1
00:00:42,835 --> 00:00:45,379
QUÁ KHỨ
2
00:01:00,185 --> 00:01:02,187
Anh không chịu nổi nữa đâu.
3
00:01:04,605 --> 00:01:06,275
Anh không chịu nổi nữa đâu.
4
00:01:09,486 --> 00:01:11,238
Anh không chịu nổi nữa đâu.
5
00:01:13,782 --> 00:01:15,617
Anh không chịu nổi nữa đâu.
6
00:01:18,954 --> 00:01:20,873
Anh không chịu nổi nữa đâu.
7
00:01:23,876 --> 00:01:25,752
Anh không chịu nổi nữa đâu.
8
00:01:27,004 --> 00:01:28,212
Ái chà.
9
00:01:28,213 --> 00:01:30,548
Giọng thằng bé y hệt ông.
10
00:01:30,549 --> 00:01:32,759
Ừ, tôi biết quá rõ đi chứ.
11
00:01:35,179 --> 00:01:41,976
Vậy nó là một thiên tài hội họa với
tính khí bất ổn, đầy giận dữ và sợ hãi,
12
00:01:41,977 --> 00:01:44,896
nói tiếng Hà Lan
và nhái giọng Eli cực chuẩn.
13
00:01:44,897 --> 00:01:47,524
Còn gì nữa? Nó đã cắt tai mình chưa?
14
00:01:49,026 --> 00:01:51,235
Ông nghĩ vấn đề là gì?
15
00:01:51,236 --> 00:01:52,988
Tôi bó tay luôn.
16
00:01:54,031 --> 00:01:56,157
Không biết nữa. Có lẽ
tôi đã nghĩ quá sâu xa.
17
00:01:56,158 --> 00:01:58,076
Tôi cảm thấy có gì đó ở đây chưa rõ.
18
00:01:58,660 --> 00:02:00,995
Một thông điệp nào đó.
Nó cư xử như quen biết tôi,
19
00:02:00,996 --> 00:02:02,872
như nó biết gì đó về tôi.
20
00:02:02,873 --> 00:02:03,957
Hiểu rồi.
21
00:02:04,458 --> 00:02:05,959
Như một thông điệp của Lynn.
22
00:02:08,211 --> 00:02:10,506
- Ý tôi không phải thế.
- Sao lại không?
23
00:02:11,298 --> 00:02:14,550
Vợ ông mất, nên việc ông đi tìm
thông điệp gì đó của bà ấy
24
00:02:14,551 --> 00:02:17,679
- cũng là điều dễ hiểu.
- Việc đó không liên quan gì cả.
25
00:02:18,180 --> 00:02:19,681
Đứa bé này bị bệnh rất nặng,
26
00:02:20,265 --> 00:02:22,433
và tôi đang đi tìm cách lý giải khoa học
27
00:02:22,434 --> 00:02:23,976
cho việc này, Jackson.
28
00:02:23,977 --> 00:02:26,354
Cách lý giải có căn cứ.
29
00:02:26,355 --> 00:02:27,980
Đâu phải cái gì cũng có căn cứ.
30
00:02:27,981 --> 00:02:29,608
Chỉ những thứ có thật.
31
00:02:30,442 --> 00:02:35,029
Lynn hay nói sự mù quáng của ông
vừa là điểm mạnh chính
32
00:02:35,030 --> 00:02:36,740
vừa là điểm yếu chính của ông.
33
00:02:38,242 --> 00:02:39,367
Lúc nào?
34
00:02:39,368 --> 00:02:40,451
Cái gì lúc nào?
35
00:02:40,452 --> 00:02:42,037
Lynn nói thế về tôi lúc nào?
36
00:02:42,996 --> 00:02:44,414
Nói suốt mà.
37
00:02:45,082 --> 00:02:46,291
Nói suốt.
38
00:02:48,669 --> 00:02:49,670
Sao?
39
00:02:51,129 --> 00:02:53,882
- Này, nghe này...
- Không liên quan đến ông.
40
00:02:56,426 --> 00:02:57,803
Tôi nhớ bà ấy da diết thôi.
41
00:03:03,225 --> 00:03:04,226
Tôi hiểu.
42
00:03:57,112 --> 00:03:58,238
Larry?
43
00:04:00,157 --> 00:04:01,200
Có chuyện gì thế nhóc?
44
00:05:19,194 --> 00:05:22,948
Được rồi,
cho con và gấu bông nằm ấm áp nào.
45
00:05:25,325 --> 00:05:26,577
Con không sao chứ?
46
00:05:27,661 --> 00:05:29,121
Trời ơi.
47
00:05:29,621 --> 00:05:31,206
Con đang run rẩy.
48
00:05:33,917 --> 00:05:36,253
Không sao. Con sẽ ổn thôi. Được chứ?
49
00:05:37,337 --> 00:05:40,591
Con hãy ngủ thật ngon,
rồi sáng sớm mai bà sẽ đến thăm nhé.
50
00:05:48,265 --> 00:05:50,267
Sao họ lại làm xét nghiệm với con?
51
00:05:52,144 --> 00:05:55,355
Để đảm bảo là con ổn,
mà đúng thế thật còn gì.
52
00:05:56,481 --> 00:05:59,151
Mọi người chỉ cần xác định vài thứ,
sẽ xong nhanh thôi.
53
00:06:01,778 --> 00:06:06,200
Này, một bài hát ru trước khi bà về nhé?
54
00:06:11,288 --> 00:06:13,916
Nào. Ôm nhau cho ấm nào.
55
00:06:16,835 --> 00:06:19,880
Đúng rồi.
56
00:06:22,966 --> 00:06:28,847
Con là ánh dương của bà
57
00:06:29,681 --> 00:06:32,309
Ánh dương duy nhất của bà
58
00:06:33,268 --> 00:06:38,690
Con khiến bà vui
Khi bầu trời xám xịt
59
00:06:40,234 --> 00:06:46,406
Con sẽ không bao giờ biết, cưng ạ
Bà yêu con thế nào
60
00:06:47,824 --> 00:06:52,621
Xin đừng mang ánh dương của bà đi
61
00:07:08,679 --> 00:07:10,930
Trạng thái cảm xúc: Noah bộc lộ dấu hiệu
62
00:07:10,931 --> 00:07:13,559
của lo lắng, sợ hãi và rối loạn cảm xúc.
63
00:07:36,039 --> 00:07:38,541
Chứng câm có chọn lọc
Bạo lực - Ám ảnh sợ hãi - Kinh hãi
64
00:07:38,542 --> 00:07:39,585
Rối loạn căng thẳng sau sang chấn?
65
00:07:41,920 --> 00:07:43,588
{\an8}Hội chứng Savant - Kỹ năng hội họa
66
00:07:43,589 --> 00:07:46,675
{\an8}Chẩn đoán ban đầu
Rối loạn đa nhân cách
67
00:09:40,998 --> 00:09:46,085
Cứ như tôi trải qua một chứng
chuyển dịch-chuyển dịch ngược rất nặng.
68
00:09:46,086 --> 00:09:48,629
Cứ như nó len lỏi vào giấc mơ của tôi.
69
00:09:48,630 --> 00:09:51,257
- Ông ngủ không ngon.
- Cô hiểu sai ý tôi rồi.
70
00:09:51,258 --> 00:09:54,136
Ý ông là trường hợp của Noah rất đặc biệt.
71
00:09:54,636 --> 00:09:56,722
Một câu đố độc nhất vô nhị
cần tìm lời giải.
72
00:09:57,556 --> 00:09:59,390
Trừ việc tôi tưởng ông nghỉ hưu rồi.
73
00:09:59,391 --> 00:10:01,851
Lần trước đến đây,
ông nói về chuyện nghỉ hưu mà.
74
00:10:01,852 --> 00:10:03,060
Đúng thế.
75
00:10:03,061 --> 00:10:04,605
Tôi đang bàn giao các ca bệnh.
76
00:10:05,314 --> 00:10:07,733
Tôi chỉ muốn làm nốt ca này rồi nghỉ.
77
00:10:09,234 --> 00:10:10,651
Như cướp nhà băng vậy.
78
00:10:10,652 --> 00:10:12,905
- Phi vụ lớn cuối cùng.
- Ừ.
79
00:10:14,573 --> 00:10:15,908
Cơ hội cuối.
80
00:10:16,575 --> 00:10:19,994
Với những ca có mức độ chuyển dịch
giữa bác sĩ và bệnh nhân như thế này,
81
00:10:19,995 --> 00:10:23,039
chẳng phải điều thường làm
là chuyển bệnh nhân cho người khác?
82
00:10:23,040 --> 00:10:24,833
Ừ. Thường là thế, ừ.
83
00:10:25,667 --> 00:10:27,211
Nhưng ca này rất đặc biệt,
84
00:10:27,711 --> 00:10:31,422
nên tôi nghĩ việc tôi không tiếp tục nó
có thể bị coi là thiếu trách nhiệm.
85
00:10:31,423 --> 00:10:32,590
Được.
86
00:10:32,591 --> 00:10:36,552
Hoặc cái dường như là
một ca bệnh cực kỳ bất thường
87
00:10:36,553 --> 00:10:41,599
có thể là do tâm trí ông
vẽ ra rằng nó đặc biệt hơn nó vốn có
88
00:10:41,600 --> 00:10:45,187
như là cách để tiếp tục
ở trong trạng thái chối bỏ này.
89
00:10:45,687 --> 00:10:47,105
Chối bỏ cái gì?
90
00:10:50,484 --> 00:10:51,485
Đùa thôi.
91
00:10:53,820 --> 00:10:56,030
Eli, tôi rất muốn giúp ông.
92
00:10:56,031 --> 00:10:58,115
Nhưng để làm thế, sớm muộn
93
00:10:58,116 --> 00:11:00,953
ông sẽ phải bắt đầu nói với tôi về Lynn.
94
00:11:04,915 --> 00:11:05,916
Tôi biết.
95
00:11:08,252 --> 00:11:09,670
Tôi biết, chỉ là...
96
00:11:13,090 --> 00:11:14,841
Tôi cần thêm thời gian.
97
00:11:14,842 --> 00:11:17,719
Được. Thời gian để làm gì?
98
00:11:22,015 --> 00:11:24,017
Thời gian để nghĩ ra cách giải thích...
99
00:11:26,186 --> 00:11:27,354
Giải thích cái gì?
100
00:11:33,110 --> 00:11:34,528
Ý ông là sao?
101
00:11:46,582 --> 00:11:47,791
Của cháu đây.
102
00:12:00,053 --> 00:12:01,470
Tốt lắm.
103
00:12:01,471 --> 00:12:05,309
Nghe này,
hôm nay ông có một trò chơi cho cháu.
104
00:12:06,393 --> 00:12:09,478
Không phải trò chơi giận dữ,
nên không có khối hộp. Ông hứa.
105
00:12:09,479 --> 00:12:13,358
Thật ra, cháu không cần phải làm gì cả.
106
00:12:14,610 --> 00:12:20,657
Cứ đung đưa mắt qua lại
theo ngón tay ông là được.
107
00:12:24,870 --> 00:12:27,664
Đừng xoay đầu, mắt thôi.
108
00:12:28,790 --> 00:12:31,168
Qua, lại.
109
00:12:32,211 --> 00:12:33,503
Dễ quá.
110
00:12:33,504 --> 00:12:35,631
Hoàn hảo. Tiếp tục đi.
111
00:12:41,345 --> 00:12:46,600
Qua, lại.
112
00:12:49,353 --> 00:12:52,523
Giờ ông muốn cháu nhớ về
ký ức xưa cũ nhất của cháu.
113
00:12:55,359 --> 00:12:59,571
Một trong những điều đầu tiên cháu nhớ.
Quay lại tận hồi cháu còn rất bé...
114
00:13:02,157 --> 00:13:05,827
và cố nhớ một cảm giác,
một cảm giác rất mạnh mẽ.
115
00:13:07,246 --> 00:13:10,666
Có thể là giận dữ, có thể là sợ hãi.
116
00:13:14,336 --> 00:13:15,712
Cháu nghĩ chưa?
117
00:13:16,380 --> 00:13:17,381
Tốt.
118
00:13:18,924 --> 00:13:19,967
Được.
119
00:13:28,350 --> 00:13:31,562
Giờ ông muốn cháu
hình dung nó thật kỹ lưỡng trong đầu.
120
00:13:37,109 --> 00:13:38,735
Và hình dung cháu ở đó.
121
00:13:48,537 --> 00:13:52,624
Nghĩ về cái cháu thấy,
cái cháu nghe, cái cháu cảm thấy.
122
00:13:58,297 --> 00:13:59,506
Noah?
123
00:14:00,799 --> 00:14:01,800
Noah?
124
00:14:07,848 --> 00:14:09,474
Vẽ ngay đi, Noah.
125
00:14:10,058 --> 00:14:11,977
Vẽ cái cháu thấy. Cho ông xem.
126
00:14:17,441 --> 00:14:18,734
Tốt lắm, Noah.
127
00:14:20,235 --> 00:14:21,278
Vẽ tiếp đi, Noah.
128
00:14:39,671 --> 00:14:41,173
Cháu làm đau bạn ấy.
129
00:14:42,591 --> 00:14:43,926
Nhưng bạn ấy không sao.
130
00:14:44,593 --> 00:14:46,720
Cháu có nhớ vì sao cháu làm thế không?
131
00:14:48,472 --> 00:14:51,183
- Có gì đó không ổn ở cháu.
- Là gì?
132
00:14:54,561 --> 00:14:55,604
Noah?
133
00:15:00,150 --> 00:15:01,193
Lạnh.
134
00:15:01,985 --> 00:15:03,736
Lạnh.
135
00:15:03,737 --> 00:15:05,447
Được. Không sao.
136
00:15:08,575 --> 00:15:09,576
Được rồi.
137
00:15:11,912 --> 00:15:12,955
Không sao.
138
00:15:14,873 --> 00:15:15,874
Được rồi.
139
00:15:40,148 --> 00:15:42,024
Được, vậy có hội chứng chuyển dịch,
140
00:15:42,025 --> 00:15:45,194
bắt chước từng phần và chứng câm chọn lọc.
141
00:15:45,195 --> 00:15:49,532
Rồi có những cơn hung hăng
đi kèm những lúc mất trí nhớ tạm thời.
142
00:15:49,533 --> 00:15:52,702
Và việc biết ngôn ngữ thứ hai
chưa giải thích được.
143
00:15:52,703 --> 00:15:54,537
Ái chà. Được.
144
00:15:54,538 --> 00:15:59,083
Tôi đã kiểm tra các ca ông chuyển giao
và hội chẩn trong sáu năm qua,
145
00:15:59,084 --> 00:16:01,085
và theo tôi thấy,
146
00:16:01,086 --> 00:16:04,381
ông chưa bao giờ gặp đứa trẻ này
trong công việc.
147
00:16:06,091 --> 00:16:08,050
Không biết nữa.
Có lẽ ông quen nó ngoài đời?
148
00:16:08,051 --> 00:16:11,220
Chắc chắn rồi. Ở buổi giao lưu
giữa người cao tuổi và trẻ mẫu giáo.
149
00:16:11,221 --> 00:16:12,597
Nghe thú vị đấy.
150
00:16:12,598 --> 00:16:13,849
Cả hai cùng phải ăn mềm?
151
00:16:14,683 --> 00:16:15,726
Ừ.
152
00:16:17,895 --> 00:16:19,353
Ông nên đi kiểm tra cái tay đi.
153
00:16:19,354 --> 00:16:21,606
Tôi là bác sĩ, tôi tự kiểm tra rồi.
154
00:16:21,607 --> 00:16:23,233
À há. Chắc chắn rồi.
155
00:16:26,028 --> 00:16:27,487
Được, tôi phải ngồi gõ đây.
156
00:16:32,117 --> 00:16:33,160
Đợi chút.
157
00:16:35,329 --> 00:16:37,163
Tôi muốn cô điều tra cái này.
158
00:16:37,164 --> 00:16:38,874
Xem có biết nó ở đâu được không.
159
00:16:39,666 --> 00:16:41,502
Vâng, để tôi thử.
160
00:16:42,044 --> 00:16:43,420
BW là ai?
161
00:16:44,671 --> 00:16:45,755
Không biết nữa.
162
00:16:45,756 --> 00:16:47,049
Phục vụ ca này à?
163
00:16:49,092 --> 00:16:50,511
Nói thật là tôi không biết.
164
00:16:52,888 --> 00:16:53,971
Chào.
165
00:16:53,972 --> 00:16:55,556
Bố đến rồi.
166
00:16:55,557 --> 00:16:59,436
Ừ. Bố xin lỗi vì đến muộn. Bận công việc.
167
00:17:02,272 --> 00:17:03,981
- Chào.
- Chào.
168
00:17:03,982 --> 00:17:05,651
Ông có đưa bà đến không?
169
00:17:06,443 --> 00:17:08,403
Ồ, không, con yêu.
170
00:17:10,781 --> 00:17:11,990
Bà mất rồi.
171
00:17:12,907 --> 00:17:13,992
Nhớ không?
172
00:17:14,952 --> 00:17:17,663
Nên bà không đi cùng ông được.
173
00:17:18,789 --> 00:17:24,376
Nhưng bà đang ở trên thiên đàng
và xung quanh chúng ta.
174
00:17:24,377 --> 00:17:26,295
Này Sophie. Xem ông có gì cho cháu này.
175
00:17:26,296 --> 00:17:27,381
Đồng xu.
176
00:17:28,089 --> 00:17:29,091
Cảm ơn ông.
177
00:17:32,219 --> 00:17:33,512
Lát nữa gặp lại nhé.
178
00:17:36,598 --> 00:17:39,600
"Bà đang ở trên thiên đàng
và xung quanh chúng ta".
179
00:17:39,601 --> 00:17:42,603
Sao con không nói bà biến thành
một con kỳ lân phép thuật luôn?
180
00:17:42,604 --> 00:17:45,148
Chính xác thì bố muốn con nói gì?
181
00:17:45,649 --> 00:17:47,567
Như bố làm khi bà nội mất ấy,
182
00:17:47,568 --> 00:17:50,319
và nói rằng cái chết giống như hết pin
183
00:17:50,320 --> 00:17:51,529
và không thay pin được ấy?
184
00:17:51,530 --> 00:17:52,655
Bố nói thế bao giờ đâu.
185
00:17:52,656 --> 00:17:54,867
Và đó là cơ hội để dạy dỗ con đấy nhé.
186
00:17:55,742 --> 00:17:58,703
Cả tuổi thơ con là cơ hội để dạy dỗ con.
187
00:17:58,704 --> 00:18:00,621
Thật ư? Định về đến tận hồi đó sao?
188
00:18:00,622 --> 00:18:02,791
Vì bố chỉ dành cho bữa tối này
một tiếng thôi.
189
00:18:03,292 --> 00:18:04,501
Giả vờ bận bịu kìa.
190
00:18:05,127 --> 00:18:06,210
Hài hước lắm.
191
00:18:06,211 --> 00:18:07,670
Con vẫn giận bố.
192
00:18:07,671 --> 00:18:09,672
Sao con phải giận bố chứ?
193
00:18:09,673 --> 00:18:11,757
Nghe này, bố đã bảo rồi,
máy bố bị sập nguồn
194
00:18:11,758 --> 00:18:14,219
mà bố không biết và...
195
00:18:15,846 --> 00:18:19,056
Và bố muốn nói là bố xin lỗi.
196
00:18:19,057 --> 00:18:21,143
Đó. Có khó lắm đâu?
197
00:18:21,727 --> 00:18:22,978
Con nhận lời xin lỗi.
198
00:18:24,146 --> 00:18:26,148
- Và cái bánh của bố.
- Bánh táo đấy.
199
00:18:26,648 --> 00:18:27,691
Nên thế.
200
00:18:30,611 --> 00:18:32,904
Sue Ann nói bố đã sẵn sàng bán nhà.
201
00:18:32,905 --> 00:18:35,823
Không. Bố nói là cô ấy nên gọi con.
202
00:18:35,824 --> 00:18:39,869
Tuyệt. Con đã bắt đầu tìm
một số chỗ tiềm năng để bố sống rồi.
203
00:18:39,870 --> 00:18:41,579
Đừng cầm đèn chạy trước ô tô nhé?
204
00:18:41,580 --> 00:18:46,585
Thị trường địa ốc hiện tại rất khó đoán,
nên có thể mất thời gian đấy.
205
00:18:47,961 --> 00:18:50,797
Giờ thì cho bố xin phép,
bố phải đi có việc.
206
00:19:14,571 --> 00:19:17,324
Em đây, như một con kỳ lân phép thuật.
207
00:19:17,824 --> 00:19:19,451
Em thôi đi được không?
208
00:19:25,791 --> 00:19:26,917
Bố?
209
00:19:28,669 --> 00:19:30,587
Thôi cái gì? Bố nói với ai thế?
210
00:19:50,524 --> 00:19:52,191
Con không do thám bố.
211
00:19:52,192 --> 00:19:54,819
Con tình cờ nghe thấy bố
tự nói chuyện một mình thôi.
212
00:19:54,820 --> 00:19:57,071
Bố không nói chuyện một mình.
213
00:19:57,072 --> 00:19:59,157
Vậy thì bố nói chuyện với ai?
214
00:20:01,118 --> 00:20:03,035
Thấy chưa? Đúng như con nói.
215
00:20:03,036 --> 00:20:06,497
Cảm giác như
bố đang dồn nén những cảm xúc đó.
216
00:20:06,498 --> 00:20:08,749
Mỗi người
có một cách vượt qua nỗi đau riêng.
217
00:20:08,750 --> 00:20:11,837
Thế à?
Vì có cảm giác bố chưa vượt qua gì cả.
218
00:20:12,462 --> 00:20:13,588
Biết bố không cần gì chứ?
219
00:20:13,589 --> 00:20:17,216
Bố không cần con phân tích
mọi động thái của bố.
220
00:20:17,217 --> 00:20:20,803
Con khiến bố thấy mình như
một lão già ấm đầu đã hoàn toàn mất trí.
221
00:20:20,804 --> 00:20:22,013
Biết con không cần gì chứ?
222
00:20:22,014 --> 00:20:24,223
Con không cần bố
vờ như chuyện đó chưa xảy ra.
223
00:20:24,224 --> 00:20:28,103
Nó đã xảy ra, được chứ?
Mẹ đi rồi, và mẹ sẽ không quay lại.
224
00:20:29,521 --> 00:20:30,771
Mẹ.
225
00:20:30,772 --> 00:20:33,609
Chào Sophie.
226
00:20:34,234 --> 00:20:36,653
- Này, nó cho ai thế?
- Bà ngoại.
227
00:20:37,654 --> 00:20:40,866
Lúc nãy Sophie hỏi
có được thắp nến cho bà không.
228
00:20:41,783 --> 00:20:43,076
Có được không?
229
00:20:45,370 --> 00:20:48,665
Tất nhiên là được rồi.
Sao lại không được chứ?
230
00:20:49,708 --> 00:20:50,751
Cảm ơn cháu yêu.
231
00:21:35,587 --> 00:21:36,713
Không sao đâu bố.
232
00:21:38,173 --> 00:21:39,758
Con biết bố tự trách mình,
233
00:21:40,717 --> 00:21:42,845
nhưng bố không thể làm gì khác đi được.
234
00:21:44,638 --> 00:21:46,557
Bố đừng dằn vặt mình nữa.
235
00:21:47,724 --> 00:21:48,851
Làm ơn.
236
00:21:56,942 --> 00:22:00,194
- Ta da. Này.
- Tuyệt.
237
00:22:00,195 --> 00:22:01,446
Đó.
238
00:22:07,452 --> 00:22:08,537
Đó là tài liệu của ông.
239
00:22:09,621 --> 00:22:10,664
Ừ.
240
00:22:11,915 --> 00:22:13,208
Không sao. Để ông nhặt.
241
00:22:15,711 --> 00:22:18,004
Cậu ấy đâm thứ xấu trên cổ mình.
242
00:22:18,005 --> 00:22:19,548
Đâu có...
243
00:22:23,343 --> 00:22:24,386
Thấy chưa?
244
00:22:27,639 --> 00:22:28,723
Chúa ơi.
245
00:22:28,724 --> 00:22:29,933
Bố?
246
00:22:30,934 --> 00:22:32,518
- Bố phải đi.
- Sao thế?
247
00:22:32,519 --> 00:22:35,189
Bố phải đi. Bố phải đi.
248
00:22:42,487 --> 00:22:44,614
- Không sao. Cậu bé ổn.
- Sao?
249
00:22:44,615 --> 00:22:46,032
Có chuyện gì?
250
00:22:46,033 --> 00:22:48,409
Có vẻ cậu bé suýt nữa chết đuối.
251
00:22:48,410 --> 00:22:49,578
Cái gì?
252
00:22:51,455 --> 00:22:53,623
- Lúc đó cô ở đâu?
- Lúc đó thay ca.
253
00:22:53,624 --> 00:22:55,249
Và nó đến chỗ nước à? Nước ở đâu?
254
00:22:55,250 --> 00:22:56,959
Cậu bé có một cốc nước trên bàn ngủ.
255
00:22:56,960 --> 00:22:58,628
Cô nói cái quái gì vậy?
256
00:22:58,629 --> 00:23:00,338
Sao mà làm mình chết đuối với nó được?
257
00:23:00,339 --> 00:23:03,633
Tôi không biết nói gì.
Phổi cậu bé đầy nước.
258
00:23:03,634 --> 00:23:06,886
Đây là khoa tâm thần nhi. Sao một đứa trẻ
suýt chết đuối trên giường được?
259
00:23:06,887 --> 00:23:08,180
Được. Đi với tôi.
260
00:23:08,680 --> 00:23:10,848
- Ông cần trấn tĩnh.
- Không thể xảy ra chuyện đó.
261
00:23:10,849 --> 00:23:12,559
Tôi biết, nhưng nó xảy ra rồi.
262
00:23:13,310 --> 00:23:16,062
Cậu bé sẽ được chuyển
sang nơi chăm sóc đặc biệt dài hạn.
263
00:23:16,063 --> 00:23:17,939
Đợi đã. Tôi vẫn đang làm việc với nó.
264
00:23:17,940 --> 00:23:20,274
Eli, họ coi đây là vụ tự tử bất thành.
265
00:23:20,275 --> 00:23:21,484
Ông hiểu thế nghĩa là gì.
266
00:23:21,485 --> 00:23:23,611
Cậu bé phải chuyển sang
cơ sở an ninh cao hơn.
267
00:23:23,612 --> 00:23:26,365
- Ngày mai sẽ chuyển đi.
- Không. Để tôi chăm sóc nó.
268
00:23:27,741 --> 00:23:28,908
Ông biết là không được mà.
269
00:23:28,909 --> 00:23:30,451
Gail, ở đây nó không an toàn.
270
00:23:30,452 --> 00:23:32,703
Tôi sẽ không để nó gặp chuyện gì đâu.
271
00:23:32,704 --> 00:23:34,456
Tôi sẽ không để nó chết.
272
00:23:35,082 --> 00:23:38,668
Eli, tôi rất tiếc về chuyện vợ ông.
273
00:23:38,669 --> 00:23:41,128
Tôi không hình dung nổi
cảm giác với ông thế nào.
274
00:23:41,129 --> 00:23:43,506
Tôi tưởng công việc
sẽ giúp ông nguôi ngoai.
275
00:23:43,507 --> 00:23:45,383
Tôi tưởng ông đã sẵn sàng,
nhưng tôi đã lầm.
276
00:23:45,384 --> 00:23:50,138
- Gail, làm ơn...
- Giờ ông không còn là chính mình, Eli.
277
00:23:51,598 --> 00:23:53,058
Tôi muốn gặp bệnh nhân của tôi.
278
00:24:02,776 --> 00:24:06,697
Bác sĩ Webster đến phòng nhập viện.
279
00:24:15,247 --> 00:24:16,248
Noah?
280
00:24:21,962 --> 00:24:24,840
Noah, ông biết
cháu không cố tình làm hại cậu bé kia.
281
00:24:25,966 --> 00:24:27,758
Cháu muốn bảo vệ bạn ấy nhỉ?
282
00:24:27,759 --> 00:24:30,262
Khỏi thứ ở quanh cổ bạn ấy.
283
00:24:36,852 --> 00:24:38,187
Thứ đó là gì?
284
00:24:41,148 --> 00:24:42,524
Nghe này, ông biết là cháu sợ,
285
00:24:44,151 --> 00:24:47,404
và ông nghĩ có lẽ
điều gì đó kinh khủng đã xảy ra với cháu.
286
00:24:50,240 --> 00:24:51,491
Có ai làm hại cháu à?
287
00:24:52,492 --> 00:24:53,869
Nói với ông được mà.
288
00:24:57,414 --> 00:24:58,664
Ông sẽ không giận chứ?
289
00:24:58,665 --> 00:25:00,542
Không, ông hứa.
290
00:25:03,545 --> 00:25:04,963
Ai làm hại cháu?
291
00:25:09,551 --> 00:25:10,677
Ông đấy.
292
00:25:49,967 --> 00:25:52,678
Có người bảo tôi không còn là chính mình.
293
00:25:54,304 --> 00:25:57,307
Ông nghĩ có thật không?
Ông không còn là chính mình?
294
00:25:58,100 --> 00:25:59,517
Có thể.
295
00:25:59,518 --> 00:26:02,855
Tôi từng hay nghĩ
mình là người có câu trả lời ấy?
296
00:26:05,482 --> 00:26:06,692
Nhưng giờ...
297
00:26:08,527 --> 00:26:10,821
Giờ tôi nghĩ tôi chẳng biết gì nữa.
298
00:26:12,990 --> 00:26:16,368
Ông xác định được khoảnh khắc
mà cảm giác đó thay đổi không?
299
00:26:19,329 --> 00:26:20,581
Tất nhiên.
300
00:26:23,584 --> 00:26:24,960
Đó là ngày vợ tôi chết.
301
00:26:28,463 --> 00:26:29,548
Được.
302
00:26:30,632 --> 00:26:31,925
Hãy nói về chuyện đó.
303
00:26:37,681 --> 00:26:39,057
Đó là một ngày bình thường.
304
00:26:42,186 --> 00:26:43,687
Cô ấy đã ốm khá lâu.
305
00:26:46,607 --> 00:26:47,691
Ung thư.
306
00:26:49,902 --> 00:26:51,195
Nhưng cô ấy đang đấu tranh.
307
00:26:52,321 --> 00:26:54,489
Và chúng tôi thống nhất
sẽ cùng nhau đấu tranh.
308
00:27:00,996 --> 00:27:02,915
Cô ấy đang tươi tỉnh, nên...
309
00:27:05,501 --> 00:27:06,793
tôi quyết định ra ngoài.
310
00:27:10,839 --> 00:27:12,090
Đợi đã.
311
00:27:13,509 --> 00:27:14,635
Anh ra ngoài à?
312
00:27:15,135 --> 00:27:17,721
Anh sẽ về ngay.
Anh sẽ mang đồ Tàu về cho em.
313
00:27:22,976 --> 00:27:24,269
Canh cà chua trứng.
314
00:27:25,521 --> 00:27:27,314
Món duy nhất lúc nào cô ấy cũng ăn được.
315
00:27:30,526 --> 00:27:31,944
Nên tôi đến bể bơi...
316
00:27:50,879 --> 00:27:52,548
Rồi tôi đến quán ông Chang.
317
00:28:00,681 --> 00:28:01,890
Rồi tôi về nhà.
318
00:28:04,226 --> 00:28:08,814
Tôi không đi lâu.
Một tiếng, có lẽ là một tiếng rưỡi.
319
00:28:14,528 --> 00:28:15,571
Anh về rồi.
320
00:28:17,239 --> 00:28:18,240
Lynn?
321
00:28:31,253 --> 00:28:32,588
Cô ấy không đáp.
322
00:29:16,215 --> 00:29:17,924
Ban đầu, tôi nghĩ đó không phải cô ấy.
323
00:29:17,925 --> 00:29:19,718
Ý tôi là, tôi biết đó là cô ấy,
324
00:29:21,220 --> 00:29:23,305
nhưng cảm giác như đó là người khác.
325
00:30:04,972 --> 00:30:06,139
Và chuyện là như thế.
326
00:30:10,102 --> 00:30:14,815
Tôi ra ngoài, tôi về nhà,
và cô ấy đã ra đi.
327
00:30:19,486 --> 00:30:20,529
Sao?
328
00:30:21,864 --> 00:30:23,699
Còn điều gì ông muốn nói với tôi không?
329
00:30:28,245 --> 00:30:29,246
Không.
330
00:30:32,416 --> 00:30:33,500
Thế thôi.
331
00:30:35,627 --> 00:30:37,004
Chắc chứ?
332
00:30:42,384 --> 00:30:43,551
Tôi phải đi.
333
00:30:43,552 --> 00:30:45,928
- Eli, đợi đã. Đây là việc quan trọng.
- Không. Tôi phải đi.
334
00:30:45,929 --> 00:30:47,346
- Không. Đợi đã.
- Cô không hiểu.
335
00:30:47,347 --> 00:30:49,224
Tôi không thể làm gì. Cô ấy tự sát.
336
00:30:49,850 --> 00:30:51,018
Nói dối.
337
00:32:31,618 --> 00:32:33,620
Biên dịch: TH