1
00:00:00,000 --> 00:00:15,000
{\an8}MoviesMod.org || Visit & Support Us ||
2
00:00:30,396 --> 00:00:33,480
Tối qua ta đã thấy một tia chớp.
3
00:00:34,563 --> 00:00:38,021
Thật kỳ lạ, khi quanh đó chẳng hề có mây.
4
00:00:39,313 --> 00:00:41,646
Chắc cậu không biệt gì
về việc đó, phải không?
5
00:00:47,980 --> 00:00:50,063
Cậu sẽ phải học cách kiểm soát nó.
6
00:00:53,230 --> 00:00:54,855
Và việc đó không dễ đâu.
7
00:00:54,855 --> 00:00:59,105
Dạng sức mạnh đó có thể gây mê hoặc
nếu cậu lạm dụng nó đấy.
8
00:01:00,813 --> 00:01:04,605
Sao hôm nay tôi lại có vinh hạnh
được cậu ghé thăm?
9
00:01:04,605 --> 00:01:06,188
Tôi hi vọng anh có thể giúp tôi.
10
00:01:07,021 --> 00:01:11,021
Nếu muốn tìm thanh kiếm Zeus rèn cho tôi,
tôi phải làm thế nào?
11
00:01:12,896 --> 00:01:13,730
Vì sao?
12
00:01:14,771 --> 00:01:17,146
Nó là... những gì tôi còn lại từ người.
13
00:01:20,230 --> 00:01:22,105
Chỉ một lý do đó sao?
14
00:01:27,230 --> 00:01:29,980
Cậu sẽ cần chút kim loại adamatine,
15
00:01:29,980 --> 00:01:32,563
nhưng không phải loại bất kỳ.
16
00:01:33,271 --> 00:01:36,855
Phải là loại lấy từ chính mạch
nơi cậu đã rút thanh kiếm ra.
17
00:01:37,813 --> 00:01:39,396
Cho nó vào đây,
18
00:01:40,063 --> 00:01:42,188
và nó sẽ dẫn cậu tới chỗ thanh kiếm.
19
00:01:44,938 --> 00:01:49,188
- Cảm ơn.
- Nếu cậu đi, hãy cẩn trọng.
20
00:01:49,688 --> 00:01:53,688
Lần cuối ta nghe,
thanh kiếm vẫn cắm trong đầu Talos.
21
00:02:32,271 --> 00:02:35,021
Một nửa trong số họ
tới để nói lời tạm biệt.
22
00:02:36,188 --> 00:02:40,146
Nửa kia thì tới
để chứng thực cái chết của sấm sét.
23
00:02:40,771 --> 00:02:43,355
Cha rất phức tạp,
24
00:02:44,188 --> 00:02:46,896
và đó cũng là khiếm khuyết của người.
25
00:02:49,230 --> 00:02:51,396
Nhưng không ai dám thách thức người.
26
00:02:53,605 --> 00:02:54,688
Ngoại trừ Hera.
27
00:02:58,230 --> 00:02:59,313
Người đi thật sự rồi ư?
28
00:03:01,688 --> 00:03:02,980
Đi khỏi nơi này.
29
00:03:04,355 --> 00:03:07,980
Sau buổi lễ ngày mai,
người sẽ đi tới Âm phủ.
30
00:03:08,688 --> 00:03:10,855
Nhưng... người bất tử mà.
31
00:03:12,021 --> 00:03:13,105
Làm sao chết được?
32
00:03:14,188 --> 00:03:16,688
Chúng ta không chết theo cách người phàm.
33
00:03:18,396 --> 00:03:20,646
Nhưng dù sao
thì chúng ta cũng bị phán xét.
34
00:03:23,271 --> 00:03:26,396
Chúng ta có thể an ủi rằng
người đã ra đi một cách xứng đáng.
35
00:03:27,896 --> 00:03:31,438
Nhưng ta có thể chìm dần vào địa ngục
nơi Âm phủ nếu bị lãng quên.
36
00:03:33,063 --> 00:03:36,313
Nên chúng ta phải kể lại
những huyền thoại về chiến công của cha.
37
00:03:36,313 --> 00:03:38,980
Nhắc nhở những kẻ khác tế lễ người.
38
00:03:39,855 --> 00:03:43,771
Ta hứa với cậu, các môn đệ của ta
sẽ xây dựng nhiều đền tôn thờ người.
39
00:03:44,271 --> 00:03:46,730
Ta sẽ không để cha chúng ta bị quên lãng.
40
00:03:47,938 --> 00:03:50,688
Và trong khi chúng ta bảo vệ
di sản của người trên Mặt đất,
41
00:03:51,188 --> 00:03:53,480
ta cũng cần bảo vệ nó ở chính nơi này.
42
00:03:55,855 --> 00:03:59,646
Hội đồng Olympus đã hợp nhất
tất cả các vị thần của Hellas.
43
00:04:04,230 --> 00:04:06,813
Nhưng chẳng có
liên minh nào trường tồn cả.
44
00:04:08,980 --> 00:04:12,646
Chỉ có sự kinh sợ cha và các chú chúng ta
khiến những kẻ khác tránh xa.
45
00:04:16,980 --> 00:04:20,105
Chúa tể của Âm phủ đâu rồi?
46
00:04:34,563 --> 00:04:41,521
MÁU CỦA ZEUS
47
00:05:13,230 --> 00:05:14,980
{\an8}Hãy đi dạo cùng ta.
48
00:05:45,271 --> 00:05:47,480
{\an8}Cậu biết nơi này không?
49
00:05:51,480 --> 00:05:54,480
{\an8}Tim ta đau đớn, mọi cảm giác tan đi,
50
00:05:55,146 --> 00:05:58,396
{\an8}vì ta vừa chìm vào Dòng sông Lethe.
51
00:06:00,896 --> 00:06:04,771
{\an8}Mỗi lần qua dòng sông này,
ta đều nghĩ tới việc uống nước của nó.
52
00:06:05,313 --> 00:06:08,313
{\an8}Vì dòng Lethe xóa tan
mọi ký ức và nỗi đau.
53
00:06:09,063 --> 00:06:12,396
{\an8}Giải phóng ta khỏi quá khứ
và mọi điều phiền muộn.
54
00:06:14,688 --> 00:06:15,730
{\an8}Nhưng ta không uống.
55
00:06:16,521 --> 00:06:17,688
{\an8}Cậu biết vì sao không?
56
00:06:20,271 --> 00:06:22,480
{\an8}Vợ của ta sẽ ra sao?
57
00:06:22,480 --> 00:06:24,105
{\an8}Các con ta sẽ ra sao?
58
00:06:24,105 --> 00:06:27,980
{\an8}Họ sẽ vẫn ràng buộc ở nơi này.
Như chính ta vậy.
59
00:06:29,563 --> 00:06:32,355
{\an8}Có lẽ ngày nào đó,
chúng ta sẽ thoát khỏi nó...
60
00:06:33,771 --> 00:06:35,105
{\an8}ở thế giới trên kia.
61
00:06:35,688 --> 00:06:37,980
{\an8}Đó là điều ta hi vọng.
62
00:06:39,271 --> 00:06:42,480
{\an8}Hạnh phúc. Hạnh phúc thực sự.
63
00:06:46,521 --> 00:06:48,188
{\an8}Và cậu cũng có thể như vậy.
64
00:06:51,230 --> 00:06:52,646
{\an8}Hãy cầu mong hạnh phúc,
65
00:06:52,646 --> 00:06:56,271
{\an8}và dòng song sẽ cho cậu thấy
những ký ức hạnh phúc nhất,
66
00:06:56,271 --> 00:06:59,146
{\an8}để cậu có thể cảm thấy lại niềm vui,
67
00:07:14,980 --> 00:07:17,480
{\an8}Ta biết nỗi đau đang đeo bám cậu.
68
00:07:18,355 --> 00:07:19,980
{\an8}Tình yêu càng lớn,
69
00:07:21,521 --> 00:07:23,105
nỗi buồn càng thê thảm.
70
00:07:23,896 --> 00:07:25,605
Ta đã từng sống với điều đó.
71
00:07:27,188 --> 00:07:29,605
Ta chưa từng muốn thế giới này.
72
00:07:39,146 --> 00:07:42,855
Các nhà thơ truyền kể
về kho báu khổng lồ của ta.
73
00:07:45,521 --> 00:07:48,896
Và tất cả những vương quốc
ta cai trị dưới này.
74
00:07:50,938 --> 00:07:53,230
Nhưng họ không biết sự thật.
75
00:07:58,188 --> 00:08:01,105
Sống dưới Âm phủ này đầu độc ta.
76
00:08:07,938 --> 00:08:10,730
Ta chỉ có thể chịu đựng đến nhường đó.
77
00:08:32,438 --> 00:08:35,771
Ta không có bầu trời hay đại dương.
78
00:08:37,646 --> 00:08:38,855
Vương quốc của ta...
79
00:08:41,396 --> 00:08:42,771
là một nhà tù.
80
00:08:50,230 --> 00:08:52,438
Nhà tù mà chính ta
cũng không thể chịu nổi.
81
00:08:57,813 --> 00:09:01,438
Chẳng ai muốn tiếng gào thét không ngừng
của người đã chết.
82
00:09:12,896 --> 00:09:16,063
Thời gian ta có thể rời Âm phủ
là có giới hạn.
83
00:09:17,355 --> 00:09:20,146
Và một sự đau đớn vô cùng sẽ xuất hiện
84
00:09:20,146 --> 00:09:22,396
nếu ta rời đi quá lâu.
85
00:09:31,605 --> 00:09:35,938
Ta vẫn nhớ lần đầu thấy nàng.
86
00:09:37,438 --> 00:09:40,688
Không có nỗi đau nào có thể
khiến ta ở xa nàng.
87
00:09:42,896 --> 00:09:45,438
Nàng chính là nơi trú ẩn ta cần.
88
00:09:56,646 --> 00:09:59,188
Sự dịu dàng mà ta mong nhớ.
89
00:10:05,896 --> 00:10:06,938
Ai đó?
90
00:10:12,396 --> 00:10:16,188
Ta biết mẹ nàng, Demeter,
sẽ không bao giờ chấp thuận ta,
91
00:10:16,813 --> 00:10:21,980
rằng không nữ thần nào,
đặc biệt là một tia nắng như Persephone,
92
00:10:21,980 --> 00:10:24,563
lại muốn sống dưới Âm phủ này.
93
00:10:25,855 --> 00:10:31,896
Nhưng khi ngươi bị tách khỏi thế giới,
thấy người như nàng là món quà vô giá.
94
00:10:33,105 --> 00:10:34,730
Ngươi không chỉ cần nó,
95
00:10:35,271 --> 00:10:38,063
mà còn luôn thấy thôi thúc
quay trở lại với nó.
96
00:10:40,938 --> 00:10:42,605
Không.
97
00:10:46,396 --> 00:10:48,063
Đây, bạn của ta.
98
00:10:49,855 --> 00:10:52,313
Nhưng ta có thể mang cho nàng thứ gì?
99
00:10:56,855 --> 00:10:57,813
Đây rồi.
100
00:11:33,271 --> 00:11:34,813
Cho bạn ngựa của nàng.
101
00:12:32,230 --> 00:12:33,521
Cảm ơn.
102
00:12:35,313 --> 00:12:37,063
Lại là ngài, phải không?
103
00:12:37,771 --> 00:12:39,605
Người đã từng tới thăm tôi?
104
00:12:40,688 --> 00:12:42,438
Sao ngài không xuất hiện đi?
105
00:12:43,771 --> 00:12:45,480
Ta rất muốn thế,
106
00:12:45,980 --> 00:12:49,563
nhưng ta biết
làm vậy sẽ chỉ thêm đau lòng.
107
00:12:49,563 --> 00:12:52,771
Nên ta đã quyết định
sẽ không tới thăm nàng nữa.
108
00:12:53,605 --> 00:12:57,563
Ta cũng biết cảm giác
yêu một người mình không thể có được.
109
00:12:58,563 --> 00:13:02,480
Ta cũng biết cảm giác
sống trong cách biệt và đau đớn.
110
00:13:06,063 --> 00:13:08,230
Nhà tù của ta chính là Âm phủ.
111
00:13:08,771 --> 00:13:10,313
Nhà tù của cậu là khu rừng,
112
00:13:10,313 --> 00:13:14,605
nơi cậu trốn khỏi Acrisius
và lũ con trai khi chúng săn lùng cậu.
113
00:13:41,105 --> 00:13:44,730
Nữ tu sĩ đó chính là ngôi sao
trong bóng đêm của cậu.
114
00:13:46,771 --> 00:13:48,605
Còn Persephone là ngôi sao của ta.
115
00:14:07,063 --> 00:14:12,646
Cũng giống cậu, dù cố hết sức,
ta cũng không thể rời xa được.
116
00:14:16,438 --> 00:14:17,980
Ta đã tới thăm nàng
117
00:14:18,605 --> 00:14:22,063
và nói với nàng từ trong bóng tối.
118
00:14:25,646 --> 00:14:28,230
Khi ngươi chỉ biết tới bóng tối,
119
00:14:29,188 --> 00:14:31,021
ngươi sẽ tìm kiếm ánh sáng.
120
00:15:01,396 --> 00:15:04,230
Cả hai ta đều tìm được
nơi trú ẩn an toàn nơi họ.
121
00:15:04,980 --> 00:15:08,063
Một sự bình an mà ta chưa từng biết tới.
122
00:15:09,730 --> 00:15:13,188
Làm vườn dạy ta
cách nhìn thế giời này khác đi.
123
00:15:13,688 --> 00:15:14,938
Như thế nào?
124
00:15:16,230 --> 00:15:18,855
Ta để ý từng chi tiết trong mọi thứ.
125
00:15:19,438 --> 00:15:23,230
Những đường gân trên lá, độ ẩm của đất.
126
00:15:24,063 --> 00:15:28,813
Để ý tới những chi tiết đó
rất quan trọng với sự sống của khu vườn,
127
00:15:29,771 --> 00:15:34,313
đó là lý do ta trân trọng
cả những đặc ân nhỏ bé nhất.
128
00:15:34,313 --> 00:15:36,730
Ngài đánh giá ta cao quá.
129
00:15:37,521 --> 00:15:41,271
Sự thật là, làm vườn là một sự trốn chạy.
130
00:15:42,271 --> 00:15:43,146
Khỏi điều gì?
131
00:15:44,730 --> 00:15:45,688
Mẹ của ta.
132
00:15:46,980 --> 00:15:49,105
Bà có ý tốt, nhưng bà...
133
00:15:49,980 --> 00:15:51,563
Bà rất khó chịu.
134
00:15:52,146 --> 00:15:53,355
Như thế nào?
135
00:15:53,355 --> 00:15:57,146
Ví dụ, bà luôn giục ta kết hôn.
136
00:15:57,146 --> 00:15:59,938
Không thể trách bà ấy về chuyện đó.
137
00:15:59,938 --> 00:16:01,605
Mẹ nàng muốn nàng hạnh phúc.
138
00:16:01,605 --> 00:16:04,230
Ta không cần một người đàn ông
để hạnh phúc.
139
00:16:04,771 --> 00:16:06,063
Nếu mẹ ta hiểu ta,
140
00:16:06,063 --> 00:16:09,521
bà đã không dàn xếp với những kẻ cầu hôn
mà không có sự đồng ý của ta.
141
00:16:11,313 --> 00:16:13,480
Họ tệ đến vậy sao?
142
00:16:13,480 --> 00:16:18,605
Bà chỉ quan tâm tới dòng dõi hoàng tộc.
Nhưng họ chỉ toàn những kẻ tự cao.
143
00:16:18,605 --> 00:16:23,896
Đặc biệt là Ares.
Chỉ nghĩ tới anh ta đã khiến ta buồn nôn.
144
00:16:26,188 --> 00:16:27,855
Họ không giống ngài.
145
00:16:29,855 --> 00:16:34,271
Ngài trân trọng cả cánh hoa nhỏ nhất,
146
00:16:35,063 --> 00:16:38,230
hay việc nói chuyện trên cánh đồng này.
147
00:16:39,063 --> 00:16:40,730
Ngài thực sự lắng nghe.
148
00:16:42,980 --> 00:16:46,521
Ta cảm giác ngài hiểu về ta
theo cách mà họ sẽ chẳng thể.
149
00:16:50,230 --> 00:16:52,146
Ta mong chờ lần thăm tới.
150
00:16:54,355 --> 00:16:56,355
Ta cũng vậy.
151
00:17:00,438 --> 00:17:02,438
Ta đã yêu.
152
00:17:04,355 --> 00:17:07,313
Nhưng ta đã thề không vượt qua ranh giới.
153
00:17:10,105 --> 00:17:11,980
Và cậu cũng vậy.
154
00:17:16,730 --> 00:17:19,480
Càng ngày chuyện đó càng khó khăn hơn.
155
00:17:21,480 --> 00:17:23,730
Nó khiến ta phát điên.
156
00:17:24,230 --> 00:17:28,355
Mong muốn gặp nàng chỉ ngày càng lớn mạnh.
157
00:17:37,605 --> 00:17:40,230
Ta đã rất nhớ ngài. Ngài đã ở đâu vậy?
158
00:17:40,730 --> 00:17:42,230
Vậy, chuyện đó là thật.
159
00:17:43,521 --> 00:17:45,063
Có một kẻ khác nữa.
160
00:17:48,021 --> 00:17:50,730
- Anh làm gì ở đây?
- Hắn là ai?
161
00:17:50,730 --> 00:17:53,313
Ta chỉ muốn biết
mình đang cạnh tranh với ai.
162
00:17:53,313 --> 00:17:55,605
Anh không cạnh tranh với ai cả?
163
00:17:56,980 --> 00:17:58,188
Vì anh đã thua rồi.
164
00:18:00,480 --> 00:18:01,896
Đừng chắc chắn thế.
165
00:18:03,646 --> 00:18:04,980
Anh say à?
166
00:18:05,605 --> 00:18:07,021
Anh có quà cho em này.
167
00:18:08,605 --> 00:18:10,396
Nó được làm bằng thép crôm,
168
00:18:10,396 --> 00:18:13,438
và da của con bò cái tốt nhất của Zeus.
169
00:18:13,438 --> 00:18:14,646
Anh không cần làm vậy.
170
00:18:14,646 --> 00:18:17,438
- Hãy đội nó đi.
- Đừng chạm vào ta.
171
00:18:17,438 --> 00:18:20,063
Này, anh làm gì vậy? Buông ta ra.
172
00:18:47,771 --> 00:18:49,646
Đủ rồi, Ares!
173
00:18:52,188 --> 00:18:55,480
Cút đi, không ta sẽ giết chết cậu.
174
00:18:57,063 --> 00:18:58,271
Nàng ổn chứ?
175
00:18:59,396 --> 00:19:03,021
- Vâng.
- Vậy, ra là ông ta?
176
00:19:03,021 --> 00:19:05,105
Cậu nên thấy tự xấu hổ.
177
00:19:05,105 --> 00:19:08,271
Và ông nên xem mình đang dọa ai, lão già.
178
00:19:08,271 --> 00:19:10,521
Cậu ngốc hơn ta tưởng đấy.
179
00:19:10,521 --> 00:19:12,980
Đi mau, không sẽ có đổ máu.
180
00:19:15,063 --> 00:19:17,063
Ta chọn đổ máu.
181
00:19:35,896 --> 00:19:36,730
Không!
182
00:19:37,605 --> 00:19:38,521
Kết thúc rồi!
183
00:19:45,188 --> 00:19:46,063
Không.
184
00:19:47,105 --> 00:19:48,563
Nó chỉ mới bắt đầu thôi.
185
00:19:56,355 --> 00:19:57,355
Cảm ơn ngài.
186
00:19:58,230 --> 00:20:01,355
Ta tưởng ngài sẽ không bao giờ
xuất hiện trước mặt ta.
187
00:20:14,271 --> 00:20:16,896
Ta mang cho nàng thứ này.
188
00:20:19,563 --> 00:20:20,521
Cái gì vậy?
189
00:20:21,521 --> 00:20:23,188
Món quà từ biệt.
190
00:20:23,188 --> 00:20:25,646
Gì cơ? Vì sao?
191
00:20:25,646 --> 00:20:30,813
Ta không thể chịu nổi khi thấy nàng,
biết rằng hai ta không thể ở bên nhau.
192
00:20:30,813 --> 00:20:34,146
Em muốn ở bên ngài. Đúng vậy. Em yêu ngài.
193
00:20:35,105 --> 00:20:38,438
Nhưng em cũng không muốn
làm tổn thương mẹ.
194
00:20:39,146 --> 00:20:41,188
Dù bà khó chịu vậy,
195
00:20:42,480 --> 00:20:43,813
em cũng yêu bà ấy.
196
00:20:44,563 --> 00:20:45,771
Ta hiểu.
197
00:20:48,688 --> 00:20:51,188
Nhưng giờ em biết mình muốn gì
198
00:20:51,188 --> 00:20:53,771
theo cách trước đây em chưa từng biết.
199
00:20:54,355 --> 00:20:56,188
Còn mẹ nàng thì sao?
200
00:20:56,980 --> 00:21:01,146
Mẹ em sẽ phải học cách chấp nhận
điều em muốn.
201
00:21:15,855 --> 00:21:18,813
Khi hai tâm hồn dành cho nhau,
202
00:21:19,855 --> 00:21:21,771
không gì có thể chia rẽ họ.
203
00:21:40,813 --> 00:21:41,980
Không, đừng ăn!
204
00:21:42,855 --> 00:21:44,855
Nếu ăn thức ăn của người chết,
205
00:21:45,396 --> 00:21:47,855
nàng sẽ bị ràng buộc với Âm phủ
206
00:21:48,355 --> 00:21:49,771
mãi mãi.
207
00:22:10,313 --> 00:22:12,813
Đó là... mẹ của nàng.
208
00:22:22,146 --> 00:22:25,188
Ta đã lùng sục khắp thiên đường
và Mặt đất tìm con.
209
00:22:25,188 --> 00:22:26,813
Đã xảy ra chuyện gì?
210
00:22:27,396 --> 00:22:28,563
Con ổn chứ?
211
00:22:29,063 --> 00:22:30,730
Hades đã cứu con.
212
00:22:31,396 --> 00:22:32,480
Cứu con ư?
213
00:22:35,896 --> 00:22:39,188
Con không biết sẽ phải làm gì
nếu không có ngài ấy.
214
00:22:39,188 --> 00:22:41,646
Mẹ à, có nhiều điều con muốn nói với mẹ.
215
00:22:41,646 --> 00:22:43,146
Con có thể nói với ta tại nhà.
216
00:22:43,646 --> 00:22:44,480
Đi thôi.
217
00:22:48,480 --> 00:22:49,355
Con không đi.
218
00:22:50,438 --> 00:22:51,730
Con sẽ ở lại đây.
219
00:22:54,355 --> 00:22:55,355
Mẹ.
220
00:22:56,313 --> 00:22:59,021
Con đã quyết định về người con yêu.
221
00:23:03,480 --> 00:23:05,521
Con không thể đang nghiêm túc.
222
00:23:07,355 --> 00:23:08,188
Có đấy.
223
00:23:09,605 --> 00:23:13,146
Con yêu, con đang tức giận.
224
00:23:13,146 --> 00:23:16,271
Giờ không phải lúc để quyết định vội vàng.
225
00:23:16,271 --> 00:23:20,146
Không, con chưa từng chắc chắn gì hơn
trong đời mình.
226
00:23:21,771 --> 00:23:22,771
Hãy nghe mẹ nói.
227
00:23:23,771 --> 00:23:25,980
Con là một đóa hoa.
228
00:23:25,980 --> 00:23:30,438
Không có ánh mặt trời, con sẽ héo tàn
và chết rũ trong cái hố tăm tối này.
229
00:23:31,646 --> 00:23:33,688
Mẹ không cho phép điều đó.
230
00:23:33,688 --> 00:23:35,605
Nào, đi thôi.
231
00:23:44,230 --> 00:23:46,396
Con xin lỗi, con đã quyết.
232
00:23:50,605 --> 00:23:51,813
Con làm gì vậy?
233
00:23:55,313 --> 00:23:56,771
Con cắt bỏ sự lệ thuộc.
234
00:23:57,813 --> 00:23:58,688
Không!
235
00:23:59,480 --> 00:24:02,605
Persephone đã ăn sáu hạt lựu,
236
00:24:03,105 --> 00:24:05,521
tự ràng buộc mình với Âm phủ.
237
00:24:07,355 --> 00:24:08,230
Vì ta.
238
00:24:09,813 --> 00:24:11,938
Chỉ Demeter là không chịu.
239
00:24:11,938 --> 00:24:17,021
Bà ta bảo mọi người ta đã bắt cóc nàng,
và vô cùng giận dữ,
240
00:24:17,021 --> 00:24:20,313
bà ta mang sự hoang tàn
tới các cánh đồng trên Mặt đất,
241
00:24:21,146 --> 00:24:23,521
đòi hỏi sự trở về của Persephone.
242
00:24:25,521 --> 00:24:31,480
Để xoa dịu bà ta, Zeus quyết định rằng
vì Persephone đã ăn sáu hạt lựu,
243
00:24:31,480 --> 00:24:35,355
nàng sẽ đây trong sáu tháng
và sáu tháng kia ở cùng Demeter.
244
00:24:36,646 --> 00:24:39,063
Nhưng trong thời gian nàng ở đây,
245
00:24:39,646 --> 00:24:43,605
Demeter khiến mọi người
phải chịu đựng như bà ấy.
246
00:24:43,605 --> 00:24:47,813
Vì thế Mặt đất
ngủ yên dưới sương giá mỗi mùa đông.
247
00:24:49,271 --> 00:24:51,521
Nhưng ta đã chịu đủ rồi.
248
00:24:51,521 --> 00:24:55,563
Ta từ chối để vợ mình
phải rời xa ta hết lần này tới lần khác.
249
00:24:56,813 --> 00:25:01,230
Từ chối chứng kiến
các con mình rơi lệ trước mỗi đầu xuân.
250
00:25:04,730 --> 00:25:06,896
Đã đến lúc hành động,
251
00:25:07,396 --> 00:25:10,605
và không ai hiểu điều đó hơn cậu.
252
00:25:12,688 --> 00:25:13,813
Hãy nhìn đằng kia.
253
00:25:45,730 --> 00:25:49,980
Họ là những hồn ma
không đủ tiền để đi qua sông.
254
00:25:50,480 --> 00:25:53,396
Trôi dạt vô định trong đau khổ.
255
00:25:55,063 --> 00:25:58,188
Cậu không hề biết
điều gì đã xảy ra với cô ấy.
256
00:25:59,688 --> 00:26:03,271
Nhưng cái chết tiết lộ tất cả.
257
00:26:05,271 --> 00:26:07,771
Cô ấy đã sẵn sàng từ bỏ lời thề
258
00:26:07,771 --> 00:26:11,188
và mọi vinh hạnh khi trở thành tu sĩ.
259
00:26:11,188 --> 00:26:12,313
Vì cậu.
260
00:26:14,230 --> 00:26:16,521
Hai người đã định bỏ trốn cùng nhau.
261
00:26:16,521 --> 00:26:19,230
Nhưng hai hôm trước ngày rời đi,
262
00:26:19,230 --> 00:26:23,021
cậu phát hiện nơi của người đàn ông
đã gây ra vết sẹo cho cậu.
263
00:26:23,521 --> 00:26:26,855
Kẻ đã giết chết người phụ nữ
đã nuôi nấng cậu.
264
00:26:27,938 --> 00:26:32,313
Cô ấy đã cầu xin cậu bỏ trốn cùng mình,
bỏ đi quá khứ.
265
00:26:32,313 --> 00:26:34,563
Cậu nhớ điều cô ấy đã nói chứ?
266
00:26:36,230 --> 00:26:39,188
"Đừng để hận thù biến anh thành thứ
267
00:26:39,188 --> 00:26:40,813
chính anh muốn tiêu diệt".
268
00:26:42,896 --> 00:26:46,396
Phải, nhưng cậu không để ý đến lời cô ấy.
269
00:26:46,896 --> 00:26:52,313
Cậu đã thất hứa, và cậu tìm cách trả thù.
270
00:26:53,688 --> 00:26:55,646
Ta đều biết chuyện xảy ra sau đó.
271
00:27:05,730 --> 00:27:08,021
Cậu đã không vào khu rừng.
272
00:27:08,021 --> 00:27:11,105
Thay vào đó cậu đã tái sinh vào đêm đó.
273
00:27:11,730 --> 00:27:14,105
Cuối cùng, khi cậu có thể đi tìm cô ấy,
274
00:27:14,855 --> 00:27:16,521
cậu đã không thể tìm thấy.
275
00:27:18,188 --> 00:27:20,605
Vì cô ấy đã ở đây rồi.
276
00:27:26,605 --> 00:27:28,771
Chuyện gì xảy ra với nàng?
277
00:27:36,938 --> 00:27:38,021
Hãy cho tôi biết.
278
00:27:40,771 --> 00:27:43,605
Vì sao? Cậu không thể
thay đổi chuyện đã xảy ra.
279
00:27:44,646 --> 00:27:47,021
Nhưng cậu có thể giúp cô ấy.
280
00:27:48,021 --> 00:27:50,105
Cô ấy không nhận ra cậu.
281
00:27:50,730 --> 00:27:54,396
Cô ấy chỉ thấy
con quái vật mà cậu đã trở thành.
282
00:28:02,396 --> 00:28:05,230
Hãy bỏ đi sự giận dữ và giúp cô ấy.
283
00:28:06,021 --> 00:28:08,896
Cho cô ấy sự bình an cô ấy đáng được nhận.
284
00:28:08,896 --> 00:28:11,146
Nhưng đây là cơ hội cuối của cậu.
285
00:28:11,146 --> 00:28:13,271
Ta không đề nghị lần nữa đâu.
286
00:28:13,855 --> 00:28:16,313
Nhìn cô ấy đi! Nhìn xem cô ấy
phải chịu đựng thế nào!
287
00:28:18,980 --> 00:28:21,938
Hãy giúp cô ấy.
Vì lỗi của cậu mà cô ấy ở đây.
288
00:28:24,521 --> 00:28:29,396
Hãy giúp ta, và chúng ta sẽ kết thúc
sự đau khổ của những người thân yêu
289
00:28:29,396 --> 00:28:32,021
một lần và mãi mãi.
290
00:28:43,313 --> 00:28:44,146
Được rồi.
291
00:28:45,813 --> 00:28:49,938
Nhưng chỉ khi ông hứa đưa nàng tới đây
và để nàng uống nước sông này.
292
00:28:51,313 --> 00:28:57,355
Tôi muốn nàng quên đi mọi ký ức về tôi
cũng như nỗi đau tôi đã gây cho nàng.
293
00:29:02,146 --> 00:29:05,896
Cứu tôi với!
294
00:30:33,938 --> 00:30:35,938
Biên dịch: Tony Viet
295
00:30:36,938 --> 00:30:51,938
{\an8}MoviesMod.org || Visit & Support Us ||