1
00:00:28,611 --> 00:00:31,072
Nhược Da! Bắt lấy thứ gì kiên cố đi!
2
00:00:36,995 --> 00:00:38,496
Ý ta không phải là Tam Lang!
3
00:00:41,082 --> 00:00:42,083
Ôi không!
4
00:00:47,130 --> 00:00:48,923
Ca ca, huynh đây rồi.
5
00:00:48,923 --> 00:00:50,717
- Đừng bay đi nữa.
- Đa tạ, Tam Lang.
6
00:00:50,717 --> 00:00:52,093
Thu!
7
00:00:52,093 --> 00:00:54,304
Pháp thuật của huynh hữu ích thật đấy.
8
00:00:54,304 --> 00:00:55,805
Tam Lang, đừng sợ.
9
00:01:02,979 --> 00:01:03,897
Xin lỗi.
10
00:01:03,897 --> 00:01:06,066
Thế này an toàn hơn.
11
00:01:06,066 --> 00:01:07,067
Sẽ qua nhanh thôi.
12
00:01:08,485 --> 00:01:10,195
Lần nữa! Đừng bắt lấy người nữa!
13
00:01:13,573 --> 00:01:14,491
Tránh xa ta ra!
14
00:01:14,491 --> 00:01:15,658
Thật kinh tởm!
15
00:01:15,658 --> 00:01:16,910
Tránh ra!
16
00:01:16,910 --> 00:01:18,661
Sao hai người lại ở đây?
17
00:01:18,661 --> 00:01:20,580
Hỏi dải lụa trắng ngu ngốc của người đi!
18
00:01:22,040 --> 00:01:24,959
Đã bảo ngươi đừng bắt lấy người.
Thần quan cũng là người mà!
19
00:01:33,635 --> 00:01:35,220
Mọi người cố chịu một chút.
20
00:01:35,220 --> 00:01:37,305
- Người...
- Nhược Da, đừng phạm sai lầm này nữa.
21
00:01:38,389 --> 00:01:39,599
Đi đi!
22
00:01:39,599 --> 00:01:40,809
Đừng mong gì ở nó nữa!
23
00:01:40,809 --> 00:01:42,268
Nghĩ cách khác đi!
24
00:01:49,192 --> 00:01:50,193
Bám chắc vào!
25
00:01:50,193 --> 00:01:51,444
Thử lại đi!
26
00:01:51,444 --> 00:01:52,529
Làm ơn tha cho ta đi!
27
00:01:53,530 --> 00:01:55,782
Nó đã bám vào thứ gì đó chắc chắn!
28
00:01:55,782 --> 00:01:56,825
Thu!
29
00:02:25,770 --> 00:02:28,273
Đúng là thiên quan tứ phúc.
30
00:02:28,273 --> 00:02:29,607
Mau! Tìm chỗ nấp đi!
31
00:02:39,325 --> 00:02:42,787
CHUYỂN THỂ TỪ TIỂU THUYẾT CÙNG TÊN
CỦA MẶC HƯƠNG ĐỒNG KHỨU
32
00:02:42,787 --> 00:02:44,873
XUẤT BẢN TRÊN TRANG VĂN HỌC TẤN GIANG
33
00:04:39,070 --> 00:04:40,697
Hai kẻ khốn đó.
34
00:04:40,697 --> 00:04:42,448
Ta mà bắt được chúng.
35
00:04:42,448 --> 00:04:44,242
- Ta sẽ...
- Ngươi sẽ làm gì?
36
00:04:44,242 --> 00:04:45,326
Nuốt thêm cát à?
37
00:04:46,661 --> 00:04:47,578
Câm miệng!
38
00:04:55,586 --> 00:04:56,713
Ca ca,
39
00:04:56,713 --> 00:04:57,755
huynh đang nghĩ gì vậy?
40
00:04:58,798 --> 00:05:02,218
Dáng đi của hai nữ nhân đó uyển chuyển.
Không thể là người thường.
41
00:05:03,344 --> 00:05:06,389
Người mặc đồ trắng
hẳn là Bán Nguyệt Quốc sư.
42
00:05:06,389 --> 00:05:07,932
Vậy còn người mặc áo đen?
43
00:05:07,932 --> 00:05:09,475
Không lẽ là
44
00:05:09,475 --> 00:05:12,937
vị quốc sư còn lại, Phương Tâm Quốc sư?
45
00:05:12,937 --> 00:05:14,272
Không thể nào.
46
00:05:14,272 --> 00:05:16,733
Phương Tâm là Quốc sư nước Vĩnh An.
47
00:05:16,733 --> 00:05:19,152
Hai người họ chênh nhau đến 100 tuổi.
48
00:05:20,153 --> 00:05:22,030
Sao người biết nhiều về nước Vĩnh An thế?
49
00:05:23,323 --> 00:05:24,699
Nói thật với ngươi,
50
00:05:24,699 --> 00:05:26,451
ta từng nhặt đồng nát ở đó.
51
00:05:28,703 --> 00:05:29,912
Dù sao thì,
52
00:05:29,912 --> 00:05:32,540
nếu Bán Nguyệt Quốc sư
muốn chặn chúng ta ở đây,
53
00:05:32,540 --> 00:05:34,375
cô ta thành công rồi.
54
00:05:34,375 --> 00:05:37,295
Chúng ta sẽ ở đây đến khi hết bão cát sao?
55
00:05:37,295 --> 00:05:38,379
Đành vậy thôi.
56
00:05:53,644 --> 00:05:54,812
Mà này, Nam Phong,
57
00:05:54,812 --> 00:05:58,566
sao lúc trong cơn bão,
ngươi không dùng Thiên Cân Trụy?
58
00:05:58,566 --> 00:06:00,526
Ta dùng rồi! Nhưng vô ích!
59
00:06:00,526 --> 00:06:02,403
Đây là chốn hoang mạc
60
00:06:02,403 --> 00:06:03,780
rất xa về phía Tây Bắc,
61
00:06:03,780 --> 00:06:05,698
xung quanh không có miếu Huyền Chân nào.
62
00:06:06,866 --> 00:06:10,161
Tướng quân của ta quản Đông Nam,
tướng quân của hắn quản Tây Nam.
63
00:06:10,161 --> 00:06:12,163
Ở ngoài phạm vi, pháp lực bị hạn chế.
64
00:06:15,041 --> 00:06:16,000
Lạ thật.
65
00:06:16,000 --> 00:06:18,086
Làm sao có thể đào hố
66
00:06:18,086 --> 00:06:19,504
qua tảng đá cứng như vậy chứ?
67
00:06:23,007 --> 00:06:25,259
Chủ nào tớ nấy.
68
00:06:25,259 --> 00:06:26,761
Cái gì cũng làm quá lên.
69
00:06:33,142 --> 00:06:35,436
Dân Bán Nguyệt chăn nuôi kiếm sống.
70
00:06:35,436 --> 00:06:37,355
Để tránh bão cát vào ban đêm,
71
00:06:37,355 --> 00:06:39,649
họ sẽ đào sâu vào những tảng đá.
72
00:06:39,649 --> 00:06:41,734
Đôi khi, họ còn dùng cả thuốc nổ nữa.
73
00:06:47,949 --> 00:06:49,158
Là ai?
74
00:06:56,082 --> 00:06:57,208
Các người là ai?
75
00:07:00,461 --> 00:07:03,131
Bọn ta chỉ là thương nhân đi ngang qua,
76
00:07:03,131 --> 00:07:05,633
vào đây tránh bão cát.
77
00:07:07,718 --> 00:07:09,720
Nếu đúng là thế,
78
00:07:09,720 --> 00:07:12,056
vậy sao lại lén lút thế?
79
00:07:12,056 --> 00:07:14,559
Bọn ta đang yên lành trú bão
thì các người xông vào.
80
00:07:14,559 --> 00:07:16,310
Tay các người còn phát ra lửa.
81
00:07:16,310 --> 00:07:19,522
Ai biết là người hay quỷ?
Bọn ta đâu dám phát ra tiếng động.
82
00:07:21,983 --> 00:07:23,276
Thằng nhóc này!
83
00:07:24,277 --> 00:07:26,362
Thiên Sinh, đừng nói lung tung.
84
00:07:26,362 --> 00:07:28,865
Trịnh bá, công bằng mà nói,
85
00:07:28,865 --> 00:07:30,324
họ mới là kẻ đáng nghi!
86
00:07:35,872 --> 00:07:37,081
Là hiểu lầm thôi.
87
00:07:37,081 --> 00:07:39,041
Tại hạ là chủ một đạo quán.
88
00:07:39,041 --> 00:07:41,085
Đây đều là người trong đạo quán của ta.
89
00:07:41,085 --> 00:07:42,545
Vừa rồi chỉ là
90
00:07:42,545 --> 00:07:44,005
một chút thuật kỳ môn độn giáp.
91
00:07:45,047 --> 00:07:46,215
Hắn mạnh vậy sao?
92
00:07:46,215 --> 00:07:49,093
- Mạnh thật.
- Nói tóm lại, các người là thương nhân.
93
00:07:49,093 --> 00:07:50,887
Còn bọn ta là đạo sĩ.
94
00:07:50,887 --> 00:07:53,306
Đúng lúc tránh bão
ở cùng một hang động mà thôi.
95
00:07:54,390 --> 00:07:55,683
Ra là vậy.
96
00:07:55,683 --> 00:07:57,393
Vì bọn ta đều là dân thường...
97
00:07:57,393 --> 00:08:00,104
Nơi này mỗi lần đi qua
là mất tích phân nửa,
98
00:08:00,104 --> 00:08:01,939
vậy mà các người vẫn dám đến đây.
99
00:08:01,939 --> 00:08:03,399
Sao có thể là "dân thường?"
100
00:08:04,942 --> 00:08:07,028
Tin đồn phóng đại thôi.
101
00:08:07,028 --> 00:08:10,198
Tìm đúng người dẫn đường,
đừng vào lãnh địa của nước Bán Nguyệt,
102
00:08:10,198 --> 00:08:12,909
thì vẫn có thể bình an vượt qua.
103
00:08:12,909 --> 00:08:13,910
Đúng vậy.
104
00:08:13,910 --> 00:08:15,620
Bọn ta có người địa phương
105
00:08:15,620 --> 00:08:17,371
dẫn đường tránh cát lún.
106
00:08:17,371 --> 00:08:18,456
Vừa có bão cát
107
00:08:18,456 --> 00:08:20,458
là huynh ấy đưa bọn ta đến đây.
108
00:08:20,458 --> 00:08:21,792
Đúng không, A Chiêu ca?
109
00:08:24,295 --> 00:08:25,546
Công việc của ta mà.
110
00:08:25,546 --> 00:08:28,466
Hy vọng sau khi bão tan,
lạc đà và hàng hóa không sao.
111
00:08:29,467 --> 00:08:32,428
- Mọi thứ sẽ ổn thôi.
- Đạo trưởng, ngài xem...
112
00:08:32,428 --> 00:08:33,888
Chỉ là hiểu lầm thôi.
113
00:08:33,888 --> 00:08:36,057
Xin lỗi đã làm huyên náo.
114
00:09:06,254 --> 00:09:08,005
Ca ca.
115
00:09:08,005 --> 00:09:09,048
Sao thế?
116
00:09:09,048 --> 00:09:11,676
Hình như tảng đá huynh ngồi
có chữ trên đó.
117
00:09:24,146 --> 00:09:26,148
Đây là...
118
00:09:26,148 --> 00:09:27,191
Chữ nước Bán Nguyệt?
119
00:09:28,317 --> 00:09:29,402
Người đọc được à?
120
00:09:30,528 --> 00:09:31,946
Thật ra,
121
00:09:31,946 --> 00:09:33,656
trước thời của Bán Nguyệt Yêu Đạo,
122
00:09:33,656 --> 00:09:35,783
ta từng nhặt đồng nát ở đó.
123
00:09:35,783 --> 00:09:38,244
Có nơi nào người chưa nhặt đồng nát không?
124
00:09:40,580 --> 00:09:41,747
Kệ hắn đi.
125
00:09:41,747 --> 00:09:43,207
Phiến đá nói gì vậy?
126
00:09:49,255 --> 00:09:50,214
Tướng quân...
127
00:09:50,214 --> 00:09:52,049
Cái gì?
128
00:09:52,049 --> 00:09:54,760
Đây là bia mộ của một tướng quân.
129
00:09:54,760 --> 00:09:57,138
Tam Lang,
đệ cũng đọc được chữ Bán Nguyệt sao?
130
00:09:58,347 --> 00:10:00,433
Đệ thích nên học thôi,
cũng không biết nhiều.
131
00:10:00,433 --> 00:10:01,392
Hay lắm.
132
00:10:01,392 --> 00:10:03,519
Đệ qua đây. Chúng ta cùng đọc.
133
00:10:15,573 --> 00:10:17,366
Tướng quân...
134
00:10:17,366 --> 00:10:20,411
Nó viết về cuộc đời của một vị tướng quân.
135
00:10:20,411 --> 00:10:21,495
Tướng của Bán Nguyệt à?
136
00:10:24,582 --> 00:10:26,792
Là tướng quân của Trung Nguyên.
137
00:10:26,792 --> 00:10:29,211
Sao họ lập mộ cho tướng Trung Nguyên
138
00:10:29,211 --> 00:10:30,880
khi hai bên liên tục giao chiến chứ?
139
00:10:32,214 --> 00:10:34,133
Vì vị tướng quân này rất kỳ lạ.
140
00:10:35,343 --> 00:10:37,845
Dù chữ trên bia đá ghi là tướng quân,
141
00:10:37,845 --> 00:10:39,472
nhưng thật ra người này là hiệu úy.
142
00:10:42,975 --> 00:10:45,770
Khi chiến tranh giữa hai nước nổ ra,
143
00:10:45,770 --> 00:10:47,980
ông ấy dẫn quân ở tiền tuyến.
144
00:10:47,980 --> 00:10:50,483
Vậy ông ấy được phong tướng quân
vì đã thắng trận ư?
145
00:10:51,484 --> 00:10:53,069
Không.
146
00:10:53,069 --> 00:10:55,863
Lúc đầu, người này thống lĩnh 100 binh sĩ.
147
00:10:55,863 --> 00:10:58,616
Sau đó, giảm còn 70 người.
148
00:10:58,616 --> 00:11:01,035
Sau đó nữa, chỉ còn 50 binh sĩ.
149
00:11:01,035 --> 00:11:02,161
Liên tục bị giáng chức.
150
00:11:03,245 --> 00:11:04,872
Sao sự nghiệp ông ấy khốn khổ thế?
151
00:11:04,872 --> 00:11:05,956
Nếu không phạm lỗi,
152
00:11:05,956 --> 00:11:08,250
ít ra cũng không bị giáng chứ?
153
00:11:08,250 --> 00:11:10,461
Trên đời có kẻ thất bại đến vậy sao?
154
00:11:12,171 --> 00:11:13,130
Bạn nhỏ à,
155
00:11:13,130 --> 00:11:15,716
thế giới này loại người nào cũng có cả.
156
00:11:15,716 --> 00:11:16,675
Tiếp tục đi.
157
00:11:17,718 --> 00:11:20,179
Vị hiệu úy này bị giáng chức
158
00:11:20,179 --> 00:11:22,348
vì nhiều lần cản trở trên chiến trường.
159
00:11:22,348 --> 00:11:23,349
Nghĩa là sao?
160
00:11:23,349 --> 00:11:25,851
Ngăn lính Bán Nguyệt
giết hại dân chúng Trung Nguyên,
161
00:11:25,851 --> 00:11:27,186
và ngược lại.
162
00:11:28,354 --> 00:11:30,898
Mỗi lần như thế là bị giáng chức.
163
00:11:30,898 --> 00:11:32,942
Cuối cùng chẳng còn gì để mất.
164
00:11:34,026 --> 00:11:37,113
Ông ấy cứu người khi không cho binh sĩ
tùy tiện giết hại dân chúng.
165
00:11:37,113 --> 00:11:38,239
Có gì sai chứ?
166
00:11:38,239 --> 00:11:40,699
- Phải. Có hại ai đâu.
- Đúng vậy. Có gì sai chứ?
167
00:11:42,118 --> 00:11:43,327
Rất sai ấy chứ!
168
00:11:43,327 --> 00:11:45,371
Phải biết làm tròn chức trách.
169
00:11:45,371 --> 00:11:46,789
Thân là quân nhân,
170
00:11:46,789 --> 00:11:49,291
ông ấy nên nhớ trách nhiệm của mình.
171
00:11:49,291 --> 00:11:51,460
Chiến tranh ắt phải có thương vong.
172
00:11:51,460 --> 00:11:52,962
Cố gắng cứu hai bên
173
00:11:52,962 --> 00:11:56,173
chỉ khiến đồng đội ghét bỏ
và làm trò cười cho địch.
174
00:11:56,173 --> 00:11:58,843
Cuối cùng chẳng được gì.
175
00:11:58,843 --> 00:12:01,554
Nhưng ông ấy cứu được nhiều mạng!
Họ còn lập mộ cho ông ấy!
176
00:12:01,554 --> 00:12:03,305
Bia mộ cũng chỉ chứng minh
177
00:12:03,305 --> 00:12:05,433
kết cục của ông ấy chính là chết.
178
00:12:05,433 --> 00:12:06,767
Theo như sử sách,
179
00:12:06,767 --> 00:12:08,477
nước Bán Nguyệt vẫn bị xâm chiếm.
180
00:12:08,477 --> 00:12:09,812
Nỗ lực của ông ấy ích gì chứ?
181
00:12:11,564 --> 00:12:12,982
Nhưng mà...
182
00:12:12,982 --> 00:12:14,525
Cậu bé à,
183
00:12:14,525 --> 00:12:15,401
ngươi quá ngây thơ.
184
00:12:17,987 --> 00:12:19,029
Đạo trưởng,
185
00:12:19,029 --> 00:12:20,739
ta nói đúng không?
186
00:12:20,739 --> 00:12:22,992
Nhưng vị hiệu úy này muốn cứu người mà.
187
00:12:24,285 --> 00:12:25,828
Ngươi nói đúng.
188
00:12:25,828 --> 00:12:27,288
Ông ấy chết rồi.
189
00:12:27,288 --> 00:12:29,290
Bị người của mình giết, đúng không?
190
00:12:29,290 --> 00:12:30,291
Không hẳn.
191
00:12:30,291 --> 00:12:31,750
Ở đây ghi
192
00:12:31,750 --> 00:12:33,419
có một lần đang giao chiến,
193
00:12:33,419 --> 00:12:34,920
đánh một hồi,
194
00:12:34,920 --> 00:12:37,506
ông ấy vấp phải dây giày bị tuột,
195
00:12:37,506 --> 00:12:40,259
rồi ngã lộn nhào.
196
00:12:40,259 --> 00:12:42,303
Và bị binh sĩ hai bên
đang đỏ mắt đánh nhau
197
00:12:42,303 --> 00:12:44,597
chém chết trong đao kiếm loạn lạc.
198
00:12:55,524 --> 00:12:57,109
Buồn cười sao?
199
00:12:57,109 --> 00:12:58,194
Không hẳn.
200
00:12:58,194 --> 00:13:00,237
Nhưng cái chết của ông ấy có chút...
201
00:13:02,948 --> 00:13:05,534
Dù hiệu úy mất uy tín trong quân đội,
202
00:13:05,534 --> 00:13:07,828
vẫn có người rất biết ơn ông ấy.
203
00:13:07,828 --> 00:13:09,747
Họ tôn ông ấy là "Tướng quân"
204
00:13:09,747 --> 00:13:11,832
và dựng bia tưởng niệm.
205
00:13:11,832 --> 00:13:14,210
Sau đó người ta thấy bia đá này
rất thần kỳ.
206
00:13:15,794 --> 00:13:19,423
Chỉ cần quỳ lạy nó ba lần
thì sẽ gặp dữ hóa lành trên sa mạc này.
207
00:13:19,423 --> 00:13:20,424
Thật sao?
208
00:13:22,009 --> 00:13:23,093
Thật.
209
00:13:32,394 --> 00:13:35,356
- Xin Tướng quân phù hộ.
- Xin Tướng quân phù hộ.
210
00:13:35,356 --> 00:13:37,525
Trên bia đá ghi thế sao?
211
00:13:37,525 --> 00:13:39,068
Đệ nói bừa thôi.
212
00:13:39,068 --> 00:13:40,486
Họ cười nhạo ông ấy.
213
00:13:40,486 --> 00:13:42,238
Ta cũng đùa một chút.
214
00:13:42,238 --> 00:13:44,657
- Đệ hư thật.
- Cái gì đây?
215
00:13:44,657 --> 00:13:46,242
Có rắn kìa!
216
00:13:46,242 --> 00:13:48,118
- Ở đâu ra vậy?
- Rắn à?
217
00:13:49,662 --> 00:13:51,288
- Chạy đi!
- Chạy đi!
218
00:13:54,041 --> 00:13:56,585
Sa mạc có rắn
không phải là bình thường sao?
219
00:13:56,585 --> 00:13:58,087
Coi chừng đuôi của nó!
220
00:13:58,087 --> 00:13:58,963
Tam Lang!
221
00:14:00,464 --> 00:14:02,716
Cái đuôi thú vị đấy.
222
00:14:02,716 --> 00:14:04,718
Nhìn này, ca ca.
223
00:14:04,718 --> 00:14:06,178
Vậy đây là hạt vĩ xà.
224
00:14:07,471 --> 00:14:09,515
Hạt vĩ xà?
225
00:14:09,515 --> 00:14:11,100
Sinh vật độc của nước Bán Nguyệt,
226
00:14:11,100 --> 00:14:13,561
thân như rắn, đuôi như bò cạp.
227
00:14:13,561 --> 00:14:15,312
Nọc độc vô cùng mạnh.
228
00:14:15,312 --> 00:14:17,982
Bán Nguyệt Yêu Đạo được tôn làm Quốc sư
229
00:14:17,982 --> 00:14:19,859
cũng vì cô ta có thể điều khiển rắn.
230
00:14:22,444 --> 00:14:23,404
Điều khiển?
231
00:14:24,572 --> 00:14:26,699
Còn nhiều con khác nữa!
Tất cả mau ra ngoài!
232
00:14:30,077 --> 00:14:33,455
- Rắn!
- Chúng đông quá!
233
00:14:33,455 --> 00:14:34,456
Ở đây cũng có!
234
00:14:42,923 --> 00:14:43,799
Rắn kìa.
235
00:14:59,148 --> 00:15:00,399
Ra ngoài!
236
00:15:00,399 --> 00:15:01,817
- Mau đi thôi!
- Chạy đi!
237
00:15:01,817 --> 00:15:02,776
Chạy đi!
238
00:15:02,776 --> 00:15:04,320
- Nhanh lên!
- Đi thôi!
239
00:15:17,416 --> 00:15:19,501
Tại sao quỳ lạy tấm đá lại xui như vậy?
240
00:15:19,501 --> 00:15:21,587
Ừ. Lạy xong liền gặp xui xẻo,
241
00:15:21,587 --> 00:15:23,213
hệt như Thần đồng nát đó vậy!
242
00:15:25,382 --> 00:15:26,425
Có chuyện gì vậy?
243
00:15:26,425 --> 00:15:27,426
Trịnh bá!
244
00:15:29,386 --> 00:15:31,180
- Trịnh bá!
- Sao thế?
245
00:15:37,853 --> 00:15:39,229
Độc tính ghê gớm thật.
246
00:15:43,275 --> 00:15:44,193
Làm tốt lắm.
247
00:15:46,904 --> 00:15:47,947
A Chiêu ca,
248
00:15:47,947 --> 00:15:50,532
bá ấy có chết không?
249
00:15:50,532 --> 00:15:54,495
Bất cứ ai bị rắn đuôi bọ cạp cắn
sẽ chết trong vòng bốn giờ.
250
00:15:54,495 --> 00:15:55,579
Vậy làm sao đây?
251
00:15:58,832 --> 00:16:00,584
Đây là thuốc giải sao?
252
00:16:00,584 --> 00:16:03,253
Nó có thể kéo dài tính mạng một chút.
Nhiều nhất là 24 giờ.
253
00:16:08,842 --> 00:16:11,220
- Vậy cứ thế chờ chết sao?
- Có cách chữa không?
254
00:16:11,220 --> 00:16:13,013
Có đấy.
255
00:16:13,013 --> 00:16:15,015
Có loại thảo mộc tên là Thiện Nguyệt thảo.
256
00:16:15,015 --> 00:16:16,892
Nó là thuốc giải độc.
257
00:16:16,892 --> 00:16:18,060
A Chiêu ca,
258
00:16:18,060 --> 00:16:20,312
sao huynh không nói gì về thuốc giải?
259
00:16:20,312 --> 00:16:21,814
Muốn cứu người bị cắn,
260
00:16:21,814 --> 00:16:23,440
người khác phải liều mạng.
261
00:16:23,440 --> 00:16:24,900
Nên hắn mới không nói ra.
262
00:16:24,900 --> 00:16:26,151
Cái gì?
263
00:16:26,151 --> 00:16:27,569
Thiện Nguyệt thảo
264
00:16:27,569 --> 00:16:29,071
chỉ có ở nước Bán Nguyệt.
265
00:16:29,071 --> 00:16:31,573
Thảo nào nhiều người liều mạng đến đó.
266
00:16:31,573 --> 00:16:33,033
Đúng vậy.
267
00:16:33,033 --> 00:16:35,077
- Làm sao...
- Giải quyết thế nào đây?
268
00:16:35,077 --> 00:16:37,246
- Làm sao chữa cho ông ấy đây?
- Đúng vậy.
269
00:16:38,288 --> 00:16:40,290
Độc của hạt vĩ xà...
270
00:16:40,290 --> 00:16:42,835
Đó là kế hoạch của Quốc sư sao?
271
00:16:42,835 --> 00:16:45,212
Linh Văn, ta có chuyện muốn hỏi cô.
272
00:16:45,212 --> 00:16:46,588
Linh Văn?
273
00:16:48,424 --> 00:16:49,883
Các ngươi thông linh được chứ?
274
00:16:49,883 --> 00:16:50,801
Ta không làm được.
275
00:16:52,678 --> 00:16:54,054
Ta cũng vậy.
276
00:16:54,138 --> 00:16:55,222
Ta cũng vậy.
277
00:16:59,560 --> 00:17:02,021
Cả Thông linh trận cũng bị chặn sao?
278
00:17:02,021 --> 00:17:02,855
Cái quái gì vậy?
279
00:17:07,026 --> 00:17:07,943
Cẩn thận!
280
00:17:20,205 --> 00:17:21,832
- Đạo trưởng!
- Cẩn thận!
281
00:17:21,832 --> 00:17:23,584
- Quanh đây còn rắn đấy.
- Còn sao?
282
00:17:23,584 --> 00:17:25,169
- Ngài ấy ổn chứ?
- Đúng vậy.
283
00:17:25,169 --> 00:17:27,504
- Đạo trưởng, ngài không sao chứ?
- Tam Lang?
284
00:17:27,504 --> 00:17:30,299
- Vết thương đó...
- Chắc đau lắm.
285
00:17:30,299 --> 00:17:31,383
Đừng lo.
286
00:17:31,383 --> 00:17:32,426
Không nghiêm trọng đâu.
287
00:17:46,023 --> 00:17:47,816
Cố chịu nhé, ca ca.
288
00:17:53,155 --> 00:17:55,157
Đừng làm thế. Độc của nó rất mạnh.
289
00:17:55,157 --> 00:17:56,408
Coi chừng bị trúng độc...
290
00:18:04,458 --> 00:18:05,959
Chắc gì hắn bị cắn trúng,
291
00:18:05,959 --> 00:18:07,503
người bắt làm gì chứ?
292
00:18:07,503 --> 00:18:08,921
Trời ạ.
293
00:18:08,921 --> 00:18:10,380
Nhưng lỡ đệ ấy bị thương...
294
00:18:14,593 --> 00:18:16,053
Không sao đâu, Tam Lang.
295
00:18:16,053 --> 00:18:17,262
Không còn đau nữa rồi.
296
00:18:23,852 --> 00:18:25,479
Thật đấy.
297
00:18:25,479 --> 00:18:26,855
Đa tạ đệ.
298
00:18:28,732 --> 00:18:30,192
Mọi người kiểm tra lại đi.
299
00:18:30,192 --> 00:18:32,236
Có vết thương thì băng lại nếu cần.
300
00:18:42,371 --> 00:18:43,497
Đạo trưởng ca ca.
301
00:18:43,497 --> 00:18:45,082
- Tay huynh...
- Ta không sao.
302
00:18:45,082 --> 00:18:46,333
Không sao gì chứ?
303
00:18:46,333 --> 00:18:48,794
Người bị rắn độc đốt!
Chúng ta phải quay về...
304
00:18:49,837 --> 00:18:51,130
Quay về thôi.
305
00:18:51,130 --> 00:18:52,923
Cái gì? Các người đi sao?
306
00:18:52,923 --> 00:18:53,966
Còn bọn ta thì sao?
307
00:18:53,966 --> 00:18:55,884
Đạo trưởng, xin đừng bỏ rơi bọn ta.
308
00:18:58,470 --> 00:19:00,139
Vì Thông linh trận đã bị chặn,
309
00:19:00,139 --> 00:19:01,431
chúng ta phải báo cáo lại.
310
00:19:03,350 --> 00:19:05,686
Cứu người quan trọng. Đừng lo.
311
00:19:05,686 --> 00:19:07,688
Giờ bọn ta đi tìm Thiện Nguyệt thảo.
312
00:19:07,688 --> 00:19:09,523
Trong vòng 24 giờ tới
313
00:19:09,523 --> 00:19:11,400
mang về cho mọi người.
314
00:19:11,400 --> 00:19:12,693
Tuy nhiên,
315
00:19:12,693 --> 00:19:14,403
bọn ta cần người này dẫn đường.
316
00:19:16,405 --> 00:19:19,324
Nếu hắn đi...
317
00:19:19,324 --> 00:19:21,034
Phù Dao sẽ ở lại bảo vệ mọi người.
318
00:19:21,034 --> 00:19:22,619
- Được không?
- Cái gì?
319
00:19:23,704 --> 00:19:26,373
- Chỉ cần A Chiêu đồng ý.
- Được thôi.
320
00:19:26,373 --> 00:19:28,584
Nước Bán Nguyệt rất dễ tìm.
321
00:19:28,584 --> 00:19:30,294
Chỉ cần đi đường này.
322
00:19:35,883 --> 00:19:38,302
- Tùy ngươi thôi, A Chiêu.
- Bọn ta xin nhờ ngươi.
323
00:19:38,302 --> 00:19:39,511
Vậy xuất phát thôi.
324
00:20:07,789 --> 00:20:09,124
Người nghi ngờ A Chiêu sao?
325
00:20:10,125 --> 00:20:12,085
Có lẽ ta đa nghi thôi.
326
00:20:12,085 --> 00:20:13,587
Nhưng giờ hắn đi theo rồi,
327
00:20:13,587 --> 00:20:14,838
hãy để mắt đến hắn.
328
00:20:22,137 --> 00:20:23,972
Họ đi bao lâu rồi?
329
00:20:23,972 --> 00:20:25,557
A Chiêu nói Bán Nguyệt rất gần,
330
00:20:25,557 --> 00:20:26,683
chắc sắp đến rồi đấy.
331
00:20:27,851 --> 00:20:30,103
Ta sợ lão Trịnh không trụ được
đến khi họ về.
332
00:20:30,103 --> 00:20:31,021
Ta cũng nghĩ vậy.
333
00:20:32,356 --> 00:20:33,774
- Ta cần đi tè.
- Ta nữa.
334
00:20:33,774 --> 00:20:34,650
Ta cũng vậy.
335
00:20:50,249 --> 00:20:51,541
Đến rồi.
336
00:21:17,025 --> 00:21:19,027
Đây là nước Bán Nguyệt sao?
337
00:21:19,027 --> 00:21:20,445
Dù tường cao,
338
00:21:20,445 --> 00:21:22,614
nhưng trông như một tòa thành nhỏ.
339
00:21:22,614 --> 00:21:25,909
Đánh quốc gia này
chắc chẳng mất bao lâu nhỉ?
340
00:21:25,909 --> 00:21:28,287
Đừng đánh giá thấp vương quốc sa mạc này.
341
00:21:28,287 --> 00:21:29,579
Dù chỉ có một vạn người,
342
00:21:29,579 --> 00:21:31,832
nhưng lính của họ
rất dũng mãnh, hiếu chiến.
343
00:21:31,832 --> 00:21:33,292
Nên rất khó xâm lược.
344
00:21:34,710 --> 00:21:35,836
Ngài biết nhiều thật.
345
00:21:36,837 --> 00:21:39,089
- Chỉ là...
- Chờ đã.
346
00:21:39,089 --> 00:21:40,090
Có người.
347
00:21:48,932 --> 00:21:51,977
Sao chúng đột nhiên biến mất rồi?
348
00:21:51,977 --> 00:21:53,937
Muốn ta tìm từng người một ra giết sao?
349
00:21:56,273 --> 00:21:58,358
Là Bán Nguyệt Quốc sư.
350
00:21:58,358 --> 00:22:00,610
Gọi bạn của ngươi đến giúp đi.
351
00:22:00,610 --> 00:22:01,862
Không.
352
00:22:01,862 --> 00:22:03,363
Ta muốn ngươi giúp cơ.
353
00:22:03,363 --> 00:22:04,406
Không thích à?
354
00:22:05,574 --> 00:22:07,200
Sao ta phải làm thế?
355
00:22:07,200 --> 00:22:08,910
Nhanh lên!
356
00:22:08,910 --> 00:22:11,747
Ca ca, chúng ta có nên đánh phủ đầu không?
357
00:22:11,747 --> 00:22:13,123
Đợi họ đi đã.
358
00:22:13,123 --> 00:22:16,084
Thời gian không nhiều.
Phải ưu tiên tìm thảo mộc.
359
00:22:16,084 --> 00:22:17,627
Nếu giờ chúng ta đánh,
360
00:22:17,627 --> 00:22:20,964
họ triệu tập lính Bán Nguyệt
trong truyền thuyết thì sẽ rắc rối to.
361
00:22:27,387 --> 00:22:28,263
Sao thế?
362
00:24:12,075 --> 00:24:13,535
Biên dịch: Huỳnh Minh Tâm