1
00:00:07,960 --> 00:00:11,240
Tối qua, tôi phải cắt
một khách mời lúc hết giờ.
2
00:00:11,440 --> 00:00:12,530
Nguy hiểm lắm.
3
00:00:12,730 --> 00:00:16,620
Có lần, tôi cắt Jackie Gleason.
Hôm sau, ông ấy chặt tôi tơi bời.
4
00:00:16,820 --> 00:00:19,270
Tôi bầm dập suốt cả tuần.
5
00:00:22,270 --> 00:00:24,210
Mùa đông đang kéo đến khắp nước Mỹ.
6
00:00:24,410 --> 00:00:28,190
Đường sá lầy hơn cả Richard Nixon
lúc tranh luận trên truyền hình.
7
00:00:29,530 --> 00:00:32,510
Giải thưởng
đoạn hài nhạt nhẽo nhất thuộc về…
8
00:00:32,710 --> 00:00:37,600
Ai đó làm ơn nói với nhóm The Shirelles là
mai tôi vẫn yêu họ được không?
9
00:00:37,800 --> 00:00:40,650
Ban nhạc chơi chậm nửa nhịp sau lời thoại.
10
00:00:40,840 --> 00:00:43,020
Họ phải vào nhanh hơn để tôi đừng bị đơ.
11
00:00:43,220 --> 00:00:46,610
Tôi bảo họ vào nhanh hơn mãi rồi.
Để tôi bảo Tony.
12
00:00:46,810 --> 00:00:49,320
Và dạo này chữ Teddy viết nhỏ đi à?
13
00:00:49,520 --> 00:00:53,780
Chữ nhỏ đi đấy.
Tôi cũng thấy vậy. Để tôi bảo Teddy.
14
00:00:53,980 --> 00:00:56,950
Đoạn hài về Kerouac
sao không thu được tràng cười to hơn?
15
00:00:57,150 --> 00:01:00,620
- Chắc họ không biết anh ta là ai.
- Sao anh nghĩ thế?
16
00:01:00,820 --> 00:01:02,130
Tôi biết anh ta.
17
00:01:02,320 --> 00:01:04,750
Ta phải thôi đề cập đến
mấy chuyện cổ lỗ sĩ.
18
00:01:04,950 --> 00:01:05,960
Nói hay lắm, Gordy.
19
00:01:06,160 --> 00:01:09,260
- Gặp ở quán Toots nhé?
- Tôi phải về. Bà xã bệnh.
20
00:01:09,460 --> 00:01:12,010
- Lúc tôi đi thấy cô ấy vẫn khỏe.
- Lanh lắm.
21
00:01:12,210 --> 00:01:14,430
Số liệu sai rồi. Gordon đã bỏ đoạn hài đó.
22
00:01:14,630 --> 00:01:17,310
- Rất tiếc, Cess.
- Vẫn nhiều hơn anh.
23
00:01:17,510 --> 00:01:19,730
- Đâu phải thi đấu.
- Thi chứ sao không.
24
00:01:19,930 --> 00:01:22,350
- Anh biết là sao mà.
- Maisel viết 30 được 0.
25
00:01:22,550 --> 00:01:23,980
- Phá kỷ lục.
- Ừ.
26
00:01:24,180 --> 00:01:27,070
- Cảm ơn lần nữa, Midge.
- Lại không được chọn à?
27
00:01:27,270 --> 00:01:29,900
Ừ, nhưng tôi biết Jack Kerouac là ai.
28
00:01:30,100 --> 00:01:31,050
Ai?
29
00:01:41,220 --> 00:01:45,520
{\an8}Quý Cô Maisel Kỳ Diệu
30
00:01:55,650 --> 00:01:57,360
Hôm nay năng suất khá lắm.
31
00:01:57,860 --> 00:02:00,070
Chúa đã nhìn xuống và mỉm cười.
32
00:02:22,720 --> 00:02:23,760
Ethan!
33
00:02:26,350 --> 00:02:28,440
Ethan, để mẹ ngắm con nào.
34
00:02:29,850 --> 00:02:32,130
Mẹ à, mẹ biết ở đây có sân bay mà.
35
00:02:32,330 --> 00:02:34,800
- Xa lắm, gần sang tận Ai Cập.
- Ethan!
36
00:02:35,000 --> 00:02:39,640
Không sao! Mẹ tôi đấy mà!
Bà ấy từ New York sang thăm.
37
00:02:39,840 --> 00:02:42,640
Họ làm như chưa thấy
bà mẹ Do Thái nào bao giờ.
38
00:02:42,840 --> 00:02:44,230
Đây là Israel mà mẹ.
39
00:02:44,430 --> 00:02:47,360
Trực thăng bỗng nhiên xuất hiện
khiến mọi người lo lắng.
40
00:02:47,550 --> 00:02:49,440
Ai lại đi xâm lăng vườn xà lách?
41
00:02:49,640 --> 00:02:52,290
Đám bài Do Thái
lo cho sức khỏe và thèm rau trộn?
42
00:02:55,250 --> 00:02:58,550
- Anh ta chờ mẹ luôn à?
- Không sao. Anh ta có sách để đọc.
43
00:03:00,970 --> 00:03:04,000
Lúc đám củ cải nảy mầm, bọn con kinh ngạc.
44
00:03:04,200 --> 00:03:07,630
Cứ tưởng trồng củ cải ngựa,
hóa ra là củ cải.
45
00:03:07,820 --> 00:03:10,130
Đức Chúa Trời làm việc theo cách huyền bí.
46
00:03:10,330 --> 00:03:14,820
- Thật ra là do nhầm hạt giống.
- Tốt, con chưa thay đổi hoàn toàn.
47
00:03:15,730 --> 00:03:19,140
Con học hành sao rồi? Thành giáo sĩ chưa?
48
00:03:19,340 --> 00:03:22,140
- Chưa ạ.
- Con học làm giáo sĩ mấy năm rồi mà.
49
00:03:22,340 --> 00:03:24,980
- Đâu phải học làm giáo sĩ.
- Con không học đại học.
50
00:03:25,180 --> 00:03:28,190
Học làm giáo sĩ lâu hơn làm luật sư à?
51
00:03:28,390 --> 00:03:30,730
- Vâng.
- Ừ.
52
00:03:30,930 --> 00:03:32,370
Mẹ cũng biết câu trả lời.
53
00:03:33,500 --> 00:03:37,780
Mẹ sẽ cho xe đến đón con đúng 6:30.
Con nhận được bộ áo vét mẹ gửi chưa?
54
00:03:37,980 --> 00:03:40,370
- Rồi ạ, nhưng…
- Đừng làm khó mẹ.
55
00:03:40,570 --> 00:03:43,660
Đâu phải tối nào Liên đoàn UJA
cũng vinh danh mẹ con,
56
00:03:43,860 --> 00:03:45,830
con trai mẹ phải bảnh bao lên chứ.
57
00:03:46,030 --> 00:03:49,920
Nhớ cạo râu và tắm, hai lần.
Có mấy vết bẩn trông khó rửa đấy.
58
00:03:50,120 --> 00:03:52,590
Con làm nông mà.
Trồng cây là việc cao quý.
59
00:03:52,790 --> 00:03:56,970
Lúc mẹ trồng người thì chỉ có
một đám người nhòm vào mớ râu bắp của mẹ.
60
00:03:57,170 --> 00:03:59,140
Mẹ nói đúng chủ đề của con đấy nhé.
61
00:03:59,330 --> 00:04:03,110
- Sao mẹ lại nói mấy chuyện đó?
- May mà con không đặt quán Copa.
62
00:04:03,820 --> 00:04:07,330
Con báo với mẹ một tin nho nhỏ.
Chava! Chava.
63
00:04:08,580 --> 00:04:10,690
Mẹ à, con xin giới thiệu…
64
00:04:10,890 --> 00:04:14,000
- Để mẹ đoán. Chava?
- Bọn con sẽ kết hôn.
65
00:04:15,790 --> 00:04:18,590
- Thế mà là tin nhỏ?
- Rất hân hạnh, cô Maisel.
66
00:04:18,790 --> 00:04:20,160
Hai đứa sẽ kết hôn?
67
00:04:20,360 --> 00:04:23,330
- Vâng, sau mùa gặt.
- Ai biết là lúc nào.
68
00:04:23,530 --> 00:04:25,490
Hôn nhân không phải là chuyện vui với cô.
69
00:04:25,690 --> 00:04:28,250
- Ethan kể với cháu chuyện cô ly dị.
- Lần nào?
70
00:04:28,450 --> 00:04:31,750
Không biết thống khổ,
không phải phàm nhân.
71
00:04:31,950 --> 00:04:34,600
Cô đoán là câu gì thâm thúy lắm.
72
00:04:35,480 --> 00:04:40,300
Chava này, bố mẹ cháu
cũng ở nông trại này à?
73
00:04:40,500 --> 00:04:42,930
Không, cháu sinh ở Tel Aviv,
rồi đến Minnesota.
74
00:04:43,130 --> 00:04:45,430
Bố cháu làm trưởng khoa ngoại
ở Mayo Clinic.
75
00:04:45,630 --> 00:04:48,180
Cháu về nước để đi lính.
Đã xung trận chút đỉnh.
76
00:04:48,380 --> 00:04:51,100
Cháu bị gãy chân vào lần dù mở chậm.
77
00:04:51,300 --> 00:04:56,320
Cháu bị lạc khỏi trung đội,
nên đã tự nẹp chân và trèo lên cây để ngủ.
78
00:04:56,520 --> 00:04:59,490
- Đến giờ vẫn bị chọc ghẹo vì vụ đó.
- Muối mặt ghê.
79
00:04:59,690 --> 00:05:03,670
Thôi, mẹ phải đi đây. Ethan.
Đưa mẹ ra trực thăng nhé?
80
00:05:06,180 --> 00:05:10,210
Đừng có mèo mỡ kẻo nó vặt bi con ra
đem gieo cạnh luống củ hành đấy.
81
00:05:10,410 --> 00:05:13,230
Con sẽ luôn
tuyệt đối chung thủy với cô ấy.
82
00:05:14,270 --> 00:05:18,190
Được rồi, đúng 6:30 gặp con nhé.
Nhớ mặc bộ vét.
83
00:05:23,900 --> 00:05:26,160
Ước gì con báo với mẹ chuyện con đính hôn.
84
00:05:27,910 --> 00:05:28,740
Con xin lỗi.
85
00:05:39,330 --> 00:05:43,300
- Em không ưa bà ấy.
- Bà ấy là mẹ anh mà.
86
00:05:46,680 --> 00:05:49,200
Thật lố bịch. Thằng bé là trẻ con.
87
00:05:49,400 --> 00:05:52,020
Ta bảo nó phải làm gì. Ai lại đi lừa nó.
88
00:05:52,220 --> 00:05:54,920
Bác sĩ tâm lý ở trường chỉ cách này mà.
89
00:05:55,120 --> 00:05:58,800
Làm như một trò chơi. Mỗi tối,
nó ngủ gần phòng nó hơn sáu tấc,
90
00:05:59,000 --> 00:06:01,590
đến khi cuối cùng,
nó vào được đến giường là thắng.
91
00:06:01,790 --> 00:06:04,430
- Đấy.
- Ta nên cho nó chuyển trường.
92
00:06:04,630 --> 00:06:07,680
- Trường nào cũng sẽ nghĩ ta là bố mẹ tồi.
- Tại sao?
93
00:06:07,880 --> 00:06:11,060
Ta đã ly dị. Em diễn hài, từng ở tù.
Anh làm chủ hộp đêm.
94
00:06:11,260 --> 00:06:14,520
Ta bắt con trai ngủ dưới sàn
thì thành Ozzie và Harriet?
95
00:06:14,720 --> 00:06:17,190
- Anh có ý hay hơn à?
- Bảo nó vào giường mà ngủ.
96
00:06:17,390 --> 00:06:19,960
Em chưa nghĩ ra đấy.
Thảo nào đàn ông là phái mạnh.
97
00:06:21,000 --> 00:06:21,920
Đằng kia.
98
00:06:23,170 --> 00:06:25,110
Lẽ ra nên để Ethan gặp ông ấy.
99
00:06:25,310 --> 00:06:27,160
Bác sĩ tâm lý ở trường á? Còn lâu.
100
00:06:27,360 --> 00:06:29,740
Anh không muốn đám lang băm
làm con anh rối trí.
101
00:06:29,940 --> 00:06:32,580
Năm phút thôi là Ethan nghĩ
cả nhà nó khùng ngay.
102
00:06:32,780 --> 00:06:34,580
- Con nghe thấy không?
- Gì vậy mẹ?
103
00:06:34,780 --> 00:06:38,230
Mẹ vừa… Không có gì. Ai uống trà không?
104
00:06:40,440 --> 00:06:42,210
Đi tư vấn tâm lý là yếu đuối.
105
00:06:42,410 --> 00:06:44,880
Anh đã nói rõ ý kiến của anh lắm rồi.
106
00:06:45,080 --> 00:06:47,220
Đừng đem đoạn này vào tiết mục của em.
107
00:06:47,420 --> 00:06:49,450
Sao anh khó chịu thế? Đằng kia.
108
00:06:50,530 --> 00:06:51,770
Tại ông bà nội bọn trẻ à?
109
00:06:51,970 --> 00:06:55,100
Ý em nói cặp đôi nghịch lý nhà anh ấy à?
110
00:06:55,300 --> 00:06:56,520
Họ làm anh phát điên mất.
111
00:06:56,720 --> 00:06:59,150
Họ ở chung nhà,
nhưng không nói chuyện với nhau.
112
00:06:59,350 --> 00:07:00,690
Chuyện gì cũng nói qua anh.
113
00:07:00,890 --> 00:07:05,150
Mất cả buổi sáng để đôi co đặt điều hòa
bao nhiêu độ khi ngủ, 18 hay 19 độ.
114
00:07:05,350 --> 00:07:07,660
Chênh có một độ mà mất một tiếng rưỡi.
115
00:07:07,860 --> 00:07:10,280
Con nghe không?
Có tiếng rầm hay đùng gì đó.
116
00:07:10,480 --> 00:07:13,580
- Cửa ra vào đấy, mẹ Rose.
- Nhưng ai vào?
117
00:07:13,780 --> 00:07:14,960
Ra là anh, Abe.
118
00:07:15,160 --> 00:07:16,960
Hai con làm gì dưới đó vậy?
119
00:07:17,160 --> 00:07:21,480
- Bọn con đã gặp trường Ethan…
- Kệ đi. Bố chẳng giả vờ quan tâm nổi.
120
00:07:23,730 --> 00:07:26,720
Bố à… Là con đây, mẹ ơi.
121
00:07:26,920 --> 00:07:31,490
- Có chuyện gì không bố?
- Bố viết sai tên Carol Channing.
122
00:07:32,320 --> 00:07:34,730
- Bố viết sao?
- Sai! Có quan trọng không?
123
00:07:34,930 --> 00:07:37,140
Bố viết sai,
và tờ báo đã ra bản đính chính.
124
00:07:37,340 --> 00:07:41,730
- Một bản đính chính cho mọi người đọc.
- Có ai đọc mấy bản đính chính không?
125
00:07:41,930 --> 00:07:45,570
Có chứ! Bố đọc báo là
toàn đọc mục đính chính trước.
126
00:07:45,770 --> 00:07:47,990
Thế mới biết ai ngu.
127
00:07:48,190 --> 00:07:51,910
Mà trước vụ này,
bố là người duy nhất ở tờ Voice
128
00:07:52,110 --> 00:07:54,620
chưa bị sửa lỗi trên bản đính chính.
129
00:07:54,820 --> 00:07:56,580
Giờ bố cũng nhập hội ngu rồi.
130
00:07:56,780 --> 00:07:59,210
Có thể họ sẽ cho bố ngồi ăn trưa cùng bàn.
131
00:07:59,410 --> 00:08:00,350
Nhìn xem này.
132
00:08:01,600 --> 00:08:07,050
"Hôm thứ Hai, Carol Channing, hai chữ N,
đã bị in sai là 'Chaning', một chữ N".
133
00:08:07,250 --> 00:08:11,140
Bố chết tên là Hester Prynne rồi.
Mà Prynne là hai chữ N nhé.
134
00:08:11,340 --> 00:08:15,140
Chẳng nhớ nổi lần trước
bố phạm sai lầm kiểu này là khi nào.
135
00:08:15,340 --> 00:08:16,350
Thôi nào.
136
00:08:16,550 --> 00:08:20,810
Suốt 25 năm ở Columbia không có,
hồi trung học, tiểu học không có…
137
00:08:21,010 --> 00:08:23,440
Chắc bố có đánh vần sai hồi mẫu giáo,
138
00:08:23,640 --> 00:08:28,240
nhưng không còn hồ sơ nào
từ thời bố học ở đấy. Bố kiểm tra rồi.
139
00:08:28,440 --> 00:08:30,740
Hai đứa ly dị rồi mà. Con đến đây làm gì?
140
00:08:30,940 --> 00:08:34,410
- Bác sĩ tâm lý trường Ethan…
- Đã bảo bố không quan tâm!
141
00:08:34,610 --> 00:08:39,620
Lần này chắc chắn con có nghe.
Là tiếng súng lên đạn hoặc rút kiếm.
142
00:08:39,820 --> 00:08:41,790
Anh vứt tờ báo lên bàn thôi.
143
00:08:41,990 --> 00:08:45,560
Anh… Anh định
làm em phát điên hả, Abe Weissman?
144
00:08:46,610 --> 00:08:49,610
Đoạn này chắc chắn
em phải đưa vào tiết mục.
145
00:08:51,320 --> 00:08:55,060
Thằng bé bị lưu ban lớp mẫu giáo.
Trượt môn vẽ bằng ngón tay.
146
00:08:55,260 --> 00:08:57,980
- Môn gì khác đi.
- Môn chia sẻ.
147
00:08:58,170 --> 00:09:01,310
- Trượt môn ăn lót dạ.
- Mỗi tối ta cho nó ăn một lần.
148
00:09:01,510 --> 00:09:04,770
- Từ "lúng túng" viết thế nào?
- Anh ghi chậm đến hai đoạn à?
149
00:09:04,970 --> 00:09:06,110
Đầu tôi nhớ dai thôi.
150
00:09:06,310 --> 00:09:08,820
- Mông thì đầy mỡ.
- Anh mà bày đặt nói.
151
00:09:09,020 --> 00:09:12,360
Thôi, thiếu một đoạn nữa.
Tập trung vào. Hài gì cũng được.
152
00:09:12,560 --> 00:09:13,340
À…
153
00:09:14,720 --> 00:09:16,350
- Thôi đi.
- Đọc đi.
154
00:09:16,550 --> 00:09:18,870
- Ý của cô là của chương trình.
- Đừng cố nén.
155
00:09:19,070 --> 00:09:21,010
Được thôi…
156
00:09:22,640 --> 00:09:25,750
Mel Blanc, người lồng tiếng Bugs Bunny,
bị tai nạn xe hơi.
157
00:09:25,950 --> 00:09:30,150
Anh đã đỡ, chính quyền đang thẩm vấn
người lồng tiếng Elmer Fudd.
158
00:09:31,190 --> 00:09:33,590
- Tôi thích đấy.
- Tôi nữa. Ghi vào đi.
159
00:09:33,790 --> 00:09:38,350
Ghi vào? Anh nói ghi vào
là ghi vào kịch bản? Thôi đi, Mel.
160
00:09:38,550 --> 00:09:40,780
Ừ, hay mà. Cho vào.
161
00:09:42,620 --> 00:09:45,370
- Còn phải qua tay cái anh trên lầu.
- Anh ấy kìa.
162
00:09:46,420 --> 00:09:49,360
- Trong này mùi như đít voi ấy.
- Trudy, xong chưa?
163
00:09:49,560 --> 00:09:50,340
Đưa tôi.
164
00:09:55,720 --> 00:09:56,800
Được.
165
00:09:58,550 --> 00:10:00,870
- Làm tốt lắm, mọi người.
- Thêm một vạch nhé.
166
00:10:01,070 --> 00:10:02,580
Ta đứng đầu trong ngành mà.
167
00:10:02,780 --> 00:10:05,540
- Giải lao thôi.
- Mẹ tôi gọi tôi đến ba lần.
168
00:10:05,740 --> 00:10:07,500
- Em hát à?
- Chị biết em có hát mà.
169
00:10:07,700 --> 00:10:10,170
- Chị nghe em hát hồi nào?
- Trong vở kịch ở trường.
170
00:10:10,370 --> 00:10:12,720
Chị nhớ em diễn vở The Band Wagon chứ?
171
00:10:12,920 --> 00:10:15,760
Chị nhớ em chơi ban nhạc chứ hát hò gì.
172
00:10:15,960 --> 00:10:17,470
Chị toàn chà đạp ước mơ của em.
173
00:10:17,670 --> 00:10:19,430
Về mặt đó, chị rất kiên quyết.
174
00:10:19,630 --> 00:10:23,100
Em thê thảm thế này là vì
chẳng được chị hay ai giúp đỡ.
175
00:10:23,300 --> 00:10:25,400
Chị sẽ cố tìm chỗ cho, chị hứa.
176
00:10:25,600 --> 00:10:29,570
Đừng nuốt lời đấy.
Từ hồi Skint mất, em dễ đau lòng lắm.
177
00:10:29,770 --> 00:10:33,150
Khoan, Skint mất rồi à?
Chồng em, em rể chị.
178
00:10:33,350 --> 00:10:35,300
- Tuần trước.
- Vậy mà em không nói?
179
00:10:35,500 --> 00:10:39,240
- Chết tự nhiên, có gì mà kể.
- Chị sẽ gọi lại sau.
180
00:10:39,440 --> 00:10:42,080
Susie, góp ý nào.
Hoa văn này rối quá không?
181
00:10:42,280 --> 00:10:45,540
Trang trí là phần của Dinah.
Mỗi cô ấy quan tâm thôi.
182
00:10:45,740 --> 00:10:50,270
Cảm ơn. Susie Myerson và Cộng sự đây.
Chào Midge. Chị ấy đây.
183
00:10:52,230 --> 00:10:54,130
- Sao?
- Một đoạn hài của tôi được vào.
184
00:10:54,330 --> 00:10:56,840
- Mãi mới có.
- Mất bốn tuần để tôi quen việc.
185
00:10:57,040 --> 00:11:01,220
Không, để họ nhận ra chọn đoạn hài
của phụ nữ không làm họ rụng mất gậy.
186
00:11:01,420 --> 00:11:03,180
Tối nay nhớ xem nhé. Dinah nữa.
187
00:11:03,380 --> 00:11:07,270
Tôi sẽ xử lý. Miriam,
tôi cúp máy đây. Mẹ cô vừa đến.
188
00:11:07,470 --> 00:11:10,000
- Hài thật. Tạm biệt.
- Chào.
189
00:11:11,710 --> 00:11:14,450
- Bà Rose.
- Tôi cố gọi điện mà không được.
190
00:11:14,640 --> 00:11:18,280
Tôi đang làm ăn khấm khá.
Văn phòng này giờ tấp nập lắm.
191
00:11:18,480 --> 00:11:21,580
Mẹ tao á? Mẹ mày với con lừa mày cưỡi vào,
192
00:11:21,780 --> 00:11:24,100
mẹ con chị của con lừa luôn!
193
00:11:25,100 --> 00:11:26,680
Bà vào đi. Mời ngồi.
194
00:11:28,850 --> 00:11:31,050
Có chuyện gì?
195
00:11:31,240 --> 00:11:33,730
Susie, cô là người dữ dằn nhất tôi biết.
196
00:11:34,520 --> 00:11:37,010
- Ra thế.
- Và cô qua lại với những người dữ dằn.
197
00:11:37,210 --> 00:11:39,930
Luôn có một sự
dữ dội đáng sợ tỏa ra từ cô.
198
00:11:40,130 --> 00:11:43,060
- Bà muốn nói gì?
- Cô giúp tôi kiếm một khẩu súng nhé?
199
00:11:43,260 --> 00:11:45,770
- Gì cơ?
- Không cần xịn quá và đừng nặng quá.
200
00:11:45,970 --> 00:11:48,440
Phải bỏ vừa vào ví tôi và rút ra nhanh.
201
00:11:48,640 --> 00:11:50,610
Bà bạn thuận tay trái hay phải?
202
00:11:50,810 --> 00:11:52,690
Bà Rose, bà cần súng làm gì?
203
00:11:52,890 --> 00:11:55,990
Tôi lỡ đụng chạm người ta
trong công việc mai mối,
204
00:11:56,190 --> 00:11:58,950
xâm phạm địa bàn
của dân không mấy hiền lành.
205
00:11:59,150 --> 00:12:01,370
Vậy bà định bắn mấy bà già đó à?
206
00:12:01,570 --> 00:12:04,910
Không, không bắn, chỉ dọa thôi.
Vung vẩy súng một tí.
207
00:12:05,110 --> 00:12:07,960
Huơ súng để dọa hiệu nghiệm lắm.
Án tù lại ngắn hơn.
208
00:12:08,160 --> 00:12:09,250
Thật đấy à? Im lặng đi.
209
00:12:09,450 --> 00:12:12,800
- Họ đã đe dọa tôi và cả nhà.
- Thôi nào.
210
00:12:12,990 --> 00:12:16,800
Họ uy hiếp Abe ở cửa hàng,
nói những điều kinh khủng về kinh Torah.
211
00:12:17,000 --> 00:12:20,260
Chúng tôi bị hủy chuyến bay,
mất thư, đồ giặt ở tiệm bị hỏng.
212
00:12:20,460 --> 00:12:24,010
- Ai chả bị?
- Tôi nghĩ họ đã đốt trà quán.
213
00:12:24,210 --> 00:12:26,980
- Khoan, họ đốt trà quán của tôi?
- Phải.
214
00:12:27,180 --> 00:12:31,980
Với món kem vani đánh bông thoảng chút
nhục đậu khấu tạo hương vị thần thánh?
215
00:12:32,180 --> 00:12:34,320
- Cháy rụi rồi.
- Tôi còn định góp vốn vào đó!
216
00:12:34,520 --> 00:12:37,240
- Tiêu rồi.
- Quỷ thần ơi.
217
00:12:37,440 --> 00:12:38,880
Tao sẽ giết mày, nghe chưa?
218
00:12:42,760 --> 00:12:45,910
Tôi xin lỗi vì những lời lẽ
bà đã nghe thấy trong đó.
219
00:12:46,110 --> 00:12:47,620
Cuộc gọi phát sinh tranh chấp.
220
00:12:47,820 --> 00:12:49,920
- Ổn cả chứ?
- Bên phòng bán vé.
221
00:12:50,110 --> 00:12:54,100
Vở Camelot. Vợ tôi muốn mua vé.
Mấy người đó chả sợ hăm dọa.
222
00:12:54,600 --> 00:12:57,170
Đừng đi xả súng
vào tiệc trưa của quý bà nào nhé.
223
00:12:57,370 --> 00:13:01,590
Trước mắt, không còn trà quán,
bà cần chỗ để làm việc chứ?
224
00:13:01,790 --> 00:13:04,760
Trong vài ngày.
Tôi chỉ cần bàn và điện thoại.
225
00:13:04,960 --> 00:13:06,970
- Này, Maggie!
- Vâng?
226
00:13:07,170 --> 00:13:10,100
Tôi bảo mẹ của Midge sang đó.
Tìm chỗ cho bà ấy nhé.
227
00:13:10,300 --> 00:13:12,540
- Gì cơ?
- Mở mẹ nó cái cửa ra.
228
00:13:13,210 --> 00:13:14,820
Đi dọc hành lang, rẽ phải.
229
00:13:15,010 --> 00:13:18,280
Cảm ơn Susie. Đẹp quá. Gấm damask à?
230
00:13:18,480 --> 00:13:20,360
- Đã bảo mà.
- Tôi thuộc thiểu số.
231
00:13:20,560 --> 00:13:24,620
Bọn bắt nạt. Tôi ghét bọn bắt nạt.
Đi phá một bà khùng dễ mến như Rose.
232
00:13:24,820 --> 00:13:27,370
- Đừng kiếm súng cho bà ấy.
- Dĩ nhiên là không.
233
00:13:27,570 --> 00:13:30,250
Hay là…
234
00:13:30,450 --> 00:13:31,830
Họ á? Không, không…
235
00:13:32,030 --> 00:13:33,130
Sao lại không?
236
00:13:33,320 --> 00:13:35,060
Không, tôi không muốn…
237
00:13:35,850 --> 00:13:39,440
Hai người biết
bọn tôi rành kiểu ra dấu ú ớ lắm chứ?
238
00:13:40,150 --> 00:13:41,260
Chị muốn bọn tôi làm.
239
00:13:41,460 --> 00:13:42,260
- Không.
- Có thể.
240
00:13:42,460 --> 00:13:43,180
Chắc chứ?
241
00:13:43,380 --> 00:13:46,970
Con mụ quê mùa
bắt tôi xếp lại bàn ghế này là ai thế?
242
00:13:47,170 --> 00:13:49,020
Để bà ấy ngồi tạm một thời gian.
243
00:13:49,220 --> 00:13:52,120
Tuyệt quá, Susie. Cảm ơn cô.
244
00:13:53,500 --> 00:13:54,610
Bà ấy là mẹ của Midge?
245
00:13:54,800 --> 00:13:57,360
Vụ này không có gì cho hai anh làm đâu.
246
00:13:57,560 --> 00:13:58,610
Được thôi.
247
00:13:58,810 --> 00:14:01,280
Phải chi anh nói với tôi. Tôi kiếm vé cho.
248
00:14:01,480 --> 00:14:02,950
Tôi quen Robert Goulet.
249
00:14:03,150 --> 00:14:05,510
- Phải rồi.
- Bọn tôi chơi gôn mỗi thứ Bảy.
250
00:14:05,840 --> 00:14:06,990
Chúc vui vẻ.
251
00:14:07,190 --> 00:14:10,370
Hãy reo hò to vào
và cho Gordon cùng mọi người ở nhà thấy
252
00:14:10,570 --> 00:14:13,140
quý vị đang thích thú.
Chúc quý vị xem vui vẻ.
253
00:14:16,940 --> 00:14:20,010
Teddy, anh giữ lại tấm bảng
có đoạn hài của tôi được không?
254
00:14:20,200 --> 00:14:23,050
- Đoạn đầu tiên tôi được chọn.
- Sẵn lòng. Mừng quá nhỉ.
255
00:14:23,250 --> 00:14:24,030
Đúng vậy.
256
00:14:27,150 --> 00:14:30,220
Thưa quý vị, đây là Gordon Ford Show!
257
00:14:30,420 --> 00:14:35,350
Khách mời tối nay, Pat Boone
của phim Dobie Gillis, Bob Denver
258
00:14:35,550 --> 00:14:38,070
và nghệ sĩ hài Lester Simms.
259
00:14:38,260 --> 00:14:42,670
Và sau đây là
người dẫn chương trình Gordon Ford!
260
00:14:49,930 --> 00:14:52,160
Nói về Tổng thống John F. Kennedy.
261
00:14:52,360 --> 00:14:55,460
Sẽ hơi kỳ khi có tổng thống
Công giáo người Massachusetts.
262
00:14:55,660 --> 00:14:58,980
Tôi lo ngài ấy sẽ
luôn trung thành với đội Red Sox.
263
00:15:01,650 --> 00:15:02,970
Tin tức đăng thế này.
264
00:15:03,160 --> 00:15:05,680
Để chuẩn bị chiến đấu với du kích Cuba,
265
00:15:05,880 --> 00:15:09,010
quân đội Mỹ mới mua
một máy bay ném bom B-52
266
00:15:09,210 --> 00:15:10,780
và 10.000 trái chuối.
267
00:15:12,870 --> 00:15:13,930
Để rải cho chúng đấy.
268
00:15:14,130 --> 00:15:17,080
Mel Blanc, người lồng tiếng Bugs Bunny,
bị tai nạn xe hơi.
269
00:15:17,620 --> 00:15:21,330
Anh đã đỡ, chính quyền đang
thẩm vấn người lồng tiếng Felmer…
270
00:15:27,920 --> 00:15:29,800
Đó là nhân vật mới. Felmer.
271
00:15:30,840 --> 00:15:32,970
Trợ thủ của Forky Pig. Nó hâm lắm.
272
00:15:35,260 --> 00:15:38,750
Nhân nói đến hoạt hình,
Disney mới ra phim 101 con chó đốm.
273
00:15:38,950 --> 00:15:42,600
Nhiều người khen ngợi hình vẽ đẹp,
nhưng tôi thì thấy hơi lốm đốm.
274
00:15:43,650 --> 00:15:45,070
Chắc là cá nhân tôi thôi.
275
00:15:55,740 --> 00:15:58,480
- Midge, tấm bảng của cô đây.
- Cảm ơn Teddy.
276
00:15:58,680 --> 00:16:00,940
- Cô sẽ lồng khung chứ?
- Hoặc đốt để sưởi.
277
00:16:01,140 --> 00:16:01,900
Được.
278
00:16:02,100 --> 00:16:04,030
- Nghe to thế thật không?
- To hơn.
279
00:16:04,230 --> 00:16:05,290
- Cô kia!
- Vâng.
280
00:16:06,170 --> 00:16:07,990
Đừng lo gì cả.
281
00:16:08,190 --> 00:16:11,740
Cứ nở nụ cười điện xẹt đó
với Gordy là sẽ qua thôi.
282
00:16:11,940 --> 00:16:14,040
- Ông nghĩ vậy à? Cảm ơn.
- Tôi biết mà.
283
00:16:14,240 --> 00:16:16,290
Cô muốn giữ việc làm thì năn nỉ anh ta đi.
284
00:16:16,490 --> 00:16:18,540
- Nhưng George bảo…
- George sai lầm.
285
00:16:18,740 --> 00:16:21,290
Về mọi chuyện.
Tôi bảo thật, cô phải năn nỉ.
286
00:16:21,490 --> 00:16:24,440
Lạy lục như cô chưa từng làm bao giờ.
287
00:16:27,980 --> 00:16:32,350
Sẽ có người ở đây để nhận hàng lúc 1:00.
Không, trước 1:00 không được.
288
00:16:32,550 --> 00:16:34,990
Vì chúng tôi là hộp đêm,
không phải nhà trẻ.
289
00:16:36,740 --> 00:16:38,690
Được, hẹn gặp lúc 1:00.
290
00:16:38,890 --> 00:16:40,150
Anh cần gì?
291
00:16:40,340 --> 00:16:42,520
Anh nhớ lúc ta mở hộp đêm,
292
00:16:42,720 --> 00:16:45,230
ta đã bàn chi tiết là
muốn tổ chức thế nào chứ?
293
00:16:45,430 --> 00:16:47,940
- Nhạc hay, khách sang.
- Ừ, tôi nhớ.
294
00:16:48,140 --> 00:16:49,950
Nhất là phần khách sang.
295
00:16:50,150 --> 00:16:53,580
Chúng tôi cảm thấy
có một yếu tố, có thể nói là,
296
00:16:53,780 --> 00:16:56,080
làm lu mờ không khí tưng bừng của quán.
297
00:16:56,280 --> 00:16:58,790
- Chết tiệt, đám Mormon quay lại?
- Vậy còn đỡ.
298
00:16:58,990 --> 00:17:01,880
Có người nói thịt bê
phải cho muối vào cuối cùng.
299
00:17:02,070 --> 00:17:04,670
Vậy phải chờ cái gì? Nóc nhà có thể sập.
300
00:17:04,870 --> 00:17:07,590
Người ngoài hành tinh
phóng điện ngay vào đít.
301
00:17:07,790 --> 00:17:09,840
Thế là ta chết mà thịt bê chưa cho muối.
302
00:17:10,040 --> 00:17:11,990
Mẹ, mẹ đến đây làm gì?
303
00:17:12,490 --> 00:17:15,760
Joely, mẹ đang rất vui vẻ
với mấy người bạn mới,
304
00:17:15,960 --> 00:17:18,100
cô cậu tên gì đó.
305
00:17:18,300 --> 00:17:21,980
Họ đến từ đâu đó,
và họ đến đây ăn mừng chuyện gì đó.
306
00:17:22,180 --> 00:17:24,060
- Archie. Đưa cho con nhé?
- Ừ.
307
00:17:24,260 --> 00:17:27,230
Con mà cố đòi,
mẹ sẽ bắt con nằm sấp và đét đít con.
308
00:17:27,430 --> 00:17:31,070
Hồi nhỏ, nó sợ
cái lược chải tóc của tôi lắm.
309
00:17:31,270 --> 00:17:36,680
Nó hay trốn trong tủ tôi, đội tóc giả
của tôi, nằm đó, làm như tôi không thấy.
310
00:17:38,090 --> 00:17:41,370
Xin chào. Trông cậu như sắp nôn.
311
00:17:41,570 --> 00:17:43,880
Ăn một cái bánh quy có nhân đi.
312
00:17:44,080 --> 00:17:46,170
Còn ai đói nữa không?
313
00:17:46,370 --> 00:17:48,920
Con nên bán đồ ăn vặt ở đây, Joel.
314
00:17:49,120 --> 00:17:53,930
Nhưng thế thì phải mở đèn sáng lên
để họ xem thực đơn.
315
00:17:54,130 --> 00:17:57,810
Trong này tối quá,
tôi chả thấy tôi đang suy nghĩ luôn.
316
00:17:58,010 --> 00:18:00,120
Mẹ, mẹ cất bánh này trong ví bao lâu rồi?
317
00:18:01,030 --> 00:18:02,450
Trời ơi!
318
00:18:02,990 --> 00:18:05,060
- Của bà đây.
- Tôi đâu có gọi.
319
00:18:05,260 --> 00:18:06,820
Tôi nghĩ uống cái gì ấm…
320
00:18:07,010 --> 00:18:09,860
Tôi chán đàn ông bảo tôi họ nghĩ gì rồi.
321
00:18:10,060 --> 00:18:12,360
- Xin lỗi.
- Tôi nghĩ cậu nên uống đi.
322
00:18:12,560 --> 00:18:13,530
Tôi nghĩ thế đấy.
323
00:18:13,730 --> 00:18:18,870
Xin chào, tôi là Shirley Maisel.
Đó là con trai tôi, Joel, chủ quán.
324
00:18:19,070 --> 00:18:22,580
Tôi sắp ít được gặp nó vì nó sắp có con.
325
00:18:22,780 --> 00:18:25,460
Nó sẽ phải ở nhà dọn mấy bãi ị.
326
00:18:25,660 --> 00:18:28,310
- Mẹ!
- Nó lại gọi "Mẹ" kìa.
327
00:18:29,310 --> 00:18:32,550
- Mẹ về đi. Đi mà.
- Mẹ không thể ở nhà đó nữa.
328
00:18:32,750 --> 00:18:35,760
- Bố mẹ làm rõ mọi chuyện đi.
- Ông ấy không chịu nghỉ hưu.
329
00:18:35,960 --> 00:18:38,850
Dĩ nhiên, bố đâu có định nghỉ hưu!
330
00:18:39,050 --> 00:18:42,160
Bố sẽ chết bên công việc,
khi quát thợ kéo sợi. Chịu thôi.
331
00:18:42,870 --> 00:18:45,100
Thợ kéo sợi của ông ấy dở hơi lắm.
332
00:18:45,300 --> 00:18:46,580
Để con gọi taxi.
333
00:18:48,460 --> 00:18:51,400
- Sao bà ấy được ở lại?
- Bà ấy làm ở đây.
334
00:18:51,600 --> 00:18:53,150
- Tại sao?
- Tại sao gì?
335
00:18:53,350 --> 00:18:55,700
Sao bà làm việc cho con tôi? Kỳ quá.
336
00:18:55,900 --> 00:18:58,890
Giữa hai người
có chuyện biến thái gì không đấy?
337
00:18:59,090 --> 00:19:01,870
Anh Maisel, hy vọng mẹ anh chịu đấm được.
338
00:19:02,070 --> 00:19:03,080
Được chứ.
339
00:19:03,280 --> 00:19:04,370
Này, đừng!
340
00:19:04,570 --> 00:19:07,130
Mẹ không chịu về. Mẹ uống nhiều lắm rồi.
341
00:19:07,330 --> 00:19:09,210
- Ôi chao.
- Mẹ mang theo đồ ăn ôi thiu.
342
00:19:09,410 --> 00:19:11,960
Mẹ phát cho tất cả
những người trông có vẻ say.
343
00:19:12,160 --> 00:19:15,130
- Cái ví chết người đấy.
- Mẹ đòi mở đèn lên.
344
00:19:15,330 --> 00:19:17,550
Mẹ đòi lấy cây lau nhà.
Mẹ ghét nhạc ở đây.
345
00:19:17,750 --> 00:19:21,010
Mẹ đòi mọi người mặc áo len.
Mẹ định đánh bà Moskowitz nữa.
346
00:19:21,210 --> 00:19:23,680
- Có vẻ là cân sức đấy. Bố xin lỗi.
- Bố à.
347
00:19:23,880 --> 00:19:27,270
Cứ thế này, con sẽ mất hộp đêm.
Bố làm ơn giúp con.
348
00:19:27,470 --> 00:19:29,650
- Ừ, để bố lo.
- Cảm ơn bố.
349
00:19:29,850 --> 00:19:31,330
Mẹ thấy cây lau nhà rồi.
350
00:19:47,430 --> 00:19:48,460
Chắc anh đùa.
351
00:19:48,660 --> 00:19:53,050
Bởi vậy mà tôi không đưa tin về hockey,
thị trấn này mê bóng chày.
352
00:19:53,250 --> 00:19:55,340
Xin lỗi, anh Ford uống gì?
353
00:19:55,540 --> 00:19:57,630
- Bourbon pha branch.
- Cho tôi một ly.
354
00:19:57,830 --> 00:19:59,590
Nhiều bourbon vào.
355
00:19:59,790 --> 00:20:02,100
Không phải tôi muốn gì,
mà là điều gì sẽ xảy ra.
356
00:20:02,300 --> 00:20:04,520
- Không, là đội Yank.
- Vắng Stengel ư?
357
00:20:04,720 --> 00:20:06,480
Stengel biến đi cho rồi.
358
00:20:06,680 --> 00:20:09,940
- Nghe nói anh ta thương lượng với Mets.
- Mets là cái gì?
359
00:20:10,140 --> 00:20:12,320
Gordon, xin lỗi vì xen ngang.
360
00:20:12,520 --> 00:20:15,280
- Chào.
- Chào, cô đang xen ngang đấy.
361
00:20:15,480 --> 00:20:18,920
Vâng, nhưng tôi mang lễ vật đến.
Bourbon pha branch làm hòa.
362
00:20:19,590 --> 00:20:21,470
Tôi có rồi, cảm ơn.
363
00:20:22,880 --> 00:20:25,750
- Ngại quá.
- Càng lúc càng ngại hơn.
364
00:20:25,950 --> 00:20:30,500
Tôi muốn xin lỗi vì đã phát tiếng rên.
Thật là thiếu chuyên nghiệp.
365
00:20:30,700 --> 00:20:32,460
Cô ta rên lúc đang thu hình.
366
00:20:32,660 --> 00:20:35,010
- Thật ngu ngốc, không chủ ý.
- Ai ép cô à?
367
00:20:35,200 --> 00:20:36,510
Không, nhưng có lý do.
368
00:20:36,710 --> 00:20:38,130
Cô sắp đẻ hả?
369
00:20:38,330 --> 00:20:39,930
Chả biết phụ nữ các cô làm sao.
370
00:20:40,130 --> 00:20:44,890
Không, đó là đoạn hài đầu tiên
tôi được chọn, và lúc chuyện đó xảy ra,
371
00:20:45,090 --> 00:20:47,140
- tôi không kìm được.
- Đoạn đầu tiên?
372
00:20:47,340 --> 00:20:48,690
Cô vào làm mấy tuần rồi.
373
00:20:48,880 --> 00:20:50,770
- Phòng đó căng lắm.
- Phòng đó đỉnh lắm.
374
00:20:50,970 --> 00:20:54,690
Chắc chắn. Lúc anh
đọc nhầm lời thoại, tôi đã thất vọng.
375
00:20:54,890 --> 00:20:58,630
Thế thôi, và bất kể chuyện gì xảy ra,
xin hãy nhận lời xin lỗi của tôi.
376
00:20:59,590 --> 00:21:01,760
Thôi được, tôi chấp nhận lời xin lỗi.
377
00:21:03,260 --> 00:21:04,930
Và tôi xin lỗi vì đã xen ngang.
378
00:21:06,430 --> 00:21:10,600
Để ly rượu lại. Tôi có đọc nhầm hay không,
đoạn hài đó cũng hỏng.
379
00:21:12,770 --> 00:21:15,500
- Không đâu.
- Cô nói không là sao? Hỏng chắc.
380
00:21:15,700 --> 00:21:17,920
Đoạn đó hay mà.
Anh đọc nhầm tên Elmer Fudd.
381
00:21:18,120 --> 00:21:20,130
- Tôi không nhầm tên Elmer Fudd.
- Có.
382
00:21:20,330 --> 00:21:21,840
- Không.
- Tôi muốn nghe thử.
383
00:21:22,040 --> 00:21:23,640
Tôi có diễn hài. Tôi nhìn là biết.
384
00:21:23,840 --> 00:21:26,010
- Anh đã bị vấp.
- Khán giả đã cười.
385
00:21:26,210 --> 00:21:28,390
- Vì anh vấp.
- Tôi cố ý đấy.
386
00:21:28,590 --> 00:21:32,600
Anh làm hỏng một đoạn hài tuyệt hay
để nói rằng anh đã làm hỏng nó à?
387
00:21:32,800 --> 00:21:35,320
Họ thích. Tỏ ra tôi là người thường.
Tôi làm họ cười.
388
00:21:35,510 --> 00:21:38,610
- Nhưng cười lạc đề.
- Không lạc đề gì hết.
389
00:21:38,810 --> 00:21:41,030
Đó là hài khỏa lấp. Tôi từng làm rồi.
390
00:21:41,230 --> 00:21:44,950
Nếu anh diễn đúng đoạn hài chính,
khán giả đã cười đúng chỗ.
391
00:21:45,150 --> 00:21:47,450
Đoạn hài đó sẽ hỏng. Chấm hết.
392
00:21:47,650 --> 00:21:49,870
- Vậy sao anh lại duyệt?
- Cái gì?
393
00:21:50,070 --> 00:21:51,160
Đoạn nào anh cũng duyệt.
394
00:21:51,360 --> 00:21:54,380
Anh biết đoạn đó sẽ hỏng mà cũng duyệt?
395
00:21:54,580 --> 00:21:58,710
Anh duyệt mà không biết nó sẽ hỏng
cho đến khi anh lên sân khấu,
396
00:21:58,910 --> 00:22:02,180
nên anh cứu nó bằng cách làm hỏng
để khán giả cười lạc đề?
397
00:22:02,370 --> 00:22:03,800
Không có cười lạc đề!
398
00:22:04,000 --> 00:22:05,390
Có cười lạc đề.
399
00:22:05,590 --> 00:22:08,390
Cười lạc đề là
khán giả cười khi ta phạm lỗi!
400
00:22:08,590 --> 00:22:10,230
Thế là cười lạc đề!
401
00:22:10,420 --> 00:22:13,480
Nghe này, cô Sáu Tháng
Mới Được Duyệt Một Đoạn Hài.
402
00:22:13,680 --> 00:22:15,900
Anh không biết xem lịch à?
Mới một tháng thôi.
403
00:22:16,100 --> 00:22:19,900
Tôi làm nghề này lâu rồi.
Tôi là diễn viên chuyên nghiệp!
404
00:22:20,100 --> 00:22:22,920
Người phạm lỗi mà chả chịu nhận.
405
00:22:27,220 --> 00:22:28,890
Ly rượu đó dở kinh.
406
00:22:30,890 --> 00:22:32,430
Không có chuyện cười lạc đề!
407
00:22:54,870 --> 00:22:59,900
Tôi đã viết đến tận khuya, lúc tôi
không tham khảo Cicero để lấy cảm hứng.
408
00:23:00,100 --> 00:23:02,490
Hy vọng ít nhất là sẽ
bù đắp được phần nào.
409
00:23:02,690 --> 00:23:06,910
Anh viết sai có từ Channing thôi, Abe.
Anh có quá khắt khe với mình không đấy?
410
00:23:07,110 --> 00:23:10,200
- Theo Cicero thì không.
- Được rồi, cốt lõi là thế này.
411
00:23:10,400 --> 00:23:15,500
Tôi không thể đăng bài cáo lỗi
dài 1.500 từ chỉ vì anh sót một chữ "N".
412
00:23:15,700 --> 00:23:18,080
- Vậy phải bao nhiêu từ?
- Mười lăm?
413
00:23:18,280 --> 00:23:19,000
Mười lăm?
414
00:23:19,200 --> 00:23:23,340
Tổng đài đây.
Có cuộc gọi khẩn từ Susie Myerson.
415
00:23:23,540 --> 00:23:25,760
- Không, cảm ơn tổng đài.
- Xin giữ máy.
416
00:23:25,960 --> 00:23:29,510
- Tổng đài, tôi từ chối mà.
- Anh không muốn biết việc khẩn là gì à?
417
00:23:29,710 --> 00:23:31,600
Ta đang nói về việc khẩn của tôi.
418
00:23:31,800 --> 00:23:32,930
- A lô?
- A lô?
419
00:23:33,130 --> 00:23:36,350
- Ai đó? Tôi cần gặp Midge.
- Abe đây. Tôi đang dùng điện thoại.
420
00:23:36,550 --> 00:23:38,190
Điện thoại ông bận suốt ngày.
421
00:23:38,390 --> 00:23:42,960
Từ sáng đến giờ tôi cố gọi hết
những người đăng ký mua báo Village Voice
422
00:23:43,160 --> 00:23:45,650
- để đích thân xin lỗi họ.
- Trời ạ.
423
00:23:45,850 --> 00:23:48,410
- Abe, làm ơn bảo Midge nghe máy.
- Thôi được.
424
00:23:48,610 --> 00:23:51,590
- Miriam!
- Tạm biệt, Abe. Mười lăm từ nhé.
425
00:23:53,140 --> 00:23:54,540
Susie gọi.
426
00:23:54,740 --> 00:23:56,750
- A lô.
- Có phải tối qua cô cãi nhau
427
00:23:56,950 --> 00:24:01,920
với Gordon Ford trước mặt
toàn thể làng giải trí ở quán Toots?
428
00:24:02,120 --> 00:24:04,340
- Sao chị biết?
- Lên báo luôn rồi.
429
00:24:04,540 --> 00:24:07,510
"Sự náo nhiệt
'không vui không ăn tiền' thường ngày
430
00:24:07,710 --> 00:24:10,930
ở quán Toots xem ra còn là nhẹ
so với tiết mục tối qua
431
00:24:11,130 --> 00:24:13,310
giữa anh Ford và cô nữ biên kịch lắm lời".
432
00:24:13,510 --> 00:24:16,060
- Không kể rõ đầu đuôi, nghe tệ quá.
- Kể đầu đuôi đi.
433
00:24:16,260 --> 00:24:19,060
Anh ta đọc vấp đoạn của tôi,
tôi rên lên. Lúc lên sóng.
434
00:24:19,260 --> 00:24:21,190
Tai nạn thôi, tôi đã xin lỗi rồi.
435
00:24:21,390 --> 00:24:25,030
"Đó là khoảnh khắc đáng kinh ngạc,
khi thần tượng truyền hình đêm khuya
436
00:24:25,230 --> 00:24:26,690
"đánh mất vẻ ngầu đặc trưng.
437
00:24:26,890 --> 00:24:30,570
"Có lẽ nữ biên kịch nói trên
nên bắt đầu chỉnh sửa hồ sơ xin việc,
438
00:24:30,770 --> 00:24:34,410
"trong ngành nghề khác,
tại một thành phố khác, ở tiểu bang khác".
439
00:24:34,610 --> 00:24:35,500
Ôi, trời ơi.
440
00:24:35,690 --> 00:24:38,710
Bài viết về cô
dán thành cả quyển sổ sưu tập rồi.
441
00:24:38,910 --> 00:24:41,460
Giúp tôi với.
Làm sao đây? Xin lỗi lần nữa?
442
00:24:41,660 --> 00:24:44,500
Tôi cho là thế,
nhưng có vẻ cô chẳng giỏi việc đó.
443
00:24:44,700 --> 00:24:47,940
Thứ Hai tôi phải đi làm chứ?
Tôi phải xuất hiện.
444
00:24:48,150 --> 00:24:51,090
- Ừ, đem theo cái thùng.
- Sao phải đem thùng?
445
00:24:51,290 --> 00:24:56,350
Khi bị đuổi việc, cô nên có cái thùng
để đựng đồ đạc, đem thùng to vào.
446
00:24:56,550 --> 00:24:59,770
Tôi đâu có văn phòng. Thùng nhỏ được rồi.
447
00:24:59,970 --> 00:25:03,730
Tôi mừng là ta đã chọn được
cỡ thùng cô cần khi bị sa thải.
448
00:25:03,930 --> 00:25:06,780
- Chị nghĩ sẽ bị à?
- Tôi sẽ gọi vài cuộc điện thoại.
449
00:25:06,980 --> 00:25:07,860
Hôm nay thứ Bảy,
450
00:25:08,060 --> 00:25:11,670
đám khốn đó nghỉ làm, đi chơi gôn
và tự sướng trên thuyền hết rồi.
451
00:25:12,380 --> 00:25:13,580
- Chết tiệt.
- Gì cơ?
452
00:25:13,770 --> 00:25:15,120
Chị nghĩ là họ?
453
00:25:15,320 --> 00:25:19,260
- Đừng hoảng. Có gì tôi sẽ báo.
- Được, tạm biệt.
454
00:25:21,520 --> 00:25:23,230
Susie Myerson và Cộng sự.
455
00:25:24,600 --> 00:25:25,600
Khoan, gì cơ?
456
00:25:26,650 --> 00:25:27,940
Đến đâu?
457
00:25:46,120 --> 00:25:47,980
- Bà là ai?
- Cô là ai?
458
00:25:48,180 --> 00:25:50,280
- Tôi là Susie Myerson.
- Xạo.
459
00:25:50,480 --> 00:25:51,280
Không.
460
00:25:51,480 --> 00:25:53,030
- Cô?
- Ừ, sao?
461
00:25:53,230 --> 00:25:55,530
Tôi hình dung người cao hơn,
vạm vỡ hơn, mặc dù…
462
00:25:55,730 --> 00:25:58,950
- Ăn nói cẩn thận. Mà bà là ai?
- Hài thật.
463
00:25:59,150 --> 00:26:01,540
Mà này, cảm ơn món quà của cô, khéo lắm.
464
00:26:01,740 --> 00:26:03,920
- Quà gì?
- Cuộc gọi.
465
00:26:04,120 --> 00:26:08,500
Có người bảo tôi là trước cửa
có quà của Susie Myerson kính tặng.
466
00:26:08,700 --> 00:26:13,050
Tôi mở cửa, và cả đoàn cảnh sát
ùa tới bắt tôi vì một tội tôi không phạm.
467
00:26:13,250 --> 00:26:16,220
Ra là quà đó. Khỏi cám ơn, cô…
468
00:26:16,420 --> 00:26:17,180
Molly chết rồi.
469
00:26:17,380 --> 00:26:19,520
- Molly là ai?
- Trợ lý người Ai-len của tôi.
470
00:26:19,720 --> 00:26:22,690
Cô ấy nhận cuộc gọi giống hệt,
lên cơn tim, lăn ra chết.
471
00:26:22,890 --> 00:26:23,600
Chúa ơi.
472
00:26:23,800 --> 00:26:27,150
Anh bạn Do Thái đang bay đi Argentina.
Cô M không rõ tung tích.
473
00:26:27,350 --> 00:26:30,570
- Mấy người là ai vậy?
- Cô hỏi bọn tôi là ai là sao?
474
00:26:30,770 --> 00:26:32,250
Rose Weissman bảo cô tới mà?
475
00:26:33,050 --> 00:26:35,570
Phải, Rose bảo tôi tới.
476
00:26:35,770 --> 00:26:39,580
- Cô chắc chứ?
- Có ai chắc được chuyện gì trong đời đâu?
477
00:26:39,780 --> 00:26:41,410
Mà vụ này vớ vẩn lắm.
478
00:26:41,610 --> 00:26:44,250
Vu khống tôi
vì vụ hỏa hoạn trà quán lố bịch?
479
00:26:44,450 --> 00:26:45,500
Không ăn thua đâu.
480
00:26:45,700 --> 00:26:47,210
Gượm đã. Là bà ư?
481
00:26:47,410 --> 00:26:50,760
Bà đốt trà quán tuyệt vời nhất lịch sử?
482
00:26:50,950 --> 00:26:53,550
- Bà thử kem tươi của họ chưa?
- Gì cơ?
483
00:26:53,750 --> 00:26:56,640
Chả biết họ làm cách nào,
cho thêm kem hay thêm đường?
484
00:26:56,840 --> 00:26:59,140
Hay cả hai?
Có thể là một nhúm nhục đậu khấu.
485
00:26:59,340 --> 00:27:02,100
Chúa chứng giám,
tôi đã thử làm ở nhà và hỏng bét,
486
00:27:02,300 --> 00:27:04,560
nhưng món kem tươi đó có gì đó đặc biệt.
487
00:27:04,760 --> 00:27:06,900
Hy vọng bà được lên ghế điện.
488
00:27:07,100 --> 00:27:09,070
Tôi không ngờ Rose có người bảo kê.
489
00:27:09,260 --> 00:27:13,610
Có đấy. Có cả súng nữa. Bà ấy
sẽ dùng nó, không chỉ huơ lung tung đâu.
490
00:27:13,810 --> 00:27:16,820
Thôi được, tôi chịu thua.
491
00:27:17,020 --> 00:27:19,370
Ta vào chủ đề chính được chứ?
492
00:27:19,570 --> 00:27:20,550
Chủ đề gì?
493
00:27:22,970 --> 00:27:25,500
Rose Weissman cứ giữ lấy khu Thượng Tây.
494
00:27:25,700 --> 00:27:28,850
Nhưng không được lên trên đường 125
hay xuống dưới đường 60.
495
00:27:29,440 --> 00:27:31,880
Molly đã chết,
bà ta có thể lấy Hell's Kitchen,
496
00:27:32,080 --> 00:27:34,940
nhưng lo mà học về thơ limerick
và nạn đói khoai tây.
497
00:27:35,940 --> 00:27:37,590
Sao, chưa chịu à?
498
00:27:37,790 --> 00:27:41,350
Tôi chỉ là vệ sĩ.
Để tôi trình lên Rose, xem bà ấy nói sao.
499
00:27:41,550 --> 00:27:44,140
Vệ sĩ nữ cơ đấy.
Trời, lẽ ra tôi phải nghĩ tới.
500
00:27:44,340 --> 00:27:45,560
Đâu ai ngờ được.
501
00:27:45,760 --> 00:27:48,440
- Với cô thì không.
- Rất vui được gặp bà.
502
00:27:48,640 --> 00:27:52,400
Bộ đồ đó hợp với bà. Phụ nữ tuổi bà
có người mặc sọc trông ngố lắm.
503
00:27:52,600 --> 00:27:54,780
Bảo Rose Weissman kèo này ngon đấy.
504
00:27:54,980 --> 00:27:58,010
Nếu họ mới bắt bà,
sao bà không ở trại giam hạt?
505
00:27:58,840 --> 00:28:00,380
Tôi có tiền án.
506
00:28:08,060 --> 00:28:12,630
- Nên lần này khác.
- Tôi không tin nổi.
507
00:28:12,830 --> 00:28:16,380
Lẽ ra bố tôi phải giúp tôi.
Đằng này lại chiếm cả hai bàn.
508
00:28:16,580 --> 00:28:20,010
Mẹ tôi đến, trước tiên là đòi giảm giá.
509
00:28:20,210 --> 00:28:23,010
- Anh có cho không?
- Mẹ tôi mà.
510
00:28:23,210 --> 00:28:26,850
Có tin nổi không?
Chị ấy đòi dạy tôi chọn dưa?
511
00:28:27,050 --> 00:28:30,020
Nếu cần, dưa chín
ở Jersey tôi cũng ngửi thấy.
512
00:28:30,220 --> 00:28:32,860
- Lẽ ra chị nên tát cô ta.
- Tôi mới làm móng.
513
00:28:33,060 --> 00:28:35,030
- Mận chả công hiệu gì!
- Với tôi thì có.
514
00:28:35,230 --> 00:28:39,280
Vớ vẩn. Chả liên quan gì đến thức ăn.
Do sức gió và lịch trình thôi.
515
00:28:39,480 --> 00:28:41,450
Lỡ anh phải đi đâu thì sao?
516
00:28:41,650 --> 00:28:43,790
Tôi có thể
kéo chuông báo cháy để giải tán.
517
00:28:43,980 --> 00:28:46,700
Mai họ sẽ trở lại,
mang theo cả hội chơi bài canasta.
518
00:28:46,900 --> 00:28:50,630
Tốt. Bạn của bác trai
lại rút đồng xu ra từ tai cô hầu bàn.
519
00:28:50,820 --> 00:28:52,920
Chào, hai anh nhìn gì vậy?
520
00:28:53,120 --> 00:28:56,960
Góc sân bên này, vô địch đồ ăn vặt
trong ví bất bại, Shirley Maisel.
521
00:28:57,160 --> 00:29:00,430
Góc sân kia, đấu thủ không tin
công hiệu của mận, Moishe Maisel.
522
00:29:00,630 --> 00:29:03,010
- Và họ không đi chung.
- Không hề.
523
00:29:03,210 --> 00:29:04,220
Chán quá, anh khờ.
524
00:29:04,420 --> 00:29:07,390
Tạm biệt. Hôm khác
lại đến nhé. Tôi lừa được ai chứ?
525
00:29:07,590 --> 00:29:10,060
Rất tiếc vì ước mơ
của hai anh sắp kết thúc,
526
00:29:10,260 --> 00:29:12,560
nhưng cho tôi 10 phút
lúc ban nhạc tạm nghỉ nhé?
527
00:29:12,760 --> 00:29:14,520
Về mà học nhạc đi!
528
00:29:14,720 --> 00:29:15,580
Dẹp mẹ đi.
529
00:29:17,210 --> 00:29:18,040
Em lên đi.
530
00:29:18,750 --> 00:29:21,880
- Dạo này mọi người nhạy cảm thật.
- Thế thôi á?
531
00:29:23,590 --> 00:29:27,090
- Đám này đâu phải Sinatra.
- Ban nhạc có chơi tiếp không?
532
00:29:28,220 --> 00:29:31,250
Xin chào quý vị. Tôi là cô Maisel…
533
00:29:31,450 --> 00:29:34,590
Miriam! Con dâu cũ của tôi đấy. Miriam!
534
00:29:34,790 --> 00:29:36,590
- Nhợt nhạt quá.
- Con lên đó làm gì?
535
00:29:36,790 --> 00:29:37,960
Con sẽ diễn một tiết mục.
536
00:29:38,160 --> 00:29:38,880
Cho ai?
537
00:29:39,080 --> 00:29:42,260
Cho tất cả quý vị
lịch thiệp và đang rối trí đây.
538
00:29:42,460 --> 00:29:47,010
Để con bé yên, Shirley. Nếu nó
muốn tấu hài, cứ để nó có bài học đau đớn.
539
00:29:47,210 --> 00:29:50,890
- Ông bán thịt chả biết đùa còn vui hơn.
- Đẹp đấy. Để nó hát đi.
540
00:29:51,090 --> 00:29:54,150
Tôi không phải ca sĩ,
mà là biên kịch của Gordon…
541
00:29:54,350 --> 00:29:57,020
Khoan, mẹ bị phân tâm. Diễn lại đi.
542
00:29:57,220 --> 00:29:58,860
Con chưa bắt đầu mà.
543
00:29:59,060 --> 00:30:00,570
Tin tôi đi, chả buồn cười đâu.
544
00:30:00,770 --> 00:30:03,700
- Bố, yên nào.
- Nó bảo "Yên nào", thằng con tôi ấy.
545
00:30:03,900 --> 00:30:05,070
Bố không giúp thì về đi.
546
00:30:05,270 --> 00:30:09,370
Bố đang giúp đây. Con bé phải suy nghĩ lại
về sự nghiệp. Còn ai bảo nó được nữa?
547
00:30:09,570 --> 00:30:12,170
Miriam, kệ ông ấy.
Xem như ông ấy vắng mặt.
548
00:30:12,360 --> 00:30:15,460
Được rồi, tôi là một
phụ nữ độc thân sống ở New York.
549
00:30:15,660 --> 00:30:17,960
- Tôi cũng vậy.
- Mẹ đâu có độc thân.
550
00:30:18,160 --> 00:30:19,760
- Joel, thật á?
- Xin lỗi.
551
00:30:19,960 --> 00:30:23,840
Các quý bà đã từng đi đến
trạm xe điện ngầm lúc trời rất tối chưa?
552
00:30:24,040 --> 00:30:25,680
Đèn đóm chẳng sáng gì cả.
553
00:30:25,880 --> 00:30:31,270
Đó là câu hỏi tu từ, Shirley.
Con bé hỏi để mào đầu.
554
00:30:31,470 --> 00:30:34,190
Tối hôm trước,
tôi đang đi xuống một cầu thang tối…
555
00:30:34,390 --> 00:30:37,110
Con không có đèn pin à? Mẹ có hai cái.
556
00:30:37,310 --> 00:30:41,400
Một cái để chiếu sáng, một cái làm vũ khí.
557
00:30:41,600 --> 00:30:43,530
Mẹ Shirley, chói mắt quá.
558
00:30:43,730 --> 00:30:45,820
Giống y kẻ tấn công. Thế là tốt chứ?
559
00:30:46,020 --> 00:30:50,910
Rồi, tiếp tục. Hôm qua, hiệu trưởng báo là
con trai tôi ngủ gật trong lớp.
560
00:30:51,110 --> 00:30:54,080
- Ethan bị làm sao? Tại sao?
- Nó ngủ gật trong lớp.
561
00:30:54,280 --> 00:30:56,040
Vì nó không uống cà phê?
562
00:30:56,240 --> 00:30:58,170
Mọi người ơi, biểu diễn ở trên này.
563
00:30:58,370 --> 00:31:00,550
Tôi quên nói đến đâu rồi.
564
00:31:00,750 --> 00:31:03,930
Vì Chúa, đừng diễn lại từ đầu.
Đây, tôi có một truyện cười.
565
00:31:04,120 --> 00:31:07,930
Có một gã vào quán bar,
tay cầm một gã cao ba tấc đang chơi piano.
566
00:31:08,130 --> 00:31:11,060
Người pha rượu nói,
"Chắc thần đèn nghe nhầm.
567
00:31:11,260 --> 00:31:13,450
"Tôi đâu xin
thằng nhỏ biết đàn dài ba tấc".
568
00:31:15,330 --> 00:31:20,480
Miriam, con đây rồi.
Mẹ phải bảo con, mẹ thấy con diễn rất hay.
569
00:31:20,680 --> 00:31:22,030
Trời, cảm ơn mẹ Shirley.
570
00:31:22,230 --> 00:31:25,780
Mẹ thích từ đầu đến cuối,
lúc nào con diễn cũng vậy à?
571
00:31:25,980 --> 00:31:28,280
Không ạ, hầu hết là
con được kể mấy chuyện hài.
572
00:31:28,480 --> 00:31:32,160
Thật à? Thú vị quá. Hôm nay rất vui.
573
00:31:32,360 --> 00:31:35,460
Nghe này, sẵn có con ở đây,
mẹ cần chút thông tin.
574
00:31:35,660 --> 00:31:37,540
- Về gì ạ?
- Mei. Con bé đâu rồi?
575
00:31:37,740 --> 00:31:40,340
Joel bảo mẹ là
nó đang phỏng vấn xin làm bác sĩ?
576
00:31:40,540 --> 00:31:42,760
- Đúng vậy ạ.
- Phỏng vấn mất bao lâu?
577
00:31:42,950 --> 00:31:45,010
Họ có thể hỏi bao nhiêu câu?
578
00:31:45,210 --> 00:31:48,390
Lúc mẹ đi bác sĩ,
ông ta chỉ bắt mạch và xin thuốc lá.
579
00:31:48,590 --> 00:31:50,100
Phức tạp hơn thế một chút ạ.
580
00:31:50,300 --> 00:31:52,890
- Vậy là con có biết chuyện.
- Con á? Không.
581
00:31:53,090 --> 00:31:57,190
Nói mẹ nghe đi.
Bụng bầu của nó cao hay thấp?
582
00:31:57,390 --> 00:32:00,940
Lâu nay mẹ đan cả vớ hồng lẫn xanh.
Mẹ chả hay biết gì.
583
00:32:01,140 --> 00:32:05,280
Không thể để đứa bé ra đời bị lạnh chân.
Một khởi đầu thật tệ.
584
00:32:05,480 --> 00:32:07,150
Mẹ điên mất thôi, Miriam.
585
00:32:07,350 --> 00:32:11,990
- Làm ơn nói mẹ biết chuyện gì đó đi.
- Hình như cô ấy về thăm nhà.
586
00:32:12,190 --> 00:32:14,120
- Nhà nó ở đâu?
- Trung Quốc.
587
00:32:14,320 --> 00:32:17,210
- Ở Trung Quốc có cách mạng mà?
- Vâng.
588
00:32:17,410 --> 00:32:19,250
Bởi thế nên cô ấy chưa quay lại.
589
00:32:19,450 --> 00:32:22,380
- Nó đi lính chăng?
- Không, chỉ là thủ tục phức tạp quá.
590
00:32:22,580 --> 00:32:27,690
Mẹ hiểu chứ? Thôi kệ. Cô ấy sắp về nhà.
Con xin phép nhé? Hình như con bỏ…
591
00:32:31,150 --> 00:32:34,060
- Anh không kể với mẹ về Mei?
- Tại sao?
592
00:32:34,260 --> 00:32:36,480
Vì mẹ anh vừa bắt em kể về Mei.
593
00:32:36,680 --> 00:32:40,190
Tại sao bỏ đi? Khi nào về?
Bụng bầu cao hay thấp?
594
00:32:40,390 --> 00:32:43,860
Mẹ anh có một bác sĩ dở tệ.
Bà cần đi khám người khác.
595
00:32:44,060 --> 00:32:46,940
Em ở thế kẹt. Em bảo
cô ấy về Trung Quốc thăm nhà
596
00:32:47,140 --> 00:32:49,860
và không đi được vì có cách mạng.
597
00:32:50,060 --> 00:32:53,530
- Em nói Mei ở Trung Quốc?
- Em đâu biết nói gì, Joel.
598
00:32:53,730 --> 00:32:56,660
Khi người khác không biết nói gì,
họ thú thực là thế,
599
00:32:56,860 --> 00:33:00,500
vậy mà em đi nói cô ấy ở Trung Quốc
và không đi được vì có cách mạng.
600
00:33:00,700 --> 00:33:02,710
- Vì em là nghệ sĩ, Joel.
- Tuyệt.
601
00:33:02,910 --> 00:33:05,000
Này, đâu phải lỗi tại em.
602
00:33:05,200 --> 00:33:09,630
Anh biết. Anh xin lỗi.
Tại anh mới phải. Anh sẽ sửa chữa.
603
00:33:09,830 --> 00:33:10,610
Được rồi.
604
00:33:12,070 --> 00:33:14,530
- Anh định sửa bây giờ hay…
- Đi cửa sau đi.
605
00:33:42,560 --> 00:33:44,000
Sao con nghiến răng vậy?
606
00:33:44,200 --> 00:33:45,960
- Bố làm đấy à?
- Làm gì?
607
00:33:46,160 --> 00:33:50,340
- Dời Ethan khỏi vị trí ngủ thứ Bảy.
- Nó cản đường vào nhà tắm.
608
00:33:50,540 --> 00:33:53,300
- Ta đã đồng ý sẽ nhảy qua.
- Bố đâu có đồng ý.
609
00:33:53,500 --> 00:33:55,810
- Vậy bố ráng nhịn đến sáng.
- Biết sao không?
610
00:33:56,000 --> 00:33:58,720
Trò này thật lố bịch.
611
00:33:58,920 --> 00:34:00,060
Bố, thôi đi.
612
00:34:00,260 --> 00:34:03,310
Nó sẽ chả bao giờ biết
nó rời khỏi vị trí ngủ thứ Bảy.
613
00:34:03,510 --> 00:34:06,860
Bố, việc này đang tiến hành,
ta phải theo đúng kế hoạch.
614
00:34:07,060 --> 00:34:08,900
Toàn bộ vấn đề là lòng tin.
615
00:34:09,100 --> 00:34:11,900
Nếu nó thức dậy ở chỗ khác,
nó sẽ không biết mình ở đâu.
616
00:34:12,100 --> 00:34:15,490
Nó ở đây từ bé. Nó sẽ biết mình ở đâu.
617
00:34:15,690 --> 00:34:18,490
Đừng dời nó đi nữa. Bố hứa đi.
618
00:34:18,690 --> 00:34:20,850
Bố không hứa hẹn gì hết.
619
00:34:22,600 --> 00:34:23,930
Bố.
620
00:34:24,930 --> 00:34:28,210
- Bố tự xưng là người của khoa học.
- Tự xưng? Là thật đấy.
621
00:34:28,410 --> 00:34:31,300
Đây là khoa học,
bố đừng nghi hoặc mới phải.
622
00:34:31,500 --> 00:34:36,550
Miriam, con biết thừa
bố đang trải qua đêm tối của tâm hồn
623
00:34:36,750 --> 00:34:38,560
do vụ Carol Channing.
624
00:34:38,760 --> 00:34:42,140
Xin con đừng thủ tiêu
nhân cách của bố thêm nữa.
625
00:34:42,340 --> 00:34:44,730
- Nhớ cái bánh quy chứ?
- Bánh quy? Bánh quy nào?
626
00:34:44,930 --> 00:34:48,940
Hồi con bảy tuổi, bố đã bẻ
cái bánh quy thành 16 phần, nhớ không?
627
00:34:49,140 --> 00:34:51,030
- Không.
- Đó là quy chế trao thưởng.
628
00:34:51,230 --> 00:34:54,660
Cứ chứng minh được con biết
dùng dấu chấm phẩy, con được ăn bánh.
629
00:34:54,860 --> 00:34:59,540
Khi Noah ăn bánh của con, bố bảo,
"Bố không muốn nghe chuyện này.
630
00:34:59,730 --> 00:35:01,540
"Hai đứa tự dàn xếp đi".
631
00:35:01,740 --> 00:35:03,790
- Rồi sao?
- Bố bỏ bài học ăn bánh của con.
632
00:35:03,990 --> 00:35:06,500
Đến giờ, con vẫn
không biết dùng dấu chấm phẩy.
633
00:35:06,700 --> 00:35:09,940
- Nó là để chỉ báo sự tạm dừng, thường là…
- Quá muộn rồi.
634
00:35:18,320 --> 00:35:20,110
Đừng dời nó đi.
635
00:35:26,950 --> 00:35:28,290
Mẹ ơi?
636
00:35:33,170 --> 00:35:34,000
A lô?
637
00:35:35,090 --> 00:35:38,800
Chậm thôi, bố.
Con xin lỗi, đoạn cuối con chưa…
638
00:35:39,420 --> 00:35:43,000
Sao cơ? Bố đang ở trong tủ?
639
00:35:43,190 --> 00:35:44,220
Sao bố lại…
640
00:35:45,180 --> 00:35:47,220
Con không thể… Con không…
641
00:35:47,810 --> 00:35:50,560
Con đến ngay.
642
00:35:52,770 --> 00:35:56,820
Có ai không? Mẹ? Bố?
643
00:35:57,650 --> 00:35:58,650
Joel!
644
00:36:00,990 --> 00:36:02,970
- Con đến đây làm gì?
- Ổn cả chứ?
645
00:36:03,170 --> 00:36:05,180
Lúc nãy nghe như đầu bố bị trùm bao tải.
646
00:36:05,380 --> 00:36:09,100
- Con tưởng bố bị bắt cóc.
- Không, nhưng đúng là bố có trùm đầu.
647
00:36:09,300 --> 00:36:11,360
- Tại sao? Bằng gì?
- Bịt bớt tiếng nói.
648
00:36:11,560 --> 00:36:14,460
- Chủ đề nhạy cảm. Hàng xóm nghe thấy.
- Moishe.
649
00:36:15,670 --> 00:36:18,050
Không sao. Đây là con tôi, Joel.
650
00:36:20,670 --> 00:36:22,490
Rồi, con ở đây. Làm gì có ích đi.
651
00:36:22,690 --> 00:36:25,040
Bố nói làm gì có ích là sao?
Ở đây có chuyện gì?
652
00:36:25,240 --> 00:36:29,080
Sao con hét lên thế? Phải xem tình hình.
Nghe này, ta sẽ cứu nó ra.
653
00:36:29,280 --> 00:36:32,590
- Cứu ai ra?
- Bồ của con. Đã có kế hoạch rồi.
654
00:36:32,790 --> 00:36:37,550
Bố không muốn con dính vào, nhưng sẵn
con ở đây, con có thể trả lời câu hỏi.
655
00:36:37,750 --> 00:36:38,470
Bố à…
656
00:36:38,670 --> 00:36:42,260
Đừng lo. Đây là những người đã cứu
13 người Do Thái thoát khỏi Đức.
657
00:36:42,460 --> 00:36:45,980
Họ là giỏi nhất.
Anh kia là con trai người ban đầu.
658
00:36:46,170 --> 00:36:49,600
Hơi ngố một tí, nhưng anh ta có máy bay.
659
00:36:49,800 --> 00:36:51,020
Con cần nói chuyện với bố.
660
00:36:51,220 --> 00:36:54,400
Bố biết. Giao tiếp là quan trọng
với con hôm nay. Tí nữa nhé.
661
00:36:54,600 --> 00:36:57,950
Trước mắt, lúc con nói
nó ở Trung Quốc là ở đâu?
662
00:36:58,140 --> 00:37:02,490
Bố biết nước đó rộng lắm.
Không cần địa chỉ, trừ phi con có.
663
00:37:02,690 --> 00:37:03,870
Không có địa chỉ.
664
00:37:04,070 --> 00:37:07,750
Được rồi, có tên đường
hay cột mốc gì không?
665
00:37:07,950 --> 00:37:09,560
Thư viện gần đó chăng?
666
00:37:11,140 --> 00:37:12,880
Ông ấy hỏi thời tiết thế nào.
667
00:37:13,080 --> 00:37:14,710
Mấy người này là giỏi nhất à?
668
00:37:14,910 --> 00:37:18,480
- Con có quen đội giải cứu giỏi à?
- Không ạ.
669
00:37:23,070 --> 00:37:24,600
Shirley, bọn tôi đang làm việc.
670
00:37:24,800 --> 00:37:28,350
Tôi chả thấy ai than phiền
về bánh ngọt mới làm, phải không?
671
00:37:28,550 --> 00:37:30,440
Họ đang hoạch định một nhiệm vụ bí mật.
672
00:37:30,640 --> 00:37:34,400
Họ đâu thể suy nghĩ nếu bà cứ
phi xung quanh như đang kéo xe.
673
00:37:34,600 --> 00:37:36,400
Tôi mà là ngựa thì ông là lừa.
674
00:37:36,600 --> 00:37:40,090
Được rồi, đừng mắng nhau
là gia súc nữa. Bố mẹ làm ơn…
675
00:37:51,770 --> 00:37:54,920
- Con có chuyện cần nói.
- Có chuyện gì?
676
00:37:55,120 --> 00:37:56,900
Chuyện về Mei và con.
677
00:37:58,020 --> 00:37:59,630
Mei và con không còn bên nhau.
678
00:37:59,830 --> 00:38:02,550
Không, đừng lo.
Ta sẽ cứu nó ra khỏi Trung Quốc.
679
00:38:02,750 --> 00:38:04,930
Cô ấy không ở Trung Quốc mà ở Chicago.
680
00:38:05,130 --> 00:38:06,680
Thế còn dễ cứu hơn.
681
00:38:06,880 --> 00:38:08,680
Cô ấy dọn đi Chicago rồi, mẹ à.
682
00:38:08,880 --> 00:38:11,490
- Nhưng…
- Còn đứa bé.
683
00:38:12,410 --> 00:38:15,910
- Đứa bé không còn nữa.
- Ôi, không, Joel.
684
00:38:16,750 --> 00:38:17,710
Nó sẩy thai à?
685
00:38:18,960 --> 00:38:20,780
Vâng, nó mất rồi.
686
00:38:20,980 --> 00:38:24,820
Mẹ rất tiếc. Ôi, con yêu.
687
00:38:25,020 --> 00:38:27,660
Nhưng khi cưới nhau,
hai đứa có thể thử lại.
688
00:38:27,860 --> 00:38:29,850
Bọn con sẽ không cưới, mẹ ạ.
689
00:38:33,140 --> 00:38:34,390
Con ổn chứ?
690
00:38:35,020 --> 00:38:35,850
Vâng.
691
00:38:36,520 --> 00:38:39,170
Con muốn ăn gì không? Nhiều đồ ăn lắm.
692
00:38:39,370 --> 00:38:41,970
- Nhiều lắm.
- Không, cảm ơn mẹ.
693
00:38:42,170 --> 00:38:43,820
Con có việc phải làm.
694
00:38:44,360 --> 00:38:48,160
- Mẹ gói cho con mang về.
- Để bố báo với anh em.
695
00:39:02,840 --> 00:39:05,210
Lẽ ra hôm nay anh ấy phải đến. Họ nói…
696
00:39:11,680 --> 00:39:12,930
Gordon Ford Show đây.
697
00:39:14,430 --> 00:39:15,460
Phải, đúng vậy.
698
00:39:15,660 --> 00:39:18,310
Cảm ơn đã báo cho chúng tôi biết.
699
00:39:19,440 --> 00:39:21,730
Tốt quá, cô có đem cái hộp.
700
00:39:22,360 --> 00:39:25,260
- Mọi người ra lan can.
- Ra lan can, mọi người.
701
00:39:25,460 --> 00:39:28,800
Rồi, mọi người, ta có quá nhiều
người nhà đến xem chương trình.
702
00:39:29,000 --> 00:39:32,270
Mẹ, anh em, cô chú,
họ là những người cười không hay.
703
00:39:32,470 --> 00:39:34,180
- Phải kiềm chế.
- Vâng, anh Ford.
704
00:39:34,380 --> 00:39:36,240
Ta còn những việc khác phải xử lý.
705
00:39:37,830 --> 00:39:39,250
Xin chào cả nhà.
706
00:39:41,040 --> 00:39:42,360
- Xem ai đến này.
- Được.
707
00:39:42,560 --> 00:39:45,950
George mời các nhân vật cao cấp
bên truyền hình đến thăm đột xuất.
708
00:39:46,150 --> 00:39:47,490
Chào, Charlie. Chào, Isaac.
709
00:39:47,690 --> 00:39:50,200
- Chào người tôi không quen.
- Syd Greenberg.
710
00:39:50,400 --> 00:39:52,120
Phục kích thân thiện, chúng tôi thề.
711
00:39:52,320 --> 00:39:56,890
Chả rõ có chuyện như vậy không.
Mời lên đây. Tí nữa ta sẽ nói nốt.
712
00:40:05,150 --> 00:40:08,180
Những chú gấu con ở đây
không chỉ đang chơi trò đánh nhau,
713
00:40:08,380 --> 00:40:10,390
chúng đang học kỹ năng tự vệ cần thiết.
714
00:40:10,590 --> 00:40:14,100
- Trong suốt…
- Ethan? Đến giờ đi ngủ.
715
00:40:14,300 --> 00:40:17,040
Tối nay cháu ngủ ở vị trí số ba.
716
00:40:17,830 --> 00:40:19,940
Hay là tối nay cháu vào giường ngủ nhé?
717
00:40:20,140 --> 00:40:22,250
Bác sĩ tâm lý nói cháu chưa sẵn sàng.
718
00:40:23,290 --> 00:40:24,130
Được rồi.
719
00:40:29,300 --> 00:40:32,010
Được rồi, Ethan à.
720
00:40:33,800 --> 00:40:36,300
Nhìn ông, đừng nhìn gấu trên TV.
Nhìn lên đây.
721
00:40:37,100 --> 00:40:39,080
Chào cháu. Ethan à,
722
00:40:39,280 --> 00:40:43,050
ta phải thảo luận về lý do
đằng sau việc cháu ngủ ở hành lang,
723
00:40:43,240 --> 00:40:45,360
hay thật ra là không có lý do.
724
00:40:46,270 --> 00:40:50,590
Ông hiểu rằng, vì lý do nào đó,
cháu sợ giường của cháu.
725
00:40:50,790 --> 00:40:54,720
Cháu nên biết rằng
sợ là cảm giác rất tự nhiên.
726
00:40:54,920 --> 00:40:57,560
Nó là để giúp cháu sinh tồn.
727
00:40:57,760 --> 00:41:02,190
Nó bảo cháu bỏ chạy
khi có thú dữ định ăn thịt,
728
00:41:02,390 --> 00:41:05,860
hoặc cúi xuống khi có đá ném vào đầu cháu,
729
00:41:06,060 --> 00:41:11,670
và trong cuộc sống
có rất nhiều thứ để ta sợ thật sự.
730
00:41:12,800 --> 00:41:15,410
- Cháu nghe nói về Park Slope chưa?
- Chưa ạ.
731
00:41:15,610 --> 00:41:21,130
Mới đây, một máy bay United Airlines
và một máy bay Trans World
732
00:41:21,320 --> 00:41:25,920
đã đâm vào nhau, bay thẳng vào nhau,
733
00:41:26,120 --> 00:41:30,380
và những mảnh vỡ đã rơi xuống
một giao lộ ở Park Slope như mưa,
734
00:41:30,580 --> 00:41:34,850
khiến toàn bộ hành khách thiệt mạng,
cùng sáu người dưới mặt đất.
735
00:41:35,050 --> 00:41:38,100
Sáu người. Chỉ đi bộ trên phố,
736
00:41:38,300 --> 00:41:41,520
đi chợ, đi học, đi xem phim,
737
00:41:41,720 --> 00:41:46,190
bỗng bị nghiền nát bởi
những mảnh kim loại đang cháy rơi xuống
738
00:41:46,390 --> 00:41:52,260
cùng những tay, chân và thân mình
từ những cơ thể trước đó lành lặn.
739
00:41:53,380 --> 00:41:55,280
- Nghe sợ thật nhỉ?
- Vâng.
740
00:41:55,480 --> 00:41:59,370
Đúng vậy. Đã có chiến tranh, lũ lụt…
741
00:41:59,570 --> 00:42:02,040
Đôi khi cọp sở thú sổng chuồng.
742
00:42:02,240 --> 00:42:04,790
Ta có thể bị sét đánh,
ngay cả vào ngày nắng.
743
00:42:04,990 --> 00:42:07,380
Ta có thể ăn phải nghêu bị thiu
744
00:42:07,580 --> 00:42:11,300
và thượng thổ hạ tả suốt một tuần.
745
00:42:11,500 --> 00:42:15,050
- Nhưng cháu ghét sò.
- Ghét ăn sò đâu giúp cháu an toàn, Ethan.
746
00:42:15,250 --> 00:42:18,720
Cháu có thể ngã xuống một cái giếng
mà cháu không biết có nằm đó.
747
00:42:18,920 --> 00:42:22,900
Văng qua kính chắn gió
khi bố cháu phanh quá gấp.
748
00:42:23,090 --> 00:42:27,960
Cháu có thể vô tình
viết sai tên Carol Channing,
749
00:42:29,250 --> 00:42:32,670
và lập tức trở thành người
cần đăng bài xin lỗi.
750
00:42:33,760 --> 00:42:36,280
In ra hẳn hoi. Phải chứ?
751
00:42:36,480 --> 00:42:39,540
Ông nghĩ cháu đang
bắt đầu hiểu ý ông muốn nói.
752
00:42:39,740 --> 00:42:44,830
Đã đến lúc cháu tập sống với nỗi sợ,
chấp nhận rằng nó tồn tại,
753
00:42:45,030 --> 00:42:49,060
và cả thế giới
cũng không đủ băng keo để bảo vệ cháu.
754
00:42:49,940 --> 00:42:54,130
Và mặc dù bố mẹ cháu
và bác sĩ tâm lý có ý tốt
755
00:42:54,330 --> 00:42:59,740
bằng cách làm cháu nghĩ ngủ dưới sàn
là dấu chứng cháu đã lớn và dũng cảm,
756
00:43:00,620 --> 00:43:02,990
ông vẫn ngồi đây để bảo cháu rằng,
757
00:43:03,870 --> 00:43:06,750
tất cả chúng ta rồi sẽ chết.
758
00:43:07,370 --> 00:43:08,540
Ngay cả người dũng cảm.
759
00:43:10,540 --> 00:43:13,840
Giờ, cháu muốn
ông đọc truyện cho nghe không?
760
00:43:14,670 --> 00:43:18,160
Làm việc với Thelonious Monk
ảnh hưởng lối chơi của anh ra sao?
761
00:43:18,360 --> 00:43:20,620
Không ai nhấn phím như Thelonious.
762
00:43:20,820 --> 00:43:23,460
- Khỏi cãi.
- Ông ấy đánh những nốt tôi chả biết.
763
00:43:23,650 --> 00:43:26,630
Không thể nói
bao năm qua tôi không mượn vài nốt.
764
00:43:26,820 --> 00:43:30,960
Với Blue Train và Giant Steps,
anh đã bấm đúng nốt rồi, John.
765
00:43:31,160 --> 00:43:34,820
Cảm ơn anh đã tham dự.
John Coltrane vĩ đại.
766
00:43:38,990 --> 00:43:41,180
Gượm đã, mọi người. Tôi có một thông báo.
767
00:43:41,380 --> 00:43:42,430
Tính đến tuần này,
768
00:43:42,630 --> 00:43:46,490
Gordon Ford Show
là talk show số một cả nước.
769
00:43:49,330 --> 00:43:52,570
Chương trình số một! Có thế chứ! Hay lắm!
770
00:43:52,770 --> 00:43:56,380
Tôi xin cảm ơn quý vị khán giả.
Mang ra đây nào.
771
00:44:01,800 --> 00:44:06,770
Tôi cảm ơn họ không xuể, nhân viên,
ê-kíp trường quay, biên kịch. Ra đây nào.
772
00:44:09,390 --> 00:44:13,800
Họ là giỏi nhất trong ngành. Không có họ,
tôi sẽ không được như hôm nay.
773
00:44:14,000 --> 00:44:17,050
Lấy champagne đi, mọi người.
Ai ở nhà cũng uống chung nhé.
774
00:44:17,250 --> 00:44:18,530
Hẹn mai gặp lại.
775
00:44:24,910 --> 00:44:28,310
- Ta đi đâu nào? Quán Toots Shor?
- Không đủ chỗ.
776
00:44:28,510 --> 00:44:31,500
Dẹp Toots Shor đi. Tôi biết chỗ hoàn hảo.
777
00:44:51,390 --> 00:44:52,600
Ôi, trời ơi!
778
00:45:09,370 --> 00:45:10,230
Các anh điên rồi.
779
00:45:10,430 --> 00:45:14,000
- Xuống đây đi. Tiệc mà.
- Không phải gián điệp của Jack Paar chứ?
780
00:45:27,760 --> 00:45:31,470
Này, Miriam. Miriam!
781
00:45:32,560 --> 00:45:35,090
- Chuyện gì đây?
- Bọn tôi được hạng nhất!
782
00:45:35,290 --> 00:45:37,960
- Cái gì?
- À thì, họ được. Tôi thì có thể.
783
00:45:38,160 --> 00:45:39,840
- Sao?
- Tôi chưa rõ.
784
00:45:40,040 --> 00:45:43,720
- Gì?
- Dưới này có người được hạng nhất.
785
00:45:43,920 --> 00:45:45,110
Gì?
786
00:45:46,200 --> 00:45:47,490
Xuống đây đi.
787
00:45:53,580 --> 00:45:56,190
Bọn tôi được hạng nhất.
Gordon đã thông báo.
788
00:45:56,390 --> 00:45:57,730
Họ làm được thật rồi.
789
00:45:57,930 --> 00:46:01,150
- Này, Maisel, ra đây.
- Anh chắc chứ?
790
00:46:01,350 --> 00:46:02,660
Cô mang giày trượt mà.
791
00:46:02,860 --> 00:46:06,050
Không, tôi mang đi làm. Thời trang đấy.
792
00:46:08,640 --> 00:46:10,430
- Chắc cô không bị đuổi.
- Chắc vậy.
793
00:46:11,220 --> 00:46:13,380
Cô biết trượt hay mang làm kiểng thật?
794
00:46:13,570 --> 00:46:15,880
Chưa khùng bằng mấy trò khác của cô mà.
795
00:46:16,080 --> 00:46:20,510
Tôi đã đóng vai quả cầu tuyết thần kỳ
trong kỳ thi sắc đẹp Phụ nữ Zion Hadassah.
796
00:46:20,710 --> 00:46:24,050
Có Sonja Henie.
Cô ấy động viên bố mẹ tôi cho tôi đi học.
797
00:46:24,250 --> 00:46:25,430
Không phải tôi khen đâu.
798
00:46:25,630 --> 00:46:27,970
- Được thôi, chị xem đây.
- Tôi đang xem.
799
00:46:28,170 --> 00:46:31,160
- Ta hạng nhất, mọi người ạ!
- Ta hạng nhất!
800
00:46:59,310 --> 00:47:00,860
Ngầu không cần giày trượt?
801
00:47:02,820 --> 00:47:04,340
Rõ là hết ngầu rồi.
802
00:47:04,540 --> 00:47:06,640
- Cần y tá không?
- Khỏi, cảm ơn.
803
00:47:06,840 --> 00:47:09,760
Hồi đại học tôi làm cứu thương.
Tôi biết chút nghề y.
804
00:47:09,960 --> 00:47:13,950
- Họ gọi tôi là Nữ hoàng Thụt tháo.
- Tôi không cần, nhưng nếu có…
805
00:47:15,040 --> 00:47:17,580
- Chóng mặt quá.
- Giá được tiền thì tôi giàu rồi.
806
00:47:19,170 --> 00:47:22,790
- Có thể tôi cần giúp một tí.
- Hân hạnh phục vụ.
807
00:47:24,000 --> 00:47:26,450
- Cái gì thế?
- Cô nghĩ là gì?
808
00:47:26,650 --> 00:47:30,830
- Tôi nghĩ anh định hôn tôi.
- Gần như là thế.
809
00:47:31,030 --> 00:47:34,040
- Nhưng không thành.
- Anh không ghét tôi sao?
810
00:47:34,240 --> 00:47:38,840
- Làm sao ghét ánh mắt đó? Đôi môi đó?
- Toots Shor. Tôi đã quát anh. Rất nhiều.
811
00:47:39,040 --> 00:47:40,050
Cô tuyệt lắm.
812
00:47:40,240 --> 00:47:43,840
Y như Tracy Hepburn,
Loy và Powell, Robinson-LaMotta.
813
00:47:44,040 --> 00:47:47,550
"Cô nàng vô danh bất kham
quát nhân vật TV đình đám" thì có.
814
00:47:47,750 --> 00:47:50,640
Nhìn chúng ta bây giờ xem. Hạng nhất.
815
00:47:50,840 --> 00:47:53,530
- Mà tôi cãi thắng nhé.
- Nhưng đâu phải…
816
00:47:54,450 --> 00:47:56,440
- Không dám nói à?
- Không.
817
00:47:56,640 --> 00:47:58,520
- Vậy có được không?
- Anh có vợ mà?
818
00:47:58,720 --> 00:47:59,730
Đại loại thế.
819
00:47:59,930 --> 00:48:03,360
Chồng tôi cũng bảo bạn gái thế
lúc chưa ly dị.
820
00:48:03,560 --> 00:48:04,840
Anh ta có vẻ trăng hoa.
821
00:48:07,380 --> 00:48:08,820
Mông anh lạnh chưa?
822
00:48:09,020 --> 00:48:11,700
Chẳng cảm nhận nổi.
Thích thì cô cảm nhận đi.
823
00:48:11,900 --> 00:48:14,970
Và lúc đó,
nàng trượt đi về phía hoàng hôn.
824
00:48:24,400 --> 00:48:26,470
Tôi không ngờ sẽ thấy cảnh này.
825
00:48:26,670 --> 00:48:31,390
Sonja Henie cũng bảo tôi đi học đấy.
Tôi bảo cô ta dẹp đi, theo kiểu Na Uy.
826
00:48:31,590 --> 00:48:34,680
- Tôi cần đi vệ sinh.
- Cạnh phòng thuê giày trượt có.
827
00:48:34,880 --> 00:48:38,520
Bọn trẻ không kịp cởi quần tè đầy trên đó.
828
00:48:38,720 --> 00:48:41,460
Không, cảm ơn. Tôi sẽ tìm chỗ sạch sẽ.
829
00:48:54,930 --> 00:48:58,790
Mike, anh thấy George không?
Tôi tìm khắp nơi. Ông ấy cần ký cái này.
830
00:48:58,990 --> 00:49:01,520
Ừ, chắc rồi. Đưa tôi.
831
00:49:02,560 --> 00:49:05,480
Tôi giả chữ ký của George
mười năm nay rồi.
832
00:49:06,400 --> 00:49:08,940
Chữ "G" không đọc ra, chữ "R" kiểu vòng.
833
00:49:11,440 --> 00:49:12,800
Chào Mike.
834
00:49:13,000 --> 00:49:16,270
Tôi muốn biết, mặt chị là
bộ mặt cuối cùng tôi thấy trên đời à?
835
00:49:16,470 --> 00:49:19,730
Tôi chỉ muốn chúc mừng.
Không tệ, hạng nhất nhé.
836
00:49:19,930 --> 00:49:22,330
- Không tệ.
- Sao anh không ăn mừng?
837
00:49:23,370 --> 00:49:27,240
Tôi hẹn Truman Capote tuần tới,
nhưng tuần này ông ấy lên Jack Paar.
838
00:49:27,440 --> 00:49:29,450
Tôi phải hủy, vì có quy tắc.
839
00:49:29,650 --> 00:49:33,450
Con đà điểu của Doris Day bệnh,
cô ấy hoãn. Cô ấy có nuôi đà điểu.
840
00:49:33,650 --> 00:49:37,370
Ban nhạc Anh quốc tôi không ưa
hủy hẹn vì tay trống qua đời.
841
00:49:37,570 --> 00:49:42,000
Bảng nghệ sĩ rối tinh,
mà tôi chỉ quan tâm đến bảng này.
842
00:49:42,200 --> 00:49:44,790
- Và vựa cây Giáng Sinh.
- Trang trại, không phải vựa.
843
00:49:44,990 --> 00:49:46,020
Tôi xin sửa sai.
844
00:49:47,310 --> 00:49:49,880
Chị biết bọn tôi mời lại
Sophie Lennon tuần này chứ?
845
00:49:50,080 --> 00:49:51,030
Tôi không biết.
846
00:49:52,400 --> 00:49:56,100
Bà ấy là khách mời tốt.
Khán giả xem nhiều, cảm ơn nhé.
847
00:49:56,300 --> 00:49:58,120
Xin lỗi, nói to hơn xem?
848
00:49:58,870 --> 00:50:02,060
Chị bỏ bà ấy
sau khi giúp bà ấy lên game show thật à?
849
00:50:02,260 --> 00:50:05,230
- Tôi có ưu tiên của tôi.
- Còn tiền bạc thì sao?
850
00:50:05,430 --> 00:50:06,830
Của thiên trả địa thôi.
851
00:50:08,290 --> 00:50:09,920
Tuần sau ăn trưa đi.
852
00:50:10,550 --> 00:50:11,700
Nếu chị rảnh.
853
00:50:11,900 --> 00:50:14,570
- Thật sao, ăn trưa thật à?
- Ừ, ăn trưa thật.
854
00:50:14,770 --> 00:50:16,910
- Tôi không đi thì người khác đi?
- Ừ.
855
00:50:17,110 --> 00:50:20,620
Không phải ăn trưa kiểu tôi đến
thì anh bảo, "Biến, đi tiếp đi"?
856
00:50:20,820 --> 00:50:21,920
Tôi đóng cửa đây.
857
00:50:22,110 --> 00:50:23,810
Thư ký tôi sẽ gọi thư ký anh.
858
00:51:44,680 --> 00:51:45,720
Ethan.
859
00:51:47,140 --> 00:51:49,670
Lẽ ra tối nay con phải nằm vị trí số ba.
860
00:51:49,870 --> 00:51:52,840
Mẹ biết vụ
tai nạn máy bay Park Slope không?
861
00:51:53,040 --> 00:51:56,300
- Con đã chơi với ông ngoại à?
- Ông kể về những thân người.
862
00:51:56,500 --> 00:51:57,220
Ừ.
863
00:51:57,420 --> 00:52:01,010
Và đám cọp sở thú sổng chuồng
và bị sét đánh.
864
00:52:01,210 --> 00:52:03,390
Ngủ đi con. Mẹ sẽ không cho cọp vào.
865
00:52:03,590 --> 00:52:06,240
- Và những thân người?
- Và thân người.
866
00:53:16,440 --> 00:53:17,320
Vâng?
867
00:53:25,410 --> 00:53:26,570
Moishe...
868
00:56:14,830 --> 00:56:16,770
Biên dịch: Amy Luu
869
00:56:16,970 --> 00:56:18,910
Giám sát sáng tạo
Ka Nguyen