02,560 --> 00:21:03,400 A lô? 268 00:21:08,840 --> 00:21:10,320 A lô? 269 00:21:30,600 --> 00:21:31,720 Thằng ngốc! 270 00:21:55,320 --> 00:21:59,560 Ông muốn tới đây để xem cháu hòa nhập thế nào. 271 00:22:00,200 --> 00:22:01,720 Cháu đã có bạn nào chưa? 272 00:22:01,800 --> 00:22:03,560 Một bạn. Cháu nghĩ vậy. 273 00:22:03,640 --> 00:22:07,600 Dù đôi khi khá khó để hiểu cậu ấy đang nói gì. 274 00:22:07,680 --> 00:22:10,320 Phải, ông nghe nói họ có nhận dân địa phương. 275 00:22:13,320 --> 00:22:14,480 Charles. 276 00:22:15,440 --> 00:22:21,920 Dù ông thân với bố cháu, ông không phải bố cháu. 277 00:22:23,040 --> 00:22:28,760 Những cảm xúc cháu thấy không thể nói hoặc bày tỏ cho ông ấy 278 00:22:28,840 --> 00:22:32,080 vì cháu thấy chúng có thể làm ông ấy buồn bực... 279 00:22:32,160 --> 00:22:36,160 - Vâng, thưa ông. - Hay thậm chí làm ông ấy thất vọng... 280 00:22:37,920 --> 00:22:40,960 Cháu có thể nói những điều đó với ông, 281 00:22:41,040 --> 00:22:44,840 và hoàn toàn an tâm rằng chúng sẽ không được truyền lại với ai. 282 00:22:44,920 --> 00:22:49,520 - Bất kỳ ai trên đời. - Vâng, thưa ông. 283 00:22:49,600 --> 00:22:53,680 Charles, nếu cháu không vui khi ở đây, cháu phải bảo ông 284 00:22:53,760 --> 00:22:56,120 và ông sẽ giải quyết việc đó. 285 00:23:00,080 --> 00:23:01,080 Đồ tai to! 286 00:23:23,560 --> 00:23:26,640 Em làm gì ở đây? Sao em chưa mặc váy ăn tối? 287 00:23:27,520 --> 00:23:30,880 - Em cần nói chuyện với anh. - Về chuyện gì? 288 00:23:33,320 --> 00:23:34,680 Anh đóng cửa lại đi? 289 00:23:45,800 --> 00:23:49,440 Em đã quyết định sẽ rút Charles khỏi Gordonstoun và đưa nó về. 290 00:23:49,520 --> 00:23:51,560 Em quyết gì tùy em. Nó sẽ ở đó. 291 00:23:52,120 --> 00:23:54,040 Dickie vừa kể nó rất buồn bực. 292 00:23:54,120 --> 00:23:56,600 Dickie là một gã ngốc bao đồng chả biết gì. 293 00:23:56,680 --> 00:23:58,920 Cậu biết một đứa trẻ buồn bực. 294 00:23:59,640 --> 00:24:01,920 Và ở mọi mặt, Charles đang rất khốn khổ. 295 00:24:02,000 --> 00:24:04,520 Nó bị tra tấn từ lúc nó thức dậy 296 00:24:04,600 --> 00:24:06,480 tới lúc nó đi ngủ. 297 00:24:07,240 --> 00:24:12,200 Anh biết nó gọi chỗ đó là gì không? "Địa ngục trần gian, trại Colditz váy ly." 298 00:24:12,280 --> 00:24:14,840 - Anh không muốn tranh luận về nó. - Phải nói. 299 00:24:14,920 --> 00:24:18,600 Và không phải chỉ vì nó là con anh. Vì nó là vị vua tương lai. 300 00:24:21,520 --> 00:24:24,040 Những đứa trẻ bị bắt nạt sẽ mang sẹo cả đời. 301 00:24:24,800 --> 00:24:27,200 Và sẽ thành những người lớn bị hủy hoại. 302 00:24:27,280 --> 00:24:28,840 Em và anh đã thỏa thuận. 303 00:24:28,920 --> 00:24:30,600 Một thỏa thuận đảm bảo 304 00:24:30,680 --> 00:24:33,840 ta sẽ có sự bình đẳng ở mức nào đó trong hôn nhân. 305 00:24:33,920 --> 00:24:36,800 Anh quyết định Charles sẽ học ở Gordonstoun. 306 00:24:36,880 --> 00:24:38,160 Không phải bây giờ! 307 00:24:43,000 --> 00:24:45,800 Và điều đó sẽ ổn với những đứa con khác. 308 00:24:45,880 --> 00:24:49,240 Nhưng Charles là vị vua tương lai, 309 00:24:49,320 --> 00:24:52,840 và nhân danh vương vị và là mẹ nó, 310 00:24:52,920 --> 00:24:56,760 em đã quyết định rút nó khỏi Gordonstoun và đưa nó về, 311 00:24:56,840 --> 00:24:58,960 tới Eton, Windsor, nơi phù hợp với nó. 312 00:24:59,040 --> 00:25:01,560 Em không thể cứ dựa vào vương vị mãi. 313 00:25:01,640 --> 00:25:03,720 Có chứ. Và em sẽ làm thế. 314 00:25:03,800 --> 00:25:06,920 Vậy thì em hãy nhớ những lời hứa của em với anh 315 00:25:08,000 --> 00:25:10,400 và hậu quả của việc phá vỡ chúng. 316 00:25:12,200 --> 00:25:13,440 Việc học của con... 317 00:25:14,600 --> 00:25:16,600 là trách nhiệm của anh. 318 00:25:17,920 --> 00:25:20,800 Của em là giữ lời nói của mình 319 00:25:22,520 --> 00:25:25,200 và giữ chồng mình. 320 00:26:28,160 --> 00:26:30,960 - Charles. - Chào thầy. 321 00:26:31,760 --> 00:26:33,520 Trò chuẩn bị cho Thử Thách à? 322 00:26:33,600 --> 00:26:34,920 Vâng. 323 00:26:35,000 --> 00:26:37,880 Công tước xứ Edinburgh sẽ trao giải năm nay. 324 00:26:38,720 --> 00:26:39,880 Em biết. 325 00:26:40,880 --> 00:26:44,240 Ông kể rất nhiều với em về tầm quan trọng của Thử Thách. 326 00:26:45,240 --> 00:26:49,320 Thử Thách là một truyền thống lớn của trường, nhưng nó rất gian nan. 327 00:26:50,600 --> 00:26:51,960 Thầy nghĩ em không hợp? 328 00:26:53,640 --> 00:26:57,840 Sức chịu đựng thể lực chỉ là một cách để xác định bản thân. 329 00:26:57,920 --> 00:27:02,840 Trò đã có thử thách của riêng mình khi học ở trường này với thân phận đó. 330 00:27:10,360 --> 00:27:14,640 Cha trò cũng đã rất chật vật. 331 00:27:17,280 --> 00:27:22,920 Ông ấy gặp những kiểu khó khăn khác. Những khó khăn lớn và những nỗi đau lớn. 332 00:27:23,000 --> 00:27:29,600 Nhưng ông ấy không bao giờ bỏ cuộc và rồi, với sự giúp đỡ, ông ấy đã chiến thắng. 333 00:27:35,160 --> 00:27:37,800 Em nghĩ em vẫn muốn tham dự Thử Thách. 334 00:27:40,400 --> 00:27:42,520 Em nghĩ bố em muốn như thế. 335 00:27:46,160 --> 00:27:47,320 - Chạy đi! - Nào! 336 00:27:47,400 --> 00:27:49,720 - Đi thôi! - Làm bệ đỡ cho tao! 337 00:27:54,200 --> 00:27:55,720 Kéo lên! 338 00:27:55,800 --> 00:27:57,040 - Nào. - Kéo tao lên! 339 00:27:57,120 --> 00:28:00,720 - Lên đây mau! - Mày nghĩ tao sẽ bỏ qua chuyện đó à? 340 00:28:00,800 --> 00:28:02,480 - Kéo tao lên! - Philip! 341 00:28:05,240 --> 00:28:07,800 - Cậu ổn chứ, Jim? - Đáng đời! 342 00:28:08,480 --> 00:28:11,080 Tôi không mong các trò sẽ hòa hợp với tất cả. 343 00:28:11,160 --> 00:28:15,600 Tôi mong tất cả học sinh sẽ tuân thủ ý tưởng thân thiện, 344 00:28:15,680 --> 00:28:18,960 tranh luận mà không cãi cọ, cãi cọ mà không nghi ngờ, 345 00:28:19,040 --> 00:28:22,040 nghi ngờ mà không nhục mạ nhau. 346 00:28:22,120 --> 00:28:24,040 - Thưa thầy. - Trò và James 347 00:28:24,120 --> 00:28:26,920 sẽ phải lao động nhiều hơn. Cùng xây cổng chính. 348 00:28:27,000 --> 00:28:28,680 Nghe này, để bào chữa... 349 00:28:29,560 --> 00:28:35,160 Tôi nghĩ ta đều đã thấy trò biện hộ cho mình thế nào... 350 00:28:40,080 --> 00:28:41,400 Cảm ơn trò. 351 00:28:46,160 --> 00:28:50,200 Và hình phạt của bọn em là cùng xây một cánh cổng khi nghỉ giữa kỳ 352 00:28:50,280 --> 00:28:53,160 - thay vì đi thăm chị. - Tiến sĩ Hahn đã gọi hôm qua. 353 00:28:53,240 --> 00:28:55,680 Thầy sẽ giữ em ở trường vào các kỳ nghỉ, 354 00:28:55,760 --> 00:28:58,200 để giúp em hòa nhập. Chị e là chị đã đồng ý. 355 00:28:58,280 --> 00:29:00,720 - Cậu gọi còn lâu không? - Cút! Chị làm gì cơ? 356 00:29:00,800 --> 00:29:03,000 Tức là chị phải bay tới dự đám cưới. 357 00:29:03,080 --> 00:29:04,120 Nó ở Luân Đôn mà. 358 00:29:04,200 --> 00:29:06,000 Phải. Bọn chị đang ở sân bay. 359 00:29:09,280 --> 00:29:11,280 Xin lỗi nhưng chị phải đi đây. 360 00:29:11,360 --> 00:29:14,320 Giờ hãy hòa nhập với bạn và ngoan. Chị sẽ rất vui. 361 00:29:16,440 --> 00:29:17,520 Này! 362 00:29:22,280 --> 00:29:23,400 Thằng khốn! 363 00:30:40,320 --> 00:30:41,720 Philip! 364 00:30:42,280 --> 00:30:43,640 Philip! 365 00:30:44,560 --> 00:30:45,680 Hahn tìm cậu đấy! 366 00:30:50,000 --> 00:30:51,240 Nhanh lên! 367 00:30:55,760 --> 00:30:57,840 Sau khi cất cánh từ Cologne, 368 00:30:57,920 --> 00:31:01,480 thời tiết tệ làm họ không thể hạ cánh ở Brussels. 369 00:31:04,160 --> 00:31:07,120 Trong khi cố hạ cánh ở Ostend... 370 00:31:11,920 --> 00:31:13,000 tôi e rằng... 371 00:31:18,720 --> 00:31:20,720 tất cả 12 người đều tử nạn. 372 00:31:27,320 --> 00:31:28,320 Mười hai. 373 00:31:33,720 --> 00:31:35,760 Bao gồm bốn phi công. 374 00:31:39,280 --> 00:31:46,120 Nhưng với bốn phi công, cộng thêm Cecile, Don, Ludwig và Alexander, mới có tám. 375 00:31:47,120 --> 00:31:49,800 Có cả mẹ của Đại công tước, 376 00:31:50,280 --> 00:31:55,200 một y tá, Nam tước Joachim Reidesel. 377 00:31:59,880 --> 00:32:01,480 Mười một người. 378 00:32:04,320 --> 00:32:09,120 Và chắc Cecile, chị gái trò, đã sinh khi trên máy bay. 379 00:32:09,200 --> 00:32:13,240 Người ta thấy một em bé sơ sinh trong đống đổ nát. 380 00:32:38,280 --> 00:32:39,560 Họ đang sắp xếp... 381 00:35:50,960 --> 00:35:52,200 Trò ấy đâu rồi? 382 00:35:54,880 --> 00:35:57,320 - Philip! - Philip, cậu ở đâu? 383 00:35:57,400 --> 00:35:58,560 Philip! 384 00:35:59,520 --> 00:36:02,000 - Thôi nào, Philip! - Philip! 385 00:36:02,080 --> 00:36:04,320 - Philip! - Thôi nào! 386 00:36:04,400 --> 00:36:06,960 - Philip! - Philip! 387 00:36:07,040 --> 00:36:08,440 Philip! 388 00:36:09,920 --> 00:36:12,400 - Philip! - Philip! 389 00:36:12,480 --> 00:36:15,880 - Ở đây! Tiến sĩ Hahn! - Cậu ấy ở trong hồ! 390 00:36:17,200 --> 00:36:18,800 Mau nào! 391 00:36:26,200 --> 00:36:27,200 Thưa thầy! 392 00:36:40,560 --> 00:36:42,080 Về nhà đi! 393 00:36:43,840 --> 00:36:44,880 Về lại trường đi! 394 00:36:46,200 --> 00:36:47,280 Đưa đèn cho tôi. 395 00:36:48,440 --> 00:36:49,680 Cả trò nữa. 396 00:36:52,920 --> 00:36:57,600 Tàu chở sữa sẽ rời ga Inverness vào 4:45 sáng mai. 397 00:36:58,880 --> 00:37:00,600 Trò sẽ đi tàu đó. 398 00:37:02,800 --> 00:37:07,240 Từ Luân Đôn, trò sẽ bay tới Berlin rồi tới Darmstadt với cậu của trò, 399 00:37:07,320 --> 00:37:12,880 để dự đám tang của anh rể, 400 00:37:12,960 --> 00:37:16,720 cháu và chị của trò. 401 00:37:18,520 --> 00:37:20,800 Mọi sự sẽ không dễ dàng. 402 00:37:20,880 --> 00:37:25,240 Nhưng khi trò quay lại, chúng ta sẽ là gia đình của trò. 403 00:37:26,200 --> 00:37:29,240 Ngôi trường này sẽ là mái nhà của trò. 404 00:37:30,920 --> 00:37:32,240 Giờ thì lại đây! 405 00:37:33,800 --> 00:37:34,880 Hãy mạnh mẽ lên! 406 00:37:37,120 --> 00:37:38,120 Philip! 407 00:40:22,400 --> 00:40:23,400 Philip. 408 00:40:25,000 --> 00:40:26,040 Philip. 409 00:40:31,080 --> 00:40:32,080 Đi đi. 410 00:40:34,080 --> 00:40:35,080 Đi đi. 411 00:40:58,360 --> 00:41:00,160 Philip, đi nào. 412 00:41:12,840 --> 00:41:14,880 Mẹ ơi? Philip tới này. 413 00:41:21,840 --> 00:41:22,880 Con trai mẹ đấy. 414 00:41:26,720 --> 00:41:29,080 - Ta ngạc nhiên khi nó dám tới đây. - Bố! 415 00:41:29,840 --> 00:41:34,440 Nếu không phải vì Philip vi phạm kỷ luật, 416 00:41:37,160 --> 00:41:38,760 Cecile sẽ không phải bay. 417 00:41:40,040 --> 00:41:43,080 Đúng là vậy. Đúng không, nhóc? 418 00:41:45,880 --> 00:41:51,720 Chính mày là lý do khiến tất cả chúng ta ở đây để chôn cất đứa con ta yêu nhất. 419 00:41:53,760 --> 00:41:55,440 - Bố. - Đưa nó ra khỏi đây. 420 00:42:06,760 --> 00:42:09,040 Giờ cháu có thể ghét ông ấy... 421 00:42:10,440 --> 00:42:14,080 nhưng rồi một ngày, theo ý Chúa, cháu cũng sẽ làm bố. 422 00:42:14,760 --> 00:42:20,480 Và cháu sẽ sớm phạm lỗi, như mọi bậc cha mẹ, và bị ghét bỏ. 423 00:42:23,880 --> 00:42:28,200 Và cháu sẽ biết cảm giác cầu nguyện cho con trai mình tha thứ là thế nào. 424 00:42:56,400 --> 00:42:59,360 Philip. Cậu đi đâu vậy? 425 00:43:46,120 --> 00:43:47,320 Vào trong đi. 426 00:44:08,800 --> 00:44:10,360 Em nghĩ cậu ấy cần giúp đỡ. 427 00:44:11,560 --> 00:44:14,680 Tới khi trò ấy mở miệng nhờ đã. Đi nào. 428 00:44:33,240 --> 00:44:35,240 - Thưa thầy? - Đi đi! 429 00:45:33,600 --> 00:45:34,520 Cậu ấy tới kìa. 430 00:45:44,800 --> 00:45:45,800 Giúp tớ. 431 00:45:55,200 --> 00:45:56,440 Nói to lên. 432 00:46:02,640 --> 00:46:05,000 Tớ...tớ cần giúp đỡ. 433 00:46:18,480 --> 00:46:20,160 Vậy nên... 434 00:46:23,080 --> 00:46:24,040 Giờ thì đi nào. 435 00:46:44,400 --> 00:46:45,920 Các trò. 436 00:46:46,000 --> 00:46:47,040 - Phải. - Các cậu. 437 00:46:47,120 --> 00:46:49,040 - Ba, hai... - Nắm vào. 438 00:46:49,120 --> 00:46:50,880 - Một. - Nâng lên! 439 00:46:52,840 --> 00:46:54,920 Chậm thôi. 440 00:46:55,000 --> 00:46:56,800 Dừng lại. Lùi lại. 441 00:46:57,680 --> 00:46:58,920 Rồi. 442 00:47:13,320 --> 00:47:16,840 Tốt. Các trò làm tốt lắm. 443 00:47:26,200 --> 00:47:27,840 Cả trò nữa, Philip. 444 00:48:24,600 --> 00:48:28,480 Thử thách phía trước là thứ mọi học sinh Gordonstoun phải đối mặt. 445 00:48:29,280 --> 00:48:31,800 Chặng đường dài 29 cây số. 446 00:48:31,880 --> 00:48:32,800 Đèn pin. 447 00:48:32,880 --> 00:48:38,400 Em là học sinh Gordonstoun và mọi người mong em vượt qua thử thách. 448 00:48:38,480 --> 00:48:42,600 "Plus est en vous, " các quý ông. Mỗi người đều có khả năng hơn nữa. 449 00:48:50,480 --> 00:48:52,400 - Ngài đi đi ạ! - Sao cơ? 450 00:48:52,480 --> 00:48:53,680 Ngài đi đi! 451 00:48:53,760 --> 00:48:56,040 - Cất bước đi, Charlie! - Nhanh lên! 452 00:48:56,120 --> 00:48:58,760 - Charles! - Đuổi theo họ đi! Mau lên! Đi mau! 453 00:49:05,280 --> 00:49:07,280 - Nhanh lên! - Nhanh lên! 454 00:49:12,120 --> 00:49:13,120 Nhanh lên! 455 00:49:20,240 --> 00:49:21,720 Cứ bỏ đó. 456 00:49:21,800 --> 00:49:23,080 Đi tiếp đi. 457 00:49:35,880 --> 00:49:39,760 - Chào ngài! Thật vui khi ngài quay lại! - Tôi rất sẵn lòng. 458 00:49:40,440 --> 00:49:41,440 Nó thế nào rồi? 459 00:49:41,520 --> 00:49:45,040 Các trò ấy sẽ quay về lúc hai giờ. 460 00:49:59,440 --> 00:50:02,040 Grater. Hadden. 461 00:50:02,880 --> 00:50:03,960 - Cann. - Xin lỗi. 462 00:50:04,040 --> 00:50:07,600 Đừng để ý. Và Pickering. Griffiths. 463 00:50:07,680 --> 00:50:09,800 - Charles về chưa? - Để tôi xem. 464 00:50:11,160 --> 00:50:14,640 - Charles đâu rồi? - Bọn em lạc mất cậu ấy, ngay mới đầu. 465 00:50:15,600 --> 00:50:18,680 Geddes. Được rồi, các em, thay đồ mau nhất có thể đi! 466 00:50:26,800 --> 00:50:28,000 Cảm ơn. 467 00:50:39,480 --> 00:50:42,280 - Thầy Peacock, trưởng khoa giáo vụ. - Xin chào. 468 00:51:02,200 --> 00:51:03,880 Và cuối cùng, Đội B. 469 00:51:17,880 --> 00:51:21,120 Tôi nghĩ ta nên bắt đầu màn trình bày. 470 00:51:23,320 --> 00:51:24,840 Thêm mười phút nữa. 471 00:51:26,320 --> 00:51:27,840 Dĩ nhiên rồi. 472 00:51:40,120 --> 00:51:41,200 Charles? 473 00:52:07,840 --> 00:52:09,040 Charles? 474 00:52:15,400 --> 00:52:16,680 Charles? 475 00:52:20,760 --> 00:52:23,480 Phải rồi! Chờ vậy thôi. Bắt đầu nào. 476 00:52:26,200 --> 00:52:28,840 Cảm ơn. Cảm ơn rất nhiều. 477 00:52:30,000 --> 00:52:31,560 Tôi rất vui khi được ở đây 478 00:52:31,640 --> 00:52:36,400 và rất mừng khi được thấy nhiều gương mặt vui vẻ, khỏe mạnh và bảnh bao thế này. 479 00:52:37,640 --> 00:52:39,360 Thử Thách này rất độc đáo. 480 00:52:39,440 --> 00:52:44,480 Khi hoàn thành nó, mọi thí sinh đã thể hiện được cá tính tuyệt vời, thể lực, 481 00:52:44,560 --> 00:52:46,200 và trên hết là... 482 00:52:56,200 --> 00:52:59,320 và trên hết là, lòng dũng cảm. 483 00:53:13,720 --> 00:53:15,560 Phong tục của Gordonstoun 484 00:53:16,680 --> 00:53:21,880 là chú trọng cộng đồng hơn cá nhân... 485 00:53:22,520 --> 00:53:25,760 cả đội hơn ngôi sao riêng lẻ. 486 00:53:26,480 --> 00:53:29,840 Vậy nên tôi rất vui mừng khi được trao chiếc cúp này, 487 00:53:29,920 --> 00:53:33,160 cúp Công tước xứ Edinburgh, cho đội thắng cuộc, 488 00:53:33,240 --> 00:53:35,960 mà tôi tin là Đội C. 489 00:53:36,040 --> 00:53:37,800 Do Simon Harper dẫn dắt. 490 00:53:42,040 --> 00:53:44,840 Nào, các cháu đừng ngồi đó! Lên lấy cúp đi! 491 00:53:47,640 --> 00:53:50,040 Giỏi lắm! Rất tốt! Rất giỏi! 492 00:54:19,800 --> 00:54:21,440 Hãy biết là, nếu con buồn 493 00:54:21,520 --> 00:54:23,560 vì không hoàn tất thử thách này... 494 00:54:24,600 --> 00:54:26,760 bố hoàn toàn không trách gì cả. 495 00:54:29,680 --> 00:54:33,240 Bố hiểu kiểm tra thể lực thế này không phải thế mạnh của con. 496 00:54:33,320 --> 00:54:37,520 Nhưng con đã biểu hiện lòng can đảm và ý chí quyết tâm rất lớn. 497 00:54:39,280 --> 00:54:40,880 Đừng lo về nó. 498 00:54:43,360 --> 00:54:46,280 Dù con có thấy xấu hổ gì không, bố đảm bảo với con 499 00:54:46,360 --> 00:54:49,840 là nó chả là gì so với những nỗi xấu hổ của bố hồi tuổi con 500 00:54:50,520 --> 00:54:52,200 vì vài việc bố đã làm. 501 00:54:55,040 --> 00:54:56,520 Với chị gái bố yêu nhất. 502 00:54:57,640 --> 00:55:00,920 Cecile. Bác ấy ghét đi máy bay. 503 00:55:02,120 --> 00:55:03,680 Rất căm ghét, rất sợ nó. 504 00:55:03,760 --> 00:55:08,000 Bác luôn mặc đồ đen khi đi máy bay, cho đám tang của chính bác. 505 00:55:09,320 --> 00:55:12,680 Dù sao, vấn đề là Kurt Hahn và ngôi trường đã vực lại bố, 506 00:55:12,760 --> 00:55:14,480 trui rèn bố. Charles... 507 00:55:14,560 --> 00:55:18,640 Nỗi đau, sự chật vật là một món quà, Charles. 508 00:55:18,720 --> 00:55:20,360 Đây là lúc con phải dồn hết sức. 509 00:55:20,440 --> 00:55:23,040 Con bỏ ra công sức lúc này, tương lai sẽ không khổ sở. 510 00:55:23,120 --> 00:55:25,920 Nhưng con phải cứng rắn lên, vì tương lai ở trước. 511 00:55:27,720 --> 00:55:29,240 Đừng lo! Không khí thôi! 512 00:55:30,920 --> 00:55:33,000 Bố biết con có bản lĩnh hơn thế, Charles. 513 00:55:34,080 --> 00:55:36,600 Con phải mạnh mẽ lên và tìm ra nó. 514 00:55:36,680 --> 00:55:38,080 Chỉ là không khí thôi. 515 00:55:40,960 --> 00:55:42,400 Đưa ngài ấy vào đây! 516 00:55:42,480 --> 00:55:45,480 Đừng có yếu ớt! Đừng yếu ớt như vậy! 517 00:55:48,360 --> 00:55:49,640 Charles, không sao đâu. 518 00:55:49,720 --> 00:55:51,880 - Ra ngoài! Ra ngoài đi! - Charles! 519 00:55:53,840 --> 00:55:55,240 Không sao cả. 520 00:56:32,200 --> 00:56:33,080 Bố! 521 00:56:33,840 --> 00:56:36,080 - Bố! - Anne yêu quý! 522 00:56:36,160 --> 00:56:38,240 Con gái rượu của bố thế nào? 523 00:56:38,600 --> 00:56:39,720 Cháu đây rồi, Charles. 524 00:56:39,800 --> 00:56:42,000 Con đã làm gì? Có sành điệu không? 525 00:56:42,080 --> 00:56:44,720 - Con nhớ bố. - Bố cũng nhớ con. 526 00:56:44,800 --> 00:56:47,640 Con nhớ bố hơn bố nhớ con không? 527 00:56:48,760 --> 00:56:50,240 Ta vào nhà nào. 528 00:56:51,520 --> 00:56:53,920 Vậy thì đi thôi. Nhanh nào. 529 00:56:57,000 --> 00:56:59,960 - Nhanh nữa lên, bố ơi! - Bố tới đây! 530 00:57:15,960 --> 00:57:16,880 Cảm ơn anh. 531 00:57:16,960 --> 00:57:19,160 - Con chắc đói lắm rồi. - Rất đói ạ. 532 00:57:19,240 --> 00:57:21,480 Cô sẽ làm cho con một bánh sandwich nhé? 533 00:57:21,560 --> 00:57:23,200 Chào Martin. 534 00:57:40,480 --> 00:57:42,920 HOÀNG TỬ CHARLES VẪN Ở GORDONSTOUN 535 00:57:43,000 --> 00:57:44,920 THÊM NĂM NĂM NỮA. 536 00:57:47,600 --> 00:57:50,240 SAU ĐÓ ÔNG MÔ TẢ NÓ NHƯ "MỘT BẢN ÁN TÙ" 537 00:57:50,320 --> 00:57:52,040 VÀ "ĐỊA NGỤC TRẤN GIAN." 538 00:57:55,240 --> 00:57:58,840 KHI LÊN LÀM BỐ, 539 00:57:58,920 --> 00:58:03,440 CHARLES CHO CÁC CON TRAI MÌNH ĐI HỌC Ở TRƯỜNG ETON. 540 00:58:03,640 --> 00:59:16,560 Vietsub: Đậu Hải Hà | Blog Đào Lê Minh facebook.com/KenhCuaDaoLeMinh