1 00:00:05,090 --> 00:00:06,591 Con có bị ốm đâu. 2 00:00:08,802 --> 00:00:11,054 Sao con phải đi khám bác sĩ ạ? 3 00:00:11,054 --> 00:00:13,974 Bác sĩ tâm thần là kiểu bác sĩ đặc biệt, con ạ. 4 00:00:13,974 --> 00:00:15,850 Bác sĩ Wagner sẽ nói chuyện với con 5 00:00:15,850 --> 00:00:18,853 và giúp con nói về những gì con đang trải qua. 6 00:00:19,437 --> 00:00:21,189 Con có đang trải qua cái gì đâu. 7 00:00:21,189 --> 00:00:22,816 Để mẹ nhắc cho con nhớ lại. 8 00:00:22,816 --> 00:00:26,319 Các bạn con đọc được những điều xấu xí mà con viết về họ trong cuốn sổ. 9 00:00:27,571 --> 00:00:29,823 Con làm cả lớp khiếp đảm với con ễnh ương. 10 00:00:30,782 --> 00:00:32,241 Còn gì nữa? 11 00:00:32,741 --> 00:00:34,452 Mẹ biết rồi. 12 00:00:34,452 --> 00:00:36,955 Con ném con vịt nhồi bông vào bố mẹ. 13 00:00:37,581 --> 00:00:40,667 Chúng ta không tự thảo luận chuyện này được ạ? Mẹ với con gái? 14 00:00:40,667 --> 00:00:42,002 Bạn với bạn? 15 00:00:43,461 --> 00:00:44,421 Cố gắng được đấy, Harriet. 16 00:00:45,589 --> 00:00:46,840 Khi nào hai mẹ con sẵn sàng. 17 00:00:48,508 --> 00:00:50,135 Chào cháu, cô là bác sĩ Wagner. 18 00:00:50,135 --> 00:00:51,636 Rất vui được gặp cháu, Harriet. 19 00:00:51,636 --> 00:00:54,681 Cháu chỉ muốn cô biết rằng cháu phải miễn cưỡng đến đây. 20 00:00:54,681 --> 00:00:55,765 Ghi nhận chính đáng. 21 00:00:55,765 --> 00:00:57,100 Chúng ta có thể nói chuyện sau đó. 22 00:00:57,100 --> 00:00:58,268 Ta đi nhé? 23 00:00:59,144 --> 00:01:00,645 Cứ làm như tôi được lựa chọn ấy. 24 00:01:02,480 --> 00:01:05,734 Tôi sẽ không nói dối các bạn. Tôi hơi hồi hộp. 25 00:01:05,734 --> 00:01:08,236 Tóc của bác sĩ trông như lửa. 26 00:01:08,236 --> 00:01:09,738 Có một món đồ mỹ thuật kỳ cục, 27 00:01:09,738 --> 00:01:11,031 những trò chơi cho trẻ nhỏ 28 00:01:11,031 --> 00:01:14,492 và búp bê nhìn chằm chằm vào tâm hồn tôi. 29 00:01:18,580 --> 00:01:21,666 Tôi sẽ thử. Nhưng nếu tình hình mất kiểm soát... 30 00:01:25,837 --> 00:01:27,005 Thú vị lắm. 31 00:01:27,005 --> 00:01:30,217 ...tôi lúc nào cũng có thể giả vờ ngắm nghía nó hoặc trốn qua cửa sổ. 32 00:01:34,012 --> 00:01:36,389 Đeo bộ râu giả rồi lên con tàu lai đi lậu. 33 00:01:37,307 --> 00:01:38,808 Cháu đang nghĩ gì vậy, Harriet? 34 00:01:40,185 --> 00:01:42,604 Không nghĩ gì ạ, bác sĩ. Không hề nghĩ gì. 35 00:01:43,188 --> 00:01:45,857 {\an8}Tôi chỉ muốn là Bạn chỉ muốn là 36 00:01:45,857 --> 00:01:47,609 Chúng ta chỉ muốn là 37 00:01:48,735 --> 00:01:51,196 Tôi sẽ là con người như mình muốn 38 00:01:51,196 --> 00:01:52,864 Quyền tự do của tôi 39 00:01:53,365 --> 00:01:56,284 Không, tôi sẽ không cắt tóc 40 00:01:56,284 --> 00:01:58,745 Và tôi sẽ mặc bất cứ trang phục gì 41 00:01:58,745 --> 00:02:04,876 Tôi thích khi được là chính mình 42 00:02:04,876 --> 00:02:07,504 Tôi không muốn là Bạn không muốn là 43 00:02:07,504 --> 00:02:10,465 Chúng ta không muốn bị sai khiến 44 00:02:10,465 --> 00:02:11,550 {\an8}"TÔI LÀ CỦ HÀNH" 45 00:02:12,467 --> 00:02:13,510 {\an8}ĐIỆP VIÊN HARRIET 46 00:02:13,510 --> 00:02:14,678 {\an8}DỰA TRÊN CUỐN SÁCH CỦA LOUISE FITZHUGH 47 00:02:17,889 --> 00:02:19,307 Cô đang viết gì về cháu vậy? 48 00:02:19,307 --> 00:02:20,392 Chỉ vài ghi chép thôi. 49 00:02:20,892 --> 00:02:22,143 Cháu không phiền chứ? 50 00:02:22,143 --> 00:02:23,353 Không. 51 00:02:23,353 --> 00:02:26,064 Nhưng nếu cô viết điều gì xấu xí mà mẹ cháu biết được, 52 00:02:26,064 --> 00:02:28,441 có lẽ cô phải đi gặp bác sĩ tâm thần đấy. 53 00:02:28,441 --> 00:02:30,318 Cháu cũng muốn có một cuốn sổ à? 54 00:02:30,819 --> 00:02:33,613 Có vẻ không công bằng vì cô có mà cháu không có. 55 00:02:34,114 --> 00:02:36,866 Tôi ngứa ngáy hết cả tay khi nghĩ về cuốn sổ. 56 00:02:36,866 --> 00:02:39,494 Về cây bút viết lên những trang giấy. 57 00:02:39,494 --> 00:02:41,830 Suy nghĩ của tôi cuối cùng cũng được tự do bộc lộ. 58 00:02:42,747 --> 00:02:44,457 Rõ ràng đó là cái bẫy. 59 00:02:47,878 --> 00:02:49,254 Oa! Oa! 60 00:02:50,922 --> 00:02:52,048 Không ạ, cảm ơn cô. Cháu không cần. 61 00:02:52,048 --> 00:02:54,968 Vậy, Harriet. Cháu nghĩ tại sao cháu ở đây? 62 00:02:54,968 --> 00:02:56,887 Cô nghĩ tại sao cháu ở đây? 63 00:02:57,387 --> 00:03:00,640 Thì, mẹ cháu bảo bảo mẫu của cháu đột ngột phải đi 64 00:03:00,640 --> 00:03:02,934 và có lẽ cháu gặp vấn đề trong việc thích nghi. 65 00:03:03,643 --> 00:03:05,520 Sao cháu không kể cho cô về suy nghĩ trong đầu cháu? 66 00:03:06,271 --> 00:03:08,857 Suy nghĩ trong đầu tôi là thay vì trốn đi, 67 00:03:08,857 --> 00:03:11,610 bị đuổi đi thì có lẽ dễ hơn. 68 00:03:11,610 --> 00:03:14,696 Cháu đang chịu thần chú chóng mặt. 69 00:03:14,696 --> 00:03:18,199 Cô có muốn thi nhìn nhau không? 70 00:03:18,199 --> 00:03:20,035 Cô đã bao giờ làm thiên thần thảm? 71 00:03:20,827 --> 00:03:22,037 - Harriet? - Dạ? 72 00:03:22,579 --> 00:03:24,122 Cháu có muốn có cuốn sổ đó bây giờ không? 73 00:03:25,290 --> 00:03:26,875 Vâng, có. 74 00:03:27,375 --> 00:03:28,460 CUỐN SỔ NÀY THUỘC VỀ: HARRIET M. WELSCH 75 00:03:28,460 --> 00:03:30,170 Viết tên mình lên cuốn sổ mới 76 00:03:30,170 --> 00:03:32,255 lúc nào cũng khiến tôi cảm thấy tôi có thể làm bất cứ gì. 77 00:03:32,881 --> 00:03:35,091 Kể cả nói chuyện với bác sĩ tâm thần. 78 00:03:35,091 --> 00:03:36,509 Vậy nói cho cô nghe, Harriet, 79 00:03:36,509 --> 00:03:38,428 cháu cảm thấy thế nào khi bảo mẫu của cháu ra đi? 80 00:03:39,721 --> 00:03:42,641 Cảm giác như... cảm giác như... 81 00:03:43,558 --> 00:03:46,436 trong bụng có một mảnh vỡ kỳ cục. 82 00:03:46,436 --> 00:03:48,063 Tôi đã kể cho cô ấy tất cả. 83 00:03:48,063 --> 00:03:53,276 Về cô Ole Golly, cuốn sổ bị lấy mất của tôi và tôi. 84 00:03:54,361 --> 00:03:56,613 Cháu muốn biết tất cả. 85 00:03:56,613 --> 00:03:59,324 Và để biết tất cả, ta phải thấy tất cả. 86 00:03:59,324 --> 00:04:03,286 Và để thấy tất cả, ta phải là điệp viên. 87 00:04:03,286 --> 00:04:04,371 Cháu biết chứ, Harriet, 88 00:04:04,371 --> 00:04:07,749 có lúc người phù hợp nhất để do thám lại là bản thân cháu. 89 00:04:09,459 --> 00:04:10,460 Được rồi. 90 00:04:12,003 --> 00:04:13,463 Cô muốn cháu suy nghĩ về điều đó. 91 00:04:14,089 --> 00:04:15,715 Và lần sau chúng ta sẽ nói chuyện. 92 00:04:15,715 --> 00:04:17,800 Cô sẽ trả lại cái này cho cháu sau buổi điều trị. 93 00:04:17,800 --> 00:04:18,884 Được chứ? 94 00:04:19,636 --> 00:04:21,638 Tôi phải thừa nhận, tôi đã thích người phụ nữ này. 95 00:04:22,138 --> 00:04:24,516 Dù đưa cho tôi cuốn sổ rồi lấy lại 96 00:04:24,516 --> 00:04:26,309 là trò khá bẩn thỉu. 97 00:04:31,690 --> 00:04:35,026 Thế, bác sĩ Wagner đã nói gì với mẹ? 98 00:04:35,527 --> 00:04:38,446 Cô ấy bảo con là cô gái trẻ trung lôi cuốn. 99 00:04:39,406 --> 00:04:40,740 Cô ấy không sai. 100 00:04:46,037 --> 00:04:50,375 Con à, con đã nghĩ về việc xin lỗi các bạn chưa? 101 00:04:50,375 --> 00:04:51,793 Không. 102 00:04:51,793 --> 00:04:54,462 Bác sĩ Wagner gợi ý cho con một mục đích. 103 00:04:54,462 --> 00:04:58,258 Con xin lỗi các bạn, rồi con có thể lấy lại cuốn sổ. 104 00:04:59,885 --> 00:05:02,053 Tối nay, mẹ sẽ chơi bài ở nhà Whitehead. 105 00:05:02,053 --> 00:05:03,430 Sao con không đi cùng mẹ nhỉ? 106 00:05:03,430 --> 00:05:05,682 Con có thể bắt đầu bằng việc xin lỗi Pinky. 107 00:05:05,682 --> 00:05:08,810 Cậu ấy nên xin lỗi con vì đã đọc sổ của con. 108 00:05:08,810 --> 00:05:10,645 Con cứ suy nghĩ đi, nhé? 109 00:05:15,483 --> 00:05:16,818 Tôi đã suy nghĩ rồi. 110 00:05:16,818 --> 00:05:19,446 Và tôi đã suy nghĩ thêm về chuyện đó. 111 00:05:19,446 --> 00:05:22,157 Tôi nghĩ về việc mình nhớ cuốn sổ nhiều thế nào. 112 00:05:22,741 --> 00:05:24,492 Và tôi nhớ cô Ole Golly nhiều thế nào 113 00:05:24,492 --> 00:05:27,203 và cô ấy sẽ nói sao nếu tôi xin lỗi cậu ấy. 114 00:05:28,496 --> 00:05:31,958 Rồi tôi nghĩ mình thích cái nhẫn ngón út của Howard Finch nhiều thế nào. 115 00:05:31,958 --> 00:05:34,711 Có lúc chính những chi tiết nhỏ đó 116 00:05:34,711 --> 00:05:37,130 khiến ta cảm thấy thứ giả tạo lại là thật. 117 00:05:38,298 --> 00:05:40,717 Thưa các hội thẩm viên đáng kính, 118 00:05:40,717 --> 00:05:45,513 tôi có mặt ở đây vì tôi tin ở sức mạnh của sự thật. 119 00:05:45,513 --> 00:05:49,726 Và tôi định chứng minh chắc chắn 120 00:05:49,726 --> 00:05:54,564 rằng thân chủ của tôi vô tội trước tất cả cáo trạng. 121 00:05:55,398 --> 00:05:58,193 Và rồi tôi nghĩ về những gì Howard Finch đã nói. 122 00:05:58,193 --> 00:06:00,987 Và tôi nhận ra mình không cần xin lỗi. 123 00:06:01,571 --> 00:06:04,741 Cái tôi cần là công lý. 124 00:06:08,328 --> 00:06:12,791 Chào mừng hai mẹ con. Carol, hy vọng cô đến chơi bài. 125 00:06:12,791 --> 00:06:16,211 Tôi đến không phải để chơi bài, Peggy. Tôi đến để thắng bài. 126 00:06:17,003 --> 00:06:18,755 Pinky, xem ai đây này. 127 00:06:23,301 --> 00:06:25,387 Sao con và Harriet không ra ngoài đi? 128 00:06:25,887 --> 00:06:28,848 Mẹ chắc bọn con có nhiều chuyện để nói. 129 00:06:28,848 --> 00:06:30,183 Vâng ạ. 130 00:06:32,894 --> 00:06:34,437 Việc này dễ thôi mà. 131 00:06:34,437 --> 00:06:37,065 Tôi sẽ thắng vụ của mình với Pinky, lấy lại cuốn sổ 132 00:06:37,065 --> 00:06:39,526 mà còn không phải lo về người khác. 133 00:06:43,613 --> 00:06:44,823 Không. 134 00:06:47,158 --> 00:06:48,702 Đang có chuyện gì vậy, Pinky? 135 00:06:48,702 --> 00:06:51,788 Có lẽ tôi đã tình cờ nói với vài người 136 00:06:51,788 --> 00:06:54,666 rằng cậu đến đây để xin lỗi. 137 00:06:55,333 --> 00:06:58,253 Xem ai đến này. Mọi người, nhìn này. 138 00:06:59,713 --> 00:07:00,714 Xin chào. 139 00:07:04,593 --> 00:07:05,510 TỐI MẬT 140 00:07:10,265 --> 00:07:12,434 Cuốn sổ thần kỳ. Đi nào. 141 00:07:15,020 --> 00:07:16,855 Bọn tôi sẵn sàng nghe cậu xin lỗi. 142 00:07:19,691 --> 00:07:23,236 Thực ra, tôi đang định chứng minh mình vô tội. 143 00:07:23,904 --> 00:07:26,156 Thưa các hội thẩm viên đáng kính, 144 00:07:26,156 --> 00:07:30,285 tôi ở đây vì tôi tin vào sức mạnh của sự thật. 145 00:07:30,285 --> 00:07:34,039 Và tôi định chứng minh chắc chắn, 146 00:07:34,039 --> 00:07:38,668 rằng thân chủ của tôi, Harriet M. Welsch, tức tôi, 147 00:07:38,668 --> 00:07:41,755 vô tội trước mọi cáo trạng. 148 00:07:42,255 --> 00:07:43,673 Ta hãy mở phiên xử. 149 00:07:43,673 --> 00:07:45,842 Nếu tôi thắng vụ này, tôi lấy lại cuốn sổ. 150 00:07:45,842 --> 00:07:47,636 Còn khi cậu thua? 151 00:07:47,636 --> 00:07:49,846 Thì tôi sẽ nhất trí với bất cứ hình phạt nào các cậu muốn. 152 00:07:50,430 --> 00:07:51,640 Bất cứ hình phạt nào? 153 00:07:52,641 --> 00:07:53,767 Họp nhóm. 154 00:07:59,940 --> 00:08:02,484 Vì cậu đóng vai củ hành trong vở kịch ở trường, 155 00:08:02,484 --> 00:08:07,572 nếu thua, cậu phải ăn hành. 156 00:08:07,572 --> 00:08:08,907 Ăn cả củ. 157 00:08:08,907 --> 00:08:10,617 Chấp nhận hình phạt. 158 00:08:13,328 --> 00:08:17,207 Nếu ta là Howard Finch, ta phải có cái nhẫn ngón út. 159 00:08:18,416 --> 00:08:20,460 Hãy mang nó đến phòng xử án. 160 00:08:29,970 --> 00:08:32,179 Pinky, đây là nhà cậu. Cậu được làm thẩm phán. 161 00:08:32,806 --> 00:08:34,890 Tớ sẽ cần áo choàng thẩm phán. 162 00:08:34,890 --> 00:08:35,976 Tớ có đây! 163 00:08:38,186 --> 00:08:41,481 - Rachel, cậu là thừa phát lại. - Tuyệt! Thừa phát lại là gì? 164 00:08:41,481 --> 00:08:43,316 Cậu giữ trật tự tại tòa. 165 00:08:43,316 --> 00:08:45,819 Bằng bất cứ cách nào cần thiết. 166 00:08:46,987 --> 00:08:48,613 Hiểu rồi. 167 00:08:50,407 --> 00:08:52,367 Tớ sẽ là họa sĩ ở phòng xử! 168 00:08:52,367 --> 00:08:53,994 Tớ sẽ là người viết tốc ký. 169 00:08:54,494 --> 00:08:58,623 - Tuyệt. Rõ ràng, tớ sẽ là công tố viên. - Không. 170 00:08:59,916 --> 00:09:01,459 Tớ sẽ là công tố viên. 171 00:09:01,459 --> 00:09:03,128 Tại sao lại là cậu? 172 00:09:03,128 --> 00:09:05,297 Tớ hiểu Harriet hơn bất cứ ai. 173 00:09:05,297 --> 00:09:08,216 Nghĩa là tớ biết mọi trò ma lanh của cậu ấy. 174 00:09:09,050 --> 00:09:10,719 Thế thì tớ làm gì? 175 00:09:10,719 --> 00:09:12,053 Cậu có thể làm nhân chứng. 176 00:09:12,053 --> 00:09:14,431 Nhân chứng chính. 177 00:09:18,018 --> 00:09:19,978 Nhân chứng minh tinh. 178 00:09:20,770 --> 00:09:24,232 Nghe đây! Nghe đây! Phiên tòa bắt đầu. 179 00:09:24,232 --> 00:09:27,360 Tất cả đứng lên chào Thẩm phán Whitehead đáng mến. 180 00:09:27,944 --> 00:09:30,655 Rachel bảo Pinky đáng mến. 181 00:09:30,655 --> 00:09:32,824 Là "đáng kính", Rachel. 182 00:09:32,824 --> 00:09:33,909 Sao cũng được. 183 00:09:34,451 --> 00:09:37,954 Tớ bảo, "Tất cả đứng lên!", lũ đê tiện. 184 00:09:42,042 --> 00:09:43,335 Cái gì kia? 185 00:09:44,878 --> 00:09:45,879 Cái búa của tớ. 186 00:09:48,256 --> 00:09:49,591 Mời an tọa. 187 00:09:50,217 --> 00:09:54,346 Có thể là nhờ cái nhẫn ngón út, nhưng tôi cảm thấy khá tự tin. 188 00:09:54,846 --> 00:09:57,515 Tuy nhiên, chân trái của tôi lại nói khác. 189 00:09:59,517 --> 00:10:00,518 Lo lắng à? 190 00:10:01,061 --> 00:10:02,062 Không. 191 00:10:02,062 --> 00:10:03,772 Chân tớ có lẽ đang lắc nhẹ, 192 00:10:03,772 --> 00:10:07,984 nhưng tớ có một thứ rất chắc chắn để dựa vào: sự thật. 193 00:10:09,194 --> 00:10:10,487 Vụ án tối nay là 194 00:10:10,487 --> 00:10:15,283 Các Bạn Cũ của Harriet M. Welsch chống lại Harriet M. Welsch. 195 00:10:15,283 --> 00:10:18,536 Ta hãy bắt đầu với nhận định mở đầu. 196 00:10:18,536 --> 00:10:20,538 Bên công tố của tòa, 197 00:10:20,538 --> 00:10:25,335 tớ định chứng minh rằng bị cáo, Harriet M. Welsch, 198 00:10:25,335 --> 00:10:28,296 có tội chống lại tình bạn 199 00:10:28,296 --> 00:10:34,719 bằng cách viết những lời buộc tội bất công, độc ác mà không xin lỗi. 200 00:10:35,428 --> 00:10:36,846 Luật sư bào chữa? 201 00:10:38,848 --> 00:10:40,934 Tớ biết các cậu hiện đang không thích tớ lắm. 202 00:10:40,934 --> 00:10:42,519 Có lẽ các cậu còn căm ghét tớ. 203 00:10:46,231 --> 00:10:50,443 Nhưng các cậu không phải thích một người mới biết họ vô tội. 204 00:10:50,443 --> 00:10:52,571 Vì thực tế tự chứng minh. 205 00:10:52,571 --> 00:10:57,450 Họ nói tội duy nhất của tớ là nói ra sự thật! 206 00:10:57,450 --> 00:11:00,704 Bên công tố, cậu có thể gọi nhân chứng đầu tiên của mình. 207 00:11:00,704 --> 00:11:03,748 Tớ xin gọi Sport Rocque. 208 00:11:07,252 --> 00:11:11,339 Sport, mời cậu đọc phần ở trang 55? 209 00:11:11,339 --> 00:11:12,424 Nếu tớ phải đọc. 210 00:11:13,884 --> 00:11:15,635 "Đôi khi, mình không chịu nổi Sport. 211 00:11:15,635 --> 00:11:19,014 Lúc nào cũng lo lắng và nhặng xị lên về bố mình, 212 00:11:19,014 --> 00:11:21,683 đôi khi cậu ấy như bà cô già". 213 00:11:22,517 --> 00:11:24,978 Thế đoạn đó khiến cậu cảm thấy sao? 214 00:11:24,978 --> 00:11:26,062 Rất tệ. 215 00:11:26,980 --> 00:11:29,316 Không phải nhặng xị, Harriet. Tớ không phải kẻ nhặng xị. 216 00:11:29,316 --> 00:11:31,359 Tớ không nghĩ "kẻ nhặng xị" là một từ. 217 00:11:33,486 --> 00:11:34,487 Tớ sẽ cho phép. 218 00:11:35,071 --> 00:11:37,157 Sport, vào buổi tối được nhắc đến, 219 00:11:37,157 --> 00:11:39,284 Janie hỏi bố cậu có thể rửa bát không 220 00:11:39,284 --> 00:11:41,953 - để cậu đi xem phim với cậu ấy. - Đúng vậy. 221 00:11:41,953 --> 00:11:43,747 Thế cậu đã nói gì? 222 00:11:44,539 --> 00:11:47,667 Tớ nói, "Rửa bát thì ngón tay của bố sẽ nhăn nhúm như quả mận 223 00:11:47,667 --> 00:11:50,003 và bố sẽ không thể đánh máy được". 224 00:11:50,003 --> 00:11:53,381 Khi Janie nói, "Cậu rửa bát sau không được à?", 225 00:11:53,381 --> 00:11:54,591 cậu đã nói gì? 226 00:11:54,591 --> 00:11:57,719 Để lại cái đĩa thì đầu óc cứ lấn cấn. 227 00:11:58,595 --> 00:12:02,641 Sport, đó là hai điều bà tớ sẽ nói với tớ. 228 00:12:02,641 --> 00:12:03,725 Ồ, thế hả? 229 00:12:03,725 --> 00:12:06,519 Thì, xin lỗi vì tớ cố gắng giúp một người 230 00:12:06,519 --> 00:12:08,146 một thân một mình nuôi dạy tớ 231 00:12:08,146 --> 00:12:10,649 trong khi cố gắng viết một cuốn tiểu thuyết cả triệu trang. 232 00:12:10,649 --> 00:12:12,776 Tớ chỉ quan sát thôi. 233 00:12:12,776 --> 00:12:13,860 Harriet... 234 00:12:15,904 --> 00:12:18,657 Đối với một người nói cậu ấy muốn biết tất cả, 235 00:12:18,657 --> 00:12:20,408 có lúc cậu chả biết gì. 236 00:12:21,201 --> 00:12:22,202 Tớ đi đây. 237 00:12:23,245 --> 00:12:24,246 Sport. 238 00:12:27,415 --> 00:12:28,917 Làm tốt lắm, Harriet. 239 00:12:28,917 --> 00:12:31,545 Ngay từ đầu, cậu là người đọc lên cho cậu ấy nghe 240 00:12:31,545 --> 00:12:34,839 từ cuốn sổ riêng tư bí mật của tớ. 241 00:12:36,591 --> 00:12:37,926 Nhân chứng tiếp theo. 242 00:12:38,510 --> 00:12:42,556 Từng người một, tất cả mọi người mà tôi viết trong cuốn sổ... 243 00:12:42,556 --> 00:12:45,267 bước lên làm chứng chống lại tôi. 244 00:12:45,267 --> 00:12:49,229 Ai cũng biết cậu từng rất hâm mộ Harriet, đúng không? 245 00:12:49,229 --> 00:12:51,898 Thì, điều đó thì tớ không biết. 246 00:12:51,898 --> 00:12:54,025 Nhưng đúng là tớ đã thử ăn mặc giống cậu ấy, 247 00:12:54,025 --> 00:12:58,613 và có lần tớ còn mở câu lạc bộ bí mật những người hâm mộ có tên Harri-ettes. 248 00:12:59,322 --> 00:13:01,616 Hai chữ T đấy, Beth Ellen, giống như "barrette". 249 00:13:02,242 --> 00:13:05,787 Nhưng tớ có phải là người hâm mộ không? Tớ không nghĩ vậy. 250 00:13:05,787 --> 00:13:07,205 Phải rồi. 251 00:13:07,205 --> 00:13:11,585 Vậy, là người hâm mộ không hâm mộ nhiều nhất từng hâm mộ, 252 00:13:11,585 --> 00:13:15,255 ta hãy cùng xem Harriet nói gì về cậu trong cuốn sổ của cậu ấy, nhé? 253 00:13:16,298 --> 00:13:17,299 Được rồi. 254 00:13:17,299 --> 00:13:21,303 "Đôi khi mình nghĩ người ta chỉ đến nhà Carrie Andrews 255 00:13:21,303 --> 00:13:23,722 vì bánh của mẹ cậu ấy". 256 00:13:24,264 --> 00:13:26,099 Thế, cậu nghĩ có đúng không? 257 00:13:26,099 --> 00:13:27,267 Không. 258 00:13:27,267 --> 00:13:30,478 Những người đến nhà tớ hay nói, tớ xin trích dẫn, 259 00:13:30,478 --> 00:13:33,815 "Cảm ơn vì đã mời tớ, Carrie. Tớ đã có một dịp rất vui". 260 00:13:35,317 --> 00:13:36,818 Tớ không hỏi gì thêm. 261 00:13:37,485 --> 00:13:40,196 Carrie, cậu vui lòng cho tòa biết 262 00:13:40,196 --> 00:13:43,742 mọi người nói gì trước khi đến nhà cậu được không? 263 00:13:43,742 --> 00:13:45,452 Thì, họ hỏi mẹ tớ có làm 264 00:13:45,452 --> 00:13:47,829 bánh sôcôla không trứng năm lớp rưỡi nổi tiếng của mẹ không. 265 00:13:47,829 --> 00:13:52,918 Với bông đường bạc trên mặt bánh có vị như bông tuyết. 266 00:13:56,671 --> 00:13:58,048 Tớ không hỏi gì thêm. 267 00:13:58,924 --> 00:13:59,925 Xin lỗi. 268 00:13:59,925 --> 00:14:01,968 Nhưng điều đó chẳng có nghĩa gì. 269 00:14:01,968 --> 00:14:05,305 - Đi đi, không là thua, Carrie. - Chỉ là trùng hợp thôi. 270 00:14:08,099 --> 00:14:10,852 Tòa gọi Beth Ellen Hansen lên bục. 271 00:14:11,937 --> 00:14:15,732 Xin lỗi. Đã đến lúc cho nhân chứng minh tinh. 272 00:14:15,732 --> 00:14:17,400 Chờ đến lượt đi, Marion. 273 00:14:17,400 --> 00:14:19,736 Bình tĩnh nào, Nhẫn Ngón Út. 274 00:14:20,237 --> 00:14:22,530 Phản đối! Cậu ấy không phải là nhân chứng tiếp theo. 275 00:14:23,573 --> 00:14:25,075 Bác bỏ? 276 00:14:27,369 --> 00:14:28,662 Tôi không cần sổ tay. 277 00:14:29,329 --> 00:14:32,123 Tôi thuộc lòng những ngôn từ độc địa của Harriet. 278 00:14:32,123 --> 00:14:34,125 Và tôi xin trích dẫn, 279 00:14:34,125 --> 00:14:36,294 "Với tất cả giải thưởng mà Marion đã giành được, 280 00:14:36,294 --> 00:14:39,297 mình ngạc nhiên vì cậu ta chưa giành được cúp đại 281 00:14:39,297 --> 00:14:43,635 cho những thành tích trong lĩnh vực là kẻ đáng ghét ti tiện". 282 00:14:44,886 --> 00:14:49,599 Về điều này tôi xin nói, cậu là kẻ ác độc xấu xa, 283 00:14:49,599 --> 00:14:51,142 Harriet M. Welsch. 284 00:14:52,185 --> 00:14:56,356 Về điều đó tôi xin nói, vào ngày 12/10 lúc 3:30 chiều, 285 00:14:56,356 --> 00:14:59,734 có hay không có chuyện cậu phân phát một thư báo 286 00:14:59,734 --> 00:15:02,988 có ảnh to của tớ và Sport đang ôm thú nhồi bông của bọn tớ? 287 00:15:02,988 --> 00:15:06,825 Thì, nếu cậu sẽ giữ điểm, cậu sẽ phải trừ tất cả những lần 288 00:15:06,825 --> 00:15:09,202 lẽ ra tớ có thể làm việc xấu mà tớ đã không làm. 289 00:15:10,245 --> 00:15:12,122 Tớ không hỏi gì thêm. 290 00:15:12,122 --> 00:15:15,458 Beth Ellen, hôm nay có những điều xấu xa nào tôi có thể nói với cậu, 291 00:15:15,458 --> 00:15:16,626 mà tôi đã không nói? 292 00:15:17,294 --> 00:15:18,295 Ba. 293 00:15:18,795 --> 00:15:20,255 Không, hai. 294 00:15:20,255 --> 00:15:22,507 Ba. Nhất định là ba. 295 00:15:23,091 --> 00:15:24,092 Có lẽ là bốn. 296 00:15:25,552 --> 00:15:26,720 Tớ không hỏi gì thêm. 297 00:15:28,889 --> 00:15:33,143 "Không hiểu Beth Ellen có phải dùng loại dầu gội đặc biệt 298 00:15:33,143 --> 00:15:36,354 cho những người suốt ngày cứ hồi hộp là nhai tóc không". 299 00:15:36,354 --> 00:15:37,772 Câu trả lời của cậu? 300 00:15:38,773 --> 00:15:41,693 Tớ không hồi hộp. Tớ chỉ thích vị tóc thôi. 301 00:15:45,322 --> 00:15:48,742 {\an8}"Đôi khi mình nghĩ Pinky và Tất Tía nên bỏ học 302 00:15:48,742 --> 00:15:51,202 {\an8}và tham gia gánh xiếc lập dị". 303 00:15:52,203 --> 00:15:54,748 - Điều đó khiến cậu cảm thấy thế nào? - Bị xúc phạm! 304 00:15:54,748 --> 00:15:57,125 Trật tự tại tòa! Tôi nói trật tự! 305 00:15:57,876 --> 00:15:59,377 Xin lỗi, thưa Tòa. 306 00:16:00,003 --> 00:16:03,256 Xin nhắc nhở, đây là phòng xử án, không phải sở thú. 307 00:16:04,883 --> 00:16:07,844 - Hay lắm. - Tớ vẫn tập mà. 308 00:16:07,844 --> 00:16:09,512 Các cậu làm tốt lắm. 309 00:16:09,512 --> 00:16:10,889 Chấp nhận đi! 310 00:16:13,767 --> 00:16:16,228 "Thay vì gọi sinh vật khiếp sợ 311 00:16:16,228 --> 00:16:18,438 sống dưới gầm giường là ông ba bị, 312 00:16:18,438 --> 00:16:21,650 họ nên gọi nó là Rachel Hennessy". 313 00:16:21,650 --> 00:16:23,360 Cậu em tớ đã gọi thế rồi. 314 00:16:26,947 --> 00:16:30,033 Cuối cùng, đã đến lúc cho nhận định kết luận của chúng tôi. 315 00:16:30,033 --> 00:16:33,119 Tớ đồng ý rằng không phải điều gì tớ viết ra cũng tử tế, 316 00:16:33,787 --> 00:16:36,831 nhưng như tớ đã chứng minh, tất cả đều là sự thật. 317 00:16:37,916 --> 00:16:40,001 Và theo lời của cô Ole Golly vĩ đại, 318 00:16:40,585 --> 00:16:44,089 trách nhiệm của nhà văn là nói ra sự thật 319 00:16:44,089 --> 00:16:48,635 vì sự thật là vẻ đẹp, và vẻ đẹp là sự thật. 320 00:16:50,220 --> 00:16:53,431 Tôi có thể cảm thấy. Vụ này cầm chắc phần thắng. 321 00:16:53,431 --> 00:16:58,311 Sau màn đối chất xuất sắc của mình, Janie có thể nói gì chứ? 322 00:16:58,937 --> 00:17:00,939 Thẩm phán Pinky, thay vì nhận định kết luận, 323 00:17:01,523 --> 00:17:02,649 tôi xin gọi 324 00:17:03,817 --> 00:17:06,194 Harriet M. Welsch lên bục. 325 00:17:11,199 --> 00:17:12,199 Phản đối, thưa Tòa. 326 00:17:12,199 --> 00:17:14,953 Nó phá vỡ mọi nguyên tắc mà hệ thống tư pháp của chúng ta đại diện. 327 00:17:14,953 --> 00:17:16,705 Xin phép nhắc Tòa 328 00:17:16,705 --> 00:17:20,458 rằng "hệ thống tư pháp" của chúng ta có bục nhân chứng là bể tắm cho chim 329 00:17:20,458 --> 00:17:23,879 và một thẩm phán, không có ý xúc phạm, đang mặc áo choàng tắm của bố. 330 00:17:23,879 --> 00:17:26,131 Phản đối bị bác bỏ. Tớ sẽ cho phép. 331 00:17:33,388 --> 00:17:34,222 Cô Welsch. 332 00:17:34,222 --> 00:17:37,350 Trang 77 có một đoạn cô viết về tôi. 333 00:17:37,350 --> 00:17:39,853 Phiền cô đọc trước tòa. 334 00:17:39,853 --> 00:17:41,730 Vâng ạ. 335 00:17:42,439 --> 00:17:46,860 Tôi nói, "Janie muốn là nhà khoa học lớn như Bà Curie. 336 00:17:47,402 --> 00:17:48,778 Nhưng đôi khi mình nghĩ..." 337 00:17:48,778 --> 00:17:51,656 Thôi, tớ nghĩ lại rồi, đừng đọc. 338 00:17:51,656 --> 00:17:55,285 Đặt cuốn sổ của cậu xuống và nói thẳng vào mặt tớ đây. 339 00:17:56,620 --> 00:17:58,663 Cậu biết nó viết gì. 340 00:17:58,663 --> 00:18:00,206 Phải, tớ biết cậu viết gì. 341 00:18:00,206 --> 00:18:02,542 Nhưng tớ muốn nghe chính miệng cậu nói. 342 00:18:02,542 --> 00:18:04,169 Tớ không muốn. 343 00:18:04,169 --> 00:18:06,254 Đừng bắt tớ phải gọi thừa phát lại. 344 00:18:06,963 --> 00:18:10,175 Không ai muốn cả. 345 00:18:14,846 --> 00:18:18,058 Nếu điều đó đúng, như cậu tự cho là thế, sao cậu không nói ra? 346 00:18:18,642 --> 00:18:19,893 Vì... 347 00:18:19,893 --> 00:18:23,438 Vì cậu là đồ hèn và kẻ lén lút do thám bạn bè 348 00:18:23,438 --> 00:18:26,107 rồi viết ra những điều xấu xa trong cuốn sổ nhỏ quý báu của cậu 349 00:18:26,107 --> 00:18:28,818 vì cậu không có gan nói thẳng vào mặt bọn tớ. 350 00:18:28,818 --> 00:18:30,904 Tòa có thể tạm nghỉ được không? 351 00:18:30,904 --> 00:18:32,155 Từ chối. 352 00:18:37,494 --> 00:18:40,288 Chúng tôi đang chờ, luật sư. 353 00:18:40,872 --> 00:18:41,998 Nói đi. 354 00:18:42,832 --> 00:18:45,126 Một nhà khoa học điên, một nhà khoa học tồi. 355 00:18:45,126 --> 00:18:47,546 Hoặc có thể là một nhà khoa học vừa tồi vừa điên. 356 00:18:52,259 --> 00:18:54,094 Điều đó thật sự làm tớ tổn thương. 357 00:18:54,678 --> 00:18:55,971 Nhưng điều đó đúng. 358 00:18:58,098 --> 00:18:59,933 Có lẽ vậy, Harriet M. Welsch. 359 00:19:00,433 --> 00:19:02,602 Nhưng cuộc sống không chỉ có sự thật. 360 00:19:02,602 --> 00:19:04,646 Mà còn có cả tình bạn nữa. 361 00:19:05,313 --> 00:19:08,316 Và trong tình bạn, nếu cậu làm tổn thương tình cảm của người khác, 362 00:19:08,316 --> 00:19:09,693 cậu nên xin lỗi. 363 00:19:12,153 --> 00:19:14,906 Cô Ole Golly đã dạy tớ rằng nếu ta sẽ là nhà văn, 364 00:19:14,906 --> 00:19:16,908 ta phải đủ can đảm để nói ra sự thật 365 00:19:16,908 --> 00:19:19,202 và không xin lỗi vì điều đó. 366 00:19:19,202 --> 00:19:23,999 Thì, cô Ole Golly không còn ở đây nữa, nhưng tớ thì còn. 367 00:19:34,342 --> 00:19:37,387 Nếu tớ xin lỗi vì không xin lỗi thì sao? 368 00:19:37,888 --> 00:19:40,807 Cứ nói đi, Harriet. Có khó đến vậy đâu. 369 00:19:40,807 --> 00:19:44,853 Tớ... tớ muốn xin lỗi, hơn bất cứ điều gì trên đời, nhưng... 370 00:19:45,687 --> 00:19:48,523 Lúc trước cậu đã nói cuộc sống không chỉ có sự thật. 371 00:19:48,523 --> 00:19:50,483 Nhưng nếu điều đó đúng với tớ? 372 00:19:51,484 --> 00:19:53,028 Đó là lựa chọn của cậu, Harriet. 373 00:19:59,910 --> 00:20:02,162 Tớ đã nói sẽ ăn củ hành này nếu tớ thua 374 00:20:02,162 --> 00:20:04,456 vì tớ biết tớ sẽ thắng. 375 00:20:04,456 --> 00:20:06,833 Tớ chỉ phải chứng minh rằng tớ nói sự thật 376 00:20:06,833 --> 00:20:08,293 và tớ đã làm vậy. 377 00:20:08,960 --> 00:20:10,962 Nhưng sao tớ lại thấy thua cuộc thế này? 378 00:20:11,546 --> 00:20:14,549 Tớ từng ghét phải là củ hành trong vở kịch. 379 00:20:15,467 --> 00:20:17,469 Rồi tớ bắt đầu hiểu ra củ hành có gì hay, 380 00:20:17,469 --> 00:20:19,304 với những lớp khác nhau và các thứ. 381 00:20:19,888 --> 00:20:23,099 Và tớ đã cố gắng là củ hành, như một diễn viên giỏi phải thế. 382 00:20:23,099 --> 00:20:24,601 Nhưng giờ tớ nhận ra... 383 00:20:36,112 --> 00:20:41,076 Củ hành là thứ xấu xa, khó ưa, hôi hám khiến người ta khóc. 384 00:20:42,077 --> 00:20:43,370 Hệt như tớ. 385 00:20:44,079 --> 00:20:49,209 Sự thật là, tớ là củ hành. 386 00:21:12,691 --> 00:21:14,401 Đến lúc về rồi, các cháu. 387 00:21:17,070 --> 00:21:18,613 Con à. Sao thế? 388 00:21:21,074 --> 00:21:22,200 Ôi, trời ơi. 389 00:21:23,868 --> 00:21:26,705 Con à. Chuyện này là sao? 390 00:21:27,998 --> 00:21:30,083 Tội nghiệp con. 391 00:21:34,004 --> 00:21:35,171 Tình hình thế nào? 392 00:21:36,089 --> 00:21:39,050 Con đã xin lỗi các bạn chưa? Con đã lấy lại cuốn sổ chưa? 393 00:21:39,050 --> 00:21:41,094 Con chỉ muốn về nhà thôi. 394 00:21:41,094 --> 00:21:43,179 Được rồi, con à. Được. 395 00:23:51,224 --> 00:23:53,226 Biên dịch: Ngan Tran