1
00:00:01,000 --> 00:00:02,711
Trong tập trước...
2
00:00:02,794 --> 00:00:04,213
Tớ là Ruben. Mới đến.
3
00:00:04,296 --> 00:00:05,380
"Đến cùng nhau."
4
00:00:05,464 --> 00:00:07,966
- Anh nghĩ ai khác thấy không?
- Có. Chevon.
5
00:00:08,050 --> 00:00:09,843
- Cậu nghĩ nó là gì?
- Hồn ma.
6
00:00:09,927 --> 00:00:11,178
Có thể ta bị ảo giác.
7
00:00:11,261 --> 00:00:12,888
Thứ lỗi. Mấy giờ rồi?
8
00:00:12,971 --> 00:00:14,932
Có con thỏ biết nói mà chỉ ta thấy.
9
00:00:15,015 --> 00:00:18,769
Alice Lạc Vào Xứ Thần Tiên,
một trong các cuốn yêu thích của bà cháu.
10
00:00:19,144 --> 00:00:21,396
Con thỏ từ cuốn này đã thoát ra.
11
00:00:21,480 --> 00:00:23,917
- Vậy ta đang gặp... - Hồn ma nhà văn.
- Vậy ta đang gặp... - Hồn ma nhà văn.
12
00:00:23,941 --> 00:00:25,317
Ngạc nhiên nhé!
1
13
00:00:39,723 --> 00:00:40,849
Ông là ai?
14
00:00:41,266 --> 00:00:42,893
Tôi là ai à?
15
00:00:42,976 --> 00:00:46,104
Câu này hay hơn,
"Tôi là người như tôi nghĩ chứ?"
16
00:00:46,188 --> 00:00:47,773
Nghe thật vô lý.
17
00:00:47,856 --> 00:00:49,775
Có lý hay vô lý cũng được.
18
00:00:49,858 --> 00:00:51,652
- Vô lý.
- Hay có lý?
19
00:00:52,444 --> 00:00:55,239
Xin lỗi. Nữ hoàng sai các bạn đến à?
20
00:00:56,114 --> 00:00:58,075
Nữ hoàng à? Không.
21
00:00:58,158 --> 00:01:02,871
Vậy các người
là khách không mời và thô lỗ.
22
00:01:04,873 --> 00:01:07,167
Vào đi, vào đi.
23
00:01:07,668 --> 00:01:09,127
Rót đầy tách!
24
00:01:10,212 --> 00:01:11,463
{\an8}GIÁO VIÊN TỐT NHẤT THẾ GIỚI!
25
00:01:19,179 --> 00:01:20,806
Cháu không rảnh cho vụ này.
26
00:01:22,266 --> 00:01:24,601
Giờ là 6:00. Giờ uống trà.
27
00:01:24,685 --> 00:01:27,104
6:00 rồi. Tôi phải tìm Nữ hoàng.
28
00:01:27,437 --> 00:01:30,065
Không phải 6:00. Mới có 3:30.
29
00:01:30,148 --> 00:01:32,526
Đó? Chẳng có gì ngoài thời gian.
30
00:01:36,113 --> 00:01:38,991
Tóc cháu... muốn được cắt.
31
00:01:40,742 --> 00:01:42,744
Này. Ông bị sao vậy?
32
00:01:42,828 --> 00:01:45,497
Tôi điên mà, dĩ nhiên!
33
00:01:45,914 --> 00:01:48,250
Nhưng đừng lo, chúng ta đều điên.
34
00:01:48,333 --> 00:01:49,793
Chắc chắn cháu đang điên.
35
00:01:49,877 --> 00:01:52,671
Thế, nhân dịp gì đây?
36
00:01:52,754 --> 00:01:59,094
Chà, chúng ta ăn mừng
vì cuối cùng thoát được tay Nữ hoàng.
37
00:01:59,178 --> 00:02:03,056
Không rõ đây là đâu.
Nhưng tôi biết Nữ hoàng không ở đây.
38
00:02:04,057 --> 00:02:05,809
Này nhé, tôi không ăn mừng,
39
00:02:05,893 --> 00:02:08,020
chỉ giết thời gian chờ Nữ hoàng trở lại.
40
00:02:08,103 --> 00:02:09,771
Bà ấy cai trị toàn Xứ Thần tiên.
41
00:02:09,855 --> 00:02:12,482
Đây đâu phải Xứ Thần tiên.
Đây là trường cấp hai.
42
00:02:12,566 --> 00:02:15,569
Không. Tôi phải đến Xứ Thần tiên ngay.
43
00:02:18,947 --> 00:02:21,742
Được rồi. Lau miệng.
44
00:02:21,825 --> 00:02:22,826
Đây nhé.
45
00:02:24,161 --> 00:02:27,247
Phải uống xong trà đã chứ.
46
00:02:27,706 --> 00:02:29,958
Nhưng tôi uống rồi.
47
00:02:34,171 --> 00:02:35,338
Cái gì? Tôi...
48
00:02:35,421 --> 00:02:36,715
Này, ông lừa cậu ấy.
49
00:02:37,883 --> 00:02:41,428
Nào. Tôi không hỏi "ở đâu",
mà hỏi "vì sao".
50
00:02:42,054 --> 00:02:44,640
Nên tôi hỏi, vì sao các cháu ở đây?
51
00:02:44,723 --> 00:02:47,476
Này, phải có cách hỏi nhẹ nhàng hơn chứ.
52
00:02:48,435 --> 00:02:51,355
Bọn cháu không chắc lắm. Đó là một bí ẩn.
53
00:02:51,438 --> 00:02:56,193
Bí ẩn? Tôi thích các bí ẩn!
Ta cần manh mối!
54
00:02:57,986 --> 00:03:00,322
Này, ông không được lấy đồ người khác.
55
00:03:02,282 --> 00:03:03,492
- Chà...
- Đọc một truyện đi.
56
00:03:03,575 --> 00:03:06,787
Được. "Các hoạt động
trong não người có thể mê hoặc..."
57
00:03:06,870 --> 00:03:08,956
- Chán, chán, chán!
- Được rồi!
58
00:03:11,500 --> 00:03:13,627
- Thêm manh mối.
- Trả cháu.
59
00:03:13,710 --> 00:03:15,671
Cháu bảo trả lại đây mà.
60
00:03:15,754 --> 00:03:18,006
Thôi nào. Bài kiểm tra của cháu.
61
00:03:19,091 --> 00:03:21,885
Đừng, cháu cần nó.
62
00:03:21,969 --> 00:03:23,637
Làm ơn đi. Ôi, không.
63
00:03:23,720 --> 00:03:25,722
- Làm ơn, cháu cần nó.
- Vô vị.
64
00:03:25,806 --> 00:03:27,266
Có lẽ ta nên đi.
65
00:03:33,146 --> 00:03:34,773
Tớ nghĩ không đi được rồi.
66
00:03:44,324 --> 00:03:49,788
HỒN MA NHÀ VĂN
67
00:03:50,455 --> 00:03:52,457
{\an8}Chưa từng thấy Hiệu trưởng Fong giận thế.
68
00:03:52,541 --> 00:03:55,502
Thật á? Lúc nào cô ấy cũng giận mà.
69
00:03:55,586 --> 00:03:57,254
Ừ, nhưng chưa từng với tớ.
70
00:03:58,839 --> 00:04:02,467
{\an8}Xin lỗi. Cậu làm gì thế?
71
00:04:03,135 --> 00:04:05,846
{\an8}Tớ tải Alice Lạc Vào Xứ Thần tiên.
72
00:04:07,097 --> 00:04:08,807
Cuốn này thật kỳ quái.
73
00:04:09,224 --> 00:04:10,309
Xem này.
74
00:04:11,894 --> 00:04:13,061
Có một tiệc trà.
75
00:04:14,938 --> 00:04:16,857
Đó là người tự nhận mình điên.
76
00:04:16,940 --> 00:04:18,984
Thật luôn. Ông ta là Thợ Mũ Điên.
77
00:04:19,067 --> 00:04:21,486
- Tớ chưa từng đọc cuốn này.
- Tớ cũng thế.
78
00:04:21,570 --> 00:04:24,740
Ta đều cần đọc.
Chỉ thế mới giải được bí ẩn này.
79
00:04:24,823 --> 00:04:27,451
Vậy cậu đứng lên. Tớ đọc nhanh được.
80
00:04:33,123 --> 00:04:36,293
Rồi. Tóm lại, có một cô gái tên Alice
81
00:04:36,376 --> 00:04:39,588
rơi xuống hang thỏ,
gặp những nhân vật kỳ dị,
82
00:04:39,671 --> 00:04:41,465
rồi nhận ra tất cả chỉ là mơ.
83
00:04:42,716 --> 00:04:43,966
Có thiếu gì không?
84
00:04:44,384 --> 00:04:47,930
Còn hơn thế.
Ý nghĩa là lớn lên nhưng vẫn là trẻ con.
85
00:04:48,013 --> 00:04:51,975
Kiểu... không mất khả năng
tưởng tượng ra những thứ điên rồ.
86
00:04:52,684 --> 00:04:55,812
Phải. Dĩ nhiên. Cả điều đó nữa.
87
00:04:55,896 --> 00:04:58,649
Em thích Alice. Em sẽ hợp làm bạn chị ấy.
88
00:04:58,732 --> 00:05:02,444
Ừ, Donna. Nhưng sao Hồn ma Nhà văn
thả các nhân vật từ sách ra?
89
00:05:02,528 --> 00:05:04,029
Có lẽ ta cần hỏi.
90
00:05:04,112 --> 00:05:06,990
Hồn ma Nhà văn, có nghe thấy không?
91
00:05:07,074 --> 00:05:08,909
Hồn ma không nghe, cả thành phố nghe.
92
00:05:10,077 --> 00:05:12,913
Tớ nghĩ hồn ma chỉ có thể
giao tiếp bằng chữ viết.
93
00:05:13,580 --> 00:05:15,332
Ai có vài đô không?
94
00:05:18,877 --> 00:05:19,878
Cảm ơn.
95
00:05:29,137 --> 00:05:30,305
Cậu làm gì đó?
96
00:05:30,806 --> 00:05:34,601
Như ở tiệm sách. Hồn ma Nhà văn
dùng nước quả của Donna để viết.
97
00:05:35,936 --> 00:05:37,813
Nào, anh bạn. Làm đi.
98
00:05:42,985 --> 00:05:44,319
Chà, tớ hết ý tưởng.
99
00:05:44,820 --> 00:05:46,405
Cậu nợ tớ hai đô-la.
100
00:05:46,488 --> 00:05:49,283
Ta biết Hồn ma Nhà văn
để nhân vật ra khỏi sách.
101
00:05:49,366 --> 00:05:51,577
Có lẽ ta cần tìm cách đưa họ vào lại.
102
00:05:51,660 --> 00:05:53,036
Chắc ta cần tìm Alice.
103
00:05:53,120 --> 00:05:55,956
Chú ý này, Donna. Ở đây đâu có Alice.
104
00:05:56,039 --> 00:05:58,959
Nhưng sách là Alice Lạc Vào Xứ Thần tiên.
105
00:05:59,042 --> 00:06:02,462
Cô ấy là anh hùng trong sách.
Hẳn cô ấy ở đâu đó thôi.
106
00:06:02,546 --> 00:06:05,132
- Giờ anh không theo được.
- Nào. Đó là ý hay.
107
00:06:05,215 --> 00:06:06,925
- Cô bé có lý.
- Không đâu.
108
00:06:07,009 --> 00:06:10,470
- Có đấy.
- Em là người thông minh nhất nhà.
109
00:06:10,554 --> 00:06:12,014
Đủ rồi. Về nhà.
110
00:06:12,890 --> 00:06:14,474
- Curtis, thôi.
- Em không về.
111
00:06:14,558 --> 00:06:17,978
Mẹ bảo anh coi em,
và giờ anh không chịu nổi em. Đi!
112
00:06:36,413 --> 00:06:38,498
Mình bị muộn. Sao mình luôn muộn?
113
00:06:46,215 --> 00:06:49,218
PHÒNG THÍ NGHIỆM KHOA HỌC
114
00:06:54,556 --> 00:06:56,058
Nó đâu rồi?
115
00:06:56,391 --> 00:06:58,894
Này. Cậu không thể làm vậy.
Làm chết cây đó.
116
00:06:58,977 --> 00:07:01,939
Tôi đang tìm đường về nhà. Tôi muộn rồi.
117
00:07:02,022 --> 00:07:04,983
Ừ, tôi biết. Cậu nói cả triệu lần rồi.
118
00:07:05,067 --> 00:07:06,401
Và tôi đã đọc cuốn sách.
119
00:07:06,485 --> 00:07:07,611
Sách gì?
120
00:07:07,694 --> 00:07:10,239
Kệ đi. Cậu đang tìm một cái hang thỏ
121
00:07:10,322 --> 00:07:13,700
để về với Nữ hoàng
trước khi bà ta hét, "Chém đầu."
122
00:07:13,784 --> 00:07:15,577
Ôi, cái đuôi xù của tôi.
123
00:07:15,661 --> 00:07:18,789
Cô nghĩ bà ta sẽ chém đầu tôi
vì đến muộn à?
124
00:07:18,872 --> 00:07:23,752
- Không. Tôi không muốn làm cậu buồn.
- Tôi phải... Đến lúc...
125
00:07:23,836 --> 00:07:27,130
Xin chào? Xin chào?
126
00:07:29,132 --> 00:07:32,094
{\an8}Tôi ở dưới này. Xin chào?
127
00:07:33,637 --> 00:07:37,140
{\an8}Có thấy tôi không? Giúp tôi. Xin chào!
128
00:07:39,935 --> 00:07:43,689
{\an8}Xin chào. Giúp tôi với.
129
00:07:49,736 --> 00:07:50,737
Giúp tôi!
130
00:07:51,864 --> 00:07:53,323
Đó là Alice.
131
00:07:53,824 --> 00:07:55,951
Không nghe được. Nói to lên.
132
00:07:56,034 --> 00:07:57,327
Tôi không biết cách to lên.
133
00:07:57,411 --> 00:08:00,038
Chị thử hét lớn hết cỡ xem?
134
00:08:00,122 --> 00:08:01,123
Hết cỡ rồi.
135
00:08:04,626 --> 00:08:09,506
Chờ chút. Trong sách,
Alice dùng một cái quạt để thu nhỏ mình.
136
00:08:34,740 --> 00:08:37,159
Xin chào. Tôi là Alice.
137
00:08:37,242 --> 00:08:40,454
Em biết chị là ai.
Khoan. Lúc nãy chị nói gì?
138
00:08:40,913 --> 00:08:42,331
Chị không biết cách to lên.
139
00:08:45,083 --> 00:08:47,127
Ồ. Phải rồi.
140
00:08:48,086 --> 00:08:49,505
TIỆM SÁCH
MỚI & CŨ - XƯA & HIẾM
141
00:08:49,588 --> 00:08:51,006
TIỆM SÁCH VILLAGE
THÀNH LẬP 1972
142
00:08:51,882 --> 00:08:55,093
Cô bé vẫn là em cậu.
Cậu đâu cần xấu tính như thế.
143
00:08:55,177 --> 00:08:58,388
Cậu không hiểu.
Donna là đứa khó chiều nhất đời.
144
00:08:58,472 --> 00:08:59,806
Cậu thì hoàn hảo rồi.
145
00:08:59,890 --> 00:09:03,142
Bố à. Không phải con nói đến
cải tạo hoàn toàn.
146
00:09:03,227 --> 00:09:06,313
Chỉ là chẳng hại gì
khi có vài cải tiến quanh đây.
147
00:09:06,396 --> 00:09:09,440
Chào mấy đứa. Như cái ghế cũ ọp ẹp này.
148
00:09:09,525 --> 00:09:12,736
Nó đã ở đây từ lúc con bằng Ruben.
Nó nên ra đi.
149
00:09:12,819 --> 00:09:16,490
Đây là tiệm bố,
và bố sẽ quyết thứ gì được đổi.
150
00:09:16,573 --> 00:09:18,283
Cái ghế ở yên đó.
151
00:09:24,498 --> 00:09:28,544
Nói này, mẹ cậu đúng đó.
Cái ghế kia gớm thật.
152
00:09:28,627 --> 00:09:29,711
ĐỂ LẠI NHẬN XÉT!
153
00:09:29,795 --> 00:09:31,171
Nhìn kìa.
154
00:09:37,678 --> 00:09:38,846
"Donna" à?
155
00:09:39,972 --> 00:09:41,223
Vui thật.
156
00:09:41,306 --> 00:09:44,184
Trông chị y như em nghĩ. Trừ việc nhỏ hơn.
157
00:09:44,810 --> 00:09:47,646
Em rất lạ, Donna. Nhưng chị thích em.
158
00:09:47,729 --> 00:09:48,856
Em cũng thích chị.
159
00:09:49,481 --> 00:09:51,817
Nhưng làm sao ta ra khỏi đây?
160
00:09:52,317 --> 00:09:54,319
Thường thì anh em sẽ đi tìm em.
161
00:09:54,403 --> 00:09:57,030
Mà giờ anh ấy
không muốn nói chuyện với em.
162
00:10:18,010 --> 00:10:19,219
Nó không bắt máy.
163
00:10:19,636 --> 00:10:22,556
Cậu hỏi mẹ chưa? Donna chưa về nhà à?
164
00:10:22,639 --> 00:10:25,309
Không. Tớ đã phải bịa chuyện
để mẹ khỏi lo và...
165
00:10:26,643 --> 00:10:28,645
Không có gì phải lo, nhé?
166
00:10:28,729 --> 00:10:30,606
Cậu đùa à? Dĩ nhiên là phải lo.
167
00:10:30,689 --> 00:10:32,858
Chứ sao hồn ma viết "Donna" năm lần?
168
00:10:32,941 --> 00:10:34,276
Rồi, tớ hiểu.
169
00:10:35,527 --> 00:10:38,447
Cậu dò theo điện thoại em cậu được không?
170
00:10:39,948 --> 00:10:41,408
Thật ra là có.
171
00:10:41,491 --> 00:10:44,328
Nó hay làm mất,
nên bố mẹ tớ cài app định vị.
172
00:10:47,748 --> 00:10:50,459
- Nó ở trường.
- Đi nào.
173
00:10:55,839 --> 00:10:58,425
- Thêm người lạ.
- Anh của em đó.
174
00:10:59,092 --> 00:11:00,135
Curtis!
175
00:11:02,846 --> 00:11:05,307
Anh ấy không thấy ta. Chạy!
176
00:11:18,862 --> 00:11:19,863
Điện thoại Donna.
177
00:11:20,405 --> 00:11:21,782
Ừ. Nhưng Donna đâu?
178
00:11:24,576 --> 00:11:25,577
Không tốt.
179
00:11:27,246 --> 00:11:30,082
Tất cả, vào văn phòng cô. Ngay.
180
00:11:32,334 --> 00:11:34,336
Giờ sao anh của em cứu được ta?
181
00:11:35,420 --> 00:11:36,797
Chị nghĩ là không.
182
00:11:50,227 --> 00:11:51,228
Nữ hoàng à?
183
00:11:51,311 --> 00:11:54,690
"Nữ hoàng" là hơi quá đó, Chevon.
Đừng cố thoát tội.
184
00:11:54,773 --> 00:11:57,025
Cô muốn biết ai đào cây lên.
185
00:11:57,943 --> 00:11:59,361
Tôi à?
186
00:11:59,862 --> 00:12:02,573
- Ruben làm à?
- Không. Em chỉ con thỏ.
187
00:12:03,782 --> 00:12:04,825
Phải rồi.
188
00:12:04,908 --> 00:12:07,160
Chắc ý cậu ấy là có một con thỏ
189
00:12:07,244 --> 00:12:10,873
lẻn vào phòng khoa học để tìm... cà rốt.
190
00:12:10,956 --> 00:12:15,294
Thần chỉ cố về với Nữ hoàng.
Nữ hoàng tốt nhất xứ sở.
191
00:12:15,377 --> 00:12:17,963
Thôi đi. Cậu đúng là nỗi hổ thẹn.
192
00:12:23,719 --> 00:12:26,388
Ai có chuyện hay hơn con thỏ không?
193
00:12:27,389 --> 00:12:30,267
Cô rất thất vọng. Nhất là với em, Chevon.
194
00:12:30,350 --> 00:12:32,853
Lần duy nhất cô gặp em là khi em xin
195
00:12:32,936 --> 00:12:34,813
tạo ra điểm cao hơn A cộng.
196
00:12:34,897 --> 00:12:36,190
Em vẫn thích "A bình phương".
197
00:12:36,273 --> 00:12:38,775
Cô muốn biết đang có chuyện gì.
198
00:12:38,859 --> 00:12:44,281
Ta cũng thế. Phép phù thủy nào đó
đã đưa ta đến vùng đất lạ này.
199
00:12:44,364 --> 00:12:46,909
Thật à? Các em lấy ly tách từ bếp,
200
00:12:46,992 --> 00:12:48,452
làm hỗn loạn khán phòng.
201
00:12:48,535 --> 00:12:52,247
Và tệ nhất, bánh muffin và tart
là trộm từ buổi bán bánh
202
00:12:52,331 --> 00:12:54,625
quyên tiền cho người vô gia cư.
203
00:12:55,918 --> 00:12:58,462
Là các ngươi trộm bánh tart.
204
00:12:58,962 --> 00:13:01,089
- Chém đầu chúng.
- Gì? Không.
205
00:13:01,173 --> 00:13:02,716
- Sao cơ?
- Sao cơ?
206
00:13:03,258 --> 00:13:07,346
Ăn nói cẩn thận. Em đang gặp rắc rối đó.
207
00:13:07,888 --> 00:13:10,015
Cô sẽ gọi bố mẹ và đình chỉ các em.
208
00:13:10,098 --> 00:13:14,102
Không! Xin cô. Em còn chưa từng đi trễ mà.
209
00:13:14,186 --> 00:13:17,356
Nếu cô chịu nghe,
cô sẽ thấy đây chỉ là hiểu lầm.
210
00:13:18,607 --> 00:13:19,608
Cô đang nghe.
211
00:13:21,235 --> 00:13:23,028
Hay rồi đây.
212
00:13:25,197 --> 00:13:27,157
Bọn em từng chơi chung suốt.
213
00:13:27,241 --> 00:13:28,909
Bọn em cùng đến tiệm sách.
214
00:13:28,992 --> 00:13:30,202
Bọn em hòa thuận.
215
00:13:30,285 --> 00:13:32,871
Nhưng giờ, Curtis luôn
không rảnh chơi với em.
216
00:13:33,455 --> 00:13:37,167
Chị đồng cảm. Chị cũng biết
khó khăn khi có anh chị em.
217
00:13:37,251 --> 00:13:40,504
Chị của chị nghĩ chị ấy đặc biệt
vì chị ấy luôn đọc sách.
218
00:13:40,587 --> 00:13:42,172
Giống Curtis.
219
00:13:42,256 --> 00:13:46,343
Anh ấy là ngôi sao bóng rổ,
nên bố mẹ dồn chú ý cho anh ấy.
220
00:13:46,426 --> 00:13:47,970
Em chẳng biết làm gì.
221
00:13:48,762 --> 00:13:52,015
Nghe này.
Curtis đang lớn lên, em cũng thế.
222
00:13:52,099 --> 00:13:53,892
Hai em không bên nhau nhiều,
223
00:13:53,976 --> 00:13:56,687
nhưng đó là anh của em,
cậu ấy sẽ luôn bên em.
224
00:13:58,522 --> 00:14:00,732
Trừ lúc này, có vẻ vậy.
225
00:14:03,151 --> 00:14:05,612
Cô thấy đó, bọn em bị đổ tội.
226
00:14:05,696 --> 00:14:09,074
Nếu cô hỏi, em cá là
đám lớp tám Trường Cấp Hai Spring Hill.
227
00:14:09,157 --> 00:14:11,243
Em thật sự mong cô tin thế à?
228
00:14:11,743 --> 00:14:14,246
Kể cho cô biết hoặc bị đình chỉ hết.
229
00:14:14,746 --> 00:14:19,376
"Đình chỉ." Ta đoán "đình chỉ" nghĩa là
"chém đầu" trong ngôn ngữ ngươi.
230
00:14:21,086 --> 00:14:23,755
Thật láo xược. Sao ngươi không trả lời?
231
00:14:23,839 --> 00:14:27,217
Vâng. Vấn đề là... Thật ra rất buồn cười.
232
00:14:29,094 --> 00:14:31,597
Cô bé nói đúng. Buồn cười.
233
00:14:32,764 --> 00:14:36,268
Tại em cả.
Em là người mở tiệc ở khán phòng,
234
00:14:36,351 --> 00:14:38,687
và đột nhập phòng khoa học cũng là ý em.
235
00:14:38,770 --> 00:14:40,522
- Không.
- Đừng trách họ.
236
00:14:40,606 --> 00:14:41,607
Ruben, thôi đi.
237
00:14:41,690 --> 00:14:43,275
Em đã nghĩ gì chứ?
238
00:14:43,358 --> 00:14:44,484
Không quan trọng.
239
00:14:44,818 --> 00:14:49,031
Đưa bánh tart cho ta hoặc chịu đau khổ đi.
240
00:14:49,698 --> 00:14:50,699
Em đang phản ứng.
241
00:14:51,200 --> 00:14:52,743
Ruben, cậu đừng làm thế.
242
00:14:52,826 --> 00:14:56,622
Để bạn nói. Ruben, nào.
243
00:14:56,914 --> 00:14:57,998
Chà...
244
00:15:00,042 --> 00:15:03,754
Từ khi chuyển đến đây,
khá khó khăn cho em.
245
00:15:05,255 --> 00:15:06,882
Em không có bạn ở trường.
246
00:15:06,965 --> 00:15:09,468
Và khi về nhà cùng với ông ngoại,
247
00:15:09,551 --> 00:15:12,095
ông lại quý Chevon hơn. Mà...
248
00:15:12,179 --> 00:15:14,139
Xin lỗi cậu. Thật lạ.
249
00:15:15,182 --> 00:15:19,478
Và một chuyện nữa.
Bà em qua đời, điều đó rất buồn.
250
00:15:19,561 --> 00:15:22,064
Căn hộ thì nhỏ. Thành phố ồn ào.
251
00:15:22,147 --> 00:15:24,274
Không có chỗ cho em lướt ván.
252
00:15:24,358 --> 00:15:25,859
Em đã cố kết bạn,
253
00:15:25,943 --> 00:15:28,612
nhưng chỉ được đến mức
làm vai Curtis bị đau.
254
00:15:28,695 --> 00:15:30,781
Giờ kỷ lục học tập của Chevon cũng hỏng.
255
00:15:31,823 --> 00:15:33,033
Còn thêm nữa,
256
00:15:33,116 --> 00:15:36,578
bọn em bị một hồn ma ám ảnh,
chắc cũng tại em.
257
00:15:36,662 --> 00:15:37,663
Hồn ma à?
258
00:15:37,746 --> 00:15:40,082
Trẻ con thời nay hay nói thế ạ.
259
00:15:41,875 --> 00:15:43,293
Chà.
260
00:15:44,670 --> 00:15:47,422
- Nói rất hay, Ruben.
- Em xin lỗi.
261
00:15:47,965 --> 00:15:52,427
Đầu tiên, cô rất tiếc
về chuyện bà em qua đời.
262
00:15:53,929 --> 00:15:57,766
Là hiệu trưởng, cô nên làm nhiều hơn
để chào đón em đến trường.
263
00:15:59,393 --> 00:16:03,564
Cô biết khởi đầu lại thật khó,
và là người mới chưa bao giờ dễ.
264
00:16:05,566 --> 00:16:08,068
Vâng. Em cho là nó khó hơn em nghĩ.
265
00:16:09,319 --> 00:16:11,363
Dù không thể tha hành động của em,
266
00:16:11,446 --> 00:16:15,325
cô ấn tượng với sự chín chắn
em đã thể hiện hôm nay.
267
00:16:15,909 --> 00:16:18,412
Rõ ràng em hiểu việc em làm là sai.
268
00:16:18,495 --> 00:16:20,289
Nên không có lý do để đình chỉ.
269
00:16:20,372 --> 00:16:22,958
Không ạ? Thật chứ?
270
00:16:23,041 --> 00:16:25,127
Dù em có tin không, cô quan tâm các em.
271
00:16:25,502 --> 00:16:26,837
Vậy em không gặp rắc rối ạ?
272
00:16:26,920 --> 00:16:28,380
Không. Em có rắc rối.
273
00:16:28,463 --> 00:16:31,717
Nếu em không bị phạt
là cô không làm tròn nhiệm vụ.
274
00:16:31,800 --> 00:16:33,927
Nhưng phạt nhẹ là đủ rồi.
275
00:16:34,428 --> 00:16:36,096
Em hãy dọn dẹp sau giờ học.
276
00:16:36,180 --> 00:16:39,600
Và làm buổi bán bánh
quyên tiền cho người vô gia cư khác.
277
00:16:41,018 --> 00:16:44,104
Nếu cô không phiền,
em muốn bị phạt cùng Ruben.
278
00:16:50,110 --> 00:16:54,323
Thôi được. Em nữa.
Bọn em cùng gây chuyện mà.
279
00:16:54,823 --> 00:16:58,827
Ruben, dù em nói em không có bạn bè nào,
280
00:16:59,328 --> 00:17:02,080
có vẻ em đang có những người bạn rất tốt.
281
00:17:06,251 --> 00:17:09,004
Có gì đó trong mắt tôi.
282
00:17:14,051 --> 00:17:17,888
Ruben, cậu nói quá hay.
283
00:17:18,430 --> 00:17:19,932
Thật xúc động.
284
00:17:20,015 --> 00:17:24,603
Ta cũng cảm thấy mình là người lạ
ở một xứ sở lạ.
285
00:17:24,686 --> 00:17:28,732
Ta biết nhiều lúc ta hơi mạnh tay.
286
00:17:28,815 --> 00:17:30,484
Thần không dám nói thế.
287
00:17:30,567 --> 00:17:31,860
Không, đúng đấy. Ừ.
288
00:17:31,944 --> 00:17:36,322
Tôi cũng sẽ nói "tươi cười"
vì tôi thích cách nó làm lưỡi tôi cuộn.
289
00:17:37,658 --> 00:17:39,659
Ta không đến từ Xứ Thần tiên.
290
00:17:40,409 --> 00:17:42,955
Ta được nuôi dạy trong một bộ bài.
291
00:17:43,789 --> 00:17:45,415
Và ta nhớ nhà mình.
292
00:17:47,292 --> 00:17:50,796
Ta nhớ các nữ hoàng kia. Ta nhớ...
293
00:17:51,964 --> 00:17:55,425
Rô, Bích và Nhép.
294
00:17:57,678 --> 00:18:01,932
Cứ khóc đi. Tốt cho bà đấy.
Hãy kể cháu nghe tuổi thơ của bà.
295
00:18:02,015 --> 00:18:05,018
Chà, cha mẹ ta lạnh lùng và xa cách.
296
00:18:05,102 --> 00:18:09,022
Và giờ ta thấy họ đã làm hết sức có thể.
297
00:18:09,106 --> 00:18:10,357
Họ đã yêu thương ta.
298
00:18:10,440 --> 00:18:12,818
Được rồi. Còn tôi? Tôi bị vấn đề gì?
299
00:18:12,901 --> 00:18:15,028
Chà, ông chỉ điên thôi nhỉ?
300
00:18:15,696 --> 00:18:17,322
Cảm ơn.
301
00:18:17,406 --> 00:18:19,783
Tốt cả rồi, nhưng ta còn một rắc rối lớn.
302
00:18:21,034 --> 00:18:22,244
Donna đâu?
303
00:18:22,327 --> 00:18:24,830
Có lẽ tôi biết cô ấy ở đâu. Đi.
304
00:18:26,331 --> 00:18:28,792
Nào, ở đây... Đây.
305
00:18:28,876 --> 00:18:33,297
Khi ta còn nhỏ, mẹ ta cho ta đi
khi thua một ván Go Fish.
306
00:18:33,380 --> 00:18:37,426
Bà ấy còn chẳng tạm biệt,
chỉ nói, "Tốt. Ta có một nữ hoàng."
307
00:18:37,509 --> 00:18:39,887
Hẳn là rất khó khăn cho bà.
308
00:18:40,387 --> 00:18:42,806
- Không thấy Donna.
- Cô ấy ngay đó.
309
00:18:42,890 --> 00:18:44,975
Curtis! Curtis, em đây!
310
00:18:45,684 --> 00:18:49,646
{\an8}Curtis! Mọi người! Chúng tôi dưới này!
311
00:18:52,065 --> 00:18:54,401
Curtis! Curtis, dưới này!
312
00:18:54,484 --> 00:18:56,570
Ôi trời. Mẹ tớ sẽ giết tớ.
313
00:18:58,113 --> 00:19:00,324
Tớ không nghĩ vậy. Tớ có một ý.
314
00:19:03,827 --> 00:19:06,330
Trong sách, có một cái bánh
làm Alice cao lên.
315
00:19:06,747 --> 00:19:08,665
Cậu nghĩ có một cái bánh thần kỳ à?
316
00:19:08,749 --> 00:19:10,167
- Không phải cái đó.
- Sao?
317
00:19:10,918 --> 00:19:11,919
Nó xúc phạm ta.
318
00:19:12,002 --> 00:19:14,838
Cho phép thần che nó khỏi mắt Bệ hạ.
319
00:19:15,297 --> 00:19:16,298
Kia.
320
00:19:16,381 --> 00:19:17,883
ĂN TÔI
321
00:19:20,802 --> 00:19:22,137
Sẵn sàng chưa?
322
00:19:46,954 --> 00:19:48,497
Hay quá. Donna!
323
00:19:51,750 --> 00:19:52,751
Cảm ơn mọi người.
324
00:19:57,214 --> 00:20:01,176
Chà, vui thật.
Nhưng đến lúc về Xứ Thần tiên rồi.
325
00:20:01,260 --> 00:20:05,264
Phải. Lần này ta sẽ nói chuyện với mẹ,
lẽ ra phải nói lâu rồi.
326
00:20:05,347 --> 00:20:08,058
Hãy nhớ bài hít thở cháu chỉ cho bà.
327
00:20:08,392 --> 00:20:10,686
Chị sẽ nhớ em, Donna. Chúc em may mắn.
328
00:20:11,562 --> 00:20:13,605
Cảm ơn chị. Chị cũng thế.
329
00:20:14,314 --> 00:20:17,526
Làm sao đến được đó? Ôi trời. Sẽ lâu chứ?
330
00:20:17,609 --> 00:20:18,649
ALICE LẠC VÀO XỨ THẦN TIÊN
331
00:20:18,694 --> 00:20:20,153
Không. Cứ đi xuống hang thỏ.
332
00:20:20,654 --> 00:20:22,489
Nhưng tôi đâu thấy hang nào.
333
00:20:26,201 --> 00:20:28,787
Được rồi. Có thể tôi điên,
334
00:20:28,871 --> 00:20:32,040
nhưng tôi còn biết không thể nào
lọt vừa vào đó. Nên...
335
00:20:32,374 --> 00:20:36,837
Cháu không biết cách làm.
Cứ thử đụng vào xem sao.
336
00:20:55,772 --> 00:20:57,191
Vừa đúng lúc.
337
00:21:03,614 --> 00:21:04,698
Về nhà rồi.
338
00:21:08,202 --> 00:21:09,745
Thành công.
339
00:21:10,913 --> 00:21:11,997
Chữ đã quay về.
340
00:21:14,249 --> 00:21:15,834
Giờ sao đây?
341
00:21:16,501 --> 00:21:17,920
Tớ nghĩ là xong rồi.
342
00:21:18,253 --> 00:21:19,379
Tớ nghĩ thế.
343
00:21:20,547 --> 00:21:23,759
Ta có thể trở lại
cuộc sống người bình thường rồi.
344
00:21:23,842 --> 00:21:25,969
Tốt. Vậy gặp cậu ở trường nhé?
345
00:21:26,053 --> 00:21:27,888
Ừ. Tạm biệt.
346
00:21:27,971 --> 00:21:29,806
Cố đừng làm tớ bị thương nữa.
347
00:21:30,265 --> 00:21:33,644
Hiểu rồi. Không súp nữa,
và tớ sẽ giữ khoảng cách lành mạnh.
348
00:21:37,773 --> 00:21:39,441
Hãy xem xung quanh chút nữa.
349
00:21:39,525 --> 00:21:41,944
Không. Khỏi. Ta không cần làm vậy.
350
00:21:42,027 --> 00:21:43,987
Với lại, lần khác em xem cũng được.
351
00:21:44,071 --> 00:21:46,031
Anh không tập bóng rổ à?
352
00:21:46,114 --> 00:21:48,158
Không chơi được. Vai anh vẫn đau.
353
00:21:48,242 --> 00:21:50,202
Nhưng em tưởng anh bảo là chuyện nhỏ.
354
00:21:50,285 --> 00:21:52,037
Chắc nó tệ hơn anh nghĩ.
355
00:21:57,417 --> 00:21:59,753
Điều cậu nói ở phòng hiệu trưởng ấy?
356
00:21:59,837 --> 00:22:02,631
Tớ cố để cả hội khỏi bị đình chỉ thôi.
357
00:22:04,591 --> 00:22:06,927
Chà, lành mạnh đấy.
358
00:22:07,010 --> 00:22:10,806
Nói ra cảm xúc là tốt mà.
Tớ ước ông cậu cũng thế.
359
00:22:11,139 --> 00:22:14,101
Vì thế cậu mới đọc
mấy cuốn tâm lý học buồn tẻ
360
00:22:14,184 --> 00:22:16,979
và làm ông tớ khó chịu
bằng món tráng miệng.
361
00:22:17,479 --> 00:22:19,314
Rõ là không thành công.
362
00:22:20,524 --> 00:22:23,443
Cậu rất thân với bà tớ hả?
363
00:22:24,862 --> 00:22:26,572
Bà như bà ruột của tớ vậy.
364
00:22:26,655 --> 00:22:29,032
Bà là bà cậu mà.
365
00:22:38,125 --> 00:22:40,669
Chắc tớ biết lý do
ông không muốn bỏ cái ghế.
366
00:22:41,295 --> 00:22:42,671
Bà luôn ngồi ở đó.
367
00:22:49,720 --> 00:22:51,930
Có thể tớ không đọc sách tâm lý buồn tẻ,
368
00:22:52,014 --> 00:22:55,142
nhưng có nhiều cách để tiếc thương.
369
00:23:00,939 --> 00:23:04,943
Tớ vui vì Hồn ma Nhà văn đã chọn Alice.
370
00:23:06,069 --> 00:23:07,946
Cuốn đó nói về chấp nhận thay đổi,
371
00:23:08,030 --> 00:23:11,658
và đó là điều mà tớ vẫn đang gặp rắc rối.
372
00:23:14,203 --> 00:23:17,748
Có thể cậu nghĩ là kỳ dị,
nhưng lỡ bà cậu là Hồn ma Nhà văn?
373
00:23:19,124 --> 00:23:21,084
Bà đã chọn cuốn hoàn hảo cho cậu.
374
00:23:21,752 --> 00:23:25,589
Bà đưa bọn mình lại với nhau.
"Đến cùng nhau."
375
00:23:26,173 --> 00:23:29,384
Ông nói, dù bà đã đi,
bà vẫn sẽ luôn ở bên chúng ta.
376
00:23:29,468 --> 00:23:30,636
Nhất là ở đây.
377
00:23:30,719 --> 00:23:32,596
Như một hồn ma.
378
00:23:36,475 --> 00:23:38,227
Đó là giả thuyết hay...
379
00:23:39,895 --> 00:23:41,897
nhưng ta sẽ không thể biết được.
380
00:23:43,607 --> 00:23:44,816
Giờ nó kết thúc rồi.
381
00:24:21,603 --> 00:24:26,066
GIÚP TÔI
382
00:24:26,692 --> 00:24:28,277
"Giúp tôi" à?
383
00:24:28,360 --> 00:24:31,520
Có lẽ chưa kết thúc đâu.
384
00:25:26,752 --> 00:25:28,670
DỊCH PHỤ ĐỀ: GENIUX NGÔ