1 00:00:16,642 --> 00:00:17,892 Chào Ruben. 2 00:00:17,976 --> 00:00:21,226 Chào Lydia. Cảm ơn bà đã đến. Mọi người ở phía sau. 3 00:00:21,313 --> 00:00:22,313 Vậy đi nào. 4 00:00:23,815 --> 00:00:26,145 Ta đã cảm thấy hôm nay các cháu sẽ gọi. 5 00:00:26,235 --> 00:00:28,235 Ồ, phải, vì bà là bà đồng. 6 00:00:28,320 --> 00:00:29,950 Chà, thật ra, phải. 7 00:00:31,406 --> 00:00:34,276 Mừng là bà đến. Bọn cháu có vài câu hỏi lớn cho bà. 8 00:00:37,829 --> 00:00:39,789 Trời ạ. Chuyện gì ở đây thế? 9 00:00:40,749 --> 00:00:42,249 Nhà cháu đang làm... 10 00:00:43,877 --> 00:00:44,877 cải tạo. 11 00:00:46,463 --> 00:00:48,763 Các cháu có câu hỏi cho ta à? 12 00:00:48,841 --> 00:00:52,801 Vâng. Khi bà nói chuyện với bà của Ruben về tiệm sách bị ma ám, 13 00:00:52,886 --> 00:00:55,926 - bà ấy có nói ma là ai chứ? - Ta e là không. 14 00:00:56,014 --> 00:00:58,104 Bà có thể giúp bọn cháu tìm ra chứ? 15 00:00:58,183 --> 00:00:59,393 Có lẽ nói chuyện với nó? 16 00:00:59,977 --> 00:01:01,227 Ta có thể nghe. 17 00:01:02,437 --> 00:01:06,357 Nếu một linh hồn chọn nói với ta, ta có thể thử trò chuyện. 18 00:01:14,741 --> 00:01:18,371 Bà hãy mở mắt ra vì hồn ma của bọn cháu thường viết. 19 00:01:21,039 --> 00:01:22,039 Được rồi. 20 00:01:25,836 --> 00:01:27,666 Ừ, ta cảm thấy nó hiện diện. 21 00:01:29,631 --> 00:01:33,221 Nhưng nó không muốn nói với ta. Nó chọn nói qua các cháu. 22 00:01:34,303 --> 00:01:35,303 Bọn cháu làm gì đây? 23 00:01:35,387 --> 00:01:38,637 Khi cháu tưởng bị ám bởi bà ngoại cháu thì hay thật... 24 00:01:39,308 --> 00:01:41,058 nhưng hồn ma này là người lạ. 25 00:01:41,143 --> 00:01:43,403 Chà, không may, ta không giúp được. 26 00:01:44,730 --> 00:01:50,280 Nếu hồn ma của cháu có việc dang dở, nó sẽ không dừng đến khi làm xong. 27 00:02:01,872 --> 00:02:07,592 HỒN MA NHÀ VĂN 28 00:02:07,669 --> 00:02:09,959 MUA 10 CUỐN ĐƯỢC TẶNG MỘT CUỐN! 29 00:02:10,047 --> 00:02:12,087 Thêm chín cuốn nữa, sẽ tặng một. 30 00:02:12,174 --> 00:02:15,054 Tôi có thể chấp nhận. Tôi yêu tiệm sách của ông. 31 00:02:16,220 --> 00:02:17,850 Vậy là còn tám cuốn. 32 00:02:19,598 --> 00:02:21,848 - Đọc chuyện dân gian vui nhé. - Được. 33 00:02:23,519 --> 00:02:25,269 Cảm ơn. Chúc ngày lành. 34 00:02:25,646 --> 00:02:27,646 TIỆM SÁCH VILLAGE 35 00:02:40,536 --> 00:02:43,616 TIỆM SÁCH VILLAGE 36 00:02:49,503 --> 00:02:50,593 Mời vào. 37 00:02:50,671 --> 00:02:51,671 Này. 38 00:02:53,298 --> 00:02:54,838 Con nên dọn phòng đấy. 39 00:02:55,092 --> 00:02:57,592 Mẹ lên tận đây chỉ để nói thế với con à? 40 00:02:58,095 --> 00:03:00,255 Ông ngoại và mẹ đã nói chuyện, 41 00:03:00,347 --> 00:03:03,677 và vì chúng ta rất bận với việc cải tạo, 42 00:03:03,767 --> 00:03:07,597 chúng ta nghĩ sẽ là ý hay khi để con bắt đầu giúp ở tiệm. 43 00:03:07,688 --> 00:03:08,688 Con giúp mà. 44 00:03:09,398 --> 00:03:11,858 Chà, hãy giúp giống mẹ khi còn bé. 45 00:03:11,942 --> 00:03:13,782 Con có thể học dùng máy tính tiền. 46 00:03:13,861 --> 00:03:15,951 Đó có thể là kinh nghiệm hay. 47 00:03:16,029 --> 00:03:18,279 Nhưng mẹ đã kể hồi nhỏ mẹ ghét làm thế. 48 00:03:18,657 --> 00:03:22,577 Ừ, nhưng giờ khi lớn, mẹ tốt hơn là nhờ làm việc đó. 49 00:03:22,995 --> 00:03:24,955 Nói thật, nó dạy mẹ đạo đức làm việc, 50 00:03:25,038 --> 00:03:27,328 quản lý thời gian, kế toán, cách nói chuyện... 51 00:03:27,416 --> 00:03:29,706 Mẹ, dừng lại. Con sẽ làm. 52 00:03:30,919 --> 00:03:33,049 Ở cùng với ông ngoại cũng hay mà. 53 00:03:33,547 --> 00:03:39,087 Với lại, chắc mẹ không thuê được ai làm nhiều hơn tiền tiêu vặt như con. 54 00:03:40,220 --> 00:03:41,220 Con à... 55 00:03:42,556 --> 00:03:44,596 mẹ còn chẳng thể cho con tiền tiêu vặt. 56 00:03:53,817 --> 00:03:56,067 Chevon, con có nhà không? 57 00:03:56,445 --> 00:03:57,445 Chào mẹ. 58 00:03:57,863 --> 00:04:00,533 Tất cả ổn chứ con? Bố mẹ đã cố nhắn tin. 59 00:04:00,824 --> 00:04:03,244 Xin lỗi. Con đang làm bài lịch sử. 60 00:04:03,702 --> 00:04:06,662 Mẹ đang nghĩ tối nay nhà ta có thể đi ăn sushi. 61 00:04:07,581 --> 00:04:08,791 Mua đem về được chứ? 62 00:04:09,750 --> 00:04:13,670 Con xin lỗi, chỉ là con có bài này, và phải chuẩn bị cho tranh luận. 63 00:04:14,129 --> 00:04:16,709 Với lại, con cần tập bài Schubert để diễn piano. 64 00:04:17,591 --> 00:04:20,221 Và con cần e-mail cho Hiệu trưởng Fong về Model UN. 65 00:04:20,844 --> 00:04:21,894 Hết chưa? 66 00:04:21,970 --> 00:04:24,140 Có lẽ con nên bỏ một hoạt động. 67 00:04:24,806 --> 00:04:26,976 - Không, con sẽ có cách. - Con yêu, 68 00:04:27,059 --> 00:04:29,059 bố mẹ rất tự hào việc con chăm chỉ, 69 00:04:29,144 --> 00:04:32,364 nhưng con quá nhiều thứ phải làm. Con chỉ có một mình. 70 00:04:32,439 --> 00:04:35,189 Con lo được mà. Cứ tin con. 71 00:04:37,319 --> 00:04:39,109 Được rồi, bố mong là con đúng. 72 00:04:40,322 --> 00:04:43,662 Và ta ăn tối gì khác được không? Sushi mua về thì hết ngon. 73 00:04:51,416 --> 00:04:54,376 Curtis, đóng cửa sổ lại. Lạnh quá! 74 00:04:56,588 --> 00:04:58,008 Không. Nóng quá thì có! 75 00:04:58,090 --> 00:04:59,340 Ít ra bật nhỏ lại đi. 76 00:04:59,424 --> 00:05:01,554 Anh cần to để át tiếng ngáy của em. 77 00:05:01,635 --> 00:05:02,635 Em không ngáy! 78 00:05:02,719 --> 00:05:04,639 Em ngủ thì làm sao biết được? 79 00:05:04,721 --> 00:05:06,811 Đủ rồi. Em sẽ đóng cửa sổ. 80 00:05:06,890 --> 00:05:07,980 Không, em đừng... 81 00:05:08,058 --> 00:05:09,058 Này! 82 00:05:10,018 --> 00:05:11,228 Cái gì ồn ào vậy? 83 00:05:11,311 --> 00:05:14,191 Donna ngáy và đóng cửa sổ thì quá nóng! 84 00:05:14,273 --> 00:05:17,653 Này, bố xin lỗi khi các con không có phòng riêng như nhà mẹ, 85 00:05:17,734 --> 00:05:19,404 nhưng không thể thế này mãi. 86 00:05:19,486 --> 00:05:21,356 Một đứa ngủ ghế bành. Nghĩ cách đi. 87 00:05:21,446 --> 00:05:23,816 Con không thể ngủ ghế. Mai con chơi bóng. 88 00:05:23,907 --> 00:05:27,237 Con đã đi học phụ đạo và dành hết thời gian làm bài rồi. 89 00:05:27,327 --> 00:05:30,117 Anh con nói đúng. Con ngủ ghế được chứ? 90 00:05:32,499 --> 00:05:33,669 Không sao. 91 00:05:34,168 --> 00:05:35,538 Giờ con có thể xem TV. 92 00:05:35,878 --> 00:05:38,298 Không được. Đang giờ ngủ. 93 00:05:38,964 --> 00:05:40,134 Quá bất công! 94 00:05:40,215 --> 00:05:41,215 Tắt đài đi. 95 00:05:49,933 --> 00:05:52,773 - Có tin về Hồn ma Nhà văn chứ? - Không có gì. 96 00:05:52,853 --> 00:05:54,983 Hoặc ông ấy. Hoặc ai cũng được. 97 00:05:55,397 --> 00:05:56,687 Hồn ma người lạ. 98 00:05:56,773 --> 00:05:59,743 Sao cái này chưa sửa? Nó bị rỉ cả tháng rồi. 99 00:05:59,818 --> 00:06:01,818 Sẽ có người bị trượt ngã vì cái xô. 100 00:06:01,904 --> 00:06:04,454 Nếu không thích, hãy ứng cử chủ tịch hội đồng học sinh. 101 00:06:06,283 --> 00:06:09,913 Chị cũng muốn. Nhưng không thể, với lịch học của chị. 102 00:06:09,995 --> 00:06:11,955 CHẠY ĐUA VÀO HỘI ĐỒNG HỌC SINH HAMMETT 103 00:06:12,497 --> 00:06:14,367 Bố mẹ nghĩ chị đang làm quá nhiều. 104 00:06:14,458 --> 00:06:15,998 Mà họn còn chưa biết... 105 00:06:20,881 --> 00:06:22,091 Hồn ma Nhà văn trở lại. 106 00:06:22,174 --> 00:06:23,184 Thật chứ? 107 00:06:25,844 --> 00:06:28,514 Trời. Không biết nó từ sách gì. 108 00:06:32,601 --> 00:06:34,851 Chào rồng nhỏ. Em tên gì? 109 00:06:37,689 --> 00:06:39,269 Có lẽ ta nên để yên nó vậy. 110 00:06:40,609 --> 00:06:42,859 Xin lỗi. Chị không có ý dọa em. 111 00:06:44,488 --> 00:06:45,818 Chị vỗ về em nhé? 112 00:06:53,497 --> 00:06:54,667 Nhột quá. 113 00:06:59,044 --> 00:07:00,094 Eo ơi. Gớm. 114 00:07:00,170 --> 00:07:01,760 Gì? Cưng mà. 115 00:07:02,464 --> 00:07:03,514 Nó là rồng. 116 00:07:04,550 --> 00:07:06,550 Chị không chắc là chị muốn nó liếm mặt. 117 00:07:11,265 --> 00:07:13,425 Không biết tớ bị gì. Toàn ném hụt. 118 00:07:13,517 --> 00:07:15,767 Cậu hơi lụt nghề thôi. Thử lại đi. 119 00:07:19,106 --> 00:07:20,646 Ổn mà. Cậu sẽ lấy lại cảm giác. 120 00:07:20,732 --> 00:07:21,902 Đừng lo. 121 00:07:24,069 --> 00:07:26,149 Vì tớ mất cái bọc tay may mắn 122 00:07:26,238 --> 00:07:27,698 ở tiệm giặt chỗ bố tớ. 123 00:07:27,781 --> 00:07:28,821 Cứ ném đi. 124 00:07:32,077 --> 00:07:33,997 Cái mới tệ quá. Tớ cần cái cũ. 125 00:07:34,079 --> 00:07:36,619 Cậu nghĩ quá thôi. Đâu phải do cái bọc tay. 126 00:07:37,958 --> 00:07:40,538 Nhưng ba mùa trước trận nào tớ cũng đeo nó. 127 00:07:41,044 --> 00:07:42,554 Ừ, và nó khá gớm. 128 00:07:44,590 --> 00:07:47,010 Chào Jake. Để bọn em giúp tiếp cho. 129 00:07:48,510 --> 00:07:49,680 Curtis, khép cùi chỏ. 130 00:07:50,179 --> 00:07:51,349 Em ấy nói đúng. 131 00:07:51,430 --> 00:07:52,930 Anh chưa vào tư thế. 132 00:07:53,348 --> 00:07:54,638 Đừng để cậu ấy ngủ quá trễ. 133 00:07:54,725 --> 00:07:57,225 Mai gặp cậu. Rất vui có lại cậu. 134 00:08:04,276 --> 00:08:05,526 Từ vẻ mặt em, 135 00:08:05,611 --> 00:08:08,161 anh tin chắc Hồn ma Nhà văn đã thả một nhân vật khác. 136 00:08:09,156 --> 00:08:11,156 Hy vọng lần này từ sách ngắn. 137 00:08:16,622 --> 00:08:18,622 TIỆM SÁCH VILLAGE 138 00:08:23,128 --> 00:08:25,298 Bố nghĩ cái này thế nào? 139 00:08:26,757 --> 00:08:27,757 Cái gì thế? 140 00:08:28,091 --> 00:08:30,511 Máy pha espresso cho lúc cải tạo phòng phía sau. 141 00:08:30,594 --> 00:08:33,224 Tiệm bánh donut bên kia đường có bán cà phê. 142 00:08:33,304 --> 00:08:36,854 Dạ, và tiền đó đi vào tiệm donut thay vì vào tiệm sách nhà ta. 143 00:08:36,933 --> 00:08:38,273 Ta không đủ tiền. 144 00:08:38,352 --> 00:08:40,232 Con đang lo vụ đó. Đến xem này. 145 00:08:42,272 --> 00:08:44,862 Con muốn bố xem qua... 146 00:08:45,817 --> 00:08:48,357 trang web mới của ta. 147 00:08:48,987 --> 00:08:50,407 Vì sao ta cần trang web? 148 00:08:50,489 --> 00:08:52,619 Vì giờ đâu ai dùng sách danh bạ nữa. 149 00:08:52,699 --> 00:08:55,869 Nhờ nó ta thông báo sự kiện, như vụ nhận nuôi thú cưng ta đã làm. 150 00:08:56,203 --> 00:08:58,833 Con thật sự nghĩ nó sẽ giúp hút khách đến. 151 00:09:00,582 --> 00:09:03,462 Bố cần bắt đầu nhìn nơi này khác đi. 152 00:09:15,347 --> 00:09:16,597 Cậu là họa sĩ giỏi đó. 153 00:09:19,059 --> 00:09:20,059 Cảm ơn. 154 00:09:21,103 --> 00:09:22,443 Tớ có thể giúp gì? 155 00:09:22,521 --> 00:09:25,571 Không, tớ xem thôi. Cậu có chỗ này tuyệt quá. 156 00:09:25,649 --> 00:09:26,729 Là của ông tớ. 157 00:09:27,651 --> 00:09:28,861 Tớ thích giày cậu. 158 00:09:28,944 --> 00:09:30,614 Cảm ơn. Chúng là Phi Thần. 159 00:09:30,696 --> 00:09:32,156 - Là gì? - Một nhãn hiệu. 160 00:09:32,239 --> 00:09:33,619 Nghĩa là "Thần Bay Lượn". 161 00:09:34,283 --> 00:09:35,283 Hay đấy. 162 00:09:35,868 --> 00:09:37,198 Gặp cậu sau nhé. 163 00:09:42,791 --> 00:09:44,381 Ruben, bà của anh... 164 00:09:44,459 --> 00:09:47,669 Ý em là, hồn ma người lạ, thả một nhân vật khác ra. 165 00:09:51,466 --> 00:09:53,086 Rồi. Ta biết phải làm gì. 166 00:09:53,177 --> 00:09:54,887 Hãy tìm xem nó từ sách nào. 167 00:09:54,970 --> 00:09:57,310 Rồng Yêu Taco thì sao? Nhớ cuốn đó chứ? 168 00:09:57,389 --> 00:10:00,099 Anh không nghĩ việc dở dang của Hồn ma Nhà văn dính đến taco. 169 00:10:00,184 --> 00:10:01,194 Đâu biết được. 170 00:10:04,271 --> 00:10:06,111 Ruben, cậu ổn chứ? 171 00:10:07,441 --> 00:10:08,861 Nói ra nghe hơi lạ, 172 00:10:08,942 --> 00:10:12,702 nhưng con rồng đó trông rất giống con rồng tớ vẽ tối qua. 173 00:10:15,782 --> 00:10:16,872 Tớ biết mà. 174 00:10:16,950 --> 00:10:21,250 Tối qua, tớ vẽ con rồng ở đây, và giờ nó ở kia. 175 00:10:24,708 --> 00:10:26,958 Hồn ma Nhà văn hẳn đã thả nó từ tranh. 176 00:10:27,044 --> 00:10:29,804 Nhưng đến giờ, Hồn ma Nhà văn chỉ thả nhân vật từ sách. 177 00:10:29,880 --> 00:10:32,550 Đến giờ, ta tưởng bà của Ruben là Hồn ma Nhà văn. 178 00:10:32,633 --> 00:10:34,013 Lúc này, việc gì cũng có thể. 179 00:10:36,053 --> 00:10:37,473 Anh có vẽ gì khác không? 180 00:10:37,554 --> 00:10:38,564 Có. 181 00:10:42,184 --> 00:10:43,694 - Ôi, không. - Gì thế? 182 00:10:45,854 --> 00:10:50,114 Chevon, nghe này, mỗi ngày tớ phải vẽ một bức cho lớp vẽ. 183 00:10:50,192 --> 00:10:52,952 Kiểu nhật ký ấy. Không cho ai khác xem trừ tớ. 184 00:10:53,028 --> 00:10:54,698 Vì sao cậu nói với tớ vụ đó? 185 00:10:55,072 --> 00:10:58,412 Chà, nhớ cái ngày cậu cứ liên tục sửa 186 00:10:58,492 --> 00:11:00,912 cách tớ nói từ đó, "tinh quới". 187 00:11:00,994 --> 00:11:02,664 Là "tinh quái". 188 00:11:03,330 --> 00:11:04,540 TÔI BIẾT MỌI THỨ 189 00:11:07,584 --> 00:11:09,504 Chị ấy là bản sao của Chevon. 190 00:11:10,170 --> 00:11:11,260 Họ giống nhau quá. 191 00:11:11,630 --> 00:11:13,920 Không hẳn. Tớ là phiên bản biết tuốt. 192 00:11:14,258 --> 00:11:16,008 Vì Ruben nghĩ về cậu như thế. 193 00:11:16,093 --> 00:11:17,853 Nên có áo "Tôi biết mọi thứ". 194 00:11:21,181 --> 00:11:22,641 Cậu nghĩ tớ biết tuốt à? 195 00:11:23,392 --> 00:11:25,852 Không, tớ xin lỗi. Lúc đó tớ bực bội thôi. 196 00:11:25,936 --> 00:11:28,646 Cậu nghĩ Hồn ma Nhà văn sẽ làm sống dậy mọi thứ ta vẽ? 197 00:11:28,730 --> 00:11:30,230 Chỉ có một cách để biết. 198 00:11:31,233 --> 00:11:32,653 Vẽ một ngôi sao gì đó. 199 00:11:32,734 --> 00:11:34,654 Đau lòng quá. Cậu phải biết rõ chứ. 200 00:11:34,736 --> 00:11:36,106 Lẽ ra cậu ấy không được thấy. 201 00:11:36,196 --> 00:11:37,316 Thôi kệ. Tớ ổn. 202 00:11:37,781 --> 00:11:40,491 Đó, em xong rồi, nhưng nó vẫn ở đó. 203 00:11:40,576 --> 00:11:41,576 Đây, để anh thử. 204 00:11:41,660 --> 00:11:44,710 Thế cậu thích cứ phát âm "tinh quái" không đúng à? 205 00:11:45,289 --> 00:11:46,289 Có lẽ thế. 206 00:11:49,918 --> 00:11:53,338 Không có gì xảy ra. Có lẽ chỉ với bức vẽ của Ruben. 207 00:11:55,966 --> 00:11:56,966 Ruben, 208 00:11:58,093 --> 00:11:59,683 bọn tớ cần cậu vẽ gì đó. 209 00:12:02,264 --> 00:12:05,484 Trời, cậu giỏi thật. Tớ đang chảy nước dãi đây. 210 00:12:05,809 --> 00:12:06,809 Cảm ơn. 211 00:12:08,145 --> 00:12:09,345 Các cậu nghĩ sẽ được chứ? 212 00:12:11,982 --> 00:12:13,072 Được kìa! 213 00:12:14,026 --> 00:12:16,396 Ruben, con để cái sandwich ở bếp à? 214 00:12:16,486 --> 00:12:17,856 Vâng. Con xin lỗi. 215 00:12:19,072 --> 00:12:21,952 Khoan. Nếu mẹ tớ thấy cái sandwich... 216 00:12:22,034 --> 00:12:23,414 Cô ấy có thể thấy mọi thứ. 217 00:12:24,745 --> 00:12:27,035 Nhanh, bỏ con rồng vào tủ. 218 00:12:31,543 --> 00:12:33,593 Chào các cháu. Sandwich của con, Ruben. 219 00:12:33,670 --> 00:12:35,340 Của cháu đó. Cảm ơn cô. 220 00:12:36,215 --> 00:12:37,625 Nãy mẹ thấy Chevon đến chứ? 221 00:12:38,842 --> 00:12:40,222 Có. Mẹ thấy. 222 00:12:40,302 --> 00:12:42,642 - Áo thú vị đó. - Cảm ơn cô. Ruben làm đấy. 223 00:12:43,222 --> 00:12:45,932 Con và các bạn chơi ở tầng dưới nhé, 224 00:12:46,016 --> 00:12:47,676 trong lúc con làm thu ngân? 225 00:12:48,185 --> 00:12:50,935 Vâng. Xin lỗi, con bị phân tâm. Bọn con xuống ngay. 226 00:12:51,021 --> 00:12:52,021 Cảm ơn con. 227 00:12:55,067 --> 00:12:56,777 Thế này tuyệt quá. 228 00:12:56,860 --> 00:12:59,700 Hồn ma Nhà văn đang làm tranh của Ruben sống dậy. 229 00:12:59,780 --> 00:13:02,490 Nhưng vì sao mẹ tớ thấy bản sao và cái sandwich? 230 00:13:02,574 --> 00:13:05,084 Có lẽ vì chúng từ tranh thay vì từ sách. 231 00:13:05,160 --> 00:13:08,370 Hồn ma Nhà văn hẳn muốn ta vẽ gì đó. Nhưng là gì? 232 00:13:15,462 --> 00:13:17,212 Có vẻ ta sắp biết rồi. 233 00:13:19,341 --> 00:13:21,391 Xem ra G.W. chán tiếng Anh rồi. 234 00:13:21,468 --> 00:13:24,138 Tớ bảo rồi. Giờ việc gì cũng có thể. 235 00:13:24,847 --> 00:13:27,597 Chevon, lấy điện thoại ra. Ta có ứng dụng dịch. 236 00:13:28,517 --> 00:13:30,017 Phải. Thông minh đó. 237 00:13:30,102 --> 00:13:31,102 Ơ. Tớ là cậu mà. 238 00:13:38,110 --> 00:13:40,070 Là tiếng Trung Quốc. "Rồng Vàng". 239 00:13:41,071 --> 00:13:44,241 Em nghĩ ta đã vẽ thứ Hồn ma Nhà văn muốn. 240 00:13:44,324 --> 00:13:47,794 Nó là một con rồng cũng xem như vàng. 241 00:13:49,204 --> 00:13:50,794 Ta làm gì với nó đây? 242 00:13:54,835 --> 00:13:55,915 Em sẽ có cách. 243 00:13:57,671 --> 00:13:58,671 Thế thì... 244 00:13:59,339 --> 00:14:02,219 Cậu ấy có thể đi với tớ. Tớ nghĩ có thể cần đến. 245 00:14:02,634 --> 00:14:04,894 Nhưng bố mẹ tớ nói, tớ chỉ có một mình. 246 00:14:13,604 --> 00:14:16,364 Gần như hoàn hảo. Phần A cậu hơi vội vàng. 247 00:14:16,440 --> 00:14:17,820 Phải. Cảm ơn. 248 00:14:18,483 --> 00:14:21,153 Lần sau tớ sẽ sửa. Bài lịch sử sao rồi? 249 00:14:21,236 --> 00:14:22,486 Cậu cần phải hỏi sao? 250 00:14:22,905 --> 00:14:23,855 Chevon? 251 00:14:23,947 --> 00:14:25,027 Nhanh, trốn đi. 252 00:14:25,115 --> 00:14:27,865 Không. Cậu trốn đi. Để cho tớ. 253 00:14:30,120 --> 00:14:31,250 Mời vào. 254 00:14:34,583 --> 00:14:36,593 - Bố tưởng con chơi piano. - Rồi ạ. 255 00:14:36,668 --> 00:14:38,418 Giờ con đang làm bài sử. 256 00:14:38,504 --> 00:14:41,224 Chà, nghe tuyệt đấy. Tiếp tục nhé. 257 00:14:41,298 --> 00:14:42,798 Cảm ơn bố. Yêu bố lắm. 258 00:14:49,598 --> 00:14:51,978 Thế này tuyệt thật. 259 00:14:52,976 --> 00:14:54,726 Cùng nhau, ta có thể làm mọi thứ. 260 00:14:56,438 --> 00:14:58,728 Tớ còn có thể tranh cử chủ tịch học sinh. 261 00:14:59,900 --> 00:15:02,440 Được rồi. Bắt đầu với cơ bản. Ngồi. 262 00:15:02,528 --> 00:15:03,528 Em ngồi được chứ? 263 00:15:04,780 --> 00:15:06,160 Cô bé ngoan quá. 264 00:15:09,535 --> 00:15:11,695 Anh không ném được. Anh cần cái bọc tay may mắn. 265 00:15:11,787 --> 00:15:13,657 Curtis, em đã bảo anh thôi mà. 266 00:15:13,747 --> 00:15:16,287 Mai anh có trận đấu mà không thể ném một cú cứu đời anh. 267 00:15:16,375 --> 00:15:17,785 Anh phải tập. 268 00:15:20,003 --> 00:15:22,303 Không, bỏ xuống. Rồng hư! 269 00:15:22,381 --> 00:15:24,471 - Donna, bảo nó bỏ xuống. - Bỏ xuống. 270 00:15:27,469 --> 00:15:29,929 - Tối nay anh ngủ ghế. - Không. Bố nói rồi. 271 00:15:30,013 --> 00:15:33,643 Được. Anh muốn ngủ với rồng à? Vì nó cần ở trong này. 272 00:15:42,359 --> 00:15:45,449 Rocco, chị xin lỗi, nhưng chị không nghĩ em muốn ở đây. 273 00:15:46,947 --> 00:15:48,527 Chị đã cảnh báo rồi đấy. 274 00:15:55,122 --> 00:15:57,752 Giờ ngoan và ngửi lẫn nhau đi. 275 00:15:59,209 --> 00:16:00,289 Hai em có thể là bạn. 276 00:16:12,931 --> 00:16:14,061 Curtis! 277 00:16:14,141 --> 00:16:16,891 Anh cần tìm bọc tay may mắn. Đó là hy vọng duy nhất của anh. 278 00:16:16,977 --> 00:16:18,687 Anh cần ra phòng khách. 279 00:16:21,523 --> 00:16:25,283 Ruben! Cậu ấy có thể vẽ bọc tay cho anh. Sao không nghĩ ra sớm? 280 00:16:25,986 --> 00:16:27,276 Cầm quần áo của anh! 281 00:16:31,408 --> 00:16:32,908 Cậu thấy nó bị sờn chứ? 282 00:16:32,993 --> 00:16:33,993 Ở mép à? 283 00:16:34,077 --> 00:16:36,787 Ừ. quan trọng đấy. Phải chính xác như thế. 284 00:16:38,540 --> 00:16:39,920 Donna không chịu thôi nhắn. 285 00:16:40,542 --> 00:16:43,302 - Có lẽ cậu nên trả lời. - Gì nữa? 286 00:16:43,712 --> 00:16:45,422 Có vết bẩn ở cùi chỏ. 287 00:16:45,506 --> 00:16:47,376 Và tớ viết tên tớ lên đó bằng mực vàng. 288 00:16:47,466 --> 00:16:50,086 Tớ không biết, Curtis. Tớ không chắc là nên làm thế. 289 00:16:50,177 --> 00:16:52,927 Làm ơn. Tớ tuyệt vọng rồi. Cả đội trông cậy tớ. 290 00:16:53,013 --> 00:16:55,313 - Mai bọn tớ có trận lớn... - Được rồi. 291 00:16:55,390 --> 00:16:57,060 Cứ gửi hết ảnh cho tớ. 292 00:17:01,563 --> 00:17:03,073 Curtis có đó chứ? 293 00:17:03,398 --> 00:17:05,608 Con rồng nhai một cái áo anh để trên sàn 294 00:17:05,692 --> 00:17:07,992 và không chắc em có thể cản nó nhai mấy cái khác. 295 00:17:08,069 --> 00:17:11,029 - Sao em không nhặt lên? - Không phải việc của em. 296 00:17:11,906 --> 00:17:13,616 Tớ ghét ở chung phòng. 297 00:17:13,700 --> 00:17:16,790 Này, cảm ơn cậu vẽ cái bọc tay. Cậu là cứu tinh. 298 00:17:20,082 --> 00:17:21,502 Thế nào rồi? 299 00:17:21,583 --> 00:17:23,883 Không tốt. Curtis phiền phức quá. 300 00:17:23,961 --> 00:17:26,341 Tối qua, vì anh ấy em phải ngủ trên ghế. 301 00:17:26,421 --> 00:17:28,131 Và không có chỗ giấu rồng. 302 00:17:28,214 --> 00:17:30,594 Căn hộ của bố quá nhỏ cho bọn em. 303 00:17:32,094 --> 00:17:34,814 Anh hiểu. Anh chung phòng tắm với mẹ và ông mà. 304 00:17:34,888 --> 00:17:36,678 Em ước mình có chỗ riêng. 305 00:17:36,765 --> 00:17:38,805 Này, anh phải trở lại làm việc. 306 00:17:38,892 --> 00:17:40,352 Được. Gặp anh sau. 307 00:17:43,188 --> 00:17:44,688 Này. Đi lại cẩn thận. 308 00:17:46,400 --> 00:17:47,400 Này. 309 00:17:59,162 --> 00:18:00,162 Rocco. 310 00:18:02,165 --> 00:18:03,745 Thôi đi, Rocco! 311 00:18:24,855 --> 00:18:26,765 Donna, dậy đi. Ruben đã làm được! 312 00:18:29,109 --> 00:18:32,199 Bọc tay may mắn đã trở lại. Có tác dụng. Anh có thể ném lại! 313 00:18:32,279 --> 00:18:33,819 Em đang cố ngủ. 314 00:18:34,573 --> 00:18:35,873 Các con, dậy đi. 315 00:18:35,949 --> 00:18:37,579 Có cái này cho các con xem. 316 00:18:42,623 --> 00:18:45,213 Chỗ này vừa trống, và ở tòa nhà chúng ta. 317 00:18:45,292 --> 00:18:48,132 Bố được giá rất hời. Hôm nay ta có thể dọn vào! 318 00:18:48,212 --> 00:18:49,552 Nhưng phần khó tin nhất 319 00:18:49,630 --> 00:18:52,510 là chủ trước để lại toàn bộ đồ đạc. 320 00:18:53,091 --> 00:18:56,551 Có cái máy may và bảng kế hoạch cho con thiết kế. 321 00:18:56,637 --> 00:18:58,427 Cứ như phòng này dành cho con. 322 00:18:58,514 --> 00:18:59,724 Con chẳng có gì cả. 323 00:18:59,806 --> 00:19:01,096 Con có phòng riêng. 324 00:19:02,684 --> 00:19:04,604 Ừ, và bọc tay ném bóng. 325 00:19:04,686 --> 00:19:05,726 Và xem này. 326 00:19:06,230 --> 00:19:07,900 Ta còn có thể cho Rocco phòng riêng. 327 00:19:11,068 --> 00:19:13,488 Thật ra, con nghĩ con có cách dùng khác. 328 00:19:13,570 --> 00:19:16,910 Chà, cứ tự nhiên. Phòng con mà. 329 00:19:20,827 --> 00:19:24,247 Được rồi. Trong lúc tớ ở trường, cậu sẽ làm nốt bài sử. 330 00:19:24,331 --> 00:19:27,421 Rồi sau giờ học, tớ sẽ tập piano còn cậu đi tranh luận. 331 00:19:27,501 --> 00:19:29,041 Chủ đề siêu dễ, 332 00:19:29,127 --> 00:19:31,377 "Học sinh có thể chấm điểm giáo viên?" 333 00:19:31,463 --> 00:19:32,973 Cậu muốn viết lại chứ? 334 00:19:33,048 --> 00:19:35,378 Lúc cậu ở trường, tớ sẽ làm nốt bài sử. 335 00:19:35,467 --> 00:19:39,177 Sau giờ học, cậu sẽ tập piano còn tớ đi tranh luận. Chủ đề... 336 00:19:39,263 --> 00:19:41,433 Rồi. Tớ biết rồi. 337 00:19:42,015 --> 00:19:44,725 - Cậu biết mọi thứ. - Và Ruben nghĩ thế là tệ. 338 00:19:47,020 --> 00:19:49,940 Để tớ làm rõ nhé. Cậu vẽ cho họ một căn hộ mới à? 339 00:19:50,023 --> 00:19:51,533 Ừ. Tuyệt thật. 340 00:19:51,608 --> 00:19:53,238 Quá nhiều luôn ấy. 341 00:19:53,652 --> 00:19:55,952 Phòng để đồ to như phòng ngủ cũ của bọn em. 342 00:19:56,405 --> 00:19:58,235 Anh nghĩ em có thể để con rồng ở đó. 343 00:19:58,323 --> 00:20:01,203 Ừ, và bọc tay may mắn của tớ. Hơn cả may mắn. 344 00:20:01,285 --> 00:20:03,155 Như là phép màu. Xem này. 345 00:20:07,541 --> 00:20:09,921 Em tính ăn cái đó mà. 346 00:20:13,589 --> 00:20:15,419 Ruben. Cậu đang làm gì thế? 347 00:20:15,883 --> 00:20:17,973 Tớ không nghĩ Hồn ma Nhà văn thả tranh của cậu 348 00:20:18,051 --> 00:20:19,641 để cậu muốn vẽ gì tùy ý. 349 00:20:19,720 --> 00:20:22,220 Có thể, nhưng ta không thể vui một lần sao? 350 00:20:22,306 --> 00:20:24,466 Tớ đâu có vẽ ra một triệu đô. 351 00:20:26,393 --> 00:20:27,773 - Được rồi. - Thật à? 352 00:20:28,145 --> 00:20:30,725 Dù cậu nghĩ gì, tớ không biết hết mọi thứ. 353 00:20:31,732 --> 00:20:34,652 Tớ không nên gọi cậu là biết tuốt. Tớ xin lỗi. 354 00:20:35,152 --> 00:20:36,152 Ta ổn chứ? 355 00:20:36,570 --> 00:20:37,570 Ta ổn. 356 00:20:42,367 --> 00:20:45,367 - Cậu sẽ không thể ném vào từ đó. - Thế hả? Xem này. 357 00:20:51,335 --> 00:20:53,375 Bọc tay may mắn đã trở lại! 358 00:20:54,922 --> 00:20:56,972 Chiều nay ta sẽ hủy diệt Oakmont. 359 00:20:57,049 --> 00:20:59,429 Cậu nghĩ tớ có nên thử bọc cổ tay may mắn không? 360 00:20:59,510 --> 00:21:02,640 Không hẳn là bọc tay may mắn. Do tập luyện đấy. 361 00:21:03,138 --> 00:21:05,138 Cậu nói đúng. Tớ đã phải lấy lại nghề. 362 00:21:05,599 --> 00:21:06,599 Chuyền đi. 363 00:21:09,853 --> 00:21:10,853 Xin lỗi. 364 00:21:11,271 --> 00:21:13,981 Tớ hiểu. Cậu đang vào guồng. Đừng phá hỏng nó. 365 00:21:14,650 --> 00:21:16,570 - Gặp ở trận đấu. - Được. 366 00:21:22,199 --> 00:21:23,199 Cái gì? 367 00:21:23,659 --> 00:21:25,539 Chà. Có công dụng thật. 368 00:21:25,619 --> 00:21:26,909 Ừ, hơi quá tốt. 369 00:21:26,995 --> 00:21:29,245 Lạ lắm. Anh không thể cưỡng lại việc ném. 370 00:21:29,331 --> 00:21:31,211 Xem này. Anh thử chuyền cho em. 371 00:21:36,672 --> 00:21:37,672 Thấy chứ? 372 00:21:37,756 --> 00:21:40,626 Anh làm gì đây? Anh không chuyền được. 373 00:21:40,717 --> 00:21:42,257 Thì bỏ bọc tay ra. 374 00:21:42,344 --> 00:21:43,354 Phải rồi. 375 00:21:46,014 --> 00:21:47,104 Không tháo ra được. 376 00:21:48,267 --> 00:21:50,887 Chắc vì Ruben đã vẽ nó lên tay anh. 377 00:21:50,978 --> 00:21:54,358 Thế còn tốt hơn khi anh không ném trúng rổ lần nào. 378 00:21:59,611 --> 00:22:02,241 - Chào. - Chào, bài sử thế nào? 379 00:22:02,531 --> 00:22:03,661 Xong. Trên bàn cậu. 380 00:22:10,330 --> 00:22:12,500 Dài 20 trang. Lẽ ra năm trang mà. 381 00:22:12,583 --> 00:22:16,133 Nếu cậu không thích thì cắt lại. Nhưng tớ đảm bảo từng chữ. 382 00:22:16,587 --> 00:22:18,757 Tớ không có thời gian. Phải tập piano. 383 00:22:19,756 --> 00:22:22,376 - Cậu chuẩn bị tranh luận chưa? - Rồi. Đơn giản. 384 00:22:23,051 --> 00:22:26,391 Tớ đạt nhiều điểm cao nhất, do đó tớ là diễn giả đáng tin nhất. 385 00:22:26,471 --> 00:22:27,891 Do đó, tớ thắng tranh luận. 386 00:22:28,682 --> 00:22:29,812 Cậu không thể nói thế. 387 00:22:30,601 --> 00:22:33,731 Vì sao? "Do đó" quá tự cao à? Tớ có thể nói "vì vậy". 388 00:22:34,229 --> 00:22:35,939 Không. Đây sẽ là vấn đề. 389 00:22:36,690 --> 00:22:38,070 Có lẽ ta cần kế hoạch mới. 390 00:22:38,150 --> 00:22:40,320 Chevon, xong chưa? Muốn đến thi tranh luận, 391 00:22:40,402 --> 00:22:41,492 - ta phải đi ngay. - Đến đây. 392 00:22:41,570 --> 00:22:42,860 Khoan. 393 00:22:43,238 --> 00:22:45,368 Nhìn con kìa, quá chuyên nghiệp. 394 00:22:46,074 --> 00:22:48,874 Con ăn mặc như diễn giả đáng tin để giám khảo thấy con như thế. 395 00:22:48,952 --> 00:22:51,002 Đó là chiêu nông cạn, nhưng hiệu quả. 396 00:22:53,874 --> 00:22:55,084 Rồi, nếu con nói thế. 397 00:23:02,132 --> 00:23:05,262 Bố thừa nhận đi. Trang web có hiệu quả. Xem đông khách chưa. 398 00:23:05,844 --> 00:23:07,854 Bình tĩnh nào. Có mười người thôi. 399 00:23:07,930 --> 00:23:09,470 - Ruben. - Mẹ, con đùa mà. 400 00:23:10,057 --> 00:23:12,137 Mẹ làm tốt lắm. Thật đó. 401 00:23:12,226 --> 00:23:14,226 Bố nên nghe con thường xuyên hơn. 402 00:23:15,229 --> 00:23:16,979 Chà, vì bố đã nghe con, 403 00:23:17,773 --> 00:23:21,073 bố nhớ bố từng chơi ghita nhạc jazz ở tiệm khi con còn nhỏ chứ? 404 00:23:22,361 --> 00:23:25,991 Ta có thể có lại đêm nhạc jazz. Sẽ hút thêm người đến. 405 00:23:28,951 --> 00:23:30,161 Bố thích ý đó. 406 00:23:31,787 --> 00:23:32,787 Chào Chevon. 407 00:23:32,871 --> 00:23:35,291 Chào, cháu cần nói chuyện chút với Ruben. 408 00:23:35,374 --> 00:23:36,424 Được. 409 00:23:38,210 --> 00:23:39,550 Cậu cần dừng bản sao của tớ. 410 00:23:39,628 --> 00:23:41,958 Xóa cậu ấy. Vẽ cậu ấy lên mặt trăng. Tùy cậu. 411 00:23:42,047 --> 00:23:43,717 Bất cứ đâu trừ chỗ tranh luận. Làm ơn! 412 00:23:44,716 --> 00:23:45,716 Được rồi. 413 00:23:49,596 --> 00:23:51,556 Cảm ơn rất nhiều vì cậu chịu làm. 414 00:23:53,141 --> 00:23:54,311 Cọ vẽ của tớ đâu? 415 00:23:54,393 --> 00:23:56,313 Có cả mớ cọ trong cái lon đó. 416 00:23:57,521 --> 00:24:00,021 Đây là để vẽ dầu. Tớ đã dùng màu nước cho... 417 00:24:00,107 --> 00:24:03,607 Ruben. Đây là chuyện khẩn. Cứ dùng một trong số cọ này đi. 418 00:24:03,694 --> 00:24:04,904 Được rồi. 419 00:24:10,409 --> 00:24:12,409 TÔI BIẾT MỌI THỨ 420 00:24:15,831 --> 00:24:17,171 Cậu nghĩ sao? 421 00:24:18,542 --> 00:24:21,342 Đẹp lắm. Sao nó không rời giấy? 422 00:24:22,379 --> 00:24:23,589 Chờ một chút. 423 00:24:26,466 --> 00:24:28,466 Được rồi, Hồn ma Nhà văn, làm đi. 424 00:24:30,929 --> 00:24:32,009 Sao không được? 425 00:24:32,097 --> 00:24:34,847 Tớ không biết. Mọi thứ khác tớ vẽ đã sống dậy. 426 00:24:34,933 --> 00:24:36,443 Khác biệt duy nhất là... 427 00:24:37,394 --> 00:24:38,734 Cọ vẽ. 428 00:24:39,688 --> 00:24:41,568 Được rồi, cây cọ kia đâu? 429 00:24:41,648 --> 00:24:44,648 Tớ không biết. Nó... mất rồi. 430 00:25:46,380 --> 00:25:48,380 DỊCH PHỤ ĐỀ: GENIUX NGÔ