1 00:00:06,590 --> 00:00:09,969 NỖI KINH HOÀNG CỦA DOLORES ROACH 2 00:00:10,052 --> 00:00:12,805 TẬP 8 NGĂN TÔI LẠI 3 00:00:22,398 --> 00:00:24,942 Tôi thật sự không muốn phải làm thế. 4 00:00:26,610 --> 00:00:29,572 - Chết dở. - Cái nào chết dở? 5 00:00:30,072 --> 00:00:32,741 Có rất nhiều thứ chết dở đấy. 6 00:00:32,825 --> 00:00:37,580 - Tôi chưa từng thấy. - Giúp tôi đưa cậu ấy ra khỏi đây đi. 7 00:00:37,747 --> 00:00:41,000 - Tôi đã dọn ở tầng dưới. - Muốn để cậu ấy trong đây à? 8 00:00:41,167 --> 00:00:43,961 - Lần trước kết quả thế nào? - Tôi đã khóa mà. 9 00:00:44,044 --> 00:00:47,131 Cậu khóa à? Cậu khóa đây này. 10 00:00:47,256 --> 00:00:49,967 Cậu để giấy dán trên này, thiên tài ạ. 11 00:00:50,509 --> 00:00:52,636 Cậu phải lột giấy dán ra chứ. 12 00:00:52,720 --> 00:00:54,388 - Nó vốn như thế. - Không hề. 13 00:00:54,472 --> 00:00:56,724 - Dĩ nhiên là không. - Tôi đâu dán lên. 14 00:00:56,807 --> 00:00:58,851 - Chị làm tôi phân tâm. - Tôi sao? 15 00:00:58,934 --> 00:01:00,811 Tôi đâu nghĩ đến việc ăn bím. 16 00:01:00,936 --> 00:01:03,397 Tôi yêu chị. Tôi không cần bím ai khác. 17 00:01:03,606 --> 00:01:05,900 Cậu im đi. Giúp tôi việc này. 18 00:01:06,066 --> 00:01:07,526 Tôi muốn lãng mạn mà. 19 00:01:07,610 --> 00:01:10,321 - Chúa ơi. Giúp tôi đi đã. - Để tôi. 20 00:01:10,863 --> 00:01:11,864 Chúa ơi. 21 00:01:13,991 --> 00:01:16,160 Coi chừng sau lưng. 22 00:01:17,536 --> 00:01:18,496 Xin chào? 23 00:01:18,704 --> 00:01:20,623 Chết tiệt. Quay vào. Vào đi. 24 00:01:21,457 --> 00:01:23,876 - Thôi. Đừng đá cậu ấy. - Để cái chân lên. 25 00:01:24,585 --> 00:01:27,004 - Tất cả làm tiệc trong đó à? - Để tôi. 26 00:01:29,089 --> 00:01:29,965 Chào. 27 00:01:30,132 --> 00:01:31,258 - Chào. - Chào cô. 28 00:01:31,926 --> 00:01:32,968 Jonah đâu? 29 00:01:33,051 --> 00:01:34,637 - Lỡ rồi. - Sao? Cô lỡ rồi. 30 00:01:34,720 --> 00:01:38,973 - Tôi tưởng anh ấy xuống làm việc. - Ừ. Phải. 31 00:01:39,058 --> 00:01:40,392 - Không ở đây. - Không. 32 00:01:40,518 --> 00:01:41,602 Có xuống mà. 33 00:01:41,685 --> 00:01:45,439 - Chắc đã đến văn phòng. - Anh ấy bảo xuống, xuống tầng ấy. 34 00:01:45,523 --> 00:01:46,982 Văn phòng ở phía bắc… 35 00:01:47,107 --> 00:01:49,777 Tôi không biết. Cậu ấy đi rồi. Không có ở đây. 36 00:01:50,652 --> 00:01:52,196 Được rồi. 37 00:01:53,239 --> 00:01:57,493 Cô muốn ăn không? D không muốn ăn. 38 00:01:57,576 --> 00:01:58,994 - Cô ấy không đói. - Tôi no. 39 00:01:59,453 --> 00:02:00,830 Khỏi đi. Ta mở cửa chứ? 40 00:02:00,913 --> 00:02:02,832 - Có. Tôi ra ngay. - Được. 41 00:02:05,376 --> 00:02:06,752 Cậu sẽ mở tiệm à? 42 00:02:06,836 --> 00:02:09,797 - Cứ để vậy một lát đến khi tôi có cách… - Gì? 43 00:02:14,802 --> 00:02:16,720 Điện thoại Jonah đó à? 44 00:02:17,930 --> 00:02:19,139 Ai biết. Phải không? 45 00:02:21,267 --> 00:02:23,769 - Lạ thật. - Ừ, lạ vãi ra. 46 00:02:23,853 --> 00:02:28,065 - Không. Tôi vứt điện thoại suốt mà. - Nhưng chị đâu có điện thoại. 47 00:02:29,775 --> 00:02:31,735 Giờ biết lý do tôi không có đó. 48 00:02:32,278 --> 00:02:35,865 Cậu ấy có ghé qua chào bọn tôi trước khi đi. 49 00:02:36,406 --> 00:02:37,783 - Cậu ấy phải đi. - Ừ. 50 00:02:37,867 --> 00:02:39,159 Chào bọn tôi. Đi làm. 51 00:02:39,618 --> 00:02:41,537 - Chắc sẽ quay lại. - Ừ. 52 00:02:41,620 --> 00:02:44,290 Vâng. Được rồi. 53 00:02:45,791 --> 00:02:50,880 - Này, Sophia thế nào? - Bà ổn. Tôi đã nói chuyện sáng nay. 54 00:02:50,963 --> 00:02:53,465 Bà có vẻ khỏe. Bữa trưa tôi sẽ gặp bà. 55 00:02:53,549 --> 00:02:55,301 Tuyệt quá, Nellie. 56 00:02:55,801 --> 00:02:57,303 Ừ. Tôi biết. 57 00:02:57,845 --> 00:03:00,556 Được rồi, đến giờ mở cửa. 58 00:03:09,231 --> 00:03:11,567 Jonah tử tế. Cậu ấy không đáng bị vậy. 59 00:03:11,650 --> 00:03:16,030 Nellie cũng thế. Bọn tôi có thêm xác và không thể ở lại, dù mua đứt hay không. 60 00:03:17,448 --> 00:03:18,449 Luis. 61 00:03:21,911 --> 00:03:23,495 - Gì? - Tôi gọi chỗ Jonah. 62 00:03:23,579 --> 00:03:27,458 - Họ bảo anh ấy chưa đến. - Gái à, mới năm giây mà. 63 00:03:28,250 --> 00:03:29,793 Anh ấy đã ở lại qua đêm. 64 00:03:31,754 --> 00:03:33,672 Tôi là một con người kinh khủng. 65 00:03:33,756 --> 00:03:36,675 Chắc anh ấy quên điện thoại vì anh ấy đâu có thế. 66 00:03:37,343 --> 00:03:41,639 - Rõ là đầu óc trên mây rồi. - Chắc là thế. Thật là… 67 00:03:43,891 --> 00:03:46,685 - Luis nói chuyện với ai vậy? - Chịu. Cớm đấy. 68 00:03:48,603 --> 00:03:51,440 Trời. Tôi ngạc nhiên khi có ai nghĩ thế. 69 00:03:51,690 --> 00:03:54,234 - Bọn tôi phải đi. - Empanada Loca là gia truyền. 70 00:03:54,817 --> 00:03:57,446 Nền tảng của cộng đồng 30 năm rồi. 71 00:03:57,571 --> 00:03:59,906 Thật ra, chỉ còn lại chúng tôi. 72 00:04:00,032 --> 00:04:03,077 Tôi đứng sau mọi thứ diễn ra sau cánh cửa này. 73 00:04:03,160 --> 00:04:07,122 Thế à? Sao tôi không thấy Marcie từ lúc cô ta xuống gặp cô kia? 74 00:04:09,249 --> 00:04:12,795 Chẳng hiểu sao Marcie ghé qua khiến anh nghĩ bọn tôi bán cần. 75 00:04:12,878 --> 00:04:16,673 Cô ta đến đây xem đối thủ cạnh tranh rồi biến mất luôn. 76 00:04:16,923 --> 00:04:20,552 Cạnh tranh? Marcie vẫn bán đồ à? Tưởng cô ta khá hơn chứ. 77 00:04:20,636 --> 00:04:24,556 Bớt nhảm. Tiếp sau tôi sẽ gọi cho bạn tôi ở DEA. 78 00:04:25,057 --> 00:04:26,684 Anh chi tiền cho cô ta à? 79 00:04:26,767 --> 00:04:29,561 Tôi chi tiền sao? Tôi chẳng chi cho ai cả. 80 00:04:30,437 --> 00:04:32,106 Có lẽ anh sẽ phải làm thế. 81 00:04:35,150 --> 00:04:39,154 Tôi hiểu anh rồi. Hiểu rồi. Ừ. Đây là hăm dọa phải không? 82 00:04:39,238 --> 00:04:42,116 Không thu được tiền của Marcie nên đến tìm tôi. 83 00:04:42,199 --> 00:04:46,662 Làm đi. Gọi bạn DEA đến. Họ có thể lục soát. Tôi sẽ tặng họ empanada. 84 00:04:46,787 --> 00:04:48,789 - Luis, thôi nào. - Cho họ mát-xa. 85 00:04:48,872 --> 00:04:50,332 Họ sẽ khác liền. 86 00:04:50,624 --> 00:04:54,628 Nghĩ đến thì, có lẽ anh sẽ thích mát-xa cho khỏe đấy. 87 00:04:55,838 --> 00:04:57,756 Anh có vẻ căng thẳng. Không có ý gì. 88 00:04:57,840 --> 00:05:00,050 - Khỏi, cảm ơn. - Tùy anh. 89 00:05:01,677 --> 00:05:05,305 - Có gì đó không ổn ở đây. - Thế à? Tôi tự hỏi không ổn gì. 90 00:05:05,556 --> 00:05:08,517 Anh sẽ đứng đây à? Được. Cứ làm việc của anh. 91 00:05:08,600 --> 00:05:11,937 - Ừ, cứ việc. Đi đi. - Thôi, Luis. Coi nào. Dừng lại. 92 00:05:13,814 --> 00:05:14,648 THỰC PHẨM BRIDGE N TUNNEL VẬN CHUYỂN TƯƠI SẠCH 93 00:05:14,732 --> 00:05:16,025 Ôi không, Jeremiah. 94 00:05:19,737 --> 00:05:23,323 Nào. Xuống dưới thôi. Nellie, bọn tôi quay lại ngay. 95 00:05:24,116 --> 00:05:26,201 Đi xuống tầng dưới. 96 00:05:27,077 --> 00:05:27,995 Im đi. 97 00:05:29,038 --> 00:05:30,664 Ta phải đi. Nhanh lên. 98 00:05:30,748 --> 00:05:32,750 - Sao? - Phải dọn đồ ngay. 99 00:05:32,832 --> 00:05:34,418 - Khoan. Tại sao? - Đi nào. 100 00:05:34,501 --> 00:05:35,669 Còn hỏi nữa à? 101 00:05:35,836 --> 00:05:38,881 Vì con trai đã chết của chủ nhà đã chết đang trong tủ lạnh 102 00:05:38,964 --> 00:05:41,175 và cớm bẩn đang cố hăm dọa cậu. 103 00:05:41,258 --> 00:05:42,885 Hiểu tình hình đi. Ta phải đi. 104 00:05:42,968 --> 00:05:45,721 Hắn nói nhảm thôi. Hắn sẽ chẳng làm gì đâu. 105 00:05:46,430 --> 00:05:50,350 Vậy cậu tính làm gì? Chờ đến khi có đề nghị mua khác à? 106 00:05:50,433 --> 00:05:52,895 Cậu sẽ tiếp tục làm empanada Muy Loca? 107 00:05:52,978 --> 00:05:54,438 Ta đâu có bị để ý. 108 00:05:54,521 --> 00:05:57,191 - Dừng empanada thịt người lại. - Ta đâu có tiền. 109 00:05:58,025 --> 00:06:01,445 Ta có tiền. Ta có 15.000 đô và tiền của tôi. 110 00:06:01,528 --> 00:06:04,198 Thế đâu đủ mua nhà ở Colorado. Mỗi 15.000 đô. 111 00:06:04,281 --> 00:06:08,660 Luis. Tôi không cố mua nhà ở Colorado. 112 00:06:08,744 --> 00:06:11,872 Tôi đang cố không sống rục xương trong tù. 113 00:06:12,247 --> 00:06:13,332 Ta sẽ đi đâu? 114 00:06:13,415 --> 00:06:16,085 Tôi đếch biết. Đường hầm tàu điện. 115 00:06:16,168 --> 00:06:18,045 - Sẽ có cách. - Chị muốn thế à? 116 00:06:18,128 --> 00:06:19,963 Tôi không muốn sống kiểu đó. 117 00:06:20,130 --> 00:06:25,010 Nhưng tôi hết chịu nổi chuyện này rồi. Đằng nào ta cũng sẽ đi, phải chứ? 118 00:06:25,094 --> 00:06:28,931 Tiền là thứ duy nhất thay đổi. Không có tiền thì ta vẫn sẽ đi. 119 00:06:29,389 --> 00:06:31,850 Mọi thứ đã thay đổi. Thay đổi rồi. 120 00:06:31,934 --> 00:06:34,269 Chị phải xử Jonah vậy, nhưng tôi đâu điên. 121 00:06:34,353 --> 00:06:37,606 Ta đã tính đi. Cậu ta thì tính mua Empanada Loco. 122 00:06:37,689 --> 00:06:40,025 - Nếu ta đi thì hết. - Vấn đề là "đã". 123 00:06:40,109 --> 00:06:43,445 Nó sẽ bị xóa sạch, được chứ? Mọi thứ, di sản của tôi. 124 00:06:43,529 --> 00:06:45,656 Mọi thứ tôi có. Tôi ra đời ở đây. 125 00:06:45,781 --> 00:06:49,201 Tôi được sinh ra đúng ở đây, trên cái sàn nhà này. 126 00:06:49,409 --> 00:06:53,122 Ở đây ta đã vui vẻ, được chứ? Chị đã vui, phải không? 127 00:06:53,914 --> 00:06:56,834 Sự hoàn hảo… Chết tiệt. 128 00:06:57,376 --> 00:07:00,629 Chị đã thử thứ này à? Loại này tên là Đâm Tàu. 129 00:07:01,672 --> 00:07:06,593 Luis, đây là đâm tàu đấy. Toàn bộ việc này như một vụ đâm tàu. 130 00:07:09,096 --> 00:07:11,223 Tôi sẽ đi. Cậu làm gì tùy cậu. 131 00:07:11,306 --> 00:07:14,893 Chờ đã. Khoan, được chứ? Làm ơn chờ chút. Nhé? 132 00:07:15,310 --> 00:07:18,480 Chị thắng. Được chứ? Nhưng nghe này. 133 00:07:19,439 --> 00:07:23,026 Nếu ta đi ngay giờ, sẽ rất khả nghi, hiểu không? 134 00:07:23,110 --> 00:07:26,780 Ta phải đánh lạc hướng, nhé? Phải tạo thêm thời gian cho mình. 135 00:07:26,989 --> 00:07:31,869 - Ta làm cách nào? - Tôi có ý tưởng. Tôi thề. Tôi có ý này. 136 00:07:31,952 --> 00:07:34,913 Chị cho tôi thời gian, nhé? Cho tôi thêm thời gian. 137 00:07:34,997 --> 00:07:38,207 Hôm nay ta sẽ đi, Luis. Hôm nay là ngày ta đi. 138 00:07:38,292 --> 00:07:43,422 - Cậu làm gì đó? Cậu đi đâu? - Tôi sẽ xử lý. Tôi lo được. 139 00:07:43,505 --> 00:07:44,631 Cậu đang làm gì? 140 00:07:45,591 --> 00:07:48,010 Tôi cho cậu tối đa một tiếng. Vậy thôi. 141 00:07:48,093 --> 00:07:50,053 Tin tôi đi cưng. Tin tôi, nhé? 142 00:07:50,512 --> 00:07:53,807 Ừ, tôi tin cậu ấy. Tôi tin cậu ấy sẽ làm chuyện nát hơn. 143 00:07:54,308 --> 00:07:58,270 Nhưng tôi vẫn cần cậu ấy. Chỉ có cậu ấy không hề vứt bỏ tôi. 144 00:08:00,814 --> 00:08:02,649 Loài người quá tệ hại. 145 00:08:02,733 --> 00:08:04,735 Còn cái bàn này chưa hề phụ lòng tôi. 146 00:08:32,386 --> 00:08:34,222 Cậu xử lý nhanh thế à? 147 00:08:34,847 --> 00:08:36,265 - Joy. - Xử lý gì? 148 00:08:36,350 --> 00:08:39,937 - Không. Giờ không phải lúc. - Không phải lúc. 149 00:08:40,020 --> 00:08:42,563 - Không bao giờ phải lúc hả? - Joy, làm ơn. 150 00:08:42,648 --> 00:08:45,192 Tôi lại bị cứng cổ. Chắc do căng thẳng. 151 00:08:45,275 --> 00:08:47,069 Chúa ơi. Thật ư? Không nghe à? 152 00:08:47,152 --> 00:08:50,822 Không ai nắn khớp bằng cô, đâu phải tôi không đủ tiền đi nắn khớp. 153 00:08:50,906 --> 00:08:54,159 Giờ tôi không làm được. Bàn không mở. Chị phải đi đi. 154 00:08:54,243 --> 00:08:57,079 - Tại sao? Chuyện gì thế? - Chị phải đi. 155 00:08:57,162 --> 00:09:00,082 Không. Chờ chút. Cô đang rất thô lỗ. 156 00:09:00,832 --> 00:09:05,295 Tôi là bạn cô. Tôi đã cố tìm việc cho cô lúc cô tay trắng ra tù. 157 00:09:06,004 --> 00:09:09,967 Làm hỏng quan hệ tôi với chị gái. Bọn tôi không nói chuyện là vì cô. 158 00:09:10,550 --> 00:09:15,305 Tôi còn cho cô rất nhiều khách, những khách chờ giặt đồ. 159 00:09:15,389 --> 00:09:18,600 "Này, rảnh 30 phút chứ? Qua kế bên, gặp Tay Ma Thuật". 160 00:09:18,934 --> 00:09:22,562 Và cô như thần. Nhưng không phải Chúa Tái Lâm, được chứ? 161 00:09:22,646 --> 00:09:26,733 Họ đến gặp cô vì tôi bảo họ đến. Vì tôi nói sự thật. 162 00:09:26,984 --> 00:09:29,528 Và mọi người thích tôi. Tôi có thị hiếu tốt. 163 00:09:29,820 --> 00:09:32,698 Còn cô đối xử với tôi như thể tôi là… 164 00:09:33,198 --> 00:09:35,325 Biết không? Tôi nên tính hoa hồng. 165 00:09:35,492 --> 00:09:38,578 Cô không muốn giúp tôi đỡ đau, vậy thì 10%… 166 00:09:38,662 --> 00:09:41,206 Rồi. Quay lại. Chị có 30 giây. 167 00:09:41,290 --> 00:09:42,958 - Được. - Chị có 30 giây. 168 00:09:43,040 --> 00:09:44,334 - Ở đâu? - Ngay đây. 169 00:09:44,418 --> 00:09:47,504 - Căng lắm. Đã quá. - Được rồi. Im lặng. Làm ơn, Joy. 170 00:09:48,547 --> 00:09:51,091 - Tôi xin lỗi đã la hét. - Không sao. 171 00:09:51,174 --> 00:09:54,094 Làm ơn, tôi muốn chị im lặng, được chứ? 172 00:09:54,177 --> 00:09:58,473 - Bạn tốt nói ra sự thật khó nghe. - Joy, chị cần im lặng. 173 00:09:58,557 --> 00:10:00,684 - Cô có thể xấu tính. - Xấu tính? 174 00:10:00,767 --> 00:10:02,394 - Tôi xấu tính? - Cô nên… 175 00:10:32,883 --> 00:10:36,845 Tôi thích Joy, nhưng chị ta ở sai chỗ sai thời điểm. 176 00:10:37,179 --> 00:10:38,180 Khốn kiếp. 177 00:10:41,266 --> 00:10:42,351 Khốn kiếp. 178 00:10:44,102 --> 00:10:47,356 Khốn kiếp. 179 00:10:47,731 --> 00:10:48,690 Bọn tôi phải đi. 180 00:10:48,774 --> 00:10:50,609 Khốn kiếp. Phải đi thôi. 181 00:10:54,571 --> 00:10:55,864 Luis. 182 00:10:56,198 --> 00:10:58,992 Cô ấy bảo sẽ đem empanada về cho chúng tôi. 183 00:10:59,451 --> 00:11:02,496 - Và từ đó không nghe tin? - Cô ấy không gọi báo ốm. 184 00:11:02,662 --> 00:11:07,376 Cô ấy chưa từng bỏ buổi diễn chiều nào từ She Loves Me năm 1993. 185 00:11:07,459 --> 00:11:10,587 Và lúc đó là vì cô ấy bị xô ở đường tàu điện ngầm. 186 00:11:10,670 --> 00:11:14,216 Ruthie sống sót dưới đường ray và vẫn gọi điện báo. 187 00:11:14,299 --> 00:11:18,512 - Rồi, có điều này kỳ lạ. - Này, Nellie. Nói chuyện chút nhé? 188 00:11:18,595 --> 00:11:20,806 Chào. Khỏe chứ? Tôi cần cô ấy… 189 00:11:20,889 --> 00:11:22,641 - Một giây. - Vài giây thôi. 190 00:11:22,724 --> 00:11:23,975 Tôi quay lại ngay. 191 00:11:24,059 --> 00:11:26,728 Có chuyện này tôi muốn hỏi. 192 00:11:30,565 --> 00:11:32,609 - Chuyện thế nào? - Nghe này. 193 00:11:32,692 --> 00:11:34,694 Jonah chưa đến văn phòng nữa. 194 00:11:34,778 --> 00:11:37,823 Trời ạ. Chưa được một tiếng. Cô phải bình tĩnh. 195 00:11:37,906 --> 00:11:41,326 Ừ. Nhưng đầu tiên là bố anh ấy biến mất, rồi đến cô này. 196 00:11:41,410 --> 00:11:43,829 Bố cậu ấy đâu biến mất. Ông ta có nhắn mà? 197 00:11:43,912 --> 00:11:47,833 Chỉ một lần rồi thôi. Cái cô tìm ông ấy đã biến mất. 198 00:11:47,915 --> 00:11:50,710 - Họ đang nói thế. - Sao cô lại nghe… 199 00:11:50,794 --> 00:11:52,337 - Do băng đảng à? - Sao? 200 00:11:52,504 --> 00:11:54,756 - Vẫn còn băng đảng à? - Ừ, có tồn tại. 201 00:11:54,840 --> 00:11:56,550 Không phải băng đảng. Đó là… 202 00:11:58,135 --> 00:11:59,761 Tôi không biết là gì. 203 00:11:59,845 --> 00:12:02,431 Nhưng mọi việc ổn, được chứ? Mọi việc ổn cả. 204 00:12:02,514 --> 00:12:06,518 Tôi không nghĩ là ổn. Có thể không ổn. 205 00:12:08,145 --> 00:12:10,147 Đôi khi mọi việc không ổn. 206 00:12:10,313 --> 00:12:14,734 Khi mẹ tôi vào tù, không ổn. Khi bà ấy vào tù trước đó, không ổn. 207 00:12:14,818 --> 00:12:17,863 Tôi muốn biết có gì không ổn trước khi chuyện gì đó… 208 00:12:21,324 --> 00:12:23,785 Tôi không muốn chị hay Luis gặp chuyện. 209 00:12:26,580 --> 00:12:29,291 Ta quay lại làm việc được chứ? Làm ơn. 210 00:12:29,916 --> 00:12:33,378 Tôi thề, mọi việc sẽ ổn. Tôi hứa. Sẽ ổn cả, được chứ? 211 00:12:33,462 --> 00:12:35,464 - Ta không thể làm gì. - Được rồi. 212 00:12:35,547 --> 00:12:37,674 Ta quay lại làm việc, được chứ? 213 00:12:38,467 --> 00:12:39,342 - Nhé? - Được. 214 00:12:39,426 --> 00:12:40,260 Được rồi. 215 00:12:41,136 --> 00:12:42,137 Cô ấy tin tôi. 216 00:12:42,679 --> 00:12:46,266 Tôi là quái vật. Tệ hơn. Tôi là thật. 217 00:12:54,691 --> 00:12:55,692 Luis. 218 00:12:56,151 --> 00:12:59,779 Có cơ hội nhỏ nhoi nào cậu ấy không làm gì ngu ngốc không? 219 00:13:01,573 --> 00:13:04,075 Thế sẽ quá ngu ngốc kể cả với cậu ấy, nhỉ? 220 00:13:11,791 --> 00:13:13,335 Nó đã như thế từ trước à? 221 00:13:21,843 --> 00:13:24,513 Tôi không thể chờ cậu ấy. Tôi sẽ lấy đồ và đi. 222 00:13:24,596 --> 00:13:26,473 Và mọi khoản nợ. 223 00:13:26,556 --> 00:13:30,685 Rồi anh ấy nhận được những tin nhắn kỳ lạ và không có gì nữa. 224 00:13:30,769 --> 00:13:31,853 Không gì cả à? 225 00:13:31,937 --> 00:13:33,271 - Không gì cả. - Mờ ám. 226 00:13:33,396 --> 00:13:35,690 - Chả giống anh ấy. - Lỡ cậu ấy đi tu? 227 00:13:38,401 --> 00:13:39,402 Chị ta biết à? 228 00:13:40,445 --> 00:13:41,905 - Cái gì? - Joy biết à? 229 00:13:42,405 --> 00:13:43,448 Không, không có. 230 00:13:43,532 --> 00:13:46,076 Chị ta thấy gì à? Tại sao chị đi và… 231 00:13:46,159 --> 00:13:50,997 Tôi đang trong cơn mê giết. Ta phải đi. Có hay không có cậu thì tôi cũng đi. 232 00:13:51,081 --> 00:13:52,915 - Khoan. Tại sao? - Tại sao à? 233 00:13:54,459 --> 00:13:57,963 Thôi nào, Luis. Ta đã nói chuyện này rồi. 234 00:13:58,046 --> 00:14:01,508 Tôi phải xử lý cái xác. Tôi có kế hoạch. Ước gì chị tin. 235 00:14:01,591 --> 00:14:05,011 Sao tôi phải tin cậu? Tại sao? Cậu làm mọi thứ tệ hơn. 236 00:14:05,262 --> 00:14:07,264 - Tôi vẫn trông chừng cho chị. - Đừng. 237 00:14:07,347 --> 00:14:12,811 Tôi không cần một gã ăn thịt người 30 tuổi, đầy mồ hôi, thích trộm tampon, 238 00:14:12,894 --> 00:14:16,189 đầy mùi gà adobo và dầu mỡ 239 00:14:16,273 --> 00:14:18,483 và sẽ không để ai khác húp sò tôi 240 00:14:18,567 --> 00:14:21,695 nếu không phải Dominic phá tan đời tôi 16 năm trước 241 00:14:21,778 --> 00:14:24,322 ra quyết định thay cho tôi nữa. 242 00:14:24,489 --> 00:14:27,117 - Cảm ơn. - Chị xấu tính quá. Đó là xấu tính. 243 00:14:27,200 --> 00:14:30,287 Thế à? Vậy là tôi xấu tính. Ai quan tâm chứ? 244 00:14:30,370 --> 00:14:32,831 Tôi đã giết sáu người. Cậu không phiền à? 245 00:14:32,914 --> 00:14:36,042 - Và tôi vừa giết Joy. - Tôi không ngờ đấy. 246 00:14:36,126 --> 00:14:38,753 Tại sao tôi lại giết Joy? Tại sao… 247 00:14:41,339 --> 00:14:45,677 Mẹ nó. Họ đến nhanh quá. Chết thật. Cớm đến. 248 00:15:02,736 --> 00:15:05,697 Dolores. Dolores! 249 00:15:06,281 --> 00:15:09,784 - Nellie. Nellie, khoan, - Cứu tôi! 250 00:15:09,868 --> 00:15:11,328 - Này. - Nellie. 251 00:15:12,287 --> 00:15:15,624 Diễn ra hay hơn tôi nghĩ. Hay quá. 252 00:15:16,583 --> 00:15:19,878 Tôi câu giờ đấy, nhưng ta thoát rồi. Ta có thể ở đây. 253 00:15:19,961 --> 00:15:25,467 Nhờ chuyến hàng mới nhất của Tay Ma Thuật, tối nay ta còn có Muy Loca tươi. 254 00:15:27,302 --> 00:15:28,303 Cậu đã làm gì? 255 00:15:29,429 --> 00:15:33,475 Sophia đi vắng, thời điểm hoàn hảo. Kéo xác lên thang thoát hiểm bằng thừng. 256 00:15:33,558 --> 00:15:34,684 Chúa ơi. 257 00:15:35,226 --> 00:15:40,231 Vật lý đấy. Tôi đã gọi báo cớm. "Tôi nghĩ tôi biết mấy cái xác đi đâu". 258 00:15:41,232 --> 00:15:44,611 - Dễ như bỡn. - Sao cậu có thể làm vậy với Nellie? 259 00:15:44,694 --> 00:15:47,072 Thôi nào. Tại cô ta mà Jonah… 260 00:15:47,155 --> 00:15:50,033 Đâu có. Tại tôi nên cậu ta đến đây. Tôi là lý do. 261 00:15:50,116 --> 00:15:51,534 Thôi kệ đi. Cô ta trẻ. 262 00:15:51,618 --> 00:15:53,620 Cô ta có thể làm gì đó khi ra tù. 263 00:15:53,703 --> 00:15:57,457 Ra tù à? Luis, chặt xác người thì không ra được đâu. 264 00:15:57,874 --> 00:16:02,420 Nhất là người như Nellie. Cậu nghĩ chính quyền ác với tôi à? 265 00:16:04,422 --> 00:16:06,257 Sao cậu có thể làm vậy? 266 00:16:06,841 --> 00:16:10,053 Sao tôi có thể à? Bọn khốn đó bị bẻ cổ. 267 00:16:10,136 --> 00:16:13,390 Nellie đã làm tốt. Giờ ta an toàn rồi cưng. Thôi nào. 268 00:16:13,473 --> 00:16:17,727 Không, ta không an toàn. Giờ họ sẽ lục soát từng phân của tòa nhà. 269 00:16:19,521 --> 00:16:22,857 Cậu một lần nữa làm tình hình tệ hơn. 270 00:16:23,441 --> 00:16:27,028 - Chứ tôi phải làm gì? - Cậu lẽ ra phải ngăn tôi. 271 00:16:27,320 --> 00:16:31,574 Bất cứ ai. Ai đó phải ngăn tôi lại. 272 00:16:46,047 --> 00:16:50,135 Lẽ ra tôi có thể hạnh phúc ở đây. Với cậu chẳng hạn. 273 00:16:51,761 --> 00:16:55,140 Tôi làm mát-xa. Cậu làm việc của cậu ở tầng trên. 274 00:16:55,974 --> 00:16:58,727 Tôi chẳng hề muốn một căn nhà ở Colorado. 275 00:16:59,602 --> 00:17:00,645 Tôi chỉ muốn 276 00:17:02,731 --> 00:17:06,358 có một cuộc sống bình thường, đơn giản. 277 00:17:08,569 --> 00:17:11,573 Và là một người bình thường, đơn giản. 278 00:17:18,413 --> 00:17:20,498 Song tôi lại phải là con người này. 279 00:17:23,167 --> 00:17:24,252 Được rồi. 280 00:17:32,469 --> 00:17:36,139 Tất cả vào hôm nay ư? Luôn vào lúc này trong ngày? 281 00:17:36,222 --> 00:17:38,558 Anh biết bọn tôi sẽ không phản ứng mà. 282 00:17:40,018 --> 00:17:41,019 Tôi phải đi. 283 00:17:42,312 --> 00:17:44,397 - Tôi nữa. Để tôi lấy đồ. - Quá trễ. 284 00:17:46,608 --> 00:17:48,359 - Đi. Tôi lấy xe. - Jeremiah? 285 00:17:48,443 --> 00:17:52,113 Đi nào, Dolores. Nhanh. Xe tôi ở phía sau. Đi thôi. 286 00:17:52,197 --> 00:17:55,116 - Ông ta làm gì ở đây? - Dừng lại. 287 00:17:55,200 --> 00:17:56,493 Tôi biết tất cả. 288 00:17:56,910 --> 00:17:59,329 Tôi biết cậu bắt cô ấy làm gì. Tôi biết… 289 00:17:59,412 --> 00:18:01,873 - Ông không… - Tôi biết empanada có gì. 290 00:18:01,998 --> 00:18:03,875 Chẳng hiểu ông nói gì. 291 00:18:03,958 --> 00:18:06,127 - Tôi biết cậu làm gì Ariel. - Bố tôi ư? 292 00:18:06,211 --> 00:18:08,379 Cậu bị điên. Cậu rõ là ông ấy biết. 293 00:18:08,463 --> 00:18:11,966 - Cậu bỏ mặc ông ấy chết. - Ông chẳng biết gì về tôi hay bố. 294 00:18:12,050 --> 00:18:13,510 - Im đi. - Ông ấy là bạn tôi. 295 00:18:13,593 --> 00:18:16,471 Bạn bè gì chứ. Ông là gã ngu thôi. 296 00:18:16,554 --> 00:18:19,307 Ông ấy tội cho ông vì ông bị điên. 297 00:18:19,390 --> 00:18:21,184 Kể cả trước khi vợ ông chết 298 00:18:21,267 --> 00:18:23,561 hay mớ thuyết âm mưu nhảm nhí của ông. 299 00:18:23,645 --> 00:18:26,856 Và không ai tin lời nào ông nói đâu. 300 00:18:26,940 --> 00:18:28,441 - Tôi không điên. - Thế à? 301 00:18:28,733 --> 00:18:30,693 - Tôi không điên. - Thế à? 302 00:18:32,237 --> 00:18:34,155 - Mấy cái xác đâu? - Jeremiah, khoan. 303 00:18:34,239 --> 00:18:35,406 - Ở đâu? - Jeremiah. 304 00:18:35,490 --> 00:18:36,908 - Cứ tìm đi. - Đi thôi. 305 00:18:37,408 --> 00:18:38,868 Mấy cái xác đâu? 306 00:18:38,952 --> 00:18:40,870 - Tôi không điên. - Đồ tâm thần. 307 00:18:40,954 --> 00:18:42,539 - Ở đâu? - Không có gì đâu. 308 00:18:42,622 --> 00:18:43,998 Jeremiah, là tôi. 309 00:18:46,543 --> 00:18:50,505 - Luis, dừng lại. Thôi đi. Luis. - Mày là quái vật. 310 00:19:00,265 --> 00:19:03,685 Anh ấy đang ngạt. Nhìn anh ấy đi. 311 00:19:04,310 --> 00:19:07,146 - Bỏ tôi ra. Anh ấy bị ngạt. - Không. 312 00:19:07,355 --> 00:19:08,773 - Bị ngạt rồi. - Không. 313 00:19:09,524 --> 00:19:11,484 - Nhìn đi. Anh ấy bị ngạt. - Thôi. 314 00:19:11,568 --> 00:19:15,780 Giúp anh ấy. Cậu phải cứu anh ấy. Cứu anh ấy. Tránh ra. 315 00:19:17,282 --> 00:19:20,660 Jeremiah. 316 00:19:24,664 --> 00:19:25,665 Chúa ơi. 317 00:19:27,542 --> 00:19:30,503 - Sao ép tôi làm thế? - Giết anh ấy sẽ là nhân đạo. 318 00:19:30,587 --> 00:19:33,214 Tôi yêu hòa bình. Xem chị biến tôi thành gì đi. 319 00:19:34,132 --> 00:19:35,758 - Xa tôi ra. - Tôi đâu có ý đó. 320 00:19:35,842 --> 00:19:37,510 - Tránh xa ra. - Tôi đi cùng. 321 00:19:37,594 --> 00:19:39,304 Không, cậu sẽ không đi cùng. 322 00:19:39,387 --> 00:19:43,558 Tôi không muốn thấy cậu hay cái háng như bánh quế của cậu nữa. 323 00:19:45,435 --> 00:19:47,854 - Tôi giúp chị. - Không, tránh xa tôi ra. 324 00:19:47,937 --> 00:19:50,148 - Cút. - Chị là tình yêu đời tôi. 325 00:19:50,231 --> 00:19:51,774 - Tôi yêu chị. - Đừng đụng tôi. 326 00:19:51,858 --> 00:19:54,777 - Tránh xa tôi ra. - Chị không thể bỏ tôi đi. 327 00:20:07,957 --> 00:20:09,459 - Dolores, không. - Cút. 328 00:20:09,542 --> 00:20:12,003 - Tránh ra. Để tôi đi. - Chị không thể. 329 00:20:12,086 --> 00:20:13,880 - Chị không thể. - Bỏ tôi ra. 330 00:20:13,963 --> 00:20:16,007 - Bỏ tôi ra, làm ơn. - Đừng đi. 331 00:20:16,090 --> 00:20:17,842 - Ở lại với tôi. - Bỏ ra. 332 00:20:19,010 --> 00:20:22,931 Đừng đi mà cưng. Làm ơn đừng đi. Đừng đi. Làm ơn đừng. 333 00:20:23,014 --> 00:20:26,935 Làm ơn đừng đi mà. 334 00:20:28,728 --> 00:20:29,729 Làm ơn đừng đi. 335 00:21:10,979 --> 00:21:13,439 Chiên ngập dầu, như mọi người khác. 336 00:21:28,079 --> 00:21:29,080 Chết tiệt! 337 00:21:30,623 --> 00:21:33,960 Khốn kiếp. Mình không biết lái. 338 00:21:52,895 --> 00:21:55,148 Trong chiếc xe tải đầy thịt sống. 339 00:22:00,778 --> 00:22:02,864 Thì ra tay cô bị bỏng như thế. 340 00:22:09,037 --> 00:22:11,831 - Ừ, là thế. - Sau đó thì sao? 341 00:22:11,914 --> 00:22:16,627 Tôi mất bốn năm chạy trốn, tìm Dominic, cố bỏ lại mọi việc sau lưng. 342 00:22:17,336 --> 00:22:20,590 Cùng lúc, tên tôi lên băng rôn như Jack Mổ Bụng Đô Thị. 343 00:22:20,673 --> 00:22:23,968 Tôi tưởng cô đã chết. Tất cả tưởng cô đã chết. 344 00:22:25,511 --> 00:22:30,308 Và tôi đã tin điều nghe được về cô. Rằng cô là con quái vật loạn trí… 345 00:22:30,391 --> 00:22:33,811 Không. Nhưng cô đúng. Tôi là thế. 346 00:22:34,020 --> 00:22:37,356 - Không. Cô là nạn nhân của hoàn cảnh. - Ừ. Cô đúng. 347 00:22:37,440 --> 00:22:40,068 - Cô là hiệp sĩ. - Cô không chú ý à? 348 00:22:40,151 --> 00:22:42,612 - Cô đã đúng từ đầu. - Cô bị buộc làm vậy. 349 00:22:42,695 --> 00:22:47,575 - Cô bị buộc làm mọi thứ. - Nhưng không phải. Tôi không phải thế. 350 00:22:49,744 --> 00:22:52,997 Cô muốn biết không? Tối nay tôi đến đây để làm lại. 351 00:22:54,415 --> 00:22:56,167 - Với tôi? - Có thể. 352 00:22:58,461 --> 00:22:59,504 Có thể không. 353 00:23:02,090 --> 00:23:05,176 Với bất cứ ai cản trở tôi hay có thể cản tôi 354 00:23:05,259 --> 00:23:07,804 hoặc đụng đến tôi sai cách. 355 00:23:08,805 --> 00:23:11,599 Hay chỉ là ở sai chỗ sai thời điểm. 356 00:23:12,558 --> 00:23:15,978 Chính cô đã nói. Và cô nói đúng về tôi. 357 00:23:17,522 --> 00:23:18,523 Cô nói đúng. 358 00:23:20,733 --> 00:23:21,901 Tôi không thể dừng. 359 00:23:25,154 --> 00:23:26,781 TỜ THÔNG TIN 360 00:23:26,948 --> 00:23:28,324 Được rồi, Caleb. 361 00:23:28,407 --> 00:23:32,120 Mọi người bảo rằng anh làm Dolores giống người hơn với kịch này. 362 00:23:32,203 --> 00:23:33,830 Hơn cả một podcast. 363 00:23:33,913 --> 00:23:36,666 Anh biến cái cô giết người hàng loạt này 364 00:23:36,749 --> 00:23:39,001 thành một nữ anh hùng. 365 00:23:39,085 --> 00:23:43,005 Kế tiếp tôi sẽ đưa cô ấy lên phim truyền hình. Thấy Jason Blum chứ? 366 00:23:44,006 --> 00:23:46,926 - Trời đất. Anh ấy đang nổi. - Tôi biết. 367 00:23:47,218 --> 00:23:49,470 - Tôi đi lấy áo. Gặp cô ở ngoài. - Ừ. 368 00:23:49,554 --> 00:23:50,388 Được. 369 00:23:51,639 --> 00:23:52,640 Xin chào? 370 00:23:54,851 --> 00:23:57,145 - Anh muốn mát-xa à? - Không. 371 00:23:57,353 --> 00:24:02,358 Thật sao thằng khốn? Một podcast về cuộc đời tôi à? 372 00:24:02,441 --> 00:24:04,861 - Và giờ là kịch Broadway à? - Dominic. 373 00:24:04,944 --> 00:24:08,030 - Séc của tôi đâu, đồ chó? - Dominic. 374 00:24:08,114 --> 00:24:11,242 - Sao? Cái gì? - Dominic. 375 00:24:13,953 --> 00:24:14,954 Anh nói cái gì? 376 00:24:16,122 --> 00:24:18,791 Nếu cô thả tôi, tôi có thể giúp tìm Dominic. 377 00:24:18,875 --> 00:24:20,293 Anh biết Dominic ở đâu? 378 00:24:20,376 --> 00:24:21,961 - Tôi biết người biết. - Hả? 379 00:24:22,044 --> 00:24:24,797 - Muốn sống để ghi podcast nữa chứ? - Muốn. 380 00:24:24,881 --> 00:24:27,466 - Anh đưa tôi đi ngay. - Được. 381 00:24:36,225 --> 00:24:40,146 - Nhà của ai đây? - Tôi nghĩ cô nên… 382 00:24:43,149 --> 00:24:46,986 Tôi sẽ vào căn nhà đó. Khi tôi đi ra, anh nên còn nguyên ở đây. 383 00:24:47,236 --> 00:24:49,322 Không thì tôi sẽ săn anh 384 00:24:49,405 --> 00:24:52,491 và làm nốt việc nhét cái mic đó vào họng anh 385 00:24:52,575 --> 00:24:54,869 sâu đến mức phỏng vấn được ruột kết. 386 00:24:56,162 --> 00:24:59,874 Được rồi, nhưng tóc cô đẹp lắm. 387 00:24:59,957 --> 00:25:03,711 Nóng bỏng. Thật sự đấy. 388 00:25:03,794 --> 00:25:06,047 Rất dễ thương. Được rồi. 389 00:25:08,925 --> 00:25:09,926 Khốn kiếp. 390 00:27:10,713 --> 00:27:12,715 Biên dịch: Geniux Ngô 391 00:27:12,798 --> 00:27:14,800 Giám sát sáng tạo: Annie Kim.