1 00:00:21,063 --> 00:00:22,231 Chào. 2 00:00:22,314 --> 00:00:24,316 Ngày tuyệt vời để làm lễ rửa tội. 3 00:00:24,399 --> 00:00:26,401 Anh không biết nữa. Có gì đó không ổn. 4 00:00:26,485 --> 00:00:27,486 Ý anh là sao? 5 00:00:27,569 --> 00:00:31,323 Có lẽ vì vụ John Brown. Anh không biết nữa. 6 00:00:32,198 --> 00:00:33,742 Tối qua anh gặp ác mộng. 7 00:00:34,326 --> 00:00:36,328 Em tưởng tối qua mình vui vẻ mà. 8 00:00:36,411 --> 00:00:38,664 Anh mừng vì ta đã dàn hòa, em yêu. 9 00:00:38,747 --> 00:00:39,957 Em cũng thế. 10 00:00:40,415 --> 00:00:42,876 Nên giờ em có thể nói lời chào tạm biệt gia đình, 11 00:00:42,960 --> 00:00:44,962 vì chúng ta sẽ chuyển đến New Orleans. 12 00:00:45,796 --> 00:00:48,423 - Khoan. Sao cơ? - Nói sau cũng được. 13 00:00:49,424 --> 00:00:51,426 Anh thật tử tế vì giúp đỡ Jane hôm nay. 14 00:00:52,928 --> 00:00:56,765 Cô ấy nhờ anh làm cha đỡ đầu cho đứa bé. Và vì cô ấy là góa phụ, đó là nghĩa vụ. 15 00:00:57,850 --> 00:00:58,851 Tất nhiên. 16 00:00:59,518 --> 00:01:00,727 Emily đâu? 17 00:01:01,395 --> 00:01:05,022 Anh nghĩ là ở nhà. Con bé không hay đến nhà thờ. 18 00:01:06,233 --> 00:01:10,696 Em vẫn chưa gặp cậu ấy kể từ khi thơ cậu ấy được xuất bản. 19 00:01:11,321 --> 00:01:12,948 Cứ như cậu ấy trốn tránh em. 20 00:01:13,031 --> 00:01:14,491 Ừ, chà... 21 00:01:15,367 --> 00:01:17,703 Nếu là em, anh sẽ để nó yên. 22 00:01:18,370 --> 00:01:19,371 Nhưng... 23 00:01:20,873 --> 00:01:22,791 Em có chuyện cần nói với cậu ấy. 24 00:01:23,458 --> 00:01:25,460 Anh nghĩ nó biết rồi. 25 00:01:28,005 --> 00:01:29,131 Jane kìa. 26 00:01:29,923 --> 00:01:31,425 - Đến lúc làm rồi. - Chào. 27 00:01:31,508 --> 00:01:34,720 Đừng để mọi người quên. Anh vẫn là chồng em. 28 00:01:36,430 --> 00:01:38,682 Không ai ở đây nghi ngờ gì chuyện đó đâu. 29 00:01:41,059 --> 00:01:42,060 Chào. 30 00:01:44,771 --> 00:01:46,648 Nó dễ thương quá nhỉ? 31 00:02:03,707 --> 00:02:05,375 Chậm lại. 32 00:02:26,230 --> 00:02:28,190 TA KHÔNG THỂ DẬP LỬA 33 00:02:42,788 --> 00:02:44,248 Chào Maggie. Có gì mới không? 34 00:02:45,165 --> 00:02:46,375 Cậu biết đấy. 35 00:02:47,334 --> 00:02:48,919 Ngày Chủ nhật yên tĩnh. 36 00:02:49,002 --> 00:02:50,462 Tôi đang tận hưởng ngày nghỉ. 37 00:02:50,546 --> 00:02:53,715 Tôi không bao giờ nghỉ vào Chủ nhật. Chủ nhật vẫn có tin tức. 38 00:02:53,799 --> 00:02:55,425 Ngày nào trong tuần cũng có tin tức. 39 00:02:56,218 --> 00:02:57,511 Chà, tôi đói quá. 40 00:02:57,594 --> 00:02:59,304 Chị có gì để tôi ăn nhẹ không? 41 00:02:59,763 --> 00:03:01,557 Chắc còn mận trong bếp đấy. 42 00:03:01,640 --> 00:03:02,933 Chị có bò nướng không? 43 00:03:03,433 --> 00:03:04,643 Tôi sẽ đi kiểm tra. 44 00:03:04,726 --> 00:03:06,353 Cậu có muốn cởi áo không? 45 00:03:06,436 --> 00:03:07,437 Tôi không ở lại lâu. 46 00:03:07,521 --> 00:03:09,690 Tôi chỉ muốn ăn nhanh trước khi lên đường. 47 00:03:09,773 --> 00:03:12,317 Tôi mong được chào nhanh nhà Dickinson. 48 00:03:12,401 --> 00:03:13,777 Hầu hết không ở nhà. 49 00:03:13,861 --> 00:03:15,904 Họ đến nhà thờ dự lễ rửa tội. 50 00:03:16,405 --> 00:03:17,406 Có một người đây. 51 00:03:19,449 --> 00:03:21,285 Anh Bowles, tôi cần nói chuyện với anh. 52 00:03:23,036 --> 00:03:24,997 Cô cư xử lạ quá. Mọi chuyện ổn chứ? 53 00:03:25,080 --> 00:03:27,207 Anh Bowles, theo tôi vào phòng khách nhé? 54 00:03:32,963 --> 00:03:34,590 Tôi sẽ đi tìm có gì ăn không. 55 00:03:48,729 --> 00:03:49,771 Có chuyện gì vậy? 56 00:03:49,855 --> 00:03:51,773 Có một chuyện tôi muốn nhờ anh. 57 00:03:51,857 --> 00:03:52,858 Được. 58 00:03:53,358 --> 00:03:54,985 Vậy sao cô nói với bức tường? 59 00:03:56,695 --> 00:03:58,530 Vì tôi đang bảo vệ mắt mình. 60 00:03:59,031 --> 00:04:00,282 Mắt tôi rất nhạy cảm, 61 00:04:00,365 --> 00:04:02,492 và tôi e là nếu nhìn anh, tôi có thể bị mù. 62 00:04:02,576 --> 00:04:03,702 Lạ thật. 63 00:04:03,785 --> 00:04:07,039 Anh Bowles, anh vẫn giữ sổ thơ của tôi chứ? 64 00:04:08,207 --> 00:04:09,208 Cái tôi đưa cho anh? 65 00:04:09,958 --> 00:04:12,252 Ừ, tất nhiên là có. Tôi để ngay trong cặp. 66 00:04:12,336 --> 00:04:14,922 Định sẽ đọc lại một lượt trên tàu. 67 00:04:15,005 --> 00:04:17,466 Thơ của cô đỉnh cao đấy. Cô biết mà. 68 00:04:17,548 --> 00:04:18,759 Nó rất cuốn hút. 69 00:04:20,010 --> 00:04:22,763 Tôi e rằng phải yêu cầu anh trả lại tất cả cho tôi. 70 00:04:22,846 --> 00:04:23,972 Cô nói gì cơ? 71 00:04:25,390 --> 00:04:27,226 Tôi nói, rất lịch sự... 72 00:04:28,560 --> 00:04:30,437 là anh phải trả lại thơ cho tôi. 73 00:04:31,230 --> 00:04:32,689 - Trả lại? - Đúng. 74 00:04:33,190 --> 00:04:34,191 Ngay lập tức. 75 00:04:34,274 --> 00:04:35,275 Được, tôi hiểu rồi. 76 00:04:35,359 --> 00:04:38,070 Đến giờ tôi đã làm biên tập cho cô đủ lâu. 77 00:04:38,153 --> 00:04:40,656 Đây lại là một trò nữa của cô, 78 00:04:40,739 --> 00:04:42,741 mà cô giả vờ như không muốn được xuất bản. 79 00:04:42,824 --> 00:04:44,535 Thể hiện đức hạnh. Khiêm tốn giả vờ. 80 00:04:44,618 --> 00:04:45,827 Dễ thương đấy, nhưng... 81 00:04:46,662 --> 00:04:48,497 cô không cần làm thế nữa đâu. 82 00:04:49,164 --> 00:04:50,791 Tôi không bày trò đâu. 83 00:04:51,375 --> 00:04:52,626 Được. 84 00:04:52,709 --> 00:04:56,296 Anh Bowles, với nhiều giằng xé và đấu tranh, tôi đã quyết định 85 00:04:56,380 --> 00:04:58,924 là thật sự, tôi không muốn được xuất bản. 86 00:04:59,007 --> 00:05:00,425 Do đó, tôi yêu cầu anh... 87 00:05:00,509 --> 00:05:04,930 Không. Không, tôi đề nghị anh trả lại thơ cho tôi. 88 00:05:05,305 --> 00:05:06,348 Emily. 89 00:05:06,431 --> 00:05:08,892 Thơ của cô là thành công lớn. 90 00:05:08,976 --> 00:05:11,019 Cô sắp vụt trở thành nổi tiếng thế giới. 91 00:05:11,103 --> 00:05:14,523 Người ta thích bài chúng ta đăng, và họ đang đòi đọc thêm rồi. 92 00:05:14,606 --> 00:05:15,607 Đó là nói dối. 93 00:05:16,525 --> 00:05:19,987 - Có người không thích. Tôi nghe rồi. - Không. Còn hơn thế. 94 00:05:20,070 --> 00:05:21,280 Nó khiến họ bị kích thích. 95 00:05:21,655 --> 00:05:24,491 Nó khiến họ suy nghĩ. Nó khiến họ đặt ra câu hỏi. 96 00:05:25,200 --> 00:05:27,411 Nó có tính khơi gợi. Nó tạo nên phản ứng. 97 00:05:27,911 --> 00:05:29,913 Đó là điều lớn nhất mọi tác giả mong muốn. 98 00:05:30,455 --> 00:05:31,748 Emily, tôi nói với cô. 99 00:05:31,832 --> 00:05:35,836 Cô đang trên đường trở thành nhà thơ lớn nhất New England, có thể cả nước Mỹ. 100 00:05:36,295 --> 00:05:38,714 Và tôi chỉ đang cố giúp cô đừng tự cản đường mình. 101 00:05:38,797 --> 00:05:42,426 Thứ duy nhất cản đường tôi bây giờ là anh. 102 00:05:42,509 --> 00:05:44,094 Chà, đau lòng quá. 103 00:05:44,178 --> 00:05:45,721 Trả thơ lại cho tôi. 104 00:05:45,804 --> 00:05:48,432 Đế chế báo chí của tôi, nó đang mở rộng. 105 00:05:49,141 --> 00:05:52,561 Và cô có thể là một phần trong đó. Cô không muốn giúp xây dựng đế chế à? 106 00:05:52,644 --> 00:05:53,854 Tôi đã có một đế chế! 107 00:05:55,856 --> 00:05:57,065 Nó ở ngay trong này. 108 00:05:58,567 --> 00:06:00,444 Rồi anh cướp nó khỏi tôi. 109 00:06:01,987 --> 00:06:03,155 Anh... 110 00:06:04,323 --> 00:06:05,449 và Sue. 111 00:06:12,748 --> 00:06:13,957 Vậy nguyên nhân là Sue. 112 00:06:17,002 --> 00:06:18,587 Tôi không biết ý anh là sao. 113 00:06:21,548 --> 00:06:23,175 Cô biết chuyện chúng tôi chứ gì? 114 00:06:23,258 --> 00:06:24,551 Tôi hiểu có chuyện gì rồi. 115 00:06:24,635 --> 00:06:27,304 Cô phát hiện ra tôi và Sue, và giờ cô ghen. 116 00:06:27,721 --> 00:06:30,349 Cô tưởng tôi tán tỉnh cô hay sao đó. 117 00:06:31,099 --> 00:06:32,309 Thả thính cô. 118 00:06:33,519 --> 00:06:35,354 Không phải, được chứ? 119 00:06:36,605 --> 00:06:38,607 Tôi chỉ có hứng thú với tác phẩm của cô, 120 00:06:38,690 --> 00:06:40,901 đó cũng là thứ cô nên tập trung vào. 121 00:06:41,568 --> 00:06:44,363 Đừng để cảm xúc xen vào sự nghiệp của cô. 122 00:06:44,446 --> 00:06:46,323 Phụ nữ luôn bị như thế. 123 00:06:48,116 --> 00:06:49,326 Tôi cần thơ của mình. 124 00:06:49,743 --> 00:06:51,411 Không, Emily. Cô cần tôi. 125 00:06:52,120 --> 00:06:54,998 Có rất nhiều người sẽ chẳng thèm để tâm đến cô. 126 00:06:55,457 --> 00:06:58,126 Nhưng tôi thì có, vì tôi hiểu cô. 127 00:06:58,210 --> 00:07:01,839 Cô kỳ quặc, và cô lập dị, và cô rối loạn, và cô kỳ lạ, 128 00:07:02,214 --> 00:07:06,051 nhưng tôi hiểu điều đó, với phụ nữ, nghệ thuật đến từ những điều đó. 129 00:07:06,134 --> 00:07:08,846 Điều đáng buồn là rất dễ để cả thế giới ngó lơ với cô, 130 00:07:08,929 --> 00:07:10,097 nhưng tôi sẽ không để thế. 131 00:07:10,848 --> 00:07:12,891 Sẽ chả ai để ý đến cô 132 00:07:12,975 --> 00:07:15,477 nếu không có tôi chỉ họ về hướng của cô. 133 00:07:15,561 --> 00:07:16,728 Tin tôi đi. 134 00:07:17,688 --> 00:07:19,773 Cô không là gì nếu thiếu tôi. 135 00:07:20,732 --> 00:07:25,070 Có ngày, cô sẽ nhìn lại mọi chuyện, và cô sẽ cảm ơn tôi. 136 00:07:27,990 --> 00:07:29,616 Tôi sẽ yêu cầu anh một lần nữa... 137 00:07:31,660 --> 00:07:33,370 trả lại thơ cho tôi. 138 00:07:35,664 --> 00:07:36,707 Không. 139 00:07:37,499 --> 00:07:39,001 Sao anh dám. 140 00:07:39,084 --> 00:07:41,295 Cô đã đưa cho tôi, và giờ nó là của tôi. 141 00:07:41,879 --> 00:07:43,422 Cô không lấy lại được. 142 00:07:43,505 --> 00:07:44,506 Thôi được. 143 00:07:44,965 --> 00:07:47,050 Nếu anh không trả lại, tôi sẽ phải lấy lại. 144 00:07:47,134 --> 00:07:48,969 Không, biết gì không? Quá muộn rồi. 145 00:07:49,052 --> 00:07:50,053 Sao? 146 00:07:50,137 --> 00:07:51,972 Tôi đã gửi một bài đến văn phòng rồi. 147 00:07:52,848 --> 00:07:54,683 Hôm nay, nó sẽ được đưa đi in. 148 00:07:56,643 --> 00:07:57,644 Xin lỗi. 149 00:08:02,274 --> 00:08:04,026 - Đừng động vào cặp tôi! - Tôi sẽ lấy lại! 150 00:08:04,109 --> 00:08:05,694 - Nó là của tôi! - Không phải! 151 00:08:06,445 --> 00:08:07,446 Tôi lấy được rồi. 152 00:08:07,529 --> 00:08:08,780 - Trả lại đây. - Cô muốn hả? 153 00:08:08,864 --> 00:08:10,240 - Trả lại đây! - Đến mà lấy. 154 00:08:10,324 --> 00:08:11,700 Trả lại đây! 155 00:08:12,784 --> 00:08:13,994 Này! 156 00:08:15,287 --> 00:08:16,663 Đi đi! 157 00:08:16,747 --> 00:08:18,290 - Trả lại thơ cho tôi. - Không. 158 00:08:18,373 --> 00:08:19,374 Có! 159 00:08:21,376 --> 00:08:22,628 Trả lại cho tôi! 160 00:08:24,546 --> 00:08:26,006 Anh là quỷ dữ! 161 00:08:26,089 --> 00:08:27,758 Tôi là người ủng hộ phái nữ! 162 00:08:31,803 --> 00:08:33,347 Và hôm nay, ta ở đây để ăn mừng 163 00:08:33,429 --> 00:08:36,183 sự ra đời của William Wilkinson II 164 00:08:36,265 --> 00:08:37,643 - và ban phúc cho cậu bé... - Đẹp quá. 165 00:08:37,726 --> 00:08:39,394 ...trong hành trình cả đời theo con đường đức tin. 166 00:08:39,477 --> 00:08:41,020 Dừng lại! 167 00:08:41,104 --> 00:08:43,273 Mẹ cậu bé, Jane, có mặt hôm nay, 168 00:08:43,357 --> 00:08:45,943 cùng với cha đỡ đầu, Austin Dickinson, 169 00:08:46,026 --> 00:08:49,988 người sẽ thay thế cho anh William Wilkinson I quá cố. 170 00:08:51,281 --> 00:08:53,200 Thật tuyệt khi có cháu nội nhỉ? 171 00:08:53,575 --> 00:08:56,036 Mặc dù cái chết đã chia lìa thể xác, 172 00:08:56,119 --> 00:08:58,956 đức tin và tình yêu gắn bó ta đến vĩnh hằng. 173 00:08:59,498 --> 00:09:02,751 Dù không thể nhìn thấy anh, William Wilkinson I, chúng tôi biết anh ở đây. 174 00:09:07,089 --> 00:09:08,298 Xem tôi có gì này. 175 00:09:09,049 --> 00:09:10,634 Thó được từ cái cặp của anh ta 176 00:09:10,717 --> 00:09:12,928 trong khi hai người cãi vã trong này. 177 00:09:13,512 --> 00:09:14,513 Maggie. 178 00:09:14,596 --> 00:09:16,473 Cảm ơn chị. Sao chị làm được? 179 00:09:17,641 --> 00:09:20,269 Một cô hầu giỏi biết cách tàng hình. 180 00:09:20,936 --> 00:09:22,271 Cảm ơn chị. 181 00:09:23,814 --> 00:09:24,857 Một cái bị rơi ra. 182 00:09:26,859 --> 00:09:28,443 GỬI SUE 183 00:09:30,279 --> 00:09:32,322 Xin Chúa hãy thánh hóa nước này, 184 00:09:32,406 --> 00:09:36,410 và ban cho đứa bé này đầy đủ ơn huệ của Người. 185 00:09:39,454 --> 00:09:43,458 Austin Dickinson, bằng việc đồng ý làm cha đỡ đầu của đứa bé này, 186 00:09:43,542 --> 00:09:46,253 anh công nhận tình yêu dành cho mẹ đứa bé, Jane, 187 00:09:46,336 --> 00:09:48,714 cũng như tình yêu anh dành cho đứa bé. 188 00:09:48,797 --> 00:09:50,048 Anh đảm bảo rằng 189 00:09:50,132 --> 00:09:53,135 đứa trẻ này sẽ không bao giờ thiếu tình yêu trên thế giới này. 190 00:09:56,054 --> 00:09:58,682 Anh có chấp nhận vai trò làm cha đỡ đầu đứa bé không? 191 00:10:02,352 --> 00:10:03,979 - Có. - Vậy hãy cầu nguyện. 192 00:10:04,897 --> 00:10:07,691 Xin Chúa ban phúc cho đứa bé, và bảo vệ nó. 193 00:10:08,192 --> 00:10:09,193 Amen. 194 00:10:09,276 --> 00:10:10,652 - Amen. - Amen. 195 00:10:13,530 --> 00:10:14,656 Em ngửi thấy khói không? 196 00:10:27,461 --> 00:10:28,462 Emily. 197 00:10:29,630 --> 00:10:31,173 Vậy em biết anh là ai rồi. 198 00:10:31,256 --> 00:10:32,257 Vâng. 199 00:10:33,717 --> 00:10:35,636 Vâng, anh là Frazar. Frazar Stearns. 200 00:10:35,719 --> 00:10:38,096 Em biết anh là ai, và em biết anh sẽ chết thế nào. 201 00:10:38,180 --> 00:10:39,181 Đúng. 202 00:10:40,807 --> 00:10:42,017 - Trong chiến tranh. - Trong chiến tranh. 203 00:10:45,187 --> 00:10:47,606 Tìm kiếm vinh quang. Tìm kiếm danh vọng. 204 00:10:51,068 --> 00:10:52,277 Anh sẽ xa rời nhà mình... 205 00:10:55,030 --> 00:10:56,240 và gia đình mình... 206 00:10:57,491 --> 00:10:58,492 và bước vào trận chiến. 207 00:10:59,952 --> 00:11:00,953 Vâng. 208 00:11:02,412 --> 00:11:04,164 Và rồi đạn sẽ đâm vào anh... 209 00:11:05,958 --> 00:11:07,000 như con chim. 210 00:11:08,460 --> 00:11:10,337 Thế là Frazar Stearns sẽ chết... 211 00:11:12,756 --> 00:11:14,174 để được tưởng nhớ. 212 00:11:18,720 --> 00:11:20,556 Có lẽ là Không ai cả lại tốt hơn. 213 00:11:21,098 --> 00:11:22,099 Em hiểu. 214 00:11:22,975 --> 00:11:24,852 Và em sẽ không mắc sai lầm tương tự. 215 00:11:27,020 --> 00:11:29,022 Em còn phải đấu tranh nhiều, Emily Dickinson. 216 00:11:33,026 --> 00:11:35,028 Nhưng em phải đấu tranh trong bí mật. 217 00:11:38,282 --> 00:11:39,491 Một mình. 218 00:11:40,409 --> 00:11:41,618 Không ai thấy. 219 00:11:42,369 --> 00:11:46,123 Em phải trao hết vinh quang cho chính mình và không đòi hỏi gì từ thế giới. 220 00:11:51,253 --> 00:11:52,880 Em phải vô danh. 221 00:11:56,049 --> 00:11:58,886 Người vô danh dũng cảm, xuất sắc nhất từng tồn tại. 222 00:12:15,819 --> 00:12:17,487 Ta không thể dập Lửa - 223 00:12:19,781 --> 00:12:21,867 Thứ có thể bùng cháy 224 00:12:23,160 --> 00:12:25,204 Lavinia. Đi nào, con yêu. 225 00:12:25,954 --> 00:12:28,290 Có thể tự bốc lên không cần Quạt - 226 00:12:32,169 --> 00:12:33,170 Abby! 227 00:12:33,253 --> 00:12:34,505 Trong đêm chậm chạp nhất - 228 00:12:34,588 --> 00:12:35,672 Xin lỗi... 229 00:12:38,884 --> 00:12:40,594 Được rồi. 230 00:13:03,700 --> 00:13:04,701 Đi đi. 231 00:13:07,538 --> 00:13:08,539 Emily. 232 00:13:10,624 --> 00:13:11,625 Tớ đến gặp cậu. 233 00:13:13,961 --> 00:13:15,003 Cút đi. 234 00:13:17,172 --> 00:13:18,173 Emily. 235 00:13:20,634 --> 00:13:21,635 Ta phải nói chuyện. 236 00:13:21,718 --> 00:13:23,971 Tớ không muốn nói gì với cậu. Tớ không muốn nhìn cậu. 237 00:13:24,054 --> 00:13:26,807 Nghĩ lại thì, tớ không muốn gặp cậu nữa. 238 00:13:29,393 --> 00:13:31,395 Cho tớ cơ hội để giải thích từ phía tớ. 239 00:13:31,478 --> 00:13:33,146 Có gì để giải thích? 240 00:13:33,230 --> 00:13:35,023 Tớ thấy mọi thứ cực kỳ rõ ràng. 241 00:13:35,107 --> 00:13:37,734 Không. Có những thứ cậu không thấy. 242 00:13:39,236 --> 00:13:41,488 Cậu hoàn toàn có quyền giận tớ. 243 00:13:41,572 --> 00:13:43,490 Tớ không cần xin phép cậu. 244 00:13:43,574 --> 00:13:46,243 Tớ biết cậu thích anh ấy. 245 00:13:50,581 --> 00:13:51,582 Thích anh ta? 246 00:13:53,458 --> 00:13:56,003 Cậu ép tớ thích anh ta. 247 00:13:57,379 --> 00:13:59,006 Trên thực tế cậu đã ép tớ! 248 00:14:00,132 --> 00:14:03,260 Cứ như cậu muốn tớ yêu anh ta. Nhưng tại sao? 249 00:14:03,343 --> 00:14:05,596 Khi từ đầu cậu mới là người yêu anh ta. 250 00:14:05,679 --> 00:14:06,889 Tớ không yêu anh ấy. 251 00:14:07,639 --> 00:14:09,266 - Chưa bao giờ. - Cậu nói dối. 252 00:14:10,058 --> 00:14:13,687 - Tớ chẳng thèm để tâm đến anh ấy. - Vậy sao cậu ngủ với anh ta? 253 00:14:15,397 --> 00:14:16,565 Và tại sao... 254 00:14:17,691 --> 00:14:19,818 cậu cứ luôn miệng bảo tớ đưa thơ cho anh ta? 255 00:14:19,902 --> 00:14:22,571 Vì tớ không chịu nổi cảm xúc mà thơ của cậu gây ra. 256 00:14:23,614 --> 00:14:26,909 Thơ của cậu quá mạnh mẽ. Nó như con rắn vậy. 257 00:14:26,992 --> 00:14:30,537 Nó trườn vào tớ, và nó cuộn quanh trái tim tớ, 258 00:14:30,621 --> 00:14:33,373 và bóp nghẹt đến khi tớ không thở nổi. 259 00:14:33,457 --> 00:14:36,668 Nó lấp lánh và độc địa, và nó gây tổn thương. 260 00:14:38,128 --> 00:14:39,838 Tớ sợ, Emily. 261 00:14:39,922 --> 00:14:43,342 Sợ cậu, cách cậu nắm lấy tớ, cách cậu đầu độc tớ. 262 00:14:46,637 --> 00:14:48,847 Khi tớ cưới Austin và ta trở thành chị em, 263 00:14:48,931 --> 00:14:51,099 mối dây duy nhất liên kết chúng ta là thơ cậu. 264 00:14:51,183 --> 00:14:57,898 Cậu bắt đầu viết quá nhiều, và tớ là người duy nhất được đọc. 265 00:14:59,399 --> 00:15:00,609 Tớ bị choáng ngợp. 266 00:15:03,028 --> 00:15:06,365 Nên tớ nghĩ nếu đẩy cậu ra xa một chút, thì... 267 00:15:08,867 --> 00:15:11,578 Nếu cậu đẩy tớ ra xa, tớ sẽ thành vấn đề của người khác? 268 00:15:16,124 --> 00:15:17,960 Chà, biết gì không? 269 00:15:20,838 --> 00:15:22,589 Tớ không phải vấn đề của cậu nữa, Sue. 270 00:15:23,799 --> 00:15:27,010 Cậu cứ quay lại với phòng khách hoàn hảo và những bộ váy diêm dúa, 271 00:15:27,094 --> 00:15:29,596 và trống rỗng hoàn hảo như cậu muốn, 272 00:15:29,680 --> 00:15:32,266 vì tớ sẽ không bao giờ khiến cậu cảm thấy gì nữa. 273 00:15:32,349 --> 00:15:33,851 Và không có tớ... 274 00:15:35,477 --> 00:15:36,478 Sao? 275 00:15:37,604 --> 00:15:38,772 Không có tớ... 276 00:15:40,440 --> 00:15:42,818 Tớ nghĩ cậu sẽ không biết làm thế nào để có cảm xúc. 277 00:15:44,945 --> 00:15:45,946 Được. 278 00:15:48,156 --> 00:15:49,658 Ra thì đóng cửa. 279 00:15:53,579 --> 00:15:54,580 Cậu nói đúng. 280 00:15:57,249 --> 00:15:58,584 Đúng về cái gì? 281 00:16:02,462 --> 00:16:05,465 Lần duy nhất tớ có cảm xúc là khi ở bên cậu. 282 00:16:12,598 --> 00:16:16,185 "Cô giáng những lời đẹp đẽ như Nhát kiếm Sao nó sáng lấp lánh đến thế" 283 00:16:17,352 --> 00:16:21,440 Tớ đẩy cậu về phía anh ấy vì tớ muốn thoát khỏi cảm xúc đó. 284 00:16:22,816 --> 00:16:25,652 Và tớ ngủ với anh ấy vì tớ không muốn cảm thấy nó. 285 00:16:26,403 --> 00:16:31,241 Có quá nhiều điều tớ không muốn cảm thấy, Emily. 286 00:16:33,744 --> 00:16:35,621 Và điều lớn nhất tớ không muốn cảm thấy... 287 00:16:35,704 --> 00:16:36,914 Là gì? 288 00:16:39,208 --> 00:16:40,209 Là gì? 289 00:16:41,251 --> 00:16:42,586 Là gì, Sue? Nói đi! 290 00:16:42,669 --> 00:16:44,338 Là tớ yêu cậu. 291 00:16:44,421 --> 00:16:45,797 Tớ không tin cậu. 292 00:16:45,881 --> 00:16:47,007 Đó là sự thật. 293 00:16:47,090 --> 00:16:48,300 Không phải. 294 00:16:49,510 --> 00:16:51,803 Không có điều gì cậu nói với tớ là thật! 295 00:16:52,596 --> 00:16:54,431 Cậu còn chả phải Sue nữa. 296 00:16:54,515 --> 00:16:56,892 Cậu là người mới, một con người giả tạo. 297 00:16:56,975 --> 00:17:00,103 Tớ không nhận ra cậu nữa, và mọi điều cậu nói với tớ là dối trá! 298 00:17:00,187 --> 00:17:01,396 Emily, tớ yêu cậu. 299 00:17:01,480 --> 00:17:02,773 Đừng nói dối tớ nữa! 300 00:17:02,856 --> 00:17:03,690 Tớ yêu cậu! 301 00:17:04,398 --> 00:17:08,612 Và tớ cảm thấy cậu hiện diện ở thư viện, vì cậu luôn ở bên tớ. 302 00:17:08,694 --> 00:17:10,405 Tớ không thể thoát khỏi cậu, 303 00:17:10,489 --> 00:17:15,035 vì cảm xúc chân thật duy nhất của tớ là tình yêu dành cho cậu. 304 00:17:42,980 --> 00:17:44,690 Ừ. 305 00:17:48,902 --> 00:17:51,280 Các em. Không sao chứ? 306 00:17:55,576 --> 00:17:57,744 Các em không gây ra đấy chứ? 307 00:18:01,623 --> 00:18:02,958 Ôi không. 308 00:18:04,626 --> 00:18:05,627 Chà... 309 00:18:07,171 --> 00:18:08,797 không ai cần biết chuyện này. 310 00:18:09,506 --> 00:18:12,509 Giờ là những năm 1850 mà. Hỏa hoạn là bình thường. 311 00:18:13,802 --> 00:18:15,804 Được, về nhà thôi. 312 00:18:23,687 --> 00:18:25,439 Ngồi đâu được thì ngồi. 313 00:18:26,064 --> 00:18:29,193 Mũ, áo và áo khoác có thể cho vào thư viện. 314 00:18:30,152 --> 00:18:33,488 Đang nấu trà nóng. Chúng tôi có nhiều đồ ăn cho tất cả. 315 00:18:33,572 --> 00:18:37,284 Và tôi đặt một thùng đằng kia để nhận quyên góp. 316 00:18:37,367 --> 00:18:40,704 Ai có đóng góp gì cũng rất được hoan nghênh. 317 00:18:41,288 --> 00:18:44,124 Nhà thờ cũ đó? Nó đã phục vụ chúng ta tốt. 318 00:18:45,209 --> 00:18:46,919 Hãy có ký ức đẹp về nó. 319 00:18:47,002 --> 00:18:50,088 Sẽ cần thời gian, nhưng ta có thể xây lại. 320 00:18:50,839 --> 00:18:53,634 Amherst sẽ đoàn kết lại, như vốn luôn như thế, 321 00:18:54,259 --> 00:18:56,887 và chúng ta sẽ vượt qua bất hạnh lớn này. 322 00:18:57,346 --> 00:18:59,890 - Đúng. Nói hay lắm. - Công nhận. 323 00:18:59,973 --> 00:19:01,391 Em tự hào về con chúng ta. 324 00:19:01,975 --> 00:19:04,019 Vợ nó đâu rồi? 325 00:19:04,102 --> 00:19:07,314 Em không nghĩ là con bé phải ở cạnh nó trong lúc thế này à? 326 00:19:08,732 --> 00:19:10,609 Austin, Sue đâu? 327 00:19:10,692 --> 00:19:13,237 Mong là ta không để con bé chết cháy ở nhà thờ. 328 00:19:13,320 --> 00:19:16,865 Con nghĩ cô ấy đi sống cuộc sống riêng rồi, cũng như con. 329 00:19:24,873 --> 00:19:29,670 Vậy chuyện điên rồ mà anh nói về việc ta chuyển đến New Orleans là sao? 330 00:19:29,753 --> 00:19:30,879 Nola, em yêu. Nola. 331 00:19:30,963 --> 00:19:33,215 Mặc kệ anh gọi nó là gì, em không đến đó đâu. 332 00:19:33,298 --> 00:19:34,883 Có đấy. 333 00:19:35,300 --> 00:19:39,263 Anh đã gửi điện tín cho anh bạn anh quen làm bất động sản ở đó, Joseph Lyman. 334 00:19:39,763 --> 00:19:41,223 Joseph Lyman, người cũ của em? 335 00:19:41,306 --> 00:19:44,101 Đúng thế. Anh quên là em biết anh bạn đó. Lyman. 336 00:19:44,184 --> 00:19:45,269 Lyman! 337 00:19:45,352 --> 00:19:47,521 Tốt lắm. Chuyển hết tiền cho anh ấy rồi. 338 00:19:47,604 --> 00:19:48,689 Anh ấy để cho ta một nhà. 339 00:19:48,772 --> 00:19:50,816 Joseph Lyman bán nhà cho chúng ta? 340 00:19:50,899 --> 00:19:52,234 Nó giống cái lán hơn. 341 00:19:52,317 --> 00:19:54,653 Anh đổ hết tiền vào một cái lán ở New Orleans 342 00:19:54,736 --> 00:19:57,739 và giờ anh mong em bỏ hết mọi thứ và đi cùng anh? 343 00:19:57,823 --> 00:19:58,866 Đúng. 344 00:19:58,949 --> 00:20:00,701 Thế kỷ 19 mà. Em là vợ anh. 345 00:20:00,784 --> 00:20:02,035 Anh có quyền quyết định. 346 00:20:02,119 --> 00:20:05,122 Được, anh có nghe bất cứ điều gì em nói với anh 347 00:20:05,205 --> 00:20:06,206 suốt từ đầu không? 348 00:20:06,290 --> 00:20:08,208 Em yêu, Nola thoải mái lắm. Em sẽ thích nó. 349 00:20:08,292 --> 00:20:11,420 Sắp có nội chiến rồi. Em không chuyển đến Louisiana đâu. 350 00:20:11,503 --> 00:20:13,130 Em sẽ không bao giờ gặp lại gia đình. 351 00:20:13,630 --> 00:20:15,632 Chưa nói đến chuyện, em sẽ ở sai phía lịch sử. 352 00:20:15,716 --> 00:20:17,050 Này, miền Nam đâu tệ đến thế. 353 00:20:17,134 --> 00:20:19,469 Hệ thống đồn điền, nó giống chế độ quý tộc... 354 00:20:19,553 --> 00:20:21,346 Chế độ nô lệ là xấu, Ship. 355 00:20:21,430 --> 00:20:23,515 Anh tưởng em có tư tưởng cởi mở. 356 00:20:23,599 --> 00:20:24,683 Chuyện này thì không. 357 00:20:24,766 --> 00:20:26,560 Thôi nào. Sẽ hấp dẫn lắm. 358 00:20:26,643 --> 00:20:28,020 Em sẽ là quý cô miền Nam... 359 00:20:28,103 --> 00:20:29,938 Em là phù thủy Yankee sắc sảo. 360 00:20:30,314 --> 00:20:31,940 - Tôn trọng điều đó đi. - Không hiểu. 361 00:20:32,024 --> 00:20:33,317 Em muốn anh để em ở lại đây 362 00:20:33,400 --> 00:20:35,569 và chuyển đến Nola và cưới con gái ông trùm bông? 363 00:20:35,652 --> 00:20:38,197 Không, anh... anh có thể cưới em, 364 00:20:38,280 --> 00:20:42,117 ta chỉ cần ở lại Amherst và sống thoải mái và không bó buộc. 365 00:20:42,201 --> 00:20:43,202 Ôi trời... 366 00:20:43,785 --> 00:20:44,912 Quên đi. 367 00:20:45,454 --> 00:20:46,455 Quên đi nhé! 368 00:20:46,538 --> 00:20:49,541 Anh đã ngập đầu với cái lán này rồi. 369 00:20:51,210 --> 00:20:53,253 Cái gì... Ship... 370 00:20:55,464 --> 00:20:56,924 Tớ đang mắc sai lầm à? 371 00:20:57,007 --> 00:20:58,008 Đúng. 372 00:20:58,091 --> 00:20:59,343 Chắc chắn rồi. 373 00:20:59,426 --> 00:21:01,178 Anh ấy muốn cưới cậu, Lavinia. 374 00:21:01,261 --> 00:21:03,722 Giờ cậu sẽ thành bà cô ế chồng đích thực. 375 00:21:09,061 --> 00:21:10,395 Bình mới rượu cũ. 376 00:21:15,400 --> 00:21:16,693 Ship. 377 00:21:16,777 --> 00:21:18,153 Được. 378 00:21:18,237 --> 00:21:20,239 - Anh đến New Orleans. - Nola. 379 00:21:22,908 --> 00:21:24,117 Cưới người khác. 380 00:21:24,826 --> 00:21:26,495 Sinh con các kiểu. 381 00:21:27,496 --> 00:21:29,831 Nhưng anh biết, và em biết... 382 00:21:30,499 --> 00:21:31,500 Ừ? 383 00:21:31,583 --> 00:21:35,212 ...rằng em sẽ luôn là cô gái thú vị nhất anh từng yêu. 384 00:21:40,175 --> 00:21:41,677 Nhà thờ của chúng ta. 385 00:21:41,760 --> 00:21:43,470 Nhà thờ đẹp đẽ, tội nghiệp. 386 00:21:43,554 --> 00:21:44,555 Bà Dickinson. 387 00:21:46,473 --> 00:21:47,933 Anh đã mơ cảnh này tối qua. 388 00:21:50,143 --> 00:21:51,144 Sao? 389 00:21:51,770 --> 00:21:53,981 - Anh nói gì vậy? - Anh đã thấy cảnh này. 390 00:21:56,275 --> 00:21:58,360 Nhà thờ cháy rụi. Anh đã thấy ảo ảnh. 391 00:21:59,069 --> 00:22:00,070 Nó đến với anh. 392 00:22:00,737 --> 00:22:02,573 Anh từng thấy cảnh này rồi. 393 00:22:03,323 --> 00:22:05,158 Không, anh tưởng tượng thôi. 394 00:22:05,242 --> 00:22:07,828 Không. Anh đã mơ tối qua, và giờ đã thành thật. 395 00:22:07,911 --> 00:22:09,830 Chắc là dấu hiệu kinh khủng, điềm báo xấu. 396 00:22:13,333 --> 00:22:15,836 Cứ nói về dấu hiệu với ảo ảnh. 397 00:22:16,336 --> 00:22:18,005 Anh nói điên rồ như Emily ấy. 398 00:22:20,257 --> 00:22:22,467 Hoặc có lẽ con bé không điên như ta nghĩ. 399 00:22:58,378 --> 00:22:59,588 Chúa ơi. 400 00:23:53,517 --> 00:23:54,518 CON RẮN 401 00:23:54,601 --> 00:23:56,270 Một Người bạn nhỏ trong Cỏ 402 00:23:56,645 --> 00:23:58,063 Đôi khi chuyển động - 403 00:23:58,772 --> 00:24:01,483 Có thể bạn đã gặp? Có phải không 404 00:24:01,567 --> 00:24:03,068 Ấn tượng ngay lập tức là 405 00:24:04,278 --> 00:24:05,988 Cỏ như được rẽ ra bằng Lược, 406 00:24:07,155 --> 00:24:08,657 Nhìn thấy một cái thân lốm đốm, 407 00:24:10,951 --> 00:24:12,953 Rồi nó cuộn tròn vào Chân bạn 408 00:24:13,537 --> 00:24:14,955 Rồi lại mở rộng ra - 409 00:24:16,164 --> 00:24:17,708 Cậu ấy thích Cánh đồng Lầy lội 410 00:24:18,375 --> 00:24:20,460 Mặt sàn quá mát cho Ngô - 411 00:24:21,253 --> 00:24:23,130 Nhưng khi còn là Đứa bé Chân trần 412 00:24:23,213 --> 00:24:24,590 Tôi đã hơn một lần Buổi trưa 413 00:24:25,382 --> 00:24:27,634 Đi qua cái tôi nghĩ là Roi Quất 414 00:24:28,302 --> 00:24:29,761 Tách ra dưới Mặt trời 415 00:24:30,429 --> 00:24:32,055 Khi cúi xuống cầm lấy nó 416 00:24:32,681 --> 00:24:34,474 Nó nhăn nheo và biến mất - 417 00:24:40,689 --> 00:24:42,316 Một vài Sinh vật của tự nhiên 418 00:24:42,399 --> 00:24:44,443 Tôi biết, và chúng biết tôi 419 00:24:45,277 --> 00:24:47,779 Tôi cảm thấy từ chúng 420 00:24:47,863 --> 00:24:49,114 Lòng chân thành 421 00:24:52,492 --> 00:24:53,911 Nhưng chưa từng gặp Người bạn này 422 00:24:55,329 --> 00:24:57,164 Đi với ai hay một mình 423 00:24:59,666 --> 00:25:01,084 Mà Hơi thở không thắt lại 424 00:25:02,211 --> 00:25:03,837 Và Lạnh đến Xương tủy 425 00:25:12,596 --> 00:25:14,431 Giờ tớ có thể chết trong hạnh phúc. 426 00:25:17,100 --> 00:25:18,101 Tớ thì không. 427 00:25:19,228 --> 00:25:21,063 Hôm nay tớ thấy thương hại cái chết. 428 00:25:23,440 --> 00:25:24,441 Emily? 429 00:25:25,817 --> 00:25:26,818 Ừ? 430 00:25:28,820 --> 00:25:30,030 Khi ở bên cậu... 431 00:25:31,990 --> 00:25:34,284 đó là lúc duy nhất tớ thấy mình được sống. 432 00:25:43,836 --> 00:25:45,045 Tớ chỉ cần có thế. 433 00:25:46,380 --> 00:25:48,048 Tớ chỉ cần có thế thôi. 434 00:25:49,842 --> 00:25:51,468 Được khiến cậu cảm thấy thế. 435 00:25:53,428 --> 00:25:55,848 Tớ sáng tác cho cậu, Sue của tớ. 436 00:25:56,807 --> 00:25:58,016 Tớ sáng tác cho cậu. 437 00:26:00,602 --> 00:26:01,812 Chỉ cho mình cậu thôi. 438 00:26:04,356 --> 00:26:05,649 Thế là đủ. 439 00:26:10,445 --> 00:26:12,447 Tớ sẽ không bao giờ buông tay cậu nữa. 440 00:27:21,308 --> 00:27:23,310 Biên dịch: Trọng Huy