1 00:00:09,593 --> 00:00:11,970 Ghi chép về cuộc đời Emily Dickinson, 2 00:00:12,054 --> 00:00:15,849 cho đến và tính cả hôn nhân của Sue và Austin, 3 00:00:15,933 --> 00:00:19,186 là đầy đủ và có cơ sở so với những gì diễn ra sau đó. 4 00:00:20,854 --> 00:00:24,858 Trong vài năm tiếp theo, chỉ còn sót lại một số lá thư. 5 00:00:25,651 --> 00:00:27,945 HELEN THÀNH TROY SẼ CHẾT, NHƯNG HELEN CỦA COLORADO KHÔNG BAO GIỜ 6 00:00:28,820 --> 00:00:31,657 Sự thật, có lẽ được ẩn giấu trong thơ của bà. 7 00:01:01,603 --> 00:01:04,355 GỬI SUE 8 00:01:20,747 --> 00:01:21,915 LỄ THÀNH HÔN 9 00:01:29,756 --> 00:01:31,675 STEPHEN TÌM "MẸ CỦA MÌNH". 10 00:01:48,650 --> 00:01:50,569 HIGGINS & SEITER ĐỒ SỨ TRUNG HOA 11 00:01:56,200 --> 00:01:59,703 GỬI SUE 12 00:02:29,233 --> 00:02:30,317 Bà Dickinson. 13 00:02:40,702 --> 00:02:41,954 MỘT NGƯỜI BẠN NHỎ TRONG CỎ ĐÔI KHI CHUYỂN ĐỘNG - 14 00:03:01,056 --> 00:03:02,891 Nhìn thẳng phía trước. Thư giãn. 15 00:03:03,559 --> 00:03:05,978 Được. Bác sĩ, ông nghĩ sao? 16 00:03:06,061 --> 00:03:07,855 - Không ổn. - Cháu không mù đấy chứ? 17 00:03:07,938 --> 00:03:10,858 - Không. Không mù. - Ơn Chúa. Nhẹ cả người. Tốt. 18 00:03:10,941 --> 00:03:13,777 Cháu nhìn vẫn bị nhòe à? Ánh sáng nhấp nháy? 19 00:03:13,861 --> 00:03:18,031 Vâng. Đôi khi lúc cháu đang viết, cạnh giấy chợt biến mất. 20 00:03:18,115 --> 00:03:19,992 - Cháu có hay viết không? - Mọi lúc. 21 00:03:20,075 --> 00:03:23,078 Có lẽ cháu nên thôi viết nhiều thế đi. 22 00:03:23,161 --> 00:03:24,496 Thôi viết? 23 00:03:24,580 --> 00:03:26,415 Có phải viết lách có hại cho mắt nó? 24 00:03:26,498 --> 00:03:27,708 Không chừa khả năng nào. 25 00:03:27,791 --> 00:03:31,545 Chúa ơi. Emily, con yêu, đừng để thị lực yếu thêm. 26 00:03:31,628 --> 00:03:33,380 Nói lại, cháu sẽ không mù. 27 00:03:33,463 --> 00:03:37,301 - Thấy chưa? - Có vẻ cô bé bị viêm mống mắt. 28 00:03:37,759 --> 00:03:40,554 Đó là chứng viêm ở mống mắt. 29 00:03:40,637 --> 00:03:42,431 Cùng với cận thị nhẹ. 30 00:03:42,848 --> 00:03:44,141 Được. Điều trị thế nào? 31 00:03:44,224 --> 00:03:46,018 Ngồi ở phòng ánh sáng yếu nếu có thể. 32 00:03:46,101 --> 00:03:50,814 Tránh mặt trời. Và nhớ, đừng vội tin vào những gì mình thấy. 33 00:03:50,898 --> 00:03:52,524 - Tránh mặt trời? - Đúng. 34 00:03:52,608 --> 00:03:53,483 Thế thôi? 35 00:03:54,276 --> 00:03:55,777 Quỷ tha ma bắt. 36 00:03:55,861 --> 00:03:58,530 Bỏ ra cả đống tiền vì một lời khuyên viển vông. 37 00:03:58,614 --> 00:04:01,158 "Tránh mặt trời"? Con bé đâu phải dơi. 38 00:04:01,241 --> 00:04:03,827 Không sao. Con không cần mặt trời. Con vẫn có mặt trăng. 39 00:04:03,911 --> 00:04:06,496 Emily, im. Con không thấy bố đang mắng người này dở à? 40 00:04:06,580 --> 00:04:08,916 Nếu muốn, cả hai có thể ở lại vài ngày. 41 00:04:08,999 --> 00:04:11,418 - Tôi có thể theo dõi thêm. - Con muốn về nhà. 42 00:04:11,502 --> 00:04:13,504 Tôi xin phép gửi hóa đơn. 43 00:04:16,632 --> 00:04:17,632 Ông là đồ lừa đảo. 44 00:04:17,716 --> 00:04:19,551 Tôi là bác sĩ nhãn khoa đầu tiên ở Mỹ. 45 00:04:19,635 --> 00:04:20,928 Thật nực cười! 46 00:04:21,011 --> 00:04:22,888 Sáu tháng nữa cháu sẽ phải quay lại 47 00:04:22,971 --> 00:04:24,139 xem có tiến triển không. 48 00:04:24,223 --> 00:04:26,475 - Bác nghĩ có thể tốt lên? - Không. 49 00:04:27,726 --> 00:04:29,102 Sẽ chỉ tệ hơn thôi. 50 00:04:35,984 --> 00:04:37,903 TRƯỚC KHI EM MẤT ĐI ĐÔI MẮT 51 00:04:49,456 --> 00:04:53,335 Trước khi em mất đi đôi mắt - Em muốn được nhìn 52 00:04:54,670 --> 00:04:57,965 như những sinh vật khác có mắt - và không biết gì khác - 53 00:05:00,634 --> 00:05:03,428 Nhưng nếu có ai bảo em, Hôm nay, 54 00:05:03,512 --> 00:05:05,347 Rằng em có thể có Bầu trời 55 00:05:06,974 --> 00:05:10,561 Với em, em nói rằng Trái tim em Sẽ chia nhỏ theo phần của em - 56 00:05:11,728 --> 00:05:14,273 Gã này như cướp cạn vậy. Không thể tin nổi. 57 00:05:14,356 --> 00:05:15,941 Sao bố cứ càu nhàu mãi thế? 58 00:05:16,900 --> 00:05:19,778 Bố chỉ đang cố hiểu xem sao ba ngày đi khám bác sĩ 59 00:05:19,862 --> 00:05:22,030 lại bằng cả chuyến đi đến châu Âu. 60 00:05:23,407 --> 00:05:24,950 Xin lỗi vì tốn tiền của bố. 61 00:05:25,450 --> 00:05:29,162 Không. Không phải con. Không, con yêu. Bố chả chi tiêu mấy cho con. 62 00:05:31,582 --> 00:05:33,417 Mà là anh trai con, tiếc là thế. 63 00:05:33,500 --> 00:05:35,836 Bố chi quá nhiều cho căn nhà của nó. 64 00:05:35,919 --> 00:05:37,796 Cái gì cũng phải xịn nhất. 65 00:05:39,339 --> 00:05:42,384 Và khi thị trường sụp đổ, và đường sắt phá sản... 66 00:05:42,801 --> 00:05:44,636 Bố có phiền không nếu con nghĩ tiếp? 67 00:05:46,513 --> 00:05:47,347 Không. 68 00:05:55,063 --> 00:05:58,192 Con thật sự là nhà thơ. Dạo này lúc nào con cũng sáng tác. 69 00:06:03,238 --> 00:06:06,617 Con làm gì với chỗ thơ đó? Con chả cho bố xem bao giờ. 70 00:06:08,160 --> 00:06:10,078 Con có thể... Con không thể cho bố xem. 71 00:06:10,704 --> 00:06:11,705 Sao không? 72 00:06:12,831 --> 00:06:14,625 Bố không hiểu đâu. 73 00:06:17,961 --> 00:06:19,630 Có lẽ con nói đúng. 74 00:06:20,797 --> 00:06:24,134 Bố chỉ mong là con tìm được người nào hiểu. 75 00:06:25,511 --> 00:06:29,306 Đừng lo. Con có rồi. Thật đấy. 76 00:07:03,382 --> 00:07:04,842 Chuyến đi dài từ New York. 77 00:07:06,218 --> 00:07:09,012 - Cảm ơn đã đến đón. - Tất nhiên. Để tôi bê xuống. 78 00:07:09,096 --> 00:07:11,181 Được. Cẩn thận đấy. 79 00:07:11,265 --> 00:07:13,350 Anh không tin nổi tôi chi bao nhiêu cho nó đâu. 80 00:07:13,433 --> 00:07:14,726 Chắc chắn là không rồi. 81 00:07:14,810 --> 00:07:16,436 Chúa ơi, mong là cô ấy thích. 82 00:07:17,145 --> 00:07:18,188 Đây rồi. 83 00:07:19,648 --> 00:07:20,691 Cảm ơn lần nữa, Henry. 84 00:07:20,774 --> 00:07:24,528 - Cậu Dickinson, trước khi đi... - Gọi tôi là Austin đi. 85 00:07:24,611 --> 00:07:26,697 Nói thật là thế đỡ ngượng mồm hơn. 86 00:07:26,780 --> 00:07:28,365 - Austin vậy. - Ừ. 87 00:07:28,448 --> 00:07:30,367 - Tôi đang tự hỏi... - Sao? 88 00:07:31,535 --> 00:07:33,745 ...không biết tối nay có ai dùng kho thóc không? 89 00:07:34,663 --> 00:07:37,374 Ồ. Được, chắc chắn rồi. 90 00:07:37,457 --> 00:07:38,750 Dùng thoải mái. 91 00:07:39,251 --> 00:07:40,878 Nên có được không nếu tôi... 92 00:07:40,961 --> 00:07:42,588 Anh tùy ý sử dụng nó, Henry. 93 00:07:42,671 --> 00:07:46,341 Và nếu ai có thắc mắc gì, cứ bảo đến gặp tôi. 94 00:07:47,467 --> 00:07:49,553 - Cậu là người tốt, cậu Dickinson. - Austin. 95 00:07:50,137 --> 00:07:51,138 Được. 96 00:07:54,766 --> 00:07:57,603 Dạo này bố con tiết kiệm quá thể đáng. 97 00:07:57,686 --> 00:07:59,897 Chi tiêu gì ông ấy cũng khó chịu. 98 00:08:00,480 --> 00:08:02,733 Ông ấy còn bảo cho người thuê nhà. 99 00:08:03,150 --> 00:08:05,235 - Gì cơ ạ? - Mẹ cũng sốc. 100 00:08:05,319 --> 00:08:07,237 Mẹ nói, "Làm người đứng đắn kiểu gì 101 00:08:07,321 --> 00:08:09,114 mà lại cho người lạ ở chung? 102 00:08:10,157 --> 00:08:12,492 May mà mẹ tìm được người chúng ta đã quen. 103 00:08:12,576 --> 00:08:15,954 Con có nhớ chàng trai trẻ tốt bụng đã bỏ học lớp đại học của Austin không? 104 00:08:16,038 --> 00:08:17,289 Cậu Shipley. 105 00:08:17,831 --> 00:08:21,043 - Khoan, mẹ, người con từng... - Và cậu ấy đến rồi. 106 00:08:21,126 --> 00:08:22,211 Chào, khách thuê nhà. 107 00:08:25,964 --> 00:08:26,965 Khỏe không ạ? 108 00:08:27,591 --> 00:08:29,593 Chuyện gì đang xảy ra vậy? 109 00:08:43,315 --> 00:08:44,358 Xin chào. 110 00:08:47,361 --> 00:08:48,529 Tôi tự nói với mình à? 111 00:08:51,323 --> 00:08:53,617 Tôi nghĩ tôi biết anh từ đâu đó. Tên anh là gì? 112 00:08:55,702 --> 00:08:57,120 Tôi là không ai cả! 113 00:08:58,664 --> 00:08:59,665 Cô là ai? 114 00:09:00,499 --> 00:09:03,126 Tôi là Emily Dickinson đến từ Amherst. 115 00:09:05,712 --> 00:09:09,424 Chắc tôi đã gặp anh ở đâu rồi. Trông anh quen lắm. Tôi... 116 00:09:20,060 --> 00:09:21,103 Cảm ơn. 117 00:09:26,441 --> 00:09:27,359 Tôi... 118 00:09:30,070 --> 00:09:31,405 Này, anh là ai? 119 00:09:32,906 --> 00:09:36,535 Tàu còn chả có toa ăn. Chả trách mà đường sắt phá sản. 120 00:09:37,661 --> 00:09:39,079 Con nói chuyện với ai thế? 121 00:09:43,458 --> 00:09:44,459 Không ai cả. 122 00:09:52,050 --> 00:09:53,051 Búp bê đẹp đấy. 123 00:09:56,889 --> 00:09:59,474 Anh làm gì trong nhà em? 124 00:09:59,558 --> 00:10:02,269 Lần cuối em biết, anh đã quay lại Kentucky làm whiskey lậu. 125 00:10:02,352 --> 00:10:04,062 Thật ra anh buôn bán dược phẩm. 126 00:10:04,146 --> 00:10:06,940 Đó là một trong số nhiều mảng kinh doanh thành công của anh. 127 00:10:07,441 --> 00:10:10,944 Được. Nếu thành công thế, thì anh quay lại Amherst, 128 00:10:11,028 --> 00:10:13,363 thuê phòng ở nhà bố mẹ em làm gì? 129 00:10:13,447 --> 00:10:14,865 Anh mừng vì em đã hỏi. 130 00:10:14,948 --> 00:10:17,576 Anh đến đây vì em. 131 00:10:19,286 --> 00:10:22,497 - Em bất ngờ vì anh còn nhớ em đấy. - Tất nhiên là anh nhớ. 132 00:10:22,581 --> 00:10:28,045 Em là cô gái truyền thống, giản dị, trong trắng, lặng lẽ nhất mà anh biết. 133 00:10:28,629 --> 00:10:30,130 Và đó là lý do... 134 00:10:31,298 --> 00:10:32,758 anh muốn em làm vợ anh. 135 00:10:35,010 --> 00:10:35,844 Ship. 136 00:10:36,762 --> 00:10:37,846 ta đến với nhau một lần, 137 00:10:37,930 --> 00:10:39,848 rồi anh đến với người khác ngay đêm đó. 138 00:10:39,932 --> 00:10:42,142 Lúc đó anh không được tử tế cho lắm. 139 00:10:42,226 --> 00:10:45,187 Em sẽ thấy là anh đã thay đổi, Lavinia. 140 00:10:45,270 --> 00:10:48,774 Anh không phải kẻ bỏ đại học, say rượu và trượt tuyết lao xuống hồ nữa. 141 00:10:48,857 --> 00:10:52,528 Anh là người trưởng thành nghiêm túc với bản năng kinh doanh 142 00:10:52,611 --> 00:10:56,073 và lòng tôn trọng sâu sắc cho phụ nữ là hiện thân của giá trị truyền thống, 143 00:10:56,156 --> 00:10:59,493 như dễ bảo, trinh tiết, 144 00:10:59,576 --> 00:11:01,787 và sẵn sàng làm việc nội trợ. 145 00:11:03,705 --> 00:11:05,332 Em chả giống thế tí nào. 146 00:11:05,791 --> 00:11:07,209 Em là Lavinia Dickinson. 147 00:11:08,377 --> 00:11:10,337 Em tổ chức tiệc trà cho mèo. 148 00:11:10,420 --> 00:11:14,132 Đúng, nhưng em cũng thay đổi rồi. 149 00:11:15,717 --> 00:11:17,302 Và em đã thay đổi thế nào? 150 00:11:22,349 --> 00:11:23,684 Em sẽ cho anh thấy. 151 00:11:24,726 --> 00:11:26,645 Này. Em làm gì thế? 152 00:11:26,728 --> 00:11:29,356 Em không nghĩ ta nên đợi sao? Đến khi kết hôn? 153 00:11:31,817 --> 00:11:33,402 Henry "Ship" Shipley... 154 00:11:34,570 --> 00:11:36,989 Em nghĩ anh không biết mình đang dính vào ai đâu. 155 00:11:54,756 --> 00:11:56,258 Thật vui được về nhà. 156 00:11:58,552 --> 00:12:00,721 - Bố con về rồi! - Chào? 157 00:12:00,804 --> 00:12:02,264 Bố con về rồi kìa. 158 00:12:03,015 --> 00:12:04,433 Bác sĩ nói gì? 159 00:12:04,516 --> 00:12:06,935 Con không biết việc này khó khăn với mẹ thế nào đâu. 160 00:12:07,019 --> 00:12:08,604 Mẹ, con mới là người có bệnh mắt. 161 00:12:08,687 --> 00:12:10,564 Mẹ là người có con gái có thể sắp mù lòa. 162 00:12:10,647 --> 00:12:12,107 Con không mù đâu. 163 00:12:12,191 --> 00:12:14,443 Chúa ơi, sao em lại bị thế? 164 00:12:14,526 --> 00:12:15,986 Nói lại, mẹ không bị thế. 165 00:12:16,069 --> 00:12:17,696 Phải chăm sóc đứa con mù lòa. 166 00:12:17,779 --> 00:12:19,489 Người lạ mặt sống chung nhà. 167 00:12:19,573 --> 00:12:21,909 - Giấy dán tường đang rạn nứt. - Mới mua mà. 168 00:12:21,992 --> 00:12:24,244 - Hết mốt rồi. - Con không mù đâu. 169 00:12:24,328 --> 00:12:26,205 - Đừng lo. - Anh rất mừng. 170 00:12:26,288 --> 00:12:28,040 - Em nhớ chị. - Chị cũng nhớ em, Vin. 171 00:12:28,123 --> 00:12:29,708 Em có rất nhiều thứ để buôn với chị. 172 00:12:29,791 --> 00:12:32,628 Xin lỗi. Chị không có thời gian. Chị phải làm việc tiếp. 173 00:12:33,962 --> 00:12:35,756 Khoan, sao con vội thế? 174 00:12:35,839 --> 00:12:37,883 Con đã đi ba ngày rồi. Không muốn chào hỏi à? 175 00:12:37,966 --> 00:12:39,593 Không, con muốn sáng tác. 176 00:12:39,676 --> 00:12:41,345 Tâm trí con đang ngập tràn ý tưởng. 177 00:12:41,428 --> 00:12:43,972 Bác sĩ nói con không nên viết. Không tốt cho mắt, Emily. 178 00:12:44,056 --> 00:12:46,183 Vậy thì chọc mù mắt con cho xong đi. 179 00:12:47,017 --> 00:12:49,520 Con không cần mắt để thấy. Không đâu. 180 00:12:49,603 --> 00:12:51,522 Con chỉ cần tâm hồn. 181 00:12:51,980 --> 00:12:53,565 Con dùng nó để thấy sự thật. 182 00:12:54,525 --> 00:12:56,902 Người mù cũng có thể thấy sự thật, nên hãy để con mù. 183 00:12:56,985 --> 00:12:59,029 Miễn là có thơ ca, con không sợ bóng tối. 184 00:12:59,112 --> 00:13:01,114 Thấy chưa? Mọi chuyện sẽ ổn thôi. 185 00:13:01,198 --> 00:13:02,324 Em, đợi đã. 186 00:13:02,407 --> 00:13:03,909 - Chào. - Chào. 187 00:13:03,992 --> 00:13:06,119 Sue muốn biết em có đến bữa tiệc tối nay không? 188 00:13:06,203 --> 00:13:08,830 Không. Nhưng Austin, bảo Sue là cậu ấy phải sang gặp em. 189 00:13:08,914 --> 00:13:10,666 Cô ấy đang sửa soạn ở nhà bọn anh. 190 00:13:10,749 --> 00:13:13,335 - Nhưng em cần gặp cậu ấy. - Ừ, và cô ấy cũng thế. 191 00:13:13,418 --> 00:13:16,755 Thế nên cô ấy mới nhờ anh mời em đến bữa tiệc tối nay. 192 00:13:16,839 --> 00:13:19,591 Được, bảo Sue tối nay em không đến được. 193 00:13:19,675 --> 00:13:22,094 Bảo cậu ấy anh bảo em cậu ấy bảo anh bảo em sang, 194 00:13:22,177 --> 00:13:23,929 nhưng em bảo anh Sue nên sang, nhưng... 195 00:13:24,012 --> 00:13:25,722 Anh chán đưa tin cho hai đứa rồi. 196 00:13:25,806 --> 00:13:28,475 Đến bữa tiệc đi. Nhà ngay bên cạnh mà. 197 00:13:29,059 --> 00:13:32,271 Đôi khi bãi cỏ đó như cách xa cả trăm dặm. 198 00:13:37,734 --> 00:13:39,778 Mẹ có được mời không nhỉ? 199 00:13:39,862 --> 00:13:41,613 Mẹ, tất cả phải đến bữa tiệc. 200 00:13:41,697 --> 00:13:43,949 Tiệc ở nhà Sue là tâm điểm ở New England. 201 00:13:44,032 --> 00:13:45,576 Con nhớ bài viết về tiệc lần trước. 202 00:13:45,659 --> 00:13:50,622 "Cô nhà Austin Dickinson ở Amherst gây sững sờ với buổi dạ hội linh đình. 203 00:13:50,706 --> 00:13:53,375 Phòng khách của căn villa tráng lệ Evergreens, 204 00:13:53,458 --> 00:13:56,920 chật cứng những nhân vật nổi tiếng ở New England. 205 00:13:57,004 --> 00:14:00,924 Rượu vang Ý được phục vụ, và khó mà nói thứ gì dạt dào hơn, 206 00:14:01,008 --> 00:14:03,218 rượu hay cuộc nói chuyện". 207 00:14:03,802 --> 00:14:05,053 Thật điên rồ. 208 00:14:05,804 --> 00:14:07,181 Sue là người có sức ảnh hưởng. 209 00:14:07,639 --> 00:14:10,392 Thật sao? Mẹ không tin là mình biết con bé đấy. 210 00:14:10,475 --> 00:14:11,435 Đoán xem ai sẽ đến? 211 00:14:12,269 --> 00:14:13,937 Ithamar Conkey? 212 00:14:14,438 --> 00:14:17,941 Không. Anh Samuel Bowles... 213 00:14:18,025 --> 00:14:20,402 Tổng biên tập của tờ The Springfield Republican. 214 00:14:21,236 --> 00:14:24,489 Sue có quan hệ với anh ấy. Và chị ấy đã kết nối để mời anh ấy đến. 215 00:14:25,324 --> 00:14:26,742 Mẹ, đó là trùm truyền thông. 216 00:14:26,825 --> 00:14:30,037 Anh ấy có thể viết về nhà mình trên báo. Cả nhà có thể nổi tiếng. 217 00:14:31,997 --> 00:14:35,459 Con phải tìm cái gì đó để mặc. Con phải mặc cái gì thật ấn tượng. 218 00:14:35,542 --> 00:14:36,752 Con phải thay đồ. 219 00:14:37,461 --> 00:14:38,962 Sao mọi thứ phải thay đổi? 220 00:14:58,273 --> 00:15:02,027 Đồng cỏ - của em - Núi non - của em - 221 00:15:03,612 --> 00:15:06,198 Tất cả Rừng cây - sao trời vô hạn - 222 00:15:06,281 --> 00:15:08,408 Nhiều ban trưa nhất em đón nhận được - 223 00:15:08,492 --> 00:15:10,661 Giữa đôi mắt hữu hạn của em - 224 00:15:11,370 --> 00:15:15,290 Cử động khi Chim uống nước - Đường màu hổ phách buổi sáng - 225 00:15:16,041 --> 00:15:18,377 Cho em - để ngắm nhìn khi em thích, 226 00:15:20,629 --> 00:15:22,256 Tin tức sẽ khiến em chết - 227 00:15:27,261 --> 00:15:30,097 Chào Maggie. Em không biết chị ở trong phòng. 228 00:15:30,180 --> 00:15:32,182 Một hầu gái tốt biết cách tàng hình. 229 00:15:33,892 --> 00:15:35,811 Dạo này em sáng tác nhiều quá. 230 00:15:35,894 --> 00:15:38,105 Chả mấy chốc sẽ đầy cả rương mất. 231 00:15:38,188 --> 00:15:40,399 Sẽ phải tìm chỗ mới để cất đồ ngủ của em. 232 00:15:40,816 --> 00:15:42,860 Chị đặt ga giường lên trên để giấu nó đi nhé? 233 00:15:44,570 --> 00:15:47,114 Cả nhà biết em là nhà thơ rồi còn gì? 234 00:15:47,781 --> 00:15:49,867 Em vẫn muốn giữ một vài bí mật. 235 00:15:53,412 --> 00:15:55,247 Chị sẽ để em làm việc tiếp. 236 00:15:55,747 --> 00:15:59,918 Dù chị không biết sao bên Sue và Austin ồn ào thế mà em vẫn sáng tác được. 237 00:16:00,002 --> 00:16:02,254 Có vẻ họ đang nhảy những điệu thịnh hành. 238 00:16:26,612 --> 00:16:27,446 Đi thôi. 239 00:16:34,453 --> 00:16:37,164 Nơi này tuyệt quá! Và có cả hàu! 240 00:16:37,247 --> 00:16:39,791 Thật ra hàu là loại thực phẩm rẻ và dễ kiếm. 241 00:16:40,626 --> 00:16:42,878 - Chào, Shipley. - Dickinson! 242 00:16:43,420 --> 00:16:46,173 Có vẻ cậu đang khấm khá lắm. Nhìn nơi này xem. 243 00:16:46,256 --> 00:16:48,300 Bố tớ cho tớ làm cộng sự ở công ty. 244 00:16:48,383 --> 00:16:50,385 Tuyệt quá, anh bạn. 245 00:16:50,469 --> 00:16:52,054 Tớ cũng là doanh nhân. 246 00:16:52,137 --> 00:16:54,014 Ta nên trao đổi danh mục đầu tư. 247 00:16:54,097 --> 00:16:55,891 Ừ. Tớ mong được gặp lại cậu. 248 00:16:55,974 --> 00:16:59,269 Chắc chắn rồi. Tớ đang sống với bố mẹ cậu. Em gái cậu và tớ đã đính ước. 249 00:16:59,770 --> 00:17:01,021 Không phải. 250 00:17:01,104 --> 00:17:04,273 Bọn tớ đã hứa hẹn sẽ đính ước nhưng đang làm từ từ. 251 00:17:04,358 --> 00:17:06,777 - Vì tôn trọng cô ấy. - Được. 252 00:17:07,819 --> 00:17:10,030 Mong cậu ấy đối xử với em tốt hơn Joseph Lyman. 253 00:17:10,989 --> 00:17:13,617 - Em tự lo được. - Lyman! Anh ta thì sao? 254 00:17:13,700 --> 00:17:14,952 Cậu ta đến New Orleans rồi. 255 00:17:15,035 --> 00:17:17,538 Trời. Nola. 256 00:17:17,621 --> 00:17:19,330 Nơi Dễ Sống, nhỉ? 257 00:17:19,414 --> 00:17:22,209 Nghe nói sống ở đó thoải mái lắm. 258 00:17:22,709 --> 00:17:25,546 Và thuốc lá thì rẻ như cho. 259 00:17:26,213 --> 00:17:28,214 Đúng. Vì chế độ nô lệ. 260 00:17:34,137 --> 00:17:36,098 Tớ thích người đánh piano. 261 00:17:36,181 --> 00:17:38,809 Tớ chưa nghe bản nhạc này bao giờ. Của Handel à? 262 00:17:38,892 --> 00:17:40,227 Tớ nghĩ thế. 263 00:17:40,310 --> 00:17:43,146 - Tớ nghe không thấy hay. - Abby. 264 00:17:43,230 --> 00:17:44,106 Được. 265 00:17:44,189 --> 00:17:45,941 Ta nên lập một bộ tứ đàn dây. 266 00:17:46,024 --> 00:17:48,819 Ta đã thử, nhưng Toshiaki không chịu đến tập dượt. 267 00:17:48,902 --> 00:17:50,237 Tớ bận viết thư pháp. 268 00:17:50,320 --> 00:17:52,489 - Jane, cậu nên chơi solo. - Đúng thế. 269 00:17:52,906 --> 00:17:54,825 Hội sách thì sao? Ta lập hội đọc sách nhé? 270 00:17:54,908 --> 00:17:56,410 Được, cậu muốn đọc gì? 271 00:17:56,493 --> 00:17:57,578 Tớ không biết. Emerson? 272 00:17:57,661 --> 00:17:58,954 Emerson chán lắm. 273 00:17:59,037 --> 00:18:00,831 Được. Melville? 274 00:18:00,914 --> 00:18:02,207 Hawthorne thì sao? 275 00:18:02,291 --> 00:18:04,334 Cậu biết những người đó ngủ với nhau chứ? 276 00:18:04,418 --> 00:18:06,295 - Hay đấy. - Tớ biết. 277 00:18:06,378 --> 00:18:09,673 Mà tớ cũng không có thời gian cho hội sách. Cuộc sống tớ điên rồ lắm. 278 00:18:09,756 --> 00:18:11,425 Chúa ơi, Jane, đúng thế. 279 00:18:11,508 --> 00:18:13,594 Tớ có con. Và tớ là góa phụ. 280 00:18:13,677 --> 00:18:14,970 Chả biết sao cậu ấy làm được. 281 00:18:15,470 --> 00:18:17,973 Không thể tin chồng tớ qua đời ngay sau khi tớ sinh con. 282 00:18:18,056 --> 00:18:21,268 Nói thật, cậu rất mạnh mẽ, và bọn tớ rất tự hào về cậu. 283 00:18:21,351 --> 00:18:23,645 Hôm qua tớ còn ngất đi đấy. 284 00:18:23,729 --> 00:18:25,814 Tất nhiên rồi. Cậu là góa phụ mà. 285 00:18:25,898 --> 00:18:26,982 Tớ biết. 286 00:18:28,317 --> 00:18:29,318 Hoan hô. 287 00:18:32,154 --> 00:18:33,614 Em thích váy của chị. 288 00:18:33,697 --> 00:18:35,199 Ồ. Cảm ơn. 289 00:18:35,699 --> 00:18:37,576 Betty làm cho chị à? 290 00:18:38,577 --> 00:18:40,954 Không, chị không mua váy của Betty nữa. 291 00:18:41,038 --> 00:18:42,247 Hàng New York đấy. 292 00:18:42,915 --> 00:18:46,001 Thật ra, thiết kế gốc là từ Vienna. 293 00:18:54,510 --> 00:18:55,511 Tránh cho cậu ấy thở. 294 00:18:55,594 --> 00:18:57,596 - Cậu ấy ngất rồi. - Hay quá. 295 00:19:14,613 --> 00:19:19,326 TRƯỚC KHI EM MẤT ĐI ĐÔI MẮT EM MUỐN ĐƯỢC NHÌN 296 00:19:55,195 --> 00:19:56,488 - Báo buổi tối. - Cảm ơn. 297 00:19:56,572 --> 00:19:58,198 - Tối nay cô đến được chứ? - Tôi sẽ cố. 298 00:19:58,282 --> 00:19:59,533 Tiệc kiểu này luôn đến khuya. 299 00:19:59,616 --> 00:20:01,410 Chúng ta sẽ làm việc cả đêm, nhé? 300 00:20:01,952 --> 00:20:05,122 Báo buổi tối. Nhân nói đến báo, anh Bowles đâu rồi? 301 00:20:05,205 --> 00:20:06,832 Tưởng giờ anh ấy phải đến rồi. 302 00:20:07,583 --> 00:20:08,834 Sue, tớ đến gặp cậu. 303 00:20:08,917 --> 00:20:10,169 Mắt cậu bị sao thế? 304 00:20:10,252 --> 00:20:13,338 Bác sĩ không biết chắc. Có thể là viêm mống mắt. 305 00:20:13,422 --> 00:20:16,341 Không, Emily. Mặt cậu đầy mực kìa. 306 00:20:17,259 --> 00:20:18,343 Đây. Đi với tớ. 307 00:20:26,310 --> 00:20:29,771 Chỉ có cậu mới đi dự tiệc mà mặt mũi như gấu mèo. 308 00:20:29,855 --> 00:20:32,983 Tớ không đến dự tiệc. Tớ đến gặp cậu. 309 00:20:33,066 --> 00:20:35,360 Chừng nào còn nhìn thấy, tớ muốn ngắm cậu. 310 00:20:36,236 --> 00:20:38,780 Tớ đang tiếp khách. 311 00:20:38,864 --> 00:20:41,992 Cậu lúc nào cũng tiếp khách. Cậu ôm đồm quá. 312 00:20:42,075 --> 00:20:45,037 Thôi nào, tớ đã đợi cả ngày rồi. Cả tuần. 313 00:20:45,120 --> 00:20:46,455 - Tớ cần biết. - Emily. 314 00:20:46,538 --> 00:20:48,290 Cậu nghĩ sao về thơ của tớ? Nói đi. 315 00:20:48,916 --> 00:20:50,000 Tớ thích lắm. 316 00:20:51,001 --> 00:20:52,002 Thật à? 317 00:20:53,420 --> 00:20:54,421 Ơn Chúa. 318 00:20:55,380 --> 00:20:56,423 Ơn Chúa. 319 00:20:56,965 --> 00:21:00,135 Tớ luôn thích thơ của cậu. Nhưng những bài mới, nó... 320 00:21:01,929 --> 00:21:03,055 - Sao? - Còn hơn thế nữa. 321 00:21:04,348 --> 00:21:07,809 Nói nữa đi. Làm ơn. Nào, nói nữa đi. Nói nữa đi. 322 00:21:09,144 --> 00:21:12,105 Khi đọc nó, cảm giác như... 323 00:21:13,440 --> 00:21:15,859 Cảm giác như trái tim tớ sắp bùng nổ. 324 00:21:16,568 --> 00:21:17,569 Ôi, Sue. 325 00:21:18,237 --> 00:21:19,613 Đó là điều tớ muốn. 326 00:21:19,696 --> 00:21:21,156 Tớ muốn cậu cảm thấy thế. 327 00:21:23,450 --> 00:21:24,451 Ừ. 328 00:21:25,661 --> 00:21:28,455 Nó... Đôi khi nó gần như quá sức chịu đựng. 329 00:21:29,706 --> 00:21:30,707 Nó... 330 00:21:31,917 --> 00:21:33,502 Nó có thể rất đau đớn. 331 00:21:35,128 --> 00:21:36,630 Ý... Ý cậu là sao? 332 00:21:39,842 --> 00:21:42,594 Chỉ là thơ của cậu, nó... 333 00:21:43,720 --> 00:21:44,721 Sao? 334 00:21:46,265 --> 00:21:50,352 Nó khiến tớ có những cảm xúc tớ không muốn có. 335 00:21:53,981 --> 00:21:54,982 Như là gì? 336 00:21:59,319 --> 00:22:01,238 Như khi tớ mất đứa bé. 337 00:22:02,948 --> 00:22:03,949 Ôi, Sue. 338 00:22:05,075 --> 00:22:08,328 Chắc thật ngớ ngẩn khi gọi nó là đứa bé. 339 00:22:08,412 --> 00:22:09,621 Không đâu. 340 00:22:10,747 --> 00:22:13,166 Nó... chưa là đứa bé. 341 00:22:14,877 --> 00:22:16,879 Nhưng nó là thứ gì đó. Và... 342 00:22:19,923 --> 00:22:21,133 rồi nó ra đi. 343 00:22:27,723 --> 00:22:32,728 Cậu có bao giờ... nói với Austin về chuyện đó không? 344 00:22:32,811 --> 00:22:35,105 Không, anh ấy không biết gì cả. 345 00:22:35,189 --> 00:22:37,816 - Và cậu đã thề... - Tớ biết. 346 00:22:37,900 --> 00:22:40,694 - ...không bao giờ nói. - Tớ biết. Tớ hứa. 347 00:22:51,413 --> 00:22:53,665 Chúa ơi, nhìn tớ này. 348 00:22:54,499 --> 00:22:56,919 Lẽ ra tớ phải ở ngoài kia tiếp khách đến dự tiệc, 349 00:22:57,628 --> 00:22:59,880 thế mà lại ở đây, nước mắt lưng tròng. 350 00:23:01,423 --> 00:23:03,342 Sao cậu luôn làm thế với tớ? 351 00:23:05,093 --> 00:23:07,846 Nghe này, tớ rất mừng vì tối nay cậu đến 352 00:23:07,930 --> 00:23:11,225 vì có một người ở bữa tiệc này tớ muốn cậu gặp. 353 00:23:11,808 --> 00:23:14,436 Thật ra, tớ mời anh ấy chỉ để giới thiệu với cậu. 354 00:23:14,520 --> 00:23:15,771 Sao? Ai? 355 00:23:16,313 --> 00:23:19,816 Sam Bowles, tổng biên tập tờ The Springfield Republican. 356 00:23:19,900 --> 00:23:24,947 Anh ấy là người quyền lực, rất có gu, và thích giới thiệu các tác giả nữ. 357 00:23:25,781 --> 00:23:28,367 Emily, đây có thể là người đưa cậu ra ánh hào quang. 358 00:23:30,953 --> 00:23:33,372 Ý cậu là... xuất bản thơ của tớ? 359 00:23:33,455 --> 00:23:35,832 Đúng. Emily, đến lúc rồi. 360 00:23:35,916 --> 00:23:37,709 Cậu cần chia sẻ tác phẩm với thế giới. 361 00:23:37,793 --> 00:23:39,920 Nhưng cậu biết là không được. Bố tớ sẽ phản đối. 362 00:23:40,003 --> 00:23:42,631 Thôi nào. Đừng viện lý do cũ rích đó nữa. 363 00:23:43,257 --> 00:23:46,301 Giờ cậu trưởng thành rồi. Cậu phải tự lựa chọn. 364 00:23:46,385 --> 00:23:48,095 Đừng để bố cậu cản trở nữa. 365 00:23:48,178 --> 00:23:49,805 Không phải. Tớ không thể. 366 00:23:49,888 --> 00:23:50,973 Cậu có thể! 367 00:23:51,598 --> 00:23:53,642 Tài thơ của cậu là thiên phú. 368 00:23:54,476 --> 00:23:56,937 Và cậu phải cho thế giới được thấy. 369 00:23:58,272 --> 00:24:02,109 Tớ không cần thế giới thấy. Tớ chỉ cần cậu... 370 00:24:02,192 --> 00:24:04,403 Tớ không thể là độc giả duy nhất nữa. 371 00:24:05,529 --> 00:24:08,323 Thế là không đủ. Cậu cần nhiều hơn. 372 00:24:09,116 --> 00:24:12,411 Thế nên tớ mới mời người đó đến tối nay. 373 00:24:12,494 --> 00:24:16,290 Đó là người sẽ mê mệt những bài thơ của cậu. 374 00:24:25,174 --> 00:24:27,050 Anh Bowles, anh đến rồi. 375 00:24:27,509 --> 00:24:30,888 Tôi không muốn đến đâu khác. Cô thế nào, Suzie? Có gì mới không? 376 00:24:31,430 --> 00:24:36,143 Sam, xin giới thiệu em chồng tôi, Emily Dickinson. 377 00:24:36,226 --> 00:24:40,314 Tất nhiên. Nhà thơ nổi tiếng. Tôi đã nghe rất nhiều về cô. 378 00:24:40,397 --> 00:24:42,482 Ồ. Chưa ai biết gì về tôi cả. 379 00:24:43,317 --> 00:24:46,320 Việc của tôi là biết những thứ trước khi người khác phát hiện ra. 380 00:24:46,862 --> 00:24:50,657 Tôi là người làm tin tức, phải lắng nghe, phải đi trước một bước. 381 00:24:51,074 --> 00:24:54,119 Thế giới đang thay đổi chóng mặt và ngành tin tức cũng thế. 382 00:24:58,540 --> 00:24:59,666 Mặt cô có gì thế? 383 00:25:01,251 --> 00:25:02,836 Ồ, đó là mực. 384 00:25:06,089 --> 00:25:07,090 Cô thú vị đấy. 385 00:25:08,675 --> 00:25:09,676 Tôi rất hứng thú. 386 00:25:14,097 --> 00:25:16,683 Tôi đã đi qua năm thành phố trong ba ngày qua, Suzie, 387 00:25:16,767 --> 00:25:20,270 tung hoành trên tàu hỏa, gặp gỡ mọi người, rất nhiều người. 388 00:25:20,896 --> 00:25:23,273 Đúng là thời điểm thú vị để sống. 389 00:25:23,690 --> 00:25:26,610 Anh Bowles là người biến tờ The Springfield Republican 390 00:25:26,693 --> 00:25:29,112 từ tuần báo thành nhật báo. 391 00:25:29,196 --> 00:25:30,656 Đó là sáng tạo của anh ấy. 392 00:25:31,406 --> 00:25:32,866 Đập đi xây lại thật nhanh. 393 00:25:32,950 --> 00:25:35,619 Thực sự tôi nghiện tin tức. 394 00:25:37,454 --> 00:25:40,123 Như đã nói, tôi nghe rất nhiều về cô. 395 00:25:40,749 --> 00:25:43,126 Có vẻ như cô có khả năng sáng tác phi thường. 396 00:25:43,585 --> 00:25:45,212 Cô ấy là thiên tài, Sam. 397 00:25:45,295 --> 00:25:47,548 Tôi biết cô ấy sẽ là phát hiện mới của anh. 398 00:25:49,424 --> 00:25:52,344 Vậy sao? Khi nào tôi được đọc thơ? 399 00:25:54,805 --> 00:25:58,267 Emily, cậu có thể ngâm một bài thơ cho chúng tớ. 400 00:25:58,350 --> 00:25:59,351 Ngay bây giờ. 401 00:25:59,726 --> 00:26:00,769 Tôi rất muốn nghe. 402 00:26:27,754 --> 00:26:28,839 Không ai cả? 403 00:26:33,135 --> 00:26:34,136 Emily? 404 00:26:37,472 --> 00:26:38,974 Đây là khoảnh khắc của cậu. 405 00:26:40,642 --> 00:26:42,060 An toàn hơn nhiều - 406 00:26:44,104 --> 00:26:46,940 đoán - chỉ với tâm hồn mình 407 00:26:48,358 --> 00:26:49,860 Trên khung cửa sổ 408 00:26:51,778 --> 00:26:53,947 Nơi những sinh vật khác hướng mắt vào - 409 00:26:56,950 --> 00:26:59,203 Không cẩn trọng - với Mặt trời - 410 00:27:12,799 --> 00:27:15,219 Có gì đó không ổn với cô ấy. 411 00:27:17,179 --> 00:27:18,180 Tối nay thì không. 412 00:27:19,473 --> 00:27:21,475 - Làm ơn. - Tớ không muốn ngâm thơ. 413 00:27:28,023 --> 00:27:30,025 Đúng kiểu Emily Dickinson. 414 00:27:30,108 --> 00:27:31,318 Chị ấy trái tính lắm. 415 00:27:43,997 --> 00:27:47,084 Các bạn có muốn một nước Mỹ mới không? 416 00:27:47,167 --> 00:27:51,672 Báo của ta có tên The Constellation. Ta sẽ đem lại thay đổi, cách mạng. 417 00:27:51,755 --> 00:27:54,132 Mỗi chúng ta sẽ đóng góp. 418 00:28:01,932 --> 00:28:04,226 - Cảm ơn rất nhiều vì đã đến. - Cảm ơn. 419 00:29:38,403 --> 00:29:40,405 Biên dịch: Trọng Huy