1 00:00:05,966 --> 00:00:09,844 Cô Ole Golly đã đi xa, tôi cứ nghĩ mình sẽ bị chặt chân tay. 2 00:00:09,844 --> 00:00:12,764 Nhưng kỳ lạ thay, tôi cảm thấy tuyệt vời. 3 00:00:13,348 --> 00:00:15,850 Bạn biết khi ta lần đầu lên chiếc xe hơi mới, 4 00:00:15,850 --> 00:00:18,812 và ngửi thấy mùi xe mới chứ? 5 00:00:19,354 --> 00:00:22,274 Cứ như cả cuộc đời tôi có mùi đó. 6 00:00:22,816 --> 00:00:24,985 Để thử thách bản thân lần cuối, 7 00:00:24,985 --> 00:00:28,321 tôi quyết định mở cửa phòng ngủ cũ của Ole Golly. 8 00:00:34,077 --> 00:00:36,663 Nếu tôi không bắt đầu khóc lóc và thấy buồn bực, 9 00:00:36,663 --> 00:00:41,501 thì điều đó có nghĩa tôi đã sẵn sàng bắt đầu kỷ nguyên Harriet. 10 00:00:43,795 --> 00:00:45,171 Cảm ơn mẹ rất nhiều. 11 00:00:47,173 --> 00:00:48,633 Chào Harriet. 12 00:00:49,384 --> 00:00:51,469 Chào buổi sáng con gái, Harriet. 13 00:00:51,469 --> 00:00:54,264 Buổi sáng đẹp trời của con gái rượu thế nào? 14 00:00:54,264 --> 00:00:57,517 Ta lúc nào cũng biết bố mẹ lo lắng cho ta nhiều thế nào... 15 00:00:58,101 --> 00:01:00,729 Đừng lo về bánh kẹp cà chua nổi tiếng của con. 16 00:01:00,729 --> 00:01:03,732 ...qua thái độ vui vẻ lạ kỳ của họ. 17 00:01:03,732 --> 00:01:06,276 Có Mẹ Siêu Nhân lo rồi. 18 00:01:07,986 --> 00:01:11,364 Thực ra, Mẹ Siêu Nhân, con thích cắt chéo hơn. 19 00:01:11,948 --> 00:01:13,158 Tất nhiên rồi. 20 00:01:13,742 --> 00:01:15,201 Sao mà mẹ quên được chứ? Chờ... 21 00:01:15,952 --> 00:01:17,746 Tập nhiều sẽ quen tay. 22 00:01:19,497 --> 00:01:24,961 Mẹ, đó là bánh kẹp thứ 5.027 ngon tuyệt của cô Ole Golly, 23 00:01:24,961 --> 00:01:28,798 nhưng giờ là lúc sống tiếp và thử một thứ mới mẻ. 24 00:01:28,798 --> 00:01:29,925 Như là bữa trưa ở trường. 25 00:01:31,843 --> 00:01:33,803 Ý tuyệt lắm. 26 00:01:34,387 --> 00:01:36,056 Con có cả triệu ý tưởng tuyệt vời. 27 00:01:36,056 --> 00:01:37,140 Con phải đi đây. 28 00:01:39,559 --> 00:01:42,979 Không thể sánh bằng mùi của cuộc sống mới. 29 00:01:44,231 --> 00:01:47,150 {\an8}Tôi chỉ muốn là Bạn chỉ muốn là 30 00:01:47,150 --> 00:01:48,860 Chúng ta chỉ muốn là 31 00:01:49,736 --> 00:01:51,988 Tôi sẽ là con người như mình muốn 32 00:01:51,988 --> 00:01:54,407 Quyền tự do của tôi 33 00:01:54,407 --> 00:01:57,410 Không, tôi sẽ không cắt tóc 34 00:01:57,410 --> 00:01:59,579 Và tôi sẽ mặc bất cứ trang phục gì 35 00:01:59,579 --> 00:02:06,127 Tôi thích khi được là chính mình 36 00:02:06,127 --> 00:02:08,504 Tôi không muốn là Bạn không muốn là 37 00:02:08,504 --> 00:02:11,466 Chúng ta không muốn bị sai khiến 38 00:02:11,466 --> 00:02:12,551 {\an8}KỶ NGUYÊN HARRIET 39 00:02:13,468 --> 00:02:14,469 {\an8}ĐIỆP VIÊN HARRIET 40 00:02:14,469 --> 00:02:15,679 {\an8}DỰA TRÊN CUỐN SÁCH CỦA LOUISE FITZHUGH 41 00:02:16,555 --> 00:02:20,976 Tôi quyết định mình cần bài hát chủ đề để bắt đầu kỷ nguyên Harriet. 42 00:02:25,230 --> 00:02:26,314 Bùm. 43 00:03:19,618 --> 00:03:20,619 Cậu ổn chứ? 44 00:03:20,619 --> 00:03:21,912 Chưa bao giờ tốt hơn. 45 00:03:21,912 --> 00:03:23,496 "Chưa bao giờ tốt hơn", chưa bao giờ tốt hơn? 46 00:03:23,496 --> 00:03:25,248 Hay chưa bao giờ tốt hơn, "Tớ nhớ cô Ole Golly, 47 00:03:25,248 --> 00:03:27,417 và tớ bắt đầu khóc rồi la hét như kẻ điên?" 48 00:03:27,417 --> 00:03:29,502 Cậu đang làm gì vậy? 49 00:03:29,502 --> 00:03:33,256 Cố gắng lè lưỡi ra chạm vào mũi. 50 00:03:33,256 --> 00:03:34,799 Tớ chưa bao giờ làm thế. 51 00:03:35,300 --> 00:03:39,012 Xin chào, các diễn viên trẻ dũng cảm của cô. 52 00:03:39,012 --> 00:03:41,389 Hay quá! Tớ làm được rồi. 53 00:03:41,389 --> 00:03:43,350 Vào giờ học rồi, Harriet. 54 00:03:43,350 --> 00:03:45,143 Em xin lỗi, cô Elson. 55 00:03:45,143 --> 00:03:49,648 Như các em đều biết, sắp đến Ngày Vụ Mùa Thu. 56 00:03:49,648 --> 00:03:53,068 Đến lúc chúng ta mừng ngày lễ bằng vở kịch thường niên của lớp. 57 00:03:53,068 --> 00:03:55,528 Nào, ai có ý tưởng không? 58 00:03:58,531 --> 00:03:59,866 Sao phải bận tâm? 59 00:03:59,866 --> 00:04:02,911 Năm nào cô Elson cũng yêu cầu gợi ý, 60 00:04:02,911 --> 00:04:06,998 thế mà năm nào cô ấy cũng chọn ý tưởng vô giá trị của Marion. 61 00:04:06,998 --> 00:04:10,585 Ai cũng có giả thiết về lý do cô Elson không thể từ chối 62 00:04:10,585 --> 00:04:11,586 Marion. 63 00:04:11,586 --> 00:04:14,923 - Hai từ. Trí óc... - Điều khiển. 64 00:04:14,923 --> 00:04:17,634 Thấy bảo Marion hối lộ cô ấy 65 00:04:17,634 --> 00:04:19,636 bằng cốm khoai tây. 66 00:04:20,845 --> 00:04:22,806 Sao lại hỏi tớ? Tớ không biết. 67 00:04:22,806 --> 00:04:24,933 Sao cậu nghĩ tớ biết? 68 00:04:25,892 --> 00:04:27,602 Thực ra, tớ nghe nói... 69 00:04:29,521 --> 00:04:32,691 Chào Marion. Tớ thế chỗ khi cậu vắng mặt. 70 00:04:33,817 --> 00:04:35,277 Có lẽ chúng ta xong rồi. 71 00:04:35,777 --> 00:04:38,530 Ta hãy dựng một vở với cướp biển. Hoặc gấu ạ. 72 00:04:39,239 --> 00:04:41,575 Thế Bà Curie và chồng phát hiện ra Rađi 73 00:04:41,575 --> 00:04:42,659 và tình yêu đích thực được không ạ? 74 00:04:42,659 --> 00:04:44,661 Hoặc cướp biển và gấu. 75 00:04:45,078 --> 00:04:47,998 Vì ngày lễ này chào mừng mùa đông sắp đến, 76 00:04:47,998 --> 00:04:50,208 sao ta không dựng vở nào đó về giữ ấm? 77 00:04:50,208 --> 00:04:53,169 Phải, chúng ta có thể tôn vinh găng tay nửa ngón. 78 00:04:53,169 --> 00:04:56,715 Hoặc khi ta đứng trên nắp cống tàu điện ngầm khi tàu đi qua, 79 00:04:56,715 --> 00:04:59,759 và luồng gió ấm đó thổi tung quần ta. 80 00:04:59,759 --> 00:05:01,761 Tớ cũng định nói thế. 81 00:05:01,761 --> 00:05:03,889 - Cùng... - Tần số. 82 00:05:05,348 --> 00:05:06,516 Còn ai nữa? 83 00:05:07,017 --> 00:05:09,311 Tôi biết nói gì? Cái gì cũng có lần đầu. 84 00:05:09,936 --> 00:05:11,229 Mời Harriet. 85 00:05:11,730 --> 00:05:15,609 {\an8}Vì chúng ta luôn có con gà quay rất to cho bữa tối vào Ngày Vụ Mùa Thu... 86 00:05:15,609 --> 00:05:16,693 {\an8}TỐI MẬT 87 00:05:16,693 --> 00:05:18,528 {\an8}...và chúng ta đang học Cuộc chiến Tơ roa trong lịch sử, 88 00:05:18,528 --> 00:05:22,157 nếu chúng ta làm một con gà Tơ roa lớn mà người Hy Lạp tặng cho người Tơ roa? 89 00:05:22,157 --> 00:05:25,577 Và đúng lúc họ định ăn, thì bất ngờ bị phục kích. 90 00:05:30,123 --> 00:05:33,293 Giờ tôi có thể hình dung rõ. Vở kịch của tôi sẽ ăn khách ở trường, 91 00:05:33,293 --> 00:05:34,419 rồi được diễn ở Broadway, 92 00:05:34,419 --> 00:05:36,755 rồi Montreal nơi mà cô Ole Golly sẽ xem. 93 00:05:40,217 --> 00:05:44,262 Marion, đừng bắt chúng ta chờ đợi nữa. 94 00:05:44,930 --> 00:05:48,225 Em đề nghị chúng ta tôn vinh ngày lễ bằng việc trở thành mọi món ăn 95 00:05:48,225 --> 00:05:49,601 ở tiệc Vụ Mùa Thu. 96 00:05:49,601 --> 00:05:52,771 Nó mang tính thời sự, độc đáo, và vả lại, 97 00:05:52,771 --> 00:05:55,065 em đã viết cả vở kịch rồi. 98 00:05:55,565 --> 00:05:57,859 Rõ ràng là, cô Elson chưa biết tin 99 00:05:57,859 --> 00:06:01,238 rằng đây là kỷ nguyên Harriet. 100 00:06:02,072 --> 00:06:03,907 Hoan hô, Marion. 101 00:06:03,907 --> 00:06:06,993 Cô đoán em muốn đóng vai gà quay. 102 00:06:07,827 --> 00:06:08,995 Hoàn hảo. 103 00:06:08,995 --> 00:06:14,000 Rachel và Beth Ellen, cô hình dung các em là đùi gà. 104 00:06:14,501 --> 00:06:18,129 Matthews và Pinky, các em có thể là củ khoai lang. 105 00:06:18,129 --> 00:06:22,217 Carrie, cô hình dung em là cải Brussels. 106 00:06:22,217 --> 00:06:25,804 Janie và Sport sẽ là cốm khoai tây hoàn hảo. 107 00:06:25,804 --> 00:06:30,892 Harriet, em thấy em là củ hành thì thế nào? 108 00:06:32,686 --> 00:06:35,730 Em sẽ nói, "Không, 109 00:06:35,730 --> 00:06:38,233 và không. Tái bút. Không". 110 00:06:38,233 --> 00:06:42,320 Ồ, không. Harriet, thật nực cười. 111 00:06:42,320 --> 00:06:44,739 Củ hành đẹp mà. 112 00:06:44,739 --> 00:06:47,075 Hành hôi lắm, còn làm người ta chảy nước mắt. 113 00:06:47,659 --> 00:06:50,287 Còn nhiều thứ hơn những gì mắt thấy. 114 00:07:00,630 --> 00:07:02,632 Con đang định làm gì vậy? 115 00:07:02,632 --> 00:07:05,677 Cô Elson bảo con để thật sự là củ hành, 116 00:07:05,677 --> 00:07:09,180 con phải học ngã lăn ra như củ hành. 117 00:07:13,226 --> 00:07:15,020 Để cho vở kịch Vụ Mùa Thu à? 118 00:07:15,020 --> 00:07:18,648 Không, con là củ hành cho vui thôi ấy mà. 119 00:07:19,232 --> 00:07:20,609 Mẹ chỉ hỏi vậy thôi. 120 00:07:23,737 --> 00:07:24,946 Có chuyện gì vậy? 121 00:07:24,946 --> 00:07:26,489 Con bé đang làm củ hành. 122 00:07:26,489 --> 00:07:28,992 Đạo diễn giỏi sẽ nói để làm củ hành, 123 00:07:28,992 --> 00:07:30,994 ta phải cảm thấy như củ hành. 124 00:07:30,994 --> 00:07:33,288 Con có cảm thấy như củ hành không? 125 00:07:33,914 --> 00:07:35,457 Không đời nào. 126 00:07:36,833 --> 00:07:39,502 Con à, con cần cảm thấy như củ hành. 127 00:07:40,420 --> 00:07:42,255 Con không muốn là củ hành. 128 00:07:42,255 --> 00:07:43,632 Vậy thế là tốt. 129 00:07:43,632 --> 00:07:46,009 Giờ đây có bao nhiêu vai được viết cho củ hành nhỉ? 130 00:07:46,009 --> 00:07:47,510 Anh thông minh lắm. 131 00:07:47,510 --> 00:07:50,180 Ta hãy xem anh lăn như củ hành nào. 132 00:07:50,180 --> 00:07:52,015 Rất sẵn lòng. 133 00:08:00,190 --> 00:08:02,651 Bố có cảm thấy như củ hành? 134 00:08:02,651 --> 00:08:05,570 Bố đang cố gắng, nhưng bố chỉ cảm thấy như hành tăm thôi. 135 00:08:06,613 --> 00:08:07,614 Xin lỗi. 136 00:08:07,614 --> 00:08:10,367 Nếu em thấy buồn cười, sao em không thử làm xem? 137 00:08:10,951 --> 00:08:12,327 Có lẽ em sẽ thử. 138 00:08:18,166 --> 00:08:19,876 Giờ tôi đã là củ hành, 139 00:08:19,876 --> 00:08:22,796 không biết là cái bàn thì thế nào. 140 00:08:22,796 --> 00:08:25,465 Hoặc bồn tắm. Hay một người khác. 141 00:08:30,762 --> 00:08:33,306 Không hiểu cô Ole Golly chứng kiến thì sẽ nói gì. 142 00:08:34,890 --> 00:08:37,726 Cô Ole Golly trông như con chim có răng, 143 00:08:37,726 --> 00:08:40,772 nhưng tôi nghĩ đúng là trông tôi giống củ hành. 144 00:08:41,273 --> 00:08:45,527 Sau thảm họa đó, tôi quyết định hoàn toàn biến mình thành củ hành, 145 00:08:46,027 --> 00:08:48,238 Tôi cần tìm hiểu nhiều hơn. 146 00:08:48,738 --> 00:08:51,575 Vì tôi có hàm lượng lưu huỳnh cao hơn, 147 00:08:51,575 --> 00:08:55,537 hành vàng được biết đến vì hương vị mạnh hơn. 148 00:08:56,162 --> 00:08:58,498 Vì tôi có hàm lượng lưu huỳnh thấp, 149 00:08:58,498 --> 00:09:02,878 hành Bermuda nổi tiếng vì có vị ngọt hơn nhiều. 150 00:09:02,878 --> 00:09:05,672 Đừng nghe mấy kẻ ngốc đó. 151 00:09:05,672 --> 00:09:09,426 Nếu muốn vị ngọt hơn và hương vị mạnh hơn, 152 00:09:09,426 --> 00:09:11,386 bạn có một lựa chọn. Là... 153 00:09:11,386 --> 00:09:13,597 - Hành Bermuda. - Không, là... 154 00:09:13,597 --> 00:09:15,974 Hành vàng. Thật khiêu khích. 155 00:09:17,183 --> 00:09:19,352 Không, hành Vidalia. 156 00:09:20,186 --> 00:09:22,314 Rồi, tôi tìm được vài cuốn sách ở thư viện 157 00:09:22,314 --> 00:09:25,442 và học được bao nhiêu điều lý thú. 158 00:09:25,442 --> 00:09:29,863 Bạn có biết Thành phố New York từng được gọi là Củ Hành Lớn? 159 00:09:29,863 --> 00:09:32,324 Vì đó là nơi ta có thể bóc 160 00:09:32,324 --> 00:09:35,994 từng lớp một mà mãi không tới được lõi của nó. 161 00:09:36,578 --> 00:09:39,873 Hoặc người Ai Cập cổ đại thờ cúng hành. 162 00:09:39,873 --> 00:09:42,417 Và tin rằng hình cầu 163 00:09:42,417 --> 00:09:46,296 và các vòng tròn đồng tâm của nó tượng trưng cho sự vĩnh hằng. 164 00:09:46,296 --> 00:09:47,756 Càng đọc, 165 00:09:47,756 --> 00:09:52,219 tôi càng hiểu rõ hơn về một trong những câu trích nổi tiếng của cô Ole Golly. 166 00:09:52,719 --> 00:09:54,304 Dostoyevsky đã nói, 167 00:09:54,304 --> 00:09:56,306 "Nếu ta yêu vạn vật, 168 00:09:56,306 --> 00:10:00,018 ta sẽ hiểu được bí ẩn siêu phàm trong vạn vật". 169 00:10:07,734 --> 00:10:10,237 Hôm sau khi chúng tôi nhận trang phục, 170 00:10:10,237 --> 00:10:12,447 tôi tự hỏi Dostoyevsky sẽ nói gì 171 00:10:12,447 --> 00:10:16,034 nếu ông ấy thấy tôi trong bộ trang phục hành lố bịch này. 172 00:10:16,034 --> 00:10:18,745 Ít ra nó cũng có túi ẩn bên trong để giấu cuốn sổ của tôi. 173 00:10:18,745 --> 00:10:21,581 Và nó không làm tôi ngứa điên lên. 174 00:10:21,581 --> 00:10:24,042 Hoặc bộ trang phục cải Brussels của Carrie Andrews 175 00:10:24,042 --> 00:10:27,754 có vẻ cũng được ngoại trừ một chi tiết kỳ cục. 176 00:10:30,590 --> 00:10:33,426 Sao thứ này có mùi như cải Brussels thế? 177 00:10:34,511 --> 00:10:38,139 Pinky và Tất Tía đến với bộ trang phục củ khoai ăn rơ. 178 00:10:38,139 --> 00:10:40,308 Trông cậu như củ khoai ngon quá. 179 00:10:40,308 --> 00:10:43,562 Trông cậu như củ khoai tuyệt quá. 180 00:10:46,189 --> 00:10:48,567 Rachel và Beth Ellen đến với trang phục đùi gà. 181 00:10:48,567 --> 00:10:50,986 Tớ ngã mất. Đỡ tớ với. 182 00:10:51,861 --> 00:10:54,322 Phải. Xin lỗi nhé. Tớ không có tay. 183 00:10:55,782 --> 00:10:57,242 Như các bạn mong chờ, 184 00:10:57,242 --> 00:11:03,123 trang phục gà quay của Marion cho tới giờ là tuyệt nhất. 185 00:11:03,123 --> 00:11:08,503 Cái gì? Không phải ai cũng có bà dì làm trang phục cho kịch Broadway sao? 186 00:11:10,589 --> 00:11:16,386 Trước hết, cho cô nói rằng, trông các em đều rất ngon miệng. 187 00:11:18,430 --> 00:11:19,848 Đủ ngon để ăn. 188 00:11:25,270 --> 00:11:29,482 Các cậu sẽ giúp tớ đứng lên, hay tớ phải cho các cậu vào danh sách? 189 00:11:30,150 --> 00:11:30,984 DANH SÁCH 190 00:11:30,984 --> 00:11:33,028 Rachel có một danh sách dài tên của tất cả mọi người 191 00:11:33,028 --> 00:11:35,196 mà cuối cùng cậu ấy sẽ báo thù. 192 00:11:35,196 --> 00:11:36,698 Thầy Horatio. 193 00:11:37,699 --> 00:11:39,409 Cảm ơn thầy Horatio. 194 00:11:39,409 --> 00:11:40,702 Không có gì. 195 00:11:41,411 --> 00:11:43,997 Được, cô kéo được em rồi. Được rồi. 196 00:11:43,997 --> 00:11:47,375 Đấy, Rachel. Không bị hỏng gì cả. 197 00:11:48,627 --> 00:11:49,628 Cứu với. 198 00:11:49,628 --> 00:11:54,424 Buổi tập đầu tiên của chúng ta, hãy bắt đầu bằng cách tự hỏi mình, 199 00:11:54,424 --> 00:11:58,720 "Bước đầu tiên trong việc học để hóa thân vào nhân vật là gì?" 200 00:11:58,720 --> 00:12:04,017 Với em, đó là đào sâu suy nghĩ và tìm hiểu thật kỹ nhân vật. 201 00:12:04,017 --> 00:12:08,521 Trời, Harriet, chẳng phải cậu chỉ là diễn viên phụ? 202 00:12:08,521 --> 00:12:13,652 Thực ra, cô nghĩ đó là lời khuyên hay, Harriet. 203 00:12:13,652 --> 00:12:19,783 Tất cả hãy dành chút thời gian tìm hiểu nhân vật của mình. 204 00:12:22,452 --> 00:12:24,454 Xin lỗi nhé, Beth Ellen, tớ không thấy cậu ở đó. 205 00:12:29,834 --> 00:12:31,294 Cẩn thận nào. 206 00:12:31,294 --> 00:12:33,171 Gà cần đùi. 207 00:12:37,926 --> 00:12:39,010 Đừng có đè lên tớ. 208 00:12:39,010 --> 00:12:41,304 Đến cuối tuần tập kịch đầu tiên, 209 00:12:41,304 --> 00:12:44,766 tôi đã trở thành thủ lĩnh không chính thức của các món phụ. 210 00:12:44,766 --> 00:12:46,518 Tớ biết chúng ta chỉ là các món phụ. 211 00:12:46,518 --> 00:12:49,729 Nhưng nếu đoàn kết, chúng ta có thể tạo khác biệt. 212 00:12:50,939 --> 00:12:52,274 Chấp nhận đi! 213 00:12:53,650 --> 00:12:57,404 Cô Elson, Harriet đang viết thoại mới cho vở kịch của em. 214 00:12:59,406 --> 00:13:03,243 Kịch bản hay lắm ấy, Marion. 215 00:13:03,243 --> 00:13:07,831 Tôi chỉ nghĩ các món phụ có thể có tiếng nói nhiều hơn. 216 00:13:07,831 --> 00:13:09,124 Cho cô xem được không? 217 00:13:11,751 --> 00:13:14,045 Cô hiểu dụng ý của em rồi, Harriet. 218 00:13:14,045 --> 00:13:16,172 Gà quay là ngôi sao. 219 00:13:16,172 --> 00:13:20,427 Nhưng không có món phụ, sẽ không có bữa tiệc Vụ Mùa Thu 220 00:13:21,011 --> 00:13:22,512 Chính xác ạ. 221 00:13:22,512 --> 00:13:25,765 Cô có phiền không nếu em dùng câu thoại đó trong bài diễn văn em đang viết? 222 00:13:25,765 --> 00:13:27,767 Nó hay xuất sắc. 223 00:13:29,102 --> 00:13:30,896 Nó là của em đấy. 224 00:13:31,980 --> 00:13:34,399 Được lắm, Harriet M. Welsch. 225 00:13:34,399 --> 00:13:36,484 Được lắm. 226 00:13:40,155 --> 00:13:43,617 Sửa kịch bản của Marion khó hơn tôi nghĩ rất nhiều. 227 00:13:44,993 --> 00:13:46,703 Chào Harriet. 228 00:13:46,703 --> 00:13:48,455 Cô Ole Golly. 229 00:13:50,957 --> 00:13:52,459 Montreal thế nào ạ? 230 00:13:52,459 --> 00:13:54,586 Cô đã học chút tiếng Pháp. 231 00:13:56,963 --> 00:13:59,132 Nghĩa là, "Cháu viết lách thế nào rồi?" 232 00:14:01,009 --> 00:14:02,135 Cháu thấy lo lắng. 233 00:14:02,135 --> 00:14:05,847 Cháu chưa từng cho bất cứ ai khác xem cháu viết lách. 234 00:14:05,847 --> 00:14:07,390 Nhỡ nó dở thì sao? 235 00:14:07,390 --> 00:14:12,771 Samuel Beckett từng nói câu này về cuộc sống, nhưng áp dụng cả với viết lách. 236 00:14:12,771 --> 00:14:16,191 "Tôi không thể tiếp tục. Tôi sẽ tiếp tục". 237 00:14:17,025 --> 00:14:18,401 Nên hãy kiên trì. 238 00:14:19,194 --> 00:14:20,946 Không, cô đừng đi. 239 00:14:21,446 --> 00:14:23,531 Cháu cần cô đắp chăn cho cháu hằng đêm 240 00:14:23,531 --> 00:14:25,450 và nhắc nhở cháu đến giờ đi ngủ. 241 00:14:25,450 --> 00:14:29,037 Bố mẹ cháu chẳng bao giờ làm thế. Vả lại, cháu nhớ cô. 242 00:14:30,497 --> 00:14:34,000 Au revoir, Harriet. Au revoir. 243 00:14:34,668 --> 00:14:36,545 Đó là tiếng Pháp của... 244 00:14:36,545 --> 00:14:38,129 Tạm biệt. 245 00:14:41,925 --> 00:14:45,595 Tôi biết mình quá lớn để làm việc này mà. 246 00:14:45,595 --> 00:14:47,013 Nhưng đây là chuyện khẩn, 247 00:14:47,013 --> 00:14:50,809 và phương thuốc duy nhất là vờ như mình trở lại tuổi lên năm. 248 00:15:09,995 --> 00:15:12,163 Cô Ole Golly sẽ không cứu tôi, 249 00:15:12,163 --> 00:15:14,666 và vờ như quay lại tuổi lên năm cũng thế. 250 00:15:18,086 --> 00:15:20,964 Bỏ hẳn bánh xe phụ hỗ trợ. 251 00:15:20,964 --> 00:15:26,177 Người duy nhất sẽ cứu tôi là Harriet M. Welsch. 252 00:15:29,055 --> 00:15:35,687 "Hỡi các bạn hữu, người La Mã và rau củ, hãy cho tôi mượn đôi tai". 253 00:15:37,314 --> 00:15:38,315 Ngốc thật. 254 00:15:40,317 --> 00:15:46,531 "Tại sao lại là các món phụ trong khi ta có thể là các món chính?" 255 00:15:47,991 --> 00:15:49,784 Món chính? 256 00:16:02,756 --> 00:16:06,968 Thôi thì, bắt đầu là "khoai tây" 257 00:16:06,968 --> 00:16:10,847 Trên con tàu tới thành phố thơm ngon 258 00:16:10,847 --> 00:16:15,727 Chúng tôi nhảy với chiếc nạo duyên dáng Và được chiên vàng giòn 259 00:16:15,727 --> 00:16:20,941 Nói đến khoai đóng hộp giòn tan Chúng tôi là ngon nhất 260 00:16:20,941 --> 00:16:22,943 Tôi không biết bài hát đó ở đâu ra, 261 00:16:22,943 --> 00:16:25,862 nhưng tôi dứt khoát muốn thấy nó sẽ đi đến đâu. 262 00:16:25,862 --> 00:16:30,992 Hãy để chúng tôi chỉ cho bạn Đường tới thành phố thơm ngon 263 00:16:33,453 --> 00:16:37,916 Cô Elson, trong khi em vui lòng đồng ý để Harriet viết vài câu thoại, 264 00:16:37,916 --> 00:16:40,293 em không đồng ý để bạn ấy biến vở kịch của em 265 00:16:40,293 --> 00:16:41,753 thành vở nhạc kịch. 266 00:16:42,587 --> 00:16:47,217 Marion, cô biết em buồn bực. 267 00:16:47,801 --> 00:16:50,720 Và đã đến lúc làm gì đó cho hết bực. 268 00:16:50,720 --> 00:16:55,934 Cảm xúc hiện tại của em, cơn tức giận, phẫn uất, ghen ghét. 269 00:16:56,601 --> 00:17:01,773 Hãy cố chìm vào một cảm xúc để xem nó đưa em tới đâu. 270 00:17:01,773 --> 00:17:03,149 Nhưng, cô Elson... 271 00:17:03,149 --> 00:17:07,529 Diễn xuất là một hành trình, Marion. Đừng sợ nhé. 272 00:17:07,529 --> 00:17:10,282 Nào, Harriet. Bắt đầu từ đầu nhé. 273 00:17:10,282 --> 00:17:14,035 Cô muốn tất cả các món phụ vào dàn đồng ca. 274 00:17:15,203 --> 00:17:19,708 Và một, hai, ba. 275 00:17:24,004 --> 00:17:27,007 Hẳn là tôi đã làm điều đúng đắn vì ngày hôm sau, 276 00:17:27,007 --> 00:17:30,051 tất cả các món phụ đều nghiên cứu về nhân vật của mình. 277 00:17:30,719 --> 00:17:35,432 Tôi là chính tôi. 278 00:17:35,432 --> 00:17:37,976 Các em thôi rên rỉ đi, được không? 279 00:17:38,727 --> 00:17:39,978 Cậu muốn cốm khoai tây à? 280 00:17:42,022 --> 00:17:46,902 Thôi thì, bắt đầu là "khoai tây" Trên con tàu tới thành phố thơm ngon 281 00:17:46,902 --> 00:17:48,778 Chúng tôi nhảy Với chiếc nạo duyên dáng 282 00:17:48,778 --> 00:17:51,197 - Và được chiên vàng giòn - Các cậu đang bắt tôi phải đợi. 283 00:17:51,197 --> 00:17:55,452 Khoai đóng hộp giòn tan Chúng tôi là tuyệt nhất 284 00:17:55,452 --> 00:18:00,624 Hãy để chúng tôi chỉ cho bạn Đường tới thành phố thơm ngon 285 00:18:03,627 --> 00:18:08,924 Tôi là cải Brussels. 286 00:18:09,966 --> 00:18:10,967 Ghê quá. 287 00:18:10,967 --> 00:18:14,930 Sao cậu lại muốn là thứ có mùi như trứng thối vậy? 288 00:18:14,930 --> 00:18:18,225 Mùi trứng thối quyện với cải Brussels 289 00:18:18,225 --> 00:18:20,644 là từ rau nấu quá chín không đúng cách. 290 00:18:20,644 --> 00:18:23,230 Khi được hấp qua đúng cách, 291 00:18:23,230 --> 00:18:26,816 cải Brussels có vị ngọt đậm và kết cấu giòn. 292 00:18:27,525 --> 00:18:31,321 Tôi là cải Brussels. Tôi là cải Brussels. 293 00:18:31,321 --> 00:18:32,948 Tôi là cải Brussels. 294 00:18:35,283 --> 00:18:36,576 Khi nào thì chuyện này mới dừng? 295 00:18:36,576 --> 00:18:40,080 Diễn xuất là một hành trình, Marion. Đừng sợ nhé. 296 00:18:40,080 --> 00:18:41,164 Harriet. Ôi. 297 00:18:42,457 --> 00:18:44,542 Cứ... Cậu thật thảm hại. 298 00:18:49,673 --> 00:18:52,801 Cô Elson, Harriet định chiếm... 299 00:18:52,801 --> 00:18:55,345 Marion, em đây rồi. Tốt quá. 300 00:18:55,345 --> 00:18:56,805 Em vừa tới kịp lúc 301 00:18:56,805 --> 00:19:00,100 để tập cảnh mới mà Harriet viết. 302 00:19:04,771 --> 00:19:09,776 "Ghê quá, cải Brussels. Cậu có mùi như trứng thối". 303 00:19:09,776 --> 00:19:12,404 "Mùi trứng thối quyện với cải Brussels..." 304 00:19:12,404 --> 00:19:14,281 Việc này đi quá xa rồi. 305 00:19:14,281 --> 00:19:17,492 Tớ không phải kẻ xấu. Tớ là món chính. 306 00:19:20,078 --> 00:19:22,080 Cậu không thoát được vụ này đâu. 307 00:19:28,044 --> 00:19:29,379 Marion. 308 00:19:33,717 --> 00:19:34,926 Được rồi, mọi người. 309 00:19:34,926 --> 00:19:39,598 Tớ đề nghị các cậu tới đây để có buổi tập bài hát mới tối mật, không có Marion 310 00:19:39,598 --> 00:19:42,267 - cho đoạn kết của vở kịch. - Nỗ lực lắm, Harriet. 311 00:19:43,476 --> 00:19:44,895 Xem ai đến này. 312 00:19:44,895 --> 00:19:47,772 Tôi chỉ muốn tất cả các cậu biết bọn tớ sẽ bỏ không diễn kịch 313 00:19:47,772 --> 00:19:50,859 trừ phi chúng ta quay lại kịch bản ban đầu. 314 00:19:52,736 --> 00:19:55,947 Có lẽ vở kịch sẽ hay hơn nếu không có Marion. 315 00:19:59,618 --> 00:20:02,913 Tôi biết Janie nói đúng. Không có gà quay, 316 00:20:02,913 --> 00:20:05,624 vở kịch Ngày Vụ Mùa Thu sẽ thất bại. 317 00:20:06,166 --> 00:20:08,877 Marion, cậu biết không có cậu thì bọn tớ không diễn được. 318 00:20:08,877 --> 00:20:12,172 Lẽ ra cậu phải nghĩ đến điều đó trước khi quyết định cướp vở kịch của tớ. 319 00:20:12,172 --> 00:20:14,341 Có lẽ các cậu đều nghĩ Harriet M. Welsch chỉ muốn 320 00:20:14,341 --> 00:20:15,634 làm cho vở kịch hay hơn. 321 00:20:15,634 --> 00:20:18,929 Nhưng sự thật là, cậu ấy chỉ muốn trả thù tớ. 322 00:20:18,929 --> 00:20:20,263 Không đúng. 323 00:20:20,847 --> 00:20:24,684 Thế hả? Vậy, cậu vẫn không tức giận tôi vì không làm bạn cậu nữa à? 324 00:20:25,477 --> 00:20:27,020 Chuyện đó lâu rồi. 325 00:20:27,520 --> 00:20:31,316 Cậu biết đấy, tôi muốn nói, "Đồ dối trá, quần cháy kìa". 326 00:20:31,316 --> 00:20:33,276 Nhưng cậu đang không mặc quần. 327 00:20:33,276 --> 00:20:36,905 Nên, tôi sẽ nói "câu, Đồ dối trá, trang phục củ hành xấu điên đang cháy". 328 00:20:36,905 --> 00:20:38,698 Cậu là đồ dối trá. 329 00:20:38,698 --> 00:20:39,866 Đồ dối trá nói. 330 00:20:40,867 --> 00:20:43,828 Tôi không phải đồ dối trá! 331 00:20:46,122 --> 00:20:48,792 Xxin lỗi. Tôi lỡ tay thôi. Cậu ổn chứ? 332 00:20:52,504 --> 00:20:55,757 Các cậu thấy cả rồi nhé. Cậu ấy tấn công tôi. 333 00:20:55,757 --> 00:20:57,050 Làm gì đi chứ! 334 00:20:57,050 --> 00:20:59,511 - Thế, cái... - Cứ đi đi. 335 00:21:04,099 --> 00:21:05,308 Chạy đi, Harriet. 336 00:21:11,856 --> 00:21:14,276 Chúng ta phải làm gì khi bắt được cậu ấy? 337 00:21:14,276 --> 00:21:16,152 Tớ không biết. Tớ tưởng cậu biết. 338 00:21:24,160 --> 00:21:25,412 Cậu ấy đi đâu rồi? 339 00:21:25,412 --> 00:21:26,496 Chia ra! 340 00:21:47,517 --> 00:21:50,437 TỐI MẬT 341 00:21:57,903 --> 00:22:00,614 Không thể nào, đúng không? 342 00:22:02,866 --> 00:22:05,577 Bạn biết mùi cuộc sống mới mà tôi đã nói chứ? 343 00:22:06,494 --> 00:22:08,371 Nhưng Marion có cuốn sổ tay của tôi. 344 00:22:08,371 --> 00:22:10,874 Thứ duy nhất tôi có thể ngửi thấy là sự sợ hãi. 345 00:22:11,499 --> 00:22:14,294 Vậy, vì cậu tự nhận không phải là kẻ dối trá, 346 00:22:14,294 --> 00:22:18,590 nên mọi điều cậu viết về bọn tôi trong cuốn sổ nhỏ này ắt là thật. 347 00:22:24,679 --> 00:22:29,434 Không ai được đọc sổ tay của tôi ngoài tôi ra! 348 00:22:36,608 --> 00:22:40,737 Có viết về tôi này. 349 00:22:41,947 --> 00:22:47,827 Như thế đấy, kỷ nguyên Harriet chính thức suy tàn. 350 00:22:48,995 --> 00:22:52,123 Tôi chỉ muốn là Bạn chỉ muốn là 351 00:22:52,123 --> 00:22:54,084 Chúng ta chỉ muốn là 352 00:22:55,085 --> 00:22:57,629 Tôi không muốn là Bạn không muốn là 353 00:22:57,629 --> 00:23:02,842 Chúng ta không muốn bị sai khiến 354 00:23:05,262 --> 00:23:11,101 Và tôi làm hết sức mình để thật giỏi Ở khu phố nhà mình 355 00:23:11,101 --> 00:23:13,562 Tôi mỉm cười xinh xắn 356 00:23:13,562 --> 00:23:16,690 Và tôi cố gắng nói ra sự thật 357 00:23:16,690 --> 00:23:19,442 Tôi chỉ muốn là Bạn chỉ muốn là 358 00:23:19,442 --> 00:23:21,152 Chúng ta chỉ muốn là 359 00:23:22,279 --> 00:23:24,864 Tôi không muốn là Bạn không muốn là 360 00:23:24,864 --> 00:23:27,659 Chúng ta không muốn bị sai khiến 361 00:23:27,659 --> 00:23:30,287 Tôi sẽ là con người như mình muốn 362 00:23:30,287 --> 00:23:31,913 Quyền tự do của tôi 363 00:23:33,123 --> 00:23:35,750 Tôi chỉ muốn là Bạn chỉ muốn là 364 00:23:35,750 --> 00:23:37,586 Chúng ta chỉ muốn là 365 00:23:37,586 --> 00:23:40,881 Không, tôi sẽ không cắt tóc 366 00:23:40,881 --> 00:23:43,258 Và tôi sẽ mặc bất cứ trang phục gì 367 00:23:43,258 --> 00:23:49,472 Tôi thích khi được là chính mình 368 00:23:49,472 --> 00:23:52,183 Tôi không muốn là Bạn không muốn là 369 00:23:52,183 --> 00:23:56,730 Chúng ta không muốn bị sai khiến 370 00:23:56,730 --> 00:23:58,732 Biên dịch: Ngan Tran