1 00:01:38,098 --> 00:01:41,017 ‎HANMA BAKI 2 00:01:42,769 --> 00:01:45,188 ‎Trưởng lão, cho tôi đấu với Ướp Muối. 3 00:01:45,688 --> 00:01:51,069 ‎Thật sao? Cậu biết điều đó ‎nghĩa là gì chứ hả, Katsumi? 4 00:01:51,611 --> 00:01:53,530 ‎Để tôi làm thức ăn cho gã. 5 00:01:53,613 --> 00:01:54,531 ‎Tôi hiểu rồi. 6 00:01:55,031 --> 00:01:58,034 ‎Nhưng mà có vài điều kiện, Katsumi. 7 00:01:58,660 --> 00:02:01,955 ‎Và cứ thế, chuyện được thống nhất như vậy. 8 00:02:02,872 --> 00:02:06,042 ‎Tokugawa Mitsunari đưa ra hai điều kiện. 9 00:02:06,626 --> 00:02:09,796 ‎Một là cuộc đấu bắt đầu lúc sáu giờ sáng. 10 00:02:10,547 --> 00:02:12,090 ‎Điều kiện kia khá bất ngờ, 11 00:02:12,173 --> 00:02:15,552 ‎cuộc đấu ở sân bóng chày, ‎không phải đấu trường ngầm. 12 00:02:16,427 --> 00:02:18,471 ‎Mình không ngại các điều kiện này. 13 00:02:19,013 --> 00:02:21,182 ‎Vấn đề là ở bản thân mình mà thôi. 14 00:02:22,976 --> 00:02:24,727 ‎Mình liệu có làm được không? 15 00:02:25,603 --> 00:02:28,565 ‎Orochi Katsumi này liệu có làm được không? 16 00:02:36,364 --> 00:02:37,323 ‎Mẹ à? 17 00:02:38,366 --> 00:02:40,243 ‎Sao mẹ đến giờ này thế? 18 00:02:40,994 --> 00:02:45,456 ‎Mẹ nghe từ cha con rằng ‎đây là một trận đấu quan trọng. 19 00:02:46,583 --> 00:02:51,796 ‎Thế nên mẹ đã mời tới đây ‎người quan trọng nhất với con đấy. 20 00:02:52,338 --> 00:02:54,757 ‎Một người quan trọng không thể thay thế. 21 00:02:57,427 --> 00:03:01,556 ‎Mẹ đừng ngốc thế. ‎Con không quan tâm mẹ mời ai. 22 00:03:03,600 --> 00:03:08,104 ‎Vì không ai quan trọng với con hơn là mẹ. 23 00:03:09,230 --> 00:03:10,273 ‎Mẹ là người… 24 00:03:13,943 --> 00:03:16,279 ‎mẹ duy nhất của con. 25 00:03:20,366 --> 00:03:21,910 ‎Bà ấy rời đi rồi. 26 00:03:21,993 --> 00:03:22,911 ‎Không sao đâu. 27 00:03:23,620 --> 00:03:26,789 ‎Rốt cuộc, đây đâu có phải ‎đi xem một trận bóng chày. 28 00:03:31,794 --> 00:03:33,880 ‎Đó là người mà bà Natsue đã mời. 29 00:03:34,380 --> 00:03:35,632 ‎Tôi biết mà. 30 00:03:36,257 --> 00:03:38,801 ‎Đó là người mà mẹ tôi đã mời. 31 00:03:39,594 --> 00:03:40,803 ‎Không thể tin được. 32 00:03:42,889 --> 00:03:47,268 ‎Và bà ấy là người má đã sinh ra tôi. 33 00:03:49,729 --> 00:03:51,522 ‎Chuyện xảy ra 15 năm trước. 34 00:03:52,649 --> 00:03:54,067 ‎Được bạn thân mời, 35 00:03:54,150 --> 00:03:57,946 ‎Orochi Doppo rất ngạc nhiên ‎khi đến rạp xiếc của bạn mình. 36 00:03:58,863 --> 00:04:02,450 ‎Ông đã ngỡ ngàng về thể chất ‎của thần đồng năm tuổi này. 37 00:04:02,533 --> 00:04:03,952 ‎OROCHI KATSUMI, NĂM TUỔI 38 00:04:15,630 --> 00:04:18,800 ‎Sau đó, ba cậu bé chết trong một tai nạn. 39 00:04:20,134 --> 00:04:21,719 ‎Lúc đó, Doppo và vợ mình 40 00:04:22,804 --> 00:04:26,849 ‎nhận ủy thác từ má của cậu bé, ‎họ bèn nhận nuôi và chăm sóc cậu bé. 41 00:04:29,018 --> 00:04:30,103 ‎Ôi chà… 42 00:04:30,895 --> 00:04:32,105 ‎Đã lâu lắm rồi. 43 00:04:32,689 --> 00:04:35,525 ‎Gần đây ở rạp xiếc làm ăn không tốt. 44 00:04:36,943 --> 00:04:40,113 ‎Ôi chà, con lên nhiều cơ bắp ghê. 45 00:04:41,030 --> 00:04:42,657 ‎Hồi bé con hay khóc lắm. 46 00:04:43,199 --> 00:04:45,034 ‎Con đã tiến được rất xa. 47 00:04:47,829 --> 00:04:50,206 ‎Đây là cơ thể mà má đã trao cho con. 48 00:04:51,374 --> 00:04:54,127 ‎Lẽ ra con nên coi khinh má chứ! 49 00:04:54,210 --> 00:04:55,420 ‎Đừng nực cười thế. 50 00:04:55,503 --> 00:04:59,966 ‎Má là người má duy nhất của con. 51 00:05:04,220 --> 00:05:07,015 ‎Quả là độc nhất khi có hai người mẹ. 52 00:05:07,640 --> 00:05:09,726 ‎Độc nhất khi có hai người yêu dấu‎. 53 00:05:10,977 --> 00:05:14,647 ‎Mình nhận hai tình mẫu tử, ‎mà chẳng bên nào là giả dối. 54 00:05:15,606 --> 00:05:19,652 ‎Mình thật may mắn khi có hai người mẹ. 55 00:05:30,663 --> 00:05:33,666 ‎Tôi chưa từng nghĩ anh sẽ đi trước tôi. 56 00:05:36,294 --> 00:05:37,503 ‎Là tôi cũng được mà. 57 00:05:39,380 --> 00:05:41,883 ‎Phải, là anh thì cũng được. 58 00:05:50,183 --> 00:05:54,645 ‎Đừng bắt cha con ra đó ‎và dọn dẹp trò bừa bộn của con. 59 00:05:55,646 --> 00:05:57,857 ‎Con cảm kích sự quan tâm của cha. 60 00:06:04,322 --> 00:06:05,156 ‎Sát! 61 00:06:07,450 --> 00:06:09,160 ‎Đòn đấm ở tư thế trung đoạn. 62 00:06:10,203 --> 00:06:13,206 ‎Đó là chiêu cơ bản nhất ‎trong karate Nhật Bản. 63 00:06:13,289 --> 00:06:17,418 ‎Chiêu này không chỉ ‎tồn tại tuần túy ở dạng kỹ thuật. 64 00:06:17,502 --> 00:06:19,212 ‎Đó là biểu tượng của môn này. 65 00:06:21,255 --> 00:06:26,803 ‎Biểu tượng đó được nhóm 55.000 người ‎cùng lúc giơ lên để cổ vũ cho Katsumi. 66 00:06:26,886 --> 00:06:27,720 ‎Sát! 67 00:06:28,638 --> 00:06:30,723 ‎- ‎Sát! ‎- ‎Sát! 68 00:06:31,307 --> 00:06:34,644 ‎Tokyo có 220 chi nhánh của Thần Tâm Hội 69 00:06:35,812 --> 00:06:38,898 ‎với tổng số 55.000 học viên. 70 00:06:40,525 --> 00:06:43,111 ‎Để truyền cảm hứng cho vị thủ lĩnh trẻ, 71 00:06:43,194 --> 00:06:45,071 ‎dù là đang vào sáng sớm, 72 00:06:45,154 --> 00:06:47,990 ‎họ tập hợp tại sân vận động Tokyo Dome. 73 00:06:50,868 --> 00:06:54,414 ‎Mỗi lần thở biến thành ‎một đợt sóng xung kích lớn 74 00:06:54,497 --> 00:06:56,207 ‎khi 55.000 người cùng thở ra. 75 00:06:58,042 --> 00:07:00,545 ‎Do huấn luyện viên Suedo Atsushi chỉ đạo, 76 00:07:01,587 --> 00:07:03,256 ‎với sự lãnh đạo kiên quyết, 77 00:07:04,132 --> 00:07:06,634 ‎họ hô hào với nhiệt huyết từ thâm tâm. 78 00:07:07,427 --> 00:07:08,845 ‎"Sư phụ đừng thua nhé!" 79 00:07:08,928 --> 00:07:11,013 ‎- Sát! ‎- Sát! 80 00:07:11,722 --> 00:07:13,933 ‎- Sát! ‎- Sát! 81 00:07:14,684 --> 00:07:16,102 ‎- Sát! ‎- Sát! 82 00:07:16,185 --> 00:07:19,981 ‎Sự kỳ vọng quá lớn lao ‎dồn lên vai thủ lĩnh trẻ tuổi này, 83 00:07:20,606 --> 00:07:24,652 ‎giờ đây anh đã đủ trưởng thành ‎để sẵn sàng chấp nhận điều đó. 84 00:07:25,903 --> 00:07:28,156 ‎- Sát! ‎- Sát! 85 00:07:40,084 --> 00:07:42,253 ‎Ta biết ngươi ở đó. 86 00:07:42,753 --> 00:07:44,589 ‎Hãy lộ diện đi! 87 00:07:53,222 --> 00:07:54,182 ‎Chiêu Thiệt Căn. 88 00:07:55,224 --> 00:07:56,309 ‎Chiêu Nhạn Thượng. 89 00:07:57,185 --> 00:07:58,019 ‎Chiêu Đạo Thế. 90 00:07:59,228 --> 00:08:00,146 ‎Chiêu Dạ Quang. 91 00:08:01,355 --> 00:08:02,273 ‎Chiêu Phục Thỏ. 92 00:08:07,028 --> 00:08:09,071 ‎Năm cú liên tiếp vào vị trí hiểm! 93 00:08:14,911 --> 00:08:16,454 ‎Anh ấy đánh trúng rồi! 94 00:08:16,537 --> 00:08:18,289 ‎Trúng đích rồi kìa! 95 00:08:24,545 --> 00:08:26,589 ‎Chà, cậu ta thật hùng mạnh. 96 00:08:26,672 --> 00:08:30,468 ‎Tôi đã không biết ‎Orochi Katsumi mạnh đến thế. 97 00:08:31,177 --> 00:08:34,472 ‎Không, là anh ta đã mạnh lên rất nhiều. 98 00:08:41,103 --> 00:08:42,230 ‎Gã đang cười kìa. 99 00:08:42,813 --> 00:08:44,774 ‎Đó là một màn tấn công chắc chắn. 100 00:08:45,566 --> 00:08:47,485 ‎Không thể hy vọng làm tốt hơn. 101 00:08:48,069 --> 00:08:51,906 ‎Nhưng đối thủ là Ướp Muối, ‎chiến binh vĩ đại nhất thời khủng long. 102 00:08:52,490 --> 00:08:56,494 ‎Thể chất người hiện đại không thể ‎so sánh với khả năng của cơ thể gã. 103 00:08:57,161 --> 00:08:58,996 ‎Đây! Một cú đá từ phía trước. 104 00:08:59,747 --> 00:09:01,999 ‎Gã còn không nhử đòn mà đá thẳng! 105 00:09:11,968 --> 00:09:13,511 ‎Cứ như bị xe tải đâm. 106 00:09:14,637 --> 00:09:16,138 ‎Mình đón chặn thành công, 107 00:09:16,722 --> 00:09:18,641 ‎nhưng vẫn chịu nhiều thiệt hại. 108 00:09:21,394 --> 00:09:24,564 ‎Ba má ruột đã cho mình ‎cơ thể biết tự đứng dậy này. 109 00:09:25,273 --> 00:09:29,068 ‎Cha Doppo đã chỉ dạy ‎cho mình kỹ năng tự gượng dậy. 110 00:09:29,777 --> 00:09:33,656 ‎Mẹ Natsue đã nuôi dạy ‎để mình biết tự vùng lên trở lại. 111 00:09:34,824 --> 00:09:37,451 ‎Mình biết ơn cả bốn bậc phụ huynh! 112 00:09:39,787 --> 00:09:43,916 ‎Chính vào thời điểm này, ‎nụ cười trên mặt của Ướp Muối biến mất. 113 00:09:44,917 --> 00:09:48,963 ‎Đó là khi Katsumi được nâng tầm ‎từ một món đồ chơi thành đồ ăn. 114 00:09:51,549 --> 00:09:56,804 ‎Ở vùng đất vô cùng xa xôi ấy, ‎có những cường địch hùng mạnh nhất. 115 00:09:57,847 --> 00:09:59,849 ‎Anh ta chỉ ăn cường địch. 116 00:10:00,975 --> 00:10:02,351 ‎Vì chúng là cường địch. 117 00:10:03,060 --> 00:10:05,980 ‎Kẻ yếu là thức ăn, kẻ mạnh được ăn thịt. 118 00:10:07,440 --> 00:10:11,277 ‎Chỉ mình Ướp Muối tiếp tục ‎bất chấp luật lệ do thánh thần đặt ra. 119 00:10:11,861 --> 00:10:14,363 ‎Anh ta chỉ ăn đối thủ tấn công anh ta. 120 00:10:15,156 --> 00:10:17,867 ‎Tại thế giới vô pháp, ‎đó là quy tắc duy nhất. 121 00:10:18,659 --> 00:10:19,910 ‎Một nguồn tự hào nhỏ. 122 00:10:21,996 --> 00:10:26,417 ‎Và giờ kẻ thù hùng mạnh này ‎buộc anh ta phải giữ nguyên lập trường. 123 00:10:27,376 --> 00:10:29,462 ‎Đã hết giờ chơi đùa rồi. 124 00:10:30,087 --> 00:10:33,883 ‎Baki, nhìn tư thế của Ướp Muối kìa. 125 00:10:33,966 --> 00:10:34,884 ‎Vâng. 126 00:10:36,052 --> 00:10:38,929 ‎Giống hệt Hanma Yujiro. 127 00:10:39,680 --> 00:10:42,933 ‎Nhưng ngoài điều đó ra, ‎anh Katsumi làm sao vậy? 128 00:10:43,476 --> 00:10:45,645 ‎Sao anh lại trở nên uyển chuyển vậy? 129 00:10:45,728 --> 00:10:49,649 ‎Sư phụ nghĩ sao? ‎Tất cả sẽ kết thúc ở đây chăng? 130 00:10:50,232 --> 00:10:53,069 ‎Từ những gì đã thấy, ‎sư phụ nghĩ gì về Ướp Muối? 131 00:10:53,611 --> 00:10:57,156 ‎Chà, nếu ta có thể… 132 00:10:57,239 --> 00:10:59,158 ‎Hội trưởng bước lên trước! 133 00:10:59,742 --> 00:11:05,164 ‎Ta ước có thể làm ngừng tim con đực đó. 134 00:11:05,247 --> 00:11:07,667 ‎Không nghi ngờ gì, ngay bây giờ nào! 135 00:11:10,628 --> 00:11:13,422 ‎Hình ảnh hiện lên ‎trong đầu Ướp Muối khi ấy 136 00:11:14,131 --> 00:11:17,176 ‎là cái đuôi thép của đối thủ T-Rex. 137 00:11:21,389 --> 00:11:22,306 ‎Là chiêu đó! 138 00:11:41,409 --> 00:11:43,327 ‎Anh ấy làm được rồi! 139 00:11:46,330 --> 00:11:50,084 ‎Đối với Ướp Muối, ‎lần đầu tiên sau 190 triệu năm trong đời, 140 00:11:51,252 --> 00:11:53,796 ‎anh ta thấy cơn đau lạ ở vùng bụng‎. 141 00:11:55,172 --> 00:11:57,591 ‎Thứ gì đó có sức nặng như đuôi của T-Rex 142 00:11:58,509 --> 00:12:01,595 ‎đã phang thẳng vào bụng anh ta. 143 00:12:02,179 --> 00:12:03,597 ‎Đúng như mình dự liệu. 144 00:12:04,140 --> 00:12:08,269 ‎Kể cả với kẻ như Ướp Muối, ‎nếu bị tấn công bằng cú đánh siêu thanh, 145 00:12:08,352 --> 00:12:11,397 ‎thì chắc chắn sẽ gục ngã. ‎Nhưng còn một điều nữa. 146 00:12:11,480 --> 00:12:14,358 ‎Nếu tấn công ai đó ‎bằng nắm đấm siêu thanh, 147 00:12:15,568 --> 00:12:17,737 ‎thì bàn tay sẽ bị hủy hoại. 148 00:12:20,823 --> 00:12:21,866 ‎Tay của anh ấy! 149 00:12:23,367 --> 00:12:26,662 ‎Ướp Muối đã bị đánh gục, ‎một kỳ tích mà chưa ai đạt được. 150 00:12:27,455 --> 00:12:31,208 ‎Cái giá là mất một nắm đấm, ‎huyết mạch của một võ sĩ karate. 151 00:12:32,668 --> 00:12:35,588 ‎Dẫu có thế, đấu sĩ rất vui mừng. 152 00:12:36,338 --> 00:12:38,841 ‎Cơ thể anh ta làm chủ tốc độ siêu thanh. 153 00:12:39,467 --> 00:12:44,096 ‎Giờ đây mọi hành động của anh ta ‎đều do tính toán mới này chi phối. 154 00:12:44,847 --> 00:12:47,016 ‎Võ sĩ karate Orochi Katsumi 155 00:12:47,099 --> 00:12:50,978 ‎rực sáng nhiệt huyết ‎vào mùa hè năm thứ 21 của mình. 156 00:12:59,487 --> 00:13:00,488 ‎Có tác dụng rồi! 157 00:13:00,571 --> 00:13:01,906 ‎Anh ấy áp đảo gã! 158 00:13:01,989 --> 00:13:03,574 ‎Anh ấy làm được rồi! 159 00:13:04,325 --> 00:13:05,534 ‎Cậu ta đã làm được! 160 00:13:06,118 --> 00:13:10,289 ‎Baki, cậu có nghĩ thế này ‎tức là Katsumi đã thắng chưa nhỉ? 161 00:13:11,081 --> 00:13:16,045 ‎Nhưng giờ, anh ta phải đối mặt với ‎hệ quả trực tiếp do tốc độ siêu thanh. 162 00:13:20,382 --> 00:13:21,801 ‎Gã Ướp Muối đó… 163 00:13:22,718 --> 00:13:24,804 ‎Trừ phi ta hy sinh nhường ấy, 164 00:13:26,388 --> 00:13:29,099 ‎không thể đánh gục Ướp Muối lấy một lần. 165 00:13:30,851 --> 00:13:33,145 ‎Kể cả sau nắm đấm của Katsumi… 166 00:13:33,646 --> 00:13:36,941 ‎Cơ thể của Ướp Muối làm bằng thép à? 167 00:13:37,024 --> 00:13:40,694 ‎Chuyện đó không xảy ra ‎bởi vì cơ thể của Ướp Muối. 168 00:13:40,778 --> 00:13:42,154 ‎Ông Payne… 169 00:13:42,738 --> 00:13:44,156 ‎Đó là vì không khí, 170 00:13:44,782 --> 00:13:46,867 ‎là vì đã phá vỡ rào cản âm thanh. 171 00:13:47,409 --> 00:13:48,410 ‎Âm thanh… 172 00:13:48,494 --> 00:13:49,703 ‎Rào cản ư? 173 00:13:49,787 --> 00:13:52,540 ‎Ví dụ như thời điểm máy bay tăng tốc, 174 00:13:52,623 --> 00:13:56,168 ‎khi lao về phía trước, ‎máy bay sẽ gặp lực cản từ không khí. 175 00:13:56,669 --> 00:13:59,880 ‎Lực cản sẽ mạnh hơn, ‎tỷ lệ thuận với lực gia tốc. 176 00:14:00,548 --> 00:14:05,511 ‎Sau đó, khi tốc độ vượt quá 1.225 km/h, 177 00:14:05,594 --> 00:14:07,763 ‎máy bay sẽ phá vỡ rào cản âm thanh. 178 00:14:08,305 --> 00:14:10,850 ‎Vấn đề ở đây là lực ép dồn lên 179 00:14:10,933 --> 00:14:14,478 ‎khi vật thể đó phá vỡ rào cản âm thanh. 180 00:14:15,354 --> 00:14:18,816 ‎Đã có rất nhiều báo cáo về thảm kịch. 181 00:14:19,316 --> 00:14:23,737 ‎Đôi khi, ngay cả máy bay kim loại ‎còn không chịu nổi lực ép ngần ấy. 182 00:14:24,238 --> 00:14:28,325 ‎Chúng ta vốn hay tin rằng ‎không khí không có lực cản. 183 00:14:28,826 --> 00:14:33,581 ‎Nhưng khi tay chân của anh ta ‎vượt quá tốc độ là 1.225 km/h, 184 00:14:33,664 --> 00:14:36,458 ‎hẳn nhiên phải chịu lực ép khủng khiếp. 185 00:14:37,084 --> 00:14:41,505 ‎Phá vỡ rào cản không khí ‎có hại đến thế, ý ông là vậy sao? 186 00:14:42,214 --> 00:14:44,174 ‎Phải hy sinh hai tay và chân trái 187 00:14:44,758 --> 00:14:46,594 ‎nhằm đạt được lợi thế thực sự. 188 00:14:47,803 --> 00:14:52,016 ‎Nhưng Ướp Muối hiện đang hồi phục. 189 00:14:53,100 --> 00:14:56,604 ‎Gã đã lấy lại nụ cười rồi. 190 00:15:00,608 --> 00:15:01,567 ‎Gã đứng dậy rồi. 191 00:15:02,067 --> 00:15:03,444 ‎Dù đã chịu đòn như thế! 192 00:15:04,111 --> 00:15:05,529 ‎Không bị ảnh hưởng gì ư? 193 00:15:09,325 --> 00:15:10,784 ‎Điều này thật phi lý. 194 00:15:11,577 --> 00:15:15,205 ‎Kẻ tấn công đang quỳ gối, ‎còn kẻ bị tấn công thì nhìn xuống. 195 00:15:16,373 --> 00:15:20,836 ‎Tại sao thánh thần lại gửi ‎một cá thể như vậy đến thế giới hiện đại? 196 00:15:22,254 --> 00:15:23,213 ‎Dù là đáng tiếc, 197 00:15:23,297 --> 00:15:27,426 ‎nhưng tính tới thời điểm này, ‎anh Katsumi chưa từng mắc sai lầm. 198 00:15:28,135 --> 00:15:30,554 ‎Kết quả như thế này chỉ là lẽ tự nhiên. 199 00:15:31,055 --> 00:15:32,097 ‎Chỉ thế mà thôi. 200 00:15:32,765 --> 00:15:34,266 ‎Các vị không hiểu đâu. 201 00:15:34,808 --> 00:15:37,937 ‎Tôi thừa nhận võ sĩ các vị rất mạnh. 202 00:15:38,020 --> 00:15:40,189 ‎Các vị đã vượt quá kỳ vọng của tôi. 203 00:15:40,272 --> 00:15:41,690 ‎Tôi công nhận điều đó. 204 00:15:41,774 --> 00:15:44,526 ‎Nhưng hãy thử suy nghĩ mà xem. 205 00:15:44,610 --> 00:15:48,447 ‎Đối thủ của Ướp Muối là ‎những sinh vật từ thời tiền sử. 206 00:15:48,530 --> 00:15:51,325 ‎Sinh vật tiền sử có kích thước khổng lồ. 207 00:15:51,909 --> 00:15:53,827 ‎Tôi dám nói chắc điều này. 208 00:15:54,411 --> 00:15:57,623 ‎Đòn tấn công từ sinh vật ‎nặng 15 tấn, tức 15.000 cân, 209 00:15:57,706 --> 00:16:00,584 ‎đâu thể yếu hơn đòn từ Katsumi có 100 cân. 210 00:16:04,421 --> 00:16:05,839 ‎Gã sẽ dùng chiêu khi đó! 211 00:16:06,423 --> 00:16:07,800 ‎Mình không mắc sai lầm. 212 00:16:08,300 --> 00:16:10,344 ‎Mình chưa phạm sai lầm nào. 213 00:16:11,053 --> 00:16:14,348 ‎Nhưng kết quả là mình đã hủy ‎cả hai bàn tay và một chân. 214 00:16:16,058 --> 00:16:18,602 ‎Nhìn mặt mọi người đi kìa. 215 00:16:20,104 --> 00:16:21,563 ‎Kể cả hai người đó. 216 00:16:23,399 --> 00:16:26,360 ‎Mọi người xin đừng lo lắng. 217 00:16:27,569 --> 00:16:30,572 ‎Mình còn chưa dùng tới chiêu đó. 218 00:16:32,074 --> 00:16:36,245 ‎Chiêu mà chỉ mình thuần thục. ‎Chiêu thức siêu thanh độc nhất của mình! 219 00:16:39,331 --> 00:16:42,001 ‎Ý là cậu ta vẫn còn chiêu thức khác ư? 220 00:16:42,084 --> 00:16:44,837 ‎Tới đây nào, bạn tốt của ta! 221 00:16:51,218 --> 00:16:53,887 ‎Mình đã chỉ nghĩ về việc đánh vào đối thủ. 222 00:16:54,388 --> 00:16:57,349 ‎Tung đòn cực mạnh, siêu nhanh vào đối thủ. 223 00:16:57,850 --> 00:16:59,643 ‎Tung đòn và gây thương tổn. 224 00:17:00,561 --> 00:17:02,980 ‎Mình đã rèn cơ bắp để tấn công mạnh mẽ. 225 00:17:03,981 --> 00:17:07,192 ‎Để đối phó thương tổn, ‎mình rèn độ mềm dẻo và lỏng lẻo. 226 00:17:08,110 --> 00:17:09,528 ‎Để đối phó thương tổn, 227 00:17:10,029 --> 00:17:13,824 ‎xương vốn không thể uốn ‎thì mình tưởng tượng nó như cây roi. 228 00:17:14,616 --> 00:17:16,994 ‎Rốt cuộc mình đã sáng tạo ra 229 00:17:17,077 --> 00:17:22,124 ‎chiêu thức tân tiến, mạnh nhất, ‎vĩ đại và tuyệt vời nhất của mình. 230 00:17:22,750 --> 00:17:24,877 ‎Chiêu này còn khiến mình ngạc nhiên. 231 00:17:25,377 --> 00:17:29,214 ‎Bởi cả đời mình chỉ nghĩ đến ‎những cú đánh mạnh mẽ. 232 00:17:29,715 --> 00:17:32,676 ‎Bất ngờ là hình thái cuối mà mình đạt được 233 00:17:33,218 --> 00:17:36,138 ‎là chiêu thức vốn lẽ ‎không đánh thẳng vào đối thủ. 234 00:17:42,478 --> 00:17:43,312 ‎Máu kìa! 235 00:17:43,395 --> 00:17:44,688 ‎Của ai ‎vậy? 236 00:17:46,440 --> 00:17:49,443 ‎Dù là phát minh tình cờ ‎hay là món quà từ thần linh, 237 00:17:49,526 --> 00:17:54,156 ‎roi là công cụ đạt tốc độ siêu thanh ‎chỉ nhờ vào vận động của con người. 238 00:17:55,324 --> 00:17:59,661 ‎Thời điểm cây roi đạt được ‎tốc độ tối đa chính là lúc này đây. 239 00:18:00,829 --> 00:18:02,498 ‎Không phải vào lúc vung roi, 240 00:18:03,040 --> 00:18:07,669 ‎mà là khoảnh khắc độc nhất ‎khi đầu nhọn của roi quay lại. 241 00:18:08,712 --> 00:18:10,380 ‎Anh ta dành cả đời tung đòn 242 00:18:11,090 --> 00:18:14,343 ‎và anh ta không do dự khi làm như vậy. 243 00:18:15,511 --> 00:18:19,014 ‎Rõ ràng là nên có va chạm. ‎Dễ cho rằng anh ta tung nắm đấm. 244 00:18:19,640 --> 00:18:22,351 ‎Nhưng anh ta chỉ buông bỏ tất cả. 245 00:18:23,435 --> 00:18:28,107 ‎Anh ta vượt cả tốc độ siêu thanh, ‎tạo sóng xung kích thậm chí còn lớn hơn. 246 00:18:29,691 --> 00:18:31,360 ‎Quả là thế đấy. 247 00:18:32,194 --> 00:18:33,529 ‎Đó không phải cây roi. 248 00:18:34,113 --> 00:18:35,864 ‎Không có vô vàn khớp xương. 249 00:18:37,241 --> 00:18:38,951 ‎Đó chỉ là xương bình thường. 250 00:18:41,703 --> 00:18:42,830 ‎Xương của anh ấy… 251 00:18:43,956 --> 00:18:45,207 ‎Xương lòi ra kìa! 252 00:18:45,707 --> 00:18:47,209 ‎Đó là lẽ tự nhiên. 253 00:18:47,709 --> 00:18:49,878 ‎Xương không phải cây roi da. 254 00:18:50,963 --> 00:18:52,464 ‎Phép màu đã hết tác dụng. 255 00:18:53,298 --> 00:18:54,633 ‎Mình đã tỉnh mộng rồi. 256 00:18:59,346 --> 00:19:03,142 ‎Đủ rồi. Mình có thể thức tỉnh rồi. 257 00:19:05,727 --> 00:19:08,147 ‎Giấc mơ có thể tan biến rồi. 258 00:19:09,857 --> 00:19:12,985 ‎Mình không còn chiêu nào khác nữa. 259 00:19:15,779 --> 00:19:16,655 ‎Kịp thời rồi. 260 00:19:17,573 --> 00:19:20,159 ‎Mình là kẻ vẫn đứng vững! 261 00:19:21,994 --> 00:19:24,371 ‎Mọi người trao cho mình chiến thắng này! 262 00:19:25,247 --> 00:19:27,416 ‎Tuyệt lắm! 263 00:19:30,335 --> 00:19:34,381 ‎Ôi chà, chỉ trong vài ngày mà cậu chàng đó 264 00:19:34,464 --> 00:19:38,177 ‎đã khiến kung-fu tiến bộ hơn 50 năm. 265 00:19:38,260 --> 00:19:39,636 ‎Tuyệt vời… 266 00:19:40,262 --> 00:19:44,725 ‎Orochi Katsumi đã bắt kịp được ‎với tài năng xuất chúng của cậu ta! 267 00:19:49,813 --> 00:19:51,648 ‎Mình không thể không cúi đầu. 268 00:19:52,858 --> 00:19:53,692 ‎Sát! 269 00:19:54,359 --> 00:19:55,194 ‎Sát! 270 00:19:57,112 --> 00:19:58,739 ‎Xin cảm ơn vì ủng hộ tôi. 271 00:20:01,033 --> 00:20:03,952 ‎Dù tôi không xứng đáng, nhưng xin cảm ơn. 272 00:20:04,912 --> 00:20:06,955 ‎Mình cảm thấy nên xin lỗi. 273 00:20:07,623 --> 00:20:09,291 ‎Thế nên vậy mới là cảm tạ. 274 00:20:09,958 --> 00:20:11,793 ‎Đây mới là chân thành cảm kích. 275 00:20:23,555 --> 00:20:25,474 ‎Hả? Gã chỉ ngủ thôi sao? 276 00:20:28,060 --> 00:20:30,812 ‎Không thể nào. Điên rồ quá! 277 00:20:31,313 --> 00:20:32,731 ‎Sát! 278 00:20:33,941 --> 00:20:35,901 ‎Mọi người đừng ngạc nhiên. 279 00:20:37,069 --> 00:20:39,696 ‎Người đàn ông này chưa bị hạ gục. 280 00:20:40,280 --> 00:20:42,491 ‎Gã chỉ đơn thuần là thiếp đi thôi. 281 00:20:42,574 --> 00:20:43,492 ‎Hả? 282 00:20:43,575 --> 00:20:45,244 ‎Ông đùa à! 283 00:20:45,327 --> 00:20:47,996 ‎Gã chỉ đang nghỉ ngơi thôi à? 284 00:20:48,080 --> 00:20:51,792 ‎Còn thì cuộc chiến này đã kết thúc rồi. 285 00:20:52,334 --> 00:20:55,504 ‎Ý ông là anh Katsumi chưa thắng ư? 286 00:20:56,088 --> 00:21:00,008 ‎Ai cũng thấy rõ ràng là ‎cậu ta đã bị thương tổn nghiêm trọng. 287 00:21:00,717 --> 00:21:05,305 ‎Nếu cuộc chiến này diễn ra trong tự nhiên, 288 00:21:06,348 --> 00:21:10,519 ‎sẽ không cần thiết phải ‎tấn công cậu Katsumi nữa đâu. 289 00:21:11,103 --> 00:21:12,729 ‎Thế điều gì là cần lúc này? 290 00:21:13,230 --> 00:21:15,524 ‎Trong tự nhiên không có rác thải. 291 00:21:15,607 --> 00:21:19,278 ‎Chỉ cần ngủ và đợi cho đối thủ tắt thở. 292 00:21:19,361 --> 00:21:23,365 ‎Với Ướp Muối, đó là điều hợp lý nhất. 293 00:21:26,868 --> 00:21:31,290 ‎Đây hẳn là điều Tokugawa đã kể cho mình. 294 00:21:31,873 --> 00:21:34,084 ‎Ướp Muối thích đối thủ tấn công gã. 295 00:21:34,626 --> 00:21:36,295 ‎Gã ăn những gì gã yêu thích. 296 00:21:37,045 --> 00:21:40,048 ‎Ăn thịt chúng là lời từ biệt của gã. 297 00:21:40,716 --> 00:21:42,467 ‎Nên gã đã rơi nước mắt. 298 00:21:46,722 --> 00:21:47,723 ‎Vô cùng tạ ơn. 299 00:21:51,101 --> 00:21:53,312 ‎Có gì đó kỳ lạ lắm‎. 300 00:21:54,896 --> 00:21:59,276 ‎Người đàn ông này, kẻ mạnh mẽ nhất ‎kể từ khi hành tinh này được hình thành, 301 00:21:59,985 --> 00:22:02,779 ‎đã thừa nhận mình là đối thủ hùng mạnh. 302 00:22:06,533 --> 00:22:09,119 ‎Nỗ lực của mình đã được đền đáp. 303 00:22:12,331 --> 00:22:15,542 ‎Mình trả ơn gã vì tình cảm này ra sao đây? 304 00:22:16,668 --> 00:22:17,961 ‎Phải hồi đáp ra sao? 305 00:23:47,342 --> 00:23:51,138 ‎Biên dịch: Thùy Hương