1 00:00:16,726 --> 00:00:18,853 Đây là cái răng tôi yêu thích. 2 00:00:19,813 --> 00:00:21,356 Sao tôi lại thích nó đến vậy? 3 00:00:22,440 --> 00:00:23,525 Thì... 4 00:00:24,025 --> 00:00:25,026 TIỆM TẠP HÓA WINNIE TIỆM TIMTAM 5 00:00:25,026 --> 00:00:26,653 ...đầu tiên, nó không bóng loáng. 6 00:00:26,653 --> 00:00:29,239 Các bạn sẽ không thấy nó trong nụ cười sáng lóa của tôi. 7 00:00:34,369 --> 00:00:37,038 Nhưng có lẽ các bạn thấy nó trong gương mặt dọa chó của tôi. 8 00:00:38,164 --> 00:00:40,250 Đó, nó đấy. 9 00:00:40,250 --> 00:00:42,794 Nó lộ ra sau môi tôi như con chó bull. 10 00:00:48,925 --> 00:00:53,847 Nó không cắn như răng cửa hoặc nhai như răng hàm. 11 00:00:53,847 --> 00:00:56,224 Cái răng tuyệt vời này làm cả hai việc. 12 00:00:57,559 --> 00:01:01,187 Tôi cũng thích nó hơi lệch, cũng như tôi. 13 00:01:02,689 --> 00:01:04,356 Nha sĩ của tôi gọi cái răng này... 14 00:01:04,356 --> 00:01:07,110 Răng nanh sữa R với hai tủy trước. 15 00:01:07,110 --> 00:01:09,112 Nhưng tôi gọi nó là... 16 00:01:10,030 --> 00:01:12,407 Tướng Washington Miệng. 17 00:01:13,909 --> 00:01:16,578 {\an8}Tôi chỉ muốn là Bạn chỉ muốn là 18 00:01:16,578 --> 00:01:18,330 Chúng ta chỉ muốn là 19 00:01:19,456 --> 00:01:21,917 Tôi sẽ là con người như mình muốn 20 00:01:21,917 --> 00:01:23,585 Quyền tự do của tôi 21 00:01:24,085 --> 00:01:27,005 Không, tôi sẽ không cắt tóc 22 00:01:27,005 --> 00:01:29,466 Và tôi sẽ mặc bất cứ trang phục gì 23 00:01:29,466 --> 00:01:35,597 Tôi thích khi được là chính mình 24 00:01:35,597 --> 00:01:38,225 Tôi không muốn là Bạn không muốn là 25 00:01:38,225 --> 00:01:41,186 Chúng ta không muốn bị sai khiến 26 00:01:41,186 --> 00:01:42,270 {\an8}"Tướng Washington Miệng" 27 00:01:43,188 --> 00:01:44,231 {\an8}Điệp Viên Harriet 28 00:01:44,231 --> 00:01:45,398 {\an8}DỰA TRÊN CUỐN SÁCH CỦA LOUISE FITZHUGH 29 00:01:45,398 --> 00:01:49,236 Tôi cứ nghĩ về điều này: Răng không phải là xương. 30 00:01:49,236 --> 00:01:53,531 Không thú vị sao? Răng không phải là xương. 31 00:01:54,658 --> 00:01:57,786 Harriet, cháu sẽ đi khám nha khoa muộn mất 32 00:01:57,786 --> 00:01:59,621 nếu chúng ta không đi ngay. 33 00:02:01,706 --> 00:02:04,125 Xương gãy và tự lành. 34 00:02:04,125 --> 00:02:07,963 Răng thì không thể. Ta phải nâng niu cái răng. 35 00:02:13,426 --> 00:02:15,762 Carol, thật không tin nổi. 36 00:02:15,762 --> 00:02:17,430 Anh đang làm quá lên. 37 00:02:17,430 --> 00:02:19,808 Em không thể vứt bánh cưới của chúng ta đi. 38 00:02:20,642 --> 00:02:24,229 Nó đã ở trong tủ đá 12 năm rồi. Chúng ta sẽ chẳng bao giờ ăn nó. 39 00:02:25,146 --> 00:02:27,899 Chúng ta đã ăn nó vào lễ kỷ niệm năm năm ngày cưới. 40 00:02:27,899 --> 00:02:30,068 Phải, và đó là bảy năm về trước. 41 00:02:30,068 --> 00:02:32,612 Cứ như em muốn ném hôn nhân của ta vào thùng rác. 42 00:02:34,072 --> 00:02:36,908 Cô Ole Golly bảo người lớn cãi nhau là tốt. 43 00:02:36,908 --> 00:02:39,786 Cũng như trẻ con, họ phải thốt ra những lời phàn nàn. 44 00:02:39,786 --> 00:02:43,331 Harriet, đừng tò mò nữa, đi thôi. 45 00:02:51,089 --> 00:02:52,424 Trông ổn đấy, Harriet. 46 00:02:52,424 --> 00:02:56,177 Cháu phải súc miệng và đánh răng ngay sau khi ăn kem trứng sô cô la. 47 00:02:56,177 --> 00:02:58,471 Vệ sinh răng miệng là việc cháu rất hứng thú. 48 00:03:00,307 --> 00:03:02,267 Bác sĩ Hawthorne sẽ vào ngay bây giờ. 49 00:03:03,727 --> 00:03:08,023 Bác sĩ Hawthorne. Phải, các bạn nghe đúng rồi. 50 00:03:08,023 --> 00:03:09,107 BÁC SĨ HAWTHORNE 51 00:03:09,107 --> 00:03:12,068 Nha sĩ của tôi không ai khác chính là bố của Marion Hawthorne. 52 00:03:12,986 --> 00:03:16,156 Marion hoàn hảo và hàm răng hoàn hảo. 53 00:03:16,156 --> 00:03:17,824 Chẳng thể thoát được cậu ta. 54 00:03:18,408 --> 00:03:20,660 Nhưng ít ra răng của tôi cũng hoàn hảo. 55 00:03:26,416 --> 00:03:29,628 Chào bác sĩ Hawthorne. Chú nhìn xem. 56 00:03:30,712 --> 00:03:33,256 Cháu ngậm miệng lại đã, Harriet. 57 00:03:33,256 --> 00:03:34,841 Chúng ta cần nói chuyện. 58 00:03:35,967 --> 00:03:37,594 Chúng ta cần nói chuyện gì ạ? 59 00:03:37,594 --> 00:03:39,262 Chú đã xem phim chụp X quang của cháu 60 00:03:39,262 --> 00:03:43,433 và quyết định rằng cần nhổ răng nanh sữa R của cháu. 61 00:03:44,059 --> 00:03:49,022 Răng nanh sữa R? Ý chú là Tướng Washington Miệng? 62 00:03:49,022 --> 00:03:50,565 Tướng gì? 63 00:03:50,565 --> 00:03:54,694 Chú khám lại đi ạ. Cháu có đánh răng. Dùng tăm nước. Súc miệng. Cháu ngoan mà. 64 00:03:55,195 --> 00:03:58,949 Nói thật nhé, không phải lúc nào tôi cũng ngoan trong việc vệ sinh răng miệng. 65 00:03:59,658 --> 00:04:03,787 Năm lên bảy tuổi, tôi chỉ là đứa trẻ ngu ngốc vệ sinh răng miệng rất ẩu. 66 00:04:06,998 --> 00:04:10,835 Harriet, đến giờ tắt đèn rồi. Cháu đã nhớ dùng tăm nước chưa? 67 00:04:12,337 --> 00:04:15,173 Tất nhiên là rồi ạ, cô Ole Golly. 68 00:04:15,173 --> 00:04:18,593 Nhưng chính vì ẩu mà tôi đã gặp hậu quả. 69 00:04:18,593 --> 00:04:22,806 Có vẻ như răng nanh sữa R có hai khoang phía trước. 70 00:04:23,723 --> 00:04:27,727 Đấy là hậu quả của việc dùng tăm nước với cam thảo. Cậu toi rồi. 71 00:04:33,692 --> 00:04:38,029 Tôi toi rồi, phải không? Tôi toi thật rồi. 72 00:04:39,072 --> 00:04:41,783 Xin lỗi nhé, răng nhỏ. 73 00:04:41,783 --> 00:04:44,953 Rồi một điều quá đỗi bất ngờ xảy ra. 74 00:04:44,953 --> 00:04:47,747 Không phải lúc xin lỗi. 75 00:04:47,747 --> 00:04:49,207 Này. Ai nói đấy? 76 00:04:49,207 --> 00:04:50,292 Có lẽ là thế 77 00:04:50,292 --> 00:04:52,878 vì chúng tôi đang học Cách mạng Mỹ ở trường. 78 00:04:52,878 --> 00:04:53,962 Tôi không biết nữa. 79 00:04:53,962 --> 00:04:55,922 Đã đến lúc đánh bại 80 00:04:55,922 --> 00:04:59,009 kẻ ngoại bang quỷ quyệt xâm chiếm miệng cháu, 81 00:04:59,009 --> 00:05:01,177 cao răng và các mảng đỏ trong miệng. 82 00:05:01,177 --> 00:05:04,639 Đúng vậy, ta Tướng Washington Miệng. 83 00:05:04,639 --> 00:05:07,851 Đó là giây phút tôi gặp bạn thân mới và người hùng của tôi. 84 00:05:07,851 --> 00:05:10,353 Ông là lời khích lệ cùng tổ chức mít tinh. 85 00:05:10,353 --> 00:05:11,855 Do đó, chúng tôi tuyên bố... 86 00:05:11,855 --> 00:05:16,192 Độc lập khỏi vệ sinh răng miệng ẩu. 87 00:05:19,195 --> 00:05:21,072 Tấn công! 88 00:05:23,491 --> 00:05:25,744 Ôi, không! Ôi trời. 89 00:05:26,328 --> 00:05:28,371 Tôi đang bị sôi bụng. 90 00:05:35,253 --> 00:05:37,130 Đừng dùng cái bàn chải khổng lồ. 91 00:05:43,553 --> 00:05:47,432 Ùi! Ông không nương tay với quân nổi loạn gớm ghê à? 92 00:05:48,058 --> 00:05:50,894 Cút đi, đồ áp bức kinh tởm! 93 00:05:59,945 --> 00:06:05,700 Ta sẽ thành lập một Liên bang hoàn hảo hơn dựa trên các quyền không thể nhượng lại: 94 00:06:05,700 --> 00:06:07,994 quyền sống, quyền tự do và... 95 00:06:07,994 --> 00:06:11,706 Quyền mưu cầu sạch sẽ răng miệng. 96 00:06:13,375 --> 00:06:15,835 Úi! Sôi bụng quá! 97 00:06:16,461 --> 00:06:17,462 Người dân chúng ta 98 00:06:17,462 --> 00:06:20,131 Sau chiến thắng ban đầu đó, Liên bang của chúng tôi rất mạnh, 99 00:06:20,131 --> 00:06:22,509 và những lần khám răng thật ngắn ngủi và dễ chịu. 100 00:06:22,509 --> 00:06:26,263 Và tất cả là nhờ có Tướng Washington Miệng. 101 00:06:26,263 --> 00:06:29,307 Ôi, Harriet. Cô biết là khó nhưng... 102 00:06:29,307 --> 00:06:33,853 Nhưng chẳng sao cả! Sao cháu lại cần nhổ Tướng quân chứ? 103 00:06:33,853 --> 00:06:36,940 Thật vô lý. Nó có gây đau đâu. 104 00:06:37,524 --> 00:06:38,567 Cho chú xem nhé? 105 00:06:40,777 --> 00:06:42,571 Thật không đàng hoàng! 106 00:06:44,197 --> 00:06:48,618 Thôi được. Chú chạm vào thì đau. Cháu sẽ không chạm vào nó. Thế là xong. 107 00:06:48,618 --> 00:06:51,329 Có lẽ phim X quang có thể giúp giải thích tình hình. 108 00:06:51,329 --> 00:06:55,917 Cái răng nanh này, nó bị kẹp giữa một răng trưởng thành bên trái, 109 00:06:55,917 --> 00:06:59,671 và một cái nữa bên phải, và một răng trưởng thành mới sắp nhú lên. 110 00:06:59,671 --> 00:07:03,466 Ôi trời! Nó đang nhô lên. 111 00:07:03,466 --> 00:07:06,887 Cô rất tiếc, Harriet. Đến lúc rồi. 112 00:07:06,887 --> 00:07:09,723 Tướng quân phải rời khỏi vị trí. 113 00:07:10,223 --> 00:07:11,725 Cháu có được tham khảo ý kiến thứ hai không? 114 00:07:11,725 --> 00:07:15,812 Cháu có thể hỏi bất cứ nha sĩ nào ở Manhattan, họ sẽ nói y hệt thôi. 115 00:07:15,812 --> 00:07:18,899 Cháu sẽ ngày càng đau nhiều hơn nếu không nhổ cái răng đó bây giờ. 116 00:07:19,691 --> 00:07:20,942 Bây giờ? 117 00:07:20,942 --> 00:07:23,820 Cô Ole Golly, bảo chú ấy là cháu cần gia hạn đi. 118 00:07:23,820 --> 00:07:26,573 Một năm? Một tháng? Cháu chỉ cần một tuần thôi. 119 00:07:27,282 --> 00:07:28,992 Chú có thể cho cháu đến ngày mai. 120 00:07:32,078 --> 00:07:34,623 Này, vui lên. Đó là cái răng sữa cuối cùng của cháu. 121 00:07:34,623 --> 00:07:38,001 Sau lần này, thì cả bộ răng sẽ là răng trưởng thành của Harriet M. Welsch. 122 00:07:38,752 --> 00:07:41,004 Đến lúc trưởng thành rồi, đứa trẻ to xác ạ. 123 00:07:50,180 --> 00:07:52,182 Vậy là chính thức. 124 00:07:52,182 --> 00:07:54,643 Bố của Marion bảo ngày mai tớ phải quay lại phòng khám của chú ấy 125 00:07:54,643 --> 00:07:58,104 để chú ấy loại bỏ Tướng Washington Miệng. 126 00:07:58,688 --> 00:08:01,650 - Gì cơ? - Chú ấy nói không còn chỗ cho nó nữa. 127 00:08:02,817 --> 00:08:05,654 Chúng ta cần bàn chuyện này. 128 00:08:09,324 --> 00:08:10,492 Hết ý! 129 00:08:10,492 --> 00:08:12,577 Khởi động kế hoạch cố tình bị loại. 130 00:08:12,577 --> 00:08:17,332 Không! Không, năm nay cậu khởi động quá nhiều kế hoạch cố tình bị loại rồi. 131 00:08:18,541 --> 00:08:20,919 Đó là sự xúc phạm với trận bóng né. 132 00:08:21,461 --> 00:08:22,671 Cậu đang làm gì vậy? 133 00:08:22,671 --> 00:08:25,840 Dù cậu phải làm bất cứ gì, hãy làm sau lưng tớ. 134 00:08:25,840 --> 00:08:27,175 Tớ sẽ che chắn cho cậu. 135 00:08:36,058 --> 00:08:38,227 Vậy, không có chỗ cho Washington Miệng, hả? 136 00:08:38,227 --> 00:08:40,813 Thì, nếu chúng ta tạo chỗ? 137 00:08:40,813 --> 00:08:41,981 Có khả thi không? 138 00:08:41,981 --> 00:08:45,569 Có chứ! Cơ thể người có chỗ cho đủ mọi thứ nó không cần đến, 139 00:08:45,569 --> 00:08:46,653 như là ruột thừa ấy. 140 00:08:46,653 --> 00:08:47,737 Y tế! 141 00:08:49,447 --> 00:08:52,659 Thấy chưa? Tớ biết tớ cần ý kiến thứ hai mà. Làm sao ta... 142 00:08:54,160 --> 00:08:55,161 Chờ đã. 143 00:08:57,622 --> 00:09:00,667 Nhắn với mẹ tớ là tớ yêu mẹ nhé. 144 00:09:06,089 --> 00:09:07,173 Có rồi. 145 00:09:11,553 --> 00:09:14,639 - Thước đo à? - Được, há to miệng. 146 00:09:16,892 --> 00:09:19,603 Độ mở khoang miệng tối đa hiện là 7,6 cm. 147 00:09:21,021 --> 00:09:22,230 Như thế là tớ xử lý được. 148 00:09:22,230 --> 00:09:24,149 Bây giờ, đến lúc há căng ra. 149 00:09:24,858 --> 00:09:26,776 Há, hai, ba, bốn. 150 00:09:26,776 --> 00:09:28,612 Ngậm, hai, ba, bốn. 151 00:09:28,612 --> 00:09:30,488 Há, hai, ba, bốn. 152 00:09:30,488 --> 00:09:32,198 Ngậm, hai, ba, bốn. 153 00:09:32,198 --> 00:09:33,617 Há, hai, ba, bốn... 154 00:09:33,617 --> 00:09:34,910 Thế sẽ không bao giờ được đâu. 155 00:09:34,910 --> 00:09:38,246 Đừng nghe cậu ta. Giờ thì nhe răng đi, Welsch. 156 00:09:40,874 --> 00:09:43,877 Phải. Tớ muốn thấy tất cả, tất cả 28 cái răng! 157 00:09:44,836 --> 00:09:46,379 Bực quá, Sport! 158 00:09:46,963 --> 00:09:47,964 Xin lỗi. 159 00:09:51,927 --> 00:09:54,429 Há, hai, ba, bốn. 160 00:09:54,930 --> 00:09:57,265 Ngậm, hai, ba, bốn. 161 00:09:57,265 --> 00:09:59,643 Há, hai, ba, bốn. 162 00:09:59,643 --> 00:10:02,479 Ngậm, hai, ba, bốn. 163 00:10:02,479 --> 00:10:03,772 Bây giờ... 164 00:10:05,482 --> 00:10:06,942 Cứ đo cho tớ đi. 165 00:10:11,738 --> 00:10:16,409 Cậu biết gì nào? Vẫn 7,6 cm. Xin lỗi nhé. 166 00:10:16,910 --> 00:10:19,955 Vô vọng rồi. Cả ngày hôm nay, chúng ta căng miệng. 167 00:10:21,414 --> 00:10:23,124 Xin lỗi, Tướng quân. 168 00:10:26,753 --> 00:10:28,296 Chúng ta làm gì đây? 169 00:10:28,296 --> 00:10:31,633 Tớ biết! Có lẽ cậu có thể bỏ buổi khám ngày mai. 170 00:10:32,133 --> 00:10:34,261 Cô Ole Golly không đời nào để cho tớ làm thế. 171 00:10:35,971 --> 00:10:39,349 Tớ biết một người có thể thuyết phục được cô ấy. 172 00:10:40,350 --> 00:10:43,687 Đúng rồi, họ bảo chúng ta nên khám nha khoa sáu tháng một lần, 173 00:10:43,687 --> 00:10:45,814 nhưng có thật sự cần thiết? 174 00:10:46,356 --> 00:10:49,568 Bố của Sport là nhà văn. Chú ấy biết mình đang nói gì. 175 00:10:49,568 --> 00:10:51,695 Câu trả lời: không. 176 00:10:51,695 --> 00:10:54,698 Tất cả là thủ đoạn làm tiền thôi. Họ chỉ muốn tiền của chúng ta. 177 00:10:54,698 --> 00:10:59,786 Và họ lúc nào cũng lôi tình trạng viêm lợi ra dọa chúng ta như ông ba bị. 178 00:10:59,786 --> 00:11:03,832 Viêm lợi tức là ông ba bị. Vậy, không phải dưới gầm giường? 179 00:11:04,416 --> 00:11:08,795 Ừ, bao nhiêu năm nay, bố tớ chưa từng đi khám nha khoa, vẫn tốt cho sổ sách. 180 00:11:08,795 --> 00:11:10,672 Chẳng phải lo cân đối hóa đơn. 181 00:11:11,715 --> 00:11:15,510 Chú Rocque, chú là người lớn đầu tiên mà cháu nói chuyện hiểu chuyện. 182 00:11:15,510 --> 00:11:20,724 Này, nếu người lớn nào cũng cần nghe lời nói thật, chú rất sẵn lòng. 183 00:11:20,724 --> 00:11:23,268 Chú có thể nói thật cho bảo mẫu của cháu hiểu không? 184 00:11:23,268 --> 00:11:25,270 Cho cô ấy thấy chú không đi khám nha khoa, 185 00:11:25,270 --> 00:11:28,732 mà cả hàm răng của chú vẫn hoàn toàn khỏe mạnh bình thường. 186 00:11:30,442 --> 00:11:34,154 Chú không biết có đúng là chú nói còn đủ cả hàm không. 187 00:11:35,071 --> 00:11:36,072 Ý bố là sao ạ? 188 00:11:39,659 --> 00:11:42,287 Sao bao lâu nay, bố giấu con chuyện này vậy? 189 00:11:42,996 --> 00:11:45,582 Có lẽ bố nghĩ con không lo liệu được. 190 00:11:47,083 --> 00:11:49,794 Bố, thôi nào! Con lo liệu được. 191 00:11:49,794 --> 00:11:51,963 Không, không. Tiếp tục đi. Cháu hơi thích ạ. 192 00:11:56,259 --> 00:11:57,260 Cậu ổn chứ? 193 00:11:57,844 --> 00:12:02,390 Không. Tớ đang bị đau dù không chạm vào răng. 194 00:12:11,483 --> 00:12:12,817 Thấy chưa? Không ăn được. 195 00:12:14,236 --> 00:12:17,572 Không ăn được như 12 năm trước. 196 00:12:17,572 --> 00:12:18,907 Đó là lý do. 197 00:12:19,407 --> 00:12:20,575 Lại thế rồi. 198 00:12:26,998 --> 00:12:29,793 Thợ bánh hủy vào phút chót, 199 00:12:29,793 --> 00:12:32,712 nên em và anh, không có chút kinh nghiệm nào, 200 00:12:32,712 --> 00:12:35,924 đã cùng nhau tự nướng bánh cưới. 201 00:12:36,550 --> 00:12:38,510 Vâng, em biết. Em đã ở đó. 202 00:12:38,510 --> 00:12:42,681 Chúng ta đã rất vui, nhưng cái bánh đã và vẫn dở khủng khiếp. 203 00:12:44,349 --> 00:12:46,476 Anh sẽ không vứt nó đi. 204 00:12:46,476 --> 00:12:48,770 Vậy thì anh cần mua tủ đá thứ hai. 205 00:12:52,148 --> 00:12:53,149 Harriet! 206 00:13:02,993 --> 00:13:03,994 Gì thế này ạ? 207 00:13:03,994 --> 00:13:05,453 Cháu tự xem đi. 208 00:13:11,376 --> 00:13:14,880 Tôi đã muốn cắn ngập răng cái bánh kẹp cà chua đó 209 00:13:14,880 --> 00:13:16,339 và tận hưởng từng miếng. 210 00:13:16,840 --> 00:13:17,841 Nhưng... 211 00:13:17,841 --> 00:13:19,968 Cháu biết cô định làm gì. 212 00:13:19,968 --> 00:13:23,471 Đây có phải là một trong những "bữa ăn" cuối cùng của cháu? 213 00:13:24,055 --> 00:13:26,266 Thì, cháu gọi nó là gì cũng được. 214 00:13:26,266 --> 00:13:30,270 Vứt nó vào thùng rác. Washington Miệng sẽ không đi đâu cả. 215 00:13:30,854 --> 00:13:34,232 Cháu sợ ăn nó, đúng không? Sợ sẽ quá đau răng. 216 00:13:35,066 --> 00:13:36,067 Không. 217 00:13:36,693 --> 00:13:39,070 Vấn đề là, tôi hơi sợ. 218 00:13:39,070 --> 00:13:41,990 Tốt. Vì cô không thích thấy nó bị lãng phí. 219 00:13:42,824 --> 00:13:47,871 Sốt mayonnaise tự làm, bánh mì mới nướng, cà chua chín mọng. 220 00:13:47,871 --> 00:13:51,833 Sao cháu không cho vị tướng cân nhắc? Không phải gọi nó là bữa tối cuối cùng. 221 00:13:59,132 --> 00:14:05,972 Tôi coi sự thật này là hiển nhiên. Cái bánh kẹp cà chua rất ngon. 222 00:14:06,681 --> 00:14:09,976 Nên, chúng tôi quyết định ăn nó. 223 00:14:12,145 --> 00:14:15,315 Tôi nghĩ nếu tôi nhai nó ở một bên miệng, 224 00:14:15,315 --> 00:14:17,067 thì có lẽ không đau nhiều như thế. 225 00:14:23,490 --> 00:14:25,283 Cháu không sợ. Cháu chỉ... 226 00:14:26,368 --> 00:14:29,204 Cháu thích ăn theo kiểu đặc biệt. 227 00:14:35,961 --> 00:14:37,546 Đau quá đi mất. 228 00:14:37,546 --> 00:14:40,590 Cháu sẽ không bao giờ được ăn bánh kẹp cà chua nữa. 229 00:14:40,590 --> 00:14:43,718 Harriet! Bình tĩnh. Cháu sẽ ổn thôi. 230 00:14:43,718 --> 00:14:46,346 Đây, ngậm cái này đi. Nó sẽ gây tê chỗ đau. 231 00:14:51,226 --> 00:14:54,980 Hiệu quả đấy ạ. Hiệu quả thật. Cảm ơn cô. 232 00:14:54,980 --> 00:14:57,148 Nghe này, cô biết là khó, 233 00:14:57,148 --> 00:15:00,944 nhưng Tướng Washington Miệng đã cho cháu tất cả những gì có thể. 234 00:15:00,944 --> 00:15:05,031 Đã đến lúc ông ấy sống tiếp. Đó là chuyện bình thường khi lớn lên. 235 00:15:05,031 --> 00:15:08,952 Đến một ngày, sau khi cô cho cháu mọi điều có thể, thì, cô sẽ phải đi... 236 00:15:08,952 --> 00:15:12,247 Đừng nói thế! Cô đang làm mọi việc tồi tệ hơn. 237 00:15:12,247 --> 00:15:16,585 Thì, cô chỉ đang thành thật thôi, và cô nghĩ cháu sẽ đánh giá cao điều đó. 238 00:15:16,585 --> 00:15:21,089 Những ồn ào trên đời này chẳng thể ngăn được những việc này, không gì có thể. 239 00:15:21,089 --> 00:15:24,551 Một phần của trưởng thành là học cách từ bỏ. 240 00:15:25,594 --> 00:15:28,972 Cô Ole Golly nói thật có lý, nhưng... 241 00:15:31,141 --> 00:15:33,768 Washington Miệng sẽ không bao giờ để tôi đi. 242 00:15:33,768 --> 00:15:38,398 Ông ấy đã lấy hai tủy của mình cho tôi. Sự đau đớn này chẳng là gì với ông ấy. 243 00:15:38,398 --> 00:15:43,945 Đó chỉ là cái giá nhỏ bé phải trả cho tình bạn cao quý đầy may mắn này. 244 00:15:45,280 --> 00:15:47,282 Nên dù tôi không biết đi đâu... 245 00:15:51,828 --> 00:15:53,330 tôi cũng bỏ chạy cùng tướng quân, 246 00:15:53,330 --> 00:15:56,082 vẫn hy vọng cho dù không thể tìm cách cứu ông ấy. 247 00:15:57,292 --> 00:15:58,877 Đó là điều ông ấy sẽ làm cho tôi. 248 00:16:00,629 --> 00:16:02,631 TIỆM DELI MỞ CỬA 249 00:16:13,725 --> 00:16:17,395 Nhưng dù có đi xa đến đâu... 250 00:16:18,939 --> 00:16:20,315 Ôi, không. 251 00:16:21,233 --> 00:16:23,318 ...tôi cũng không trốn nổi cơn đau. 252 00:16:28,240 --> 00:16:32,702 Cuối cùng, nó đau tới mức, thì, mọi việc trở nên kỳ cục. 253 00:16:37,791 --> 00:16:41,294 Washington Miệng, ông chặt cái cây anh đào đó hả? 254 00:16:41,294 --> 00:16:44,506 Phải, tôi không thể nói dối. 255 00:16:47,300 --> 00:16:49,594 Cháu ổn chứ, cô bé? 256 00:16:54,432 --> 00:16:59,688 Tất nhiên, ông ấy không chặt. Không thể là ông ấy. Còn trong miệng tôi! 257 00:17:07,279 --> 00:17:09,656 Sau khi đến tận bến tàu, 258 00:17:09,656 --> 00:17:12,074 tôi biết chẳng còn chỗ nào để trốn chạy nữa. 259 00:17:12,074 --> 00:17:16,204 Tôi đã nghĩ đến việc lên một tàu thủy. Tôi biết là khá cực đoan. 260 00:17:16,204 --> 00:17:20,375 Nhưng khi Washington vượt sông Delaware, điều đó cũng khá cực đoan. 261 00:17:23,085 --> 00:17:24,379 Margaret, khoan đã! 262 00:17:27,841 --> 00:17:29,426 Mình phải chứng kiến mới được. 263 00:17:33,763 --> 00:17:36,474 Tôi tự nhủ nếu ông ấy thuyết phục được bà ấy ở lại, 264 00:17:36,474 --> 00:17:38,518 thì tướng quân cũng sẽ ở lại. 265 00:17:39,102 --> 00:17:40,395 Nếu không, thì... 266 00:17:41,021 --> 00:17:42,731 Tôi sẽ không đề nghị bà ở lại. 267 00:17:43,315 --> 00:17:46,026 Chỉ là trước khi bà đi, có điều này tôi muốn nói. 268 00:17:47,694 --> 00:17:49,237 Tạm biệt bà. 269 00:17:52,574 --> 00:17:55,660 Bỗng nhiên, tôi biết phải làm gì. 270 00:17:57,120 --> 00:18:00,790 Tôi tập hợp hết mọi bạn bè và người thân đến dự đại tiệc chia tay. 271 00:18:02,125 --> 00:18:04,419 Con muốn mọi người nói với Tướng Washington Miệng 272 00:18:04,419 --> 00:18:07,839 mọi điều mà họ luôn muốn nói với ông ấy trước khi ông ấy đi. 273 00:18:08,882 --> 00:18:10,175 Ai bắt đầu cũng được. 274 00:18:12,844 --> 00:18:14,471 Tướng quân đang đợi đây. 275 00:18:20,352 --> 00:18:23,063 Mọi người phải nhanh lên vì con hơi đau đấy. 276 00:18:25,106 --> 00:18:29,486 Được, mọi người biết gì chứ? Sport, cậu nói trước đi. 277 00:18:32,697 --> 00:18:37,661 Ồ, được. Thì, có lần, Harriet và tôi cùng nhau đi bộ từ trường về nhà, 278 00:18:37,661 --> 00:18:39,871 thì một chiếc xe chở rác đi qua. 279 00:18:40,497 --> 00:18:43,917 Nó làm bắn một viên đá vào miệng Harriet. 280 00:18:43,917 --> 00:18:49,631 Và tớ không đùa, viên đá đó vỡ làm đôi khi trúng vào Washington Miệng. 281 00:18:50,131 --> 00:18:55,387 Tướng quân, ông là người khỏe nhất... ý tôi là, răng khỏe nhất... mà tôi biết. 282 00:18:56,221 --> 00:18:57,639 Hay quá. 283 00:18:59,891 --> 00:19:02,435 Tớ vẫn còn viên đá đó trong phòng. 284 00:19:02,936 --> 00:19:07,482 Thì, tớ từng thấy môn lịch sử Mỹ thật tẻ nhạt. 285 00:19:07,482 --> 00:19:08,733 Tôi toàn bị điểm B. 286 00:19:08,733 --> 00:19:12,946 Rồi tôi bắt đầu hình dung môn lịch sử với Washington Miệng trong đó. 287 00:19:12,946 --> 00:19:14,906 Giờ thì tôi toàn được điểm A. 288 00:19:17,659 --> 00:19:19,119 Cảm ơn, Tướng quân. 289 00:19:21,663 --> 00:19:25,834 Ai cũng biết Tướng Washington Miệng là người hùng và tổng thống, 290 00:19:25,834 --> 00:19:27,878 nhưng cháu có biết ông ấy thật khiêm tốn? 291 00:19:27,878 --> 00:19:30,797 Không bao giờ khoe khoang với cô. 292 00:19:31,298 --> 00:19:35,719 Ông ấy cứ thầm lặng giúp cô trong nhiệm vụ cao quý nhất hơn hết thảy: 293 00:19:36,887 --> 00:19:38,680 nuôi nấng Harriet. 294 00:19:42,767 --> 00:19:45,520 Không có cô, tôi không làm được, Ole Golly. 295 00:19:48,148 --> 00:19:51,860 Quên John Adams đi. Cô mới là Phó Tổng thống thật sự. 296 00:19:55,655 --> 00:19:58,950 Cô Catherine, cảm ơn cô nhiều vì đã chăm sóc Harriet. 297 00:19:58,950 --> 00:20:00,869 Còn, Harriet, mẹ xin lỗi. 298 00:20:00,869 --> 00:20:03,538 Bố mẹ đã cãi cọ cả ngày. 299 00:20:03,538 --> 00:20:06,416 Lẽ ra bố mẹ phải có mặt, giúp con từ bỏ. 300 00:20:06,416 --> 00:20:09,711 Thực ra, Harriet, nghe những câu chuyện này, con... 301 00:20:09,711 --> 00:20:12,088 Thì, con đã giúp bố. 302 00:20:12,631 --> 00:20:14,090 - Con ư? - Con bé ư? 303 00:20:14,925 --> 00:20:18,762 Carol, em có thể vứt cái bánh đi. Chưa bao giờ anh nhớ đến cái bánh. 304 00:20:18,762 --> 00:20:21,640 Mà anh nhớ đến con người chúng ta hồi chúng ta cùng nướng bánh. 305 00:20:21,640 --> 00:20:23,475 Trẻ tuổi, bốc đồng. 306 00:20:23,475 --> 00:20:25,727 Ôi, Fred, em... 307 00:20:25,727 --> 00:20:29,481 Không, để anh nói hết. Anh yêu con người của chúng ta bây giờ. 308 00:20:29,481 --> 00:20:32,025 Anh chỉ muốn nhớ về con người chúng ta hồi đó. 309 00:20:32,025 --> 00:20:37,364 Nhưng anh không cần cái bánh mới nhớ. Anh có câu chuyện, và anh có em. 310 00:20:42,494 --> 00:20:46,498 Thì, bố mẹ ơi, bố mẹ đã cướp mất sự chú ý của tướng quân, nhưng... 311 00:20:46,498 --> 00:20:48,208 ...con hiểu. 312 00:20:48,833 --> 00:20:53,380 Tôi hiểu thật sự. Thực ra, lúc đó, 313 00:20:53,880 --> 00:20:57,050 tôi đã hiểu về những câu chuyện chúng tôi kể. 314 00:20:58,009 --> 00:21:00,303 Con đã viết bài diễn văn dài này, nhưng... 315 00:21:04,015 --> 00:21:08,895 Điều mà Tướng Washington Miệng đã dạy tôi nhiều nhất là sự dũng cảm. 316 00:21:17,195 --> 00:21:20,532 Lúc đầu, phải dũng cảm mới đi khám nha khoa. 317 00:21:31,167 --> 00:21:36,256 Nhưng trong cuộc sống còn nhiều điều đáng sợ hơn thế, như Marion Hawthorne... 318 00:21:40,468 --> 00:21:44,389 ...và lớn lên, chia tay những thứ ta yêu quý. 319 00:21:46,975 --> 00:21:49,728 Bác sĩ Hawthorne, cháu sẵn sàng rồi. 320 00:21:51,688 --> 00:21:52,814 Nhưng hôm nay, 321 00:21:52,814 --> 00:21:55,233 Tướng Washington Miệng đã giúp tôi hiểu 322 00:21:55,233 --> 00:21:57,193 rằng ta không phải sợ hãi. 323 00:21:57,193 --> 00:21:59,571 Ta có thể táo bạo và can đảm... 324 00:22:01,114 --> 00:22:05,785 ...vì nếu câu chuyện còn sống mãi thì chẳng cái gì thật sự biến mất. 325 00:22:18,632 --> 00:22:21,885 Nếu các bạn nghĩ tôi đã bán Washington Miệng cho tiên răng, 326 00:22:21,885 --> 00:22:23,887 không đời nào nhé. 327 00:22:24,387 --> 00:22:28,308 Tôi đã bảo bác sĩ Hawthorne hiến thi thể ông ấy cho khoa học. 328 00:22:28,808 --> 00:22:31,019 Đó là điều tướng quân sẽ muốn... 329 00:22:31,019 --> 00:22:32,938 ...để tiếp tục chiến đấu. 330 00:22:38,610 --> 00:22:41,029 Chào mừng tới Liên bang, tân binh. 331 00:23:52,017 --> 00:23:54,019 Biên dịch: Ngan Tran