1 00:00:57,265 --> 00:00:58,808 Ngươi. Tránh ra. 2 00:01:59,536 --> 00:02:03,206 CHUYỂN THỂ TỪ TIỂU THUYẾT CÙNG TÊN CỦA MẶC HƯƠNG ĐỒNG KHỨU 3 00:02:03,206 --> 00:02:05,583 XUẤT BẢN TRÊN TRANG VĂN HỌC TẤN GIANG 4 00:03:54,734 --> 00:03:56,361 A Chiêu, không sao chứ? 5 00:03:56,361 --> 00:03:58,363 Có bị thương không? 6 00:03:58,363 --> 00:03:59,364 Ta không sao. 7 00:04:07,997 --> 00:04:09,999 Hai nữ nhân lúc nãy lẽ nào... 8 00:04:11,376 --> 00:04:14,212 Dù sao, Nam Phong đã dụ được họ đi. 9 00:04:14,212 --> 00:04:15,463 Mất một lúc họ mới trở lại. 10 00:04:16,673 --> 00:04:18,007 Cũng muộn rồi. 11 00:04:18,007 --> 00:04:19,092 Chúng ta cần nhanh lên. 12 00:04:21,135 --> 00:04:22,220 A Chiêu, 13 00:04:22,220 --> 00:04:24,847 ngươi biết Thiện Nguyệt thảo mọc ở đâu trong thành không? 14 00:04:26,516 --> 00:04:27,767 Ta xin lỗi, 15 00:04:27,767 --> 00:04:29,018 ta chỉ biết lối vào thành. 16 00:04:32,021 --> 00:04:34,399 Nghe nói Thiện Nguyệt thảo có dạng như quả đào, 17 00:04:34,399 --> 00:04:36,901 có lá rộng, rễ thanh, ngắn và ưa bóng râm. 18 00:04:36,901 --> 00:04:39,195 Nó hay mọc gần các công trình cao. 19 00:04:39,195 --> 00:04:40,196 Các công trình cao? 20 00:04:49,664 --> 00:04:52,417 Truyền thuyết kể rằng hoàng hậu đã hái Thiện Nguyệt thảo. 21 00:04:53,668 --> 00:04:55,795 Chờ đã. Truyền thuyết nói về cái gì? 22 00:04:57,046 --> 00:04:59,966 Vua nước Bán Nguyệt sát hại hai động vật có độc vô tội, 23 00:04:59,966 --> 00:05:01,759 vốn là 24 00:05:01,759 --> 00:05:04,721 tổ tiên của hạt vĩ xà. 25 00:05:04,721 --> 00:05:07,140 Thế liên quan gì đến Thiện Nguyệt thảo? 26 00:05:08,224 --> 00:05:11,144 Sau khi hai sinh vật đó chết, hoàng hậu vì thương cảm 27 00:05:11,144 --> 00:05:13,938 mà đã hái Thiện Nguyệt thảo đắp xác chúng. 28 00:05:13,938 --> 00:05:15,648 Từ đó, nó trở thành thuốc giải 29 00:05:15,648 --> 00:05:17,233 cho nọc độc của hạt vĩ xà. 30 00:05:18,818 --> 00:05:20,486 Thế nghĩa là... 31 00:05:20,486 --> 00:05:22,739 Thiện Nguyệt thảo mọc trong hoàng cung. 32 00:05:24,032 --> 00:05:25,450 Đi thôi. Đến hoàng cung nào. 33 00:05:38,546 --> 00:05:40,923 Thời gian không còn nhiều. Chia nhau ra tìm đi. 34 00:05:40,923 --> 00:05:41,841 - Được. - Được. 35 00:06:12,288 --> 00:06:13,748 Đạo trưởng ca ca, đừng đánh! 36 00:06:13,748 --> 00:06:15,458 Là đệ đây! 37 00:06:15,458 --> 00:06:17,251 Sao đệ lại ở đây? 38 00:06:17,251 --> 00:06:18,669 Đệ là Thiên Sinh thật sao? 39 00:06:18,669 --> 00:06:20,713 Là đệ! Đúng là đệ! 40 00:06:20,713 --> 00:06:23,132 Còn có mấy thúc thúc đến cùng đệ. 41 00:06:23,132 --> 00:06:25,134 Họ ở bên trong. Không tin thì huynh cứ hỏi. 42 00:06:26,719 --> 00:06:29,222 Đại thúc! 43 00:06:30,598 --> 00:06:31,516 Thiên Sinh? 44 00:06:31,516 --> 00:06:32,600 Cháu ở đây! 45 00:06:32,600 --> 00:06:33,434 Thiên Sinh! 46 00:06:35,311 --> 00:06:37,063 Sao các vị lại ở đây? 47 00:06:37,063 --> 00:06:38,856 Không biết khi nào các huynh về, 48 00:06:38,856 --> 00:06:40,817 nên bọn đệ theo huynh đến đây. 49 00:06:41,818 --> 00:06:43,319 Các vị to gan quá rồi đấy! 50 00:06:43,319 --> 00:06:44,779 Có biết là nguy hiểm lắm không? 51 00:06:46,072 --> 00:06:47,698 May mà không gặp chuyện gì. 52 00:06:47,698 --> 00:06:51,619 Mà sao đệ biết Thiện Nguyệt thảo mọc trong hoàng cung? 53 00:06:51,619 --> 00:06:56,249 Bọn đệ nhận ra chắc chắn đồ tốt phải được giấu trong hoàng cung. Cho nên... 54 00:06:56,249 --> 00:06:57,125 Tìm thấy rồi. 55 00:06:58,876 --> 00:07:00,044 Có vẻ chính là nó. 56 00:07:07,093 --> 00:07:08,302 Thực sự có tác dụng không? 57 00:07:21,607 --> 00:07:22,775 Ta thấy đỡ nhiều rồi. 58 00:07:24,193 --> 00:07:26,529 - Khỏi rồi này. - Thần kỳ thật! 59 00:07:26,529 --> 00:07:28,531 - Mau! Tìm thêm đi! - Tam Lang, đa tạ đệ! 60 00:07:28,531 --> 00:07:29,407 Được rồi. 61 00:07:30,575 --> 00:07:32,118 Ta kiểm tra bên đó. 62 00:07:32,118 --> 00:07:33,286 Ta sẽ đi sang bên kia! 63 00:07:45,173 --> 00:07:46,716 Ta cũng tìm thấy rồi. 64 00:07:46,716 --> 00:07:47,884 To quá! 65 00:07:47,884 --> 00:07:50,887 A Chiêu, ngươi lấy nó ở đâu vậy? 66 00:07:50,887 --> 00:07:52,305 Đi nào, chúng ta cũng đi thôi! 67 00:07:53,389 --> 00:07:54,640 Hái thêm mà bán! 68 00:07:59,854 --> 00:08:02,273 - Cây ở đằng kia, đừng hái. - Tại sao thế? 69 00:08:05,276 --> 00:08:06,944 Là ngươi phải không? 70 00:08:06,944 --> 00:08:08,988 Ta không có! 71 00:08:08,988 --> 00:08:10,156 Cũng không phải ta! 72 00:08:10,156 --> 00:08:11,407 Vậy là... 73 00:08:14,452 --> 00:08:16,871 Tránh ra! Ngươi đang giẫm lên ta đấy! 74 00:08:31,636 --> 00:08:32,678 Có yêu quái! 75 00:08:33,888 --> 00:08:35,056 Mọi người đừng hoảng. 76 00:08:35,056 --> 00:08:36,641 Chỉ là một khuôn mặt người. 77 00:08:36,641 --> 00:08:38,017 Giống của chúng ta thôi nhỉ? 78 00:08:40,770 --> 00:08:42,104 Ta làm các ngươi sợ à? 79 00:08:43,606 --> 00:08:45,983 Thật ra, ta cũng tự dọa mình sợ suốt. 80 00:08:45,983 --> 00:08:47,443 Ngươi là ai? 81 00:08:47,443 --> 00:08:49,445 Thế các ngươi là ai? 82 00:08:49,445 --> 00:08:50,613 Là lữ đoàn đi ngang qua. 83 00:08:52,823 --> 00:08:54,575 Cách đây 50, 60 năm, 84 00:08:54,575 --> 00:08:57,119 ta cũng từng ở trong một lữ đoàn. 85 00:08:57,119 --> 00:08:59,163 Vậy sao lão nhân gia 86 00:08:59,163 --> 00:09:01,249 lại thành ra thế này? 87 00:09:01,249 --> 00:09:05,086 Năm xưa, ta bị binh sĩ nước Bán Nguyệt bắt 88 00:09:05,086 --> 00:09:06,546 và bị chôn ở đây 89 00:09:06,546 --> 00:09:09,173 làm phân bón cho Thiện Nguyệt thảo. 90 00:09:12,218 --> 00:09:14,387 Cây huynh dùng ổn cả. 91 00:09:14,387 --> 00:09:15,429 Tam Lang có lòng rồi. 92 00:09:15,429 --> 00:09:18,933 Rất nhiều năm rồi ta không gặp người sống. 93 00:09:18,933 --> 00:09:20,893 Các ngươi lại gần đây 94 00:09:20,893 --> 00:09:23,062 cho ta nhìn kỹ có được không? 95 00:09:23,062 --> 00:09:24,021 À... 96 00:09:24,021 --> 00:09:24,981 Sao vậy? 97 00:09:24,981 --> 00:09:26,899 Không muốn à? 98 00:09:26,899 --> 00:09:28,818 Thật đáng tiếc! 99 00:09:28,818 --> 00:09:32,572 Có chuyện khiến ta nghi hoặc. Ta muốn xác nhận. 100 00:09:32,572 --> 00:09:33,614 Là chuyện gì? 101 00:09:37,952 --> 00:09:40,246 Trong số các ngươi có một người 102 00:09:40,246 --> 00:09:43,874 mà 50, 60 năm trước ta đã gặp qua rồi. 103 00:09:43,874 --> 00:09:46,836 Người mà ngươi đang nói tới là ai vậy? 104 00:09:46,836 --> 00:09:47,878 Lại gần hơn 105 00:09:47,878 --> 00:09:49,422 rồi ta nói ngươi nghe. 106 00:09:49,422 --> 00:09:50,590 Mọi người hãy lùi lại. 107 00:09:50,590 --> 00:09:51,924 Đừng tin lời hắn ta. 108 00:09:51,924 --> 00:09:55,011 Ngươi không muốn biết là ai thật à? 109 00:09:55,011 --> 00:09:57,430 Hắn ta sẽ giết hết các ngươi. 110 00:09:59,140 --> 00:10:00,766 Hà tất gì phải lo lắng thế? 111 00:10:00,766 --> 00:10:02,018 Ta cũng là người mà. 112 00:10:02,018 --> 00:10:03,436 Ta không hại các ngươi đâu. 113 00:10:06,397 --> 00:10:07,607 Đừng hái! Quay lại đây! 114 00:10:18,784 --> 00:10:20,745 Ngon quá! 115 00:10:22,580 --> 00:10:25,291 Ngon quá! Ta đói muốn chết rồi! 116 00:10:25,291 --> 00:10:26,626 Ta đói muốn chết rồi! 117 00:10:55,363 --> 00:10:56,530 Tướng quân! 118 00:10:56,530 --> 00:10:58,074 Chúng ở đây! 119 00:11:00,409 --> 00:11:02,328 Là... binh sĩ Bán Nguyệt. 120 00:11:11,754 --> 00:11:12,797 Áp giải chúng đi. 121 00:11:16,425 --> 00:11:17,426 Đừng sợ. 122 00:11:17,426 --> 00:11:19,470 Họ chỉ muốn đưa chúng ta đi chỗ khác thôi. 123 00:11:19,470 --> 00:11:21,263 Tạm thời không giết ta đâu. 124 00:11:21,263 --> 00:11:23,808 Đừng làm gì khinh suất. Tùy cơ ứng biến. 125 00:11:23,808 --> 00:11:25,976 Tướng quân! 126 00:11:25,976 --> 00:11:27,770 Ta đã giúp ngài bắt kẻ địch. 127 00:11:27,770 --> 00:11:29,397 Xin hãy thả ta về nhà! 128 00:11:51,585 --> 00:11:53,504 Cái gì đây? 129 00:11:53,504 --> 00:11:55,131 Là thân thể ngươi đấy. 130 00:11:55,131 --> 00:11:58,092 Máu thịt ngươi đã bị Thiện Nguyệt thảo hấp thụ. 131 00:11:58,092 --> 00:12:00,136 Sao có thể thế được? 132 00:12:00,136 --> 00:12:01,262 Ngươi gạt ta! 133 00:12:01,262 --> 00:12:03,013 Thân thể ta không giống thế này! 134 00:12:04,265 --> 00:12:06,684 Ngươi không nhìn ra thân thể mình à? 135 00:12:06,684 --> 00:12:08,686 Còn thứ thè ra khỏi miệng ngươi thì sao? 136 00:12:08,686 --> 00:12:10,271 Có vấn đề gì vậy? 137 00:12:10,271 --> 00:12:14,442 Chỉ là lưỡi ta dài hơn người khác một chút thôi mà. 138 00:12:14,442 --> 00:12:15,443 Phải. 139 00:12:15,443 --> 00:12:17,278 Chỉ dài hơn một chút thôi. 140 00:12:17,278 --> 00:12:19,947 Ngươi còn xem mình là con người sao? 141 00:12:19,947 --> 00:12:21,490 Ta đương nhiên là người! 142 00:12:21,490 --> 00:12:22,491 Ta là con người! 143 00:12:23,701 --> 00:12:25,244 Có người có lưỡi dài hơn mà. 144 00:12:26,370 --> 00:12:27,371 Phải. 145 00:12:27,371 --> 00:12:29,540 Chỉ dài hơn một chút thôi. 146 00:12:29,540 --> 00:12:32,251 Để sống sót, ta phải căng dài lưỡi ra để bắt bọ. 147 00:12:32,251 --> 00:12:33,502 Nên mới thành thế này. 148 00:12:37,131 --> 00:12:39,008 Người Trung Nguyên. 149 00:12:39,008 --> 00:12:40,092 Đáng đời! 150 00:12:41,677 --> 00:12:43,387 Ta sẽ quay về! 151 00:12:43,387 --> 00:12:44,847 Giờ ta quay về được rồi! 152 00:12:55,816 --> 00:12:58,277 Gã Bán Nguyệt này được gọi là "Tướng quân". 153 00:12:58,277 --> 00:13:00,321 Không biết hắn là ai nhỉ? 154 00:13:00,321 --> 00:13:02,698 Khi nước Bán Nguyệt diệt vong, chỉ có một tướng quân. 155 00:13:03,741 --> 00:13:06,702 Tên hắn, Khắc Ma, nghĩa là "cối đá" trong Hán văn. 156 00:13:06,702 --> 00:13:08,162 "Khắc Ma" à? 157 00:13:08,162 --> 00:13:11,123 Có vẻ hắn từng yếu đuối và hay bị bắt nạt. 158 00:13:11,123 --> 00:13:14,168 Hắn quyết tâm phải mạnh mẽ hơn nên đã tập luyện với cối đá. 159 00:13:14,168 --> 00:13:16,086 Thế nên hắn mới có tên đó. 160 00:13:16,086 --> 00:13:18,547 Thật ra cũng có thể gọi là "Đại Lực" mà. 161 00:13:20,549 --> 00:13:22,468 Hắn quả thực mạnh vô cùng 162 00:13:22,468 --> 00:13:24,970 và là vị tướng quân dũng mãnh nhất nước Bán Nguyệt. 163 00:13:24,970 --> 00:13:27,556 Hắn cũng rất trung thành với Bán Nguyệt Quốc sư. 164 00:13:27,556 --> 00:13:28,891 Kể cả sau khi hắn chết sao? 165 00:13:31,560 --> 00:13:34,480 Vậy giờ hắn đang giải chúng ta tới chỗ Bán Nguyệt Quốc sư sao? 166 00:13:34,480 --> 00:13:35,314 Có thể lắm. 167 00:13:42,571 --> 00:13:43,822 Đây... 168 00:13:43,822 --> 00:13:44,949 Đây là... 169 00:13:46,617 --> 00:13:47,618 Hố Tội Nhân. 170 00:14:48,137 --> 00:14:49,680 Các huynh đệ! 171 00:14:54,476 --> 00:14:56,562 Ném hai người bọn chúng xuống hố thôi, 172 00:14:56,562 --> 00:14:58,397 còn lại thì bắt giam. 173 00:14:59,565 --> 00:15:02,026 Đừng lo. Có chuyện gì ta sẽ bước lên trước. 174 00:15:11,619 --> 00:15:12,536 A Chiêu! 175 00:15:24,715 --> 00:15:26,008 A Chiêu! 176 00:15:37,895 --> 00:15:39,188 Cứu mạng! 177 00:15:39,188 --> 00:15:40,230 Đừng bắt ta! 178 00:15:43,400 --> 00:15:44,860 Tướng quân, đợi đã! 179 00:15:46,111 --> 00:15:47,279 Thả ta ra! 180 00:15:47,279 --> 00:15:49,365 Ngươi biết tiếng của bọn ta à? 181 00:15:49,365 --> 00:15:50,908 Ngươi là người ở đâu? 182 00:15:50,908 --> 00:15:52,743 Ta từ Trung Nguyên đến. 183 00:15:52,743 --> 00:15:54,161 Trung Nguyên? 184 00:15:54,161 --> 00:15:55,829 Hậu duệ của Vĩnh An? 185 00:15:55,829 --> 00:15:56,747 Không phải. 186 00:15:56,747 --> 00:15:58,457 - Vĩnh An không còn nữa. - Thả ra! 187 00:15:58,457 --> 00:16:00,250 Giờ không còn người Vĩnh An nữa. 188 00:16:01,543 --> 00:16:04,463 Người Trung Nguyên đều là hậu duệ của Vĩnh An! 189 00:16:04,463 --> 00:16:05,756 Ngươi chính là kẻ địch! 190 00:16:05,756 --> 00:16:06,674 - Đê tiện! - Đê tiện! 191 00:16:06,674 --> 00:16:08,175 - Dối trá! - Dối trá! 192 00:16:08,175 --> 00:16:09,551 - Ném hắn xuống! - Ném hắn! 193 00:16:09,551 --> 00:16:12,638 Nước Bán Nguyệt ta đã diệt vong 200 năm. 194 00:16:12,638 --> 00:16:14,848 Ngươi đâu phải người Bán Nguyệt, 195 00:16:14,848 --> 00:16:16,892 mà lại nói được tiếng của bọn ta. 196 00:16:16,892 --> 00:16:18,477 Ngươi là tên quái nào? 197 00:16:22,898 --> 00:16:24,900 Thả ta ra! 198 00:16:24,900 --> 00:16:27,111 - Cứu với! - Tướng quân. 199 00:16:27,111 --> 00:16:28,570 - Để ta đi trước! - Thả ta ra! 200 00:16:28,570 --> 00:16:29,655 Muốn đi trước à? 201 00:16:29,655 --> 00:16:30,614 Sao lại thế? 202 00:16:30,614 --> 00:16:31,573 Tướng quân. 203 00:16:31,573 --> 00:16:33,575 Họ chỉ là những thương nhân vô tội. 204 00:16:33,575 --> 00:16:35,911 - Cứu với! - Và còn có trẻ con. 205 00:16:35,911 --> 00:16:38,622 - Thả ra! - Khi binh lính Vĩnh An giết người của ta. 206 00:16:38,622 --> 00:16:41,667 Chúng đâu hề quan tâm đến thương nhân và trẻ con. 207 00:16:43,127 --> 00:16:45,879 - Không tin ngươi được. Ở yên đây. - Thả ta ra! 208 00:16:45,879 --> 00:16:47,506 Ta muốn tra hỏi ngươi. 209 00:16:47,506 --> 00:16:49,383 Ném người khác xuống! 210 00:16:49,383 --> 00:16:51,802 Hết cách rồi. Mình cứ nhảy xuống vậy. 211 00:16:56,181 --> 00:16:57,641 Tam Lang? 212 00:17:06,316 --> 00:17:07,693 Không sao đâu. 213 00:17:07,693 --> 00:17:09,111 Đợi đã, Tam Lang! 214 00:17:09,111 --> 00:17:10,738 - Đứng yên đó! - Đừng sợ. 215 00:17:15,325 --> 00:17:16,285 Đừng! 216 00:17:17,411 --> 00:17:19,413 Đừng lo. Đệ đi trước một lát thôi. 217 00:17:49,026 --> 00:17:50,861 Tam Lang! 218 00:19:32,629 --> 00:19:35,757 Biên dịch: Phạm Thanh Nhung