1 00:00:05,964 --> 00:00:09,934 ‎LOẠT PHIM CỦA NETFLIX 2 00:00:32,406 --> 00:00:34,986 ‎Cha Hyun Su, ‎tình trạng của cậu thế nào rồi? 3 00:00:35,827 --> 00:00:36,947 ‎Tôi thắng rồi à? 4 00:00:40,457 --> 00:00:41,787 ‎Hyun Su không sao đâu. 5 00:00:45,670 --> 00:00:46,920 ‎Không ngờ đấy. 6 00:00:51,843 --> 00:00:53,263 ‎Đứng yên. 7 00:00:55,722 --> 00:00:57,522 ‎Tôi không chết vì thứ đó đâu. 8 00:00:58,016 --> 00:00:59,476 ‎Cậu không cần lo. 9 00:01:00,477 --> 00:01:05,187 ‎- Nếu phải giết thì tôi sẽ tìm cách giết. ‎- Cậu không sao chứ? 10 00:01:05,272 --> 00:01:07,942 ‎Mau lại đây nào, nhanh lên. Lại đây. 11 00:01:14,741 --> 00:01:15,781 ‎Bỏ súng xuống. 12 00:01:17,494 --> 00:01:18,504 ‎Anh ấy cứu tôi. 13 00:01:18,578 --> 00:01:20,708 ‎Nhớ lại chuyện chúng đã làm đi. 14 00:01:21,289 --> 00:01:23,959 ‎Hyun Su à, hắn còn giết cả phe của hắn. 15 00:01:24,042 --> 00:01:25,672 ‎- Sao tin được? ‎- Còn tôi? 16 00:01:30,256 --> 00:01:31,586 ‎Người này giống tôi. 17 00:01:37,430 --> 00:01:39,220 ‎Nên hãy bỏ súng xuống đi. 18 00:01:59,661 --> 00:02:01,581 ‎NGUYÊN TÁC WEBTOON SWEET HOME ‎CỦA KIM CARNBY VÀ HWANG YOUNG CHAN 19 00:02:31,442 --> 00:02:33,492 ‎MƯỜI 20 00:02:44,080 --> 00:02:45,080 ‎Là do tôi. 21 00:02:47,792 --> 00:02:49,002 ‎Cô An… 22 00:02:51,379 --> 00:02:52,709 ‎là do tôi giết. 23 00:02:57,385 --> 00:02:59,255 ‎Tôi biết là bất đắc dĩ thôi. 24 00:03:02,140 --> 00:03:03,520 ‎Hãy chịu đựng đến cùng. 25 00:03:07,020 --> 00:03:08,730 ‎Cô ấy cũng sẽ muốn vậy. 26 00:03:27,874 --> 00:03:29,714 ‎Tôi thấy cậu sống thế nào rồi. 27 00:03:32,629 --> 00:03:34,419 ‎Sau này anh sẽ thế nào? 28 00:03:37,050 --> 00:03:39,430 ‎Phải tìm thêm những người giống như ta. 29 00:03:43,348 --> 00:03:44,928 ‎Khi cuộc đi săn kết thúc, 30 00:03:46,059 --> 00:03:47,729 ‎chó săn sẽ chết. 31 00:03:48,645 --> 00:03:50,185 ‎Phải sống như một con sói. 32 00:03:53,399 --> 00:03:54,729 ‎Hãy đi cùng tôi. 33 00:04:04,577 --> 00:04:05,747 ‎Bạn cậu à? 34 00:04:06,996 --> 00:04:08,666 ‎Lại đây nào. Không sao đâu. 35 00:04:14,587 --> 00:04:17,417 ‎Anh à, anh có thấy chú Du Sik không? 36 00:04:18,298 --> 00:04:19,428 ‎Không. 37 00:04:20,510 --> 00:04:23,100 ‎Chân khủng long bị hỏng rồi. 38 00:04:23,179 --> 00:04:25,809 ‎Chú ấy nói sẽ sửa cho em. 39 00:04:25,890 --> 00:04:27,890 ‎Anh không sửa được à? 40 00:04:30,186 --> 00:04:31,436 ‎Ừ. 41 00:04:40,363 --> 00:04:41,453 ‎Còn ta thì sao? 42 00:04:42,782 --> 00:04:45,162 ‎Cậu nghĩ chúng ta sẽ được chữa à? 43 00:04:45,994 --> 00:04:47,584 ‎Tôi đã từng nghĩ vậy. 44 00:04:47,662 --> 00:04:49,662 ‎Cứ tưởng đây chỉ là một căn bệnh. 45 00:04:50,748 --> 00:04:52,828 ‎Nên tôi tình nguyện làm thí nghiệm. 46 00:04:55,211 --> 00:04:58,551 ‎Họ đã ra sức để tách thứ đó ‎ra khỏi người tôi. 47 00:04:59,215 --> 00:05:01,465 ‎Đông lạnh rồi làm tan, 48 00:05:01,551 --> 00:05:04,011 ‎cắt ra rồi may lại, rồi lại thiêu đốt. 49 00:05:04,095 --> 00:05:07,385 ‎Cậu nghĩ kết quả sao? ‎Không thể nào tách nó ra được. 50 00:05:09,309 --> 00:05:10,179 ‎Vì sao? 51 00:05:11,436 --> 00:05:15,226 ‎Vì không phải quái vật ở trong tôi. ‎Quái vật chính là tôi! 52 00:05:30,580 --> 00:05:32,210 ‎Khi đó tôi đã nhận ra… 53 00:05:34,709 --> 00:05:36,089 ‎Đây là tiến hóa! 54 00:05:37,545 --> 00:05:39,255 ‎Tôi đã được lựa chọn! 55 00:05:44,302 --> 00:05:45,892 ‎Loài người thất bại rồi. 56 00:05:47,555 --> 00:05:49,635 ‎Không chỉ thất bại trong thí nghiệm 57 00:05:51,684 --> 00:05:54,104 ‎mà còn bị tự nhiên đào thải. 58 00:06:00,234 --> 00:06:01,404 ‎Hãy chấp nhận đi. 59 00:06:03,821 --> 00:06:05,571 ‎Dù sao thì con người và ta 60 00:06:07,116 --> 00:06:08,736 ‎không thể cùng sinh tồn. 61 00:06:23,216 --> 00:06:24,426 ‎Chú ơi! 62 00:06:24,509 --> 00:06:26,139 ‎Mau lên! 63 00:06:26,219 --> 00:06:27,799 ‎- Em đi đâu? ‎- Trời ơi! 64 00:06:29,389 --> 00:06:31,389 ‎Chị à, đó là bạn em mà. 65 00:06:32,100 --> 00:06:34,020 ‎Nó đã cứu em đấy. 66 00:06:35,144 --> 00:06:36,064 ‎Không được! 67 00:06:37,438 --> 00:06:39,358 ‎- Tránh ra! ‎- Đừng mà! 68 00:06:39,440 --> 00:06:41,360 ‎- Tránh ra. ‎- Đừng mà! 69 00:06:41,442 --> 00:06:43,782 ‎- Dừng lại! ‎- Không được mà! 70 00:06:43,861 --> 00:06:45,821 ‎- Nó không tấn công. ‎- Ừ, nhưng… 71 00:06:45,905 --> 00:06:49,195 ‎- Lỡ đâu nó thay đổi thì sao? ‎- Bắn đi! Nó là quái vật! 72 00:06:49,283 --> 00:06:50,623 ‎Không được! 73 00:06:51,494 --> 00:06:52,914 ‎Đừng mà! 74 00:06:52,995 --> 00:06:53,995 ‎Chết tiệt! 75 00:06:55,748 --> 00:06:59,788 ‎Đừng mà! 76 00:06:59,877 --> 00:07:01,707 ‎Đừng như vậy mà! 77 00:07:01,796 --> 00:07:04,086 ‎- Không được. ‎- Đi thôi. 78 00:07:27,029 --> 00:07:28,489 ‎Có vẻ anh nói đúng. 79 00:07:29,866 --> 00:07:32,536 ‎Con người và quái vật ‎không thể cùng sinh tồn. 80 00:07:34,579 --> 00:07:36,079 ‎Không còn cách nào khác. 81 00:07:41,794 --> 00:07:43,424 ‎- Đừng khóc. ‎- Đứng dậy nào. 82 00:07:49,260 --> 00:07:50,340 ‎Này. 83 00:07:51,137 --> 00:07:53,637 ‎Bị tẩy chay cũng nên biết ‎chọn bạn mà chơi. 84 00:08:04,692 --> 00:08:06,902 ‎Cậu có nhiều bạn thật nhỉ. 85 00:08:08,529 --> 00:08:09,859 ‎Tôi không có bạn. 86 00:08:16,579 --> 00:08:19,169 ‎Tên khốn đó định làm gì với Hyun Su vậy? 87 00:08:19,582 --> 00:08:20,672 ‎Anh không biết. 88 00:08:22,001 --> 00:08:24,961 ‎Trước mắt vẫn đang hợp sức, ‎kích động vô ích thôi. 89 00:08:26,339 --> 00:08:27,879 ‎Nhìn là biết hắn ta điên. 90 00:08:28,674 --> 00:08:29,804 ‎Mà này… 91 00:08:35,264 --> 00:08:38,394 ‎HƯỚNG DẪN KHAI BÁO ‎NGƯỜI NHIỄM ĐẶC BIỆT 92 00:08:40,227 --> 00:08:41,347 ‎Cái này thì sao? 93 00:08:42,813 --> 00:08:44,323 ‎Anh muốn làm gì với nó? 94 00:08:44,398 --> 00:08:45,818 ‎Đáng để thử nhỉ? 95 00:08:47,068 --> 00:08:48,068 ‎Thỏa thuận ổn mà. 96 00:08:50,696 --> 00:08:51,736 ‎Vậy thì sao? 97 00:08:54,283 --> 00:08:56,953 ‎Anh muốn bán đứng Hyun Su ‎để tìm đường sống à? 98 00:08:57,036 --> 00:08:59,906 ‎- Anh điên rồi sao? ‎- Anh chưa từng nói vậy. 99 00:08:59,997 --> 00:09:01,577 ‎Anh tin thứ này thật sao? 100 00:09:02,625 --> 00:09:04,585 ‎Cứ sống đa nghi như trước giờ đi. 101 00:09:04,669 --> 00:09:06,879 ‎- Chứ sao nữa. ‎- Gì cơ? 102 00:09:08,923 --> 00:09:10,633 ‎"Trại an toàn", nghe hài nhỉ? 103 00:09:10,716 --> 00:09:13,966 ‎Không thể biết khi nào ‎ai trong đó sẽ thành quái vật, 104 00:09:14,053 --> 00:09:15,853 ‎sao có thể đảm bảo an toàn? 105 00:09:19,350 --> 00:09:23,230 ‎Khi ai có hứa hẹn chắc chắn ‎về một điều hầu như bất khả thi 106 00:09:24,021 --> 00:09:26,021 ‎thì rất có thể không phải sự thật. 107 00:09:30,736 --> 00:09:31,986 ‎Vậy anh định thế nào? 108 00:09:32,071 --> 00:09:34,071 ‎Anh phải nói chuyện với Hyun Su. 109 00:09:39,954 --> 00:09:40,874 ‎Tôi không muốn. 110 00:09:40,955 --> 00:09:42,915 ‎- Tôi chỉ muốn nói… ‎- Tôi không muốn. 111 00:09:42,999 --> 00:09:45,129 ‎Anh chưa từng nói gì có lợi cho tôi. 112 00:09:46,210 --> 00:09:47,500 ‎Này, Cha Hyun Su. 113 00:09:48,462 --> 00:09:52,012 ‎Tôi không còn là ‎chó săn cho các người nữa. 114 00:10:01,392 --> 00:10:02,772 ‎Anh sẽ ở đây à? 115 00:10:05,354 --> 00:10:06,404 ‎Có thể. 116 00:10:08,816 --> 00:10:10,316 ‎Nhưng sẽ không lâu đâu. 117 00:10:11,944 --> 00:10:13,114 ‎Tôi sẽ đi sớm thôi. 118 00:10:16,782 --> 00:10:17,992 ‎Trước đó cậu ở đâu? 119 00:10:19,952 --> 00:10:21,792 ‎Có biết cơ sở nghiên cứu không? 120 00:10:23,456 --> 00:10:25,206 ‎Cô sẽ không muốn nghe đâu. 121 00:10:29,420 --> 00:10:30,590 ‎Không khai báo à? 122 00:10:31,505 --> 00:10:33,255 ‎Tính tôi đa nghi lắm. 123 00:10:35,551 --> 00:10:36,801 ‎Thông minh đấy. 124 00:10:39,889 --> 00:10:43,559 ‎Tôi sẽ cho hai người biết một điều, ‎coi như là lời xin lỗi. 125 00:10:44,769 --> 00:10:46,649 ‎Biết Giờ Tác Chiến Vàng chứ? 126 00:10:47,521 --> 00:10:48,521 ‎Đó là gì? 127 00:10:49,357 --> 00:10:52,187 ‎Kế hoạch tác chiến cuối cùng của quân đội ‎để xử lý tình hình. 128 00:10:52,276 --> 00:10:54,026 ‎Tôi nghe được từ bọn lính. 129 00:10:55,696 --> 00:10:58,236 ‎"Nếu không thể phân biệt ‎người và quái vật, 130 00:10:58,324 --> 00:11:02,204 ‎nếu không thể dự đoán được ‎khi nào con người sẽ thành quái vật gì, 131 00:11:03,746 --> 00:11:06,576 ‎quân đội sẽ quét sạch ‎càng nhiều khu vực càng tốt 132 00:11:08,417 --> 00:11:11,747 ‎trước khi mất ‎khả năng kiểm soát hoàn toàn". 133 00:11:14,799 --> 00:11:15,839 ‎Lẽ nào… 134 00:11:17,635 --> 00:11:19,295 ‎Quân đội sẽ không cứu người. 135 00:11:19,762 --> 00:11:21,512 ‎Họ sẽ xóa sổ hết tất cả. 136 00:11:31,982 --> 00:11:33,782 ‎Mạng ai nấy lo đi. 137 00:11:36,570 --> 00:11:38,070 ‎Thế giới bây giờ là vậy. 138 00:11:43,869 --> 00:11:45,249 ‎Tôi có chuyện muốn nói. 139 00:11:48,749 --> 00:11:49,959 ‎- Được rồi. ‎- Nào… 140 00:11:50,876 --> 00:11:52,706 ‎Đấy. 141 00:11:55,131 --> 00:11:56,051 ‎Này, Răng Vàng. 142 00:11:57,174 --> 00:11:59,014 ‎Bước ra ngoài là chết đấy nhé. 143 00:11:59,093 --> 00:12:01,893 ‎Tao đang kiềm chế ‎không để mày đi chầu Diêm Vương đấy. 144 00:12:01,971 --> 00:12:03,761 ‎Anh mà có gan làm vậy à? 145 00:12:03,848 --> 00:12:04,678 ‎Ơ hay? 146 00:12:04,765 --> 00:12:07,635 ‎Sống cùng nhau lâu rồi, ‎cô vẫn chưa hiểu tôi sao? 147 00:12:08,436 --> 00:12:10,016 ‎Tôi đã nói là làm đấy. 148 00:12:10,521 --> 00:12:12,651 ‎- Chỉ giỏi võ mồm. ‎- Bà cô này thật… 149 00:12:12,732 --> 00:12:13,942 ‎Thôi đi. 150 00:12:15,484 --> 00:12:16,864 ‎Thấy Bom của tôi không? 151 00:12:17,862 --> 00:12:18,822 ‎Bom? 152 00:12:20,114 --> 00:12:23,284 ‎Không, tôi không giết ai cả. ‎Tôi là chân sai vặt thôi. 153 00:12:23,367 --> 00:12:25,867 ‎Tôi là tội phạm kinh tế. Thiên về bộ não. 154 00:12:25,953 --> 00:12:27,713 ‎Tay chưa dính máu bao giờ. 155 00:12:27,788 --> 00:12:30,078 ‎Ném anh ta ra ngoài đi. ‎Sẽ có gì đó đến ăn thôi. 156 00:12:31,792 --> 00:12:33,882 ‎- Bom, mày đâu rồi? ‎- Cậu Ui Myeong! 157 00:12:36,839 --> 00:12:39,509 ‎Hãy nói giúp tôi vài câu đi. 158 00:12:46,432 --> 00:12:47,772 ‎Này, cậu Ui Myeong… 159 00:12:50,352 --> 00:12:52,902 ‎- Làm trò gì vậy? ‎- Chúng tôi vốn thân nhau. 160 00:12:54,857 --> 00:12:57,277 ‎- Chân. ‎- Vâng, tôi rút lại ngay. 161 00:12:57,359 --> 00:12:59,739 ‎Nếu nhấn nút này, quân đội sẽ đến à? 162 00:13:02,782 --> 00:13:03,662 ‎Thật bất công. 163 00:13:03,741 --> 00:13:08,201 ‎- Chuyện gì tôi cũng kể với cô rồi. ‎- Vì tôi không thể tin cậu. 164 00:13:08,788 --> 00:13:09,998 ‎Bây giờ tin rồi à? 165 00:13:10,080 --> 00:13:13,330 ‎- Tin hơn tên lính và cậu trai kia. ‎- Nên vui không nhỉ? 166 00:13:15,586 --> 00:13:16,626 ‎Cậu nghĩ sao? 167 00:13:18,214 --> 00:13:19,884 ‎Tôi chỉ được nghe kể thôi. 168 00:13:22,134 --> 00:13:24,054 ‎Cô tận mắt thấy, ý của cô mới quan trọng. 169 00:13:46,408 --> 00:13:47,868 ‎Tôi đã nói rồi mà. 170 00:13:49,662 --> 00:13:51,002 ‎Không có cô, 171 00:13:53,499 --> 00:13:55,919 ‎tôi không có tự tin chăm sóc cho lũ trẻ. 172 00:14:01,465 --> 00:14:02,545 ‎Nhưng mà… 173 00:14:05,344 --> 00:14:06,604 ‎Tôi đã muốn làm vậy. 174 00:14:10,182 --> 00:14:12,102 ‎Tôi thật sự muốn chăm sóc chúng. 175 00:14:19,108 --> 00:14:20,228 ‎Sợ thật. 176 00:14:22,736 --> 00:14:23,696 ‎Nếu tôi… 177 00:14:27,783 --> 00:14:30,163 ‎biến thành thứ ghê tởm thì phải làm sao? 178 00:14:34,123 --> 00:14:35,583 ‎Điều đó thật đáng sợ. 179 00:15:07,907 --> 00:15:09,367 ‎Bọn trẻ đáng thương. 180 00:15:10,951 --> 00:15:13,041 ‎Chết rồi mà không thể rời khỏi đây. 181 00:15:54,995 --> 00:15:57,245 ‎Mình không thể chết ở đây. 182 00:16:17,309 --> 00:16:18,389 ‎Ông làm gì vậy? 183 00:16:18,477 --> 00:16:21,647 ‎- Đào đất. ‎- Cái đó thì thấy rồi. 184 00:16:22,773 --> 00:16:24,613 ‎Ông đừng cố quá sức đấy. 185 00:16:26,235 --> 00:16:27,895 ‎Việc này chẳng thấm vào đâu. 186 00:16:29,154 --> 00:16:31,914 ‎Ông đào có khi lại tìm ra đường hầm đấy. 187 00:16:33,200 --> 00:16:34,620 ‎Vậy cũng hay đấy. 188 00:16:36,829 --> 00:16:38,329 ‎Ông là bệnh nhân đấy. 189 00:16:40,791 --> 00:16:43,091 ‎- Nếu cứ như thế thì… ‎- Thì sẽ chết à? 190 00:16:43,168 --> 00:16:46,208 ‎Ừ. Thế thì cũng hay. 191 00:16:46,296 --> 00:16:48,506 ‎Chỉ cần lấp đất lại là xong. 192 00:17:11,696 --> 00:17:12,776 ‎Tránh ra! 193 00:17:41,560 --> 00:17:42,640 ‎Sao làm thế? 194 00:17:45,439 --> 00:17:47,979 ‎- Anh ta định ra ngoài. ‎- Mặc kệ thôi. 195 00:17:48,067 --> 00:17:50,237 ‎Nếu khai báo thì quân đội sẽ đến. 196 00:17:50,944 --> 00:17:52,744 ‎Khi đó chúng ta đâu còn ở đây. 197 00:17:53,739 --> 00:17:55,529 ‎Vì tôi sẽ đi cùng anh. 198 00:18:04,666 --> 00:18:06,286 ‎Sao chú lại muốn ra ngoài? 199 00:18:27,981 --> 00:18:29,191 ‎Cứ để họ đi đi. 200 00:18:33,862 --> 00:18:35,492 ‎Dù gì cũng chết mà. 201 00:19:23,036 --> 00:19:24,616 ‎- Cái quái gì… ‎- Chạy đi! 202 00:19:42,764 --> 00:19:44,474 ‎Đừng quay đầu lại. 203 00:19:50,731 --> 00:19:51,771 ‎Được. 204 00:19:52,566 --> 00:19:53,976 ‎Một chút nữa thôi. 205 00:20:00,157 --> 00:20:01,987 ‎Mau lên. Giúp anh ấy. 206 00:20:26,892 --> 00:20:28,732 ‎Khốn nạn. 207 00:20:30,979 --> 00:20:32,859 ‎Ông chú này… 208 00:20:35,234 --> 00:20:37,034 ‎Những kẻ như tôi 209 00:20:38,278 --> 00:20:40,318 ‎chơi trò anh hùng ‎thì thế nào cũng chết. 210 00:20:42,783 --> 00:20:44,283 ‎Tôi đã nói rồi mà. 211 00:20:46,203 --> 00:20:47,833 ‎Tôi đã nói là làm đấy. 212 00:20:50,332 --> 00:20:52,752 ‎Cuối cùng cô cũng hiểu tôi rồi nhỉ. 213 00:20:54,670 --> 00:20:56,800 ‎Làm sao đây? 214 00:20:58,548 --> 00:21:02,218 ‎Ôi trời ơi. 215 00:21:02,302 --> 00:21:03,642 ‎Ông chú. 216 00:21:04,972 --> 00:21:06,102 ‎Ông chú. 217 00:21:09,893 --> 00:21:14,193 ‎Anh tỉnh dậy đi! 218 00:21:14,273 --> 00:21:17,533 ‎Dậy đi mà. Ông chú. 219 00:21:18,902 --> 00:21:21,202 ‎Ông chú. 220 00:21:28,036 --> 00:21:31,326 ‎Lẽ ra tao phải nhận ra ‎lúc mày buồn sau khi giết bà cô kia. 221 00:21:32,374 --> 00:21:36,844 ‎Nói cho mày nghe chuyện hay ho nhé? ‎Sự thật là mày chẳng giết ai cả. 222 00:21:43,468 --> 00:21:45,138 ‎Vì người phụ nữ đó là tao. 223 00:22:10,579 --> 00:22:13,209 ‎Không ai được phép ra ngoài. 224 00:22:33,185 --> 00:22:35,015 ‎CHUNG CƯ GREEN HOME 225 00:23:26,905 --> 00:23:28,405 ‎- Bỏ ra. ‎- Chị làm gì vậy? 226 00:23:28,490 --> 00:23:31,120 ‎- Đó là quái vật. ‎- Vẫn còn là Hyun Su mà. 227 00:23:59,604 --> 00:24:01,314 ‎Vẫn còn là Hyun Su mà, đừng. 228 00:24:28,175 --> 00:24:29,375 ‎Không sao đâu. 229 00:24:31,928 --> 00:24:34,388 ‎Không sao đâu, không phải lỗi của cậu. 230 00:24:35,015 --> 00:24:37,845 ‎Không sao đâu, Hyun Su à. 231 00:24:44,816 --> 00:24:45,936 ‎Không sao rồi. 232 00:24:54,034 --> 00:24:55,244 ‎Không sao đâu. 233 00:25:00,415 --> 00:25:01,575 ‎Hyun Su à. 234 00:25:02,250 --> 00:25:03,880 ‎Không phải lỗi của cậu. 235 00:25:11,384 --> 00:25:14,264 ‎Không phải lỗi của cậu. 236 00:25:53,885 --> 00:25:55,965 ‎Tôi đã giết người. 237 00:26:01,184 --> 00:26:02,234 ‎Không đâu. 238 00:26:07,107 --> 00:26:08,647 ‎Thứ cô giết… 239 00:26:12,487 --> 00:26:13,817 ‎không phải con người. 240 00:26:15,282 --> 00:26:17,832 ‎Tôi sợ nó sẽ thành ‎ký ức cuối cùng của mình. 241 00:26:20,829 --> 00:26:22,459 ‎Tôi sợ lắm. 242 00:26:31,464 --> 00:26:32,764 ‎Đừng nghĩ về nó nữa. 243 00:26:39,556 --> 00:26:40,926 ‎Đừng nhớ đến nó nữa. 244 00:26:44,811 --> 00:26:46,231 ‎Anh cũng vậy. 245 00:26:53,278 --> 00:26:54,198 ‎Ừ. 246 00:27:30,106 --> 00:27:31,356 ‎Chết sao? 247 00:27:31,441 --> 00:27:34,901 ‎Ừ. Cách đó cũng hay đấy chứ. 248 00:27:34,986 --> 00:27:36,696 ‎Chỉ cần lấp đất lại là xong. 249 00:27:50,627 --> 00:27:52,047 ‎Chỉ cần lấp đất lại… 250 00:29:00,113 --> 00:29:01,413 ‎Người này là ai vậy? 251 00:29:05,201 --> 00:29:06,911 ‎Sao tôi lại khóc? 252 00:29:09,581 --> 00:29:10,961 ‎Trái tim tôi… 253 00:29:13,293 --> 00:29:14,753 ‎đau quá. 254 00:30:21,027 --> 00:30:22,357 ‎Hyun Su thế nào rồi? 255 00:30:25,198 --> 00:30:26,408 ‎Không nhớ gì cả. 256 00:30:27,200 --> 00:30:28,450 ‎Cậu ấy nhớ đến đâu? 257 00:30:30,954 --> 00:30:32,464 ‎Không thể biết chính xác. 258 00:30:36,626 --> 00:30:38,456 ‎Nếu đã không thể nhớ ra, 259 00:30:40,338 --> 00:30:42,878 ‎tôi mong cậu ấy quên cả ‎những ký ức mệt mỏi. 260 00:30:44,175 --> 00:30:46,505 ‎THỨ BA, 25 THÁNG 8 ‎TỰ SÁT 261 00:30:59,774 --> 00:31:00,944 ‎Cứ làm vậy đi. 262 00:31:01,609 --> 00:31:02,939 ‎Thế này tốt hơn nhiều. 263 00:31:03,486 --> 00:31:04,396 ‎Hả? 264 00:31:05,572 --> 00:31:06,872 ‎Hãy sống sót. 265 00:31:07,574 --> 00:31:08,704 ‎Vì bản thân cậu. 266 00:31:10,159 --> 00:31:11,739 ‎Hứa với tôi rồi đấy nhé. 267 00:31:13,872 --> 00:31:15,252 ‎Và vì chúng ta nữa. 268 00:31:27,093 --> 00:31:28,343 ‎Kim Yeong Su. 269 00:31:28,845 --> 00:31:31,465 ‎Đã bảo đừng đi lung tung một mình. ‎Tìm em cực lắm! 270 00:31:31,556 --> 00:31:33,556 ‎Đi đi! Em ghét chị! 271 00:31:34,350 --> 00:31:36,060 ‎Sao? Tại sao lại ghét chị? 272 00:31:36,144 --> 00:31:38,154 ‎Đó có thể là bố mà! 273 00:31:38,229 --> 00:31:40,899 ‎Khi nãy vì nhớ em nên nó mới đến. 274 00:31:41,482 --> 00:31:43,442 ‎Nhưng chị lại nói đó là quái vật, 275 00:31:43,526 --> 00:31:45,856 ‎còn bảo người ta giết nó nữa! 276 00:31:45,945 --> 00:31:47,105 ‎Không phải bố đâu. 277 00:31:48,239 --> 00:31:49,819 ‎Bố chết rồi. 278 00:31:49,908 --> 00:31:51,948 ‎Dù có ngủ 10 hay 100 đêm nữa 279 00:31:52,035 --> 00:31:54,245 ‎cũng không thể gặp lại bố đâu. 280 00:31:54,329 --> 00:31:56,409 ‎Không phải! Chị là đồ ngốc! 281 00:31:57,957 --> 00:31:59,127 ‎Cháu cũng ngốc. 282 00:31:59,834 --> 00:32:01,714 ‎Cháu không phải đồ ngốc! 283 00:32:01,794 --> 00:32:03,964 ‎Cháu ngang ngược với chị mình 284 00:32:04,088 --> 00:32:05,668 ‎nên cháu là đồ đại ngốc. 285 00:32:26,903 --> 00:32:28,363 ‎Nếu cứ khóc như vậy 286 00:32:28,905 --> 00:32:30,565 ‎thì không làm mật vụ nữa. 287 00:32:31,366 --> 00:32:33,486 ‎Ông già Noel cũng sẽ không tặng quà… 288 00:32:36,287 --> 00:32:37,247 ‎Quà? 289 00:32:44,671 --> 00:32:45,801 ‎Đây là gì vậy? 290 00:32:45,880 --> 00:32:48,260 ‎HAI NGÀY TRƯỚC 291 00:32:48,341 --> 00:32:49,841 ‎Sai khiến lão già này à? 292 00:32:50,426 --> 00:32:51,636 ‎Nhờ vào ông cả đấy. 293 00:32:58,184 --> 00:32:59,444 ‎Nhất định phải đi à? 294 00:33:20,665 --> 00:33:23,285 ‎Chú Du Sik đã giao nó cho ông. 295 00:33:24,210 --> 00:33:25,550 ‎Quà cho hai đứa đấy. 296 00:33:26,838 --> 00:33:28,508 ‎Tèn ten. 297 00:33:29,382 --> 00:33:31,382 ‎Thứ này gọi là huân chương. 298 00:33:33,970 --> 00:33:36,810 ‎Là phần thưởng cho ‎người biết bảo vệ người khác. 299 00:33:40,893 --> 00:33:42,193 ‎KIM YEONG SU 300 00:33:45,440 --> 00:33:46,610 ‎Nào. 301 00:33:46,691 --> 00:33:49,691 ‎Hai cháu đã nhận được huân chương, 302 00:33:50,236 --> 00:33:51,566 ‎nên đừng cãi nhau nữa. 303 00:33:51,654 --> 00:33:54,534 ‎Phải bảo vệ nhau thật tốt nhé. 304 00:34:22,976 --> 00:34:24,516 ‎Ông ơi, dậy đi ạ. 305 00:34:24,603 --> 00:34:25,483 ‎BỐ, MẸ, KAPO 306 00:34:27,607 --> 00:34:28,777 ‎Ông ơi. 307 00:34:31,110 --> 00:34:32,490 ‎Ông ơi? 308 00:34:37,824 --> 00:34:38,744 ‎Chị ơi. 309 00:34:42,163 --> 00:34:44,213 ‎Ông không chịu tỉnh dậy. 310 00:34:50,545 --> 00:34:52,665 ‎Ông ơi. 311 00:34:57,428 --> 00:34:59,178 ‎Ông ơi, chơi với cháu đi. 312 00:35:17,782 --> 00:35:18,912 ‎Cảm ơn anh. 313 00:35:19,659 --> 00:35:20,659 ‎Ông chú. 314 00:36:05,329 --> 00:36:07,499 ‎Đây… Đây là gì vậy? 315 00:36:12,587 --> 00:36:14,547 ‎Cuối cùng ông ấy cũng tìm ra nó. 316 00:36:23,806 --> 00:36:25,216 ‎Ông hãy yên nghỉ nhé. 317 00:36:26,642 --> 00:36:27,772 ‎Tuyết rơi kìa. 318 00:37:24,575 --> 00:37:26,195 ‎Các người đã bị bao vây. 319 00:37:26,994 --> 00:37:29,544 ‎Người nhiễm bệnh hãy đầu hàng ngay. 320 00:37:30,456 --> 00:37:34,626 ‎Những người còn lại ‎sẽ được chuyển đến trại an toàn. 321 00:37:34,710 --> 00:37:36,960 ‎Các người đã bị bao vây. 322 00:37:37,505 --> 00:37:40,465 ‎Người nhiễm bệnh hãy đầu hàng ngay. 323 00:37:40,549 --> 00:37:44,009 ‎Những người còn lại ‎sẽ được chuyển đến trại an toàn. 324 00:38:32,101 --> 00:38:33,061 ‎Anh đi đâu vậy? 325 00:38:36,022 --> 00:38:38,072 ‎Anh ơi, tay anh lạnh lắm. 326 00:38:38,774 --> 00:38:40,114 ‎Anh lạnh à? 327 00:38:48,367 --> 00:38:49,827 ‎Anh phải ra ngoài. 328 00:38:54,582 --> 00:38:56,882 ‎Ở cùng nhau sẽ không lạnh nữa. 329 00:39:00,129 --> 00:39:01,299 ‎Ở lại đây đi. 330 00:39:03,382 --> 00:39:04,972 ‎Ở lại cùng chúng tôi. 331 00:39:19,815 --> 00:39:21,065 ‎Chết tiệt. 332 00:39:26,739 --> 00:39:29,869 ‎Khốn kiếp. Sao lại bị chặn rồi? 333 00:39:29,950 --> 00:39:31,370 ‎Chết tiệt. 334 00:39:34,372 --> 00:39:35,662 ‎Khốn thật. 335 00:39:37,541 --> 00:39:39,381 ‎Suýt thì làm nó nổ rồi. 336 00:40:03,150 --> 00:40:04,860 ‎Hình như bọn họ có vũ khí. 337 00:40:21,627 --> 00:40:22,707 ‎Chuyện gì vậy? 338 00:40:26,882 --> 00:40:28,262 ‎Nhanh lên. 339 00:41:34,158 --> 00:41:35,238 ‎Em đi đâu? 340 00:41:36,327 --> 00:41:37,407 ‎Hyun Su. 341 00:41:37,495 --> 00:41:38,615 ‎Không thấy Hyun Su. 342 00:41:41,999 --> 00:41:43,039 ‎Anh dẫn cậu ấy đến. 343 00:41:49,507 --> 00:41:50,627 ‎Anh sẽ về. 344 00:41:52,760 --> 00:41:54,010 ‎Đừng lo lắng. 345 00:41:55,304 --> 00:41:56,394 ‎Anh sẽ về bình an. 346 00:41:57,765 --> 00:41:58,925 ‎Thật chứ? 347 00:41:59,642 --> 00:42:00,602 ‎Ừ. 348 00:42:57,575 --> 00:42:59,235 ‎Tôi nên trả lại cái này. 349 00:43:04,415 --> 00:43:05,995 ‎Giờ vẫn chưa muộn đâu. 350 00:43:31,525 --> 00:43:33,235 ‎Trong tòa nhà có chuyển động. 351 00:44:46,016 --> 00:44:47,226 ‎Mau vào đi. 352 00:44:48,894 --> 00:44:50,484 ‎Anh Eun Hyeok vẫn chưa về. 353 00:44:51,772 --> 00:44:52,902 ‎Cả Hyun Su nữa. 354 00:44:56,819 --> 00:44:59,819 ‎Anh ấy hứa nhất định sẽ quay lại mà. 355 00:44:59,905 --> 00:45:03,115 ‎Khi ai đó hứa hẹn chắc chắn ‎về điều hầu như bất khả thi 356 00:45:03,951 --> 00:45:05,871 ‎rất có thể không phải sự thật. 357 00:45:07,162 --> 00:45:08,332 ‎Anh sẽ về. 358 00:45:09,123 --> 00:45:10,213 ‎Đừng lo lắng. 359 00:45:11,625 --> 00:45:12,915 ‎Anh sẽ về bình an. 360 00:45:16,130 --> 00:45:17,670 ‎Không được. Anh ơi! 361 00:45:17,756 --> 00:45:20,336 ‎Anh ơi! Anh ơi! 362 00:45:20,426 --> 00:45:23,006 ‎Không được! Chờ một chút! 363 00:45:23,095 --> 00:45:25,675 ‎Không được! Anh ơi! 364 00:45:25,764 --> 00:45:29,604 ‎Anh ơi! Không được mà! 365 00:45:29,685 --> 00:45:32,345 ‎Anh đã hứa sẽ quay lại mà! 366 00:45:33,063 --> 00:45:34,063 ‎Anh ơi! 367 00:45:35,107 --> 00:45:36,857 ‎Anh ơi! 368 00:47:06,156 --> 00:47:07,316 ‎Không đau sao? 369 00:47:08,075 --> 00:47:11,195 ‎Tôi không biết cậu đau ở đâu, ‎nên tự dán đi. 370 00:47:11,286 --> 00:47:12,786 ‎Cậu diễn chút đi. 371 00:47:13,413 --> 00:47:16,543 ‎"Vì các người mà tôi bị thương. ‎Đau muốn chết đây!" 372 00:47:16,625 --> 00:47:17,835 ‎Xin lỗi. 373 00:47:17,918 --> 00:47:19,798 ‎Vì đã khiến cậu mệt mỏi hơn. 374 00:47:19,878 --> 00:47:22,258 ‎Làm sao cậu chịu được vậy? 375 00:47:22,339 --> 00:47:24,549 ‎Cảm ơn anh vì đã cứu bọn em. 376 00:47:28,178 --> 00:47:29,598 ‎Không phải lỗi của cậu. 377 00:47:31,890 --> 00:47:32,980 ‎Sống nhé. 378 00:47:34,101 --> 00:47:35,731 ‎Lần này cậu lựa chọn đi. 379 00:47:40,691 --> 00:47:41,901 ‎Sweet home‎. 380 00:47:43,235 --> 00:47:44,605 ‎Tôi thấy như được về nhà. 381 00:47:49,199 --> 00:47:50,119 ‎Cậu ổn chứ? 382 00:48:53,847 --> 00:48:57,267 ‎Chúng ta cứ lẩn quẩn ở đây rồi chết sao? 383 00:48:57,351 --> 00:48:58,981 ‎Đừng nói xui xẻo. 384 00:48:59,561 --> 00:49:02,361 ‎Tôi không thể nào chết ở đây đâu. 385 00:49:15,035 --> 00:49:15,905 ‎Bom à. 386 00:49:16,995 --> 00:49:19,325 ‎Bom à. 387 00:49:21,124 --> 00:49:22,674 ‎Mày đã đi đâu vậy? 388 00:49:25,963 --> 00:49:27,923 ‎Mày đã đi đâu? 389 00:49:40,060 --> 00:49:41,270 ‎Bom à. 390 00:49:51,113 --> 00:49:52,493 ‎Bom à? 391 00:49:58,328 --> 00:49:59,958 ‎Bom à? 392 00:50:01,206 --> 00:50:02,246 ‎Bom à. 393 00:50:20,976 --> 00:50:22,186 ‎Tìm thấy rồi. 394 00:51:38,136 --> 00:51:39,716 ‎Tôi. Tôi đã nhấn nó đấy. 395 00:51:40,347 --> 00:51:42,307 ‎Ôi trời ơi. 396 00:51:43,433 --> 00:51:45,063 ‎Vậy là cô không nhấn nó. 397 00:51:45,644 --> 00:51:48,614 ‎Nam Sang Won thế nào, ‎cô cũng không quan tâm sao? 398 00:51:53,819 --> 00:51:56,659 ‎Giao dịch vẫn chưa kết thúc đâu. 399 00:52:15,882 --> 00:52:17,552 ‎Chờ đã. Có người chưa lên. 400 00:52:18,135 --> 00:52:20,215 ‎Còn chờ một người nữa mà. 401 00:52:29,104 --> 00:52:30,564 ‎Nhất định phải sống nhé. 402 00:53:57,442 --> 00:53:58,572 ‎Cha Hyun Su. 403 00:54:01,988 --> 00:54:03,568 ‎Cha Hyun Su. 404 00:54:21,216 --> 00:54:22,546 ‎Đã lâu không gặp. 405 00:55:19,524 --> 00:55:21,364 ‎DỰA TRÊN WEBTOON SWEET HOME ‎CỦA KIM CARNBY VÀ HWANG YOUNG CHAN 406 00:57:27,110 --> 00:57:30,490 ‎Biên dịch: Nguyễn Việt Tú Uyên