1 00:00:05,984 --> 00:00:14,618 {\c&HFFFEFC&\3c&H978C5A&\4c&H26241B&\blur5\shad0}Thanks to the subtitle Created By{\fnScript MT Bold} MJBN 2 00:01:15,930 --> 00:01:18,010 Chúng ta vùa biến căn nhà thành đống lộn xộn, phải không? 3 00:01:31,230 --> 00:01:34,530 Khá giống với những máy móc và đồ vật ta đã thấy ở Gresit. 4 00:01:35,030 --> 00:01:37,700 Alucard chắc đã học hết về chúng từ khi còn rất nhỏ. 5 00:01:39,740 --> 00:01:43,490 -Thật khó tin. -Đó là khoa học chân chính. 6 00:01:43,950 --> 00:01:48,080 Người của tôi đã nghe câu chuyện, nhưng họ khó chấp nhận sự thật về chúng. 7 00:01:48,540 --> 00:01:50,790 Ít hư hại hơn tôi tưởng. 8 00:01:51,380 --> 00:01:54,000 Ngoại trừ cái đống lộn xộn trong căn phòng nhỏ mà anh ta chỉ cho chúng ta. 9 00:01:54,090 --> 00:01:54,920 Ừ. 10 00:01:55,510 --> 00:02:00,260 Phòng động cơ di chuyển lâu đài. Tôi không thể tưởng tượng nó làm việc như thế nào. 11 00:02:01,260 --> 00:02:03,470 nó còn hoạt động nữa đâu. 12 00:02:04,600 --> 00:02:07,810 -Cô thiêu rụi nó rồi. -Tôi không thiêu cái gì cả. 13 00:02:08,480 --> 00:02:11,020 Chắc nó bị biến dạng vì phép thuật rồi. 14 00:02:20,910 --> 00:02:24,790 -Anh nghĩ anh ta sẽ làm gì? -Tôi có một kế hoạch, các bạn biết đấy. 15 00:02:27,290 --> 00:02:31,290 Tôi sẽ trở lại Gresit... về lại căn hầm của tôi... 16 00:02:32,500 --> 00:02:33,710 về lại để ngủ. 17 00:02:34,840 --> 00:02:35,880 Nhưng? 18 00:02:36,670 --> 00:02:41,140 Nếu tôi để lâu đài ở đây... tất cả nghiên cứu của ông ấy bên trong nó. 19 00:02:41,930 --> 00:02:45,310 Thư viện, vật liệu, tri thức của ông ấy. 20 00:02:46,100 --> 00:02:49,310 Việc gì xảy ra với những thứ đó nếu kiến trúc này bị bỏ hoang? 21 00:02:50,520 --> 00:02:55,070 Tôi không thể để nó lại đây. Nó sẽ chẳng là gì ngoài một ngôi mộ để cướp. 22 00:02:59,490 --> 00:03:02,780 Nên... hãy để nó thành ngôi mộ của tôi. 23 00:03:05,080 --> 00:03:06,040 Không. 24 00:03:07,620 --> 00:03:08,700 Không ư? 25 00:03:09,710 --> 00:03:12,290 Ừ. Chúng ta không thể chuyển thứ này nữa. 26 00:03:13,040 --> 00:03:15,420 -Sypha đã phá hủy nó. -Tôi không phá nha. 27 00:03:15,750 --> 00:03:18,460 -Cô cũng như phá rồi. -Tôi không phá đồ đạc. 28 00:03:18,710 --> 00:03:21,340 -Vậy là, chúng ta đồng ý là cô ta đã phá nó. -Oh, đúng. 29 00:03:22,380 --> 00:03:25,010 Vậy thì, nó sẽ ở đây, mãi mãi. 30 00:03:26,430 --> 00:03:28,600 Ngay trên dinh thự Belmont, 31 00:03:29,480 --> 00:03:32,100 và bây giờ cũng mở cửa tham quan luôn. 32 00:03:34,270 --> 00:03:37,400 Trên đây, tri thức thu thập được của cha anh. 33 00:03:38,570 --> 00:03:42,490 Dưới đó, tri thức thu thập đuợc của những người như mẹ anh. 34 00:03:43,700 --> 00:03:45,910 Trên cũng như dưới 35 00:03:47,280 --> 00:03:49,080 là hai nửa của anh, Alucard. 36 00:03:50,040 --> 00:03:51,250 Tôi đang nghe đây. 37 00:03:53,460 --> 00:03:58,590 Chú ý đây, tên khốn ma cà rồng u ám. 38 00:03:59,550 --> 00:04:01,720 Tôi xin truyền lại cho ngài dinh thự Belmont. 39 00:04:02,800 --> 00:04:07,300 Hãy biến nó và lâu đài thành nhà của ngài, chứ không phải ngôi mộ. 40 00:04:08,640 --> 00:04:09,930 Hãy biến nó thành phòng tuyến cuối cùng. 41 00:04:12,020 --> 00:04:13,890 Anh cho tôi nhà của anh à? 42 00:04:15,440 --> 00:04:16,270 Của anh đấy. 43 00:04:17,360 --> 00:04:19,860 Ngôi nhà tuổi thơ của tôi và ngôi nhà tuổi thơ của anh. 44 00:04:20,530 --> 00:04:23,610 Hãy bảo vệ nó. Biến nó thành thứ gì đó. 45 00:04:24,450 --> 00:04:28,330 Thứ tốt hơn một đống tàn tích và một biểu tượng của sự kinh hãi. 46 00:05:14,960 --> 00:05:16,000 Đi tiếp đi. 47 00:05:16,620 --> 00:05:17,830 Ta đang không vui. 48 00:05:25,090 --> 00:05:26,800 Chúng ta có gì đây? 49 00:05:29,550 --> 00:05:31,560 Khát quá, bất kể nó là gì. 50 00:05:33,970 --> 00:05:35,810 Cũng đừng uống hết cái hồ chứ. 51 00:05:37,810 --> 00:05:39,610 Có đủ nước cho tất cả. 52 00:05:40,440 --> 00:05:43,900 Oh, tao không quan tâm tất cả. Tao chỉ quan tâm đến bọn tao. 53 00:05:46,110 --> 00:05:48,780 Sẽ có rất nhiều cho các ngươi sau khi ta đi. 54 00:05:49,820 --> 00:05:51,580 Nhưng có lẽ chúng tao muốn toàn bộ. 55 00:05:52,660 --> 00:05:55,870 Đúng. Chắc chắn rồi. 56 00:05:57,410 --> 00:05:59,000 Loài các ngươi luôn luôn như thế. 57 00:06:00,500 --> 00:06:04,050 Tao nghĩ sa mạc đã cho chúng ta một món quà nhỏ, bọn mày nghĩ sao? 58 00:06:06,010 --> 00:06:10,890 Vòng dây quanh nó. Kéo nó sau chúng ta. Có lẽ chúng ta sẽ bán nó ở thị trấn kế. 59 00:06:11,720 --> 00:06:14,810 Giả sử như lát nữa chúng ta không đói. 60 00:06:16,430 --> 00:06:18,390 Có phải đó là tất cả các ngươi có? 61 00:06:19,100 --> 00:06:23,520 Phản ứng khi tìm thấy một người lạ mặt đơn độc đang uống nước trên một ốc đảo. 62 00:06:24,270 --> 00:06:29,030 Gọi anh ta là "nó" và ngay lập tức lên kế hoạch bán hay ăn thịt anh ta. 63 00:06:32,030 --> 00:06:33,580 Mày chẳng là gì. 64 00:06:34,450 --> 00:06:36,700 Mày không đáng để tao trổ tài. 65 00:06:37,870 --> 00:06:42,040 Mày chỉ là một đống cứt trôi dạt tao phát hiện ra trên đường, 66 00:06:42,420 --> 00:06:45,090 và tao sẽ ra tay với mày theo ý tao muốn. 67 00:06:46,170 --> 00:06:51,050 Chỉ tao và bạn tao mới quan trọng Mày chỉ đơn giản là thịt thôi. 68 00:06:53,100 --> 00:06:54,050 Tôi không phải người ư? 69 00:06:55,180 --> 00:07:00,140 Oh, tao chắc chắn mày là người, thưa Ngài Triết Học Gia Hồ Nước. 70 00:07:01,980 --> 00:07:03,400 Tao đơn giản là không quan tâm. 71 00:07:05,440 --> 00:07:06,280 Ta cũng thế. 72 00:09:26,960 --> 00:09:30,340 Ta chỉ đon giản là không có thì giờ để chơi với cứt như ngươi 73 00:09:30,420 --> 00:09:32,920 mỗi khi ta muốn ngồi xuống và uống. 74 00:09:35,050 --> 00:09:39,640 Và ta là một luyên quỷ sư, nên ta chẳng cần làm thế. 75 00:09:43,850 --> 00:09:46,180 Ta có thể có một đội quân của riêng mình. 76 00:09:49,730 --> 00:09:51,820 Có lẽ ta thích một đội quân. 77 00:10:58,470 --> 00:11:02,050 Chúng ta có nên tìm vài người nữa để thêm vào đội quân vui vẻ này không? 78 00:11:26,790 --> 00:11:28,580 Tôi muốn quay lại với đoàn bộ hành của tôi. 79 00:11:29,200 --> 00:11:32,620 Đây là một câu chuyện nên được lưu vào kho tàng trí nhớ của chúng tôi. 80 00:11:33,420 --> 00:11:36,590 Nhưng sau đó? Tôi không biết. 81 00:11:37,710 --> 00:11:41,680 Cô sẽ du hành với họ, chắc chắc rồi. Trở về với cuộc sống cũ đi. 82 00:11:45,510 --> 00:11:46,560 Tôi không biết nữa. 83 00:11:48,970 --> 00:11:52,230 Kể từ nhi gặp anh, Tôi như thoát ra khỏi một cái xác sống. 84 00:11:53,020 --> 00:11:55,860 Tôi đã đánh với ma quỷ trong quảng trường thành phố ở Gresit. 85 00:11:56,400 --> 00:11:59,280 Tôi đã ngăn được một cuộc công kích tới Arges. 86 00:11:59,360 --> 00:12:03,280 Tôi đã khám phá ra bùa phép bị quên lãng trong thư viện ngầm lớn nhất Châu âu. 87 00:12:03,950 --> 00:12:05,990 VÀ tôi đã bẫy được một tòa lâu đài 88 00:12:06,070 --> 00:12:09,080 dùng động cơ ma thuật để di chuyển từ chỗ này đến chỗ khác 89 00:12:09,160 --> 00:12:11,870 và ghim nó vào tàn tích nhà Belmont. 90 00:12:12,290 --> 00:12:13,870 Sao bây giờ tôi lại muốn ngừng lại? 91 00:12:15,540 --> 00:12:16,380 Tiếp đi. 92 00:12:17,420 --> 00:12:21,300 Này, ít ra chúng ta biết vài đội quân Dracula đã đến Braila. 93 00:12:21,840 --> 00:12:25,430 -Quân đoàn bóng đêm chuẩn bị về nhà chứ? -À, không, nhưng-- 94 00:12:25,510 --> 00:12:29,810 Và giáo hội thì sao? Chúng ta đã thấy nó suy đồi và lệch lạc ra sao. 95 00:12:30,180 --> 00:12:33,600 Và ai biết chuyện gì sẽ xảy ra ngoài kia? Lúc đó thì sao? 96 00:12:34,230 --> 00:12:35,940 Ừ nhỉ, lúc đó thì sao? 97 00:12:36,020 --> 00:12:40,570 Thì chúng ta chưa xong, phải không? Và tôi không muốn dừng lại. 98 00:12:41,150 --> 00:12:45,070 -Dừng cái gì vậy trời? -Việc này. Việc chúng ta đang làm. 99 00:12:45,410 --> 00:12:48,620 -Và nó cũng tốt cho anh. -Được rồi. 100 00:12:51,080 --> 00:12:54,000 Làm thế nào mà cô đi đến quyết định đó? 101 00:12:54,080 --> 00:12:59,040 Khi tôi gặp anh, anh bốc mùi nước tiểu, máu me, và bia thiu. 102 00:12:59,380 --> 00:13:01,880 Anh giết được quái vật chẳng qua do may mắn thôi. 103 00:13:01,960 --> 00:13:04,220 Này, nó đòi hỏi kĩ năng nghiêm túc đó. 104 00:13:04,300 --> 00:13:09,300 Rồi còn phải uống rượu trước khi xông trận như một đứa bé chập chững với bó gai trên lưng. 105 00:13:09,390 --> 00:13:11,060 Ừ. Chuyện đó thì--? 106 00:13:11,640 --> 00:13:14,770 Và bây giờ, trong một thời gian ngắn ngủi chúng ta đã biết nhau, 107 00:13:15,480 --> 00:13:18,310 anh đã tìm lại được bản thân mình, và anh đã chững chạc. 108 00:13:18,900 --> 00:13:22,150 Hôm nay có lẽ là lần đầu tiên mà tôi cảm thấy như đang được nói chuyện với một người đàn ông trưởng thành vậy. 109 00:13:23,070 --> 00:13:27,320 Anh đã tốt hơn so với lần đầu tiên chúng ta gặp. Anh biết tại sao tôi nghĩ vậy không? 110 00:13:28,490 --> 00:13:31,370 Vì anh đang làm việc mà anh được sinh ra để làm. 111 00:13:31,910 --> 00:13:37,210 Nó điên khùng như tên gọi, toàn bộ cái kịch bản ác mộng này đã khiến anh hoàn thiện. 112 00:13:38,290 --> 00:13:41,460 Tôi nghĩ anh nên tiếp tục chăm chỉ. Cùng với tôi. 113 00:13:42,250 --> 00:13:43,420 Với cô à. 114 00:13:43,510 --> 00:13:46,590 Đúng. Anh có thể làm người cộng sự đẹp trai của tôi. 115 00:13:46,970 --> 00:13:50,260 Hoặc một biểu tượng. Thử nghĩ xem. Nếu anh không chịu nói nhiều, 116 00:13:50,350 --> 00:13:53,770 người ta sẽ tưởng anh là con gấu cưng của tôi bị phù phép và ném đồ ăn cho anh. 117 00:13:56,020 --> 00:13:58,730 -Sypha. -Gì, Trevor? 118 00:14:01,360 --> 00:14:06,070 Cô yêu cầu tôi đi khắp miền và dây vào rắc rối kinh hãi 119 00:14:06,530 --> 00:14:09,570 vì cô nghĩ nó tốt cho tôi ư? 120 00:14:11,120 --> 00:14:13,830 Hãy nghe những gì tôi thực sự muốn nói, Trevor à. 121 00:14:14,370 --> 00:14:19,420 Tôi đang nói là tôi muốn anh ở cùng tôi, và tôi muốn anh có những chuyến phiêu lưu với tôi. 122 00:14:21,330 --> 00:14:24,250 Đây là điều thân thiết nhất mà tôi từng có khi nói về cuộc đời... 123 00:14:26,130 --> 00:14:27,220 Tôi không biết khi nào. 124 00:14:28,550 --> 00:14:31,430 Và cô là người thân thiết nhất tôi từng có khi nói về bạn hữu. 125 00:14:34,930 --> 00:14:36,470 Vậy, anh sẽ đi với tôi chứ? 126 00:14:40,850 --> 00:14:44,900 Tôi không biết phải đi đâu khác. Hay ai khác để cùng đi. 127 00:14:48,490 --> 00:14:49,320 Tốt. 128 00:14:54,870 --> 00:14:55,790 Nơi nào trước? 129 00:14:57,250 --> 00:15:00,620 Sau khi tìm thấy người của tôi à? Tôi nghĩ ta hãy thăm Braila. 130 00:15:04,590 --> 00:15:08,510 Nhưng hãy ở đây một chút nữa. 131 00:15:28,190 --> 00:15:31,400 -Mặt trời lặn chưa? -Gần rồi. 132 00:15:33,570 --> 00:15:37,330 Chúa ơi. Người trong thành phố đâu hết rồi? 133 00:15:38,200 --> 00:15:39,620 Họ sẽ không tới gần chúng ta. 134 00:15:40,330 --> 00:15:42,670 Họ đã dành cả ngày gom nhặt lại những thứ từ đống đổ nát. 135 00:15:43,250 --> 00:15:45,960 Họ đã bắt đầu trở về những ngôi nhà xa xăm được một lúc rồi. 136 00:15:46,920 --> 00:15:48,340 Chúng có biết chúng ta ở đây không? 137 00:15:50,010 --> 00:15:50,840 Tất nhiên. 138 00:15:52,260 --> 00:15:56,010 Cho nên, chúng đang phòng bị nhà cửa và mài cho mình những cây cọc nhọn. 139 00:15:56,720 --> 00:15:59,220 Được thôi. Không thể nói là tôi đổ lỗi cho họ. 140 00:16:04,940 --> 00:16:07,940 Ngươi không thể đóng cọc ta bằng cái đó đâu, Hector. 141 00:16:11,490 --> 00:16:13,030 Tôi không có ý muốn thử. 142 00:16:13,570 --> 00:16:18,160 Tôi đang nghĩ sẽ dùng nó làm mồi lửa. Sẽ là một đêm lạnh lẽo đây. 143 00:16:19,490 --> 00:16:20,790 Chúng ta sẽ không ở đây. 144 00:16:21,620 --> 00:16:25,960 Đám lửa dành cho tôi, không phải cô. Tôi giả sử là cô không thực sự thấy lạnh. 145 00:16:54,950 --> 00:16:56,160 Cô sẽ đi đâu? 146 00:16:56,740 --> 00:16:59,990 Ta nghĩ ta sẽ về Styria. Còn gì ở đó nữa? 147 00:17:00,540 --> 00:17:04,250 Đa phần lực lượng của ta ở đây, và giờ chúng đã tiêu rồi. 148 00:17:05,540 --> 00:17:09,000 Chuyện đó là sao? Cách lâu đài di chuyển và biến mất ấy. 149 00:17:09,420 --> 00:17:12,590 Tôi đã nghĩ về nó cả ngày . Tôi vẫn không hiểu. 150 00:17:14,720 --> 00:17:18,680 Có cái gì đâu mà hiểu? Một bùa phép đã bắt giữ lâu đài. 151 00:17:19,350 --> 00:17:21,890 Động cơ của tòa lâu đài đã cố chống lại sự bắt giữ, 152 00:17:21,970 --> 00:17:25,560 cho nên nó đã quẫy như chuột trong lồng và mất tích. 153 00:17:29,900 --> 00:17:31,860 -Cô nghĩ Dracula còn sống chứ? -Không. 154 00:17:32,480 --> 00:17:34,820 Bọn ta đã quan sát lâu đài bằng những chiếc gương. 155 00:17:35,280 --> 00:17:36,700 Nhưng cô không thể chắc chắn được. 156 00:17:36,780 --> 00:17:39,280 Có thể chứ. Dracula chết rồi, Hector à. 157 00:17:43,240 --> 00:17:45,750 -Điều đó phiền lòng ngươi à? -Tất nhiên rồi. 158 00:17:47,120 --> 00:17:50,090 Hector tội nghiệp. Đứng lên xem nào. 159 00:17:57,340 --> 00:18:00,430 Hector... ngươi trông như cứt. 160 00:18:02,720 --> 00:18:03,560 Tôi biết mà. 161 00:18:03,890 --> 00:18:06,480 Đừng lo. Bọn ta sẽ chăm sóc ngươi. 162 00:18:12,770 --> 00:18:14,530 Carmilla. Cô đang làm gì vậy? 163 00:18:16,240 --> 00:18:17,740 Ta phải trở về Styria. 164 00:18:18,200 --> 00:18:21,740 Với việc giết hại mà binh lính ta gây ra, con người vùng này đã bị yếu đi, 165 00:18:21,830 --> 00:18:24,790 và chỉ còn hư không trong khối kiến trúc đồ sộ của thế giới ma cà rồng, 166 00:18:24,870 --> 00:18:27,080 ta định sẽ lợi dụng điều đó. 167 00:18:27,660 --> 00:18:31,710 Nhưng ta cần sức mạnh của ta trở lại. Ta cần một quân đoàn như Dracula từng có. 168 00:18:32,210 --> 00:18:36,460 Và ngươi là một luyện quỷ sư. Ngươi sẽ tạo ra quân đoàn cho ta. 169 00:18:36,550 --> 00:18:37,380 Xuống hỏa ngục đi. 170 00:18:56,940 --> 00:18:57,780 Đứng lên. 171 00:19:28,930 --> 00:19:32,730 Giờ ngươi là thú cung của ta. Luyện quỷ sư thú cung của ta. 172 00:19:54,710 --> 00:19:55,540 Thú ngoan. 173 00:19:59,260 --> 00:20:00,090 Tới Styria. 174 00:21:11,370 --> 00:21:12,830 Bảo trọng nhé, bạn tôi. 175 00:21:18,580 --> 00:21:22,840 Cô cũng vậy. Đừng để tên ngu đó kéo cô vào quá nhiều rắc rối. 176 00:21:23,510 --> 00:21:24,340 Không bao giờ. 177 00:21:29,260 --> 00:21:31,720 Chà, có lẽ chỉ đủ rắc rối thôi. 178 00:21:32,310 --> 00:21:33,140 Chỉ đủ thôi. 179 00:21:49,160 --> 00:21:49,990 Khốn nạn anh. 180 00:21:50,330 --> 00:21:51,160 Đi nào, ngựa. 181 00:22:32,120 --> 00:22:34,240 Belnades và Belmont. 182 00:22:36,160 --> 00:22:38,920 -Nghe khá ổn, phải không? -Không tệ. 183 00:22:40,210 --> 00:22:42,340 Belnades và Belmont. 184 00:22:43,290 --> 00:22:46,420 Để dành khi tôi kể chuyện. Để dành cho huyền thoại. 185 00:22:47,130 --> 00:22:49,680 Khoan, Tôi không được trả tiền trước à? 186 00:22:51,260 --> 00:22:54,810 Tất nhiên là không. Anh là tên dắt ngựa. 187 00:22:57,310 --> 00:23:00,770 -Đó có phải điều tôi cần tìm không? -Đúng. 188 00:23:02,860 --> 00:23:03,690 Mãi mãi. 189 00:24:34,030 --> 00:24:36,120 Đây có phải là cảm giác lâu đài gây ra cho cha? 190 00:24:38,780 --> 00:24:41,330 Trước khi mẹ con lần đầu đến gõ cửa? 191 00:26:39 --> 00:26:41 [Hết phần 2]