1 00:00:33,918 --> 00:00:34,834 ‎Cô Barell. 2 00:00:36,709 --> 00:00:39,626 ‎Chào Thuyền trưởng. ‎Tôi không thể tránh nữa. 3 00:00:40,126 --> 00:00:44,084 ‎Tôi đã cố tự kiềm chế quá lâu, ‎mà không đủ sức để cưỡng lại anh. 4 00:00:47,293 --> 00:00:52,376 ‎Tôi biết là việc này sai trái đủ đường, ‎khi anh là cấp trên của tôi và mọi thứ. 5 00:00:52,459 --> 00:00:54,584 ‎Nhưng mà mặc kệ đúng sai. 6 00:00:54,668 --> 00:00:56,793 ‎Hãy phục tùng cảm xúc của ta. 7 00:00:58,626 --> 00:01:00,209 ‎Ôi Chúa ơi. 8 00:01:00,918 --> 00:01:04,001 ‎Thật đồ sộ. ‎Tôi không ngờ đó, Thuyền trưởng. 9 00:01:04,084 --> 00:01:09,001 ‎Phải, nó gần như ngoại cỡ, ‎nhưng trời sinh tôi đã vậy rồi. 10 00:01:09,084 --> 00:01:12,334 ‎- Tôi không thích khoe khoang chuyện này. ‎- Lại đây. 11 00:01:14,751 --> 00:01:17,543 ‎Đút vào em đi, Thuyền trưởng. ‎Đút vào em ngay. 12 00:01:17,626 --> 00:01:23,959 ‎Anh cứng như đá và đầy tự tin. ‎Nên anh hoàn thành được nhiệm vụ đó. 13 00:01:24,043 --> 00:01:28,209 ‎Tuyệt. Giờ thì nhét dương vật ‎vào âm đạo của em nào. 14 00:01:28,293 --> 00:01:31,501 ‎Anh sẽ đưa ngay vào… 15 00:01:33,626 --> 00:01:36,959 ‎Ôi, thật tuyệt vời. Tình dục thật tuyệt. 16 00:01:37,668 --> 00:01:40,876 ‎Em đồng ý. 100%. ‎Em đang ở thiên đường sung sướng. 17 00:01:41,584 --> 00:01:44,293 ‎Em sắp lên đỉnh chưa? 18 00:01:44,376 --> 00:01:50,293 ‎Rồi. Bất kỳ lúc nào, ‎mà trước hết em muốn anh tè vào trong em. 19 00:01:50,376 --> 00:01:51,209 ‎Sao? 20 00:01:51,293 --> 00:01:56,668 ‎Hãy làm xìu công cụ quyền lực đó của anh ‎và cho em chút hạnh phúc vàng nào. 21 00:01:56,751 --> 00:01:58,084 ‎Thật ư? 22 00:01:58,168 --> 00:02:01,209 ‎Ừ, sành điệu mà. Ai cũng làm vậy. Mau nào. 23 00:02:02,251 --> 00:02:03,709 ‎Được rồi. 24 00:02:04,626 --> 00:02:05,876 ‎Ừ, đây rồi. 25 00:02:07,293 --> 00:02:10,543 ‎Ôi tuyệt. Giỏi lắm. 26 00:02:10,626 --> 00:02:14,584 ‎Đừng kìm lại. ‎Em muốn từng giọt vàng quý giá đó. 27 00:02:15,543 --> 00:02:16,626 ‎Thật tuyệt. 28 00:02:16,709 --> 00:02:19,543 ‎Anh rất mừng là em hỏi ‎vì anh thấy rất buồn đi. 29 00:02:21,626 --> 00:02:22,959 ‎Thật nhẹ nhõm. 30 00:02:25,376 --> 00:02:28,001 ‎Không. 31 00:02:29,418 --> 00:02:30,626 ‎Khỉ thật. 32 00:02:31,209 --> 00:02:34,543 ‎GIẶT LÀ 33 00:02:39,251 --> 00:02:43,168 ‎CHỈ DÀNH CHO NHÂN VIÊN 34 00:02:54,376 --> 00:02:56,001 ‎Đúng là phí đời. 35 00:02:56,501 --> 00:02:57,959 ‎Những con vật đẹp đẽ. 36 00:02:58,043 --> 00:03:00,959 ‎Sao lại là gạt tàn? ‎Có ai hút thuốc nữa đâu. 37 00:03:01,043 --> 00:03:06,501 ‎- Đúng. Thật tàn nhẫn. ‎- Làm tôi tự vấn về việc làm tay sai này. 38 00:03:06,584 --> 00:03:08,001 ‎Có đáng không, biết đó? 39 00:03:08,084 --> 00:03:11,876 ‎Mọi trải nghiệm đau khổ này ‎chỉ để làm vui lòng kẻ chủ mưu độc ác 40 00:03:11,959 --> 00:03:13,293 ‎ta còn chả biết là ai. 41 00:03:13,376 --> 00:03:16,209 ‎Đôi khi tôi cũng tính ‎kiếm một việc bình thường. 42 00:03:16,293 --> 00:03:17,668 ‎Ừ. Tôi cũng vậy. 43 00:03:17,751 --> 00:03:21,126 ‎Tôi luôn muốn làm người đưa thư, ‎mà với email và mọi thứ, 44 00:03:21,209 --> 00:03:24,376 ‎ai mà biết đời người đưa thư ‎tồn tại được bao lâu. 45 00:03:25,043 --> 00:03:27,168 ‎Ừ. Quỷ tha ma bắt email, anh bạn! 46 00:03:27,251 --> 00:03:30,459 ‎Ai lại muốn đọc thư ‎trên thứ máy tính ngu ngốc đó chứ? 47 00:03:30,543 --> 00:03:31,793 ‎Hay, kiểu, bưu thiếp? 48 00:03:32,459 --> 00:03:35,584 ‎Nhìn tôi này. ‎Giờ tôi là du khách đang đi nghỉ. 49 00:03:35,668 --> 00:03:37,168 ‎Được, thú vị đó. Ừ? 50 00:03:37,251 --> 00:03:40,584 ‎Thưa ông, ông có thể giúp tôi ‎quét các bưu thiếp này chứ? 51 00:03:40,668 --> 00:03:43,126 ‎Tôi sẽ gửi email cho bạn bè và gia đình, 52 00:03:43,209 --> 00:03:45,626 ‎để họ có thể đọc chúng trên máy tính. 53 00:03:45,709 --> 00:03:48,459 ‎Phải! Điều đó thật khôi hài 54 00:03:48,543 --> 00:03:53,001 ‎vì một email gồm các trang được quét ‎không bao giờ thay được bưu thiếp cứng. 55 00:03:53,084 --> 00:03:55,501 ‎Nó không có cùng giá trị cảm xúc. 56 00:03:55,584 --> 00:03:59,668 ‎Phải. Chính xác. ‎Đó là mục đích của câu đùa của tôi. 57 00:04:08,793 --> 00:04:12,543 ‎Hans, anh là người hài hước nhất ‎tôi từng gặp. 58 00:04:12,626 --> 00:04:14,043 ‎Anh nên làm danh hài. 59 00:04:14,126 --> 00:04:16,043 ‎- Anh nghĩ vậy à? ‎- Hả? Hẳn rồi. 60 00:04:16,126 --> 00:04:18,459 ‎Số mệnh của anh đó. Tôi cảm nhận được. 61 00:04:31,376 --> 00:04:33,834 ‎Tôi biết một gã quản lý hộp đêm ở Munich. 62 00:04:33,918 --> 00:04:37,043 ‎Có lẽ tôi giúp được anh diễn ‎ở đêm độc thoại của họ. 63 00:04:37,126 --> 00:04:40,084 ‎Giờ anh đang làm tôi hơi lo. ‎Tôi, trên sân khấu ư? 64 00:04:40,168 --> 00:04:42,626 ‎Không, Hans, anh sẽ làm rất tốt. 65 00:04:42,709 --> 00:04:46,084 ‎Anh có thể mở màn với câu đùa bưu thiếp ‎tuyệt vời đó. Rất hài. Ừ. 66 00:04:46,168 --> 00:04:49,959 ‎Rồi anh sẽ có cảm hứng, ‎và sẽ tạo ra thêm các câu đùa khác. 67 00:04:59,168 --> 00:05:03,543 ‎Thuyền trưởng Fall ở Vùng Không. ‎Nhắc lại, Thuyền trưởng Fall ở Vùng Không. 68 00:05:03,626 --> 00:05:05,209 ‎Hans? Günther? 69 00:05:09,584 --> 00:05:10,918 ‎Chết tiệt. 70 00:05:18,834 --> 00:05:19,793 ‎Phải rồi! 71 00:05:23,709 --> 00:05:26,959 ‎Dĩ nhiên còn cả khía cạnh về kinh tế nữa. 72 00:05:27,043 --> 00:05:29,668 ‎Giờ tôi bị phụ thuộc vào ‎đồng lương tay sai. 73 00:05:29,751 --> 00:05:32,168 ‎Đó là con dao hai lưỡi của nghề tay sai. 74 00:05:32,251 --> 00:05:35,959 ‎Lương lậu tốt, nên anh kìm nén ‎sở thích và tài năng thực sự. 75 00:05:36,043 --> 00:05:38,626 ‎- Hiểu mà. ‎- Tôi quản lý cho. Dĩ nhiên, nếu anh muốn. 76 00:05:38,709 --> 00:05:40,626 ‎Xin 10% nếu anh chấp nhận. 77 00:05:40,709 --> 00:05:45,251 ‎Trời, sẽ là tội lỗi nếu giữ năng lượng ‎và phép thuật của anh khỏi thế giới. 78 00:05:48,709 --> 00:05:50,459 ‎Tai nghe của các anh đâu? 79 00:05:53,793 --> 00:05:57,126 ‎Bọn tôi… quyết định không đeo chúng vì… 80 00:05:57,959 --> 00:06:02,334 ‎Tôi phải nói thật. ‎Chúng không thoải mái lắm cho tai. 81 00:06:02,418 --> 00:06:03,793 ‎Không thoải mái lắm à? 82 00:06:03,876 --> 00:06:07,001 ‎Đó là ví dụ kinh điển ‎về việc quản lý cố tiết kiệm 83 00:06:07,084 --> 00:06:09,168 ‎và cắt giảm chi phí sai chỗ, 84 00:06:09,251 --> 00:06:11,876 ‎và các nhân viên cấp dưới phải chịu đựng. 85 00:06:11,959 --> 00:06:15,834 ‎Ừ, không phải lỗi của bọn tôi. ‎Hoàn toàn là lỗi của quản lý. 86 00:06:21,126 --> 00:06:23,376 ‎Sao cô nắm bàn tay đó lại? 87 00:06:29,334 --> 00:06:33,501 ‎Xin dừng lại! Anh ấy là người ‎có thể mang niềm vui đến cho thế giới. 88 00:06:33,584 --> 00:06:36,043 ‎Một tia sáng le lói trong bóng tối. 89 00:06:43,834 --> 00:06:48,751 ‎GẠT TÀN TAY KHỈ ĐỘT 90 00:06:50,084 --> 00:06:52,709 ‎Lần sau xin hãy ‎tuân lệnh quản lý. Được chứ? 91 00:06:52,793 --> 00:06:55,459 ‎Ừ. Điều đó là chắc chắn. 92 00:06:56,376 --> 00:06:57,501 ‎Chắc chắn. 93 00:07:42,459 --> 00:07:45,501 ‎- Anh ấy thế này bao lâu rồi? ‎- Cả ngày nay. 94 00:07:45,584 --> 00:07:50,168 ‎- Lần cuối anh ấy bị gây mê là khi nào? ‎- Tôi không rõ, có lẽ là 20 giờ trước? 95 00:07:50,251 --> 00:07:51,959 ‎- Bằng chất gì? ‎- Ketamine. 96 00:07:52,043 --> 00:07:55,334 ‎Tôi phải dùng phi tiêu cho động vật. ‎Loại cho "Mèo Lớn". 97 00:07:55,418 --> 00:08:00,001 ‎Sao? Tôi không muốn dính vào vụ này nữa. ‎Nó trái lời thề Hippocrates của tôi. 98 00:08:00,626 --> 00:08:04,418 ‎Chà, rất xin lỗi vì sự bất tiện, Bác sĩ, 99 00:08:04,501 --> 00:08:09,001 ‎nhưng có vẻ như cô phải đút ‎lời thề đó vào lỗ tiểu của mình rồi. 100 00:08:09,793 --> 00:08:13,334 ‎Trừ khi cô nghĩ ra ‎kế hoạch trả nợ cho ông Tyrant. 101 00:08:14,418 --> 00:08:15,751 ‎Tôi không nghĩ vậy. 102 00:08:15,834 --> 00:08:19,876 ‎Nhìn tôi đi. Bọn tôi sở hữu cô. ‎Nên hãy cố chịu và xử lý cho anh ấy. 103 00:08:20,376 --> 00:08:22,626 ‎Tôi cần anh ấy ổn cho nhiệm vụ tới. 104 00:08:22,709 --> 00:08:26,168 ‎Xin lỗi, nhưng không được đâu. ‎Anh ấy không ổn chút nào. 105 00:08:26,251 --> 00:08:27,793 ‎Sáng tạo lên. 106 00:08:28,293 --> 00:08:29,126 ‎Tìm cách đi. 107 00:08:29,751 --> 00:08:30,626 ‎Đồ tiện tì. 108 00:08:35,501 --> 00:08:40,376 ‎Mình còn thiếu gì ở đây? ‎Mình còn thiếu gì? 109 00:08:46,043 --> 00:08:47,626 ‎CƯƠNG DƯƠNG 110 00:08:48,918 --> 00:08:51,793 ‎Sao anh không chụp ảnh lại? ‎Sẽ được lâu hơn đó. 111 00:08:51,876 --> 00:08:54,793 ‎- Xin lỗi. Sao? ‎- Yêu bức tường vậy cơ à? 112 00:08:54,876 --> 00:08:57,418 ‎Anh đã nhìn chằm chằm nó được 25 giây rồi. 113 00:08:57,501 --> 00:09:01,126 ‎À, không, tôi chỉ đang cố xem ‎có thể đi đến cùng vụ này không. 114 00:09:02,126 --> 00:09:04,918 ‎Lúc nào cũng nghĩ anh giỏi hơn bọn tôi. 115 00:09:05,001 --> 00:09:08,543 ‎Suy nghĩ về các mối liên hệ, ‎kịch bản và khả năng khác nhau. 116 00:09:09,501 --> 00:09:10,334 ‎Chà, phải rồi. 117 00:09:10,418 --> 00:09:13,084 ‎Để tôi cho anh vài manh mối miễn phí nhé. 118 00:09:13,168 --> 00:09:16,126 ‎Gã người Trung Quốc đó ‎tự làm thuốc cứng chim, 119 00:09:16,209 --> 00:09:19,168 ‎bán nó, rồi tự đánh bom tòa nhà ‎khi ở bên trong. 120 00:09:19,251 --> 00:09:21,668 ‎- Và sao lão làm thế? ‎- Vì thấy tội lỗi. 121 00:09:21,751 --> 00:09:25,251 ‎Khi thấy người chết ‎vì tác phẩm lỗi của mình, lão mất trí. 122 00:09:25,334 --> 00:09:26,459 ‎Nghe có cơ sở đó. 123 00:09:26,543 --> 00:09:29,043 ‎Ừ, nhưng không, anh cứ phải đào sâu thêm. 124 00:09:29,126 --> 00:09:32,126 ‎Tạo ra đủ việc làm thêm cho bọn tôi. ‎Một lần nữa. 125 00:09:32,209 --> 00:09:34,209 ‎Tôi chỉ làm việc của mình, Đặc vụ Frank. 126 00:09:34,876 --> 00:09:37,126 ‎Vậy việc của anh là vẽ việc làm thêm? 127 00:09:37,209 --> 00:09:40,418 ‎Cướp càng nhiều thì giờ quý giá ‎cho gia đình của đồng nghiệp càng tốt? 128 00:09:40,501 --> 00:09:42,501 ‎- Không! ‎- Trông giống thế lắm. 129 00:09:42,584 --> 00:09:45,251 ‎Anh thích tôi phải xa các con tôi sao? 130 00:09:45,334 --> 00:09:47,043 ‎Chúng 26 và 32 tuổi rồi mà? 131 00:09:47,126 --> 00:09:48,418 ‎Ừ, vậy thì sao? 132 00:09:48,501 --> 00:09:50,668 ‎Dù sao thì. Hansen, đi dạo chút nào. 133 00:09:50,751 --> 00:09:52,834 ‎Tôi biết một gã có thể giúp ta. 134 00:09:52,918 --> 00:09:53,793 ‎Được. 135 00:09:58,626 --> 00:10:01,709 ‎- Ta tới thăm ai đây? ‎- Chỉ là một gã nợ ơn tôi. 136 00:10:01,793 --> 00:10:06,209 ‎Gã là một phù thủy thực sự ‎về Internet, máy in và Internet và 137 00:10:06,293 --> 00:10:07,751 ‎mấy thứ như vậy. 138 00:10:09,376 --> 00:10:10,418 ‎Rodriguez. 139 00:10:13,209 --> 00:10:14,543 ‎Tôi biết anh có nhà. 140 00:10:14,626 --> 00:10:18,293 ‎Được rồi, chờ tôi chút. ‎Chúa ơi. Có chuyện gì vậy? 141 00:10:18,376 --> 00:10:19,293 ‎ĐƠN VỊ ĐẶC BIỆT 142 00:10:19,376 --> 00:10:23,751 ‎Rodriguez, ta lại gặp nhau. Nhớ tôi đã nói ‎sẽ quay lại để anh đền ơn chứ? 143 00:10:25,084 --> 00:10:25,918 ‎Không. 144 00:10:26,001 --> 00:10:30,501 ‎Tôi đã cho anh chọn đi tù hoặc làm ‎người cấp tin của tôi. Anh đã chọn vế sau. 145 00:10:30,584 --> 00:10:33,834 ‎À… Xin lỗi. Nghe chẳng quen chút nào. 146 00:10:35,293 --> 00:10:39,834 ‎Anh không nhớ ư? Tôi cho rằng ‎đó là giây phút quan trọng trong đời anh. 147 00:10:40,501 --> 00:10:41,501 ‎Không, nhưng… 148 00:10:42,001 --> 00:10:45,668 ‎Tôi đoán có lẽ nó đúng ‎vì tôi thường hay quên. 149 00:10:45,751 --> 00:10:49,459 ‎- Chà, tôi cần anh giúp. ‎- Rồi. Chắc chắn rồi. Anh có gì? 150 00:10:49,959 --> 00:10:52,293 ‎Bọn tôi đang làm một vụ ‎thuốc cương cứng trái phép 151 00:10:52,376 --> 00:10:54,293 ‎gây sốc thuốc khắp thành phố, 152 00:10:54,376 --> 00:10:57,168 ‎và biểu trưng này ‎có thể liên quan đến tất cả. 153 00:10:57,251 --> 00:11:00,918 ‎Bọn tôi cần anh xâm nhập vào ‎Mạng Toàn cầu để xem tìm được gì. 154 00:11:01,001 --> 00:11:01,834 ‎Chắc chắn rồi. 155 00:11:03,459 --> 00:11:05,876 ‎Rồi, chuẩn bị tinh thần nào. 156 00:11:10,959 --> 00:11:12,168 ‎HỔ 157 00:11:12,251 --> 00:11:15,043 ‎Chu choa! Web chìm, tới nào. 158 00:11:17,334 --> 00:11:18,418 ‎HỔ+VUỐT+BIỂU TRƯNG 159 00:11:18,501 --> 00:11:21,418 ‎ĐANG TẢI… 160 00:11:23,584 --> 00:11:25,168 ‎DOANH NGHIỆP ĐỊA PHƯƠNG ‎DÙNG BIỂU TRƯNG VUỐT HỔ 161 00:11:25,251 --> 00:11:26,501 ‎CÔNG VIÊN THÚ NGOẠI LAI GIA ĐÌNH 162 00:11:27,543 --> 00:11:29,918 ‎Chà, ngạc nhiên chưa. 163 00:11:33,334 --> 00:11:35,293 ‎Vào đi hoặc… gì cũng được. 164 00:11:35,959 --> 00:11:38,668 ‎Chào Thuyền trưởng Fall. Anh thấy sao rồi? 165 00:11:39,626 --> 00:11:43,543 ‎Không tốt lắm. ‎Có gì đó rất không ổn với tôi. 166 00:11:43,626 --> 00:11:49,376 ‎Không, anh đang nói nhảm thôi. Anh ổn mà. ‎Anh chỉ cần gì đó để vực dậy tinh thần. 167 00:11:49,459 --> 00:11:51,501 ‎Tôi không nghĩ vậy. Tôi lại ngất, 168 00:11:51,584 --> 00:11:55,459 ‎và có những ký ức rõ ràng ‎về những thứ tồi tệ còn chưa xảy ra. 169 00:11:55,543 --> 00:11:56,959 ‎Đáng sợ lắm. 170 00:11:57,668 --> 00:12:01,459 ‎Tâm trí có xu hướng đánh lừa ta ‎khi ta có những trách nhiệm mới. 171 00:12:01,543 --> 00:12:03,751 ‎- Quy trình chuẩn của người. ‎- Thật à? 172 00:12:03,834 --> 00:12:09,126 ‎Phải! Hầu hết chúng ta đều thi thoảng ‎ngất đi và có những ký ức giả. 173 00:12:09,209 --> 00:12:12,626 ‎Và ở trường hợp của anh, ‎sẽ rất lạ nếu anh không như vậy. 174 00:12:12,709 --> 00:12:16,251 ‎Ồ, được rồi, tôi không biết vụ đó. 175 00:12:18,001 --> 00:12:21,668 ‎Nên tôi mong là ‎anh sẽ cùng tôi tới phòng hội nghị. 176 00:12:21,751 --> 00:12:23,543 ‎Tôi có một bất ngờ cho anh. 177 00:12:23,626 --> 00:12:27,876 ‎Ôi, không biết nữa. Tôi nghĩ tôi cần ‎thêm chút thời gian, nói thật đó. 178 00:12:27,959 --> 00:12:32,876 ‎Ồ, Thuyền trưởng, anh nên tới. ‎Điều này hay lắm. 179 00:12:32,959 --> 00:12:38,001 ‎Chà, tôi chưa từng có ‎bất ngờ thú vị siêu hay nào. 180 00:12:38,084 --> 00:12:40,043 ‎Nên… tôi sẽ thử. 181 00:12:43,668 --> 00:12:46,126 ‎Đây là cuộc họp bất ngờ à? 182 00:12:46,209 --> 00:12:47,084 ‎Hay đó. 183 00:12:47,668 --> 00:12:50,168 ‎Ngồi xuống và tận hưởng đi, Thuyền trưởng. 184 00:12:50,793 --> 00:12:52,793 ‎Bác sĩ Russell, mời phát biểu. 185 00:12:57,209 --> 00:13:00,376 ‎Thuyền trưởng, tôi đã tự tiện liên lạc ‎với một người 186 00:13:00,459 --> 00:13:02,709 ‎yêu thương anh rất nhiều. 187 00:13:02,793 --> 00:13:03,876 ‎Đó có thể là ai? 188 00:13:04,709 --> 00:13:05,793 ‎Consuela à? 189 00:13:09,959 --> 00:13:11,584 ‎Chào Jonathan, con yêu. 190 00:13:13,001 --> 00:13:17,459 ‎Bố mẹ gửi cho con đoạn phim này ‎để nói rằng cả bố và mẹ đều quan. 191 00:13:18,168 --> 00:13:20,751 ‎- Quan tâm! ‎- Quan tâm! 192 00:13:20,834 --> 00:13:24,001 ‎Cái quái gì thế, ‎cái phông chữ bé tí vớ vẩn này là gì? 193 00:13:24,084 --> 00:13:26,001 ‎Đeo kính đọc sách vào. 194 00:13:26,084 --> 00:13:28,418 ‎Kính là dấu hiệu của sự yếu đuối. 195 00:13:28,501 --> 00:13:31,418 ‎Thà chết anh cũng không đeo kính. ‎Em biết mà. 196 00:13:31,501 --> 00:13:32,584 ‎Ừ, em biết. 197 00:13:32,668 --> 00:13:35,293 ‎Dù sao thì, ‎bố mẹ áy náy khi biết con khổ sở 198 00:13:35,376 --> 00:13:39,168 ‎vì bố mẹ cực kỳ gắn bó với con về tình cảm ‎và luôn ủng hộ con. 199 00:13:39,251 --> 00:13:43,543 ‎Mấy tháng gần đây ‎bố mẹ đã yêu con hơn rất nhiều. 200 00:13:43,626 --> 00:13:44,709 ‎Rất nhiều. 201 00:13:44,793 --> 00:13:48,668 ‎Tình yêu thực sự, như vốn dĩ ‎các bậc cha mẹ phải vậy, con trai ạ. 202 00:13:48,751 --> 00:13:50,918 ‎Giờ thì bình tâm lại đi. 203 00:13:51,001 --> 00:13:54,459 ‎Hãy trở thành ‎thuyền trưởng giỏi nhất lịch sử. 204 00:13:54,543 --> 00:13:59,876 ‎Đừng làm tất cả thất vọng. Thủy thủ đoàn, ‎hành khách… và bố mẹ cần con. 205 00:13:59,959 --> 00:14:03,376 ‎Không còn gì nữa, nhỉ? ‎Ta xong rồi nhỉ? Ừ, vậy thôi. 206 00:14:10,376 --> 00:14:13,834 ‎Nó… khiến tôi kinh ngạc. 207 00:14:14,626 --> 00:14:16,168 ‎Không thể tin nổi. 208 00:14:16,251 --> 00:14:19,126 ‎Tốt! Tuyệt vời! Ừ, đúng rồi. 209 00:14:19,209 --> 00:14:21,918 ‎Chà, đó là bất ngờ tuyệt nhất, Bác sĩ ạ. 210 00:14:22,001 --> 00:14:26,543 ‎Ai quan tâm vụ ngất đi và các ký ức giả? ‎Tôi phải làm thuyền trưởng cho tàu. 211 00:14:26,626 --> 00:14:27,959 ‎Đúng vậy. 212 00:14:36,001 --> 00:14:40,459 ‎Tôi mê phần này của công việc cảnh sát. ‎Đi sâu vào thực tế. Thấy vậy chứ? 213 00:14:42,459 --> 00:14:45,959 ‎Anh đâu nói ta sẽ băng rừng. ‎Giày tôi không hợp với vụ này. 214 00:14:46,043 --> 00:14:48,293 ‎Chà, như ông tôi từng nói, 215 00:14:48,376 --> 00:14:51,459 ‎không có giày sai, ‎chỉ có khâu chuẩn bị sai. 216 00:14:51,543 --> 00:14:52,501 ‎Được rồi. 217 00:14:52,584 --> 00:14:56,876 ‎Ừ. Chuẩn bị là chìa khóa thành công ‎cả trong cuộc sống và việc cảnh sát. 218 00:14:56,959 --> 00:14:59,043 ‎Trời ạ, bớt văn vở đi, được chứ? 219 00:14:59,126 --> 00:15:01,709 ‎- Giờ tôi hiểu sao ai cũng ghét anh. ‎- Ai ghét tôi? 220 00:15:01,793 --> 00:15:04,543 ‎Chà, cả Đội Đặc Nhiệm, 221 00:15:04,626 --> 00:15:08,751 ‎từ Sếp O'Neil đến bà cô ở căng-tin. ‎Đó. Tôi nói xong rồi đó. 222 00:15:08,834 --> 00:15:11,959 ‎- Hả? ‎- Xin lỗi, tôi quên nói "không có ý gì". 223 00:15:12,043 --> 00:15:15,168 ‎Giờ tôi hiểu sao tất cả ghét anh. ‎Không có ý gì đâu. 224 00:15:15,251 --> 00:15:17,251 ‎Thực ra câu đó chẳng ích gì. ‎Đau lòng thật. 225 00:15:17,334 --> 00:15:20,251 ‎Ừ, nói "không có ý gì" ‎là tước quyền được buồn của anh. 226 00:15:20,334 --> 00:15:24,001 ‎- Tôi không nghĩ nó như vậy. ‎- Tìm hiểu đi. Nó đúng là như vậy. 227 00:15:24,084 --> 00:15:27,334 ‎Nên né tôi ra nhé? ‎Ghét trò chơi, đừng ghét người chơi. 228 00:15:31,251 --> 00:15:33,043 ‎Tổ ong bắp cày đây rồi. 229 00:15:38,751 --> 00:15:40,584 ‎Xin chào, Ngài Lệnh Khám. 230 00:15:41,084 --> 00:15:43,959 ‎Rất vui vì cuối cùng đã được gặp ngài. 231 00:15:52,626 --> 00:15:53,876 ‎SẾP O'NEIL 232 00:15:53,959 --> 00:15:55,918 ‎Anh nghĩ anh đang làm gì vậy? 233 00:15:56,001 --> 00:15:57,543 ‎Cứ nghe đã. Chuyện lớn đó. 234 00:15:57,626 --> 00:16:00,751 ‎Ồ, tốt hơn là nó nên đáng để nghe. ‎Anh có 30 giây. 235 00:16:00,834 --> 00:16:02,459 ‎Bọn tôi đã gặp gã tin tặc… 236 00:16:02,543 --> 00:16:03,376 ‎Chờ đã. 237 00:16:04,334 --> 00:16:06,084 ‎Từ… bây giờ. 238 00:16:06,584 --> 00:16:08,376 ‎Ừ, bọn tôi đã gặp một tin tặc. 239 00:16:08,876 --> 00:16:09,751 ‎CHỨNG CỨ 240 00:16:09,834 --> 00:16:11,501 ‎NGUYÊN NHÂN TỬ VONG: ‎CƯƠNG BẤT THƯỜNG, SỐC THUỐC 241 00:16:11,584 --> 00:16:14,293 ‎XÉT NGHIỆM ĐỘC TỐ: ADN HỔ ‎CÓ LẼ LÀ THUỐC CƯƠNG DƯƠNG CHỢ ĐEN 242 00:16:21,251 --> 00:16:23,334 ‎Dừng lại. Hết giờ rồi. 243 00:16:23,959 --> 00:16:26,126 ‎Anh phải xem thứ này. Xin anh. 244 00:16:26,209 --> 00:16:30,501 ‎Được, mà tôi sẽ thu phù hiệu và súng ‎của cậu nếu nó không dẫn tới đâu. 245 00:16:30,584 --> 00:16:31,418 ‎Thật sao? 246 00:16:31,501 --> 00:16:32,501 ‎Đúng. 247 00:16:32,584 --> 00:16:34,918 ‎Có lẽ chỉ trong vài giờ, mà vẫn vậy. 248 00:16:38,668 --> 00:16:41,543 ‎Xem cái này đi. Giống hệt. 249 00:16:41,626 --> 00:16:45,209 ‎Đây là lũ cướp dương vật. ‎Chắc chắn là vậy. Tất cả đều khớp. 250 00:16:46,209 --> 00:16:47,834 ‎Chà, ngạc nhiên thật. 251 00:16:47,918 --> 00:16:51,126 ‎Đúng là ngạc nhiên rồi sếp! ‎Bằng chứng rõ ràng. 252 00:16:51,918 --> 00:16:53,209 ‎Cho gặp thẩm phán. 253 00:16:53,293 --> 00:16:55,501 ‎Đến lúc phát lệnh khám rồi. 254 00:17:03,709 --> 00:17:06,376 ‎Có lẽ anh cần quay số ‎trước khi nói chuyện. 255 00:17:06,459 --> 00:17:09,501 ‎Tôi không nghĩ ‎có người ngồi đợi ở đầu dây bên kia. 256 00:17:15,959 --> 00:17:18,209 ‎A lô? Colleen? Cô có đó không? 257 00:17:18,709 --> 00:17:23,959 ‎Tốt lắm. Nghe này. Cho tôi gặp thẩm phán. ‎Đến lúc phát lệnh khám rồi. 258 00:17:26,043 --> 00:17:29,834 ‎NHÀ STEEL 259 00:17:31,418 --> 00:17:34,418 ‎- Luca? Luca! ‎- Anh yêu, anh về nhà làm gì vậy? 260 00:17:34,501 --> 00:17:37,668 ‎Anh sắp chỉ huy một cuộc đột kích lớn. 261 00:17:37,751 --> 00:17:40,709 ‎Đây là vụ lớn, ‎và sếp O'Neil đã trao quyền cho anh! 262 00:17:41,459 --> 00:17:42,668 ‎Nghe tuyệt quá. 263 00:17:42,751 --> 00:17:46,209 ‎Gương mặt của vụ bắt bớ. Em tự hào quá. 264 00:17:46,293 --> 00:17:49,209 ‎Anh chỉ muốn đảm bảo ‎em bật tin tức lên và xem 265 00:17:49,293 --> 00:17:51,209 ‎từng phút diễn biến của vụ việc. 266 00:17:51,293 --> 00:17:54,543 ‎Dĩ nhiên. Em không xem điện thoại đâu. ‎Sẽ chú ý tối đa. 267 00:17:54,626 --> 00:17:56,584 ‎Vụ bắt bớ này sẽ thay đổi tất cả. 268 00:17:56,668 --> 00:18:00,459 ‎Anh sẽ giành được sự thừa nhận với ‎Đơn vị Đặc biệt, và hẳn sẽ lên chức. 269 00:18:01,084 --> 00:18:05,376 ‎Anh yêu. Nếu anh được lên chức, ‎cuối cùng ta cũng có thể có con. 270 00:18:05,459 --> 00:18:07,876 ‎Hình dung anh bế em bé trên tay đi. 271 00:18:07,959 --> 00:18:10,626 ‎Anh biết, em yêu. ‎Ta đã mơ về điều đó lâu rồi, 272 00:18:10,709 --> 00:18:14,043 ‎chỉ là ta chưa có đủ điều kiện. ‎Việc đó sắp thay đổi rồi. 273 00:18:14,126 --> 00:18:15,709 ‎Anh háo hức quá. 274 00:18:15,793 --> 00:18:17,751 ‎Anh cẩn thận nhé? 275 00:18:17,834 --> 00:18:19,793 ‎Anh đã sẵn sàng ‎cho mọi thứ có thể gặp phải, 276 00:18:19,876 --> 00:18:24,376 ‎đó sẽ là màn phô diễn vẻ vang ‎của quyền lực… và khả năng lãnh đạo. 277 00:18:29,084 --> 00:18:33,043 ‎Rồi, mọi người. Ta đang tìm ‎các thùng gỗ có biểu trưng vuốt hổ, 278 00:18:33,126 --> 00:18:37,001 ‎mà đó có thể là một nhà máy, ‎nên hãy coi tất cả ở đây là chứng cứ. 279 00:18:37,084 --> 00:18:38,043 ‎Xông lên! 280 00:18:40,126 --> 00:18:42,126 ‎Vụ này lớn đó mọi người. 281 00:18:42,209 --> 00:18:44,959 ‎Ở trong đó ‎hãy để ý lẫn nhau và giữ an toàn. 282 00:18:50,334 --> 00:18:53,251 ‎Hai nghi phạm ở cổng trước. ‎Không có vũ khí. 283 00:18:53,751 --> 00:18:55,501 ‎- Chúc may mắn. ‎- Rõ! 284 00:18:56,084 --> 00:18:58,876 ‎Cứ ngồi và tận hưởng đi, Thị trưởng. 285 00:18:58,959 --> 00:19:01,168 ‎Ông sắp xem một sô diễn thứ thiệt. 286 00:19:08,459 --> 00:19:11,751 ‎CẢM ƠN VÌ ĐÃ GHÉ THĂM ‎TA SẼ CÙNG NHAU CỨU ĐỘNG VẬT 287 00:19:11,834 --> 00:19:14,209 ‎TA GIÚP ĐỘNG VẬT BẰNG CÁCH NÀO? 288 00:19:15,126 --> 00:19:16,418 ‎Cái quái gì vậy? 289 00:19:18,959 --> 00:19:20,126 ‎Ôi Chúa ơi. 290 00:19:20,209 --> 00:19:23,126 ‎Như ‎Hành Tinh Khỉ‎, mà có cả mèo lớn nữa! 291 00:19:23,209 --> 00:19:26,001 ‎Khốn kiếp, tôi ghét động vật. ‎Bắn chúng nào. 292 00:19:26,084 --> 00:19:29,501 ‎Gượm đã, bình tĩnh. ‎Ở đây ta an toàn. Ta chỉ có súng điện. 293 00:19:29,584 --> 00:19:33,376 ‎- Chả rõ hiệu quả với lũ mèo đó không. ‎- Chỉ có một cách để biết. 294 00:19:33,459 --> 00:19:35,376 ‎Đừng làm anh hùng, Đặc vụ Frank. 295 00:19:35,459 --> 00:19:38,126 ‎Phải vậy thôi. ‎Ta đều bắt đầu từ con số không. 296 00:19:38,209 --> 00:19:41,459 ‎Ta quyết định đúng đắn ‎và trở thành anh hùng. 297 00:19:41,543 --> 00:19:44,001 ‎Cứ ở yên, và mọi chuyện sẽ ổn thôi. 298 00:19:44,084 --> 00:19:46,418 ‎- Cứ kéo tôi lại nếu có chuyện. ‎- Đừng! 299 00:19:46,501 --> 00:19:48,376 ‎- Xung phong! ‎- Không! 300 00:19:57,168 --> 00:20:02,501 ‎Nó không có tác dụng! Cứu! ‎Kéo tôi vào! Kéo tôi vào ngay! 301 00:20:04,668 --> 00:20:05,501 ‎Chết tiệt. 302 00:20:06,334 --> 00:20:08,459 ‎Nó chỉ kích động bản năng của chúng. 303 00:20:09,251 --> 00:20:10,126 ‎Cứu! 304 00:20:15,918 --> 00:20:17,126 ‎Tôi sắp chết. 305 00:20:18,251 --> 00:20:19,959 ‎Bảo con tôi là tôi yêu chúng. 306 00:20:21,626 --> 00:20:25,501 ‎Chắc chắn anh sẽ sống. ‎Mà tôi vẫn sẽ bảo chúng nếu anh muốn. 307 00:20:25,584 --> 00:20:28,668 ‎- Tôi không muốn chết. ‎- Anh bạn. Anh sẽ ổn thôi. 308 00:20:28,751 --> 00:20:31,668 ‎Đừng ai mở cửa đó nữa. ‎Nếu ở đây, ta an toàn. 309 00:20:35,043 --> 00:20:36,709 ‎Lũ tinh tinh đó làm tôi sợ. 310 00:20:36,793 --> 00:20:38,501 ‎Chà, đừng sợ nữa. 311 00:20:38,584 --> 00:20:41,959 ‎Lũ khỉ thân thiện mà. ‎Chúng chỉ đang giao tiếp thôi. 312 00:20:42,043 --> 00:20:45,626 ‎Hãy nghĩ về tinh tinh ‎như những con người cực kỳ lông lá. 313 00:20:45,709 --> 00:20:47,293 ‎Sẽ không có vấn đề gì đâu. 314 00:20:55,668 --> 00:20:57,543 ‎Có chuyện gì vậy? Anh thấy gì? 315 00:20:57,626 --> 00:20:59,709 ‎Cứu tôi với! Làm ơn cứu tôi! 316 00:21:03,001 --> 00:21:06,543 ‎Chết tiệt. Này, mọi người. ‎Có vẻ tôi nói nhầm rồi. 317 00:21:06,626 --> 00:21:09,251 ‎Chúng là lũ người ‎siêu khỏe, bạo lực và lông lá. 318 00:21:09,334 --> 00:21:11,876 ‎Giờ sao, Steel? Anh là chỉ huy. Nói gì đi! 319 00:21:11,959 --> 00:21:15,543 ‎Quan sát kỹ, và tôi đang cố hết sức, ‎mà chẳng có quy trình nào cho vụ này. 320 00:21:15,626 --> 00:21:18,834 ‎Sổ tay chẳng nói gì ‎về lũ mèo lớn hay tinh tinh. 321 00:21:19,709 --> 00:21:22,126 ‎- Lôi nó ra khỏi tôi! Nó cắn tôi! ‎- Hỏng. 322 00:21:22,209 --> 00:21:24,209 ‎- Chuyện quái gì vậy? ‎- Đâu có gì. 323 00:21:24,293 --> 00:21:25,209 ‎Để tôi xem. 324 00:21:25,709 --> 00:21:29,501 ‎Chà, tệ thật. Anh và đội đặc nhiệm của anh ‎xong đời rồi, O'Neil. 325 00:21:29,584 --> 00:21:31,834 ‎Xong rồi. Đơn vị Đặc biệt coi như bỏ. 326 00:21:35,876 --> 00:21:39,501 ‎Chà, tôi đoán giờ thân ai nấy lo thôi vậy. 327 00:21:39,584 --> 00:21:42,293 ‎- Thật à? ‎- Đúng. Tự cứu mình đi. 328 00:21:44,084 --> 00:21:47,959 ‎Mở cửa ra, khốn kiếp! ‎Mở cửa! Mở ra đi! Làm ơn! 329 00:21:48,043 --> 00:21:49,959 ‎Đây! O'Neil tới giải cứu. 330 00:21:54,459 --> 00:21:56,543 ‎Làm ơn! Có ai không! 331 00:21:56,626 --> 00:21:59,209 ‎Giờ lũ tinh tinh đang xé nát mặt ông ấy. 332 00:21:59,293 --> 00:22:02,168 ‎Ôi, Chúa ơi. Xin hãy giúp chúng con. 333 00:22:02,751 --> 00:22:04,168 ‎Nhiều máu quá. 334 00:22:10,251 --> 00:22:12,001 ‎Vâng. Vâng, tôi đã ở đó và… 335 00:22:13,001 --> 00:22:16,876 ‎Thị trưởng là một người dũng cảm, ‎và ông ấy đã chiến đấu tới cùng. 336 00:22:17,584 --> 00:22:20,543 ‎Và lời trăng trối của ông ấy với tôi là 337 00:22:20,626 --> 00:22:23,334 ‎ông ấy muốn tăng ngân sách ‎của Đơn vị Đặc biệt 338 00:22:23,418 --> 00:22:25,959 ‎và tăng lương cho quản lý cấp cao. 339 00:22:26,751 --> 00:22:28,126 ‎Chúa phù hộ thị trưởng. 340 00:22:28,626 --> 00:22:30,001 ‎Không trả lời nữa. 341 00:22:30,084 --> 00:22:35,251 ‎Và các cảnh tồi tệ này vừa được gửi về. ‎Ở đây ta có thể thấy ba giáo viên mầm non 342 00:22:35,334 --> 00:22:38,459 ‎bị một đàn sư tử truy đuổi và ăn thịt. 343 00:22:38,543 --> 00:22:43,543 ‎Điều này thật… Tôi không biết nói gì ‎ngoài nguyền rủa Đặc vụ Steel. 344 00:22:43,626 --> 00:22:47,793 ‎Chà, Linda, tôi khá chắc ‎ta không được nói điều đó trên sóng. 345 00:22:47,876 --> 00:22:48,876 ‎Tôi xin lỗi. 346 00:22:48,959 --> 00:22:53,001 ‎Nhưng trong trường hợp này, ‎lỗi đã được đổ lên đầu một cá nhân. 347 00:22:53,084 --> 00:22:55,751 ‎Nên điều cô nói là hoàn toàn có lý. 348 00:22:55,834 --> 00:22:58,709 ‎Tôi biết tôi có thể mất việc ‎vì điều này, mà đây. 349 00:22:58,793 --> 00:23:01,084 ‎Đặc vụ Steel. Quỷ tha ma bắt nhà anh… 350 00:23:01,834 --> 00:23:05,209 ‎TRỤC TRẶC KỸ THUẬT ‎CHÚNG TÔI SẼ SỚM TRỞ LẠI 351 00:23:05,293 --> 00:23:11,793 ‎NHÀ STEEL 352 00:23:11,876 --> 00:23:13,001 ‎Chào em yêu. 353 00:23:14,168 --> 00:23:15,126 ‎Sao vậy? 354 00:23:15,209 --> 00:23:16,626 ‎Sao vậy? 355 00:23:16,709 --> 00:23:20,209 ‎Nhiều người đã bị ăn thịt. Sao của anh đó. 356 00:23:20,293 --> 00:23:23,001 ‎Anh đã một tay phá hủy cả một thành phố. 357 00:23:23,084 --> 00:23:25,376 ‎Anh có mặt trên mọi bản tin. 358 00:23:25,459 --> 00:23:28,501 ‎Chờ đã, em yêu. ‎Câu chuyện nào cũng có hai mặt mà. 359 00:23:28,584 --> 00:23:31,293 ‎- Đừng gọi "em yêu", đồ thất bại. ‎- Em đi đâu? 360 00:23:31,376 --> 00:23:33,168 ‎Tôi sẽ bỏ anh. 361 00:23:33,251 --> 00:23:35,418 ‎Tôi không thể sống với sự xấu hổ. 362 00:23:35,501 --> 00:23:39,084 ‎Đây giống như kết hôn với Charles Manson ‎hay gì đó, 363 00:23:39,168 --> 00:23:40,709 ‎chỉ là tệ hơn nhiều. 364 00:23:40,793 --> 00:23:44,418 ‎Anh sẽ cắn rứt lương tâm ‎vì nhiều mạng sống hơn gã tội nghiệp đó. 365 00:23:44,501 --> 00:23:47,334 ‎Xin em, Luca. ‎Đâu có gì xấu hổ khi bắt bớ thất bại. 366 00:23:47,418 --> 00:23:49,668 ‎Hai biểu trưng gần như y hệt nhau. 367 00:23:49,751 --> 00:23:53,084 ‎Sao hai công ty khác nhau ‎dùng chung biểu trưng vuốt hổ? 368 00:23:53,168 --> 00:23:54,584 ‎Không hợp lý chút nào. 369 00:23:54,668 --> 00:23:58,793 ‎Hơn 50 người đã thức dậy sáng nay ‎mà không có mặt, nhờ công anh cả. 370 00:23:58,876 --> 00:24:02,626 ‎Và anh biết rất rõ, với một người, ‎khuôn mặt quan trọng thế nào. 371 00:24:02,709 --> 00:24:04,751 ‎Rất quan trọng. Anh biết điều đó. 372 00:24:04,834 --> 00:24:06,334 ‎Tôi tưởng đã cưới người 373 00:24:06,418 --> 00:24:10,543 ‎sẽ không gây ra việc ‎hàng đàn thú nguy hiểm tràn ra đường, 374 00:24:10,626 --> 00:24:12,834 ‎xé nát mặt và ăn thịt mọi người, 375 00:24:13,376 --> 00:24:15,459 ‎mà có lẽ tôi đã sai. 376 00:24:15,543 --> 00:24:16,751 ‎Luca. 377 00:24:19,876 --> 00:24:20,876 ‎Luca! 378 00:24:22,209 --> 00:24:23,209 ‎Luca! 379 00:24:26,459 --> 00:24:27,709 ‎Luca! 380 00:24:29,751 --> 00:24:35,834 ‎Luca! 381 00:24:40,293 --> 00:24:42,459 ‎Im đi, đồ xẻo mặt người! 382 00:25:21,251 --> 00:25:24,168 ‎Biên dịch: Nathalie Nguyen