1 00:00:06,591 --> 00:00:09,511 XƯỞNG PHIM SESAME GIỚI THIỆU 2 00:00:15,433 --> 00:00:16,893 Để tôi nói cho rõ nhé. 3 00:00:16,977 --> 00:00:21,273 Cậu viết chữ "tuyệt vời" để cứu Wilbur không để cho nó trở thành bữa tối? 4 00:00:21,273 --> 00:00:26,069 Đúng. Cậu thấy đấy, Wilbur là chú lợn con rất đặc biệt. 5 00:00:26,611 --> 00:00:31,658 Tôi đã viết đủ kiểu, "chú lợn đặc biệt", "tỏa sáng", "tuyệt vời", 6 00:00:31,658 --> 00:00:34,411 để Bác nông dân Zuckerman thấy nó đặc biệt thế nào. 7 00:00:34,911 --> 00:00:37,581 Và đã có tác dụng. Mọi người ở cách đây nhiều cây số đến. 8 00:00:37,581 --> 00:00:41,585 Nếu ta đưa cậu ấy tới hội chợ hôm nay, cậu ấy sẽ giành một giải thưởng. 9 00:00:41,585 --> 00:00:44,629 Và chú lợn được giải không bị ăn thịt. 10 00:00:50,135 --> 00:00:51,428 Nó kia kìa! Wilbur! 11 00:00:51,428 --> 00:00:52,971 Cậu muốn gì? 12 00:00:52,971 --> 00:00:55,432 Cậu cần tới hội chợ để tự cứu mình. 13 00:00:56,016 --> 00:00:57,809 Không cho tới khi cậu nói thật với tôi! 14 00:00:59,519 --> 00:01:01,730 CỬA HÀNG THỊT CỦA HAGERMAN TỪ 1936 15 00:01:03,565 --> 00:01:05,984 Charlotte, cái xe tải đó là của người bán thịt. 16 00:01:22,375 --> 00:01:24,169 Hồn ma nhà văn 17 00:01:24,169 --> 00:01:26,129 MẠNG NHỆN CỦA CHARLOTTE 18 00:01:27,756 --> 00:01:29,925 Mẹ! Mẹ ơi, nhìn này! 19 00:01:31,426 --> 00:01:33,428 Tuyệt quá. 20 00:01:33,428 --> 00:01:35,013 Chú Oliver sẽ thích lắm đấy. 21 00:01:35,972 --> 00:01:39,142 Cảm ơn cháu, Samir. - Vâng. Vui lắm ạ. 22 00:01:39,226 --> 00:01:42,437 Xem đặt nó ở đâu để bày nào. 23 00:01:44,731 --> 00:01:46,566 McCormack không phải người như chúng ta nghĩ. 24 00:01:49,903 --> 00:01:52,572 Chuyện gì thế? - Đừng hỏi. 25 00:01:56,868 --> 00:01:58,912 Cậu sẽ không hỏi tôi có chuyện gì à? 26 00:01:58,912 --> 00:02:01,498 Cậu vừa bảo... - Chị tôi ghét tôi. 27 00:02:02,290 --> 00:02:04,084 Ồ, thôi nào. Tôi không tin đâu. 28 00:02:04,084 --> 00:02:05,919 Chị ấy không muốn nói chuyện với tôi. 29 00:02:05,919 --> 00:02:08,796 Nhà tôi chưa bao giờ như thế. Nhà tôi luôn nói chuyện. 30 00:02:09,548 --> 00:02:10,924 Tôi có tin điều đó. 31 00:02:11,716 --> 00:02:12,717 Chuyện gì xảy ra vậy? 32 00:02:12,801 --> 00:02:15,095 Tôi vừa kể hết với chị ấy mọi điều ta biết về Câu lạc bộ Hawthorne. 33 00:02:15,095 --> 00:02:17,389 Và có lẽ tôi đã nói điều không nên nói. 34 00:02:17,389 --> 00:02:19,266 Nghe có vẻ tệ. Tôi rất tiếc. 35 00:02:19,266 --> 00:02:21,101 Và còn tệ hơn với Amber. 36 00:02:21,768 --> 00:02:24,771 Tôi đã bảo chị ta chúng ta biết chị ta đứng sau vụ trộm, cùng Liam và McCormack. 37 00:02:24,771 --> 00:02:27,566 Thực ra, tôi không nghĩ Giáo sư McCormack 38 00:02:27,566 --> 00:02:30,860 liên quan đến việc làm giả hay đánh cắp Nông dân Hùng hồn. 39 00:02:30,944 --> 00:02:33,405 Cái gì? Thật... Kể hết với tôi đi. 40 00:02:34,531 --> 00:02:37,784 Tội nghiệp Wilbur. Cậu ta chẳng biết mình đang ở trên xe của người bán thịt. 41 00:02:37,784 --> 00:02:39,661 Giờ chúng ta phải làm gì đây, Oliver? 42 00:02:39,661 --> 00:02:41,705 Oliver là ai? Cậu ổn chứ? 43 00:02:41,705 --> 00:02:43,498 Không, tôi không ổn. 44 00:02:44,124 --> 00:02:46,293 Tôi tưởng tôi ở đây để giúp cậu và Wilbur đến hội chợ, 45 00:02:46,293 --> 00:02:48,378 nhưng rõ ràng là việc đó không ăn thua cho lắm. 46 00:02:49,129 --> 00:02:50,505 Có vẻ như tôi chẳng giúp được ai. 47 00:02:50,589 --> 00:02:53,174 Bây giờ cậu giúp được đấy. Cậu có cưỡi không? 48 00:02:53,258 --> 00:02:54,259 Cưỡi gì? 49 00:02:55,719 --> 00:02:57,387 Cậu đùa à? Cưỡi thứ đó? 50 00:03:05,437 --> 00:03:07,397 Xin lỗi, Chú Ngựa? 51 00:03:07,397 --> 00:03:08,899 Tôi có thể giúp gì cậu? 52 00:03:08,899 --> 00:03:10,108 Chúng tôi cần cậu giúp. 53 00:03:10,108 --> 00:03:11,401 Tôi không biết. 54 00:03:11,401 --> 00:03:14,279 Đi mà. Bạn chúng tôi đang gặp rắc rối. 55 00:03:14,279 --> 00:03:15,488 Tôi đảm bảo, 56 00:03:15,572 --> 00:03:19,451 McCormack nói giấy cói cũng cổ như Nông dân Hùng hồn, 57 00:03:19,451 --> 00:03:20,911 và khi ông ta biết nó bị mất, 58 00:03:20,911 --> 00:03:23,830 ông ta đã rất hoảng và nói ông ta cần đi nói chuyện với ban giám đốc. 59 00:03:23,914 --> 00:03:24,915 Về việc gì? 60 00:03:25,415 --> 00:03:29,377 Có lẽ ông ta nghĩ mẩu giấy cói bị mất được sử dụng để làm giả. 61 00:03:29,461 --> 00:03:31,880 Và nhìn vẻ mặt của ông ta, 62 00:03:32,380 --> 00:03:34,799 tôi khá chắc ông ta không liên quan đến việc đó. 63 00:03:34,883 --> 00:03:39,179 Nhưng nếu McCormack không làm thế, vậy là chỉ còn Amber và Liam. 64 00:03:40,180 --> 00:03:42,849 Họ có thể tự thực hiện ư? - Tôi không biết. 65 00:03:42,933 --> 00:03:47,896 McCormack có nói kẻ nào làm giả cuốn NH sẽ phải là một họa sĩ rất có tài. 66 00:03:49,606 --> 00:03:51,233 Họa sĩ, hả? 67 00:03:54,945 --> 00:03:57,530 Vậy, đây là phòng tôi. 68 00:03:57,614 --> 00:04:00,367 Nếu được vào câu lạc bộ, cậu sẽ được sống ở đây khi cậu học năm cuối. 69 00:04:00,367 --> 00:04:02,953 Không phải sống với Charli. Đăng ký nhé. 70 00:04:07,290 --> 00:04:08,583 Đó là cậu và Liam à? 71 00:04:09,417 --> 00:04:11,711 Oa. Hai người biết nhau lâu chưa? 72 00:04:11,795 --> 00:04:15,382 Từ lâu rồi. Cậu ấy như anh tôi. Thực ra bọn tôi lớn lên cùng nhau. 73 00:04:15,382 --> 00:04:17,175 Bố mẹ chúng tôi là bạn thân. 74 00:04:19,427 --> 00:04:20,845 Này, Amber, nói chuyện được không? 75 00:04:21,429 --> 00:04:24,474 Vừa mới nhắc đến, đúng là anh trai, chẳng bao giờ gõ cửa. 76 00:04:24,558 --> 00:04:25,809 Chào, Syd, cậu thế nào? 77 00:04:25,809 --> 00:04:27,352 Thôi, tôi sẽ quay lại sau. 78 00:04:27,852 --> 00:04:29,104 Không, không sao. 79 00:04:30,480 --> 00:04:31,606 Hai người nói chuyện đi. 80 00:04:34,192 --> 00:04:36,444 Tôi phải vào phòng vệ sinh. 81 00:04:37,153 --> 00:04:38,196 Tạm biệt, Syd. 82 00:04:43,368 --> 00:04:44,953 Wilbur, cậu đang ở trên xe của người bán thịt! 83 00:04:44,953 --> 00:04:46,037 Người bán thịt? 84 00:04:46,121 --> 00:04:48,331 Tôi không muốn trở thành thức ăn. Cứu tôi với. Đi mà. 85 00:04:48,415 --> 00:04:50,834 Bọn tôi đang đến đây, Wilbur. Chú Ngựa, nhanh hơn chút nữa đi. 86 00:04:50,834 --> 00:04:53,044 Thế này là nhanh nhất có thể rồi. 87 00:04:57,591 --> 00:04:59,759 Gần hơn nữa. Gần hơn. 88 00:04:59,843 --> 00:05:01,136 Tóm lấy cái cửa, Nia. 89 00:05:02,554 --> 00:05:04,306 Mau lên, Wilbur! Cậu cần nhảy! 90 00:05:04,306 --> 00:05:05,432 Tôi không nhảy được! 91 00:05:05,432 --> 00:05:08,143 Tôi không thể duy trì tốc độ này lâu hơn nhiều nữa. 92 00:05:08,143 --> 00:05:09,477 Wilbur, tin tôi đi! Nhảy đi! 93 00:05:09,561 --> 00:05:11,521 Tôi sợ lắm! - Wilbur, không! 94 00:05:11,605 --> 00:05:13,023 Xin lỗi! 95 00:05:13,607 --> 00:05:17,068 Xin lỗi nhé, Nia. Tôi chỉ cố được như thế thôi. 96 00:05:23,366 --> 00:05:24,534 Cậu ấy đi rồi. 97 00:05:35,712 --> 00:05:36,838 Wilbur! 98 00:05:45,555 --> 00:05:46,765 Anh ta kia rồi. 99 00:05:48,475 --> 00:05:51,186 Cậu thực sự nghĩ Griffin là kẻ làm giả? 100 00:05:51,186 --> 00:05:55,357 Anh ta là sinh viên mĩ thuật đang cố gắng vào Câu lạc bộ Hawthorne, và quen Amber. 101 00:05:56,316 --> 00:05:58,026 Được, cậu đánh lạc hướng anh ta đi. 102 00:05:58,026 --> 00:05:59,694 Cậu giỏi... - Gây ầm ĩ hơn? 103 00:06:00,946 --> 00:06:02,197 Được. 104 00:06:02,197 --> 00:06:04,407 Tôi sẽ tìm manh mối ở chỗ anh ta làm việc. 105 00:06:18,630 --> 00:06:20,298 Em gái của Sydney, đúng không? 106 00:06:20,882 --> 00:06:21,883 Đây, để anh giúp. 107 00:06:21,967 --> 00:06:24,928 Cảm ơn anh. Xin lỗi... - Không sao. 108 00:06:24,928 --> 00:06:26,596 ...em thường không vụng về thế này. 109 00:06:27,847 --> 00:06:30,267 Anh không thấy Syd ở đây chứ? 110 00:06:31,309 --> 00:06:32,435 Không, rất tiếc. 111 00:06:34,187 --> 00:06:35,188 Chờ đã! 112 00:06:36,231 --> 00:06:37,232 Chờ điều gì? 113 00:06:39,234 --> 00:06:43,280 Sau tai anh có cái này. 114 00:06:43,280 --> 00:06:48,285 Oa, trò ảo thuật hay lắm, nhưng anh phải đi, nên... 115 00:06:48,285 --> 00:06:49,536 Ôi, trời! 116 00:06:49,536 --> 00:06:52,914 Tai bên kia của anh cũng có. 117 00:06:54,958 --> 00:06:56,418 Chuyện này kỳ cục hơn rồi đấy. 118 00:06:56,918 --> 00:06:58,503 Là trò ảo thuật thôi mà. 119 00:07:05,969 --> 00:07:07,095 Vẫn cái trò đó. 120 00:07:07,095 --> 00:07:08,680 Có luyện tập mới giỏi được. 121 00:07:08,680 --> 00:07:14,436 Thì, cảm ơn anh. Anh là khán giả tuyệt vời. 122 00:07:15,228 --> 00:07:16,688 Tạm biệt. 123 00:07:19,232 --> 00:07:22,277 Mảnh giấy cói tôi tìm thấy trên bàn anh ta trông giống cuốn NH giả. 124 00:07:22,277 --> 00:07:24,237 Vậy điều này chứng tỏ Griffin là kẻ làm giả? 125 00:07:24,863 --> 00:07:26,114 Có lẽ. 126 00:07:26,114 --> 00:07:29,492 Chúng ta nên chắc chắn thứ này giống với bản giả trước khi làm gì khác. 127 00:07:29,576 --> 00:07:33,663 Nhưng làm sao để chắc chắn? Phòng lưu trữ đóng cửa rồi. 128 00:07:33,747 --> 00:07:37,918 Không còn nữa. Sáng nay bố tôi bảo họ đã mở cửa trở lại rồi. 129 00:07:38,501 --> 00:07:39,711 Vậy thì đi thôi. 130 00:07:41,296 --> 00:07:45,425 Nia! Tôi làm được rồi! Tôi nhảy được rồi! Cảm ơn cậu đã giúp tôi. 131 00:07:45,425 --> 00:07:47,469 Thật đáng sợ. 132 00:07:48,094 --> 00:07:50,388 Cậu cũng nên cảm ơn cả Charlotte. Đó là kế hoạch của cậu ấy. 133 00:07:51,097 --> 00:07:53,350 Cảm ơn cậu đã cứu tôi, Charlotte. 134 00:07:53,350 --> 00:07:54,684 Không có gì, Wilbur. 135 00:07:55,268 --> 00:07:59,272 Và tôi có điều này muốn nói với cậu, nhưng chúng ta nên tới hội chợ đã. 136 00:07:59,356 --> 00:08:01,191 Chúng ta? Nghĩa là cậu cũng đi? 137 00:08:03,985 --> 00:08:05,987 Charlotte, cậu ổn chứ? 138 00:08:06,071 --> 00:08:08,531 Ổn mà, ổn mà. Chúng ta nên đi thôi. 139 00:08:09,157 --> 00:08:10,533 Wilbur có thể mang tôi. 140 00:08:11,409 --> 00:08:12,994 Được. Tất nhiên rồi. 141 00:08:15,956 --> 00:08:17,082 Dẫn đường đi, Chú Ngựa. 142 00:08:17,082 --> 00:08:19,709 Được. Nó ở ngay cuối đường. 143 00:08:26,466 --> 00:08:29,094 Tại sao họ lại đặt bản giả để trưng bày nhỉ? 144 00:08:29,761 --> 00:08:32,931 Donovan có nói họ muốn giữ kín chuyện này. 145 00:08:33,431 --> 00:08:36,183 Có lẽ họ không muốn ai thắc mắc. 146 00:08:48,697 --> 00:08:49,823 Nhìn này. 147 00:08:54,911 --> 00:08:56,871 Khớp hoàn toàn. 148 00:08:56,955 --> 00:08:59,833 Cuối cùng chúng ta đã có bằng chứng cho Donovan điều tra. 149 00:09:00,667 --> 00:09:02,460 Nia sẽ rất mừng đấy. 150 00:09:03,753 --> 00:09:05,046 DOROTHY MONTGOMERY HIẾN TẶNG 1989 151 00:09:06,089 --> 00:09:08,258 Chắc chắn bà ấy sẽ không vui về chuyện này. 152 00:09:08,258 --> 00:09:10,135 Ai? - Dorothy Montgomery. 153 00:09:13,054 --> 00:09:15,682 Người hiến tặng cuốn NH á? - Phải. 154 00:09:15,682 --> 00:09:19,477 Rõ ràng bà muốn trường đại học có nó, chứ không phải vài tên tội phạm. 155 00:09:19,561 --> 00:09:22,272 Không hiểu bà ấy là ai và làm sao có được cuốn NH. 156 00:09:22,856 --> 00:09:25,650 Bà ấy có nó ở Ai Cập? Bà ấy có phải nhà khảo cổ học? 157 00:09:25,734 --> 00:09:26,735 Dorothy Montgomery? 158 00:09:30,530 --> 00:09:32,365 Hai cháu biết câu chuyện chưa? 159 00:09:32,449 --> 00:09:33,575 Câu chuyện gì ạ? 160 00:09:33,575 --> 00:09:35,327 Làm sao Dorothy có được Nông dân Hùng hồn 161 00:09:35,327 --> 00:09:38,455 thực ra là một trong những bí ẩn chưa được giải đáp của trường. 162 00:09:38,455 --> 00:09:39,539 Những bí ẩn? 163 00:09:41,124 --> 00:09:42,292 Chúng cháu thích bí ẩn. 164 00:09:46,880 --> 00:09:49,758 CÂU LẠC BỘ HAWTHORNE 165 00:10:01,853 --> 00:10:03,480 NHÀ KHO 166 00:10:44,688 --> 00:10:46,523 BỎNG NGÔ 167 00:10:46,523 --> 00:10:48,441 NÉM VÒNG 168 00:10:48,525 --> 00:10:50,485 HỘI CHỢ HẠT 169 00:10:57,492 --> 00:10:59,494 CHÚ LỢN NỔI TIẾNG CỦA ZUCKERMAN 170 00:10:59,578 --> 00:11:01,162 Xin lỗi, bác Zuckerman? 171 00:11:01,246 --> 00:11:02,247 Sao? 172 00:11:02,247 --> 00:11:03,540 TRANG TRẠI BẢY HÀNG RÀO 173 00:11:03,540 --> 00:11:06,418 Wilbur! Mày đây rồi. 174 00:11:07,711 --> 00:11:11,548 Gặp mày, tao mừng quá. Tao tưởng mày bị lạc hẳn luôn. 175 00:11:12,924 --> 00:11:14,342 Cháu tìm thấy nó ở đâu, cô bé? 176 00:11:15,468 --> 00:11:17,012 Trên một... 177 00:11:17,679 --> 00:11:19,890 đường đất. - Thế sao cháu biết đưa nó đến đây? 178 00:11:19,890 --> 00:11:23,268 Ai mà không biết chú lợn nổi tiếng của Zuckerman và mạng nhện đặc biệt? 179 00:11:23,268 --> 00:11:25,520 À, đúng đấy. 180 00:11:26,146 --> 00:11:27,689 Bác biết cảm ơn cháu thế nào đây? 181 00:11:27,689 --> 00:11:29,858 Bác có quả táo hay cà rốt cho ngựa của cháu không? 182 00:11:29,858 --> 00:11:31,192 Đó là điều tối thiểu bác có thể làm. 183 00:11:33,904 --> 00:11:36,990 Đi nào. - Cảm ơn cậu, Nia. Tạm biệt. 184 00:11:36,990 --> 00:11:38,575 Chúc may mắn, Wilbur. 185 00:11:38,575 --> 00:11:41,077 Chúng ta đã làm được. Đưa Wilbur tới hội chợ. 186 00:11:42,621 --> 00:11:44,664 Đây là việc em phải làm à, Oliver? 187 00:11:46,458 --> 00:11:47,709 Mà Oliver là ai ấy nhỉ? 188 00:11:48,293 --> 00:11:49,544 Hơi phức tạp. 189 00:11:49,628 --> 00:11:50,837 Tình bạn nào cũng phức tạp. 190 00:11:52,464 --> 00:11:53,465 Bạn bè. 191 00:11:54,507 --> 00:11:56,509 Ừ, chắc anh ấy là bạn. 192 00:11:57,302 --> 00:12:00,513 Cuộc chấm điểm Hội chợ Hạt sắp bắt đầu. 193 00:12:00,597 --> 00:12:03,225 Xin hãy chờ cạnh bãi quây của con vật của mình. 194 00:12:03,225 --> 00:12:05,977 Sắp đến lúc rồi. Tôi còn hai việc phải làm. 195 00:12:06,061 --> 00:12:08,813 Một cho cậu, Wilbur, và một cho tôi. 196 00:12:12,442 --> 00:12:13,526 Charlotte đi đâu vậy? 197 00:12:19,491 --> 00:12:20,492 Đây rồi. 198 00:12:21,326 --> 00:12:22,327 PHÓNG SỰ ĐẶC BIỆT 199 00:12:22,327 --> 00:12:24,079 Hai đứa xem đi. Cô sẽ quay lại ngay. 200 00:12:24,079 --> 00:12:25,997 ...phóng sự đặc biệt của CSP3. 201 00:12:26,498 --> 00:12:31,878 Dorothy Montgomery. Đầu bếp quán, nhà sưu tập đồ cổ, kẻ trộm? 202 00:12:32,837 --> 00:12:35,257 Nông dân Hùng hồn đã được để lại Đại học Wickford 203 00:12:35,257 --> 00:12:37,133 khi bà Montgomery qua đời. 204 00:12:37,217 --> 00:12:39,553 Nhưng làm thế nào mà bà ấy có được nó? 205 00:12:40,053 --> 00:12:42,097 Dot ít nói. Ít giao du. 206 00:12:42,097 --> 00:12:43,890 Tôi mà biết bà ấy có báu vật cổ đại, tôi sẽ tử tế hơn. 207 00:12:43,974 --> 00:12:44,808 LUKE ORENSTEIN NHÂN VIÊN QUÁN ĂN 208 00:12:44,808 --> 00:12:46,059 TODD MCCORMACK SINH VIÊN ĐẠI HỌC WICKFORD 209 00:12:46,059 --> 00:12:47,894 Đây là phiên bản thứ năm của Nông dân Hùng hồn. 210 00:12:47,978 --> 00:12:49,396 Đó là phát hiện Ai Cập học của thập kỷ. 211 00:12:49,396 --> 00:12:51,106 Xem McCormack trẻ chưa này. 212 00:12:51,106 --> 00:12:54,317 Nhưng những cổ vật như thế này được giữ trong bảo tàng 213 00:12:54,401 --> 00:12:56,653 hoặc các bộ sưu tập tư nhân của những người rất giàu có. 214 00:12:57,237 --> 00:13:00,907 Bà Montgomery mà có được nó, thì, đó là điều rất kỳ cục. 215 00:13:00,991 --> 00:13:03,243 Quả thực là kỳ. Nhưng hồi còn trẻ, 216 00:13:03,243 --> 00:13:07,789 bà Montgomery đã làm đầu bếp tại gia cho vài gia đình giàu có. 217 00:13:07,789 --> 00:13:11,626 Có thể bà ấy có được cổ vật này từ một trong những nhà giàu có đó. 218 00:13:11,710 --> 00:13:13,795 Bà ấy có lấy trộm nó? 219 00:13:13,879 --> 00:13:16,506 Hay bà ấy được tặng? Không ai nói gì cả. 220 00:13:17,007 --> 00:13:20,510 Gia đình Fisher không, gia đình Summers hay gia đình Williams cũng không. 221 00:13:20,594 --> 00:13:22,679 Williams là họ của Amber. 222 00:13:22,679 --> 00:13:24,598 Chúng ta phải nói với Nia. Đi thôi. 223 00:13:36,484 --> 00:13:37,611 Cậu đây rồi. 224 00:13:43,158 --> 00:13:44,284 Thì, cậu... - Cậu được vào. 225 00:13:44,868 --> 00:13:46,536 Tôi đang định bảo cậu ấy. 226 00:13:47,120 --> 00:13:48,455 Vào cái gì? 227 00:13:48,955 --> 00:13:51,666 Câu lạc bộ. Chưa chính thức cho tới buổi lễ tuyên thệ, 228 00:13:51,750 --> 00:13:57,214 nhưng cậu, Sydney Allen, giờ là thành viên của Câu lạc bộ Hawthorne. Chúc mừng nhé. 229 00:14:01,718 --> 00:14:02,719 KHIÊM TỐN 230 00:14:02,719 --> 00:14:06,014 Thưa quý vị, thay mặt những người tổ chức hội chợ... 231 00:14:06,014 --> 00:14:07,098 GIÁM KHẢO 232 00:14:07,182 --> 00:14:12,729 ...tôi vinh dự được trao giải đặc biệt 25 đô la cho ông Zuckerman, 233 00:14:13,230 --> 00:14:17,442 cùng với huy chương đồng rất đẹp, được khắc phù hợp, 234 00:14:17,442 --> 00:14:22,280 thể hiện sự đánh giá cao của chúng tôi về vai trò của chú lợn này. 235 00:14:22,364 --> 00:14:28,787 Chú lợn "tỏa sáng", "tuyệt vời", "khiêm tốn" này, 236 00:14:28,787 --> 00:14:33,541 trong việc thu hút nhiều khách đến hội chợ hạt tuyệt vời của chúng ta. 237 00:14:38,713 --> 00:14:39,881 Chuyện gì vậy, Charlotte? 238 00:14:39,965 --> 00:14:41,341 Tôi mệt thôi. 239 00:14:41,341 --> 00:14:43,635 Giờ kể thêm cho tôi về Oliver bạn cậu đi. 240 00:14:43,635 --> 00:14:45,387 Anh ấy vẫn không nói chuyện với tôi. 241 00:14:45,387 --> 00:14:48,515 Đôi khi, không nói chuyện có khi lại là nói nhiều hơn. 242 00:14:57,274 --> 00:14:58,400 Cái gì thế? 243 00:14:58,400 --> 00:15:01,319 Đó là thành tích lớn nhất của tôi, túi trứng của tôi. 244 00:15:02,195 --> 00:15:03,321 Trong đó có nhện con không? 245 00:15:03,405 --> 00:15:05,657 514 con. 246 00:15:07,325 --> 00:15:09,369 Tôi chỉ cần nghỉ ngơi thôi. 247 00:15:09,369 --> 00:15:12,247 Tôi cũng sẽ nghỉ ngơi nếu tôi vừa đẻ 514 quả trứng. 248 00:15:12,956 --> 00:15:14,916 Đây sẽ là đợt nghỉ ngơi thật dài. 249 00:15:17,294 --> 00:15:18,295 Khoan. 250 00:15:19,296 --> 00:15:20,297 Dài bao lâu? 251 00:15:21,756 --> 00:15:23,049 Dài mãi mãi. 252 00:15:24,384 --> 00:15:26,595 Vì thế mà cậu không nghĩ cậu đến được hội chợ? 253 00:15:26,595 --> 00:15:28,388 Charlotte, nhìn huy chương của tôi này! 254 00:15:28,388 --> 00:15:30,140 Bác nông dân Zuckerman rất hài lòng. 255 00:15:30,140 --> 00:15:34,769 Cậu đã làm được, Charlotte. Tôi là chú lợn có giải thưởng. Họ sẽ không ăn thịt tôi. 256 00:15:34,853 --> 00:15:37,022 Tôi mừng cho cậu, Wilbur. 257 00:15:37,522 --> 00:15:40,525 Nhưng đã tới lúc tôi cho cậu biết điều cậu muốn biết. 258 00:15:40,609 --> 00:15:42,193 Đừng lo điều đó, Charlotte. 259 00:15:42,277 --> 00:15:44,988 Cậu có thể nói khi chúng ta quay lại trang trại. 260 00:15:44,988 --> 00:15:47,282 Tôi sẽ không quay lại. 261 00:15:48,783 --> 00:15:52,329 Sao? Vậy đó là lý do cậu ít nói và mệt đến thế? 262 00:15:52,913 --> 00:15:54,789 Cậu... 263 00:16:01,129 --> 00:16:02,923 Đừng buồn, Wilbur. 264 00:16:03,465 --> 00:16:08,345 Chết cũng là một phần của cuộc sống như sống vậy, và tôi đã có cuộc sống đẹp. 265 00:16:08,929 --> 00:16:12,682 Nhưng tôi không muốn cậu rời bỏ tôi. Cậu là bạn thân của tôi. 266 00:16:12,766 --> 00:16:16,061 Và cậu là bạn thân của tôi. Tôi sẽ không bao giờ rời bỏ cậu. 267 00:16:16,061 --> 00:16:21,441 Bạn bè là một trong những món quà tuyệt nhất. Có bạn, có thể làm bất cứ gì. 268 00:16:23,276 --> 00:16:25,570 Tôi nghĩ đây có lẽ là điều Oliver muốn tôi thấy. 269 00:16:28,031 --> 00:16:29,074 Cảm ơn anh, Oliver. 270 00:16:30,992 --> 00:16:34,412 KHÔNG CÓ GÌ 271 00:16:37,207 --> 00:16:38,458 Và cảm ơn cậu, Charlotte. 272 00:16:38,959 --> 00:16:43,838 Nhớ nhé, Nia, cậu không bao giờ cô đơn khi có bạn bè luôn sẵn sàng ở bên. 273 00:16:49,553 --> 00:16:50,554 Tạm biệt. 274 00:16:55,600 --> 00:16:59,020 MẠNG NHỆN CỦA CHARLOTTE - E.B. WHITE VẼ BỞI GARTH WILLIAMS 275 00:16:59,938 --> 00:17:01,523 TƯỞNG NHỚ - OLIVER RAMOS 276 00:17:01,523 --> 00:17:02,774 Cậu ấy không nghe máy. 277 00:17:03,650 --> 00:17:04,734 Tôi bắt đầu thấy lo. 278 00:17:18,998 --> 00:17:20,708 Chuyện gì vậy? 279 00:17:28,550 --> 00:17:30,010 Nia? 280 00:17:31,052 --> 00:17:32,721 Tôi nhớ cả hai cậu quá. 281 00:17:32,721 --> 00:17:34,180 Xin lỗi vì lúc trước tôi đã tức giận. 282 00:17:34,264 --> 00:17:37,893 Oliver đưa cậu vào cuốn sách à? 283 00:17:40,395 --> 00:17:41,438 Chờ tí đã. 284 00:17:41,438 --> 00:17:43,481 Cảm ơn rất nhiều vì đã giúp tôi. 285 00:17:44,816 --> 00:17:46,860 Danielle, chào cô. 286 00:17:46,860 --> 00:17:48,028 Cháu không muốn lợi dụng, 287 00:17:48,028 --> 00:17:51,156 nhưng cháu đến lễ tưởng niệm Oliver có được không? 288 00:17:51,156 --> 00:17:52,908 Điều này rất có ý nghĩa với cháu. 289 00:17:53,617 --> 00:17:54,659 Và cháu nữa. 290 00:17:54,743 --> 00:17:55,952 Cháu nữa. 291 00:17:56,036 --> 00:17:58,872 Được chứ. Oliver sẽ rất thích đấy. 292 00:17:59,664 --> 00:18:00,790 Hẹn gặp các cháu tối nay. 293 00:18:02,834 --> 00:18:04,836 Thế tôi đã bỏ lỡ điều gì? 294 00:18:04,920 --> 00:18:06,630 Có tiến triển gì với bí ẩn chưa? 295 00:18:07,130 --> 00:18:09,341 Tôi còn không biết bắt đầu từ đâu. 296 00:18:09,966 --> 00:18:11,301 Charli. 297 00:18:12,093 --> 00:18:13,595 Vậy giờ chị nói chuyện với em rồi. 298 00:18:13,595 --> 00:18:15,347 Chị chụp được rồi. Nhìn này. 299 00:18:16,306 --> 00:18:18,600 Ảnh bộ đồ cải trang. 300 00:18:18,600 --> 00:18:19,976 Hệt như em nói. 301 00:18:21,102 --> 00:18:23,772 Chị xin lỗi đã không tin em về chuyện của Amber. 302 00:18:23,772 --> 00:18:26,566 Đó không phải là bạn chị. Em đã đúng. 303 00:18:27,901 --> 00:18:30,987 Em xin lỗi vì những gì em nói lúc trước. 304 00:18:32,155 --> 00:18:37,202 Nhưng chị không cần vào câu lạc bộ nào đó mới chứng tỏ mình đặc biệt. 305 00:18:38,286 --> 00:18:39,621 Chị đã đặc biệt rồi. 306 00:18:42,165 --> 00:18:43,750 Cảm ơn chị đã chụp ảnh, Syd. 307 00:18:44,459 --> 00:18:45,502 Không có gì. 308 00:18:51,383 --> 00:18:53,093 Giờ ta có thể khiến Donovan điều tra rồi. 309 00:18:53,677 --> 00:18:55,387 Khoan, cậu chắc chứ? 310 00:18:55,887 --> 00:18:58,848 Đó là một bước quan trọng, cô ấy có thể không tin chúng ta. 311 00:18:58,932 --> 00:19:02,435 Đừng lo. Dù có chuyện gì, chúng ta cũng sẽ cùng tìm ra cách. 312 00:19:07,274 --> 00:19:11,069 Vậy, các cháu nghĩ Nông dân Hùng hồn 313 00:19:11,069 --> 00:19:13,780 bị ba sinh viên Wickford đánh cắp? 314 00:19:14,614 --> 00:19:18,201 Sinh viên khoa sân khấu Liam Enfield, sinh viên mĩ thuật Griffin Yang 315 00:19:18,285 --> 00:19:22,038 và sinh viên khảo cổ học Amber Williams? 316 00:19:22,122 --> 00:19:24,249 Đó không chỉ là giả thuyết. Bọn cháu có bằng chứng. 317 00:19:25,041 --> 00:19:29,337 Đây là những bức ảnh bộ đồ mà Liam cải trang làm Alex Thompson, 318 00:19:29,421 --> 00:19:32,424 được giấu trong tủ ở Câu lạc bộ Hawthorne, 319 00:19:32,424 --> 00:19:35,635 cùng với các bộ đồ cải trang khác mà họ dùng để thực hiện phi vụ này. 320 00:19:36,219 --> 00:19:39,264 Còn đây là mẩu giấy cói bọn cháu tìm thấy ở bàn của Griffin 321 00:19:39,264 --> 00:19:42,475 ở xưởng thiết kế khớp với cuốn NH giả 322 00:19:42,559 --> 00:19:46,897 và cuộn giấy mà Giáo sư McCormack mới phát hiện ra là mất tích. 323 00:19:47,480 --> 00:19:49,190 Còn Amber? 324 00:19:50,191 --> 00:19:53,069 Đây là ảnh khi chị ấy theo dõi bọn cháu. 325 00:19:53,153 --> 00:19:57,741 Và chị ấy là trợ giảng của McCormack, được tiếp cận giấy cói bị đánh cắp 326 00:19:57,741 --> 00:20:01,661 và các nguyên liệu mà Griffin có thể đã dùng để làm bản giả. 327 00:20:01,745 --> 00:20:05,332 Hơn nữa, bọn cháu phát hiện ra Dorothy Montgomery không hiểu sao có NH 328 00:20:05,332 --> 00:20:07,334 từ gia đình Williams trước khi bà ấy hiến tặng nó. 329 00:20:07,334 --> 00:20:09,961 Bọn cháu đã kiểm tra, và đây là nhà của gia đình Amber. 330 00:20:10,045 --> 00:20:11,671 Hẳn là Amber đã đánh cắp Nông dân Hùng hồn 331 00:20:11,755 --> 00:20:15,091 vì chị ta không muốn mẹ cháu gửi nó trở lại Cairo, nơi mà nó thật sự thuộc về. 332 00:20:20,347 --> 00:20:24,226 Làm ấn tượng lắm, ba đứa. 333 00:20:25,644 --> 00:20:29,814 Nếu cháu nào muốn làm thám tử tư, hãy tới gặp cô. 334 00:20:32,108 --> 00:20:37,239 Nhưng trước tiên, rõ ràng, cô sẽ phải xác thực tất cả đã. 335 00:20:37,739 --> 00:20:39,324 Cô sẽ liên lạc với bố mẹ các cháu khi xong việc. 336 00:20:39,324 --> 00:20:42,244 Còn trong lúc này, nếu chúng ta có thể giữ kín... 337 00:20:43,453 --> 00:20:44,829 Cô không cần phải nói gì. 338 00:20:53,046 --> 00:20:57,008 Vậy bí ẩn của chúng ta chính thức kết thúc? 339 00:20:57,092 --> 00:20:59,803 Gần như thế. Chỉ cần tạm biệt một người thôi. 340 00:21:03,598 --> 00:21:05,684 Tôi muốn cảm ơn mọi người đã đến. 341 00:21:07,143 --> 00:21:11,106 Chúng tôi đã chờ một thời gian để tổ chức lễ tưởng niệm này 342 00:21:11,106 --> 00:21:16,611 vì Oliver muốn chúng ta tập trung vào cuộc sống của cậu ấy, không phải cái chết. 343 00:21:20,198 --> 00:21:23,827 Ai muốn phát biểu thì cứ thoải mái lên đây, 344 00:21:24,703 --> 00:21:26,997 nhưng tôi muốn nói trước vì 345 00:21:26,997 --> 00:21:30,792 cậu ấy là cậu em trai tuyệt nhất mà ai cũng ước ao. 346 00:21:32,836 --> 00:21:38,925 Lúc cậu ấy ra đời, tôi lên năm, cậu ấy là đứa bé đáng yêu nhất. 347 00:21:39,509 --> 00:21:44,890 Đối với người Ai Cập cổ đại, bọ hung tượng trưng cho sự bảo vệ. 348 00:21:44,890 --> 00:21:49,060 Tôi nghĩ Oliver muốn tôi hôm nay mang cái này đến đây 349 00:21:49,144 --> 00:21:50,478 để nhắc cho chúng ta nhớ rằng... 350 00:21:52,731 --> 00:21:56,276 cậu ấy vẫn còn đây dõi theo chúng ta. 351 00:21:57,819 --> 00:22:01,489 Đây là cháu và Chú Oliver ở Ai Cập đang xem Tượng Nhân Sư, 352 00:22:02,782 --> 00:22:04,826 điều mà chúng cháu luôn nói ngày nào đó sẽ thực hiện. 353 00:22:07,454 --> 00:22:08,705 Xin chào. 354 00:22:09,915 --> 00:22:12,334 Chúng cháu ở trong Câu Lạc Bộ Nhà Khảo Cổ Học Trẻ Tuổi của Oliver. 355 00:22:14,127 --> 00:22:16,338 Cháu không thích nói trước đông người. 356 00:22:18,089 --> 00:22:21,218 Oliver đã dạy chúng cháu nhiều về khảo cổ học... 357 00:22:21,218 --> 00:22:23,094 Và trách nhiệm. 358 00:22:23,637 --> 00:22:24,763 Và tình bạn. 359 00:22:26,348 --> 00:22:28,516 Oliver đã dạy chúng cháu rằng 360 00:22:29,017 --> 00:22:31,311 ta không bao giờ cô đơn khi có bạn bè luôn sẵn sàng ở bên. 361 00:22:34,606 --> 00:22:36,191 Cảm ơn mọi người. 362 00:22:36,191 --> 00:22:40,028 Chỉ còn một người cuối cùng muốn nói. 363 00:22:43,615 --> 00:22:44,741 Chào mọi người. 364 00:22:45,242 --> 00:22:46,284 Giá mà tôi được ở bên mọi người 365 00:22:46,368 --> 00:22:49,913 nhưng có rất nhiều điều tôi ước mình có cơ hội thực hiện, 366 00:22:49,913 --> 00:22:52,832 như là giải hết mọi bí ẩn trong đời. 367 00:22:53,792 --> 00:22:56,378 Và tới Ai Cập với Ethan bạn thân tôi. 368 00:22:57,128 --> 00:22:59,172 Này, nhưng đoán xem nào, cậu bạn? 369 00:22:59,798 --> 00:23:02,217 Chú đã nói chuyện với Todd, và bác ấy sẽ đưa cháu và mẹ cháu đi. 370 00:23:03,051 --> 00:23:05,720 Đúng rồi. Khi đến Tượng Nhân Sư, hãy nghĩ đến chú. 371 00:23:06,429 --> 00:23:11,434 Bây giờ, hầu hết mọi người đã biết, nhưng tôi đã bị bệnh từ khi còn nhỏ. 372 00:23:12,477 --> 00:23:13,687 Trái tim yếu ớt. 373 00:23:14,729 --> 00:23:19,025 Tôi biết ơn vì quãng thời gian tôi có, nhưng có lúc tôi cũng thấy buồn. 374 00:23:19,526 --> 00:23:23,530 Khi đó, tôi đi thăm bạn bè, Wilbur và Charlotte, 375 00:23:23,530 --> 00:23:26,491 ở cuốn sách tôi yêu thích, Mạng Nhện Của Charlotte. 376 00:23:28,326 --> 00:23:30,412 Tôi muốn đọc cho các bạn nghe câu thoại của Charlotte mà tôi thích. 377 00:23:32,205 --> 00:23:37,961 "Mà cuộc sống là gì vậy? Chúng ta ra đời, chúng ta sống một thời gian, rồi chết đi. 378 00:23:39,004 --> 00:23:41,381 Cuộc sống của nhện không thể không là một thứ lộn xộn, 379 00:23:41,381 --> 00:23:44,175 với việc bẫy và ăn ruồi. 380 00:23:45,218 --> 00:23:49,681 Giúp các bạn, có lẽ tôi đang cố gắng nâng đỡ cuộc đời mình một chút. 381 00:23:50,557 --> 00:23:53,643 Trời mới biết cuộc đời của ai hưởng lợi từ đó". 382 00:23:58,648 --> 00:24:00,942 Cảm ơn mọi người đã nâng đỡ cuộc đời tôi. 383 00:24:02,277 --> 00:24:04,738 Hy vọng mọi người tiếp tục nâng đỡ cuộc đời nhau. 384 00:24:17,334 --> 00:24:18,710 Hay lắm. 385 00:24:18,710 --> 00:24:21,004 Vâng. Cảm ơn cô đã cho bọn cháu được chào tạm biệt. 386 00:24:21,546 --> 00:24:22,923 Em có hào hứng muốn tới Ai Cập? 387 00:24:22,923 --> 00:24:24,257 Rất hào hứng. 388 00:24:25,091 --> 00:24:28,011 Cô có nghĩ cháu có thể mượn bản sao Mạng Nhện Của Charlotte của Oliver không? 389 00:24:28,011 --> 00:24:29,137 Tất nhiên rồi. 390 00:24:33,892 --> 00:24:35,310 Một lần nữa cảm ơn các cháu đã đến đây. 391 00:24:38,104 --> 00:24:40,315 Tôi cần biết Wilbur gặp chuyện gì ở trang trại. 392 00:24:43,568 --> 00:24:46,488 Giá mà chúng ta được biết rõ hơn về Oliver khi anh ấy còn sống. 393 00:24:49,074 --> 00:24:50,075 Chờ đã. 394 00:24:52,994 --> 00:24:54,788 Đó là nhà của gia đình Williams. 395 00:24:54,788 --> 00:24:58,458 Vậy, Avery Boyd làm gì ở đó với Oliver vậy? 396 00:24:59,960 --> 00:25:01,419 Giáo sư McCormack. 397 00:25:02,587 --> 00:25:04,548 Sao? - Cháu xin lỗi đã cắt ngang. 398 00:25:04,548 --> 00:25:05,715 Không sao. 399 00:25:05,799 --> 00:25:06,841 Bức ảnh này ở đâu ra vậy? 400 00:25:08,468 --> 00:25:11,221 Đó là Oliver nhận được trợ cấp nghiên cứu từ gia đình Williams. 401 00:25:11,221 --> 00:25:13,557 Thế Avery Boyd có liên quan gì vậy? 402 00:25:13,557 --> 00:25:15,267 Thì, ông ấy điều hành công ty của gia đình ông ấy. 403 00:25:15,267 --> 00:25:16,768 Gia đình ông ấy? 404 00:25:16,768 --> 00:25:18,228 Mẹ của Avery thuộc nhà Williams. 405 00:25:18,228 --> 00:25:20,939 Thực ra, ông ấy là anh họ của Amber, trợ giảng của tôi. 406 00:25:23,275 --> 00:25:25,360 Có chuyện gì à? - Không. Bọn cháu không sao. 407 00:25:25,360 --> 00:25:30,574 Chỉ là bị ăn no thôi ạ. Cảm ơn ông đã giúp. 408 00:25:36,329 --> 00:25:38,832 Avery và Amber là người nhà? 409 00:25:38,832 --> 00:25:41,918 Có nghĩa là Avery Boyd đứng sau vụ này suốt thời gian qua? 410 00:25:42,002 --> 00:25:45,088 Tất nhiên. Ba sinh viên không thể tự mình thực hiện được. 411 00:25:45,088 --> 00:25:49,718 Nhưng nếu không biết Avery có liên quan, ta còn không biết gì nữa? 412 00:25:57,642 --> 00:25:59,561 "Cẩn thận". 413 00:26:02,731 --> 00:26:05,692 Phải, Oliver. Em nghĩ bọn em hiểu rồi. 414 00:26:16,786 --> 00:26:21,041 Chuyện gì khẩn cấp mà chúng ta phải nói chuyện tối nay? 415 00:26:22,208 --> 00:26:27,505 Vấn đề nhỏ của chúng ta đã lớn hơn rồi, ông Boyd. 416 00:26:33,178 --> 00:26:34,471 Tôi sẽ xử lý việc này. 417 00:27:25,438 --> 00:27:27,440 Biên dịch: Ngan Tran