1 00:00:06,500 --> 00:00:08,023 Steven, cậu đã làm gì thế? 2 00:00:11,092 --> 00:00:13,333 Tôi không biết phải giải thích những chuyện đã xảy ra như nào nữa. 3 00:00:13,347 --> 00:00:16,553 - Anh là gì? - Tôi phụng tùng Khonshu. Tôi là thế thần của Người. 4 00:00:16,577 --> 00:00:20,375 Chúng ta bảo vệ những người dễ bị tổn thương và trao cho họ công lý của Khonshu. 5 00:00:20,625 --> 00:00:23,541 Quả báo của Khonshu đến quá muộn. 6 00:00:23,833 --> 00:00:28,102 Ammit sẽ thắp sáng con đường dẫn đến cái thiện bằng cách xóa bỏ sự lựa chọn độc ác. 7 00:00:28,125 --> 00:00:29,547 Chúng ta tìm thấy Ammit rồi. 8 00:00:29,916 --> 00:00:33,777 Trong khi đám đông tàn ác lấp đầy thế giới này bằng tội lỗi, 9 00:00:33,792 --> 00:00:36,735 họ đáng phải đối diện với sự phán xét của Người. 10 00:00:36,741 --> 00:00:37,940 Còn cái vị thần khác thì sao? 11 00:00:37,964 --> 00:00:40,144 Họ định đứng ngoài cuộc để cho ai đó giải phóng Ammit ư? 12 00:00:40,167 --> 00:00:44,477 Việc báo hiệu cho một vị khách với các vị thần là mạo hiểm với cơn thịnh nộ của họ. 13 00:00:44,500 --> 00:00:48,041 Ammit đã được bí mật chôn cất. Vị trí được giấu kín ngay cả với các vị thần. 14 00:00:48,055 --> 00:00:51,616 - Nhưng ai đó phải biết điều gì đó. - Có một người. Một thiền sư tên là Senfu. 15 00:00:51,631 --> 00:00:54,632 Tìm quan tài của Senfu và cậu sẽ tìm thấy ngôi mộ của mình. 16 00:00:54,792 --> 00:00:57,333 - Đó là một tấm bản đồ, tới một cái gì đó thực sự rất lớn. 17 00:01:00,166 --> 00:01:04,045 Trừ khi chúng ta biết chính xác bầu trời trông thế nào vào ngày đó, 18 00:01:04,054 --> 00:01:05,137 chúng ta tiêu rồi. 19 00:01:05,154 --> 00:01:09,474 Khi các vị thần giam cầm ta, hãy bảo Marc hãy giải thoát cho ta. 20 00:01:16,608 --> 00:01:19,829 - Marc? - Ta cần ngươi nhớ một điều. 21 00:01:19,836 --> 00:01:23,458 Sự tra tấn của ngươi đã rèn giũa ta. Ta mắc nợ ngươi chiến công của ta. 22 00:02:17,992 --> 00:02:52,340 Bản quyền phụ đề © Ꝟ₦₭₸ Subteam 23 00:02:55,708 --> 00:03:00,430 Steven. Tỉnh dậy đi. Thôi nào! Tỉnh con mẹ nó dậy đi! 24 00:04:20,954 --> 00:04:22,389 [TIẾNG Ả RẬP] Có vẻ như hắn chết rồi. 25 00:04:33,566 --> 00:04:35,980 Quay xe mày ơi! Nó kìa! 26 00:05:18,166 --> 00:05:19,208 Gì? 27 00:05:37,708 --> 00:05:40,958 Chúng ta không thể tốn thêm thời gian nữa. Harrow chắc hẳn đang về lại ngôi mộ rồi. 28 00:05:42,833 --> 00:05:45,375 Nếu như thế thì chúng ta cần Marc đấy nhé? 29 00:05:46,250 --> 00:05:47,833 Chuẩn rồi. Cô ta hiểu đấy. 30 00:05:48,500 --> 00:05:50,375 - Không. - Không ư? 31 00:05:50,958 --> 00:05:56,125 Không. Vấn đề là, tôi với Marc đã giao kèo rồi, 32 00:05:56,875 --> 00:06:00,459 rằng khi xong việc với Khonshu, anh ta sẽ biến mất mãi mãi. 33 00:06:00,480 --> 00:06:03,936 Nhưng giao kèo đó không bao gồm việc cậu khiến cả Layla lẫn chúng ta bị giết, đúng không? 34 00:06:03,958 --> 00:06:06,871 - Với tôi thì không ổn đâu. - Hai người giao kèo với nhau ư? 35 00:06:07,500 --> 00:06:09,458 Rằng anh ấy sẽ biến mất khỏi cuộc đời tôi ư? 36 00:06:11,125 --> 00:06:15,000 Và cậu không nghĩ là tôi có lẽ nên biết được điều đó ư? 37 00:06:17,500 --> 00:06:19,083 Ồ. 38 00:06:20,416 --> 00:06:24,347 Thì chẳng phải anh ta đã sẵn biết mất khỏi cuộc đời cô rồi sao? 39 00:06:25,750 --> 00:06:30,196 Ý tôi là, sao cũng được. Bộ đồ của anh ấy là điểm tốt nhất, phải không? 40 00:06:30,219 --> 00:06:31,399 Giờ cũng chẳng còn nữa. 41 00:06:31,416 --> 00:06:35,625 Steven, đưa cơ thể cho tôi ngay. Đây là nhiệm vụ tự sát đấy. 42 00:06:35,958 --> 00:06:38,375 Thêm vào đó thì tôi hiểu anh ấy. Anh ấy muốn độc lập tác chiến cả vụ này. 43 00:06:38,625 --> 00:06:40,875 Không được đâu. Chúng ta sẽ không làm thế. 44 00:06:41,541 --> 00:06:45,833 Đúng thế. Chỉ có cô và tôi, và con đường rộng mở này thôi. 45 00:06:47,125 --> 00:06:50,166 - Chúng ta sẽ đi bộ từ đây. - Được rồi. 46 00:07:46,416 --> 00:07:49,500 Chúng kia rồi. Di chuyển tiếp thôi. 47 00:07:50,833 --> 00:07:52,527 Có vẻ như chúng đã vào trong sẵn rồi. 48 00:07:52,541 --> 00:07:54,833 Chúng ta cần tìm lối khác để đến được chỗ Ammit trước chúng. 49 00:08:10,916 --> 00:08:11,916 Xin chào. 50 00:08:19,291 --> 00:08:21,381 Thử kiếm đồ đi. 51 00:08:41,208 --> 00:08:42,875 - Trông cậu sợ đấy. - Có sợ đâu. 52 00:08:43,291 --> 00:08:44,916 Cậu nên sợ đấy. 53 00:08:44,925 --> 00:08:48,250 Thiếu đi Khonshu thì không còn bộ đồ, không còn sức mạnh và khả năng hồi phục đâu. 54 00:08:48,274 --> 00:08:51,833 Ừ, tôi tưởng là không còn cả anh nữa. Đây là điều anh nói đấy, phải không? 55 00:08:52,125 --> 00:08:55,967 Nhưng việc tin bất cứ gì từ mồm anh chỉ khiến tôi càng thêm ngốc thôi. 56 00:08:55,983 --> 00:08:58,708 Nghe này, tôi ước tôi có thể biến đi. Thật sự đấy. 57 00:08:58,719 --> 00:09:00,764 Nhưng thật không may, tôi vẫn ở đây. 58 00:09:00,792 --> 00:09:04,402 Nếu cậu thật sự muốn giải quyết vụ này, thì phải minh mẫn, ít nhất là vì Laya. 59 00:09:04,410 --> 00:09:06,780 Tôi đã từng rơi vào những tình cảnh như này trước đây rồi. 60 00:09:06,788 --> 00:09:10,582 Tôi cũng thế, cũng là cơ thể này, phải không? 61 00:09:07,000 --> 00:09:10,166 62 00:09:11,083 --> 00:09:13,524 Nó vẫn còn trong đó đấy nhỉ. Trí nhớ của cơ bắp ấy. 63 00:09:13,547 --> 00:09:15,083 Tôi không chắc nó hoạt động kiểu như thế. Chỉ là.. 64 00:09:15,094 --> 00:09:17,464 - Sao cũng được. - Tôi vẫn ở đây. 65 00:09:17,496 --> 00:09:19,625 - Cậu không đơn độc đâu. - Tôi biết thế mà. 66 00:09:17,750 --> 00:09:19,625 67 00:09:20,166 --> 00:09:22,208 Tôi biết tôi đếch đơn độc. Tôi có Layla đấy. 68 00:09:22,959 --> 00:09:25,333 - Cô ấy sẽ hỗ trợ tôi. - Cậu đang yêu à? 69 00:09:23,208 --> 00:09:25,333 70 00:09:25,358 --> 00:09:26,678 Cậu đang yêu vợ tôi đấy à? 71 00:09:25,625 --> 00:09:26,833 72 00:09:26,694 --> 00:09:30,300 Tôi rất cảm kích sự lo lắng của anh, thật đấy. Nhưng giờ chúng tôi sẽ tự làm được. 73 00:09:26,916 --> 00:09:30,208 74 00:09:30,307 --> 00:09:32,102 Tôi thề với cậu, Steven. Tôi thề... 75 00:09:30,666 --> 00:09:32,125 76 00:09:32,118 --> 00:09:34,477 Nếu tôi cần công thức cho đồ uống bổ trợ protein hay gì đó, 77 00:09:34,489 --> 00:09:37,141 - Tôi sẽ gọi anh. - Tôi sẽ ném chúng ta xuống vực đấy! 78 00:09:35,333 --> 00:09:36,666 79 00:09:56,211 --> 00:09:59,541 Phải nói là tôi cảm thấy tôi đã chờ đợi điều này cả đời rồi. 80 00:09:56,458 --> 00:09:59,541 81 00:10:00,083 --> 00:10:01,500 Ý tôi là cuộc phiêu lưu ấy. 82 00:10:02,916 --> 00:10:03,624 Tôi biết. 83 00:10:04,409 --> 00:10:06,409 - Chúng ta muốn điều chúng ta chưa bao giờ có. - Ừa. 84 00:10:11,708 --> 00:10:13,295 Cậu có mùi giống anh ấy đấy. 85 00:10:14,719 --> 00:10:17,875 - Ý tôi là, sao lại không chứ, nhỉ? - Ừa. 86 00:10:21,016 --> 00:10:23,250 Marc đang cố gắng bảo vệ cô khỏi Khonshu. 87 00:10:21,250 --> 00:10:23,250 88 00:10:23,602 --> 00:10:25,791 - Gì cơ? - Đó là lý do mà anh ấy đang cố bỏ cô đi. 89 00:10:23,833 --> 00:10:25,791 90 00:10:26,541 --> 00:10:29,833 Anh ấy nghĩ Khonshu muốn cô làm Thế Thần cho ông ta, và anh ấy sẽ không để điều đó xảy ra. 91 00:10:30,493 --> 00:10:33,166 Tôi xin lỗi. Chỉ là tôi cảm thấy cô nên biết điều đó. 92 00:10:30,750 --> 00:10:33,166 93 00:10:36,000 --> 00:10:37,000 Xin lỗi. 94 00:10:38,750 --> 00:10:40,416 Tại sao giờ cậu lại nói với tôi? 95 00:10:42,274 --> 00:10:45,541 Tôi không biết. Tôi chỉ nghĩ là cô đáng được biết. 96 00:10:42,666 --> 00:10:45,541 97 00:10:48,500 --> 00:10:50,555 Thì anh ấy không cần quyết định điều đó. 98 00:10:51,666 --> 00:10:55,631 Tôi không cần bảo vệ. Thứ tôi cần là sự trung thực. 99 00:10:57,000 --> 00:11:01,541 - Ừa, tôi hiểu. - Thứ đó giống "cậu" hơn nhỉ? 100 00:11:03,416 --> 00:11:07,233 Gì? Là...sự trung thực á? 101 00:11:09,048 --> 00:11:11,923 Ừ. Là sự trung thực. 102 00:11:29,875 --> 00:11:30,916 Ừa. 103 00:11:34,113 --> 00:11:36,834 - Tôi sẽ xuống trước. - Được, ừa, tuyệt. 104 00:11:34,333 --> 00:11:37,083 105 00:11:36,842 --> 00:11:41,438 -Trước khi tôi "belay". -Cảm ơn cô. "Belay" là gì vậy? *Belay: Kĩ thuật giữ dây buộc để đảm bảo an toàn. 106 00:11:37,166 --> 00:11:40,833 107 00:11:43,375 --> 00:11:46,041 Tôi vẫn không phân biệt được khi nào thì cậu đang đùa cơ đấy. 108 00:11:48,064 --> 00:11:49,398 Được rồi. 109 00:11:57,333 --> 00:11:58,333 Ôi, vãi chưởng! 110 00:12:19,694 --> 00:12:21,958 - Cậu ổn chứ? - Quá ổn luôn. Ừa. 111 00:12:19,958 --> 00:12:21,958 112 00:12:25,141 --> 00:12:26,381 Được rồi. 113 00:12:26,405 --> 00:12:29,222 - Cậu vào được rồi. - Tôi ước gì cô không thấy cảnh đó. 114 00:12:29,238 --> 00:12:31,285 Ừa, bao năm nay... 115 00:12:29,500 --> 00:12:30,708 116 00:12:31,301 --> 00:12:33,259 Ôi chao, nhìn kìa. 117 00:12:35,522 --> 00:12:40,272 À, phải, tuyệt đẹp, phải không? Chúng kiểu như... 118 00:12:35,750 --> 00:12:39,875 119 00:12:40,291 --> 00:12:44,958 - Đã đứng canh giác qua hàng thế kỉ rồi. - Phải không? Nghe này, tôi còn không thể... 120 00:12:47,589 --> 00:12:50,833 Nếu như mà chúng đột nhiên sống dậy ngay lúc này và... 121 00:12:48,166 --> 00:12:50,833 122 00:12:51,208 --> 00:12:53,833 bảo tôi giải đố để tìm lối đi thì sướng lắm đấy. 123 00:12:54,208 --> 00:12:56,449 Tôi sẽ ỉa đùn nhưng vẫn sướng lắm. 124 00:12:58,666 --> 00:12:59,791 Gì đây? 125 00:13:02,915 --> 00:13:04,902 - Cô làm cái đó à? - Gì? 126 00:13:03,125 --> 00:13:04,500 127 00:13:05,738 --> 00:13:10,753 À, ừ. Là cho bố tôi. Ông ấy rất muốn được ở đây. 128 00:13:10,777 --> 00:13:13,402 Ồ, vậy sao? Ông ấy cuồng lịch sử lắm nhỉ? 129 00:13:13,417 --> 00:13:17,666 Tệ hơn nhiều đấy. Là nhà khảo cổ học đi làm nhiệm vụ. 130 00:13:18,246 --> 00:13:19,041 Hay đấy! 131 00:13:22,166 --> 00:13:28,847 Đây thật sự là một giấc mơ mà ông ta thấy đáng để đánh đổi mạng sống. Và nó đúng là thế. 132 00:13:32,781 --> 00:13:34,375 Ừm... 133 00:13:33,041 --> 00:13:34,375 134 00:13:34,458 --> 00:13:35,702 Tôi rất tiếc. 135 00:13:35,725 --> 00:13:38,875 - Ừ, không, ổn mà, thật đấy. - Ừ. 136 00:13:35,958 --> 00:13:38,875 137 00:13:39,243 --> 00:13:41,666 Ổn mà, chuyện đã qua rồi. 138 00:13:39,458 --> 00:13:41,666 139 00:13:41,683 --> 00:13:47,397 Tôi cá rằng ông ấy đang nở nụ cười rất rạng rỡ ngay lúc này, 140 00:13:47,413 --> 00:13:49,666 khi thấy cô đứng đây để chứng minh điều đó. 141 00:13:47,666 --> 00:13:49,666 142 00:13:51,644 --> 00:13:53,708 Ừa, tôi cũng nghĩ thế. 143 00:13:51,875 --> 00:13:53,708 144 00:13:56,532 --> 00:14:00,000 Chà, không phải là cách quá tệ để ra đi nhỉ? 145 00:13:56,833 --> 00:14:00,000 146 00:14:02,783 --> 00:14:04,000 Cùng tìm hiểu nhé. 147 00:14:06,166 --> 00:14:08,916 Ừ. Cùng tìm hiểu nào. 148 00:14:09,883 --> 00:14:11,625 Quả là một cách đẹp để chết. 149 00:14:18,975 --> 00:14:21,011 Lạ thật. 150 00:14:19,500 --> 00:14:20,750 151 00:14:25,389 --> 00:14:27,916 - Là một mê cung. - Mê thật sự đấy. 152 00:14:25,666 --> 00:14:27,916 153 00:14:28,516 --> 00:14:31,125 - Không, kiểu như, có sáu lối đi. - Ừa, ừa, ừa. 154 00:14:31,750 --> 00:14:34,459 Phải. Sáu điểm. 155 00:14:34,483 --> 00:14:36,483 Chúng có thể bắn vào thứ gì chứ? 156 00:14:49,250 --> 00:14:52,000 Toàn bộ kiến trúc này... 157 00:14:54,708 --> 00:14:55,958 là một biểu tượng. 158 00:14:57,022 --> 00:14:59,742 - Đó là con mắt của Horus. - Ừ. 159 00:14:57,333 --> 00:14:59,750 160 00:15:01,541 --> 00:15:02,875 Nhìn kìa. 161 00:15:03,416 --> 00:15:04,750 - Gì cơ? - Đúng không? 162 00:15:05,246 --> 00:15:08,250 Biểu tượng hoàng gia, thứ bảo vệ của thế giới bên kia. 163 00:15:05,500 --> 00:15:08,250 164 00:15:08,608 --> 00:15:11,666 Ý tôi là, nguồn nguyên liệu cần có để xây nên thứ này kinh thật đấy. 165 00:15:08,875 --> 00:15:11,666 166 00:15:14,458 --> 00:15:19,000 - Thế Thần cuối của Người là một pha-ra-ông. - Ôi! Vãi cả một pha-ra-ông. 167 00:15:19,458 --> 00:15:22,458 - Giờ sao? Cậu nghĩ nó là bản đồ à? - Ừ, thì... 168 00:15:23,084 --> 00:15:28,041 Thì con mắt của Horus cũng là con mắt của tâm trí, đúng không? 169 00:15:23,291 --> 00:15:28,041 170 00:15:28,541 --> 00:15:31,381 Đại diện cho sáu giác quan, sáu điểm. 171 00:15:31,404 --> 00:15:33,904 Nên cô có lông mày biểu thị cho suy nghĩ. 172 00:15:33,920 --> 00:15:39,165 Đồng tử, thị giác, rõ ràng rồi. Điểm này ở đây là thính giác. 173 00:15:39,180 --> 00:15:45,083 Khứu giác. Cảm giác. Và đường kẻ dài kết thúc bằng vòng xoáy này... 174 00:15:39,416 --> 00:15:45,083 175 00:15:46,329 --> 00:15:47,954 là lưỡi (vị giác). 176 00:15:46,583 --> 00:15:47,666 177 00:15:49,678 --> 00:15:53,378 Thế thần hẳn là giọng nói của Ammit rồi. 178 00:15:49,916 --> 00:15:53,000 179 00:15:55,437 --> 00:15:57,386 Đúng vậy. 180 00:15:55,875 --> 00:15:56,958 181 00:16:21,225 --> 00:16:23,416 Ôi chao. 182 00:16:22,083 --> 00:16:23,416 183 00:16:23,422 --> 00:16:24,500 Ồ, các linh mục Heka. 184 00:16:25,532 --> 00:16:28,166 Dựa trên mặt nạ và tư tế làm nghi lễ của họ. 185 00:16:28,500 --> 00:16:31,333 Họ sẽ được chôn ở đây để bảo vệ pha-ra-ông. 186 00:16:33,208 --> 00:16:34,790 Heka là quái gì thế? 187 00:16:34,804 --> 00:16:38,209 Các pháp sư ở thời đại của họ. Họ đã ở đây hàng thế kỷ rồi. 188 00:16:35,041 --> 00:16:38,083 189 00:16:38,233 --> 00:16:41,374 Đây chắc hẳn là một số linh hồn không may mắn đã cán qua ranh giới của họ. 190 00:16:41,397 --> 00:16:43,208 Phải, một cuộc tiễn đưa ấn tượng đấy. 191 00:16:46,448 --> 00:16:50,416 Ôi chúa ơi. Ôi Chúa ơi. Đó là máu tươi hả? 192 00:16:46,708 --> 00:16:50,416 193 00:16:51,217 --> 00:16:53,625 Đó có phải những miếng da thịt băm nhỏ không? 194 00:16:58,041 --> 00:16:59,041 Ồ. 195 00:17:05,899 --> 00:17:07,458 - Đi tiếp thôi. - Ừa. 196 00:17:06,166 --> 00:17:07,458 197 00:17:07,625 --> 00:17:08,958 198 00:17:10,125 --> 00:17:12,791 Ờm, chờ chút, chờ một chút. 199 00:17:14,518 --> 00:17:21,211 Chỉ là nói ra những thứ tôi thấy thôi, có rất nhiều xương và máu dẫn ra chỗ đó đấy. 200 00:17:21,282 --> 00:17:23,817 Nên tôi nghĩ rằng... 201 00:17:23,841 --> 00:17:26,375 nếu như có một... 202 00:17:28,083 --> 00:17:29,583 Kiểu như, một... 203 00:17:30,449 --> 00:17:32,666 Có một chỗ thoáng ở đó, thấy không? 204 00:17:30,750 --> 00:17:32,666 205 00:17:33,083 --> 00:17:34,116 Ừ. 206 00:17:34,139 --> 00:17:35,449 - Có nên xem qua không? - Ừa, thử đi. 207 00:17:35,472 --> 00:17:37,375 - Được rồi. - Được rồi. Cậu đi đi. 208 00:17:35,833 --> 00:17:37,375 209 00:17:37,386 --> 00:17:38,402 - Tôi ư? - Cậu đấy. 210 00:17:38,417 --> 00:17:39,875 Được rồi. Ừ. 211 00:17:46,268 --> 00:17:48,416 - Được rồi, tôi lên được rồi. - Cậu ổn chứ? 212 00:17:47,000 --> 00:17:48,416 213 00:17:48,425 --> 00:17:49,500 Ừ. 214 00:17:53,475 --> 00:17:58,833 Theo những tài liệu cổ đại, Ammit bị bó buộc vào trong một cái ushabti. 215 00:17:53,708 --> 00:17:58,833 216 00:17:58,844 --> 00:18:00,458 kiểu như tượng đá ấy. 217 00:18:02,875 --> 00:18:05,875 - Trên đó thế nào? - Trông tuyệt lắm. 218 00:18:06,958 --> 00:18:12,933 Ý tôi là, trông như một lọ canopic vừa mới nhét thịt tươi vào và đầy những da rắn, 219 00:18:12,958 --> 00:18:14,985 - và cái thứ tự tái tạo... - Steven? 220 00:18:15,000 --> 00:18:16,083 -Steven? -Ừ? 221 00:18:17,360 --> 00:18:18,360 Lối thoát. 222 00:18:24,333 --> 00:18:26,905 Ừa, ừa. Chúng ta có thể đi đường này. 223 00:18:32,000 --> 00:18:34,027 - Harrow. - Họ đang bắn cái gì vậy? 224 00:18:34,039 --> 00:18:35,080 Tôi không biết. 225 00:18:37,583 --> 00:18:38,833 Trốn đi, trốn đi. 226 00:20:35,041 --> 00:20:37,416 Chạy đi! Tôi sẽ tìm cô! 227 00:20:42,375 --> 00:20:45,041 Mình bóp nát nó rồi. Mình bóp nát nó rồi. 228 00:21:15,791 --> 00:21:16,791 Steven? 229 00:24:31,458 --> 00:24:32,916 Ôi, thần linh đất hỡi! 230 00:24:34,958 --> 00:24:38,958 Người đầu tiên. Lăng mộ cho một pha-ra-ông. 231 00:24:40,758 --> 00:24:41,916 Thutmose Đệ Nhị. 232 00:24:43,874 --> 00:24:47,333 Nefertiti. Ồ, hẳn là một trong những Người Vĩ Đại. 233 00:24:48,375 --> 00:24:50,791 Vậy, cậu đã hôn cô ấy. 234 00:24:54,791 --> 00:24:57,069 Anh sẽ làm gì? Cố nhấn chìm chúng ta sao? 235 00:24:57,083 --> 00:24:58,291 Nên thế đấy. 236 00:24:58,990 --> 00:25:03,704 Nhưng cậu cũng đã nói cô ấy sự thật về lý do mà tôi đã bỏ cô ấy ra xa. 237 00:24:59,250 --> 00:25:03,500 238 00:25:04,375 --> 00:25:05,875 Không ngờ thật đấy. 239 00:25:06,875 --> 00:25:07,875 Ừ. 240 00:25:08,958 --> 00:25:11,625 Chao ôi! Nhìn kìa! Nhìn tất cả những cổ vật kìa! 241 00:25:13,383 --> 00:25:15,125 Tiếng Macedonia ư? Gì cơ? 242 00:25:13,625 --> 00:25:15,125 243 00:25:16,583 --> 00:25:20,000 Không đời nào, sai rồi. Không thể đúng được, đó là tiếng Macedonia. 244 00:25:20,772 --> 00:25:22,500 Nhưng pha-ra-ông duy nhất... 245 00:25:23,458 --> 00:25:26,083 Nhưng, ý tôi là, Ngài đã khăng khăng tự gọi mình là người Ai Cập. 246 00:25:28,166 --> 00:25:29,250 Nhưng... 247 00:25:34,875 --> 00:25:40,583 Tôi nghĩ chúng ta đang nhìn vào lăng mộ đã mất tích từ lâu... 248 00:25:41,317 --> 00:25:43,333 của Alexander Đại Đế. 249 00:25:56,253 --> 00:25:58,041 Cô xử đẹp vụ đó đấy. 250 00:25:56,458 --> 00:25:58,041 251 00:25:59,969 --> 00:26:01,791 Sao tất cả những người như ông... 252 00:26:00,375 --> 00:26:01,791 253 00:26:03,030 --> 00:26:09,086 lại thấy tỏ vẻ bề trên là cần thiết vậy? 254 00:26:17,143 --> 00:26:18,666 Bé bọ hung nhỏ của ta. 255 00:26:17,375 --> 00:26:18,666 256 00:26:19,707 --> 00:26:22,166 Đó chẳng phải là tên mà bố cô từng gọi cô ư? 257 00:26:19,916 --> 00:26:22,166 258 00:26:23,500 --> 00:26:26,041 Abdullah El-Faouly. 259 00:26:27,006 --> 00:26:32,131 Một trong những nhà khảo cổ học độc đáo nhất của Ai Cập. 260 00:26:27,250 --> 00:26:31,333 261 00:26:34,901 --> 00:26:37,333 Ông ấy hẳn sẽ rất tự hào về cô... 262 00:26:38,683 --> 00:26:42,391 nếu ông ấy biết cô là một trong những người đầu tiên.. 263 00:26:38,958 --> 00:26:41,791 264 00:26:43,250 --> 00:26:47,741 xác nhận cho cả thể giới thứ mà ông ấy luôn tin vào. 265 00:26:49,000 --> 00:26:52,058 Các vị thần Ai Cập ngay giữa lòng chúng ta. 266 00:26:55,750 --> 00:26:57,041 Cán cân... 267 00:26:58,116 --> 00:27:04,673 đạt được sự phán xét của họ bằng cách tiết lộ cho ta khoảnh khắc của tội lỗi và nỗi đau. 268 00:26:58,375 --> 00:27:04,208 269 00:27:05,708 --> 00:27:07,041 Và chồng của cô... 270 00:27:08,708 --> 00:27:11,000 Cậu ta đang khốn khổ. 271 00:27:11,791 --> 00:27:14,928 Đau đớn hơn bất cứ ai có thể chịu đựng. 272 00:27:15,746 --> 00:27:17,708 Nhưng cậu ta vẫn chưa nói cho cô biết sự thật. 273 00:27:18,428 --> 00:27:21,008 Thì ông rõ ràng đang rất muốn rồi đấy. 274 00:27:22,491 --> 00:27:27,291 Vậy thì sao không nói ra đi? Sàn diễn là của ông đấy. 275 00:27:22,750 --> 00:27:27,291 276 00:27:30,625 --> 00:27:32,334 Tôi đã đọc cán cân của cậu ta. 277 00:27:33,250 --> 00:27:36,483 Cán cân không biết nói dối. 278 00:27:43,125 --> 00:27:46,485 Mọi thứ trong tôi đang hét lên là không được mở thứ này. 279 00:27:43,541 --> 00:27:46,291 280 00:27:46,500 --> 00:27:48,873 Cậu muốn Harrow đến được với Ammit trước ư? 281 00:27:49,358 --> 00:27:51,000 Được rồi, được rồi, được rồi. 282 00:28:11,000 --> 00:28:12,041 Trời ơi. 283 00:28:13,958 --> 00:28:16,458 - Ushabti ở đâu? - Thì... 284 00:28:16,791 --> 00:28:20,636 Nếu anh muốn giấu nó đi vĩnh viễn, có lẽ anh sẽ đặt nó vào một chỗ mà... 285 00:28:20,666 --> 00:28:22,541 kẻ lục lọi tầm thường sẽ không nghĩ đến. 286 00:28:22,842 --> 00:28:24,125 Vậy, cậu nghĩ sao? 287 00:28:26,916 --> 00:28:27,916 Ừm... 288 00:28:33,375 --> 00:28:36,360 Alexander từng là tiếng nói của Ammit. 289 00:28:41,180 --> 00:28:44,583 Được rồi, để tôi thử kiểu này. Tôi sẽ làm kiểu này. 290 00:28:41,458 --> 00:28:44,583 291 00:28:46,916 --> 00:28:51,083 Xin lỗi. Ôi Chúa ơi. Rất xin lỗi. Xin lỗi, Ngài Đại Đế. 292 00:29:00,041 --> 00:29:02,875 Được rồi. Mở ra. Xin lỗi, Ngài Đại Đế. 293 00:29:04,125 --> 00:29:06,374 Xin lỗi. Tôi không thể hối lỗi hơn. 294 00:29:09,133 --> 00:29:10,416 Ặc! Ui! 295 00:29:09,416 --> 00:29:10,416 296 00:29:11,166 --> 00:29:14,561 Đúng rồi. Vào đó, với vào đó đi, anh bạn. 297 00:29:14,583 --> 00:29:15,583 Ồ... 298 00:29:20,083 --> 00:29:23,280 Bố của cô đã bị ám sát bởi bọn lính đánh thuê. 299 00:29:23,766 --> 00:29:26,375 Và không ai biết chúng là ai, phải không? 300 00:29:24,000 --> 00:29:26,375 301 00:29:28,578 --> 00:29:32,416 Ông nói rằng Marc là một trong số chúng ư? 302 00:29:28,791 --> 00:29:32,416 303 00:29:33,333 --> 00:29:36,833 Chính cô nói rồi đấy, cô nghĩ sao? 304 00:29:41,791 --> 00:29:45,583 Marc nhớ tất cả mọi thứ xảy ra vào hôm đó. 305 00:29:46,230 --> 00:29:48,583 Tất cả những người đã chết. 306 00:29:50,530 --> 00:29:52,416 Nhưng một người vẫn trụ lại được. 307 00:29:50,791 --> 00:29:52,416 308 00:29:54,041 --> 00:29:58,524 Một người với chiếc khăn quàng cổ màu hoa vân anh. 309 00:29:59,253 --> 00:30:00,916 Có họa tiết con bọn hung. 310 00:29:59,583 --> 00:30:00,916 311 00:30:02,191 --> 00:30:05,791 Được làm thủ công, có lẽ là dưới bàn tay của con gái ông ta. 312 00:30:15,041 --> 00:30:16,397 Ông xong chưa? 313 00:30:25,691 --> 00:30:27,954 Ta mong là cô tìm thấy điểm kết thúc. 314 00:30:25,958 --> 00:30:27,625 315 00:30:33,416 --> 00:30:35,243 Thức tỉnh đi! 316 00:30:40,291 --> 00:30:43,155 Thưa ngài, chúng tôi vừa tìm được lối khác rồi. 317 00:31:02,041 --> 00:31:04,291 Layla, nhìn này. Chúng ta thắng rồi. 318 00:31:07,416 --> 00:31:10,000 Và tượng usuhabti thuộc về chúng ta. 319 00:31:11,416 --> 00:31:15,930 Tôi đã phải thọc vào họng của Alexander Đại đế, nhưng tôi tìm thấy rồi. 320 00:31:19,291 --> 00:31:20,333 Cô ổn chứ? 321 00:31:22,083 --> 00:31:23,500 Anh ấy nghe được tôi không? 322 00:31:24,022 --> 00:31:26,625 Alexander ư? Tôi không nghĩ thế đâu. Cầu trời là không phải thế. 323 00:31:24,250 --> 00:31:26,625 324 00:31:27,375 --> 00:31:30,652 Điều gì đã xảy ra với bố tôi? 325 00:31:32,625 --> 00:31:34,250 - Em đang nói với anh đấy. - Gì? 326 00:31:35,208 --> 00:31:37,003 Em đang nói với anh đấy, Marc. 327 00:31:42,858 --> 00:31:44,483 - Thôi nào, đi thôi. - Không. 328 00:31:44,508 --> 00:31:46,875 - Chúng ta cần phải đi ngay. - Marc, không. Không. 329 00:31:46,897 --> 00:31:49,871 - Chuyện gì đã xảy ra với bố em? - Nghe anh này. 330 00:31:49,886 --> 00:31:53,916 Chúng ta cần rời đi ngay. Anh thề anh sẽ giải thích mọi chuyện, nhưng chúng ta phải đi thôi. 331 00:31:53,941 --> 00:31:57,842 Có phải anh đã giết Abdullah El-Faouly không? 332 00:31:58,458 --> 00:32:01,958 Dĩ nhiên là không. Tất nhiên là không. 333 00:32:09,125 --> 00:32:10,250 Nhưng anh đã ở đó. 334 00:32:11,608 --> 00:32:13,375 - Anh đã ở đó. - Anh... 335 00:32:14,125 --> 00:32:15,458 Đúng, anh đã ở đó. 336 00:32:17,291 --> 00:32:20,250 Anh đã ở đó. Ừ, anh đã ở đó. 337 00:32:21,291 --> 00:32:26,829 Ừ. Và ông ta đã chết như nào? 338 00:32:34,541 --> 00:32:36,503 Cộng sự của anh đã trở nên tham lam... 339 00:32:38,416 --> 00:32:40,941 và hắn đã xử tất cả mọi người ở khu đào mộ. 340 00:32:42,657 --> 00:32:47,569 Anh đã cố cứu bố em, nhưng không thể. Và anh... 341 00:32:43,041 --> 00:32:47,125 342 00:32:49,458 --> 00:32:54,708 343 00:32:50,917 --> 00:32:54,708 Không, nhưng anh đã mang kẻ giết người đến ngay với ông ấy, phải không? 344 00:32:56,991 --> 00:32:58,241 - Ừ. - Ừ. 345 00:32:58,274 --> 00:33:00,696 Hắn đã bắn cả anh nữa. Anh đáng lẽ đã chết đêm đó rồi. 346 00:33:00,710 --> 00:33:05,018 Nhưng anh đã không chết đêm đó. Và anh nên bị thế. 347 00:33:00,916 --> 00:33:04,333 348 00:33:07,633 --> 00:33:09,833 Anh đã nói nói với em ngay từ khoảnh khắc chúng ta gặp nhau. 349 00:33:07,833 --> 00:33:09,833 350 00:33:11,208 --> 00:33:14,333 - Anh chỉ không biết... - Ôi, chúa ơi. 351 00:33:19,246 --> 00:33:22,116 Đó là lý do mà chúng ta gặp nhau đấy. 352 00:33:19,458 --> 00:33:21,541 353 00:33:24,273 --> 00:33:27,279 Chỉ vì anh bị cắn rứt lương tâm. 354 00:33:24,583 --> 00:33:26,583 355 00:33:30,408 --> 00:33:31,408 Chúng ở đây rồi. 356 00:33:31,041 --> 00:33:32,041 357 00:33:35,875 --> 00:33:37,741 - Hẳn là phải có lối thoát khác. - Được rồi. 358 00:33:38,272 --> 00:33:40,000 Đi tìm đi, anh sẽ giữ chân chúng. 359 00:33:44,583 --> 00:33:45,625 Nhào zô! 360 00:33:56,708 --> 00:33:57,875 Chỉ có cậu thôi à? 361 00:34:03,041 --> 00:34:04,832 Phần còn lại là sự im lặng. 362 00:34:06,011 --> 00:34:13,405 Ta nhớ buổi sáng đầu tiên mà ta thức dậy khi biết rằng Khonshu đã biến mất. 363 00:34:06,291 --> 00:34:12,750 364 00:34:14,333 --> 00:34:18,500 Sự im lặng thật sự rất là tự do. 365 00:34:19,555 --> 00:34:21,311 Cậu là một người tự do rồi. 366 00:34:23,333 --> 00:34:28,272 Và tất nhiên, sự tự do đó đi kèm với sự lựa chọn. 367 00:34:29,344 --> 00:34:34,083 Và bây giờ, cậu có một quyết định rất quan trọng cần phải đưa ra. 368 00:34:29,666 --> 00:34:34,083 369 00:34:41,750 --> 00:34:42,750 Được rồi. 370 00:35:31,541 --> 00:35:34,166 Ta không thể cứu ai mà không tự cứu lấy bản thân. 371 00:36:50,416 --> 00:36:55,165 Được rồi, Rosser. Không sao cả. Bộ xương cũ kĩ này không hại được cậu đâu. 372 00:36:58,916 --> 00:37:02,458 Thì, ít nhất chúng ta đã biết được chuyện gì đã xảy ra với Montalban tội nghiệp. 373 00:37:02,833 --> 00:37:07,313 Phải, và với bất cứ ai lựa chọn con đường của sự tham lam. 374 00:37:09,333 --> 00:37:13,352 - Điều này nghĩa là kho báu cũng mất rồi, đúng không? - Ồ, ta không nghĩ thế đâu. 375 00:37:14,124 --> 00:37:16,916 Cậu có nhận thấy điều bất thường gì về bức tượng đó không? 376 00:37:14,375 --> 00:37:16,916 377 00:37:17,666 --> 00:37:21,500 Bức tượng của Coyolxauhqui, vị thần mặt trăng của người Aztec. 378 00:37:22,458 --> 00:37:24,958 Không, nhưng cháu chỉ là một cậu bé đang cố gắng hết sức thôi. 379 00:37:25,416 --> 00:37:27,375 Chú là Tiến Sĩ Steven Grant. 380 00:37:30,500 --> 00:37:32,583 Có lẽ vậy, nhưng cậu đã lấy lại được can đảm rồi. 381 00:37:33,458 --> 00:37:35,708 Giờ hãy xem chúng ta có gì từ người bạn này nhé. 382 00:37:36,514 --> 00:37:41,083 Tiếp theo. Ta có B-22, mọi người ơi. 383 00:37:41,416 --> 00:37:43,041 B-22. 384 00:37:43,610 --> 00:37:47,708 B-22. Có ai có B-22 không? Đừng ngại lên tiếng nhé. 385 00:37:43,833 --> 00:37:47,708 386 00:37:48,265 --> 00:37:51,598 B-22. Thôi nào mọi người. Đừng ngủ quên đấy chứ. 387 00:37:51,602 --> 00:37:56,483 Trò này đang hay đấy. B-22. Tôi ngửi thấy rồi đấy. Sắp tìm ra người chiến thắng rồi. 388 00:37:56,506 --> 00:37:58,125 Hôm nay cô thế nào, Donna? 389 00:37:56,708 --> 00:37:58,125 390 00:37:58,791 --> 00:38:01,458 Sẽ vui hơn nếu ông ta nhặt ra được mấy chữ O đấy. 391 00:38:01,670 --> 00:38:06,125 Tiếp tục. G-15. Có ai có G-15 không? 392 00:38:01,875 --> 00:38:06,125 393 00:38:06,958 --> 00:38:12,125 G-15? Không à? Vậy thì 16. 16-T ngọt ngào này. 394 00:38:12,147 --> 00:38:14,791 16-T hoặc T-16. 395 00:38:16,133 --> 00:38:17,368 Wao. 396 00:38:17,417 --> 00:38:19,488 - Cho tôi xem nào. - O-14. 397 00:38:19,489 --> 00:38:20,766 O-14. 398 00:38:20,791 --> 00:38:22,616 Đẹp đấy. 399 00:38:22,657 --> 00:38:24,640 - O-73. - Rất ấn tượng. 400 00:38:25,139 --> 00:38:26,878 - O-73. - Hoan hô. 401 00:38:25,625 --> 00:38:26,666 402 00:38:27,833 --> 00:38:31,458 Đến uống trà với O-73 nào. Không ư. Tiếp tục nào. 403 00:38:33,041 --> 00:38:35,666 B-7, có ai không? B-7? B-7? B-7? 404 00:38:39,454 --> 00:38:44,165 Phải, chàng trai trẻ. Lên phanh rồi. Vị trí ưa thích của cậu đấy. 405 00:38:39,708 --> 00:38:43,750 406 00:38:44,189 --> 00:38:45,238 F-10. 407 00:38:46,186 --> 00:38:50,083 N-39. N-39. 408 00:38:46,500 --> 00:38:50,083 409 00:38:50,541 --> 00:38:52,750 Tôi đã đổi phim rồi, được chứ? 410 00:38:54,791 --> 00:38:59,291 Đã 5 lần trong tuần này rồi, rất nhiều đấy, phải đấy. 411 00:39:03,717 --> 00:39:07,458 Tôi làm cậu giật mình à? Không. Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi. 412 00:39:07,467 --> 00:39:10,458 - I-2. I-2. I-2, có ai không? - Nhìn kìa. 413 00:39:10,472 --> 00:39:12,375 - Kiểm tra phiếu điểm các bạn đi. - Cậu thắng rồi đấy. 414 00:39:12,402 --> 00:39:15,333 - Hẳn là có ai đó ngoài kia, tôi cảm nhận được mà. - Ta thắng rồi. 415 00:39:13,666 --> 00:39:15,333 416 00:39:16,032 --> 00:39:17,746 Có vẻ như cậu đã trúng phóc rồi. 417 00:39:17,761 --> 00:39:20,519 - Tôi thắng rồi. - Ta đã có người thắng rồi. 418 00:39:21,631 --> 00:39:24,000 Lần này tôi sẽ chia sẻ với cậu, tôi thề đấy. 419 00:39:21,875 --> 00:39:24,000 420 00:39:27,166 --> 00:39:28,208 Steven? 421 00:39:31,500 --> 00:39:32,500 Steven? 422 00:39:36,000 --> 00:39:37,166 Steven? 423 00:39:45,878 --> 00:39:48,666 Cậu ổn rồi, thôi nào, thôi nào. 424 00:39:49,708 --> 00:39:52,500 Của cậu đây, được rồi. 425 00:39:54,083 --> 00:39:56,333 Marc, cậu không thể cứ làm điều này được. 426 00:40:12,157 --> 00:40:16,139 Tôi biết cậu đang gặp phải những khó khăn rất lớn... 427 00:40:12,500 --> 00:40:15,750 428 00:40:16,158 --> 00:40:18,381 để có thể phân biệt... 429 00:40:18,416 --> 00:40:21,954 giữa những gì là thực và và những gì trong đầu cậu. 430 00:40:23,165 --> 00:40:29,082 Tôi hy vọng cậu không phiền nhưng tôi đã tự ý mượn bộ phim mà cậu mang đến. 431 00:40:23,500 --> 00:40:28,791 432 00:40:29,096 --> 00:40:34,300 Thật vui khi thấy đầu băng VHS cũ kĩ của tôi vẫn còn hoạt động. 433 00:40:29,416 --> 00:40:34,041 434 00:40:37,813 --> 00:40:43,041 Cậu sẽ nói cậu đã xem bộ phim này bao nhiêu lần rồi? Cỡ thôi? 435 00:40:38,041 --> 00:40:43,041 436 00:40:44,541 --> 00:40:45,541 Hmm? 437 00:40:48,488 --> 00:40:50,452 Tôi thích nhân vật ác nhân đấy. 438 00:40:51,791 --> 00:40:56,420 "Không có cây nào có thể vươn tới ánh sáng của thiên đàng nếu (rễ của) nó không bén xuống... 439 00:40:56,436 --> 00:40:58,777 ...sâu thẳm của địa ngục." 440 00:40:58,791 --> 00:41:00,707 Câu thoại hay đấy. 441 00:41:00,731 --> 00:41:03,975 Cốt truyện thật sự mang đến món ăn thịnh soạn về vị thần mặt trăng. 442 00:41:04,541 --> 00:41:07,363 Và chẳng phải cậu nói rằng cậu làm việc cho một vị thần mặt trăng sao? 443 00:41:08,500 --> 00:41:09,500 Hmm? 444 00:41:09,666 --> 00:41:11,644 Cậu rút ra được gì từ sự tương đồng đó? 445 00:41:11,658 --> 00:41:15,324 Ý tôi là, với giá trị sản xuất của bộ phim đó, 446 00:41:15,339 --> 00:41:18,735 tôi không thể ngờ rằng đã có từng đáy người đã xem nó đấy. 447 00:41:19,297 --> 00:41:22,954 Cậu nghĩ sao? Có phải là trùng hợp ngẫu nhiên không? 448 00:41:24,141 --> 00:41:27,238 Tôi không...tôi tưởng... 449 00:41:24,416 --> 00:41:26,791 450 00:41:29,866 --> 00:41:31,746 - Gì vậy? - Tôi nghĩ ai đó... 451 00:41:32,708 --> 00:41:36,541 - Tôi nghĩ ai đó... - Tôi biết. Tôi rất tiếc về điều đó. 452 00:41:37,125 --> 00:41:40,975 Nhưng hãy nhớ rằng, cậu chỉ bị gây mê do chính hành vi của cậu. 453 00:41:37,333 --> 00:41:40,708 454 00:41:41,583 --> 00:41:43,795 Và các phản ứng sẽ khỏi dần sớm thôi. 455 00:41:44,500 --> 00:41:47,766 Marc, chúng ta không sống trong thế giới vật chất. 456 00:41:44,750 --> 00:41:50,625 457 00:41:47,774 --> 00:41:50,625 Chúng ta sống trong thế giới tâm linh. 458 00:41:51,666 --> 00:41:56,750 Phải không? Và chúng ta chỉ có thể suy luận gián tiếp... 459 00:41:56,765 --> 00:42:03,477 về bản chất của thực tại. Ví dụ như, lấy ví dụ, cây bút này, phải không? 460 00:42:04,000 --> 00:42:08,083 Đối với tôi, đây là một dụng cụ viết, đúng không? 461 00:42:08,687 --> 00:42:13,283 Đối với con chó của tôi, nó lại là đồ chơi để nhai. Cả hai đều chính xác. 462 00:42:14,208 --> 00:42:18,000 Đúng không? Nó chỉ là một câu hỏi về bối cảnh và quan điểm thôi. 463 00:42:19,791 --> 00:42:26,042 Tất cả những gì tôi cần ở cậu là sự đánh giá trung thực về hoàn cảnh của cậu. 464 00:42:37,458 --> 00:42:39,652 Mọi thứ gợi nhớ tôi... 465 00:42:41,499 --> 00:42:46,133 - Mọi thứ gợi nhớ tôi... - Gợi nhớ cậu về điều gì? 466 00:42:41,916 --> 00:42:45,791 467 00:42:46,165 --> 00:42:47,000 Hmm? 468 00:42:49,583 --> 00:42:50,708 Quá khứ của cậu? 469 00:42:52,458 --> 00:42:53,811 Của Steven? 470 00:43:00,541 --> 00:43:01,958 Ông biết Steven ư? 471 00:43:02,430 --> 00:43:07,579 Tất nhiên tôi biết Steven rồi. Nhưng tôi muốn nói chuyến với cậu lúc này, Marc à. 472 00:43:02,666 --> 00:43:07,291 473 00:43:07,598 --> 00:43:09,844 Và tôi đã nhận thấy rồi, được không, 474 00:43:09,868 --> 00:43:12,410 trong các buổi của chúng ta, một khuôn khổ được mở rộng ra. 475 00:43:12,425 --> 00:43:16,916 Mỗi khi tôi hỏi cậu các câu hỏi trực tiếp, cậu bị kích động, cậu bị choáng ngợp, 476 00:43:16,928 --> 00:43:18,855 Và điều đó là bình thường, phải không? 477 00:43:18,879 --> 00:43:21,340 Và nhiều người trong chúng ta, khi được yêu cầu nhìn vào... 478 00:43:21,360 --> 00:43:26,042 những trải nghiệm sâu xa nhất của mình, nhìn vào hạt nhân của nhân cách chúng ta, 479 00:43:26,056 --> 00:43:29,574 thì chúng ta nhắm mắt lại. Nó dễ hiểu thôi. 480 00:43:32,125 --> 00:43:35,410 Tôi không thể giúp cậu nếu cậu không tự giúp mình. 481 00:43:37,166 --> 00:43:38,493 Ông đã bắn tôi. 482 00:43:43,480 --> 00:43:45,000 Ông đã bắn tôi. 483 00:43:43,791 --> 00:43:45,000 484 00:43:46,079 --> 00:43:49,579 Marc? Marc? Này, thôi nào. 485 00:43:46,416 --> 00:43:51,833 486 00:43:49,603 --> 00:43:52,597 Nếu chúng ta không bình tĩnh ngồi đây... 487 00:43:53,420 --> 00:43:56,214 và nhìn nhận lại cảm xúc của cậu...Marc. 488 00:43:57,333 --> 00:44:00,083 - Marc, nghe này, tôi biết... - Không, ông tránh xa tôi ra. 489 00:44:00,100 --> 00:44:03,553 Thực sự, tôi hiểu cậu đang cảm thấy thế nào. 490 00:44:00,375 --> 00:44:03,125 491 00:44:03,958 --> 00:44:09,541 Tôi cũng đã từng trải qua căn bệnh tâm thần rồi, sự rạn vỡ nhận thức tâm linh, 492 00:44:09,555 --> 00:44:12,625 các giai đoạn hưng cảm, sau đó là trầm cảm. 493 00:44:13,017 --> 00:44:15,037 - Tôi biết cậu đang cảm thế nào. - Mở khóa cửa ra. 494 00:44:15,064 --> 00:44:16,530 - Nó có thể được chữa lành mà. - Mở khóa cửa ra! 495 00:44:16,540 --> 00:44:20,083 Tôi biết cậu có thể được chữa lành mà, Marc, Marc, làm ơn... 496 00:44:16,791 --> 00:44:20,083 497 00:44:20,110 --> 00:44:21,291 Tránh xa tôi ra! 498 00:44:21,316 --> 00:44:23,750 Marc, đừng làm điều này. Cậu chỉ đang... 499 00:44:21,625 --> 00:44:23,750 500 00:44:27,408 --> 00:44:30,045 Được rồi, nhẹ nhàng với cậu ấy thôi. Đừng làm đau cậu ấy, được không? 501 00:44:35,333 --> 00:44:38,208 - Mọi người ổn chứ? Ổn chứ? - Ừa. 502 00:45:17,600 --> 00:45:18,875 Thả tôi ra! 503 00:45:18,897 --> 00:45:23,366 Thả tôi ra! Thả tôi ra! Thả tôi ra! Làm ơn, ai đó hãy thả tôi ra đi! 504 00:45:29,852 --> 00:45:31,360 Steven? 505 00:45:32,678 --> 00:45:34,791 - Marc? - Steven? 506 00:45:32,916 --> 00:45:34,791 507 00:45:34,820 --> 00:45:35,861 Marc. 508 00:45:43,514 --> 00:45:46,541 - Sao lại có thể như này được? - Tôi không biết. 509 00:45:43,791 --> 00:45:46,541 510 00:45:47,666 --> 00:45:49,500 Điều cuối cùng mà cậu nhớ là gì? 511 00:45:50,166 --> 00:45:53,352 - Harrow bắn chúng ta. - Đúng rồi! 512 00:45:53,367 --> 00:45:56,934 Đúng rồi, chuẩn rồi, chuẩn rồi. Được rồi. 513 00:45:53,583 --> 00:45:56,958 514 00:45:57,208 --> 00:46:00,375 Chúng ta phải ra khỏi đây. Theo tôi. Đi nào. 515 00:46:35,166 --> 00:46:36,166 Xin chào.