1 00:00:42,835 --> 00:00:45,379 QUÁ KHỨ 2 00:01:09,611 --> 00:01:10,445 Eli. 3 00:01:13,448 --> 00:01:14,491 Anh đã làm gì? 4 00:01:14,575 --> 00:01:15,784 Anh đi à? 5 00:01:18,120 --> 00:01:20,163 Không thể thế này nữa. 6 00:01:20,998 --> 00:01:21,999 Nói dối. 7 00:01:48,233 --> 00:01:49,401 Cốc cốc. 8 00:01:51,862 --> 00:01:52,863 Cốc cốc. 9 00:01:59,286 --> 00:02:00,412 Chào buổi sáng. 10 00:02:00,495 --> 00:02:01,955 Đừng lại gần ông ấy, Charlie. 11 00:02:05,417 --> 00:02:07,252 Lẽ ra ông phải nói: "Ai đó?" 12 00:02:12,966 --> 00:02:14,259 Cô là Linda nhỉ? 13 00:02:15,135 --> 00:02:18,889 Nghe này, có hiểu nhầm rồi. Tôi không cần phải vào nằm ở đây. 14 00:02:20,057 --> 00:02:24,102 Tôi bị nhiễm trùng, và nó gây ra sốt loạn thần nhất thời. 15 00:02:24,186 --> 00:02:25,270 Nhưng giờ tôi ổn rồi. 16 00:02:25,354 --> 00:02:26,980 Bác sĩ sắp vào rồi, Eli. 17 00:02:27,564 --> 00:02:32,069 Tôi là bác sĩ mà. Thôi nào, Linda. Đừng vô lý như thế. Cô biết tôi mà. 18 00:02:32,152 --> 00:02:35,030 Và chúng tôi sẽ chăm sóc tốt cho ông. Bữa sáng này. 19 00:02:35,113 --> 00:02:37,574 Tôi có một bệnh nhân đang phải chịu đau đớn khủng khiếp, 20 00:02:37,658 --> 00:02:39,034 rất cần tôi giúp đỡ. 21 00:02:39,117 --> 00:02:40,619 Ông hãy bàn việc đó với bác sĩ. 22 00:02:41,370 --> 00:02:42,371 Thôi được. 23 00:02:43,872 --> 00:02:45,290 Tôi sẽ tự cho mình xuất viện. 24 00:03:08,897 --> 00:03:09,898 CẦN CÓ THẺ CHÌA KHÓA 25 00:03:09,982 --> 00:03:11,692 Ai mở hộ tôi cái cửa này với? 26 00:03:13,026 --> 00:03:15,112 Eli, hãy về phòng ông đi. 27 00:03:15,195 --> 00:03:18,782 Tôi là bác sĩ Adler, và tôi cần gọi điện thoại. 28 00:03:18,866 --> 00:03:21,785 Này, tôi cũng thế, tôi cũng muốn gọi điện. 29 00:03:21,869 --> 00:03:23,495 Có một hiểu nhầm lớn ở đây. 30 00:03:23,579 --> 00:03:25,122 - Tôi không thuộc về nơi này. - Chúng tôi. 31 00:03:25,205 --> 00:03:28,208 Tất cả bình tĩnh. Hãy về lại phòng đã nào. 32 00:03:46,935 --> 00:03:48,645 Gì thế, con yêu? Con muốn nói gì? 33 00:03:48,729 --> 00:03:50,898 Cứ nói đi. Nói với bà đi. 34 00:03:52,482 --> 00:03:53,483 Eli. 35 00:03:59,615 --> 00:04:00,616 Chào buổi sáng, Eli. 36 00:04:01,575 --> 00:04:02,659 Jane. Ơn Chúa. 37 00:04:05,329 --> 00:04:08,207 Ta cần đảm bảo là không có vấn đề gì nghiêm trọng hơn. 38 00:04:08,290 --> 00:04:11,585 Chỉ một xuất huyết nhỏ trong não cũng có thể gây ra loạn thần. 39 00:04:11,668 --> 00:04:14,421 Được, nhưng làm xét nghiệm thì cần gì phải nhập viện chứ. 40 00:04:14,505 --> 00:04:16,923 Ở lại tạm thời thôi, trong lúc đợi chúng tôi đánh giá. 41 00:04:17,007 --> 00:04:18,216 Ông gặp may đấy nhé? 42 00:04:18,300 --> 00:04:20,761 Nếu Cleo không kiên quyết đưa ông quay lại St. Benedict, 43 00:04:20,844 --> 00:04:24,473 có thể ông đã phải nằm dài hạn ở viện nào đó phía bắc New York rồi. 44 00:04:26,350 --> 00:04:30,604 Nhân tiện, chính xác thì ông đến ngôi nhà quê đó để làm gì? 45 00:04:33,023 --> 00:04:35,317 Tôi nghĩ ngôi nhà đó là gốc rễ vấn đề của Noah. 46 00:04:36,026 --> 00:04:38,820 - Nên tôi nghĩ nếu tôi đến xem trực tiếp… - Hãy nghe ông nói đi? 47 00:04:38,904 --> 00:04:40,864 Ông mất hết sự khách quan rồi, Eli. 48 00:04:40,948 --> 00:04:43,116 Lo cho bệnh nhân là điều hoàn toàn bình thường. 49 00:04:43,200 --> 00:04:44,952 Nó không phải bệnh nhân của ông nữa. 50 00:04:45,035 --> 00:04:47,663 Tôi là người duy nhất hiểu rõ nó đang bị sao. 51 00:04:47,746 --> 00:04:51,375 Tự nghĩ ra mối liên hệ giữa mình và bệnh nhân là lừa gạt bản thân, 52 00:04:52,292 --> 00:04:54,461 và nó cho phép ông tránh phải đối mặt 53 00:04:54,545 --> 00:04:56,672 với những gì đang thật sự diễn ra trong đời ông. 54 00:04:59,299 --> 00:05:01,426 Hôm nay, Noah sẽ được chuyển đến Ithaca. 55 00:05:01,510 --> 00:05:02,970 Nó sẽ được chăm sóc tốt. 56 00:05:03,053 --> 00:05:05,848 Không, nó sẽ là một cái xác được đánh số trên giường. 57 00:05:05,931 --> 00:05:07,933 Họ sẽ dùng thuốc đưa nó vào trạng thái thực vật. 58 00:05:08,016 --> 00:05:11,520 Xin đừng làm thế, Jane. Xin đừng làm thế. Vẫn chưa quá muộn. 59 00:05:11,603 --> 00:05:13,522 Đã quyết rồi. Nó đi lúc 4:00. 60 00:05:14,648 --> 00:05:16,233 Anh đã làm gì? 61 00:05:16,900 --> 00:05:18,527 Anh đã làm gì? 62 00:05:19,570 --> 00:05:21,071 Nói dối. 63 00:05:24,867 --> 00:05:26,577 Denise, bác sĩ đến rồi. 64 00:05:26,660 --> 00:05:27,703 Ơn trời. 65 00:05:27,786 --> 00:05:28,912 Chắc cháu là Noah. 66 00:05:28,996 --> 00:05:30,747 Sẵn sàng làm quen bạn mới ở Ithaca chưa? 67 00:05:31,623 --> 00:05:34,251 Xin lỗi. Bác sĩ Wilkinson đâu? 68 00:05:34,334 --> 00:05:35,502 Ở chỗ bệnh nhân khác. 69 00:05:36,336 --> 00:05:37,171 Được. 70 00:05:38,172 --> 00:05:40,924 Nghe này, tình trạng nó không ổn, được chứ? 71 00:05:41,008 --> 00:05:43,927 Nó đang lạnh cóng. Môi nó đang chuyển sang màu xanh… 72 00:05:44,011 --> 00:05:45,179 - Nó đang… - Đừng lo. 73 00:05:45,262 --> 00:05:48,724 Chúng tôi sẽ khám nhanh để đảm bảo nó thoải mái và dễ chịu để di chuyển. 74 00:05:48,807 --> 00:05:50,392 Cháu thấy sao, Noah? 75 00:05:56,565 --> 00:05:57,399 Trời. 76 00:05:58,650 --> 00:06:01,320 Bác sĩ Wilkinson đang đợi ông ở phòng trị liệu A. 77 00:06:01,403 --> 00:06:03,113 Ừ. James. 78 00:06:03,197 --> 00:06:05,908 - Không sao. Không cần đâu. - Thư giãn đi, bác sĩ. 79 00:06:05,991 --> 00:06:07,910 - Lệnh của bác sĩ, nhé? - Để tôi tự đi. 80 00:06:07,993 --> 00:06:10,078 - Đó là lệnh của bác sĩ. - Tôi biết đường. 81 00:06:10,162 --> 00:06:11,246 Đây là khoa của tôi mà. 82 00:06:12,831 --> 00:06:13,832 Chào. Tôi… 83 00:06:19,796 --> 00:06:21,048 Cô gọi họ đến à? 84 00:06:21,131 --> 00:06:23,675 Ta thật sự cần nói chuyện về sức khỏe tâm thần của ông, Eli. 85 00:06:24,176 --> 00:06:25,469 Tôi ổn. 86 00:06:26,303 --> 00:06:28,180 Thật ra, bố mừng vì con đã đến, Barbara, 87 00:06:28,263 --> 00:06:29,723 vì con có đủ quyền hạn cho bố ra viện. 88 00:06:29,806 --> 00:06:31,934 Bố, con không đến để đưa bố về nhà. 89 00:06:32,017 --> 00:06:34,269 Con đến vì con rất lo lắng cho bố. 90 00:06:42,778 --> 00:06:44,530 - Các người đùa tôi chắc? - Bố. 91 00:06:44,613 --> 00:06:46,114 Ngồi xuống đi, Eli. 92 00:06:46,198 --> 00:06:48,200 Tất cả đều rất quan tâm đến ông. 93 00:06:48,283 --> 00:06:51,203 Được. Nghe này, bố hiểu việc con lo lắng, 94 00:06:51,286 --> 00:06:53,580 nhưng bố là bác sĩ tâm lý có chứng chỉ hành nghề, 95 00:06:54,289 --> 00:06:56,792 và bố có thể khẳng định với con trên quan điểm y khoa 96 00:06:56,875 --> 00:06:59,461 là bố không gây nguy hiểm cho bản thân hay ai khác. 97 00:06:59,545 --> 00:07:02,089 Bố ở đây chẳng để làm gì cả! 98 00:07:02,172 --> 00:07:04,550 Nhìn bố này, bố ổn mà. 99 00:07:04,633 --> 00:07:06,593 Bố, bố không ổn. 100 00:07:07,219 --> 00:07:09,179 Bố có nhớ chuyện gì đã xảy ra ở ngôi nhà đó không? 101 00:07:10,097 --> 00:07:12,140 Ừ, có gì nghiêm trọng đâu. 102 00:07:12,224 --> 00:07:15,018 Bố chỉ làm sạch chỗ nhiễm trùng hơi quá tay thôi. 103 00:07:15,102 --> 00:07:17,062 Cleo bảo lúc đó bố không tỉnh táo. 104 00:07:17,145 --> 00:07:20,941 Cứu thương phải gọi cảnh sát để đưa bố lên xe cấp cứu. 105 00:07:21,024 --> 00:07:22,860 Cô ấy nói bố làm cô ấy rất sợ. 106 00:07:22,943 --> 00:07:26,113 Có máu ở khắp nơi, còn ông thì la hét, 107 00:07:26,196 --> 00:07:28,156 và tôi tưởng ông sẽ chạy ra đường cho xe đâm. 108 00:07:28,240 --> 00:07:31,285 Tôi rất xin lỗi, bác sĩ Adler, nhưng tôi không biết phải làm gì nữa. 109 00:07:31,368 --> 00:07:35,747 Được. Được rồi. Nghe này. Ôi trời. 110 00:07:38,417 --> 00:07:40,043 Bố chưa chăm sóc cho bản thân, 111 00:07:40,127 --> 00:07:42,588 và tay bố đã bị nhiễm trùng nặng. 112 00:07:42,671 --> 00:07:44,214 Lẽ ra bố nên cẩn thận hơn, 113 00:07:44,298 --> 00:07:47,384 nhưng bố đã điều trị một đợt kháng sinh, giờ bố thấy rất ổn rồi, 114 00:07:47,467 --> 00:07:49,386 nên giữ bố ở lại đây chẳng để làm gì cả. 115 00:07:49,469 --> 00:07:50,721 Bố hoàn toàn tỉnh táo. 116 00:07:50,804 --> 00:07:52,347 Vì thế mà bố nói bố giết mẹ? 117 00:07:56,685 --> 00:07:57,519 Sao? 118 00:07:58,103 --> 00:08:00,105 Bố tôi đã nói thế. Đúng không, Cleo? 119 00:08:01,940 --> 00:08:03,984 Sao bố lại nói câu như thế? 120 00:08:05,611 --> 00:08:06,612 Barbara, nghe này. 121 00:08:08,322 --> 00:08:09,698 Hãy về nhà nói chuyện này, 122 00:08:09,781 --> 00:08:12,492 - chỉ hai ta thôi nhé? - Không. Sao bố lại nói thế? 123 00:08:19,750 --> 00:08:21,460 Bố nói thế vì đó là sự thật. 124 00:08:39,645 --> 00:08:45,901 Bố phát hiện ra mẹ sau khi mẹ đã tìm cách tự tử, nhưng không thành. 125 00:08:45,984 --> 00:08:49,446 Con tưởng bố nói lúc bố phát hiện ra thì mẹ đã ra đi. 126 00:08:49,530 --> 00:08:51,615 Con tưởng bố nói mẹ đã ra đi thanh thản. 127 00:08:54,743 --> 00:08:59,039 Bố nói dối. Mẹ không ra đi thanh thản. Không hề. 128 00:09:05,462 --> 00:09:08,590 Không, lúc đó mẹ vẫn còn sống. Thoi thóp. 129 00:09:10,551 --> 00:09:11,885 Bố biết làm sao? 130 00:09:11,969 --> 00:09:13,554 Mẹ van nài bố đừng đi. 131 00:09:13,637 --> 00:09:18,809 Mẹ van nài bố ở lại với mẹ. Để giúp mẹ. 132 00:09:25,023 --> 00:09:26,525 - Như thế nào? - Không. 133 00:09:26,608 --> 00:09:29,319 - Bố giúp mẹ như thế nào? Con cần biết. - Không. 134 00:09:32,114 --> 00:09:33,156 Làm ơn. 135 00:09:35,617 --> 00:09:37,619 Bố đã dùng tay. 136 00:09:46,712 --> 00:09:48,380 Barbara, đừng đi. Barbara. 137 00:09:49,173 --> 00:09:52,843 Barbara, làm ơn, đừng đi. Làm ơn. Barbara. Đừng… 138 00:10:07,149 --> 00:10:10,068 Nó bị rối loạn nhịp tim. Có lẽ vì thế mà người nó lạnh. 139 00:10:10,152 --> 00:10:11,153 Gọi bác sĩ Wilkinson. 140 00:10:11,236 --> 00:10:14,114 Chúng tôi muốn cho uống 2 mg haloperidol và truyền dịch trong lúc… 141 00:10:14,698 --> 00:10:17,326 Nhưng nó đang lạnh cóng, và nhịp tim nó đang rối loạn. 142 00:10:17,409 --> 00:10:19,244 Sao mà thuốc an thần… 143 00:10:21,455 --> 00:10:24,541 Nhưng hôm qua họ đã cho uống haloperidol… 144 00:10:26,627 --> 00:10:28,837 Phải giúp nó ổn định cho chuyến đi. 145 00:10:28,921 --> 00:10:31,131 Khi sang cơ sở bên kia, chúng tôi sẽ xét nghiệm. 146 00:10:31,757 --> 00:10:34,218 Có chuyện gì vậy? Noah. 147 00:10:37,471 --> 00:10:38,764 Tôi hủy vụ chuyển viện. 148 00:10:39,389 --> 00:10:40,224 Gì cơ? 149 00:10:40,307 --> 00:10:43,393 Tôi nói tôi hủy vụ chuyển viện. 150 00:10:55,989 --> 00:10:59,159 Tin tốt đây, Eli, kết quả MRI không có vấn đề gì. 151 00:10:59,743 --> 00:11:01,787 Tôi biết ông rất muốn ra khỏi đây, 152 00:11:01,870 --> 00:11:03,872 nhưng tôi còn cần làm vài xét nghiệm nữa. 153 00:11:05,374 --> 00:11:06,917 Có lẽ cô nói đúng, Jane. 154 00:11:09,336 --> 00:11:11,046 Có lẽ tôi tự lừa gạt bản thân thật. 155 00:11:13,590 --> 00:11:16,844 Eli, chuyện với Lynn, 156 00:11:17,594 --> 00:11:19,680 đó là lựa chọn cực kỳ khó khăn. 157 00:11:20,347 --> 00:11:24,268 Và sang chấn tâm lý từ việc đó khiến khó ai suy nghĩ tỉnh táo được. 158 00:11:24,351 --> 00:11:27,938 Xin đừng nói chuyện đó nữa được không? 159 00:11:30,399 --> 00:11:32,818 Bác sĩ Wilkinson, khoa nhi gọi bà. 160 00:11:34,695 --> 00:11:37,114 Cleo nói ông bỏ lại cái này trên xe cấp cứu. 161 00:11:37,197 --> 00:11:38,907 Cô ấy nói nó rất quan trọng với ông. 162 00:11:41,118 --> 00:11:42,119 Tôi sẽ quay lại sau. 163 00:11:54,882 --> 00:11:56,717 Họ không giúp được cho Noah. 164 00:11:56,800 --> 00:11:58,635 Họ không hiểu nổi nó đang bị sao. 165 00:11:58,719 --> 00:12:00,304 - Không ai hiểu. - Được rồi. Denise… 166 00:12:00,387 --> 00:12:03,140 Không. Không ai được chạm vào nó. Nó sẽ về nhà với tôi. 167 00:12:03,223 --> 00:12:05,392 Tôi e là bà không có quyền quyết định nữa. 168 00:12:05,475 --> 00:12:06,852 Bà đã giao nó cho chúng tôi. 169 00:12:06,935 --> 00:12:08,145 Ừ, nhưng chỉ là tạm thời. 170 00:12:08,228 --> 00:12:10,063 Cô bắt tôi làm thế, để nó được giúp đỡ. 171 00:12:10,147 --> 00:12:12,691 Denise, bà không phải người giám hộ cho nó nữa. 172 00:12:12,774 --> 00:12:14,067 Vậy thì tôi đổi ý. 173 00:12:14,151 --> 00:12:16,862 Tôi rất xin lỗi, nhưng không thay đổi được nữa. 174 00:12:16,945 --> 00:12:19,323 Giờ Noah thuộc quản lý của bang rồi. 175 00:12:24,286 --> 00:12:26,288 BỊ CHẶN MỞ ĐƯỜNG 176 00:12:58,946 --> 00:13:01,031 - Nhanh lên nhé? - Vâng. Cảm ơn. 177 00:13:04,826 --> 00:13:05,953 Bác sĩ Adler? 178 00:13:14,294 --> 00:13:15,295 Tôi xin lỗi. 179 00:13:16,505 --> 00:13:19,550 Họ bảo tôi ông ở đây mà tôi không biết… 180 00:13:20,884 --> 00:13:21,718 Ông không sao chứ? 181 00:13:23,637 --> 00:13:25,430 Tôi chỉ cần nghỉ ngơi thư giãn thôi. 182 00:13:26,265 --> 00:13:27,266 Ông lạnh à? 183 00:13:29,017 --> 00:13:30,143 Noah cũng lạnh. 184 00:13:30,644 --> 00:13:32,396 Trong nhà ấm, mà cả hai đều đang rét run. 185 00:13:32,479 --> 00:13:35,607 Sao lại thế? Sao hai người lại giống nhau? 186 00:13:36,859 --> 00:13:42,030 Chuyển dịch, bệnh tâm lý tập thể, chắc thế? Tôi không biết nữa. 187 00:13:42,531 --> 00:13:43,365 Được. 188 00:13:47,119 --> 00:13:49,329 Tôi đã mắc sai lầm lớn. 189 00:13:50,414 --> 00:13:53,542 Tôi đã cho phép họ đưa Noah đến Ithaca. 190 00:13:54,501 --> 00:13:57,671 Nó sắp hết lựa chọn rồi, bác sĩ Adler. Nó cần ông. 191 00:13:58,172 --> 00:14:00,090 Tôi không biết nguyên nhân là gì. 192 00:14:00,174 --> 00:14:01,675 Nhưng ông có giả thuyết, nhỉ? 193 00:14:04,136 --> 00:14:05,596 Linh cảm thì đúng hơn. 194 00:14:07,306 --> 00:14:09,683 Ôi trời. Nghe điên rồ quá nhỉ? 195 00:14:09,766 --> 00:14:14,646 Thì sao chứ? Nói cho tôi đi. Vì biết đâu lại có thể giúp được nó. 196 00:14:19,109 --> 00:14:21,486 Đó là linh cảm Noah biết vợ tôi… 197 00:14:26,491 --> 00:14:31,163 - và tôi trong kiếp trước. - Eli. 198 00:14:33,165 --> 00:14:35,417 Trong những kiếp trước thì đúng hơn. 199 00:14:39,254 --> 00:14:43,008 Và tôi nghĩ vợ tôi cũng cảm thấy điều đó 200 00:14:43,550 --> 00:14:46,803 vì trong lúc đến gần hơn với cái chết, 201 00:14:46,887 --> 00:14:51,600 cô ấy nói nó đến với cô ấy trong mơ và cô ấy muốn đưa vào sách. 202 00:14:52,851 --> 00:14:54,144 Nhưng tôi không nghe. 203 00:14:59,149 --> 00:14:59,983 Được. 204 00:15:01,652 --> 00:15:07,324 Được. Vậy ông nghĩ vợ ông muốn nói gì với ông? 205 00:15:07,824 --> 00:15:12,079 Là đã có chuyện không hay xảy ra với Noah, cách đây rất lâu ở một ngôi nhà quê. 206 00:15:12,829 --> 00:15:17,167 Và cả tôi, Noah, Lynn đều từng ở đó. 207 00:15:18,168 --> 00:15:22,548 Và bằng cách nào đó, ba linh hồn được kết nối qua thời gian, 208 00:15:24,424 --> 00:15:26,426 mắc kẹt bởi một sang chấn tâm lý từ rất lâu. 209 00:15:27,719 --> 00:15:32,766 Và chuyện xảy ra lúc đó là lý do Noah không thể khỏe lên được. 210 00:15:32,850 --> 00:15:36,311 Tôi không biết nguyên nhân là gì, 211 00:15:37,646 --> 00:15:41,567 nhưng tôi biết đứa trẻ này đến với cuộc đời tôi là có lý do. 212 00:15:42,651 --> 00:15:44,194 Tôi biết ngay lúc tôi thấy nó. 213 00:15:44,820 --> 00:15:47,155 Nói cho ông biết, bác sĩ Adler, nó cần chúng ta, 214 00:15:47,906 --> 00:15:53,120 và nó sẽ chết nếu ông không làm gì đó để giúp nó. 215 00:15:54,162 --> 00:15:58,041 Dù họ có cho tôi ra bây giờ, Denise, tôi cũng không biết cách giúp nó. 216 00:15:58,834 --> 00:15:59,668 Tôi rất tiếc. 217 00:16:00,544 --> 00:16:02,504 Nhưng nhỡ ông không điên? 218 00:16:04,256 --> 00:16:06,258 Nhỡ ông là người duy nhất nhìn ra sự thật? 219 00:16:14,433 --> 00:16:16,101 - A lô? - Sophie? 220 00:16:17,352 --> 00:16:18,937 Chào. Ông đây. 221 00:16:19,021 --> 00:16:20,189 Ông bị ốm à? 222 00:16:20,689 --> 00:16:23,400 Mẹ nói mai không đến chỗ ông được vì ông bị ốm. 223 00:16:24,193 --> 00:16:27,362 Ông xin lỗi. Hẹn lần khác nhé? 224 00:16:27,946 --> 00:16:29,156 Bà muốn nói chuyện với ông. 225 00:16:29,239 --> 00:16:32,784 - Không, Sophie, thôi. Đó… - Nếu chịu nghe, ông sẽ nghe thấy bà. 226 00:16:34,119 --> 00:16:35,787 Sophie? A lô? 227 00:16:43,921 --> 00:16:44,922 Lynn? 228 00:16:45,964 --> 00:16:46,798 A lô? 229 00:16:47,799 --> 00:16:48,800 Barbara. 230 00:16:49,468 --> 00:16:50,469 Bố. 231 00:16:58,310 --> 00:17:03,482 Nghe này, bố chỉ muốn xin lỗi. Vì tất cả. 232 00:17:05,567 --> 00:17:06,568 Chắc là con… 233 00:17:08,069 --> 00:17:10,821 Con không hiểu vì sao bố không giúp mẹ sớm hơn. 234 00:17:15,743 --> 00:17:16,912 Ý con là sao? 235 00:17:16,994 --> 00:17:20,207 Bố, con biết mẹ muốn tự chọn cách ra đi. 236 00:17:21,500 --> 00:17:23,877 Suốt một năm trước khi mẹ mất. 237 00:17:25,878 --> 00:17:27,631 Mẹ chịu quá nhiều đau đớn. 238 00:17:29,091 --> 00:17:30,759 Vậy sao bố không giúp mẹ sớm hơn? 239 00:17:30,843 --> 00:17:34,638 Bố yêu mẹ quá nhiều. Bố… 240 00:17:37,891 --> 00:17:39,184 Bố không biết phải làm gì. 241 00:17:39,726 --> 00:17:42,187 Sao bố không cho mẹ thứ gì mẹ muốn? 242 00:17:42,855 --> 00:17:46,024 Bố lấy được bất cứ thứ gì mẹ cần. Bố là bác sĩ mà. 243 00:17:46,108 --> 00:17:50,112 Thì thế đấy. Bố là bác sĩ. Việc của bố là cứu người. 244 00:17:51,655 --> 00:17:53,031 Nhưng bố là chồng của mẹ. 245 00:17:55,325 --> 00:17:57,536 Bố rất cố gắng, nhưng không tìm được cách. 246 00:17:59,663 --> 00:18:01,331 Bố không biết cách để cứu mẹ… 247 00:18:03,375 --> 00:18:07,171 và khi chưa có câu trả lời, bố không thể buông tay mẹ. 248 00:18:10,007 --> 00:18:11,341 Bố đã tê liệt. 249 00:18:12,634 --> 00:18:14,178 Chắc mẹ nói đúng. 250 00:18:14,261 --> 00:18:18,432 Mẹ luôn nói sự mù quáng của bố vừa là điểm mạnh chính 251 00:18:18,515 --> 00:18:21,727 vừa là điểm yếu lớn nhất của bố. 252 00:19:08,649 --> 00:19:10,275 XE VẬN CHUYỂN Y TẾ ITHACA, NEW YORK 253 00:19:14,363 --> 00:19:15,697 Nó đi lúc 4:00. 254 00:19:35,884 --> 00:19:36,927 Lúc 4:00. 255 00:19:39,847 --> 00:19:40,973 Cốc cốc. 256 00:19:44,935 --> 00:19:45,936 Cốc cốc. 257 00:19:49,189 --> 00:19:51,316 Cốc cốc. 258 00:19:51,400 --> 00:19:53,652 Được rồi. Ai gọi đó? 259 00:19:53,735 --> 00:19:54,736 Hal. 260 00:19:56,363 --> 00:19:57,364 Hal nào? 261 00:20:00,033 --> 00:20:02,995 Không mở cửa thì sao ông biết? 262 00:21:38,632 --> 00:21:39,758 Eli. 263 00:22:40,194 --> 00:22:42,696 LỐI RA 264 00:22:52,289 --> 00:22:54,833 Được rồi, anh bạn, ta sắp lên đường ngay thôi. 265 00:22:56,585 --> 00:22:59,588 Sao chưa chuyển sang phòng mổ? Tôi không muốn trì hoãn đâu. 266 00:22:59,671 --> 00:23:00,631 Đã chuẩn bị mổ rồi ạ. 267 00:23:00,714 --> 00:23:02,341 Bác sĩ mổ chỉ muốn chụp chiếu để đảm bảo 268 00:23:02,424 --> 00:23:04,092 không có tổn thương lớn đến động mạch trụ. 269 00:23:04,176 --> 00:23:05,219 Được. 270 00:23:05,302 --> 00:23:06,512 Ông thế nào rồi, Eli? 271 00:23:09,056 --> 00:23:10,015 Ông ấy đâu rồi? 272 00:23:12,851 --> 00:23:15,145 Mới năm phút trước, ông ấy còn ở đây mà. 273 00:23:23,445 --> 00:23:24,446 Này! 274 00:23:34,706 --> 00:23:37,167 Ông đưa cháu về nhà à? 275 00:23:43,841 --> 00:23:44,967 Cả hai ta sẽ về nhà. 276 00:25:08,800 --> 00:25:10,802 Biên dịch: TH