1 00:01:27,671 --> 00:01:29,047 Này! 2 00:01:45,063 --> 00:01:46,982 Giúp tôi với! Mau lên! Cầm lưới! 3 00:01:48,567 --> 00:01:51,945 Joshua! 4 00:01:52,029 --> 00:01:54,781 Joshua! Nhanh lên! Bơi đi! Mau lên! 5 00:02:05,792 --> 00:02:06,793 Không sao. 6 00:02:35,364 --> 00:02:38,158 DỰA TRÊN TIỂU THUYẾT CỦA SARAH PERRY 7 00:02:47,084 --> 00:02:49,628 Thuồng Luồng Xứ Essex 8 00:02:54,508 --> 00:02:55,717 Cô dậy rồi à? 9 00:02:57,719 --> 00:02:59,346 Có vẻ cô không ngủ nhiều lắm. 10 00:03:02,307 --> 00:03:04,977 Một đêm như vậy cứ lặp đi lặp lại mãi. 11 00:03:11,525 --> 00:03:14,319 Những đứa trẻ đó chẳng có gì để giải trí. 12 00:03:14,403 --> 00:03:15,779 Lẽ ra tôi không nên đến. 13 00:03:15,863 --> 00:03:17,573 Cô cho chúng xem các hóa thạch. 14 00:03:17,656 --> 00:03:19,366 Tôi không nghĩ chúng lại… 15 00:03:19,449 --> 00:03:21,994 Một bạn cùng lớp của chúng bị chết. Tất nhiên là chúng sốc. 16 00:03:22,077 --> 00:03:25,038 Còn hơn cả sốc. Chúng kinh hoàng. 17 00:03:26,540 --> 00:03:27,791 Và đó là lỗi của tôi. 18 00:03:39,386 --> 00:03:40,470 Chào các con. 19 00:03:42,472 --> 00:03:43,682 Con thấy đỡ hơn chưa? 20 00:03:45,726 --> 00:03:48,478 Jo, nói gì đi. 21 00:03:48,562 --> 00:03:51,398 Không sao, Jo. Khi nào sẵn sàng thì con sẽ nói. 22 00:03:53,025 --> 00:03:55,068 Con thuồng luồng cướp mất giọng nói của chị ấy. 23 00:03:55,152 --> 00:03:56,445 John Ransome. 24 00:04:02,743 --> 00:04:04,536 Cả cuối tuần, con bé không nói năng gì. 25 00:04:04,620 --> 00:04:06,997 Có lẽ người ta nên nói chuyện là Cora. 26 00:04:07,080 --> 00:04:08,957 Cô ấy có thể kể chuyện gì thực sự đã xảy ra. 27 00:04:13,754 --> 00:04:15,631 Có thấy Luke không? 28 00:04:16,130 --> 00:04:17,466 Chưa. 29 00:04:18,300 --> 00:04:20,677 Cháu đến nhà ông Cracknell mua ít sữa nhé? 30 00:04:20,761 --> 00:04:22,012 Con nhớ đường không? 31 00:04:22,095 --> 00:04:23,222 Tất nhiên là có ạ. 32 00:04:24,306 --> 00:04:26,183 Tránh xa mép nước ra nhé. 33 00:04:49,414 --> 00:04:50,415 Anh ấy đến rồi! 34 00:04:53,168 --> 00:04:56,046 - Cora, cô khỏe không? - Luke, gặp anh mừng quá. 35 00:04:56,129 --> 00:04:57,548 Tôi muốn anh thấy ngôi trường đó. 36 00:04:57,631 --> 00:04:59,258 - Ta đến thẳng đó được không? - Dĩ nhiên. 37 00:05:03,720 --> 00:05:05,764 Cảm ơn anh vì đến nhanh như vậy! 38 00:05:05,848 --> 00:05:07,933 Tất nhiên rồi. Ngay khi tôi nhận được thư của cô. 39 00:05:08,642 --> 00:05:10,519 Từ khi chuyện đó xảy ra, tôi gần như không ngủ. 40 00:05:11,854 --> 00:05:13,730 Nghe không ổn lắm. 41 00:05:13,814 --> 00:05:15,315 Chính xác thì chuyện gì đã xảy ra? 42 00:05:29,705 --> 00:05:32,583 Nếu cháu đến để mua sữa thì phải tự làm nhé. 43 00:05:36,962 --> 00:05:38,130 Lại đây nào. 44 00:05:49,224 --> 00:05:53,478 Đừng sợ nhé. Cháu mà sợ là nó cũng sợ. 45 00:05:55,814 --> 00:05:56,815 Thấy không? 46 00:06:03,238 --> 00:06:05,866 Chào. Chào mày nhé. 47 00:06:08,994 --> 00:06:12,831 Nó như bệnh truyền nhiễm. Như thể chúng bị một con quỷ ám. 48 00:06:15,375 --> 00:06:17,753 Có điều cô không tin vào thế lực siêu nhiên, Cora. 49 00:06:19,338 --> 00:06:23,759 Có chuyện gì đó xảy ra. Không phải bọn trẻ đùa. 50 00:06:24,343 --> 00:06:27,638 Được rồi, nhưng chắc có lời giải thích hợp lý nhỉ? 51 00:06:28,639 --> 00:06:29,640 Ví dụ như? 52 00:06:29,723 --> 00:06:32,601 Giờ chúng ta nghĩ các cô gái trong vụ xử phù thủy Salem 53 00:06:32,684 --> 00:06:36,230 ăn phải chất độc làm thay đổi chất hóa học trong não họ. 54 00:06:37,314 --> 00:06:42,653 Claviceps purpurea. Đó là loại nấm mốc mọc trên lúa mạch đen và các ngũ cốc khác. 55 00:06:43,695 --> 00:06:46,240 Loại chất độc này có thể gây ra ảo giác và co giật không? 56 00:06:46,323 --> 00:06:49,993 Chắc chắn rồi. Dù đó không phải chuyện thường thấy ở Anh. 57 00:06:51,370 --> 00:06:53,497 Điều xảy ra ở đây chẳng có gì là thường cả. 58 00:06:59,628 --> 00:07:02,339 Anh có thể tận mắt thấy. 59 00:07:15,102 --> 00:07:17,271 Trông như chúng bị tấn công. 60 00:07:18,856 --> 00:07:21,066 Tôi cứ tưởng nếu tôi quay lại… 61 00:07:23,318 --> 00:07:24,319 Ta làm nhé? 62 00:07:36,248 --> 00:07:38,083 - Cô Seaborne. - Tôi đang lấy đồ của mình. 63 00:07:38,166 --> 00:07:39,710 Tôi phải dọn dẹp trước khi bọn trẻ đến. 64 00:07:39,793 --> 00:07:41,211 Đừng lo. Chúng tôi sẽ đi ngay. 65 00:07:41,295 --> 00:07:44,256 - Còn anh là? - Luke Garrett. 66 00:07:44,339 --> 00:07:45,424 Anh ấy là bác sĩ. 67 00:07:45,507 --> 00:07:50,012 Vâng. Tôi muốn biết chuyện gì đã xảy ra với bọn trẻ. 68 00:07:50,095 --> 00:07:53,599 Chúng có bị sốt hay sưng mặt không? Có nôn mửa không? 69 00:07:53,682 --> 00:07:55,350 Không. Sao lại bị thế chứ? 70 00:07:55,976 --> 00:07:59,479 - Tôi chỉ đơn giản là cố… - Tôi chỉ có thể nói là lớp tôi ổn 71 00:07:59,563 --> 00:08:03,358 đến khi cô mang ý tưởng dị giáo đến đây. 72 00:08:06,153 --> 00:08:07,446 Đi nào. 73 00:08:19,124 --> 00:08:20,125 Jo. 74 00:08:23,462 --> 00:08:25,380 Bố không biết hôm thứ Sáu xảy ra chuyện gì. 75 00:08:28,967 --> 00:08:31,720 Nhưng bố biết nếu con không nói thì bố không giúp được. 76 00:08:38,101 --> 00:08:39,227 Bố sẽ không giận đâu. 77 00:08:59,581 --> 00:09:00,999 Đi nào. 78 00:09:01,083 --> 00:09:03,961 Vâng. Tôi hiểu. Nếu bà phải làm thế… 79 00:09:04,044 --> 00:09:05,045 Đi nào. 80 00:09:12,261 --> 00:09:13,470 Con sẽ ổn thôi. 81 00:09:14,513 --> 00:09:15,597 Bố sẽ gặp con sau. 82 00:09:21,144 --> 00:09:22,563 Chúng có kể cho cha chuyện gì đã xảy ra không? 83 00:09:24,147 --> 00:09:27,234 Tất nhiên. Jo sốc lắm. 84 00:09:27,317 --> 00:09:29,319 Tôi đã cố nói với cha rồi. 85 00:09:29,403 --> 00:09:32,322 Trẻ con cần sự chắc chắn. Không phải ý tưởng mới. 86 00:09:33,282 --> 00:09:34,283 Chúng sẽ ổn. 87 00:09:35,075 --> 00:09:36,702 Đến bố mẹ chúng còn sợ. 88 00:09:37,786 --> 00:09:39,913 Họ nghĩ bọn trẻ cảm nhận được sự xuất hiện. 89 00:09:40,747 --> 00:09:43,375 Sự xuất hiện? Hi vọng cha giảng giải cho chúng rõ. 90 00:09:44,084 --> 00:09:47,754 Hợp thức hóa chuyện nhảm được bịa ra trong nhà cộng đồng chẳng ích gì. 91 00:09:47,838 --> 00:09:48,964 Thế cha chưa biết nhỉ? 92 00:09:50,382 --> 00:09:54,553 Sáng nay, các ngư dân bị tấn công trên thuyền. Lưới của họ bị xé nát. 93 00:09:55,679 --> 00:09:58,599 Naomi! Về đi! Hôm nay con không được đến. 94 00:09:58,682 --> 00:10:01,435 - Matthew. - Tôi không để nó vào. Nó mang rắc rối. 95 00:10:04,188 --> 00:10:07,024 Naomi. Naomi, đợi đã. 96 00:10:11,653 --> 00:10:14,198 Con bé cần ở đây. Nó vừa mất chị gái. 97 00:10:16,074 --> 00:10:19,036 Là trường của tôi. Tôi rất tiếc. 98 00:10:43,977 --> 00:10:45,270 Tôi thật ngu ngốc. 99 00:10:46,522 --> 00:10:47,648 Không. 100 00:10:49,149 --> 00:10:50,901 Tôi tưởng nó sẽ khiến chúng bình tĩnh lại. 101 00:10:50,984 --> 00:10:55,155 Để chúng thấy có lời giải thích hợp lý về con thuồng luồng đó. 102 00:10:55,239 --> 00:10:57,282 Cô thực sự tin có một sinh vật ngoài đó à? 103 00:11:00,953 --> 00:11:02,496 Vâng, tôi nghĩ vậy. 104 00:11:07,292 --> 00:11:09,294 Tôi hỏi một câu hỏi cá nhân được không? 105 00:11:11,380 --> 00:11:13,173 Nó có xuất hiện trong giấc mơ của cô không? 106 00:11:20,848 --> 00:11:22,224 Tôi cũng đã nghĩ thế. 107 00:11:22,307 --> 00:11:23,934 Anh nghĩ tất cả là do tôi tưởng tượng à? 108 00:11:24,977 --> 00:11:26,270 Tôi nghĩ cô đang đau buồn. 109 00:11:29,231 --> 00:11:33,026 Đó là thuyết của những người tiên phong như Darwin và Lyell. 110 00:11:33,110 --> 00:11:35,028 Người địa phương đã thấy sinh vật đó 111 00:11:35,112 --> 00:11:37,155 - hơn 200 năm nay. - Tốt. 112 00:11:37,823 --> 00:11:38,824 Đúng thế. 113 00:11:38,907 --> 00:11:40,325 Chính là nó. 114 00:11:40,409 --> 00:11:42,119 - Gì cơ? - Niềm đam mê của cô. 115 00:11:42,619 --> 00:11:44,371 Vậy anh tin tôi thật hả? 116 00:11:44,454 --> 00:11:45,956 Tôi nghĩ gì không quan trọng. 117 00:11:47,666 --> 00:11:50,085 Tôi biết cô sẽ rất vất vả mới tìm ra sự thật. 118 00:11:51,378 --> 00:11:53,881 Cô phải tin vào chính mình và trở lại làm việc. 119 00:12:29,833 --> 00:12:30,834 Will. 120 00:12:32,252 --> 00:12:34,338 Cha khỏe không? Jo thế nào? 121 00:12:35,088 --> 00:12:36,173 Hi vọng tôi không làm phiền. 122 00:12:36,256 --> 00:12:38,091 Không hề. Cha vào chứ? 123 00:12:44,014 --> 00:12:46,767 - Thuyền gì? - À, nó cách bao xa? 124 00:12:47,351 --> 00:12:49,853 Bạn chúng tôi, Luke Garrett, từ London đến thăm. Hãy đến gặp anh ấy. 125 00:12:49,937 --> 00:12:52,439 Không, tôi… Tôi phải về ăn tối. 126 00:12:52,523 --> 00:12:55,025 Tôi chỉ muốn xem cô có ổn không. 127 00:12:55,734 --> 00:12:58,654 Bọn trẻ đã kể chuyện xảy ra ở trường. 128 00:12:58,737 --> 00:13:01,865 Cảm ơn cha. Tôi ổn. Nhưng Jo thế nào? 129 00:13:02,783 --> 00:13:05,827 - Nó… - Cora? Chúng tôi cần cô. 130 00:13:06,787 --> 00:13:12,167 Tôi đang làm phiền cô. Có lẽ mai ta nói chuyện nhé? 131 00:13:12,751 --> 00:13:14,378 Vâng. Chào cô. 132 00:13:16,505 --> 00:13:17,506 Khoan đã. 133 00:13:20,259 --> 00:13:21,260 Ai đấy? 134 00:13:22,261 --> 00:13:23,428 Will Ransome. 135 00:13:24,429 --> 00:13:26,640 Là ông mục sư cổ bạnh đó hả? 136 00:13:30,143 --> 00:13:32,396 Tất nhiên cha muốn biết chuyện gì đã xảy ra. 137 00:13:32,479 --> 00:13:36,233 - Ý tôi không phải… - Không, lỗi của tôi. Tôi khiến chúng sợ. 138 00:13:37,734 --> 00:13:39,194 Cô không gây ra chuyện này. 139 00:13:39,945 --> 00:13:42,072 Tôi thức cả đêm nghĩ rằng mình làm thế. 140 00:13:43,866 --> 00:13:46,535 Đôi khi, nửa đêm khiến ta lầm tưởng. 141 00:13:48,287 --> 00:13:49,496 Vâng. 142 00:13:54,168 --> 00:13:58,088 Stella nghĩ có thể cô biết cách giúp Jo. 143 00:14:00,257 --> 00:14:01,633 Thật lạ lùng, Cora. 144 00:14:03,343 --> 00:14:04,887 Con bé không nói được. 145 00:14:04,970 --> 00:14:06,471 Gì cơ? 146 00:14:06,555 --> 00:14:07,681 Nó sợ hãi. 147 00:14:11,852 --> 00:14:14,938 Luke, bạn tôi là bác sĩ. Anh ấy có thể đến nói chuyện với Jo. 148 00:14:20,944 --> 00:14:24,448 Cảm ơn cô. Vâng. Thế thì tốt quá. 149 00:14:26,992 --> 00:14:31,496 À, chắc cô nên quay về tiếp khách đi. 150 00:14:32,706 --> 00:14:33,874 Vâng. 151 00:14:35,083 --> 00:14:36,335 Cô đi mà không khoác áo à? 152 00:14:49,598 --> 00:14:50,599 Cảm ơn cha. 153 00:14:54,937 --> 00:14:56,063 Tạm biệt. 154 00:14:56,146 --> 00:14:57,147 Tạm biệt. 155 00:15:25,926 --> 00:15:27,177 Uống nhé? 156 00:15:30,806 --> 00:15:35,102 Martha bảo chai này được để dành cho sinh nhật cô vào thứ Bảy. 157 00:15:35,853 --> 00:15:37,020 Sao cô không nói với tôi? 158 00:15:37,104 --> 00:15:40,023 - Ai thích sinh nhật chứ? - Ai cũng thích sinh nhật, tiệc tùng… 159 00:15:42,317 --> 00:15:43,652 Tôi chưa từng mở bữa tiệc nào. 160 00:15:44,444 --> 00:15:45,487 Tôi không tin cô. 161 00:15:47,072 --> 00:15:48,657 Michael mở tiệc. 162 00:15:49,867 --> 00:15:54,830 Mọi người uống rượu, khoe khoang. Tất nhiên, anh ấy mang tôi ra khoe. 163 00:15:54,913 --> 00:15:58,208 Thì đến lúc cô mở tiệc của mình rồi. 164 00:15:58,792 --> 00:16:02,254 Thứ Bảy này, tôi sẽ tổ chức tiệc sinh nhật cô. 165 00:16:15,475 --> 00:16:17,519 Will rất lo lắng về Jo. 166 00:16:18,353 --> 00:16:21,273 Tôi nói anh sẽ đến gặp con bé. Hi vọng anh không phiền. 167 00:16:21,857 --> 00:16:25,360 Tất nhiên là không. Tôi có thể thử thôi miên. 168 00:16:25,444 --> 00:16:28,906 Anh muốn thôi miên Jo à? Thế có nguy hiểm không? 169 00:16:28,989 --> 00:16:32,034 Không. Tôi đã đọc về công trình của một bác sĩ Áo. 170 00:16:32,117 --> 00:16:33,327 Ông ấy dùng phương pháp y khoa. 171 00:16:33,410 --> 00:16:35,954 Ông ấy chỉ đơn giản cho phép bệnh nhân vào tiềm thức của họ. 172 00:16:36,038 --> 00:16:38,707 Thể hiện nỗi sợ sâu kín, đam mê bí mật của họ. 173 00:16:39,208 --> 00:16:40,751 Nó có an toàn không? 174 00:16:40,834 --> 00:16:44,087 Dĩ nhiên rồi. Tôi có thể cho cô thấy. 175 00:16:47,591 --> 00:16:49,676 Anh có chắc muốn khám phá suy nghĩ của tôi không? 176 00:16:52,554 --> 00:16:53,680 Chỉ là một ý tưởng thôi. 177 00:16:56,433 --> 00:16:58,101 Thế, tôi phải làm gì? 178 00:16:58,602 --> 00:17:03,941 Không gì cả. Thật đấy. Chỉ cần nằm đúng chỗ đó. 179 00:17:18,163 --> 00:17:19,164 Giờ… 180 00:17:20,499 --> 00:17:22,209 Chắc tôi không làm được. 181 00:17:22,291 --> 00:17:24,586 À, thôi miên hay ở chỗ đó. Cô không cần cố. 182 00:17:25,587 --> 00:17:26,839 Cứ làm theo lời tôi. 183 00:17:28,674 --> 00:17:29,675 Tôi tin anh. 184 00:17:32,511 --> 00:17:34,429 Thở sâu, đều. 185 00:17:36,682 --> 00:17:38,267 Cứ thả lỏng. 186 00:17:39,810 --> 00:17:42,688 Chân tay cô thấy nặng. 187 00:18:11,175 --> 00:18:12,176 Hãy thả lỏng. 188 00:18:13,760 --> 00:18:15,888 Hãy quên đi nỗi sợ. 189 00:18:18,473 --> 00:18:20,809 Từ bỏ những ham muốn. 190 00:18:35,574 --> 00:18:38,785 Khi tôi nói trở lại làm việc, tôi đâu có ý nói mình. 191 00:18:39,786 --> 00:18:40,829 Nó cách đây bao xa? 192 00:18:45,626 --> 00:18:48,170 Có những thứ ở đây chưa từng tiếp xúc với ánh sáng hàng nghìn 193 00:18:48,253 --> 00:18:50,339 có lẽ là hàng triệu năm. 194 00:18:53,175 --> 00:18:57,304 Nếu thứ đó không có mạch máu, tôi chẳng mấy hứng thú. 195 00:18:59,890 --> 00:19:01,767 Người ta từng hay gửi cho tôi hóa thạch vào hộp thư. 196 00:19:02,935 --> 00:19:05,729 Tôi bỏ chúng vào hộp trưng bày dán nhãn đẹp. 197 00:19:07,898 --> 00:19:10,943 Trông cô khác hẳn người phụ nữ tôi gặp trong căn nhà lớn đó. 198 00:19:27,543 --> 00:19:28,669 Luke! 199 00:19:29,169 --> 00:19:30,295 Gì vậy? 200 00:19:34,508 --> 00:19:36,844 Trông như đốt sống mà Anning tìm được ở Dorset. 201 00:20:30,647 --> 00:20:31,899 Có chuyện gì ở đây vậy? 202 00:20:31,982 --> 00:20:33,400 Nó xé nát lưới. 203 00:20:33,483 --> 00:20:35,444 - Suýt lôi mấy người ngã khỏi thuyền. - Cái gì? 204 00:20:35,527 --> 00:20:37,905 - Suýt giết hết bọn họ. - Thứ gì dưới nước hả? 205 00:20:37,988 --> 00:20:39,740 Các bà có thấy nó không? Trông ra sao? 206 00:20:39,823 --> 00:20:42,367 Cô nói xem. Có vẻ cô hiểu rõ về nó. 207 00:20:42,451 --> 00:20:43,577 Gì cơ? Không, tôi… 208 00:20:43,660 --> 00:20:46,705 Từ hôm cô vào lớp đó, con gái tôi toàn gặp ác mộng. 209 00:20:46,788 --> 00:20:48,415 Cô Seaborne chỉ cố giúp thôi. 210 00:20:48,498 --> 00:20:49,666 Xin lỗi nếu tôi khiến chúng sợ. 211 00:20:49,750 --> 00:20:52,419 - Khiến chúng sợ? Cô đã làm gì chúng? - Đi thôi. 212 00:20:54,254 --> 00:20:56,715 Chúng tôi không biết và không quan tâm lý do cô ở đây. 213 00:20:56,798 --> 00:21:03,305 Nhưng nếu cô định làm gì, dù là bất cứ gì, thì hãy thôi đi. 214 00:21:24,618 --> 00:21:25,619 Bố? 215 00:22:06,869 --> 00:22:09,371 - Bác thấy bố cháu không ạ? - Có, bố cháu vừa đi. 216 00:22:22,176 --> 00:22:23,468 Thực ra, cho cháu một cốc bia. 217 00:22:25,679 --> 00:22:26,930 Được thôi. 218 00:22:40,569 --> 00:22:43,447 - Naomi. - Samuel. 219 00:22:56,710 --> 00:22:58,086 Anh nghe chuyện về mấy cái lưới chưa? 220 00:23:00,214 --> 00:23:01,215 Rồi. 221 00:23:07,262 --> 00:23:09,473 Nào. Uống hết đi. 222 00:23:11,183 --> 00:23:12,226 Anh sẽ mua thêm. 223 00:23:25,531 --> 00:23:28,242 Không sao. Anh đây. 224 00:23:36,625 --> 00:23:37,626 - Anh làm em đau. - Nào. 225 00:23:38,961 --> 00:23:40,003 Anh làm em đau đấy. 226 00:23:45,759 --> 00:23:48,178 - Không. - Nào. 227 00:23:50,764 --> 00:23:52,724 Dừng lại. Thế là có tội. 228 00:23:53,225 --> 00:23:55,686 Tưởng cô là con điếm bẩn như chị cô chứ. 229 00:24:06,363 --> 00:24:09,157 Xin Cha tha thứ cho con. Hãy tha thứ cho con. 230 00:24:45,694 --> 00:24:48,447 Là con thuồng luồng. Làm cái trò ma quỷ. 231 00:24:49,198 --> 00:24:50,616 Xin cha hãy cầu nguyện cho linh hồn chúng con. 232 00:24:51,325 --> 00:24:52,826 Cầu nguyện không đủ đâu. 233 00:25:03,170 --> 00:25:06,632 Cora. Thật vui vì cô đến. 234 00:25:07,841 --> 00:25:09,176 - Chào Martha. - Chào cô. 235 00:25:09,718 --> 00:25:11,178 Stella, đây là Luke Garrett. 236 00:25:11,762 --> 00:25:12,930 Luke, Stella Ransome. 237 00:25:13,013 --> 00:25:15,307 Bác sĩ Garrett, gặp anh mừng quá. 238 00:25:16,433 --> 00:25:17,476 Mời vào. 239 00:25:17,559 --> 00:25:19,853 Xin lỗi vì nhà bừa bộn. 240 00:25:20,354 --> 00:25:22,940 Tôi đang vất vả lo chu toàn việc nhà. 241 00:25:26,777 --> 00:25:28,362 Will đang trong phòng làm việc à? 242 00:25:29,071 --> 00:25:33,116 E rằng anh ấy đang đi thăm một giáo dân. Anh ấy sẽ tiếc vì không gặp được cô. 243 00:25:40,082 --> 00:25:41,083 Chào cháu. 244 00:25:44,962 --> 00:25:47,381 Mọi người nên đến nhà Cora vào thứ Bảy. 245 00:25:47,464 --> 00:25:49,675 Đó là sinh nhật cô ấy. Tôi sẽ mở tiệc cho cô ấy. 246 00:25:49,758 --> 00:25:50,759 Rất sẵn lòng. 247 00:25:52,469 --> 00:25:53,846 Con pha trà cho mọi người nhé? 248 00:26:02,437 --> 00:26:03,522 Con bé thế nào? 249 00:26:04,815 --> 00:26:05,858 Chẳng nói năng gì. 250 00:26:08,026 --> 00:26:09,069 Rất đáng lo ngại. 251 00:26:10,112 --> 00:26:12,489 Tội nghiệp con bé. Nó cũng sợ hãi. 252 00:26:15,200 --> 00:26:16,827 Mời mọi người ngồi. 253 00:26:24,918 --> 00:26:26,587 Anh nghĩ sao, bác sĩ Garrett? 254 00:26:29,047 --> 00:26:30,632 Cô từng nghe đến tiềm thức chưa? 255 00:26:30,716 --> 00:26:31,758 Chưa. 256 00:26:32,968 --> 00:26:38,640 Đó là suy nghĩ và nỗi sợ sâu kín của ta. 257 00:26:38,724 --> 00:26:44,146 Ta không thể kiểm soát chúng nhưng chúng có thể tác động đến ta và hành vi của ta. 258 00:26:46,273 --> 00:26:49,443 Nghe thì sợ. Tôi đảm bảo đó chỉ là cách não hoạt động thôi. 259 00:26:50,194 --> 00:26:54,948 Tôi muốn đưa Jo vào trạng thái thả lỏng 260 00:26:55,032 --> 00:26:59,286 để tìm được những suy nghĩ sâu kín đó và cho ta biết nó lo sợ điều gì. 261 00:26:59,786 --> 00:27:01,538 Nó được gọi là thôi miên. 262 00:27:06,335 --> 00:27:07,336 Cảm ơn con. 263 00:27:12,591 --> 00:27:16,845 Bác sĩ Garrett đề nghị thử cách mới để giúp xử lý vấn đề cảm xúc của con. 264 00:27:18,222 --> 00:27:19,932 Nó được gọi là thôi miên. 265 00:27:20,599 --> 00:27:21,683 Chính xác. 266 00:27:27,147 --> 00:27:32,069 Tuyệt. Ta cần thu xếp một phòng và kéo rèm lại. 267 00:27:35,197 --> 00:27:38,075 Ta có nên đợi Will không? Nếu Jo là con gái tôi… 268 00:27:38,158 --> 00:27:39,868 Cô muốn đợi đàn ông cho phép à? 269 00:27:45,874 --> 00:27:48,335 Tôi phải về với Frankie. Tôi đi luôn đây. 270 00:27:57,261 --> 00:27:59,513 Xin lỗi, dường như tôi không thể hết cúm. 271 00:28:19,992 --> 00:28:23,787 Xin Chúa. Hãy bảo vệ chúng con. 272 00:28:25,122 --> 00:28:27,416 Xin hãy bảo vệ tất cả chúng con. Cho chúng con an toàn. 273 00:28:28,125 --> 00:28:29,126 Matthew. 274 00:28:31,879 --> 00:28:33,213 Tôi xin lỗi. 275 00:28:35,007 --> 00:28:36,341 Tôi không biết cha đang… 276 00:28:37,217 --> 00:28:38,218 Nhà thờ của cha mà. 277 00:28:40,053 --> 00:28:41,054 Matthew. 278 00:28:43,640 --> 00:28:45,517 - Cha đang bực. - Tôi không bực. 279 00:28:45,601 --> 00:28:46,810 Hãy ngồi cùng tôi. 280 00:29:06,955 --> 00:29:10,542 Một người nói chuyện với Chúa là việc của riêng anh ta. 281 00:29:10,626 --> 00:29:13,795 Nhưng chúng ta nên tâm sự với nhau. 282 00:29:13,879 --> 00:29:15,672 - Cha rất giỏi việc này. - Việc gì? 283 00:29:15,756 --> 00:29:18,800 Việc này. Cha nói ngọt 284 00:29:18,884 --> 00:29:21,887 khiến người ta thấy ý kiến của họ rất quan trọng, 285 00:29:22,679 --> 00:29:24,473 rằng cha coi trọng nó. 286 00:29:25,641 --> 00:29:28,018 - Tôi chỉ… - Tôi biết cha nghĩ gì khi tôi nói. 287 00:29:29,811 --> 00:29:32,272 Cha thấy một người dễ dàng tin những lời thêu dệt. 288 00:29:32,898 --> 00:29:36,693 - Không. Không, tôi không nghĩ thế. - Cha không hiểu. 289 00:29:39,071 --> 00:29:41,156 Cha đâu có ra khơi, mạo hiểm tính mạng. 290 00:29:42,324 --> 00:29:44,785 Con cha đâu có kêu khóc trên giường 291 00:29:44,868 --> 00:29:47,621 - vì chúng linh cảm có chuyện sắp đến. - Các con tôi… 292 00:30:01,218 --> 00:30:03,178 Cái chết của Gracie đúng là bi thảm. 293 00:30:05,931 --> 00:30:08,559 Mọi người đều vô cùng bất an nhưng chắc chắn chẳng ích gì 294 00:30:08,642 --> 00:30:11,103 - khi cứ ám chỉ… - Tiếp tục đi. Giải thích lại cho tôi đi. 295 00:30:11,186 --> 00:30:14,231 Hãy giải thích những vết xước trên thi thể Gracie Banks. 296 00:30:14,314 --> 00:30:17,359 Hãy giải thích về vụ tấn công thuyền. Con gái cha bị cấm khẩu! 297 00:30:19,152 --> 00:30:21,363 Nhìn mặt cha là tôi biết cha cũng cảm thấy điều đó. 298 00:30:26,285 --> 00:30:30,956 Cha phải cho mọi người biết cách để được Chúa bảo vệ. 299 00:30:32,833 --> 00:30:34,710 Lẽ ra cha phải bảo vệ mọi người. 300 00:31:22,132 --> 00:31:28,055 "Ta chẳng sợ gì dầu cho sóng biển ầm ầm sôi sục, lòng ta lo lắng". 301 00:32:05,801 --> 00:32:09,763 …luôn thả lỏng. Lắng nghe lời chú. 302 00:32:10,264 --> 00:32:13,433 Chân tay cháu thấy nặng. 303 00:32:16,728 --> 00:32:18,772 Jo, hãy nghe giọng chú. 304 00:32:20,607 --> 00:32:24,111 Hãy tập trung vào chú một chút. Hãy cho chú biết là cháu nghe được. 305 00:32:26,697 --> 00:32:30,492 Jo. Hãy cho chú biết làm sao… 306 00:32:31,493 --> 00:32:32,703 Con thuồng luồng. 307 00:32:36,415 --> 00:32:39,042 - Cháu sợ. - Cháu an toàn, Jo. 308 00:32:40,586 --> 00:32:42,212 Không cần phải sợ. 309 00:32:43,630 --> 00:32:46,592 Nhưng chuyện xảy ra trong lớp khiến cháu hoảng sợ, đúng không? 310 00:32:46,675 --> 00:32:47,885 Lẽ ra cháu nên ngăn nó lại. 311 00:32:49,636 --> 00:32:52,222 Cháu hiểu rằng cháu không làm gì sai chứ? 312 00:32:55,309 --> 00:32:56,518 Bọn cháu làm bùa. 313 00:32:58,228 --> 00:32:59,479 Bọn cháu mang nó đến. 314 00:33:01,315 --> 00:33:02,649 Mang gì đến đây? 315 00:33:03,275 --> 00:33:06,028 Không sao. Cháu cứ bình tĩnh. 316 00:33:08,739 --> 00:33:10,449 Lẽ ra đó là một bí mật. 317 00:33:10,532 --> 00:33:12,826 Cái gì là bí mật, Jo? 318 00:33:14,536 --> 00:33:15,537 Cái bùa. 319 00:33:17,039 --> 00:33:18,081 Bùa mà bọn cháu làm ra. 320 00:33:18,832 --> 00:33:20,167 Luke. 321 00:33:20,250 --> 00:33:25,756 Jo, hãy nghe giọng chú. Không cần phải sợ. 322 00:33:26,882 --> 00:33:29,510 Quá muộn rồi. Naomi cho nó vào. 323 00:33:30,344 --> 00:33:31,345 Cháu cho nó vào. 324 00:33:32,596 --> 00:33:33,597 Nó… 325 00:33:34,097 --> 00:33:35,891 - Nó ở trong bọn cháu. - Jo. 326 00:33:36,517 --> 00:33:37,518 Jo. 327 00:33:40,395 --> 00:33:42,022 Dừng lại. 328 00:33:43,148 --> 00:33:44,149 Jo. 329 00:33:46,944 --> 00:33:49,154 - Gì thế này? - Will. Đây là bạn tôi, 330 00:33:49,238 --> 00:33:51,490 - bác sĩ Luke Garrett - Cha Ransome… 331 00:33:52,741 --> 00:33:54,117 Anh đang làm gì con tôi đấy? 332 00:33:54,201 --> 00:33:56,286 Cha hiểu lầm rồi. Tôi đang giúp con bé. 333 00:33:56,370 --> 00:33:59,289 - Vợ cha đã đồng ý để tôi… - Will, anh ấy là bạn. 334 00:33:59,373 --> 00:34:02,709 - Bạn của Cora. Bỏ anh ấy ra. - Đây là nhà tôi. Sao anh dám! 335 00:34:02,793 --> 00:34:05,546 Cha hiểu lầm rồi. Bỏ anh ấy ra. Mau. 336 00:34:10,425 --> 00:34:13,178 Tôi xin đảm bảo đây là cách chữa bệnh có nghiên cứu cẩn thận. 337 00:34:14,429 --> 00:34:15,472 Cha đã nhờ tôi giúp. 338 00:34:15,556 --> 00:34:16,556 Bố… 339 00:34:18,934 --> 00:34:20,226 Con không sao. 340 00:34:23,105 --> 00:34:24,147 Bọn tôi đi đây. 341 00:34:24,231 --> 00:34:26,567 Cora, đừng. Chỉ là hiểu lầm thôi. 342 00:34:27,067 --> 00:34:28,110 Cảm ơn, Stella. 343 00:34:45,627 --> 00:34:46,628 Anh xin lỗi. 344 00:34:49,630 --> 00:34:51,632 - Anh có đau không? - Tôi ổn. 345 00:34:51,717 --> 00:34:53,217 Tôi rất xin lỗi. 346 00:34:53,302 --> 00:34:55,512 Không thể tin cha ấy phản ứng như thế. 347 00:34:56,179 --> 00:34:58,307 Nó có tác dụng đấy. Con bé lại nói được. 348 00:35:13,030 --> 00:35:15,365 Hãy để lửa xua đi bóng tối. 349 00:35:16,283 --> 00:35:17,951 Bảo vệ chúng ta khỏi tội lỗi. 350 00:35:18,493 --> 00:35:19,828 Vâng. Châm lửa đi. 351 00:35:27,544 --> 00:35:28,962 Tôi cần rượu. 352 00:35:29,630 --> 00:35:30,756 Đã có chuyện gì? 353 00:35:31,507 --> 00:35:35,677 Will về nhà và không hài lòng. Có thể nói như vậy. 354 00:35:37,221 --> 00:35:38,722 - Ông ta tấn công tôi. - Gì cơ? 355 00:35:38,805 --> 00:35:40,849 Không ai tấn công ai cả. Cha ấy về 356 00:35:40,933 --> 00:35:43,936 thấy Luke đang ghé gần vào Jo thì nổi đóa lên. 357 00:35:44,436 --> 00:35:48,815 Chắc cha ấy lo cho con bé. Hai người có giải thích cho cha ấy không? 358 00:35:48,899 --> 00:35:51,443 - Có xin lỗi không? - Thì Stella và tôi ở ngay đó. 359 00:35:51,527 --> 00:35:55,280 Tôi đã thấy người bị thôi miên. Trông kỳ lạ lắm. Mà kỳ lạ thật. 360 00:35:55,364 --> 00:35:57,699 Đó là thôi miên. Và nó có tác dụng. 361 00:35:59,493 --> 00:36:02,162 - Đừng đi. Hãy thức với chúng tôi. - Tôi phải xong cái này. 362 00:36:02,246 --> 00:36:04,122 - Cô viết thư cho ai thế? - Spencer. 363 00:36:06,124 --> 00:36:09,169 Bọn tôi đang giúp bệnh nhân của anh, Nev, và hàng xóm của anh ấy. 364 00:36:09,253 --> 00:36:11,380 Frankie, con thế nào? Hôm nay thế nào? 365 00:36:11,463 --> 00:36:14,007 Con thích ở đây hơn London nhiều. 366 00:36:14,550 --> 00:36:16,176 Con muốn ở đây mãi mãi. 367 00:36:16,760 --> 00:36:19,972 Thế thì chắc ta sẽ kẹt ở đây lâu hơn một chút, Martha. 368 00:36:21,849 --> 00:36:24,059 Đi nào, cháu. Người cháu đầy mùi dê. 369 00:36:24,142 --> 00:36:26,186 - Cháu đâu có. - Có mà. 370 00:36:26,270 --> 00:36:29,439 Từ hồi cô rời London là gặp toàn chuyện không hay, Cora. 371 00:37:37,090 --> 00:37:38,634 Cô cũng bực tôi à? 372 00:37:40,010 --> 00:37:41,512 Tôi bực thì cô có quan tâm không? 373 00:37:42,429 --> 00:37:43,680 Cô biết là có mà. 374 00:37:48,352 --> 00:37:52,314 Nản quá đi mất. Tôi đâu có định chọc giận mọi người. 375 00:37:54,149 --> 00:37:55,609 Cô nên xin lỗi Will. 376 00:37:56,652 --> 00:37:59,154 Không thể mong tôi xin lỗi mỗi khi tôi làm gì đó 377 00:37:59,238 --> 00:38:01,365 mà không có sự cho phép rõ ràng của một người đàn ông. 378 00:38:01,448 --> 00:38:03,742 Cô chỉ phải xin lỗi khi làm sai. 379 00:38:05,577 --> 00:38:07,454 Chỉ khi đúng là thế. 380 00:38:12,042 --> 00:38:15,045 Nếu cô chắc chắn mình không làm sai thì sao phải trăn trở thế? 381 00:38:24,847 --> 00:38:26,306 Thôi ngủ đi. 382 00:39:53,769 --> 00:39:55,270 Tôi không muốn đánh thức cả nhà. 383 00:39:55,354 --> 00:39:56,730 Có hộp thư đấy. 384 00:39:56,813 --> 00:39:58,607 Tôi muốn gửi riêng cho cha. 385 00:40:01,693 --> 00:40:03,946 Martha bảo tôi cần xin lỗi. 386 00:40:04,613 --> 00:40:05,656 Và cô đã xin lỗi hả? 387 00:40:06,406 --> 00:40:07,824 Không. 388 00:40:08,367 --> 00:40:10,619 Tôi không thể xin lỗi khi nghĩ là mình không làm gì sai. 389 00:40:12,120 --> 00:40:13,830 Thế thì tôi mong được đọc nó lắm. 390 00:40:13,914 --> 00:40:14,915 Cha đang mỉa mai tôi? 391 00:40:14,998 --> 00:40:18,043 Không, nó đúng như những gì tôi mong đợi ở cô. 392 00:40:21,755 --> 00:40:22,756 Cora… 393 00:40:28,846 --> 00:40:30,138 Cora! 394 00:40:30,222 --> 00:40:31,473 Cha đã nhờ tôi giúp. 395 00:40:31,557 --> 00:40:34,101 - Không phải bằng cách thí nghiệm lên nó. - Stella đã đồng ý. 396 00:40:34,184 --> 00:40:36,228 Làm gì? Gợi lại tất cả và khiến nó hãi hùng? 397 00:40:36,311 --> 00:40:37,813 Cha chẳng biết gì về việc đó. 398 00:40:37,896 --> 00:40:38,939 Tôi biết vừa phải. 399 00:40:39,773 --> 00:40:43,277 Cha tức giận vì tôi không xin phép cha, làm theo nhận định của cha. 400 00:40:43,360 --> 00:40:44,736 Việc gì cô phải làm thế khi đã có bác sĩ? 401 00:40:44,820 --> 00:40:46,822 Cô luôn sẵn sàng làm theo ý anh ta. 402 00:40:51,743 --> 00:40:54,288 Tôi không nghĩ cha có quyền bực tức thế này với tôi. 403 00:40:57,708 --> 00:40:58,876 Có lẽ đúng. 404 00:41:01,253 --> 00:41:02,629 Thế sao cha còn bực? 405 00:42:19,748 --> 00:42:21,750 Biên dịch: Nhung Vũ