1
00:00:10,583 --> 00:00:11,416
Có ai không?
2
00:00:12,791 --> 00:00:14,041
Có ai trong đó không!
3
00:00:15,500 --> 00:00:20,333
Ta xin ngài. Cứu bọn ta với. Ta có hai
người sắp chết hoặc… Họ chết rồi cũng nên.
4
00:00:20,416 --> 00:00:25,208
Ta không dám xem, nhưng ta đang cố cứu họ,
dù ta rất giận một trong hai người họ.
5
00:00:25,291 --> 00:00:30,333
Hình như ngài quen anh ấy. Xin ngài! Ta đi
bộ mấy ngày rồi, ác nhân đuổi theo bọn ta,
6
00:00:30,416 --> 00:00:32,375
và ta chẳng biết phải đi đâu nữa.
7
00:00:34,416 --> 00:00:35,583
Ta làm sao đây?
8
00:00:41,250 --> 00:00:42,083
Mizu.
9
00:00:42,583 --> 00:00:43,500
Vào đi.
10
00:00:57,916 --> 00:01:02,833
SAMURAI MẮT XANH
11
00:01:07,125 --> 00:01:08,083
Cái lồng của ta.
12
00:01:08,708 --> 00:01:10,000
Đã quá nhiều năm rồi.
13
00:01:11,250 --> 00:01:13,958
Mãi chúng mới xây được buồng tắm tử tế.
14
00:01:14,041 --> 00:01:17,625
Khiến tướng quân giàu nứt đố đổ vách,
và ta chỉ việc ẩn náu.
15
00:01:18,208 --> 00:01:23,458
Ta đã tí toáy với không biết bao nhiêu
đồng vàng trong đó. Đã ân ái 10.000 lần.
16
00:01:23,541 --> 00:01:26,500
Ta không bao giờ muốn thấy nó nữa.
17
00:01:28,208 --> 00:01:29,125
Vĩnh biệt!
18
00:01:43,333 --> 00:01:45,833
Lễ rước mùa xuân của chúng ta tới Edo.
19
00:01:46,583 --> 00:01:49,125
Ngươi hứa chúng ta sẽ không thấy nhàm đó.
20
00:01:49,208 --> 00:01:50,333
Sẽ không đâu ạ.
21
00:01:51,125 --> 00:01:53,041
Đêm nào cũng có cao lương mỹ vị.
22
00:01:53,541 --> 00:01:56,083
Ta mừng là ngươi thấy thèm ăn trở lại rồi.
23
00:01:56,583 --> 00:01:59,000
Ngươi mất một tay chứ đâu phải dương vật.
24
00:02:00,208 --> 00:02:03,541
Chúng ta nên báo tin
là chừng nào khí giới sẽ tới đi ạ.
25
00:02:03,625 --> 00:02:07,250
- Bằng hữu của chúng ta đang lo lắng đó.
- Cứ kệ chúng lo đi.
26
00:02:07,333 --> 00:02:10,333
Ngừng lo là chúng ngừng nghĩ
chúng còn cần chúng ta.
27
00:02:10,875 --> 00:02:12,916
Nhưng ngài biết là chừng nào nhỉ.
28
00:02:15,791 --> 00:02:18,083
Thôi, dự định đêm nay là gì thế?
29
00:03:01,166 --> 00:03:04,041
Thứ này… mới đấy.
30
00:03:04,125 --> 00:03:06,083
Vẫn hân hạnh như thường lệ,
31
00:03:06,916 --> 00:03:08,708
Phu nhân Kaji.
32
00:03:08,791 --> 00:03:11,041
Luôn hân hạnh được phục vụ ngài ạ.
33
00:03:11,125 --> 00:03:13,250
Mong ngài tới Edo thượng lộ bình an.
34
00:03:15,041 --> 00:03:18,375
Shindo Heiji, ngươi đã hứa
và ngươi đã giữ lời.
35
00:03:18,458 --> 00:03:22,666
Điểm dừng nào
cũng có bất ngờ và cũng có thú vui.
36
00:03:22,750 --> 00:03:25,375
Ta muốn nghĩ là nhờ hoan lạc,
chúng ta sẽ có được sức mạnh.
37
00:03:25,875 --> 00:03:29,916
Nhưng đội quân của chúng ta sẽ chẳng là gì
nếu thiếu súng ống.
38
00:03:30,500 --> 00:03:32,750
Ngươi khéo lo như một mụ già vậy.
39
00:03:32,833 --> 00:03:36,666
Ta lo lắng
như một kẻ sắp lâm trận với cả mạc phủ.
40
00:03:36,750 --> 00:03:39,500
Súng ống sẽ được chuyển lậu tới
41
00:03:39,583 --> 00:03:42,125
bằng ngư thuyền sau hai hôm nữa thôi.
42
00:03:43,333 --> 00:03:44,333
Khôn ngoan đó.
43
00:03:44,416 --> 00:03:47,208
Đội quân của chúng ta sẽ chiếm lâu đài đó,
44
00:03:47,291 --> 00:03:49,375
rồi đích thân ta sẽ xử tử
45
00:03:49,458 --> 00:03:52,083
tướng quân cùng cả Gia tộc Itoh
46
00:03:52,166 --> 00:03:55,208
trong phiên họp Hội Trưởng lão
dịp Lễ hội Mùa xuân.
47
00:03:55,291 --> 00:03:57,958
Khi đó các lãnh chúa sẽ được quyết.
48
00:03:58,041 --> 00:04:00,958
Chết theo hắn
hoặc cúi đầu trước con rối của ta,
49
00:04:01,500 --> 00:04:06,500
kẻ sẽ tuân lệnh ta!
50
00:04:12,291 --> 00:04:14,041
Ta đã bảo dừng lại đâu.
51
00:04:25,708 --> 00:04:27,750
Hai hôm nữa chuyến hàng sẽ tới.
52
00:04:27,833 --> 00:04:31,791
Hãy sục sạo mọi cầu cảng và bãi cá.
Lục soát mọi con thuyền.
53
00:04:31,875 --> 00:04:35,208
Mở mọi thùng. Hối lộ mọi kẻ bằng mọi giá.
54
00:04:35,291 --> 00:04:38,750
Chúng ta phải lấy được
chỗ súng ống đó trước Fowler.
55
00:04:39,375 --> 00:04:43,291
Ngài lấy được chúng rồi,
ta sẽ rất vinh dự được giết Fowler.
56
00:04:43,375 --> 00:04:47,708
"Kẻ này sẽ là tai họa cho nước Nhật.
Không thể chia sẻ quyền lực với hắn".
57
00:04:48,708 --> 00:04:53,916
Tìm chỗ súng ống đó đi trước khi
chúng tới Edo. Đem chúng về cho ta. Mau.
58
00:05:00,208 --> 00:05:02,833
Sự hội tụ hôn lễ của con
và Lễ hội Mùa xuân.
59
00:05:03,458 --> 00:05:07,333
Ta mà tự dự định, thời điểm
cũng không thể hoàn hảo hơn thế nữa.
60
00:05:09,291 --> 00:05:14,416
Lãnh chúa nào cũng đem đến cho chúng ta
những món quý nhất. Cười lên đi con.
61
00:05:16,583 --> 00:05:20,375
Ở đây có thể còn chưa có
thứ gì con muốn chứ?
62
00:05:20,458 --> 00:05:23,875
Con muốn không bị ép lấy
một kẻ độc ác con chẳng quen biết.
63
00:05:24,541 --> 00:05:25,875
Con muốn rời khỏi Edo.
64
00:05:28,750 --> 00:05:29,750
Con gái à.
65
00:05:30,375 --> 00:05:34,375
Cả đời con có khi nào
con không muốn gì được nấy chưa?
66
00:05:34,458 --> 00:05:36,208
Khi cha nhuộm đen răng con?
67
00:05:37,416 --> 00:05:39,625
Cứ… tin ta đi.
68
00:06:06,000 --> 00:06:09,166
Chào bạn của ta.
Ngươi ở trong này bao lâu rồi?
69
00:06:13,166 --> 00:06:15,583
Quá lâu rồi hả. Ngoài kia đương xuân đấy.
70
00:06:48,458 --> 00:06:53,916
Con chim nhỏ nhường vậy mà bắn trúng cánh.
Ta nói người có tài giết chóc bẩm sinh mà.
71
00:06:55,875 --> 00:06:58,541
Ngài thấy thứ đẹp như thế
mà ý nghĩ đầu tiên là giết nó.
72
00:06:58,625 --> 00:07:00,250
Ngài quả độc ác như họ nói.
73
00:07:02,750 --> 00:07:04,416
Ngài không có gì để nói ư?
74
00:07:27,166 --> 00:07:30,500
Người thật táo bạo
khi nói với thiếu gia thẳng thừng vậy.
75
00:07:31,000 --> 00:07:32,666
Táo bạo là không khôn ngoan.
76
00:07:32,750 --> 00:07:37,083
Một nương tử nên như tấm đậu phụ vậy.
Bị làm ngơ, không màu và nhạt thếch.
77
00:07:37,666 --> 00:07:41,000
Ngài ấy quả độc ác như họ nói,
còn chẳng thèm đáp lời ta.
78
00:07:41,750 --> 00:07:46,083
Thiếu gia chẳng tiếp chuyện nữ nhân
nào đâu. Quy định của Phu nhân Itoh.
79
00:07:46,166 --> 00:07:48,416
Nương tử đầu của ngài ấy ước đã nghe.
80
00:07:48,500 --> 00:07:51,750
- Cô ta làm sao rồi?
- Cô ta về với gia đình mình rồi.
81
00:07:51,833 --> 00:07:53,166
Trong một hũ tro.
82
00:07:53,250 --> 00:07:56,000
Trên giường ngài ấy cũng tàn ác
như ngoài chiến trường vậy.
83
00:07:56,083 --> 00:08:00,458
Tư thế mà hôn phu của người ưa thích ư?
Quấn khăn thắt lưng quanh cổ người.
84
00:08:27,875 --> 00:08:30,166
Akemi! Thiên địa ơi, cô bé.
85
00:08:30,916 --> 00:08:33,041
Tránh xa cửa sổ ra.
86
00:08:33,125 --> 00:08:36,291
Giờ đó là tham vọng của người ư? Cái chết?
87
00:08:36,375 --> 00:08:38,166
Còn lối thoát nào nữa không?
88
00:08:38,250 --> 00:08:41,291
Cửa sổ này hoặc một lưỡi dao.
Hoặc đợi bị thắt khăn.
89
00:08:42,916 --> 00:08:46,291
Khỏi cần lo lắng, Seki.
Tiếc thay là ta lại thiếu can đảm.
90
00:08:46,791 --> 00:08:50,291
Đi đi. Ta không cần thầy khuyên
về hôn nhân, tình yêu
91
00:08:50,375 --> 00:08:52,958
hay về thứ gì
hôm nay thầy nghĩ thầy có chuyên môn đâu.
92
00:08:54,833 --> 00:08:58,000
Ta chưa từng hiểu gì về tình yêu,
93
00:08:58,083 --> 00:09:01,500
hay chiến trường, chính trị, nghệ thuật
94
00:09:01,583 --> 00:09:05,750
hay bất cứ thứ gì lẽ ra ta phải hiểu.
Ta là một chiến binh thảm hại.
95
00:09:08,750 --> 00:09:13,083
Thứ duy nhất
ta hiểu tường tận trước nay là người.
96
00:09:15,833 --> 00:09:18,958
Đây. Một món quà của ta.
97
00:09:21,500 --> 00:09:22,333
Một bộ Cờ vây?
98
00:09:22,916 --> 00:09:25,000
Chúng ta ngừng chơi
từ năm ta lên 12 rồi mà.
99
00:09:26,125 --> 00:09:26,958
Vì sao?
100
00:09:27,875 --> 00:09:30,833
- Vì lần nào ta cũng thắng thầy.
- Vì sao?
101
00:09:31,458 --> 00:09:33,708
Vì người đã học được.
102
00:09:36,916 --> 00:09:38,833
Người quyết tâm oán giận ta
103
00:09:40,125 --> 00:09:44,416
trong khi việc người oán giận
là trở thành của cải của một kẻ khác.
104
00:09:44,500 --> 00:09:47,625
- Nữ nhân không nên phải là của cải.
- Nhưng có đấy.
105
00:09:47,708 --> 00:09:52,375
Và ngày mai, người sẽ từ của cha người
trở thành của cải của Ngài Takayoshi.
106
00:09:58,375 --> 00:10:00,583
Ta vốn biết ngày này rồi sẽ tới.
107
00:10:01,375 --> 00:10:06,166
Kể từ khi phụ mẫu người qua đời,
ta đã nỗ lực với lượng thì giờ ta có
108
00:10:06,250 --> 00:10:08,916
để chuẩn bị cho người
trước thế gian vốn có,
109
00:10:09,000 --> 00:10:11,625
không phải thế gian như người muốn có.
110
00:10:13,000 --> 00:10:14,791
Việc mà cha người chẳng biết,
111
00:10:15,375 --> 00:10:17,666
thường là người cũng chẳng biết.
112
00:10:17,750 --> 00:10:22,500
Người nghĩ bao năm qua
tự người đã lẻn vào thư viện để đọc ư?
113
00:10:22,583 --> 00:10:25,041
Theo người vì sao người lại muốn làm vậy?
114
00:10:25,125 --> 00:10:30,000
Dù có biết hay không, người cũng đã được
trang bị để không chỉ sống sót được ở đây
115
00:10:31,958 --> 00:10:33,375
mà còn thành công.
116
00:10:37,125 --> 00:10:39,083
Mở rộng lãnh địa của người.
117
00:10:39,750 --> 00:10:42,916
Tìm những yếu huyệt. Chiếm lấy chúng.
118
00:10:45,208 --> 00:10:46,083
Chiến thắng.
119
00:10:46,708 --> 00:10:48,333
Người học được rồi đó.
120
00:10:50,291 --> 00:10:52,208
Thầy thôi vờ làm mẹ ta được rồi.
121
00:10:53,833 --> 00:10:57,083
Sau ngày mai,
ta không còn là trách nhiệm của thầy nữa.
122
00:10:57,166 --> 00:11:00,166
Người muốn thì cứ trách ta đi.
Căm ghét ta đi.
123
00:11:02,166 --> 00:11:05,375
Ta làm mẹ
cũng chẳng khá hơn làm chiến binh.
124
00:11:10,083 --> 00:11:12,333
Nhưng ta thích công việc này hơn.
125
00:11:55,625 --> 00:11:59,625
- Có người tỉnh rồi đó.
- Liệu Taigen có bao giờ tỉnh không ạ.
126
00:12:00,375 --> 00:12:03,541
Nhờ đệ tử của con, con mới không mất mạng.
127
00:12:04,208 --> 00:12:06,166
Linh hồn con bướng bỉnh đó.
128
00:12:10,458 --> 00:12:12,166
Ta không phải đệ tử của Mizu.
129
00:12:15,041 --> 00:12:16,291
Taigen sẽ sống chứ ạ?
130
00:12:17,875 --> 00:12:20,000
Linh hồn hắn cũng bướng bỉnh lắm.
131
00:12:27,791 --> 00:12:29,333
Nay thầy cần gì, Kiếm sư?
132
00:12:30,875 --> 00:12:33,333
Ta giặt đồ cho thầy rồi.
Thầy không biết chúng bẩn vậy.
133
00:12:33,416 --> 00:12:37,625
Giờ chúng sẽ đẹp hơn nhiều. Trắng nữa.
Thầy biết chúng màu trắng không?
134
00:12:37,708 --> 00:12:40,833
Kiếm sư Eiji huyền thoại
đáng bận đồ lót trắng sạch,
135
00:12:40,916 --> 00:12:42,500
nhất là nếu định huấn luyện ta.
136
00:12:44,375 --> 00:12:47,916
Ngươi có thể giúp ta bằng cách im lặng.
137
00:12:48,000 --> 00:12:49,708
Cha ta cũng thích sự im lặng.
138
00:12:55,041 --> 00:12:55,958
Ngươi vẫn sống.
139
00:12:56,916 --> 00:12:58,333
Nơi nào cũng đau.
140
00:12:58,416 --> 00:12:59,541
Dấu hiệu tốt đó.
141
00:13:00,875 --> 00:13:03,500
Muối và lòng cá.
142
00:13:04,750 --> 00:13:05,833
Kohama đây ư?
143
00:13:05,916 --> 00:13:06,750
Gần đó.
144
00:13:09,791 --> 00:13:12,500
Lò rèn của Kiếm sư Eiji đây mà.
145
00:13:13,250 --> 00:13:16,541
Vậy ra ngươi đã lẩn tới đây
ngần ấy năm trước.
146
00:13:17,875 --> 00:13:19,500
Ngươi đã tập luyện tại đây.
147
00:13:19,583 --> 00:13:23,541
Ta đói hay chết cũng chẳng ai ở thị trấn
để tâm. Thầy ấy đã nhận ta.
148
00:13:24,125 --> 00:13:25,916
Nghỉ ngơi đi. Rồi ta quay lại.
149
00:13:26,458 --> 00:13:29,583
Khoan. Ngươi phải cho ta
tạ ơn ngươi vì đã cứu ta chứ.
150
00:13:30,083 --> 00:13:32,500
Dù thừa nhận việc đó quả là khó.
151
00:13:33,541 --> 00:13:35,041
Ngươi chẳng nợ gì ta đâu.
152
00:13:47,458 --> 00:13:50,375
Phu nhân Itoh hy vọng
một chuyến đi sẽ khiến Công chúa vui lên.
153
00:13:50,875 --> 00:13:55,291
Nhìn những tán cây kìa. Cứ như
chúng nhằm đúng dịp hôn lễ để nở hoa vậy.
154
00:13:55,833 --> 00:13:59,041
Đến cả đám gái điếm
cũng đang làm việc cả ngày lẫn đêm.
155
00:14:03,750 --> 00:14:05,333
Dừng lại! Dừng lại đây.
156
00:14:12,416 --> 00:14:14,000
Bà đi xa nhà quá nhỉ.
157
00:14:15,250 --> 00:14:19,125
Phải, Phu nhân Kaji. Là ta đây.
Hay là ta phải ngâm vài câu Renga?
158
00:14:21,458 --> 00:14:22,291
Akemi?
159
00:14:23,375 --> 00:14:26,000
Akemi! Chị mang răng của nương tử rồi.
160
00:14:26,791 --> 00:14:31,083
Mọi khách hàng trả tiền trong nước
đều tới Edo để dự Lễ hội Mùa xuân
161
00:14:31,166 --> 00:14:36,291
và một hôn lễ hoàng tộc xa hoa. Bọn ta
thuê phòng ở một quán trà ở Yoshiwara rồi.
162
00:14:36,375 --> 00:14:42,416
Bọn ta làm việc từ xa lộ đến đây đấy.
Làm tình qua cả thảy 69 Đồn của Nakasendo.
163
00:14:43,125 --> 00:14:47,083
Nhưng sao cô lại ở đây?
Còn mang gia huy của tướng quân nữa?
164
00:14:48,416 --> 00:14:51,833
Hôn lễ hoàng tộc xa hoa đó có vẻ là…
của ta đó.
165
00:14:52,583 --> 00:14:56,083
Khoan. Hôn lễ đó là hôn lễ của cô?
166
00:14:56,166 --> 00:14:58,083
Chị ấy quả là công chúa thực sự.
167
00:14:59,333 --> 00:15:02,625
Chứ sao nữa.
Ta cá là cô ấy sống trong lâu đài đó.
168
00:15:05,500 --> 00:15:07,875
Ta đang trong bẫy, bao quanh là lũ rắn.
169
00:15:07,958 --> 00:15:10,500
Ta sẵn sàng đổi mạng với cô luôn đó.
170
00:15:10,583 --> 00:15:14,375
Bọn ta phục vụ đũng quần mòn vì đường đất
của mọi nam nhân ở đây
171
00:15:14,458 --> 00:15:17,333
hòng được tôn sùng gia đình mới của cô đó.
172
00:15:17,416 --> 00:15:21,541
Cô thì chỉ cần phục vụ
một cái đũng quần vừa giặt sạch.
173
00:15:21,625 --> 00:15:25,333
- Bà không biết được đâu.
- Rằng hắn là quái thú? Hắn yếu đuối.
174
00:15:25,416 --> 00:15:28,125
Hắn là nam nhân. Nam nhân nào chẳng vậy.
175
00:15:28,625 --> 00:15:30,833
Kẻ hành động man rợ là yếu đuối nhất.
176
00:15:30,916 --> 00:15:34,625
Chúng đâm vào người nữ nhân
và nghĩ việc đó khiến chúng mạnh mẽ.
177
00:15:34,708 --> 00:15:37,291
Thực chất thì
dương vật của chúng mong manh.
178
00:15:37,875 --> 00:15:40,541
Dễ phơi bày. Chính cô thấy rồi còn gì.
179
00:15:41,041 --> 00:15:43,708
Chúng muốn được quấn tã,
đánh đít và bú ngực
180
00:15:43,791 --> 00:15:46,625
rồi ưỡn ngực đi
như vừa chinh phục một đội quân.
181
00:15:46,708 --> 00:15:48,666
Nuôi dưỡng yếu điểm của hắn đi.
182
00:15:48,750 --> 00:15:50,208
Hãy là sức mạnh của hắn,
183
00:15:50,291 --> 00:15:52,541
rồi hắn sẽ tôn thờ cô.
184
00:15:54,083 --> 00:15:56,541
Ta… chẳng biết ta có làm được không nữa.
185
00:15:57,875 --> 00:16:00,500
Đừng chạy tới và chạy lui
khỏi nam nhân nữa
186
00:16:00,583 --> 00:16:03,500
và tự mình quyết xem cô muốn gì đi.
187
00:16:05,416 --> 00:16:07,458
Ta muốn làm chủ đời mình.
188
00:16:07,541 --> 00:16:10,875
Thế thì hãy làm chủ đời hắn đi,
189
00:16:11,583 --> 00:16:12,750
Công chúa ạ.
190
00:16:25,083 --> 00:16:29,458
Tội nghiệp. Gã da trắng đó sẽ giết cô ấy
cùng những người còn lại thôi.
191
00:16:34,875 --> 00:16:39,500
- Con sẽ không làm gánh nặng cho thầy lâu.
- Nơi này từng có chỗ cho con mà.
192
00:16:40,916 --> 00:16:45,791
Chưa báo được thù thì chẳng có chỗ nào
cho con cả. Để làm vậy, con cần có kiếm.
193
00:16:50,833 --> 00:16:53,750
- Thầy nối chúng lại với nhau được không?
- Không.
194
00:16:54,333 --> 00:16:55,916
Gãy rồi là gãy rồi.
195
00:16:56,916 --> 00:16:59,583
Vậy thì phải nấu chảy rồi rèn lại nó.
196
00:17:00,250 --> 00:17:02,708
Kiếm của con gãy vì phối liệu sai.
197
00:17:03,583 --> 00:17:04,666
Nó hoàn hảo mà.
198
00:17:04,750 --> 00:17:06,208
Nó tinh khiết quá.
199
00:17:08,125 --> 00:17:11,000
Kim loại của con
muốn được trộn với thép mới.
200
00:17:11,666 --> 00:17:14,125
- Thầy có thép cho con không ạ?
- Không.
201
00:17:14,708 --> 00:17:16,666
Vậy cho con một thanh kiếm đi.
202
00:17:16,750 --> 00:17:17,583
Không.
203
00:17:18,208 --> 00:17:21,500
Ngọn lửa trong con
bùng lên vượt tầm kiểm soát rồi.
204
00:17:24,916 --> 00:17:28,083
- Con đâu còn là đứa bé thầy từng biết.
- Phải.
205
00:17:28,875 --> 00:17:31,500
Đứa bé đó mà thấy con thì sẽ bỏ chạy.
206
00:17:32,541 --> 00:17:35,458
Đứa bé đó hiểu ý nghĩa của một thanh kiếm,
207
00:17:36,000 --> 00:17:38,333
lằn ranh ngăn cách sự sống và cái chết.
208
00:17:39,958 --> 00:17:41,666
Ta không có thép cho con đâu.
209
00:17:47,041 --> 00:17:48,583
Vậy con sẽ tự làm lấy.
210
00:18:20,708 --> 00:18:23,083
Mizu!
211
00:19:18,875 --> 00:19:20,291
Sao thầy biết ta ở đây?
212
00:19:20,875 --> 00:19:23,750
Những dụng cụ ngươi dùng thay cho đôi tay
213
00:19:24,583 --> 00:19:25,541
là do ai làm ra?
214
00:19:29,166 --> 00:19:30,000
Ta ạ.
215
00:19:30,541 --> 00:19:31,375
Tại sao?
216
00:19:31,958 --> 00:19:32,791
Để ta có ích.
217
00:19:33,333 --> 00:19:34,291
Thế thôi à?
218
00:19:42,041 --> 00:19:45,166
Ta muốn trở thành một Samurai.
Ta muốn trở nên vĩ đại.
219
00:19:48,000 --> 00:19:50,666
Hầu như thiên hạ sẽ cười khi ta bảo vậy.
220
00:19:51,583 --> 00:19:52,666
Có gì đáng cười ư?
221
00:19:53,500 --> 00:19:54,958
Samurai cần có tay mà.
222
00:19:55,666 --> 00:19:56,541
Vậy ư?
223
00:19:57,041 --> 00:19:59,250
Như một thợ rèn kiếm cần có mắt ấy à?
224
00:20:02,041 --> 00:20:03,125
Đôi tay của ngươi.
225
00:20:04,791 --> 00:20:07,208
Do tai nạn hay do bẩm sinh vậy?
226
00:20:07,833 --> 00:20:08,666
Bẩm sinh ạ.
227
00:20:09,958 --> 00:20:10,791
Còn mắt thầy?
228
00:20:11,750 --> 00:20:12,750
Do một ngọn lửa.
229
00:20:16,208 --> 00:20:17,916
Và giờ lửa lại vâng lời thầy.
230
00:21:11,416 --> 00:21:13,916
Ngươi làm cả đêm.
Ta nghĩ có thể ngươi đói.
231
00:21:17,583 --> 00:21:20,125
Há cảo cá trứ danh của ông già Itagaki.
232
00:21:20,666 --> 00:21:22,416
Thứ hay ho duy nhất ở Kohama.
233
00:21:23,791 --> 00:21:25,416
Ta chưa từng ăn món này.
234
00:21:25,958 --> 00:21:29,083
Nhớ không? Ta chỉ là
con chó ăn rác rưởi cống rãnh mà.
235
00:21:33,833 --> 00:21:37,166
- Lưỡi kiếm của ngươi.
- Thép không chịu liền lại cho ta.
236
00:21:37,750 --> 00:21:38,583
Thì sao?
237
00:21:39,166 --> 00:21:42,416
Ngươi phải đuổi theo
gã Fowler khốn kiếp đó kẻo quá trễ.
238
00:21:42,500 --> 00:21:45,333
"Thanh kiếm là linh hồn của Samurai".
239
00:21:45,416 --> 00:21:48,708
Đấy là câu họ nói
với môn đệ năm nhất ở võ đường thôi.
240
00:21:48,791 --> 00:21:51,375
Ngươi giỏi mà. Có khi còn giỏi hơn ta nữa.
241
00:21:52,125 --> 00:21:55,208
Mà chẳng ai giỏi hơn ta cả.
242
00:21:56,875 --> 00:21:58,666
Khí giới chẳng quan trọng đâu.
243
00:22:00,791 --> 00:22:04,125
Ngươi có thể thắng hắn với một cây búa.
Này. Đứng dậy đi.
244
00:22:04,666 --> 00:22:07,166
Kiếm sư Eiji
không thích ngươi dịch đồ đâu.
245
00:22:13,000 --> 00:22:14,791
Ta đang quá đau để giao đấu.
246
00:22:24,250 --> 00:22:26,625
Ngươi nghĩ ngươi hạ được ta hai lần ư?
247
00:22:44,958 --> 00:22:45,916
Ta xin lỗi.
248
00:22:50,375 --> 00:22:51,833
Đừng xin lỗi, Taigen.
249
00:22:54,458 --> 00:22:55,291
Taigen?
250
00:22:56,166 --> 00:22:57,875
Chắc ta đang nhớ Akemi đó mà.
251
00:23:01,000 --> 00:23:02,541
Có chuyện này ta cần nói.
252
00:23:12,041 --> 00:23:14,000
Ngươi sẽ không gặp Akemi nữa đâu.
253
00:23:14,083 --> 00:23:15,000
Sao cơ?
254
00:23:15,083 --> 00:23:17,958
Cô ta đang ở Edo,
sắp kết hôn với Itoh Takayoshi.
255
00:23:18,041 --> 00:23:19,666
Sao ngươi biết chuyện đó?
256
00:23:19,750 --> 00:23:22,416
Ta đã đứng nhìn
cảnh vệ Tokunobu đưa cô ta đi.
257
00:23:23,000 --> 00:23:27,333
- Cô ta tìm ta để cứu hôn ước của ngươi.
- Ngươi để chúng đưa nàng ấy đi?
258
00:23:27,416 --> 00:23:29,166
Để tốt cho chính cô ta thôi.
259
00:23:31,041 --> 00:23:32,000
Ta phải tới Edo.
260
00:23:32,083 --> 00:23:35,833
Không. Quá nguy hiểm.
Fowler đang ủ mưu tấn công Lâu đài Edo đó.
261
00:23:35,916 --> 00:23:36,750
Gì kia?
262
00:23:36,833 --> 00:23:40,583
Ta thấy kế hoạch rồi. Hắn có một đội quân
được trang bị súng trường ngoại quốc.
263
00:23:40,666 --> 00:23:43,125
Hắn khôn ngoan lắm,
sẽ tấn công lúc họp Hội Trưởng lão.
264
00:23:43,208 --> 00:23:45,250
Ngươi vốn biết từ đầu.
265
00:23:46,125 --> 00:23:49,375
Tướng quân đang gặp nguy hiểm.
Akemi đang gặp nguy hiểm.
266
00:23:49,458 --> 00:23:51,625
Ngươi là thứ Samurai gì vậy?
267
00:23:51,708 --> 00:23:54,000
Ta sẽ giết Fowler.
268
00:23:54,083 --> 00:23:56,750
Không phải vì danh dự. Mà vì thù ghét.
269
00:23:57,250 --> 00:23:58,791
Ngươi đúng là một con quỷ.
270
00:24:05,958 --> 00:24:10,875
Ta sẽ tới Edo để cảnh báo tướng quân,
rồi ta sẽ đi tìm ngươi và giết ngươi.
271
00:24:21,541 --> 00:24:24,000
Món quà quý giá nhất ta từng nhận được
272
00:24:24,083 --> 00:24:27,958
đến từ Phu nhân Itoh,
người đã cho ta hai quý tử.
273
00:24:28,041 --> 00:24:32,666
Để nếu ta qua đời, đất nước này
sẽ không phải chịu hậu quả gì hết,
274
00:24:32,750 --> 00:24:34,916
ngoại trừ một vài lời cầu nguyện.
275
00:24:36,833 --> 00:24:42,500
Ta hân hạnh được mời các vị dự khán
lễ kết giao giữa con trai thứ của ta,
276
00:24:42,583 --> 00:24:44,166
Itoh Takayoshi,
277
00:24:44,250 --> 00:24:48,625
và con gái độc nhất
của Lãnh chúa Tokunobu Daichi.
278
00:24:49,833 --> 00:24:54,250
Mỗi người đương ngồi đây là bởi lòng
tận tụy đã được chứng minh với mạc phủ.
279
00:24:54,333 --> 00:24:58,041
Mong nàng dâu cũng sẽ một lòng với ta
như gia tộc các vị.
280
00:24:59,541 --> 00:25:02,708
Mong tử cung nàng ấy
trù phú như cánh đồng của các vị.
281
00:25:14,166 --> 00:25:15,000
Con yêu,
282
00:25:15,625 --> 00:25:19,333
bữa ăn của con
được chuẩn bị đặc biệt cho con đó.
283
00:25:26,583 --> 00:25:31,416
Gan thỏ rưới xốt tinh dịch ngựa.
Để tăng khả năng sinh nở.
284
00:25:32,000 --> 00:25:34,666
Ta mong con có thể gánh vác trọng trách
285
00:25:34,750 --> 00:25:36,000
làm dâu dòng họ Itoh.
286
00:25:41,125 --> 00:25:43,250
Người sẽ thấy con có thể gánh vác mọi thứ.
287
00:25:48,291 --> 00:25:51,000
Óc cáo đông lạnh, để thêm phần sáng suốt.
288
00:25:53,000 --> 00:25:55,666
Súp đặc làm từ tiết bào thai heo.
289
00:25:55,750 --> 00:25:58,000
Để thêm tươi trẻ và tràn đầy sức sống.
290
00:26:05,500 --> 00:26:08,291
Món này là ý tưởng của phu quân con.
291
00:26:09,833 --> 00:26:11,875
Thằng bé quả là chu đáo.
292
00:26:49,541 --> 00:26:52,083
Vậy là… tất cả vỡ vụn rồi.
293
00:26:53,791 --> 00:26:54,833
Thép của con.
294
00:26:55,916 --> 00:26:58,458
Có lẽ một con quỷ
thì không thể tạo ra thép.
295
00:26:59,208 --> 00:27:00,208
Thế ư?
296
00:27:02,458 --> 00:27:06,541
Thế gian nhìn con và thấy một con quái vật
đầy thù ghét. Một oán linh.
297
00:27:07,166 --> 00:27:10,916
Mẹ đẻ con cũng thấy vậy
nên không thể yêu thương con.
298
00:27:12,000 --> 00:27:13,208
Có lẽ họ đúng.
299
00:27:14,083 --> 00:27:16,666
Ta không huấn luyện con thành một con quỷ
300
00:27:17,208 --> 00:27:21,375
hay một con người. Ta chỉ cho con
cách trở thành một nghệ nhân.
301
00:27:22,375 --> 00:27:25,041
Làm một nghệ nhân
là làm một việc duy nhất.
302
00:27:27,916 --> 00:27:28,750
Nhìn ta đi.
303
00:27:29,708 --> 00:27:32,791
Chẳng thể chiến đấu, dệt vải hay cày cấy.
304
00:27:33,416 --> 00:27:34,625
Ta rèn kiếm.
305
00:27:35,208 --> 00:27:38,125
Ta nấu nướng
để có sức khỏe rèn nên kiếm tốt.
306
00:27:39,416 --> 00:27:43,500
Ta ngâm kinh hòng gột rửa trái tim mình
để rèn nên kiếm tốt.
307
00:27:44,416 --> 00:27:49,916
- Thầy nghĩ báo thù là một nghệ thuật ạ?
- Kiếm, nồi, mì, cái chết.
308
00:27:50,708 --> 00:27:52,958
Với một nghệ nhân thì như nhau cả.
309
00:27:54,250 --> 00:27:56,208
Con là một nghệ nhân kém cỏi rồi.
310
00:27:58,083 --> 00:28:02,375
Một nghệ nhân sẽ cống hiến mọi thứ mình có
cho môn nghệ thuật, hết thảy.
311
00:28:04,250 --> 00:28:06,791
Những ưu điểm và nhược điểm của con,
312
00:28:06,875 --> 00:28:10,041
tình yêu và những nỗi hổ thẹn của con.
313
00:28:11,333 --> 00:28:13,750
Có lẽ là những kẻ con từng gặp nữa.
314
00:28:16,000 --> 00:28:19,166
Ta rèn nên những lưỡi kiếm tốt nhất
khi có một đệ tử.
315
00:28:20,416 --> 00:28:22,125
Con tưởng con quấy rầy thầy.
316
00:28:22,708 --> 00:28:23,958
Cả hai đều đúng.
317
00:28:26,125 --> 00:28:29,750
Trong con có thể có một con quỷ,
nhưng không chỉ có vậy.
318
00:28:30,916 --> 00:28:32,916
Nếu con không mời gọi hết thảy,
319
00:28:33,625 --> 00:28:35,875
con quỷ đó sẽ chiếm cả hai ghế,
320
00:28:35,958 --> 00:28:38,166
và môn nghệ thuật của con sẽ lụi tàn.
321
00:28:39,000 --> 00:28:40,291
Vậy con phải làm sao?
322
00:28:41,541 --> 00:28:43,583
Ta chỉ biết cách rèn kiếm thôi.
323
00:28:44,208 --> 00:28:46,541
Sáng nào ta cũng nhóm lửa.
324
00:28:47,791 --> 00:28:49,833
Và bắt đầu lại từ đầu.
325
00:29:27,666 --> 00:29:30,666
Như tấm đậu phụ
sẵn sàng bị nuốt chửng vậy.
326
00:29:31,333 --> 00:29:33,416
Ngài Takayoshi có quà cho người.
327
00:29:34,333 --> 00:29:39,041
Người ăn tối ngon miệng quá nên ngài ấy
đem cho người cả bữa sáng lẫn bữa trưa.
328
00:29:51,666 --> 00:29:55,375
Hành hạ ta vậy vui lắm ư?
Giết con chim của ta rồi bắt ta ăn nó?
329
00:29:55,458 --> 00:29:57,166
Rồi cho ta thêm hai con?
330
00:29:59,458 --> 00:30:02,791
Nói gì đi chứ.
Hay tiếp chuyện ta là thấp hèn với chàng?
331
00:30:06,125 --> 00:30:08,500
Đó là lời… tạ lỗi
332
00:30:09,333 --> 00:30:11,708
thay cho mẫu thân ta.
333
00:30:30,166 --> 00:30:31,000
Ra vậy.
334
00:30:32,666 --> 00:30:34,291
Quà của chàng chân thành.
335
00:30:35,125 --> 00:30:37,625
Phu quân tha thứ cho ta vì đánh chàng nhé?
336
00:30:44,000 --> 00:30:49,500
Phu quân chẳng việc gì phải hổ thẹn
với vợ mình, cũng như chẳng cần vội đáp.
337
00:30:50,125 --> 00:30:53,083
Gia sư giỏi nhất ta từng có
cũng bị cà lăm.
338
00:30:53,166 --> 00:30:58,375
Giáo viên thấp kém hơn cười nhạo, nhưng ta
biết vì tâm trí thầy ấy quá nhiều suy tư,
339
00:30:58,458 --> 00:31:00,250
miệng thầy đơn giản là không theo kịp.
340
00:31:01,375 --> 00:31:03,166
Khi thầy ấy ngâm thơ,
341
00:31:03,250 --> 00:31:07,041
ngôn từ của thầy ấy đầy ẩn ý
và nhóm lửa trong ta.
342
00:31:07,875 --> 00:31:10,708
Ta… vốn luôn thầm thương trộm nhớ thầy ấy.
343
00:31:12,666 --> 00:31:13,500
Lại nào,
344
00:31:14,250 --> 00:31:16,875
phu quân tha thứ cho ta
vì đã đánh chàng nhé?
345
00:31:18,833 --> 00:31:19,916
Được.
346
00:31:21,583 --> 00:31:24,250
Phu quân của ta ngâm thơ cho ta nhé?
347
00:31:54,958 --> 00:31:55,791
Ringo.
348
00:32:01,541 --> 00:32:03,250
Ngươi thuộc Tâm Kinh chứ?
349
00:32:05,666 --> 00:32:08,541
"Sắc bất dị không, không bất dị sắc.
350
00:32:09,416 --> 00:32:11,000
Thị chư pháp không tướng".
351
00:32:12,000 --> 00:32:14,833
"Bất sanh bất diệt…"
352
00:32:27,000 --> 00:32:29,500
Có những việc ta không tự làm được.
353
00:32:58,458 --> 00:32:59,833
Ta muốn nghe chàng nói.
354
00:33:03,625 --> 00:33:04,458
Nói đi.
355
00:33:08,708 --> 00:33:11,791
"Nếu như tối hôm nay
356
00:33:13,333 --> 00:33:14,958
Đôi ta được chung gối
357
00:33:18,666 --> 00:33:21,083
Thời hiện thực từ đây
358
00:33:22,416 --> 00:33:26,583
Sẽ chẳng còn là lối
Đi trong giấc mộng này"
359
00:34:46,500 --> 00:34:50,000
Ta đã lục soát mọi con thuyền,
mọi xe ngựa trên mọi bờ biển.
360
00:34:50,500 --> 00:34:52,000
Mà chẳng tìm thấy gì.
361
00:34:53,000 --> 00:34:55,541
Chẳng có súng ống Tây phương ở Nhật Bản.
362
00:34:55,625 --> 00:34:58,250
Ta e gã da trắng của ngươi
là phường lừa bịp,
363
00:34:58,333 --> 00:35:00,416
ngươi đang trên đường tới chỗ chết.
364
00:35:03,500 --> 00:35:04,416
Một lá thư sao?
365
00:35:05,166 --> 00:35:06,291
Công chuyện ấy mà.
366
00:35:06,958 --> 00:35:10,291
Làm nốt công chuyện đi.
Ta muốn cho ngươi xem cái này.
367
00:35:10,916 --> 00:35:13,083
Một món đồ chơi mới sáng bóng.
368
00:35:15,541 --> 00:35:18,000
Ta cho gọi hai kẻ bị kết án.
369
00:35:18,083 --> 00:35:21,208
Chúng đem tới bốn.
Thật vui khi được nể trọng.
370
00:35:31,291 --> 00:35:32,541
Làm đi!
371
00:35:33,291 --> 00:35:34,833
Cố hết sức đi.
372
00:35:45,500 --> 00:35:46,333
Đến lượt ta.
373
00:35:46,875 --> 00:35:49,791
Tới lúc thử súng của chúng ta rồi.
374
00:35:50,875 --> 00:35:55,208
Súng của chúng ta?
Ta không hiểu. Chúng ở đâu?
375
00:35:58,875 --> 00:36:02,250
Chúng ở ngay đây này.
Dĩ nhiên ta đã phải sửa đổi thiết kế
376
00:36:02,333 --> 00:36:06,416
để đưa 2.000 khẩu súng trường từ nước ta
vào nước ngươi mà không bị chú ý.
377
00:36:06,916 --> 00:36:09,708
Lịch sử đất nước ta
viết nên từ những nỗi đau.
378
00:36:10,250 --> 00:36:12,291
Ta chỉ là thằng nhóc hồi Nhà Tudor
379
00:36:12,375 --> 00:36:16,083
đốt mọi thứ lương thực mà phiến quân dưới
trướng O'Neill có thể nghĩ đến việc ăn.
380
00:36:16,166 --> 00:36:18,375
Bọn ta đã chết đói. Ai cũng chết đói.
381
00:36:18,458 --> 00:36:21,666
Miệng người chết
xanh bợt do nhai cây tầm ma.
382
00:36:21,750 --> 00:36:25,666
Ngươi sẽ trở nên tháo vát khi gặp nạn đói.
Cha mẹ ta mất sớm.
383
00:36:25,750 --> 00:36:28,875
Bỏ lại ta và em gái ta phải đi bắt chuột.
384
00:36:29,375 --> 00:36:33,791
Rồi cũng mau chóng không còn chuột.
Ta phải cho em gái ta uống máu của ta.
385
00:36:33,875 --> 00:36:36,458
Nó sống được thêm hai tuần.
386
00:36:37,083 --> 00:36:38,708
Ta phải thức trắng ba hôm
387
00:36:38,791 --> 00:36:42,750
để canh xác nó khỏi những kẻ đói bụng
cho tới khi đất tan tuyết.
388
00:36:43,541 --> 00:36:46,458
Ta mổ lấy thận của nó rồi chôn nó.
389
00:36:47,291 --> 00:36:51,583
Chúng phủ lớp mỡ trắng như hạt đậu.
Không một bữa nào ta ăn
390
00:36:52,250 --> 00:36:55,083
mà tâm trí ta không nhớ lại miếng cắn đó.
391
00:36:55,625 --> 00:36:59,166
Đó là việc cuối cùng ta phải làm
vì bắt buộc phải làm.
392
00:37:00,250 --> 00:37:02,500
Giờ ta làm chủ đời mình rồi.
393
00:37:05,333 --> 00:37:06,250
Từng miếng cắn.
394
00:37:31,708 --> 00:37:34,875
Ngài Chiba định cướp chuyến hàng của ta.
395
00:37:34,958 --> 00:37:38,500
Ta nghĩ hắn định cầm đầu cuộc đảo chính
mà không có chúng ta.
396
00:37:40,125 --> 00:37:41,791
Ngươi muốn lấy ngón cái chứ?
397
00:37:45,083 --> 00:37:48,291
- Còn binh lính của hắn?
- Giờ chúng là lính của ngươi.
398
00:37:49,416 --> 00:37:51,666
Xem ra chúng ta mất tay trong rồi.
399
00:37:52,583 --> 00:37:55,208
Xem ra ngươi sẽ phải thay
việc của Chiba trong lâu đài.
400
00:37:59,000 --> 00:38:00,416
Ngươi làm được chứ?
401
00:38:18,083 --> 00:38:21,916
Một thanh kiếm rèn từ thứ thép này
có thể giết chết một vị thần.
402
00:38:23,375 --> 00:38:27,000
Từ nó, con sẽ làm ra
lưỡi kiếm xứng đáng với mục tiêu của con.
403
00:38:28,208 --> 00:38:32,750
Không. Thầy nói phải. Con không xứng
với một thanh kiếm. Chưa xứng.
404
00:38:34,291 --> 00:38:35,833
Thứ thép này là cho thầy.
405
00:38:37,125 --> 00:38:39,916
Con phải tới Edo
để giết kẻ con đã thề sẽ giết.
406
00:38:40,416 --> 00:38:43,666
Nếu con thành công và vẫn toàn mạng,
con sẽ trở về.
407
00:38:43,750 --> 00:38:48,458
Thầy có thể quyết xem con đã xứng với kiếm
làm từ kim loại này, do tay thầy chưa.
408
00:38:55,833 --> 00:38:59,500
Thứ lỗi vì phải đi, Kiếm sư Eiji.
Ta biết thầy rất muốn dạy ta,
409
00:39:00,000 --> 00:39:00,916
có khi là nhiều năm.
410
00:39:01,916 --> 00:39:03,125
Nhưng Sư phụ cần ta.
411
00:39:10,458 --> 00:39:11,875
Tạm biệt Kiếm sư.
412
00:39:22,000 --> 00:39:23,583
Tạm biệt Kiếm sư!
413
00:39:39,041 --> 00:39:42,791
Lấy đồ đạc đi.
Các ngươi không cần phụng sự nữa.
414
00:39:43,708 --> 00:39:47,916
Bảo Phu nhân Itoh là người ấy có thể thôi
lựa món ăn và người bầu bạn cho ta.
415
00:39:49,541 --> 00:39:51,083
Nhưng ai sẽ hầu người ạ?
416
00:39:57,291 --> 00:39:59,250
Công chúa cho vời bọn ta ạ.
417
00:40:00,750 --> 00:40:05,291
Đây không phải buổi triệu tập. Đây là
lời đề xuất kinh doanh, Phu nhân Kaji ạ.
418
00:40:05,791 --> 00:40:09,625
Ta đã có tiền riêng, muốn mua đứt
giao kèo của các nữ nhân của bà.
419
00:40:10,291 --> 00:40:11,166
Toàn bộ.
420
00:40:13,583 --> 00:40:17,500
- Gấp năm số tiền mỗi người họ nợ bà.
- Với điều kiện gì?
421
00:40:17,583 --> 00:40:18,416
Chẳng có gì cả
422
00:40:18,916 --> 00:40:22,833
ngoài việc mỗi nữ nhân này hiểu
mình đã tự do và muốn đi đâu tùy ý.
423
00:40:25,000 --> 00:40:26,791
Ta không cần trở thành điếm ạ?
424
00:40:27,583 --> 00:40:29,416
Cô có nợ gì bọn ta đâu.
425
00:40:29,500 --> 00:40:33,666
Đúng. Nhưng xem ra
ta đã tự mình quyết được ta muốn gì rồi.
426
00:40:34,166 --> 00:40:37,041
Ngoài ra, ta cũng đang cần các hầu nữ mới.
427
00:40:37,541 --> 00:40:40,791
Lương hậu, quần áo mới.
Nhưng các cô sẽ phải sống ở đây.
428
00:40:43,083 --> 00:40:45,958
Ở đây? Trong cung điện của chị ạ?
429
00:40:46,791 --> 00:40:49,791
Ở đây có cơ hội.
Nhưng ta còn phải học hỏi nhiều.
430
00:40:50,291 --> 00:40:54,166
Ta cần những bằng hữu ta tin được.
Những bằng hữu đã trải sự đời.
431
00:41:04,500 --> 00:41:06,833
Điều tuyệt nhất từng xảy đến với em đó.
432
00:41:07,416 --> 00:41:09,875
Thiên địa ơi. Không thể tin nổi.
433
00:41:14,000 --> 00:41:16,333
Ta nói thật đó. Cô mà không muốn ở lại…
434
00:41:17,500 --> 00:41:19,291
Ta đã đối xử tệ hại với cô,
435
00:41:20,166 --> 00:41:21,875
mà cô mời ta thế này ư?
436
00:41:23,916 --> 00:41:27,333
Ta xin cô. Akemi, ta xin cô nghe ta đã.
437
00:41:27,416 --> 00:41:31,166
Cô phải đi đi.
Ở đây cô đang gặp nguy hiểm lớn đấy.
438
00:41:34,583 --> 00:41:37,125
Con chẳng biết làm gì
ngoài tới gặp cha nữa.
439
00:41:37,208 --> 00:41:39,708
Kể lại chuyện cô kể cho ta đi. Mau đi.
440
00:41:41,041 --> 00:41:43,708
Đang có mưu đồ chống lại mạc phủ ạ.
441
00:41:43,791 --> 00:41:46,666
Một người da trắng
dự định tấn công Lâu đài Edo,
442
00:41:46,750 --> 00:41:51,375
giết Tướng quân Itoh cùng cả gia đình.
Tất cả mọi người bên trong tường thành.
443
00:41:51,458 --> 00:41:54,416
Hắn có một đội quân, súng ống ngoại quốc,
444
00:41:54,500 --> 00:41:56,125
tòng phạm trong triều.
445
00:41:58,041 --> 00:42:00,833
- Hắn nói bao giờ không?
- Phiên họp lãnh chúa.
446
00:42:01,333 --> 00:42:03,333
Ngài phải đi ngay đi.
447
00:42:06,083 --> 00:42:07,041
Tạ ơn cô.
448
00:42:07,125 --> 00:42:10,541
Cô có thể vừa cứu tất cả bọn ta,
trong đó có con gái ta đó.
449
00:42:11,625 --> 00:42:13,333
Còn ai biết chuyện này không?
450
00:42:14,500 --> 00:42:15,333
Không ai cả.
451
00:42:15,958 --> 00:42:17,875
Ta biết tạ ơn cô sao cho đủ đây.
452
00:42:26,791 --> 00:42:27,625
Ise.
453
00:42:29,500 --> 00:42:31,125
Ta đã bảo con cứ tin ta mà.
454
00:42:32,791 --> 00:42:35,958
Con sẽ không phải lấy
một kẻ tàn tệ lâu đâu.
455
00:42:45,375 --> 00:42:47,375
Giờ con ở trong Gia tộc Itoh rồi.
456
00:42:47,916 --> 00:42:51,583
Dân chúng sẽ ủng hộ con
khi tướng quân và các con trai hắn mất,
457
00:42:52,958 --> 00:42:55,375
khiến quyền lực của chúng rơi vào tay ta…
458
00:42:57,291 --> 00:42:59,208
cùng với các cộng sự mới của ta.
459
00:42:59,708 --> 00:43:01,291
Rất nhiều kẻ sẽ bỏ mạng.
460
00:43:03,125 --> 00:43:06,458
Ở đây con sẽ an toàn
tới khi tất cả chấm dứt.
461
00:43:07,750 --> 00:43:10,416
Khi ấy… con có thể tạ ơn ta.
462
00:43:13,583 --> 00:43:14,916
Không!
463
00:44:02,125 --> 00:44:04,208
{\an8}Biên dịch: Dzung Nguyen