1 00:00:07,640 --> 00:00:12,040 ‎TRẠI BEAUFORD H. JESTER III, BANG TEXAS 2 00:00:15,800 --> 00:00:18,520 ‎VĂN PHÒNG HÀNH CHÍNH CAROL VANCE 3 00:00:34,840 --> 00:00:35,680 ‎Chào Mẹ. 4 00:00:37,400 --> 00:00:38,960 ‎Ôi, trời. Gặp mẹ vui quá. 5 00:00:40,960 --> 00:00:45,000 ‎DALE SIGLER CHƯA TỪNG PHỦ NHẬN ‎VIỆC SÁT HẠI JOHN ZELTNER NĂM 1990 6 00:00:45,480 --> 00:00:50,040 ‎SONG, DÙ ĐÃ LĨNH ÁN TỬ HÌNH, ‎SAU HƠN 10.000 ĐÊM TRONG TÙ, 7 00:00:50,120 --> 00:00:52,280 ‎ANH TA LẠI ĐƯỢC TRẢ TỰ DO 8 00:00:54,640 --> 00:00:56,240 ‎- Yêu mẹ. ‎- Mẹ cũng yêu con. 9 00:00:56,400 --> 00:00:57,640 ‎Ta rời khỏi đây thôi. 10 00:00:58,400 --> 00:00:59,240 ‎Đi thôi ạ. 11 00:01:07,080 --> 00:01:08,560 ‎Bước ra khỏi cổng nhà tù, 12 00:01:10,320 --> 00:01:11,400 ‎thật choáng ngợp. 13 00:01:12,960 --> 00:01:15,360 ‎Vì khi bạn mơ về điều gì đó đã quá lâu, 14 00:01:16,040 --> 00:01:18,000 ‎và nó rốt cuộc trở thành sự thực, 15 00:01:18,920 --> 00:01:20,520 ‎bạn kiểu: "Nó là thật sao?" 16 00:01:24,120 --> 00:01:25,240 ‎Con bắt đầu run đó. 17 00:01:25,920 --> 00:01:27,640 ‎- Thế à? ‎- Dạ, nó bắt đầu rồi. 18 00:01:27,720 --> 00:01:30,160 ‎- Sẽ mất... Ừ. ‎- Con bắt đầu nhận thấy thực tại rồi. 19 00:01:44,640 --> 00:01:46,960 ‎Ba mươi năm trước, khi con bị bắt giam, 20 00:01:47,440 --> 00:01:50,680 ‎George W. Bush Cha ‎đang là Tổng thống Hoa Kỳ. 21 00:01:52,520 --> 00:01:54,320 ‎Chiến tranh Lạnh vừa kết thúc. 22 00:01:56,520 --> 00:01:59,360 ‎Chưa có Internet. ‎Chưa có điện thoại di động. 23 00:02:02,560 --> 00:02:07,200 ‎Con đi đã quá lâu rồi, ‎còn xã hội thì đã phát triển quá nhiều, 24 00:02:08,160 --> 00:02:09,000 ‎đến mức... 25 00:02:09,640 --> 00:02:12,080 ‎Ý con là, con còn không thể hiểu nổi 26 00:02:12,160 --> 00:02:14,080 ‎những thứ mà con sẽ trải nghiệm. 27 00:02:14,640 --> 00:02:17,200 ‎Mẹ biết đấy, nó chỉ... ‎Nó sẽ rất tuyệt vời. 28 00:02:20,440 --> 00:02:22,920 ‎Ý là, con kinh ngạc bởi mọi thứ quanh con. 29 00:02:23,880 --> 00:02:28,400 ‎Niềm vui và niềm hạnh phúc, ‎chỉ cần được cầm chiếc điện thoại di động 30 00:02:28,480 --> 00:02:30,600 ‎và được mặc quần áo đời thực thôi. 31 00:02:33,400 --> 00:02:34,840 ‎Con chưa từng mơ rằng... 32 00:02:35,480 --> 00:02:38,320 ‎con sẽ được đi lại tự do ba mươi năm sau. 33 00:02:46,440 --> 00:02:49,680 ‎LOẠT PHIM CỦA NETFLIX 34 00:03:26,160 --> 00:03:29,720 ‎HỒ CADE, BANG TEXAS 35 00:03:30,480 --> 00:03:31,360 ‎Cửa mở ạ? 36 00:03:32,120 --> 00:03:34,120 ‎- Mở sẵn ạ? ‎- Không. Mẹ phải mở. 37 00:03:38,160 --> 00:03:39,000 ‎Sẵn sàng chưa? 38 00:03:39,080 --> 00:03:40,680 ‎- Dạ, sẵn sàng ạ. ‎- Đây rồi. 39 00:03:44,160 --> 00:03:47,920 ‎DALE NẰM TRONG CHƯƠNG TRÌNH ÂN XÁ ‎"GIÁM SÁT SIÊU CHẶT CHẼ", 40 00:03:48,000 --> 00:03:52,200 ‎DÀNH RIÊNG CHO CÁC TỘI PHẠM ‎CÓ NGUY CƠ CAO NHẤT Ở BANG TEXAS 41 00:03:54,040 --> 00:03:54,880 ‎Được rồi. 42 00:03:56,520 --> 00:03:58,680 ‎Giờ con muốn để sách của con ở đây, 43 00:03:58,760 --> 00:04:01,080 ‎hay muốn mang chúng vào phòng hay...? 44 00:04:01,160 --> 00:04:03,120 ‎Dạ, con mang sách vào phòng luôn. 45 00:04:03,200 --> 00:04:05,000 ‎- Mang vào luôn hả? Ừ. ‎- Vâng. 46 00:04:07,320 --> 00:04:11,240 ‎ANH TA SẼ TRÚ TẠI NHÀ CAROLE ‎TRONG 12 THÁNG TIẾP THEO 47 00:04:11,440 --> 00:04:14,880 ‎ANH TA PHẢI ĐEO THIẾT BỊ ĐỊNH VỊ ‎VÀ KHÔNG ĐƯỢC RỜI KHỎI NHÀ 48 00:04:14,960 --> 00:04:17,760 ‎NẾU CHƯA ĐƯỢC QUẢN CHẾ CHO PHÉP TRƯỚC 49 00:04:22,440 --> 00:04:25,320 ‎Để mẹ ra sau con đi, ‎vì mẹ muốn con vào trước. 50 00:04:28,240 --> 00:04:33,680 ‎ANH TA CÓ THỂ PHẢI QUAY LẠI TRẠI GIAM NẾU ‎VI PHẠM BẤT KỲ ĐIỀU KHOẢN ÂN XÁ NÀO 51 00:04:35,440 --> 00:04:36,400 ‎Ôi, trời! 52 00:04:40,320 --> 00:04:41,160 ‎Ôi. 53 00:04:43,000 --> 00:04:43,840 ‎Ừ. 54 00:04:44,000 --> 00:04:46,960 ‎- Đấy là nệm hơi đấy. ‎- Con biết, phải cẩn thận. 55 00:04:47,640 --> 00:04:49,760 ‎Con nặng 125 ký, khéo làm thủng mất. 56 00:04:50,080 --> 00:04:51,840 ‎- Ôi, mẹ mong là không. ‎- Dạ. 57 00:04:51,920 --> 00:04:54,920 ‎Con từng làm thủng nệm nước ‎của mẹ con. Bà giận mãi. 58 00:04:56,600 --> 00:05:00,440 ‎Không, việc duy nhất là... ‎Mẹ không muốn con thấy không thoải mái. 59 00:05:02,640 --> 00:05:04,160 ‎- Máy lạnh ạ. ‎- Sao? 60 00:05:04,680 --> 00:05:06,800 ‎- Những thứ đơn giản trên đời... ‎- Ừ. 61 00:05:06,880 --> 00:05:08,800 ‎...mà ta không có trong nhà lao. 62 00:05:09,280 --> 00:05:12,000 ‎- Con sẽ làm bạn với nó. ‎- Ừ, vậy con ưng phòng 63 00:05:12,080 --> 00:05:13,520 ‎- hay không? ‎- Ưng ạ. Dạ. 64 00:05:13,600 --> 00:05:14,440 ‎Con ưng lắm. 65 00:05:14,520 --> 00:05:16,040 ‎- Mẹ định bảo... ‎- Ưng lắm. Dạ! 66 00:05:16,880 --> 00:05:19,000 ‎Thôi nào, so với cái buồng... 67 00:05:19,760 --> 00:05:21,440 ‎- Ừ. ‎- Ý con là, thôi nào. 68 00:05:21,520 --> 00:05:23,560 ‎- Buồng của con thật ra... ‎- Này. 69 00:05:23,640 --> 00:05:25,120 ‎- Mẹ hiểu mà... ‎- Đây này. 70 00:05:25,560 --> 00:05:27,720 ‎- Nó rộng bằng này này. ‎- Thế thôi á? 71 00:05:27,800 --> 00:05:30,200 ‎Ngay đây. Chỗ này là nơi con đã sống... 72 00:05:31,280 --> 00:05:32,280 ‎suốt 30 năm trời. 73 00:05:33,160 --> 00:05:34,840 ‎- Phòng này đẹp quá ạ. ‎- Tốt. 74 00:05:35,800 --> 00:05:38,640 ‎- Cảm ơn mẹ đã vất vả. ‎- Có gì đâu, con yêu. 75 00:05:41,560 --> 00:05:44,000 ‎Thưa Chúa, cảm tạ Người vì bữa ăn này. 76 00:05:44,080 --> 00:05:46,560 ‎Đây là bữa đầu tiên chúng con ăn với nhau. 77 00:05:47,240 --> 00:05:50,360 ‎Xin Chúa ban phước cho lương thực này, ‎cảm tạ Người vì tất cả 78 00:05:51,200 --> 00:05:53,680 ‎- nhân danh Chúa Giê-su. Amen. ‎- Amen. 79 00:05:55,280 --> 00:05:56,120 ‎Sẵn sàng chưa? 80 00:05:56,200 --> 00:05:57,560 ‎- Rồi ạ. ‎- Đánh chén đi. 81 00:05:58,400 --> 00:05:59,360 ‎Món ăn bốc đấy. 82 00:05:59,560 --> 00:06:01,800 ‎- Ừm, trừ cái này ra. ‎- Dạ, công nhận. 83 00:06:06,360 --> 00:06:07,200 ‎Hừm. 84 00:06:07,280 --> 00:06:08,200 ‎Đồ ăn thế nào? 85 00:06:08,720 --> 00:06:10,680 ‎- Ngon lắm ạ. ‎- Ừ, tốt. 86 00:06:10,880 --> 00:06:12,360 ‎Ừm, đúng chứ ạ? Ngon mà. 87 00:06:12,880 --> 00:06:13,720 ‎Con thích lắm. 88 00:06:14,680 --> 00:06:17,600 ‎Ý con là, thật ra còn nhiều hơn ‎những gì con cần, 89 00:06:17,680 --> 00:06:19,120 ‎con được ăn thỏa thích 90 00:06:19,240 --> 00:06:21,600 ‎- và không chỉ được cho một miếng... ‎- Ừ. 91 00:06:21,680 --> 00:06:23,920 ‎Và con không phải theo thời gian biểu, 92 00:06:24,160 --> 00:06:25,520 ‎- nhưng... ‎- "Đứng lên". 93 00:06:26,320 --> 00:06:28,840 ‎- Họ làm thế? ‎- Mẹ có 15 phút để ăn, rồi... 94 00:06:29,240 --> 00:06:31,040 ‎Cảm giác như năm, sáu phút ấy. 95 00:06:31,480 --> 00:06:33,600 ‎Họ sẽ bảo: "Ê, dậy. Đến giờ đi rồi". 96 00:06:34,200 --> 00:06:37,240 ‎- Thật à? ‎- Có nhiều người ở đó, họ ở lâu quen rồi. 97 00:06:37,320 --> 00:06:40,280 ‎Đứng dậy, họ cũng làm thế. ‎Gõ lên bàn rồi đứng dậy. 98 00:06:40,680 --> 00:06:43,800 ‎Con hỏi: "Sao các anh lại làm thế?" ‎Họ ở lâu quen rồi. 99 00:06:53,520 --> 00:06:55,480 ‎Bao nhiêu năm rồi mới được tự do, 100 00:06:56,480 --> 00:06:57,720 ‎và ngắm phong cảnh, 101 00:06:58,040 --> 00:07:00,480 ‎và trải nghiệm nó lại từ đầu, 102 00:07:01,720 --> 00:07:02,680 ‎khi trước kia... 103 00:07:04,280 --> 00:07:06,560 ‎con nhìn vào đời và xem nhẹ nó. 104 00:07:07,320 --> 00:07:08,160 ‎Nhưng giờ, 105 00:07:09,440 --> 00:07:11,960 ‎chỉ là, nhận thức của con đã thay đổi hẳn. 106 00:07:12,240 --> 00:07:14,320 ‎Con bước ra cửa, con nhìn ra ngoài, 107 00:07:15,280 --> 00:07:17,680 ‎và ba con chim ruồi nhỏ bay lên 108 00:07:18,160 --> 00:07:22,800 ‎chỗ cái ống đựng thức ăn, ‎và con chỉ nghĩ đó là cảnh đẹp đẽ nhất. 109 00:07:23,400 --> 00:07:25,120 ‎Cố diễn tả nó thành lời là... 110 00:07:26,520 --> 00:07:27,480 ‎Khó diễn tả lắm. 111 00:07:28,600 --> 00:07:31,600 ‎Ý con là, giờ có một nơi để gọi là nhà... 112 00:07:32,600 --> 00:07:34,120 ‎thật tuyệt vời với con. 113 00:07:42,040 --> 00:07:44,400 ‎Mẹ Carole quả là phước lành ban cho tôi. 114 00:07:46,160 --> 00:07:47,280 ‎Việc bà mở cửa trái tim, 115 00:07:49,040 --> 00:07:50,680 ‎và mở cửa ngôi nhà bà, 116 00:07:51,480 --> 00:07:52,680 ‎và cuộc sống của bà, 117 00:07:53,480 --> 00:07:54,320 ‎cho tôi... 118 00:07:56,560 --> 00:07:59,040 ‎đó là điều ‎một người bình thường không làm. 119 00:07:59,120 --> 00:08:02,080 ‎Vì ai lại để một tên sát nhân bị kết án, 120 00:08:02,200 --> 00:08:04,920 ‎vừa rời trại giam tử tù, thụ án 30 năm, 121 00:08:05,440 --> 00:08:08,320 ‎về nhà với mình ‎và cho anh ta gọi đó là nhà, 122 00:08:09,200 --> 00:08:10,280 ‎và gọi mình là mẹ? 123 00:08:12,320 --> 00:08:16,160 ‎Bà rất quan trọng với tôi. ‎Tôi muốn bà hiểu bà được trân trọng. 124 00:08:16,920 --> 00:08:18,800 ‎Và để làm được vậy, tôi phải 125 00:08:19,320 --> 00:08:21,640 ‎hạ mình trước bà và trước Chúa. 126 00:08:24,280 --> 00:08:25,360 ‎Con tính dìm ai à? 127 00:08:27,040 --> 00:08:28,120 ‎Đừng có hòng nhé! 128 00:08:29,200 --> 00:08:30,600 ‎Mẹ đến Wet 'n Wild chưa? 129 00:08:31,320 --> 00:08:33,800 ‎- Gì cơ? ‎- Mẹ đến Wet 'n Wild bao giờ chưa? 130 00:08:34,920 --> 00:08:38,360 ‎- Ờ... chưa... ‎- Chỗ đấy là bể bơi. 131 00:08:38,880 --> 00:08:39,720 ‎Thì? 132 00:08:40,840 --> 00:08:43,920 ‎Đó là nơi mẹ xuống nước. 133 00:08:44,280 --> 00:08:45,120 ‎Thì? 134 00:08:45,720 --> 00:08:48,080 ‎Mẹ ngồi lên ghế ngả giúp con được không? 135 00:08:48,800 --> 00:08:50,240 ‎- Thật ấy hả? ‎- Vâng. 136 00:08:51,480 --> 00:08:52,320 ‎Vâng, thưa mẹ. 137 00:08:53,200 --> 00:08:55,000 ‎Con lọ mọ lúc mẹ đi vắng hả? 138 00:08:55,080 --> 00:08:57,160 ‎- Vâng, đúng ạ. ‎- Mẹ biết ngay mà. 139 00:08:57,240 --> 00:08:58,240 ‎Vâng, đúng rồi. 140 00:09:03,840 --> 00:09:04,680 ‎Sẵn sàng chưa? 141 00:09:05,680 --> 00:09:06,760 ‎Chúa Giê-su dạy... 142 00:09:07,760 --> 00:09:09,320 ‎"Các ngươi sẽ biết được... 143 00:09:10,080 --> 00:09:10,920 ‎nhờ tình yêu". 144 00:09:12,960 --> 00:09:15,080 ‎Và con dành sự kính trọng tột bậc... 145 00:09:16,040 --> 00:09:16,880 ‎và tình yêu... 146 00:09:17,720 --> 00:09:18,560 ‎cho mẹ. 147 00:09:20,920 --> 00:09:23,840 ‎Nên con có nhiệm vụ và trọng trách... 148 00:09:25,120 --> 00:09:26,280 ‎phải phụng dưỡng mẹ 149 00:09:26,840 --> 00:09:27,960 ‎và yêu thương mẹ... 150 00:09:29,920 --> 00:09:30,760 ‎bởi vì... 151 00:09:31,680 --> 00:09:33,360 ‎khi chả có con đường nào... 152 00:09:34,600 --> 00:09:36,040 ‎Chúa đã tạo ra con đường 153 00:09:36,440 --> 00:09:38,160 ‎bằng cách đưa mẹ vào đời con. 154 00:09:42,880 --> 00:09:44,400 ‎Con biết mẹ đã hy sinh... 155 00:09:45,320 --> 00:09:46,160 ‎rất nhiều... 156 00:09:47,520 --> 00:09:48,440 ‎vì con. 157 00:09:50,320 --> 00:09:52,000 ‎Mẹ là phước lành, Mẹ Carole. 158 00:09:52,720 --> 00:09:56,840 ‎Khi con không về được nhà với mẹ đẻ, ‎Chúa đã ban cho một người mẹ khác. 159 00:09:57,400 --> 00:09:58,440 ‎Nên con cảm ơn mẹ 160 00:09:59,080 --> 00:10:00,120 ‎vì đã ở bên con. 161 00:10:00,520 --> 00:10:02,360 ‎- Con yêu Mẹ. ‎- Mẹ cũng yêu con. 162 00:10:16,040 --> 00:10:17,760 ‎Hôm nay là một ngày vui. 163 00:10:18,240 --> 00:10:19,560 ‎Một ngày rất đặc biệt. 164 00:10:22,040 --> 00:10:25,080 ‎Về việc hiểu Dale, tôi nghĩ tôi chỉ mới, 165 00:10:25,920 --> 00:10:27,840 ‎kiểu như, hiểu được bề nổi thôi. 166 00:10:28,960 --> 00:10:32,400 ‎Tôi biết cậu ấy có một trái tim nhân hậu, 167 00:10:33,040 --> 00:10:35,000 ‎và cậu ấy dành tình yêu cho Chúa, 168 00:10:35,760 --> 00:10:37,200 ‎nhưng mỗi ngày sẽ là 169 00:10:37,280 --> 00:10:41,760 ‎tìm ra điều gì đó mới mẻ, ‎điều gì đó sâu hơn về cậu ấy, 170 00:10:42,120 --> 00:10:42,960 ‎và... 171 00:10:43,240 --> 00:10:45,040 ‎nó như mọi mối quan hệ thôi. 172 00:10:45,120 --> 00:10:49,840 ‎Bạn chưa thật sự hiểu nhau ‎chừng nào bạn chưa ở cùng nhau. 173 00:10:51,840 --> 00:10:54,280 ‎Tôi biết rất ít 174 00:10:54,600 --> 00:10:58,760 ‎về việc Dale đã làm ‎để bị bắt vào trại giam tử tù. 175 00:11:00,480 --> 00:11:02,680 ‎Tôi nghĩ rồi Dale sẽ kể cho tôi thôi. 176 00:11:10,480 --> 00:11:13,960 ‎FORT WORTH, BANG TEXAS 177 00:11:17,320 --> 00:11:21,240 ‎NHỮNG NGÀY SAU KHI GÂY ÁN, ‎SIGLER KỂ CHO RẤT NHIỀU BẠN BÈ 178 00:11:21,320 --> 00:11:22,520 ‎VỀ TỘI ÁC CỦA ANH TA 179 00:11:26,480 --> 00:11:30,400 ‎Dale không hề hối hận về nó. ‎Vụ án mạng còn chả làm anh ta bối rối. 180 00:11:32,080 --> 00:11:33,560 ‎Hồi đó tụi tôi chơi thuốc nhiều. 181 00:11:33,640 --> 00:11:37,080 ‎Có lẽ anh ta không hề nhận thức nổi ‎mọi thứ xung quanh. 182 00:11:43,320 --> 00:11:44,800 ‎Tên tôi là Shawn Anttila. 183 00:11:45,280 --> 00:11:48,720 ‎Dale Wayne Sigler từng là ‎bạn thân của tôi, cho đến khi 184 00:11:49,200 --> 00:11:50,680 ‎anh ta gây ra vụ án mạng. 185 00:11:52,640 --> 00:11:56,880 ‎Sau hôm gây án, lúc về nhà tôi, ‎chỉ có hai đứa, anh ta đã kể hết cho tôi. 186 00:12:00,040 --> 00:12:03,920 ‎Tôi nhớ Dale kể chi tiết việc đã xảy ra, ‎việc anh ta vào ngồi chơi 187 00:12:04,000 --> 00:12:07,600 ‎rồi chĩa súng vào gã đó, ‎bảo anh ta: "Mày mở két ra đi". 188 00:12:07,680 --> 00:12:11,760 ‎Anh ta lấy được tiền rồi thì gã kia bảo: ‎"Ừm, anh đâu cần làm vậy". 189 00:12:11,840 --> 00:12:15,960 ‎Anh ta đáp: "Có". Và rút... Anh ta kể: ‎"Lúc đó". "Lúc đó tao bắn nó". 190 00:12:16,040 --> 00:12:19,360 ‎"Vì nó biết tao mà, ‎nó biết tên tao, nhỡ nó xì tao ra". 191 00:12:22,000 --> 00:12:25,840 ‎Dale có biết nạn nhân, ‎vì anh ta hay đến chơi ở tiệm Subway đó. 192 00:12:25,920 --> 00:12:29,040 ‎Tụi tôi từng có bạn làm ở đó, ‎nên anh ta hay đến gặp, 193 00:12:29,120 --> 00:12:32,080 ‎thế nên gã kia để anh ta vào ‎và yên tâm khi ở gần, 194 00:12:32,160 --> 00:12:34,080 ‎và không nghĩ Dale nguy hiểm. 195 00:12:35,680 --> 00:12:39,640 ‎PHẠM NHÂN KHOE KHOANG VỀ VỤ ÁN MẠNG ‎Ở SUBWAY, CÁC NHÂN CHỨNG CHO HAY 196 00:12:40,800 --> 00:12:47,680 ‎KHÔNG ƯA ANH TA ‎VÌ HẮN TIN ANH TA LÀ NGƯỜI ĐỒNG TÍNH 197 00:12:51,960 --> 00:12:56,440 ‎Dale cố nói đó là vì gã kia đồng tính. ‎Kiểu: "Tao đã xử thằng bóng đó rồi". 198 00:12:57,680 --> 00:13:01,960 ‎Anh ta muốn người ta nhìn mình như vậy, ‎kiểu: "Đừng nhờn, hắn nện đấy". 199 00:13:02,840 --> 00:13:04,000 ‎Anh ta thích thế. 200 00:13:04,080 --> 00:13:08,120 ‎Anh ta thích người khác sợ anh ta ‎và nghĩ anh ta sẽ làm những trò đó. 201 00:13:09,600 --> 00:13:12,200 ‎Việc gã ở tiệm Subway là đồng tính 202 00:13:12,360 --> 00:13:14,680 ‎có lẽ đã khiến Sigler dễ xuống tay hơn. 203 00:13:15,120 --> 00:13:18,480 ‎Đó không phải lý do xuống tay, ‎mà Sigler chỉ làm thế vì... 204 00:13:18,840 --> 00:13:19,840 ‎anh ta đồng tính. 205 00:13:20,600 --> 00:13:23,960 ‎Xin lỗi, hồi đó tụi tôi ở Texas, ‎và đó không phải điều... 206 00:13:24,040 --> 00:13:26,760 ‎Đó không phải là điều bạn muốn, ‎bạn biết đấy... 207 00:13:27,600 --> 00:13:31,680 ‎Dân miền Nam không ưa cái đó. ‎Ừm, ai cũng phải ra vẻ về việc đó 208 00:13:31,760 --> 00:13:34,200 ‎vì họ không thể tỏ ra thông cảm với, ừm, 209 00:13:34,280 --> 00:13:36,600 ‎hội đồng tính thời đó, ‎kẻo sẽ bị coi là đồng tính. 210 00:13:37,200 --> 00:13:40,200 ‎Dale chắc chắn không muốn ‎người ta nghĩ vậy về mình. 211 00:13:40,800 --> 00:13:44,880 ‎Nó sẽ hủy hoại hết hình tượng, tính cách ‎mà anh ta đang cố đạt được. 212 00:13:46,640 --> 00:13:51,800 ‎Tôi có nghe đồn đại, bàn tán, nhưng ‎việc Dale thực sự đồng tính hay ái nam, 213 00:13:52,360 --> 00:13:53,840 ‎tôi thật sự chả nghĩ vậy. 214 00:13:55,760 --> 00:13:59,920 ‎Anh ta quả từng dẫn tôi đến mấy chỗ ‎có vẻ có rất nhiều người đồng tính. 215 00:14:02,400 --> 00:14:05,880 ‎Nhưng tụi tôi cứ gạt đi thôi. ‎"Dale chả làm mấy trò đó đâu". 216 00:14:06,400 --> 00:14:07,320 ‎Nhưng này... 217 00:14:08,240 --> 00:14:10,440 ‎nếu đồng tính thật, anh ta giấu quá giỏi. 218 00:14:16,560 --> 00:14:19,520 ‎Toàn bộ chuyện đó ‎chắc chắn đã ám ảnh tôi cả đời. 219 00:14:22,560 --> 00:14:25,560 ‎BÊN TRUY TỐ ‎GỬI SHAWN ANTTILA TRÁT ĐÒI HẦU TÒA 220 00:14:25,640 --> 00:14:27,760 ‎ĐỂ LÀM CHỨNG TẠI PHIÊN XÉT XỬ SIGLER 221 00:14:30,720 --> 00:14:35,320 ‎Cái giây phút mà thẩm phán thực sự ‎tuyên án anh ta, tử hình tiêm thuốc độc, 222 00:14:35,400 --> 00:14:38,440 ‎anh ta còn chả nao núng. ‎Kệ luôn. Cứ như muốn thế. 223 00:14:40,640 --> 00:14:43,200 ‎Tôi nghĩ thời điểm đó ‎anh ta muốn chết rồi. 224 00:14:43,480 --> 00:14:45,880 ‎Chắc anh ta nghĩ sống chả để làm gì nữa. 225 00:14:52,240 --> 00:14:56,400 ‎NGÀY THỨ HAI SAU KHI ĐƯỢC PHÓNG THÍCH 226 00:15:03,000 --> 00:15:06,800 ‎Không ngày nào trôi qua ‎mà tôi không hối hận về việc mình đã làm. 227 00:15:10,920 --> 00:15:15,200 ‎Dù tôi nói gì, làm gì cũng ‎không bào chữa được việc đoạt mạng John. 228 00:15:18,320 --> 00:15:20,320 ‎Tất cả những gì tôi muốn làm là... 229 00:15:21,640 --> 00:15:22,600 ‎xin lỗi thôi. 230 00:15:29,640 --> 00:15:31,360 ‎Trong phòng xử án, tôi rất 231 00:15:32,000 --> 00:15:33,440 ‎chú tâm vào phiên xét xử 232 00:15:34,160 --> 00:15:36,360 ‎và gia đình tôi, những người ngồi đó. 233 00:15:39,240 --> 00:15:41,760 ‎Lúc đó, tôi đã chấp nhận số phận rồi. 234 00:15:41,840 --> 00:15:44,080 ‎Tôi muốn chết. Tôi muốn nó chấm dứt. 235 00:15:45,480 --> 00:15:46,320 ‎Ừm... 236 00:15:47,000 --> 00:15:49,760 ‎Nhưng điều thực sự tác động đến tôi là... 237 00:15:50,720 --> 00:15:51,960 ‎mẹ tôi và bố tôi. 238 00:15:53,120 --> 00:15:55,120 ‎Cả hai đều bị suy nhược thần kinh. 239 00:15:56,760 --> 00:15:58,160 ‎Nó thực sự tác động đến tôi. 240 00:16:00,920 --> 00:16:05,560 ‎MẸ DALE VÀO TÙ THĂM CON LẦN CUỐI NĂM 1997 241 00:16:06,000 --> 00:16:11,360 ‎SỨC KHỎE GIẢM SÚT ĐỒNG NGHĨA VỚI VIỆC ‎BÀ KHÔNG THỂ RỜI NHÀ MÌNH Ở CALIFORNIA NỮA 242 00:16:17,480 --> 00:16:19,960 ‎Ta chỉ cần vào tài khoản của con, 243 00:16:20,840 --> 00:16:21,760 ‎để con có thể 244 00:16:22,080 --> 00:16:23,920 ‎nói chuyện với mẹ con. 245 00:16:25,920 --> 00:16:28,440 ‎Vâng, mẹ tôi đã khổ sở nhiều vì tôi. 246 00:16:29,600 --> 00:16:31,200 ‎Tôi làm bà đau khổ cùng cực. 247 00:16:31,800 --> 00:16:34,600 ‎Bà bảo tôi: "Con trai mẹ ‎không giết ai bao giờ". 248 00:16:35,480 --> 00:16:37,160 ‎Và việc đó khiến bà tan nát. 249 00:16:40,120 --> 00:16:41,840 ‎Tôi chưa gặp mẹ 25 năm rồi, 250 00:16:42,680 --> 00:16:46,560 ‎và hôm nay tôi mong rốt cuộc ‎sẽ được trò chuyện trực tiếp với bà. 251 00:16:48,760 --> 00:16:49,640 ‎A lô? 252 00:16:51,000 --> 00:16:51,840 ‎Mau nào. 253 00:16:51,920 --> 00:16:52,760 ‎A lô? 254 00:16:52,960 --> 00:16:54,520 ‎- Ô, bà ấy kìa! ‎- Đây rồi. 255 00:16:54,600 --> 00:16:55,720 ‎Chào chị! 256 00:16:55,800 --> 00:16:56,640 ‎Chào chị. 257 00:16:56,720 --> 00:16:57,880 ‎Hoan hô! 258 00:16:58,640 --> 00:16:59,560 ‎Chào con yêu. 259 00:16:59,640 --> 00:17:00,480 ‎Con chào mẹ. 260 00:17:01,240 --> 00:17:02,720 ‎Chúa ơi, thấy mẹ vui quá. 261 00:17:03,320 --> 00:17:06,280 ‎Chúa ơi, thấy con về, ‎được ra khỏi đó, mẹ mừng quá. 262 00:17:07,040 --> 00:17:08,640 ‎Ổn cả rồi. 263 00:17:09,840 --> 00:17:10,680 ‎Ổn rồi mẹ à. 264 00:17:11,840 --> 00:17:14,360 ‎Tôi tạ ơn Chúa mỗi ngày vì chị đó, Carole. 265 00:17:16,840 --> 00:17:19,600 ‎Tôi mừng vì có chị ở bên nó ‎khi tôi không thể. 266 00:17:21,440 --> 00:17:22,320 ‎Tôi hân hạnh. 267 00:17:25,560 --> 00:17:26,400 ‎Được rồi. 268 00:17:26,920 --> 00:17:28,640 ‎Kiềm chế một chút nào. 269 00:17:29,240 --> 00:17:30,440 ‎Chúc chị may mắn. 270 00:17:31,880 --> 00:17:34,080 ‎Đó, mẹ bảo giờ mẹ vừa béo vừa già mà. 271 00:17:36,840 --> 00:17:40,080 ‎- Chắc do hoàn cảnh đó. ‎- Con cũng đâu trẻ trung gì nữa. 272 00:17:40,160 --> 00:17:41,000 ‎Ừ. 273 00:17:43,360 --> 00:17:45,280 ‎Nhìn thấy mẹ tôi lần đầu tiên... 274 00:17:46,160 --> 00:17:47,800 ‎sau 25 năm, 275 00:17:49,480 --> 00:17:51,080 ‎và bà được thấy con mình... 276 00:17:51,920 --> 00:17:52,760 ‎tự do, 277 00:17:54,080 --> 00:17:55,440 ‎còn quý giá hơn... 278 00:17:57,120 --> 00:17:58,600 ‎cả mạng sống đối với tôi. 279 00:18:01,720 --> 00:18:05,160 ‎Tôi không thể nhấn mạnh hết ‎nó xúc động và tuyệt vời cỡ nào 280 00:18:05,360 --> 00:18:08,760 ‎khi được thấy, trò chuyện với bà ‎bất cứ lúc nào tôi muốn. 281 00:18:09,040 --> 00:18:11,160 ‎Bạn biết đấy, nhờ có công nghệ. 282 00:18:11,920 --> 00:18:12,840 ‎Thật tuyệt vời, 283 00:18:13,760 --> 00:18:16,520 ‎vì bà biết là giờ tôi được tự do rồi, 284 00:18:17,040 --> 00:18:18,640 ‎bà có thể liên lạc với tôi. 285 00:18:19,880 --> 00:18:23,480 ‎Chúa ơi, nhưng gặp mẹ ‎vui thật đó mẹ à. Đã lâu lắm rồi. 286 00:18:24,280 --> 00:18:25,160 ‎Ừ, đúng. 287 00:18:25,360 --> 00:18:27,920 ‎Con biết mình chưa từng nghĩ ‎sẽ có ngày này. 288 00:18:28,680 --> 00:18:29,520 ‎Ừ, đúng. 289 00:18:31,920 --> 00:18:35,240 ‎Mẹ đã sợ sẽ không thấy cảnh này ‎trước khi lên thiên đàng. 290 00:18:37,360 --> 00:18:39,120 ‎- Dù gì mẹ vẫn yêu con. ‎- Con cũng thế. 291 00:18:39,520 --> 00:18:44,280 ‎Con biết con đã làm mẹ đau khổ cùng cực, ‎và mẹ không đáng bị vậy. 292 00:18:44,360 --> 00:18:47,880 ‎Cuối cùng con lại là thằng con tồi nhất ‎thay vì ngoan nhất, 293 00:18:48,840 --> 00:18:50,040 ‎nhưng từ giờ trở đi, 294 00:18:51,080 --> 00:18:52,880 ‎con sẽ là con trai ngoan nhất. 295 00:18:53,600 --> 00:18:56,320 ‎Con sẽ làm mẹ tự hào về con ‎trước khi mẹ lên thiên đường. 296 00:18:57,840 --> 00:18:59,080 ‎Mẹ biết mà, con yêu. 297 00:19:17,600 --> 00:19:21,280 ‎Điều quan trọng nhất với tôi ‎là khiến mẹ tôi tự hào. 298 00:19:22,240 --> 00:19:23,880 ‎Đứa con nào không muốn vậy? 299 00:19:25,080 --> 00:19:29,440 ‎Nên quan trọng là tôi phải đề ra ‎các mục tiêu ngắn hạn, trung hạn, dài hạn. 300 00:19:31,120 --> 00:19:34,520 ‎Nhiều năm sau này, ‎tôi muốn sống ổn định, làm cho công ty. 301 00:19:36,400 --> 00:19:37,920 ‎Tôi muốn có nhà riêng. 302 00:19:38,240 --> 00:19:42,280 ‎Tôi muốn có quỹ hưu 401(k), ‎có bảo hiểm, bảo hiểm nha khoa. 303 00:19:43,800 --> 00:19:46,680 ‎Và tôi muốn có thể thành lập ‎một đoàn mục sư, 304 00:19:47,000 --> 00:19:50,080 ‎để có thể truyền dạy ‎cho trẻ nhỏ và thanh thiếu niên. 305 00:19:51,520 --> 00:19:56,080 ‎Tôi muốn đoàn mục sư đó thực sự, ‎bạn biết đấy, cất cánh bay cao. 306 00:19:57,720 --> 00:20:01,080 ‎Tôi muốn là phước lành, ‎vì cả đời tôi đã làm gánh nặng. 307 00:20:01,720 --> 00:20:03,040 ‎Đến lúc đáp nghĩa rồi. 308 00:20:11,280 --> 00:20:12,560 ‎Bị quản thúc tại gia, 309 00:20:13,160 --> 00:20:16,040 ‎với tôi chỉ là một hành trình, ‎một chương khác. 310 00:20:18,680 --> 00:20:22,480 ‎THEO CÁC ĐIỀU KHOẢN ÂN XÁ, ‎DALE CHỈ ĐƯỢC PHÉP RỜI KHỎI NHÀ 311 00:20:22,560 --> 00:20:27,520 ‎ĐỂ THAM GIA MỘT SỐ HOẠT ĐỘNG NHẤT ĐỊNH, VÀ ‎PHẢI ĐƯỢC QUẢN CHẾ CHO PHÉP TRƯỚC MỘT TUẦN 312 00:20:27,720 --> 00:20:32,640 ‎ANH TA BỊ CẤM GIAO THIỆP XÃ HỘI CÔNG KHAI 313 00:20:37,960 --> 00:20:41,160 ‎Nhìn gia đình này, ‎xem cách họ tương tác ngoài trời, 314 00:20:41,240 --> 00:20:44,400 ‎và cậu bé đang nô đùa, chạy nhảy, ‎đẩy cái xe tải nhỏ. 315 00:20:45,160 --> 00:20:48,800 ‎Cảnh này thật đẹp. ‎Được có con đúng là món quà Chúa ban tặng. 316 00:20:50,320 --> 00:20:51,160 ‎Đó là... 317 00:20:51,960 --> 00:20:55,320 ‎Đó là mọi thứ tôi muốn, ‎tìm được một người rồi có con gái. 318 00:20:57,400 --> 00:21:01,520 ‎Một ngày kia có thể đó sẽ là tôi. ‎Tôi có thể sẽ tìm được ai đó để yêu. 319 00:21:02,480 --> 00:21:04,840 ‎Tôi chỉ cần tiếp tục tĩnh tâm, lạc quan. 320 00:21:05,520 --> 00:21:07,280 ‎Chả là, tôi đang... 321 00:21:07,560 --> 00:21:09,200 ‎thử tìm việc, 322 00:21:10,280 --> 00:21:12,600 ‎để hy vọng tôi có thể ‎hữu ích cho mọi người. 323 00:21:14,320 --> 00:21:15,160 ‎Nhưng, ờ... 324 00:21:15,680 --> 00:21:16,800 ‎tôi phải kiên nhẫn. 325 00:21:32,360 --> 00:21:35,720 ‎TUẦN THỨ HAI SAU KHI ĐƯỢC PHÓNG THÍCH 326 00:21:48,080 --> 00:21:54,600 ‎DALE ĐÃ ĐƯỢC PHÉP RỜI KHỎI NHÀ ĐỂ TỚI ‎PHỎNG VẤN Ở MỘT PHÒNG GIỚI THIỆU VIỆC LÀM 327 00:22:01,480 --> 00:22:03,840 ‎Con háo hức muốn xem ‎họ đề nghị gì với tôi hôm nay. 328 00:22:03,920 --> 00:22:06,120 ‎Thời điểm này con cần phải linh động. 329 00:22:07,120 --> 00:22:09,120 ‎Con chỉ muốn có lựa chọn và cơ hội 330 00:22:09,200 --> 00:22:11,120 ‎để rốt cuộc có thể bắt đầu 331 00:22:11,200 --> 00:22:12,680 ‎làm lại đời mình. 332 00:22:13,520 --> 00:22:17,440 ‎Nếu hôm nay suôn sẻ, con sẽ ký ‎với một công ty vận chuyển xe tải 333 00:22:17,520 --> 00:22:20,840 ‎nơi con có thể được đào tạo ‎và bắt đầu đi làm được ngay. 334 00:22:21,840 --> 00:22:23,480 ‎Nên con khá là háo hức. 335 00:22:24,320 --> 00:22:28,080 ‎TRUNG TÂM VIỆC LÀM ĐỊA PHƯƠNG 336 00:22:30,080 --> 00:22:31,920 ‎Anh đang tìm công việc kiểu gì? 337 00:22:32,920 --> 00:22:36,240 ‎Ừm, việc gì liên quan tới ‎lái xe có bằng thương mại CDL. 338 00:22:36,320 --> 00:22:37,520 ‎- CDL? Rồi. ‎- Dạ. 339 00:22:37,600 --> 00:22:39,600 ‎- Anh muốn làm tài xế xe tải? ‎- Dạ. 340 00:22:39,680 --> 00:22:43,720 ‎Ông tôi từng là tài xế xe tải, và tôi biết ‎việc đó lương tốt, tôi ưa đi lại, 341 00:22:43,800 --> 00:22:46,880 ‎nên đó là việc ‎tôi thực sự rất muốn có được. 342 00:22:46,960 --> 00:22:49,200 ‎Anh có kinh nghiệm lái xe tải chưa? 343 00:22:49,280 --> 00:22:50,400 ‎- Chưa. ‎- Chưa? Rồi. 344 00:22:50,480 --> 00:22:52,640 ‎- Anh có chứng chỉ không? ‎- Không. 345 00:22:54,160 --> 00:22:56,320 ‎Đó có phải điều có lẽ anh muốn làm, 346 00:22:56,400 --> 00:22:57,920 ‎- lấy chứng chỉ? ‎- Vâng. 347 00:22:58,320 --> 00:23:02,000 ‎Còn kinh nghiệm làm việc? ‎Anh có kinh nghiệm làm việc không? 348 00:23:02,520 --> 00:23:03,360 ‎Ừm... 349 00:23:03,720 --> 00:23:07,480 ‎Có, tôi từng làm mỗi thứ một ít, ‎nhưng chưa làm lái xe bao giờ. 350 00:23:07,560 --> 00:23:10,440 ‎Rồi, gần đây nhất anh làm công việc gì? 351 00:23:10,760 --> 00:23:13,360 ‎- Thợ đốt lò ở tiệm Kroger's, Arlington. ‎- Rồi. 352 00:23:14,320 --> 00:23:17,000 ‎- Thế anh có nhớ là đợt nào không? ‎- Năm 1990. 353 00:23:17,600 --> 00:23:19,280 ‎- Năm 1990? ‎- Vâng. 354 00:23:19,440 --> 00:23:23,720 ‎Đó là việc gần nhất tôi làm. ‎Tôi phải ngồi tù 30 năm. 355 00:23:23,800 --> 00:23:24,640 ‎Được rồi. 356 00:23:35,440 --> 00:23:39,280 ‎KHÔNG CÓ KINH NGHIỆM LIÊN QUAN, ‎DALE KHÔNG XIN ĐƯỢC VIỆC LÀM 357 00:23:39,560 --> 00:23:42,960 ‎ANH TA TIẾP TỤC CHỊU QUẢN THÚC TẠI GIA 358 00:23:50,800 --> 00:23:52,720 ‎Giết nó đi, nó định giết mẹ kìa. 359 00:23:54,040 --> 00:23:55,360 ‎- Để con. ‎- Ừ. 360 00:24:02,000 --> 00:24:02,840 ‎Bắn khá lắm. 361 00:24:04,840 --> 00:24:05,680 ‎Được rồi. 362 00:24:07,200 --> 00:24:09,200 ‎Ô! Con phải giết con kia kìa. 363 00:24:12,120 --> 00:24:13,000 ‎Phải xử nó đi. 364 00:24:15,160 --> 00:24:17,280 ‎Được rồi, con xử được cả ba con rồi. 365 00:24:19,160 --> 00:24:22,920 ‎Trò này bạo lực, nên tôi bảo ‎nếu cậu ấy không muốn chơi, tụi tôi có thể 366 00:24:23,000 --> 00:24:24,120 ‎thay bằng trò khác. 367 00:24:24,400 --> 00:24:26,160 ‎Nhưng, ừ, nó... 368 00:24:26,720 --> 00:24:28,280 ‎rất bạo lực. 369 00:24:30,240 --> 00:24:33,480 ‎Thảo nào mọi người ngoài xã hội ‎bảo trò chơi điện tử 370 00:24:33,560 --> 00:24:35,560 ‎- làm hư giới trẻ. ‎- Con cái họ, ừ. 371 00:24:35,640 --> 00:24:36,840 ‎- Lũ trẻ. ‎- Vâng. 372 00:24:36,920 --> 00:24:39,600 ‎Công nghệ rất tuyệt, ‎nhưng nó cũng rất khó. 373 00:24:41,160 --> 00:24:43,200 ‎Ý là, cả mấy trò chơi cũng khó. 374 00:24:43,360 --> 00:24:45,640 ‎Khi bạn lên cấp, bạn phải 375 00:24:46,120 --> 00:24:49,600 ‎quy đổi các cấp đó ra ‎để trở nên mạnh hơn cho cấp tiếp theo. 376 00:24:50,400 --> 00:24:51,240 ‎Nó... 377 00:24:52,200 --> 00:24:53,200 ‎Nó khó hiểu thật. 378 00:24:59,360 --> 00:25:01,040 ‎Vì tôi bị quản thúc tại gia, 379 00:25:01,120 --> 00:25:03,720 ‎công nghệ đặc biệt quan trọng đối với tôi. 380 00:25:05,400 --> 00:25:07,560 ‎Bạn sẽ liên hệ tìm việc để đi làm. 381 00:25:08,120 --> 00:25:11,240 ‎Đó là cách tôi liên kết với thế giới ‎trong năm tới. 382 00:25:11,760 --> 00:25:14,200 ‎Nhưng đồng thời, nó thực sự rất ngợp. 383 00:25:18,720 --> 00:25:19,960 ‎Đang dò lỗi... 384 00:25:23,160 --> 00:25:25,880 ‎Lỗi là công nghệ quá khó hiểu chứ gì. 385 00:25:27,320 --> 00:25:30,040 ‎Được rồi: "Kiểm tra xem ‎đã sửa được lỗi chưa". 386 00:25:30,320 --> 00:25:31,320 ‎- Rồi. ‎- Đã... 387 00:25:32,880 --> 00:25:36,400 ‎Nó ghi: "Nhấn để kiểm tra xem ‎đã sửa được lỗi chưa" nên con nhấn. 388 00:25:37,040 --> 00:25:39,520 ‎- Sửa được chưa? ‎- Chưa, chắc chắn là chưa. 389 00:25:45,760 --> 00:25:47,880 ‎Mọi thứ đều có biện pháp an ninh đi kèm. 390 00:25:47,960 --> 00:25:51,160 ‎Chúng muốn có sao lưu cho sao lưu, ‎và chúng dùng e-mail của bạn, 391 00:25:51,240 --> 00:25:53,480 ‎số điện thoại của bạn, mật khẩu, 392 00:25:53,560 --> 00:25:57,040 ‎và nếu nó không dùng được, ‎bạn sẽ dùng e-mail thay mật khẩu. 393 00:25:57,320 --> 00:25:59,720 ‎Khi bạn thử cách đó ‎mà nó vẫn không kết nối, 394 00:25:59,800 --> 00:26:04,000 ‎bạn sẽ kiểu: "Hỏi tao e-mail để xác nhận ‎số điện thoại để làm gì nhỉ 395 00:26:04,680 --> 00:26:07,360 ‎nếu tao đưa mày rồi ‎mà mày vẫn không cho tao vào?" 396 00:26:07,480 --> 00:26:09,480 ‎Khi nó đã đến cái mức 397 00:26:10,200 --> 00:26:11,040 ‎mà... 398 00:26:13,440 --> 00:26:15,000 ‎con ức chế đến thế, 399 00:26:15,440 --> 00:26:17,120 ‎việc tốt nhất nên làm là cứ 400 00:26:17,680 --> 00:26:20,600 ‎tránh xa nó ra một lúc rồi quay lại sau. 401 00:26:21,680 --> 00:26:25,120 ‎Con đừng để nó làm con bực mình nữa. 402 00:26:26,160 --> 00:26:28,000 ‎Nó chỉ là cái máy tính thôi mà. 403 00:26:29,280 --> 00:26:30,960 ‎Đây đâu phải chuyện sinh tử. 404 00:26:36,800 --> 00:26:37,760 ‎Vừa qua... 405 00:26:39,360 --> 00:26:41,120 ‎tôi nghĩ là ba hoặc bốn ngày, 406 00:26:41,520 --> 00:26:43,640 ‎Dale tỏ ra rất ức chế. 407 00:26:46,760 --> 00:26:47,600 ‎Với cậu ấy, 408 00:26:48,240 --> 00:26:52,320 ‎về cơ bản, thế giới như đứng yên ‎khi cậu ấy bị giam giữ. 409 00:26:52,840 --> 00:26:57,840 ‎Trong khi ở ngoài này, ta cứ theo kịp nó, ‎ta học hỏi công nghệ, thế tức là cậu ấy 410 00:26:58,080 --> 00:26:59,640 ‎phải học mọi thứ, 411 00:27:00,720 --> 00:27:02,080 ‎nhưng cần có thời gian. 412 00:27:02,760 --> 00:27:03,720 ‎Cảm giác như... 413 00:27:04,600 --> 00:27:07,560 ‎cậu ấy muốn ngay ngày mai ‎phải làm được hết... 414 00:27:08,560 --> 00:27:10,760 ‎mà bạn đâu có làm được thế. 415 00:27:10,920 --> 00:27:13,040 ‎Một ngày làm gì có đủ ngần ấy tiếng. 416 00:27:15,280 --> 00:27:17,320 ‎Tiền nong hiện đang rất eo hẹp, 417 00:27:17,560 --> 00:27:20,200 ‎đơn giản vì có thêm người trong nhà, 418 00:27:20,280 --> 00:27:23,080 ‎hóa đơn sẽ tăng, ‎mà kiểu như, chưa có thêm tiền 419 00:27:23,640 --> 00:27:24,480 ‎thu về. 420 00:27:25,320 --> 00:27:27,160 ‎Nhưng tụi tôi sẽ qua được thôi. 421 00:27:28,320 --> 00:27:29,280 ‎Sẽ qua được. 422 00:27:29,720 --> 00:27:31,840 ‎Cậu ấy có việc là mọi chuyện sẽ ổn. 423 00:27:33,840 --> 00:27:35,960 ‎Về chuyện kiếm việc làm, 424 00:27:36,120 --> 00:27:40,400 ‎tôi không rõ nữa, ‎vì cậu ấy không có kinh nghiệm gì cả, 425 00:27:40,480 --> 00:27:42,720 ‎nên tôi cứ dặn cậu ấy là 426 00:27:42,880 --> 00:27:47,560 ‎cậu ấy phải từ từ thôi, ‎và đừng gây áp lực quá lên mình. 427 00:27:51,720 --> 00:27:53,440 ‎Bị giới hạn việc di chuyển, 428 00:27:54,120 --> 00:27:55,480 ‎thật sự khó chịu. 429 00:27:58,080 --> 00:28:00,640 ‎Tôi đã đợi ba thập kỷ để lấy lại cuộc đời, 430 00:28:00,720 --> 00:28:05,280 ‎để gây ảnh hưởng, để làm điều đúng đắn ‎và tiếp xúc với người khác. Vì Chúa. 431 00:28:05,880 --> 00:28:07,520 ‎Nên cảm giác thật khó chịu. 432 00:28:10,920 --> 00:28:12,400 ‎Người ta không hiểu được. 433 00:28:13,320 --> 00:28:14,960 ‎Khi bạn muốn đáp nghĩa, 434 00:28:16,480 --> 00:28:19,360 ‎và bạn muốn yêu thương những người khác, 435 00:28:20,440 --> 00:28:23,360 ‎và bạn muốn ở bên những người khác. 436 00:28:25,240 --> 00:28:28,280 ‎Đó là lý do tôi ức chế đến vậy ‎vì tôi không được... 437 00:28:29,040 --> 00:28:30,080 ‎giao thiệp, 438 00:28:31,080 --> 00:28:33,920 ‎làm việc trong cộng đồng, ‎làm quen với mọi người. 439 00:28:34,920 --> 00:28:36,720 ‎Ý tôi là, tôi quá bị giới hạn, 440 00:28:37,160 --> 00:28:38,000 ‎bạn hiểu chứ? 441 00:28:40,960 --> 00:28:41,800 ‎Và... 442 00:28:44,600 --> 00:28:46,520 ‎tôi biết mọi thứ sẽ chỉ khá hơn, 443 00:28:47,680 --> 00:28:49,600 ‎nhưng cảm giác này quá khó chịu. 444 00:29:02,040 --> 00:29:06,320 ‎TUẦN THỨ BA SAU KHI ĐƯỢC PHÓNG THÍCH 445 00:29:10,320 --> 00:29:15,480 ‎MỖI TUẦN MỘT LẦN, DALE LẠI RỜI KHỎI NHÀ ‎ĐỂ TỚI BÁO CÁO VỚI QUẢN CHẾ 446 00:29:18,320 --> 00:29:22,120 ‎Con muốn ăn gì trên đường về không, ‎hay con chỉ muốn về nhà thôi? 447 00:29:22,400 --> 00:29:23,640 ‎Ta có thể ăn... 448 00:29:24,760 --> 00:29:25,720 ‎thịt nướng này? 449 00:29:26,240 --> 00:29:29,440 ‎Ờ, có pizza này. ‎Hôm qua hamburger giảm còn nửa giá 450 00:29:29,520 --> 00:29:31,840 ‎- mà mẹ quên. ‎- Chia sẻ với mẹ một điều 451 00:29:31,960 --> 00:29:34,400 ‎- có khi mẹ chả hề nhận ra nhé. ‎- Bao giờ? 452 00:29:34,760 --> 00:29:36,720 ‎- Giờ á? ‎- Mẹ thấy biển kia không? 453 00:29:36,800 --> 00:29:38,040 ‎- Biển gì? ‎- Subway. 454 00:29:38,120 --> 00:29:38,960 ‎Subway à? Có. 455 00:29:39,480 --> 00:29:40,680 ‎Từ giờ đến cuối đời, 456 00:29:40,760 --> 00:29:42,480 ‎mỗi lần con thấy cái biển đó, 457 00:29:43,160 --> 00:29:45,200 ‎con lại nhớ lại tối hôm đó. 458 00:29:46,240 --> 00:29:47,120 ‎Ôi, vậy à? 459 00:29:54,600 --> 00:29:57,320 ‎Việc khó nhất ta phải làm ‎là tha thứ cho mình. 460 00:29:58,200 --> 00:30:02,440 ‎Con cần học cách tha thứ cho con ‎mà con vẫn chưa học được cách làm vậy. 461 00:30:03,040 --> 00:30:04,120 ‎Rồi sẽ đến lúc mà. 462 00:30:08,200 --> 00:30:09,040 ‎Nó chỉ mất... 463 00:30:10,040 --> 00:30:13,160 ‎- một thời gian. ‎- Mỗi lần con thấy cái biển, nó cứ... 464 00:30:15,120 --> 00:30:16,680 ‎Nó cứ khơi lại vết thương. 465 00:30:24,320 --> 00:30:26,920 ‎Dale biết việc cậu ấy làm là sai trái, 466 00:30:27,760 --> 00:30:31,000 ‎nên... không ai trừng phạt được cậu ấy... 467 00:30:31,960 --> 00:30:35,800 ‎nghiêm khắc như cậu ấy ‎trừng phạt chính mình. 468 00:30:37,000 --> 00:30:39,920 ‎Cậu ấy ân hận về chuyện đó lắm. 469 00:30:41,240 --> 00:30:43,760 ‎Và đó là thứ cậu ấy sẽ mang bên mình 470 00:30:44,160 --> 00:30:45,440 ‎suốt cả cuộc đời. 471 00:30:46,160 --> 00:30:49,240 ‎Nó sẽ luôn tồn tại trong người cậu ấy. 472 00:30:50,840 --> 00:30:53,360 ‎Những chuyện này ‎và mọi thứ con đã trải qua 473 00:30:53,440 --> 00:30:55,400 ‎đều là vì những lựa chọn của con. 474 00:30:56,640 --> 00:30:58,120 ‎Vì con người con khi xưa. 475 00:30:58,640 --> 00:31:00,440 ‎Nhưng con đâu còn là người đó. 476 00:31:05,120 --> 00:31:06,480 ‎Suốt 30 năm qua... 477 00:31:08,520 --> 00:31:09,360 ‎tôi đã bị... 478 00:31:10,600 --> 00:31:11,680 ‎phỉ báng, 479 00:31:12,160 --> 00:31:13,520 ‎bị gọi là con quái vật, 480 00:31:14,360 --> 00:31:16,760 ‎là con thú, là kẻ không đáng sống. 481 00:31:17,800 --> 00:31:21,440 ‎Chuyện đó chưa từng đúng. ‎Tôi đâu phải con thú. 482 00:31:22,840 --> 00:31:24,280 ‎Tôi không phải quái vật. 483 00:31:25,440 --> 00:31:27,560 ‎Điều mà mọi người thường không hiểu 484 00:31:27,640 --> 00:31:29,040 ‎là câu chuyện thực sự 485 00:31:29,400 --> 00:31:30,560 ‎hồi tháng Tư 486 00:31:30,960 --> 00:31:31,880 ‎năm 1990. 487 00:31:33,520 --> 00:31:35,280 ‎Họ xem nó là vụ cướp của giết người. 488 00:31:35,360 --> 00:31:38,720 ‎"Ừ, hắn ra tay vì tiền", ‎nhưng tiền không phải mục đích. 489 00:31:47,320 --> 00:31:50,880 ‎MOUNTAIN HOME, BANG ARKANSAS 490 00:31:54,840 --> 00:31:57,920 ‎THEO CÁC ĐIỀU KHOẢN ÂN XÁ, SIGLER BỊ CẤM 491 00:31:58,000 --> 00:32:01,200 ‎LIÊN HỆ DƯỚI BẤT CỨ HÌNH THỨC NÀO ‎VỚI GIA ĐÌNH NẠN NHÂN 492 00:32:12,280 --> 00:32:16,240 ‎NHỮNG TÌNH TIẾT DUY NHẤT ‎GIA ĐÌNH JOHN ZELTNER BIẾT VỀ VỤ ÁN MẠNG 493 00:32:16,320 --> 00:32:19,640 ‎ĐẾN TỪ CÁC BÀI BÁO ĐƯA TIN VỀ PHIÊN XÉT XỬ 494 00:32:27,000 --> 00:32:30,400 ‎"Nhân viên nhà hàng ở Arlington ‎bị sát hại trong một vụ cướp rõ ràng. 495 00:32:30,800 --> 00:32:34,360 ‎Zeltner, 31 tuổi, quê Arlington, ‎được kết luận tử vong tại hiện trường". 496 00:32:34,440 --> 00:32:36,280 ‎- Vụ giết người vô thức. ‎- Ừ. 497 00:32:36,920 --> 00:32:39,240 ‎Chả có lý do. Hắn ra tay chỉ vì muốn. 498 00:32:40,280 --> 00:32:41,120 ‎Lúc hắn 499 00:32:41,560 --> 00:32:42,480 ‎giết anh tôi, 500 00:32:43,640 --> 00:32:45,680 ‎đó chả phải tai nạn, hắn đâu có... 501 00:32:45,760 --> 00:32:47,920 ‎Cò súng... Hắn đâu có lỡ cướp cò. 502 00:32:48,240 --> 00:32:50,440 ‎Đâu có chuyện vô tình bóp cò sáu lần, 503 00:32:50,800 --> 00:32:53,160 ‎ừm, nó chỉ... Đó không phải tai nạn. 504 00:32:53,320 --> 00:32:54,680 ‎Ừm, đó là lời tuyên bố. 505 00:32:55,120 --> 00:32:59,440 ‎Đó là lời tuyên bố, bạn hiểu chứ? ‎Muốn giết ai đó, chỉ cần một viên đạn. 506 00:33:00,040 --> 00:33:02,440 ‎Bạn muốn ra tuyên bố? Bắn thêm năm phát. 507 00:33:09,240 --> 00:33:11,680 ‎Một thời gian dài, tôi đã nghĩ còn gì đó. 508 00:33:12,240 --> 00:33:13,320 ‎Một thời gian dài. 509 00:33:13,800 --> 00:33:16,480 ‎Tôi nghĩ vì anh ấy đồng tính, ‎chúng muốn giết. 510 00:33:18,280 --> 00:33:21,520 ‎Hồi cuối những năm 80, đầu 90 ‎người ta rất thành kiến, 511 00:33:21,600 --> 00:33:26,360 ‎nên tôi nghĩ có khi là vì thế, hiểu chứ? ‎Rằng, ừm, vì anh ấy đồng tính 512 00:33:26,440 --> 00:33:29,160 ‎và công khai, ‎chúng không thích. Tôi nghĩ vậy. 513 00:33:29,240 --> 00:33:32,920 ‎Nhưng tôi đã lầm, bạn hiểu chứ? ‎Đó chỉ là do tôi giận quá thôi. 514 00:33:33,520 --> 00:33:35,480 ‎Rõ chỉ có vậy. Vụ đó chỉ vì tiền. 515 00:33:46,360 --> 00:33:50,800 ‎HỒ CADE, BANG TEXAS 516 00:33:54,040 --> 00:33:58,120 ‎Người ta tin rằng họ hiểu chuyện đã xảy ra ‎hồi tháng Tư năm 1990. 517 00:34:01,800 --> 00:34:03,520 ‎Nhưng trong quá trình xét xử, 518 00:34:04,320 --> 00:34:08,040 ‎chẳng ai thực sự biết có chuyện gì. ‎Chẳng ai biết hết câu chuyện 519 00:34:08,400 --> 00:34:10,040 ‎vì tôi chưa từng kể với ai. 520 00:34:12,760 --> 00:34:15,120 ‎Nói thật, người duy nhất thực sự biết... 521 00:34:16,440 --> 00:34:18,440 ‎là nạn nhân, Chúa và tôi. 522 00:34:19,560 --> 00:34:24,120 ‎NĂM 1990, DALE SIGLER KÝ ĐƠN THÚ TỘI ‎THỪA NHẬN VIỆC GIẾT NGƯỜI TRONG QUÁ TRÌNH 523 00:34:24,200 --> 00:34:25,800 ‎CƯỚP CỦA QUÁ KHÍCH 524 00:34:34,840 --> 00:34:36,680 ‎Mãi đến sau khi bố tôi mất, 525 00:34:37,280 --> 00:34:38,640 ‎tôi mới nhận ra là... 526 00:34:39,680 --> 00:34:43,040 ‎để thành người phụng sự Chúa, ‎tôi phải kể câu chuyện đó. 527 00:34:43,200 --> 00:34:45,000 ‎Tôi phải hoàn toàn minh bạch. 528 00:34:45,080 --> 00:34:48,440 ‎Người ta tin rằng ‎đó là vụ cướp của giết người vì tiền, 529 00:34:48,840 --> 00:34:50,960 ‎nhưng đó hoàn toàn chả phải sự thật. 530 00:34:52,320 --> 00:34:56,440 ‎HAI MƯƠI LĂM NĂM SAU LÁ ĐƠN THÚ TỘI, ‎SIGLER VIẾT THƯ GỬI HỘI ĐỒNG ÂN XÁ 531 00:34:56,520 --> 00:34:58,960 ‎VỚI MỘT CÂU CHUYỆN KHÁC VỀ VIỆC ĐÃ XẢY RA 532 00:34:59,960 --> 00:35:01,680 ‎Chuyện không phải về vụ cướp. 533 00:35:02,000 --> 00:35:05,040 ‎Vụ cướp là để che đậy ‎ý định thực của vụ giết người. 534 00:35:07,200 --> 00:35:09,880 ‎Lý do tôi đến tiệm đó là để sát hại John. 535 00:35:13,120 --> 00:35:16,160 ‎Tôi giết anh ta vì... ‎anh ta định đe dọa tôi... 536 00:35:17,080 --> 00:35:18,720 ‎để quan hệ đồng tính cùng. 537 00:35:44,960 --> 00:35:46,840 ‎Biên dịch: Christine Tran