1
00:00:05,799 --> 00:00:08,969
Sau khi mọi chuyện
ở phiên tòa hỏng bét...
2
00:00:09,553 --> 00:00:11,137
tôi không ngủ nổi.
3
00:00:11,137 --> 00:00:12,847
Tôi cảm thấy quá hổ thẹn.
4
00:00:14,224 --> 00:00:16,268
Ăn hành sống cũng chẳng ích gì.
5
00:00:16,268 --> 00:00:20,689
Nên, trước khi mặt trời mọc,
tôi quyết định ra ngoài
6
00:00:20,689 --> 00:00:24,442
lần đầu ngắm trăng ngày vụ mùa thu.
7
00:00:26,236 --> 00:00:30,407
Năm nào tôi cũng ước một điều
dưới ánh trăng màu cam hoang dại đó.
8
00:00:31,032 --> 00:00:35,161
Chẳng điều ước nào trở thành sự thật,
trừ điều tôi ước đêm hôm đó.
9
00:00:38,373 --> 00:00:39,749
Cuốn sổ của mình!
10
00:00:39,749 --> 00:00:41,251
TỐI MẬT
11
00:00:41,751 --> 00:00:44,296
Tôi cứ tưởng nó bị mất hẳn.
12
00:00:44,296 --> 00:00:46,006
Rõ ràng đây không phải bẫy
13
00:00:46,006 --> 00:00:49,634
vì cái tủ không rơi vào đầu tôi
khi tôi nhặt nó lên.
14
00:00:50,635 --> 00:00:52,679
Vậy ai đã bỏ nó ở đây nhỉ?
15
00:00:53,263 --> 00:00:54,431
Có lẽ chẳng quan trọng.
16
00:00:59,060 --> 00:01:03,732
Tôi chỉ quan tâm đến việc nó đã về
và có cả đống thứ cần viết lách.
17
00:01:09,654 --> 00:01:13,074
Điều kỳ cục là
đầu óc tôi không làm việc được.
18
00:01:13,074 --> 00:01:16,536
Nên tôi quyết định làm
điều tôi luôn làm khi bị tắc tịt.
19
00:01:17,120 --> 00:01:19,456
Tôi đi một chuyến do thám khẩn cấp.
20
00:01:38,183 --> 00:01:40,227
LÀM SAO MÀ LŨ MÈO
21
00:01:48,276 --> 00:01:50,278
Tháp $10.000
22
00:01:50,278 --> 00:01:51,363
THỜI GIAN THÁP
23
00:01:51,363 --> 00:01:54,532
Đầy quyền lực và tiền bạc
24
00:01:57,869 --> 00:01:59,829
Sao mình không nghĩ được ra cái gì nhỉ?
25
00:02:00,413 --> 00:02:02,874
Đó là vì tôi quá nguy hiểm, Harriet.
26
00:02:02,874 --> 00:02:06,086
Mọi điều cậu viết vào tôi
làm tổn thương những người khác.
27
00:02:06,086 --> 00:02:08,087
Không hay đâu, nhóc ạ.
28
00:02:08,671 --> 00:02:12,133
Nhưng cô Ole Golly đã nói
không bao giờ phải xin lỗi vì nói thật.
29
00:02:12,634 --> 00:02:16,513
Ừ hứ. Thế nó mang lại
kết quả gì cho cậu, Goldilocks?
30
00:02:17,472 --> 00:02:21,560
Cái cảm giác vỡ vụn trong lòng
đột nhiên bắt đầu làm tôi nhói đau.
31
00:02:22,143 --> 00:02:24,813
Cứ như nó đang kể cho tôi điều tôi đã biết
32
00:02:24,813 --> 00:02:27,107
nhưng quá sợ hãi để thừa nhận.
33
00:02:27,816 --> 00:02:30,360
Tôi không thể là nhà văn.
34
00:02:31,903 --> 00:02:34,573
{\an8}Tôi chỉ muốn là
Bạn chỉ muốn là
35
00:02:34,573 --> 00:02:36,324
Chúng ta chỉ muốn là
36
00:02:37,450 --> 00:02:39,911
Tôi sẽ là con người như mình muốn
37
00:02:39,911 --> 00:02:41,580
Quyền tự do của tôi
38
00:02:42,080 --> 00:02:45,125
Không, tôi sẽ không cắt tóc
39
00:02:45,125 --> 00:02:47,460
Và tôi sẽ mặc bất cứ trang phục gì
40
00:02:47,460 --> 00:02:53,466
Tôi thích khi được là chính mình
41
00:02:53,466 --> 00:02:56,094
Tôi không muốn là
Bạn không muốn là
42
00:02:56,094 --> 00:02:59,180
Chúng ta không muốn bị sai khiến
43
00:02:59,180 --> 00:03:00,265
{\an8}"NHÀ VĂN HARRIET"
44
00:03:01,391 --> 00:03:02,350
{\an8}ĐIỆP VIÊN HARRIET
45
00:03:02,350 --> 00:03:03,393
{\an8}DỰA TRÊN CUỐN SÁCH CỦA LOUISE FITZHUGH
46
00:03:03,393 --> 00:03:06,062
Khi nhìn mọi người đi làm,
47
00:03:06,062 --> 00:03:07,689
tôi bắt đầu tự hỏi.
48
00:03:07,689 --> 00:03:10,901
Nếu không là nhà văn, tôi có thể là gì?
49
00:03:15,155 --> 00:03:17,115
Harriet người lau cửa sổ?
50
00:03:21,870 --> 00:03:23,538
Harriet cô bán hoa?
51
00:03:26,625 --> 00:03:29,836
Harriet người bán bánh mì xúc xích
có được không?
52
00:03:32,714 --> 00:03:34,799
Harriet? Con làm gì ngoài này vậy?
53
00:03:35,383 --> 00:03:36,551
Con đang suy nghĩ thôi.
54
00:03:36,551 --> 00:03:39,387
Nếu con không làm nhà văn,
bố mẹ nghĩ con có thể làm gì khác?
55
00:03:39,387 --> 00:03:42,015
Thì, trên đời có rất nhiều cơ hội lớn
56
00:03:42,015 --> 00:03:43,934
cho người thông minh như con.
57
00:03:43,934 --> 00:03:45,477
Con có thể làm bác sĩ.
58
00:03:45,477 --> 00:03:47,562
Con thấy máu là không chịu nổi.
59
00:03:47,562 --> 00:03:49,022
Giáo viên được không?
60
00:03:49,022 --> 00:03:51,816
Con không chịu được bị bắn đạn giấy.
61
00:03:52,525 --> 00:03:54,861
Thế làm phi hành gia?
Con có thể lên mặt trăng.
62
00:03:54,861 --> 00:03:58,323
Bố, con đã bị say xe
khi lên xe đi tới nhà bà.
63
00:04:00,492 --> 00:04:01,868
Bố mẹ chỉ đang giúp con thôi.
64
00:04:01,868 --> 00:04:04,996
Con biết. Con chỉ muốn ở một mình thôi.
65
00:04:07,540 --> 00:04:11,461
Harriet, hôm nay thư này được gửi đến
khi con đang ra ngoài với mẹ.
66
00:04:13,421 --> 00:04:14,422
Cô Ole Golly?
67
00:04:17,050 --> 00:04:20,512
Harriet, cháu sẽ nhớ cô đã nhiều lần bảo
68
00:04:20,512 --> 00:04:21,596
Keats từng nói,
69
00:04:21,596 --> 00:04:25,559
"Sự thật là vẻ đẹp, và vẻ đẹp là sự thật".
70
00:04:25,559 --> 00:04:28,728
Và cô vui vì cháu dùng cuốn sổ
để nói ra sự thật.
71
00:04:28,728 --> 00:04:32,649
Đương nhiên, những cuốn sổ đó
không nên được người khác đọc.
72
00:04:32,649 --> 00:04:38,780
Nhưng nếu có, thì, Harriet,
cháu sẽ phải làm một việc.
73
00:04:38,780 --> 00:04:42,909
Mà cháu sẽ không thích đâu.
Cháu sẽ phải xin lỗi.
74
00:04:43,493 --> 00:04:44,995
Xin lỗi ạ?
75
00:04:44,995 --> 00:04:49,040
Nhớ rằng viết lách
là dành tình yêu cho thế giới,
76
00:04:49,040 --> 00:04:51,126
chứ không phải sử dụng
để chống lại bạn bè mình.
77
00:04:52,335 --> 00:04:54,629
Đó không phải những gì tôi mong chờ nghe,
78
00:04:55,297 --> 00:04:58,174
nhưng tôi biết chính xác những lời khuyên
của cô ấy sẽ đưa tôi đến đâu.
79
00:05:08,476 --> 00:05:10,729
Janie, tớ xin lỗi.
80
00:05:10,729 --> 00:05:15,317
Những điều xấu xí tớ viết trong cuốn sổ,
việc tối qua không xin lỗi, mọi thứ.
81
00:05:16,693 --> 00:05:20,071
Cậu không phải là nhà khoa học
điên rồ, tồi tệ. Tớ chỉ ghen tỵ thôi.
82
00:05:20,071 --> 00:05:21,156
Ghen tỵ?
83
00:05:21,156 --> 00:05:24,492
Tớ là nhà văn vờ vịt
viết những lời làm tổn thương mọi người.
84
00:05:24,492 --> 00:05:28,872
Cậu là nhà khoa học thực thụ
đang cố gắng khiến thế giới tốt đẹp hơn.
85
00:05:28,872 --> 00:05:30,790
Tớ không biết điều đó.
86
00:05:30,790 --> 00:05:33,835
Hôm qua tớ chỉ định tổng hợp
một nguồn năng lượng mới
87
00:05:33,835 --> 00:05:36,838
và tớ tình cờ làm bốc hơi lông mũi của tớ.
88
00:05:45,639 --> 00:05:47,474
Tớ rất xin lỗi, Janie.
89
00:05:49,017 --> 00:05:50,185
Tớ tha thứ.
90
00:05:55,690 --> 00:05:56,691
Bim bim chứ?
91
00:05:57,692 --> 00:05:58,735
Cảm ơn cậu.
92
00:06:02,489 --> 00:06:05,325
Cậu có phải là người
tối qua để lại cuốn sổ của tớ?
93
00:06:05,325 --> 00:06:10,455
Ừ. Cậu mà không có cuốn sổ thì khác gì
Albert Einstein không có cây vĩ cầm.
94
00:06:10,455 --> 00:06:12,332
Tớ cũng từng nghĩ thế.
95
00:06:13,750 --> 00:06:15,877
Tớ không muốn là nhà văn nữa.
96
00:06:15,877 --> 00:06:16,962
Gì cơ?
97
00:06:16,962 --> 00:06:19,047
Còn cả triệu việc khác tớ có thể làm.
98
00:06:19,047 --> 00:06:21,216
Mẹ tớ nghĩ tớ có thể là giáo viên.
99
00:06:21,800 --> 00:06:24,052
Thì, ít ra cậu có thể tự phạt nhốt mình.
100
00:06:27,430 --> 00:06:30,350
Chào, Sport! Cậu rảnh không?
Tớ muốn nói chuyện với cậu.
101
00:06:32,185 --> 00:06:33,353
Khoan!
102
00:06:35,814 --> 00:06:37,899
Tôi phải nói chuyện với cậu ấy.
103
00:06:37,899 --> 00:06:42,320
Nên tôi quyết định sử dụng
kỹ năng do thám xuất sắc lần cuối.
104
00:06:49,869 --> 00:06:54,332
Mời Sport Rocque tới trình diện
ở phòng hiệu trưởng ngay.
105
00:06:56,751 --> 00:06:57,752
Dây thừng làm bỏng tay!
106
00:06:57,752 --> 00:07:00,964
CHÀO MỪNG
107
00:07:06,386 --> 00:07:07,804
Hãy cho tớ một cơ hội.
108
00:07:08,430 --> 00:07:09,556
Không tin nổi cậu.
109
00:07:14,728 --> 00:07:17,397
Tớ có thể khiến cậu quan tâm tới pizza?
110
00:07:17,397 --> 00:07:20,483
Với món phụ là lời xin lỗi chân thành?
111
00:07:29,951 --> 00:07:30,911
Chào cậu.
112
00:07:30,911 --> 00:07:32,412
Cậu để tớ yên được không?
113
00:07:36,791 --> 00:07:39,669
- Đứng lại.
- Wallace, cho tớ nghỉ đi.
114
00:07:39,669 --> 00:07:43,590
An toàn thì không, Sport.
Nó lúc nào cũng làm việc.
115
00:07:46,176 --> 00:07:47,219
Cảm ơn, Wallace.
116
00:07:47,219 --> 00:07:48,553
Không cần cảm ơn.
117
00:07:48,553 --> 00:07:52,432
Tớ là cán bộ hành lang, Harriet.
Đây là việc của tớ. Tớ phải làm.
118
00:07:54,226 --> 00:07:55,936
Sport, tớ chỉ muốn nói...
119
00:07:55,936 --> 00:07:58,313
Tớ không muốn nghe, Harriet. Quá muộn rồi.
120
00:07:58,313 --> 00:08:00,315
Nếu cậu không chấp nhận
lời xin lỗi của tớ,
121
00:08:00,941 --> 00:08:02,317
cậu sẽ chấp nhận cái này chứ?
122
00:08:03,068 --> 00:08:06,863
Đó là bảng cân bằng
những điểm cộng và trừ về tình bạn của ta.
123
00:08:06,863 --> 00:08:07,948
TÌNH BẠN - TỔNG CỘNG
124
00:08:07,948 --> 00:08:12,911
Cộng 20? Vì tớ dạy cậu
cách để lúc nào cũng chơi oẳn tù tì thắng?
125
00:08:12,911 --> 00:08:16,831
Cộng mười vì tớ kiểm tra lỗi chính tả
trong bài luận tiếng Anh của cậu.
126
00:08:16,831 --> 00:08:21,836
Cộng 100 vì đã cho cậu
thẻ bóng chày 3D hình Mickey Mantle.
127
00:08:21,836 --> 00:08:25,507
Nhiều điểm cộng ghê, Harriet.
Nhiều điểm cộng.
128
00:08:26,091 --> 00:08:27,384
Cũng có vài điểm trừ.
129
00:08:27,384 --> 00:08:32,347
Trừ 820 điểm vì viết
điều xấu xí về bạn thân.
130
00:08:32,347 --> 00:08:33,974
Nhưng khi nhìn các con số,
131
00:08:33,974 --> 00:08:37,811
{\an8}tớ nghĩ cậu sẽ thấy
tình bạn này vẫn khá tốt đẹp.
132
00:08:37,811 --> 00:08:40,480
Không, không phải. Cậu cộng nhầm rồi.
133
00:08:40,480 --> 00:08:43,650
Nghe này, cậu không nhớ hai ở đây
và ba ở đây.
134
00:08:44,275 --> 00:08:48,363
Nghe này, tình bạn của ta
thật ra là lên tới trừ 180.
135
00:08:49,322 --> 00:08:51,908
Hãy cho tớ biết phải nói gì, tớ sẽ nói.
136
00:08:51,908 --> 00:08:52,993
Tớ rất muốn, Harriet,
137
00:08:52,993 --> 00:08:55,662
nhưng cậu sẽ lại viết trong cuốn sổ
và dùng nó chống lại tớ.
138
00:08:59,291 --> 00:09:00,875
Để cậu ấy đi đi, Harriet.
139
00:09:00,875 --> 00:09:03,712
Tớ nghĩ Sport đang cần ở một mình.
140
00:09:03,712 --> 00:09:05,088
Cứ để cậu ấy yên.
141
00:09:07,215 --> 00:09:09,801
Có lẽ Sport không muốn nghe tôi xin lỗi,
142
00:09:10,677 --> 00:09:12,762
nhưng tôi hy vọng
các bạn cùng lớp sẽ nghe.
143
00:09:13,263 --> 00:09:16,808
Tớ biết tất cả các cậu đều ghét tớ
như ma cà rồng ghét mặt trời,
144
00:09:16,808 --> 00:09:19,603
và tớ không hề trách các cậu.
145
00:09:19,603 --> 00:09:20,937
Ellen, thôi nào!
146
00:09:21,980 --> 00:09:23,940
Làm sao tôi diễn được cảnh này
với một cái đùi gà?
147
00:09:24,983 --> 00:09:26,735
Tớ chưa nhớ thoại.
148
00:09:26,735 --> 00:09:29,571
Có lẽ là vì cả ngày cậu chỉ nhai
mớ tóc ngớ ngẩn của cậu.
149
00:09:32,699 --> 00:09:35,076
Chúc mừng, Marion.
150
00:09:35,076 --> 00:09:39,080
Cậu vừa giành giải nhất
vì là người tồi tệ nhất
151
00:09:39,080 --> 00:09:41,166
xấu xa nhất của năm.
152
00:09:42,542 --> 00:09:47,339
Nói đi, Pinky, là ngôi sao của
gánh xiếc kỳ quái này như thế nào?
153
00:09:50,050 --> 00:09:53,595
Thì, ít ra mọi người thích
đến nhà tớ chơi,
154
00:09:53,595 --> 00:09:55,972
và không chỉ vì bánh của mẹ tớ.
155
00:09:57,307 --> 00:09:59,184
Tôi không tin nổi.
156
00:09:59,184 --> 00:10:03,563
Những điều xấu xa mà tôi viết
đã khiến mọi người đối đầu nhau.
157
00:10:03,563 --> 00:10:05,690
Các em, thôi nào.
158
00:10:05,690 --> 00:10:08,526
Ngày Vụ Mùa Thu là hợp tác với nhau,
159
00:10:08,526 --> 00:10:09,819
để thu hoạch,
160
00:10:09,819 --> 00:10:13,657
tận hưởng thành quả ngọt ngào của mùa.
161
00:10:13,657 --> 00:10:17,619
Sport, Janie, hai em cần hợp tác với nhau.
162
00:10:17,619 --> 00:10:20,789
Hai em là nhóm tuyệt cú mèo của cô.
163
00:10:21,373 --> 00:10:26,002
Bọn em có hợp tác, cho tới khi em biết
Janie trả cuốn sổ lại cho Harriet.
164
00:10:26,002 --> 00:10:27,462
- Cậu làm gì?
- Sao cậu có thể?
165
00:10:27,462 --> 00:10:28,547
Tại sao?
166
00:10:28,547 --> 00:10:30,090
Cậu ấy là bạn tớ.
167
00:10:30,674 --> 00:10:32,425
Tớ tưởng chúng ta là bạn cơ đấy.
168
00:10:32,425 --> 00:10:35,679
Các em, hít một hơi thật sâu nào
169
00:10:35,679 --> 00:10:39,015
và thổi đi những đám mây báo bão đen kịt.
170
00:10:41,685 --> 00:10:46,064
Harriet, cô nghĩ
cô thấy em nhìn lén qua rèm.
171
00:10:46,064 --> 00:10:47,315
Sao vậy?
172
00:10:47,315 --> 00:10:49,609
Mọi người cãi nhau vì em.
173
00:10:49,609 --> 00:10:52,320
Ồ, không phải đâu.
174
00:10:52,320 --> 00:10:55,991
Các diễn viên nổi tiếng
vì thỉnh thoảng nổi nóng đấy.
175
00:10:55,991 --> 00:10:58,118
Cậu lại đang nhai tóc đấy à? Ặc.
176
00:10:58,118 --> 00:10:59,619
Để tớ yên.
177
00:11:00,537 --> 00:11:01,538
Cứu với.
178
00:11:03,206 --> 00:11:07,502
Cô Elson, em muốn cảm ơn cô
vì bắt em đóng vai củ hành.
179
00:11:07,502 --> 00:11:11,756
Trong một khoảng thời gian,
nó khiến em cảm thấy em có nhiều lớp.
180
00:11:12,340 --> 00:11:14,509
Em có nhiều lớp thật mà.
181
00:11:14,509 --> 00:11:16,928
Không. Không phải.
182
00:11:16,928 --> 00:11:18,889
Em chỉ có một lớp,
183
00:11:18,889 --> 00:11:20,891
và nó hôi rình, kém cỏi,
184
00:11:20,891 --> 00:11:23,101
và vì thế em phải xin thôi.
185
00:11:23,101 --> 00:11:25,854
- Gì cơ?
- Không có em, vở kịch sẽ hay hơn.
186
00:11:25,854 --> 00:11:29,608
Thế còn những lời thoại
và bài hát mới mà em viết
187
00:11:29,608 --> 00:11:33,486
khiến những món phụ cảm thấy
như người hùng, Harriet?
188
00:11:34,237 --> 00:11:36,197
Cô quay lại với vở kịch gốc đi ạ.
189
00:11:36,197 --> 00:11:39,659
Nó sẽ khiến Marion hài lòng hơn,
cậu ấy là ngôi sao mà.
190
00:11:39,659 --> 00:11:41,870
Nên, dù sao...
191
00:11:41,870 --> 00:11:43,872
Harriet, không.
192
00:11:43,872 --> 00:11:48,752
Cái vị gay gắt, xấc xược của củ hành
mới cân bằng hương vị
193
00:11:48,752 --> 00:11:50,879
của mọi món ăn khác.
194
00:11:50,879 --> 00:11:53,924
Chúng ta cần tính cách độc đáo của em.
195
00:11:53,924 --> 00:11:55,258
Trên đường về nhà,
196
00:11:55,258 --> 00:11:58,929
có vẻ như ai cũng nhìn tôi chằm chằm.
197
00:11:58,929 --> 00:12:00,430
Kể cả lũ chim bồ câu.
198
00:12:01,556 --> 00:12:04,142
Cứ làm như mày hoàn hảo lắm?
199
00:12:04,142 --> 00:12:07,229
Có lý do người ta gọi bọn mày là
lũ chuột có cánh.
200
00:12:11,733 --> 00:12:15,570
Tôi bắt đầu cuốn sổ số một
khi tôi bảy tuổi.
201
00:12:15,570 --> 00:12:18,198
Ngay từ lúc đó,
tôi đã muốn là nhà văn vĩ đại.
202
00:12:18,198 --> 00:12:21,701
Mười sáu cuốn sổ sau,
tôi đã biết được sự thật.
203
00:12:23,620 --> 00:12:27,040
Cuối cùng tôi sẽ trở thành
Harriet người bán bánh mì xúc xích.
204
00:12:36,132 --> 00:12:37,759
Chúng ta có thể bàn chuyện này?
205
00:12:38,927 --> 00:12:40,512
Chẳng còn gì để nói.
206
00:12:46,643 --> 00:12:49,729
Harriet. Rất vui được gặp cháu.
207
00:12:49,729 --> 00:12:51,940
Tại sao cháu mặc như củ hành thế?
208
00:12:51,940 --> 00:12:53,233
Đóng kịch ở trường ạ.
209
00:12:54,901 --> 00:12:57,195
Tại sao lũ chó của cô
mặc như The Beatles vậy ạ?
210
00:12:58,363 --> 00:13:01,449
Bọn cô cuồng The Beatles quá mà.
211
00:13:02,158 --> 00:13:03,577
Đúng không, chúng mày?
212
00:13:08,373 --> 00:13:10,333
Đó là trang phục cho chó
bán chạy nhất của cô.
213
00:13:10,333 --> 00:13:11,418
Cháu ổn chứ?
214
00:13:12,002 --> 00:13:13,003
Chắc vậy ạ.
215
00:13:13,628 --> 00:13:15,881
Thế, cháu viết lách thế nào rồi?
216
00:13:15,881 --> 00:13:18,216
Cháu sẽ không trở thành nhà văn nữa.
217
00:13:18,216 --> 00:13:20,427
Gì cơ? Sao lại không?
218
00:13:20,427 --> 00:13:24,180
Cô Ole Golly nói nhà văn
phải dành tình yêu cho thế giới.
219
00:13:24,180 --> 00:13:26,474
Còn cháu chỉ phán xét mọi người.
220
00:13:26,474 --> 00:13:29,060
Thế, cháu có phán xét cô không?
221
00:13:29,060 --> 00:13:30,312
Có.
222
00:13:30,312 --> 00:13:31,396
Rồi sao?
223
00:13:31,396 --> 00:13:33,398
Cháu đã viết cô lười biếng.
224
00:13:33,398 --> 00:13:35,817
Rồi cháu nghĩ cô là kẻ nhát gan to xác.
225
00:13:36,318 --> 00:13:40,822
Thế, sau khi cháu do thám thêm,
cháu nghĩ sao?
226
00:13:40,822 --> 00:13:44,659
Cháu nghĩ về lúc cháu đã cố gắng
thay đổi từ ăn bánh kẹp cà chua
227
00:13:44,659 --> 00:13:46,953
sang bánh kẹp cà chua và phô mai một lần
228
00:13:46,953 --> 00:13:48,872
và hoàn toàn hoảng sợ.
229
00:13:48,872 --> 00:13:54,002
Và thay đổi cuộc đời có lẽ còn
đáng sợ hơn gấp cả triệu lần.
230
00:13:54,002 --> 00:13:56,004
Thật khó để can đảm.
231
00:13:56,588 --> 00:13:57,589
Nhưng cô đã làm được.
232
00:13:59,049 --> 00:14:01,176
The Beatles Chó kìa!
233
00:14:03,470 --> 00:14:05,430
- Cô phải đi.
- Tạm biệt cô Plumber.
234
00:14:06,932 --> 00:14:07,933
Chúc may mắn.
235
00:14:10,560 --> 00:14:13,438
Tôi bắt đầu nghĩ về
những người khác trên tuyến do thám,
236
00:14:13,438 --> 00:14:16,149
như chú Withers và 26 con mèo của chú ấy.
237
00:14:16,149 --> 00:14:19,778
Lúc đầu, tôi đã nghĩ
chú ấy là con người ẩn dật ghê sợ.
238
00:14:20,403 --> 00:14:22,739
Rồi tôi phát hiện ra mẹ chú ấy đã mất
239
00:14:22,739 --> 00:14:27,410
và chú ấy buồn tới mức
chỉ muốn ẩn trốn khỏi thế giới.
240
00:14:28,828 --> 00:14:30,080
Thế còn Carlos?
241
00:14:30,872 --> 00:14:33,750
Tôi cứ nghĩ cậu ấy là
kẻ trộm Bodega đáng sợ.
242
00:14:33,750 --> 00:14:36,962
Rồi tôi phát hiện ra
cậu ấy chỉ đang bảo vệ cửa hàng của bố mẹ.
243
00:14:42,509 --> 00:14:44,094
Xin chào, quý cô...
244
00:14:46,346 --> 00:14:47,764
Xin chào, quý cô củ hành.
245
00:14:47,764 --> 00:14:49,307
Và giờ đây chúng tôi là bạn.
246
00:14:50,684 --> 00:14:54,145
Tôi nhận ra ban đầu mình đã phán xét
mọi người trên tuyến đường do thám.
247
00:14:54,145 --> 00:14:57,274
Rồi tôi tìm hiểu thêm chút nữa
và biết được sự thật.
248
00:14:58,608 --> 00:14:59,859
Mình phải viết lại mới được.
249
00:15:02,153 --> 00:15:03,154
Cuốn sổ của mình!
250
00:15:07,325 --> 00:15:08,743
Xe rác, chờ đã!
251
00:15:08,743 --> 00:15:11,288
Cuốn sổ của tôi ở trong thùng rác.
252
00:15:11,288 --> 00:15:12,956
Dừng lại!
253
00:15:18,670 --> 00:15:21,047
"Sự thật là vẻ đẹp và vẻ đẹp là sự thật".
254
00:15:21,590 --> 00:15:23,049
{\an8}John Keats từng nói như vậy.
255
00:15:23,049 --> 00:15:23,967
{\an8}KEO DÁN
256
00:15:23,967 --> 00:15:27,387
{\an8}Có điều ta chỉ phải tìm hiểu nó.
257
00:15:27,387 --> 00:15:29,514
Nếu tôi có thể làm thế với người lạ,
258
00:15:30,348 --> 00:15:32,809
sao tôi không thể làm thế với bạn mình?
259
00:15:42,861 --> 00:15:46,156
Nào, các diễn viên trẻ.
260
00:15:46,156 --> 00:15:48,325
Các em có thấy náo nức không?
261
00:15:48,325 --> 00:15:50,535
Sắp đến giờ diễn rồi.
262
00:15:58,084 --> 00:16:01,796
Được rồi, hãy sử dụng năng lượng đó.
263
00:16:03,089 --> 00:16:05,884
Xin chào mọi người.
264
00:16:05,884 --> 00:16:09,804
Mọi người hãy cùng tôi
chào đón các học sinh lớp sáu
265
00:16:09,804 --> 00:16:14,476
khi các em biểu diễn vở
Bữa Tiệc Ngày Vụ Mùa Thu.
266
00:16:18,021 --> 00:16:20,148
Chúng tôi là củ khoai mỡ.
267
00:16:21,608 --> 00:16:24,277
Ăn rất ngọt.
268
00:16:30,492 --> 00:16:32,369
Chúng tôi là cốm khoai tây.
269
00:16:32,369 --> 00:16:34,412
Cỡ vừa miệng ăn, nhưng rất giòn.
270
00:16:39,000 --> 00:16:44,130
Hương vị cay nồng của tôi
khiến tôi hét lên. Tôi là... Tôi là...
271
00:16:44,923 --> 00:16:47,050
"Tôi là cải Brussels".
272
00:16:47,050 --> 00:16:50,762
Ồ, vâng. Tôi là cải Brussels!
273
00:16:52,931 --> 00:16:57,936
Đừng sợ. Món chính đây rồi.
274
00:16:59,604 --> 00:17:00,772
Các cậu đổi bên.
275
00:17:00,772 --> 00:17:01,898
Thế ư?
276
00:17:01,898 --> 00:17:04,359
Giờ đây mọi thứ sẽ phải ngược lại.
277
00:17:18,707 --> 00:17:20,000
Này, cẩn thận.
278
00:17:24,462 --> 00:17:26,046
Em có thấy Harriet?
279
00:17:29,092 --> 00:17:30,468
Thôi khỏi.
280
00:17:35,932 --> 00:17:38,518
Xin quý vị chú ý.
281
00:17:41,354 --> 00:17:45,525
Xin giới thiệu một câu chuyện
rất nguy hiểm về tình yêu và mất mát.
282
00:17:45,525 --> 00:17:47,444
Âm thanh và thịnh nộ.
283
00:17:47,444 --> 00:17:51,197
Dại dột, sai lầm và thứ tha.
284
00:17:51,197 --> 00:17:55,160
Xin giới thiệu,
"Bài Ca Ai Oán của Củ Hành".
285
00:17:55,744 --> 00:17:58,038
Tôi là củ hành.
286
00:17:58,038 --> 00:18:02,083
Một loại củ có mùi hôi, khó ưa
chỉ khiến mọi người khóc.
287
00:18:04,878 --> 00:18:09,758
Khoai mỡ, tớ đã viết hai cậu
nên tham gia gánh xiếc kỳ cục.
288
00:18:14,638 --> 00:18:17,557
Nhưng rồi tớ tìm hiểu sâu hơn một lớp
289
00:18:17,557 --> 00:18:20,644
và thấy các cậu dũng cảm là chính mình.
290
00:18:21,228 --> 00:18:22,229
Tớ nhận ra...
291
00:18:24,231 --> 00:18:28,151
gánh xiếc kỳ cục mà Pinky
và Tất Tía tham gia
292
00:18:28,151 --> 00:18:29,903
là gánh xiếc tớ muốn tham gia.
293
00:18:32,572 --> 00:18:33,782
Chấp nhận đi!
294
00:18:39,079 --> 00:18:41,039
Tớ đã viết trong cuốn sổ rằng
295
00:18:41,039 --> 00:18:45,168
người ta chỉ đến nhà Carrie Andrews
vì bánh của mẹ cậu ấy.
296
00:18:47,921 --> 00:18:49,923
Rồi tớ tìm hiểu sâu hơn.
297
00:18:51,049 --> 00:18:54,219
Có lẽ người ta đến nhà Carrie
vì bánh thật,
298
00:18:54,219 --> 00:18:57,973
nhưng lý do họ ở lại là vì Carrie.
299
00:18:58,557 --> 00:18:59,808
Thế ư?
300
00:19:02,561 --> 00:19:04,271
Tớ đã viết thế này về Marion.
301
00:19:06,982 --> 00:19:08,733
Việc này thật tàn nhẫn kể cả với tớ.
302
00:19:08,733 --> 00:19:11,361
Nhưng đó chỉ là lớp trên cùng của tớ nói.
303
00:19:12,028 --> 00:19:14,239
Cái lớp vẫn còn tức giận vì hồi lớp ba,
304
00:19:14,239 --> 00:19:16,074
Marion đã nghỉ chơi không là bạn tớ nữa.
305
00:19:18,660 --> 00:19:19,869
Rồi tớ tìm hiểu sâu hơn.
306
00:19:24,332 --> 00:19:29,129
Cũng như thu chuyển sang đông,
tình bạn cũng có thể nguội lạnh.
307
00:19:29,129 --> 00:19:32,549
Nhưng cũng như với các mùa,
đó là điều bình thường.
308
00:19:32,549 --> 00:19:35,302
Đó là điều bình thường,
và chẳng phải lỗi của ai cả.
309
00:19:39,514 --> 00:19:41,266
Tớ viết một điều cho tất cả.
310
00:19:46,897 --> 00:19:50,025
Rachel giống như cái kẹo mút.
311
00:19:50,025 --> 00:19:52,777
Bên ngoài thì cứng,
nhưng nhân thì nhai được.
312
00:19:57,532 --> 00:20:00,493
Beth Ellen,
tớ thật sự mong chúng ta có thể là bạn.
313
00:20:02,245 --> 00:20:03,246
Tớ cũng vậy.
314
00:20:15,342 --> 00:20:18,178
Tớ đã dành lời nhắn nhủ quan trọng nhất
cuối cùng.
315
00:20:30,398 --> 00:20:33,652
Lý do tớ cay nghiệt như thế với cậu
là vì tớ ghen tỵ
316
00:20:33,652 --> 00:20:36,655
rằng bố cậu nghĩ cậu đã đủ lớn
để chăm sóc ông ấy.
317
00:20:36,655 --> 00:20:39,699
Bố mẹ tớ còn không để tớ
chăm sóc con cá vàng.
318
00:20:39,699 --> 00:20:41,034
Không phải con đổ lỗi cho bố mẹ.
319
00:20:41,534 --> 00:20:44,579
Có lần tớ cho chúng ăn spaghetti.
Kết quả không hay ho lắm.
320
00:20:45,997 --> 00:20:49,668
Tớ biết bố mẹ tớ có lúc mong tớ giống cậu.
321
00:20:50,627 --> 00:20:52,879
Đừng lo, có lúc con cũng muốn thế.
322
00:20:53,547 --> 00:20:56,800
Và sau chuyện với cuốn sổ
và cô Ole Golly chuyển đi,
323
00:20:56,800 --> 00:20:59,261
đúng là con cảm thấy chững chạc hơn,
khôn ngoan hơn.
324
00:20:59,844 --> 00:21:02,556
Nhưng con vẫn muốn
mang thú nhồi bông tới trường,
325
00:21:02,556 --> 00:21:06,101
chơi trò Town
và uống kem trứng sô cô la cả ngày.
326
00:21:06,101 --> 00:21:11,481
Bố mẹ muốn con lớn nhanh hơn,
nhưng con giỏi làm đứa trẻ 11 tuổi.
327
00:21:11,481 --> 00:21:14,859
Vả lại, khi cuối cùng con cũng lớn,
bố mẹ sẽ nói,
328
00:21:14,859 --> 00:21:17,487
"Hồi bé, con đáng yêu thế không biết".
329
00:21:17,487 --> 00:21:19,739
Nên con nghĩ chúng ta không cần vội vàng.
330
00:21:21,908 --> 00:21:23,368
Nên, Sport...
331
00:21:25,704 --> 00:21:28,206
tớ quên mất mình định nói gì rồi.
332
00:21:38,592 --> 00:21:43,388
Hoan hô, hoan hô, hoan hô,
nhiệt liệt hoan hô!
333
00:21:44,264 --> 00:21:45,891
Tôi yêu công việc này quá.
334
00:21:51,646 --> 00:21:56,568
Từ giờ trở đi, tớ xin thề
luôn luôn tìm hiểu kỹ
335
00:21:56,568 --> 00:21:58,695
và dành tình yêu cho thế giới.
336
00:21:58,695 --> 00:22:00,697
Mọi người, lấy một trang nào.
337
00:22:05,660 --> 00:22:08,288
Tôi đã giữ lời hứa
khi tham gia làm báo trường...
338
00:22:08,288 --> 00:22:09,372
HOAN NGHÊNH CÁN BỘ HÀNH LANG
339
00:22:09,372 --> 00:22:11,207
...và viết một bài về Wallace Walker.
340
00:22:11,207 --> 00:22:14,002
Cũng như mọi người,
tôi đã nghĩ cậu ấy ngốc nghếch
341
00:22:14,002 --> 00:22:17,339
cho tới khi tôi biết được
cậu ấy là người hùng.
342
00:22:19,090 --> 00:22:22,844
Cảm giác vụn vỡ trong lòng tôi
cuối cùng cũng tan biến.
343
00:22:23,637 --> 00:22:26,598
Nhưng tôi vẫn nhớ cô Ole Golly phát điên.
344
00:22:26,598 --> 00:22:31,853
May thay, điều quan trọng nhất mà cô dạy
sẽ sống mãi trong tôi.
345
00:22:32,437 --> 00:22:36,107
Nếu muốn là nhà văn vĩ đại,
ta phải biết mọi điều.
346
00:22:36,107 --> 00:22:40,028
Và để biết mọi điều, ta cần thấy mọi điều.
347
00:22:40,028 --> 00:22:44,741
Và để thấy mọi điều,
ta cần là một điệp viên.
348
00:22:49,329 --> 00:22:51,748
Tôi chỉ muốn là
Bạn chỉ muốn là
349
00:22:51,748 --> 00:22:53,458
Chúng ta chỉ muốn là
350
00:22:54,584 --> 00:22:57,128
Tôi không muốn là
Bạn không muốn là
351
00:22:57,128 --> 00:23:02,717
Chúng ta không muốn bị sai khiến
352
00:23:04,886 --> 00:23:10,559
Và tôi làm hết sức mình để thật giỏi
Ở khu phố nhà mình
353
00:23:10,559 --> 00:23:13,103
Tôi mỉm cười xinh xắn
354
00:23:13,103 --> 00:23:16,398
Và tôi cố gắng nói ra sự thật
355
00:23:16,398 --> 00:23:18,984
Tôi chỉ muốn là
Bạn chỉ muốn là
356
00:23:18,984 --> 00:23:20,902
Chúng ta chỉ muốn là
357
00:23:21,778 --> 00:23:24,531
Tôi không muốn là
Bạn không muốn là
358
00:23:24,531 --> 00:23:27,367
Chúng ta không muốn bị sai khiến
359
00:23:27,367 --> 00:23:29,953
Tôi sẽ là con người như mình muốn
360
00:23:29,953 --> 00:23:31,621
Quyền tự do của tôi
361
00:23:32,664 --> 00:23:35,458
Tôi chỉ muốn là
Bạn chỉ muốn là
362
00:23:35,458 --> 00:23:37,460
Chúng ta chỉ muốn là
363
00:23:37,460 --> 00:23:40,297
Không, tôi sẽ không cắt tóc
364
00:23:40,297 --> 00:23:42,966
Và tôi sẽ mặc bất cứ trang phục gì
365
00:23:42,966 --> 00:23:48,638
Tôi thích khi được là chính mình
366
00:23:48,638 --> 00:23:51,558
Tôi không muốn là
Bạn không muốn là
367
00:23:51,558 --> 00:23:56,229
Chúng ta không muốn bị sai khiến
368
00:23:57,063 --> 00:23:59,065
Biên dịch: Ngan Tran