1 00:00:06,006 --> 00:00:08,926 ‎LOẠT PHIM CỦA NETFLIX 2 00:00:45,462 --> 00:00:47,262 ‎Nếu con không có gì để nói... 3 00:00:50,341 --> 00:00:52,341 ‎Trời ơi! Trời, mấy giờ rồi? 4 00:00:55,847 --> 00:00:59,427 ‎3:00 sáng. Thật vô vọng. 5 00:01:02,145 --> 00:01:03,475 ‎Tốt quá, cha còn thức. 6 00:01:03,563 --> 00:01:06,653 ‎Ta lúc nào chả thức. ‎Ta không ngủ được mấy tuần rồi. 7 00:01:06,733 --> 00:01:09,943 ‎Họ bảo dùng gà tây sẽ đỡ, ‎ta ăn hai con mà chả thấy gì. 8 00:01:10,028 --> 00:01:11,198 ‎Sao con còn thức? 9 00:01:11,279 --> 00:01:13,869 ‎Con lại mơ thấy ác mộng về cha mẹ và con. 10 00:01:13,948 --> 00:01:16,448 ‎Con cố nói, nhưng chẳng phát ra lời nào. 11 00:01:17,243 --> 00:01:19,953 ‎Con thấy miệng bị may kín ‎hay không có miệng? 12 00:01:20,038 --> 00:01:22,958 ‎Con không có miệng! Sao cha biết hay thế? 13 00:01:23,041 --> 00:01:25,131 ‎Nơi này tên Xứ Mộng Mơ là có lý do. 14 00:01:25,210 --> 00:01:28,210 ‎Lâu đài này có gì đó ‎làm cho những giấc mơ mạnh hơn. 15 00:01:28,296 --> 00:01:30,046 ‎Con không thoát được giấc mơ, 16 00:01:30,131 --> 00:01:33,381 ‎nhưng có thể ngăn ác mộng ‎nếu giải quyết nguyên nhân. 17 00:01:34,052 --> 00:01:36,642 ‎Ước gì lúc thức cha đều sáng suốt thế này. 18 00:01:51,694 --> 00:01:55,244 ‎Ta ra ngoài hóng gió chút thôi. ‎Ta không ngủ được. 19 00:01:55,323 --> 00:01:58,833 ‎Dạo này ta cứ mơ kỳ lạ, thấy miệng ta... 20 00:02:00,411 --> 00:02:01,251 ‎Hay lắm. 21 00:02:05,834 --> 00:02:07,044 ‎ĐỊA NGỤC CỦA LUCI ‎ĐÓNG CỬA - VỀ ĐI, ĐỒ TỆ HẠI 22 00:02:07,127 --> 00:02:09,797 ‎Đóng cửa ư? ‎Nhưng ta cần đè nén cảm xúc mà. 23 00:02:17,512 --> 00:02:19,972 ‎THI QUÁN 24 00:02:20,056 --> 00:02:21,516 ‎TRẠM PHÁT CẦN SA XỨ MỘNG MƠ 25 00:02:21,599 --> 00:02:23,059 ‎NÓN DA, TRỐNG DA VÀ ĐỦ THỨ 26 00:02:23,143 --> 00:02:25,483 ‎VẠI BIA CỦA GERTRUDE 27 00:02:28,773 --> 00:02:30,153 ‎QUÁN BỒN CHỒN 28 00:02:41,327 --> 00:02:43,957 ‎Tình hình chính trị ở Xứ Mộng Mơ 29 00:02:44,038 --> 00:02:45,708 ‎đã thật sự làm tôi bối rối. 30 00:02:45,790 --> 00:02:48,710 ‎Đầu tiên mọi người trong vương quốc ‎biến thành đá. 31 00:02:48,793 --> 00:02:50,343 ‎Rồi tất cả đều hết hóa đá. 32 00:02:50,420 --> 00:02:53,590 ‎Từ đó đến nay, ‎tôi cố mãi để được chơi đá lần nữa. 33 00:02:59,053 --> 00:03:00,473 ‎Nóng quá! 34 00:03:00,555 --> 00:03:01,805 ‎Nóng là đúng rồi. 35 00:03:01,890 --> 00:03:03,770 ‎Bia mà nóng và đắng? 36 00:03:03,850 --> 00:03:08,690 ‎Cà phê mà. Thức uống mới đấy, ‎hơi giống trà, nhưng mạnh hơn và dở hơn. 37 00:03:08,771 --> 00:03:10,691 ‎Nó có làm quên phiền muộn không? 38 00:03:10,773 --> 00:03:12,443 ‎Không, nhưng sẽ làm cô chậm lớn. 39 00:03:12,525 --> 00:03:15,195 ‎Tôi 23 tuổi đấy, nhưng vẫn gọi đồ ăn ‎trong thực đơn trẻ em. 40 00:03:15,278 --> 00:03:17,488 ‎Kể Miri nghe về phiền muộn của cô đi. 41 00:03:17,572 --> 00:03:20,162 ‎Trông ngươi quen lắm, Miri. 42 00:03:20,241 --> 00:03:21,741 ‎Tôi còn có nghề khác ‎là làm việc cho những người 43 00:03:21,826 --> 00:03:24,196 ‎không hề để ý đến tôi ‎vì quá tập trung về bản thân. 44 00:03:25,997 --> 00:03:27,367 ‎Đang nói về cô à? 45 00:03:29,459 --> 00:03:32,419 ‎Nhưng đó là trò lừa! ‎Mẹ ta chỉ cưới cha ta để sinh ra ta. 46 00:03:32,503 --> 00:03:33,923 ‎Bà ấy phản bội cha con ta, 47 00:03:34,005 --> 00:03:36,215 ‎và ta vẫn rất buồn vì đó là mẹ ta mà. 48 00:03:36,299 --> 00:03:38,379 ‎Còn cha ta thì hầu như chẳng... 49 00:03:38,468 --> 00:03:41,718 ‎Đây là lý do ‎hầu hết mọi người chỉ uống một hai ly. 50 00:03:41,804 --> 00:03:45,394 ‎...thừa nhận từng có bà ấy. ‎Nhưng ta thì cứ thấy ác mộng... 51 00:03:45,475 --> 00:03:47,805 ‎Vì cô giấu cảm xúc của mình, hiểu chứ? 52 00:03:47,894 --> 00:03:49,604 ‎Vậy ta còn biết làm gì? 53 00:03:49,687 --> 00:03:51,857 ‎Thể hiện ra. Cô làm gì để giải trí? 54 00:03:51,940 --> 00:03:53,480 ‎- Ta... ‎- Ngoài say xỉn ra. 55 00:03:53,566 --> 00:03:56,486 ‎Ta... Không, ta làm thế là vì ta say. 56 00:03:57,278 --> 00:04:01,698 ‎Ta... Không, ta làm thế để say. ‎Ta sẵn sàng nghe đề nghị của ngươi. 57 00:04:01,783 --> 00:04:05,413 ‎Cô có thể vẽ tranh, chơi nhạc, ‎mặc những đồ kỳ dị tự may. 58 00:04:05,495 --> 00:04:07,495 ‎- Nhân tiện, đây là Judy. ‎- Chào. 59 00:04:07,580 --> 00:04:11,170 ‎Cơ bản là bất cứ gì khiến cô ‎vượt qua cảm xúc và bình tâm. 60 00:04:11,251 --> 00:04:12,751 ‎Mấy môn sáng tạo ấy. 61 00:04:12,835 --> 00:04:14,625 ‎Sáng tạo à? 62 00:04:14,712 --> 00:04:18,632 ‎Nhình quanh cô xem. ‎Những người này đều đang thể hiện mình. 63 00:04:19,342 --> 00:04:22,852 ‎Thật sự rất ấn tượng, ‎nhưng ta chẳng có tài gì, nên... 64 00:04:22,929 --> 00:04:24,639 ‎- Cô có tay không? ‎- Có. 65 00:04:24,722 --> 00:04:26,722 ‎- Cô biết cầm bút chứ? ‎- Ừ. 66 00:04:26,808 --> 00:04:27,888 ‎Vậy cô là nhà văn. 67 00:04:28,935 --> 00:04:31,305 ‎Ta lại có sẵn lợi thế về uống rượu nữa. 68 00:04:31,396 --> 00:04:34,316 ‎CHƯƠNG XVIII ‎TỰ NÀNG VIẾT RA 69 00:04:34,399 --> 00:04:36,279 ‎Cô viết gì vậy? 70 00:04:36,359 --> 00:04:39,279 ‎Chuyện riêng tư. ‎Nhưng các ngươi có thể ở lại xem. 71 00:04:41,948 --> 00:04:42,778 ‎Bắt đầu nào. 72 00:04:43,533 --> 00:04:49,503 ‎"Lúc còn bé, ta tình cờ nghe ‎một cuộc trò chuyện giữa cha ta và..." 73 00:04:50,707 --> 00:04:52,327 ‎- Không. ‎- Sao? 74 00:04:52,417 --> 00:04:54,417 ‎Không gì. Tôi định nói một chuyện, 75 00:04:54,502 --> 00:04:57,012 ‎nhưng lại nghĩ, ‎"Chắc không sửa được đâu," 76 00:04:57,088 --> 00:04:58,168 ‎nên cô cứ viết đi. 77 00:04:58,256 --> 00:04:59,506 ‎Viết thế thì làm sao? 78 00:04:59,590 --> 00:05:04,850 ‎Không sao cả, thật mà, chỉ dở thôi. ‎Nhưng cứ viết đi. 79 00:05:05,763 --> 00:05:07,393 ‎Đừng nói nữa! 80 00:05:09,350 --> 00:05:10,940 ‎Dùng từ đó có đúng không? 81 00:05:11,019 --> 00:05:14,809 ‎Tôi nghĩ cô đang đúc kết "nhầm lẫn" ‎với "đúc kết". Dễ nhầm lắm, nhưng... 82 00:05:14,897 --> 00:05:16,357 ‎Tôi cũng không thích đoạn đó. 83 00:05:17,066 --> 00:05:21,396 ‎Chờ đã! Bọn tôi hâm mộ cô nhất mà! ‎Đừng đẩy nữa! Thôi mà! 84 00:05:21,487 --> 00:05:23,947 ‎Tôi giúp được cô! ‎Có nghe nói con quỷ của nhà văn chưa? 85 00:05:25,199 --> 00:05:26,329 ‎Tôi cũng giúp được! 86 00:05:27,410 --> 00:05:31,210 ‎Thôi nào, ngoài này có gì để phê bình đâu. ‎Mà cái cửa này xấu tệ. 87 00:05:31,706 --> 00:05:33,576 ‎Các nhà văn có quỷ sao? 88 00:05:33,666 --> 00:05:35,496 ‎Ừ, hầu hết có hàng tá ấy chứ. 89 00:05:35,585 --> 00:05:37,125 ‎Bọn quỷ giúp họ viết văn? 90 00:05:37,211 --> 00:05:40,921 ‎Tất nhiên. Bọn tôi còn gây trầm uất, ‎nghi ngờ bản thân, mất ngủ, 91 00:05:41,007 --> 00:05:43,547 ‎tự tử và nghiện ngập. Đời nhà văn là thế. 92 00:05:44,260 --> 00:05:45,350 ‎Ta không biết nữa. 93 00:05:45,428 --> 00:05:46,968 ‎Mà cô có phải nhà văn đâu. 94 00:05:47,055 --> 00:05:50,515 ‎Ai thèm quan tâm cô kể nhăng cuội gì ‎về cuộc đời nhàm chán của cô. 95 00:05:50,600 --> 00:05:52,770 ‎Mặc xác ngươi! Ta là nhà văn đấy! 96 00:05:57,273 --> 00:05:58,783 ‎Được, cho ngươi ở lại. 97 00:06:00,151 --> 00:06:02,781 ‎Khởi đầu thế là tốt, ‎nhưng nếu muốn là nhà văn thực thụ, 98 00:06:02,862 --> 00:06:04,612 ‎cô sẽ phải chây lười hơn nữa. 99 00:06:07,033 --> 00:06:10,703 ‎Cô phải đọc truyện của anh này. ‎Giống của cô lắm nhưng hay hơn. 100 00:06:13,539 --> 00:06:17,539 ‎Biết thứ gì giúp ý tưởng tuôn trào không? ‎Một giấc ngủ dài thật ngon. 101 00:06:18,628 --> 00:06:20,668 ‎Ừ, ý hay. 102 00:06:21,422 --> 00:06:22,382 ‎Còn lâu! 103 00:06:30,264 --> 00:06:33,564 ‎Chịu đựng thêm một tí vì nghệ thuật nữa ‎là được nghỉ rồi. 104 00:06:34,310 --> 00:06:38,190 ‎"Buồn bã, mũi con gia tinh ‎chun lại không tiếng động, 105 00:06:38,272 --> 00:06:42,362 ‎lóe sáng trong ánh hoàng hôn, ‎màu tím như ngón chân bị dập." 106 00:06:42,443 --> 00:06:44,363 ‎Cái gì màu tím? Cái mũi hay ánh hoàng hôn? 107 00:06:44,445 --> 00:06:45,905 ‎Ta hết biết rồi! 108 00:06:45,988 --> 00:06:48,568 ‎Ai cần biết cái mũi nó ‎phản ứng thế nào? Ta ghét trò này. 109 00:06:50,493 --> 00:06:53,663 ‎Cô có nghĩ đến viết truyện gợi tình ‎chế từ nhân vật cổ tích chưa? 110 00:06:53,746 --> 00:06:57,536 ‎Ta viết lách ‎chỉ để nói lên điều đã xảy ra. 111 00:06:57,625 --> 00:06:58,455 ‎Vậy viết kịch đi. 112 00:06:58,543 --> 00:07:00,003 ‎Ngươi nói ta độc diễn à? 113 00:07:00,086 --> 00:07:02,876 ‎Không, trời ạ! Tôi cố giúp ‎sự nghiệp của cô chứ đâu có phá. 114 00:07:05,216 --> 00:07:09,426 ‎Xõa đi! Cô đã rất chăm chỉ, xứng đáng ‎được ăn cái bánh cuộn quế thứ sáu. 115 00:07:10,179 --> 00:07:13,559 ‎Cảnh này... Riêng cảnh này rất khó. 116 00:07:13,641 --> 00:07:15,441 ‎Ta không chắc làm sao để... 117 00:07:15,518 --> 00:07:16,348 ‎Cha ơi! 118 00:07:18,938 --> 00:07:20,648 ‎Lúc cha cầu hôn mẹ... 119 00:07:21,357 --> 00:07:23,227 ‎Sao lại nhổ hết hoa tulip? 120 00:07:23,317 --> 00:07:25,107 ‎Ta làm sân tập bắn cung. 121 00:07:25,194 --> 00:07:28,574 ‎Ta muốn tập luyện theo kiểu ‎hầu hết được đứng yên một chỗ. 122 00:07:28,656 --> 00:07:29,696 ‎Nghe hay đấy. 123 00:07:29,782 --> 00:07:34,042 ‎Có lần cha kể với con chuyện cha ‎cầu hôn mẹ. Có phải... 124 00:07:34,120 --> 00:07:35,120 ‎Ta không nhớ. 125 00:07:35,204 --> 00:07:37,084 ‎Con đã hỏi đâu. 126 00:07:37,165 --> 00:07:42,245 ‎Quá khứ là quá khứ. ‎Ta không thích nhắc lại. 127 00:07:46,591 --> 00:07:51,301 ‎Nhưng Dagmar vẫn là một phần đời ‎cha con ta, trong gần 20 năm. 128 00:07:51,387 --> 00:07:53,507 ‎Đâu thể vờ như chưa từng xảy ra. 129 00:07:53,598 --> 00:07:56,978 ‎Ta là vua! Ta muốn làm gì tùy thích! 130 00:07:59,479 --> 00:08:02,059 ‎Như trốn trong kho dụng cụ ‎chờ con bỏ đi à? 131 00:08:02,857 --> 00:08:03,817 ‎Có thể. 132 00:08:05,776 --> 00:08:08,776 ‎Ta không cần ai giúp. ‎Ta đã trải qua câu chuyện này. 133 00:08:08,863 --> 00:08:13,993 ‎Nó là một phần của ta, ‎và ta sẽ viết cho sinh động. 134 00:08:15,036 --> 00:08:19,366 ‎Ái khanh, nàng làm ta tổn thương. ‎Trái tim nàng như đóng băng mất rồi. 135 00:08:19,457 --> 00:08:23,207 ‎Ta theo đuổi mục đích cao cả hơn ‎những bận tâm phàm tục, vụn vặt của ông. 136 00:08:23,294 --> 00:08:25,884 ‎"Ngươi chỉ là gã kỵ sĩ ngã ngựa 137 00:08:25,963 --> 00:08:30,553 ‎trong trận đại chiến ‎đã vượt xa tầm hiểu biết của ngươi." 138 00:08:30,635 --> 00:08:34,635 ‎"Thua trận chỉ là chết một lần. 139 00:08:34,722 --> 00:08:39,272 ‎Bị ái tình lừa dối là trăm lần đớn đau." 140 00:08:39,810 --> 00:08:43,560 ‎"Xuống sân khấu phía phải, hết cảnh." 141 00:08:47,151 --> 00:08:51,161 ‎Hoan hô! Một tác phẩm đầy thương cảm ‎của thiên tài trung bình khá. 142 00:08:51,239 --> 00:08:53,319 ‎Một kiệt tác bi kịch mới đúng. 143 00:08:54,617 --> 00:08:57,907 ‎Tôi chưa bao giờ ‎được phép ngồi lâu đến thế. 144 00:08:58,538 --> 00:09:01,368 ‎Thật sự tôi mong ‎truyện y khoa ly kỳ hồi hộp hơn. 145 00:09:01,457 --> 00:09:03,577 ‎Tác phẩm tuyệt vời. Hàng đầu. 146 00:09:03,668 --> 00:09:05,878 ‎- Muốn tự tử ăn mừng chút không? ‎- Không! 147 00:09:05,962 --> 00:09:07,052 ‎Tôi làm bổn phận thôi. 148 00:09:07,129 --> 00:09:11,089 ‎Vậy giờ cô đưa bản thảo đi đâu? ‎Thùng rác, nhà xí? 149 00:09:11,175 --> 00:09:13,675 ‎Ta nghĩ nên biểu diễn trên sân khấu. 150 00:09:13,761 --> 00:09:16,431 ‎Vở kịch rất hay, nhưng tôi thì biết gì? 151 00:09:16,514 --> 00:09:17,814 ‎Có biết gì mấy đâu. 152 00:09:17,890 --> 00:09:18,850 ‎NHÀ HÁT KỊCH XỨ MỘNG MƠ 153 00:09:18,933 --> 00:09:21,563 ‎ĐANG DIỄN - LỄ XỨC DẦU CỦA THÁNH PETWIG ‎Ý TƯỞNG CỦA ĐẠO DIỄN 154 00:09:21,644 --> 00:09:23,984 ‎GIAO HÀNG ĐI CỬA CÁNH GÀ 155 00:09:24,063 --> 00:09:25,443 ‎CÁNH GÀ 156 00:09:27,191 --> 00:09:28,401 ‎Công chúa Tiabeanie? 157 00:09:28,484 --> 00:09:30,864 ‎Chào. Ta muốn hỏi có thể gửi kịch bản... 158 00:09:30,945 --> 00:09:31,775 ‎Không. 159 00:09:32,863 --> 00:09:34,823 ‎- Ta có thể xin hẹn để... ‎- Không. 160 00:09:35,616 --> 00:09:37,986 ‎- Ta chỉ muốn xem liệu có thể... ‎- Không. 161 00:09:39,829 --> 00:09:42,999 ‎- Cho ta vào nhà hát được không? ‎- Không. 162 00:09:43,082 --> 00:09:45,542 ‎Tại sao mọi người khác trên đời này 163 00:09:45,626 --> 00:09:48,086 ‎cứ thế đi thẳng vào mà ta không được? 164 00:09:52,300 --> 00:09:54,340 ‎- Cô không biết à? ‎- Không biết gì? 165 00:09:55,428 --> 00:09:57,598 ‎Phụ nữ không được phép ‎làm việc trong nhà hát! 166 00:09:57,680 --> 00:10:00,930 ‎Tôi biết chắc cô thất vọng lắm, ‎Bean, nhưng cô muốn gì? 167 00:10:01,017 --> 00:10:05,437 ‎Như chiến tranh và chấm điểm thi sắc đẹp, ‎kịch là việc cao quý dành cho nam. 168 00:10:05,521 --> 00:10:09,281 ‎Thật lố bịch. Chẳng có lý gì ‎phụ nữ không được diễn kịch. 169 00:10:09,358 --> 00:10:13,278 ‎Đường dẫn tới tai họa đấy. ‎Tới chiêu gì đây, bò đực? 170 00:10:14,238 --> 00:10:17,778 ‎Tôi đây từng lên sân khấu kịch đấy. 171 00:10:18,534 --> 00:10:19,624 ‎Sân khấu thật á? 172 00:10:19,702 --> 00:10:23,962 ‎Thời ở Đại học Xứ Lấp Lánh, tôi là ‎ngôi sao chương trình tạp kỹ hàng năm. 173 00:10:24,040 --> 00:10:26,880 ‎Vì kinh ngạc trước tài năng của tôi, ‎người hâm mộ 174 00:10:26,959 --> 00:10:30,339 ‎đã bao trùm tôi bằng gạch nhà làm ‎và cà chua tươi chín đỏ. 175 00:10:31,172 --> 00:10:34,682 ‎Đã qua rồi. ‎Thời kỳ huy hoàng nhất đời tôi. 176 00:10:40,056 --> 00:10:44,056 ‎Xin chào. Tôi được biết ‎phụ nữ bị cấm làm việc trong nhà hát. 177 00:10:44,143 --> 00:10:44,983 ‎Phải. 178 00:10:45,061 --> 00:10:46,771 ‎- Còn lợn thì sao? ‎- Vào đi. 179 00:10:46,854 --> 00:10:49,984 ‎Nói trước, người tôi ‎dính đầy phân chuồng của tôi đấy. 180 00:10:50,066 --> 00:10:51,436 ‎Đã bảo vào đi. 181 00:10:55,196 --> 00:10:59,116 ‎Ngươi khiến họ chịu diễn vở của ta? ‎Trời, cảm ơn ngươi! 182 00:11:00,576 --> 00:11:04,866 ‎Nhưng có một điều kiện nhỏ. ‎Họ nghĩ vở kịch là của tôi. 183 00:11:04,955 --> 00:11:06,995 ‎Cái gì? Ngươi nói "kịch của ngươi" là sao? 184 00:11:07,083 --> 00:11:10,093 ‎Tôi không thể nói với họ ‎là của phụ nữ viết. 185 00:11:10,169 --> 00:11:12,959 ‎Tên tuổi là của tôi, ‎nhưng tiền bạc của cô hết. 186 00:11:14,340 --> 00:11:17,640 ‎Ngươi lấy tiền ta đưa cho ta? ‎Ta không cần tiền. 187 00:11:17,718 --> 00:11:22,388 ‎Ta viết vở kịch để hòa giải ‎với gia đình và quá khứ của ta. 188 00:11:22,473 --> 00:11:25,523 ‎Ta đổ hết tâm hồn vào đó. ‎Ngươi đâu thể định giá. 189 00:11:25,601 --> 00:11:28,771 ‎Đề nghị đã là xúc phạm rồi. ‎Tiền này tôi lấy, cảm ơn. 190 00:11:28,854 --> 00:11:33,034 ‎May mắn là tôi đã đòi được họ ‎cho tôi thứ quý hơn tiền nhiều. 191 00:11:33,109 --> 00:11:34,439 ‎Vai chính. 192 00:11:34,527 --> 00:11:38,527 ‎Sao, ngươi đóng vai ta? ‎Nhân vật của ta là ngôi sao của vở mà. 193 00:11:38,614 --> 00:11:40,534 ‎Tôi đã phải điều chỉnh đôi chút. 194 00:11:42,868 --> 00:11:43,988 ‎Buồn ghê. 195 00:11:45,663 --> 00:11:46,713 ‎- Bean? ‎- Sao? 196 00:11:46,789 --> 00:11:49,039 ‎Tôi muốn hỏi một câu. ‎Đừng ném tôi ra cửa sổ. 197 00:11:49,125 --> 00:11:50,325 ‎Đó đâu phải câu hỏi. 198 00:11:50,793 --> 00:11:53,713 ‎Đừng ném tôi ra cửa sổ á? ‎Tôi còn câu hỏi thứ hai. 199 00:11:53,796 --> 00:11:56,336 ‎Tôi có thể đến nhà hát ‎làm gián điệp cho cô. 200 00:11:56,424 --> 00:11:57,844 ‎Cũng chả phải câu hỏi. 201 00:11:57,925 --> 00:12:00,295 ‎Tôi nghĩ có kẻ tí hon sắp bay ra cửa sổ. 202 00:12:01,554 --> 00:12:02,934 ‎Tôi ghét mấy người! 203 00:12:09,562 --> 00:12:10,602 ‎SẮP DIỄN - ĐỨC VUA & TÔI ‎MỘT BI KỊCH LÃNG MẠN 204 00:12:10,688 --> 00:12:11,608 ‎TÁC GIẢ ‎MERKIMER XỨ BENTWOOD 205 00:12:11,689 --> 00:12:14,569 ‎Tôi không biết đọc, nhưng thích ‎mấy cái hình và nét ngoằn ngoèo. 206 00:12:14,650 --> 00:12:16,740 ‎Tôi không thích chữ nhọn. 207 00:12:16,819 --> 00:12:20,949 ‎Nào, tập đi. ‎Màn một, cảnh hai, Zog và Dagmar, 208 00:12:21,031 --> 00:12:22,991 ‎tác giả và đạo diễn Wymond Petty. 209 00:12:23,075 --> 00:12:24,865 ‎Cái gì, sao ông lại nhận vơ? 210 00:12:24,952 --> 00:12:25,832 ‎Nếu không hài lòng, 211 00:12:25,911 --> 00:12:28,211 ‎ngoài tiệm thịt đang tuyển ‎vai Sườn Heo Số Hai đấy. 212 00:12:28,289 --> 00:12:32,789 ‎Sườn Heo Số Hai? Tôi không phải sườn heo ‎xoàng, tôi là giăm bông hạng nhất! 213 00:12:32,877 --> 00:12:34,497 ‎Thì diễn đi. 214 00:12:34,587 --> 00:12:37,917 ‎Thi sĩ chưa từng viết ‎về niềm vui cao cả dường này. 215 00:12:38,007 --> 00:12:40,837 ‎Vương quốc lộng lẫy của ta, ‎khiến ta no mắt. 216 00:12:40,926 --> 00:12:44,136 ‎Bà hoàng lộng lẫy của ta, ‎khiến ta ấm lòng. 217 00:12:45,306 --> 00:12:46,556 ‎Ấm lòng. 218 00:12:48,267 --> 00:12:49,597 ‎Nhắc Dagmar xuất hiện! 219 00:12:51,896 --> 00:12:53,726 ‎Gọi thầy thuốc mau! 220 00:12:56,484 --> 00:12:58,904 ‎Ca này tôi gặp rồi. Chết đấy mà. 221 00:12:58,986 --> 00:13:03,116 ‎Diễn viên tài ba nhất thế hệ mình, ‎gục ngã ngay buổi tập đầu tiên. 222 00:13:03,199 --> 00:13:05,029 ‎Có thể là tay thợ hóa trang. 223 00:13:05,117 --> 00:13:06,487 ‎Cậu lúc nào cũng nói thế. 224 00:13:06,577 --> 00:13:08,617 ‎Lột quần áo hắn và ném xác ra ngõ hẻm đi. 225 00:13:08,704 --> 00:13:09,834 ‎Nhớ lấy bộ tóc đấy. 226 00:13:09,914 --> 00:13:13,334 ‎Tôi buồn quá. Giờ ai làm Dagmar đây? 227 00:13:14,335 --> 00:13:15,875 ‎Diễn biến bất ngờ quá. 228 00:13:18,672 --> 00:13:20,932 ‎Lái, dừng lại! Ta bảo dừng! 229 00:13:24,512 --> 00:13:26,892 ‎Trò tục tĩu gì đây? 230 00:13:26,972 --> 00:13:28,682 ‎Không phải trò tục tĩu tôn giáo ‎thì liệu hồn. 231 00:13:28,766 --> 00:13:32,726 ‎Còn tệ hơn. Là trò tục tĩu thế tục. ‎Xem kìa! Mũi họ chạm cả vào nhau. 232 00:13:32,812 --> 00:13:33,652 ‎Cái gì? 233 00:13:35,648 --> 00:13:37,228 ‎Có vẻ chỉ là sờ soạng vô hại thôi. 234 00:13:37,316 --> 00:13:39,436 ‎Câu chuyện này chẳng có gì vô hại. 235 00:13:39,527 --> 00:13:42,147 ‎Đức vua mà nghe được sẽ nổi trận lôi đình. 236 00:13:42,238 --> 00:13:46,158 ‎Cho phép bọn ngốc này nhạo báng ngai vàng ‎là điều tệ hại thế sao? 237 00:13:46,242 --> 00:13:47,992 ‎Khó là ở chỗ nhận thức được 238 00:13:48,077 --> 00:13:50,617 ‎điều tốt cho vua ‎và điều tốt cho vương quốc. 239 00:13:50,704 --> 00:13:53,294 ‎Đó chính là nền tảng hội kín của chúng ta. 240 00:13:53,374 --> 00:13:55,964 ‎Còn xổ số tình dục ‎mỗi tối thứ Ba dưới hầm nữa chứ. 241 00:13:56,043 --> 00:13:58,133 ‎Vở kịch này ‎có thể chính là thứ ta đang tìm. 242 00:13:58,212 --> 00:13:59,962 ‎Tôi không trực tiếp nói với bệ hạ đâu. 243 00:14:00,047 --> 00:14:02,047 ‎Hôm nay tôi đã ăn đấm năm lần rồi. 244 00:14:02,132 --> 00:14:05,142 ‎Tôi sẽ cử một gã truyền tin cho bệ hạ ‎tha hồ giết rồi ta cùng nói. 245 00:14:05,219 --> 00:14:08,559 ‎Cực kỳ đáng hổ thẹn! ‎Thậm chí chẳng đáng gọi là kịch. 246 00:14:08,639 --> 00:14:10,349 ‎Chẳng có gì ngoài trò cười bịa đặt 247 00:14:10,432 --> 00:14:12,812 ‎để khiến bần nông ‎quên đi cuộc đời khốn khổ. 248 00:14:12,893 --> 00:14:14,523 ‎Đó là mục đích của tôn giáo mà! 249 00:14:14,603 --> 00:14:16,193 ‎Đó là phản quốc thì có. 250 00:14:16,272 --> 00:14:19,152 ‎Chúng đem hoàng gia, ‎vương quốc ra làm trò cười, 251 00:14:19,233 --> 00:14:21,653 ‎quan trọng nhất là cả ngài, thưa Bệ hạ. 252 00:14:21,735 --> 00:14:25,195 ‎Ta à? Chúng chế nhạo ta? ‎Ta có làm gì đâu chứ? 253 00:14:25,281 --> 00:14:26,991 ‎Ngoài quát mắng với đâm chém 254 00:14:27,074 --> 00:14:29,294 ‎với tát với moi ruột với chửi bới? 255 00:14:29,368 --> 00:14:31,078 ‎Hoàn toàn không, thưa bệ hạ. 256 00:14:31,161 --> 00:14:33,291 ‎Ta muốn chính mắt xem vở đó. 257 00:14:34,456 --> 00:14:35,496 ‎Đi xem ở đâu? 258 00:14:35,583 --> 00:14:37,633 ‎Rạp hát, 8:00 tối nay ạ. 259 00:14:37,710 --> 00:14:40,710 ‎Rạp hát? Được. Nhưng ta sẽ mang cung theo. 260 00:14:43,340 --> 00:14:45,430 ‎Bắn hay lắm, bệ hạ. Ngay vào lách. 261 00:14:48,304 --> 00:14:49,934 ‎"Suất diễn theo lệnh"? 262 00:14:50,014 --> 00:14:55,064 ‎Phải, suất diễn tiếp theo và cũng là ‎cuối cùng của ngươi sẽ có bệ hạ tham dự. 263 00:14:55,144 --> 00:14:58,404 ‎Ngài sẽ phán xét ‎vở diễn này có phản quốc không 264 00:14:58,480 --> 00:15:00,110 ‎rồi ban hình phạt. 265 00:15:00,190 --> 00:15:01,900 ‎Được, đâu có gì to tát. 266 00:15:01,984 --> 00:15:03,784 ‎Hình phạt tội phản quốc là gì? 267 00:15:03,861 --> 00:15:06,031 ‎Đét nhẹ vài cái vào mông à? 268 00:15:06,113 --> 00:15:07,993 ‎Chắc tôi không chịu nổi đâu. 269 00:15:16,749 --> 00:15:19,839 ‎Ta đã bảo chúng ‎không cắm hoa tulip nữa mà! 270 00:15:20,878 --> 00:15:21,708 ‎Không bao giờ! 271 00:15:28,135 --> 00:15:31,255 ‎Nàng không còn nữa. Bị xóa khỏi nơi này. 272 00:15:31,764 --> 00:15:34,484 ‎Nàng chưa từng xuất hiện. 273 00:15:35,100 --> 00:15:36,100 ‎Bệ hạ? 274 00:15:36,810 --> 00:15:38,270 ‎Đến giờ diễn rồi. 275 00:15:38,354 --> 00:15:40,694 ‎Được, để ta lấy đồ xem opera. 276 00:15:40,773 --> 00:15:41,903 ‎Đi thôi. 277 00:15:44,777 --> 00:15:46,527 ‎Thật là bực quá. 278 00:15:46,612 --> 00:15:48,412 ‎Ta phải làm nhà văn duy nhất trên đời 279 00:15:48,489 --> 00:15:51,869 ‎phải ngồi vô vọng trong khi bọn đần ‎phá hỏng hết công trình của ta. 280 00:15:51,951 --> 00:15:54,581 ‎Vậy ngồi đây làm gì? ‎Sang quán tôi bên góc đường mà ngồi. 281 00:15:54,662 --> 00:15:58,922 ‎Vì ta thích uống thứ này. ‎Thứ nước đắng ngắt này. 282 00:15:58,999 --> 00:16:02,089 ‎Mọi người, lại đến lúc rồi. ‎Đêm diễn nghiệp dư. 283 00:16:02,169 --> 00:16:05,419 ‎Xin lãnh đạm đón chào người mới ‎theo kiểu quán Bồn Chồn. 284 00:16:05,506 --> 00:16:09,126 ‎Sau lưng thì ta gọi cô ấy là Tàn Nhang. ‎Bạn mới của tôi, Bean. 285 00:16:10,719 --> 00:16:12,429 ‎Cái gì? Không được đâu. 286 00:16:12,513 --> 00:16:14,813 ‎Làm đi. 287 00:16:14,890 --> 00:16:20,150 ‎Làm đi. 288 00:16:20,229 --> 00:16:21,809 ‎Thôi được, im đi! 289 00:16:21,897 --> 00:16:22,727 ‎Làm đi. 290 00:16:28,028 --> 00:16:30,778 ‎Sao? Diễn đi chứ! 291 00:16:34,785 --> 00:16:36,325 ‎Ê, nhìn kìa, nhà ta đấy! 292 00:16:39,790 --> 00:16:42,540 ‎Một vở kịch, do ai đóng? 293 00:16:43,085 --> 00:16:44,415 ‎Cái quái gì thế kia? 294 00:16:44,503 --> 00:16:46,303 ‎Là ta, hoàng đế của các ngươi! 295 00:16:46,797 --> 00:16:48,627 ‎Trời ơi, là con lợn! 296 00:16:54,304 --> 00:16:56,104 ‎Chào. Xin chào. 297 00:16:57,933 --> 00:16:59,853 ‎Ta ghét Xứ Mộng Mơ. 298 00:17:00,352 --> 00:17:03,192 ‎Ta ghét mấy cái hố chết dịch ngập xác. 299 00:17:03,272 --> 00:17:06,982 ‎Ta ghét lúc đêm muộn và ta say mèm 300 00:17:07,067 --> 00:17:09,777 ‎và phải lê bước về nhà, ‎thì đường toàn lên dốc. 301 00:17:10,362 --> 00:17:13,452 ‎Nhưng biết ta không ghét gì không? ‎Hầu hết các người. 302 00:17:13,532 --> 00:17:19,622 ‎Ta tin rằng, trong thâm tâm, dưới lớp ‎bụi đất, mồ hôi, nhầy nhớp và bùn sình 303 00:17:19,705 --> 00:17:25,875 ‎và bất cứ thứ gì phủ đầy người ông đây, ‎các người là người tốt và tử tế. 304 00:17:25,961 --> 00:17:28,301 ‎Các người chỉ làm những điều sai lầm, 305 00:17:28,380 --> 00:17:31,130 ‎như bỏ rơi con cái ‎trong Khu Rừng Phù Phép. 306 00:17:31,216 --> 00:17:32,716 ‎Chúng không sống nổi đâu. 307 00:17:32,801 --> 00:17:37,721 ‎Hay cá cược về gia tinh đấu vật với sóc, ‎đến chết chẳng hạn. 308 00:17:37,806 --> 00:17:39,766 ‎Có thật chúng ta muốn xem thứ đó? 309 00:17:39,850 --> 00:17:42,310 ‎Bọn sóc luôn thắng mà. 310 00:17:42,394 --> 00:17:46,694 ‎Các người biết ta đã thua bao nhiêu tiền ‎chỉ vì nghĩ ta sẽ được chứng kiến 311 00:17:46,774 --> 00:17:49,324 ‎lần đầu tiên ‎gia tinh chiến thắng sóc không? 312 00:17:49,401 --> 00:17:53,491 ‎Chuyện đó sẽ không bao giờ có, ‎vậy mà chúng ta cứ xem đi xem lại. 313 00:17:53,572 --> 00:17:56,872 ‎Đó là trận đấu bất công. ‎Biết còn gì bất công nữa không? 314 00:17:56,950 --> 00:18:00,910 ‎Là việc ta đứng trên sân khấu bé xinh này ‎nói chuyện với các người, 315 00:18:00,996 --> 00:18:07,126 ‎nhưng không thể sang bên kia đường ‎để diễn trong vở kịch do chính ta viết. 316 00:18:08,128 --> 00:18:14,508 ‎Nó đang diễn ra ngay lúc này, ‎trước khán giả yêu mến, mộ điệu. 317 00:18:16,053 --> 00:18:17,053 ‎Ngươi diễn dở tệ! 318 00:18:17,137 --> 00:18:19,307 ‎Yên lặng đi. Các vị đã được vui rồi. 319 00:18:19,389 --> 00:18:22,939 ‎Tôi nhẹ nhàng yêu cầu các vị ‎đứng đắn trong rạp hát một chút. 320 00:18:23,018 --> 00:18:25,188 ‎Làm ơn. Tôi van xin các vị. 321 00:18:25,270 --> 00:18:26,360 ‎Cho xem vú heo đi! 322 00:18:27,356 --> 00:18:29,106 ‎Ra là các người muốn kiểu đó? 323 00:18:29,191 --> 00:18:31,191 ‎Vậy các người sẽ được như ý. 324 00:18:31,318 --> 00:18:32,238 ‎Nghe đây. 325 00:18:39,118 --> 00:18:41,038 ‎Tốt. Ta diễn đến đâu rồi? 326 00:18:41,620 --> 00:18:43,210 ‎Tình yêu của ta, ta van xin nàng... 327 00:18:43,288 --> 00:18:45,208 ‎HÓA TRANG 328 00:18:45,290 --> 00:18:47,130 ‎Này, 30 giây nữa đến cậu đấy. 329 00:18:47,209 --> 00:18:51,209 ‎Cậu ấy đã hóa trang gì đâu. ‎Vẫn thấy màu da xanh khắp người. 330 00:19:01,974 --> 00:19:05,814 ‎Như cây cối nở hoa, ‎tình yêu của ta đang đâm chồi nảy lộc. 331 00:19:05,894 --> 00:19:07,524 ‎Dagmar đã có mang. 332 00:19:07,604 --> 00:19:12,154 ‎Chàng ơi, sự kết hợp thăng hoa của đôi ta ‎đã chín muồi. Bệ hạ, hãy chứng kiến. 333 00:19:13,819 --> 00:19:16,909 ‎Thôi nào. Dagmar đâu có tô son kiểu đó. 334 00:19:16,989 --> 00:19:20,159 ‎Ta cầu mong ‎đây là đứa con gái xinh đẹp như nàng. 335 00:19:20,242 --> 00:19:24,792 ‎Ta sẽ đặt tên con là Tiabeanie, con bé ‎sẽ trở thành một công chúa duyên dáng. 336 00:19:28,208 --> 00:19:31,298 ‎Hoặc thành một ổ bánh ngon cũng nên. 337 00:19:32,838 --> 00:19:37,378 ‎Chờ đã. Con lợn đội vương miện đó ‎đóng vai ta à? 338 00:19:38,760 --> 00:19:43,520 ‎Và để diễn lại đoạn kết, ‎các ngươi sẽ bị chặt đầu cả đám! 339 00:19:51,023 --> 00:19:54,323 ‎Cha ta từng bảo ‎nơi này mang tên Xứ Mộng Mơ là có lý do, 340 00:19:54,401 --> 00:19:55,691 ‎và lần này ông đã đúng. 341 00:19:55,777 --> 00:20:00,907 ‎Vì mỗi khi ta ngủ thiếp đi, ‎là lại thấy ác mộng về người mẹ độc ác. 342 00:20:00,991 --> 00:20:03,621 ‎Hóa ra Oona mới là người tốt. 343 00:20:03,702 --> 00:20:05,832 ‎Người ta chẳng bao giờ ‎quý bà mẹ kế thằn lằn 344 00:20:05,913 --> 00:20:08,423 ‎cho đến khi bà ấy ‎biến thành hải tặc quyến rũ, phải chứ? 345 00:20:10,417 --> 00:20:12,667 ‎Nhớ lúc các người biến thành đá không? 346 00:20:12,753 --> 00:20:13,963 ‎Có, Oona làm đấy. 347 00:20:14,046 --> 00:20:15,756 ‎Không, là Dagmar. 348 00:20:15,839 --> 00:20:17,799 ‎Phải, Dagmar nói là Oona làm. 349 00:20:17,883 --> 00:20:19,763 ‎Dagmar nói dối. 350 00:20:19,843 --> 00:20:22,053 ‎Cả đời ta chỉ mong có bà ấy bên cạnh, 351 00:20:22,137 --> 00:20:24,927 ‎nhưng hóa ra tình mẫu tử ta nhận được 352 00:20:25,015 --> 00:20:27,595 ‎chỉ có mỗi của lão mập có ria mép đỏ. 353 00:20:27,684 --> 00:20:29,354 ‎Cô ấy than thở về bố đấy. 354 00:20:29,436 --> 00:20:32,806 ‎Cha ta đã nói đúng. ‎Người ta không thể thoát khỏi giấc mơ. 355 00:20:32,898 --> 00:20:38,108 ‎Nhưng tối nay, khi ta ngủ, ‎bất kể chuyện gì xảy ra, ta sẽ chống trả. 356 00:20:44,993 --> 00:20:46,623 ‎Cha đến đây làm gì? 357 00:20:46,703 --> 00:20:50,543 ‎Bean, con biết không, con đứng trên đó ‎nói năng nghe hay lắm. 358 00:20:50,624 --> 00:20:53,924 ‎Cha, câu đó không nhiều ý nghĩa, ‎nhưng có ý nghĩa lắm. 359 00:20:54,002 --> 00:20:55,922 ‎Chuyện này làm ta vui. 360 00:20:56,004 --> 00:20:58,594 ‎Ta đang định hoãn án xử tử lại. 361 00:20:58,674 --> 00:21:02,224 ‎Sao? Tôi cứ tưởng ‎tối nay sẽ có cái kết đẹp. Chán chết. 362 00:21:05,722 --> 00:21:07,522 ‎Khoan, đừng chặt! 363 00:21:09,184 --> 00:21:11,404 ‎Đức vua đã đổi ý! 364 00:21:11,478 --> 00:21:12,978 ‎Không hại gì. 365 00:21:13,563 --> 00:21:15,903 ‎Vui lên đi, Elmo! Ta đã được chứng thực 366 00:21:15,983 --> 00:21:19,033 ‎bởi chính quyền năng của đức vua. 367 00:21:19,111 --> 00:21:20,951 ‎Vở diễn sẽ được tiếp tục. 368 00:21:21,029 --> 00:21:22,199 ‎Ôi, chán. 369 00:21:23,615 --> 00:21:26,615 ‎Cha có ghét đường về nhà ‎toàn lên dốc không? 370 00:21:26,702 --> 00:21:27,582 ‎Có. 371 00:21:29,997 --> 00:21:31,497 ‎Gã đó may thật. 372 00:22:34,269 --> 00:22:36,269 ‎Biên dịch: Trang Luu