1 00:00:18,000 --> 00:00:28,266 CĂN PHÒNG 104 Tập 3: Con chim Knockadoo 2 00:00:28,260 --> 00:01:15,022 Phụ đề: danghuong18 XemRap.Com 3 00:01:45,680 --> 00:01:48,550 - Cha Samuel à? - Đúng rồi con yêu. 4 00:01:48,550 --> 00:01:50,220 Chúa ơi, thật là một mớ hỗn độn. 5 00:01:50,220 --> 00:01:51,760 Lái xe không vui sao ạ. 6 00:01:51,760 --> 00:01:53,430 Không phải thế. 7 00:01:57,220 --> 00:01:59,880 Con biết đấy, con trông như trong ảnh. 8 00:01:59,880 --> 00:02:01,930 Thật tuyệt vì cuối cùng cũng gặp con. 9 00:02:01,930 --> 00:02:04,930 Con cũng thế. Con cũng thế. 10 00:02:04,930 --> 00:02:07,180 Cha muốn uống gì không? 11 00:02:07,180 --> 00:02:09,510 Không, cảm ơn. Cha ổn. 12 00:02:09,510 --> 00:02:11,090 Được rồi. 13 00:02:11,090 --> 00:02:12,800 Con có chuyện khác đây. 14 00:02:17,300 --> 00:02:21,010 Con không nói dối đâu, cha Samuel, kiểu như là 15 00:02:21,010 --> 00:02:25,130 Con cảm giác như có người nổi tiếng đang trong phòng vậy. 16 00:02:25,130 --> 00:02:27,220 Ah, không hẳn thế. 17 00:02:27,220 --> 00:02:28,970 Không, con hiểu. Chỉ là... 18 00:02:30,220 --> 00:02:32,800 chúng ta đã trao đổi rất lâu rồi. 19 00:02:32,800 --> 00:02:34,760 Rất nhiều người đều cảm giác như thế. 20 00:02:34,760 --> 00:02:36,430 Chuyện đó không bất thường đâu. 21 00:02:38,130 --> 00:02:39,930 Con có phiền nếu ta thay đồ không? 22 00:02:39,930 --> 00:02:41,130 Không, cứ thay ạ. 23 00:02:41,130 --> 00:02:43,220 Và trong khi chờ, hãy bật cái này. 24 00:02:44,970 --> 00:02:46,720 Chết tiệt thật! 25 00:02:46,720 --> 00:02:48,550 Lẽ ra nên biết một chỗ như thế này sẽ không có đầu DVD. 26 00:02:48,550 --> 00:02:50,970 - Khỉ thật! - Không sao ạ. 27 00:02:50,970 --> 00:02:52,640 Con đã xem nó rồi. 28 00:02:52,640 --> 00:02:57,090 Có tất cả 11 bản, và con đã xem rất nhiều lần. 29 00:02:57,090 --> 00:03:00,180 Ta có cuốn băng khác cho tối nay. 30 00:03:01,340 --> 00:03:04,390 Cuốn băng mà con chưa từng được xem đâu. 31 00:03:04,390 --> 00:03:06,680 Sao con không gọi cho lễ tân 32 00:03:06,680 --> 00:03:10,640 và xem thử chúng ta có mượn được cái đầu DVD nào trong khi ta thay đồ không nhỉ? 33 00:03:10,640 --> 00:03:11,590 Ý hay. 34 00:03:25,970 --> 00:03:27,340 Xin chào? 35 00:03:27,340 --> 00:03:32,880 Vâng, tôi có thể mượn một chiếc đầu DVD cho phòng 104 không nhỉ? 36 00:03:32,880 --> 00:03:34,260 Cảm ơn cô. 37 00:03:43,720 --> 00:03:45,510 Con ổn chứ? 38 00:03:45,510 --> 00:03:49,880 Vâng, cô ấy nói sẽ đến đây trong vài phút nữa. 39 00:03:49,880 --> 00:03:51,390 Tốt. 40 00:03:52,470 --> 00:03:54,180 Trong khi chờ... 41 00:03:54,180 --> 00:03:56,930 Oh. Gì đây ạ? 42 00:03:56,930 --> 00:03:59,220 Điều thiết yếu là không học viên hay thành viên nào 43 00:03:59,220 --> 00:04:01,300 được mặc bộ đồ sợi tổng hợp. 44 00:04:01,300 --> 00:04:04,340 Vâng. Điều đó thật ý nghĩa. 45 00:04:04,340 --> 00:04:06,970 Và... 46 00:04:06,970 --> 00:04:10,220 hãy chắc con không mặc thêm... 47 00:04:10,220 --> 00:04:12,930 đồ có chất dẻo hoặc đồ nhựa trên đồ lót. 48 00:04:15,720 --> 00:04:17,010 Cảm ơn cha. 49 00:04:17,010 --> 00:04:19,090 Phải rồi. Phải rồi. 50 00:04:34,970 --> 00:04:36,550 Mọi chuyện ổn chứ? 51 00:04:36,550 --> 00:04:38,050 Ổn ạ. 52 00:04:38,050 --> 00:04:39,510 Ổn. Đợi chút ạ. 53 00:04:45,930 --> 00:04:48,510 Cha sẽ ở thành phố này bao lâu? 54 00:04:48,510 --> 00:04:50,430 Đến khi hoàn thành buổi hôm nay. 55 00:04:50,430 --> 00:04:53,340 - Chỉ đến để gặp con thôi. - Vậy sao? 56 00:04:53,340 --> 00:04:55,090 Sớm hay muộn, ta sẽ bị nhận ra, 57 00:04:55,090 --> 00:04:57,760 vậy nên ta không thể ở lại một chỗ quá lâu. 58 00:04:57,760 --> 00:05:00,130 Vâng, vâng. 59 00:05:03,840 --> 00:05:05,680 Khoan đã. 60 00:05:05,680 --> 00:05:07,550 Áo choàng của ta. 61 00:05:17,930 --> 00:05:19,970 - Cô đã gọi một chiếc đầu DVD à? - Đúng rồi. 62 00:05:24,800 --> 00:05:26,680 Ta tiến hành thôi. 63 00:05:29,470 --> 00:05:31,470 Nếu các con đang xem cuốn băng này, 64 00:05:31,470 --> 00:05:34,930 nếu các con đã đến đây, thì xin chúc mừng. 65 00:05:34,930 --> 00:05:39,340 Chúng ta là những linh hồn thân thiện trên chuyến bay này! 66 00:05:39,340 --> 00:05:43,640 Các con đang nhìn vào cha mình. 67 00:05:43,640 --> 00:05:47,430 Và ta đang nhìn những đứa con của mình. 68 00:05:47,430 --> 00:05:51,390 Ở đây các con đang ngồi giữa một ngã tư. 69 00:05:51,390 --> 00:05:54,970 Bên trái các con là một cánh cửa. 70 00:05:54,970 --> 00:05:58,010 Bên ngoài đó còn có thứ tuyệt vời, 71 00:05:58,010 --> 00:06:01,180 những cũng... đầy thách thức. 72 00:06:01,180 --> 00:06:02,760 Đó là những gì các con phải hướng tới 73 00:06:02,760 --> 00:06:05,590 khi mới bắt đầu chương trình của chúng ta. 74 00:06:05,590 --> 00:06:10,260 Bên phải là một thế giới bình thường 75 00:06:10,260 --> 00:06:12,090 có những niềm vui và nỗi đau. 76 00:06:12,090 --> 00:06:15,010 Đó là một ảo giác mà các con đã quen. 77 00:06:15,010 --> 00:06:17,510 Sự lệch lạc từ thế gian này 78 00:06:17,510 --> 00:06:21,510 đến từ sự lệch lạc từ các mối quan hệ 79 00:06:21,510 --> 00:06:24,510 bạn bè, gia đình 80 00:06:24,510 --> 00:06:27,010 kem dâu. 81 00:06:27,010 --> 00:06:31,180 Những ai đã dời đi, những ai dám mở cánh cửa, 82 00:06:31,180 --> 00:06:34,470 để lại những điều dễ chịu đó. 83 00:06:34,470 --> 00:06:38,390 Đây là khoảnh khắc cho các con suy nghĩ, 84 00:06:38,390 --> 00:06:43,220 để quyết định các con muốn vào hay không 85 00:06:43,220 --> 00:06:46,880 thế giới tiếp theo, 86 00:06:46,880 --> 00:06:50,470 vào cõi vô định. 87 00:07:07,590 --> 00:07:09,090 Thế này nha. 88 00:07:09,090 --> 00:07:12,090 Ta không thể ngưng thủ tục này được. 89 00:07:12,090 --> 00:07:13,930 Con sẵn sàng chưa? 90 00:07:13,930 --> 00:07:16,090 Chắc rồi ạ. 91 00:07:16,090 --> 00:07:17,470 Tốt. 92 00:07:25,090 --> 00:07:26,340 Gì vậy ạ? 93 00:07:27,550 --> 00:07:28,680 Tiền. 94 00:07:28,680 --> 00:07:30,930 Oh. Vâng, xin lỗi ạ. 95 00:07:30,930 --> 00:07:32,800 Con quên mất. 96 00:07:32,800 --> 00:07:35,300 Ta chán ghét tiền. 97 00:07:35,300 --> 00:07:37,590 Ta chán ghét khi phải hỏi thế. 98 00:07:39,760 --> 00:07:42,260 Nhưng nếu muốn truyền bá những lời này, 99 00:07:42,260 --> 00:07:44,800 con cần sống, và nó yêu cầu phải có tiền, 100 00:07:44,800 --> 00:07:46,300 hiển nhiên và đơn giản. 101 00:07:46,300 --> 00:07:48,720 Ồ vâng, con hiểu. 102 00:07:50,130 --> 00:07:53,390 Bây giờ hãy nhớ lấy, ta biết đây là một khoản tiền lớn, 103 00:07:53,390 --> 00:07:57,220 nhưng chỉ một lần phí này nó sẽ cho phép con vào được 104 00:07:57,220 --> 00:07:59,680 những trung tâm siêu việt trên khắp đất nước đến hết đời. 105 00:07:59,680 --> 00:08:04,340 Và nếu con cần giúp đỡ, 106 00:08:04,340 --> 00:08:09,220 thì con sẽ có quyền nhờ đến hướng dẫn của Cha bất cứ lúc nào. 107 00:08:09,220 --> 00:08:11,430 - Được không? - Vâng. 108 00:08:13,300 --> 00:08:14,930 Ta tiếp tục nào. 109 00:08:18,970 --> 00:08:22,640 Nếu đang xem cuốn băng này, các con đã quyết định tiếp tục. 110 00:08:22,640 --> 00:08:27,090 Trước khi được giác ngộ, chúng ta phải tách và buông bỏ 111 00:08:27,090 --> 00:08:30,180 những tác nhân cản trở quá trình chuyển đổi của các con. 112 00:08:30,180 --> 00:08:32,220 Đây là một điều rất quan trọng. 113 00:08:32,220 --> 00:08:36,340 Khi người vận hành thực hiện một loạt tác động thúc ép, 114 00:08:36,340 --> 00:08:40,840 điều quan trọng là các con tập trung vào âm thanh mà con nghe thấy. 115 00:08:42,760 --> 00:08:46,010 Các thành viên tham gia, hãy nhắm mắt lại nào. 116 00:08:56,680 --> 00:08:59,760 Hôm nay rất là trễ rồi. 117 00:08:59,760 --> 00:09:02,300 Các con đang đi ngang qua khu rừng 118 00:09:02,300 --> 00:09:05,510 hướng về phía cây gỗ hồng sắc. 119 00:09:05,510 --> 00:09:08,680 Các con có thể ngửi thấy mùi rêu 120 00:09:08,680 --> 00:09:12,930 và nấm mốc trong không khí, 121 00:09:12,930 --> 00:09:17,550 cảm giác cỏ và thông đang rới dưới bàn chân. 122 00:09:17,550 --> 00:09:20,430 Xào xạc, xào xạc. 123 00:09:20,430 --> 00:09:24,550 Hai bên của các con là hồ nước tròn, 124 00:09:24,550 --> 00:09:27,340 và dưới mỗi hồ nước 125 00:09:27,340 --> 00:09:29,640 là mỗi cửa kính tròn, 126 00:09:29,640 --> 00:09:34,880 và thông qua cánh cửa này, các còn nhìn thấy được mọi thứ trong quá khứ. 127 00:09:34,880 --> 00:09:36,800 Một trong số đó... 128 00:09:36,800 --> 00:09:39,130 là ngôi nhà mà các con đã lớn lên... 129 00:09:41,680 --> 00:09:44,430 người đầu tiên mà các con hôn... 130 00:09:46,800 --> 00:09:51,840 một con rắn hoạt hình bị đánh vào đầu bằng một cái búa. 131 00:09:51,840 --> 00:09:55,430 Hít vào! Thở ra! 132 00:09:55,430 --> 00:09:57,220 Hãy tiếp tục bước. 133 00:09:57,220 --> 00:10:03,130 Giờ là một cái cây lớn hơn, đó là cây thông có màu xanh đậm 134 00:10:03,130 --> 00:10:05,680 đung đưa nhẹ nhàng trong gió 135 00:10:05,680 --> 00:10:08,550 ngay cả mặt trời lặn thậm chí còn ở xa hơn 136 00:10:08,550 --> 00:10:12,340 và cánh rừng mọc rậm rạp hơn. 137 00:10:12,340 --> 00:10:16,880 Tuy nhiên, con vẫn có thể bắt được những thứ trong quá khứ-- 138 00:10:16,880 --> 00:10:20,260 tiếng cười vang của mẹ các con, 139 00:10:20,260 --> 00:10:23,930 chai nước hoa yêu thích của cha các con. 140 00:10:23,930 --> 00:10:25,930 Hãy ngửi đi. 141 00:10:25,930 --> 00:10:28,800 Hít vào. Thở ra. 142 00:10:28,800 --> 00:10:31,260 Xào xạc. Xào xạc. 143 00:10:31,260 --> 00:10:33,090 Xào xạc. 144 00:10:33,090 --> 00:10:35,800 Giờ các con đang đứng trước cái cây. 145 00:10:35,800 --> 00:10:37,880 Hãy bước một bước về phía nó, 146 00:10:37,880 --> 00:10:40,880 rồi chân trái các con chạm vào cái gì đó rất ướt. 147 00:10:40,880 --> 00:10:43,640 Các con hãy nhìn xuống, có đầm nước đằng trước cái cây. 148 00:10:43,640 --> 00:10:48,260 Cách duy nhất để đến cái cây là lội qua đầm nước. 149 00:10:48,260 --> 00:10:49,680 Vậy nên con hãy bước xuống. 150 00:10:49,680 --> 00:10:51,680 Lúc này nước chỉ cao đến mắt cá chân. 151 00:10:51,680 --> 00:10:55,680 Bước thêm bước nữa, và cái đáy lộ ra bên dưới các con. 152 00:10:55,680 --> 00:11:00,470 Các con hoàn toàn bị làn nước đen nuốt chửng. 153 00:11:00,470 --> 00:11:02,260 Đen! 154 00:11:02,260 --> 00:11:04,220 Và rồi có một ánh sáng xuất hiện. 155 00:11:04,220 --> 00:11:09,010 Cánh cửa cuối cùng, một cánh cửa kính hình tròn. 156 00:11:09,010 --> 00:11:10,430 Các con hãy bơi vào đó. 157 00:11:10,430 --> 00:11:12,970 Để mắt lên cánh cửa. 158 00:11:12,970 --> 00:11:16,840 Các con hãy nhìn vào bên trong, đó là các con. 159 00:11:16,840 --> 00:11:22,590 Giờ thì... các con đang làm gì? 160 00:11:22,590 --> 00:11:24,090 Con trở về nhà. 161 00:11:32,180 --> 00:11:34,050 Con đang nấu ăn. 162 00:11:34,050 --> 00:11:37,010 Con nghe thấy mẹ đi làm về, 163 00:11:37,010 --> 00:11:38,760 và bà ấy đóng sầm cánh cửa. 164 00:11:41,340 --> 00:11:44,590 Thật khó khăn, vì nó khiến cánh cửa sổ rung rinh. 165 00:11:44,590 --> 00:11:47,010 Bà ấy bước vào bếp và nói, 166 00:11:47,010 --> 00:11:48,930 "Mày vẩy nước khắp nơi thế này à," 167 00:11:48,930 --> 00:11:53,090 rồi bà ấy quất sau đầu con thật đau. 168 00:11:53,090 --> 00:11:55,050 Con có chắc đó là mẹ con? 169 00:11:55,050 --> 00:11:56,720 Mm-hmm, vâng. 170 00:11:56,720 --> 00:12:00,720 Bà ấy mua cho con một tờ tạp chí "MAD" tối đó và xin lỗi. 171 00:12:00,720 --> 00:12:02,640 Bà ấy cảm thấy hối lỗi rất nhiều tuần. 172 00:12:02,640 --> 00:12:04,550 Được rồi. 173 00:12:04,550 --> 00:12:08,510 Quay lưng với ký ức đó, 174 00:12:08,510 --> 00:12:10,840 và trở lại bóng tối. 175 00:12:12,220 --> 00:12:14,880 Có một cánh cửa khác. 176 00:12:14,880 --> 00:12:16,720 Con đang trong quán cà phê. 177 00:12:16,720 --> 00:12:19,800 Con ngồi xuống cùng đám bạn của mình. 178 00:12:19,800 --> 00:12:22,930 Họ đang nói về việc bắt đầu câu lạc bộ trông trẻ. 179 00:12:22,930 --> 00:12:24,760 Con cảm thấy phấn khích và hỏi, "Mình có thể tham gia không?" 180 00:12:24,760 --> 00:12:28,720 Rồi Tammy nhìn con mà đáp, "Không, cậu không tham gia được. 181 00:12:28,720 --> 00:12:30,510 Cậu sống bên kia thành phố mà." 182 00:12:30,510 --> 00:12:33,050 Và con cảm thấy thực sự đau đớn, 183 00:12:33,050 --> 00:12:35,470 vậy nên con chỉ ngồi đó 184 00:12:35,470 --> 00:12:38,390 và tiếp tục ăn trong lặng thinh. 185 00:12:38,390 --> 00:12:41,220 - Con-- - Tốt. Tốt. 186 00:12:41,220 --> 00:12:45,590 Giờ hãy quay lại và tìm cánh cửa khác. 187 00:12:50,590 --> 00:12:52,300 Hãy nhìn cho kĩ vào. 188 00:12:52,300 --> 00:12:56,010 Đó là một con chó, hay là một thứ nào khác? 189 00:12:56,010 --> 00:12:57,880 Đúng rồi. 190 00:12:57,880 --> 00:12:59,470 Đúng rồi,chỉ có một con chó. 191 00:13:01,090 --> 00:13:02,390 Được, rồi sao nữa. 192 00:13:06,180 --> 00:13:09,260 Nó không hoạt động à? 193 00:13:13,260 --> 00:13:14,430 Hãy nhìn chăm chú hơn. 194 00:13:14,430 --> 00:13:18,090 Kể với cha, con có thấy một yếu tố siêu nhiên không? 195 00:13:18,090 --> 00:13:19,930 Một thứ trong quá khứ 196 00:13:19,930 --> 00:13:22,590 mà con không thể giải thích một cách hợp lý, 197 00:13:22,590 --> 00:13:25,640 như bóng ma hay ong kẹ hay một thứ gì đó chẳng hạn? 198 00:13:25,640 --> 00:13:28,050 Vâng. 199 00:13:28,050 --> 00:13:31,840 Có lần khi con bị thương-- 200 00:13:31,840 --> 00:13:35,840 hay không bị thương gì đó nhưng con bị một nhà ảo thuật 201 00:13:35,840 --> 00:13:38,050 làm cho rối tung lên. 202 00:13:38,050 --> 00:13:40,220 Được rồi, tốt lắm. 203 00:13:40,220 --> 00:13:41,840 Hãy kể cha nghe. 204 00:13:41,840 --> 00:13:47,760 Con đang ở trường, và cái chuông đang kêu, 205 00:13:47,760 --> 00:13:50,050 rồi con bước về nhà. 206 00:13:52,640 --> 00:13:54,220 Một mình sao? 207 00:13:54,220 --> 00:13:56,470 Không. 208 00:13:56,470 --> 00:13:59,930 Không, bạn con Herman đi cùng con. 209 00:13:59,930 --> 00:14:01,840 Cậu ấy đi cùng con 210 00:14:01,840 --> 00:14:07,800 rồi cậu ấy nói, "Debbie, hãy vào rừng cùng mình. 211 00:14:07,800 --> 00:14:10,130 mình sẽ chỉ chi bạn con chim Knockando." 212 00:14:10,130 --> 00:14:14,220 - Chim Knockando là sao? - Đó là câu con hỏi Herman. 213 00:14:14,220 --> 00:14:17,340 Rồi cậu ấy trẻ lời đó là một loài chim nhỏ tức cười 214 00:14:17,340 --> 00:14:20,010 nhúm lông trên đầu nó 215 00:14:20,010 --> 00:14:22,840 giống như một cái mũ nhỏ. 216 00:14:22,840 --> 00:14:24,680 Rồi con nói, "Không đời nào, mình không tin cậu đâu." 217 00:14:24,680 --> 00:14:27,640 Và cậu ấy đáp, "Thế thì đi với mình, mình chỉ cho. 218 00:14:27,640 --> 00:14:30,590 Chỉ vào một lúc thôi." 219 00:14:30,590 --> 00:14:32,050 Con có đi với cậu ta không? 220 00:14:33,550 --> 00:14:34,840 Có. 221 00:14:34,840 --> 00:14:38,340 Tụi con đi qua một cây cầu nhỏ làm bằng gỗ dán, 222 00:14:38,340 --> 00:14:40,840 phía bên kia có một cái lều nhỏ. 223 00:14:40,840 --> 00:14:45,800 Và tất cả những lỗ nhỏ được khoan sâu xuống, 224 00:14:45,800 --> 00:14:47,880 Những cái lỗ nhỏ chính xác. 225 00:14:47,880 --> 00:14:50,430 Rồi Herman nói, "Ngay kia. 226 00:14:50,430 --> 00:14:52,880 Đó là những lỗ Knockando. 227 00:14:52,880 --> 00:14:54,640 Đó là nơi chúng bay ra." 228 00:14:54,640 --> 00:14:59,050 Và có gì đó không đúng lắm. 229 00:14:59,050 --> 00:15:01,550 Có những con ruồi kêu vo vo chung quanh 230 00:15:01,550 --> 00:15:05,470 và có một cái mùi giống... 231 00:15:05,470 --> 00:15:08,130 trứng thối. 232 00:15:08,130 --> 00:15:09,680 Con muốn quay lại. 233 00:15:11,590 --> 00:15:13,260 Nhưng Herman nói... 234 00:15:16,390 --> 00:15:19,050 "Chúng ta sẽ đi khỏi đây. 235 00:15:19,050 --> 00:15:22,390 Sẽ chỉ mất một lúc để xua một trong những loài chim này bay ra. 236 00:15:22,390 --> 00:15:25,550 Tin mình đi, nó sẽ không giống những gì cậu từng thấy đâu." 237 00:15:25,550 --> 00:15:30,470 Rồi cậu ấy đi vào bên trong bắt đầu gõ vào tường 238 00:15:30,470 --> 00:15:33,590 và nói, "Lại gần đây, Debbie. 239 00:15:33,590 --> 00:15:36,300 Một trong số chúng sắp bay ra rồi." 240 00:15:36,300 --> 00:15:40,680 Con có thể thấy gì đó đang di chuyển bên trong. 241 00:15:42,880 --> 00:15:46,220 Và ngay một trong những cái lỗ đó... 242 00:15:47,760 --> 00:15:49,840 Bộp, cái dương vật nhỏ của Herman. 243 00:15:49,840 --> 00:15:53,300 Chỉ như thế, bộp. 244 00:15:53,300 --> 00:15:56,180 Và cậu ấy nói, "Knockando, knockando. 245 00:15:56,180 --> 00:15:58,760 Hãy thọc lét nó." 246 00:15:58,760 --> 00:16:02,090 Nhưng mẹ con, bà ấy không muốn bất cứ đứa con trai nào 247 00:16:02,090 --> 00:16:05,010 lừa tôi như thế, rồi bà ấy nói, 248 00:16:05,010 --> 00:16:07,430 "Bất kể đứa nào mà để chim quanh con, 249 00:16:07,430 --> 00:16:09,430 con cứ đập vào nó, mà không cần suy nghĩ." 250 00:16:09,430 --> 00:16:12,970 Con nhặt một hòn đá, và đập vỡ con chim của cậu ta! 251 00:16:15,130 --> 00:16:18,220 Cậu ta hét lên. 252 00:16:18,220 --> 00:16:21,130 Cậu ta hét lên đầy oán thán. 253 00:16:21,130 --> 00:16:23,550 Và con cứ thế chạy lại con đường mà chúng con đã vào. 254 00:16:25,390 --> 00:16:28,470 Cả đời con chưa bao giờ chạy nhanh như thế. 255 00:16:29,970 --> 00:16:33,430 Rồi đi học, con gặp Herman. 256 00:16:33,430 --> 00:16:35,220 Và con hỏi, "Cậu ổn chứ?" 257 00:16:35,220 --> 00:16:37,470 Rồi cậu ta nở nụ cười quen thuộc, nói 258 00:16:37,470 --> 00:16:40,510 "Ừ, cậu đập mạnh lắm. 259 00:16:40,510 --> 00:16:43,510 Nhưng bác sĩ hồng đã đến và nắn lại cho mình rồi. 260 00:16:43,510 --> 00:16:46,640 Ông ấy thậm chí còn khiến nó tốt hơn trước nữa. 261 00:16:46,640 --> 00:16:47,970 Lơn hơn." 262 00:16:49,970 --> 00:16:53,130 Herman nói, "Ồ, Debbie. 263 00:16:53,130 --> 00:16:55,680 Ông bác sĩ hồng đó rất tức điên với cậu, 264 00:16:55,680 --> 00:16:57,930 ông ấy nói nếu cậu không đi gặp ông ấy hôm nay, 265 00:16:57,930 --> 00:16:59,510 ông ta sẽ đến nhà và nói chuyện với mẹ cậu. 266 00:16:59,510 --> 00:17:02,680 Cậu nên đi gặp bác sĩ." 267 00:17:02,680 --> 00:17:07,800 Vậy nên sau khi học, dù đang rất lo lắng, 268 00:17:07,800 --> 00:17:12,550 Con luồn qua hàng rào và tìm đến căn lều nhỏ. 269 00:17:12,550 --> 00:17:15,720 Một thứ gì đó lạ lắm. 270 00:17:15,720 --> 00:17:18,300 Không đúng nữa. 271 00:17:18,300 --> 00:17:22,340 Gần như là không khí có-- những thứ như tiếng vo vo vậy, 272 00:17:22,340 --> 00:17:25,180 tiếng vo vo của đèn điện. 273 00:17:25,180 --> 00:17:26,590 Con có thể nghe thấy. 274 00:17:28,220 --> 00:17:32,720 Và có một người da trắng ngồi ở kia 275 00:17:32,720 --> 00:17:34,180 trong bộ đồ bác sĩ. 276 00:17:34,180 --> 00:17:36,970 Rồi con hỏi, "Ông là bác sĩ hồng đúng không?" 277 00:17:36,970 --> 00:17:41,470 Ông ấy đáp, "Không. Ta không phải bác sĩ. 278 00:17:41,470 --> 00:17:46,470 Ta chỉ là một nhà ảo thuật tên John Knockando. 279 00:17:46,470 --> 00:17:50,050 "Cháu có muốn xem một trò của ta không?" 280 00:17:50,050 --> 00:17:53,010 Con đáp là "Không,". 281 00:17:53,010 --> 00:17:54,300 Và khi quay lại, 282 00:17:54,300 --> 00:17:56,470 hai tay hai bên của ông ấy giữ nguyên 283 00:17:56,470 --> 00:18:00,880 và ông ta đang nổi, khoảng 5 hay là 6 inch gì đó so với mặt đất. 284 00:18:00,880 --> 00:18:05,340 Cha muốn biết chuyện gì lạ nhất không? 285 00:18:05,340 --> 00:18:09,260 Chiều hôm đó, con trở thành một người phụ nữ. 286 00:18:10,550 --> 00:18:12,930 Con bắt đầu chảy máu khi trên đường về. 287 00:18:15,090 --> 00:18:17,930 Chuyện này lần đầu xảy đến với con. 288 00:18:25,220 --> 00:18:28,340 Ôi chúa ơi. 289 00:18:28,340 --> 00:18:31,590 Khi còn nhỏ con chẳng nghĩ gì hết. 290 00:18:33,550 --> 00:18:38,550 Siêu nghiệm rất thật tuyệt vời đúng không? 291 00:18:40,050 --> 00:18:41,430 Dạ, 292 00:18:41,430 --> 00:18:44,880 nhưng... con đã ở đó à? 293 00:18:44,880 --> 00:18:48,050 Con không cảm thấy khác biệt nào cả\? 294 00:18:48,050 --> 00:18:50,590 Đó là một quá trình đầy sức mạnh. 295 00:18:50,590 --> 00:18:54,180 Có lẽ mất 1 phút để có thể tống khứ nó. 296 00:18:54,180 --> 00:18:55,510 Thứ lỗi cho ta. 297 00:19:14,050 --> 00:19:17,090 Cha Samuel, kể con sự thật đi. 298 00:19:19,300 --> 00:19:24,130 Ta biết từ lúc thư từ qua lại con có một linh hồn mạnh mẽ 299 00:19:24,130 --> 00:19:27,220 ngăn lối con đi. 300 00:19:27,220 --> 00:19:32,720 Để con có thể giác ngộ hoàn toàn, chúng ta phải tiếp tục. 301 00:19:32,720 --> 00:19:36,550 Chúng ta phải phá bỏ trở ngại cuối cùng. 302 00:19:36,550 --> 00:19:37,640 Con có hiểu không? 303 00:19:39,640 --> 00:19:41,880 Đây là những gì ta nghĩ 304 00:19:41,880 --> 00:19:44,930 con nên gặp khi còn trẻ 305 00:19:47,430 --> 00:19:49,300 Cha đã gặp những thực thể 306 00:19:49,300 --> 00:19:52,590 không đầy đủ như thế này. 307 00:19:52,590 --> 00:19:54,510 Họ cố ngăn hắn ta 308 00:19:54,510 --> 00:19:56,430 từ giới siêu nghiệm nhiều lần, 309 00:19:56,430 --> 00:19:58,930 nhưng mỗi lần, Cha phải tẩy sạch nó 310 00:19:58,930 --> 00:20:02,180 trước khi hắn ta đến mức kế tiếp. 311 00:20:02,180 --> 00:20:04,090 - Điều đó có ý nghĩa không? - Không. 312 00:20:07,090 --> 00:20:09,680 Con xin lỗi, cha Samuel, nhưng không hẳn. 313 00:20:09,680 --> 00:20:11,800 Ý con, không có những thứ như này trong các văn thư. 314 00:20:11,800 --> 00:20:14,090 Cha biết, điều này-- 315 00:20:14,090 --> 00:20:18,010 là điều mà cha-- 316 00:20:18,010 --> 00:20:21,390 Là điều mà hắn ta không muốn nhắc đến. 317 00:20:21,390 --> 00:20:24,720 Không nhiều người gặp cái hình Deborah này. 318 00:20:28,050 --> 00:20:29,390 Cứ để cha... 319 00:20:37,880 --> 00:20:40,840 Nếu các con đang xem cuốn băng này, 320 00:20:40,840 --> 00:20:43,720 thì các con là một trong số ít được chọn. 321 00:20:43,720 --> 00:20:46,720 Có người giác ngộ 322 00:20:46,720 --> 00:20:48,720 tốt hơn những người khác.. 323 00:20:48,720 --> 00:20:52,840 Điều này cũng có mặt xấu và tốt. 324 00:20:52,840 --> 00:20:56,130 Mặt xấu đó là có một số nhân tố nhất định, 325 00:20:56,130 --> 00:21:01,260 các thực thể chưa đầy đủ tìm cách ngăn sự giác ngộ của các con 326 00:21:01,260 --> 00:21:03,930 và kìm hãm các con trên chuyến hành trình này. 327 00:21:03,930 --> 00:21:05,760 Vì sao? 328 00:21:05,760 --> 00:21:08,180 Đáng buồn là chẳng ai biết. 329 00:21:08,180 --> 00:21:13,800 Và luôn luôn, ta có thể đưa cơ thể mình thoát khỏi sự kìm hãm 330 00:21:13,800 --> 00:21:16,180 cản trở sự siêu nghiệm của ta. 331 00:21:16,180 --> 00:21:20,130 bằng cách thực hiện một thủ tục đơn giản. 332 00:21:20,130 --> 00:21:24,470 Khi một thực thể thực vật không đầy đủ kìm hãm một con người. 333 00:21:24,470 --> 00:21:26,430 nó vẫn còn ở dạng vật lý. 334 00:21:26,430 --> 00:21:29,010 ở trên cao khoang mũi của người đó 335 00:21:29,010 --> 00:21:32,720 nơi gửi một tín hiệu kiểm soát ra ngoài 336 00:21:32,720 --> 00:21:35,260 và làm suy giảm tuyến tùng. 337 00:21:35,260 --> 00:21:37,130 Tuy nhiên, sự kìm hãm không nhiều 338 00:21:37,130 --> 00:21:41,010 hơn một túi chất lỏng có thể dễ dàng bị nổ ra 339 00:21:41,010 --> 00:21:45,430 bởi bất cứ bộ máy nào dùng công cụ đơn giản. 340 00:21:45,430 --> 00:21:46,970 Trong khi không thoải mái, 341 00:21:46,970 --> 00:21:50,720 quy trình này không đau và hết sức ngắn gọn 342 00:22:05,800 --> 00:22:09,300 Ta đã làm đúng thủ tục này với Cha. 343 00:22:09,300 --> 00:22:11,720 Cha biết đấy, con không biết là mình có muốn làm nó hay không nữa. 344 00:22:11,720 --> 00:22:14,130 Chúng ta đã bắt đầu thủ tục rồi. 345 00:22:14,130 --> 00:22:15,720 Con phải hoàn thành xong nó. 346 00:22:15,720 --> 00:22:17,970 - Con đã đồng ý mà. - Vâng, nhưng con không biết 347 00:22:17,970 --> 00:22:20,880 nó có ảm ảnh hay không. 348 00:22:20,880 --> 00:22:22,680 Con nghĩ sẽ ám ảnh sao? 349 00:22:22,680 --> 00:22:25,590 Là sự vội vã và giọng điệu, điều mà cha đang thực hiện. 350 00:22:25,590 --> 00:22:27,510 Hầu hết, như thế là đủ. 351 00:22:27,510 --> 00:22:31,090 Nhưng khi bế tắc, thì cần phải xả nó. 352 00:22:31,090 --> 00:22:34,260 Con nghĩ trừ chỉ khi cha là bác sĩ hay ai đó, 353 00:22:34,260 --> 00:22:36,340 thì con không muốn làm vậy với cái mũi của mình. 354 00:22:39,180 --> 00:22:42,970 Ta sẽ nói hai điều nhé. 355 00:22:42,970 --> 00:22:45,430 Thứ nhất... 356 00:22:45,430 --> 00:22:48,340 lý do chúng ta cho con biết con phải tiếp tục 357 00:22:48,340 --> 00:22:52,340 là nếu con dừng ở phân nửa, 358 00:22:52,340 --> 00:22:55,300 thì điều này có thể phá hủy linh hồn con. 359 00:22:55,300 --> 00:22:56,970 Ta đang nói với con kiểu boo-boo 360 00:22:56,970 --> 00:23:00,180 có thể mất cả đời để chữa lành. 361 00:23:00,180 --> 00:23:02,840 Thứ hai-- sau khi hoàn thành, 362 00:23:02,840 --> 00:23:05,180 sẽ khiến con hết đau đớn, 363 00:23:05,180 --> 00:23:09,010 con sẽ trở thành người mạnh nhất 364 00:23:09,010 --> 00:23:11,390 được giác ngộ. 365 00:23:11,390 --> 00:23:13,090 Thực ra... 366 00:23:14,390 --> 00:23:17,260 Ta khá ghen tị với con. 367 00:23:20,550 --> 00:23:23,050 Không đau sao? 368 00:23:23,050 --> 00:23:25,590 Ta nói với con rồi, không. 369 00:23:27,260 --> 00:23:32,300 Con không cảm thấy vướng bận điều gì sao? 370 00:23:32,300 --> 00:23:35,010 Thứ gì đó kìm hãm... 371 00:23:35,010 --> 00:23:37,390 kiểu như... 372 00:23:37,390 --> 00:23:41,220 kìm hãm suy nghĩ của co, nhồi nhét hơi thở con? 373 00:23:41,220 --> 00:23:43,800 Ý con là... 374 00:23:43,800 --> 00:23:46,640 vâng, có đấy, nhưng mà... 375 00:23:46,640 --> 00:23:50,760 Con cảm thấy như thế là vì điều đấy, 376 00:23:50,760 --> 00:23:54,340 bác sĩ hồng, hay Knockando, 377 00:23:54,340 --> 00:23:56,130 - hay thứ con gọi.. 378 00:23:56,130 --> 00:23:59,010 ...nó đang quấn quanh con. 379 00:23:59,010 --> 00:24:00,760 Nhưng con không cần phải cảm thấy như thế. 380 00:24:00,760 --> 00:24:04,470 Con không cần phải cảm thấy như thế chút nào. 381 00:24:06,930 --> 00:24:10,840 Con sắp được giác ngộ rồi, con yêu à. 382 00:24:12,930 --> 00:24:15,510 Con sẵn sàng rồi? 383 00:24:15,510 --> 00:24:17,260 Hay là chưa? 384 00:24:22,300 --> 00:24:23,680 Vâng. 385 00:24:25,430 --> 00:24:26,800 Con sẵn sàng. 386 00:24:52,090 --> 00:24:55,130 Giờ thì trong khoang mũi con cảm giác không rộng chút nào, 387 00:24:55,130 --> 00:24:56,930 con sẽ cảm thấy hơi nghẹt 388 00:24:56,930 --> 00:24:59,640 khi ta làm thông nó. 389 00:24:59,640 --> 00:25:02,010 Nhưng một khi ta vượt qua được cầu mũi rồi, 390 00:25:02,010 --> 00:25:05,640 thì con sẽ cảm thấy bó chặt chút, nhưng ổn cả, được chứ? 391 00:25:05,640 --> 00:25:08,010 Được ạ. 392 00:25:08,010 --> 00:25:10,010 Chúng ta làm thôi. 393 00:25:14,840 --> 00:25:16,840 Cho nó vào trong. 394 00:25:18,760 --> 00:25:20,220 Thôi nào. 395 00:25:37,180 --> 00:25:40,340 Thấy tốt hơn không? 396 00:25:44,010 --> 00:25:44,880 Thôi nào đồ chó cái! 397 00:25:48,180 --> 00:25:50,590 Nhận lấy đi, con lồn chết dẫm! Cười đi! 398 00:25:50,590 --> 00:25:53,390 IHít vào. Thở ra. 399 00:25:58,430 --> 00:26:01,050 Knockando! 400 00:26:01,050 --> 00:26:03,550 - Tao sẽ cắt nó đi! - Thôi đi! 401 00:26:03,550 --> 00:26:05,470 - Đập đi! - Không! 402 00:26:05,470 --> 00:26:09,340 Knockando! 403 00:26:09,340 --> 00:26:11,340 Phụ đề: danghuong18 XemRap.Com