1 00:00:16,558 --> 00:00:17,766 William Faulkner từng nói: 2 00:00:17,767 --> 00:00:21,688 "Quá khứ không bao giờ chết. Nó còn chẳng phải quá khứ". 3 00:00:22,731 --> 00:00:25,025 Thật ra, nó vẫn đang diễn ra. 4 00:00:26,317 --> 00:00:29,195 Nếu mục tiêu của Isaac là cứu chị gái, 5 00:00:30,613 --> 00:00:32,281 thì bắt cóc Pugsley làm gì? 6 00:00:32,282 --> 00:00:33,991 Được. Tản ra, mọi người. 7 00:00:33,992 --> 00:00:35,909 - Anh, bên đó. - Pugsley! 8 00:00:35,910 --> 00:00:39,831 Một thiên tài thích ăn não cần gì ở thằng em đần độn của tôi? 9 00:00:43,209 --> 00:00:47,087 Không thấy con cô đâu. Có lý do gì để nó bị bắt cóc không? 10 00:00:47,088 --> 00:00:51,842 - Đó hoàn toàn là bí ẩn, cảnh sát trưởng. - Có ai có thù oán với gia đình không? 11 00:00:51,843 --> 00:00:53,552 Liệu đây có phải trả thù? 12 00:00:53,553 --> 00:00:56,139 Cô đổ lỗi vụ bắt cóc này cho chúng tôi? 13 00:00:57,015 --> 00:00:59,016 Đội tìm kiếm sẽ làm xuyên đêm. 14 00:00:59,017 --> 00:01:02,144 Những phụ huynh dự gala đã đưa con về nhà rồi. 15 00:01:02,145 --> 00:01:05,899 Các học sinh còn lại sẽ thu dọn đồ đạc và về nhà vào chiều mai. 16 00:01:07,400 --> 00:01:09,110 Rất tiếc. Chúng tôi đang làm hết sức. 17 00:01:09,903 --> 00:01:10,778 {\an8}CĂN NHÀ GỖ ROTWOOD 18 00:01:10,779 --> 00:01:14,031 Mẹ đã cử bố con và Lurch tham gia đội tìm kiếm. 19 00:01:14,032 --> 00:01:16,700 Không tìm được Pugsley đâu. Isaac quá thông minh. 20 00:01:16,701 --> 00:01:20,704 Hai người phải phối hợp, kết hợp năng lực ngoại cảm lại để tìm nó. 21 00:01:20,705 --> 00:01:22,873 Mẹ em là Bồ câu, không biết nhìn ra dã tâm, 22 00:01:22,874 --> 00:01:27,045 còn năng lực ngoại cảm của em hiện đang đi nghỉ phép mà chưa xin phép. 23 00:01:27,587 --> 00:01:31,423 Thế nên cậu phải cầu viện Quạ đen còn lại trong gia đình. 24 00:01:31,424 --> 00:01:32,466 Mẹ tớ? 25 00:01:32,467 --> 00:01:35,345 Cùng đường rồi còn gì. 26 00:01:44,229 --> 00:01:47,815 Mẹ, cảm ơn mẹ vì đã quay lại nhanh như vậy. 27 00:01:47,816 --> 00:01:50,734 Kẻ nào lại thèm đi bắt cóc Pugsley chứ? 28 00:01:50,735 --> 00:01:52,319 Mẹ không muốn bôi nhọ ai, 29 00:01:52,320 --> 00:01:55,614 nhưng có những cái xác còn có giá trị hơn thằng bé đó. 30 00:01:55,615 --> 00:01:57,742 Kẻ bắt cóc không muốn đòi tiền chuộc đâu. 31 00:01:58,451 --> 00:02:01,913 Pugsley đang được dùng làm con tốt để dằn mặt ta hoặc để dụ ta vào. 32 00:02:03,414 --> 00:02:06,709 Có quá nhiều kỷ niệm tươi đẹp trong căn phòng này. 33 00:02:07,335 --> 00:02:10,212 Mẹ vẫn như nghe thấy tiếng rít kinh hoàng của bạn cùng lớp 34 00:02:10,213 --> 00:02:13,091 trong môn Nhập hồn Cao cấp của Rotwood. 35 00:02:14,592 --> 00:02:15,760 Lũ nhát cáy. 36 00:02:23,726 --> 00:02:25,812 Việc này cần có kết nối thể xác. 37 00:02:33,778 --> 00:02:37,281 Giờ ta phải xua tan khỏi tâm trí mọi bất bình trong quá khứ. 38 00:02:37,282 --> 00:02:40,534 Bất bình của mẹ như rượu vang vậy. Càng để lâu càng ngon. 39 00:02:40,535 --> 00:02:41,619 Cháu cũng thế. 40 00:02:45,456 --> 00:02:47,833 Quạ đen, Bồ câu sánh đôi 41 00:02:47,834 --> 00:02:51,462 Cánh đêm rực cháy mắt ngời xuyên tim 42 00:02:52,005 --> 00:02:54,923 Dẫu qua đêm tối mịt mùng 43 00:02:54,924 --> 00:02:57,968 Dẫn đường soi lối ta chung lời thề 44 00:02:57,969 --> 00:03:00,137 Mẹ không đến đây để nắm tay trong bóng tối. 45 00:03:00,138 --> 00:03:03,932 - Phải giữ thế này bao lâu nữa? - Mẹ! Trật tự một lần xem nào. 46 00:03:03,933 --> 00:03:05,602 Đang tìm Pugsley đấy. 47 00:03:07,103 --> 00:03:09,688 - Con cảm thấy gì đó. - Mẹ cũng thế. 48 00:03:09,689 --> 00:03:11,232 Con thì sao, Wednesday? 49 00:03:20,992 --> 00:03:22,118 Nhanh lên, Gomez! 50 00:03:24,412 --> 00:03:26,623 Sẽ không ai biết ta đã ở đây. 51 00:03:32,629 --> 00:03:34,005 HỌC VIỆN NEVERMORE 52 00:04:39,445 --> 00:04:43,408 Con thấy bố mẹ chôn Isaac dưới gốc cây Sọ Người khi còn là học sinh. 53 00:04:45,827 --> 00:04:48,830 Đây là lúc giải tỏa gánh nặng trong lòng bằng việc nói ra sự thật. 54 00:04:54,252 --> 00:04:55,794 Con phí quá nhiều thời gian vì mẹ. 55 00:04:55,795 --> 00:05:02,010 Đêm xảy ra tai nạn của Isaac, bố con và mẹ đã ở phòng lab của cậu ấy 56 00:05:03,261 --> 00:05:04,470 tại tháp Iago. 57 00:05:07,682 --> 00:05:11,853 Isaac tin chắc cỗ máy của mình sẽ chữa khỏi vĩnh viễn cho Francoise. 58 00:05:12,353 --> 00:05:15,481 Để cậu ấy sẽ không bao giờ phải sống trong nỗi sợ biến thành Hyde nữa. 59 00:05:16,607 --> 00:05:21,070 Nhưng cỗ mày này cần một nguồn năng lượng cực lớn. 60 00:05:21,904 --> 00:05:23,405 Và vì thế, 61 00:05:23,406 --> 00:05:25,950 Isaac đã nhờ đến người bạn thân của mình. 62 00:05:26,534 --> 00:05:27,368 Bố. 63 00:05:31,497 --> 00:05:34,000 Gomez thì đóng góp được gì cơ chứ? 64 00:05:34,876 --> 00:05:39,213 Hồi đó, Gomez cũng có năng lực điện như Pugsley. 65 00:05:40,256 --> 00:05:43,884 Và Gomez rất sẵn sàng giúp đỡ bạn mình. 66 00:05:43,885 --> 00:05:46,304 Nhưng Isaac đã lừa bố con. 67 00:05:48,097 --> 00:05:50,308 Isaac không chỉ cần một tia lửa điện. 68 00:05:53,936 --> 00:05:55,312 Francoise không hề biết 69 00:05:55,313 --> 00:05:59,150 Isaac sẵn sàng hy sinh tính mạng bố con để cứu cậu ấy. 70 00:05:59,901 --> 00:06:04,781 Thậm chí Isaac còn đào huyệt trước cho bố con dưới cây Sọ Người. 71 00:06:16,584 --> 00:06:18,251 Lúc mẹ đến, 72 00:06:18,252 --> 00:06:21,005 Gomez thân yêu đã cận kề cái chết. 73 00:06:22,006 --> 00:06:26,594 Sự phá hoại của mẹ khiến cỗ máy trở nên hỗn loạn. 74 00:06:36,229 --> 00:06:39,607 Francoise sống sót sau vụ nổ, nhưng Isaac thì không. 75 00:06:40,316 --> 00:06:41,818 Còn bố con, 76 00:06:42,318 --> 00:06:46,280 việc này đã vĩnh viễn lấy đi năng lực người lạc loài của bố. 77 00:06:50,785 --> 00:06:51,660 Sao phải giấu? 78 00:06:51,661 --> 00:06:53,829 Vì Augustus Stonehurst dọa bố mẹ. 79 00:06:53,830 --> 00:06:55,997 Bố mẹ biết lão bí mật xây phòng lab cho Isaac. 80 00:06:55,998 --> 00:06:58,875 Nếu thở ra một lời nào, lão sẽ tố cáo bố mẹ tội giết người. 81 00:06:58,876 --> 00:07:00,086 Nhanh lên, Gomez. 82 00:07:01,587 --> 00:07:03,423 Sẽ không ai biết ta đã ở đây. 83 00:07:04,257 --> 00:07:07,343 Vậy bố mẹ chôn Isaac ở cái huyệt hắn đào sẵn cho bố? 84 00:07:11,848 --> 00:07:12,932 Đúng. 85 00:07:13,558 --> 00:07:17,394 Chắc Isaac đang muốn thử lại lần nữa. Lần này, sử dụng năng lượng của Pugsley. 86 00:07:17,395 --> 00:07:21,899 Cái bia mộ Addams mà con thấy trong điềm báo, chắc là dành cho Pugsley. 87 00:07:24,402 --> 00:07:29,114 Mẹ nghĩ chừng nào chưa tìm thấy Pugsley, tốt nhất con và Bàn Tay nên đến chỗ bà. 88 00:07:29,115 --> 00:07:31,992 Mãi mới có một lần bà và mẹ cháu có cùng ý kiến. 89 00:07:31,993 --> 00:07:36,038 Đây là tội lỗi bố mẹ gây ra, Wednesday. Bố mẹ sẽ đối mặt với nó. 90 00:07:37,707 --> 00:07:40,501 - Mẹ không để con gặp nguy hiểm nữa đâu. - Quá muộn rồi. 91 00:07:59,729 --> 00:08:00,605 Xin chia buồn. 92 00:08:01,814 --> 00:08:03,524 Cậu xứng đáng với người tốt hơn thế. 93 00:08:06,277 --> 00:08:08,487 Tớ không biết ta đã hết chiến tranh lạnh rồi đấy. 94 00:08:08,488 --> 00:08:12,200 Tớ không nguôi ngoai ngay được. Nhưng tớ đã sẵn sàng làm bạn. 95 00:08:14,535 --> 00:08:15,870 Nếu cậu đồng ý. 96 00:08:18,498 --> 00:08:19,999 Tớ rất muốn thế. 97 00:08:21,959 --> 00:08:23,544 Sao thay đổi 180 độ thế? 98 00:08:26,088 --> 00:08:28,132 Tớ nhận ra ta chia tay không phải do tớ. 99 00:08:29,300 --> 00:08:31,469 Tình cảm của cậu thay đổi chẳng phải lỗi của ai. 100 00:08:32,053 --> 00:08:36,057 Nên nếu không muốn giận dữ, tớ nên chấp nhận và bỏ qua. 101 00:08:37,975 --> 00:08:42,313 Thật ra, Bianca nói thế với tớ. Cậu ấy rất có sức thuyết phục mà. 102 00:09:00,998 --> 00:09:04,626 Hãy bảo em là chị đã chán bọn sói Sở Khanh và đầu rắn yếu đuối rồi đi. 103 00:09:04,627 --> 00:09:06,753 Em đã lập một danh sách bạn trai tiềm năng. 104 00:09:06,754 --> 00:09:10,298 So sánh chéo qua tài khoản mạng xã hội để tìm người phù hợp. 105 00:09:10,299 --> 00:09:14,678 Khi chị rút gọn danh sách xong, em có thể tàng hình đến thăm từng người. 106 00:09:14,679 --> 00:09:17,014 Xem có gì chưa khai trên hồ sơ không. 107 00:09:18,266 --> 00:09:19,725 Cảm ơn em đã hỗ trợ, 108 00:09:20,476 --> 00:09:25,648 nhưng chị nghĩ chị sẽ học theo Wednesday, và tạm nghỉ yêu đương một thời gian. 109 00:09:29,902 --> 00:09:34,824 Bị trói và đối xử như thú cưng cũng không thích thú lắm... 110 00:09:36,284 --> 00:09:37,118 đâu nhỉ? 111 00:09:37,785 --> 00:09:39,494 Bánh kẹp thịt bí ẩn! 112 00:09:39,495 --> 00:09:41,122 Món mày thích này. 113 00:09:43,124 --> 00:09:44,165 Giữ sức đi. 114 00:09:44,166 --> 00:09:45,501 Mày sẽ cần nó đấy. 115 00:09:48,546 --> 00:09:50,965 Ước gì chị được có mặt trong những tấm ảnh này. 116 00:09:53,718 --> 00:09:57,513 Em chả hiểu sao chị lại khao khát cuộc sống người thường đến thế. 117 00:09:59,098 --> 00:10:03,269 Nhưng, với những gì Stonehurst đã làm với chị ở phòng lab đó... 118 00:10:06,272 --> 00:10:08,691 Cả hai ta đều không có kết cục xứng đáng. 119 00:10:10,818 --> 00:10:12,403 Tối nay sẽ khác. 120 00:10:16,782 --> 00:10:17,824 Hãy hứa với chị, 121 00:10:17,825 --> 00:10:20,494 dù thế nào đi nữa, em cũng sẽ làm thế. 122 00:10:21,537 --> 00:10:22,913 Những gì ta đã bàn. 123 00:10:25,082 --> 00:10:26,375 Em phải hứa với chị. 124 00:10:31,964 --> 00:10:34,466 Cháu đã để dấu vết Hyde cách đây 32 cây số về phía Bắc, 125 00:10:34,467 --> 00:10:38,345 vứt bộ đồ của Pugsley, rồi báo tin ẩn danh như chú bảo. 126 00:10:38,346 --> 00:10:39,430 Tốt. 127 00:10:40,431 --> 00:10:42,266 Cảnh sát sẽ bị đánh lạc hướng. 128 00:10:42,975 --> 00:10:47,854 Giờ hãy đưa người yêu cũ của cháu lên bàn cờ. 129 00:10:47,855 --> 00:10:49,898 Wednesday không dễ bị lừa đâu. 130 00:10:49,899 --> 00:10:53,568 Một kẻ mang họ Addams... không bao giờ hy sinh người nhà. 131 00:10:53,569 --> 00:10:55,029 Một con tốt cũng không. 132 00:10:56,072 --> 00:11:01,035 Và sự yếu đuối cảm xúc đó sẽ là nước chiếu tướng của chúng ta. 133 00:11:02,703 --> 00:11:06,206 - Có gì mới về Pugsley chưa? - Vẫn mất tích, nhưng còn sống. 134 00:11:06,207 --> 00:11:08,416 Isaac sẽ cứu chị mình cho bằng được. 135 00:11:08,417 --> 00:11:11,628 Tớ biết hắn cần Pugsley. Chỉ cần xác định xem ở đâu và bao giờ. 136 00:11:11,629 --> 00:11:13,755 Khỉ thật. Đến rồi. 137 00:11:13,756 --> 00:11:14,757 Ai đến? 138 00:11:15,716 --> 00:11:16,550 Isaac à? 139 00:11:17,134 --> 00:11:18,802 Không. Bố em. 140 00:11:18,803 --> 00:11:21,888 Thường bố hay cử trợ lý đến đón em về. 141 00:11:21,889 --> 00:11:23,723 Mẹ em không đến đón à? 142 00:11:23,724 --> 00:11:26,852 Mẹ bận bịu với gia đình mới với người thường. 143 00:11:27,436 --> 00:11:31,523 Em là sai lầm đã giữ bố mẹ ở lại bên nhau dù tình cảm đã nguội lạnh. 144 00:11:31,524 --> 00:11:35,528 Thuốc súng, penicillin, khung kéo giãn... đó cũng từng là sai lầm. 145 00:11:36,987 --> 00:11:39,989 Em chỉ muốn nói là em rất thích ba chúng ta. 146 00:11:39,990 --> 00:11:42,450 - Cứ như ba nàng lính ngự lâm vậy. - Cẩn thận đấy. 147 00:11:42,451 --> 00:11:43,577 Agnes! 148 00:11:44,245 --> 00:11:46,038 Tạm biệt. Hẹn năm sau gặp lại. 149 00:11:47,331 --> 00:11:49,916 Giá mà tớ giúp được, nhưng tớ phải vào chuồng Lupin. 150 00:11:49,917 --> 00:11:51,584 Capri đã sạc tớ một trận. 151 00:11:51,585 --> 00:11:55,505 Phải vào chuồng sớm và giữ bình tĩnh. Nên tớ đã có ứng dụng thiền, 152 00:11:55,506 --> 00:11:58,759 danh sách nhạc ưa thích, và lấy thêm một chút keo bạc. 153 00:11:59,927 --> 00:12:01,595 Chắc chả sao đâu nhỉ? 154 00:12:02,388 --> 00:12:04,515 Sáng sớm mai tớ sẽ đến thả cậu ra. 155 00:12:05,975 --> 00:12:07,017 Hứa nhé? 156 00:12:11,397 --> 00:12:15,358 Cậu. Ta lại cần đánh thức người chết. Bao giờ bướm xác chết của cậu bay được? 157 00:12:15,359 --> 00:12:17,694 Tiếc là chúng không bay được nữa rồi. 158 00:12:17,695 --> 00:12:20,823 Vòng đời của bướm xác chết chỉ là 36 giờ. 159 00:12:23,075 --> 00:12:24,492 Wednesday, tớ xin lỗi. 160 00:12:24,493 --> 00:12:27,746 Pugsley muốn làm bạn với tớ mà tớ không cho. Có lẽ nếu tớ tử tế hơn, 161 00:12:27,747 --> 00:12:30,832 nó đã không có nhu cầu kết bạn với xác sống. 162 00:12:30,833 --> 00:12:32,584 Tớ là người trông nom nó. 163 00:12:32,585 --> 00:12:34,794 Lẽ ra tớ nên nhốt nó vào chuồng để bảo vệ nó. 164 00:12:34,795 --> 00:12:36,296 Tớ đến lán Hummer đây. 165 00:12:36,297 --> 00:12:38,131 Phải cho ong ngủ đông sớm. 166 00:12:38,132 --> 00:12:39,467 Đi cùng không... 167 00:13:02,114 --> 00:13:05,784 Wednesday, tôi đang định gặp bố mẹ cháu. Một dân đi bộ tìm thấy bộ đồ của Pugsley. 168 00:13:05,785 --> 00:13:08,578 Tôi sẽ chuyển cuộc tìm kiếm từ Jericho sang Burlington. 169 00:13:08,579 --> 00:13:10,456 Có vẻ là mưu kế để đánh lạc hướng. 170 00:13:11,123 --> 00:13:13,042 Tôi dựa vào chứng cứ, không phải linh cảm. 171 00:13:14,794 --> 00:13:17,213 Cuối cùng cũng được lấy lại văn phòng cũ. 172 00:13:18,422 --> 00:13:22,051 Sự sụp đổ ê chề của Dort là minh chứng cho giá trị tôi để lại. 173 00:13:22,635 --> 00:13:26,429 Hội đồng sẽ nhớ về thời của Weems với sự lưu luyến. 174 00:13:26,430 --> 00:13:30,225 Rõ ràng Nevermore cần một bàn tay vững vàng để lèo lái. 175 00:13:30,226 --> 00:13:33,186 Một nhà lãnh đạo với phẩm chất đạo đức tuyệt hảo. 176 00:13:33,187 --> 00:13:35,648 Cô che giấu vụ sát hại Rowan và sự tồn tại của Hyde. 177 00:13:36,941 --> 00:13:38,150 Đã có những sai lầm. 178 00:13:39,151 --> 00:13:41,153 Nhưng tất cả là quá khứ rồi. 179 00:13:46,033 --> 00:13:47,325 Tớ đã đến lán Hummer. 180 00:13:47,326 --> 00:13:49,994 Xì Xụp ở đó, dù bây giờ hắn giống hệt người thường rồi. 181 00:13:49,995 --> 00:13:54,499 Hắn bảo tớ đưa cậu cái này. Dọa nếu tớ kể với ai, hắn sẽ xử tớ. 182 00:13:54,500 --> 00:13:56,417 Wednesday, tớ sợ lắm. 183 00:13:56,418 --> 00:13:58,629 Về phòng cậu đi. Khóa cửa vào. 184 00:13:59,129 --> 00:14:00,005 Ngay! 185 00:14:05,427 --> 00:14:07,638 NỬA ĐÊM 186 00:14:22,862 --> 00:14:25,906 Isaac tưởng có thể dụ tôi đến để kết liễu tôi. 187 00:14:30,703 --> 00:14:32,288 Khi có góc bắn... 188 00:14:34,790 --> 00:14:36,750 hãy cắm mũi tên vào bộ não xác sống của hắn. 189 00:14:49,972 --> 00:14:51,639 Tyler cảnh báo là mày ghê gớm lắm. 190 00:14:51,640 --> 00:14:55,476 Và giờ tao đã chứng kiến sự tàn phá mày có thể gây ra. 191 00:14:55,477 --> 00:14:58,564 Trả lại em trai tôi, chui lại xuống hố và lần này chết hẳn đi. 192 00:14:59,565 --> 00:15:02,276 - Tôi biết ông đã làm gì bố tôi. - Thế mà tao lại phải chết. 193 00:15:02,860 --> 00:15:05,237 Nhờ có hắn và bà mẹ thân yêu của mày. 194 00:15:05,905 --> 00:15:10,783 Hãy để thằng em mày trả giá cho sai lầm của họ rồi coi như hòa nhé? 195 00:15:10,784 --> 00:15:12,077 Ông không có cỗ máy. 196 00:15:12,870 --> 00:15:16,456 Willow Hill và tháp Iago đã bị phá hủy. Xây lại phải mất nhiều tháng. 197 00:15:16,457 --> 00:15:19,293 Đến lúc đó thì đã quá muộn để cứu chị gái ông. 198 00:15:24,214 --> 00:15:26,090 Khá khen cho nỗ lực của mày. 199 00:15:26,091 --> 00:15:29,970 Mày câu giờ để bàn tay phải trung thành của mày ra tay. 200 00:15:34,308 --> 00:15:35,309 Bắt được rồi. 201 00:15:41,231 --> 00:15:43,192 Trừ việc nó chưa bao giờ là của mày. 202 00:15:44,318 --> 00:15:45,194 Mà là của tao. 203 00:15:46,779 --> 00:15:49,823 Hóa ra đêm hôm đó, bố mẹ mày chưa giết hẳn được tao. 204 00:16:04,630 --> 00:16:06,632 BÀN TAY 205 00:16:07,925 --> 00:16:10,009 - Dễ thương đấy. - Tao đã vô cùng ngạc nhiên 206 00:16:10,010 --> 00:16:14,055 khi thấy bàn tay phải của tao xuất hiện ở Willow Hill mà không có tao. 207 00:16:14,056 --> 00:16:18,060 Và một DaVinci... chẳng là gì nếu thiếu bàn tay phải. 208 00:16:21,814 --> 00:16:24,566 Mẹ mày đã chặt đứt nó. 209 00:16:29,154 --> 00:16:33,617 Khiến cho cỗ máy của tao mất kiểm soát và phát nổ. 210 00:16:34,368 --> 00:16:38,121 Dòng điện tăng vọt chắc đã truyền sự sống cho bàn tay. 211 00:16:38,122 --> 00:16:40,374 Đúng là bộ phận có giá trị hơn cả cơ thể thật. 212 00:17:16,660 --> 00:17:18,495 Giờ tao đã trở lại nguyên vẹn. 213 00:17:25,669 --> 00:17:30,257 Gia đình Addams đêm nay sẽ phải xuống lỗ. 214 00:17:32,551 --> 00:17:34,136 Bắt đầu từ mày. 215 00:18:03,207 --> 00:18:04,957 Chúng ta có hẹn ở tháp Iago. 216 00:18:04,958 --> 00:18:08,462 Cái sinh mạng thảm hại của mày cuối cùng sẽ có ích cho đời. 217 00:18:38,867 --> 00:18:41,537 Giờ thì có thể chữa cho gia đình này được rồi. 218 00:18:42,246 --> 00:18:43,288 Xin chào! 219 00:18:45,582 --> 00:18:46,583 Đi nào. 220 00:18:49,878 --> 00:18:53,214 Hít vào thật sâu rồi từ từ thở ra. 221 00:18:53,215 --> 00:18:55,424 Giờ hãy hình dung con sói bên trong. 222 00:18:55,425 --> 00:18:57,511 Một sinh linh hùng mạnh nhưng dịu dàng. 223 00:18:58,011 --> 00:19:00,721 Hãy nhớ rằng đêm nay thuộc về sự yên bình... 224 00:19:00,722 --> 00:19:02,056 Enid! Em cần chị. 225 00:19:02,057 --> 00:19:05,726 - Agnes? Em đi rồi mà. - Em không thể bỏ mặc chị Wednesday. 226 00:19:05,727 --> 00:19:07,980 Nên em trốn về khi xe dừng đổ xăng. 227 00:19:08,564 --> 00:19:11,065 Isaac đã chôn chị Wednesday dưới gốc cây Sọ Người. 228 00:19:11,066 --> 00:19:12,942 Và em không đào lên được. 229 00:19:12,943 --> 00:19:14,652 Cái gì? Chúa ơi. 230 00:19:14,653 --> 00:19:16,612 - Bàn Tay đâu? - Chuyện đó còn dài hơn. 231 00:19:16,613 --> 00:19:19,700 Trên đường em sẽ kể. Ta không còn nhiều thời gian! 232 00:19:22,119 --> 00:19:24,204 Wednesday, bọn tớ đây rồi! Đợi nhé! 233 00:19:28,292 --> 00:19:30,002 Có tiếng tim đập, nhưng yếu lắm. 234 00:19:38,218 --> 00:19:39,970 Không đào cậu ấy lên kịp mất. 235 00:19:40,512 --> 00:19:42,681 Không. 236 00:19:49,938 --> 00:19:51,565 Thế này chưa đủ. 237 00:19:54,318 --> 00:19:57,779 Chị sẽ không biến lại được đâu. Chị là Alpha mà. 238 00:19:58,530 --> 00:19:59,865 Chị không thể để cậu ấy chết. 239 00:20:24,848 --> 00:20:28,143 Chị Wednesday, tỉnh dậy đi. Tỉnh dậy đi! 240 00:20:34,691 --> 00:20:36,401 Làm ơn. 241 00:20:39,029 --> 00:20:40,030 Dễ chịu đấy chứ. 242 00:20:45,452 --> 00:20:46,453 Enid? 243 00:20:50,123 --> 00:20:51,959 Đó là cách duy nhất để cứu chị. 244 00:21:03,428 --> 00:21:05,597 Đi theo chị ấy. Ngay! 245 00:21:07,099 --> 00:21:09,101 Wednesday! 246 00:21:10,560 --> 00:21:12,437 Cảm ơn các linh hồn. 247 00:21:15,524 --> 00:21:16,692 Hoặc một linh hồn cụ thể. 248 00:21:17,359 --> 00:21:20,486 Không nhanh lên, sẽ chẳng còn gì để cứu nữa đâu. 249 00:21:20,487 --> 00:21:21,947 Pugsley đâu? 250 00:21:35,168 --> 00:21:37,087 Mọi thứ vẫn còn nguyên. 251 00:21:39,840 --> 00:21:40,673 Tốt. 252 00:21:40,674 --> 00:21:43,134 Ta làm cách nào để dựng lại mớ sắt vụn này đây? 253 00:21:43,135 --> 00:21:44,303 Không. 254 00:21:46,513 --> 00:21:47,514 Việc đó để chú. 255 00:22:22,549 --> 00:22:25,426 Không kể với con sự thật về Bàn Tay thì đã đành, 256 00:22:25,427 --> 00:22:26,927 nhưng sao không kể với ông ấy? 257 00:22:26,928 --> 00:22:29,513 Vì có lúc, để sự thật chôn vùi thì tốt hơn. 258 00:22:29,514 --> 00:22:31,224 Bàn Tay không nhớ gì về Isaac. 259 00:22:32,017 --> 00:22:36,146 Sao phải làm khổ Bàn Tay bằng việc kể điều Isaac đã làm với bố con? 260 00:22:36,772 --> 00:22:40,858 Bố hay nghĩ rằng những gì tốt đẹp ở Isaac đều đã hội tụ hết ở Bàn Tay. 261 00:22:40,859 --> 00:22:44,112 Trừ việc ông ấy trở lại với Isaac rồi, và hắn sắp giết con trai bố mẹ. 262 00:22:46,990 --> 00:22:50,034 Nhà khoa học điên, thứ nhạc điển hình. Hoàn hảo. 263 00:22:50,035 --> 00:22:50,994 Anh yêu, 264 00:22:52,037 --> 00:22:53,579 anh đi báo cảnh sát đi. 265 00:22:53,580 --> 00:22:55,374 Việc này để mẹ con em lo. 266 00:22:56,666 --> 00:22:58,460 Em yêu, hãy cứu con chúng ta. 267 00:23:33,453 --> 00:23:34,787 Isaac, không sao chứ? 268 00:23:34,788 --> 00:23:35,956 Em ổn. 269 00:23:36,873 --> 00:23:38,542 Gắn nguồn năng lượng vào đi. 270 00:23:53,932 --> 00:23:57,269 Em đã chờ đợi khoảnh khắc này suốt 30 năm qua. 271 00:24:15,954 --> 00:24:19,249 Chuẩn bị tinh thần đi. Mày sắp bị hút cạn pin đấy. 272 00:24:30,927 --> 00:24:32,345 Đến lúc rồi, Isaac. 273 00:24:33,221 --> 00:24:34,055 Làm ngay đi. 274 00:24:36,641 --> 00:24:37,642 Ngay! 275 00:24:38,393 --> 00:24:39,728 Em đã hứa với chị. 276 00:24:57,829 --> 00:24:59,581 Khoan đã! Mẹ làm gì thế? 277 00:25:00,624 --> 00:25:02,458 Mẹ, việc này là để cứu mẹ mà. 278 00:25:02,459 --> 00:25:04,461 Đã quá muộn với mẹ rồi, con yêu. 279 00:25:05,045 --> 00:25:09,132 Giờ là thời của con. Mẹ và chú có thể cứu con khỏi cuộc sống này. 280 00:25:10,467 --> 00:25:12,135 Cho con một khởi đầu mới. 281 00:25:13,094 --> 00:25:16,014 Không, mẹ không có quyền tước bỏ sức mạnh của con! 282 00:25:19,476 --> 00:25:20,644 Yêu con. 283 00:25:21,645 --> 00:25:23,687 Đừng làm thế. Làm ơn. 284 00:25:23,688 --> 00:25:24,981 Mẹ yêu con. 285 00:25:36,993 --> 00:25:39,913 Mẹ đi cầu thang chính. Con đi thang phụ. 286 00:25:45,043 --> 00:25:46,294 Mẹ, làm ơn! 287 00:25:49,631 --> 00:25:50,674 Mẹ! 288 00:25:54,094 --> 00:25:55,428 Có khách đến. 289 00:25:56,179 --> 00:25:57,806 Làm ơn, đừng làm thế! 290 00:26:40,181 --> 00:26:41,433 Giết tôi đi. 291 00:26:51,860 --> 00:26:53,987 - Vì sao? - Bị trượt. 292 00:27:09,294 --> 00:27:10,503 Tyler, không! 293 00:27:11,087 --> 00:27:12,213 Tyler, dừng lại! 294 00:27:16,426 --> 00:27:18,178 Isaac! 295 00:27:19,721 --> 00:27:20,847 Isaac! 296 00:27:21,806 --> 00:27:22,807 Isaac. 297 00:27:28,396 --> 00:27:29,229 Không sao. 298 00:27:29,230 --> 00:27:30,607 Wednesday? 299 00:27:31,232 --> 00:27:32,483 Mẹ con đây. 300 00:27:32,484 --> 00:27:36,363 Chưa thấy tình mẹ con nào thắm thiết thế này từ sau phim Psycho. 301 00:27:42,577 --> 00:27:44,329 Tyler? Con yêu? 302 00:27:47,082 --> 00:27:47,916 Con yêu... 303 00:28:20,532 --> 00:28:22,409 Bám chắc vào, Pugsley. Bám chắc vào. 304 00:29:37,233 --> 00:29:38,359 Isaac! 305 00:29:40,028 --> 00:29:41,780 Ông cầm một thứ thuộc về tôi. 306 00:29:45,742 --> 00:29:47,368 Đi nào! 307 00:30:19,776 --> 00:30:20,777 Đi. 308 00:30:21,945 --> 00:30:23,404 Đi! 309 00:31:01,901 --> 00:31:03,444 Mẹ. Bố. 310 00:31:06,573 --> 00:31:07,740 Tish! 311 00:31:15,832 --> 00:31:18,209 Giúp bố. Giúp bố nhấc nó ra. 312 00:31:32,348 --> 00:31:35,393 Chắc điềm báo của con không trở thành sự thật rồi. 313 00:31:46,821 --> 00:31:50,240 Do mày mà tao mất đi người duy nhất 314 00:31:50,241 --> 00:31:51,700 tao từng yêu thương. 315 00:31:51,701 --> 00:31:54,162 Isaac! 316 00:31:54,746 --> 00:31:55,913 Kết thúc rồi. 317 00:31:55,914 --> 00:31:57,331 Thả con gái tớ ra đi. 318 00:31:57,332 --> 00:31:58,999 Xin lỗi, bạn cũ. 319 00:31:59,000 --> 00:32:02,503 Giờ hai người sẽ biết nỗi đau thật sự là thế nào. 320 00:32:04,213 --> 00:32:06,799 Bước một bước nữa là nó gãy cổ! 321 00:32:11,679 --> 00:32:14,765 Bàn Tay, chúng tôi biết ông vẫn ở trong đó. 322 00:32:14,766 --> 00:32:16,893 Quay lại với chúng tôi đi. Chúng tôi yêu ông. 323 00:32:17,602 --> 00:32:19,061 Chúng tôi là gia đình của ông! 324 00:32:19,062 --> 00:32:21,272 Nó chưa bao giờ thuộc về các người. 325 00:32:22,106 --> 00:32:23,232 Nó thuộc về tôi! 326 00:32:38,206 --> 00:32:39,540 Trượt rồi nhé! 327 00:32:48,716 --> 00:32:50,093 Nào, Bàn Tay. 328 00:33:00,687 --> 00:33:01,771 Sao thế này? 329 00:33:04,983 --> 00:33:07,402 Không cần là thiên tài cũng luận ra được. 330 00:33:53,197 --> 00:33:54,115 Hết thời gian rồi. 331 00:35:04,477 --> 00:35:05,853 Mừng quay lại, Bàn Tay. 332 00:35:35,383 --> 00:35:38,136 Giờ tôi mới biết ông tách ra từ một thiên tài xấu xa, 333 00:35:38,970 --> 00:35:40,805 thảo nào ta hợp nhau đến thế. 334 00:35:42,932 --> 00:35:44,684 Cảm giác thế nào khi biết sự thật? 335 00:35:47,311 --> 00:35:51,274 Ông không thể kiểm soát quá khứ. Nhưng tương lai nằm trong tay ông. 336 00:35:54,861 --> 00:35:56,195 Nó sẽ thế nào đây? 337 00:36:07,748 --> 00:36:09,207 Em điều tra được gì rồi? 338 00:36:09,208 --> 00:36:11,294 Ảnh này chụp từ máy quay thú rừng sáng nay. 339 00:36:13,379 --> 00:36:14,630 Đó là Enid. 340 00:36:15,298 --> 00:36:18,925 Chị ấy đang đi về phía Bắc, cách biên giới Canada tám cây số. 341 00:36:18,926 --> 00:36:20,177 Capri thì sao? 342 00:36:20,178 --> 00:36:23,346 Cô ấy có cung cấp thông tin gì cho ta biết Enid định đi đâu không? 343 00:36:23,347 --> 00:36:24,764 Cô ấy mất tích rồi. 344 00:36:24,765 --> 00:36:27,100 Chắc là đang săn công việc mới, 345 00:36:27,101 --> 00:36:30,146 khi Nevermore đã không còn nữa. 346 00:36:32,148 --> 00:36:35,066 FRANCOISE GALPIN NGƯỜI VỢ & NGƯỜI MẸ YÊU THƯƠNG 347 00:36:35,067 --> 00:36:38,695 DONOVAN GALPIN 35 NĂM PHỤC VỤ - HẠT JERICHO 348 00:36:38,696 --> 00:36:39,655 Chào Tyler. 349 00:36:41,741 --> 00:36:44,660 Dù là ai, hãy đi đi. 350 00:36:47,121 --> 00:36:50,249 Hai ta đều biết một mình cậu thì khó mà sống nổi. 351 00:36:50,917 --> 00:36:52,168 Không sống được lâu. 352 00:36:53,669 --> 00:36:55,171 Nhưng tôi có thể cứu cậu. 353 00:36:57,924 --> 00:37:00,592 Tôi không cần mẹ hay chủ nhân nào nữa đâu. 354 00:37:00,593 --> 00:37:03,095 Tôi không muốn làm cả hai. 355 00:37:06,265 --> 00:37:07,475 Tôi cho cậu... 356 00:37:08,392 --> 00:37:11,187 một hệ thống hỗ trợ cho những người như cậu. 357 00:37:11,771 --> 00:37:16,275 Những Hyde như cậu, ẩn náu ở nơi thế giới không thể tìm thấy. 358 00:37:19,278 --> 00:37:20,696 Cậu sẽ thuộc về một bầy đàn, 359 00:37:21,948 --> 00:37:26,327 tạo ra mối liên kết giúp cậu không cần một chủ nhân nào nữa. 360 00:37:32,583 --> 00:37:33,833 Đổi lại cô được gì? 361 00:37:33,834 --> 00:37:36,879 Cô là người sói. Đứng đây tôi cũng đánh hơi thấy. 362 00:37:38,339 --> 00:37:39,924 Bố tôi từng là Hyde. 363 00:37:50,142 --> 00:37:53,688 - Nó sẽ không nổ vào mặt em đấy chứ? - Đồ ăn nhẹ đi đường. 364 00:37:57,024 --> 00:37:58,818 Ăn từ tốn thôi nhé. 365 00:38:00,111 --> 00:38:00,945 Cảm ơn anh. 366 00:38:01,487 --> 00:38:02,947 Anh đang nghĩ là, 367 00:38:03,531 --> 00:38:07,660 trong kỳ nghỉ, nếu không bận quá, em có thể đến nhà anh chơi? 368 00:38:08,828 --> 00:38:13,332 - Thật sao? Đến nhà anh? - Bạn bè hay đến nhà nhau chơi mà? 369 00:38:20,214 --> 00:38:21,257 Wednesday. 370 00:38:23,009 --> 00:38:24,010 Đợi đã. 371 00:38:25,845 --> 00:38:27,430 Mẹ muốn đưa con thứ này. 372 00:38:30,516 --> 00:38:32,476 - Nhật ký của dì Ophelia. - Đúng. 373 00:38:33,644 --> 00:38:35,395 Những chuyện gần đây khiến mẹ nhận ra, 374 00:38:35,396 --> 00:38:38,399 che giấu bí mật có thể dẫn đến hậu quả chết người. 375 00:38:39,358 --> 00:38:41,861 Gia đình nào cũng có những chương đen tối, Wednesday. 376 00:38:44,071 --> 00:38:45,448 Gia đình mình cũng thế. 377 00:38:46,574 --> 00:38:47,658 Cảm ơn mẹ. 378 00:38:49,493 --> 00:38:52,163 Thật vui khi thấy hai mẹ con bên nhau. 379 00:38:53,873 --> 00:38:57,625 Khôi phục tình cảm gia đình là bước tiến lớn đầu tiên 380 00:38:57,626 --> 00:39:00,212 trong quá trình lấy lại năng lực ngoại cảm. 381 00:39:01,422 --> 00:39:05,259 Đã giúp hoàn thành việc đó, tôi xứng đáng có một kỳ nghỉ dài. 382 00:39:11,390 --> 00:39:16,479 Ai mà ngờ được người giúp linh hồn tôi trở lại cuộc đời này lại là em? 383 00:39:18,898 --> 00:39:20,941 Hẹn gặp lại, Wednesday. 384 00:39:32,578 --> 00:39:34,497 Ngoài này nắng quá. 385 00:39:35,373 --> 00:39:38,751 Đêm nay được ngủ dưới mái nhà dột nát của chúng ta chắc sẽ dễ chịu lắm đây. 386 00:39:40,628 --> 00:39:43,547 - Lấy đồ của con đi. Lên đường! - Con không về nhà đâu. 387 00:39:57,770 --> 00:40:00,814 Bác đã nhận được tin nhắn của cháu. Bác luôn thích đi phượt. 388 00:40:00,815 --> 00:40:03,525 Đến đâu nhỉ? Bãi biển Slaughter? Thung lũng Chết Chóc? 389 00:40:03,526 --> 00:40:05,653 Đi về phía Bắc để giải cứu Enid. 390 00:40:06,362 --> 00:40:07,613 Cậu ấy là một Alpha. 391 00:40:08,447 --> 00:40:11,533 Nghe nói Alpha có răng nanh có thể xé toạc ta ra như kẹo bông, 392 00:40:11,534 --> 00:40:13,993 và móng vuốt có thể lóc thịt ta mỏng như thịt nguội. 393 00:40:13,994 --> 00:40:14,994 Vui ghê! 394 00:40:14,995 --> 00:40:16,372 Đi nào. 395 00:40:22,378 --> 00:40:23,795 {\an8}HỌC VIỆN NEVERMORE 396 00:40:23,796 --> 00:40:27,049 Thêm một năm nữa ở Nevermore kết thúc trong tàn sát và hỗn loạn. 397 00:40:28,175 --> 00:40:30,678 Những câu hỏi còn bỏ ngỏ lơ lửng trên đầu như kền kền. 398 00:40:35,766 --> 00:40:38,936 Sao tôi lại chặt vào dây trói chứ không phải tĩnh mạch cảnh của Tyler? 399 00:40:39,437 --> 00:40:41,939 Và lòng trắc ẩn bột phát đó liệu có làm hại chính tôi? 400 00:40:44,775 --> 00:40:48,195 Còn về bố mẹ tôi, nụ cười không thể xóa đi những lời dối trá của họ. 401 00:40:52,116 --> 00:40:55,161 Mẹ tặng tôi nhật ký của dì Ophelia là hành động gửi gắm niềm tin, 402 00:40:56,162 --> 00:40:57,872 hay là lời cầu cứu trong câm lặng? 403 00:41:02,251 --> 00:41:04,044 Đầu tiên, tôi phải tìm Enid. 404 00:41:06,964 --> 00:41:08,424 Tôi đã hứa với cậu ấy. 405 00:41:08,966 --> 00:41:11,510 Nhưng người trở về với tôi sẽ là ai? 406 00:41:13,345 --> 00:41:17,308 Bạn tôi? Hay con quái thú đã nuốt chửng cậu ấy? 407 00:41:21,187 --> 00:41:22,646 NƯỚC MẮT ĐEN 408 00:41:32,031 --> 00:41:33,199 Dì Ophelia. 409 00:41:43,959 --> 00:41:46,629 Bí mật là xương sống của gia đình Addams. 410 00:41:48,214 --> 00:41:50,883 Độc hại và mưng mủ phía sau bề mặt. 411 00:42:01,936 --> 00:42:03,269 Ophelia! 412 00:42:03,270 --> 00:42:05,773 WEDNESDAY PHẢI CHẾT 413 00:42:09,443 --> 00:42:11,361 Dấn thân vào nơi vô định, 414 00:42:11,362 --> 00:42:14,573 tôi quyết tâm bóc trần những dối trá và lừa gạt, 415 00:42:15,157 --> 00:42:16,534 dù có phải đánh đổi tính mạng. 416 00:42:17,618 --> 00:42:20,246 Có vẻ là một kỳ nghỉ hoàn hảo với tôi. 417 00:44:40,135 --> 00:44:43,222 Biên dịch: TH