1
00:00:20,020 --> 00:00:21,646
Ở tập Máy bay mất tích trước...
2
00:00:21,646 --> 00:00:23,523
Anh và Angelina có vẻ đã thân.
3
00:00:23,523 --> 00:00:25,900
Tôi không thấy tay cô có nạm lam ngọc.
4
00:00:25,900 --> 00:00:29,362
Chúa chọn tôi để dẫn dắt
ai xứng đáng qua phán quyết cuối.
5
00:00:29,362 --> 00:00:32,907
Bọn tôi đối mặt với vụ Chloe theo cách
riêng. Có vẻ đây là điều tôi cần làm.
6
00:00:32,907 --> 00:00:34,409
Mà không thấy khá hơn.
7
00:00:34,409 --> 00:00:36,244
- Để tớ.
- Evie!
8
00:00:36,244 --> 00:00:38,329
Sao quen Evie? Bạn thân tôi đó.
9
00:00:38,329 --> 00:00:42,250
Tôi suýt chết vì suy tim sung huyết.
Tôi cần cấy ghép. Cô ấy đã hiến tạng.
10
00:00:42,250 --> 00:00:44,169
- Tiến sĩ Bahl, cô bị chuyển đi.
- Ben!
11
00:00:44,169 --> 00:00:45,503
- Saanvi!
- Họ đi trước ta.
12
00:00:45,503 --> 00:00:48,840
Không chỉ mỗi Saanvi
phát hiện có núi lửa dưới New York.
13
00:00:48,840 --> 00:00:51,843
Khi lính gác đã rút,
hành khách sẽ có thứ họ muốn.
14
00:00:51,843 --> 00:00:55,430
- Đâu thể bỏ họ. Họ là con người mà.
- Đã có quyết định rồi.
15
00:00:55,430 --> 00:00:58,224
Cái hay của không ràng buộc
là không bị ngại.
16
00:00:58,224 --> 00:01:00,643
Chuyện đã dừng lại ít lâu rồi.
17
00:01:00,643 --> 00:01:02,520
Đây là thẻ vào khu bệnh nhân ALNI.
18
00:01:02,520 --> 00:01:05,065
Họ cần dùng máy duy trì sự sống.
Cần chăm sóc đặc biệt.
19
00:01:05,065 --> 00:01:08,943
- Không phải một Tiếng Gọi. Mà là tất cả!
- Ta vẫn có thể giúp giải Tiếng Gọi.
20
00:01:08,943 --> 00:01:11,404
Cho mọi người cơ hội sống qua Án Tử.
21
00:01:11,404 --> 00:01:15,658
- Sông đỏ dẫn tới núi lửa.
- Ngày tận thế. Và ta biết lý do rồi.
22
00:01:21,372 --> 00:01:24,125
{\an8}Việc xảy ra ở New York
giống với điều bà nghe
23
00:01:24,125 --> 00:01:26,461
{\an8}từ các đối tác tình báo trên toàn cầu.
24
00:01:28,421 --> 00:01:31,424
{\an8}Tôi hiểu rồi, thưa bà Bộ trưởng.
Tôi sẽ tận mắt xem.
25
00:01:32,008 --> 00:01:34,135
{\an8}Nếu tôi không về, tài sản cũng vậy.
26
00:01:42,519 --> 00:01:44,729
Sao cô ấy không ở đây? Đưa cô ấy vào.
27
00:01:46,147 --> 00:01:47,482
Hồng ngoại thay đổi gì không?
28
00:01:50,318 --> 00:01:53,113
Dù ta có làm gì,
nó vẫn tiếp tục phát triển.
29
00:01:53,696 --> 00:01:55,824
Tất nhiên rồi. Tôi đã bảo sẽ thế mà.
30
00:01:57,534 --> 00:02:01,412
Cô lười quá. Bộ trưởng Bộ Quốc phòng
tạo nơi này vì một mục đích.
31
00:02:01,412 --> 00:02:02,831
Ừ. Để bỏ tù tôi.
32
00:02:02,831 --> 00:02:07,377
Cô không phải tù nhân.
Cô là tài sản có quan điểm giá trị.
33
00:02:07,377 --> 00:02:12,799
Tài sản bị trói chân, không được gọi ai,
bị máy quay theo dõi nhất cử nhất động.
34
00:02:12,799 --> 00:02:15,385
Ta đang gặp thảm họa cấp độ diệt vong.
35
00:02:15,385 --> 00:02:19,139
Công chúng đâu biết hoạt động địa chấn này
báo hiệu điều gì.
36
00:02:19,139 --> 00:02:22,016
Nếu muốn tránh hoảng loạn,
họ không được biết.
37
00:02:22,016 --> 00:02:25,687
Biết gì chứ? Trừ khi hành khách
sống qua phán quyết cuối,
38
00:02:25,687 --> 00:02:27,856
hai ngày nữa, cuộc sống ta biết sẽ hết.
39
00:02:27,856 --> 00:02:31,776
Nghe này, không rõ núi lửa này là gì
và ở đâu ra, mà ta biết
40
00:02:31,776 --> 00:02:34,404
nó phản ứng với tín hiệu từ tần số Chúa.
41
00:02:35,029 --> 00:02:37,157
Xin lỗi, tần số cực thấp.
42
00:02:37,157 --> 00:02:39,742
Nên hiển nhiên là nếu chặn ULF lại,
43
00:02:39,742 --> 00:02:42,120
ta có thể ngăn núi lửa phun trào.
44
00:02:42,120 --> 00:02:43,788
Chặn ULF lại kiểu gì?
45
00:02:43,788 --> 00:02:45,999
Bằng cách dùng xung điện từ?
46
00:02:45,999 --> 00:02:47,375
Thú vị đấy.
47
00:02:48,626 --> 00:02:50,044
Kiểm tra độ khả thi nào.
48
00:02:52,130 --> 00:02:53,715
Hộp đen phát ra ULF nhỉ?
49
00:02:53,715 --> 00:02:56,384
Xem vụ nổ điện từ
có tác dụng lên nó không.
50
00:02:56,384 --> 00:02:59,137
Troy, anh sẽ xóa sạch dữ liệu của ta mất.
51
00:02:59,137 --> 00:03:01,890
Nếu núi lửa toàn cầu phun trào,
dữ liệu để làm gì?
52
00:03:02,390 --> 00:03:04,017
Đây có thể là hy vọng duy nhất.
53
00:04:03,868 --> 00:04:06,996
Mọi cuộc đời đều đáng...
54
00:04:17,298 --> 00:04:19,217
Này, bình tĩnh thôi nào.
55
00:04:19,217 --> 00:04:20,843
Uống nước không? Aspirin?
56
00:04:20,843 --> 00:04:21,803
Không, con ổn.
57
00:04:21,803 --> 00:04:24,639
Ổn? Nhìn con kiệt sức.
Làm gì để giảm đau đi.
58
00:04:24,639 --> 00:04:28,810
Không kịp ạ. Con vừa xem một đống.
Con không muốn quên chúng. Đi nào.
59
00:04:28,810 --> 00:04:29,727
Cal.
60
00:04:35,566 --> 00:04:38,945
Rồi, mọi người. Lại đây nào.
Có nhiều việc phải làm đấy.
61
00:04:40,780 --> 00:04:42,782
- Olive và Eden đâu?
- Đi thực tế.
62
00:04:43,283 --> 00:04:44,784
Nay sống đời bình thường.
63
00:04:47,078 --> 00:04:48,913
Cal. Nghe nào. Có chuyện gì?
64
00:04:49,998 --> 00:04:50,832
Cơ trưởng Amuta.
65
00:04:52,250 --> 00:04:57,171
Tôi đã ngồi vào ghế ông, và thấy
một trò chơi giống bóng gỗ lai bóng chày.
66
00:04:57,171 --> 00:04:59,799
Bóng gậy. Hồi bé tôi từng chơi ở Jamaica.
67
00:05:00,508 --> 00:05:04,137
Có sân bóng gậy ở công viên Prospect.
Mẹ tôi hay dẫn tôi tới.
68
00:05:04,637 --> 00:05:07,098
Rồi, tuyệt. Vì cậu quen đường khu đó,
69
00:05:07,098 --> 00:05:09,684
ta xếp Amuta vào đội của cậu hôm nay nhé?
70
00:05:09,684 --> 00:05:11,853
Cẩn thận khi ra khỏi hầm
ở tòa nhà của Drea.
71
00:05:11,853 --> 00:05:15,315
Và nhớ, nếu bị nhận ra
hoặc bị nghi ngờ là hành khách...
72
00:05:15,315 --> 00:05:17,734
Tách ra, dùng
ba phương tiện khác nhau để về.
73
00:05:18,693 --> 00:05:20,445
Mick, cô cũng có.
74
00:05:21,696 --> 00:05:25,325
"Mọi cuộc đời đều đáng cứu".
Ít nhất là cháu nghĩ nó nói vậy.
75
00:05:25,325 --> 00:05:27,243
Không sao. Cô sẽ giải ra.
76
00:05:29,078 --> 00:05:31,581
Có thấy thấp thoáng cho ghế 12F.
Là ai vậy?
77
00:05:31,581 --> 00:05:33,875
- Tôi.
- Này. Rồi, tôi thấy...
78
00:05:33,875 --> 00:05:36,294
"Mọi cuộc đời đều đáng cứu". Em không...
79
00:05:36,294 --> 00:05:38,880
Nghe như áp phích ở trung tâm tuyển dụng.
80
00:05:39,630 --> 00:05:42,258
"Dám mơ". "Trở thành
người giỏi nhất có thể".
81
00:05:47,472 --> 00:05:51,559
Vợ mang Gerlando tới chỗ làm cho anh.
Nhân dịp gì thế này?
82
00:05:51,559 --> 00:05:54,145
Đâu cần ngoại cảm
cũng biết nay là ngày gì.
83
00:05:54,145 --> 00:05:56,814
Và em nghĩ anh có thể cần một chút an ủi.
84
00:05:56,814 --> 00:05:58,649
Em thật đáng yêu, nhưng...
85
00:05:59,275 --> 00:06:01,569
Không nhưng gì cả.
Zeke à, sinh nhật thật khó khăn.
86
00:06:02,987 --> 00:06:04,322
Em hiểu mà.
87
00:06:06,699 --> 00:06:09,952
Sinh nhật của Chloe
giống như lễ hội Mardi Gras vậy.
88
00:06:11,371 --> 00:06:12,747
Con bé thật đặc biệt.
89
00:06:13,748 --> 00:06:16,667
Dù sao, sinh nhật em gái anh
chỉ là một phần thôi.
90
00:06:17,835 --> 00:06:22,465
Anh được chỉ định thực tập sinh mới này.
Một đứa trẻ rắc rối, cần một cố vấn.
91
00:06:22,465 --> 00:06:24,175
Nghe có vẻ hợp với anh.
92
00:06:24,175 --> 00:06:27,011
Ừ, lẽ ra là thế,
trừ việc anh ngẩn ngơ cả ngày,
93
00:06:27,011 --> 00:06:29,180
và đã làm hỏng chuyện.
94
00:06:29,180 --> 00:06:31,891
Anh cáu thằng nhóc khi nó chỉ cố học hỏi.
95
00:06:37,897 --> 00:06:39,273
Em có ý này.
96
00:06:39,273 --> 00:06:40,775
Ồ, gì đó?
97
00:06:43,444 --> 00:06:44,404
Cầm bút đi. Nào.
98
00:06:47,407 --> 00:06:51,411
Cal nhầm rồi. Đâu phải cứu. Mà là sống.
"Mọi cuộc đời đều đáng sống".
99
00:06:52,662 --> 00:06:55,623
- Biết phải đi đâu rồi.
- Ừ. Muốn anh đi cùng chứ?
100
00:06:56,249 --> 00:06:59,001
- Em phải làm một mình.
- Cái này thực sự ồn.
101
00:06:59,001 --> 00:07:02,171
Có tiếng cưa
102
00:07:02,171 --> 00:07:04,757
và một cơn bão với mưa và sấm chớp.
103
00:07:06,551 --> 00:07:08,386
Xin lỗi. Không nhiều lắm, mà...
104
00:07:08,386 --> 00:07:09,971
Mong vậy là đủ.
105
00:07:09,971 --> 00:07:11,556
Đội tôi có thể theo cậu.
106
00:07:11,556 --> 00:07:13,891
Miễn là ai đó trực thay Henry
ở phòng thí nghiệm.
107
00:07:13,891 --> 00:07:16,853
Tôi không có Tiếng Gọi. Để tôi giúp.
108
00:07:16,853 --> 00:07:19,397
Tuyệt. Henry, ông đi với tôi và Astrid.
109
00:07:21,315 --> 00:07:22,316
Astrid chả ở đây.
110
00:07:23,651 --> 00:07:26,654
- Tôi đi thăm Drea. Để tôi kiểm tra xem.
- Nhờ anh.
111
00:07:27,947 --> 00:07:29,198
Tất cả nên đi sớm đi.
112
00:07:29,740 --> 00:07:32,660
Được rồi. Cảm ơn mọi người. Vậy thôi.
113
00:07:34,996 --> 00:07:36,330
Này Cal. Làm tốt lắm.
114
00:07:37,331 --> 00:07:38,749
Còn gì nữa không?
115
00:07:39,417 --> 00:07:40,835
Thật ra, bố cũng có đấy.
116
00:07:42,170 --> 00:07:45,798
Một tiếng ù theo sau là
một loạt con số mà con không hiểu nổi.
117
00:07:45,798 --> 00:07:49,135
Nó bắt đầu với một, một, hai, một.
118
00:07:52,930 --> 00:07:55,224
Một, một, hai, một? Một cộng mã vùng.
119
00:07:55,725 --> 00:07:58,144
Làm gì có bang nào có mã vùng 121.
120
00:07:58,144 --> 00:08:00,313
Có khi là ngày. Ngày 21 tháng 11?
121
00:08:00,313 --> 00:08:02,023
Có thể là năm 1121.
122
00:08:02,023 --> 00:08:04,484
Có lẽ có gì đó trên bảng thần thoại.
123
00:08:15,328 --> 00:08:16,537
Một, một, hai, một.
124
00:08:17,205 --> 00:08:21,501
Nó là đoạn đầu của mã vùng ở thành phố
New York. Vance, giúp tôi cái này.
125
00:08:27,673 --> 00:08:31,052
Em không cần đi với anh.
Anh đang mong em ngủ nướng đi.
126
00:08:31,636 --> 00:08:32,553
Ngủ nướng á?
127
00:08:32,553 --> 00:08:35,806
Đứa con của quỷ này đạp cả đêm
thì sao mà ngủ nổi.
128
00:08:36,724 --> 00:08:38,100
Tệ quá nhỉ?
129
00:08:38,100 --> 00:08:41,646
Cũng tàm tạm. Chắc nó giúp em
chuẩn bị cho điều sắp tới.
130
00:08:41,646 --> 00:08:42,813
Giúp ta chứ.
131
00:08:44,232 --> 00:08:47,401
Giả sử hành khách làm đủ
để ta biết tương lai ra sao.
132
00:08:48,569 --> 00:08:52,198
Nào, Jay. Lại nữa?
Mọi người đi giải Tiếng Gọi cả tháng rồi.
133
00:08:52,198 --> 00:08:56,285
Đâu phải ai cũng giải được.
Và Cal càng yếu thì Tiếng Gọi càng yếu.
134
00:08:56,285 --> 00:08:58,162
Sao vậy? Sao anh lại bực?
135
00:08:58,162 --> 00:09:00,122
Ta chỉ còn hai ngày. Vậy thôi.
136
00:09:00,122 --> 00:09:04,585
Hai ngày để nghiêng cán cân về ta.
Không thì sẽ không bao giờ được gặp con.
137
00:09:11,008 --> 00:09:12,051
Astrid!
138
00:09:12,635 --> 00:09:13,928
Drea!
139
00:09:18,849 --> 00:09:22,019
Nghiêng ra. Có vẻ là sốc thuốc.
Đừng để Astrid nghẹn.
140
00:09:22,520 --> 00:09:24,146
Tưởng Bethany nói chỉ còn vài viên.
141
00:09:24,146 --> 00:09:27,400
Ở đây có hai viên.
Sao sốc thuốc chống lo âu được.
142
00:09:27,400 --> 00:09:29,110
Narcan sẽ vô ích thôi.
143
00:09:29,110 --> 00:09:31,696
Phải tìm cách
vì cô ấy không thở. Giúp anh.
144
00:09:36,200 --> 00:09:37,827
Cố lên, Astrid. Cố lên.
145
00:09:41,080 --> 00:09:47,211
MÁY BAY MẤT TÍCH
146
00:10:03,102 --> 00:10:04,854
Biết là không phải ai cũng được sống,
147
00:10:04,854 --> 00:10:09,233
mà không phải lũ quê mùa này nên chăm chỉ
tìm cách lên thiên đường hơn à?
148
00:10:09,233 --> 00:10:11,944
{\an8}Tôi là anh
thì sẽ tập trung cứu rỗi mình hơn.
149
00:10:13,195 --> 00:10:16,782
{\an8}Cứu rỗi tôi? Làm ơn.
Tôi tốt khác gì Bố Warbucks đâu.
150
00:10:16,782 --> 00:10:18,784
Tôi chắc suất ở kiếp sau rồi.
151
00:10:18,784 --> 00:10:22,204
{\an8}Thứ anh có là vật chất.
Thứ bọn tôi có là niềm tin.
152
00:10:22,705 --> 00:10:24,790
{\an8}Niềm tin vào Angelina
và quyết định của cô ấy.
153
00:10:26,042 --> 00:10:28,085
Hay anh không tin người được chọn?
154
00:10:28,586 --> 00:10:32,423
{\an8}Này, tôi như tông đồ Saul,
hoặc Paul, hay người nào tin ấy.
155
00:10:33,007 --> 00:10:35,926
{\an8}Chỉ là tôi tự hỏi, sao lại có người bỏ đi?
156
00:10:36,761 --> 00:10:38,804
{\an8}Đặc biệt là kẻ hay lo như Astrid.
157
00:10:41,599 --> 00:10:44,894
{\an8}Dù lý do bỏ đi là gì
thì cô ấy cũng không kể cho tôi.
158
00:10:44,894 --> 00:10:46,228
{\an8}Cô ta làm vậy thật à?
159
00:10:47,063 --> 00:10:47,897
{\an8}Bỏ đi ấy?
160
00:10:49,190 --> 00:10:52,693
Nhà tâm lý học Freud sẽ kết cô ta.
Astrid siêu lo lắng mà.
161
00:10:53,277 --> 00:10:55,571
Chỉ thuốc mới giúp cô ta bình tĩnh.
162
00:10:58,032 --> 00:11:00,368
{\an8}Tôi mới tình cờ thấy một viên dưới sàn.
163
00:11:04,246 --> 00:11:05,164
{\an8}Tôi biết điều này.
164
00:11:05,956 --> 00:11:09,627
Tận thế sẽ tới sau hai ngày,
và chỉ tám người sống sót.
165
00:11:10,211 --> 00:11:13,339
{\an8}Thay vì lo cho người khác, tôi cầu nguyện.
166
00:11:14,799 --> 00:11:16,425
Tôi khuyên anh nên vậy.
167
00:11:27,853 --> 00:11:29,522
Astrid! Nghe thấy không?
168
00:11:31,732 --> 00:11:32,942
Astrid!
169
00:11:35,778 --> 00:11:38,155
Ơn Chúa anh đã để ý học hô hấp nhân tạo.
170
00:11:38,155 --> 00:11:41,409
Ừ, vẫn chưa ổn đâu.
Ta cần đưa cô ấy tới phòng y tế.
171
00:11:41,409 --> 00:11:44,328
Rồi, nghỉ xíu đi.
Nhận ra anh vừa làm gì đã.
172
00:11:45,663 --> 00:11:47,748
Em cũng đâu có tệ.
173
00:11:51,377 --> 00:11:56,882
{\an8}Tin tốt là chỉ có
mười vùng bưu điện ở Brooklyn
174
00:11:56,882 --> 00:11:58,801
có mã bắt đầu với 1121.
175
00:12:00,594 --> 00:12:01,762
Vậy tin xấu là gì?
176
00:12:01,762 --> 00:12:06,183
{\an8}Tin xấu là
mười vùng đó bao gồm 80 dãy nhà.
177
00:12:06,183 --> 00:12:09,520
Giải Tiếng Gọi của tôi
sẽ như mò kim đáy bể.
178
00:12:09,520 --> 00:12:11,731
- Để con về lại máy bay.
- Đừng, Cal...
179
00:12:11,731 --> 00:12:15,484
{\an8}- Đâu còn cách nào khác?
- Không cần. Có vẻ tôi mò ra kim rồi.
180
00:12:16,444 --> 00:12:19,822
{\an8}Dãy này bị giải tỏa nhiều năm trước
theo quyền trưng thu.
181
00:12:19,822 --> 00:12:23,242
{\an8}Nó được tuyên bố là khu ô nhiễm
hay gì đó mà nhìn đi.
182
00:12:23,242 --> 00:12:26,370
{\an8}- Gì vậy? Trông như...
- Tấm quang năng. Đời mới.
183
00:12:26,370 --> 00:12:30,916
{\an8}Xem đi, theo mẫu trưng dụng này,
có vẻ như ConEd lắp chúng vài tháng trước.
184
00:12:31,751 --> 00:12:35,588
{\an8}Tiếng ù trong Tiếng Gọi của bố.
Nghe như đứng cạnh điện cao thế.
185
00:12:35,588 --> 00:12:37,047
{\an8}Đúng là điện cao thế.
186
00:12:37,047 --> 00:12:40,092
{\an8}Thứ này tạo ra đủ điện
để thắp sáng cả dải Vegas.
187
00:12:40,092 --> 00:12:44,638
Nhiều điện hơn mức cần của bất cứ
tòa nhà nào. Đặc biệt là nhà bỏ hoang.
188
00:12:44,638 --> 00:12:46,807
Cảm giác Tiếng Gọi muốn tôi tới đó.
189
00:12:46,807 --> 00:12:48,726
- Đi đây.
- Con cũng đi.
190
00:12:48,726 --> 00:12:51,771
Tôi nữa. Nếu như tôi nghĩ,
anh sẽ muốn tôi đi cùng.
191
00:12:52,938 --> 00:12:54,815
ATC NGOẠI THÀNH
192
00:13:05,785 --> 00:13:10,748
Zeke, em không biết ở đây có gì cho em,
mà anh rành chỗ này hơn ai hết,
193
00:13:10,748 --> 00:13:15,294
nên nếu anh có nghe thấy em
thì em rất cần chỉ dẫn đấy.
194
00:13:18,297 --> 00:13:19,381
Không à? Được rồi.
195
00:13:26,847 --> 00:13:32,436
MỌI CUỘC ĐỜI ĐỀU ĐÁNG SỐNG
196
00:13:32,436 --> 00:13:36,524
{\an8}Em biết nhìn ngớ ngẩn,
mà nó có tác dụng đấy. Tin em đi.
197
00:13:37,107 --> 00:13:38,734
Ừ. Theo lời ai?
198
00:13:38,734 --> 00:13:39,693
Evie.
199
00:13:40,945 --> 00:13:43,906
Cậu ấy viết mọi vấn đề của mình
ra một tờ giấy.
200
00:13:43,906 --> 00:13:46,951
Mọi thứ, từ bạn trai hồi cấp ba
đến mẹ mình.
201
00:13:47,952 --> 00:13:51,413
Cậu ấy đọc to nó,
buộc nó vào quả bóng bay.
202
00:13:52,039 --> 00:13:52,957
Rồi thả nó đi.
203
00:13:54,375 --> 00:13:55,751
Giải phóng bản thân.
204
00:13:56,460 --> 00:13:59,171
Đây đâu phải rắc rối hồi cấp ba.
Đây là Chloe.
205
00:13:59,672 --> 00:14:01,048
Nếu không giải phóng tâm trí,
206
00:14:01,048 --> 00:14:04,760
anh sẽ không giúp được bệnh nhân,
thực tập sinh hay ai hết.
207
00:14:06,470 --> 00:14:07,388
Phải thử xem.
208
00:14:07,972 --> 00:14:10,516
Anh sẽ muốn thử cái này hơn
nếu em làm cùng.
209
00:14:11,225 --> 00:14:14,311
Có lẽ để hôm khác, mà hôm nay là về anh.
210
00:14:16,105 --> 00:14:16,939
Thôi nào.
211
00:14:18,357 --> 00:14:19,191
Đọc nó đi.
212
00:14:19,984 --> 00:14:20,818
Em đọc đi.
213
00:14:25,364 --> 00:14:29,243
"Chlo, anh biết anh đã không ở bên em
như cách lẽ ra anh phải làm,
214
00:14:30,160 --> 00:14:32,997
mà bằng cách nào đó,
em không bao giờ trách anh".
215
00:14:35,165 --> 00:14:37,793
Zeke, thôi nào. Làm ơn.
216
00:14:40,254 --> 00:14:44,675
"Em là ánh sáng rực rỡ nhất. Trái tim
nhân hậu nhất. Linh hồn dịu dàng nhất.
217
00:14:45,175 --> 00:14:47,803
Em chưa từng thể hiện gì khác
ngoài tình yêu.
218
00:14:48,345 --> 00:14:50,139
Thứ anh coi là đương nhiên tới khi..."
219
00:14:52,016 --> 00:14:53,100
Anh không thể.
220
00:14:55,227 --> 00:14:57,021
"Tới khi em không thể làm vậy nữa".
221
00:14:58,564 --> 00:14:59,523
Này.
222
00:15:04,445 --> 00:15:05,279
Được rồi.
223
00:15:29,720 --> 00:15:31,472
Xin lỗi. Tôi có thể giúp gì?
224
00:15:32,473 --> 00:15:34,224
- Không, tôi chỉ tìm...
- Trời.
225
00:15:35,225 --> 00:15:36,894
Cô là vợ của Zeke Landon.
226
00:15:38,187 --> 00:15:40,397
Sao cô không ở trong trại giam đó?
227
00:15:40,397 --> 00:15:43,651
Không, xin đừng gọi cảnh sát.
Tôi cầu xin cô.
228
00:15:45,402 --> 00:15:46,779
{\an8}HÃNG HÀNG KHÔNG MONTEGO
229
00:15:50,324 --> 00:15:51,742
Được rồi, sao vậy?
230
00:15:52,868 --> 00:15:54,495
Có gì đó đang làm cô buồn.
231
00:15:55,537 --> 00:15:57,748
Mọi thứ đều làm tôi buồn, Troy à.
232
00:15:59,667 --> 00:16:04,338
Lần này khác. Thứ gì đó cụ thể.
Thứ đang xảy ra. Cô biết tôi hiểu cô mà.
233
00:16:09,009 --> 00:16:11,762
Biết gì không? Bỏ đi.
Đưa tôi cáp đầu vào nhé?
234
00:16:14,348 --> 00:16:16,225
Không. Nói này! Thật ngu ngốc.
235
00:16:16,225 --> 00:16:19,061
- Biết mà!
- Nghiêm túc đó. Ta cần ra khỏi đây.
236
00:16:19,061 --> 00:16:21,939
Tôi cho rằng
thật điên mới cố ngăn núi lửa.
237
00:16:21,939 --> 00:16:26,986
Không, việc ngăn núi lửa sẽ vô ích nếu
thần thánh không muốn chúng được ngăn lại.
238
00:16:27,486 --> 00:16:29,822
Cần tìm cách
để hành khách sống qua phán quyết.
239
00:16:29,822 --> 00:16:32,741
Ta chỉ còn hai ngày để làm việc đó! Hai!
240
00:16:32,741 --> 00:16:37,871
Mà vậy nghĩa là phải bỏ trốn ra hành lang
mà phải dùng thẻ mới qua được.
241
00:16:37,871 --> 00:16:39,206
Ta đâu có thẻ.
242
00:16:39,707 --> 00:16:43,085
Ghét phải nói ra.
Mà nếu muốn thoát, ta phải ngăn núi lửa,
243
00:16:43,669 --> 00:16:45,546
nghĩa là thử xung điện từ đó.
244
00:16:48,215 --> 00:16:51,635
Xung điện từ đó
có thể tắt mọi tín hiệu điện, phải không?
245
00:16:51,635 --> 00:16:52,970
Saanvi? Không.
246
00:16:52,970 --> 00:16:56,932
Phải. Nếu quay nó lên 11,
có thể vô hiệu hóa mọi máy quay và khóa.
247
00:16:56,932 --> 00:16:58,100
Ta có thể thoát.
248
00:16:58,100 --> 00:16:59,435
Ta có thể bị bắt.
249
00:16:59,435 --> 00:17:02,980
Anh muốn sống phần đời còn lại
trong sợ hãi hay ra đi như anh hùng?
250
00:17:04,940 --> 00:17:05,858
Ta sẽ làm vậy.
251
00:17:19,496 --> 00:17:20,873
Cô rảnh không?
252
00:17:22,875 --> 00:17:25,794
Cho một con chiên đáng tin cậy
của tôi? Luôn luôn.
253
00:17:26,462 --> 00:17:30,841
Ta tới chỗ riêng tư hơn được chứ?
Nó liên quan tới một con chiên khác.
254
00:17:54,406 --> 00:17:56,408
TRUY NÃ BA KẺ
CẬU BÉ BỊ BẮT CÓC
255
00:18:00,120 --> 00:18:02,247
"Nửa còn lại của trái tim em".
256
00:18:11,715 --> 00:18:15,135
Nếu không muốn tôi gọi cảnh sát,
cô phải nói lý do tới đây.
257
00:18:15,135 --> 00:18:18,555
Tôi chỉ cần nhìn quanh một lúc.
Tôi biết nghe kỳ lạ, mà...
258
00:18:18,555 --> 00:18:21,391
Cô phải đi. Oscar, giúp tôi!
259
00:18:22,226 --> 00:18:23,977
Cô nghe rồi đó. Đi mau.
260
00:18:24,520 --> 00:18:28,148
Nghe này, làm ơn
hãy nghe tôi nói một phút thôi.
261
00:18:28,148 --> 00:18:29,483
- Hết giờ.
- Không.
262
00:18:38,242 --> 00:18:39,576
Lùi lại, Oscar!
263
00:18:53,465 --> 00:18:56,552
- Khu vực đen? Của chính phủ?
- Bạn tôi đã điều tra.
264
00:18:56,552 --> 00:19:00,806
Năng lượng tòa nhà này lấy
thu hút nhiều nhà cung cấp vài tháng qua.
265
00:19:00,806 --> 00:19:02,349
Mà ở giữa Brooklyn ấy ạ?
266
00:19:02,349 --> 00:19:05,894
Trốn trong tầm mắt.
Hiệu quả với cháu mà, Gabriel nhỉ?
267
00:19:16,363 --> 00:19:17,197
Kế hoạch là gì?
268
00:19:17,990 --> 00:19:21,827
- Tìm thứ ta tìm trước khi bị bắt.
- Không giống kế hoạch lắm.
269
00:19:21,827 --> 00:19:24,329
Hai người lo Tiếng Gọi. Tôi lo hai người.
270
00:19:42,306 --> 00:19:43,724
Anh tìm thấy gì không?
271
00:19:43,724 --> 00:19:48,020
Thấy mỗi điều là ta đã đúng về Astrid.
Phải có gì đó khác đang diễn ra.
272
00:19:48,645 --> 00:19:50,480
Này, nhân tiện đây,
273
00:19:51,440 --> 00:19:53,859
em cũng tự trách mình nếu em gây khó xử.
274
00:19:54,526 --> 00:19:55,444
Khó xử?
275
00:19:55,444 --> 00:19:56,612
Cho anh và Mick?
276
00:19:57,529 --> 00:20:00,991
Chuyện này đúng ra phải không ràng buộc.
277
00:20:00,991 --> 00:20:03,327
Đó là tới khi thấy cái bụng của em.
278
00:20:03,327 --> 00:20:05,370
Ừ, mà đâu phải chỉ mỗi anh thấy.
279
00:20:05,871 --> 00:20:08,457
Đâu thể nói rằng
tháng rồi dễ dàng với Mick.
280
00:20:08,457 --> 00:20:11,627
Ai trách được?
Ta ở tình cảnh điên rồ quá mà.
281
00:20:11,627 --> 00:20:14,630
Không rõ nữa.
Nếu ta sống được qua mấy ngày tới,
282
00:20:14,630 --> 00:20:19,051
anh chắc chắn rằng tất cả chúng ta
sẽ cùng nhau giải quyết tình huống này.
283
00:20:19,927 --> 00:20:21,261
Em chỉ ước là dễ thế.
284
00:20:22,095 --> 00:20:26,808
Này, anh cam kết làm bố của đứa bé này
cũng như làm đồng phụ huynh với em.
285
00:20:27,601 --> 00:20:29,311
Và bạn đời của Mick nữa, nhé?
286
00:20:30,103 --> 00:20:31,021
Anh hứa.
287
00:20:32,439 --> 00:20:33,482
Vâng, cảm ơn anh.
288
00:20:34,858 --> 00:20:36,985
Mong anh đúng. Vì sẵn sàng hay chưa,
289
00:20:37,903 --> 00:20:39,738
đứa trẻ này sắp ra đời rồi đấy.
290
00:20:56,463 --> 00:21:00,550
Tiếng bộ đàm này là quân đội rồi.
Đúng là nơi này đấy. Cảnh giác.
291
00:21:13,730 --> 00:21:17,526
Không tin nổi là tôi đồng ý.
Giờ xây lồng Faraday đã muộn chưa?
292
00:21:17,526 --> 00:21:18,860
Tôi sẽ bật nó lên sau
293
00:21:20,195 --> 00:21:21,071
ba,
294
00:21:21,947 --> 00:21:24,074
hai, một.
295
00:21:27,619 --> 00:21:29,496
Ta đến thì phải báo động chứ.
296
00:21:29,496 --> 00:21:30,831
Sao anh biết là chưa?
297
00:21:31,331 --> 00:21:32,249
Nghe gì không?
298
00:21:32,874 --> 00:21:34,626
- Không nghe gì.
- Chính xác.
299
00:21:35,127 --> 00:21:37,546
Không còi báo động. Không đèn nhấp nháy.
300
00:21:38,463 --> 00:21:42,551
Thứ duy nhất giữa ta và bất cứ thứ gì
bên trong là cánh cửa thép này.
301
00:21:47,347 --> 00:21:49,391
Đây là tất cả dữ liệu ta cần.
302
00:22:04,156 --> 00:22:06,616
- Bố, đi nào.
- Bố không rút đâu. Không phải giờ.
303
00:22:07,117 --> 00:22:08,201
Tiếng Gọi đã dẫn tới.
304
00:22:08,201 --> 00:22:10,412
Tiếng Gọi của bố là bốn con số.
Con còn chẳng...
305
00:22:10,412 --> 00:22:12,331
Bốn con số. Một, một, hai, một.
306
00:22:15,042 --> 00:22:17,085
- Sai rồi.
- Tôi biết là sai.
307
00:22:38,023 --> 00:22:40,650
Carlos, không thể tin đó là cậu. Thật...
308
00:22:42,402 --> 00:22:43,320
Là tôi đây.
309
00:22:43,820 --> 00:22:44,821
Tôi vẫn còn đây.
310
00:22:58,627 --> 00:23:01,004
Cậu vừa cứu nguy đấy.
311
00:23:01,630 --> 00:23:02,714
Coi như ta hòa.
312
00:23:03,673 --> 00:23:06,551
Cô cũng mới chỉ cho tôi
là đời tôi đáng sống mà.
313
00:23:08,470 --> 00:23:09,638
Sao?
314
00:23:09,638 --> 00:23:13,308
Không có gì.
Tại cả ngày nay tôi cứ nghĩ tới câu đó.
315
00:23:13,308 --> 00:23:15,143
Ở đây, nó đâu chỉ là câu nói.
316
00:23:15,143 --> 00:23:17,604
- Ừ.
- Đó là lý do tôi bị hút tới đây.
317
00:23:18,397 --> 00:23:20,399
Để giúp họ chữa lành và kết nối.
318
00:23:20,399 --> 00:23:23,026
- Nghe như chồng tôi.
- Tôi nên mong là vậy.
319
00:23:23,026 --> 00:23:24,528
Anh ấy dạy tôi mọi thứ.
320
00:23:27,072 --> 00:23:28,031
Cậu là thực tập sinh.
321
00:23:28,907 --> 00:23:30,867
Anh ấy kể về cậu suốt.
322
00:23:30,867 --> 00:23:31,993
Về cô nữa.
323
00:23:31,993 --> 00:23:37,165
Zeke luôn nói cô là chỗ dựa,
sao Bắc Cực, chòm Song Tử của anh ấy.
324
00:23:38,250 --> 00:23:41,503
Không gì quan trọng hơn
giúp đỡ người khác, tạo kết nối.
325
00:23:45,132 --> 00:23:49,886
Khi tôi gặp vợ, bọn tôi đụng hình khắc
trên đá này, và nó đặc biệt với bọn tôi.
326
00:23:50,971 --> 00:23:54,891
Kể từ lúc đó,
bọn tôi đã hỗ trợ nhau và nâng đỡ nhau.
327
00:23:56,351 --> 00:23:58,019
Thiếu vợ tôi, thiếu Song Tử,
328
00:23:59,187 --> 00:24:00,439
tôi đã không ở đây.
329
00:24:01,982 --> 00:24:04,693
Vì đã có lúc
tôi nghĩ cuộc đời không đáng sống,
330
00:24:05,360 --> 00:24:08,697
cô ấy đã vượt thời gian
và không gian để giúp tôi nhận ra
331
00:24:08,697 --> 00:24:11,908
không chỉ đời tôi,
mà mọi cuộc đời đều đáng sống.
332
00:24:13,243 --> 00:24:14,202
Mọi cuộc đời.
333
00:24:15,162 --> 00:24:16,496
Có thứ này cho cô xem.
334
00:24:31,553 --> 00:24:35,223
Ta đã ở bên nhau lâu rồi,
các anh chị em, để chờ đợi điều này.
335
00:24:35,724 --> 00:24:38,268
Cái kết đúng đắn
cho thế giới xấu xa của ta.
336
00:24:38,977 --> 00:24:43,356
Nhiều người ở đây đã cho thấy niềm tin,
thế mà ta vẫn còn thừa một.
337
00:24:44,733 --> 00:24:46,443
Nên tôi phải hỏi.
338
00:24:48,653 --> 00:24:51,698
Anh có trung thành không, Paul?
Anh có tin không?
339
00:24:59,456 --> 00:25:00,916
Vậy còn anh, Eagan?
340
00:25:13,303 --> 00:25:15,514
Anh đang cầu nguyện cho sự cứu rỗi à?
341
00:25:16,932 --> 00:25:18,642
Anh đang cầu là em sẽ đồng ý.
342
00:25:21,686 --> 00:25:24,731
Khi thế giới này sụp đổ, và em đứng đó,
343
00:25:25,774 --> 00:25:27,734
em sẽ không muốn đứng đó một mình đâu.
344
00:25:28,443 --> 00:25:33,281
Sự thật là, anh cũng không muốn cô đơn.
Hai ta đều là những linh hồn vụn vỡ.
345
00:25:34,574 --> 00:25:35,408
Nhưng có thể,
346
00:25:36,785 --> 00:25:38,161
nghe có vẻ điên rồ,
347
00:25:38,954 --> 00:25:40,413
ta có thể đến với nhau,
348
00:25:41,540 --> 00:25:42,499
an ủi lẫn nhau.
349
00:25:43,375 --> 00:25:44,459
Nên anh hỏi em
350
00:25:45,961 --> 00:25:48,463
với tư cách
hai con người đau khổ với nhau.
351
00:25:50,465 --> 00:25:52,259
Hãy là nửa kia của trái tim anh nhé?
352
00:26:05,438 --> 00:26:07,482
- Vâng. Được ạ.
- Thật ư?
353
00:26:26,334 --> 00:26:27,377
Ôi Chúa ơi!
354
00:26:27,961 --> 00:26:31,798
Chúa ơi. Không tin nổi là anh ở đây.
Cứ tưởng sẽ không gặp lại.
355
00:26:31,798 --> 00:26:35,468
Tôi không biết họ đưa cô đi đâu.
Cô đã ở đây chín tháng à?
356
00:26:35,468 --> 00:26:36,469
Chuyện dài lắm.
357
00:26:37,512 --> 00:26:40,765
- Sao anh biết bọn tôi ở đây?
- Đâu có. Tiếng Gọi chỉ.
358
00:26:41,891 --> 00:26:44,227
Nhưng ta mất Tiếng Gọi rồi mà.
359
00:26:44,227 --> 00:26:46,563
Không, ta chỉ mất
khả năng nhận chúng.
360
00:26:47,564 --> 00:26:49,899
Mà Cal thì không. Cal xem được hết.
361
00:26:49,899 --> 00:26:54,070
Trong tháng qua, bọn tôi đã lẻn khỏi
trại giam và giải từng cái một.
362
00:26:54,070 --> 00:26:56,656
Muốn giải thêm thì phải té ngay thôi.
363
00:26:56,656 --> 00:26:58,033
Sớm muộn thì...
364
00:26:59,284 --> 00:27:00,452
Lính canh.
365
00:27:00,452 --> 00:27:02,078
Lối này. Nhanh!
366
00:27:03,371 --> 00:27:04,247
Đi mau!
367
00:27:12,797 --> 00:27:14,257
Chúa ơi. Đây là...
368
00:27:14,758 --> 00:27:17,594
Sau khi Zeke đi, tôi thấy nó ở bàn anh ấy.
369
00:27:17,594 --> 00:27:21,348
Tôi hiểu sao Zeke tới với cô
xuyên không gian và thời gian.
370
00:27:21,348 --> 00:27:22,891
Ừ. Để nói gì?
371
00:27:24,142 --> 00:27:26,895
- Xin lỗi. Tôi không có ý...
- Cậu đâu làm gì.
372
00:27:26,895 --> 00:27:29,105
Cậu chỉ... Tôi... Do tôi.
373
00:27:29,105 --> 00:27:33,360
Hôm nay dù có đi đâu, tôi vẫn nghe câu:
"Mọi cuộc đời đều đáng sống",
374
00:27:33,860 --> 00:27:37,238
mà tôi là ai để thuyết phục họ
rằng cuộc đời họ đáng sống?
375
00:27:37,739 --> 00:27:39,032
Còn đời cô thì sao?
376
00:27:41,660 --> 00:27:43,662
Không phải đã đến lúc tha thứ sao?
377
00:27:44,162 --> 00:27:45,580
Từ khi Evie mất,
378
00:27:46,498 --> 00:27:47,332
tôi...
379
00:27:49,167 --> 00:27:51,294
đã cầu xin cô ấy tha thứ cho tôi.
380
00:27:54,172 --> 00:27:58,134
Tôi sẽ làm mọi cách,
mà cô ấy không thể cho tôi điều đó, nên...
381
00:27:58,134 --> 00:28:00,845
Tôi không nói về việc được tha thứ.
382
00:28:00,845 --> 00:28:04,307
Ý tôi là hãy tha thứ.
Tha thứ cho bản thân.
383
00:28:10,563 --> 00:28:14,776
Nghe có vẻ kỳ quặc,
mà cho tôi xin một quả bóng bay nhé?
384
00:28:20,031 --> 00:28:22,534
Đi mau! Nào!
385
00:28:24,202 --> 00:28:27,580
- Troy, đi thôi!
- Cách thoát duy nhất là đánh lạc hướng.
386
00:28:27,580 --> 00:28:31,376
- Tôi đoán anh không mang bom khói.
- Troy, sao? Anh nói gì vậy?
387
00:28:31,376 --> 00:28:34,129
Tôi đang nói
là tôi rất quan tâm mọi người.
388
00:28:35,004 --> 00:28:37,799
Đặc biệt là cô.
Cô có cơ hội cứu thế giới này.
389
00:28:38,717 --> 00:28:40,343
Đổi tự do của tôi lấy của cô.
390
00:28:40,927 --> 00:28:43,012
Quyết định dễ nhất tôi từng đưa ra.
391
00:28:48,226 --> 00:28:51,479
- Dùng bom khói sẽ ngầu hơn nhiều.
- Không, Troy!
392
00:28:53,523 --> 00:28:54,774
- Giơ tay lên.
- Này.
393
00:29:00,613 --> 00:29:01,614
Được rồi, Evie.
394
00:29:03,116 --> 00:29:04,284
Có vẻ tớ hiểu rồi.
395
00:29:04,284 --> 00:29:08,538
Nói thật, tớ ước là tớ không hiểu ra
vì đây là sự thật, nhỉ?
396
00:29:09,122 --> 00:29:12,500
Đôi khi chỗ trốn an toàn nhất
là trong cảm giác tội lỗi của ta.
397
00:29:13,752 --> 00:29:16,087
Tớ đã cầu xin cậu tha thứ bao lần rồi?
398
00:29:16,087 --> 00:29:18,965
Và cậu còn không phải đứa thù dai.
Cậu luôn nói:
399
00:29:19,841 --> 00:29:22,927
"Thôi nào, Mick, đồ đần". "Sống tiếp đi".
400
00:29:25,096 --> 00:29:26,014
Mà tớ đâu chịu.
401
00:29:27,557 --> 00:29:28,391
Được rồi.
402
00:29:29,934 --> 00:29:31,644
Cậu lừa được tớ rồi. Tớ sẽ cắn câu.
403
00:29:36,941 --> 00:29:39,110
Tôi tha thứ cho cô, Michaela Stone.
404
00:29:42,197 --> 00:29:43,323
Tôi tha thứ cho cô.
405
00:30:02,550 --> 00:30:05,094
- Sao rồi?
- Hơi khó, mà bọn tôi đã giải ra.
406
00:30:05,595 --> 00:30:06,429
Còn mọi người?
407
00:30:07,430 --> 00:30:10,642
- Mỗi người một khác.
- Mọi Tiếng Gọi giải ra đều chỉnh cán cân.
408
00:30:10,642 --> 00:30:12,727
Phải tin là ta đang có tiến triển.
409
00:30:13,478 --> 00:30:14,395
Tôi đi tắm đây.
410
00:30:19,025 --> 00:30:22,070
Càng ngày, thông tin từ Cal
càng thiếu hoàn thiện.
411
00:30:22,070 --> 00:30:24,572
Kỳ diệu lắm ta mới giải được chúng nữa.
412
00:30:28,117 --> 00:30:31,621
Ta đều làm hết sức, được chứ?
Hãy cứ tập trung vào.
413
00:30:36,084 --> 00:30:39,337
Có vẻ đã giải được Tiếng Gọi của anh rồi!
Mừng trở lại.
414
00:30:39,337 --> 00:30:40,296
Cảm ơn.
415
00:30:40,797 --> 00:30:44,425
Tôi sẽ xem kết quả Tiếng Gọi với Bethany
còn anh dẫn Saanvi đi một vòng nhé.
416
00:30:44,425 --> 00:30:48,638
Tôi nghĩ cô sẽ thấy nơi này
đã có vài nâng cấp, nhờ gã này đây.
417
00:30:48,638 --> 00:30:51,140
Đâu chỉ mỗi tôi. Nhờ mọi người mà.
418
00:30:51,140 --> 00:30:52,100
Chà.
419
00:30:53,059 --> 00:30:55,061
- Nhìn tuyệt vời lắm.
- Ừ.
420
00:30:56,980 --> 00:30:57,814
Đúng vậy.
421
00:30:59,816 --> 00:31:02,610
Đây là nơi bọn tôi theo dõi mọi Tiếng Gọi.
422
00:31:02,610 --> 00:31:04,445
Mỗi ngày, Cal đều lên...
423
00:31:06,072 --> 00:31:08,408
Này, con ổn chứ?
424
00:31:08,408 --> 00:31:11,244
Vâng, con đang xem
ta đã giải được cái nào.
425
00:31:11,244 --> 00:31:14,998
Trước khi lên lại máy bay,
con phải cho mọi người Tiếng Gọi kế.
426
00:31:18,001 --> 00:31:19,210
Trách nhiệm lớn quá.
427
00:31:19,210 --> 00:31:20,295
Ừ, quá lớn.
428
00:31:20,795 --> 00:31:23,381
Nó sắp tự sát
để cố đảm bảo nghe được mọi Tiếng Gọi.
429
00:31:23,381 --> 00:31:26,426
Nó ngồi mọi ghế.
Kể cả của các hành khách đã chết.
430
00:31:26,426 --> 00:31:31,556
Còn Marko và hội kia? Bị nhốt vào ULF
trong trạng thái có Tiếng Gọi liên tục.
431
00:31:31,556 --> 00:31:33,266
- Sao mà...
- Nó thử lại suốt.
432
00:31:33,266 --> 00:31:38,980
Họ đang nhận được gì đó mà không xem nổi.
Nó cứ tự trách mình vụ đó suốt.
433
00:31:39,647 --> 00:31:41,733
Nó đang gánh cả thế giới trên vai.
434
00:31:42,400 --> 00:31:45,486
- Tôi giúp được gì?
- Ơn Chúa cô trở lại rồi. Bọn tôi cần cô.
435
00:31:47,572 --> 00:31:48,573
Tôi cần cô.
436
00:31:49,157 --> 00:31:54,203
Saanvi. Này, cô về rồi. Có một bệnh nhân
ở phòng y tế. Cần cô giúp đó.
437
00:31:55,121 --> 00:31:56,122
Để sau nói tiếp.
438
00:32:02,795 --> 00:32:04,422
Tiên lượng thế nào?
439
00:32:04,422 --> 00:32:06,841
Sẽ hồi phục, mà không sớm đâu.
440
00:32:07,675 --> 00:32:08,551
Làm tốt lắm.
441
00:32:09,677 --> 00:32:10,511
Vậy do đâu?
442
00:32:11,304 --> 00:32:14,015
Có một điều chắc chắn.
Đây không phải thuốc chống lo âu.
443
00:32:14,015 --> 00:32:16,559
Tôi quá rành vì tôi từng dùng nó.
444
00:32:17,477 --> 00:32:22,315
Dù là gì thì cô ấy vẫn dùng nó ít nhất
mỗi ngày một viên từ lúc bỏ Angelina.
445
00:32:22,315 --> 00:32:23,983
Đó là một loại bột trắng không mùi.
446
00:32:24,776 --> 00:32:26,778
Tạo muối không hòa tan trong nước.
447
00:32:26,778 --> 00:32:31,866
Dựa vào điều đó và các triệu chứng của
cô ấy, có vẻ là thuốc chuột. Thuốc độc.
448
00:32:31,866 --> 00:32:35,411
Ta nên nói chuyện với cô ấy.
Cô ấy có thể biết ai đã làm và vì sao.
449
00:32:35,912 --> 00:32:37,455
Ừ. Mời hai thám tử.
450
00:32:42,752 --> 00:32:43,711
Họ sao rồi?
451
00:32:43,711 --> 00:32:46,547
Vẫn như mọi khi. Cứ nhìn thẳng phía trước.
452
00:32:47,131 --> 00:32:48,800
Bị nhốt vào tần số của Chúa.
453
00:32:49,592 --> 00:32:50,718
Xin lỗi, ULF.
454
00:32:53,638 --> 00:32:54,973
ULF...
455
00:32:56,683 --> 00:32:57,642
Ôi Chúa ơi.
456
00:32:58,768 --> 00:32:59,978
Giả thuyết của Troy!
457
00:33:53,990 --> 00:33:55,950
Con ở đây. Ở ngay đây.
458
00:33:57,160 --> 00:33:57,994
Người ở đâu?
459
00:33:59,495 --> 00:34:02,206
Con đang nghe đây!
Hẳn Người phải nói chuyện với ai đó chứ!
460
00:34:03,124 --> 00:34:05,334
Làm ơn! Nào! Trao bọn con Tiếng Gọi!
461
00:34:07,628 --> 00:34:08,880
Bọn con cần giúp đỡ!
462
00:34:19,390 --> 00:34:20,975
CHƯA GIẢI - ĐÃ GIẢI
463
00:34:24,353 --> 00:34:25,271
- Này.
- Này.
464
00:34:25,813 --> 00:34:28,566
Em không đoán nổi Tiếng Gọi
của anh dẫn tới ai đâu. Saanvi.
465
00:34:29,067 --> 00:34:31,152
- Cô ấy ở phòng thí nghiệm.
- Hẳn rồi.
466
00:34:31,652 --> 00:34:34,238
Còn em? Em đã tìm ra
mình phải cứu ai chưa?
467
00:34:34,739 --> 00:34:35,656
Rồi.
468
00:34:36,532 --> 00:34:38,034
Tiếng Gọi khó nhất đấy.
469
00:34:45,333 --> 00:34:46,334
Em cần cái ôm đó.
470
00:34:47,335 --> 00:34:48,336
Giải cái nữa nhé?
471
00:34:49,462 --> 00:34:51,130
Như đời em phụ thuộc vào nó.
472
00:34:52,507 --> 00:34:55,009
Được rồi, nghe đây. Tôi biết ta mệt rồi.
473
00:34:55,009 --> 00:34:59,972
Đã một tháng dài
ta giải các Tiếng Gọi, nhưng nó đây rồi.
474
00:35:00,848 --> 00:35:01,933
Cú hích cuối cùng.
475
00:35:02,683 --> 00:35:06,145
Sự sống còn của ta,
và có vẻ là sự sống còn của thế giới,
476
00:35:06,145 --> 00:35:09,649
phụ thuộc vào việc mỗi chúng ta
cam kết làm điều đúng đắn.
477
00:35:20,868 --> 00:35:21,869
Sao vậy?
478
00:35:23,663 --> 00:35:25,498
- Con đã thấy gì?
- Không gì cả.
479
00:35:26,874 --> 00:35:29,127
Không nghe thấy gì. Không cảm thấy gì.
480
00:35:30,253 --> 00:35:31,379
Chúng biến mất rồi.
481
00:35:32,797 --> 00:35:34,340
Các Tiếng Gọi đã biến mất.
482
00:35:36,509 --> 00:35:42,849
Tôi rất xin lỗi. Nếu tôi mạnh mẽ hơn, nếu
tôi thu thập nhiều hơn lúc chúng còn, tôi...
483
00:35:42,849 --> 00:35:45,309
Cal. Ta còn đâu biết việc này là sao.
484
00:35:46,227 --> 00:35:50,523
Có lẽ có lời giải thích cho lý do
chúng biến mất. Có lẽ ta đã giải hết.
485
00:36:06,747 --> 00:36:07,665
Mọi người...
486
00:36:13,713 --> 00:36:15,256
tôi chỉ muốn nói cảm ơn.
487
00:36:18,426 --> 00:36:22,430
Tất cả các bạn đều đã cật lực làm việc
mà không được ghi công,
488
00:36:22,430 --> 00:36:24,182
cảm ơn hay lợi lộc gì.
489
00:36:25,057 --> 00:36:28,060
Không hiểu sao Tiếng Gọi mất,
mà tôi biết điều này.
490
00:36:30,605 --> 00:36:32,523
Ta đã được trao một cơ hội.
491
00:36:34,358 --> 00:36:35,359
Một lời nhắc về...
492
00:36:36,861 --> 00:36:39,322
Một lời nhắc về điều quan trọng nhất.
493
00:36:44,535 --> 00:36:46,329
Đã đến lúc ở bên người ta yêu.
494
00:36:47,955 --> 00:36:50,208
Giữ chặt họ. Ở bên họ.
495
00:36:50,208 --> 00:36:53,377
Vì ngày mai
có thể là tất cả những gì ta có.
496
00:37:08,726 --> 00:37:10,603
Được rồi, bắt đầu nào.
497
00:37:12,063 --> 00:37:14,982
Ảnh hưởng của xung điện từ lên thùy đảo.
498
00:37:14,982 --> 00:37:16,692
Không làm hỏng máy móc chứ?
499
00:37:16,692 --> 00:37:20,071
Không, tôi chỉ cần một xung nhỏ
để ngắt ULF.
500
00:37:20,071 --> 00:37:22,198
Đủ để đẩy họ ra khỏi Tiếng Gọi.
501
00:37:23,157 --> 00:37:29,413
Nếu Chúa thật sự đứng sau tất cả, hẳn phải
có lý do họ kẹt trong Tiếng Gọi bấy lâu.
502
00:37:30,164 --> 00:37:31,624
Tôi sẵn sàng tìm ra lý do đó.
503
00:37:35,503 --> 00:37:36,879
Gọi họ dậy nào.
504
00:37:50,851 --> 00:37:54,188
Tôi không hiểu. Không đúng.
Chả có gì khác trong hoạt động của họ.
505
00:37:54,188 --> 00:37:57,566
Sao chỉ số sinh lực của họ
không tăng vọt sau xung điện?
506
00:37:57,566 --> 00:38:01,070
- Tôi chịu. Có lẽ ta có thể thử cách khác.
- Thử cái gì?
507
00:38:02,280 --> 00:38:03,990
Hết rồi! Ta đã hết thời gian!
508
00:38:14,917 --> 00:38:18,087
Cảm giác không đúng
khi bỏ mọi người như thế này.
509
00:38:18,087 --> 00:38:21,132
Mà tạ ơn Chúa.
Anh không ngừng cho bọn tôi hy vọng.
510
00:38:22,300 --> 00:38:23,134
Lại đây.
511
00:38:39,358 --> 00:38:40,985
Nhà cháu chỉ có cháu và mẹ,
512
00:38:42,028 --> 00:38:42,862
nên...
513
00:38:44,238 --> 00:38:45,072
Chà...
514
00:38:46,824 --> 00:38:47,825
giờ thì khác rồi.
515
00:38:50,411 --> 00:38:52,413
- Ở lại chứ?
- Dĩ nhiên cháu ở lại.
516
00:40:26,465 --> 00:40:29,468
Từng có một cửa hàng đồ chơi
trên Phố Canal.
517
00:40:29,468 --> 00:40:32,054
Mọi người đến đó từ khắp thế giới,
518
00:40:33,055 --> 00:40:38,310
mong sẽ mua được
một trong những bức tượng gỗ tinh xảo đó.
519
00:40:38,310 --> 00:40:41,230
Lâu lắm rồi tôi chưa đến đó,
520
00:40:41,230 --> 00:40:46,068
cho tới hôm nay, khi Tiếng Gọi của tôi,
của ta, dẫn tôi tới đó.
521
00:40:46,902 --> 00:40:50,239
Và khi vào đó, tôi đã thấy cái này.
522
00:40:54,243 --> 00:40:56,787
Con rồng này có tên là Thần Long.
523
00:40:56,787 --> 00:40:58,789
Đây là vua của những cơn bão.
524
00:40:59,707 --> 00:41:02,585
Khi nhìn thấy nó, tôi đã nhớ về cậu.
525
00:41:03,961 --> 00:41:05,629
Tôi tin đây là một dấu hiệu.
526
00:41:06,881 --> 00:41:08,507
Dấu hiệu dành cho cậu.
527
00:41:08,507 --> 00:41:12,219
- Ước gì tôi biết nó nghĩa là gì.
- Cậu luôn tìm kiếm ý nghĩa.
528
00:41:13,471 --> 00:41:14,805
Sao giờ phải dừng lại?
529
00:41:31,405 --> 00:41:32,323
Saanvi?
530
00:41:32,865 --> 00:41:33,824
Này.
531
00:41:36,577 --> 00:41:40,831
Tôi đã chắc họ sẽ có câu trả lời. Tôi đã
nghĩ nếu đẩy được họ ra khỏi Tiếng Gọi...
532
00:41:41,499 --> 00:41:43,834
- Ben, nó vô dụng rồi.
- Này.
533
00:41:43,834 --> 00:41:45,002
Họ vẫn bị nhốt.
534
00:41:45,002 --> 00:41:47,963
Cô đã làm những gì có thể, được chứ?
Ta đều thế.
535
00:41:48,756 --> 00:41:50,341
Lỡ không hề có đáp án?
536
00:41:51,842 --> 00:41:54,803
- Lỡ đây là kết thúc?
- Thì ta đã ra đi quật cường.
537
00:42:40,766 --> 00:42:43,561
Nếu anh có ý tưởng gì
về chuyện đó thì đừng.
538
00:42:44,311 --> 00:42:47,398
Đầu tiên, ta phải dẫn các con chiên
qua tận thế,
539
00:42:47,898 --> 00:42:52,444
rồi ta có thể tập trung vào nhiệm vụ
phục hồi dân số thiêng liêng sau.
540
00:42:56,991 --> 00:43:01,328
Thật ra, anh đang nghĩ đến việc
giảm dân số.
541
00:43:02,413 --> 00:43:03,497
Có mười người.
542
00:43:04,623 --> 00:43:07,501
Giờ còn chín, và sắp giảm còn tám.
543
00:43:08,836 --> 00:43:12,506
Nó khiến anh tự hỏi
chuyện gì đã xảy ra với Astrid.
544
00:43:14,883 --> 00:43:16,010
Cô ấy không đủ tốt.
545
00:43:16,844 --> 00:43:19,597
Nên cô ấy đã bị Chúa phán xét.
546
00:43:21,557 --> 00:43:24,977
Mà mừng là anh đã chứng tỏ
mình xứng đáng. Suýt thì không.
547
00:43:45,164 --> 00:43:50,169
- Anh làm gì ở đây? Đã bảo đừng tới mà.
- Nó không thể chờ lâu hơn nữa.
548
00:45:08,247 --> 00:45:11,166
Biên dịch: Ann