1 00:00:18,643 --> 00:00:20,770 Khắc Ma Tướng quân, ngươi bình tĩnh đã. 2 00:00:20,770 --> 00:00:23,523 Kẻ bị treo cổ trên hố Tội Nhân là Bán Nguyệt Quốc sư sao? 3 00:00:23,523 --> 00:00:24,733 Không sai! 4 00:00:24,733 --> 00:00:27,944 Dù có chết, ta cũng phải bắt ả phản tặc đó chết cùng! 5 00:00:27,944 --> 00:00:30,196 Bắt được lần nào, treo cổ lần đó! 6 00:00:31,531 --> 00:00:33,074 Vậy ra những năm qua, 7 00:00:33,074 --> 00:00:35,785 mỗi lần ngươi bắt được cô ta, 8 00:00:35,785 --> 00:00:37,912 đều treo cổ cô ta trên Hố Tội Nhân sao? 9 00:00:39,539 --> 00:00:41,833 Chỉ treo cổ là còn quá nhân từ! 10 00:00:41,833 --> 00:00:43,042 Sau khi thành quỷ dữ, 11 00:00:43,042 --> 00:00:45,128 ả săn lùng lính đã biến thành Hung của ta 12 00:00:45,128 --> 00:00:47,213 và ném họ vào Hố Tội Nhân! 13 00:00:47,213 --> 00:00:51,301 Ả lập trận pháp cực kỳ lợi hại xung quanh hố 14 00:00:51,301 --> 00:00:52,635 để những ai bị rơi xuống 15 00:00:52,635 --> 00:00:54,262 đều không thể trèo lên. 16 00:00:56,306 --> 00:00:58,933 Mỗi ngày đều nghe các huynh đệ than khóc, 17 00:01:00,101 --> 00:01:03,021 nên ta phải bắt những thương nhân lang thang vào cổ thành 18 00:01:03,021 --> 00:01:05,356 ném xuống cho họ ăn. 19 00:01:05,356 --> 00:01:07,275 Ta không còn lựa chọn nào khác. 20 00:01:09,360 --> 00:01:11,488 Gương mặt bị chôn trong cung thì sao? 21 00:01:11,488 --> 00:01:12,614 Cũng là ngươi làm ư? 22 00:01:12,614 --> 00:01:15,075 Ta phải bón phân cho Thiện Nguyệt thảo. 23 00:01:15,075 --> 00:01:18,828 Không thì sẽ không thể đối phó với lũ hạt vĩ xà. 24 00:01:18,828 --> 00:01:21,372 Có vẻ dù không còn là người, 25 00:01:21,372 --> 00:01:25,168 Khắc Ma vẫn còn sợ hãi lũ rắn đó. 26 00:01:25,168 --> 00:01:28,463 Nếu vậy, tại sao Quốc sư không dùng rắn 27 00:01:28,463 --> 00:01:30,381 để phản kháng lại trước khi chết? 28 00:01:31,883 --> 00:01:34,761 Còn việc cô ta cho rắn cắn người cũng thật kỳ quái. 29 00:01:34,761 --> 00:01:36,805 Có vẻ cô ta dụ mọi người vào thành 30 00:01:36,805 --> 00:01:38,807 để Khắc Ma cho binh sĩ ăn. 31 00:01:38,807 --> 00:01:42,519 Nhưng, vậy chẳng phải giúp cho kẻ thù của cô ta sao? 32 00:01:42,519 --> 00:01:43,978 Còn một vấn đề nữa 33 00:01:43,978 --> 00:01:45,188 làm mình khó hiểu. 34 00:01:47,649 --> 00:01:48,900 Khắc Ma Tướng quân, 35 00:01:48,900 --> 00:01:50,443 trên đường đến đây, 36 00:01:50,443 --> 00:01:51,986 chúng tôi thấy một cặp hắc bạch... 37 00:02:03,873 --> 00:02:07,252 CHUYỂN THỂ TỪ TIỂU THUYẾT CÙNG TÊN CỦA MẶC HƯƠNG ĐỒNG KHỨU 38 00:02:07,252 --> 00:02:09,504 XUẤT BẢN TRÊN TRANG VĂN HỌC TẤN GIANG 39 00:04:28,434 --> 00:04:29,602 Khắc Ma, 40 00:04:29,602 --> 00:04:30,687 có chuyện gì vậy? 41 00:04:30,687 --> 00:04:32,689 "Có chuyện gì" sao? 42 00:04:32,689 --> 00:04:35,108 Chính ngươi đẩy họ xuống! 43 00:04:35,108 --> 00:04:36,859 Yêu Đạo nhà ngươi! 44 00:04:36,859 --> 00:04:38,945 Tại ngươi mà họ mới rơi xuống đây! 45 00:04:38,945 --> 00:04:41,531 Đáng lẽ ta phải treo cổ ngươi ở đó 46 00:04:41,531 --> 00:04:43,533 mãi mãi! 47 00:04:43,533 --> 00:04:44,534 Yêu Đạo? 48 00:04:45,576 --> 00:04:48,997 Lẽ nào cô ta chính là Bán Nguyệt Quốc sư? 49 00:04:48,997 --> 00:04:49,956 Đợi đã. 50 00:04:52,292 --> 00:04:53,626 Có người khác ở đây sao? 51 00:05:31,831 --> 00:05:33,416 Tốt. 52 00:05:33,416 --> 00:05:34,667 "Tốt" ư? 53 00:05:35,877 --> 00:05:38,129 Bây giờ ngươi hài lòng rồi chứ? 54 00:05:38,129 --> 00:05:40,506 Bọn họ chết hết rồi! 55 00:05:40,506 --> 00:05:41,758 Khắc Ma, 56 00:05:41,758 --> 00:05:43,301 ý ta là 57 00:05:43,301 --> 00:05:45,344 "Thế là kết thúc rồi. 58 00:05:45,344 --> 00:05:46,929 Cuối cùng cũng được giải thoát". 59 00:05:48,639 --> 00:05:50,016 Đám binh sĩ quỷ này 60 00:05:50,016 --> 00:05:51,142 là hai người giết sao? 61 00:05:52,185 --> 00:05:53,227 Việc ngoài ý muốn thôi. 62 00:05:54,979 --> 00:05:56,397 Ăn nói hàm hồ. 63 00:05:59,609 --> 00:06:01,069 Hai người là ai? 64 00:06:01,069 --> 00:06:03,321 Ta là Thiên quan, 65 00:06:03,321 --> 00:06:04,739 còn đây là... 66 00:06:04,739 --> 00:06:06,115 Đây là bằng hữu của ta. 67 00:06:12,997 --> 00:06:15,041 Chưa từng có thần quan nào tới đây. 68 00:06:16,084 --> 00:06:18,628 Ta còn tưởng các người đã bỏ mặc nơi này. 69 00:06:21,339 --> 00:06:22,882 Các người muốn ra ngoài không? 70 00:06:22,882 --> 00:06:24,342 Tất nhiên rồi. 71 00:06:24,342 --> 00:06:26,260 Nhưng khắp nơi đều là trận pháp, 72 00:06:26,260 --> 00:06:27,386 không thoát ra được. 73 00:06:37,563 --> 00:06:38,773 Ta phá bỏ rồi. 74 00:06:38,773 --> 00:06:40,399 Hai người có thể đi rồi. 75 00:06:40,399 --> 00:06:41,609 Thì ra là như vậy. 76 00:06:43,236 --> 00:06:45,404 Vậy hai cô gái mặc đồ đen trắng là ai? 77 00:06:49,158 --> 00:06:50,576 Này! 78 00:06:56,999 --> 00:06:58,084 Ta đi đây! 79 00:06:58,084 --> 00:06:59,710 Phù Dao! Ta ở dưới này! 80 00:07:00,837 --> 00:07:02,130 Ở dưới còn gì nữa không? 81 00:07:03,256 --> 00:07:04,382 À... 82 00:07:04,382 --> 00:07:07,218 Hay ngươi tự xuống kiểm tra đi. 83 00:07:07,218 --> 00:07:08,594 Đúng thật là bị rơi xuống hố. 84 00:07:23,109 --> 00:07:25,278 Bọn họ đều bị giết sạch. 85 00:07:27,738 --> 00:07:29,782 Những xác chết chất thành đống này 86 00:07:29,782 --> 00:07:30,825 không lẽ đều do.... 87 00:07:39,167 --> 00:07:40,418 Tam Lang. 88 00:07:53,055 --> 00:07:54,974 Ngươi đang bảo vệ đám lái buôn mà. 89 00:07:54,974 --> 00:07:56,684 Hai người đi được sáu tiếng rồi. 90 00:07:56,684 --> 00:07:58,728 Ta đã vẽ cái vòng cho bọn họ ngồi đợi, 91 00:07:58,728 --> 00:08:00,104 rồi tới đây xem tình hình. 92 00:08:01,397 --> 00:08:05,151 Ngươi đi sẽ làm bọn họ nghĩ mình bị bỏ lại đấy. 93 00:08:05,151 --> 00:08:06,903 Người đã muốn tìm đường chết, 94 00:08:06,903 --> 00:08:08,196 tám ngựa kéo cũng không lại. 95 00:08:17,038 --> 00:08:18,164 Họ là ai? 96 00:08:18,164 --> 00:08:20,124 Đây là Bán Nguyệt Quốc sư. 97 00:08:20,124 --> 00:08:22,793 Đó là Khắc Ma Tướng quân. 98 00:08:22,793 --> 00:08:24,337 Giờ thì bọn họ... 99 00:08:24,337 --> 00:08:26,297 Yêu Đạo! Ta sẽ giết ngươi! 100 00:08:26,297 --> 00:08:28,674 Ta sẽ bắt ngươi phải trả giá! 101 00:08:35,264 --> 00:08:37,391 Đồ phản bội! 102 00:08:38,476 --> 00:08:41,562 Lũ hạt vĩ xà của ngươi đâu? 103 00:08:41,562 --> 00:08:42,855 Nào! 104 00:08:42,855 --> 00:08:44,440 Đến cắn ta đi! 105 00:08:44,440 --> 00:08:45,691 Khắc Ma, 106 00:08:45,691 --> 00:08:47,902 ta không thể kiểm soát lũ rắn nữa. 107 00:08:47,902 --> 00:08:50,446 Vậy sao chúng không cắn ngươi? 108 00:08:50,446 --> 00:08:51,447 Ta xin lỗi. 109 00:08:53,950 --> 00:08:56,619 Ta xin lỗi. 110 00:08:56,619 --> 00:09:00,581 Xin lỗi thì có thể khiến lính của ta quay về sao? 111 00:09:01,958 --> 00:09:03,834 Phản tặc! 112 00:09:03,834 --> 00:09:08,506 Nếu không phải ngươi cấu kết với kẻ địch mở cổng thành... 113 00:09:08,506 --> 00:09:09,882 Nhưng ta... 114 00:09:09,882 --> 00:09:12,969 Chúng ta đâu ra nông nỗi này! 115 00:09:18,558 --> 00:09:20,518 Ta bắt được ngươi lần nào 116 00:09:20,518 --> 00:09:22,770 thì sẽ treo cổ ngươi lần đó! 117 00:09:27,233 --> 00:09:28,859 Tướng quân, đừng kích động! 118 00:09:28,859 --> 00:09:29,986 Nói chuyện rõ ràng đã. 119 00:09:43,457 --> 00:09:45,209 Là muội sao? 120 00:09:45,209 --> 00:09:47,295 Hoa Tướng quân? 121 00:09:50,381 --> 00:09:51,924 Để hắn bình tĩnh lại. 122 00:09:59,181 --> 00:10:00,266 Hai người quen nhau à? 123 00:10:03,394 --> 00:10:04,604 Bán Nguyệt? 124 00:10:06,355 --> 00:10:09,400 Hóa ra Hoa Tướng quân vẫn còn nhớ ta. 125 00:10:09,400 --> 00:10:11,027 Tất nhiên là nhớ. 126 00:10:11,027 --> 00:10:13,112 Nhưng mà... 127 00:10:13,112 --> 00:10:14,572 Sao muội lại ra nông nỗi này? 128 00:10:16,532 --> 00:10:18,951 Ta rất xin lỗi, Hiệu úy. 129 00:10:18,951 --> 00:10:20,620 Ta... 130 00:10:20,620 --> 00:10:21,662 Ta làm hỏng việc rồi. 131 00:10:25,666 --> 00:10:27,460 Tướng quân? 132 00:10:27,460 --> 00:10:29,170 Hiệu úy? 133 00:10:29,170 --> 00:10:30,254 Chuyện này là sao? 134 00:10:31,505 --> 00:10:33,257 Đợi đã. 135 00:10:33,257 --> 00:10:35,384 Người là vị tướng trên bia mộ đó sao? 136 00:10:36,719 --> 00:10:38,137 Ừ, đó là bia mộ của ta. 137 00:10:39,722 --> 00:10:40,890 Chuyện gì đã xảy ra vậy? 138 00:10:43,267 --> 00:10:44,477 Chuyện này 139 00:10:44,477 --> 00:10:45,519 kể ra rất dài. 140 00:10:47,563 --> 00:10:49,148 Hai trăm năm trước, 141 00:10:49,148 --> 00:10:51,567 vì vài lý do, ta phải tìm nơi ẩn dật. 142 00:10:51,567 --> 00:10:54,028 Nên ta đi theo la bàn về phía Nam. 143 00:10:54,028 --> 00:10:56,197 Nhưng la bàn bị hỏng, 144 00:10:56,197 --> 00:10:58,699 đi mãi thì ta lạc vào sa mạc. 145 00:10:59,950 --> 00:11:02,411 Rồi ta gặp được một đội quân đang tuyển người. 146 00:11:04,163 --> 00:11:05,831 Vậy là người bị sung quân sao? 147 00:11:06,832 --> 00:11:07,792 Sau đó, 148 00:11:07,792 --> 00:11:10,169 ta tham gia đánh đuổi bọn cướp vài lần 149 00:11:10,169 --> 00:11:12,088 rồi chẳng hiểu sao được thăng làm hiệu úy. 150 00:11:14,090 --> 00:11:17,385 Binh sĩ nể mặt nên gọi ta là "tướng quân". 151 00:11:17,385 --> 00:11:19,470 Sao lại gọi là "Hoa Tướng quân?" 152 00:11:19,470 --> 00:11:20,846 Người đâu phải họ Hoa. 153 00:11:22,556 --> 00:11:24,642 Lúc ấy ta dùng tên giả, 154 00:11:24,642 --> 00:11:26,394 tên là "Hoa Tạ". 155 00:11:29,063 --> 00:11:32,608 Chiến tranh bùng nổ ở biên giới khiến nhiều trẻ em mồ côi. 156 00:11:32,608 --> 00:11:34,110 Bán Nguyệt là một trong số đó. 157 00:11:35,194 --> 00:11:36,779 Có một hôm, 158 00:11:36,779 --> 00:11:37,905 lúc ta đang nấu ăn... 159 00:11:46,455 --> 00:11:47,790 Cái quái gì thế này? 160 00:11:50,084 --> 00:11:51,419 Đây là đồ ta nấu đấy. 161 00:11:51,419 --> 00:11:52,878 Đừng trút giận lên đồ ăn chứ. 162 00:11:52,878 --> 00:11:55,005 Ngươi thấy thứ này giống cho người ăn à? 163 00:12:00,678 --> 00:12:02,721 Đợi đã, cô bé! Đừng... 164 00:12:08,352 --> 00:12:11,355 Nhóc con, đừng tùy tiện nhặt đồ dưới đất lên ăn. 165 00:12:12,898 --> 00:12:13,983 Bố mẹ muội đâu? 166 00:12:19,572 --> 00:12:20,781 Muội làm gì vậy? 167 00:12:31,667 --> 00:12:32,585 Ăn cái này đi. 168 00:12:37,047 --> 00:12:39,049 Kể từ lúc đó, 169 00:12:39,049 --> 00:12:41,010 đứa trẻ đó thường lặng lẽ đi theo ta. 170 00:12:48,142 --> 00:12:49,059 Này! 171 00:13:11,373 --> 00:13:12,917 Một thời gian sau, 172 00:13:12,917 --> 00:13:13,876 ta nhớ rõ cô bé hơn. 173 00:13:15,753 --> 00:13:17,338 Ta không biết cô bé từ đâu tới. 174 00:13:18,339 --> 00:13:19,965 Cô bé biết nói tiếng Hán, 175 00:13:19,965 --> 00:13:21,050 nhưng cực kỳ ít nói. 176 00:13:22,343 --> 00:13:24,220 Cô bé chỉ có một người bạn, 177 00:13:24,220 --> 00:13:25,471 một cậu bé ở nước Vĩnh An. 178 00:13:27,431 --> 00:13:29,099 Đôi khi ta dạy cô bé hát 179 00:13:29,099 --> 00:13:30,643 và đấu vật. 180 00:13:30,643 --> 00:13:31,810 Bọn ta khắng khít hơn. 181 00:13:32,978 --> 00:13:34,647 Tuy nhiên, 182 00:13:34,647 --> 00:13:36,023 cuộc vui chóng tàn. 183 00:13:37,858 --> 00:13:40,611 Sau đó, ta bị cuốn theo một vụ bạo loạn. 184 00:13:41,737 --> 00:13:42,988 Bị người ngựa giẫm đạp 185 00:13:42,988 --> 00:13:44,532 đến nỗi không bò dậy được, 186 00:13:44,532 --> 00:13:45,824 nên đành giả chết. 187 00:13:46,992 --> 00:13:48,452 Ta không nhớ nổi 188 00:13:48,452 --> 00:13:49,495 chuyện xảy ra sau đó. 189 00:13:51,997 --> 00:13:53,832 Khi tỉnh dậy, 190 00:13:53,832 --> 00:13:56,126 ta đã về nước Vĩnh An. 191 00:13:56,126 --> 00:13:57,962 Cứ thế ta mất liên lạc với Bán Nguyệt. 192 00:13:59,255 --> 00:14:01,382 Ta tưởng lúc họ nhắc đến "Bán Nguyệt" 193 00:14:01,382 --> 00:14:03,342 là nói đến tên nước. 194 00:14:03,342 --> 00:14:04,426 Ta không ngờ 195 00:14:04,426 --> 00:14:05,844 chính là muội. 196 00:14:05,844 --> 00:14:07,054 Ta xin lỗi. 197 00:14:08,472 --> 00:14:11,100 Ngài vì cứu ta mới bị giẫm đạp nát bét. 198 00:14:12,935 --> 00:14:15,437 Cũng không đến nỗi đó đâu. 199 00:14:15,437 --> 00:14:17,106 Sao lại bị giẫm đạp như vậy? 200 00:14:17,106 --> 00:14:20,484 Dù sao đi nữa, người cũng tự bảo vệ mình được mà. 201 00:14:20,484 --> 00:14:21,694 Ta nhớ hình như là 202 00:14:21,694 --> 00:14:24,697 hai bên bắt đầu đánh nhau, không nghe ta khuyên giải. 203 00:14:24,697 --> 00:14:26,323 Thấy Bán Nguyệt bị kẹt ở giữa, 204 00:14:26,323 --> 00:14:27,741 nên ta đã cứu cô bé. 205 00:14:27,741 --> 00:14:31,120 Nhưng lại không kịp rút lui, nên... 206 00:14:31,120 --> 00:14:32,580 Hình như? 207 00:14:32,580 --> 00:14:34,748 Sao người lại không nhớ việc này? 208 00:14:34,748 --> 00:14:36,542 Vì trí nhớ của ta có hạn mà, 209 00:14:36,542 --> 00:14:39,253 ta thà nhớ món bánh bao ngon lành ăn hôm qua 210 00:14:39,253 --> 00:14:42,214 còn hơn là chuyện bị giẫm đạp cả mấy trăm năm trước. 211 00:14:45,676 --> 00:14:47,386 Ta xin lỗi. 212 00:14:47,386 --> 00:14:48,345 Bán Nguyệt, 213 00:14:48,345 --> 00:14:50,306 là ta lựa chọn cứu muội. 214 00:14:50,306 --> 00:14:53,517 Nhưng muội nên dành lời xin lỗi cho người khác. 215 00:14:56,896 --> 00:14:59,189 Quay lại chuyện chính đi. 216 00:14:59,189 --> 00:15:00,482 Sao ngươi lại mở cửa thành 217 00:15:00,482 --> 00:15:01,650 và gây ra thảm sát? 218 00:15:05,154 --> 00:15:07,072 Ngươi có đồng phạm đúng không? 219 00:15:07,072 --> 00:15:08,616 Hai người còn âm mưu gì nữa? 220 00:15:12,786 --> 00:15:13,621 Ngươi... 221 00:15:15,456 --> 00:15:16,832 Cô ta bị ngốc à? 222 00:15:19,001 --> 00:15:20,294 Theo như ta biết về muội, 223 00:15:20,294 --> 00:15:21,754 muội sẽ không bao giờ trả thù 224 00:15:21,754 --> 00:15:23,047 hay phản bội người khác. 225 00:15:24,214 --> 00:15:27,051 Thế tại sao muội lại mở cổng thành? 226 00:15:27,051 --> 00:15:28,344 Có thể kể ta nghe không? 227 00:15:31,597 --> 00:15:33,307 Nếu không muốn nói về nó, 228 00:15:34,308 --> 00:15:36,060 ít nhất hãy cho ta biết 229 00:15:36,060 --> 00:15:38,938 sao muội lại cho rắn đi cắn người? 230 00:15:38,938 --> 00:15:41,523 Cô ta hóa Hung rồi. Chẳng phải đã quá rõ sao? 231 00:15:41,523 --> 00:15:43,150 Rắn không phải do ta thả. 232 00:15:43,150 --> 00:15:44,568 Chúng không nghe lệnh ta 233 00:15:44,568 --> 00:15:45,653 và tự thoát ra. 234 00:15:45,653 --> 00:15:46,695 Cái gì? 235 00:15:46,695 --> 00:15:49,365 Hoa Tướng quân, ta không nói dối đâu. 236 00:15:49,365 --> 00:15:51,241 Hung thủ nào chẳng nói thế? 237 00:15:51,241 --> 00:15:52,618 Chẳng phải người qua quan ải 238 00:15:52,618 --> 00:15:54,161 bị rắn của cô cắn sao? 239 00:15:54,161 --> 00:15:56,288 Đừng nhiều lời nữa. Giơ tay ra. 240 00:16:07,257 --> 00:16:08,968 Chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ. 241 00:16:08,968 --> 00:16:10,469 Đi thôi. 242 00:16:10,469 --> 00:16:12,179 Đợi đã, Phù Dao. 243 00:16:12,179 --> 00:16:15,099 Người muốn nghe những lời nhảm nhí đó thật sao? 244 00:16:15,099 --> 00:16:16,350 Cô ta đâu cần nói dối. 245 00:16:23,565 --> 00:16:25,401 Giờ muội không thể gọi rắn nữa ư? 246 00:16:26,694 --> 00:16:27,695 Có thể gọi, 247 00:16:27,695 --> 00:16:30,656 nhưng đôi khi chúng không nghe lệnh ta. 248 00:16:32,574 --> 00:16:33,784 Vậy muội gọi lũ rắn đi. 249 00:16:48,215 --> 00:16:49,675 Không ổn! 250 00:17:03,188 --> 00:17:04,940 Đúng là cô ta nói dối. 251 00:17:04,940 --> 00:17:06,817 Tưởng con rắn sẽ giết được ngài ấy ư? 252 00:17:06,817 --> 00:17:07,818 Thật ngu ngốc. 253 00:17:07,818 --> 00:17:09,028 Ta không có! 254 00:17:09,028 --> 00:17:10,946 Con rắn đó không nghe lệnh ta! 255 00:17:10,946 --> 00:17:14,825 Ai biết là nó có nghe hay không chứ? 256 00:17:14,825 --> 00:17:16,243 Nó không phải do ta gọi tới! 257 00:17:27,421 --> 00:17:28,714 Sao ngươi vẫn nói dối thế? 258 00:17:28,714 --> 00:17:31,300 - Không phải ta! - Nếu không thì là ai? 259 00:17:31,300 --> 00:17:32,217 Đuổi chúng đi đi! 260 00:17:46,148 --> 00:17:48,901 - Đợi đã! - Người định về phe cô ta à? 261 00:17:48,901 --> 00:17:49,860 Lũ rắn độc này... 262 00:18:02,414 --> 00:18:04,750 Làm ơn tỉnh táo lại đi! 263 00:18:06,168 --> 00:18:08,962 Mau đi thôi, rời khỏi đây rồi nói sau. 264 00:18:08,962 --> 00:18:10,255 Sao ngươi lại quay về? 265 00:18:10,255 --> 00:18:11,799 Trận pháp được phá bỏ rồi mà. 266 00:18:11,799 --> 00:18:12,674 Mau đi tiếp đi! 267 00:18:14,718 --> 00:18:15,719 Cái quái gì thế? 268 00:18:22,810 --> 00:18:24,144 Quả nhiên là ngươi! 269 00:20:15,422 --> 00:20:18,342 Biên dịch: Huỳnh Minh Tâm