1 00:00:05,590 --> 00:00:07,008 Cô Ole Golly lúc nào cũng nói 2 00:00:07,008 --> 00:00:10,804 một nhà văn đích thực biết rằng ai cũng có một câu chuyện để kể. 3 00:00:11,388 --> 00:00:13,056 Thứ ngu ngốc đó đâu rồi? 4 00:00:13,765 --> 00:00:17,310 Dựa trên những gì tôi đã phát hiện trên tuyến đường do thám, tôi đồng ý. 5 00:00:17,310 --> 00:00:19,437 Đúng là ai cũng có một câu chuyện để kể. 6 00:00:20,522 --> 00:00:22,857 Ai cũng có trừ nhà Robinson. 7 00:00:22,857 --> 00:00:27,529 Hai người đó tẻ nhạt tới mức cái xơ vải băng rốn cũng thú vị hơn. 8 00:00:27,529 --> 00:00:30,323 Hôm nay bà mua gì, bà Robinson? 9 00:00:30,323 --> 00:00:32,576 Chổi lông phủi bụi, ông Robinson. 10 00:00:33,493 --> 00:00:34,703 Để phủi bụi à? 11 00:00:34,703 --> 00:00:37,956 Phải. Để phủi bụi, ông Robinson. 12 00:00:38,790 --> 00:00:40,875 Cứ như nhìn sơn khô vậy. 13 00:00:41,585 --> 00:00:43,420 Tôi biết cuối cùng tôi cũng sẽ phát hiện ra 14 00:00:43,420 --> 00:00:46,673 rằng họ là gián điệp Nga hay người ngoài hành tinh từ Sao Hỏa. 15 00:00:47,299 --> 00:00:50,468 Rồi chẳng còn "cuối cùng" nào cho tôi. 16 00:00:52,554 --> 00:00:54,389 Họ chuyển đi à? 17 00:00:56,808 --> 00:00:59,686 Nếu nhà Robinson đi trước khi tôi phát hiện ra câu chuyện của họ, 18 00:00:59,686 --> 00:01:02,355 làm sao tôi có thể tự xưng là nhà văn đích thực? 19 00:01:02,355 --> 00:01:05,358 Harriet, mau lên. Chúng ta đi dự tiệc muộn mất. 20 00:01:05,942 --> 00:01:10,155 Nhà Robinson sử dụng sự tẻ nhạt của họ làm vỏ bọc xấu xa? 21 00:01:10,155 --> 00:01:12,490 Tôi đã có một cơ hội để tìm hiểu. 22 00:01:13,199 --> 00:01:16,328 Tôi sẽ cần vỏ bọc xấu xa của riêng mình. 23 00:01:16,912 --> 00:01:17,913 Có rồi. 24 00:01:18,914 --> 00:01:21,583 {\an8}Tôi chỉ muốn là Bạn chỉ muốn là 25 00:01:21,583 --> 00:01:23,335 Chúng ta chỉ muốn là 26 00:01:24,461 --> 00:01:26,922 Tôi sẽ là con người như mình muốn 27 00:01:26,922 --> 00:01:28,590 Quyền tự do của tôi 28 00:01:29,090 --> 00:01:32,010 Không, tôi sẽ không cắt tóc 29 00:01:32,010 --> 00:01:34,471 Và tôi sẽ mặc bất cứ trang phục gì 30 00:01:34,471 --> 00:01:40,602 Tôi thích khi được là chính mình 31 00:01:40,602 --> 00:01:43,230 Tôi không muốn là Bạn không muốn là 32 00:01:43,230 --> 00:01:46,191 Chúng ta không muốn bị sai khiến 33 00:01:46,191 --> 00:01:47,275 {\an8}"Bữa tiệc của Tôi và Tôi sẽ Do thám Nếu Tôi Muốn" 34 00:01:48,193 --> 00:01:49,236 {\an8}Điệp Viên Harriet 35 00:01:49,236 --> 00:01:50,403 {\an8}DỰA TRÊN CUỐN SÁCH CỦA LOUISE FITZHUGH 36 00:01:52,530 --> 00:01:54,074 Không phải nhà Welsch chứ. 37 00:01:54,074 --> 00:01:55,158 Mời vào. 38 00:01:56,993 --> 00:01:58,245 Harriet? 39 00:01:58,828 --> 00:02:00,247 Mặc váy ư? 40 00:02:00,247 --> 00:02:02,582 Điều kỳ diệu không bao giờ hết chứ? 41 00:02:02,582 --> 00:02:05,335 Thường thì tôi không bao giờ thích mặc bộ đồ này. 42 00:02:05,335 --> 00:02:07,379 Nhưng rất có thể mọi người sẽ trút hết tâm sự 43 00:02:07,379 --> 00:02:10,298 nếu họ nghĩ ta là điệp viên ngoan ngoãn chứ không phải tọc mạch. 44 00:02:10,298 --> 00:02:11,967 Pinky, cầm áo khoác của nhà Welsch, 45 00:02:11,967 --> 00:02:14,052 rồi con có thể đưa Harriet tới bữa tiệc cho trẻ em. 46 00:02:14,052 --> 00:02:15,136 Hai đứa vui vẻ nhé. 47 00:02:15,136 --> 00:02:18,348 Không. Bữa tiệc trẻ em khiếp đảm. 48 00:02:18,348 --> 00:02:22,185 Đó là cách kinh điển để người lớn đặt dấu chấm hết cho do thám. 49 00:02:22,936 --> 00:02:26,147 Giờ cậu đến rồi, bữa tiệc có thể bắt đầu. 50 00:02:26,731 --> 00:02:30,610 Tôi đã lên danh sách các bí danh có thể cho nhà Robinson. 51 00:02:30,610 --> 00:02:32,404 Kẻ trộm tranh quốc tế. 52 00:02:33,989 --> 00:02:34,948 Nhà du hành xuyên thời gian. 53 00:02:36,533 --> 00:02:37,576 Người kén? 54 00:02:40,120 --> 00:02:44,040 Dù câu chuyện của họ là gì, tôi chỉ có khoảng hai giờ để tìm hiểu. 55 00:02:44,624 --> 00:02:47,544 Nhà Robinson đã đến chưa? 56 00:02:47,544 --> 00:02:49,754 Rồi. Tớ đã phải cầm áo khoác cho họ. 57 00:02:50,338 --> 00:02:52,299 Cô Whitehead năm nào cũng mời họ. 58 00:02:52,299 --> 00:02:54,134 Tôi nghĩ cô ấy thương họ. 59 00:02:54,134 --> 00:02:57,888 Tớ đã chờ để cho cậu xem cái này. Nó thật tuyệt cú mèo. 60 00:02:57,888 --> 00:02:59,598 "Tuyệt cú mèo"? 61 00:02:59,598 --> 00:03:01,641 Ừ, tuyệt cú mèo. 62 00:03:01,641 --> 00:03:03,059 Ừ, sao lại không? 63 00:03:03,560 --> 00:03:05,020 Bước một trong nhiệm vụ của tôi? 64 00:03:05,020 --> 00:03:08,940 Cắt đuôi Pinky Whitehead bằng cách dùng mánh xưa nhất trong sách. 65 00:03:09,900 --> 00:03:11,359 Pinky, phòng vệ sinh ở đâu? 66 00:03:11,359 --> 00:03:14,905 Cuối hành lang, bên trái. Tớ sẽ chờ cậu ở đây. 67 00:03:23,830 --> 00:03:25,749 Và cô ấy giẫm lên bóng. 68 00:03:26,917 --> 00:03:28,293 Tin được không? 69 00:03:30,128 --> 00:03:32,005 Thì, tôi sẽ không bao giờ... 70 00:03:35,050 --> 00:03:39,262 Là trẻ con ở bữa tiệc người lớn thật lý tưởng để do thám. 71 00:03:39,262 --> 00:03:43,725 Người lớn sẽ tiết lộ đủ chuyện nghĩ rằng trẻ con không nghe được. 72 00:03:43,725 --> 00:03:45,101 Cô biết gì về Mortimer chưa? 73 00:03:45,101 --> 00:03:48,188 Suốt 20 năm vợ ông ấy nghĩ đầu ông ấy đầy tóc. 74 00:03:48,188 --> 00:03:51,858 Vậy mà một con chim nhào xuống giật tóc giả khỏi cái đầu hói. 75 00:03:51,858 --> 00:03:56,071 Chim bị thu hút bởi tóc giả hay mọi loại tóc? 76 00:03:56,071 --> 00:03:59,366 Kiểu gì thì khi ra ngoài cũng phải chăm đội mũ. 77 00:04:00,033 --> 00:04:03,495 Nhìn thấy quá nhiều giống loài người lớn trong môi trường sống tự nhiên của họ 78 00:04:03,495 --> 00:04:06,248 cứ như xem một bộ phim tài liệu về tự nhiên. 79 00:04:07,332 --> 00:04:12,963 Nếu thật im lặng, có thể chúng ta sẽ thoáng thấy kẻ ba hoa đeo kính gọng sừng. 80 00:04:12,963 --> 00:04:15,507 Mua cổ phiếu, cổ phiếu, cổ phiếu! 81 00:04:15,507 --> 00:04:18,425 Bên trái, ta sẽ thấy chú Withers. 82 00:04:18,425 --> 00:04:22,597 Một sinh vật ngại ngùng chỉ mới học cách rời tổ. 83 00:04:22,597 --> 00:04:27,269 Bên phải, ta sẽ thấy cô Plumber láu cá đang dồn con mồi vào góc tường. 84 00:04:27,269 --> 00:04:31,940 Này, cô đã nghĩ đến việc cho chó nhà cô mặc đồ vải thô? 85 00:04:32,440 --> 00:04:34,067 Chúng đang rất phổ biến. 86 00:04:34,067 --> 00:04:36,111 Dựa vào bản năng sắc bén, 87 00:04:36,111 --> 00:04:39,948 cái cô đồng bóng quý hiếm buộc nơ trên đầu đã thoát được. 88 00:04:39,948 --> 00:04:41,741 Tôi ghi lại là "có lẽ" nhé? 89 00:04:42,325 --> 00:04:44,160 Nhưng nhà Robinson đâu? 90 00:04:45,245 --> 00:04:48,331 Tôi biết họ đang lẩn trốn ở đâu đó trong khu rừng tiệc tùng này. 91 00:04:49,583 --> 00:04:52,544 Đừng lo, Carol. Mọi người rất thích món cá ngừ hầm của em. 92 00:04:52,544 --> 00:04:54,838 Thì, ý anh là, đây không phải cuộc thi. 93 00:04:54,838 --> 00:04:57,757 Nhiều năm nay, mẹ tôi và cô Whitehead cứ cạnh tranh nhau 94 00:04:57,757 --> 00:05:01,177 về việc ai là nữ hoàng món thịt hầm ở Khu Thượng Đông. 95 00:05:02,345 --> 00:05:05,891 Để ý Seymour Gasco "cười vãi rắm" nhé. 96 00:05:05,891 --> 00:05:08,810 Diễn viên hài á? Chẳng phải anh ta sẽ lên chương trình của anh? 97 00:05:08,810 --> 00:05:11,313 Ừ, nếu anh ta ký hợp đồng. 98 00:05:11,313 --> 00:05:13,523 Anh nghĩ một chút đồ ăn, một chút tâm tình, 99 00:05:13,523 --> 00:05:16,526 là anh sẽ có được chữ ký của anh ta. 100 00:05:18,320 --> 00:05:20,447 Trông ngon thế. 101 00:05:20,989 --> 00:05:27,120 Tôi sẽ để nó ở đây, bên cạnh món ragu gà tây của tôi. 102 00:05:27,120 --> 00:05:32,709 Thật vui khi có một phong cách sành ăn kiểu gia đình. 103 00:05:34,711 --> 00:05:38,465 Ai sẽ ăn cá ngừ hầm của em khi mà họ có thể ăn ragu gà tây của cô ta? 104 00:05:40,800 --> 00:05:44,262 Anh là đạo diễn, tại sao anh không chỉ đạo mọi người ăn món cá ngừ hầm của em? 105 00:05:44,262 --> 00:05:46,723 Đèn, máy, diễn, anh yêu. 106 00:05:48,308 --> 00:05:51,102 Được rồi, Gasco. Anh ở đâu? 107 00:05:53,772 --> 00:05:56,399 Được rồi, nhà Robinson. Ông bà ở đâu? 108 00:05:59,402 --> 00:06:02,781 Bà Robinson, chúng ta đang ở bữa tiệc. 109 00:06:03,740 --> 00:06:07,327 Chắc chắn rồi, ông Robinson. Một bữa tiệc. 110 00:06:11,206 --> 00:06:14,334 Xin chào. Rất vui được gặp các vị. 111 00:06:25,554 --> 00:06:28,265 Ông có muốn chơi đố chữ với bọn tôi? 112 00:06:29,224 --> 00:06:31,351 Xin lỗi, ông bạn. Có lẽ để sau. 113 00:06:33,353 --> 00:06:36,481 Theo ngôn ngữ của người lớn, "có lẽ để sau" nghĩa là không bao giờ. 114 00:06:37,315 --> 00:06:40,110 Bữa tiệc nào đó. Âm nhạc đâu rồi? 115 00:06:40,110 --> 00:06:42,904 Cô mở nhạc lớn lên. Tôi sẽ dẫn đầu dòng người nhảy conga. 116 00:06:45,574 --> 00:06:47,409 Họ đi đâu rồi? 117 00:06:50,954 --> 00:06:52,497 Đi đứng cẩn thận chứ, nhóc. 118 00:06:53,623 --> 00:06:55,250 Cháu rất xin lỗi ạ. 119 00:06:58,003 --> 00:06:59,462 Cô có thích váy mới của cháu không? 120 00:07:01,047 --> 00:07:02,757 Đáng yêu đấy. 121 00:07:03,675 --> 00:07:05,343 Cảm ơn cô nhiều ạ. 122 00:07:05,343 --> 00:07:09,222 Cháu không thích làm phiền cô, nhưng cô có thấy ông bà Robinson không? 123 00:07:10,098 --> 00:07:13,518 Xin lỗi nhé, cưng. Nhưng nếu có thấy, cô sẽ cho cháu biết. 124 00:07:13,518 --> 00:07:15,437 Cô tốt bụng quá ạ. 125 00:07:21,651 --> 00:07:22,986 Xin lỗi nhé. 126 00:07:22,986 --> 00:07:24,821 Danh sách bí danh của nhà Robinson. 127 00:07:26,573 --> 00:07:27,782 Cậu đây rồi. 128 00:07:28,366 --> 00:07:32,203 Cậu bị lạc khi đến phòng vệ sinh à? Tớ bị lạc suốt. 129 00:08:00,023 --> 00:08:02,859 Truman, không! Đừng lên bàn ăn. 130 00:08:05,153 --> 00:08:06,154 Quay lại đây! 131 00:08:07,447 --> 00:08:10,659 Ôi, Truman. Mày gặp rắc rối rồi. 132 00:08:21,336 --> 00:08:23,046 Không hay rồi. 133 00:08:23,046 --> 00:08:27,050 Nếu ông Robinson thấy danh sách bí mật, ông ấy sẽ biết đấy là của tôi 134 00:08:27,050 --> 00:08:31,054 vì mảnh giấy có ghi, "Từ bàn của Harriet M. Welsch". 135 00:08:31,805 --> 00:08:33,181 Cháu đây rồi. 136 00:08:33,181 --> 00:08:35,600 Sao cháu lại muốn ở bên những người lớn tẻ nhạt 137 00:08:35,600 --> 00:08:39,020 khi mà cháu có thể chơi rất, rất vui ở tiệc của trẻ con? 138 00:08:41,690 --> 00:08:44,651 Nếu bạn từng bị kẹt trong phòng trẻ con, 139 00:08:44,651 --> 00:08:46,444 thì bạn biết đó là vùng đất hoang... 140 00:08:48,405 --> 00:08:51,866 nơi mà bọn trẻ lớn bị tước bỏ hết quyền lực... 141 00:08:53,034 --> 00:08:55,662 Cậu có nghĩ TV của tớ nhớ tớ? 142 00:08:56,246 --> 00:09:00,208 ...và những người trị vì đích thực của thế giới hoang vu kỳ lạ này là trẻ nhỏ. 143 00:09:02,043 --> 00:09:05,714 Cứ như bữa ăn thường ngày. 144 00:09:11,136 --> 00:09:12,888 Đưa đây, đưa đây. 145 00:09:20,395 --> 00:09:22,480 Nước hoa quả không ạ? Ối! 146 00:09:23,064 --> 00:09:24,107 Em nhặt được rồi. 147 00:09:26,651 --> 00:09:28,194 Mình cần ra khỏi đây. 148 00:09:29,112 --> 00:09:31,323 Chào, Harriet. Tớ rất thích váy của cậu. 149 00:09:31,907 --> 00:09:33,700 Mỗi cậu thích thôi. 150 00:09:37,954 --> 00:09:40,123 Radio liên lạc thế nào rồi? 151 00:09:40,123 --> 00:09:43,293 Chưa có liên lạc với người ngoài hành tinh, 152 00:09:43,293 --> 00:09:48,882 nhưng tớ đã học được từ "xin chào" bằng tiếng Thổ Nhĩ Kỳ. Đó là merhaba. 153 00:09:48,882 --> 00:09:50,884 Được rồi. 154 00:09:50,884 --> 00:09:52,385 Tớ phải đi đây, Pinky. 155 00:09:52,385 --> 00:09:54,638 Cậu không muốn thử dùng radio liên lạc của tớ à? 156 00:09:54,638 --> 00:09:57,015 Tớ tự chế tạo từ một cái thùng. 157 00:09:59,226 --> 00:10:00,310 Có lẽ để sau nhé. 158 00:10:00,936 --> 00:10:02,729 Thôi mà, thử đi. 159 00:10:02,729 --> 00:10:06,191 Vì cậu và tớ lúc nào cũng cùng tần số. 160 00:10:06,691 --> 00:10:10,695 Xin lưu ý, Pinky và tôi chưa bao giờ cùng tần số cả. 161 00:10:10,695 --> 00:10:14,491 Cậu ấy thì rất tốt bụng, nhưng chúng tôi chẳng có điểm gì chung. 162 00:10:17,285 --> 00:10:18,370 Jonathan, không. 163 00:10:24,042 --> 00:10:26,127 Điện áp đi lạc có thể làm radio bị chập. 164 00:10:27,212 --> 00:10:30,715 Trong khi Pinky không để ý, đã đến lúc tôi tẩu thoát. 165 00:11:11,631 --> 00:11:13,717 Ối! Em nhặt được rồi. 166 00:11:18,263 --> 00:11:22,517 Nếu cô hỏi tôi, tôi nghĩ món cá ngừ hầm này ngon nổi bật. 167 00:11:23,935 --> 00:11:25,103 Truman hư nào. 168 00:11:25,103 --> 00:11:26,730 Tôi ăn kiêng. 169 00:11:27,480 --> 00:11:31,234 Thế thì, không phải Seymour Gasco "cười vãi rắm" chứ. 170 00:11:31,234 --> 00:11:32,652 Rất vui vì anh đến được. 171 00:11:33,153 --> 00:11:35,947 Seymour, anh có thể, anh biết đấy. 172 00:11:36,948 --> 00:11:39,534 Cười vãi rắm! 173 00:11:43,079 --> 00:11:44,247 Seymour? 174 00:11:44,247 --> 00:11:45,916 Welschy! Anh thế nào, cưng? 175 00:11:45,916 --> 00:11:49,878 Thấy bảo có thể anh đến. Vì thế tôi mang theo hợp đồng của anh. 176 00:11:49,878 --> 00:11:54,049 Chỉ cần anh ký vào là chúng ta sẽ sẵn sàng cho buổi diễn. 177 00:11:54,633 --> 00:11:56,259 Khoan đã. Không việc gì phải vội, Welschy. 178 00:11:56,259 --> 00:11:59,179 Khay nào là gà tây, khay nào là cá ngừ? 179 00:11:59,179 --> 00:12:00,513 Đó là gà tây. 180 00:12:04,559 --> 00:12:08,271 Tôi... Tôi nói đó là gà tây à? Ý tôi là, kia là gà tây. 181 00:12:11,608 --> 00:12:13,235 Ối, hút chết. Tôi bị dị ứng với cá ngừ. 182 00:12:13,235 --> 00:12:15,737 Ăn một miếng là bụng tôi có vấn đề ngay, 183 00:12:15,737 --> 00:12:17,197 anh hiểu ý tôi chứ. 184 00:12:18,073 --> 00:12:19,616 Tôi nghĩ là hiểu. 185 00:12:20,116 --> 00:12:23,828 Chào Bobby B. Anh này anh kia. Anh khỏe chứ? 186 00:12:25,497 --> 00:12:27,916 Giờ thì cười vãi rắm! 187 00:12:32,504 --> 00:12:36,925 Đây chỉ là bản nguyên mẫu, nhưng tới giờ, tớ điều khiển được đèn... 188 00:12:38,885 --> 00:12:40,679 và radio. 189 00:12:43,223 --> 00:12:46,768 Conga, conga, conga Conga, conga, conga 190 00:12:46,768 --> 00:12:48,895 Janet, tớ không muốn nhảy conga. 191 00:12:50,021 --> 00:12:51,273 Hoặc có lẽ tớ muốn. 192 00:12:51,273 --> 00:12:54,901 Pinky, mấy cái núm này có khiến bộ dàn ở phòng khách lớn hơn? 193 00:12:54,901 --> 00:12:58,196 Có. Nhưng cậu phải cẩn thận vì nó... 194 00:13:00,740 --> 00:13:02,075 To lên! 195 00:13:04,828 --> 00:13:06,329 Tuyệt! 196 00:13:08,415 --> 00:13:10,208 Dòng người nhảy conga! 197 00:13:13,461 --> 00:13:16,256 Conga, conga, conga Conga, conga, conga 198 00:13:16,923 --> 00:13:19,050 Này, các nhóc. Ai muốn nhảy conga nào? 199 00:13:22,846 --> 00:13:24,556 Không, các cháu! Ở trong phòng đi! 200 00:13:25,557 --> 00:13:27,767 Nào, lấy cá ngừ hầm đi. 201 00:13:27,767 --> 00:13:31,187 Cơ hội ăn cá ngừ chỉ có một lần trong đời. 202 00:13:31,187 --> 00:13:34,024 Conga, conga, conga Conga, conga, conga 203 00:13:34,024 --> 00:13:35,108 Dừng lại! 204 00:13:35,609 --> 00:13:39,237 Conga, conga, conga Conga, conga, conga 205 00:13:40,488 --> 00:13:43,199 Anh quay lại ngay nhé. Anh phải nói chuyện với Seymour. 206 00:13:45,452 --> 00:13:47,203 Chào, Seymour. 207 00:13:47,203 --> 00:13:50,624 Thế, tôi phải làm gì để anh ký vào hợp đồng? 208 00:13:50,624 --> 00:13:52,292 Tôi sẽ bảo anh điều này, Welschy. 209 00:13:52,292 --> 00:13:54,711 Anh bảo vợ anh hôm nào làm cho tôi món hầm 210 00:13:54,711 --> 00:13:56,630 và tôi sẽ ký ngay. 211 00:13:56,630 --> 00:13:57,714 Chốt. 212 00:13:59,716 --> 00:14:03,470 Tôi nghe thấy ai khen cá ngừ hầm của tôi à? 213 00:14:04,179 --> 00:14:05,263 Cá ngừ? 214 00:14:06,514 --> 00:14:08,099 Dòng conga mới! 215 00:14:10,018 --> 00:14:11,770 Conga, conga, conga Conga, conga, conga 216 00:14:11,770 --> 00:14:13,730 Đây là tiệc của người lớn! 217 00:14:22,447 --> 00:14:27,160 Conga, conga, conga Da, da, da, da, da, da 218 00:14:27,160 --> 00:14:31,081 Da, da, da, da, da, da Da, da, da, da, da, da 219 00:14:31,081 --> 00:14:33,291 Nhảy conga thôi! 220 00:14:34,459 --> 00:14:35,460 Pinky! 221 00:14:35,460 --> 00:14:39,047 Nhảy conga làm tôi nóng quá, bà Robinson. 222 00:14:39,548 --> 00:14:40,882 Cháu cầm áo khoác của ông nhé? 223 00:14:41,675 --> 00:14:42,717 Cảm ơn cháu. 224 00:14:44,928 --> 00:14:46,555 Để tớ giúp cậu, Pinky. 225 00:14:49,266 --> 00:14:50,517 Tuyệt vời! 226 00:14:51,685 --> 00:14:55,647 Conga, conga, conga Conga, conga, conga 227 00:15:00,610 --> 00:15:03,071 Harriet, có quy định trong phòng để áo. 228 00:15:03,071 --> 00:15:06,616 Cậu không được lục lọi túi áo người khác. 229 00:15:06,616 --> 00:15:08,159 Đây là việc khẩn cấp. 230 00:15:08,952 --> 00:15:09,953 Đây rồi. 231 00:15:09,953 --> 00:15:12,789 Đó có phải phòng để áo, bà Robinson? 232 00:15:12,789 --> 00:15:14,916 Đúng rồi, ông Robinson. 233 00:15:15,709 --> 00:15:18,253 Sao váy không có túi nhỉ? 234 00:15:18,253 --> 00:15:20,922 Ai có thể giải thích cho tôi được không? 235 00:15:21,715 --> 00:15:24,384 Đó có phải áo khoác của tôi không, bà Robinson? 236 00:15:24,384 --> 00:15:27,137 Đúng là áo khoác của ông, ông Robinson. 237 00:15:30,891 --> 00:15:33,560 Tôi nghĩ chúng ta nên ra về ngay, bà Robinson. 238 00:15:33,560 --> 00:15:35,770 Tôi đồng ý, ông Robinson. 239 00:15:36,688 --> 00:15:39,900 Gì ạ? Sao ông bà có thể nghĩ đến việc ra về 240 00:15:39,900 --> 00:15:43,236 mà không chơi đố chữ với cháu và bạn cháu? 241 00:15:47,824 --> 00:15:49,075 Cuối cùng cũng có. 242 00:15:49,576 --> 00:15:52,913 Tôi phải đi dự tiệc để tìm hiểu câu chuyện thật sự của nhà Robinson. 243 00:15:52,913 --> 00:15:58,376 Nếu điều đó nghĩa là chơi đố chữ, thì, điệp viên giỏi không bao giờ bỏ cuộc. 244 00:16:02,797 --> 00:16:04,341 Ông bà chờ một chút được không? 245 00:16:04,341 --> 00:16:06,468 Pinky, cậu theo tôi ra đằng sau... 246 00:16:12,891 --> 00:16:14,226 Vậy, nhiệm vụ của chúng ta là gì? 247 00:16:14,226 --> 00:16:17,229 Cậu có bao giờ nhận thấy nhà Robinson tẻ nhạt thế nào? 248 00:16:17,229 --> 00:16:19,022 Như nhạc trong thang máy. 249 00:16:20,148 --> 00:16:21,733 Tớ cũng luôn nói vậy. 250 00:16:21,733 --> 00:16:25,278 Tất nhiên rồi. Cùng tần số mà. 251 00:16:25,862 --> 00:16:31,159 Phải rồi. Thì, tớ nghĩ đó chỉ là câu chuyện vỏ bọc để họ che giấu bí danh. 252 00:16:31,743 --> 00:16:32,869 Cậu xem đi 253 00:16:33,411 --> 00:16:34,871 "Người kén"? 254 00:16:34,871 --> 00:16:39,501 Khi người bình thường được thay thế bằng bản sao ngoài hành tinh lớn lên trong kén. 255 00:16:40,252 --> 00:16:41,753 Người kén. 256 00:16:41,753 --> 00:16:43,046 Pinky, cúi xuống. 257 00:16:43,547 --> 00:16:44,714 Tớ có một kế hoạch. 258 00:16:44,714 --> 00:16:48,760 Chúng ta sẽ đưa những từ này để họ chơi trong trò đố chữ. 259 00:16:48,760 --> 00:16:52,722 Ngay khi ta thấy họ co rúm lại hay do dự hay hành xử như kẻ tay trong... 260 00:16:52,722 --> 00:16:55,058 Chúng ta sẽ biết câu chuyện của họ là gì. 261 00:16:55,058 --> 00:16:57,435 Hai cháu ở đằng sau sẵn sàng chưa? 262 00:16:57,435 --> 00:16:58,562 Rồi ạ. 263 00:16:59,563 --> 00:17:00,981 Đây là từ của các cháu. 264 00:17:00,981 --> 00:17:05,526 Và bọn cháu có các từ cho ông bà đây. Ông bà chơi trước. 265 00:17:09,281 --> 00:17:10,364 Hai từ. 266 00:17:10,907 --> 00:17:12,449 Từ đầu tiên. 267 00:17:13,785 --> 00:17:18,039 Thì thầm. Buôn chuyện. Bí mật. 268 00:17:18,872 --> 00:17:20,208 Hai từ. 269 00:17:21,418 --> 00:17:23,128 Mật vụ. 270 00:17:23,128 --> 00:17:24,880 Giỏi quá, bà Robinson. 271 00:17:26,214 --> 00:17:27,966 Có thấy cái gì kỳ cục không? 272 00:17:27,966 --> 00:17:29,175 Không. 273 00:17:34,347 --> 00:17:35,640 Một con voi. 274 00:17:40,103 --> 00:17:41,187 Người kén. 275 00:17:45,775 --> 00:17:48,403 Kỵ sĩ... Kỵ sĩ Cô độc! 276 00:17:48,403 --> 00:17:49,613 Đoán siêu lắm. 277 00:17:49,613 --> 00:17:51,281 Gợi ý giỏi lắm. 278 00:17:58,496 --> 00:17:59,998 Quốc tế. 279 00:17:59,998 --> 00:18:01,082 Tranh. 280 00:18:01,082 --> 00:18:02,167 Trộm? 281 00:18:02,667 --> 00:18:06,004 Trộm! Kẻ trộm tranh quốc tế. 282 00:18:06,004 --> 00:18:09,216 Thật kỳ cục khi thấy nhà Robinson bỗng nhiên rất hài hước. 283 00:18:09,799 --> 00:18:14,429 Cứ như trò đố chữ đã nhấc tảng đá lớn, tẻ nhạt vẫn kìm nén họ. 284 00:18:15,347 --> 00:18:16,806 Có thấy gì không? 285 00:18:16,806 --> 00:18:18,850 Cứ chờ xem. Họ sẽ sơ hở. 286 00:18:26,691 --> 00:18:28,777 Những việc ta làm vì tình yêu. 287 00:18:38,036 --> 00:18:39,829 Cậu có thấy điều tớ thấy? 288 00:18:42,249 --> 00:18:44,709 Một từ, hai âm tiết. 289 00:18:46,628 --> 00:18:48,755 Cố hết sức nào, ông Robinson. 290 00:18:48,755 --> 00:18:53,385 Nếu giải được câu này, chúng ta sẽ vô địch vũ trụ. 291 00:18:54,052 --> 00:18:55,136 Vũ trụ? 292 00:18:56,596 --> 00:19:02,394 Câu này rất khó, bà Robinson. 293 00:19:05,230 --> 00:19:06,481 Từ gì vậy? 294 00:19:06,481 --> 00:19:07,774 Tớ không biết. 295 00:19:10,110 --> 00:19:13,029 Chỉ có cách duy nhất để biết. 296 00:19:17,951 --> 00:19:19,703 Họ đang mở chái nhà mới à? 297 00:19:23,248 --> 00:19:25,750 Không, Truman! Không ăn đồ của người. 298 00:19:27,627 --> 00:19:29,129 Coi chừng! 299 00:19:35,260 --> 00:19:36,636 Câu trả lời! 300 00:19:46,021 --> 00:19:47,230 Cá ngừ hầm! 301 00:19:47,981 --> 00:19:49,065 Truman! 302 00:19:59,451 --> 00:20:01,119 Truman hư. Hư quá. 303 00:20:01,620 --> 00:20:04,247 Đoán xem ai thắng cuộc thi thịt hầm này? 304 00:20:04,247 --> 00:20:06,833 Đó không hẳn là cuộc thi. 305 00:20:09,419 --> 00:20:11,338 Nhận lấy đi, Peggy Whitehead. 306 00:20:22,265 --> 00:20:24,059 Thôi được, đó là cuộc thi. 307 00:20:24,059 --> 00:20:27,562 Anh đừng có lo. Ở nhà vẫn còn cho anh thưởng thức. 308 00:20:27,562 --> 00:20:28,730 Vẫn còn à? 309 00:20:29,272 --> 00:20:31,775 Tôi xin lỗi, bà Robinson. 310 00:20:31,775 --> 00:20:34,945 Có vẻ như bọn trẻ các cháu là người thắng cuộc tối nay. 311 00:20:34,945 --> 00:20:36,947 Đội giỏi nhất đã thắng. 312 00:20:36,947 --> 00:20:40,492 Hai cháu rất ăn ý. 313 00:20:40,492 --> 00:20:42,327 Cực kỳ ăn ý. 314 00:20:42,327 --> 00:20:44,913 Bọn cháu biết nói gì nhỉ. Cùng... 315 00:20:44,913 --> 00:20:46,748 Tần số. 316 00:20:47,249 --> 00:20:49,125 Cảm ơn các cháu vì trò chơi này. 317 00:20:49,125 --> 00:20:50,502 Trước khi gặp các cháu, 318 00:20:50,502 --> 00:20:53,547 ông bà đã nghĩ mọi người ở đây đều hơi... các cháu biết đấy... 319 00:20:54,130 --> 00:20:55,131 Tẻ nhạt. 320 00:20:56,925 --> 00:20:58,843 Đến lúc đi rồi, bà Robinson. 321 00:20:58,843 --> 00:21:01,638 Ngày mai, chúng ta có một chuyến đi dài. 322 00:21:01,638 --> 00:21:03,181 Ông bà đi đâu ạ? 323 00:21:03,181 --> 00:21:05,433 Về quê của chúng ta. 324 00:21:05,433 --> 00:21:08,895 Ở tít, tít nơi hoang vu ngoài kia. 325 00:21:10,105 --> 00:21:11,648 Nghe có vẻ xa. 326 00:21:12,816 --> 00:21:15,402 Thực ra là cách đây nhiều năm ánh sáng. 327 00:21:16,945 --> 00:21:19,573 Thôi, rất vui được gặp ông bà. 328 00:21:19,573 --> 00:21:21,616 Cháu cũng thế. Chúc ông bà thượng lộ bình an. 329 00:21:22,158 --> 00:21:24,578 Hẹn gặp lại, cháu sẽ không muốn là ông bà. 330 00:21:25,537 --> 00:21:26,997 Sao lại không muốn là chúng ta? 331 00:21:26,997 --> 00:21:29,082 Chỉ là câu nói hài hước cửa miệng thôi. 332 00:21:29,082 --> 00:21:30,917 Với lại, nó cũng vần mà. 333 00:21:30,917 --> 00:21:34,713 Phải, giống như tuyệt cú mèo. 334 00:21:38,425 --> 00:21:40,510 Vậy, giờ cậu muốn làm gì? 335 00:21:40,510 --> 00:21:44,389 Sao cậu không cho tớ xem cái radio liên lạc tuyệt vời mà cậu lắp? 336 00:21:44,389 --> 00:21:47,309 Không. Tớ có ý hay hơn. 337 00:21:51,980 --> 00:21:52,981 Harriet! 338 00:21:54,190 --> 00:21:57,694 Vậy có thể tôi không biết được câu chuyện bí mật của nhà Robinson. 339 00:21:57,694 --> 00:21:59,946 Nhưng thế không có nghĩa là tôi là nhà văn tồi. 340 00:21:59,946 --> 00:22:04,075 Dù sao thì, tôi đã biết một câu chuyện mà mình còn thích hơn. 341 00:22:04,075 --> 00:22:07,078 Câu chuyện tôi được tìm hiểu về Pinky. 342 00:22:07,078 --> 00:22:09,247 Và chúng tôi mới ở chương một thôi. 343 00:22:09,247 --> 00:22:11,207 Ai mà biết nó sẽ kết thúc thế nào? 344 00:22:11,207 --> 00:22:13,501 Cậu thích mùi gì? 345 00:22:13,501 --> 00:22:16,004 Vỉa hè sau cơn mưa. 346 00:22:16,004 --> 00:22:17,088 Tớ cũng thế. 347 00:22:31,853 --> 00:22:34,731 Chờ đến sang năm nhé, Carol Welsch. 348 00:22:42,030 --> 00:22:43,073 "Người Sao Hỏa"? 349 00:22:51,790 --> 00:22:54,459 Tôi chỉ muốn là Bạn chỉ muốn là 350 00:22:54,459 --> 00:22:56,211 Chúng ta chỉ muốn là 351 00:22:57,337 --> 00:22:59,881 Tôi không muốn là Bạn không muốn là 352 00:22:59,881 --> 00:23:05,470 Chúng ta không muốn bị sai khiến 353 00:23:07,639 --> 00:23:13,311 Và tôi làm hết sức mình để thật giỏi Ở khu phố nhà mình 354 00:23:13,311 --> 00:23:15,855 Tôi mỉm cười xinh xắn 355 00:23:15,855 --> 00:23:19,150 Và tôi cố gắng nói ra sự thật 356 00:23:19,150 --> 00:23:21,736 Tôi chỉ muốn là Bạn chỉ muốn là 357 00:23:21,736 --> 00:23:23,655 Chúng ta chỉ muốn là 358 00:23:24,531 --> 00:23:27,284 Tôi không muốn là Bạn không muốn là 359 00:23:27,284 --> 00:23:30,120 Chúng ta không muốn bị sai khiến 360 00:23:30,120 --> 00:23:32,706 Tôi sẽ là con người như mình muốn 361 00:23:32,706 --> 00:23:34,708 Quyền tự do của tôi 362 00:23:35,417 --> 00:23:38,211 Tôi chỉ muốn là Bạn chỉ muốn là 363 00:23:38,211 --> 00:23:40,213 Chúng ta chỉ muốn là 364 00:23:40,213 --> 00:23:43,049 Không, tôi sẽ không cắt tóc 365 00:23:43,049 --> 00:23:45,719 Và tôi sẽ mặc bất cứ trang phục gì 366 00:23:45,719 --> 00:23:51,391 Tôi thích khi được là chính mình 367 00:23:51,391 --> 00:23:54,311 Tôi không muốn là Bạn không muốn là 368 00:23:54,311 --> 00:23:59,107 Chúng ta không muốn bị sai khiến 369 00:23:59,107 --> 00:24:01,192 Biên dịch: Ngan Tran