1 00:00:06,208 --> 00:00:08,875 ‎LOẠT PHIM NETFLIX 2 00:00:11,208 --> 00:00:13,041 ‎Tín ngưỡng cổ xưa nói 3 00:00:13,125 --> 00:00:17,333 ‎loài chim sẽ đem linh hồn, niềm tin, ‎hy vọng của ta lên cho các vị thần. 4 00:00:18,250 --> 00:00:22,250 ‎Chúng là những sứ giả bóng tối, ‎đan xen trên bầu trời chạng vạng, 5 00:00:22,333 --> 00:00:25,541 ‎tạo thành những hình thái vạn biến ‎gọi là "hợp thể". 6 00:00:26,625 --> 00:00:28,208 ‎Nhưng từ đó… 7 00:00:28,916 --> 00:00:31,750 ‎Từ đó còn gợi lên ý nghĩa ‎là một giọng nói, 8 00:00:31,833 --> 00:00:32,958 ‎một tiếng thì thầm, 9 00:00:33,041 --> 00:00:37,375 ‎một lời cầu nguyện thốt ra trong bóng tối ‎khi ta nghĩ ta đã mất tất cả. 10 00:00:38,166 --> 00:00:41,000 ‎Câu chuyện của ta hôm nay là Tiếng Rì rầm, 11 00:00:41,083 --> 00:00:42,458 ‎và đạo diễn của ta là 12 00:00:43,041 --> 00:00:44,125 ‎Jennifer Kent. 13 00:00:44,208 --> 00:00:46,458 ‎TỰ DO 14 00:00:46,541 --> 00:00:49,750 ‎TIẾNG RÌ RẦM 15 00:01:53,666 --> 00:01:56,500 ‎Với những ai ‎không biết nhiều về dẽ trán trắng 16 00:01:56,583 --> 00:01:59,250 ‎thì loài chim này ‎sẽ có vẻ chả có gì nổi bật. 17 00:02:00,458 --> 00:02:05,166 ‎Nhưng với ai biết nhiều về hình thái bay ‎ngoạn mục của nó, được gọi là "hợp thể', 18 00:02:06,125 --> 00:02:08,833 ‎loài chim này là một phép màu của tạo hóa. 19 00:02:09,583 --> 00:02:11,708 ‎Và là một nguồn bí ẩn vô tận. 20 00:02:12,875 --> 00:02:16,833 ‎Ở trường hợp này, một con cắt lớn ‎có vẻ đang hy vọng kiếm được mồi. 21 00:02:16,916 --> 00:02:19,041 ‎Bạn có thể thấy nó ở rìa khung hình. 22 00:02:20,125 --> 00:02:24,833 ‎Và ngay lập tức, đàn dẽ trán trắng ‎đồng loạt lượn khỏi nó một cách hoàn hảo, 23 00:02:25,916 --> 00:02:28,041 ‎lúc đầu tạo thành hình đồng hồ cát. 24 00:02:29,958 --> 00:02:31,041 ‎Rồi tới hình cầu. 25 00:02:32,000 --> 00:02:34,250 ‎Sau đó là na ná hình một đám mây. 26 00:02:35,250 --> 00:02:36,666 ‎Và cuối cùng, 27 00:02:36,750 --> 00:02:38,416 ‎và phi thường nhất, 28 00:02:39,250 --> 00:02:40,875 ‎là hình con chim đang bay. 29 00:02:44,583 --> 00:02:49,375 ‎Không một con dẽ trán trắng nào bị bắt. ‎Con cắt tội nghiệp đành đói bụng ra về. 30 00:02:49,458 --> 00:02:52,125 ‎DỰA TRÊN TRUYỆN NGẮN ‎CỦA GUILLERMO DEL TORO 31 00:02:56,958 --> 00:03:00,375 ‎Mà dẽ trán trắng ‎chả cần kẻ săn mồi mới tạo hiện tượng này, 32 00:03:00,458 --> 00:03:03,708 ‎dù có mối họa chim cắt hay không, ‎chúng cũng làm vậy. 33 00:03:04,333 --> 00:03:10,500 ‎Vậy bằng cách nào và tại sao rất ít loài ‎thực hiện màn trình diễn đặc biệt này, 34 00:03:11,208 --> 00:03:15,375 ‎tạo nên các hình thái chuyển động hoàn hảo ‎từ hàng trăm, hàng ngàn, 35 00:03:15,458 --> 00:03:19,875 ‎đôi khi thậm chí là hàng triệu con ‎mà không có sự va chạm hay nhầm lẫn nào? 36 00:03:20,583 --> 00:03:24,750 ‎Nhiều thập kỷ qua, giới khoa học ‎và điểu học đã cố gắng tìm ra lý do. 37 00:03:25,791 --> 00:03:30,750 ‎Gần đây, họ còn tìm hiểu những khái niệm ‎bí ẩn như thần giao cách cảm tự nhiên. 38 00:03:32,166 --> 00:03:34,250 ‎Chúng tôi không hoàn toàn tin 39 00:03:34,333 --> 00:03:38,000 ‎là có gì đó thần bí đến mức ‎như đọc suy nghĩ của loài chim. 40 00:03:39,833 --> 00:03:43,458 ‎Nhưng chúng tôi hoàn toàn tận tâm ‎với việc tìm ra câu trả lời. 41 00:03:45,791 --> 00:03:48,958 ‎Chúng tôi xin được cảm ơn ông bà Montague, 42 00:03:49,041 --> 00:03:51,583 ‎hai vị ân nhân, ‎đang có mặt tại đây tối nay. 43 00:03:56,500 --> 00:04:01,625 ‎Cảm ơn sự hào phóng của ông bà rất nhiều. ‎Và nhất là vì chiếc máy quay phim mới này. 44 00:04:02,291 --> 00:04:04,875 ‎Nó là vật xa xỉ ‎chúng tôi chưa từng mua được 45 00:04:04,958 --> 00:04:07,458 ‎và sẽ tạo khác biệt lớn ‎cho nghiên cứu này. 46 00:04:09,500 --> 00:04:15,583 ‎Và để cảm ơn, chúng tôi có một trích đoạn ‎về chim sáo đá mà Edgar mới quay gần đây, 47 00:04:15,666 --> 00:04:17,041 ‎một đoạn phim quay thử. 48 00:04:48,833 --> 00:04:51,875 ‎Anh nên chúc mừng Nancy ấy. ‎Cô ấy mới là đạo diễn. 49 00:04:54,916 --> 00:04:58,125 ‎- Anh quay ở đâu được đoạn phim đó? ‎- Upstate New York. 50 00:04:58,208 --> 00:05:01,000 ‎- Anh từng dùng máy ảnh chưa? ‎- Cái đó thì chưa. 51 00:05:01,958 --> 00:05:05,333 ‎Chúng là một trong số ít loài ‎sống sót từ thời Tiền sử. 52 00:05:05,833 --> 00:05:11,125 ‎Tất nhiên là nhỏ hơn nhiều, nhưng hầu như ‎chả khác gì, tôi thấy điều đó thật thú vị. 53 00:05:11,791 --> 00:05:13,833 ‎Tôi cũng rất đam mê nghiên cứu. 54 00:05:13,916 --> 00:05:16,583 ‎Nhét tôi vào phòng có chồng sách ‎là tôi vui. 55 00:05:17,458 --> 00:05:18,958 ‎Cô thì sao, cô Bradley? 56 00:05:19,916 --> 00:05:22,166 ‎Cô mê gì nhất ở các loài chim? 57 00:05:24,708 --> 00:05:25,625 ‎Sự tự do. 58 00:05:28,166 --> 00:05:31,958 ‎Ai chẳng muốn đôi khi được cất cánh ‎và bay khỏi thế giới như thế? 59 00:05:35,666 --> 00:05:38,083 ‎Tôi nghe nói về chuyến thực địa rồi, ‎mừng cho anh. 60 00:05:38,166 --> 00:05:41,125 ‎Tôi cũng thế, đợi mãi. ‎Lên kế hoạch đã mấy tháng. 61 00:05:41,208 --> 00:05:42,416 ‎Rất mừng cho cả hai. 62 00:05:44,541 --> 00:05:46,083 ‎Sau những gì đã trải qua. 63 00:05:54,958 --> 00:05:56,208 ‎Tôi rất tiếc, Edgar. 64 00:05:57,666 --> 00:05:59,583 ‎Tôi định gọi anh từ mấy tháng trước, mà… 65 00:06:03,500 --> 00:06:06,000 ‎Chúa mà có thật ‎thì chắc chắn rất tàn nhẫn. 66 00:06:30,791 --> 00:06:33,750 ‎Hai người chọn thời điểm khéo đấy, ‎vừa rét vừa gió. 67 00:06:33,833 --> 00:06:37,708 ‎- Hoàn hảo để tìm dẽ trán trắng. ‎- Giờ thì đâu trên đảo cũng gặp. 68 00:06:37,791 --> 00:06:39,208 ‎Chúng sẽ không hiếm đâu. 69 00:06:39,291 --> 00:06:42,125 ‎Ngôi nhà ở cạnh vịnh ‎và chúng ở khắp quanh đấy. 70 00:06:42,208 --> 00:06:45,458 ‎- Ở đó có nhà ạ? ‎- Vợ tôi dọn phòng cho hai người ở rồi. 71 00:06:45,541 --> 00:06:48,375 ‎Cũng lâu rồi mới có người ở đấy. 72 00:06:48,458 --> 00:06:50,750 ‎Không sang như Ritz đâu, nhưng ở được. 73 00:06:50,833 --> 00:06:52,541 ‎Ông bà cầu kỳ quá ạ. 74 00:06:52,625 --> 00:06:56,458 ‎Trời đất, sao bọn tôi để hai người ở lều ‎trong thời tiết này được. 75 00:06:57,000 --> 00:06:59,458 ‎- Bọn tôi quen rồi. ‎- Tôi mở máy phát rồi. 76 00:06:59,541 --> 00:07:04,041 ‎Nên hai người sẽ có điện, ‎có nước, có chỗ ở ấm cúng. 77 00:07:04,125 --> 00:07:05,708 ‎Ông bà tử tế quá. 78 00:07:06,375 --> 00:07:10,541 ‎Tôi hỏi nhé, cái trò chúng làm, ‎cả đàn bay dồn vào nhau ấy, 79 00:07:11,250 --> 00:07:12,875 ‎sao mà chúng lại làm thế? 80 00:07:27,708 --> 00:07:30,208 ‎Tôi tưởng sẽ là một cái lán cơ. ‎Nó lớn quá. 81 00:07:31,166 --> 00:07:36,458 ‎Ai lại thấy cần xây ngôi nhà lớn thế này ‎ở đây nhỉ? Khi xung quanh chẳng có gì. 82 00:07:36,958 --> 00:07:40,916 ‎Chủ nhà cũ tặng nó cho Nhà nước rồi, ‎có tiền mà không có khôn. 83 00:07:41,000 --> 00:07:42,708 ‎Có ai từng ở đây lâu dài à? 84 00:07:43,333 --> 00:07:46,666 ‎Hình như chủ nhà xây nhà này cho con gái. ‎Ta vào nhé? 85 00:07:54,375 --> 00:07:57,541 ‎Xin lỗi. Nhà này rộng quá, ‎bọn tôi không dọn hết được. 86 00:07:58,041 --> 00:08:00,541 ‎Thế này là ‎xa xỉ với bọn tôi rồi. Thật đấy. 87 00:08:01,125 --> 00:08:05,791 ‎Lò sưởi ở trong này, bỏ sẵn gỗ mới rồi. ‎Trong mấy phòng ngủ trên nhà cũng thế. 88 00:08:06,458 --> 00:08:11,375 ‎Lò bếp thì là lò nấu bằng củi. Ở ngoài ‎nhiều củi lắm. Tôi chỉ chỗ lấy cho. 89 00:08:11,458 --> 00:08:13,583 ‎Trên đường ra tôi sẽ chỉ chỗ để máy phát. 90 00:08:29,833 --> 00:08:32,333 ‎GỬI TÌNH YÊU CỦA ANH 91 00:08:37,166 --> 00:08:39,875 ‎Chủ Nhật tới, tôi sẽ quay lại đưa thêm đồ. 92 00:08:41,125 --> 00:08:42,250 ‎Cảm ơn ông lần nữa. 93 00:08:43,125 --> 00:08:44,375 ‎Ngắm chim vui vẻ nhé. 94 00:09:05,250 --> 00:09:07,250 ‎Thử máy. 95 00:09:07,333 --> 00:09:12,291 ‎Mùng năm tháng Mười năm 1951, ‎ngày đầu tiên trên Đảo Big Harbour. 96 00:09:46,916 --> 00:09:51,625 ‎Có một đàn siêu lớn đang tụ trên bãi cát ‎và em vừa thấy một con cắt lớn trên cao. 97 00:09:52,250 --> 00:09:53,291 ‎Anh qua ngay. 98 00:10:03,041 --> 00:10:04,000 ‎Chúng đây rồi. 99 00:10:04,500 --> 00:10:06,125 ‎Các thiên thần nhỏ của anh. 100 00:10:55,291 --> 00:10:56,375 ‎Chu đáo thật đấy. 101 00:10:58,166 --> 00:11:00,666 ‎Khăn tắm mới, ga trải giường mới. 102 00:11:01,666 --> 00:11:05,416 ‎Họ cầu kỳ quá. ‎Cornell trả công cho họ có được mấy đâu. 103 00:11:05,500 --> 00:11:07,041 ‎Họ tốt thật. 104 00:11:10,208 --> 00:11:11,791 ‎Ta tới đây, anh vui lắm. 105 00:11:31,166 --> 00:11:32,333 ‎Em mệt quá rồi. 106 00:11:36,416 --> 00:11:39,041 ‎Mai là ngày đầu phải làm cả ngày đấy. 107 00:11:39,875 --> 00:11:40,708 ‎Tất nhiên rồi. 108 00:11:42,958 --> 00:11:44,375 ‎Tại em chưa ngủ tí nào. 109 00:11:45,166 --> 00:11:46,041 ‎Không sao mà. 110 00:13:43,625 --> 00:13:48,291 ‎Sáu giờ chiều, mùng năm tháng Mười ‎năm 1951 trên Đảo Big Harbour. 111 00:13:48,875 --> 00:13:51,791 ‎Một lượng lớn dẽ trán trắng ‎đang tụ về vịnh. 112 00:13:52,583 --> 00:13:54,333 ‎Khoảng 30.000 con… 113 00:13:58,416 --> 00:14:00,041 ‎- Gì vậy? ‎- Em chẳng hiểu. 114 00:14:01,625 --> 00:14:03,541 ‎Để em xem, anh lên ngủ tiếp đi. 115 00:14:05,250 --> 00:14:06,083 ‎Anh lên đi. 116 00:14:24,166 --> 00:14:27,125 ‎- Anh làm bánh kẹp cho em này. ‎- Cảm ơn anh. 117 00:14:28,041 --> 00:14:29,208 ‎- Ăn đi nhé. ‎- Vâng. 118 00:15:42,083 --> 00:15:43,083 ‎Ăn bánh kẹp chưa? 119 00:15:46,291 --> 00:15:47,791 ‎Em ăn rồi, ngon lắm. 120 00:15:49,208 --> 00:15:50,291 ‎Hẹn sớm gặp em. 121 00:15:50,375 --> 00:15:54,500 ‎Tối nay em không qua bên đấy được không? ‎Em phải lên hệ thống danh mục. 122 00:15:56,333 --> 00:15:58,166 ‎Anh đặt cố định cái micrô em để lại ấy. 123 00:15:58,250 --> 00:16:01,208 ‎- Dải thu rộng lắm, em chuẩn bị rồi. ‎- Không sao. 124 00:16:01,708 --> 00:16:03,291 ‎Để em nấu sẵn cơm tối. 125 00:17:01,666 --> 00:17:02,500 ‎Có ai không? 126 00:17:04,458 --> 00:17:05,291 ‎Có đây. 127 00:17:07,291 --> 00:17:08,166 ‎Trong này. 128 00:17:10,375 --> 00:17:12,458 ‎Sao em lại ngồi trong bóng tối thế? 129 00:17:13,000 --> 00:17:14,500 ‎Hỏng hết mắt em bây giờ. 130 00:17:15,916 --> 00:17:17,333 ‎Hỏng sẵn rồi mà. 131 00:17:20,208 --> 00:17:24,166 ‎Tối nay em lỡ mất một đàn đẹp lắm đấy. ‎Chắc là đẹp nhất trước giờ. 132 00:17:24,250 --> 00:17:26,625 ‎Lần nào không có em anh chả bảo thế. 133 00:17:26,708 --> 00:17:27,541 ‎Đâu có. 134 00:17:28,333 --> 00:17:29,166 ‎Có à? 135 00:17:32,500 --> 00:17:35,125 ‎- Thu được tiếng tốt, chắc thế. ‎- Cảm ơn anh. 136 00:17:35,208 --> 00:17:37,791 ‎- Chúng om sòm lắm. ‎- Tốt quá. 137 00:17:39,833 --> 00:17:41,041 ‎Em nấu thịt hầm đấy. 138 00:17:41,125 --> 00:17:42,250 ‎Em là số một. 139 00:17:43,583 --> 00:17:44,541 ‎Để anh nhóm lửa. 140 00:17:54,541 --> 00:17:57,416 ‎Chị em nhà Brontë, ‎Bà Bovary‎, 141 00:17:58,083 --> 00:17:59,625 ‎Tội ác và Hình phạt‎. 142 00:17:59,708 --> 00:18:03,041 ‎- ‎Cô gái dòng họ d'Urberville‎… ‎- Tủ sách vui tươi quá. 143 00:18:03,125 --> 00:18:04,625 ‎Em đang đọc cuốn gì đấy? 144 00:18:05,833 --> 00:18:09,250 ‎Tập tính Giao phối của Dẽ trán trắng ‎ở Vùng Tundra Ẩm ướt của Canada‎. 145 00:18:10,000 --> 00:18:11,375 ‎Nghe có vẻ khơi gợi. 146 00:18:11,458 --> 00:18:13,083 ‎Đúng mà. 147 00:18:13,166 --> 00:18:15,791 ‎Đây còn chưa phải ‎mùa giao phối của chúng mà. 148 00:18:15,875 --> 00:18:18,666 ‎Mọi khía cạnh hành vi của chúng ‎đều có thể là manh mối. 149 00:18:18,750 --> 00:18:22,250 ‎Cách chúng giao phối, ‎cách chúng làm tổ, cách chúng kiếm ăn. 150 00:18:22,916 --> 00:18:26,291 ‎Tại sao chúng không hợp thể ‎trong mùa sinh sản chẳng hạn? 151 00:18:26,791 --> 00:18:28,041 ‎Vì bận làm tình quá. 152 00:18:59,000 --> 00:19:00,375 ‎Nhảy điệu dẽ trán trắng 153 00:19:07,541 --> 00:19:08,375 ‎Nào. 154 00:19:09,041 --> 00:19:11,541 ‎- Thôi. Em muốn đọc. ‎- Đi mà. 155 00:19:11,625 --> 00:19:12,458 ‎Nào. 156 00:19:13,750 --> 00:19:14,583 ‎Đi mà. 157 00:19:29,250 --> 00:19:30,166 ‎Edgar, đừng. 158 00:19:31,208 --> 00:19:32,333 ‎Em không có hứng. 159 00:19:39,041 --> 00:19:40,583 ‎Em có bao giờ có hứng đâu. 160 00:20:57,041 --> 00:20:57,875 ‎Edgar. 161 00:21:02,250 --> 00:21:03,083 ‎Edgar. 162 00:22:39,833 --> 00:22:41,166 ‎- Edgar! ‎- Sao? 163 00:22:49,166 --> 00:22:51,791 ‎Chúng đang làm cái gì thế này? 164 00:22:52,666 --> 00:22:57,041 ‎- Chúng ốm à? Hay đang tránh rét? ‎- Chúng sinh ra là để chịu rét mà. 165 00:22:58,375 --> 00:23:01,333 ‎Anh chưa nghe ‎dẽ trán trắng đậu trên tầng cây bụi, 166 00:23:01,833 --> 00:23:03,666 ‎đậu trên gác mái thì càng chưa. 167 00:23:14,000 --> 00:23:16,333 ‎Bầy dẽ trán trắng nhỏ thân mến của tao, 168 00:23:17,083 --> 00:23:18,291 ‎bọn mày đang làm gì? 169 00:24:09,750 --> 00:24:11,125 ‎Em đang ghi âm. 170 00:24:36,625 --> 00:24:37,458 ‎Edgar? 171 00:25:03,166 --> 00:25:04,375 ‎BẬT/TẮT 172 00:26:01,875 --> 00:26:03,791 ‎Cháu rét quá. 173 00:26:10,666 --> 00:26:11,500 ‎Sao? 174 00:26:12,291 --> 00:26:14,708 ‎Tiếng chúng có vẻ khác, u uất hơn. 175 00:26:16,791 --> 00:26:18,958 ‎- Anh không nghe thấy à? ‎- Thấy gì? 176 00:26:20,000 --> 00:26:21,083 ‎Đưa em. 177 00:26:40,333 --> 00:26:41,416 ‎Em nghe thấy gì? 178 00:26:52,291 --> 00:26:54,666 ‎Em chưa ngủ tí nào. Em mệt quá đấy thôi. 179 00:26:55,958 --> 00:26:58,166 ‎Em nghe mấy lần rồi. 180 00:27:00,083 --> 00:27:03,375 ‎- Em chẳng hiểu có chuyện gì. ‎- Hay em dùng lại băng cũ? 181 00:27:03,458 --> 00:27:06,625 ‎Em đã bao giờ dùng lại băng chưa? ‎Em có ngu đâu. 182 00:27:06,708 --> 00:27:11,416 ‎Thì thôi, đừng trút giận lên đầu anh. ‎Em nói anh cần nghe cái gì sẽ tốt hơn mà. 183 00:27:39,333 --> 00:27:40,375 ‎Thôi thì… 184 00:27:41,333 --> 00:27:43,083 ‎Cuộc vui chỉ đến đây thôi. 185 00:28:06,833 --> 00:28:10,041 ‎"Chúng lộn nhào ‎như dấu vân tay say xỉn giữa bầu trời". 186 00:28:15,291 --> 00:28:18,583 ‎Richard Wilbur đấy. ‎Ông ấy đang tả sự hợp thể. 187 00:28:19,333 --> 00:28:20,291 ‎Thơ hay thật. 188 00:28:26,541 --> 00:28:27,416 ‎Sao? 189 00:28:29,083 --> 00:28:32,291 ‎"Chúng lộn nhào ‎như dấu vân tay say xỉn giữa bầu trời". 190 00:28:32,791 --> 00:28:33,750 ‎Cái gì lộn nhào? 191 00:28:34,958 --> 00:28:36,333 ‎Sự hợp thể. 192 00:28:38,416 --> 00:28:39,500 ‎Hay đấy. 193 00:28:42,708 --> 00:28:44,458 ‎Em chẳng tìm thấy ở đâu 194 00:28:44,541 --> 00:28:48,500 ‎trường hợp dẽ trán trắng ‎đậu trong kiến trúc của con người. 195 00:28:50,791 --> 00:28:52,375 ‎Anh có thấy lạ không? 196 00:28:52,458 --> 00:28:56,166 ‎Cố hiểu chuyện đó thì khả năng cao ‎ta sẽ khổ sở hàng năm trời. 197 00:28:57,083 --> 00:28:59,708 ‎Cứ như ngôi nhà này thu hút chúng ấy. 198 00:28:59,791 --> 00:29:01,041 ‎Thu hút? 199 00:29:01,125 --> 00:29:02,375 ‎Tới ngôi nhà này? 200 00:29:02,875 --> 00:29:03,750 ‎Hơi quá rồi. 201 00:29:04,250 --> 00:29:08,625 ‎Sao chúng lại chỉ vào nhà này đậu ‎còn các nơi khác trên Trái Đất thì không? 202 00:29:09,375 --> 00:29:10,666 ‎Có mà ta chưa biết. 203 00:29:17,125 --> 00:29:19,000 ‎Ngôi nhà này làm em rợn người. 204 00:29:19,083 --> 00:29:21,041 ‎Nhà cổ thường thế mà. 205 00:29:21,125 --> 00:29:23,833 ‎Chúng đáng sợ. ‎Anh đọc tiếp cho em nghe nhé? 206 00:29:25,375 --> 00:29:27,291 ‎Gia đình này từng làm gì ở đây? 207 00:29:28,416 --> 00:29:31,208 ‎- Gia đình có ảnh trên tường ấy. ‎- Chịu, cưng à. 208 00:29:31,791 --> 00:29:35,125 ‎Sao họ lại ‎bỏ hết đồ đạc và tài sản lại đây, 209 00:29:35,750 --> 00:29:37,041 ‎để chúng đóng bụi? 210 00:29:37,833 --> 00:29:39,041 ‎Mấy chục năm trời? 211 00:29:40,750 --> 00:29:42,708 ‎Mặt em sẽ hiện nếp nhăn, đây này, 212 00:29:43,750 --> 00:29:45,416 ‎khi em cố giải mã một bí ẩn. 213 00:29:47,916 --> 00:29:51,250 ‎- Em không nên cau có thế. ‎- Không, hay mà. Quyến rũ lắm. 214 00:29:54,458 --> 00:29:55,625 ‎Em quyến rũ lắm. 215 00:29:56,375 --> 00:29:58,791 ‎Đừng ngớ ngẩn thế. 216 00:30:07,125 --> 00:30:09,375 ‎Anh yêu em, quý cô chim điên khùng ạ. 217 00:30:13,500 --> 00:30:14,416 ‎Em yêu anh chứ? 218 00:30:30,375 --> 00:30:31,541 ‎Em đang đau đầu. 219 00:30:38,000 --> 00:30:38,833 ‎Edgar. 220 00:30:41,541 --> 00:30:42,541 ‎Đừng đụng vào em. 221 00:30:42,625 --> 00:30:44,541 ‎- Sao lại không? ‎- Để làm gì? 222 00:30:49,208 --> 00:30:50,708 ‎Vì anh yêu em thôi. 223 00:30:51,916 --> 00:30:52,833 ‎Em rất xin lỗi. 224 00:30:57,666 --> 00:30:59,541 ‎- Em chỉ cần… ‎- Thêm thời gian. 225 00:31:00,791 --> 00:31:01,625 ‎Anh biết. 226 00:31:06,833 --> 00:31:08,708 ‎Anh không định làm em buồn. 227 00:31:11,166 --> 00:31:12,250 ‎Anh để em yên vậy. 228 00:31:15,250 --> 00:31:16,291 ‎Edgar. 229 00:31:49,333 --> 00:31:50,958 ‎Cháu rét quá. 230 00:31:51,041 --> 00:31:53,083 ‎- Ai đấy? ‎- Sao thế? 231 00:31:58,083 --> 00:31:59,333 ‎Em gặp ác mộng. 232 00:32:00,708 --> 00:32:01,541 ‎Em xin lỗi. 233 00:32:02,625 --> 00:32:04,666 ‎Trong phòng đốt lửa ngột ngạt quá. 234 00:32:05,666 --> 00:32:07,791 ‎Em mở cửa sổ được không, mở hé thôi? 235 00:32:08,333 --> 00:32:09,166 ‎Được. 236 00:32:14,916 --> 00:32:17,000 ‎Em nằm ngủ gần cửa sổ được không? 237 00:32:18,333 --> 00:32:19,166 ‎Được. 238 00:34:51,500 --> 00:34:52,833 ‎TỰ DO 239 00:34:52,916 --> 00:34:53,916 ‎Đẹp quá. 240 00:34:55,041 --> 00:34:56,750 ‎Nhưng anh có thấy lạ không? 241 00:34:57,500 --> 00:34:58,333 ‎Sao lại lạ? 242 00:34:59,333 --> 00:35:01,458 ‎Em luôn nhắc đến từ gì 243 00:35:01,541 --> 00:35:05,916 ‎khi có người hỏi tại sao em đam mê ‎loài chim? Anh toàn cười nhạo em còn gì. 244 00:35:07,208 --> 00:35:10,291 ‎- Em luôn nhắc đến sự tự do của chúng. ‎- Ừ, đúng rồi. 245 00:35:11,083 --> 00:35:11,916 ‎Tự do. 246 00:35:12,708 --> 00:35:16,166 ‎Rất nhiều người thấy thế ‎khi nhìn sự hợp thể mà, Nance. 247 00:35:17,416 --> 00:35:18,666 ‎Em thương cho bà ấy. 248 00:35:19,291 --> 00:35:20,333 ‎Là sao? 249 00:35:20,875 --> 00:35:23,000 ‎Em không biết. Em chỉ thấy thế thôi. 250 00:35:25,166 --> 00:35:27,666 ‎Phải ở một mình ‎trong ngôi nhà lớn thế này. 251 00:35:28,166 --> 00:35:31,625 ‎Có vẻ chồng con bà ấy cũng ở đây. ‎Bà ấy có ở một mình đâu. 252 00:35:36,791 --> 00:35:41,166 ‎Hình thêu này chính xác đấy. ‎Chắc bà ấy cũng hay quan sát chim. 253 00:35:43,583 --> 00:35:44,958 ‎Anh lại làm gì sai rồi? 254 00:35:48,208 --> 00:35:51,000 ‎- Anh chả rõ em muốn gì ở anh. ‎- Em chả muốn gì. 255 00:35:53,625 --> 00:35:54,541 ‎Em không biết. 256 00:35:56,250 --> 00:35:57,083 ‎Thôi bỏ đi. 257 00:35:59,958 --> 00:36:03,833 ‎- Hôm nay em làm được nhiều không? ‎- Đời đâu chỉ có công việc. 258 00:36:03,916 --> 00:36:06,000 ‎Anh biết, nhưng ta đến đây để làm. 259 00:36:06,083 --> 00:36:09,583 ‎- Em tưởng thỉnh thoảng anh muốn em nghỉ. ‎- Đúng vậy. 260 00:36:18,583 --> 00:36:19,750 ‎Cái này đẹp quá. 261 00:36:21,500 --> 00:36:22,750 ‎Nhưng khi em nhìn nó, 262 00:36:23,875 --> 00:36:25,416 ‎em chỉ thấy buồn. 263 00:36:26,083 --> 00:36:28,333 ‎Tay bà ấy dang ra thế kia. 264 00:36:29,416 --> 00:36:31,458 ‎Chắc bà ấy thấy ở đây tù túng lắm. 265 00:36:36,958 --> 00:36:38,166 ‎Em hiểu cảm giác ấy. 266 00:37:11,208 --> 00:37:12,041 ‎Ava. 267 00:38:50,791 --> 00:38:53,750 ‎GỬI TÌNH YÊU CỦA ANH 268 00:39:06,083 --> 00:39:11,833 ‎ANH MONG ĐẾN LÚC LẠI ĐƯỢC ÔM EM VÀO LÒNG. ‎XIN EM ĐỪNG LO CHUYỆN VỢ ANH. 269 00:39:17,833 --> 00:39:20,791 ‎Ông ta viết là từ chiến trường về, ‎ông ta sẽ bỏ vợ, 270 00:39:20,875 --> 00:39:25,208 ‎nhưng đến lúc chiến tranh kết thúc, ‎ông ta lại quay về với vợ luôn và bảo: 271 00:39:25,291 --> 00:39:28,875 ‎"Không, anh không ở bên em được rồi, ‎cưng à. Anh đau khổ lắm. 272 00:39:29,541 --> 00:39:32,208 ‎Anh phải tôn trọng ‎cuộc hôn nhân". Vân vân. 273 00:39:32,791 --> 00:39:36,750 ‎Chắc bà ấy bảo ông ta là đã có bầu. Ông ta ‎có nhắc đến một đứa bé và hứa chu cấp. 274 00:39:36,833 --> 00:39:39,625 ‎Từ lá thư đầu tiên, ‎em đã biết ông ta là đồ đểu. 275 00:39:40,416 --> 00:39:43,250 ‎Chắc là bà ấy không biết, ‎bà ấy si mê ông ta… 276 00:39:43,958 --> 00:39:45,708 ‎Em nói to quá đấy. 277 00:39:47,333 --> 00:39:50,458 ‎Ông ta chưa từng ở đây, ‎hay là một phần của nhà này, 278 00:39:50,541 --> 00:39:52,333 ‎thậm chí nhìn ảnh cũng thấy. 279 00:39:52,416 --> 00:39:54,875 ‎Sao em quan tâm đến chuyện nhà họ thế? 280 00:39:55,500 --> 00:39:56,333 ‎Tại sao à? 281 00:39:58,625 --> 00:40:01,833 ‎Vì em muốn biết ‎sao họ lại tới ở một mình trên đảo này. 282 00:40:03,166 --> 00:40:04,000 ‎Đáng buồn mà. 283 00:40:05,166 --> 00:40:06,625 ‎Ta đang ở trong nhà họ. 284 00:40:07,625 --> 00:40:11,125 ‎Em nghĩ thế là em được phép ‎đọc hết thư từ cá nhân của họ à? 285 00:40:11,958 --> 00:40:14,458 ‎Đọc thư của một người đã chết ‎sai thế cơ à? 286 00:40:14,541 --> 00:40:15,750 ‎Ừ, sai mà. 287 00:40:16,958 --> 00:40:18,583 ‎Họ chết chưa, sao em biết. 288 00:40:20,916 --> 00:40:23,875 ‎- Em có linh cảm. ‎- Não em là não của nhà khoa học. 289 00:40:23,958 --> 00:40:27,250 ‎Từ bao giờ ‎em dựa vào "linh cảm" thay vì thực tế thế? 290 00:40:27,791 --> 00:40:30,791 ‎Ừ, Edgar. Vì Chúa, ‎em chả nên có cảm giác gì hết. 291 00:40:30,875 --> 00:40:33,666 ‎Có những người ‎vừa bước vào ngôi nhà cổ, lụp xụp 292 00:40:33,750 --> 00:40:35,333 ‎là thấy ma ngay được. 293 00:40:37,208 --> 00:40:38,208 ‎"Có những người"? 294 00:40:40,333 --> 00:40:41,875 ‎Em đâu phải "những người". 295 00:40:42,708 --> 00:40:44,375 ‎Em cũng không tin là có ma. 296 00:40:44,458 --> 00:40:47,916 ‎Em đang quan tâm đến ‎những kẻ chưa từng gặp hơn công việc. 297 00:40:48,583 --> 00:40:51,708 ‎- Em cống hiến cả đời cho công việc này. ‎- Anh biết. 298 00:40:51,791 --> 00:40:54,000 ‎Em đã nỗ lực hơn mọi gã đàn ông 299 00:40:54,083 --> 00:40:57,916 ‎ung dung đi qua hành lang của Cornell, ‎nghĩ họ là món quà từ Chúa. 300 00:40:58,000 --> 00:40:59,625 ‎Anh biết, anh xin lỗi. 301 00:41:02,041 --> 00:41:06,208 ‎Em xin lỗi vì đã quan tâm đến thứ khác ‎ngoài chim chóc dù chỉ năm phút. 302 00:41:25,041 --> 00:41:25,875 ‎Edgar. 303 00:41:29,625 --> 00:41:30,500 ‎Edgar. 304 00:41:34,875 --> 00:41:35,708 ‎Ơi? 305 00:41:35,791 --> 00:41:37,625 ‎Bầy dẽ trán trắng quay lại rồi. 306 00:41:38,416 --> 00:41:39,875 ‎Lát nữa anh lên. 307 00:41:41,625 --> 00:41:43,333 ‎Ở đây bắt đầu hay ho rồi. 308 00:41:43,416 --> 00:41:45,125 ‎Bao giờ được, anh lên ngay. 309 00:42:10,250 --> 00:42:12,375 ‎Mẹ giận con rồi. 310 00:42:13,916 --> 00:42:15,583 ‎Mày làm gì rồi? 311 00:43:45,375 --> 00:43:47,500 ‎- Sao giờ anh mới về? ‎- Anh phải làm. 312 00:43:48,000 --> 00:43:51,750 ‎- Anh bảo bao giờ được, anh về ngay mà. ‎- Anh phải làm mà. 313 00:43:54,250 --> 00:43:55,458 ‎Mở cửa đi. 314 00:44:14,291 --> 00:44:16,958 ‎Đừng bóp chặt thế. ‎Nó choáng, anh giết nó đấy. 315 00:44:17,041 --> 00:44:19,083 ‎- Nancy. ‎- Edgar, đặt nó xuống đi. 316 00:44:19,166 --> 00:44:21,791 ‎Cưng ơi, nó gãy cổ rồi. 317 00:44:25,333 --> 00:44:26,291 ‎Tội nghiệp mày. 318 00:44:27,416 --> 00:44:30,916 ‎Không sao, vẫn vớt vát được. ‎Bảo tàng luôn cần thêm da mà. 319 00:44:33,833 --> 00:44:35,000 ‎Em ổn không? 320 00:44:36,750 --> 00:44:37,583 ‎Có. 321 00:44:38,916 --> 00:44:39,791 ‎Có, ổn mà. 322 00:45:25,458 --> 00:45:27,250 ‎Cháu rét quá. 323 00:45:41,333 --> 00:45:43,625 ‎Mày làm gì rồi? 324 00:45:54,833 --> 00:45:55,666 ‎Nancy. 325 00:45:57,000 --> 00:45:57,833 ‎Nance! 326 00:45:59,125 --> 00:45:59,958 ‎Không sao. 327 00:46:02,041 --> 00:46:03,416 ‎Không sao đâu, cưng. 328 00:46:08,750 --> 00:46:10,625 ‎Cái cửa tự mở. 329 00:46:11,125 --> 00:46:12,625 ‎Xong có gì đó… 330 00:46:15,750 --> 00:46:16,583 ‎Có gì đó… 331 00:46:18,250 --> 00:46:21,916 ‎Nhà này cổ mà, ‎chỗ nào chẳng xê dịch, kẽo kẹt. 332 00:46:26,666 --> 00:46:27,791 ‎Trút ra đi, Nance. 333 00:46:29,958 --> 00:46:32,125 ‎Em chưa khóc chút nào. Từ lúc… 334 00:46:35,000 --> 00:46:36,208 ‎mọi chuyện xảy ra. 335 00:46:37,958 --> 00:46:39,625 ‎Trút ra sẽ tốt cho em đấy. 336 00:46:43,791 --> 00:46:47,000 ‎Hôm qua, anh còn bảo ‎anh không muốn em dùng cảm xúc mà. 337 00:46:48,375 --> 00:46:51,375 ‎- Anh có nói thế đâu. ‎- Anh bảo em phản khoa học. 338 00:46:51,458 --> 00:46:52,875 ‎Em dựa vào cảm xúc. 339 00:46:52,958 --> 00:46:55,958 ‎Đâu, anh bảo anh bất ngờ ‎vì em dựa vào cảm xúc. 340 00:46:56,041 --> 00:46:58,541 ‎Vì như thế khó chấp nhận quá phải không? 341 00:46:58,625 --> 00:47:01,083 ‎Không, Nance. Anh không biết anh… 342 00:47:01,166 --> 00:47:03,666 ‎Thế anh muốn em ‎là người vợ thế nào, Edgar? 343 00:47:04,166 --> 00:47:06,708 ‎Người vợ có cảm xúc, hay người vợ vô cảm? 344 00:47:08,875 --> 00:47:11,208 ‎Anh xin lỗi, Nance. Anh không hoàn hảo. 345 00:47:12,500 --> 00:47:13,625 ‎Anh đang cố đây. 346 00:47:14,625 --> 00:47:15,958 ‎Ồ phải, anh đang cố. 347 00:47:22,125 --> 00:47:23,833 ‎Em không muốn nói chuyện nữa. 348 00:47:25,083 --> 00:47:26,208 ‎Em chỉ muốn đi ngủ. 349 00:48:11,250 --> 00:48:12,083 ‎Chào anh. 350 00:48:13,416 --> 00:48:14,250 ‎Chào ông. 351 00:48:14,791 --> 00:48:17,333 ‎- Có mọi thứ anh nhờ mua rồi này. ‎- Tốt quá. 352 00:48:28,625 --> 00:48:29,833 ‎Ông Grieves? 353 00:48:32,583 --> 00:48:35,125 ‎Cho tôi biết ai từng ở nhà này được không? 354 00:48:35,750 --> 00:48:38,416 ‎- Mấy chục năm nay có ai ở đây đâu. ‎- Ừ, biết. 355 00:48:38,500 --> 00:48:41,541 ‎Nhưng… mấy người có ảnh trên tường là ai? 356 00:48:43,083 --> 00:48:46,500 ‎Tôi biết là nghe có thể ngớ ngẩn, ‎nhưng tôi đã thấy vài thứ 357 00:48:47,708 --> 00:48:48,541 ‎ở đây. 358 00:48:49,708 --> 00:48:50,708 ‎Thế thôi ạ. Vài 359 00:48:51,666 --> 00:48:52,875 ‎thứ rất kỳ quái. 360 00:48:53,916 --> 00:48:54,750 ‎Là sao? 361 00:49:02,958 --> 00:49:06,875 ‎Sao bà ấy lại ra tận đây sống? ‎Một mình, cùng con trai bà ấy. 362 00:49:09,416 --> 00:49:13,375 ‎Gia đình bà ấy đã bắt bà ấy tới đây. ‎Nơi này quá biệt lập. 363 00:49:14,291 --> 00:49:18,083 ‎- Và kết cục không được tốt đẹp. ‎- Sao kết cục lại không tốt đẹp? 364 00:49:19,333 --> 00:49:20,208 ‎Thằng bé mất. 365 00:49:21,250 --> 00:49:22,083 ‎Sao lại thế? 366 00:49:24,458 --> 00:49:26,791 ‎Xin ông, ông Grieves, sao nó lại mất? 367 00:49:28,458 --> 00:49:29,333 ‎Nó chết đuối. 368 00:49:32,458 --> 00:49:34,166 ‎Bà ấy dìm chết nó đúng không? 369 00:49:36,958 --> 00:49:38,458 ‎Thế giờ người mẹ đâu rồi? 370 00:49:39,750 --> 00:49:41,583 ‎Tôi xin ông, ông Grieves. 371 00:49:43,750 --> 00:49:45,208 ‎Bà ấy tự tử rồi. 372 00:49:51,875 --> 00:49:55,625 ‎Chuyện đó qua được 30 năm rồi, cô Bradley. ‎Còn gì mà kể nữa? 373 00:49:56,416 --> 00:49:57,833 ‎Nên cho tôi biết chứ. 374 00:49:57,916 --> 00:50:02,583 ‎Vợ chồng tôi đã phải cất công cho cô ‎một nơi để ở, giữa cái rét cắt thịt này. 375 00:50:02,666 --> 00:50:04,875 ‎Bọn tôi đã phải rất cố gắng đấy. 376 00:50:04,958 --> 00:50:07,333 ‎Vâng, và bọn tôi vô cùng biết ơn ông bà. 377 00:50:07,416 --> 00:50:10,958 ‎Nhiều người bảo họ thấy nhiều thứ ở đây, ‎mà đó chỉ là sự hứng thú bệnh hoạn 378 00:50:11,041 --> 00:50:12,791 ‎với nỗi đau của người khác. 379 00:50:15,833 --> 00:50:18,583 ‎- Muốn thấy gì thì ta sẽ thấy cái đó. ‎- Vâng. 380 00:50:18,666 --> 00:50:20,458 ‎Toàn là chuyện nhảm thôi. 381 00:50:21,750 --> 00:50:23,375 ‎Tôi chẳng tin là có ma đâu. 382 00:50:32,291 --> 00:50:34,708 ‎- Chuyện gì vậy? ‎- Chuyện gì là chuyện gì? 383 00:50:35,500 --> 00:50:38,958 ‎Chuyện em vừa nói gay gắt một lúc lâu ‎với người trông nhà? 384 00:50:39,708 --> 00:50:40,625 ‎Có gì đâu. 385 00:50:40,708 --> 00:50:42,791 ‎Không thể "có gì đâu" được. 386 00:50:48,708 --> 00:50:52,583 ‎Làm sao anh giúp em được ‎nếu em chẳng kể gì cho anh hết? 387 00:50:52,666 --> 00:50:55,875 ‎Vì mọi thứ em kể ‎đều chả phải thứ anh muốn nghe. 388 00:50:55,958 --> 00:50:57,416 ‎Anh muốn biết mà. 389 00:51:00,458 --> 00:51:01,333 ‎Thật mà. 390 00:51:05,625 --> 00:51:08,125 ‎Em hỏi ông ấy ‎về hai người từng sống ở đây. 391 00:51:09,958 --> 00:51:11,208 ‎Người mẹ và đứa con. 392 00:51:12,333 --> 00:51:13,208 ‎Ừ. 393 00:51:18,208 --> 00:51:21,833 ‎Vì từ lúc ta đến, em liên tục nhìn thấy ‎và nghe thấy tiếng họ. 394 00:51:22,666 --> 00:51:23,625 ‎Là sao? 395 00:51:24,125 --> 00:51:26,541 ‎Em đã nhìn thấy và nghe thấy tiếng họ. 396 00:51:28,041 --> 00:51:29,166 ‎Trong ngôi nhà này. 397 00:51:30,291 --> 00:51:31,583 ‎Giọng nói của họ, 398 00:51:31,666 --> 00:51:33,500 ‎hình dạng… của họ. 399 00:51:36,291 --> 00:51:39,458 ‎Và em muốn lắm, em sẽ muốn vô cùng, Edgar, 400 00:51:39,541 --> 00:51:42,375 ‎nếu anh tin em khi em kể thế với anh. 401 00:51:43,875 --> 00:51:46,541 ‎Anh biết cả năm qua ‎em chưa đêm nào ngon giấc. 402 00:51:47,708 --> 00:51:53,500 ‎Kể cả những người tỉnh táo, lý trí cũng sẽ ‎nghe và thấy nhiều thứ nếu không ngủ đủ. 403 00:51:53,583 --> 00:51:54,625 ‎Xin anh, đừng… 404 00:51:54,708 --> 00:51:59,208 ‎Anh chả thấy gì. Không ma hay yêu tinh, ‎chỉ thấy một ngôi nhà cổ lớn, u uất. 405 00:51:59,291 --> 00:52:01,958 ‎Nên anh xin lỗi. Anh đang cố hiểu. 406 00:52:02,041 --> 00:52:05,666 ‎Đừng nói anh đang cố hiểu ‎như em là người điên. 407 00:52:05,750 --> 00:52:11,000 ‎Anh không hề bảo em điên. Anh chỉ biết em ‎đã gặp chuyện đau đớn nhất mà một bà mẹ, 408 00:52:11,083 --> 00:52:14,041 ‎mà bất cứ ai có thể gặp, ‎nên anh rất lo cho em. 409 00:52:14,125 --> 00:52:15,583 ‎Sao luôn là về em thế? 410 00:52:16,750 --> 00:52:21,000 ‎Anh cũng trải qua mà. Sao anh không nói ‎anh thấy sao đi, một lần thôi? 411 00:52:21,083 --> 00:52:22,916 ‎Thôi được! Anh thấy lạc lối. 412 00:52:23,750 --> 00:52:25,541 ‎Anh thấy… tức giận. 413 00:52:25,625 --> 00:52:28,625 ‎Anh thấy đau đớn rụng rời. 414 00:52:30,166 --> 00:52:31,625 ‎Và anh chả hiểu nổi em. 415 00:52:31,708 --> 00:52:35,333 ‎Anh chả hiểu sao Ava yêu quý của ta mất 416 00:52:35,416 --> 00:52:39,083 ‎mà suốt một năm sau đó, ‎em không nhỏ giọt nước mắt, không hề. 417 00:52:39,166 --> 00:52:40,583 ‎Anh muốn thấy em khóc à? 418 00:52:41,375 --> 00:52:43,666 ‎- Thế anh sẽ đỡ hả? ‎- Không, tất nhiên. 419 00:52:43,750 --> 00:52:46,500 ‎Anh chỉ nghĩ ‎là mẹ thì sẽ khóc vì con mình. 420 00:52:48,791 --> 00:52:52,291 ‎Ta đi chuyến này để cải thiện tình hình, ‎mà giờ tới rồi, em… 421 00:52:52,791 --> 00:52:57,708 ‎Hình như em quan tâm đến những người này, ‎những người đã chết, còn hơn con gái ruột. 422 00:53:00,541 --> 00:53:02,041 ‎Em hỏi anh thấy sao. 423 00:53:05,500 --> 00:53:06,708 ‎Ừ, anh thấy thế đấy. 424 00:53:11,291 --> 00:53:17,125 ‎Em không hề mở lòng với anh, Nance. ‎Không một lần, trong suốt năm rối bời qua. 425 00:53:18,125 --> 00:53:18,958 ‎Anh cứ cố. 426 00:53:19,583 --> 00:53:23,208 ‎Và anh cứ cố ‎nhưng anh chỉ thấy em trôi đi dần. 427 00:53:26,166 --> 00:53:30,125 ‎Anh muốn ta ở bên nhau ‎hơn bất cứ gì khác trên đời, 428 00:53:30,208 --> 00:53:31,250 ‎nhưng anh không… 429 00:53:38,458 --> 00:53:40,375 ‎Tối nay anh sẽ ngủ dưới này. 430 00:53:41,833 --> 00:53:45,125 ‎Sáng sớm mai, trước bình minh, ‎anh sẽ ra trạm của anh. 431 00:53:46,625 --> 00:53:48,250 ‎Trừ khi em muốn anh ở lại. 432 00:53:52,250 --> 00:53:53,083 ‎Em chỉ cần 433 00:53:54,375 --> 00:53:56,000 ‎nói thôi, Nance. 434 00:53:56,875 --> 00:53:57,833 ‎Là anh sẽ ở lại. 435 00:54:07,750 --> 00:54:08,916 ‎Anh sẽ bật đài. 436 00:54:59,375 --> 00:55:00,208 ‎Edgar. 437 00:55:12,833 --> 00:55:15,500 ‎Ngủ đi 438 00:55:16,041 --> 00:55:18,250 ‎Hãy ngủ đi 439 00:55:18,333 --> 00:55:22,833 ‎Ngủ đi, con yêu của mẹ 440 00:55:23,958 --> 00:55:25,541 ‎Ngủ đi 441 00:55:48,000 --> 00:55:49,625 ‎Mẹ giận cháu rồi. 442 00:55:59,791 --> 00:56:04,500 ‎Mày làm gì rồi? 443 00:56:05,291 --> 00:56:09,708 ‎Mày làm gì rồi? 444 00:56:24,375 --> 00:56:25,500 ‎Thôi đi! 445 00:56:32,583 --> 00:56:33,583 ‎Để nó yên! 446 00:56:36,583 --> 00:56:39,916 ‎Để nó yên! 447 00:56:58,833 --> 00:57:00,833 ‎Mẹ giận cháu rồi. 448 00:57:06,708 --> 00:57:08,875 ‎Cháu không biết tại sao. 449 00:57:11,666 --> 00:57:12,708 ‎Cưng à. 450 00:57:16,791 --> 00:57:19,000 ‎Mẹ cháu đã làm một việc xấu với cháu. 451 00:57:23,041 --> 00:57:23,958 ‎Cháu đã bị hại. 452 00:57:27,791 --> 00:57:29,458 ‎Giờ cháu không còn sống nữa. 453 00:57:37,208 --> 00:57:40,208 ‎Cháu… không làm gì sai đâu. 454 00:57:43,333 --> 00:57:44,916 ‎Cháu là đứa bé hoàn hảo. 455 00:57:45,625 --> 00:57:48,208 ‎Cháu rét quá. 456 00:57:48,875 --> 00:57:51,166 ‎Tối quá. 457 00:57:53,583 --> 00:57:55,500 ‎Bước ra chỗ sáng đi, cưng, 458 00:57:57,041 --> 00:57:59,166 ‎nơi có hơi ấm ấy. Cháu làm được chứ? 459 00:58:02,833 --> 00:58:03,791 ‎Nắm tay cô này. 460 00:58:06,416 --> 00:58:08,916 ‎Cháu sẽ không cô đơn hay bị rét nữa đâu. 461 00:58:18,083 --> 00:58:19,625 ‎Chạy ra chỗ sáng đi, cưng. 462 00:58:21,250 --> 00:58:22,083 ‎Cháu an toàn rồi. 463 00:58:23,375 --> 00:58:24,583 ‎Chạy ra chỗ sáng đi. 464 00:58:25,916 --> 00:58:27,250 ‎Chạy ra chỗ sáng đi! 465 00:59:01,791 --> 00:59:06,708 ‎Mày làm gì rồi? 466 00:59:28,333 --> 00:59:29,333 ‎Đừng! 467 01:00:47,625 --> 01:00:48,500 ‎Nancy? 468 01:00:51,750 --> 01:00:52,583 ‎Nance? 469 01:01:00,208 --> 01:01:01,041 ‎Edgar. 470 01:01:04,083 --> 01:01:04,916 ‎Anh đây. 471 01:01:06,416 --> 01:01:07,250 ‎Em ổn không? 472 01:01:13,083 --> 01:01:14,083 ‎Em xin lỗi. 473 01:01:18,875 --> 01:01:20,125 ‎Em xin lỗi anh nhiều. 474 01:01:25,500 --> 01:01:27,083 ‎Em lạc lối quá. 475 01:01:30,375 --> 01:01:32,958 ‎Ừ, cưng à, anh hiểu mà. 476 01:01:36,208 --> 01:01:37,041 ‎Em yêu anh. 477 01:01:39,500 --> 01:01:41,041 ‎Anh cũng yêu em, cưng à. 478 01:01:42,666 --> 01:01:43,666 ‎Nhiều lắm. 479 01:01:50,250 --> 01:01:52,041 ‎Em muốn nói về Ava. 480 01:02:58,166 --> 01:02:59,708 ‎Biên dịch: Christine Tran