1 00:00:06,000 --> 00:00:07,916 ‎LOẠT PHIM CỦA NETFLIX 2 00:00:40,791 --> 00:00:42,750 ‎Thả tôi ra! 3 00:00:44,291 --> 00:00:46,166 ‎Tôi đã bảo là tôi vô tội mà! 4 00:00:47,041 --> 00:00:48,625 ‎Có ai không? 5 00:00:49,166 --> 00:00:51,375 ‎Có ai nghe tôi nói không? 6 00:00:54,125 --> 00:00:56,916 ‎Thả tôi ra! 7 00:01:03,541 --> 00:01:05,166 ‎Mọi thứ chấm hết rồi. 8 00:01:05,875 --> 00:01:07,000 ‎Mọi thứ. 9 00:01:08,791 --> 00:01:11,166 ‎Anh nói đúng, Harun. Chấm hết rồi. 10 00:01:11,750 --> 00:01:12,791 ‎Tể tướng. 11 00:01:13,791 --> 00:01:14,708 ‎Valeriya? 12 00:01:15,166 --> 00:01:17,375 ‎Ra anh biết tôi có tên khác là Tể tướng. 13 00:01:17,791 --> 00:01:19,791 ‎- Đồ dối trá. ‎- Hãy nghe anh. 14 00:01:20,166 --> 00:01:22,791 ‎Anh sẽ kể mọi chuyện ‎nếu em cho anh cơ hội. 15 00:01:22,916 --> 00:01:24,041 ‎Câm mồm. 16 00:01:24,750 --> 00:01:27,375 ‎Miệng lưỡi anh chỉ toàn lời dối trá, ‎nên hãy câm mồm đi. 17 00:01:29,541 --> 00:01:31,083 ‎Hüsrev đã kể hết rồi. 18 00:01:31,166 --> 00:01:32,916 ‎Hüsrev mới là kẻ dối trá. 19 00:01:33,041 --> 00:01:34,125 ‎Dối trá? 20 00:01:35,041 --> 00:01:37,791 ‎Lúc bị bắt anh đã gào lên rằng ‎chúng tôi là Người bất tử. 21 00:01:40,041 --> 00:01:41,666 ‎Đó là lý do anh tiếp cận tôi? 22 00:01:41,750 --> 00:01:42,583 ‎Đúng. 23 00:01:43,250 --> 00:01:44,916 ‎Anh biết em là Người bất tử. 24 00:01:46,291 --> 00:01:48,416 ‎Nhưng chuyện không như em tưởng đâu. 25 00:01:48,916 --> 00:01:50,500 ‎Anh có thể chứng minh. Nghe này. 26 00:01:50,583 --> 00:01:52,416 ‎Tôi đã bảo câm mồm. Câm mồm! 27 00:01:53,500 --> 00:01:54,541 ‎Câm mồm. 28 00:01:55,125 --> 00:01:56,416 ‎Có thư này cho em. 29 00:01:57,166 --> 00:02:00,166 ‎Không, em không thể đi. Valeriya! 30 00:02:01,000 --> 00:02:02,291 ‎Ánh mắt anh cũng dối trá, 31 00:02:02,916 --> 00:02:04,791 ‎y như miệng lưỡi và trái tim anh. 32 00:02:05,666 --> 00:02:06,583 ‎Quay lại đi! 33 00:02:12,250 --> 00:02:14,000 ‎Ôi, Valeriya. 34 00:02:16,000 --> 00:02:18,750 ‎Tôi đang nghe thấy ‎tiếng gọi tuyệt vọng của tình yêu ư? 35 00:02:19,875 --> 00:02:20,791 ‎Hüsrev. 36 00:02:24,166 --> 00:02:25,875 ‎Anh sẽ không bao giờ từ bỏ, 37 00:02:27,125 --> 00:02:27,958 ‎Hakan nhỉ? 38 00:02:31,125 --> 00:02:32,375 ‎Tôi vừa nói "Hakan" ư? 39 00:02:32,791 --> 00:02:35,541 ‎- Ông... ‎- Ý tôi là "Harun". 40 00:02:37,166 --> 00:02:38,041 ‎Ông... 41 00:02:40,916 --> 00:02:43,791 ‎Hóa ra ta từng quen trong quá khứ, Hakan. 42 00:02:53,791 --> 00:02:54,666 ‎Faysal. 43 00:02:56,791 --> 00:02:57,916 ‎Bằng xương bằng thịt. 44 00:03:10,625 --> 00:03:14,791 ‎Tôi đã vượt qua mọi vấn đề ‎trong cuộc sống bằng lý trí, Hộ thần. 45 00:03:16,791 --> 00:03:19,416 ‎Nhưng nỗi sợ lại át cả lý trí. 46 00:03:21,291 --> 00:03:23,791 ‎Giờ tôi còn không biết ‎liệu anh có tỉnh lại. 47 00:03:25,666 --> 00:03:27,666 ‎Chúng tôi đã phá hỏng mọi thứ. 48 00:03:30,791 --> 00:03:33,250 ‎Và giờ tôi sợ hãi hơn bao giờ hết. 49 00:03:42,625 --> 00:03:44,166 ‎Chặn hết cửa ra rồi à? 50 00:03:45,041 --> 00:03:48,541 ‎Ừ, dưới kia như thể mê cung vậy. ‎Chúng khó có thể tìm được. 51 00:03:49,291 --> 00:03:52,666 ‎Zeynep có lẽ không để ý ‎lối thoát mà cô ta đã dùng đâu. 52 00:03:52,750 --> 00:03:55,791 ‎Vậy giờ vạn sự tại thiên? ‎Tôi phát điên mất. 53 00:03:56,416 --> 00:03:57,958 ‎- Berrin... ‎- Thôi đi! 54 00:03:58,041 --> 00:04:00,041 ‎Aylin tội nghiệp cũng bỏ mạng vì ta. 55 00:04:00,500 --> 00:04:02,291 ‎Sao tôi lại nghe lời các anh chứ? 56 00:04:02,416 --> 00:04:03,666 ‎Cô nói đúng. 57 00:04:03,750 --> 00:04:05,375 ‎Đều là lỗi của chúng tôi. 58 00:04:07,541 --> 00:04:09,500 ‎Thôi, làm thì cũng làm rồi. 59 00:04:10,666 --> 00:04:12,166 ‎Chúng tôi làm mất cả chìa khóa. 60 00:04:12,875 --> 00:04:15,666 ‎Mọi người thấy tôi bị giật ‎lúc chạm vào cái khóa rồi đấy. 61 00:04:15,750 --> 00:04:19,125 ‎- Sao Zeynep lại không sao? ‎- Có vẻ nó không làm hại Người bất tử. 62 00:04:19,208 --> 00:04:21,375 ‎Chỉ là vấn đề thời gian ‎trước khi chúng mở cổng. 63 00:04:21,458 --> 00:04:24,666 ‎- Tất cả là do chúng tôi. ‎- Ta lại sống kiếp cá trong nồi rồi. 64 00:04:30,375 --> 00:04:32,375 ‎Thực ra, tôi có ý này. 65 00:05:00,625 --> 00:05:02,166 ‎Vậy ra lời đồn là thật. 66 00:05:04,500 --> 00:05:06,875 ‎Harun, anh trai tôi, lính hậu cần‎, ‎là kẻ phản bội. 67 00:05:07,500 --> 00:05:08,541 ‎Phải vậy không? 68 00:05:10,791 --> 00:05:13,666 ‎Anh bị ma nhập hay làm sao à, anh trai? 69 00:05:14,666 --> 00:05:16,416 ‎Sao anh lại là Sát Tướng? 70 00:05:19,250 --> 00:05:22,791 ‎Ra trận anh luôn là tiên phong. ‎Anh là chiến binh ưu tú nhất. 71 00:05:24,500 --> 00:05:27,416 ‎Em không thể đếm nổi số lần anh đã cứu em. 72 00:05:28,416 --> 00:05:29,791 ‎Nhưng giờ họ nói 73 00:05:30,125 --> 00:05:34,125 ‎anh trai em là phản đồ, ‎kẻ âm mưu chống lại cả đế quốc. 74 00:05:46,875 --> 00:05:48,625 ‎Em biết rõ anh, phải không? 75 00:05:51,625 --> 00:05:53,250 ‎Em tưởng vậy, nhưng không. 76 00:05:54,375 --> 00:05:55,291 ‎Không. 77 00:05:57,125 --> 00:05:59,166 ‎Anh vẫn là anh trai Harun của em. 78 00:06:12,916 --> 00:06:14,000 ‎Hãy cầm cái này. 79 00:06:15,041 --> 00:06:17,166 ‎Đưa cho Azim ở phòng thời gian. 80 00:06:17,250 --> 00:06:19,416 ‎Nếu em còn thương xót anh. Anh vô tội. 81 00:06:19,500 --> 00:06:23,041 ‎Xin em. Hãy nghĩ đến những lần ‎anh đã giúp em ngày xưa. 82 00:06:27,541 --> 00:06:28,875 ‎Đừng mơ. 83 00:06:29,291 --> 00:06:31,541 ‎- Tôi không giúp kẻ phản đồ. ‎- Xin em. 84 00:06:31,666 --> 00:06:34,291 ‎Nói chuyện với phạm nhân đấy à? ‎Không được. Đi đi! 85 00:06:47,916 --> 00:06:50,750 ‎Nghe đồn nhóm Hakan bắt cóc cô. ‎Sao cô trốn được? 86 00:06:52,041 --> 00:06:53,416 ‎Có khó gì. 87 00:06:54,750 --> 00:06:58,666 ‎Điểm yếu lớn nhất của lũ người tốt ‎là trái tim mềm yếu. 88 00:07:02,375 --> 00:07:04,291 ‎Giờ chắc cô đã biết chỗ chúng ở. 89 00:07:04,375 --> 00:07:06,291 ‎Nói đi, để ta lấy lại chìa khóa. 90 00:07:07,416 --> 00:07:08,750 ‎Rất tiếc. 91 00:07:09,291 --> 00:07:11,416 ‎Tôi trốn qua một cái hốc nhỏ. 92 00:07:11,875 --> 00:07:13,500 ‎Ở đấy nhiều hành lang lắm. 93 00:07:13,583 --> 00:07:15,541 ‎Tôi không nghĩ mình tìm lại được. 94 00:07:19,416 --> 00:07:21,125 ‎Thế Nhà tiên tri có nói gì mới không? 95 00:07:22,000 --> 00:07:23,666 ‎Không. Lại rất tiếc. 96 00:07:24,791 --> 00:07:26,458 ‎Mà Faysal đâu rồi? 97 00:07:26,541 --> 00:07:28,916 ‎Còn "rất tiếc" ‎thì tôi sẽ nhét súng vào mồm cô đấy. 98 00:07:30,500 --> 00:07:31,416 ‎Được rồi. 99 00:07:32,416 --> 00:07:35,541 ‎Thế thì tôi sẽ thử nói "Tôi không biết". 100 00:07:36,375 --> 00:07:38,375 ‎Có động ở Vòm Kền Kền. 101 00:07:40,916 --> 00:07:42,041 ‎Biết là ai không? 102 00:07:42,166 --> 00:07:44,416 ‎Không rõ, nhưng chúng mang thứ gì đó. 103 00:07:52,125 --> 00:07:53,041 ‎Theo tôi. 104 00:08:54,375 --> 00:08:56,041 ‎Vậy là cuối cùng cũng thành công? 105 00:08:59,666 --> 00:09:00,666 ‎Đúng. 106 00:09:02,666 --> 00:09:04,541 ‎Đây chỉ là khói thuốc thôi. 107 00:09:05,666 --> 00:09:07,750 ‎Nhưng sao phải lén lút thế? 108 00:09:07,833 --> 00:09:11,291 ‎Anh đắm mình vào công việc quá, ‎nên tôi không muốn làm phiền. 109 00:09:14,666 --> 00:09:15,916 ‎Mùi kì dị thế. 110 00:09:16,541 --> 00:09:17,666 ‎Đây là cỏ ‎zeyni‎. 111 00:09:20,416 --> 00:09:21,666 ‎Cảm giác lạ lùng nhỉ? 112 00:09:23,166 --> 00:09:24,166 ‎Nỗi đau. 113 00:09:25,041 --> 00:09:26,375 ‎Vẫn còn đau lắm. 114 00:09:26,458 --> 00:09:30,666 ‎Chỉ một xíu thế này cũng đủ để tôi hiểu ‎tại sao người thường không muốn chịu đau. 115 00:09:31,083 --> 00:09:31,916 ‎Phải không? 116 00:09:34,666 --> 00:09:37,375 ‎Người ta nói nỗi đau khó chịu đựng nhất... 117 00:09:38,666 --> 00:09:40,375 ‎không phải là nỗi đau thể xác... 118 00:09:42,000 --> 00:09:43,916 ‎mà là nỗi đau trong tâm hồn. 119 00:09:45,416 --> 00:09:49,541 ‎Nỗi đau lớn nhất của tâm hồn tôi ‎là do thuốc này mà ra. Anh biết không? 120 00:09:50,625 --> 00:09:52,041 ‎Và tôi không chịu được. 121 00:09:52,166 --> 00:09:54,000 ‎Từ từ. Kế hoạch có thay đổi ư? 122 00:09:54,541 --> 00:09:57,791 ‎Nghe đồn ông cũng định xử tử Harun. 123 00:09:58,250 --> 00:10:00,416 ‎Tôi đã tưởng hắn sẽ giết Tể tướng. 124 00:10:00,500 --> 00:10:03,333 ‎Thật ra kế hoạch có thay đổi lớn. 125 00:10:03,416 --> 00:10:04,500 ‎Thay đổi gì? 126 00:10:05,041 --> 00:10:07,208 ‎Ông từ bỏ ‎việc biến cô ấy thành người thường? 127 00:10:09,250 --> 00:10:13,541 ‎Đúng là thuốc này trong tương lai ‎sẽ biến một người thành người thường. 128 00:10:14,791 --> 00:10:16,666 ‎Nhưng không phải là Tể tướng. 129 00:10:16,791 --> 00:10:18,250 ‎Ông nói cái gì thế? 130 00:10:22,666 --> 00:10:23,875 ‎Ông làm gì thế? 131 00:10:24,666 --> 00:10:26,666 ‎Cái quái gì? ‎Tôi phải dày công mới chế được. 132 00:10:26,791 --> 00:10:28,041 ‎Bỏ tôi ra. 133 00:10:31,875 --> 00:10:32,875 ‎Bỏ ra. 134 00:10:35,791 --> 00:10:37,416 ‎Anh sẽ không phải dày công nữa đâu. 135 00:11:02,541 --> 00:11:03,416 ‎Khốn kiếp. 136 00:11:04,375 --> 00:11:05,250 ‎Nào. 137 00:11:13,375 --> 00:11:15,958 ‎Cháy! Có cháy! 138 00:11:16,375 --> 00:11:18,291 ‎- Có cháy! ‎- Mày đã làm gì? 139 00:11:49,166 --> 00:11:51,791 ‎Bắt lấy hắn! Tù nhân trốn rồi. Bắt hắn! 140 00:11:54,541 --> 00:11:55,541 ‎Cấm chạy! 141 00:11:55,916 --> 00:11:56,875 ‎Khốn kiếp. 142 00:11:57,875 --> 00:11:59,041 ‎Qua đây! 143 00:11:59,166 --> 00:12:00,041 ‎Thả tôi ra! 144 00:12:00,166 --> 00:12:01,250 ‎Thả ra! 145 00:12:05,958 --> 00:12:07,916 ‎Mày định chạy? Thằng giết người! 146 00:12:20,250 --> 00:12:22,375 ‎Thuốc nổ thế này không đủ đâu. 147 00:12:22,458 --> 00:12:24,666 ‎Tôi nghĩ là đủ rồi, Berrin à. 148 00:12:26,125 --> 00:12:28,125 ‎Đáng lẽ ta nên tìm thêm, Sami. 149 00:12:30,916 --> 00:12:32,291 ‎Ta phải nhanh lên. 150 00:12:39,666 --> 00:12:40,791 ‎Cúi thấp xuống. 151 00:12:40,916 --> 00:12:43,416 ‎- Gần quá không? Khéo lại banh xác. ‎- Anh nghĩ thế à? 152 00:12:43,500 --> 00:12:45,791 ‎- Sẽ ổn thôi. ‎- Nào, trốn đi. Rúc xuống. 153 00:12:46,416 --> 00:12:47,666 ‎Chết dở. 154 00:12:50,666 --> 00:12:51,625 ‎Chuyện gì thế? 155 00:12:53,666 --> 00:12:56,250 ‎Chào. Xin chào. 156 00:12:57,291 --> 00:12:59,375 ‎Tôi trân trọng nỗ lực của các người. 157 00:12:59,916 --> 00:13:02,250 ‎Nhưng tin xấu là cổng sẽ không nổ đâu. 158 00:13:02,333 --> 00:13:04,250 ‎- Cô nói dối. ‎- Thử đi. 159 00:13:04,333 --> 00:13:07,375 ‎Các người nghĩ sao mà ‎cái cổng này tồn tại lâu thế? 160 00:13:08,416 --> 00:13:09,916 ‎Các người bị ngu hay gì? 161 00:13:10,000 --> 00:13:13,166 ‎Ít ra Người trung thành ‎thà chết đứng còn hơn sống quỳ. 162 00:13:14,666 --> 00:13:15,625 ‎Văn vẻ đấy. 163 00:13:15,708 --> 00:13:17,625 ‎Mở cổng thì phải bước qua xác chúng tôi. 164 00:13:17,708 --> 00:13:19,541 ‎Rồi cô muốn làm gì thì làm. 165 00:13:19,666 --> 00:13:20,916 ‎Không thành vấn đề. 166 00:13:21,416 --> 00:13:24,916 ‎Nhưng các người biết rằng ‎phải có chìa khóa thì mới mở được cổng. 167 00:13:26,666 --> 00:13:28,041 ‎Cô trộm chìa rồi mà. 168 00:13:30,291 --> 00:13:31,916 ‎Nếu cô mù mờ không hiểu, 169 00:13:32,000 --> 00:13:34,791 ‎thì tức là chuỗi quyền lực của cô ‎có vấn đề rồi, cô Thủ lĩnh. 170 00:13:34,875 --> 00:13:36,666 ‎Zeynep đã trộm chìa khóa rồi. 171 00:13:36,791 --> 00:13:37,750 ‎Zeynep? 172 00:13:42,750 --> 00:13:43,916 ‎Canh giữ chúng. 173 00:13:50,291 --> 00:13:52,791 ‎Nhục nhã! Sao chuyện này lại xảy ra? ‎Đồ hèn hạ! 174 00:13:54,875 --> 00:13:56,875 ‎Hèn hạ! Nhục nhã! 175 00:13:56,958 --> 00:13:59,791 ‎Lính hậu cần‎luôn là anh hùng của mọi nhà. ‎Nhục thay cho mi. 176 00:13:59,875 --> 00:14:02,416 ‎Công bằng ở đâu? Đồ hèn! 177 00:14:02,541 --> 00:14:03,541 ‎Đồ hèn hạ! 178 00:14:03,666 --> 00:14:05,625 ‎- Thưa ngài. ‎- Đại phú hộ Hüsrev? 179 00:14:08,041 --> 00:14:12,000 ‎Tôi không thấy nhiều người lắm. ‎Họ không biết tin ư? 180 00:14:12,625 --> 00:14:16,666 ‎Ta đã loan báo rồi, ‎nhưng tay lính Harun được mến mộ lắm. 181 00:14:17,125 --> 00:14:19,916 ‎Có lẽ vì thế ‎nên không có nhiều người tới đây. 182 00:14:20,000 --> 00:14:22,625 ‎- Tránh ra. ‎- Chẳng có ai ở đây. 183 00:14:23,541 --> 00:14:25,416 ‎Hắn ta có thể được mến mộ... 184 00:14:26,291 --> 00:14:28,416 ‎những sự thật vẫn là kẻ phản đồ. 185 00:16:02,666 --> 00:16:06,541 ‎Người lính anh hùng ‎bừng bừng lửa nộ nhìn về phía kẻ ác. 186 00:16:07,416 --> 00:16:11,041 ‎Anh đã tắt niềm hi vọng, ‎cho rằng cái ác sẽ luôn chiến thắng. 187 00:16:14,500 --> 00:16:17,916 ‎Anh tuyệt vọng, vô vọng. 188 00:16:19,916 --> 00:16:21,041 ‎Anh ta có thua không ạ? 189 00:16:23,666 --> 00:16:26,666 ‎Không, Şirin. Không đâu. ‎Cháu biết tại sao không? 190 00:16:28,041 --> 00:16:30,291 ‎Cả anh hùng lẫn kẻ ác đều có nỗi sợ. 191 00:16:30,416 --> 00:16:34,250 ‎Nhưng chỉ anh hùng mới có thể đối mặt ‎và biến nỗi sợ thành lửa nộ. 192 00:16:34,333 --> 00:16:36,250 ‎Vậy anh ấy sẽ thoát thế nào ạ? 193 00:16:36,333 --> 00:16:38,000 ‎Cháu chắc chắn muốn biết? 194 00:16:39,041 --> 00:16:42,166 ‎Anh tuốt gươm, nộ khí xung thiên, ‎rồi vung tay chặt xuống đầu rồng. 195 00:16:42,250 --> 00:16:44,125 ‎Anh hạ gục bầy khổng lồ ngay tức khắc. 196 00:16:44,541 --> 00:16:46,541 ‎- Xong rồi? ‎- Rồi anh... 197 00:16:46,625 --> 00:16:49,125 ‎Anh nhảy xuống biển và bắt đầu bơi. 198 00:16:49,208 --> 00:16:51,916 ‎Rồi anh dạt lên bờ. ‎Cháu biết tiếp theo thế nào không? 199 00:16:52,916 --> 00:16:54,166 ‎Rồi cuối cùng, 200 00:16:54,875 --> 00:16:56,875 ‎anh đã được đoàn tụ với người thương. 201 00:16:56,958 --> 00:17:00,416 ‎Thích ghê! Thế rồi ‎anh mãi mãi hạnh phúc bên công chúa. 202 00:17:02,791 --> 00:17:03,916 ‎Đúng vậy. 203 00:17:05,916 --> 00:17:07,041 ‎Hẳn là thế rồi. 204 00:17:08,041 --> 00:17:11,291 ‎Chú Azim ơi, ‎cháu chẳng nhớ được mấy về mẹ. 205 00:17:12,041 --> 00:17:13,541 ‎Mẹ mất sớm quá. 206 00:17:14,375 --> 00:17:17,750 ‎Giờ cháu chỉ còn bố thôi. ‎Bố là tất cả của cháu. 207 00:17:20,500 --> 00:17:22,125 ‎Cháu cũng là tất cả của bố. 208 00:17:22,791 --> 00:17:24,041 ‎Chắc chắn là thế, Şirin à. 209 00:17:26,291 --> 00:17:28,750 ‎Mà bố đưa cháu cho chú chăm. 210 00:17:28,833 --> 00:17:32,500 ‎Bố sẽ nghĩ là chú không cho cháu ăn, ‎rồi cáu với chú nếu cháu cứ gầy thế này. 211 00:17:32,583 --> 00:17:35,375 ‎Chú lấy bánh mì mật ong cho cháu nhé. ‎Đợi chú. 212 00:17:37,250 --> 00:17:40,666 ‎Ta có đến quảng trường không? ‎Họ sắp trảm Sát Tướng đấy. 213 00:17:40,791 --> 00:17:43,125 ‎Lúc biết anh ta là ai, ‎tôi quyết định không đi. 214 00:17:43,208 --> 00:17:44,750 ‎Anh ta luôn tử tế với tôi. 215 00:17:44,833 --> 00:17:46,916 ‎Họ bảo phản đồ là Harun hậu cần. 216 00:18:11,250 --> 00:18:13,291 ‎Bà làm gì ở đây? 217 00:18:17,666 --> 00:18:20,500 ‎Bà làm gì ở đây? 218 00:18:34,750 --> 00:18:37,333 ‎Có vẻ đông đủ rồi đấy. Bắt đầu thôi. 219 00:18:51,916 --> 00:18:53,416 ‎Bố ơi! 220 00:18:56,791 --> 00:18:58,166 ‎Bố ơi! 221 00:19:01,041 --> 00:19:03,166 ‎Şirin! 222 00:19:04,375 --> 00:19:06,416 ‎Bố con yêu con lắm, Şirin. 223 00:19:08,166 --> 00:19:09,291 ‎Bố con không phản bội. 224 00:19:10,916 --> 00:19:12,375 ‎Bố con yêu con lắm. 225 00:19:14,416 --> 00:19:16,291 ‎Tất cả là lỗi của tôi. 226 00:19:16,416 --> 00:19:18,875 ‎- Şirin, lại đây! ‎- Bố ơi! Thả bố tôi ra! 227 00:19:20,791 --> 00:19:24,166 ‎- Azim, đưa nó ra khỏi đây đi. ‎- Lại đây, Şirin. Đi thôi. 228 00:19:24,250 --> 00:19:27,291 ‎Thả cháu ra, chú Azim! ‎Họ sẽ giết bố cháu mất! 229 00:20:01,166 --> 00:20:03,166 ‎- Chuyện gì thế? ‎- Có kẻ bắn tên! 230 00:20:03,916 --> 00:20:05,291 ‎Đằng này. Nhanh lên! 231 00:20:06,083 --> 00:20:07,916 ‎- Có kẻ bắn tên! ‎- Chạy đi! 232 00:20:08,041 --> 00:20:09,791 ‎- Nhanh lên! ‎- Chạy đi! 233 00:20:09,875 --> 00:20:11,875 ‎- Đi thôi! ‎- Chạy đi! 234 00:20:11,958 --> 00:20:13,541 ‎- Đi đi! ‎- Mau lên! 235 00:20:13,625 --> 00:20:15,000 ‎Chúng đang chạy trốn! 236 00:20:35,916 --> 00:20:37,041 ‎Em đang làm gì thế? 237 00:20:45,416 --> 00:20:47,416 ‎Đảm bảo rằng chúng đã chết. 238 00:20:47,875 --> 00:20:49,416 ‎Anh cũng nên thế. 239 00:21:02,291 --> 00:21:05,375 ‎Đừng lo. Tôi sẽ không bỏ thuốc cô nữa đâu. 240 00:21:05,916 --> 00:21:08,875 ‎Nhưng cô đã biết rồi, phải không? 241 00:21:10,125 --> 00:21:13,500 ‎Dòng dõi tiên tri chúng tôi ‎mạnh hơn cô nghĩ đấy, Zeynep. 242 00:21:14,625 --> 00:21:17,541 ‎Nhưng vạn vật trên trái đất ‎đều ở thế cân bằng, 243 00:21:18,125 --> 00:21:19,541 ‎và chúng tôi không định phá vỡ. 244 00:21:20,000 --> 00:21:22,291 ‎Ôi, tôi ấn tượng quá cơ. 245 00:21:23,916 --> 00:21:28,041 ‎Thế thì tôi sẽ hỏi cô một câu ‎mà tôi muốn biết đáp án nhất. 246 00:21:29,625 --> 00:21:31,500 ‎Ai sẽ thắng cuộc chiến này? 247 00:21:31,916 --> 00:21:35,375 ‎Cô sẽ đứng về phía kẻ thắng hay thua? 248 00:21:36,250 --> 00:21:37,875 ‎Câu trả lời của cô nằm trong đó. 249 00:21:38,291 --> 00:21:40,625 ‎Cô lại nói nhăng nói cuội rồi. 250 00:21:42,916 --> 00:21:45,750 ‎Mày nghĩ có thể lén lút sau lưng tao ‎bằng cái đầu bã đậu đấy à? 251 00:21:45,833 --> 00:21:49,916 ‎Thả ra. Thả tôi ra! 252 00:21:51,125 --> 00:21:53,416 ‎Mày đã đưa khóa cho Faysal, ‎chủ của mày, hả? 253 00:21:54,041 --> 00:21:56,875 ‎Sự tức giận chỉ là ‎xiềng xích trói buộc cô thôi, Tể tướng. 254 00:21:57,291 --> 00:22:00,000 ‎Chúng không giúp cô tìm ra sự thật. 255 00:22:11,666 --> 00:22:12,916 ‎Faysal đâu rồi? 256 00:22:13,541 --> 00:22:14,500 ‎Cô... 257 00:22:15,291 --> 00:22:18,000 ‎Cô là con ngu tưởng mình biết lãnh đạo. 258 00:22:21,041 --> 00:22:22,291 ‎Faysal ở đâu? 259 00:22:23,291 --> 00:22:26,166 ‎Nói tao biết ông ta ở đâu, ‎không tao giết cô ta. 260 00:22:36,250 --> 00:22:39,875 ‎Cô không thể bắt tôi ‎làm điều mà tôi không muốn. 261 00:22:41,958 --> 00:22:44,125 ‎Tự đi mà tìm ông ta nếu muốn. 262 00:23:24,250 --> 00:23:26,208 ‎Sao thế? Sao lại gọi em ra đây? 263 00:23:29,125 --> 00:23:32,791 ‎Hoa không thơm như em, ‎nhưng anh sẽ rất vui nếu em nhận lấy. 264 00:23:35,875 --> 00:23:37,125 ‎Cảm ơn anh. 265 00:23:44,250 --> 00:23:45,666 ‎Hôm nay anh sao thế? 266 00:23:47,916 --> 00:23:49,541 ‎Rất nhiều thứ. 267 00:23:53,666 --> 00:23:56,166 ‎Nỗi đau, nỗi nhớ... 268 00:23:58,666 --> 00:24:00,166 ‎nhưng hơn cả là nỗi day dứt. 269 00:24:02,333 --> 00:24:03,791 ‎Anh Hüsrev, đã xảy ra chuyện gì? 270 00:24:03,875 --> 00:24:05,875 ‎Anh đã yêu em đến điên cuồng. 271 00:24:08,000 --> 00:24:11,416 ‎Và anh rất xin lỗi ‎vì đã không kịp nói với em. 272 00:24:13,250 --> 00:24:16,625 ‎Anh rất xin lỗi vì đã không trân trọng ‎từng khoảnh khắc bên em, 273 00:24:17,166 --> 00:24:18,791 ‎vì đã làm em tổn thương, 274 00:24:20,000 --> 00:24:21,541 ‎vì đã đánh mất em. 275 00:24:22,916 --> 00:24:24,166 ‎Anh rất xin lỗi. 276 00:24:30,166 --> 00:24:32,375 ‎Em không biết anh yêu em đến vậy. 277 00:24:32,875 --> 00:24:36,125 ‎Anh chưa từng yêu ai nhiều như em. 278 00:24:42,541 --> 00:24:44,291 ‎Anh nhớ em lắm. 279 00:24:50,291 --> 00:24:53,500 ‎Nhưng anh hứa, anh sẽ sửa chữa mọi chuyện. 280 00:24:54,875 --> 00:24:56,041 ‎Anh hứa. 281 00:25:20,416 --> 00:25:21,916 ‎Anh đã từ bỏ hi vọng, 282 00:25:23,041 --> 00:25:25,166 ‎nhưng ơn trời em đã nhận được thư. 283 00:25:54,416 --> 00:25:56,625 ‎Harun tìm thấy thứ này ở chỗ Ngự y. 284 00:25:57,500 --> 00:25:59,625 ‎Anh ấy bị bắt trước khi đưa được cho cô. 285 00:26:00,166 --> 00:26:03,750 ‎Nếu chúng giết quốc vương, ‎Hüsrev sẽ lên nắm quyền. 286 00:26:05,375 --> 00:26:07,291 ‎Chúng cũng sẽ thủ tiêu cô. 287 00:26:08,791 --> 00:26:11,125 ‎Harun không phải là người phản bội cô. 288 00:26:11,916 --> 00:26:12,916 ‎Đó là Hüsrev. 289 00:26:13,916 --> 00:26:14,791 ‎Hãy tin tôi. 290 00:26:16,875 --> 00:26:19,875 ‎Không nhờ lá thư thì ‎xác anh giờ đã để quạ rỉa rồi. 291 00:26:21,791 --> 00:26:24,000 ‎Ở đây chúng có bất kính ‎với người đã khuất không? 292 00:26:24,083 --> 00:26:25,500 ‎Có, nếu là phản đồ. 293 00:26:27,125 --> 00:26:29,541 ‎Tôi định nói là anh biết nơi này, 294 00:26:30,916 --> 00:26:32,666 ‎nhưng tôi cũng không chắc. 295 00:26:35,916 --> 00:26:38,250 ‎Biết chứ. Đương nhiên anh biết. 296 00:26:39,166 --> 00:26:40,000 ‎Anh... 297 00:26:40,791 --> 00:26:42,541 ‎chỉ kiếm chuyện để nói thôi. 298 00:26:42,916 --> 00:26:44,666 ‎Sao anh biết tôi là Người bất tử? 299 00:26:46,625 --> 00:26:49,750 ‎Chưa kể, không ai biết ‎tôi nói chuyện qua bóng phản chiếu. 300 00:26:50,416 --> 00:26:53,041 ‎Nhưng anh không hề ngạc nhiên ‎lúc thấy tôi trong ngục. 301 00:26:53,916 --> 00:26:56,375 ‎Anh ngạc nhiên quá nên không biết nói gì. 302 00:26:56,958 --> 00:26:59,291 ‎Anh gọi tôi là Tể tướng lúc thấy tôi. 303 00:27:07,541 --> 00:27:09,875 ‎Gần đây tôi thấy anh rất kỳ lạ. 304 00:27:10,750 --> 00:27:12,375 ‎Ánh mắt của anh rất lạ lẫm. 305 00:27:12,916 --> 00:27:14,000 ‎Nói đi. 306 00:27:15,166 --> 00:27:16,291 ‎Anh là ai? 307 00:28:00,791 --> 00:28:01,916 ‎Cuối cùng cũng tìm ra. 308 00:28:10,166 --> 00:28:11,125 ‎Chào buổi sáng. 309 00:28:11,750 --> 00:28:12,916 ‎Thằng khốn. 310 00:28:14,416 --> 00:28:16,166 ‎Không cần phải cáu. 311 00:28:17,291 --> 00:28:20,041 ‎- Mọi điều tôi làm... ‎- "Tôi làm vì chúng ta". 312 00:28:20,166 --> 00:28:21,666 ‎Ông nói "chúng ta", 313 00:28:22,375 --> 00:28:25,291 ‎nhưng lại trộm khóa ‎rồi về quá khứ sau lưng tôi. 314 00:28:25,750 --> 00:28:29,416 ‎Tôi đã ngăn Hakan tìm ra thuốc diệt bất tử ‎trong quá khứ. Vì chúng ta. 315 00:28:31,250 --> 00:28:33,875 ‎Chắc ông quên ‎mục đích chính của chiếc khóa. 316 00:28:34,791 --> 00:28:35,875 ‎Nếu cánh cổng mở ra, 317 00:28:35,958 --> 00:28:38,083 ‎điều anh ta làm trong quá khứ ‎chẳng quan trọng. 318 00:28:40,916 --> 00:28:44,041 ‎Hai ta đều biết ‎ông làm việc này để đưa Rüya trở lại. 319 00:28:45,750 --> 00:28:47,666 ‎Ông thật là thảm hại. 320 00:28:49,291 --> 00:28:53,166 ‎Lời lẽ kiêu căng từ kẻ đã bị giết ‎bởi dao găm của người thương 321 00:28:53,250 --> 00:28:55,750 ‎nhưng vẫn không thể hết yêu hắn ta. 322 00:29:00,708 --> 00:29:03,416 ‎- Cô đi đâu đấy? ‎- Làm việc mà ông không thể. 323 00:29:15,875 --> 00:29:17,041 ‎Tuy khó tin, 324 00:29:17,750 --> 00:29:19,125 ‎nhưng chuyện là thế. 325 00:29:21,166 --> 00:29:22,125 ‎Vậy là... 326 00:29:23,416 --> 00:29:27,791 ‎để trả thù cho trái tim tan nát, ‎tôi đã hủy Constantinople và cả đời anh. 327 00:29:31,416 --> 00:29:33,666 ‎Nhưng tôi tưởng tình yêu ‎đã chữa lành cho mình. 328 00:29:34,791 --> 00:29:37,541 ‎Ít nhất cô biết kẻ đã gây ra chuyện này. 329 00:29:38,791 --> 00:29:42,916 ‎Và anh ở đây để thay đổi ‎chuyện đã xảy ra. Phải thế không? 330 00:29:44,291 --> 00:29:45,166 ‎Phải. 331 00:29:48,916 --> 00:29:50,166 ‎Nhưng tệ nhất là, 332 00:29:51,666 --> 00:29:54,625 ‎ở đây, ý tôi là trong quá khứ, 333 00:29:54,708 --> 00:29:56,166 ‎tôi chẳng có gì. 334 00:29:56,291 --> 00:29:57,791 ‎Tôi bị kẹt ở đây. 335 00:29:57,916 --> 00:29:59,791 ‎Anh làm được gì nếu không có ai giúp đây? 336 00:30:03,625 --> 00:30:05,541 ‎Có một liều thuốc chấm dứt sự bất tử. 337 00:30:05,666 --> 00:30:08,166 ‎Thuốc diệt bất tử? Có thứ đó ư? 338 00:30:09,166 --> 00:30:10,666 ‎Cô không biết, nhưng... 339 00:30:11,416 --> 00:30:14,666 ‎Tể tướng trong tương lai ‎biết cách chế liều thuốc này. 340 00:30:15,500 --> 00:30:16,916 ‎Nếu tôi chứng minh được 341 00:30:17,041 --> 00:30:20,666 ‎rằng không phải Harun mà là Faysal ‎đã đâm lén cô ta, 342 00:30:21,291 --> 00:30:23,750 ‎cô ta có thể sẽ cho tôi công thức. 343 00:30:26,708 --> 00:30:28,416 ‎Anh sẽ chỉ biến tôi thành người phàm? 344 00:30:30,291 --> 00:30:31,250 ‎Không. 345 00:30:32,166 --> 00:30:33,500 ‎Tất cả Người bất tử. 346 00:30:35,125 --> 00:30:37,541 ‎Tôi không thể làm mà chưa hỏi ý kiến cô. 347 00:30:37,916 --> 00:30:39,750 ‎Tôi sẽ làm mọi thứ vì Harun. 348 00:30:46,291 --> 00:30:47,500 ‎Nhưng trước tiên, 349 00:30:48,541 --> 00:30:50,250 ‎tôi phải quay về tương lai. 350 00:30:51,750 --> 00:30:54,041 ‎Để làm thế, tôi cần chìa khóa. 351 00:30:55,416 --> 00:30:57,000 ‎Chết tiệt! 352 00:31:01,166 --> 00:31:02,541 ‎Tôi không biết làm sao nữa. 353 00:31:04,541 --> 00:31:06,166 ‎Tôi kẹt ở đây rồi. 354 00:31:07,416 --> 00:31:08,541 ‎Đừng lo. 355 00:31:12,416 --> 00:31:15,416 ‎Nếu ở đây thay đổi thì tương lai cũng thế. 356 00:31:17,000 --> 00:31:18,291 ‎Tôi sẽ giúp anh. 357 00:31:33,166 --> 00:31:34,500 ‎Giờ ta tiêu đời rồi. 358 00:31:36,000 --> 00:31:37,416 ‎Khốn kiếp! 359 00:31:38,000 --> 00:31:40,666 ‎Chúng làm hòa với Faysal khi nào thế? 360 00:31:40,791 --> 00:31:42,166 ‎Cô ta có cả chìa khóa. 361 00:32:21,041 --> 00:32:23,041 ‎Em không biết gì cả, Valeriya. 362 00:32:31,416 --> 00:32:32,416 ‎Hạ súng xuống. 363 00:32:54,666 --> 00:32:56,000 ‎Cô ta bị sao thế? 364 00:32:56,083 --> 00:32:58,541 ‎Tể tướng dùng cô ta làm lợi thế, ‎nên tôi bắn luôn. 365 00:32:59,000 --> 00:33:00,791 ‎Cô... Cô bị điên à? 366 00:33:00,875 --> 00:33:03,000 ‎- Sao có thể? ‎- Thế tôi nên làm gì? 367 00:33:03,083 --> 00:33:05,333 ‎Tôi có nên tuân lệnh cô ta? 368 00:33:05,416 --> 00:33:08,666 ‎Mà cô ta cũng chẳng giúp được gì. ‎Cô ta cứ lải nhải làm tôi khó chịu. 369 00:33:12,416 --> 00:33:13,541 ‎Nhưng cô ta chưa chết. 370 00:33:15,625 --> 00:33:18,291 ‎Tôi có nên gọi người cứu cô ta? 371 00:33:22,666 --> 00:33:24,625 ‎Nếu cô ta khó chịu như thế thì cứ giết đi. 372 00:33:52,625 --> 00:33:54,250 ‎Cô mang chìa khóa đến à? 373 00:33:57,250 --> 00:33:58,666 ‎Tôi không biết. Tôi rối lắm. 374 00:34:00,250 --> 00:34:02,250 ‎Tôi chỉ biết là phải đánh thức anh. 375 00:34:12,125 --> 00:34:13,250 ‎Thành công rồi. 376 00:34:27,000 --> 00:34:28,916 ‎Tôi phải đưa cô cái này. 377 00:34:34,291 --> 00:34:36,291 ‎Cô vẫn chưa chết à? 378 00:34:42,666 --> 00:34:44,791 ‎Tôi đợi cô, Zeynep à. 379 00:34:46,875 --> 00:34:49,500 ‎Rõ là cô muốn một viên đạn vào đầu đây mà. 380 00:34:52,541 --> 00:34:53,375 ‎Bỏ ra. 381 00:34:53,916 --> 00:34:55,375 ‎Bỏ tôi ra. 382 00:34:55,458 --> 00:34:57,416 ‎Này, bỏ ra. 383 00:34:57,541 --> 00:34:59,916 ‎Tôi bảo bỏ ra. Cô muốn gì ở tôi? Bỏ ra! 384 00:35:01,291 --> 00:35:03,541 ‎Hãy dành chỗ cho ánh sáng trong cô. 385 00:35:06,166 --> 00:35:07,291 ‎Cô làm gì đấy? 386 00:35:08,416 --> 00:35:09,541 ‎Bỏ tôi ra. 387 00:36:05,375 --> 00:36:07,375 ‎Anh đã thử mọi cách. 388 00:36:13,000 --> 00:36:14,000 ‎Không... 389 00:36:15,541 --> 00:36:16,791 ‎Anh xin lỗi. 390 00:36:19,125 --> 00:36:21,666 ‎Đáng lẽ em phải sống ‎nếu thuốc đó không tồn tại, nhưng... 391 00:36:24,041 --> 00:36:25,291 ‎Rüya... 392 00:36:28,416 --> 00:36:29,875 ‎Hãy tha thứ cho anh. 393 00:36:31,833 --> 00:36:33,458 ‎Tha thứ cho anh. 394 00:36:38,708 --> 00:36:41,333 ‎Không! 395 00:36:54,000 --> 00:36:57,166 ‎Tha thứ cho anh. Xin hãy ta thứ cho anh. 396 00:37:50,916 --> 00:37:52,291 ‎Đây rồi. 397 00:38:25,291 --> 00:38:26,291 ‎Cho cô đó. 398 00:38:32,541 --> 00:38:35,541 ‎Nghe nói cô không còn phân định ‎được đúng sai, Tể tướng. 399 00:38:36,125 --> 00:38:40,916 ‎Vậy nên tôi muốn kể cô nghe ‎về Valeriya, Tể tướng một thời. 400 00:38:42,041 --> 00:38:43,291 ‎Tôi đang yêu say đắm, 401 00:38:43,750 --> 00:38:46,291 ‎và tình yêu khiến tôi ‎ngày một giống người hơn. 402 00:38:48,041 --> 00:38:49,666 ‎Chúng ta có một sứ mệnh, đúng vậy, 403 00:38:50,375 --> 00:38:53,250 ‎và một thân thể rắn rỏi bảo vệ chúng ta. 404 00:38:54,625 --> 00:38:56,916 ‎Nhưng ánh sáng đã hé lộ qua khe nứt. 405 00:38:58,000 --> 00:38:59,166 ‎Ta không thể ngăn nó lại. 406 00:39:00,291 --> 00:39:02,041 ‎Có thể định mệnh đã an bài. 407 00:39:03,333 --> 00:39:04,291 ‎Ánh sáng đó... 408 00:39:04,791 --> 00:39:06,166 ‎Ánh sáng đó là tình yêu. 409 00:39:08,000 --> 00:39:10,000 ‎Nhưng vì ta đã nhượng bộ trước thù hằn, 410 00:39:10,500 --> 00:39:12,375 ‎tình yêu đã sập cửa trước mắt ta. 411 00:39:13,250 --> 00:39:16,291 ‎Ta chỉ còn lại nỗi thất vọng. 412 00:39:18,500 --> 00:39:20,375 ‎Giờ đây ta có một cơ hội, hỡi Tể tướng. 413 00:39:20,791 --> 00:39:22,791 ‎Một cơ hội sửa chữa mọi việc. 414 00:39:23,166 --> 00:39:26,250 ‎Hãy giúp Hakan ‎vì một cuộc đời hạnh phúc với Harun. 415 00:39:27,125 --> 00:39:30,041 ‎Vì cho dù Harun là người đâm cô, 416 00:39:30,166 --> 00:39:32,166 ‎bàn tay cầm kiếm thực sự lại là Faysal. 417 00:39:32,250 --> 00:39:35,000 ‎Hãy biết điều này ‎và chọn phe thật sáng suốt. 418 00:39:36,000 --> 00:39:37,583 ‎Đừng lại để kết thúc không có hậu. 419 00:39:54,625 --> 00:39:56,583 ‎Tôi nhớ cái ngày mình đã viết bức thư này. 420 00:39:57,750 --> 00:39:58,916 ‎Anh và tôi ở trong rừng. 421 00:40:00,291 --> 00:40:01,291 ‎Đúng thế. 422 00:40:08,875 --> 00:40:12,166 ‎Anh đưa tôi lá thư chứng minh rằng ‎chúng đã mưu đồ sau lưng tôi. 423 00:40:13,541 --> 00:40:16,916 ‎Tôi đã viết rằng mình nên giúp anh. ‎Nhưng bằng cách nào? 424 00:40:19,916 --> 00:40:22,750 ‎Chỉ có cô mới biết ‎cách chế thuốc thành người thường. 425 00:40:24,750 --> 00:40:27,625 ‎Nếu tôi để những Người bất tử ‎uống thuốc đó trong quá khứ. 426 00:40:28,250 --> 00:40:30,041 ‎Istanbul sẽ được cứu, 427 00:40:30,166 --> 00:40:32,416 ‎và cô sẽ có cuộc đời hạnh phúc với Harun. 428 00:40:38,166 --> 00:40:40,375 ‎Còn có chuyện khác ‎vào ngày tôi viết lá thư này. 429 00:40:40,458 --> 00:40:41,541 ‎Tôi vẫn nhớ. 430 00:40:43,041 --> 00:40:45,500 ‎Tôi đã tới chỗ Okhan sau khi chia tay anh. 431 00:40:46,250 --> 00:40:47,416 ‎Tôi thấy anh ấy đã chết. 432 00:40:51,791 --> 00:40:53,041 ‎Thế nghĩa là sao? 433 00:40:54,916 --> 00:40:56,791 ‎Đúng là tôi đã biết công thức. 434 00:40:57,541 --> 00:41:00,041 ‎Nhưng Faysal đã quay về quá khứ ‎và thay đổi mọi việc. 435 00:41:00,750 --> 00:41:02,916 ‎Ông ta đã giết Okhan trước lúc đó... 436 00:41:05,541 --> 00:41:07,791 ‎tức là tôi không thể học được công thức. 437 00:41:40,250 --> 00:41:41,083 ‎Tôi có thể thấy. 438 00:41:42,291 --> 00:41:44,291 ‎Tôi có thể thấy mọi thứ. 439 00:41:44,791 --> 00:41:46,625 ‎Quá khứ, tương lai... 440 00:41:50,250 --> 00:41:51,875 ‎Giờ tôi là Nhà tiên tri.