1 00:00:14,418 --> 00:00:16,834 ‎Giảm động cơ mạn phải ở bên đó cỡ sáu độ. 2 00:00:17,334 --> 00:00:18,209 ‎Rõ. 3 00:00:18,751 --> 00:00:21,543 ‎Trông ổn đấy. 244 tính từ mặt đất. 4 00:00:22,501 --> 00:00:23,334 ‎Rất tốt. 5 00:00:29,959 --> 00:00:31,501 ‎CỤC HẢI QUAN PHÁP 6 00:00:33,126 --> 00:00:35,876 ‎Hãy tắt động cơ và chuẩn bị cập bến. 7 00:00:35,959 --> 00:00:39,084 ‎- Tốt lắm, các bạn. Hết. ‎- Khá lắm, Thuyền trưởng. 8 00:00:39,168 --> 00:00:43,834 ‎Ừ. Tôi bắt đầu giỏi hơn rồi. ‎Không phải đang "gáy" hay gì đâu. 9 00:00:43,918 --> 00:00:46,626 ‎Tôi sẽ cho cả đội sơn và sửa lại tàu. 10 00:00:46,709 --> 00:00:48,709 ‎Xong ngay thôi. Tối đa là ba ngày. 11 00:00:48,793 --> 00:00:51,084 ‎Tuyệt! Ta là một đội miễn chê. 12 00:00:51,834 --> 00:00:53,918 ‎Một cỗ máy trơn tru. 13 00:01:06,793 --> 00:01:08,959 ‎Này, đi nghỉ vui vẻ nhé! 14 00:01:23,959 --> 00:01:25,459 ‎Chào Thuyền trưởng! 15 00:01:25,543 --> 00:01:29,584 ‎Cho anh đoán vội nhé. ‎Em thích hoa, phải không? 16 00:01:30,834 --> 00:01:33,543 ‎Ừ, hoa trông đẹp mà. 17 00:01:33,626 --> 00:01:36,751 ‎Có mấy màu ở đây và mọi thứ. Xinh ghê. 18 00:01:37,376 --> 00:01:38,293 ‎Anh biết mà. 19 00:01:38,793 --> 00:01:41,084 ‎- Em sẵn sàng chưa? ‎- Rồi. 20 00:01:41,168 --> 00:01:43,751 ‎Thật tuyệt khi em mong gặp gia đình anh. 21 00:01:43,834 --> 00:01:45,918 ‎Có chút ngạc nhiên, anh nói thật. 22 00:01:46,001 --> 00:01:49,001 ‎Chắc là em chỉ muốn ‎đi phiêu lưu một chút cùng anh. 23 00:01:49,084 --> 00:01:52,668 ‎Và em có chút xíu việc riêng ‎phải làm ở Monaco. 24 00:01:52,751 --> 00:01:56,668 ‎Nên chắc nó cũng hơi "nhất cử lưỡng tiện". 25 00:01:56,751 --> 00:01:58,584 ‎Tuyệt, thật tuyệt. 26 00:01:58,668 --> 00:02:01,709 ‎Nhưng Monaco đâu có thuận đường cho lắm. 27 00:02:01,793 --> 00:02:04,793 ‎Đi vòng cũng không xa, ‎và sẽ không quá lâu, 28 00:02:04,876 --> 00:02:08,876 ‎nhưng ta phải giữ bí mật ‎chuyện quay về đó nhé. Được chứ? 29 00:02:08,959 --> 00:02:12,459 ‎Giờ anh giữ bí mật được rồi nhỉ, anh yêu? 30 00:02:12,543 --> 00:02:15,709 ‎Dĩ nhiên. Miệng anh kín như bưng. 31 00:02:27,293 --> 00:02:28,834 ‎Cảnh đẹp quá. 32 00:02:28,918 --> 00:02:30,876 ‎Chà, cảnh tuyệt thật. 33 00:02:32,543 --> 00:02:34,668 ‎Em sẽ thay đồ cho thoải mái. 34 00:02:35,168 --> 00:02:36,626 ‎Hoàn hảo. Anh cũng thế. 35 00:02:44,084 --> 00:02:45,959 ‎Em có chút việc vặt phải làm. 36 00:02:46,043 --> 00:02:49,876 ‎- Chà, anh sẽ đi cùng em, dĩ nhiên. ‎- Ôi. Không, việc riêng mà. 37 00:02:49,959 --> 00:02:53,876 ‎Ôi, hoàn hảo. ‎Anh rất muốn làm việc riêng cùng em. 38 00:02:54,543 --> 00:02:56,001 ‎Ừ, nghe này, Jonathan. 39 00:02:56,751 --> 00:02:59,793 ‎Nếu muốn hạnh phúc, ‎ta không thể phá đám nhau. Nhé? 40 00:02:59,876 --> 00:03:03,418 ‎- Quan trọng là ta cho nhau không gian. ‎- Phải. 41 00:03:03,501 --> 00:03:07,251 ‎Đó là một việc thật lành mạnh khi yêu. 42 00:03:07,334 --> 00:03:10,626 ‎Anh đã đọc được thế. ‎Đó là lỗi sơ đẳng. Anh xin lỗi. 43 00:03:10,709 --> 00:03:13,876 ‎Không. Ổn mà. Em sẽ về ngay. Chào anh. 44 00:03:13,959 --> 00:03:16,084 ‎Rồi. Ừ. Chào em. Tuyệt. Rất tuyệt. 45 00:03:41,459 --> 00:03:42,418 ‎Liza. Liza! 46 00:03:43,001 --> 00:03:47,251 ‎Đoán xem ai lên bản tin này. ‎Là tay tài phiệt đó. Có kẻ đã giết ông ta! 47 00:03:47,334 --> 00:03:48,418 ‎- Thật à? ‎- Ừ. 48 00:03:48,501 --> 00:03:50,168 ‎Trông khá kinh khủng. 49 00:03:50,251 --> 00:03:56,084 ‎Ai đó đã nhét một thứ đồ phóng xạ ‎rất nguy hiểm vào trực tràng ông ta. 50 00:03:56,168 --> 00:03:59,334 ‎Nên chắc là hết được mời dự tiệc rồi. 51 00:03:59,418 --> 00:04:00,293 ‎Chắc vậy rồi. 52 00:04:00,793 --> 00:04:03,168 ‎Sao lại có người làm thế chứ? 53 00:04:04,084 --> 00:04:05,709 ‎Em chịu thôi, Jonathan. 54 00:04:05,793 --> 00:04:09,209 ‎Có thể ông ta "ton hót" về ai đó. ‎Cái miệng hại cái thân. 55 00:04:09,793 --> 00:04:11,709 ‎Không, anh không biết vụ đó. 56 00:04:17,834 --> 00:04:19,959 ‎CHÀO MỪNG TỚI CONNECTICUT 57 00:04:20,043 --> 00:04:21,209 ‎Có lẽ là chúng ta. 58 00:04:21,293 --> 00:04:22,168 ‎JONATHAN FALL 59 00:04:22,251 --> 00:04:24,001 ‎Ừ. Có lẽ anh nói đúng. 60 00:04:31,209 --> 00:04:34,251 ‎Ổn không anh? Trông anh hơi căng thẳng. 61 00:04:34,334 --> 00:04:37,376 ‎Anh chỉ không rõ ‎sẽ có chuyện gì khi ta tới đó. 62 00:04:37,459 --> 00:04:41,626 ‎Giờ bố mẹ anh có vẻ rất tự hào về anh, ‎mà họ khó lường lắm. 63 00:04:41,709 --> 00:04:42,918 ‎- Thế à? ‎- Ừ. 64 00:04:43,001 --> 00:04:46,001 ‎Hồi bé anh bị thao túng tâm lý suốt, 65 00:04:46,084 --> 00:04:49,418 ‎nên em chẳng biết sẽ có chuyện gì đâu. ‎Họ luôn khó đoán. 66 00:04:49,918 --> 00:04:52,959 ‎Khiến em cẩn trọng, vậy là tốt. 67 00:04:53,834 --> 00:04:54,668 ‎Được rồi. 68 00:04:55,459 --> 00:04:59,584 ‎Nghe này. Chắc đó chỉ là ‎một dấu hiệu của sự sợ hãi thường thấy 69 00:04:59,668 --> 00:05:01,584 ‎trước khi gặp những người thân nhất. 70 00:05:01,668 --> 00:05:03,459 ‎Điều đó không bình thường lắm. 71 00:05:03,543 --> 00:05:07,959 ‎Chà, bình thường mà. ‎Chỉ là tự nhiên đã vậy. 72 00:05:08,043 --> 00:05:09,626 ‎Em không hiểu, Jonathan. 73 00:05:09,709 --> 00:05:12,793 ‎Em biết đó, ‎trong chuồng gà luôn có một con gà 74 00:05:12,876 --> 00:05:17,126 ‎suốt ngày bị những con gà khác ‎xúm vào bắt nạt hoặc mổ. 75 00:05:17,209 --> 00:05:21,459 ‎Và có thể vì nó bé nhất, yếu nhất, ‎hoặc xui hay gì đó. 76 00:05:21,543 --> 00:05:26,918 ‎Mà ở nhà anh, hay chuồng nhà anh, ‎con gà đó vẫn luôn là anh. 77 00:05:27,001 --> 00:05:28,209 ‎Nghe tệ quá. 78 00:05:28,293 --> 00:05:32,793 ‎Không. Mổ bằng lời nói thôi. ‎Nên về da thịt thì anh không đau. 79 00:05:32,876 --> 00:05:36,459 ‎Da thịt thì hoàn toàn ổn. Vậy là tốt. 80 00:05:36,543 --> 00:05:38,709 ‎- Thế à? ‎- Ừ. Ừ, đúng thế. 81 00:05:38,793 --> 00:05:40,334 ‎Ổn cả mà. Ừ… 82 00:05:48,834 --> 00:05:52,293 ‎Ồ, anh được dạy phải luôn bấm chuông cửa. 83 00:05:52,376 --> 00:05:54,876 ‎"Chỉ bọn ăn bám mới sà vào nhà người ta". 84 00:05:55,709 --> 00:05:56,918 ‎Kể cả nhà của anh ư? 85 00:05:57,001 --> 00:05:59,501 ‎Ừ, nhất là nhà anh, như bố mẹ anh vẫn nói. 86 00:06:01,084 --> 00:06:04,418 ‎Jonathan. Cậu chủ thân mến. ‎Thật vui khi thấy cậu! 87 00:06:04,959 --> 00:06:08,334 ‎Cô sao rồi, Consuela? ‎Cháu nhớ cô nhiều lắm. 88 00:06:08,418 --> 00:06:11,001 ‎Và tôi cũng nhớ cậu, Johnny. 89 00:06:11,084 --> 00:06:13,293 ‎Và cô gái đáng yêu này là ai? 90 00:06:13,793 --> 00:06:17,834 ‎Tôi là Liza. ‎Đồng nghiệp và bạn gái của Jonathan. 91 00:06:18,376 --> 00:06:20,751 ‎Hai người trông đẹp đôi lắm. 92 00:06:21,459 --> 00:06:22,293 ‎Cảm ơn. 93 00:06:22,834 --> 00:06:24,543 ‎Bố mẹ cháu có ở đây không? 94 00:06:24,626 --> 00:06:27,251 ‎Có, xin mời vào. Họ đang ở trong vườn. 95 00:06:33,084 --> 00:06:35,959 ‎Thưa ông bà Fall, Jonathan đã về! 96 00:06:36,043 --> 00:06:38,459 ‎Jonathan, con trai bé bỏng của mẹ. 97 00:06:38,543 --> 00:06:42,459 ‎Thật mừng khi con về nhà ‎trong bộ đồng phục đó. 98 00:06:42,543 --> 00:06:45,918 ‎- Ta bắt đầu biết ôm nhau rồi nhỉ? ‎- Vâng. 99 00:06:46,001 --> 00:06:48,084 ‎Lại đây và ôm mẹ của con nào. 100 00:06:48,168 --> 00:06:51,793 ‎Một cái ôm thật bình thường, ấm áp. 101 00:06:53,918 --> 00:06:57,626 ‎- Chà, hay thật. ‎- Đủ rồi. Lại đây nào con. 102 00:06:58,959 --> 00:07:01,459 ‎Tốt quá. Ừ. Thật tự nhiên. 103 00:07:01,543 --> 00:07:07,793 ‎Ái chà chà. Đây hẳn là Ngài Đâm Sau Lưng, ‎thằng không giúp anh trai có việc làm. 104 00:07:07,876 --> 00:07:11,168 ‎- Sao? ‎- Mày nhất thiết phải khoe đồng phục à? 105 00:07:11,251 --> 00:07:13,376 ‎Mày biết sau khi bị đuổi ‎tao mong manh sao mà. 106 00:07:13,459 --> 00:07:18,626 ‎Thật tiếc vì anh mất việc, ‎mà em không có ý vô lễ khi mặc đồng phục. 107 00:07:18,709 --> 00:07:23,168 ‎Ừ, phải rồi. Ôi đau đớn quá. ‎Hành động của mày làm tao tổn thương. 108 00:07:23,251 --> 00:07:27,376 ‎Mặt dày. Hạ cấp. ‎Luôn là tao, tao, tao, tao… 109 00:07:27,459 --> 00:07:29,084 ‎- Im, Tanner! ‎- Phải, im đi! 110 00:07:29,168 --> 00:07:32,251 ‎Và đây là ai? ‎Chúng tôi giúp gì được cô? Cô bị lạc à? 111 00:07:32,876 --> 00:07:36,709 ‎Đây là Liza. Bạn gái của con. 112 00:07:39,584 --> 00:07:41,418 ‎Rất vui được gặp cháu, Liza. 113 00:07:41,501 --> 00:07:43,043 ‎Rất vui được gặp cả nhà. 114 00:07:43,126 --> 00:07:45,751 ‎Mà ý con thực sự là sao? ‎Con nói "bạn gái". 115 00:07:45,834 --> 00:07:49,209 ‎Mà có lẽ điều đó là sai, quá sai. 116 00:07:49,293 --> 00:07:53,209 ‎Không, Liza là đồng nghiệp tốt ‎và là bạn gái của con. 117 00:07:53,709 --> 00:07:56,418 ‎Ồ, vậy cô ấy là bạn ở chỗ làm. 118 00:07:56,501 --> 00:07:58,543 ‎- Mẹ hiểu mà. ‎- Phải. 119 00:07:58,626 --> 00:07:59,793 ‎Bạn là con gái. 120 00:07:59,876 --> 00:08:03,751 ‎Chà, vâng, nói vậy cũng được, ‎mà bọn con cũng đang hẹn hò. 121 00:08:03,834 --> 00:08:07,334 ‎Thôi nào. Nói dối gì tệ thế, ‎mày cũng biết vậy mà. 122 00:08:07,418 --> 00:08:09,959 ‎Xin được nói rằng cô ta là một quả bom. 123 00:08:10,043 --> 00:08:11,251 ‎Thật đáng chịch. 124 00:08:11,334 --> 00:08:14,209 ‎Cô ta còn lâu mới hẹn hò ‎hay để mày chạm vào, 125 00:08:14,293 --> 00:08:16,709 ‎cả triệu tỉ năm nữa cũng không. 126 00:08:16,793 --> 00:08:22,418 ‎Nó không nói dối đâu, Tanner. ‎Jonathan chỉ đang nhẫm lẫn về từ "bạn gái" 127 00:08:22,501 --> 00:08:25,293 ‎vì thằng bé chưa từng "có cửa" ‎với bất kỳ ai. 128 00:08:25,376 --> 00:08:28,126 ‎Phải chứ, Jonathan? Con đang nhẫm lẫn 129 00:08:28,209 --> 00:08:31,043 ‎"bạn là con gái" và "bạn gái". 130 00:08:31,126 --> 00:08:33,376 ‎Ừ, là như thế, phải không, Jonathan? 131 00:08:33,459 --> 00:08:36,168 ‎Chẳng có gì xấu hổ đâu. ‎Người ta nhầm suốt mà. 132 00:08:36,251 --> 00:08:38,251 ‎- Dĩ nhiên. ‎- Rõ là ngốc. 133 00:08:40,126 --> 00:08:43,251 ‎Rồi, quay lại chút nhé. Cho hỏi thẳng này. 134 00:08:43,334 --> 00:08:45,668 ‎Trò này giống trong ‎Người Đàn Bà Đẹp ‎à? 135 00:08:45,751 --> 00:08:47,043 ‎- Cô là "gái" à? ‎- Không. 136 00:08:47,126 --> 00:08:50,793 ‎Xấu xa, Tanner. ‎Xin lỗi vì chửi thề, con xin lỗi. 137 00:08:50,876 --> 00:08:54,584 ‎Con nói với cả nhà cả trăm lần rồi. ‎Liza là bạn gái của con. 138 00:08:54,668 --> 00:08:56,793 ‎Chuyện đó có gì khó hiểu vậy? 139 00:08:56,876 --> 00:09:00,084 ‎- Dĩ nhiên, con yêu. Bố mẹ hiểu mà. ‎- Ừ. 140 00:09:00,168 --> 00:09:01,418 ‎- Hiểu mà. ‎- Hiểu mà. 141 00:09:01,501 --> 00:09:02,959 ‎Bố mẹ rất sành điệu. 142 00:09:03,043 --> 00:09:07,543 ‎Bố mẹ biết giờ việc hẹn hò ‎rất khác so với bố mẹ hồi xưa. 143 00:09:07,626 --> 00:09:10,751 ‎Đúng. Giờ toàn là ứng dụng, gửi ảnh cu, 144 00:09:10,834 --> 00:09:13,834 ‎đổi thẻ điện thoại ‎để "chịch" sau siêu thị, vân vân. 145 00:09:14,418 --> 00:09:16,834 ‎- Chắc không phải vậy đâu. ‎- Thật mà. 146 00:09:16,918 --> 00:09:22,251 ‎Mẹ thề là bố con đã trải qua ‎một giai đoạn giống hệt như con bây giờ. 147 00:09:22,751 --> 00:09:26,834 ‎Nhớ lần anh cứu cô gái điếm đó chứ, Blake? 148 00:09:26,918 --> 00:09:29,709 ‎- Hả? Nhớ chứ? ‎- Ừ. 149 00:09:29,793 --> 00:09:32,043 ‎Một chuyện vô giá. 150 00:09:32,126 --> 00:09:35,668 ‎Ừ. Tốn cả gia tài. ‎Và rốt cuộc, cô ta thích cuộc sống cũ hơn. 151 00:09:35,751 --> 00:09:38,209 ‎Giờ cô ta vẫn bán dâm dưới đường cao tốc. 152 00:09:38,751 --> 00:09:42,543 ‎Ừ, thi thoảng bố vẫn lái xe qua chỗ cô ta ‎và tự hỏi "biết đâu". 153 00:09:42,626 --> 00:09:44,084 ‎Mà khi bố nhìn lại, 154 00:09:44,168 --> 00:09:49,209 ‎chuyện của bọn bố chẳng đời nào bền. ‎Bố sai lần đầu khi tin má mì của cô ta. 155 00:09:49,751 --> 00:09:52,501 ‎Thật ranh mãnh. Dĩ nhiên là họ yêu nhau. 156 00:09:52,584 --> 00:09:56,084 ‎Bố đã cố sống cố chết ‎để được cô ta thương lại. 157 00:09:56,168 --> 00:09:58,501 ‎Mà đó là một cuộc tình đẹp bị phá sản. 158 00:09:58,584 --> 00:10:02,376 ‎Bố uất hận vì câu chuyện chết tiệt đó, ‎và giờ vẫn khá bực. 159 00:10:02,459 --> 00:10:05,626 ‎- Vì Chúa. Đau đớn quá. ‎- Anh lại lan man rồi, Blake. 160 00:10:05,709 --> 00:10:09,584 ‎Mà vấn đề vẫn vậy. "Hổ phụ sinh hổ tử". 161 00:10:09,668 --> 00:10:13,501 ‎Được rồi, cháu xin ngắt lời cả nhà. 162 00:10:13,584 --> 00:10:16,584 ‎Cháu không phải ‎cô gái điếm Jonathan đang cố cứu. 163 00:10:16,668 --> 00:10:19,168 ‎- Rõ rồi! Không có ý gì đâu, Liza. ‎- Không. 164 00:10:19,251 --> 00:10:23,376 ‎Bác chỉ trông chừng cho con trai thôi! ‎"Chim phải đạn sợ cành cong" mà? 165 00:10:23,459 --> 00:10:29,334 ‎Cháu là nhân viên của tàu Caribbean Queen, ‎và rất yêu con trai hai bác. 166 00:10:29,418 --> 00:10:31,918 ‎Đây là người ngọt ngào nhất cháu từng gặp. 167 00:10:33,126 --> 00:10:36,418 ‎Trí tuệ nhân tạo. ‎Là trí tuệ nhân tạo à? Hẳn vậy rồi. 168 00:10:36,501 --> 00:10:39,709 ‎Cô không có thật. ‎Cô là kiểu RealDoll cao cấp 169 00:10:39,793 --> 00:10:42,084 ‎nhưng, nói thật… Xin phép cả nhà nhé? 170 00:10:42,168 --> 00:10:45,251 ‎Khó mà yêu mến nổi thằng Jonathan, ‎ai cũng biết thế. 171 00:10:45,334 --> 00:10:49,084 ‎Thôi đi, Tanner! ‎Không phải ai cũng biết chuyện đó. Xùy! 172 00:10:49,168 --> 00:10:50,793 ‎- Về lều! Đi! ‎- Tanner! Đi! 173 00:10:50,876 --> 00:10:53,084 ‎- Đi đi! ‎- Xùy! Đi đi! 174 00:10:53,168 --> 00:10:54,668 ‎Nghe lời mẹ mày đi! Té! 175 00:10:59,751 --> 00:11:03,626 ‎Cảm ơn, Consuela. ‎Trông đã thấy sảng khoái. 176 00:11:03,709 --> 00:11:04,959 ‎Nâng ly! 177 00:11:05,043 --> 00:11:07,668 ‎Bố con và mẹ rất tự hào về con. 178 00:11:10,168 --> 00:11:15,209 ‎Thực ra là tự hào đến mức muốn đưa con ‎đi ăn trưa ở Câu lạc bộ Thuyền trưởng. 179 00:11:15,293 --> 00:11:19,876 ‎- Thật ạ? Nhưng ta vừa ăn trưa mà. ‎- Đừng quá để ý tới tiểu tiết. 180 00:11:19,959 --> 00:11:22,793 ‎Vâng! Nghe tuyệt quá. Em đi chứ, Liza? 181 00:11:22,876 --> 00:11:26,918 ‎Em nghĩ em sẽ cất đồ và nghỉ ngơi, ‎mọi người cứ đi chơi thật vui nhé. 182 00:11:28,001 --> 00:11:31,626 ‎Anh không cần thứ không gian như em nói 183 00:11:31,709 --> 00:11:33,626 ‎hay gì đâu, ngược lại ấy. 184 00:11:34,209 --> 00:11:36,043 ‎Không. Anh cứ đi đi. 185 00:11:36,126 --> 00:11:40,459 ‎Làm ơn đưa "bạn là con gái" đáng yêu ‎của Jonathan lên phòng cho khách. 186 00:11:41,334 --> 00:11:44,584 ‎Được rồi, có lẽ con sẽ tắm rửa và thay đồ. 187 00:11:44,668 --> 00:11:45,668 ‎- Không. ‎- Không. 188 00:11:45,751 --> 00:11:47,626 ‎Mặc đồng phục đi. Có căn cước chứ? 189 00:11:48,209 --> 00:11:49,168 ‎Có ạ. 190 00:11:49,251 --> 00:11:51,959 ‎Tuyệt. Nhớ mang theo nhé. 191 00:11:52,043 --> 00:11:56,376 ‎Và nếu có hợp đồng lao động đóng dấu ‎thì cũng nhớ mang luôn nhé. 192 00:11:56,459 --> 00:11:57,584 ‎Ý hay lắm, em yêu. 193 00:12:03,334 --> 00:12:08,293 ‎Chà, hay quá. Một chuyến đi gia đình ‎thực sự. Đây là lần đầu. 194 00:12:08,376 --> 00:12:10,501 ‎Đừng ngốc thế, Jonathan, con yêu. 195 00:12:10,584 --> 00:12:12,876 ‎Ta đi chung nhiều lần rồi mà. 196 00:12:13,459 --> 00:12:18,376 ‎Grand Canyon, Aspen, Hawaii, Costa Rica, 197 00:12:18,459 --> 00:12:21,084 ‎Ấn Độ, Thái Lan. Chà, đi khắp nơi mà. 198 00:12:21,168 --> 00:12:23,501 ‎Với Tanner thôi. Con thì chưa. ‎Chỉ bố mẹ và anh ấy. 199 00:12:23,584 --> 00:12:24,668 ‎Con không nhớ sao? 200 00:12:24,751 --> 00:12:29,043 ‎Xe không đủ chỗ cho cả hai đứa bọn con ‎cùng hành lý và mọi thứ. 201 00:12:29,126 --> 00:12:31,084 ‎Mà bố mẹ bay tới mấy chỗ đó mà. 202 00:12:31,168 --> 00:12:35,376 ‎Ừ. Mà con từng nghe ‎chuyện các gia đình đi bộ ra sân bay chưa? 203 00:12:35,459 --> 00:12:39,751 ‎Không. Mà đây là chuyến đi gia đình ‎đầu tiên của con. Ý con là vậy. 204 00:12:39,834 --> 00:12:42,001 ‎- Đó không phải một ý. ‎- Không hề. 205 00:12:42,084 --> 00:12:44,709 ‎Vì con đã luôn hiện diện về mặt tinh thần. 206 00:12:44,793 --> 00:12:48,876 ‎Đó là điều quan trọng. ‎Quan trọng là tinh thần. 207 00:12:50,084 --> 00:12:51,001 ‎Vâng. 208 00:12:59,334 --> 00:13:01,459 ‎Anh làm tôi sợ. Tôi giúp gì được? 209 00:13:01,543 --> 00:13:03,459 ‎Cũng có thể. 210 00:13:05,918 --> 00:13:08,918 ‎Chúa ơi. Cô đúng là một vẻ đẹp cổ điển. 211 00:13:09,001 --> 00:13:12,293 ‎Trông như cô ‎thì lên tạp chí con heo là chuyện nhỏ. 212 00:13:12,376 --> 00:13:13,209 ‎Được rồi. 213 00:13:14,251 --> 00:13:17,626 ‎Có lẽ là tạp chí Private. ‎Cô có thể là một cô em Private. 214 00:13:17,709 --> 00:13:20,626 ‎Cảm ơn, chắc vậy. Nhưng anh muốn gì? 215 00:13:20,709 --> 00:13:24,834 ‎Chà, tôi cố né mà không được. ‎Cô như nam châm hút cái vòi của tôi vậy. 216 00:13:25,334 --> 00:13:26,251 ‎Vòi của anh? 217 00:13:27,043 --> 00:13:30,001 ‎Tôi gọi dương vật là "cái vòi" ‎vì voi có vòi. 218 00:13:30,084 --> 00:13:32,793 ‎Đó là một phép so sánh hay một phép ẩn dụ. 219 00:13:33,501 --> 00:13:36,959 ‎Ồ, được. Vậy cu của anh ‎có hình dạng giống vòi voi à? 220 00:13:37,043 --> 00:13:40,251 ‎Anh có thể dùng nó ‎để nhặt cành cây và hái lạc sao? 221 00:13:40,334 --> 00:13:41,459 ‎Chà, tốt cho anh. 222 00:13:41,543 --> 00:13:44,543 ‎Không. Vụ đó tôi chịu. ‎Ý tôi là kích cỡ cơ. 223 00:13:45,168 --> 00:13:48,084 ‎Chắc không phải. ‎Đâu có con cu mét tám nào ở đó. 224 00:13:49,043 --> 00:13:50,501 ‎Cô muốn biết không? 225 00:13:51,876 --> 00:13:53,543 ‎Anh không nên lên đây. 226 00:13:53,626 --> 00:13:55,626 ‎Tôi biết. Tôi sẽ nói thẳng. 227 00:13:55,709 --> 00:13:57,751 ‎Cô trông như một cô em "nặng đô". 228 00:13:57,834 --> 00:13:59,793 ‎- Được rồi. ‎- Đừng hiểu lầm nhé. 229 00:13:59,876 --> 00:14:03,584 ‎Jonathan cũng ổn, ‎mà tôi muốn điều tốt nhất cho nó. Thực sự. 230 00:14:03,668 --> 00:14:04,543 ‎Nhưng? 231 00:14:04,626 --> 00:14:08,584 ‎Nhưng cô nên bỏ nó ngay lập tức, ‎và ta nên ngủ với nhau ngay. 232 00:14:08,668 --> 00:14:10,959 ‎Dứt một lần cho xong và đá nó đi. 233 00:14:11,668 --> 00:14:14,334 ‎- Và vì sao lại thế? ‎- Nhìn anh đi, cưng. 234 00:14:14,418 --> 00:14:18,668 ‎Anh ghét phải tự nói ra, ‎mà anh quá là quyến rũ. 235 00:14:18,751 --> 00:14:21,876 ‎Và anh có nhiều thứ để cho em hơn nó. 236 00:14:21,959 --> 00:14:23,043 ‎Nhiều hơn nhiều. 237 00:14:23,126 --> 00:14:24,709 ‎Thật à? Ví dụ đi, Tanner? 238 00:14:24,793 --> 00:14:30,251 ‎Được rồi, đầu tiên là, ‎một con cu ở mức trung bình khá. 239 00:14:30,334 --> 00:14:31,834 ‎Trung bình khá ư? 240 00:14:31,918 --> 00:14:35,168 ‎Ừ, có lẽ vậy, khi có kỹ thuật đo chuẩn, 241 00:14:35,251 --> 00:14:37,626 ‎và nó còn rất mịn màng và đẹp nữa. 242 00:14:38,126 --> 00:14:41,126 ‎Nó đẹp lắm. ‎Một con quỷ đẹp trai. Em sẽ yêu nó. 243 00:14:41,209 --> 00:14:42,043 ‎Được rồi. 244 00:14:42,126 --> 00:14:43,501 ‎Và thứ anh muốn làm 245 00:14:43,584 --> 00:14:47,709 ‎trước khi Jonathan về nhà là cho em thử… 246 00:15:10,668 --> 00:15:12,501 ‎Tốt, mày tỉnh rồi. 247 00:15:12,584 --> 00:15:15,626 ‎Tao chỉ muốn nói ‎tao vừa nhận tin nhắn của Jonathan, 248 00:15:15,709 --> 00:15:18,376 ‎anh ấy sẽ về sau khoảng hai tiếng nữa. 249 00:15:18,876 --> 00:15:21,543 ‎Tao nghĩ tao có đủ thời gian ‎để cắt khúc mày, 250 00:15:21,626 --> 00:15:24,751 ‎gói ghém và nhét hết tứ chi của mày ‎vào vali này, 251 00:15:24,834 --> 00:15:27,626 ‎và vẫn đủ thời gian để đi tắm. Nhỉ? 252 00:15:28,834 --> 00:15:33,501 ‎Mày biết với thứ này, tao có thể khoan ‎qua hốc mắt, vào thùy đỉnh của mày chứ? 253 00:15:34,459 --> 00:15:37,459 ‎Tuốt phần phía sau trên não mày. 254 00:15:45,251 --> 00:15:48,626 ‎Mà vì có thể ‎mày có chút giá trị với Jonathan, 255 00:15:48,709 --> 00:15:50,168 ‎tao sẽ cho mày lựa chọn. 256 00:15:50,251 --> 00:15:52,626 ‎Có thể có cách cứu mày đó, Tanner. 257 00:16:14,584 --> 00:16:17,209 ‎CÂU LẠC BỘ THUYỀN TRƯỞNG ‎CHỈ CHO THUYỀN TRƯỞNG VÀ GIA ĐÌNH. 258 00:16:38,834 --> 00:16:41,043 ‎LỄ TÂN 259 00:16:41,126 --> 00:16:43,168 ‎CHỈ CHO THUYỀN TRƯỞNG VÀ GIA ĐÌNH 260 00:16:50,126 --> 00:16:51,834 ‎CĂN CƯỚC THUYỀN TRƯỞNG 261 00:16:54,793 --> 00:16:56,001 ‎CÂU LẠC BỘ THUYỀN TRƯỞNG 262 00:17:12,959 --> 00:17:15,959 ‎NHÀ FALL CHÍNH THỨC LÀ ‎THÀNH VIÊN CÂU LẠC BỘ THUYỀN TRƯỞNG 263 00:17:18,501 --> 00:17:23,459 ‎Con ghét phải hỏi, mà bố mẹ đưa con tới đó ‎chỉ để lấy lại thẻ thành viên à? 264 00:17:23,543 --> 00:17:26,293 ‎Đừng dở hơi thế! 265 00:17:26,918 --> 00:17:30,501 ‎Đời nào bố mẹ lợi dụng con ‎vì thẻ thành viên hay địa vị. 266 00:17:30,584 --> 00:17:33,376 ‎- Không ạ? ‎- Cái thẻ thành viên đó có là gì đâu. 267 00:17:33,459 --> 00:17:37,501 ‎Hơn nữa, cuối cùng cũng có ích ‎cho gia đình thì phải thích chứ? 268 00:17:37,584 --> 00:17:39,168 ‎Sau ngần ấy năm? 269 00:17:39,251 --> 00:17:40,668 ‎Chắc vậy ạ. 270 00:17:41,209 --> 00:17:42,126 ‎Con trai ngoan. 271 00:17:49,709 --> 00:17:50,834 ‎Jonathan! 272 00:17:50,918 --> 00:17:53,043 ‎Ôi! Chào anh, Tanner. 273 00:17:53,668 --> 00:17:56,584 ‎Rất vui được gặp em, Jonathan. ‎Cả nhà đi vui chứ? 274 00:17:56,668 --> 00:17:59,001 ‎Hẳn là vậy rồi. 275 00:17:59,084 --> 00:18:02,959 ‎Hội đó hơi chán. Anh chưa từng thích nó, ‎mà mừng là em đã về. 276 00:18:03,043 --> 00:18:05,834 ‎Em biết ta nên làm gì không? ‎Chơi trong vườn. 277 00:18:05,918 --> 00:18:10,626 ‎Anh em mình vui vẻ bên nhau. ‎Chơi ném đĩa nhựa hay gì đó. 278 00:18:10,709 --> 00:18:13,418 ‎- Con lại "chơi đồ" à, Tanner? ‎- Đâu có. 279 00:18:13,501 --> 00:18:15,918 ‎Thế cái tính khốn nạn đâu mất rồi? 280 00:18:16,793 --> 00:18:20,626 ‎Con chỉ diễn thôi. ‎Con chỉ đóng vai thôi, ngốc ạ. 281 00:18:20,709 --> 00:18:24,793 ‎Trong ngần ấy năm sao? ‎Chà. Bố gọi đó là sự cống hiến. 282 00:18:24,876 --> 00:18:28,168 ‎Đúng. Chia nhau săn khủng long nhé. ‎Thi chạy ra vườn đi. 283 00:18:28,251 --> 00:18:30,876 ‎Ta có thể dùng súng Nerf của anh. Xịn lắm. 284 00:18:30,959 --> 00:18:33,543 ‎- Hay làm gì em muốn cũng được! ‎- Hẳn rồi! 285 00:18:33,626 --> 00:18:35,251 ‎- Bắt được em rồi! ‎- Được. 286 00:18:36,959 --> 00:18:38,543 ‎Anh chạy nhanh quá! 287 00:18:45,084 --> 00:18:46,918 ‎Cháu tự nhiên như ở nhà nhỉ. 288 00:18:47,001 --> 00:18:50,251 ‎Cháu thấy không có ảnh của Jonathan ở đây. ‎Sao vậy ạ? 289 00:18:51,918 --> 00:18:55,251 ‎Vì thằng bé là bí mật quý giá của hai bác. 290 00:18:56,334 --> 00:18:57,251 ‎Thật ạ? 291 00:18:58,376 --> 00:19:00,793 ‎Thực ra có một cách giải thích tự nhiên. 292 00:19:00,876 --> 00:19:05,543 ‎Hơi khó khăn với bác, ‎mà Jonathan bị sinh non. 293 00:19:05,626 --> 00:19:07,793 ‎Ra đời quá sớm. 294 00:19:08,459 --> 00:19:13,584 ‎Ừ, bác sĩ nói do bác hút thuốc ‎và uống rượu, mà bác chẳng biết nữa. 295 00:19:14,084 --> 00:19:18,834 ‎Nó trông như một con rùa già mất mai ‎sống trong tử cung của bác 296 00:19:18,918 --> 00:19:22,501 ‎và cuối cùng xuất hiện ‎để thấy ánh sáng mặt trời lần đầu. 297 00:19:22,584 --> 00:19:24,418 ‎- Nó xấu tệ. ‎- Ôi, xấu tệ. 298 00:19:24,501 --> 00:19:26,668 ‎Như Bé Yoda mà không dễ thương ấy. 299 00:19:26,751 --> 00:19:28,043 ‎Chúa ơi. 300 00:19:28,126 --> 00:19:30,959 ‎- Chà, cháu mừng vì anh ấy đã sống sót. ‎- Phù. 301 00:19:31,043 --> 00:19:33,584 ‎Hai bác cho cháu hỏi ‎là sinh non bao lâu ạ? 302 00:19:33,668 --> 00:19:38,084 ‎Gần hai tuần. Chính xác là tám ngày. 303 00:19:38,668 --> 00:19:40,834 ‎Cháu không nghĩ như thế là sinh non. 304 00:19:41,418 --> 00:19:45,001 ‎Có đó. Hai bác đã rất sợ. 305 00:19:45,084 --> 00:19:50,001 ‎Nên, hai bác quyết định không quá gắn bó ‎với Jonathan, sợ nó không sống nổi. 306 00:19:50,084 --> 00:19:52,043 ‎Để đỡ phải đau khổ, nếu có. 307 00:19:52,126 --> 00:19:57,418 ‎Hai bác đã để Consuela cho nó bú ‎và mọi thứ, để mẹ và con trai bớt gắn bó. 308 00:19:57,501 --> 00:20:00,209 ‎Chà, thật tồi tệ. 309 00:20:00,293 --> 00:20:01,293 ‎Đúng vậy. 310 00:20:01,376 --> 00:20:04,543 ‎Ừ. Thật khó khăn. ‎Dù sao, nói ngắn gọn thì, 311 00:20:04,626 --> 00:20:09,626 ‎hai bác đã "bỏ hết trứng vào một giỏ" ‎và đầu tư mọi thứ vào Tanner. 312 00:20:09,709 --> 00:20:13,334 ‎Ta đã dành hết cảm xúc cho nó. ‎Phải không, anh yêu? 313 00:20:13,418 --> 00:20:15,084 ‎- Đúng vậy. ‎- Ừ, đúng vậy. 314 00:20:17,126 --> 00:20:18,209 ‎Tanner, sẵn sàng chưa? 315 00:20:21,001 --> 00:20:23,084 ‎Chà! 316 00:20:23,876 --> 00:20:26,709 ‎Đó là tư thế "cây đinh" đẹp nhất ‎anh từng thấy. 317 00:20:26,793 --> 00:20:28,918 ‎Gần như không bắn nước. 318 00:20:29,001 --> 00:20:32,501 ‎Cảm ơn anh! ‎Em tập khá kỹ suốt nhiều năm đó. 319 00:20:32,584 --> 00:20:35,668 ‎- Nhìn là biết. ‎- Jonathan. Anh sắp đi ngủ chưa? 320 00:20:36,376 --> 00:20:39,084 ‎Được. Một vài lần nhảy nữa thôi, nếu được. 321 00:20:39,168 --> 00:20:41,709 ‎- Được. Gặp anh trên lầu nhé. ‎- Tuyệt! 322 00:20:41,793 --> 00:20:45,709 ‎Khoan! Cô phải xem "cây đinh" ‎của Jonathan. Hoành tráng lắm, thật. 323 00:20:45,793 --> 00:20:47,668 ‎Nó thực sự khá tuyệt. 324 00:20:48,168 --> 00:20:50,001 ‎- Được rồi. ‎- Rồi, bắt đầu nào. 325 00:20:57,001 --> 00:20:59,001 ‎Em thấy chứ? Thật tuyệt. 326 00:20:59,084 --> 00:21:00,501 ‎Ừ, "cây đinh" đẹp lắm. 327 00:21:00,584 --> 00:21:03,043 ‎Tanner, tối nay anh khát quá nhỉ. 328 00:21:05,376 --> 00:21:07,293 ‎Nay anh thật gần gũi với Tanner. 329 00:21:07,793 --> 00:21:10,876 ‎Anh ấy chứng minh ‎người ta có thể biến ngay 330 00:21:10,959 --> 00:21:14,959 ‎từ một kẻ bắt nạt vào buổi sáng, ‎và nói thật là cả đời anh ấy, 331 00:21:15,043 --> 00:21:18,084 ‎thành gã tuyệt vời nhất vào buổi chiều. 332 00:21:18,168 --> 00:21:20,334 ‎Phải, thật tuyệt khi thấy điều đó. 333 00:21:21,043 --> 00:21:24,584 ‎Em không có ý tiêu cực ‎về gia đình anh hay gì cả, 334 00:21:24,668 --> 00:21:27,418 ‎mà bố mẹ anh thực sự là ‎những người tệ hại. 335 00:21:28,209 --> 00:21:31,876 ‎Có thể. Có thể là một chút, ‎mà họ có ý rất tốt. 336 00:21:32,459 --> 00:21:37,751 ‎Không. Họ có ý xấu. Họ tệ đến từng tế bào. ‎Anh xứng với thứ tốt hơn nhiều, Jonathan. 337 00:21:39,334 --> 00:21:41,876 ‎Ta quen nhau chưa quá lâu, 338 00:21:41,959 --> 00:21:47,334 ‎nhưng theo cách nào đó, anh thấy em, ‎Pedro, Nico và những người còn lại 339 00:21:47,418 --> 00:21:50,084 ‎là gia đình thực sự của anh. 340 00:21:50,168 --> 00:21:53,043 ‎Một gia đình nên như vậy. 341 00:21:53,126 --> 00:21:56,876 ‎Ừ, đúng, rất đúng. 342 00:21:56,959 --> 00:22:01,918 ‎Không bí mật, ‎không nói dối, và hoàn toàn tôn trọng. 343 00:22:02,001 --> 00:22:04,751 ‎Anh tin mọi người 100%, em biết chứ? 344 00:22:04,834 --> 00:22:06,168 ‎Thật tốt khi nghe vậy. 345 00:22:08,918 --> 00:22:09,751 ‎Hai giây thôi. 346 00:22:18,251 --> 00:22:21,043 ‎Xin chào, Liza, hai người cần trở về. 347 00:22:21,126 --> 00:22:24,376 ‎Tyrant quyết định ‎cắt ngắn kỳ nghỉ của tất cả. Rất tiếc. 348 00:22:24,459 --> 00:22:27,459 ‎Chúa ơi, anh mất tín hiệu suốt. ‎Để tôi ra ngoài. 349 00:22:27,543 --> 00:22:29,209 ‎Có lẽ sóng sẽ ổn hơn. 350 00:22:29,709 --> 00:22:31,584 ‎PEDRO - CUỘC GỌI THẤT BẠI ‎MẤT SÓNG 351 00:22:44,001 --> 00:22:47,793 ‎- Pedro. Pedro. Anh vừa nói gì? ‎- Tới lúc về rồi. Rất tiếc. 352 00:22:47,876 --> 00:22:50,876 ‎Xin lỗi. Anh nói gì cơ? ‎Tôi không nghe được anh. 353 00:22:50,959 --> 00:22:53,084 ‎Tôi nói là hai người nên trở về. 354 00:22:54,084 --> 00:22:58,418 ‎Tôi sẽ bật loa lên, được chứ? ‎Đưa máy lại gần vệ tinh đi, có thể có ích. 355 00:22:59,334 --> 00:23:00,918 ‎Xin chào? Rồi, thử đi. 356 00:23:01,001 --> 00:23:04,168 ‎- Giờ nghe được chứ, Liza? ‎- Được. Rất rõ. 357 00:23:04,251 --> 00:23:08,668 ‎- Ừ. Chuyện với thuyền trưởng bù nhìn sao? ‎- Tốt. Ừ. Ổn cả. 358 00:23:08,751 --> 00:23:11,834 ‎Tôi không thể ngừng nghĩ là ‎thật khó tin khi ta, 359 00:23:11,918 --> 00:23:15,626 ‎một băng tội phạm, ‎có thể né tội nhiều lần chỉ nhờ anh ấy. 360 00:23:16,418 --> 00:23:19,084 ‎- Còn phải nói. ‎- Thực ra tôi sẽ nói. 361 00:23:19,168 --> 00:23:21,834 ‎- Tôi phải trút bầu tâm sự. ‎- Bây giờ sao? 362 00:23:21,918 --> 00:23:24,209 ‎Đúng. Bây giờ. Tôi sẽ nói lại từ đầu. 363 00:23:24,709 --> 00:23:28,084 ‎Nhiệm vụ sau khi anh ấy lên tàu ở Brazil ‎vẫn ám ảnh tôi. 364 00:23:28,668 --> 00:23:31,168 ‎Khi Jonathan và tôi đi qua con hẻm đó… 365 00:23:38,668 --> 00:23:42,168 ‎Tôi thấy vậy ‎về tổ chức tội phạm mà ta là thành viên, 366 00:23:42,251 --> 00:23:43,626 ‎và lời tôi nói là thật. 367 00:23:43,709 --> 00:23:46,084 ‎- Được. ‎- Mà đừng thưa với ông Tyrant. 368 00:23:46,168 --> 00:23:48,334 ‎Kẻ chủ mưu độc ác đứng sau tất cả. 369 00:23:48,418 --> 00:23:52,834 ‎Dù sao thì, cô và Fall phải về đây ‎càng sớm càng tốt. 370 00:23:52,918 --> 00:23:53,793 ‎Rõ. 371 00:23:55,043 --> 00:23:55,876 ‎Chào! 372 00:23:55,959 --> 00:23:58,126 ‎Ai gọi muộn thế em? 373 00:23:58,209 --> 00:24:01,043 ‎Không ai cả. Gọi trêu ấy mà. 374 00:24:01,126 --> 00:24:03,668 ‎Vậy mà em nói chuyện với hắn cả 20 phút ư? 375 00:24:03,751 --> 00:24:06,209 ‎Ừ, chắc chắn rồi. 376 00:24:06,293 --> 00:24:11,334 ‎Ừ. Trò gọi trêu là tệ nhất. ‎Dùng viễn thông một cách không cần thiết. 377 00:24:11,418 --> 00:24:14,834 ‎Alexander Graham Bell ‎không hề muốn điều đó. 378 00:24:14,918 --> 00:24:17,251 ‎Ông ấy không nỗ lực để có điều đó. 379 00:24:17,334 --> 00:24:19,293 ‎Không, có lẽ là không. 380 00:24:19,376 --> 00:24:20,293 ‎Mà dù sao thì… 381 00:24:21,793 --> 00:24:25,126 ‎Anh muốn nói điều này trước khi đi ngủ. 382 00:24:25,209 --> 00:24:26,043 ‎Được rồi? 383 00:24:26,626 --> 00:24:32,543 ‎Anh chỉ muốn cảm ơn em vì hôm nay, ‎vì đã làm một người bạn 384 00:24:32,626 --> 00:24:35,334 ‎và một người bạn gái thực sự, kiểu vậy. 385 00:24:35,418 --> 00:24:38,084 ‎Nó rất có ý nghĩa với anh. 386 00:24:40,251 --> 00:24:45,209 ‎Jonathan, anh là một người tuyệt vời. ‎Em mong là anh biết điều đó. 387 00:24:45,293 --> 00:24:48,334 ‎Và dù sau này có chuyện gì, 388 00:24:48,418 --> 00:24:51,543 ‎em mong anh biết là em rất thích anh. 389 00:24:53,209 --> 00:24:54,459 ‎Mà ta phải đi rồi. 390 00:24:54,959 --> 00:24:56,001 ‎- Giờ sao? ‎- Ừ. 391 00:24:56,084 --> 00:24:58,501 ‎Em không thể ở nhà này thêm giây nào nữa. 392 00:24:59,001 --> 00:25:01,918 ‎Đi nào. Đưa anh về ‎với gia đình thực sự thôi. 393 00:25:52,126 --> 00:25:55,043 ‎Biên dịch: Nathalie Nguyen