1 00:00:25,526 --> 00:00:26,527 Trời ơi. 2 00:00:30,822 --> 00:00:31,823 Chà. 3 00:00:37,162 --> 00:00:38,747 Ta đến rồi! 4 00:00:44,837 --> 00:00:46,839 XẺ ĐÔI CHIM CHIỀN CHIỆN 5 00:00:53,929 --> 00:00:56,765 Cả nhà. Hãy xem cơn cuồng opera này là thế nào. 6 00:00:57,266 --> 00:01:00,435 Ai trông cũng tao nhã. Lẽ ra em nên mặc áo choàng. 7 00:01:00,519 --> 00:01:03,105 Anh đói quá. Em nghĩ họ có bỏng ngô không? 8 00:01:03,689 --> 00:01:06,191 Ở nhà hát opera không có bỏng ngô, Ship. 9 00:01:06,817 --> 00:01:09,069 Mãi mới được đến đây nên em háo hức quá. 10 00:01:09,570 --> 00:01:12,155 Em đã đọc hết đánh giá về vở diễn Ý này. 11 00:01:12,531 --> 00:01:13,615 Em rối trí quá. 12 00:01:13,699 --> 00:01:15,409 Sao em toàn nói đao to búa lớn thế? 13 00:01:15,951 --> 00:01:18,787 Phải hay đấy. Vé này đắt chảy máu mắt ra. 14 00:01:18,871 --> 00:01:21,456 - Chỉ mong ta có chỗ tốt. - Sue và Austin kìa. 15 00:01:21,540 --> 00:01:22,749 Chào! 16 00:01:22,833 --> 00:01:25,377 Tất nhiên. Con bé mặc áo choàng. 17 00:01:25,460 --> 00:01:26,837 - Chào. - Chà. 18 00:01:28,463 --> 00:01:30,465 Sue, cậu mặc đẹp quá. 19 00:01:30,549 --> 00:01:31,758 Mọi người cũng thế. 20 00:01:31,842 --> 00:01:34,136 - Cô Lavinia thế nào rồi? - Nhà có chuột. 21 00:01:34,219 --> 00:01:35,846 Khách sạn thế nào? 22 00:01:35,929 --> 00:01:36,972 Tạm được. 23 00:01:37,055 --> 00:01:40,392 Ở một hai đêm cũng không sao. Ở lâu hơn thì không. 24 00:01:40,475 --> 00:01:43,020 Đúng, bố nghĩ con không đủ tiền để ở lâu hơn đâu. 25 00:01:43,937 --> 00:01:45,856 Mọi người háo hức chứ? 26 00:01:46,273 --> 00:01:47,774 Ta đang ở đêm công diễn, 27 00:01:47,858 --> 00:01:50,194 và cả Boston đang xôn xao về giọng nữ cao chính. 28 00:01:50,277 --> 00:01:52,654 Đúng. Adelaide May tuyệt diệu. 29 00:01:52,738 --> 00:01:55,949 Vừa trở về từ Ý, nơi cô ấy tập với chính Verdi. 30 00:01:56,575 --> 00:01:58,744 Cô ấy gốc Philadelphia đấy. 31 00:01:58,827 --> 00:02:01,163 Tất nhiên, hầu hết người Mỹ không biết hát opera, 32 00:02:01,246 --> 00:02:03,707 nhưng Adelaide đã làm cả châu Âu sững sờ với giọng hát. 33 00:02:03,790 --> 00:02:06,877 Người ta bảo âm đô cao của cô ấy làm vỡ kính một mắt của nhà phê bình. 34 00:02:06,960 --> 00:02:07,961 Không! 35 00:02:08,044 --> 00:02:10,047 Đó là hoang đường thôi. Chắc chắn là thế. 36 00:02:12,424 --> 00:02:13,425 Anh ấy đến rồi. 37 00:02:19,848 --> 00:02:21,058 Nhà Dickinson. 38 00:02:21,141 --> 00:02:22,851 - Chào. - Chào mừng đến nhà hát opera. 39 00:02:22,935 --> 00:02:24,520 Chúng tôi rất vui được đến đây. 40 00:02:24,603 --> 00:02:27,189 Anh nghĩ anh nhìn thấy người quen dưới tầng. 41 00:02:27,272 --> 00:02:28,857 Xin thứ lỗi một chút. 42 00:02:31,235 --> 00:02:32,402 Đột ngột thế. 43 00:02:32,486 --> 00:02:34,821 Sam, cảm ơn anh rất nhiều vì giúp mua vé. 44 00:02:34,905 --> 00:02:36,657 Bọn em rất mừng vì được ở trên lô đó. 45 00:02:36,740 --> 00:02:37,950 Khoan đã. 46 00:02:38,033 --> 00:02:39,326 Ta ngồi đâu nhỉ? 47 00:02:39,743 --> 00:02:41,620 Khoang nhạc. Hàng sau. 48 00:02:42,496 --> 00:02:43,747 Sao anh không mua lô? 49 00:02:43,830 --> 00:02:47,167 Ừ. Đầu tiên, em nhét anh xuống hố. Giờ lại cố đưa anh vào lô. 50 00:02:47,251 --> 00:02:48,877 Ngồi ở khoang nhạc cũng rất tốt. 51 00:02:48,961 --> 00:02:50,170 Chắc chắn rồi. 52 00:02:50,587 --> 00:02:52,798 Đin òa, Edward, hãy tìm ghế hàng sau. 53 00:02:53,632 --> 00:02:54,675 Được, đi thôi. 54 00:02:54,758 --> 00:02:56,176 Emily, con đi luôn không? 55 00:02:56,885 --> 00:02:58,720 Con phải nói chuyện với Sue. 56 00:02:58,804 --> 00:03:00,722 - Arrivederci. - Si. Chào. Si. Vâng. 57 00:03:01,682 --> 00:03:03,851 Được, hẹn gặp sau vở diễn nhé? 58 00:03:03,934 --> 00:03:05,561 Không, Sam, đợi đã. Đừng đi. 59 00:03:06,228 --> 00:03:07,771 Tôi tưởng cô muốn nói chuyện. 60 00:03:10,315 --> 00:03:13,151 Không hẳn thế. Tôi chỉ muốn nói chuyện với anh. 61 00:03:13,777 --> 00:03:14,736 Được. 62 00:03:15,612 --> 00:03:16,613 Tất nhiên. 63 00:03:17,281 --> 00:03:19,449 Nhà thơ cần có lời với biên tập. 64 00:03:19,533 --> 00:03:20,701 Được. 65 00:03:21,702 --> 00:03:24,037 Sam, anh không đến đây một mình chứ? Mary đâu? 66 00:03:24,121 --> 00:03:26,331 Cô ấy không thể đến. 67 00:03:26,415 --> 00:03:28,542 Tiếc quá. Tôi rất muốn gặp cô ấy. 68 00:03:28,625 --> 00:03:31,628 Ừ. Cô ấy thấy không khỏe. 69 00:03:32,129 --> 00:03:33,130 Một lần nữa. 70 00:03:33,630 --> 00:03:36,550 Chà, chắc thế lại may cho Emily. 71 00:03:37,718 --> 00:03:38,719 Cho tớ? 72 00:03:38,802 --> 00:03:41,013 Đúng, vì giờ cậu có thể ngồi ở lô của Sam. 73 00:03:41,555 --> 00:03:44,266 - Tôi thật sự nghĩ... - Sam, phải như thế. 74 00:03:44,349 --> 00:03:47,811 Đây là lần đầu cậu ấy đi xem opera, và Adelaide May sẽ biểu diễn. 75 00:03:47,895 --> 00:03:49,563 Đây là cơ hội cả đời có một. 76 00:03:49,646 --> 00:03:51,982 Nhất là với một nghệ sĩ nhạy cảm như Emily. 77 00:03:53,692 --> 00:03:56,278 Nếu được, tôi rất muốn ngồi cùng anh. 78 00:03:56,361 --> 00:03:58,572 Nhất định thế rồi! 79 00:03:58,655 --> 00:04:00,908 Sam, ra dáng quý ông đi. Để cậu ấy ngồi cùng. 80 00:04:01,408 --> 00:04:03,368 Nếu cậu ấy phải ngồi tít phía sau, 81 00:04:03,452 --> 00:04:05,078 cậu ấy sẽ không nhìn thấy gì. 82 00:04:05,787 --> 00:04:07,247 Nhớ là mắt cậu ấy có vấn đề đấy. 83 00:04:07,706 --> 00:04:08,874 Viêm mống mắt. 84 00:04:10,292 --> 00:04:13,212 Thôi được, chắc là để ghế trống cũng chẳng để làm gì. 85 00:04:13,295 --> 00:04:14,296 Đi nào. 86 00:04:32,231 --> 00:04:33,357 Chào. 87 00:04:37,069 --> 00:04:38,570 Ai ngồi cạnh Sam Bowles thế? 88 00:04:38,654 --> 00:04:40,197 Chà, người mới. 89 00:04:46,495 --> 00:04:48,830 Tôi rất háo hức được nghe Adelaide May hát tối nay. 90 00:04:49,456 --> 00:04:51,542 Ai cũng nói cô ấy có kỹ năng siêu hạng. 91 00:04:52,125 --> 00:04:53,877 Hát như chim chiền chiện, họ bảo thế. 92 00:04:53,961 --> 00:04:55,003 Tôi háo hức lắm. 93 00:04:55,796 --> 00:04:59,800 "Giọng hát gây sốt trên quốc tế". Poster nói thế. 94 00:04:59,883 --> 00:05:02,845 Dường như ngoài đời cô ấy cũng dễ gần lắm. 95 00:05:02,928 --> 00:05:03,929 Thật à? 96 00:05:06,557 --> 00:05:08,809 Tôi có hẹn phỏng vấn cô ấy sau vở diễn. 97 00:05:10,352 --> 00:05:11,562 Anh được vào hậu trường? 98 00:05:12,312 --> 00:05:13,355 Tất nhiên. 99 00:05:13,814 --> 00:05:16,942 Đây là nhà hát opera mới. Họ cần quảng bá. 100 00:05:18,151 --> 00:05:20,028 Thật tuyệt vời. 101 00:05:26,827 --> 00:05:27,828 Nhìn kìa. 102 00:05:28,704 --> 00:05:29,705 Mẹ ơi! 103 00:05:35,002 --> 00:05:36,211 Anh làm gì mà lâu thế? 104 00:05:37,212 --> 00:05:39,298 Em không tin nổi anh gặp ai ở quầy bar đâu. 105 00:05:39,756 --> 00:05:40,966 Ai? 106 00:05:41,341 --> 00:05:42,593 Frazar Stearns. 107 00:05:44,011 --> 00:05:45,012 Đó là ai? 108 00:05:45,095 --> 00:05:47,431 Frazer. Bạn cũ ở trường của anh. 109 00:05:47,514 --> 00:05:49,516 Anh chàng hay lắm. Con trai chủ tịch đại học. 110 00:05:50,851 --> 00:05:51,935 Chắc em nhớ cậu ấy. 111 00:05:52,895 --> 00:05:54,521 Ừ. Đại loại thế. 112 00:05:54,605 --> 00:05:57,065 Thôi nào. Frazar Stearns. 113 00:05:58,108 --> 00:05:59,568 Gã dễ thương nhất thế giới. 114 00:06:01,486 --> 00:06:03,447 Chưa gặp cậu ấy từ khi tốt nghiệp. 115 00:06:03,947 --> 00:06:05,199 Giờ cậu ấy ở West Point rồi. 116 00:06:05,991 --> 00:06:07,159 Cậu ấy mặc đồng phục. 117 00:06:07,784 --> 00:06:09,203 Trông như chàng lính thật sự. 118 00:06:11,038 --> 00:06:12,664 Chúa ơi, anh nhớ nhóm bạn cũ. 119 00:06:14,124 --> 00:06:15,792 Có lẽ anh nên tổ chức họp lớp. 120 00:06:19,171 --> 00:06:20,797 Những ngày đáng nhớ. 121 00:06:22,674 --> 00:06:24,301 Bọn anh đã có nhiều niềm vui. 122 00:06:24,927 --> 00:06:27,763 Anh vẫn còn niềm vui. Đúng không? 123 00:06:48,075 --> 00:06:50,827 "La traviata". Nghĩa là "người sa ngã". 124 00:06:50,911 --> 00:06:52,162 Ừ, anh biết rồi. 125 00:06:52,955 --> 00:06:56,041 - Anh biết à? - Anh học tiếng Ý ở đại học, được chứ? 126 00:06:56,124 --> 00:06:57,960 Ừ, nhưng anh bỏ học. 127 00:06:58,877 --> 00:07:01,380 Ừ. Sao cũng được. 128 00:07:02,256 --> 00:07:07,719 Phản ứng khi lần đầu xem opera của mỗi người rất mạnh mẽ. 129 00:07:08,428 --> 00:07:10,264 Họ hoặc là yêu hoặc là ghét nó. 130 00:07:10,722 --> 00:07:12,850 Nếu yêu, thì họ sẽ mãi yêu. 131 00:07:12,933 --> 00:07:15,477 Nếu không, thì họ có thể học cách thưởng thức nó, 132 00:07:15,561 --> 00:07:18,188 nhưng nó sẽ không bao giờ thuộc về tâm hồn họ. 133 00:07:20,274 --> 00:07:21,275 Hay đấy. 134 00:07:22,150 --> 00:07:23,569 Anh phải đi tiểu. 135 00:07:25,487 --> 00:07:26,488 Anh vừa đi mà. 136 00:07:27,030 --> 00:07:28,949 Lavinia, anh biết rồi. 137 00:07:35,455 --> 00:07:37,583 Ông ta định đội cái mũ đó trong cả vở diễn à? 138 00:07:37,666 --> 00:07:38,917 Đúng là cắt cổ. 139 00:07:39,001 --> 00:07:40,878 Ta chả nhìn thấy gì. 140 00:07:41,461 --> 00:07:42,629 Mọi người rất... 141 00:07:43,380 --> 00:07:46,425 Vâng. Tốt. Vâng, chắc rồi. 142 00:07:47,176 --> 00:07:48,260 ...kiêu căng. 143 00:07:51,180 --> 00:07:53,056 Tất cả sẽ bằng tiếng Ý à? 144 00:07:53,932 --> 00:07:55,392 Chúa ơi. 145 00:07:56,059 --> 00:07:57,477 Tiếng Ý. 146 00:07:59,688 --> 00:08:01,899 Em ước như mình đi xem kịch. 147 00:08:02,900 --> 00:08:03,901 Ừ. 148 00:08:07,487 --> 00:08:09,198 Cô chưa đến nhà hát opera bao giờ? 149 00:08:09,281 --> 00:08:12,117 Chưa. Chưa, tôi chỉ mới mơ về nó. 150 00:08:13,869 --> 00:08:15,746 Chắc giấc mơ của cô đang thành hiện thực. 151 00:08:17,289 --> 00:08:20,000 Rất nhiều giấc mơ của tôi đã thành hiện thực từ khi gặp anh. 152 00:08:22,461 --> 00:08:24,421 - Emily... - Sam, tôi phải cảm ơn anh. 153 00:08:24,505 --> 00:08:27,633 Đừng nhắc đến. Có gì đâu. Tôi còn chả bỏ tiền cho lô này. 154 00:08:27,716 --> 00:08:29,134 Không, không phải thế. 155 00:08:29,718 --> 00:08:31,136 Không phải chỉ có thế. 156 00:08:31,220 --> 00:08:33,138 - Ý tôi là, vì tất cả. - Emily, làm ơn... 157 00:08:33,222 --> 00:08:35,557 - Vì những gì anh đã cho tôi. - Không có gì. 158 00:08:36,225 --> 00:08:37,226 Rất có gì đấy. 159 00:08:38,559 --> 00:08:41,772 Anh đã thay đổi cuộc đời tôi. Trước khi gặp anh, tôi là kẻ vô danh. 160 00:08:43,065 --> 00:08:44,107 Giờ... 161 00:08:45,108 --> 00:08:46,735 Giờ thơ của tôi sẽ được xuất bản. 162 00:08:55,118 --> 00:08:56,370 Emily, ta có một vấn đề. 163 00:08:59,289 --> 00:09:00,457 Thế à? 164 00:09:00,541 --> 00:09:01,542 Ừ. 165 00:09:02,376 --> 00:09:03,377 Cô... 166 00:09:04,962 --> 00:09:06,380 Cô đã viết thư gửi Mary. 167 00:09:09,591 --> 00:09:10,592 Đúng. 168 00:09:11,844 --> 00:09:12,845 Tôi đã gửi. 169 00:09:14,221 --> 00:09:17,307 Ừ. Làm thế không hay đâu. 170 00:09:20,727 --> 00:09:23,397 Nhưng... Ý anh là sao? 171 00:09:23,480 --> 00:09:28,110 Cô viết thư gửi Mary, và điều đó khiến cô ấy cực kỳ không thoải mái. 172 00:09:29,278 --> 00:09:30,571 Cả hai chúng tôi đều thế. 173 00:09:30,654 --> 00:09:32,614 Điều đó khiến chúng tôi không thoải mái. 174 00:09:33,532 --> 00:09:35,158 Thư của cô khiến Mary rất buồn bực. 175 00:09:36,326 --> 00:09:38,537 Đó là lý do cô ấy không đến đây tối nay. 176 00:09:40,080 --> 00:09:44,459 Cô ấy không chịu đến vì thư của cô khiến cô ấy cảm thấy rất xúc phạm. 177 00:09:48,338 --> 00:09:49,381 Tôi không hiểu. 178 00:09:49,464 --> 00:09:51,466 Cô viết điều điên rồ nhất trong lá thư đó. 179 00:09:52,718 --> 00:09:54,219 Cô nói tôi như mặt trời. 180 00:09:54,636 --> 00:09:56,555 Cứ như không có tôi thì cô lạnh vậy. 181 00:09:57,514 --> 00:10:00,517 Cứ như mỗi khi tôi rời Amherst. mùa đông kéo đến. 182 00:10:01,435 --> 00:10:02,936 Sao cô lại viết như thế? 183 00:10:03,020 --> 00:10:04,104 Vì tôi cảm thấy thế. 184 00:10:04,188 --> 00:10:05,606 Với một người đã có gia đình? 185 00:10:06,982 --> 00:10:08,192 Gửi vợ anh ta? 186 00:10:09,943 --> 00:10:11,528 Tôi không có ý làm cô ấy buồn bực. 187 00:10:11,904 --> 00:10:13,030 Tôi chỉ cố diễn tả 188 00:10:13,113 --> 00:10:14,573 - lòng biết ơn, sự ngưỡng mộ... - Ừ... 189 00:10:14,656 --> 00:10:16,533 Nghe này, lần này cô đi hơi quá xa rồi. 190 00:10:16,617 --> 00:10:17,618 Tôi xin lỗi. 191 00:10:19,453 --> 00:10:22,748 Đôi lúc khi tôi viết... tôi mất kiểm soát. 192 00:10:27,794 --> 00:10:30,631 Tôi biết. Đó là một phần khiến cô là cây viết tuyệt vời. 193 00:10:33,091 --> 00:10:35,260 Nhưng cô phải nhận thức được những lời đồn. 194 00:10:37,304 --> 00:10:39,389 - Lời đồn nào? - Thôi nào, cô nghe rồi mà. 195 00:10:40,682 --> 00:10:43,310 Cứ khi nào tôi chọn hỗ trợ một tác giả nữ, 196 00:10:43,393 --> 00:10:46,772 Bờ Đông lại rộ lên đồn đại là tôi có động cơ mờ ám. 197 00:10:48,398 --> 00:10:50,234 Và Mary, cô ấy nghe những lời đồn... 198 00:10:51,568 --> 00:10:52,778 và nó khiến cô ấy khó chịu. 199 00:10:53,612 --> 00:10:54,821 Nó khiến cô ấy đau khổ... 200 00:10:55,739 --> 00:10:59,159 mặc dù cô ấy biết, trong tâm hồn cô ấy, tôi luôn chung thủy với cô ấy. 201 00:11:01,453 --> 00:11:03,872 Giờ tôi đã cố nói rõ ràng nhất có thể. 202 00:11:05,165 --> 00:11:07,167 Mối quan tâm tôi dành cho cô? 203 00:11:08,377 --> 00:11:10,212 Đó thuần túy là công việc. 204 00:11:12,548 --> 00:11:14,383 Cô hiểu điều đó, đúng không? 205 00:11:16,260 --> 00:11:17,261 Tất nhiên. 206 00:11:20,639 --> 00:11:22,641 Mary là người phụ nữ duy nhất trên đời cho tôi. 207 00:11:25,060 --> 00:11:26,186 Tôi sẽ không phản bội Mary. 208 00:11:26,270 --> 00:11:27,479 Sam, hãy tha thứ cho tôi. 209 00:11:28,605 --> 00:11:30,190 Tôi không cố ý làm gì sai cả. 210 00:11:30,274 --> 00:11:32,484 Tôi tôn trọng hết mực cuộc hôn nhân của anh. 211 00:11:33,735 --> 00:11:36,613 Việc anh chung thủy với vợ đến thế là một trong những lý do 212 00:11:36,697 --> 00:11:38,448 khiến anh là người tuyệt vời. 213 00:11:45,747 --> 00:11:47,207 Tôi biết thật lãng mạn... 214 00:11:48,834 --> 00:11:50,460 khi thơ mình được xuất bản, 215 00:11:51,211 --> 00:11:53,547 nhất là khi cô đã phải đợi quá lâu. 216 00:11:55,299 --> 00:11:56,925 Nhưng cô phải nhớ, Emily, 217 00:11:58,594 --> 00:11:59,803 sự lãng mạn... 218 00:12:01,680 --> 00:12:04,892 nó là giữa cô và bản thân cô. 219 00:12:42,930 --> 00:12:44,515 Trông như bữa tiệc của cô. 220 00:13:22,886 --> 00:13:23,887 Xin lỗi. 221 00:13:39,194 --> 00:13:40,404 Chán quá đi mất. 222 00:13:40,487 --> 00:13:45,158 Anh biết. Nhưng Chúa ơi, anh không biết anh còn chịu được bao lâu nữa. 223 00:14:06,847 --> 00:14:08,932 Cô ấy bị lao phổi. 224 00:14:17,774 --> 00:14:19,818 Ship, đừng làm thế ở nhà hát opera. 225 00:14:24,448 --> 00:14:26,825 Đi nào. 226 00:14:27,743 --> 00:14:30,621 Ta tự do rồi. Ta tự do rồi! 227 00:14:30,704 --> 00:14:33,290 Chúa ơi, tệ quá đi mất! Tệ thật. 228 00:14:33,373 --> 00:14:35,751 Tự do rồi. La garbage-iata! 229 00:14:35,834 --> 00:14:37,461 La garbage-iata! 230 00:14:37,544 --> 00:14:39,880 Đi khỏi đây thôi! 231 00:14:39,963 --> 00:14:41,590 - Hoan hô! - Chúa ơi. 232 00:14:41,673 --> 00:14:43,050 Làm ơn! Đi thôi. 233 00:14:43,509 --> 00:14:45,177 Đi nào. 234 00:15:15,249 --> 00:15:16,875 Cô ấy thật cuốn hút, nhỉ? 235 00:15:20,504 --> 00:15:23,131 Trái tim tôi cảm thấy như bị xẻ tung ra. 236 00:15:33,642 --> 00:15:34,643 Tôi phải đi. 237 00:15:34,726 --> 00:15:36,061 Sao? Bây giờ ư? 238 00:15:36,144 --> 00:15:37,145 Lẽ ra tôi không nên đi. 239 00:15:37,229 --> 00:15:38,772 Mary cần tôi. Tôi phải về nhà. 240 00:15:38,856 --> 00:15:39,690 Sam, đợi đã! 241 00:15:44,945 --> 00:15:46,363 Tôi viết cái này cho anh. 242 00:15:51,785 --> 00:15:52,786 Giữ lấy đi. 243 00:17:06,609 --> 00:17:12,574 Xẻ đôi chim chiền chiện 244 00:17:14,576 --> 00:17:19,414 Và bạn sẽ tìm thấy âm nhạc 245 00:17:21,458 --> 00:17:28,464 Củ này sau Củ kia Bọc trong lớp Bạc 246 00:17:28,882 --> 00:17:29,883 Sue... 247 00:17:31,426 --> 00:17:37,224 Phân chia ít ỏi Cho buổi sáng mùa hè 248 00:17:38,141 --> 00:17:40,269 Để dành cho Tai bạn 249 00:17:40,352 --> 00:17:44,815 Khi đàn Luýt già đi 250 00:17:48,443 --> 00:17:54,241 Tuôn chảy ào ạt Bạn sẽ thấy rõ ràng 251 00:17:55,242 --> 00:18:01,415 Phun ra liên tục Để dành cho bạn 252 00:18:02,165 --> 00:18:08,088 Thí nghiệm Máu me! Thomas hoài nghi! 253 00:18:09,047 --> 00:18:11,091 Giờ, bạn có nghi ngờ 254 00:18:11,175 --> 00:18:17,723 Chim của bạn là thật? 255 00:18:18,932 --> 00:18:25,189 Xẻ đôi chim chiền chiện Và bạn sẽ tìm thấy âm nhạc 256 00:18:26,315 --> 00:18:33,238 Củ này sau Củ kia Bọc trong lớp Bạc 257 00:18:42,623 --> 00:18:43,832 Bravissimo! 258 00:19:17,449 --> 00:19:19,284 Anh đi gọi xe ngựa đấy à? 259 00:19:20,327 --> 00:19:22,162 Không, anh sẽ đi gặp Frazar. 260 00:19:22,246 --> 00:19:24,706 Cậu ấy bảo anh tìm cậu ấy sau vở diễn để đi uống. 261 00:19:25,666 --> 00:19:27,501 Thì sao? 262 00:19:27,584 --> 00:19:28,836 Anh định để em ở đây? 263 00:19:29,753 --> 00:19:31,922 Em đi xe ngựa về khách sạn đi. 264 00:19:32,297 --> 00:19:33,298 Một mình? 265 00:19:34,341 --> 00:19:35,676 Hoặc với ai em muốn. 266 00:19:54,278 --> 00:19:55,988 NHÀ HÁT OPERA BOSTON VÉ HẬU TRƯỜNG 267 00:20:01,785 --> 00:20:03,871 Cho qua nào! Xin phép. 268 00:20:15,716 --> 00:20:17,342 Cô tìm ai à? 269 00:20:17,968 --> 00:20:20,220 Vâng, tôi tìm Adelaide May. 270 00:20:20,888 --> 00:20:22,014 Tất nhiên rồi. 271 00:20:22,097 --> 00:20:24,850 Cô ấy ở phòng thay đồ, nhưng là cô thì tôi không làm phiền đâu. 272 00:20:24,933 --> 00:20:26,977 Cô là ai? Bạn của cô ấy à? 273 00:20:27,060 --> 00:20:29,062 Không, tôi là cây viết. 274 00:20:30,397 --> 00:20:31,732 Cây viết gì? 275 00:20:32,608 --> 00:20:34,443 Phóng viên báo chí. 276 00:20:35,194 --> 00:20:36,320 Tôi là phóng viên. 277 00:20:37,154 --> 00:20:40,407 Phóng viên nữ? Tôi chưa nghe bao giờ. 278 00:20:40,490 --> 00:20:42,284 Vâng, ở tờ The Springfield Republican. 279 00:20:42,367 --> 00:20:45,287 Ở Massachusetts họ cũng theo kịp thời đại ra phết. 280 00:20:45,370 --> 00:20:46,455 Tôi cần uống. 281 00:20:46,538 --> 00:20:47,539 Ai lại không chứ? 282 00:20:47,623 --> 00:20:50,042 Cô muốn uống cùng chúng tôi không, nữ phóng viên? 283 00:20:50,125 --> 00:20:52,753 Ừ! Cô có thể viết về chúng tôi. Chúng tôi thú vị lắm. 284 00:20:53,337 --> 00:20:55,339 Không, tôi phải phỏng vấn Adelaide May. 285 00:20:55,422 --> 00:20:58,050 Adelaide không trả lời phỏng vấn đâu. 286 00:20:58,133 --> 00:20:59,635 Ai cũng biết cô ấy là ai rồi. 287 00:20:59,718 --> 00:21:03,305 Đúng thế. Phỏng vấn là dành cho người tuyệt vọng như chúng tôi. 288 00:21:03,388 --> 00:21:06,725 Ngôi sao thật sự, họ có thể trốn. 289 00:21:31,375 --> 00:21:32,417 Ai đấy? 290 00:21:34,169 --> 00:21:35,170 Là... 291 00:21:36,630 --> 00:21:37,631 tôi đây. 292 00:21:38,006 --> 00:21:39,216 Vào đi. 293 00:21:39,883 --> 00:21:42,427 Đã định vào thì vào đi. Đóng cửa lại nhanh lên. 294 00:21:44,388 --> 00:21:46,932 Tối nay tôi không có hứng bị dội bom đâu. 295 00:21:47,558 --> 00:21:49,977 Họng tôi đau lắm, và tôi không muốn ký ảnh. 296 00:21:50,060 --> 00:21:53,230 Tôi biết, thật kinh khủng, nhưng tôi không có năng lượng. 297 00:21:53,939 --> 00:21:55,566 Người hâm mộ quá cuồng nhiệt. 298 00:21:56,316 --> 00:21:58,777 Họ yêu tôi nhiều như thể muốn giết tôi. 299 00:21:59,278 --> 00:22:01,905 Thật quá sức mệt mỏi. Tối nay tôi không làm được. 300 00:22:02,865 --> 00:22:04,074 Tôi xin lỗi vì làm phiền. 301 00:22:04,157 --> 00:22:06,034 Không, cô chỉ làm việc của mình. 302 00:22:06,118 --> 00:22:09,121 Cô phụ trách phục trang, nhỉ? Tôi sẵn sàng thay đồ rồi. 303 00:22:12,082 --> 00:22:13,625 Thật ra tôi... 304 00:22:14,293 --> 00:22:15,502 Tôi chỉ... 305 00:22:17,629 --> 00:22:20,257 Tôi chỉ đến đây để nói cô tuyệt vời thế nào. 306 00:22:20,340 --> 00:22:21,758 Cô là một trong số họ. 307 00:22:23,719 --> 00:22:25,304 Tối nay tôi làm khán giả. 308 00:22:25,387 --> 00:22:26,471 Giọng hát của cô... 309 00:22:26,555 --> 00:22:28,473 tôi chưa nghe cái gì như thế bao giờ. 310 00:22:28,557 --> 00:22:31,310 Nó quá đẹp, nó làm tan vỡ trái tim tôi. 311 00:22:32,269 --> 00:22:33,937 Ừ, họ đều nói vậy. 312 00:22:34,021 --> 00:22:35,230 Không, tôi nói thật mà. 313 00:22:36,315 --> 00:22:40,527 Nghe cô hát gợi lên những cảm xúc tôi chưa cảm thấy bao giờ. 314 00:22:40,611 --> 00:22:42,029 Thật sao? Như thế nào? 315 00:22:42,696 --> 00:22:43,697 Sao? 316 00:22:43,780 --> 00:22:44,990 Cảm xúc ấy. 317 00:22:47,242 --> 00:22:49,077 Cô phải biết chứ. 318 00:22:50,204 --> 00:22:52,706 Cô thổi hồn vào nhân vật quá hoàn hảo. 319 00:22:53,916 --> 00:22:56,835 Cô khiến tôi cảm thấy điều Violetta cảm thấy. 320 00:22:56,919 --> 00:22:58,921 Đó chỉ là diễn thôi. 321 00:22:59,963 --> 00:23:04,051 Tôi đóng vai Violetta nhiều lần đến nỗi tôi không cần thức khi lên sân khấu nữa. 322 00:23:05,177 --> 00:23:09,139 Cô vừa thấy màn trình diễn xúc động nhất mà tôi lại chẳng cảm thấy gì. 323 00:23:11,183 --> 00:23:14,937 Đây, ở lại thì ngồi đi. Tôi không chịu nổi người ta lượn lờ xung quanh. 324 00:23:15,020 --> 00:23:17,356 Không thể thế được. Lúc đó cô khóc mà. 325 00:23:18,440 --> 00:23:20,234 Đó là nước mắt thật. 326 00:23:20,317 --> 00:23:21,318 Đúng thế không? 327 00:23:21,985 --> 00:23:23,445 Tôi không biết gì là thật nữa. 328 00:23:23,529 --> 00:23:26,865 Tôi còn chả biết đây là thành phố nào. Là Paris? Hay Rome? 329 00:23:28,742 --> 00:23:31,828 Chả quan trọng. Đêm nào cũng như nhau. 330 00:23:32,955 --> 00:23:35,249 Chỉ là bóng mờ. Một giấc mơ. 331 00:23:36,166 --> 00:23:41,213 Một người nữa phải lòng tôi, một ly rượu nữa, một tràng pháo tay nữa. 332 00:23:41,880 --> 00:23:44,216 Đã có quá nhiều người phải lòng tôi. 333 00:23:44,299 --> 00:23:45,425 Tôi không đếm được nữa. 334 00:23:46,343 --> 00:23:48,053 Tôi không biết đâu là thực. 335 00:23:48,136 --> 00:23:49,346 Hiện thực là gì? 336 00:23:50,013 --> 00:23:51,306 Tôi là ai? 337 00:23:51,390 --> 00:23:52,808 Cô là Adelaide May. 338 00:23:54,017 --> 00:23:55,769 Giọng nữ cao xuất sắc nhất thế giới. 339 00:23:57,312 --> 00:23:58,522 Đó không phải tên thật của tôi. 340 00:23:58,605 --> 00:24:00,023 Chỉ là nghệ danh thôi. 341 00:24:01,817 --> 00:24:07,281 Dù tên cô là gì, cô đã thay đổi cuộc đời tôi tối nay. 342 00:24:11,201 --> 00:24:14,413 Tiếng hát của cô sẽ ám ảnh tôi mãi mãi. 343 00:24:18,417 --> 00:24:20,085 Không có gì là mãi mãi cả. 344 00:24:21,003 --> 00:24:22,629 Cô không biết điều đó hả cưng? 345 00:24:24,047 --> 00:24:27,092 Tiếng hát nhạt dần. Ký ức nhạt dần. 346 00:24:28,051 --> 00:24:29,887 Cái gì cũng có thời của nó. 347 00:24:29,970 --> 00:24:33,182 Thời gian trôi đi, và dần dần, tất cả chúng ta đều bị lãng quên. 348 00:24:34,975 --> 00:24:38,395 Tôi sẽ không quên cô. 349 00:24:42,816 --> 00:24:44,443 Cô muốn xem sân khấu không? 350 00:24:45,485 --> 00:24:46,486 Thật ư? 351 00:24:48,947 --> 00:24:49,948 Đi với tôi. 352 00:24:52,868 --> 00:24:56,079 Lẽ ra không được lên sân khấu khi chưa bật đèn, nhưng tôi mặc kệ. 353 00:24:56,997 --> 00:24:58,207 Thế vui lắm. 354 00:25:03,337 --> 00:25:04,922 Đẹp quá. 355 00:25:05,005 --> 00:25:07,925 Ừ. Tôi thích khi không có ai ở đây hơn. 356 00:25:31,240 --> 00:25:32,491 Hoan hô! 357 00:25:39,414 --> 00:25:40,415 Emily! 358 00:25:41,834 --> 00:25:43,836 Cố lên, Emily! 359 00:25:58,308 --> 00:25:59,518 Tôi muốn nổi tiếng. 360 00:26:01,019 --> 00:26:02,187 Thế à? 361 00:26:02,271 --> 00:26:03,647 Chắc rồi. Ai chả thế? 362 00:26:04,273 --> 00:26:05,941 Sao cô muốn nổi tiếng? 363 00:26:07,401 --> 00:26:08,861 Vì tôi là cây viết. 364 00:26:09,778 --> 00:26:13,740 Tôi viết hết bài thơ này đến bài thơ khác, rồi tôi nhét vào trong tủ, 365 00:26:14,283 --> 00:26:18,537 và nó cứ ở yên đó trong bóng tối, không có ánh sáng chiếu vào. 366 00:26:20,414 --> 00:26:21,790 Thế là không đủ. 367 00:26:22,207 --> 00:26:23,208 Đúng không? 368 00:26:24,543 --> 00:26:26,962 Thơ phải được đọc chứ? Tôi phải được... 369 00:26:27,880 --> 00:26:28,881 biết tới chứ? 370 00:26:30,883 --> 00:26:31,884 Tôi không biết. 371 00:26:31,967 --> 00:26:33,802 Nếu được biết tới, thì cô bị phơi trần, 372 00:26:34,678 --> 00:26:38,599 Thứ gì bị phơi trần thì đều nhanh chán. 373 00:26:40,142 --> 00:26:41,268 Không phải tất cả. 374 00:26:41,351 --> 00:26:42,978 Đúng, tất cả đấy. 375 00:26:43,395 --> 00:26:46,732 Các nhà phê bình, họ sẽ đưa cô lên đỉnh một phút, rồi sẽ kéo cô xuống. 376 00:26:48,066 --> 00:26:50,485 Họ sẽ chán ngấy cô, rồi họ sẽ hủy hoại cô. 377 00:26:52,070 --> 00:26:54,698 Họ ghét cô, vì cô khiến họ yêu cô. 378 00:26:56,575 --> 00:27:00,829 Cô là con đĩ hạng sang, và họ bị cô mê hoặc. 379 00:27:02,539 --> 00:27:05,459 Ai quan tâm họ nói gì? Ai quan tâm người ngoài nói gì? 380 00:27:06,126 --> 00:27:07,127 Chính xác. 381 00:27:07,961 --> 00:27:10,797 Thà ngồi trong phòng một mình mà không ai biết tới còn hơn. 382 00:27:15,344 --> 00:27:16,553 Cô làm như thế nào? 383 00:27:17,846 --> 00:27:22,351 Làm sao cô tìm được can đảm để hát trước mặt tất cả mọi người? 384 00:27:22,976 --> 00:27:25,395 Tôi vờ như họ không có ở đó. 385 00:27:27,481 --> 00:27:29,483 Nhưng tối nay tôi đã ở đây. 386 00:27:31,360 --> 00:27:32,444 Tôi đã ở đây. 387 00:27:35,072 --> 00:27:37,741 Vậy thì chắc là tôi hát cho cô. 388 00:27:44,873 --> 00:27:46,416 Cậu thực sự muốn điều gì? 389 00:27:47,292 --> 00:27:48,961 Cậu có khao khát sâu kín nào? 390 00:27:49,044 --> 00:27:51,463 Sue. Ý cậu là sao? 391 00:27:51,547 --> 00:27:57,719 Ngoài mấy thứ danh vọng vớ vẩn đó, cậu thèm muốn điều gì? 392 00:27:59,805 --> 00:28:01,014 Cậu thèm muốn ý nghĩa. 393 00:28:02,015 --> 00:28:03,225 Cậu thèm muốn vẻ đẹp. 394 00:28:05,811 --> 00:28:07,020 Cậu thèm muốn tình yêu. 395 00:28:09,273 --> 00:28:15,737 Xẻ đôi Chim chiền chiện 396 00:28:16,780 --> 00:28:23,370 Và bạn sẽ tìm thấy Âm nhạc 397 00:28:42,347 --> 00:28:44,558 Này? Cô làm gì ở đây? 398 00:28:45,934 --> 00:28:47,144 Dọn sân khấu đi. 399 00:28:49,521 --> 00:28:52,608 Dọn sân khấu ngay, không tôi sẽ phải báo cáo cô đấy. 400 00:28:55,652 --> 00:28:57,279 Ông còn chẳng biết tôi là ai. 401 00:29:52,835 --> 00:29:54,837 Biên dịch: Trọng Huy