1 00:00:07,175 --> 00:00:10,011 ‎LOẠT PHIM NETFLIX 2 00:00:23,399 --> 00:00:24,525 ‎Cô đang nói gì thế? 3 00:00:26,235 --> 00:00:30,281 ‎"Tờ giấy trắng". Biết tôi có thể đã là ai ‎nếu mọi thứ khác đi không? 4 00:00:30,364 --> 00:00:34,452 ‎Nếu có gì khác thôi? Cơ hội để tôi ‎thành người tôi đã có thể trở thành 5 00:00:34,535 --> 00:00:37,747 ‎vừa phọt khỏi người tôi đúng nghĩa ‎trên thềm ga số sáu. 6 00:00:37,830 --> 00:00:40,291 ‎Làm sao, khi mọi chuyện du hành thời gian 7 00:00:40,374 --> 00:00:44,504 ‎đều kể là người ta tự xóa sổ mình, ‎cô lại tự nhân đôi cô lên được thế? 8 00:00:44,587 --> 00:00:46,631 ‎Tôi phải đưa nó đến nơi an toàn. 9 00:00:49,383 --> 00:00:53,888 ‎Đây gọi là an toàn à? ‎Cô làm dòng thời gian rối mù rồi, Nadia, 10 00:00:53,971 --> 00:00:59,102 ‎ta lại về bữa tiệc sinh nhật quái dị, ‎tệ hại mà tôi cố thoát khỏi bao lâu nay! 11 00:00:59,602 --> 00:01:04,398 ‎- Gà gần được rồi nhé! ‎- Chúa ơi, cái bài hát chết tiệt này nữa. 12 00:01:05,274 --> 00:01:08,069 ‎Tôi cũng gặp chuyện chán đời. ‎Cô nghĩ tôi không muốn khác à? 13 00:01:08,152 --> 00:01:12,198 ‎Nhưng không, tôi tuân thủ luật lệ ‎vì tôi là người đi tàu biết nghĩ. 14 00:01:12,281 --> 00:01:14,492 ‎Còn cô thì ngược lại, cô cứ thế… 15 00:01:14,575 --> 00:01:18,329 ‎Trẻ con không nên phải trải qua ‎những gì tôi đã trải qua, nhé? 16 00:01:18,412 --> 00:01:22,959 ‎Tin tôi, tôi sống qua mọi khía cạnh rồi. ‎Bé con mặt Rashomon của cô đâu nhỉ? 17 00:01:23,042 --> 00:01:24,293 ‎Rashomon 18 00:01:24,377 --> 00:01:26,546 ‎Em là mặt Rashomon 19 00:01:26,629 --> 00:01:29,215 ‎Tự bắt cóc mình lúc mới đẻ ‎rồi làm loạn thời gian, chịu. 20 00:01:30,091 --> 00:01:30,925 ‎Thôi nào. 21 00:01:32,635 --> 00:01:34,178 ‎- Họ xuống… ‎- Trời đất. 22 00:01:34,262 --> 00:01:37,265 ‎…cõi chết, khi còn sống. 23 00:01:37,348 --> 00:01:38,558 ‎Ai đây? 24 00:01:38,641 --> 00:01:40,309 ‎Trông kìa. 25 00:01:40,393 --> 00:01:42,812 ‎Đây từng là trường cho dân Do Thái. 26 00:01:43,312 --> 00:01:46,607 ‎Giờ thì nó là không gian sống mở ‎cho người đã giác ngộ. 27 00:01:46,691 --> 00:01:49,819 ‎Tôi dùng hai từ "giờ" và "từng" ‎tùy tiện lắm. 28 00:01:49,902 --> 00:01:51,154 ‎- Ôi Chúa ơi. ‎- Rồi. 29 00:01:52,321 --> 00:01:54,490 ‎Nadia Comăneci là ai ý nhỉ? 30 00:01:54,574 --> 00:01:57,410 ‎- Đúng rồi. Ba con mười đó. ‎- Chúa ơi. 31 00:01:57,493 --> 00:02:03,124 ‎- Đừng nói về tôi nữa. Anh sao rồi? ‎- Tôi bế con bé được không? 32 00:02:03,207 --> 00:02:07,295 ‎Được, nhưng đừng làm gì linh tinh nhé. ‎Anh biết đấy, con bé là tôi mà. 33 00:02:12,800 --> 00:02:14,343 ‎Xem ai thích anh kìa. 34 00:02:14,844 --> 00:02:16,262 ‎Cái ông này. 35 00:02:17,763 --> 00:02:22,226 ‎Thấy không, đây là ‎cái viễn cảnh tôi tưởng tượng ra đấy. 36 00:02:22,810 --> 00:02:23,895 ‎Chào bé con. 37 00:02:27,565 --> 00:02:30,484 ‎Thôi, ta… ta phải trả con bé về đi. 38 00:02:30,568 --> 00:02:31,694 ‎Ủa. 39 00:02:31,777 --> 00:02:34,780 ‎Ta không sống ‎trong hỗn loạn mãi thế này được. Này. 40 00:02:34,864 --> 00:02:37,658 ‎- Nadia, quyết định đơn giản mà. Ta chỉ… ‎- Với anh thôi. 41 00:02:37,742 --> 00:02:40,953 ‎Tôi á? Tôi vẫn đang tìm hiểu ‎những lựa chọn tôi có. 42 00:02:41,037 --> 00:02:41,954 ‎Cái gì? 43 00:02:42,038 --> 00:02:45,166 ‎Ý tôi là, ừ, thế giới khác thật, ‎nhưng có tệ lắm đâu. 44 00:02:45,249 --> 00:02:47,543 ‎Biết gì không? Vẫn còn thời gian mà. 45 00:02:48,127 --> 00:02:49,712 ‎Còn thời gian cho mọi thứ. 46 00:02:49,795 --> 00:02:51,631 ‎Nadia, tôi xin đấy. 47 00:02:51,714 --> 00:02:55,635 ‎Thôi nào, ta gặp nhiều chuyện ‎tệ hơn rồi còn gì? Ta xử lý được mà. 48 00:02:55,718 --> 00:02:58,554 ‎Này, như ông Abraham từng nói ấy: 49 00:02:59,055 --> 00:03:03,935 ‎"Hãy tin rằng kết cấu của ‎không - thời gian cũng bền như Tyvek vậy". 50 00:03:05,853 --> 00:03:09,148 ‎Đó là Sheol, nơi tất cả người chết tìm về. 51 00:03:09,690 --> 00:03:13,110 ‎Nấm mồ chung của cả nhân loại. 52 00:03:13,194 --> 00:03:16,030 ‎Nadia, tôi hiểu ‎tại sao cô làm thế này. Thật đấy. 53 00:03:16,530 --> 00:03:19,742 ‎Làm tôi dằn vặt ‎trước mặt giáo sĩ Do Thái, hợp lý đấy. 54 00:03:19,825 --> 00:03:23,579 ‎- Cô cứng đầu thế này từ bé à? ‎- Đừng mắng nó, tuổi ăn tuổi lớn. 55 00:03:23,663 --> 00:03:26,249 ‎- Tôi rất xin lỗi. Không có mũ đội đầu. ‎- Bình tĩnh, Alan. 56 00:03:26,332 --> 00:03:28,042 ‎Họ là nhân vật không phải người chơi, 57 00:03:28,125 --> 00:03:31,671 ‎đang kẹt trong một vòng lặp, ‎không thể chệch khỏi nền nếp định sẵn. 58 00:03:31,754 --> 00:03:36,676 ‎Với họ đây là hiện trạng bình thường thôi. ‎Ai đập tay không? Đúng rồi, chào. 59 00:03:36,759 --> 00:03:39,262 ‎Chào. Anh khỏe không? Lại đây. 60 00:03:40,096 --> 00:03:44,267 ‎Anh này lần nào cũng thích ôm, Alan ạ. ‎Chào. Anh cần bật lửa hả? 61 00:03:44,350 --> 00:03:45,351 ‎Đây. 62 00:03:45,977 --> 00:03:47,520 ‎Trông anh vẫn bảnh lắm! 63 00:03:48,062 --> 00:03:49,230 ‎Thế nhé. Chào. 64 00:03:49,313 --> 00:03:53,442 ‎Chào, khỏe không? Xem ai uống ‎Spritz vang trắng kìa. Thú vị đấy. 65 00:03:53,526 --> 00:03:55,361 ‎Chào, chủ tiệc sinh nhật. 66 00:03:55,444 --> 00:03:58,823 ‎Nó được tẩm cô-ca-in ‎như cách người Israel làm. 67 00:03:58,906 --> 00:03:59,907 ‎Sao cậu biết? 68 00:03:59,991 --> 00:04:01,909 ‎Tớ đánh sập dòng thời gian rồi. 69 00:04:01,993 --> 00:04:04,453 ‎- Tại cậu già quá hả. ‎- Ta nên đi thôi. 70 00:04:04,537 --> 00:04:07,415 ‎Ô hay, tiệc mới bắt đầu thôi mà, Alan. 71 00:04:07,498 --> 00:04:11,919 ‎Ruth chưa đến. Tôi chưa ăn sinh nhật ‎thiếu bà ấy bao giờ. Lần này cũng thế. 72 00:04:12,003 --> 00:04:14,505 ‎- Anh ăn gà không? ‎- Tôi không ăn gà bốn năm tuổi đâu. 73 00:04:14,588 --> 00:04:17,758 ‎Thôi được rồi, ‎thì để tôi bỏ vào lò cho đỡ nguội. 74 00:04:18,968 --> 00:04:21,095 ‎Ấy. Ừ, tôi chả biết phải làm gì nữa. 75 00:04:21,178 --> 00:04:24,265 ‎Con bé ổn mà. Nó thích tiệc. ‎Đây, tôi có bình sữa. 76 00:04:24,348 --> 00:04:26,559 ‎Tôi bế cho. Con bé là con gái à? 77 00:04:26,642 --> 00:04:28,060 ‎Con bé chả là con gì cả. 78 00:04:28,144 --> 00:04:29,145 ‎Mốt đấy. 79 00:04:29,228 --> 00:04:30,313 ‎Ơi. 80 00:04:31,188 --> 00:04:32,273 ‎Maxine. 81 00:04:32,940 --> 00:04:34,275 ‎Maxine, gà… 82 00:04:37,111 --> 00:04:39,447 ‎Làm quái gì đấy? Gà đã được đâu bồ. 83 00:04:41,699 --> 00:04:43,492 ‎- Gà sống à. ‎- Hay ho ghê. 84 00:04:43,576 --> 00:04:47,705 ‎- Nadia, thế này điên quá. ‎- Đấy là en-trô-pi, Alan. Nhé? En-trô-pi. 85 00:04:47,788 --> 00:04:50,958 ‎Nó tạo ra thời gian tuyến tính, ‎quy trình không thể đảo ngược, 86 00:04:51,042 --> 00:04:54,337 ‎nên mọi thứ chỉ di chuyển được ‎một hướng, tới tương lai. 87 00:04:54,420 --> 00:04:58,841 ‎Thường anh không thể "hồi" rán trứng. ‎Thường anh không thể "hồi" nướng gà. 88 00:04:58,924 --> 00:05:01,218 ‎Nhưng mà này, nhìn ta đi, hiểu không? 89 00:05:01,302 --> 00:05:03,429 ‎- Giờ ta lại làm được. ‎- Đâu được. 90 00:05:03,512 --> 00:05:06,432 ‎- Sao cô "hồi" đẻ nó được. ‎- Thôi. Ấn tượng mà. 91 00:05:06,515 --> 00:05:08,309 ‎Nadia, sao cô "hồi" đẻ được. 92 00:05:08,392 --> 00:05:09,852 ‎- Nó ổn mà. ‎- Trả nó về đi? 93 00:05:09,935 --> 00:05:11,103 ‎- Nadia… ‎- Nó thích Lizzy. 94 00:05:11,187 --> 00:05:16,275 ‎Tôi xin đấy, ta trả nó về đi? Đời họ ‎đang tan rã đúng nghĩa mà cô mặc kệ à? 95 00:05:17,026 --> 00:05:19,695 ‎Họ là họa sĩ mà, Alan. ‎Siêu thực họ lại thích. 96 00:05:21,072 --> 00:05:21,989 ‎- Đấy? ‎- Về đây. 97 00:05:22,073 --> 00:05:24,200 ‎- Trông vui chưa. ‎- Nadia. 98 00:05:24,283 --> 00:05:28,162 ‎Nếu cô không thể làm vì tôi, ‎vì các bạn thân cô hay vì cô, 99 00:05:28,245 --> 00:05:31,082 ‎vẫn làm đi, để cô không xuống địa ngục ‎vì ích kỷ nhất trên đời. 100 00:05:32,083 --> 00:05:34,710 ‎Anh đang hiểu sai tôi quá đấy. 101 00:05:34,794 --> 00:05:37,963 ‎Ê! Ai mời bọn trẻ con này ‎đến tiệc nhà tôi đấy? 102 00:05:38,047 --> 00:05:39,882 ‎- Tớ phải ra xử lý đây. ‎- Ừ. 103 00:05:40,466 --> 00:05:41,384 ‎Bế con hộ tớ. 104 00:05:43,135 --> 00:05:45,513 ‎Đi, ta té thôi, nhóc. 105 00:05:45,596 --> 00:05:46,514 ‎Nadia, này. 106 00:05:47,014 --> 00:05:50,142 ‎Nadia, cô đi đâu đấy? Nadia, cô đi đâu… 107 00:05:51,018 --> 00:05:54,271 ‎Không sao. Bình tĩnh. ‎Không đáng chạy theo đâu, tin tôi. 108 00:05:54,355 --> 00:05:57,274 ‎Sau vợ cũ, ‎tôi thấm thía bài học đấy lắm rồi. 109 00:05:57,358 --> 00:06:01,153 ‎Cô ta cứ ghim mấy lần tôi sai hồi xưa, ‎hiểu ý tôi không… Chào. 110 00:06:03,823 --> 00:06:04,657 ‎Khỉ thật. 111 00:06:05,699 --> 00:06:07,368 ‎- Khỉ thật. ‎- Đi nhờ… Nadia. 112 00:06:08,119 --> 00:06:08,953 ‎Chào. 113 00:06:10,121 --> 00:06:12,540 ‎Chủ tiệc sinh nhật đây rồi. 114 00:06:12,623 --> 00:06:16,001 ‎Không cần trải thảm đỏ ‎đón tôi đâu, cưng à. 115 00:06:16,085 --> 00:06:19,004 ‎Thấy tôi nói chưa? ‎Bà Ruth kìa. Cũng ổn mà. 116 00:06:19,088 --> 00:06:21,340 ‎- Bế hộ tôi. ‎- Bà Ruth bốn năm trước à. 117 00:06:21,841 --> 00:06:24,552 ‎Ờ, tôi biết ‎là cũng chả khác gì đâu, nhưng… 118 00:06:24,635 --> 00:06:26,429 ‎- Tôi đợi vậy. Để tôi đợi. ‎- Ừ. 119 00:06:28,097 --> 00:06:29,682 ‎Ruthie à. 120 00:06:30,599 --> 00:06:31,767 ‎- Đi. ‎- Ta đợi nhé. 121 00:06:31,851 --> 00:06:33,894 ‎- Cái đầu gối chết tiệt. ‎- Ừ. 122 00:06:33,978 --> 00:06:36,772 ‎- Lên nào, Ruthie. ‎- Tôi lên được mà. 123 00:06:36,856 --> 00:06:38,566 ‎- Tôi biết bà lên được. ‎- Ừ. 124 00:06:38,649 --> 00:06:39,483 ‎Ừ. 125 00:06:43,195 --> 00:06:44,029 ‎Nadia? 126 00:06:45,865 --> 00:06:47,032 ‎Ơi? 127 00:06:47,116 --> 00:06:47,950 ‎Nhìn kìa. 128 00:06:54,832 --> 00:06:56,584 ‎Ngạc nhiên chưa! 129 00:06:57,251 --> 00:06:59,712 ‎Họ cứ nối đuôi nhau tới. 130 00:07:00,546 --> 00:07:01,714 ‎Nadia? 131 00:07:01,797 --> 00:07:03,799 ‎Sao đấy? Cô không vào à? 132 00:07:04,508 --> 00:07:06,427 ‎Ấy, không. Không được. 133 00:07:06,510 --> 00:07:09,847 ‎Tiệc của cô, ‎cô không lén chuồn về được đâu nhé. 134 00:07:11,307 --> 00:07:16,854 ‎Xin lỗi vì tôi đang không ở bên bà ‎trong viện, Ruthie. Tôi cố lắm. Thật đấy. 135 00:07:17,563 --> 00:07:22,568 ‎- Bà sẽ không cô đơn đâu, nhé? ‎- Cưng ơi, có gì mà cô phải xin lỗi? 136 00:07:22,651 --> 00:07:25,613 ‎Cô đang ở bên tôi đây rồi còn gì. 137 00:07:25,696 --> 00:07:30,701 ‎Trên đời không có việc gì là dễ dàng, ‎mỗi vừa tắm vừa tè là có thôi. 138 00:07:31,285 --> 00:07:32,495 ‎- Ừ. ‎- Nadia? 139 00:07:33,704 --> 00:07:35,039 ‎- Nadia? ‎- Ơi? 140 00:07:36,916 --> 00:07:39,502 ‎Chủ tiệc sinh nhật của tôi đây rồi. 141 00:07:42,171 --> 00:07:43,047 ‎Tôi sai rồi. 142 00:07:43,547 --> 00:07:44,381 ‎Tôi biết. 143 00:07:46,717 --> 00:07:48,552 ‎Ừ, ta đưa con bé về thôi. 144 00:07:50,387 --> 00:07:53,098 ‎- Thang thoát hiểm nhỉ? ‎- Chắc thế. Tạ ơn Chúa. 145 00:07:53,182 --> 00:07:55,809 ‎Hỡi các quý ông quý bà, 146 00:07:55,893 --> 00:07:58,020 ‎hỡi các chàng trai và cô gái, 147 00:07:58,604 --> 00:08:02,525 ‎trải nghiệm bầu trời New York đi ạ! 148 00:08:02,608 --> 00:08:04,860 ‎- Mười xu để đi… ‎- Tôi tự hào về cô. 149 00:08:04,944 --> 00:08:09,365 ‎…một chuyến khinh khí cầu hydro xịn ‎đầu tiên trong đời! 150 00:08:09,448 --> 00:08:11,450 ‎Chúa ơi. Khỉ thật. 151 00:08:11,992 --> 00:08:13,369 ‎Tôi bảo mà. Tờ rơi này. 152 00:08:13,452 --> 00:08:14,453 ‎Ừ nhỉ. 153 00:08:14,537 --> 00:08:15,371 ‎Ừ. 154 00:08:15,454 --> 00:08:16,288 ‎Rồi, đây. 155 00:08:16,789 --> 00:08:18,123 ‎Ừ, nhét đầy hai túi. 156 00:08:19,083 --> 00:08:21,502 ‎Khinh khí cầu này sẽ không ở đây lâu đâu! 157 00:08:21,585 --> 00:08:25,339 ‎- Đưa nó về thập niên 1980 nào. ‎- Trải nghiệm trời New York đi! 158 00:08:25,422 --> 00:08:29,343 ‎Chuyến tàu địa phương trung tâm số sáu ‎đi cầu Brooklyn, sắp tới ga. 159 00:08:29,426 --> 00:08:31,303 ‎Vui lòng tránh xa mép thềm ga. 160 00:08:31,387 --> 00:08:34,265 ‎- Tránh xa cửa đang đóng. ‎- Trời, tàu đó đâu rồi? 161 00:08:34,765 --> 00:08:36,517 ‎- Tàu sáu, Công viên Pelham Bay. ‎- Nào. 162 00:08:36,600 --> 00:08:38,644 ‎Điểm dừng tiếp theo, đường 77, Lenox Hill. 163 00:08:39,144 --> 00:08:42,940 ‎Ta mà không khẩn trương lên thì đưa về, ‎nó biến thành gái vị thành niên ủ dột rồi. 164 00:08:43,899 --> 00:08:48,112 ‎Bật mí cốt truyện này, 12 tuổi ‎nó đã có kinh rồi, "dâu" đỏ tràn trề. 165 00:08:48,988 --> 00:08:51,156 ‎Vui lòng tránh xa mép thềm ga. 166 00:08:52,074 --> 00:08:54,910 ‎Tàu số sáu ‎đi cầu Brooklyn - Tòa Thị chính. 167 00:08:54,994 --> 00:08:59,206 ‎Dở hơi quá. Nhỡ tàu không đến? ‎Nhỡ ta kẹt lại đây mãi mãi thì sao? 168 00:08:59,290 --> 00:09:01,625 ‎Ta nên có phương án B, để phòng hờ. 169 00:09:01,709 --> 00:09:05,212 ‎Trời đất. Biết gì không, ‎anh đang căng thẳng quá, nhé, Alan? 170 00:09:05,296 --> 00:09:07,131 ‎- Hay anh bế nó tí đi? ‎- Thôi. 171 00:09:07,214 --> 00:09:11,969 ‎Anh sẽ bình tĩnh hơn đấy. ‎Đấy. Đúng rồi. Tôi cảm ơn. 172 00:09:12,052 --> 00:09:15,723 ‎Đau cổ muốn chết đây. ‎Thề, tại thế này mà người ta phá thai. 173 00:09:15,806 --> 00:09:17,975 ‎- Không có ý gì nhé. ‎- Tránh xa cửa đang đóng. 174 00:09:18,058 --> 00:09:20,811 ‎- Sở Cảnh sát Thủ đô… ‎- Ê. 175 00:09:20,894 --> 00:09:22,771 ‎- Cảnh giác xung quanh. ‎- Kìa. 176 00:09:22,855 --> 00:09:25,816 ‎- Nếu bạn thấy gì, hãy lên tiếng. ‎- Ê! 177 00:09:26,317 --> 00:09:28,360 ‎Ê, anh biết tàu đâu hết rồi không? 178 00:09:28,444 --> 00:09:30,571 ‎Ê! Ê, đi chậm thôi! 179 00:09:30,654 --> 00:09:31,572 ‎Alan! 180 00:09:31,655 --> 00:09:34,491 ‎- Xin lỗi vì sự chậm trễ. ‎- Ê, tôi hỏi anh đấy! 181 00:09:34,575 --> 00:09:35,576 ‎Sắp tới… 182 00:09:37,036 --> 00:09:37,870 ‎Đằng này. 183 00:09:37,953 --> 00:09:40,623 ‎Ê, anh bạn, ‎anh biết tàu số sáu đâu rồi không? 184 00:09:42,583 --> 00:09:43,876 ‎Chết tiệt. 185 00:09:43,959 --> 00:09:45,169 ‎Horse? 186 00:09:45,252 --> 00:09:46,754 ‎Giờ anh làm cho MTA à? 187 00:09:46,837 --> 00:09:49,757 ‎Hả? Không, Cắt Tóc, ‎tôi ở dưới này với vợ. Cút đi. 188 00:09:49,840 --> 00:09:55,304 ‎Anh giúp bọn tôi được không? ‎Tôi đang tìm tàu của tôi. Số hiệu 6622. 189 00:09:56,347 --> 00:09:57,514 ‎Mất phí đấy. 190 00:09:57,598 --> 00:09:59,850 ‎Nadia, tay này không giúp được đâu! 191 00:09:59,933 --> 00:10:02,269 ‎- Nó sắp phải thay tã rồi. ‎- Nó ổn mà. 192 00:10:02,353 --> 00:10:07,107 ‎Ta đều đã làm bố. Được đấy. ‎Thôi được rồi, vậy trao đổi nhé. 193 00:10:07,191 --> 00:10:09,234 ‎- Trao đổi? ‎- Biết thương lượng mà. 194 00:10:09,818 --> 00:10:11,528 ‎Tôi biết tàu đó ở đâu. Theo tôi. 195 00:10:12,863 --> 00:10:13,906 ‎Đi. 196 00:10:18,243 --> 00:10:23,749 ‎Tất cả sụp đổ. Càng đến gần tâm Trái Đất, ‎cô càng đến gần chân lý. Trọng lực. 197 00:10:23,832 --> 00:10:27,503 ‎- Xin lỗi, nhanh lên đi? Bọn tôi hơi vội. ‎- Anh còn thời gian. 198 00:10:27,586 --> 00:10:30,756 ‎Thời gian được phát minh ra ‎để đồng bộ hóa các hệ thống tàu ở Châu Âu 199 00:10:30,839 --> 00:10:35,052 ‎để luân chuyển hàng hóa qua biên giới. ‎Coi chừng ray dẫn điện nhé. 200 00:10:38,597 --> 00:10:41,850 ‎- Cho tôi bế nó đi. ‎- Tay anh có vẻ không rảnh sẵn rồi. 201 00:10:41,934 --> 00:10:44,561 ‎Đi, một tí thôi? Cho tôi bế con bé đi. 202 00:10:44,645 --> 00:10:47,940 ‎Con cần gì? ‎Trẻ con là bọn nặng vật chất đúng nghĩa. 203 00:10:48,023 --> 00:10:51,276 ‎- Alan, đừng đưa con bé cho Horse. ‎- Nó ổn không thế? 204 00:10:51,360 --> 00:10:55,489 ‎Nó là em bé tàu điện, là tôi, bọn tôi ổn. ‎Tôi vẫn đứng tức là nó ổn. 205 00:10:56,073 --> 00:11:00,160 ‎Tùy. Đi theo đường ray, kịch đường ‎cô sẽ thấy tàu của cô. Nộp tiền đi. 206 00:11:00,244 --> 00:11:01,995 ‎- Thật á? ‎- Thật. Nộp tiền đi. 207 00:11:05,249 --> 00:11:07,000 ‎- Tiền. Tôi nhận tiền mặt. ‎- Đây! 208 00:11:07,084 --> 00:11:09,628 ‎- Ờ, 40 đô. Được đó chứ. ‎- Leng keng gì đấy. 209 00:11:09,712 --> 00:11:11,296 ‎- Đây, khóa. ‎- Tốt. Đi đi. 210 00:11:11,380 --> 00:11:12,339 ‎Tốt quá, cảm ơn. 211 00:11:13,507 --> 00:11:15,175 ‎Anh nữa, anh bạn. Nộp tiền. 212 00:11:19,513 --> 00:11:22,933 ‎Cái tàu chết tiệt của cô đấy à? ‎Tàu của cô đấy à? 213 00:11:23,016 --> 00:11:27,563 ‎- Đúng tàu của cô không? ‎- Chịu. Tôi là tàu R32, số hiệu 6622, nên… 214 00:11:27,646 --> 00:11:29,398 ‎- Sao cô biết? ‎- Ô hay. 215 00:11:29,481 --> 00:11:34,737 ‎Anh phải biết tên và mẫu phương tiện chứ. ‎Bước nhảy Lượng tử cơ bản mà. Chạy đi. 216 00:11:36,780 --> 00:11:38,490 ‎- Nadia à. ‎- Ờ. 217 00:11:39,158 --> 00:11:41,535 ‎Wardog hả. Ờ. 218 00:11:45,289 --> 00:11:47,666 ‎Nadia à. Bọn tớ tưởng cậu không đến cơ. 219 00:11:48,917 --> 00:11:51,628 ‎- Cậu còn đem em bé theo nữa. ‎- Em bé xinh thế. 220 00:11:53,756 --> 00:11:57,760 ‎- Đang làm sao đấy? ‎- Tớ chả biết. Tàu dừng 30 phút rồi. 221 00:11:57,843 --> 00:11:59,636 ‎Ta đến lễ thức canh muộn mất. 222 00:12:10,981 --> 00:12:11,940 ‎Thế này sai sai. 223 00:12:12,941 --> 00:12:14,151 ‎Từ từ nhé. 224 00:12:14,234 --> 00:12:17,029 ‎Cậu ghét hoa này à? ‎Tớ tưởng bà Ruth mê hoa lan. 225 00:12:18,280 --> 00:12:19,448 ‎Thôi thì dẹp vậy. 226 00:12:22,534 --> 00:12:24,495 ‎Ơ kìa. Kìa, Nads. 227 00:12:24,578 --> 00:12:27,331 ‎Cậu đừng dằn vặt vì không có mặt nữa. 228 00:12:27,873 --> 00:12:31,585 ‎"Tớ không có mặt" là sao? ‎Bà Ruth mất mà không có ai bên cạnh à? 229 00:12:32,211 --> 00:12:33,295 ‎Sau tất cả? 230 00:12:35,047 --> 00:12:39,343 ‎- Tớ mới gặp bà ấy hôm sinh nhật. ‎- Sinh nhật cậu qua cả tháng rồi mà. 231 00:12:39,843 --> 00:12:45,057 ‎- Giờ tháng Tư rồi. 30 tháng Tư. ‎- Không. Giờ là 30 tháng Ba, nhé? 232 00:12:45,682 --> 00:12:50,062 ‎Hôm nay vẫn là sinh nhật tớ, ‎tức là… hai cậu đang ở tương lai. 233 00:12:50,145 --> 00:12:53,690 ‎- Nadia… ‎- Không sao. Đau buồn nghĩ không thông. 234 00:12:53,774 --> 00:12:56,443 ‎Này, cậu tính xem tối nay nói gì chưa? 235 00:12:58,737 --> 00:12:59,571 ‎Không sao mà. 236 00:13:00,948 --> 00:13:04,159 ‎"Bạn có tin ‎ở tương lai nhân loại không?" Được rồi. 237 00:13:05,452 --> 00:13:07,538 ‎Cảm ơn đã kiên nhẫn. ‎Tàu sáu giờ sẽ khởi hành. 238 00:13:07,621 --> 00:13:10,165 ‎Này, đi thôi. Này, ta phải xuống tàu thôi. 239 00:13:10,249 --> 00:13:12,960 ‎Ta phải… Ta không thuộc về ‎nơi này đâu, đi. 240 00:13:13,043 --> 00:13:16,755 ‎- Nadia, ta phải trả con bé về mà? ‎- ‎Tôi không đi. Tôi mặc kệ. 241 00:13:16,839 --> 00:13:21,301 ‎Tôi đã không ở bên được lúc bà ấy lìa đời ‎thì chí ít phải đến đám ma bà ấy! 242 00:13:21,385 --> 00:13:23,512 ‎- Không được, Nadia! ‎- Anh nghe chưa? 243 00:13:23,595 --> 00:13:25,055 ‎- Đi! ‎- Họ đang ngủ với nhau à? 244 00:13:25,138 --> 00:13:27,474 ‎- Alan, tôi biết đi. ‎- Coi chừng con bé. 245 00:13:27,558 --> 00:13:28,392 ‎Chúa ơi! 246 00:13:31,270 --> 00:13:33,480 ‎Nadia? Nadia, bình tĩnh. 247 00:13:33,564 --> 00:13:34,898 ‎Nadia, xin cô đấy. 248 00:13:35,732 --> 00:13:36,900 ‎Bình tĩnh? 249 00:13:36,984 --> 00:13:39,111 ‎Bạn tôi ơi, hết rồi, hiểu không? 250 00:13:39,194 --> 00:13:43,532 ‎Tôi không về được kịp với bà Ruth. ‎Không ở bên bà mẹ tuyệt nhất đời tôi. 251 00:13:44,074 --> 00:13:46,410 ‎Làm đủ thứ vớ vẩn, chả để làm gì. 252 00:13:47,160 --> 00:13:49,079 ‎Nên là, tuyệt. 253 00:13:49,872 --> 00:13:52,875 ‎Ta biến khỏi đây kiểu gì đây? Ừ. 254 00:13:54,209 --> 00:13:55,752 ‎Tôi… Tôi không… 255 00:13:55,836 --> 00:13:56,920 ‎Khoan. 256 00:13:57,004 --> 00:13:58,755 ‎Cô đi đâu? Nadia? 257 00:14:03,093 --> 00:14:04,970 ‎- Tôi kể vụ Lenny rồi nhỉ? ‎- Ừ. 258 00:14:05,470 --> 00:14:08,307 ‎Tôi đã cố thuyết phục ông ấy ‎là bức tường sẽ sập. 259 00:14:09,641 --> 00:14:12,019 ‎Tôi có thông tin chắc chắn từ tương lai. 260 00:14:12,102 --> 00:14:14,354 ‎- Tôi làm chủ hoàn toàn tình hình! ‎- Ừ. 261 00:14:14,855 --> 00:14:15,772 ‎Ông ấy vẫn đi. 262 00:14:17,065 --> 00:14:20,402 ‎Thì sao anh thay đổi được gì. ‎Vòng lặp khép kín mà. 263 00:14:20,485 --> 00:14:22,362 ‎Ừ. Vì… 264 00:14:22,446 --> 00:14:26,158 ‎- Định luật vật lý. ‎- Tôi định bảo là "bản chất con người". 265 00:14:28,035 --> 00:14:30,537 ‎Ta chả thể không thành ‎sản phẩm của thứ không thể khác. 266 00:14:30,621 --> 00:14:33,332 ‎Ý anh là tôi không phải độc nhất vô nhị à? 267 00:14:33,415 --> 00:14:35,709 ‎- Đâu có ai như thế. ‎- Bowie thì sao? 268 00:14:35,792 --> 00:14:40,088 ‎Ý tôi không phải thế. Bà Ruth ‎sẽ không muốn cô thấy tội lỗi mãi thế đâu. 269 00:14:40,172 --> 00:14:44,051 ‎Cưng à, thấy tội lỗi ‎là lãng phí cảm xúc đấy. 270 00:14:44,885 --> 00:14:46,762 ‎Ông ấy tìm cách thoát, trốn đi. 271 00:14:46,845 --> 00:14:50,974 ‎Ông Lenny tới Tây Berlin, tôi còn chả biết ‎có tới được không. Ý tôi là… 272 00:14:52,267 --> 00:14:57,230 ‎Tôi nghĩ là lẽ ra tôi phải ngăn ông ấy đi, ‎nhưng tôi còn chả đến kịp để tạm biệt. 273 00:14:57,314 --> 00:15:01,401 ‎Tôi chả biết phải làm sao nữa. ‎Tôi sẽ không bao giờ tự tha thứ nổi. 274 00:15:01,902 --> 00:15:05,280 ‎Alan, không sao mà, hiểu không? 275 00:15:05,364 --> 00:15:06,406 ‎Không sao đâu. 276 00:15:07,074 --> 00:15:08,575 ‎Đấy chỉ là, nó là… 277 00:15:08,659 --> 00:15:11,161 ‎- Nó là Đảo Coney. ‎- Cái gì cơ? 278 00:15:11,244 --> 00:15:14,456 ‎Một thứ sẽ khiến mọi thứ sáng sủa hơn, 279 00:15:14,539 --> 00:15:16,416 ‎nếu nó có xảy ra, hiểu không? 280 00:15:16,500 --> 00:15:18,293 ‎Hoặc chưa từng xảy ra. 281 00:15:19,044 --> 00:15:21,797 ‎Anh biết đấy, một chữ "giá như". 282 00:15:24,049 --> 00:15:25,175 ‎Cô nghe thấy không? 283 00:15:27,803 --> 00:15:29,930 ‎Khỉ thật. Đưa con bé tôi bế. 284 00:16:07,759 --> 00:16:08,885 ‎Nadia? 285 00:16:11,847 --> 00:16:13,306 ‎Nadia! 286 00:16:17,394 --> 00:16:18,311 ‎Alan! 287 00:16:21,064 --> 00:16:22,566 ‎Alan! 288 00:16:22,649 --> 00:16:23,775 ‎Nadia. 289 00:16:48,425 --> 00:16:49,384 ‎Nadia! 290 00:17:49,569 --> 00:17:50,445 ‎Khỉ thật. 291 00:17:54,741 --> 00:17:55,617 ‎Xem nào. 292 00:18:09,422 --> 00:18:10,674 ‎Mau lên xem nào? 293 00:18:11,383 --> 00:18:12,300 ‎Đi. 294 00:18:16,847 --> 00:18:17,681 ‎Thôi được rồi. 295 00:18:21,143 --> 00:18:22,018 ‎Con thắng. 296 00:18:34,072 --> 00:18:36,741 ‎CHỈ CHO NHÂN VIÊN 297 00:18:41,955 --> 00:18:42,789 ‎Bà ạ? 298 00:18:48,170 --> 00:18:49,004 ‎Alan. 299 00:18:51,047 --> 00:18:52,090 ‎Nhìn con kìa. 300 00:18:52,841 --> 00:18:54,384 ‎Ông Lenny bị sao rồi ạ? 301 00:18:56,052 --> 00:18:58,346 ‎Ông Lenny? Bà… Bà không biết. 302 00:18:58,430 --> 00:19:02,058 ‎Bà không biết? Thế lẽ ra ‎con có phải ngăn ông ấy đi không, 303 00:19:02,142 --> 00:19:04,102 ‎hay lẽ ra con không nên làm gì? 304 00:19:04,186 --> 00:19:06,813 ‎Lẽ ra nên thế. Sao con lại làm nhỉ? 305 00:19:06,897 --> 00:19:09,274 ‎Con làm hỏng hết rồi. Con toàn làm hỏng. 306 00:19:09,357 --> 00:19:11,985 ‎Alan, bà không biết. Nhưng không sao cả. 307 00:19:12,944 --> 00:19:14,821 ‎Ai cũng bảo con y hệt bà. 308 00:19:14,905 --> 00:19:17,866 ‎Ông ấy không hề định ở lại. ‎Bà không hề định đi. 309 00:19:17,949 --> 00:19:20,744 ‎Bà không thể bỏ ‎cuộc sống bà đang gây dựng được. 310 00:19:21,244 --> 00:19:23,163 ‎Bà đã giúp ông ấy đi. 311 00:19:23,246 --> 00:19:27,125 ‎- Chuyện chẳng xảy ra kiểu gì khác được. ‎- Vậy là con hiểu nhầm ạ. 312 00:19:28,543 --> 00:19:31,922 ‎Con chỉ muốn có câu trả lời. ‎Con chỉ… Con chỉ muốn biết. 313 00:19:32,422 --> 00:19:35,884 ‎- Con xin lỗi, vì xúc động thế này. ‎- Con y hệt bà thật. 314 00:19:38,553 --> 00:19:42,724 ‎Ta không thể sống cả đời ‎với nỗi sợ sẽ làm sai 315 00:19:42,807 --> 00:19:47,354 ‎để rồi không tận hưởng cuộc sống được. ‎Đừng sợ sống, con ạ. 316 00:19:48,521 --> 00:19:53,818 ‎Vâng, con từng tự sát rồi, nên… ‎Con chẳng hiểu phải sống tiếp kiểu gì nữa. 317 00:19:57,364 --> 00:20:01,243 ‎Với người khác, ‎dường như tất cả đơn giản hơn quá nhiều. 318 00:20:02,160 --> 00:20:03,245 ‎Hay là con sai? 319 00:20:03,870 --> 00:20:05,914 ‎Cháu trai hoàn hảo của bà. 320 00:20:08,416 --> 00:20:09,584 ‎Bà bảo rồi mà? 321 00:20:11,711 --> 00:20:16,007 ‎Hồi đó con còn bé quá. Con không nhớ đấy. ‎Bà nói lại lần nữa nhé… 322 00:20:18,093 --> 00:20:19,803 ‎con là cháu trai hoàn hảo của bà. 323 00:20:21,638 --> 00:20:22,472 ‎Nhé? 324 00:20:24,307 --> 00:20:25,725 ‎Đây là đâu ạ? 325 00:20:26,935 --> 00:20:28,270 ‎Nó gọi là khoảng trống. 326 00:20:29,437 --> 00:20:34,567 ‎Nó là một không gian trống sót lại từ ‎một công trình không được hoàn thiện. 327 00:20:36,027 --> 00:20:36,987 ‎Con chết rồi ạ? 328 00:20:40,365 --> 00:20:41,533 ‎Con phải đi đi. 329 00:20:41,616 --> 00:20:43,410 ‎- Cứ theo ánh sáng xanh. ‎- Dạ. 330 00:20:43,493 --> 00:20:47,372 ‎Rẽ ở cuối sẽ thấy ‎một cửa thoát hiểm dẫn con lên mặt đất. 331 00:20:47,455 --> 00:20:51,084 ‎Vâng. Cảm ơn bà. Con lạc lối quá. 332 00:20:51,167 --> 00:20:54,546 ‎Dưới thành phố có ‎nhiều không gian trống bị lãng quên lắm. 333 00:20:55,630 --> 00:20:57,716 ‎Thế mà không sụt, đúng là kỳ diệu. 334 00:21:29,456 --> 00:21:30,290 ‎Nhìn kìa. 335 00:21:31,499 --> 00:21:34,878 ‎Tốt rồi. Cô chỉ bị ‎dính tí nước tiểu lên áo khoác thôi. 336 00:21:35,420 --> 00:21:37,839 ‎Không sao. Thế mới phải mua quần áo, nhỉ? 337 00:21:38,715 --> 00:21:39,674 ‎Rồi. 338 00:21:41,259 --> 00:21:42,260 ‎Nhìn này. 339 00:21:45,013 --> 00:21:45,847 ‎Nào. 340 00:21:48,808 --> 00:21:49,642 ‎Ta làm được. 341 00:21:50,226 --> 00:21:51,144 ‎Ta làm được. 342 00:22:21,508 --> 00:22:22,342 ‎Chào con. 343 00:22:23,802 --> 00:22:24,719 ‎Con chết rồi ạ? 344 00:22:26,179 --> 00:22:31,351 ‎- Mẹ trả lời một câu hỏi như thế kiểu gì? ‎- Tức là con chưa chết ạ? 345 00:22:32,018 --> 00:22:34,938 ‎Mẹ đẻ trước ‎đâu có nghĩa cái gì cũng trả lời được. 346 00:22:35,605 --> 00:22:37,232 ‎Con hỏi sai người rồi. 347 00:22:37,315 --> 00:22:41,528 ‎Chà, con thấy ‎bắt đầu thành chủ đề quen thuộc rồi đấy. 348 00:22:42,320 --> 00:22:44,197 ‎Nếu được chọn mẹ lại từ đầu, 349 00:22:45,824 --> 00:22:47,033 ‎con vẫn chọn mẹ chứ? 350 00:22:57,335 --> 00:22:59,921 ‎LEXINGTON AV LOCAL ‎TÀU TỐC HÀNH PELHAM 351 00:23:19,023 --> 00:23:21,651 ‎À, lần đầu con không chọn mẹ đâu, 352 00:23:21,734 --> 00:23:25,655 ‎nhưng chắc câu chuyện ‎vốn đã vậy rồi, mẹ nhỉ? 353 00:23:32,745 --> 00:23:33,830 ‎Nào, nhóc. 354 00:23:57,353 --> 00:24:03,026 ‎Tránh đường cho con cháu tôi nào. Cô ơi, ‎tránh đường cho con cháu tôi giùm cái. 355 00:24:05,069 --> 00:24:07,822 ‎Này, mẹ biết đây là ga nào không? 356 00:24:07,906 --> 00:24:10,909 ‎- Chịu. Tôi đâu phải nhân viên. ‎- Đưa nó về thôi. 357 00:24:11,451 --> 00:24:13,828 ‎Không ai ép nhưng bà vẫn yêu tôi, nhỉ? 358 00:24:15,788 --> 00:24:16,915 ‎Tạm biệt Ruthie. 359 00:24:26,758 --> 00:24:30,220 ‎Tàu số sáu tới phía Nam. ‎Điểm dừng tiếp theo, Astor Place. 360 00:24:41,648 --> 00:24:43,608 ‎Tránh xa cửa đang đóng. 361 00:25:02,669 --> 00:25:04,629 ‎30 THÁNG TƯ ‎NEW YORK - 11 ĐỘ, MÂY 362 00:26:45,772 --> 00:26:46,606 ‎Cậu đói không? 363 00:26:47,315 --> 00:26:48,149 ‎Tớ cũng thế. 364 00:29:38,277 --> 00:29:43,282 ‎Biên dịch: Frank G