1 00:00:18,393 --> 00:00:20,479 Bố, con về rồi. 2 00:00:28,612 --> 00:00:30,405 Hansu, con lại muộn rồi. 3 00:00:31,323 --> 00:00:34,243 Con phải sang tận bên kia thành phố để chuyển lời nhắn. 4 00:00:35,452 --> 00:00:37,788 Con là gia sư, không phải người hầu. 5 00:00:38,372 --> 00:00:40,582 Có lẽ nên nhắc cho họ về điều này. 6 00:00:41,750 --> 00:00:42,876 Vâng. 7 00:00:44,086 --> 00:00:46,296 Ôi chao! Cái bụng này đói rồi. 8 00:00:46,380 --> 00:00:48,215 Đi tìm cao lương mĩ vị ăn thôi nào. 9 00:00:51,385 --> 00:00:52,594 Đi thôi. 10 00:01:38,640 --> 00:01:41,852 Hansu! Hansu! 11 00:01:53,238 --> 00:01:55,741 Bố cậu nói có đúng không? 12 00:01:56,325 --> 00:01:59,453 Cậu giỏi tính toán hơn ông ta? 13 00:02:02,664 --> 00:02:05,417 Không ngờ là bố tôi lại nói thế 14 00:02:05,959 --> 00:02:08,044 vì ông ấy suốt ngày chê tôi. 15 00:02:09,170 --> 00:02:10,797 Thế mới là người cha tốt chứ. 16 00:02:11,590 --> 00:02:14,384 Chỉ bọn ngu mới vô cớ tâng bốc con mình. 17 00:02:21,808 --> 00:02:23,894 Vậy khi nào thì cậu bắt đầu làm cho tôi? 18 00:02:25,020 --> 00:02:28,524 Tôi có nhiều việc cần người lo liệu lắm. 19 00:02:29,191 --> 00:02:31,610 Lâu nay, tôi tìm người dùng bàn tính thành thạo. 20 00:02:31,693 --> 00:02:34,238 Thật may mắn cho nó khi được làm cho ông, thưa ông chủ, 21 00:02:35,072 --> 00:02:38,033 nhưng nó đã được làm gia sư dạy toán 22 00:02:38,116 --> 00:02:40,661 cho một gia đình người Mỹ giàu có. 23 00:02:41,537 --> 00:02:42,663 Như ông biết, 24 00:02:43,288 --> 00:02:47,042 người như chúng tôi có cơ hội như thế là hiếm có lắm. 25 00:02:48,877 --> 00:02:51,046 Thế nhà anh cũng bợ đỡ bọn Mỹ đấy à? 26 00:02:51,547 --> 00:02:55,425 Nhà Holmes rất tốt với tôi. 27 00:02:55,509 --> 00:02:56,718 Dĩ nhiên là thế rồi. 28 00:02:57,427 --> 00:03:00,180 Chẳng mất gì thì phải tốt chứ. 29 00:03:00,848 --> 00:03:02,057 Thật là uổng. 30 00:03:06,436 --> 00:03:07,563 Cậu nói tiếng Nhật 31 00:03:08,355 --> 00:03:10,023 khá hơn nhiều đấy. 32 00:03:12,192 --> 00:03:15,696 Nhưng cậu còn phải nỗ lực nhiều nếu thực sự muốn được như chúng tôi. 33 00:03:23,787 --> 00:03:26,081 Genta, anh khá lên đấy. 34 00:05:01,426 --> 00:05:04,638 Cậu ngốc đúng như người ta nói. 35 00:05:05,222 --> 00:05:08,892 Nếu muốn thành công trong đời thì phải nỗ lực đến cùng. 36 00:05:08,976 --> 00:05:10,394 Hỏi bố cậu mà xem. 37 00:05:10,894 --> 00:05:14,106 Nếu không cần thiết thì tôi muốn tránh nỗi khốn khổ đó. 38 00:05:14,189 --> 00:05:15,774 Đã khốn khổ rồi à? 39 00:05:15,858 --> 00:05:18,610 Không đợi được đến giờ uống cocktail à? 40 00:05:18,694 --> 00:05:20,654 Lúc đó, mẹ sẵn sàng đón nhận nỗi khốn khổ của con hơn. 41 00:05:20,737 --> 00:05:22,698 Mẹ chọc con nhưng con có lo lắng thực sự đấy. 42 00:05:23,198 --> 00:05:26,034 Thật sao? Nỗi lo lắng đó là gì vậy con? 43 00:05:26,702 --> 00:05:28,537 Con bị thiếu dinh dưỡng à? 44 00:05:28,620 --> 00:05:30,831 Đang cấp thiết cần chỗ ở? 45 00:05:30,914 --> 00:05:34,293 Hay là bị bệnh vô phương cứu chữa? 46 00:05:34,376 --> 00:05:37,129 - Mẹ gọi bác sĩ nhé? - Con ghét cái kiểu này của mẹ. 47 00:05:37,212 --> 00:05:38,589 Nhưng mẹ phải làm. 48 00:05:39,173 --> 00:05:44,219 Bảo đầu bếp là phục vụ bữa tối lúc 9:00 nhé. 49 00:05:44,303 --> 00:05:48,557 Tối nay, chúng tôi có khách quý. Tất cả phải thật chỉn chu. 50 00:05:52,519 --> 00:05:54,563 "Các Bài luận về Lý thuyết Số". 51 00:05:54,646 --> 00:05:56,857 Hansu, cậu thực sự hiểu cái này ấy hả? 52 00:05:58,108 --> 00:05:59,359 Tôi nghĩ vậy. 53 00:06:00,527 --> 00:06:02,863 Xuất sắc thật. Bảo tôi sến cũng được. 54 00:06:05,991 --> 00:06:09,036 Mẹ ơi, thật ra con có ý này. Sao ta không đưa Hansu theo? 55 00:06:09,703 --> 00:06:12,331 Năm tới mà con vào được Yale thì tốt quá. 56 00:06:12,831 --> 00:06:15,083 Nếu không, con sẽ trượt. Mẹ biết thế mà. 57 00:06:15,167 --> 00:06:16,543 Đó là một ý tưởng. 58 00:06:19,713 --> 00:06:21,340 Mẹ tôi sẽ nói chuyện với bố tôi. 59 00:06:22,299 --> 00:06:23,592 Nói đến bố con, 60 00:06:24,510 --> 00:06:27,095 Hansu, mang cái này đến cho anh ấy giúp tôi nhé? 61 00:06:29,014 --> 00:06:30,015 Mẹ đi đây. 62 00:06:30,098 --> 00:06:33,185 Nhưng con, suy nghĩ tích cực lên nhé. 63 00:06:33,769 --> 00:06:34,978 Cố gắng nhé? 64 00:07:27,155 --> 00:07:28,991 Tôi không hiểu khó khăn của anh. 65 00:07:29,074 --> 00:07:31,326 Anh đang nói về lượng vốn lớn 66 00:07:31,410 --> 00:07:33,954 đầu tư vào một đất nước không phải nước chúng ta. 67 00:07:34,037 --> 00:07:36,415 Trời, tôi tự hỏi họ có muốn ta hay tiền của ta ở đây không. 68 00:07:36,498 --> 00:07:37,708 Quan trọng gì chứ? 69 00:07:37,791 --> 00:07:39,585 Miễn sao chúng ta hốt bộn tiền. 70 00:07:39,668 --> 00:07:41,044 Nhưng trong bao lâu? 71 00:07:41,128 --> 00:07:44,006 Yokohama có thể chào đón ta nhưng cả nước này thì sao? 72 00:07:44,089 --> 00:07:46,550 Họ có cơ hội tôi luyện để miễn nhiễm với ta rồi. 73 00:07:46,633 --> 00:07:49,094 Và giờ, thực sự, 74 00:07:49,178 --> 00:07:52,347 khi một đất nước đã mở cửa thì sao có thể rút lại? 75 00:07:52,431 --> 00:07:54,933 Xin nói với anh, đừng có ngốc 76 00:07:55,017 --> 00:07:57,269 mà cưỡng lại sự thay đổi để tiến bộ. 77 00:07:57,352 --> 00:07:59,563 Biết điều gì xảy ra với những người như thế không? 78 00:07:59,646 --> 00:08:02,566 Rốt cuộc, ta là những người có đống tiền trong ngân hàng. 79 00:08:02,649 --> 00:08:03,901 Chà… 80 00:08:03,984 --> 00:08:04,985 Nhìn này. 81 00:08:05,068 --> 00:08:08,488 Chàng trai trẻ hào hiệp đến cứu tôi là ai thế này? 82 00:08:08,572 --> 00:08:09,615 Một lời nhắn nữa à? 83 00:08:18,749 --> 00:08:21,210 Đã nhận lời nhắn. 84 00:08:21,293 --> 00:08:22,461 Nào, cho tôi biết. 85 00:08:23,086 --> 00:08:25,631 Dạo này, thằng con trai tôi sao rồi? 86 00:08:25,714 --> 00:08:28,342 Cậu ấy đang cố hết sức, thưa ông. 87 00:08:29,301 --> 00:08:32,179 Vậy, vẫn không ấn tượng. 88 00:08:34,765 --> 00:08:35,974 Chúc buổi tối tốt lành. 89 00:08:40,938 --> 00:08:42,481 Cậu ta có tư duy tốt. 90 00:08:42,563 --> 00:08:44,942 Thật thú vị khi thấy cậu ta sẽ thành người thế nào. 91 00:09:01,834 --> 00:09:04,586 Ta bị lời nguyền là không có cầu thủ giỏi à? 92 00:09:05,170 --> 00:09:09,174 Đừng hạ thấp trí tuệ mình bằng suy nghĩ ngớ ngẩn như thế. 93 00:09:09,258 --> 00:09:12,219 Hãy nhớ, họ không phải đồng bào của con. 94 00:09:13,720 --> 00:09:16,932 Nhưng người Mỹ ấy, sao họ giỏi nhiều thứ như vậy? 95 00:09:17,599 --> 00:09:19,852 Con chỉ cần giỏi một thứ thôi. 96 00:09:19,935 --> 00:09:21,061 Một thôi. 97 00:09:21,144 --> 00:09:24,231 Nhưng dù là gì, nhất định con phải giỏi nhất. 98 00:09:24,815 --> 00:09:26,400 Bố là người giỏi làm bàn tính nhất hả? 99 00:09:27,067 --> 00:09:28,485 Nó chỉ là công cụ thôi. 100 00:09:28,986 --> 00:09:31,780 Không, bố giỏi kiếm tiền cho người khác. 101 00:09:32,739 --> 00:09:35,242 Bố không thể kiếm cho nhà mình ít tiền à? 102 00:09:36,118 --> 00:09:37,619 Biết nói sao đây? 103 00:09:38,203 --> 00:09:41,206 Một người chỉ cần giỏi một thứ thôi. 104 00:09:42,708 --> 00:09:45,627 Thế con nên giỏi cái gì? 105 00:09:47,337 --> 00:09:49,965 Con nghĩ con sẽ được lựa chọn à? 106 00:09:50,549 --> 00:09:53,427 Thường thì dù con có muốn hay không, 107 00:09:53,510 --> 00:09:54,553 đó là điều không thể chối cãi. 108 00:09:56,847 --> 00:09:58,432 Bố ăn trước đi. 109 00:10:02,394 --> 00:10:05,022 Ở tuổi con, bố có biết điều đó không? 110 00:10:07,900 --> 00:10:10,611 Lúc đó, bố nghĩ mình sẽ làm ngư dân như ông nội con. 111 00:10:11,737 --> 00:10:13,655 Thời đó, ai cũng thế. 112 00:10:17,576 --> 00:10:19,286 Nhưng con, 113 00:10:19,369 --> 00:10:21,205 con sẽ không làm ngư dân. 114 00:10:22,956 --> 00:10:25,125 Không có phòng phía sau, phiếu cá cược, 115 00:10:25,209 --> 00:10:26,919 không phải lau máu trên sàn. 116 00:10:27,836 --> 00:10:31,715 Dù con làm gì cũng phải giúp ta thoát khỏi cái sàn đấm bốc đó. 117 00:10:39,848 --> 00:10:44,228 Con nghĩ họ định mời con đi Mỹ với họ. 118 00:10:44,311 --> 00:10:45,312 Tới Yale. 119 00:10:46,063 --> 00:10:47,523 Họ sẽ trả học phí cho con à? 120 00:10:47,606 --> 00:10:48,649 Không ạ. 121 00:10:48,732 --> 00:10:51,401 Không phải cho con mà cho Andrew. 122 00:10:51,485 --> 00:10:53,320 Cái thằng con bất tài nhà họ ấy hả? 123 00:10:55,197 --> 00:10:58,534 Nếu không có đặc quyền đặc ân thì nó sấp mặt với đời rồi. 124 00:11:02,329 --> 00:11:07,251 Thế mà con trai bố lại phải đỡ đạn cho nó. 125 00:11:13,423 --> 00:11:14,466 Nhưng bố ơi, 126 00:11:15,300 --> 00:11:18,887 họ bảo ở Mỹ, cả người như chúng ta cũng có thể vươn lên. 127 00:11:22,140 --> 00:11:23,183 "Người như chúng ta". 128 00:11:24,893 --> 00:11:27,771 Bằng cách làm chúng ta kỳ vọng, ảo tưởng, 129 00:11:28,647 --> 00:11:31,525 họ lừa chúng ta như vậy. 130 00:11:39,908 --> 00:11:41,159 Nhưng kể cả thế, 131 00:11:41,869 --> 00:11:43,787 bố muốn con chấp nhận rủi ro. 132 00:11:44,663 --> 00:11:46,206 Hãy đến Mỹ. 133 00:11:47,624 --> 00:11:48,959 Còn bố thì sao? 134 00:11:50,169 --> 00:11:51,211 Bố thì sao chứ? 135 00:11:51,753 --> 00:11:53,422 Bố luôn nói ta là một đội, 136 00:11:54,006 --> 00:11:56,133 rằng ta đi đâu cũng phải có nhau. 137 00:11:59,970 --> 00:12:03,098 Có lẽ đã đến lúc thay đổi quan điểm. 138 00:12:03,807 --> 00:12:07,519 Việc gì phải nhìn xuống khi ta có thể bay vút lên? 139 00:12:08,729 --> 00:12:11,481 Đã đến lúc nhìn lên trên. 140 00:12:13,317 --> 00:12:14,526 Hansu, 141 00:12:15,068 --> 00:12:19,990 con có cơ hội làm những điều bố không bao giờ làm được. 142 00:12:27,581 --> 00:12:30,501 Bầu trời đêm có hai ngôi sao. 143 00:12:31,418 --> 00:12:35,714 Nhìn thì tưởng chúng ở cạnh nhau nhưng thực ra là rất xa. 144 00:12:37,341 --> 00:12:40,719 Xa tít tắp đến nỗi không thể nào đo được. 145 00:12:41,678 --> 00:12:43,222 Dù như thế, 146 00:12:43,305 --> 00:12:44,890 từ dưới này, 147 00:12:46,391 --> 00:12:48,435 trông chúng như ở sát bên nhau, 148 00:12:49,645 --> 00:12:50,812 phải không? 149 00:13:06,745 --> 00:13:07,746 Xin nâng ly. 150 00:13:47,119 --> 00:13:48,620 Chuyện quái gì thế? 151 00:13:48,704 --> 00:13:50,372 Đây là lần đầu tôi làm thế. 152 00:13:50,455 --> 00:13:51,498 Tôi xin thề. 153 00:13:52,749 --> 00:13:54,751 Tôi đã vay một ít tiền. 154 00:13:54,835 --> 00:13:58,130 Tôi định nhận lương là sẽ trả ngay. 155 00:13:59,006 --> 00:14:01,091 Tôi cần tiền gấp 156 00:14:01,175 --> 00:14:03,802 không thì đã hỏi anh. 157 00:14:03,886 --> 00:14:05,387 Tôi xấu hổ lắm. 158 00:14:06,221 --> 00:14:09,433 Xin hãy cho tôi vài tiếng. Tôi sẽ đi lấy số tiền đó. 159 00:14:10,434 --> 00:14:12,394 Anh biết nếu anh trốn thì sẽ thế nào đấy. 160 00:14:12,477 --> 00:14:14,188 Nhưng tôi đi đâu được? 161 00:14:14,897 --> 00:14:16,148 Tôi còn có con trai. 162 00:14:16,940 --> 00:14:20,360 Tôi sẽ không bao giờ để nó thấy tôi chạy trốn. 163 00:14:21,195 --> 00:14:23,530 Tôi cho anh thời gian đến khi chuông báo giữa trưa. 164 00:14:24,198 --> 00:14:25,991 Vâng, đến trưa. 165 00:14:26,658 --> 00:14:27,659 Tôi xin hứa. 166 00:14:29,203 --> 00:14:31,872 Tôi đã cảnh báo rằng cô ta rắc rối lắm. 167 00:14:47,387 --> 00:14:48,764 Bố. 168 00:14:51,850 --> 00:14:53,018 Bố! 169 00:14:55,729 --> 00:14:56,813 Bao nhiêu tiền thế ạ? 170 00:14:57,648 --> 00:14:58,690 Hai trăm. 171 00:14:59,274 --> 00:15:00,943 Nhưng con nghe rồi đấy. 172 00:15:01,026 --> 00:15:02,736 Bố định trả lại ngay. 173 00:15:04,404 --> 00:15:05,989 Bố ăn cắp số tiền đó. 174 00:15:06,782 --> 00:15:07,783 Không. 175 00:15:08,784 --> 00:15:10,494 Cô ấy cầu xin bố. Bố phải làm sao? 176 00:15:10,577 --> 00:15:12,621 Thì từ chối. 177 00:15:16,208 --> 00:15:18,377 Với con thì dễ thế 178 00:15:19,294 --> 00:15:21,421 vì con chưa bao giờ gắn bó với phụ nữ. 179 00:15:22,881 --> 00:15:24,675 Nhưng rồi sau này, con sẽ yêu 180 00:15:24,758 --> 00:15:28,303 và cả con cũng mất lý trí trước cô ấy thôi. 181 00:15:33,600 --> 00:15:34,810 Con sẽ không làm như bố. 182 00:15:36,270 --> 00:15:37,312 Không bao giờ. 183 00:15:46,613 --> 00:15:49,157 Xin lỗi vì gây cho anh nhiều phiền toái như vậy. 184 00:15:52,536 --> 00:15:56,206 Nhưng em không nghĩ anh làm đến mức đó. 185 00:15:59,585 --> 00:16:02,462 Em biết anh nghèo mà. 186 00:16:10,470 --> 00:16:11,513 Vâng. 187 00:16:11,597 --> 00:16:13,348 Thôi, 188 00:16:13,432 --> 00:16:14,808 chuyện xảy ra đã xảy ra rồi. 189 00:16:15,601 --> 00:16:17,686 Nhưng anh phải trả lại số tiền đó ngay. 190 00:16:20,105 --> 00:16:21,190 Thế còn lại bao nhiêu? 191 00:16:28,405 --> 00:16:30,115 Em có thể trả lại đồ đã mua không? 192 00:16:30,199 --> 00:16:32,201 Không phải cho em. 193 00:16:35,245 --> 00:16:38,081 Em đưa số tiền đó cho bạn. 194 00:16:38,165 --> 00:16:39,499 Em đem tiền đó cho vay à? 195 00:16:41,835 --> 00:16:43,170 Không. 196 00:16:44,379 --> 00:16:46,548 Em sẽ không bao giờ thấy lại số tiền đó. 197 00:16:47,382 --> 00:16:50,802 Anh ấy… Anh ấy là người như vậy. 198 00:16:59,269 --> 00:17:03,899 Anh là người thông minh nhất mà em biết, nhưng mà… 199 00:17:14,492 --> 00:17:16,161 Con sẽ đi gặp ông Holmes. 200 00:17:17,329 --> 00:17:18,329 Không. 201 00:17:18,955 --> 00:17:20,374 Nếu con trình bày hoàn cảnh, 202 00:17:20,457 --> 00:17:21,959 con biết ông ấy sẽ cho con vay. 203 00:17:25,212 --> 00:17:27,297 Nếu ông ấy quyết định không cho con đi Mỹ nữa? 204 00:17:28,382 --> 00:17:30,008 Giờ ai quan tâm chuyện đó? 205 00:17:31,552 --> 00:17:34,012 Bố không hiểu người như Ryochi nguy hiểm thế nào à? 206 00:17:34,805 --> 00:17:37,349 Con sẽ đi. Nhất định thế. 207 00:17:37,975 --> 00:17:38,976 Con không đi. 208 00:17:39,643 --> 00:17:41,228 Thằng vô ơn này! 209 00:17:41,311 --> 00:17:44,189 Bố hi sinh hết thảy cho con mà con dám cãi lời à? 210 00:17:45,190 --> 00:17:46,191 Bố ơi. 211 00:17:47,276 --> 00:17:48,694 Trong mắt con, 212 00:17:49,528 --> 00:17:52,781 bố thấy hình ảnh một người đàn ông ngu xuẩn. 213 00:17:55,492 --> 00:17:57,077 Con không nghĩ bố như thế. 214 00:17:57,160 --> 00:17:59,162 Đi! 215 00:17:59,663 --> 00:18:01,415 Bố muốn con lên tàu đó 216 00:18:01,498 --> 00:18:03,292 và biến khỏi cái nơi khốn khổ này! 217 00:18:04,793 --> 00:18:06,128 Con không đi! 218 00:18:06,211 --> 00:18:07,462 Nghe đây! 219 00:18:08,630 --> 00:18:09,923 Đi đi. 220 00:18:12,134 --> 00:18:13,927 Đừng bao giờ quay lại. 221 00:18:14,428 --> 00:18:15,429 Không bao giờ! 222 00:18:18,056 --> 00:18:19,057 Con không chịu đâu. 223 00:18:21,977 --> 00:18:23,854 Con sẽ không bỏ bố mà đi. 224 00:18:32,362 --> 00:18:33,906 Tao không muốn thấy mày nữa, nghe chưa? 225 00:18:34,656 --> 00:18:37,409 Mặc xác mày! Biến khỏi đây đi! 226 00:18:42,873 --> 00:18:43,916 Bố ơi! 227 00:18:45,042 --> 00:18:46,418 Từ giờ… 228 00:18:48,921 --> 00:18:50,839 trong lòng con không được có bố nữa. 229 00:18:53,967 --> 00:18:55,969 Có thế con mới khá lên được. 230 00:19:01,850 --> 00:19:03,769 Chỉ còn cách đó thôi. 231 00:19:26,124 --> 00:19:27,793 Đứng lại. Đừng thấy thì hơn. 232 00:19:41,932 --> 00:19:45,644 Tôi sẽ làm ở đây đến khi trả hết nợ. 233 00:19:48,647 --> 00:19:50,023 Việc này không liên quan đến nó. 234 00:19:51,984 --> 00:19:53,277 Xin hãy để nó đi. 235 00:19:59,241 --> 00:20:01,159 Tôi sẽ làm bất kể ngày đêm. 236 00:20:01,243 --> 00:20:02,661 Không cần trả lương cho tôi. 237 00:20:04,496 --> 00:20:07,583 Nhưng đừng lôi con tôi vào chuyện này. 238 00:20:10,210 --> 00:20:11,628 Anh nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra 239 00:20:12,296 --> 00:20:16,884 khi người ta biết anh ăn cắp của tôi mà tôi để yên? 240 00:20:19,219 --> 00:20:23,682 Trong cái xã hội này, thể diện là quan trọng nhất. 241 00:20:24,183 --> 00:20:27,561 Anh sẽ chịu nỗi nhục này đến chết. 242 00:20:28,353 --> 00:20:30,606 Tôi thì sao cũng được. 243 00:20:31,106 --> 00:20:33,650 Tôi chỉ lo cho con trai mình. 244 00:20:34,234 --> 00:20:38,322 Gia đình đang thuê nó làm gia sư định đưa nó đến Mỹ. 245 00:20:40,324 --> 00:20:42,534 Muốn tôi chết, chỉ cần nói một câu! 246 00:20:42,618 --> 00:20:44,119 Nhưng đây là cơ hội duy nhất của nó. 247 00:20:44,203 --> 00:20:45,287 Xin đừng động đến nó. 248 00:20:45,370 --> 00:20:47,414 Tôi là người phải trả nợ. 249 00:20:48,582 --> 00:20:49,583 Ông chủ! 250 00:20:50,292 --> 00:20:51,418 Bố ơi. 251 00:20:52,753 --> 00:20:53,754 Bố đứng dậy đi. 252 00:20:54,838 --> 00:20:56,048 Genta. 253 00:21:04,806 --> 00:21:07,184 Tình phụ tử rất đáng trân trọng. 254 00:21:08,143 --> 00:21:09,853 Tôi cũng là một người bố. 255 00:21:11,730 --> 00:21:13,232 Nhưng một người lãnh đạo 256 00:21:13,732 --> 00:21:17,152 phải giữ nghiêm phép tắc, dù đó chỉ là hình thức. 257 00:21:21,698 --> 00:21:26,411 Tôi tin rằng lòng khoan dung có sức mạnh hơn. 258 00:21:31,041 --> 00:21:34,336 Để xem lòng khoan dung đưa cậu đi đến đâu. 259 00:21:38,131 --> 00:21:39,550 Cái quái… 260 00:21:44,805 --> 00:21:47,182 Ra khỏi đây đi! Hansu, chạy đi! 261 00:21:50,269 --> 00:21:51,311 Hansu! 262 00:22:04,032 --> 00:22:05,158 Hansu! 263 00:22:08,203 --> 00:22:09,329 Hansu! 264 00:22:17,421 --> 00:22:18,630 Hansu. 265 00:22:18,714 --> 00:22:20,007 Hansu. 266 00:22:21,842 --> 00:22:23,218 Hansu. 267 00:22:29,558 --> 00:22:33,520 12:10 TRƯA 268 00:23:55,227 --> 00:23:58,313 Tỉnh lại đi! Đi mau! 269 00:23:58,397 --> 00:23:59,690 Đến chỗ cao hơn! 270 00:24:01,024 --> 00:24:03,902 Chắc còn dư chấn nữa. Chạy mau! 271 00:24:09,491 --> 00:24:10,701 Lối này! 272 00:24:30,762 --> 00:24:32,931 Ta phải đợi nó qua đi. 273 00:24:49,948 --> 00:24:52,159 Ông thực sự đã định làm thế? 274 00:24:54,286 --> 00:24:55,871 Ông sẽ giết bố tôi? 275 00:24:57,623 --> 00:24:59,333 Vì vinh dự của bố cậu, 276 00:25:00,209 --> 00:25:02,753 bố cậu có món nợ phải trả. 277 00:25:05,506 --> 00:25:07,716 Nhưng bố cậu đã chết… 278 00:25:12,763 --> 00:25:14,264 Từ lúc đến đây, 279 00:25:16,141 --> 00:25:21,855 tôi phải chứng kiến bố tôi chịu không biết bao nhiêu khổ nhục. 280 00:25:24,733 --> 00:25:27,945 Mà tôi bỏ bố tôi như vậy… 281 00:25:38,539 --> 00:25:42,125 Tôi biết bố cậu phải nhịn nhục để làm cho tôi. 282 00:25:43,460 --> 00:25:45,629 Nên đừng có để bố cậu hi sinh vô ích. 283 00:25:46,338 --> 00:25:47,422 Cậu biết cậu phải làm gì. 284 00:25:50,926 --> 00:25:53,178 Hãy theo gia đình Mỹ đó đi, rõ chưa? 285 00:25:53,846 --> 00:25:56,348 Và quên tất cả chuyện này, kể cả bố cậu. 286 00:26:02,271 --> 00:26:04,147 Tôi không biết phải làm gì. 287 00:26:04,731 --> 00:26:06,441 Đó là bố tôi. 288 00:26:06,525 --> 00:26:08,777 - Bố là chỗ dựa duy nhất của tôi! - Đứng lên! 289 00:26:11,488 --> 00:26:12,823 Mở mắt ra mà nhìn cho rõ! 290 00:26:15,742 --> 00:26:17,578 Hôm nay, không chỉ mình cậu gặp nạn. 291 00:26:18,954 --> 00:26:21,415 Hôm nay, có vô số trẻ mới bị mồ côi. 292 00:26:22,624 --> 00:26:24,251 Nhưng trong những lúc thế này, 293 00:26:24,960 --> 00:26:26,920 người ta tạo nên số phận mình. 294 00:26:28,422 --> 00:26:30,507 Có những người gặp bất hạnh và tiến bước 295 00:26:32,426 --> 00:26:34,845 và những người bị nỗi khốn khổ của mình nhấn chìm. 296 00:26:37,639 --> 00:26:39,433 Đừng là kẻ ngu ngốc như thế. 297 00:26:41,810 --> 00:26:43,187 Tôi sẽ tìm gia đình mình. 298 00:26:43,270 --> 00:26:44,771 Cậu đi tiếp đi. 299 00:26:45,355 --> 00:26:47,107 Hãy nắm bắt cuộc sống mới đó. 300 00:27:10,631 --> 00:27:11,924 Hansu? 301 00:27:12,007 --> 00:27:13,008 Andrew. 302 00:27:14,510 --> 00:27:16,470 Nhìn cậu kìa. Chúa ơi. 303 00:27:17,596 --> 00:27:18,931 Bố cậu đâu? 304 00:27:21,099 --> 00:27:22,267 Ôi, Hansu. 305 00:27:23,018 --> 00:27:24,353 Khủng khiếp quá. 306 00:27:25,604 --> 00:27:27,356 Anh vẫn đi với nhà tôi chứ? 307 00:27:28,899 --> 00:27:30,609 Cậu phải biết rằng ta sẽ không quay lại. 308 00:27:32,486 --> 00:27:33,779 Tôi muốn đi. 309 00:27:35,239 --> 00:27:36,907 Hãy chất hết chỗ này lên. 310 00:27:37,699 --> 00:27:41,286 Và Andrew, cây chúc đài bạc. Nó ở trong tủ của người quản gia. 311 00:27:42,538 --> 00:27:44,289 Cậu ấy không thể quay vào nhà. 312 00:27:44,373 --> 00:27:46,208 Sẽ nhanh thôi. Đúng không con? 313 00:27:46,959 --> 00:27:48,627 Giúp tôi một tay. 314 00:27:51,713 --> 00:27:53,048 Chờ chút. 315 00:28:07,980 --> 00:28:09,439 Đúng, ta phải đi. 316 00:28:11,400 --> 00:28:12,776 Còn ông Holmes? 317 00:28:12,860 --> 00:28:14,111 Anh ấy… 318 00:28:14,194 --> 00:28:17,197 Anh ấy đi trước để chuẩn bị tàu. Chúng ta sẽ ra khơi ngay. 319 00:28:17,281 --> 00:28:18,866 Bỏ xe kéo lại đi. 320 00:28:18,949 --> 00:28:20,742 Đường hỏng hết rồi. 321 00:28:20,826 --> 00:28:22,953 Vậy thì làm sao đến được bến tàu? 322 00:28:26,290 --> 00:28:29,126 - Ta không thể xuống đó. - Đó là cách duy nhất. 323 00:28:31,712 --> 00:28:33,380 Quên cái xe kéo đi. 324 00:28:34,256 --> 00:28:35,757 Đường hỏng hết rồi. 325 00:28:36,717 --> 00:28:38,302 Hãy tìm gia đình mình đi nhé. 326 00:29:45,244 --> 00:29:47,079 - Mẹ? - Andrew! 327 00:29:48,413 --> 00:29:50,666 - Mẹ! - Bà Holmes! 328 00:29:54,586 --> 00:29:56,338 Mẹ! Hansu! 329 00:29:56,421 --> 00:29:57,422 Andrew! 330 00:30:18,360 --> 00:30:20,362 Mẹ, nhanh lên! Lối này! Chạy đi! 331 00:31:21,840 --> 00:31:23,175 Cậu. 332 00:31:39,024 --> 00:31:45,572 8:48 TỐI 333 00:33:24,630 --> 00:33:26,089 Gì vậy? 334 00:33:46,401 --> 00:33:48,654 Cậu làm cái gì thế? 335 00:34:25,440 --> 00:34:26,817 Giờ ra ngoài được rồi. 336 00:34:27,525 --> 00:34:29,235 Không cần phải trốn nữa. 337 00:34:30,279 --> 00:34:31,362 Ra ngoài ngay đi. 338 00:34:32,197 --> 00:34:34,241 Tôi ở đây. 339 00:34:39,996 --> 00:34:40,998 Ngồi đi. 340 00:34:49,172 --> 00:34:51,007 Có rượu sake không? 341 00:34:51,091 --> 00:34:55,012 Tiếc là bị đổ hết rồi ạ. 342 00:34:55,094 --> 00:34:57,181 Chúng tôi có thể phục vụ trà. 343 00:35:54,947 --> 00:35:57,407 Gia đình ông có an toàn không? 344 00:35:58,575 --> 00:36:03,288 Tôi chưa kịp về nhà. Cây cầu cạnh chùa bị sập. 345 00:36:05,582 --> 00:36:07,876 Các con đường ở sau ga chìm trong biển lửa. 346 00:36:09,753 --> 00:36:12,923 Tôi đang đến chỗ cây cầu cạnh công viên thì gặp cậu. 347 00:36:15,259 --> 00:36:18,846 Nhưng nếu ta tiếp tục đi đường này thì tôi sẽ có thể gặp được họ. 348 00:36:20,597 --> 00:36:21,932 Mong là họ an toàn. 349 00:36:34,236 --> 00:36:36,655 Chuyện gì vậy? Đã có chuyện gì? 350 00:36:37,823 --> 00:36:40,868 Có cuộc vượt ngục ồ ạt ở nhà tù Negishi. 351 00:36:41,577 --> 00:36:44,538 Trong số bọn tẩu thoát có 300 tù nhân Triều Tiên. 352 00:36:45,122 --> 00:36:47,374 Giờ chúng đang đi đến đây. 353 00:36:47,457 --> 00:36:51,295 Nghe nói chúng lập mưu tẩu thoát từ lâu. 354 00:36:51,378 --> 00:36:54,798 Giờ chúng lợi dụng thảm họa này làm cái cớ. 355 00:36:54,882 --> 00:36:56,717 Thế chúng phải làm gì? 356 00:36:56,800 --> 00:36:58,510 Chịu chết cháy à? 357 00:36:59,094 --> 00:37:02,931 Nhưng ai biết chúng sẽ gây họa gì? 358 00:37:03,015 --> 00:37:05,017 Phụ nữ và trẻ em của ta đang ở đầy đường. 359 00:37:05,100 --> 00:37:07,186 Làm sao ta bảo vệ họ trước bọn nguy hiểm như vậy? 360 00:37:07,269 --> 00:37:08,854 Bình tĩnh. 361 00:37:10,814 --> 00:37:12,858 Anh biết chưa? Một bọn Triều Tiên đã trốn thoát! 362 00:37:13,442 --> 00:37:17,446 Phải mất vài tiếng chúng mới đi được đến đây… 363 00:37:17,529 --> 00:37:19,615 Hình như chúng đến rồi, nghe nói là đang cướp phá. 364 00:37:19,698 --> 00:37:22,951 Cô à, cô nghe chuyện này ở đâu? 365 00:37:23,035 --> 00:37:25,954 - Anh là ai? - Người đặt câu hỏi. Trả lời đi. 366 00:37:27,039 --> 00:37:29,166 Đừng uống nước giếng. 367 00:37:29,249 --> 00:37:31,126 Họ bảo bọn Triều Tiên bỏ chất độc vào đó. 368 00:37:31,210 --> 00:37:32,711 Đừng có tung tin đồn nhảm. 369 00:37:32,794 --> 00:37:35,088 Đi nào. Tôi phải tìm gia đình mình. 370 00:37:36,381 --> 00:37:38,217 Cảm ơn. Hết bao nhiêu tiền nhỉ? 371 00:37:38,300 --> 00:37:40,052 Hôm nay miễn phí. 372 00:37:45,641 --> 00:37:49,186 Có chuyện đang xảy ra. Hãy bám sát. 373 00:37:55,359 --> 00:37:57,569 Anh ta về phe chúng. Sao ta tin được? 374 00:37:57,653 --> 00:37:59,780 Giúp chúng tôi với! 375 00:37:59,863 --> 00:38:01,490 Tôi quen người chủ kho. 376 00:38:01,573 --> 00:38:03,075 Hãy đến kho đó. 377 00:38:03,158 --> 00:38:05,410 Ông ấy sẽ cho các vị trốn trong đó. 378 00:38:05,911 --> 00:38:07,996 Nhanh lên! Mau lên! 379 00:38:08,080 --> 00:38:10,290 - Ông ta nói gì? - Ông ta quen người chủ. 380 00:38:10,791 --> 00:38:12,167 Ông ta bảo vào nhà kho đi. Mau lên! 381 00:38:21,718 --> 00:38:23,512 Cậu cũng nên trốn trong đó với họ. 382 00:38:24,680 --> 00:38:26,807 Gấp lắm rồi. Vào xe kéo đi! 383 00:38:28,225 --> 00:38:29,518 Nhanh lên! 384 00:38:37,943 --> 00:38:39,862 Đừng nhúc nhích. Nín thở càng tốt. 385 00:38:46,285 --> 00:38:48,537 - Nhanh lên! - Tìm chúng đi! 386 00:38:51,039 --> 00:38:53,834 Có bốn tên chạy lối này. Chúng đâu nhỉ? 387 00:38:55,586 --> 00:38:56,753 Họ đã làm gì? 388 00:38:56,837 --> 00:38:59,756 Nghe nói bọn Triều Tiên đang hoành hành khắp thành phố. 389 00:38:59,840 --> 00:39:00,924 Còn nữa. 390 00:39:01,550 --> 00:39:04,553 Chúng vào nhà sập cướp hết những đồ có giá trị. 391 00:39:04,636 --> 00:39:06,930 Ta phải bắt chúng kẻo chúng lấy hết. 392 00:39:09,224 --> 00:39:10,976 Lũ súc vật đó. 393 00:39:13,103 --> 00:39:14,813 Sao chúng dám làm thế này với ta? 394 00:39:15,564 --> 00:39:17,649 Ta cho chúng đến đây, 395 00:39:18,233 --> 00:39:20,152 cho chúng việc làm, 396 00:39:20,986 --> 00:39:22,738 để nhận lại thế này. 397 00:39:22,821 --> 00:39:25,407 Có thấy chúng không? Nói đi. 398 00:39:25,490 --> 00:39:26,575 Chúng đang trốn thoát. 399 00:39:28,619 --> 00:39:30,454 Có, tôi thấy chúng. 400 00:39:31,371 --> 00:39:33,207 Có bốn tên. 401 00:39:42,090 --> 00:39:43,217 Hướng đó! 402 00:39:45,636 --> 00:39:46,803 Đi thôi! 403 00:39:48,555 --> 00:39:50,015 Trong đó có gì? 404 00:39:52,100 --> 00:39:53,519 Cái kho thôi. 405 00:39:55,437 --> 00:39:57,814 May mà người chủ đi vắng. 406 00:39:57,898 --> 00:40:02,611 Về thấy cảnh lộn xộn này chắc ông ấy sẽ choáng váng. 407 00:40:09,409 --> 00:40:10,452 Xem có gì. 408 00:40:12,412 --> 00:40:15,541 Không nghe ông già nói à? Ông ấy bảo họ không đi hướng đó. 409 00:40:17,292 --> 00:40:19,294 Biết đâu chúng lẻn vào lúc ông không để ý. 410 00:40:20,003 --> 00:40:21,588 Chúng ranh ma lắm. 411 00:40:25,676 --> 00:40:27,928 Thấy chúng rồi! Chúng ở trong này! 412 00:40:28,428 --> 00:40:29,513 Đi nào! 413 00:40:35,102 --> 00:40:36,812 Đốt nó đi! 414 00:40:51,034 --> 00:40:52,202 Ta phải đi thôi. 415 00:40:53,370 --> 00:40:54,621 Cậu không làm được gì đâu. 416 00:40:54,705 --> 00:40:56,331 Chúng sẽ ném cậu vào đó. 417 00:41:50,636 --> 00:41:55,098 2:12 SÁNG 418 00:42:16,787 --> 00:42:18,413 Tôi biết vài người trong số đó. 419 00:42:30,759 --> 00:42:31,969 Bố ơi! 420 00:42:39,685 --> 00:42:42,896 Cả nhà đợi anh và tưởng đã mất anh rồi. 421 00:42:43,605 --> 00:42:47,150 Chắc hẳn cả nhà mong thế lắm nhỉ? 422 00:42:47,901 --> 00:42:49,236 Anh xin lỗi vì đã gây thất vọng. 423 00:42:49,319 --> 00:42:51,822 Lúc này mà anh còn đùa được à? 424 00:42:55,450 --> 00:42:56,869 Vì ta hội ngộ rồi. 425 00:43:17,764 --> 00:43:20,309 Hansu, lại đây. 426 00:43:26,440 --> 00:43:28,358 Chúng ta sẽ chăm sóc cậu ấy một thời gian. 427 00:43:32,529 --> 00:43:34,865 Cậu vẫn phải trả nợ thay bố đấy. 428 00:45:41,575 --> 00:45:43,076 VÀO NGÀY 1 THÁNG 9 NĂM 1923, 429 00:45:43,160 --> 00:45:47,623 MỘT TRẬN ĐỘNG ĐẤT 7,9 ĐỘ RICHTER XẢY RA Ở VÙNG KANTO. 430 00:45:49,666 --> 00:45:54,546 HƠN 100.000 NGƯỜI ĐÃ THIỆT MẠNG, 431 00:45:56,465 --> 00:45:58,175 TRONG ĐÓ CÓ NHỮNG NGƯỜI TRIỀU TIÊN VÔ TỘI 432 00:45:58,258 --> 00:46:00,928 BỊ ĐỔ CHO LÀ THỦ PHẠM CỦA CẢNH TÀN PHÁ SAU ĐÓ 433 00:46:01,011 --> 00:46:02,846 THỰC CHẤT GÂY RA BỞI DÂN PHÒNG CỦA NHẬT. 434 00:46:05,098 --> 00:46:09,686 VẪN CÒN TRANH CÃI VỀ CON SỐ CHÍNH XÁC NGƯỜI TRIỀU TIÊN THIỆT MẠNG… 435 00:46:12,022 --> 00:46:17,402 NHƯNG NHIỀU NHÀ SỬ HỌC CHO RẰNG NÓ Ở MỨC HÀNG NGHÌN NGƯỜI. 436 00:46:25,869 --> 00:46:27,829 DỰA TRÊN TIỂU THUYẾT CỦA MIN JIN LEE 437 00:47:37,858 --> 00:47:39,860 Biên dịch: Nhung Vũ