1 00:00:07,173 --> 00:00:08,800 LOẠT PHIM NETFLIX 2 00:00:11,636 --> 00:00:15,724 Ở một nơi đầy bí ẩn ấy Nơi quá khứ tái hiện được 3 00:00:15,807 --> 00:00:19,936 Có anh hùng về lịch sử đây Người sẵn sàng tiến bước! 4 00:00:20,020 --> 00:00:24,107 Cô ấy cứu lấy tương lai Bằng cách bảo vệ quá khứ ta 5 00:00:24,190 --> 00:00:27,110 Cô là anh hùng Cuối cùng cũng hiện ra! 6 00:00:27,193 --> 00:00:31,281 Ridley Jones! Táo bạo và gan dạ và dũng cảm 7 00:00:31,364 --> 00:00:35,535 Ridley Jones! Bảo vệ bảo tàng bằng niềm kiêu hãnh 8 00:00:35,618 --> 00:00:40,498 Ridley Jones! Khát vọng phiêu lưu của cô rất dễ lan tỏa 9 00:00:40,582 --> 00:00:44,002 Có khủng long, dodo Khỉ không gian bên cạnh 10 00:00:44,085 --> 00:00:48,131 Ridley Jones! Đội chiếc mũ phớt đặc trưng của mình 11 00:00:48,214 --> 00:00:52,385 Ridley Jones! Không thách thức nào cản được cô ấy 12 00:00:52,469 --> 00:00:57,599 Nỗi sợ sẽ chả làm cô đầu hàng Khi phiêu lưu gần kề, cô tỏa sáng 13 00:00:57,682 --> 00:01:00,852 Lao vào hành động ngay Và cứu lấy tất thảy 14 00:01:00,935 --> 00:01:05,940 Ridley Jones! 15 00:01:09,611 --> 00:01:12,113 Người tốt, người xấu và xe ngựa. 16 00:01:12,697 --> 00:01:14,074 - Hoan hô! Ừ! - Ồ! 17 00:01:15,617 --> 00:01:18,203 - Hăng hái sắp bùng nổ đây. - Chà! 18 00:01:19,871 --> 00:01:22,874 Hỡi các Vệ Binh Bảo Tàng, sẵn sàng xem 19 00:01:22,957 --> 00:01:27,420 chiêu trượt ván thiên tài tuyệt nhất kỷ Jura chưa? 20 00:01:27,504 --> 00:01:28,755 Sẵn sàng rồi! 21 00:01:28,838 --> 00:01:33,593 Vậy hãy chuẩn bị sững sờ với chiêu Phun Trào! 22 00:01:33,676 --> 00:01:36,054 - Tuyệt vời! - Nhìn đây! Phun… 23 00:01:36,971 --> 00:01:38,181 - Á! - Có em nè! 24 00:01:40,141 --> 00:01:44,187 Phù. Cảm ơn, Ridley. Suýt chết kiểu Kỷ Phấn trắng. 25 00:01:44,270 --> 00:01:46,523 Vết gồ đó đã luôn ở đó à? 26 00:01:46,606 --> 00:01:51,402 Chắc hẳn là mới và kỳ lạ rồi. Em nên bảo mẹ xem. 27 00:01:51,486 --> 00:01:53,571 Thứ đó là cái quái gì vậy? 28 00:01:53,655 --> 00:01:57,700 Ồ. Vết gồ do một trong số rễ của nhà trên cây gây ra. 29 00:01:57,784 --> 00:02:00,745 Chà! Chắc chúng phải dài lắm! 30 00:02:00,829 --> 00:02:04,958 Dài và già. Thật ra đây là cây già nhất thị trấn đấy. 31 00:02:05,041 --> 00:02:08,545 Bảo tàng được xây quanh nó. Nó là trụ cột của nơi này. 32 00:02:08,628 --> 00:02:15,135 Thứ đắt tiền mà tôi sẽ đào lên. Ai biết còn mấy cái rễ sẽ mọc lên. Nó phải đi! 33 00:02:17,053 --> 00:02:20,515 Nhưng ông Treebody… À Peabody, đó là nhà cháu! 34 00:02:20,598 --> 00:02:23,810 - Qua bao thế hệ rồi! - Suỵt. Quyết rồi. 35 00:02:23,893 --> 00:02:28,273 Tôi sẽ chả tiêu pha vì cái cây đó. Sáng mai nó sẽ bị nhổ. 36 00:02:28,356 --> 00:02:31,526 Giờ xin phép, tôi có tiền đẹp cần đếm. 37 00:02:31,609 --> 00:02:33,319 Ông Peabody. Cẩn thận… 38 00:02:33,987 --> 00:02:34,863 bước chân. 39 00:02:35,780 --> 00:02:40,493 Hôm nay mày đã kết thù đáng gờm, cây ạ. Mình ghét thiên nhiên. 40 00:02:41,161 --> 00:02:46,833 Nè mẹ ơi, hay ta trả tiền để chăm cây? Con sẽ lấy heo đất. Nó sắp đầy và… 41 00:02:46,916 --> 00:02:50,461 Rids, mẹ chả muốn nói, nhưng ta không có tiền. 42 00:02:50,545 --> 00:02:53,882 Đợi đã. Nghĩa là ta sẽ mất nhà sao ạ? 43 00:02:53,965 --> 00:02:54,924 Mẹ e là vậy. 44 00:02:55,008 --> 00:02:58,178 Sao bảo vệ bảo tàng nếu chả ở trong đây ạ? 45 00:02:58,261 --> 00:03:01,598 Mẹ không biết, nhưng ta sẽ tìm ra cách thôi. 46 00:03:03,683 --> 00:03:08,605 Đặt lợi nhuận trên con người là thế đấy. Mẹ nên đi dọn đồ thôi. 47 00:03:08,688 --> 00:03:13,401 Lạy Thần Mặt Trời! Ông Peabody không thể chia cắt ta thế này! 48 00:03:13,484 --> 00:03:15,111 Làm tôi mắc khịt mũi! 49 00:03:15,612 --> 00:03:19,032 Tim ông ta lạnh hơn tất cả mặt trăng của Sao Mộc. 50 00:03:19,115 --> 00:03:22,660 Hy vọng em, mẹ và bà đừng chuyển đi quá xa. 51 00:03:22,744 --> 00:03:28,416 Cháu sẽ thăm chim dodo yêu thích để đảm bảo chú vẫn độc nhất vô nhị chứ? 52 00:03:28,499 --> 00:03:33,671 Gia đình em sẽ ở lại. Em sẽ kiếm tiền để cứu cây. Bằng cách nào đó. 53 00:03:33,755 --> 00:03:35,924 - Cái giống ôn gì đây? - Hí! 54 00:03:36,007 --> 00:03:39,344 Tiện đây, cái giống ôn là cái giống ôn gì? 55 00:03:39,427 --> 00:03:40,303 Chịu luôn! 56 00:03:40,887 --> 00:03:42,222 Chào Má. Chào Ba! 57 00:03:42,305 --> 00:03:43,264 Chào Ridley! 58 00:03:43,348 --> 00:03:48,436 Ai đặt gờ giảm tốc ở đây vậy? Cô chú có của cần giấu. 59 00:03:48,519 --> 00:03:51,773 - "Của" à? - "Của" của cô chú ấy? 60 00:03:51,856 --> 00:03:55,860 Chà, cô và Ba là chuyên gia tìm kho báu bí mật, nhỉ? 61 00:03:55,944 --> 00:03:59,739 Giỏi nhất phía Tây… của bảo tàng. Phía Đông nữa! 62 00:03:59,822 --> 00:04:03,534 Có thể giúp cháu tìm ít của chứ? Để cứu nhà cháu. 63 00:04:04,535 --> 00:04:08,873 Dĩ nhiên sẽ giúp cháu cứu nhà rồi. Nhà Jones tốt tính mà. 64 00:04:08,957 --> 00:04:12,460 Cô chú đang tìm kho báu đặc biệt và có lẽ cần giúp. 65 00:04:12,543 --> 00:04:17,507 Kho báu vào tay ai, người đó giữ. Cô chú sẽ chia công bằng. 66 00:04:17,590 --> 00:04:19,300 - Bắt tay đồng ý. - Dạ. 67 00:04:19,384 --> 00:04:22,971 Hết đường lui rồi nhé. Mà nói trước à, cô bé. 68 00:04:23,054 --> 00:04:25,932 Tìm cái kho báu đó không có dễ đâu. 69 00:04:27,433 --> 00:04:30,061 Sao cô ấy lại cười? Em rợn quá. 70 00:04:30,144 --> 00:04:32,730 Cứ gật đầu và cười thôi. 71 00:04:38,569 --> 00:04:40,905 Mừng đến nơi ẩn náu bí mật. 72 00:04:40,989 --> 00:04:45,326 Oa! Khu triển lãm trống cũ. Thắc mắc trong này có gì mãi. 73 00:04:45,410 --> 00:04:49,205 - Viên ngọc lục bảo kìa! - Đáng giá cả gia tài. 74 00:04:49,289 --> 00:04:54,711 Mà nó ở trong mỏ cũ kia. Sẽ khó đi. Đối với cả dân phiêu lưu như cháu. 75 00:04:54,794 --> 00:04:58,715 Cháu là người bảo vệ bảo tàng mà? Cháu làm được. 76 00:04:59,549 --> 00:05:00,758 Đi nào, đội. 77 00:05:04,345 --> 00:05:05,805 Chả bao giờ chán. 78 00:05:06,556 --> 00:05:08,850 Ồ. Đường ray xe mỏ… 79 00:05:08,933 --> 00:05:10,810 Mà kiểu, không có xe mỏ? 80 00:05:10,893 --> 00:05:12,895 Mấy đứa phải cuốc bộ thôi. 81 00:05:12,979 --> 00:05:16,274 Chú ý xe ngựa. Cô chú đã mò ra lối riêng. 82 00:05:16,357 --> 00:05:18,484 Đi thôi, ngựa. 83 00:05:20,361 --> 00:05:23,573 Peaches? Dẫn bọn em qua khu mỏ ọp ẹp nhé? 84 00:05:23,656 --> 00:05:25,241 Xin lỗi, tia nắng. 85 00:05:25,325 --> 00:05:29,704 Cái mỏ rã nhanh hơn bánh mì khỉ nổi tiếng của bà chị nữa. 86 00:05:29,787 --> 00:05:34,959 Rồi, Vệ Binh. Ta sẽ đi từ từ và không di chuyển đột ngột. 87 00:05:35,043 --> 00:05:36,210 Ồ, tuyệt! 88 00:05:37,462 --> 00:05:38,379 Thôi chết! 89 00:05:40,465 --> 00:05:44,552 Ối! Tại anh. Ý là, tại Ralph. Ý là, tại bọn anh. 90 00:05:44,635 --> 00:05:45,887 Không hay rồi. 91 00:05:46,763 --> 00:05:49,932 Hừm. Cứ bước đi như người Ai Cập này nhé! 92 00:05:54,062 --> 00:05:55,355 Sắp rồi… 93 00:05:55,438 --> 00:05:58,566 E là đường hầm hết vừa khủng long rồi, bạn lớn. 94 00:05:58,649 --> 00:06:02,362 Fred nói đúng. Dante, về khu mái vòm đi. Gặp sau. 95 00:06:02,445 --> 00:06:07,742 Ôi! Chán vậy, lỡ mất cuộc săn kho báu. Chúc may mắn, các bạn nam nữ. 96 00:06:11,037 --> 00:06:11,871 Hừm. 97 00:06:11,954 --> 00:06:17,001 Chả phải chuyên gia mỏ bị bỏ hoang, mà chú nghĩ ta đã vào ngõ cụt. 98 00:06:17,085 --> 00:06:19,545 Loại ngõ cụt đáng sợ nhất! 99 00:06:19,629 --> 00:06:23,174 - Mau lên! Dí hò! - Dí hò! 100 00:06:24,050 --> 00:06:27,595 Vẻ ngoài có thể gây lừa dối. Tránh đường cho bò rừng! 101 00:06:29,389 --> 00:06:30,390 Chà! 102 00:06:30,473 --> 00:06:32,558 Mau! Chả giữ được lâu đâu. 103 00:06:32,642 --> 00:06:38,981 Chả tin là chú sẽ nói vầy, nhưng Ridley, Ismat à, đi đi! Chú sẽ ở đây giúp Fred! 104 00:06:39,065 --> 00:06:43,111 - Dudley? Chú chắc ạ? - Không, mà vẫn sẽ làm vì nhà Ridley! 105 00:06:43,194 --> 00:06:45,571 Cảm ơn cả hai. Lúc về gặp nhé. 106 00:06:48,282 --> 00:06:49,200 Phù! 107 00:06:51,452 --> 00:06:53,204 Xe ngựa kia rồi! 108 00:06:53,287 --> 00:06:56,207 - Mấy đứa cố mà theo kịp nhé! - Dí hò! 109 00:06:57,375 --> 00:06:58,376 Ôi không! 110 00:07:00,586 --> 00:07:04,882 Khoan. Đỡ nhiều rồi. Biết nữ hoàng thấy bóng tối sao mà. 111 00:07:04,966 --> 00:07:06,801 - Ismat, đợi đã! - Oái! 112 00:07:08,886 --> 00:07:12,849 Cảm ơn, Ridley. Cũng chả mê rơi xuống hố không đáy. 113 00:07:12,932 --> 00:07:16,561 Em cũng vậy. Chả nghĩ ra cách nào vượt thứ này. 114 00:07:16,644 --> 00:07:18,980 Trừ khi ta có thể bay. 115 00:07:19,063 --> 00:07:23,651 Có lẽ dùng băng quấn của chị sẽ được đấy! 116 00:07:23,734 --> 00:07:27,655 Dòng thời trang này sắp trở thành dòng đu dây rồi. 117 00:07:27,738 --> 00:07:28,739 Ý hay đấy. 118 00:07:30,700 --> 00:07:31,534 Tuyệt! 119 00:07:31,617 --> 00:07:32,452 Hay quá. 120 00:07:33,619 --> 00:07:34,912 Còn chị thì sao? 121 00:07:34,996 --> 00:07:39,083 Phải lấy kho báu kịp sáng hoặc tạm biệt nhà trên cây. 122 00:07:39,167 --> 00:07:45,548 Vệ Binh đều bỏ phiêu lưu để em tiến lên, Ridley. Bọn chị biết cây quan trọng mà. 123 00:07:45,631 --> 00:07:50,678 Trụ cột của bảo tàng mà. Em sẽ chả để mọi người thất vọng. Đi đây! 124 00:07:54,182 --> 00:07:58,519 Bảo Fred, Dudley dời tảng đá lần nữa, gặp ở bảo tàng nhé. 125 00:07:58,603 --> 00:08:01,481 Xông vào khu mỏ cũ ọp ẹp may nhé! 126 00:08:03,483 --> 00:08:07,528 Phù! Không có hố không đáy. Không có tường đá. 127 00:08:07,612 --> 00:08:09,113 Ridley! Bên đây nè! 128 00:08:10,364 --> 00:08:13,493 Chào mừng đến cuối con đường. 129 00:08:13,576 --> 00:08:18,706 Phải nói là cả hai đã lướt qua khu mỏ cũ này. Vậy sao cần giúp ạ? 130 00:08:18,789 --> 00:08:22,793 - Và viên ngọc đâu? - Cô chú nghĩ nó ở sau xô lớn đó. 131 00:08:22,877 --> 00:08:26,923 - Quá nặng để cô chú đẩy. - Chả phải xô. Là xe mỏ đó. 132 00:08:29,926 --> 00:08:33,095 - Nó kia rồi. - Ta giàu rồi! 133 00:08:33,179 --> 00:08:36,432 Chà! Viên ngọc lục bảo. Nó đẹp quá. 134 00:08:40,436 --> 00:08:43,940 Nó kẹt trong tường. Cần chút cơ bắp để lấy ra. 135 00:08:44,023 --> 00:08:45,900 Cô chú có ít cơ bắp đây. 136 00:08:48,277 --> 00:08:50,988 Đếm đến ba hô hò dô ta cái nhé. 137 00:08:52,365 --> 00:08:54,450 Một, hai… 138 00:08:54,534 --> 00:08:56,410 Hò dô ta! 139 00:08:58,579 --> 00:09:01,040 Oái! Lấy được rồi! 140 00:09:01,123 --> 00:09:02,833 - Dí hò! - Hoan hô! 141 00:09:02,917 --> 00:09:05,461 Ôi không, cái mỏ. Nó đang sụp! 142 00:09:05,545 --> 00:09:08,047 Tốt nhất ta nên rời khỏi đây. 143 00:09:08,130 --> 00:09:09,882 Úi! Đá kìa! 144 00:09:11,342 --> 00:09:14,679 Ôi! Hố khổng lồ trên đường ray. Bám chắc! 145 00:09:15,388 --> 00:09:16,514 Oái! 146 00:09:19,225 --> 00:09:21,811 - Hoan hô! - Dí hò! 147 00:09:24,272 --> 00:09:27,525 Được rồi! Điểm dừng kế, nhà trên cây Jones. 148 00:09:28,150 --> 00:09:31,404 Mẹ. Má, Ba và con thấy gì ở khu mỏ cũ nè. 149 00:09:31,487 --> 00:09:34,365 Kho báu! Ta có thể bán nó để cứu nhà. 150 00:09:34,448 --> 00:09:39,203 Ngọc lục bảo to đấy. Chắc đáng giá lắm. Mà mẹ không thể nhận. 151 00:09:39,287 --> 00:09:43,916 Sao không ạ? Má và Ba bảo kho báu vào tay ai, người nấy giữ. 152 00:09:44,000 --> 00:09:47,670 Ngọc là cổ vật, đâu phải kho báu. Và phụ nữ nhà Jones 153 00:09:47,753 --> 00:09:52,133 là người bảo vệ, chả phải kẻ trục lợi. Ta đâu có quyền bán cổ vật. 154 00:09:52,216 --> 00:09:55,469 Ta mang mái ấm cho hiện vật kể về lịch sử. 155 00:09:55,970 --> 00:10:00,433 Viên ngọc quý hiếm và vô giá Mà con đã đào ra này 156 00:10:01,267 --> 00:10:07,898 Có một câu chuyện nó có thể kể ra Và đó là giá trị thật nhất của nó đấy 157 00:10:07,982 --> 00:10:12,486 Ta sẽ giữ nó an toàn tại đây Bên dưới mái vòm khổng lồ này 158 00:10:12,570 --> 00:10:17,283 Chẳng phải mọi thứ đều xứng đáng Có được một mái ấm sao? 159 00:10:17,366 --> 00:10:22,121 Dodo và khủng long Nhà Jones ta phấn đấu 160 00:10:22,788 --> 00:10:29,128 Để che chở và trân trọng chúng Để giữ quá khứ sống thật lâu 161 00:10:29,211 --> 00:10:33,924 Ta chia sẻ câu chuyện của chúng Với tất cả, trẻ măng và già cả 162 00:10:34,008 --> 00:10:39,096 Vì chúng đều xứng đáng Để được kể câu chuyện ra 163 00:10:39,180 --> 00:10:41,682 Chúng dạy ta các bài học 164 00:10:41,766 --> 00:10:44,977 Và ta vui sướng được học chúng 165 00:10:45,061 --> 00:10:51,567 Và nếu ta tìm được mái ấm tốt hơn đây Ta sẽ trao trả chúng 166 00:10:52,234 --> 00:10:56,739 Một nơi của riêng ta Dù ta có lang thang ở đâu đấy 167 00:10:56,822 --> 00:11:02,912 Chẳng phải mọi thứ đều xứng đáng Có được một mái ấm sao? 168 00:11:03,996 --> 00:11:10,127 Dạ. Người bảo vệ bảo tàng đâu nên nói và làm theo câu vào tay ai, người nấy giữ. 169 00:11:10,211 --> 00:11:14,965 Nghĩ đi. Nếu bán viên ngọc, sẽ chỉ người mua có thể thấy nó. 170 00:11:15,049 --> 00:11:21,305 Đúng rồi. Vẫn có thể lấy viên ngọc để gây quỹ cứu nhà khi đưa vào khu triển lãm. 171 00:11:21,389 --> 00:11:24,892 Vừa bảo vệ cổ vật vừa chia sẻ với mọi người. 172 00:11:24,975 --> 00:11:27,311 Ý tưởng tuyệt vời, cô Jones ạ. 173 00:11:28,270 --> 00:11:33,025 Chào nhà Jones. Sẵn sàng tạm biệt cây tạo vết gồ này chưa? 174 00:11:33,109 --> 00:11:34,360 Không cần đâu. 175 00:11:34,443 --> 00:11:37,988 - Có khu triển lãm ngọc thất lạc mà. - Hả? Hừm. 176 00:11:38,739 --> 00:11:42,785 Bảo tàng hiện lưu giữ viên ngọc lục bảo vô giá xinh đẹp độc nhất. 177 00:11:42,868 --> 00:11:43,744 Xin chào! 178 00:11:43,828 --> 00:11:46,997 Ta đã cháy vé tham quan nó cả mùa hè. 179 00:11:47,081 --> 00:11:51,168 Thế là đủ tiền để chăm cây nhà cháu một thời gian dài. 180 00:11:51,252 --> 00:11:55,840 Ôi trời! Mình sẽ kiếm nhiều tiền lắm đây. Ui da! Cái gì vậy? 181 00:11:55,923 --> 00:11:56,882 Cái gì cơ? 182 00:11:56,966 --> 00:11:57,800 Hừm. 183 00:11:57,883 --> 00:12:01,137 - Vậy ta có thể giữ lại cây ạ? - Ừ, có thể. 184 00:12:04,223 --> 00:12:06,767 - Tuyệt! - Hay! Vệ Binh nghe chưa? 185 00:12:06,851 --> 00:12:08,436 - Tuyệt! - Hoan hô! 186 00:12:08,519 --> 00:12:09,687 Dí hò! 187 00:12:09,770 --> 00:12:14,567 Rất cảm ơn Má và Ba đã chia sẻ viên ngọc. Để trẻ em ở mọi nơi có thể thấy. 188 00:12:14,650 --> 00:12:18,237 - Xời. - Sẵn lòng vì các vị khách nhỏ đáng yêu. 189 00:12:18,320 --> 00:12:23,701 Và cảm ơn Vệ Binh. Không được giúp, em đã chả thể cứu nhà trên cây. 190 00:12:23,784 --> 00:12:25,870 - Bạn bè để chi? - Vô tư đi. 191 00:12:28,956 --> 00:12:30,624 Annie không muốn ở đây. 192 00:12:31,125 --> 00:12:33,461 Mẹ, con mừng là ta sẽ cho đồ. 193 00:12:33,544 --> 00:12:37,590 Mà có thể bán chợ trời nếu sống trên cây không ạ? 194 00:12:38,257 --> 00:12:42,052 Mẹ biết đã đến lúc phụ nữ nhà Jones làm vệ sinh mùa xuân. 195 00:12:42,136 --> 00:12:44,805 Giữ hay cho chặn giấy Đảo Phục Sinh? 196 00:12:44,889 --> 00:12:48,684 - Có đầy niềm vui không? - Dạ giữ. Nhìn y hệt Lou. 197 00:12:49,310 --> 00:12:53,230 - Bản đồ kho báu Amazon cũ? - Giữ. Đâu biết khi nào lạc ở Amazon. 198 00:12:53,314 --> 00:12:56,025 Và đâu thể hỏi đường cá răng đao. 199 00:12:56,108 --> 00:12:56,942 Ồ. 200 00:12:57,026 --> 00:12:58,152 Lông dodo cũ? 201 00:12:58,235 --> 00:12:59,820 Hắt xì! Bỏ ạ. 202 00:13:02,239 --> 00:13:06,452 - Ridley, là chăn ôm cũ của con! - Cái gì của con ạ? 203 00:13:06,535 --> 00:13:09,455 Chăn ôm. Chăn em bé của con hồi nhỏ? 204 00:13:09,538 --> 00:13:13,417 Ôi, con đã mang nó đi khắp nơi. Dễ thương lắm. 205 00:13:13,501 --> 00:13:14,627 Bỏ đi ạ. 206 00:13:14,710 --> 00:13:18,923 Sao cơ? Nhưng là chăn ôm mà. Chăn ôm của con đấy. 207 00:13:19,507 --> 00:13:23,886 Mẹ! Con nghĩ con hơi lớn để đắp chăn em bé rồi. Hơn nữa, 208 00:13:23,969 --> 00:13:30,559 giờ con là người bảo vệ bảo tàng rồi. Lấy phiêu lưu làm chăn, nguy hiểm làm gối. 209 00:13:31,185 --> 00:13:35,856 Chà! Giày em bé của con. Chả tin là con từng nhỏ vậy đấy. 210 00:13:36,816 --> 00:13:38,734 - Tuyệt quá! - Chà! 211 00:13:38,818 --> 00:13:40,277 Ở ngoài có gì vậy? 212 00:13:40,361 --> 00:13:41,570 Chà! 213 00:13:41,654 --> 00:13:44,990 - Em thấy gì? - Chào Vệ Binh! Có vụ gì vậy? 214 00:13:45,074 --> 00:13:47,952 Bọn chú đang thử máy thực tế ảo mới. 215 00:13:48,035 --> 00:13:51,747 Hoặc sẽ nếu công chúa nào đó không chiếm kính. 216 00:13:51,831 --> 00:13:54,375 Nó là thực tế, nhưng là ảo đấy. 217 00:13:54,458 --> 00:13:58,379 Cố dùng bộ não khổng lồ để hiểu đi. Vì sẽ sững sờ! 218 00:13:59,171 --> 00:14:04,593 - Thực tế ảo khá tuyệt thật. - Ừ, ông P mua để làm khu triển lãm mới. 219 00:14:04,677 --> 00:14:09,974 Chả tin là chị sẽ nói điều này, mà Peabody đã làm đúng. Dị thật đấy. 220 00:14:10,057 --> 00:14:12,810 Thật tuyệt vời một cách hoàng gia! 221 00:14:12,893 --> 00:14:15,062 Ôi! Để anh thử. 222 00:14:15,771 --> 00:14:20,609 Chà, bạn ơi! Nó trông rất thật và cảm giác cũng rất thật. 223 00:14:20,693 --> 00:14:23,988 Đó là vì chúng là thật! Bỏ tay khỏi sừng! 224 00:14:24,071 --> 00:14:27,575 Úi. Xin lỗi. Muốn thử không, bạn Ridley? 225 00:14:27,658 --> 00:14:29,243 Chắc chắn rồi ạ. 226 00:14:29,326 --> 00:14:30,911 Tuyệt đối không. 227 00:14:31,412 --> 00:14:32,413 Ông Peabody! 228 00:14:32,496 --> 00:14:37,418 Có ông Peabody ảo á? Sao chả thể chỉ dùng công nghệ cho mục đích tốt chứ? 229 00:14:37,501 --> 00:14:41,380 Không! Cháu nghe tiếng. Ở đây, ngoài đời. Trốn đi! 230 00:14:42,631 --> 00:14:48,053 Tôi chỉ nói nếu mở khu triển lãm mới, ông nên cho bọn tôi biết trước. 231 00:14:48,137 --> 00:14:50,556 Tôi mở khu triển lãm thực tế ảo 232 00:14:50,639 --> 00:14:55,394 để làm cho bảo tàng hiện đại và có lời hơn. Ý tôi là vui hơn. 233 00:14:55,477 --> 00:14:59,690 Hãy bắt đầu xây dựng ở đó, Lonny. Chỗ đống rác đó ấy. 234 00:14:59,773 --> 00:15:00,983 Vâng, ông P! 235 00:15:01,066 --> 00:15:03,110 Khoan, đâu phải đống rác, 236 00:15:03,193 --> 00:15:07,990 Là Anniematronic. Cô ấy đón khách ngày bảo tàng khai trương. 237 00:15:08,073 --> 00:15:11,035 Một phần lịch sử quan trọng. Lịch sử của ta. 238 00:15:11,118 --> 00:15:16,832 Cô ta lạc loài quá. Không hợp với bảo tàng hiện đại bóng bẩy tôi đang xây. 239 00:15:16,916 --> 00:15:21,045 Bỏ khu triển lãm, hoặc tôi sẵn lòng bỏ cô. Lonny, đi. 240 00:15:21,629 --> 00:15:24,131 Úi. Lại nữa rồi. 241 00:15:26,926 --> 00:15:31,472 - Annie rất ý nghĩa với mẹ, nhỉ? - Con từng mê chào Annie. 242 00:15:31,555 --> 00:15:37,561 - Chả hình dung nổi bảo tàng thiếu cô ấy. - Chớ lo ạ. Sẽ có cách cứu cô ấy. Con hứa. 243 00:15:37,645 --> 00:15:39,772 Ôi. Đừng lo cho tôi. 244 00:15:40,606 --> 00:15:44,068 Chào phụ nữ nhà Jones, mừng đến hành lang 3C. 245 00:15:44,151 --> 00:15:49,239 Nơi có các khu triển lãm trứ danh bao gồm tôi, Anniematronic. Chào! 246 00:15:49,323 --> 00:15:53,118 Annie, đâu cần giới thiệu. Bọn tôi sống ở đây mà? 247 00:15:53,202 --> 00:15:56,622 Ồ, phải rồi. Xin lỗi, thói quen thôi. 248 00:15:56,705 --> 00:16:01,126 Dù sao thì, tôi đã nghe ông P nói, và khỏi vất vả cứu tôi. 249 00:16:02,211 --> 00:16:05,464 Tôi đã là một phần của bảo tàng lâu rồi. 250 00:16:05,547 --> 00:16:09,510 Nghỉ ngơi được rồi. Hơn nữa, có lẽ ông Peabody đúng. 251 00:16:09,593 --> 00:16:15,599 - Tôi đâu hợp các khu triển lãm mới lạ. - Đợi đã, việc đó cho cháu ý này. 252 00:16:16,725 --> 00:16:21,814 Ông Peabody bảo cô lạc loài so với công nghệ thực tế ảo mới, nhỉ? 253 00:16:21,897 --> 00:16:25,651 Nên ta chỉ cần tìm chỗ ở bảo tàng mà cô hợp hơn. 254 00:16:25,734 --> 00:16:29,321 - Nếu cháu nghĩ có thể. - Phải thế. Tôi sẽ không để họ bỏ cô. 255 00:16:29,405 --> 00:16:33,200 Khu triển lãm lãnh nguyên trước. Ta đưa cô đến đây 256 00:16:33,283 --> 00:16:36,787 ban ngày cô chào khách, nói về khu triển lãm. 257 00:16:36,870 --> 00:16:42,042 Như cách nó được phát hiện 5.000 năm trước bởi Marianne Tundra 258 00:16:42,126 --> 00:16:45,295 sau khi Frisbee của cô bị hải mã trộm. 259 00:16:45,379 --> 00:16:46,672 Oa, thật sao? 260 00:16:46,755 --> 00:16:49,466 Đợi đã. Chú Dudley! Đâu phải thế. 261 00:16:49,550 --> 00:16:52,261 Ồ, xin lỗi. Khi không biết gì đó, 262 00:16:52,344 --> 00:16:56,598 chú thường bịa ra và mong là đúng, và chả bao giờ đúng. 263 00:16:56,682 --> 00:17:00,185 Chà, nó mới với tôi đấy. Nhưng tôi sẽ thử. 264 00:17:02,646 --> 00:17:04,690 Chỗ mới của cô thế nào? 265 00:17:04,773 --> 00:17:11,280 Tuyệt. Cô vừa mời lũ trẻ nhà Lemurson thăm và tận hưởng sự kỳ diệu của lãnh nguyên. 266 00:17:11,363 --> 00:17:15,242 - Chúng đang chơi ngoài đó. - Ngoài đó? Thôi chết! 267 00:17:16,827 --> 00:17:18,078 Chạy loạn! 268 00:17:18,162 --> 00:17:20,330 Chạy loạn! 269 00:17:20,414 --> 00:17:21,290 Phù! 270 00:17:21,373 --> 00:17:24,626 Xin lỗi. Có lẽ cô đã mời mọc hơi quá? 271 00:17:25,127 --> 00:17:27,212 - Tuyệt! - Đi nào! 272 00:17:27,713 --> 00:17:32,301 Đây là nơi tuyệt vời cho Annie. Tàu hỏa cũng ở đây lâu rồi. 273 00:17:34,595 --> 00:17:36,930 Mừng lên tàu hỏa bảo tàng. 274 00:17:37,014 --> 00:17:40,726 Đây là bản sao động cơ hơi nước thường thấy ở… 275 00:17:40,809 --> 00:17:43,937 Là kỹ sư, cô nên để mắt đường đi chứ? 276 00:17:44,021 --> 00:17:47,524 Thật ra, tàu hơi nước chạy đường ray thay vì đường. 277 00:17:47,608 --> 00:17:51,111 Dù tôi đoán vì là tàu bảo tàng, nó sẽ chả… 278 00:17:51,195 --> 00:17:52,738 - Á! Oái! - Ối! 279 00:17:52,821 --> 00:17:53,989 - Ối! - Cẩn thận! 280 00:17:54,073 --> 00:17:54,948 Bạn ơi! 281 00:17:57,076 --> 00:17:58,077 Ổn cả chứ? 282 00:17:58,160 --> 00:17:59,078 - Chắc vậy. - Ừ. 283 00:17:59,161 --> 00:18:02,998 Ai đó dừng khu mái vòm lại đi? Chú muốn xuống xe. 284 00:18:08,128 --> 00:18:10,005 Ta đã thử mọi nơi. 285 00:18:10,089 --> 00:18:12,299 Trong khắp bảo tàng. 286 00:18:12,382 --> 00:18:16,011 Từ nơi lợn đất sống đến khu triển lãm Zimbabwe. 287 00:18:16,095 --> 00:18:20,140 Và vẫn không thể tìm được nhà mới hay ho cho Annie. 288 00:18:20,224 --> 00:18:24,645 - Nhưng ta không thể bỏ cuộc. - Mẹ nói đúng. Ta… Hừm. 289 00:18:26,605 --> 00:18:28,607 Annie, cô nhìn gì thế? 290 00:18:28,690 --> 00:18:32,486 Ồ, chỉ ngắm cảnh tuyết rơi tuyệt đẹp thôi. 291 00:18:32,569 --> 00:18:36,031 Khu triển lãm Bắc Cực tuyệt nhỉ? Cô chưa từng vào. 292 00:18:36,532 --> 00:18:42,454 Không tìm ra chỗ hợp với cô ở bảo tàng vì chả nơi nào là phù hợp trong này. 293 00:18:42,538 --> 00:18:46,542 Phải! Cô chưa từng bước chân ra thế giới bên ngoài. 294 00:18:46,625 --> 00:18:51,046 Chắc giờ cô chỉ muốn khám phá những điều ở ngoài bảo tàng. 295 00:18:51,130 --> 00:18:54,967 Vậy cô nên đi. Bọn cháu sẽ giúp dọn đồ và tiễn cô. 296 00:18:55,050 --> 00:18:56,385 - Tuyệt! - Tuyệt! 297 00:18:59,263 --> 00:19:03,559 Chắc cô sẵn sàng đi rồi. Cảm ơn vì đồ nghề, Ridley. Tạm biệt tất cả. 298 00:19:03,642 --> 00:19:05,811 Cảm ơn đã dự tiệc chia tay. 299 00:19:05,894 --> 00:19:09,148 Lúc về nhớ đảm bảo đã đóng dấu thẻ xe… 300 00:19:09,231 --> 00:19:10,065 Annie! 301 00:19:10,149 --> 00:19:14,862 - Phải. Đâu còn là người chào. - Hơn nữa, bọn này đâu có xe. 302 00:19:14,945 --> 00:19:18,615 Cô chắc là không muốn ở lâu thêm chút à? 303 00:19:18,699 --> 00:19:22,744 Tôi sẵn sàng rồi, Sarah. Cảm ơn những năm tuyệt vời. 304 00:19:23,245 --> 00:19:25,664 - Vui như xác ướp nhé! - Chào! 305 00:19:25,747 --> 00:19:27,040 Bảo trọng! 306 00:19:28,876 --> 00:19:30,210 Đợi đã. Không! 307 00:19:30,294 --> 00:19:31,170 Mẹ à! 308 00:19:31,253 --> 00:19:32,296 Hả? 309 00:19:35,883 --> 00:19:40,929 - Sarah, cô làm gì ở đây? - Đừng rời bảo tàng. Bắc Cực lạnh lắm. 310 00:19:41,013 --> 00:19:46,351 Có gấu Bắc Cực, nhìn ảnh thì cưng mà thật ra rất to… Xí, đừng cử động. 311 00:19:46,852 --> 00:19:49,855 Rồi, Annie, ta đang ở trên băng mỏng. 312 00:19:49,938 --> 00:19:53,609 Sẽ ổn thôi. Cứ từ từ đi về phía tôi. 313 00:19:54,234 --> 00:19:56,570 Từ từ. 314 00:19:57,446 --> 00:19:59,364 - Giờ chạy đi! - Ôi! 315 00:20:09,458 --> 00:20:13,170 Chào mừng đến thảm họa lớn. Tôi phải làm gì đây? 316 00:20:13,253 --> 00:20:15,839 Đừng lo. Bọn cháu đến đây! 317 00:20:15,923 --> 00:20:20,677 - Phải, đang đến đây! - Rồi, cánh cụt, làm chiêu cánh cụt đi. 318 00:20:23,639 --> 00:20:27,601 - Ridley! Con…? - Ai gọi chim cánh cụt giải cứu ạ? 319 00:20:28,310 --> 00:20:30,020 Mẹ ổn chứ? 320 00:20:30,103 --> 00:20:31,146 Giờ thì ổn. 321 00:20:31,230 --> 00:20:32,481 Giờ hãy đẩy đi. 322 00:20:36,109 --> 00:20:40,030 Chà! Lâu rồi mẹ chưa phiêu lưu Bắc Cực như thế. 323 00:20:40,113 --> 00:20:44,368 Mẹ chỉ muốn Annie xem xét lại việc rời khỏi bảo tàng. 324 00:20:44,451 --> 00:20:47,579 Dạ, sao mẹ phản đối việc cô ấy đi vậy? 325 00:20:48,121 --> 00:20:50,791 Chắc gần đây có nhiều chuyện quá. 326 00:20:50,874 --> 00:20:54,544 Tất cả các khu triển lãm, công nghệ mới, và con. 327 00:20:54,628 --> 00:20:57,047 - Con sao ạ? - Con mau lớn quá. 328 00:20:57,130 --> 00:21:03,095 Đã là người bảo vệ bảo tàng chính thức. Chắc mẹ chả muốn có thứ khác thay đổi. 329 00:21:03,178 --> 00:21:07,182 Mẹ, nếu chả gì thay đổi, con sẽ chả biết mọi điều, 330 00:21:07,266 --> 00:21:12,729 kết bạn mới, hay dùng việc được đào tạo làm người bảo vệ để cứu mẹ. 331 00:21:13,230 --> 00:21:14,856 Thay đổi cũng tốt mà. 332 00:21:15,357 --> 00:21:18,527 Từ khi mới bắt đầu chuyện này 333 00:21:18,610 --> 00:21:22,197 Rất nhiều thứ đã thay đổi Kể từ ngày xưa ấy 334 00:21:22,281 --> 00:21:25,784 Và dù đầu con vẫn còn cố hiểu chuyện này 335 00:21:25,867 --> 00:21:28,620 Con vẫn sẵn lòng làm lại mọi chuyện 336 00:21:28,704 --> 00:21:32,541 Vì mọi thứ rồi sẽ ổn Theo cách đã được định ra 337 00:21:32,624 --> 00:21:35,335 Tin con đi Thay đổi có thể tốt mà 338 00:21:36,545 --> 00:21:43,510 Thay đổi ta đang trải qua này Không phải là điều dễ chấp nhận 339 00:21:43,593 --> 00:21:49,891 Nhưng khi con tiếp tục lớn lên á Con và mẹ sẽ ngày càng thân 340 00:21:49,975 --> 00:21:53,687 Nhưng mọi thứ rồi sẽ ổn Theo cách đã được định ra 341 00:21:53,770 --> 00:21:56,231 Tin con đi Thay đổi có thể tốt mà 342 00:21:56,315 --> 00:22:00,902 Thay đổi có thể khó khăn và đáng sợ nữa! 343 00:22:00,986 --> 00:22:05,282 Nhưng thay đổi cũng cần thiết nữa 344 00:22:06,116 --> 00:22:09,578 Ôi mọi thứ rồi sẽ ổn Theo cách đã được định ra 345 00:22:09,661 --> 00:22:13,206 Tin con đi Thay đổi có thể tốt mà 346 00:22:14,958 --> 00:22:18,837 Mừng trở về đất liền khô ráo. Vui vì cả hai đều ổn. 347 00:22:18,920 --> 00:22:21,340 Ổn hơn bao giờ hết. Nhờ con gái tôi. 348 00:22:24,134 --> 00:22:28,305 Xin lỗi vì cố cản, Annie. Cô đáng được ngắm thế giới. 349 00:22:28,388 --> 00:22:31,641 Cô đã làm bảo tàng sáng sủa hơn đã lâu, 350 00:22:32,434 --> 00:22:36,313 nhưng thay đổi có thể tốt. Chúc chuyến đi vui vẻ. 351 00:22:36,396 --> 00:22:37,230 Cảm ơn. 352 00:22:39,274 --> 00:22:42,736 Công chúa, em lại độc chiếm kính rồi! 353 00:22:42,819 --> 00:22:47,449 Là "nữ hoàng" và em đang xem cai trị Sao Hỏa là cảm giác gì. 354 00:22:47,532 --> 00:22:48,700 Em hơi thích á. 355 00:22:48,784 --> 00:22:52,788 - Mẹ sao rồi ạ? - Mẹ ổn, Rids. Hơi nhớ Annie thôi. 356 00:22:52,871 --> 00:22:55,540 À, tụi con có bất ngờ cho mẹ đây. 357 00:22:56,208 --> 00:22:57,834 Một "bất ngờ" á? 358 00:22:58,460 --> 00:23:01,380 Mẹ… Rồi, mẹ đang ở bảo tàng… 359 00:23:02,214 --> 00:23:04,007 Là Annie! 360 00:23:04,091 --> 00:23:08,345 Mừng đến bảo tàng. Chúng tôi mở khu triển lãm mới về sinh vật phù du. 361 00:23:08,428 --> 00:23:13,225 Nên nhớ ghé quầy lưu niệm để mua vài món quà lưu niệm nhỏ xíu. 362 00:23:14,101 --> 00:23:15,268 Sao con…? 363 00:23:15,352 --> 00:23:19,564 Ridley quay Annie trước khi đi và tải lên kính thực tế ảo. 364 00:23:19,648 --> 00:23:23,443 Giờ cô ấy có thể chào đón khách bảo tàng thật lâu. 365 00:23:23,527 --> 00:23:26,488 Và khi nhớ, mẹ có thể gặp cô ấy ở đây. 366 00:23:26,571 --> 00:23:27,447 Ôi, Ridley. 367 00:23:29,658 --> 00:23:31,743 Hả. Chăn ôm của Ridley đâu? 368 00:23:31,827 --> 00:23:35,330 Nãy mình để đây mà, và… Ridley, con có thấy…? 369 00:23:41,795 --> 00:23:44,047 Vài thứ chả bao giờ thay đổi. 370 00:24:32,137 --> 00:24:36,391 Biên dịch: Joy Ng