1 00:00:09,500 --> 00:00:11,625 ‎NHÀ VI TRÙNG 2 00:00:12,750 --> 00:00:16,666 ‎Tony, hôm nay là thứ Tư Bánh quế. ‎Món yêu thích của anh. 3 00:00:16,750 --> 00:00:19,541 ‎- Anh không đói. ‎- Anh yêu, sao rầu rĩ thế? 4 00:00:19,625 --> 00:00:20,875 ‎Không biết nữa, Dina. 5 00:00:20,958 --> 00:00:25,083 ‎Chắc anh mất tinh thần. Đã mấy tuần ‎anh chưa làm sinh vật nào bị cảm. 6 00:00:25,166 --> 00:00:27,916 ‎Này, ta đều thỉnh thoảng gặp khó khăn mà. 7 00:00:28,000 --> 00:00:31,541 ‎Mà nhớ anh vui thế nào ‎khi làm các sinh vật ốm chưa? 8 00:00:31,625 --> 00:00:34,458 ‎Em nhớ là ‎chẳng có gì khiến anh cửng hơn thế. 9 00:00:34,541 --> 00:00:36,875 ‎Dina! Bọn trẻ sẽ nghe thấy. 10 00:00:36,958 --> 00:00:39,833 ‎- Chúng có thể đứng xem, em chả quan tâm. ‎- Bố! 11 00:00:39,916 --> 00:00:42,583 ‎- Vừa nhắc lũ Tào Tháo nhỏ. ‎- Bọn con vẽ này. 12 00:00:42,666 --> 00:00:44,375 ‎Anh ta bị sốt và tiêu chảy. 13 00:00:44,458 --> 00:00:47,041 ‎- Nhờ bố đó. ‎- Giờ đi làm đi. 14 00:00:47,125 --> 00:00:52,291 ‎Và, này, nếu anh làm họ ốm vật vã, em sẽ ‎cho anh "xơi" một miếng Dina to và ướt át. 15 00:00:52,375 --> 00:00:55,208 ‎Ôi, anh mê "xơi" vợ trước bữa tối lắm. 16 00:00:55,291 --> 00:00:58,250 ‎- Bất công! Con muốn bánh của mẹ. ‎- Đúng. 17 00:00:59,166 --> 00:01:01,833 ‎- Khi con lớn hơn nhé. Chào cả nhà. ‎- Chào bố. 18 00:01:02,875 --> 00:01:07,291 ‎"Luật sư của con sẽ liên lạc. 19 00:01:07,375 --> 00:01:09,500 ‎Trân trọng, dấu phẩy, 20 00:01:09,583 --> 00:01:13,125 ‎con trai bố, dấu phẩy, Joe Franklin". 21 00:01:13,208 --> 00:01:14,208 ‎Đây rồi. 22 00:01:14,291 --> 00:01:19,500 ‎Mong ngón tay anh ta sớm chạm lên mặt. ‎Ôi, tốt quá! Anh ta thật tởm. 23 00:01:19,583 --> 00:01:21,416 ‎Trời đất ơi, mình vào mũi rồi! 24 00:01:22,416 --> 00:01:25,458 ‎- Cơm muối. ‎- Hỏng rồi. Mình bị cảm à? 25 00:01:25,541 --> 00:01:27,875 ‎Có vẻ như vậy. Chào, tôi là Tony. 26 00:01:28,416 --> 00:01:29,916 ‎Chào. Tôi là Joe. 27 00:01:30,958 --> 00:01:34,125 ‎Tôi nên về nhà chứ? ‎Tôi không muốn phát tán bệnh cảm. 28 00:01:34,208 --> 00:01:39,666 ‎Ừ. Ý hay đó. ‎Mà hay là anh uống một tách trà trước nhé? 29 00:01:39,750 --> 00:01:44,125 ‎Ừ. Tôi đoán là không sao đâu, ‎miễn là tôi không hôn hít ai. 30 00:01:44,208 --> 00:01:46,583 ‎Tách cà phê buổi sáng của tôi đây rồi. 31 00:01:46,666 --> 00:01:49,625 ‎Lại đây nào bé cưng. ‎Nụ hôn đầu ngày của tôi đâu? 32 00:01:50,208 --> 00:01:52,541 ‎Chào anh bạn. Nay không hôn đầu ngày. 33 00:01:52,625 --> 00:01:54,750 ‎Tôi nghĩ mình đang có bệnh gì đó. 34 00:01:54,833 --> 00:01:58,458 ‎Tôi chả lo vụ đó đâu bạn. ‎Tôi không bao giờ ốm, được chứ? 35 00:01:58,541 --> 00:02:02,416 ‎- Nào. Đá lưỡi tôi đi, thách anh. ‎- Không đời nào họ hôn nhau nhỉ? 36 00:02:02,500 --> 00:02:05,583 ‎- Rồi. ‎- Chúa ơi, hôn thật! 37 00:02:06,333 --> 00:02:07,416 ‎Thêm lưỡi đi, Joe. 38 00:02:08,416 --> 00:02:11,166 ‎Đau quá. Lần nào cũng vậy. 39 00:02:11,666 --> 00:02:14,500 ‎Dina, anh đang làm thế! Anh đang sinh sôi! 40 00:02:14,583 --> 00:02:16,875 ‎- Dina nào? ‎- Vợ anh, và anh yêu cô ấy. 41 00:02:16,958 --> 00:02:19,375 ‎- Chúc may mắn. ‎- Anh cũng vậy nhé. 42 00:02:20,041 --> 00:02:22,375 ‎Thấy chưa? Bảo rồi mà. Tôi là vô đối… 43 00:02:23,708 --> 00:02:26,166 ‎Trời, tôi ốm rồi. ‎Tôi sẽ hắt xì lên bánh vòng. 44 00:02:26,250 --> 00:02:30,166 ‎- Đừng! Đi hắt xì chỗ khác đi. ‎- Tôi đâu kiểm soát được nơi hắt xì. 45 00:02:30,250 --> 00:02:33,833 ‎- Nó là phản xạ. Nó sắp xảy ra rồi. ‎- Không, Gil. Nào! Gì cơ? 46 00:02:34,750 --> 00:02:38,500 ‎- Ta là bệnh cảm văn phòng! ‎- Tối nay ta sẽ đều được phang vợ. 47 00:02:40,583 --> 00:02:42,875 ‎NGUỒN NHÂN LỰC 48 00:03:14,291 --> 00:03:16,583 ‎Ốm thì về nhà cho. 49 00:03:16,666 --> 00:03:18,625 ‎- Đừng làm anh hùng. ‎- Ôi trời. 50 00:03:20,041 --> 00:03:21,291 ‎Đạn thần công! 51 00:03:24,583 --> 00:03:27,291 ‎Chết tiệt. Mình sắp bị cảm à? 52 00:03:27,375 --> 00:03:29,791 ‎Cổ họng mình ngứa ngáy quá đi mất. 53 00:03:30,375 --> 00:03:31,916 ‎Connie, em có vẻ ốm. 54 00:03:32,000 --> 00:03:34,333 ‎Về nhà anh đi, anh có thể chăm sóc em. 55 00:03:34,416 --> 00:03:36,375 ‎Không sao đâu. Em sẽ ổn thôi. 56 00:03:36,458 --> 00:03:39,541 ‎Thôi nào! Anh sẽ làm ‎súp bi quái vật cho em. 57 00:03:39,625 --> 00:03:42,041 ‎Thật? Tự làm ư? Từ háng? 58 00:03:42,125 --> 00:03:45,916 ‎- Bé của anh phải có thứ tốt nhất. ‎- Em đâu phải em bé của anh. 59 00:03:46,000 --> 00:03:50,541 ‎Mà não em đau, ‎và khớp xương thì va lập cập. 60 00:03:50,625 --> 00:03:53,458 ‎- Đưa em về nhà và chăm em đi. ‎- Tuyệt! 61 00:03:54,083 --> 00:03:57,750 ‎Thương, thương. Nằm ngoan ‎trong cái giường thoải mái của Maury. 62 00:03:57,833 --> 00:03:59,708 ‎Nó khá đẹp và ấm áp. 63 00:03:59,791 --> 00:04:03,750 ‎Đúng. Vì anh đã tự làm ướt giường cho em. 64 00:04:03,833 --> 00:04:06,583 ‎Nghe cô ho kìa. Tôi vào sâu thật nhỉ? 65 00:04:06,666 --> 00:04:09,208 ‎Để anh trải và gài cho em nhé? 66 00:04:09,750 --> 00:04:12,750 ‎Giờ em hơi ghê chuyện tình dục, Maury. 67 00:04:13,666 --> 00:04:15,875 ‎Không phải, hâm ạ. Trải ra… 68 00:04:16,833 --> 00:04:18,458 ‎và gài vào. 69 00:04:18,541 --> 00:04:19,875 ‎Gài, gài, gài. 70 00:04:19,958 --> 00:04:23,583 ‎Ôi, khỉ thật, em thấy dễ chịu quá. 71 00:04:23,666 --> 00:04:26,166 ‎Giờ để anh xoa lưng cho bé nhé. 72 00:04:26,250 --> 00:04:28,583 ‎Ổn mà. Em không thích bị quan tâm quá. 73 00:04:28,666 --> 00:04:32,083 ‎- Ôi, Chúa ơi. ‎- Em khoái, phải không? 74 00:04:32,166 --> 00:04:34,583 ‎Ừ. Em cần anh, Maury. 75 00:04:34,666 --> 00:04:36,416 ‎Em cần anh ư? 76 00:04:36,500 --> 00:04:40,583 ‎Đúng. Bé cần anh chăm bé Connie. 77 00:04:41,375 --> 00:04:44,000 ‎Em thật mong manh và yếu đuối. 78 00:04:44,833 --> 00:04:47,166 ‎Gãi lưng thêm cho bé đi. 79 00:04:47,250 --> 00:04:49,583 ‎Khỉ thật. Mong em cứ ốm mãi. 80 00:04:49,666 --> 00:04:50,500 ‎- Hả? ‎- Hả? 81 00:04:50,583 --> 00:04:52,875 ‎Anh nói: "Ngủ đi, cưng à". 82 00:04:53,458 --> 00:04:58,250 ‎Anh sẽ bắt đầu nấu súp, nên nếu em cần, ‎anh ngồi xổm vào nồi trên bếp nhé. 83 00:04:59,541 --> 00:05:02,000 ‎Thêm chút nữa. Cô ấy sẽ ngất. 84 00:05:03,208 --> 00:05:05,041 ‎Mùi dị quá, Maury. 85 00:05:05,125 --> 00:05:06,791 ‎Connie! Em dậy làm gì? 86 00:05:06,875 --> 00:05:08,791 ‎- Thực ra em đã ổn hơn. ‎- Không! 87 00:05:08,875 --> 00:05:11,750 ‎- Sao? ‎- Ý anh là… không, làm ơn, ăn chút súp đi. 88 00:05:11,833 --> 00:05:14,333 ‎Anh đã dồn hết bi của mình vào mẻ súp này. 89 00:05:14,416 --> 00:05:16,416 ‎Cảm ơn, mà em không đói lắm. 90 00:05:16,500 --> 00:05:18,708 ‎Thôi mà. Nếm một chút vì bố đi. 91 00:05:18,791 --> 00:05:21,000 ‎Giờ em ổn rồi. Cảm ơn cưng. 92 00:05:21,083 --> 00:05:23,625 ‎Cứ mở miệng ra. 93 00:05:23,708 --> 00:05:25,375 ‎- Sao? ‎- Ý anh là… 94 00:05:26,166 --> 00:05:29,291 ‎Connie, anh biết ‎em là cô quái vật mạnh mẽ, độc lập… 95 00:05:29,375 --> 00:05:30,208 ‎Đúng vậy. 96 00:05:30,291 --> 00:05:34,041 ‎Mà thi thoảng ‎em cũng xứng đáng được chăm sóc. 97 00:05:34,125 --> 00:05:39,166 ‎Và nó sẽ rất có ý nghĩa với anh, Maury, ‎nếu em thư giãn và ăn một chút súp. 98 00:05:39,833 --> 00:05:42,458 ‎Anh nói đúng. Em xin lỗi. 99 00:05:42,541 --> 00:05:46,041 ‎- Để em húp một chút. ‎- Ừ. Được rồi. 100 00:05:47,625 --> 00:05:49,750 ‎Này, súp này thật sự ngon… 101 00:05:52,083 --> 00:05:55,375 ‎- Quái gì thế? ‎- Dậy đi, Bà Ngái Ngủ. 102 00:05:55,458 --> 00:05:57,291 ‎Maury, anh đã làm quái gì vậy? 103 00:05:57,375 --> 00:06:00,583 ‎Anh đã đắp chăn cho em siêu chặt, 104 00:06:00,666 --> 00:06:02,708 ‎đúng như em thích. 105 00:06:02,791 --> 00:06:04,500 ‎Chật quá đi mất! 106 00:06:04,583 --> 00:06:05,750 ‎Và đừng hoảng sợ, 107 00:06:05,833 --> 00:06:09,250 ‎mà có vẻ anh ta cũng đã mặc đồ cho cô ‎như ‎Hoa Hậu Nhí‎? 108 00:06:10,208 --> 00:06:13,208 ‎Mình như Delta Burke ‎trong ‎Designing Woman. 109 00:06:13,291 --> 00:06:15,666 ‎Ừ, anh đã làm đẹp cho em. Không thích à? 110 00:06:16,291 --> 00:06:18,666 ‎- Ghê quá. ‎- Vi trùng, anh phải giúp tôi. 111 00:06:20,166 --> 00:06:22,583 ‎Tôi có cách để giúp cả hai. Hắt xì lớn. 112 00:06:23,625 --> 00:06:25,458 ‎Sao? Sao mà việc đó… 113 00:06:26,541 --> 00:06:28,500 ‎Tony, anh là thiên tài. 114 00:06:28,583 --> 00:06:31,208 ‎Ôi không, Maury. Có chuyện gì à? 115 00:06:31,291 --> 00:06:33,875 ‎Sụt sịt tí thôi. Không có gì nghiêm trọng. 116 00:06:33,958 --> 00:06:36,041 ‎Không, anh bị cảm rồi. 117 00:06:36,125 --> 00:06:39,375 ‎Anh cần để em chăm sóc anh. 118 00:06:39,458 --> 00:06:42,583 ‎Giờ nới chăn cho em chút, ‎và vào giường với em nào. 119 00:06:42,666 --> 00:06:47,000 ‎Ừ, không. Em cần chăn ‎để có thể nghỉ ngơi đúng chỗ. 120 00:06:47,083 --> 00:06:50,250 ‎Mà giờ đến lượt anh được nựng, bé ạ. 121 00:06:50,333 --> 00:06:53,541 ‎Ôi, chết tiệt. Ừ. Em muốn gì cũng được. 122 00:06:54,125 --> 00:06:56,625 ‎Hôn anh, bé yêu của anh, trước khi anh ốm. 123 00:06:56,708 --> 00:07:00,000 ‎Ừ, chắc chắn rồi. ‎Sao cũng được, Daniel Dave-Lewis. 124 00:07:02,458 --> 00:07:03,291 ‎Sao? 125 00:07:04,875 --> 00:07:06,833 ‎Mình được gài chăn chặt ghê. 126 00:07:06,916 --> 00:07:10,291 ‎Connie, anh đã sẵn sàng ăn súp độc. 127 00:07:10,375 --> 00:07:12,958 ‎Còn lâu! Anh là đồ thần kinh, Maury. 128 00:07:13,041 --> 00:07:15,000 ‎Và anh trang điểm xấu tệ. 129 00:07:15,083 --> 00:07:18,208 ‎Rút lại câu đó đi. ‎Anh mất bốn tiếng để vẽ mặt em đó. 130 00:07:18,291 --> 00:07:20,416 ‎Em đã ngất bốn tiếng? 131 00:07:20,500 --> 00:07:23,291 ‎Lâu hơn nhiều. ‎Có lúc anh tưởng em sẽ không dậy. 132 00:07:23,375 --> 00:07:25,458 ‎Đồ điên chết tiệt! 133 00:07:25,541 --> 00:07:30,833 ‎Connie, đợi đã. ‎Anh phải đầu độc em, để em cần anh. 134 00:07:30,916 --> 00:07:35,875 ‎- Chà, chắc giờ chỉ còn hai ta. ‎- Ừ. Làm tôi thật xinh xắn nào. 135 00:07:37,666 --> 00:07:40,666 ‎Cô ốm à, Petra? Nếu bị ốm, cô phải về nhà. 136 00:07:40,750 --> 00:07:42,791 ‎Bình tĩnh đi, chỉ là dị ứng thôi. 137 00:07:42,875 --> 00:07:46,000 ‎Tôi không "chỉ là dị ứng". ‎Xúc phạm quá, thưa bà. 138 00:07:46,083 --> 00:07:47,166 ‎Dù anh là gì, 139 00:07:47,250 --> 00:07:50,250 ‎tôi sẽ hủy hoại anh ‎nếu đó là điều cuối tôi làm. 140 00:07:50,333 --> 00:07:54,041 ‎BỘT NHÂN SÂM CỰC MẠNH 141 00:07:54,750 --> 00:07:58,541 ‎Ôi không! Xin đừng là nhân sâm ‎và vitamin C. 142 00:07:58,625 --> 00:08:00,541 ‎Đó là sự kết hợp bí mật. 143 00:08:00,625 --> 00:08:03,500 ‎Phải, đồ khốn! ‎Chưa gì tôi đã thấy khỏe hơn rồi. 144 00:08:03,583 --> 00:08:04,958 ‎Chỉ có bọn yếu mới ốm. 145 00:08:05,041 --> 00:08:11,041 ‎Một kẻ phủ nhận tự mãn, đi lại tự do và sờ ‎mọi thứ? Hôm nay càng lúc càng tuyệt hơn. 146 00:08:11,125 --> 00:08:13,166 ‎LO LẮNG LÀ LỰA CHỌN 147 00:08:17,750 --> 00:08:18,958 ‎Khỏe chứ, Kitty? 148 00:08:36,125 --> 00:08:39,875 ‎Trong này tôi có thứ ‎mà anh không muốn chạm mặt đâu. 149 00:08:39,958 --> 00:08:43,166 ‎Chúa ơi! Cảm ơn vì đã báo trước. 150 00:08:44,541 --> 00:08:46,250 ‎Petra, trông cô không ổn lắm. 151 00:08:46,333 --> 00:08:49,833 ‎Tránh xa tôi ra gái. Tôi quá bận để bị ốm. 152 00:08:49,916 --> 00:08:51,750 ‎Biến đi, Hy vọng. Cô chẳng… 153 00:08:53,625 --> 00:08:54,916 ‎Cô chẳng làm gì cả. 154 00:08:55,708 --> 00:08:57,625 ‎Hết khó khăn rồi, cưng ơi! 155 00:08:57,708 --> 00:09:00,250 ‎Mình thấy vị bánh vợ rồi. 156 00:09:01,208 --> 00:09:06,833 ‎Này, Van. Tôi chỉ muốn nguyền rủa cô ‎vì làm tôi bị sa thải khỏi đội của Sarah. 157 00:09:06,916 --> 00:09:09,791 ‎Và khi gào vào mặt cô, ‎tôi có thể thấy cô rất ốm, 158 00:09:09,875 --> 00:09:13,750 ‎mà tôi sẽ tiếp tục vì đã chọn ‎giọng điệu này từ trước khi tới đây. 159 00:09:13,833 --> 00:09:16,500 ‎Emmy, tôi thấy tệ quá. Tôi sẽ về nhà. 160 00:09:16,583 --> 00:09:18,250 ‎Nhưng tôi lo cho Sarah. 161 00:09:18,333 --> 00:09:22,916 ‎Thiếu tôi, cô ấy sẽ phớt lờ mọi người, ‎như cô phớt lờ mọi người. 162 00:09:23,000 --> 00:09:26,125 ‎Chà, tôi sẽ phớt lờ cô vì cô phiền quá. 163 00:09:26,208 --> 00:09:29,291 ‎Cô làm sao thế? Sao cô lại thế này? 164 00:09:30,291 --> 00:09:34,458 ‎Sao anh tỉa được vuông như vậy? ‎Của anh thật đáng mơ ước. 165 00:09:34,541 --> 00:09:38,291 ‎Van là một con khốn, ‎và tôi đang siêu bực. Xin chào. 166 00:09:38,875 --> 00:09:41,000 ‎- Muốn nói xấu cô ta chứ? ‎- Có. 167 00:09:41,083 --> 00:09:43,833 ‎Cô gái, cô đến đúng chỗ rồi. Xả đi. 168 00:09:43,916 --> 00:09:46,083 ‎- Đầu tiên, vì cô ta tôi bị đuổi… ‎- Hết chữa. 169 00:09:46,166 --> 00:09:47,000 ‎- Nhỉ? ‎- Ghét ả. 170 00:09:47,083 --> 00:09:51,041 ‎Rồi tôi cố nói chuyện với cô ta, ‎và cô ta xấu tính một cách vô cớ. 171 00:09:51,125 --> 00:09:52,500 ‎Cô ta tưởng mình ngầu. 172 00:09:52,583 --> 00:09:56,333 ‎Ngầu? Tên cô ta là Van. ‎Khốn, lựa chọn còn lại là xe Wagon à? 173 00:09:56,416 --> 00:10:01,833 ‎Cô ta kéo tôi theo hàng tuần liền ‎mà còn chẳng thèm "cắt kéo" với tôi. 174 00:10:01,916 --> 00:10:02,750 ‎Gớm. 175 00:10:02,833 --> 00:10:08,375 ‎Một "cô gái tiệc tùng" nghiện rượu ‎cũng chẳng phải cá tính. Tôi nên biết. 176 00:10:08,458 --> 00:10:10,333 ‎Và uống nhiều quá nên lộ hết. 177 00:10:10,416 --> 00:10:13,916 ‎Da của con khốn đó thì nứt nẻ. ‎Mặt thì như vỉa hè ngoại ô. 178 00:10:14,000 --> 00:10:16,250 ‎Hơn nữa, ai đó phải nói ra… 179 00:10:16,333 --> 00:10:18,875 ‎Chửi cho nó khôn ra đi, Emmy. 180 00:10:18,958 --> 00:10:21,458 ‎Trán cô ta? Quá. To. 181 00:10:22,916 --> 00:10:24,291 ‎Con khốn đó. 182 00:10:25,083 --> 00:10:28,458 ‎- Căm ghét thích thật đó. ‎- Tôi biết mà? Nhìn quanh đi. 183 00:10:28,541 --> 00:10:29,875 ‎Bọn tôi đang phát đạt. 184 00:10:29,958 --> 00:10:32,333 ‎Và, đợi đã, chẳng ai trong các cô ốm cả. 185 00:10:32,416 --> 00:10:34,500 ‎Ừa, bọn tôi chẳng có ai bị ốm. 186 00:10:34,583 --> 00:10:37,458 ‎Sao có thể như vậy? ‎Ở trên tầng, ai cũng ốm. 187 00:10:37,541 --> 00:10:38,875 ‎BẠN ĐÃ CHẾT VÌ BỆNH LỴ 188 00:10:38,958 --> 00:10:39,958 ‎Chết tiệt. 189 00:10:40,916 --> 00:10:43,625 ‎Anthony, ta có thêm một con bệnh nữa. 190 00:10:46,500 --> 00:10:50,625 ‎- Chúa ơi, không. Làm ơn! ‎- Anh ta làm gì vậy? 191 00:10:50,708 --> 00:10:53,833 ‎Gái, là Anthony Piñata. ‎Nổ viên văn phòng của bọn này. 192 00:10:53,916 --> 00:10:56,083 ‎"Nổ viên"? Là sao? 193 00:10:56,166 --> 00:10:59,791 ‎Sao anh ấy bị bóp mạnh thế? ‎Mắt sắp bắn ra rồi. 194 00:10:59,875 --> 00:11:01,333 ‎Ngậm miệng lại. 195 00:11:04,916 --> 00:11:08,375 ‎- Đã cố bảo cô rồi. ‎- Rochelle, cái quái gì vậy? 196 00:11:08,458 --> 00:11:10,250 ‎Cô thắc mắc sao không ai ốm. 197 00:11:10,333 --> 00:11:13,041 ‎Anthony Piñata sẽ làm nổ bất cứ ai bị lây. 198 00:11:13,125 --> 00:11:14,833 ‎Ngăn lây lan, cưng ạ. 199 00:11:14,916 --> 00:11:18,791 ‎Ôi Chúa ơi. Cô có thể bị cảm ‎vì có não trong miệng không? 200 00:11:20,166 --> 00:11:22,875 ‎- Chắc cô có thể bị lây vì não. ‎- Chết tiệt. 201 00:11:24,375 --> 00:11:25,750 ‎Emmy, chạy đi! 202 00:11:30,333 --> 00:11:33,958 ‎Không! Emmy! 203 00:11:38,666 --> 00:11:42,166 ‎Không, Anthony Piñata, làm ơn. ‎Tôi không muốn bị nổ. Làm ơn! 204 00:11:45,625 --> 00:11:47,750 ‎Điều gì xảy ra khi điều đó xảy ra? 205 00:11:53,083 --> 00:11:54,083 ‎Chúa ơi. 206 00:11:59,083 --> 00:12:02,083 ‎Anthony Piñata, anh thật tận tụy ‎với công việc. 207 00:12:05,125 --> 00:12:06,666 ‎Chúa ơi. 208 00:12:06,750 --> 00:12:10,875 ‎Mỗi lần đến Ban Căm ghét, ‎mình đều bị dính đầy ruột. 209 00:12:10,958 --> 00:12:13,458 ‎Chọc mì vào lỗ của em đi, Người Spaghetti. 210 00:12:14,375 --> 00:12:16,875 ‎- Tuyệt vời! ‎- Chết tiệt! Xin lỗi, Mona. 211 00:12:18,875 --> 00:12:19,750 ‎Trúng ngay lỗ! 212 00:12:19,833 --> 00:12:21,875 ‎Anh sắp xuất kem đây. 213 00:12:21,958 --> 00:12:25,583 ‎Vâng, Bố Mì ống. Mẹ đói rồi. 214 00:12:27,500 --> 00:12:29,083 ‎Mì ống phô mai hạt tiêu! 215 00:12:34,458 --> 00:12:35,708 ‎Quái. Mình ốm rồi à? 216 00:12:35,791 --> 00:12:37,541 ‎- Có vẻ như vậy. ‎- Hỏng rồi. 217 00:12:37,625 --> 00:12:39,625 ‎Mona, nếu cô bị ốm, hãy về nhà. 218 00:12:39,708 --> 00:12:42,250 ‎Đừng ngốc thế, Grace. Tôi cuồng tình dục. 219 00:12:42,333 --> 00:12:46,083 ‎Nếu về, tôi sẽ chịch cho 20 sinh vật bị ốm ‎trên đường về. 220 00:12:46,166 --> 00:12:48,291 ‎Ta cần cái hộp. 221 00:12:48,375 --> 00:12:51,541 ‎- Thật sao? Cái hộp quỷ đó ư? ‎- Cái hộp là gì? 222 00:12:51,625 --> 00:12:54,541 ‎Cô có thể học ‎cách kiểm soát bản thân, Mona. 223 00:12:54,625 --> 00:12:57,708 ‎Kệ xác cô. Mau lên! Tôi lại sắp hứng rồi. 224 00:12:57,791 --> 00:12:59,916 ‎Không, thật đấy, cái hộp là gì? 225 00:13:01,416 --> 00:13:03,833 ‎Grace, tôi phải thừa nhận, tôi hơi sợ. 226 00:13:03,916 --> 00:13:07,041 ‎- Hẳn rồi. Có điên mới không sợ. ‎- Tôi xin lỗi. Sao? 227 00:13:07,125 --> 00:13:11,000 ‎Nếu 15, 20 phút mà cô ấy không quan hệ, 228 00:13:11,083 --> 00:13:12,500 ‎cô ấy sẽ hơi dữ dội. 229 00:13:12,583 --> 00:13:15,500 ‎- "Dữ dội" là sao? ‎- Súng thuốc mê của anh đây. 230 00:13:15,583 --> 00:13:18,541 ‎Nếu không nghĩ anh bắn được cô ấy, ‎hãy tự bắn mình. 231 00:13:19,583 --> 00:13:20,625 ‎Mình làm được mà. 232 00:13:21,333 --> 00:13:22,708 ‎Chào, Jose. 233 00:13:22,791 --> 00:13:23,875 ‎Chào Mona. 234 00:13:25,166 --> 00:13:28,125 ‎Tôi phải mời cô đặt tay ra sau đầu 235 00:13:28,208 --> 00:13:29,875 ‎khi tôi đưa đồ ăn vào. 236 00:13:29,958 --> 00:13:32,000 ‎- Không biết nữa. Làm ơn. ‎- Được. 237 00:13:35,666 --> 00:13:37,250 ‎Thả tôi ra, Jose. 238 00:13:37,333 --> 00:13:38,458 ‎Tôi sẽ đền đáp 239 00:13:39,375 --> 00:13:40,875 ‎xứng đáng cho anh. 240 00:13:40,958 --> 00:13:43,000 ‎Với sự tôn trọng, không, cảm ơn. 241 00:13:43,083 --> 00:13:47,500 ‎Được rồi, thả tôi ra ‎không tôi sẽ giết anh. 242 00:13:47,583 --> 00:13:50,875 ‎Không. Tôi phải trông chừng cô ‎cho đến khi cô hết cảm. 243 00:13:50,958 --> 00:13:52,416 ‎Đó là việc của tôi. 244 00:13:52,500 --> 00:13:55,791 ‎Chết tiệt. Ai đó làm ơn ‎đưa tôi ra khỏi đây. 245 00:13:58,041 --> 00:14:01,166 ‎- Mong là anh vui, Jose. ‎- Không. Không vui chút nào. 246 00:14:01,750 --> 00:14:05,125 ‎Gì vậy? Sao anh lại dựng ‎dương vật giả lên như vậy? 247 00:14:06,000 --> 00:14:07,541 ‎- Cờ vua đó. ‎- Dạy tôi đi. 248 00:14:07,625 --> 00:14:10,375 ‎Cô chả thích đâu. ‎Nó không có truyền chất lỏng. 249 00:14:10,458 --> 00:14:15,750 ‎Xin mà Jose, nó có dương vật giả. Vì Chúa. ‎Tôi cần thứ để phân tâm khi vắng tình dục. 250 00:14:15,833 --> 00:14:18,875 ‎- Tôi không biết nữa. ‎- Tôi sẽ ngoan, hứa đó. 251 00:14:18,958 --> 00:14:24,125 ‎Thôi được. Tôi sẽ dạy cô. Rồi, ‎ta sẽ bắt đầu ngay. Đây là quân tượng. 252 00:14:24,208 --> 00:14:26,458 ‎Nó chỉ có thể đi theo đường chéo. 253 00:14:26,541 --> 00:14:29,833 ‎Có vẻ nó cũng đi lên và xuống. 254 00:14:30,458 --> 00:14:32,625 ‎Biết gì không? Quên nó đi. 255 00:14:32,708 --> 00:14:35,375 ‎Không, tôi xin lỗi. Làm ơn dạy cho tôi. 256 00:14:37,375 --> 00:14:38,791 ‎Rồi. Tiếp tục nào. 257 00:14:38,875 --> 00:14:41,416 ‎Cờ vua không phải là về nước kế tiếp. 258 00:14:41,500 --> 00:14:47,125 ‎Mà là sáu nước kế tiếp. ‎Đây là quân tốt, còn đây là quân xe. 259 00:14:57,083 --> 00:14:59,666 ‎- Giỏi lắm, Mona. ‎- Ôi, đúng là tê não! 260 00:15:05,000 --> 00:15:06,083 ‎KẺ CUỒNG DƯƠNG VẬT 261 00:15:06,583 --> 00:15:07,500 ‎CỜ VUA 262 00:15:09,833 --> 00:15:11,791 ‎Nhìn kìa. Chiếu tướng hết cờ. 263 00:15:11,875 --> 00:15:13,708 ‎Ôi, phải rồi. 264 00:15:16,875 --> 00:15:21,416 ‎Chà, Mona, cô không kéo tôi qua cái lỗ ‎và chịch tôi tới chết. 265 00:15:21,500 --> 00:15:27,041 ‎Không. Tôi đoán là ‎tôi chỉ muốn chơi cờ vua với anh. 266 00:15:27,125 --> 00:15:32,666 ‎Nếu tiếp tục, cô thân mến, cô có thể là ‎một trong những người vĩ đại, biết chứ? 267 00:15:32,750 --> 00:15:36,250 ‎Khi trong não không có tình dục, ‎tôi nghĩ thật thông suốt. 268 00:15:36,333 --> 00:15:39,333 ‎Tôi có thể thấy bàn cờ ‎ở mọi chiều không gian. 269 00:15:39,416 --> 00:15:43,041 ‎Ôi, Jose, thật siêu phàm. 270 00:15:45,208 --> 00:15:46,833 ‎Chà, chúc ngủ ngon, Mona. 271 00:15:46,916 --> 00:15:48,375 ‎Chúc ngủ ngon, Jose. 272 00:15:48,458 --> 00:15:50,458 ‎Được rồi, thật cảm động. 273 00:15:53,875 --> 00:15:54,916 ‎Chào cưng. 274 00:15:55,000 --> 00:15:57,791 ‎Tôi thấy cô không còn ốm nữa. 275 00:15:57,875 --> 00:16:00,416 ‎Không, Jose. Tôi cho là không. 276 00:16:00,500 --> 00:16:03,916 ‎Mà cô vẫn có thể chơi cờ vua, phải chứ? ‎Cô có năng khiếu. 277 00:16:04,000 --> 00:16:07,583 ‎Chỉ vì có thể chịch, ‎chả có nghĩa cô không thể chơi cờ, nhỉ? 278 00:16:08,083 --> 00:16:11,041 ‎Chuyện là thế đấy, đồ ngốc. 279 00:16:19,708 --> 00:16:21,500 ‎Ôi, ước gì. 280 00:16:28,541 --> 00:16:29,833 ‎Cuộc họp gấp ư? 281 00:16:30,583 --> 00:16:33,791 ‎Khỉ thật. Phổi mình ‎như đầy mũi dãi lông lá. 282 00:16:33,875 --> 00:16:35,541 ‎Mà cô sẽ không dừng làm nhỉ? 283 00:16:35,625 --> 00:16:39,166 ‎Gì cơ? Dĩ nhiên là không. ‎Ngày nghỉ ốm là cho trẻ mẫu giáo. 284 00:16:39,958 --> 00:16:41,458 ‎Được rồi. Cố lên, Petra. 285 00:16:43,583 --> 00:16:46,041 ‎Được rồi, cô ấy đến rồi. Diễn! 286 00:16:47,083 --> 00:16:50,833 ‎- Bao nhiêu là việc. ‎- Việc là thứ ta đang làm. 287 00:16:50,916 --> 00:16:52,333 ‎Có gì không ổn ở đây. 288 00:16:52,416 --> 00:16:54,291 ‎Nước tăng lực năm giờ! 289 00:16:54,375 --> 00:16:55,666 ‎Cocain nhí. 290 00:16:59,916 --> 00:17:01,958 ‎Đợi đã. Không! Đó là một cái bẫy! 291 00:17:02,041 --> 00:17:03,416 ‎Lũ khốn nạn các người! 292 00:17:03,500 --> 00:17:05,416 ‎Gặm đứt chân và lách ra đi. 293 00:17:06,041 --> 00:17:10,625 ‎Bình tĩnh đi gái. Bọn tôi phải làm thế. ‎Cô đang lây bệnh cho cả văn phòng. 294 00:17:10,708 --> 00:17:12,708 ‎Walter, khi tôi xong việc với anh, 295 00:17:12,791 --> 00:17:16,250 ‎anh sẽ cầu xin tôi cho anh tự sát. 296 00:17:16,333 --> 00:17:19,833 ‎Đó là sự leo thang không cần thiết, Petra. 297 00:17:21,791 --> 00:17:27,250 ‎"Máy làm nhãn dán Brother PTH107B của bạn ‎đã được giao tới". 298 00:17:27,333 --> 00:17:28,375 ‎Ôi Chúa ơi! 299 00:17:28,458 --> 00:17:31,916 ‎Trải nghiệm làm nhãn dán cao cấp ‎đang ở thềm nhà mình. 300 00:17:32,000 --> 00:17:33,333 ‎Và đến sớm một ngày. 301 00:17:33,416 --> 00:17:36,125 ‎Ước gì mình được về nhà ngay lúc này, 302 00:17:36,208 --> 00:17:40,416 ‎dán nhãn các đồ đạc, sắp xếp, phân loại… 303 00:17:40,500 --> 00:17:42,833 ‎Đến thứ Ba thì cô biết tay tôi, Grace. 304 00:17:42,916 --> 00:17:46,708 ‎Cô biết luật mà. Ai bị ốm sẽ phải về nhà. 305 00:17:47,625 --> 00:17:50,541 ‎Ai bị ốm sẽ phải về nhà. 306 00:17:50,625 --> 00:17:54,375 ‎Chà, mình thấy hơi sốt vì mong chờ. 307 00:17:56,916 --> 00:18:00,708 ‎Chán quá. Hình như mình bị ốm ‎giống như mọi người rồi. 308 00:18:00,791 --> 00:18:01,916 ‎Ra về à, Pete? 309 00:18:02,750 --> 00:18:04,500 ‎Ừ, tôi ốm nặng quá. 310 00:18:05,208 --> 00:18:08,416 ‎Nếu không tôi sẽ ở đây ‎vì giờ làm việc là để làm việc. 311 00:18:08,500 --> 00:18:12,833 ‎Đúng. Chà, nếu cần một người bạn để ôm ấp ‎thì báo tôi nhé. 312 00:18:12,916 --> 00:18:16,375 ‎- Được rồi. ‎- Tự do rồi. Quỷ tha ma bắt Grace mãi mãi! 313 00:18:16,875 --> 00:18:18,541 ‎Đồ chết tiệt. Bỏ tôi ra! 314 00:18:20,000 --> 00:18:22,625 ‎Ôi trời. Trúng ngay miệng. 315 00:18:27,666 --> 00:18:30,041 ‎Xin chào, người đẹp. 316 00:18:30,125 --> 00:18:34,416 ‎Anh không nên ở đây lúc này, ‎mà em đã quyến rũ anh, phải chứ? 317 00:18:34,500 --> 00:18:37,458 ‎Anh sẽ mở em ra thật chậm và tử tế. 318 00:18:38,875 --> 00:18:40,625 ‎Họ gói em chặt quá. 319 00:18:41,208 --> 00:18:43,833 ‎Em còn đẹp hơn cả trong ảnh. 320 00:18:43,916 --> 00:18:48,750 ‎Mong em đã nghỉ đủ trên hiên nhà anh, ‎vì anh sẽ bắt em làm việc. 321 00:18:51,166 --> 00:18:52,208 ‎MUỐI - TỎI 322 00:18:53,375 --> 00:18:54,625 ‎Tao biết mày muốn gì. 323 00:18:56,291 --> 00:18:57,541 ‎Mày cũng muốn à? 324 00:18:57,625 --> 00:18:59,916 ‎MÁY XAY 325 00:19:01,333 --> 00:19:02,541 ‎Tủ lạnh. 326 00:19:02,625 --> 00:19:03,500 ‎Bột. 327 00:19:07,583 --> 00:19:08,416 ‎Đèn. 328 00:19:10,708 --> 00:19:12,375 ‎Núm vú một. Núm vú hai. 329 00:19:15,708 --> 00:19:16,666 ‎Không! 330 00:19:16,750 --> 00:19:18,833 ‎Hẳn là còn nhãn dán. Hẳn là còn. 331 00:19:19,500 --> 00:19:22,708 ‎Sao không đặt nhãn dán để thay hả đồ khốn? 332 00:19:29,833 --> 00:19:32,416 ‎TỦ ĐỒ DỰ TRỮ 333 00:19:32,500 --> 00:19:33,333 ‎NHÃN DÁN 334 00:19:33,416 --> 00:19:38,875 ‎Trúng mánh! OfficeMax có thể đóng cửa, ‎mà em bé của mình không thể bị đói. 335 00:19:39,625 --> 00:19:42,208 ‎Chà, tôi đã thấy hết mọi chuyện. 336 00:19:42,916 --> 00:19:44,708 ‎Không, không phải thế đâu. 337 00:19:44,791 --> 00:19:46,750 ‎Thật sao, Pete? 338 00:19:46,833 --> 00:19:49,541 ‎Vì có vẻ như anh đã nói dối về việc bị ốm 339 00:19:49,625 --> 00:19:51,875 ‎và giờ đang ăn cắp văn phòng phẩm. 340 00:19:52,458 --> 00:19:54,500 ‎Anh nói đúng. Tôi thấy thật tởm. 341 00:19:54,583 --> 00:19:58,000 ‎Anh nên vậy. ‎Anh là một kẻ giả bệnh và một tên trộm. 342 00:19:58,750 --> 00:20:02,125 ‎Tôi là hòn Đá tồi tệ ‎và tôi xứng đáng bị ốm thật. 343 00:20:02,666 --> 00:20:05,041 ‎- Cho tôi vi trùng đi, Lionel. ‎- Thật ư? 344 00:20:05,125 --> 00:20:07,291 ‎Được rồi, đây. 345 00:20:07,375 --> 00:20:10,208 ‎Chúa ơi! Ý tôi là ‎đưa tôi cốc cà phê của anh. 346 00:20:10,291 --> 00:20:14,416 ‎Tôi tưởng… Anh bảo tôi cho anh vi trùng. ‎Tôi tưởng anh tán tỉnh tôi. 347 00:20:14,500 --> 00:20:18,750 ‎Hoàn toàn không. ‎Anh đã quấy rối tình dục tôi nơi công sở. 348 00:20:18,833 --> 00:20:21,291 ‎- Xin đừng mách ai. ‎- Đưa tôi cái đó. 349 00:20:21,375 --> 00:20:25,375 ‎Thật tuyệt vời. ‎Giờ người ta còn xin được có mình. 350 00:20:26,583 --> 00:20:30,541 ‎Cô sao rồi, Van? ‎Vì hôm nay của tôi thật tuyệt. 351 00:20:31,250 --> 00:20:34,125 ‎- Tôi thấy tệ quá. ‎- Vì những gì Emmy nói với cô? 352 00:20:34,208 --> 00:20:37,541 ‎Sao? Không. Tôi còn chẳng nghe thấy ‎Emmy nói gì với tôi. 353 00:20:37,625 --> 00:20:40,583 ‎Cô ấy bảo ‎cô là nữ hoàng chuyên phớt lờ. Đúng chứ? 354 00:20:40,666 --> 00:20:42,250 ‎Để tôi yên. 355 00:20:42,333 --> 00:20:43,375 ‎Chào Van. 356 00:20:43,958 --> 00:20:44,833 ‎Cái gì vậy? 357 00:20:44,916 --> 00:20:47,708 ‎- Ai đây? ‎- Tôi thuộc số khách đầu của cô ấy. 358 00:20:47,791 --> 00:20:49,791 ‎Hẳn cô đã lo cho tôi nhỉ? 359 00:20:49,875 --> 00:20:53,583 ‎Cô mắc kẹt một mình với lũ quỷ ư? ‎Đó là kiểu bị ốm tôi mê nhất. 360 00:20:53,666 --> 00:20:55,583 ‎Cả hai người, cút đi. 361 00:20:56,166 --> 00:20:57,708 ‎- Chào Van. ‎- Lạy Chúa! 362 00:20:57,791 --> 00:21:02,041 ‎Trời, ta đã rất vui với nhau tới khi ‎tôi chết vì uống rượu moonshine đểu. 363 00:21:02,125 --> 00:21:03,333 ‎Sao các người ở đây? 364 00:21:03,416 --> 00:21:06,208 ‎Tưởng cô quan tâm tới tôi. ‎Cô cũng mặc kệ tôi à? 365 00:21:06,291 --> 00:21:09,708 ‎Không, các người chỉ là khách. ‎Tôi có cả triệu khách. 366 00:21:09,791 --> 00:21:11,708 ‎Tôi chỉ là khách hàng với cô ư? 367 00:21:11,791 --> 00:21:14,708 ‎- Tưởng giữa chúng ta có gì đặc biệt. ‎- Thôi đi. 368 00:21:14,791 --> 00:21:17,250 ‎- Thôi đi. ‎- Cô biết ma đi xuyên tường được chứ? 369 00:21:17,333 --> 00:21:18,833 ‎Sao chả quan tâm tới tôi? 370 00:21:18,916 --> 00:21:21,958 ‎- Sao chả quan tâm tới tôi? ‎- Sao chả quan tâm tới ai trong bọn tôi? 371 00:21:22,041 --> 00:21:24,333 ‎Tôi có quan tâm tới các người. ‎Ước gì đừng thế. 372 00:21:24,416 --> 00:21:25,541 ‎- Vì sao? ‎- Vì sao? 373 00:21:25,625 --> 00:21:27,000 ‎- Sao? ‎- Bọn tôi làm gì? 374 00:21:27,083 --> 00:21:29,916 ‎Các người đều đã chết, nhé? ‎Các người đã chết. 375 00:21:30,000 --> 00:21:33,500 ‎Và tôi không muốn nghĩ về nó. ‎Các người như cá vàng vậy. 376 00:21:33,583 --> 00:21:37,875 ‎Hôm nay còn ở đây mà mai đã ra đi, ‎bị xả xuống bồn cầu, thật tệ. 377 00:21:37,958 --> 00:21:42,416 ‎Đâu có tệ. Sự ngắn ngủi của đời người ‎là thứ khiến cho nó đẹp đẽ. 378 00:21:42,500 --> 00:21:44,541 ‎Tôi không biết. Tôi chết trẻ. 379 00:21:44,625 --> 00:21:46,166 ‎Vấn đề là, Van, 380 00:21:46,250 --> 00:21:48,833 ‎cô không cần phải thấy tệ cho con cá vàng. 381 00:21:48,916 --> 00:21:51,166 ‎- Bọn tôi ổn. ‎- Nhắc lại, tôi khá giận. 382 00:21:51,250 --> 00:21:54,250 ‎Mà không phải tại cô, Van ạ. ‎Cô không cần phải buồn. 383 00:21:54,333 --> 00:21:59,166 ‎Tôi không buồn. Tôi tức giận. ‎Tôi phải mất đi từng người trong các vị. 384 00:21:59,250 --> 00:22:03,666 ‎Các người cứ lần lượt đi và bỏ tôi lại. 385 00:22:03,750 --> 00:22:05,500 ‎Ôi Chúa ơi, Van. 386 00:22:06,375 --> 00:22:09,916 ‎Cô phải sống mãi mãi, ‎và chứng kiến tất cả bọn tôi chết. 387 00:22:10,000 --> 00:22:12,416 ‎- Hẳn là tệ lắm. ‎- Chắc ta cần ôm tập thể. 388 00:22:12,500 --> 00:22:15,375 ‎- Không! Tôi không muốn bị ôm. ‎- Thôi nào. 389 00:22:15,458 --> 00:22:17,291 ‎Rất xin lỗi. Tôi nên ôm không? 390 00:22:17,375 --> 00:22:19,333 ‎Bỏ tôi ra, tất cả các người. 391 00:22:19,416 --> 00:22:22,041 ‎Tôi sẽ vào. Không vào thì chắc hơi kỳ. 392 00:22:22,125 --> 00:22:23,416 ‎Không. Dừng lại! 393 00:22:24,000 --> 00:22:26,291 ‎Tôi cần không gian! 394 00:22:28,833 --> 00:22:32,541 ‎Ồ, Emmy đã đúng. ‎Cô thực sự phớt lờ mọi người nhỉ. 395 00:22:32,625 --> 00:22:37,416 ‎- Cô còn không nhận nổi cái ôm trong mơ. ‎- Xin anh, Tony, để tôi yên. 396 00:22:37,958 --> 00:22:39,500 ‎Rồi. Xin lỗi. 397 00:22:42,041 --> 00:22:44,791 ‎Cuộc sống ở nhà của mình thật tệ! 398 00:22:44,875 --> 00:22:46,375 ‎Mình nhớ chiếc máy tính. 399 00:22:46,458 --> 00:22:49,375 ‎Mặc xác Grace. ‎Cô ta đâu thể bảo cô làm gì. 400 00:22:49,458 --> 00:22:52,333 ‎Gái ơi, nếu muốn đến văn phòng ‎thì hãy đến, nhé? 401 00:22:53,375 --> 00:22:55,708 ‎Ở đây có chuyện quái gì vậy? 402 00:22:55,791 --> 00:22:58,916 ‎Mới 10 giờ 45. ‎Đúng là một lũ khốn lười biếng. 403 00:22:59,000 --> 00:23:02,541 ‎- Chuẩn. Đi liếm điện thoại của họ nào. ‎- Cái quái gì kia? 404 00:23:04,041 --> 00:23:06,708 ‎Là cô à. Cô cũng phát điên khi ở nhà ư? 405 00:23:06,791 --> 00:23:09,416 ‎Chúa ơi, không. ‎Gái à, tôi ước có ngày nghỉ. 406 00:23:09,500 --> 00:23:11,541 ‎Mà dưới Trái Đất loạn hết chỗ nói. 407 00:23:11,625 --> 00:23:15,583 ‎Ý cô là chiến tranh, và sự trỗi dậy ‎đáng sợ của chủ nghĩa dân túy độc tài? 408 00:23:15,666 --> 00:23:17,791 ‎Họ cũng đang hủy hoại hành tinh. 409 00:23:17,875 --> 00:23:18,916 ‎Họ tiêu rồi. 410 00:23:19,000 --> 00:23:21,916 ‎Chà, việc của tôi là ‎khiến họ nghĩ không phải vậy. 411 00:23:22,000 --> 00:23:23,458 ‎Vất vả đó. 412 00:23:24,500 --> 00:23:25,833 ‎Cô nói đúng. 413 00:23:25,916 --> 00:23:29,791 ‎Biết đó, Hy vọng, thật khó chịu ‎khi phải nói điều này, mà ý là, thật sự… 414 00:23:30,291 --> 00:23:32,458 ‎chắc cô chăm hơn tôi đánh giá về cô. 415 00:23:32,541 --> 00:23:35,208 ‎Petra, cô đang mềm lòng với tôi. 416 00:23:36,291 --> 00:23:37,916 ‎Không. Là bệnh cảm nói đó. 417 00:23:38,625 --> 00:23:40,500 ‎Chà. Quả là một ngày tuyệt vời. 418 00:23:40,583 --> 00:23:44,041 ‎Tăng doanh số, có thêm bạn, ‎và phát triển vài cốt truyện. 419 00:23:44,666 --> 00:23:45,750 ‎Ăn tối thôi. 420 00:23:48,250 --> 00:23:50,708 ‎Chết tiệt. Ngay trên bàn phím. 421 00:23:50,791 --> 00:23:51,791 ‎NHÀ VI TRÙNG 422 00:23:53,333 --> 00:23:54,666 ‎Bố về rồi! 423 00:23:54,750 --> 00:23:59,291 ‎- Anh ấy đây rồi. Hôm nay thế nào, cưng? ‎- Nói thật nhé? Tuyệt. Em đã đúng. 424 00:23:59,375 --> 00:24:02,708 ‎Anh đã làm nhiều sinh vật ốm, ‎và có lẽ đã dạy họ vài thứ. 425 00:24:02,791 --> 00:24:06,375 ‎Thấy chứ? Thế mới là Tony của em. ‎Em rất tự hào về anh. 426 00:24:06,458 --> 00:24:08,375 ‎Nhân tiện, bữa tối sắp xong rồi. 427 00:24:08,458 --> 00:24:11,375 ‎Và em đã nấu bánh Dina cả chiều. 428 00:24:11,458 --> 00:24:14,000 ‎Cả ngày nay anh đã nghĩ về chuyện đó. 429 00:24:14,625 --> 00:24:17,125 ‎- Ta thật may mắn, nhỉ? ‎- Anh biết mà. 430 00:24:17,208 --> 00:24:22,125 ‎Dina, anh sẽ đi tắm rửa, và sau đó là ‎phần đời còn lại của chúng ta. 431 00:24:33,208 --> 00:24:34,041 ‎Không. 432 00:24:34,708 --> 00:24:36,750 ‎Không! 433 00:24:37,708 --> 00:24:39,041 ‎THUỐC KHỬ TRÙNG 434 00:24:40,916 --> 00:24:43,166 ‎Em yêu anh! 435 00:24:46,458 --> 00:24:48,041 ‎Không! 436 00:24:48,125 --> 00:24:52,375 ‎Quỷ tha ma bắt anh, Tony. ‎Mong là tôi đã giết cả gia đình anh. 437 00:25:36,375 --> 00:25:38,375 ‎Biên dịch: Christine Tran