1 00:00:58,100 --> 00:01:01,061 LỜI NHẮN CUỐI CÙNG 2 00:01:01,061 --> 00:01:03,105 DỰA TRÊN TIỂU THUYẾT CỦA LAURA DAVE 3 00:01:13,532 --> 00:01:14,783 Sẽ vui lắm mà. 4 00:01:14,783 --> 00:01:16,535 Liệu có vấn đề gì được chứ? 5 00:01:16,535 --> 00:01:18,495 - Nó sẽ yêu quý em. - À há. 6 00:01:20,163 --> 00:01:22,457 Nhân lúc đến đây, cháu có định đến xem NYU không? 7 00:01:24,168 --> 00:01:25,169 Có thể. 8 00:01:25,669 --> 00:01:27,129 Nó không học NYU được đâu. 9 00:01:27,129 --> 00:01:29,256 Thế thì làm sao về nhà ăn tối hàng ngày được? 10 00:01:29,798 --> 00:01:31,466 Bố cháu bảo cháu yêu kịch lắm, 11 00:01:31,466 --> 00:01:35,012 nên cô đã mua vé cho ta đi xem bản làm lại của Barefoot in the Park ngày mai. 12 00:01:36,430 --> 00:01:40,309 Neil Simon nhỉ? Ở đây ông ấy được yêu thích lắm. Tuyệt quá nhỉ? 13 00:01:42,603 --> 00:01:44,521 Con tưởng ngày mai chỉ có bố con mình. 14 00:01:47,191 --> 00:01:50,903 Biết gì không? Cô bị chậm tiến độ cho cái bát cho nhà Canner lắm rồi. 15 00:01:50,903 --> 00:01:52,779 Được một hôm yên tĩnh ở studio cũng tốt. 16 00:01:52,779 --> 00:01:55,991 - Hai bố con cứ đi đi. - Không, anh muốn chúng ta đi cùng nhau. 17 00:01:55,991 --> 00:01:58,285 Được, để lần sau nhé. 18 00:02:03,248 --> 00:02:04,958 Nói cảm ơn vì cô mua vé cho đi. 19 00:02:06,752 --> 00:02:09,588 Cảm ơn. Con phải đi vệ sinh. 20 00:02:16,386 --> 00:02:17,387 Ừ. 21 00:02:18,514 --> 00:02:19,765 Sẽ vui lắm hả? 22 00:02:21,808 --> 00:02:22,809 Em thể hiện tốt mà. 23 00:02:23,310 --> 00:02:25,145 Em biết chính xác em thể hiện thế nào, cảm ơn anh. 24 00:02:30,234 --> 00:02:32,486 - Cô bé có vẻ tuyệt lắm. - Em nói thật à? 25 00:02:32,486 --> 00:02:33,987 Cô bé rất tự chủ. 26 00:02:34,988 --> 00:02:36,406 Còn gì tuyệt hơn thế chứ? 27 00:02:38,158 --> 00:02:39,159 Không gì cả. 28 00:02:41,370 --> 00:02:43,580 Sao bố lại bịa ra danh tính giả? 29 00:02:44,540 --> 00:02:48,502 Cô không biết. Có lẽ bố làm thế để bảo vệ cháu. 30 00:02:48,502 --> 00:02:49,586 Khỏi cái gì? 31 00:02:50,671 --> 00:02:51,839 Cô thật sự không biết. 32 00:02:52,923 --> 00:02:55,926 - Điều duy nhất cô biết chắc chắn... - Bố nói dối cháu. 33 00:02:57,427 --> 00:02:58,428 Và cả cô nữa. 34 00:03:04,560 --> 00:03:09,314 Nên, nếu bố đổi tên mình, nhiều khả năng bố cũng đổi tên cháu. 35 00:03:10,357 --> 00:03:11,692 Ừ. 36 00:03:13,193 --> 00:03:14,194 Và sinh nhật cháu. 37 00:03:15,028 --> 00:03:16,029 Có thể. 38 00:03:19,908 --> 00:03:22,953 Tưởng là ít nhất một người cũng phải biết sinh nhật mình chứ. 39 00:03:33,005 --> 00:03:34,464 - Bailey. - Gì? 40 00:03:35,340 --> 00:03:36,800 Cô định nói gì, Hannah? 41 00:03:37,634 --> 00:03:41,180 Giờ cô có thể nói gì để lý giải chuyện này được chứ? 42 00:03:42,973 --> 00:03:45,809 Không gì cả. Không có gì để nói. 43 00:03:50,772 --> 00:03:54,985 Ta nên cố ngủ một chút đi. Mai phải bay sớm về nhà đấy. 44 00:03:56,278 --> 00:03:57,279 Phục vụ ơi? 45 00:03:58,030 --> 00:03:59,281 Không tìm được bố ở đó đâu. 46 00:04:04,703 --> 00:04:05,704 Cô nói đúng. 47 00:04:06,788 --> 00:04:10,375 Có gì đó ở đây. Cháu cảm nhận được. 48 00:04:13,837 --> 00:04:14,838 Vậy cháu muốn ở lại? 49 00:04:18,257 --> 00:04:20,677 Vâng. Cháu muốn ở lại. 50 00:04:38,570 --> 00:04:40,447 Anh nên thấy hồi em 15 tuổi. 51 00:04:40,948 --> 00:04:42,366 Hồi đó tóc em màu gì? 52 00:04:42,366 --> 00:04:46,453 Nghiêm túc đấy, chẳng hay ho gì đâu. Sống thiếu mẹ không hề dễ dàng. 53 00:04:52,876 --> 00:04:55,045 Ơn Chúa là em có ông. 54 00:04:55,838 --> 00:04:57,089 Ừ. 55 00:05:18,694 --> 00:05:20,195 BỘ TƯ PHÁP CẢNH SÁT TƯ PHÁP HOA KỲ 56 00:05:24,783 --> 00:05:26,076 Văn phòng phó phòng Bradford. 57 00:05:26,076 --> 00:05:27,244 Vâng. Anh ấy có đó chứ? 58 00:05:27,244 --> 00:05:29,705 E là anh ấy đang nghỉ phép. Cô muốn gửi thư thoại không? 59 00:05:30,747 --> 00:05:31,790 Nghỉ phép? 60 00:05:31,790 --> 00:05:32,875 Vâng, thưa cô. 61 00:05:33,750 --> 00:05:35,127 Cô gửi lại lời nhắn nhé? 62 00:05:35,627 --> 00:05:39,089 Không, nhưng hãy cho tôi nói chuyện với người nào có thể giải thích 63 00:05:39,089 --> 00:05:42,676 phó phòng Bradford đến khuơ huy hiệu trước mặt tôi trong kỳ nghỉ để làm gì. 64 00:05:45,596 --> 00:05:48,599 - Bố đi xem đội Warriors chưa? - Chưa, không phải đi nghỉ phép, con trai. 65 00:05:48,599 --> 00:05:51,351 Nhưng bố xem được đoạn cuối trận tối qua trên TV. 66 00:05:51,852 --> 00:05:55,314 - Bố xem DeRozan úp rổ trên đầu Curry? - Ừ. Đẹp đấy. 67 00:05:55,314 --> 00:05:56,857 Này, sao con lại thức khuya thế? 68 00:05:57,858 --> 00:05:59,651 - Bố! - Ngày trong tuần mà. 69 00:05:59,651 --> 00:06:00,736 Ta đã nói rồi mà? 70 00:06:01,445 --> 00:06:03,947 Thôi nào bố. Đây là vòng playoff mà. 71 00:06:06,033 --> 00:06:09,578 Được, chưa xong chuyện này đâu nhé. 72 00:06:14,541 --> 00:06:15,375 Grady đây. 73 00:06:15,375 --> 00:06:16,543 Kỳ nghỉ xuân thế nào? 74 00:06:17,044 --> 00:06:17,961 Xin lỗi? 75 00:06:17,961 --> 00:06:20,797 Văn phòng anh vừa báo tôi là anh đi nghỉ. Hay thật. 76 00:06:20,797 --> 00:06:23,050 Lúc anh ngồi chỗ nhà tôi thì đâu có giống thế. 77 00:06:24,885 --> 00:06:26,553 Hannah, tôi đến đó để giúp. 78 00:06:26,553 --> 00:06:28,597 Vậy hãy nói thực sự đang có chuyện gì đi? 79 00:06:28,597 --> 00:06:32,267 Tại sao không có thông tin nào về Owen trước khi hai bố con chuyển đến Sausalito? 80 00:06:32,851 --> 00:06:34,728 Cái gì? Ai bảo cô thế? 81 00:06:34,728 --> 00:06:36,146 Ai bảo thì quan trọng gì? 82 00:06:36,146 --> 00:06:38,941 Cô đã bao giờ nghĩ là người phát triển phần mềm cho The Shop 83 00:06:38,941 --> 00:06:41,485 để xóa dấu vết thông tin trên mạng có thể đã tự dùng nó không? 84 00:06:43,862 --> 00:06:46,865 Nếu phần mềm đó dùng được, Avett sẽ chẳng phải ra tòa vì lừa đảo. 85 00:06:46,865 --> 00:06:49,284 Và tôi vẫn sẽ được ngủ chung giường với Owen, 86 00:06:49,284 --> 00:06:52,454 không hề biết anh ấy đã nói dối tôi mọi thứ. 87 00:06:52,454 --> 00:06:53,580 Không hẳn như thế đâu. 88 00:06:53,580 --> 00:06:56,708 Thế à? Sao Owen lại đổi tên? 89 00:06:58,585 --> 00:07:00,254 Tôi nghĩ cô đang võ đoán rồi. 90 00:07:00,254 --> 00:07:02,047 Tôi nghĩ anh còn giấu giếm tôi. 91 00:07:02,047 --> 00:07:05,092 Tôi chỉ cố bảo vệ cho Owen thôi. Owen và Bailey. Và cô. 92 00:07:05,092 --> 00:07:07,427 Tôi tự lo cho mình được, cảm ơn anh. 93 00:07:08,136 --> 00:07:09,304 Đó là việc cô đang làm à? 94 00:07:10,973 --> 00:07:13,058 - Anh nói thế là sao? - Cô đang ở đâu? 95 00:07:14,434 --> 00:07:15,769 Hannah? 96 00:07:16,436 --> 00:07:17,437 Tôi ở nhà. 97 00:07:17,437 --> 00:07:19,273 Nếu thế, tôi đã kinh hoàng hơn khi thấy 98 00:07:19,273 --> 00:07:21,900 gã hộ pháp Avett cử đến để đột nhập vào nhà cô rồi. 99 00:07:21,900 --> 00:07:24,027 Sao? Avett cử người đến... 100 00:07:24,027 --> 00:07:27,114 Nghiêm túc đấy, cô đang ở đâu? Khách sạn à? 101 00:07:27,114 --> 00:07:29,658 Tôi sẽ cử người từ văn phòng ở San Francisco đến đón cô. 102 00:07:30,784 --> 00:07:32,452 Anh theo dõi nhà tôi à? 103 00:07:33,078 --> 00:07:34,621 Cô đang ở chỗ quái nào, Hannah? 104 00:07:34,621 --> 00:07:35,998 Anh sợ tôi sẽ đến đâu? 105 00:07:43,672 --> 00:07:45,966 Ít nhất một người cũng phải biết sinh nhật mình. 106 00:07:45,966 --> 00:07:48,260 Mẹ không biết cháu học lớp mấy. 107 00:07:55,017 --> 00:07:56,018 Hannah, 108 00:07:56,018 --> 00:07:57,102 mẹ đã gặp một người ở Montreal. 109 00:07:57,102 --> 00:07:59,354 {\an8}Bọn mẹ đã đi tàu và dã ngoại ở công viên. 110 00:07:59,354 --> 00:08:01,440 {\an8}Lớp tám thế nào rồi? Carole 111 00:08:17,372 --> 00:08:18,373 Hannah. 112 00:08:21,502 --> 00:08:22,836 Có chuyện quái gì ở đây vậy? 113 00:08:23,587 --> 00:08:25,714 Mẹ còn không biết cháu học lớp mấy. 114 00:08:30,761 --> 00:08:31,762 Để ông xem. 115 00:08:40,895 --> 00:08:42,813 Đừng trút giận lên cái bát của ông chứ. 116 00:08:44,858 --> 00:08:46,568 Nào. Cháu nợ ông một cái bát mới. 117 00:08:55,369 --> 00:08:56,662 Được, thế tốt hơn rồi. 118 00:08:57,329 --> 00:08:59,540 - Cháu không làm được. - Cháu bỏ cuộc à? 119 00:08:59,540 --> 00:09:01,500 Nó trầy xước hết rồi. Cháu không cạo được đâu. 120 00:09:01,500 --> 00:09:03,126 Thì sao? Để bày trong tủ, đâu phải bảo tàng. 121 00:09:03,126 --> 00:09:05,462 Không cần vờ vịt. Hai ta đều biết nó là thứ vứt đi. 122 00:09:05,462 --> 00:09:09,466 Này. Nhìn vào những nhược điểm thì dễ lắm. 123 00:09:10,175 --> 00:09:12,094 Cháu nên thử nhìn lại một lần nữa, 124 00:09:12,094 --> 00:09:14,471 nhìn kỹ hơn và tìm những nét đáng quý xem sao. 125 00:09:16,515 --> 00:09:20,185 Tức là vì mẹ cháu không biết cháu học lớp mấy, 126 00:09:20,185 --> 00:09:23,063 cháu nên trân trọng việc mẹ biết đánh vần đúng tên cháu chứ gì? 127 00:09:23,689 --> 00:09:24,773 - Hiểu rồi. - Hannah. 128 00:09:24,773 --> 00:09:25,858 Thôi. Cháu chán rồi. 129 00:09:28,652 --> 00:09:29,653 Hannah. 130 00:09:33,490 --> 00:09:35,492 Ta có quyền chọn chú ý đến cái gì. 131 00:09:42,749 --> 00:09:45,252 Tình hình ở đó thế nào rồi? 132 00:09:49,006 --> 00:09:50,340 CUỘC GỌI ĐẾN BOBBY 133 00:09:54,761 --> 00:09:56,680 Chúc ngủ ngon, B. Nhanh về nhà nhé. 134 00:09:56,680 --> 00:09:57,764 Tớ gọi lại sau nhé? 135 00:10:00,475 --> 00:10:01,351 Được 136 00:10:01,351 --> 00:10:02,436 Tớ sẽ ở đây 137 00:10:15,782 --> 00:10:19,536 Chào. Nhà hàng mà bố cháu từng làm giữ xe tên là gì nhỉ? 138 00:10:19,536 --> 00:10:22,456 Nhớ chuyện bố cháu bị đuổi việc vì làm xước một chiếc Porsche chứ? 139 00:10:24,583 --> 00:10:25,876 Có ạ. Vâng. 140 00:10:25,876 --> 00:10:27,294 Cháu nghĩ là bố bịa ra à? 141 00:10:28,587 --> 00:10:29,922 Bố kể khá chi tiết mà. 142 00:10:29,922 --> 00:10:33,800 Chính xác. Tất cả những chuyện bố cháu thích kể về hồi còn trẻ, 143 00:10:33,800 --> 00:10:35,219 không thể đều là bịa ra được. 144 00:10:35,219 --> 00:10:37,221 Một số chi tiết chắc phải có thật. 145 00:10:37,221 --> 00:10:40,140 Như tên nhà hàng. Nếu nhớ được, ta có thể đi tìm nó. 146 00:10:40,140 --> 00:10:41,808 Tìm những người quen biết bố cháu. 147 00:10:43,143 --> 00:10:45,771 Cháu hiểu không? Cháu nhìn như cô là người điên vậy. 148 00:10:46,605 --> 00:10:48,941 Không. Vâng, cháu hiểu. Cháu chỉ... 149 00:10:50,067 --> 00:10:51,527 cháu không nhớ tên nhà hàng. 150 00:10:51,527 --> 00:10:53,987 Được. Thế còn chuyến đi chơi tàu thời trung học? 151 00:10:53,987 --> 00:10:56,281 Mà bố cháu nói là được Bảo vệ Bờ biển cứu ấy? 152 00:10:57,074 --> 00:10:58,825 Cháu nghĩ là bố chưa kể với cháu. 153 00:10:58,825 --> 00:11:00,702 Nếu là cô thì cũng không kể với cháu. 154 00:11:01,745 --> 00:11:03,330 Giờ cháu lại rất muốn nghe đấy. 155 00:11:04,540 --> 00:11:06,917 Khoan đã. Thế còn giáo sư toán ở Princeton? 156 00:11:06,917 --> 00:11:10,045 Người bố nhắc đến khi lên lớp với cháu về sự bền bỉ ấy? 157 00:11:10,671 --> 00:11:13,131 Bố thi trượt và bị ông ấy đóng khung bài thi treo lên. 158 00:11:13,131 --> 00:11:14,883 Để cảnh cáo cả lớp. 159 00:11:14,883 --> 00:11:17,636 Bố thích nói với cháu là điều đó chỉ có tác dụng thúc đẩy bố, 160 00:11:17,636 --> 00:11:19,263 nghe khá là lạ đời. 161 00:11:19,263 --> 00:11:20,973 Ừ. Rất quý giáo sư đó. Tên gì nhỉ? 162 00:11:23,058 --> 00:11:23,976 Tobias gì đó. 163 00:11:23,976 --> 00:11:28,313 Tobias Cocher? Cooker? 164 00:11:28,313 --> 00:11:30,315 Cookman. Bố cháu gọi ông ấy là Cook. 165 00:11:30,315 --> 00:11:33,986 Có bao nhiêu giáo sư toán có tên là Tobias Cookman chứ? 166 00:11:35,946 --> 00:11:37,239 Cháu chỉ thấy một người. 167 00:11:37,865 --> 00:11:39,032 Huy chương Fields là gì ạ? 168 00:11:39,032 --> 00:11:42,327 Nó như giải Nobel cho toán học vậy. Ông ấy ở Princeton à? 169 00:11:42,327 --> 00:11:43,704 Không hẳn thế. 170 00:11:44,872 --> 00:11:46,290 Tobias Cookman Nhà toán học Mỹ 171 00:11:46,290 --> 00:11:48,125 {\an8}Giáo sư đại học Texas ở Austin. 172 00:11:49,543 --> 00:11:50,544 Thay đồ đi. 173 00:11:59,303 --> 00:12:00,137 Chào. 174 00:12:00,137 --> 00:12:02,472 Chào, hai người thế nào rồi? 175 00:12:03,140 --> 00:12:06,476 - Tớ sẽ nói là "miễn bình luận". - Tạm chấp nhận. 176 00:12:06,977 --> 00:12:08,020 Có chuyện gì thế? 177 00:12:08,020 --> 00:12:11,940 Jake đang cãi nhau với người pha chế về vị sữa trong cốc latte của anh ấy. 178 00:12:11,940 --> 00:12:15,068 Và tớ đang tự hỏi không biết Owen có cái két nào trong nhà không. 179 00:12:16,069 --> 00:12:17,070 Két? 180 00:12:17,070 --> 00:12:18,947 Ừ, con lợn đất Lady Paul. 181 00:12:18,947 --> 00:12:23,160 Bên trong có một cái chìa Honeywell. Jake nói là chìa của một cái két chịu lửa. 182 00:12:24,620 --> 00:12:26,038 Một cái két bí mật? 183 00:12:26,914 --> 00:12:28,457 Cậu có nghĩ được chỗ nào không? 184 00:12:28,457 --> 00:12:32,461 Tớ không biết. Phòng làm việc của anh ấy hoặc tủ quần áo phòng ngủ. 185 00:12:32,461 --> 00:12:35,047 Được, hiểu rồi. Tớ có thể làm gì nữa không? 186 00:12:36,340 --> 00:12:38,717 Thật ra là có đấy. Jake có đang nghe không? 187 00:12:40,427 --> 00:12:41,553 Không. 188 00:12:41,553 --> 00:12:45,474 Tốt. Dưới gầm giường tớ có một cái túi thể thao. Lấy hộ tớ nhé? 189 00:12:45,474 --> 00:12:46,892 Ừ. Bên trong có gì? 190 00:12:47,643 --> 00:12:49,478 Không biết cậu có nên biết không. 191 00:12:53,440 --> 00:12:57,277 Hannah Hall. Cô ấy đi cùng con riêng của chồng, Bailey Michaels, 16 tuổi. 192 00:12:57,277 --> 00:13:00,572 Họ xuất hiện gần đây nhất ở nhà tại Sausalito cách đây 36 tiếng. 193 00:13:00,572 --> 00:13:02,866 Nhưng mọi dấu hiệu cho thấy họ đã bỏ đi. 194 00:13:03,450 --> 00:13:04,493 Xe tải cô ấy đỗ ngoài nhà. 195 00:13:04,493 --> 00:13:07,871 Nên xe thuê, xe buýt, vé tàu, vé máy bay, mọi người biết rồi đấy. 196 00:13:07,871 --> 00:13:11,875 Lần theo thanh toán thẻ tín dụng. Rút tiền ATM, dấu giày, được chứ? 197 00:13:11,875 --> 00:13:13,043 Cần biết vị trí cô ấy ngay. 198 00:13:15,420 --> 00:13:17,339 - Rochelle? - Sếp muốn gặp anh. 199 00:13:17,339 --> 00:13:19,383 "Chào Grady. Về sớm thế. Kỳ nghỉ thế nào?" 200 00:13:19,383 --> 00:13:20,676 Giọng bà ấy bực bội lắm. 201 00:13:32,604 --> 00:13:35,899 Hannah Hall là ai? Và anh đến Sausalito làm quái gì? 202 00:13:40,779 --> 00:13:41,947 Tôi đang định đến nói đây. 203 00:13:42,614 --> 00:13:44,199 Nói dối tôi là trọng tội đấy. 204 00:13:45,158 --> 00:13:46,326 Nói dối về kỳ nghỉ á? 205 00:13:49,246 --> 00:13:50,247 Nói đi. 206 00:14:05,804 --> 00:14:07,472 NHỮNG NHÀ KHOA HỌC LÀM THAY ĐỔI THẾ GIỚI TOBIAS COOKMAN 207 00:14:16,857 --> 00:14:17,858 Bailey. 208 00:14:25,741 --> 00:14:27,993 Ông này được bao nhiêu huy chương vậy? 209 00:14:27,993 --> 00:14:29,203 Có vẻ là tất cả. 210 00:14:32,748 --> 00:14:37,419 Chào. Chúng tôi mong được gặp giáo sư Cookman. 211 00:14:38,378 --> 00:14:39,379 Cô có hẹn trước không? 212 00:14:39,379 --> 00:14:41,924 - Bố em là cựu sinh viên. - Chúng tôi sẵn lòng đợi. 213 00:14:41,924 --> 00:14:44,384 Thế thì hai người phải đợi ở nơi khác rồi 214 00:14:44,384 --> 00:14:48,472 vì đến ngày 24, thầy mới rảnh. 215 00:14:48,472 --> 00:14:49,848 Thế nghĩa là hai tuần nữa. 216 00:14:51,517 --> 00:14:54,394 Nhân tiện, tôi là Hannah. Đây là Bailey. Cô tên là gì? 217 00:14:55,062 --> 00:14:56,188 Cheryl. 218 00:14:56,188 --> 00:14:58,398 Chào Cheryl. Cảm ơn đã dành thời gian. 219 00:14:59,066 --> 00:15:04,905 Nhất là khi Bailey đây là cây toán hàng đầu Corpus Christi 220 00:15:04,905 --> 00:15:08,116 và nó đang phân vân giữa đi học ở UT giống bố hay Rice giống chị. 221 00:15:08,116 --> 00:15:09,243 Cô thấy vấn đề rồi đấy, 222 00:15:09,243 --> 00:15:13,539 nếu chúng tôi đi mà chưa gặp được Cook và tôi để mất một đứa con nữa cho Rice... 223 00:15:16,208 --> 00:15:20,003 Nếu cô giúp chúng tôi gặp được ông ấy một chút hôm nay thì tốt quá. 224 00:15:28,846 --> 00:15:30,180 Cook đang đi dạy, 225 00:15:30,180 --> 00:15:33,267 nhưng nếu cô đợi bên ngoài lớp thì biết đâu lại gặp được. 226 00:15:33,267 --> 00:15:35,894 Nhớ đừng cắt ngang thầy hay gây ồn ào nhé. 227 00:15:36,395 --> 00:15:37,938 Hiểu rồi. Cảm ơn nhiều. 228 00:15:42,860 --> 00:15:44,611 Cây toán? Thật sao? 229 00:15:45,153 --> 00:15:46,947 Đó là cách cháu thể hiện sự ấn tượng à? 230 00:16:09,386 --> 00:16:11,096 Bailey, đợi đã. Ta nên đợi. 231 00:16:11,597 --> 00:16:12,598 Kệ xác Cheryl. 232 00:16:13,182 --> 00:16:17,436 Ma trận này, cái thú vị là, sự lặp lại của ma trận này, 233 00:16:17,436 --> 00:16:19,313 - áp vào bất cứ véc-tơ khác... - Có hai ghế. 234 00:16:24,318 --> 00:16:25,319 Xin lỗi. 235 00:16:27,529 --> 00:16:29,573 Chắc một nửa các em đã bị cắt luồng suy nghĩ 236 00:16:29,573 --> 00:16:32,201 và nửa còn lại có lẽ không theo dõi từ đầu, 237 00:16:32,201 --> 00:16:34,161 nên hôm nay đến đây thôi nhé? 238 00:16:41,835 --> 00:16:44,171 Rất xin lỗi. Xin phép. 239 00:16:49,301 --> 00:16:50,928 Cô có thói quen cắt ngang bài giảng 240 00:16:50,928 --> 00:16:52,679 hay tôi là trường hợp đặc biệt? 241 00:16:53,472 --> 00:16:57,518 Rất xin lỗi, chúng tôi... Tôi là Hannah Hall. Đây là Bailey Michaels. 242 00:16:57,518 --> 00:16:58,435 Hai người muốn gì? 243 00:16:58,435 --> 00:17:01,230 Chúng tôi mong ông giúp nhận dạng một cựu sinh viên. 244 00:17:01,230 --> 00:17:03,857 Và sao tôi phải làm thế sau khi cô cắt ngang lớp của tôi? 245 00:17:03,857 --> 00:17:05,526 Có lẽ chỉ có ông là làm được. 246 00:17:10,113 --> 00:17:11,114 Sinh viên đó là ai? 247 00:17:12,115 --> 00:17:15,618 Đây là tấm ảnh cũ nhất cháu có. 248 00:17:16,118 --> 00:17:18,497 Chắc anh ấy đã học lớp của ông khoảng 26 năm trước. 249 00:17:18,497 --> 00:17:20,332 Mong là ông nhớ tên anh ấy. 250 00:17:21,666 --> 00:17:24,837 Cô biết anh ta học tôi 26 năm trước mà lại không biết tên anh ta? 251 00:17:24,837 --> 00:17:28,924 Chúng tôi biết tên hiện tại, nhưng anh ấy từng đổi tên. Chuyện phức tạp lắm. 252 00:17:28,924 --> 00:17:30,551 - Tóm gọn trong một câu đi. - Đó là bố cháu. 253 00:17:31,677 --> 00:17:32,803 Và bố đang mất tích. 254 00:17:35,222 --> 00:17:37,599 - Sao lại mò được về đến tôi? - Anh ấy từng kể về ông. 255 00:17:38,100 --> 00:17:40,143 Có vẻ ông là giáo sư anh ấy thích nhất. 256 00:17:41,645 --> 00:17:43,272 Dù rất tự hào, 257 00:17:43,272 --> 00:17:46,483 nhưng tôi không nhận ra anh ta. Tôi đã có hàng ngàn sinh viên. 258 00:17:46,483 --> 00:17:49,069 Tôi e là tôi không nhớ mặt đa số bọn họ. 259 00:17:50,779 --> 00:17:53,198 Đó có thể là năm thứ nhất hay thứ hai ông đi dạy. 260 00:17:55,701 --> 00:17:58,078 Tôi không biết trí nhớ cô thế nào, cô Hall, 261 00:17:58,078 --> 00:18:01,123 nhưng với tôi thì càng chuyện xưa, tôi càng nhớ ít. 262 00:18:01,123 --> 00:18:03,625 Có lẽ cô nên thử hỏi phòng đào tạo xem. 263 00:18:05,544 --> 00:18:07,171 Anh ấy là sinh viên tệ nhất của ông. 264 00:18:07,921 --> 00:18:09,923 Ông nói thế khi anh ấy thi trượt bài giữa kỳ. 265 00:18:09,923 --> 00:18:11,967 Ông còn đóng khung bài thi của anh ấy. 266 00:18:11,967 --> 00:18:15,762 Ông treo nó trong văn phòng để làm gương cho các sinh viên khác. 267 00:18:15,762 --> 00:18:17,431 Mà làm thế đúng là ác thật. 268 00:18:18,015 --> 00:18:21,518 Nhưng chồng tôi, thay vì ghét ông, lại coi đó là thử thách. 269 00:18:22,144 --> 00:18:23,520 Và được điểm cao bài cuối kỳ. 270 00:18:30,485 --> 00:18:32,070 - Cho tôi xem lại tấm ảnh đó? - Vâng. 271 00:18:37,993 --> 00:18:41,788 Tôi không nhớ được tên, nhưng khuôn mặt. 272 00:18:43,081 --> 00:18:44,416 Anh ta trông... 273 00:18:45,876 --> 00:18:49,505 Trông khác so với trí nhớ của tôi. Mặc dù không khác hoàn toàn. 274 00:18:51,715 --> 00:18:52,758 Cháu nói bố mất tích? 275 00:18:55,260 --> 00:18:56,637 Anh ấy làm ở The Shop. 276 00:18:56,637 --> 00:18:59,848 Anh ấy biến mất ba ngày trước. Từ đó là bặt vô âm tín. 277 00:19:01,767 --> 00:19:03,852 Nào. Hãy xem có tìm được câu trả lời không. 278 00:19:07,356 --> 00:19:08,649 MẬT BỘ TƯ PHÁP 279 00:19:14,279 --> 00:19:15,572 Vậy... 280 00:19:16,823 --> 00:19:19,409 - Không phải vấn đề của chúng ta. - Đùa chắc. 281 00:19:19,409 --> 00:19:22,412 - Owen Michaels có ở Tây Texas không? - Mong là không. 282 00:19:22,412 --> 00:19:24,498 - Vậy thì thôi. - Anh ấy ở đâu không quan trọng. 283 00:19:24,498 --> 00:19:27,000 Mà là chuyện nếu văn phòng này đã làm tốt việc của mình... 284 00:19:27,000 --> 00:19:30,045 Anh không chịu trách nhiệm cho lựa chọn của anh ta. 285 00:19:30,045 --> 00:19:31,421 Và văn phòng này cũng thế. 286 00:19:31,421 --> 00:19:35,008 Được. Nhưng nếu Naomi Wu bắt đầu đưa mặt Owen lên tin tức... 287 00:19:35,008 --> 00:19:38,804 Thì đó sẽ là động lực bổ sung để anh ta đưa ra quyết định tốt hơn trước. 288 00:19:38,804 --> 00:19:41,181 Mặc dù tôi nghĩ anh đã làm nghề này đủ lâu để biết 289 00:19:41,181 --> 00:19:43,058 con người không thay đổi đâu. 290 00:19:43,851 --> 00:19:45,060 Thế còn cô bé? 291 00:19:45,060 --> 00:19:48,230 - Nó đang gặp nguy hiểm lớn. - Nếu nó ở Sausalito thì không sao. 292 00:19:48,230 --> 00:19:49,731 Bà biết chúng là thế nào mà. 293 00:19:49,731 --> 00:19:51,733 Chúng mà đánh hơi được thì cô bé ở đâu cũng chết. 294 00:19:52,317 --> 00:19:54,152 Lẽ ra bố cô bé nên nghĩ tới điều đó. 295 00:19:58,824 --> 00:20:00,576 Ra thì đóng cửa nhé. 296 00:20:15,257 --> 00:20:18,677 Cứ nghĩ tôi sẽ nhớ tên anh ta, khi đã treo bài thi lên như thế. 297 00:20:19,928 --> 00:20:22,848 Vậy chuyện đó là thật ạ? Ông đã đóng khung treo nó lên? 298 00:20:24,516 --> 00:20:26,602 Cháu phải hiểu, hồi đó tôi còn trẻ. 299 00:20:26,602 --> 00:20:31,398 Chẳng hơn tuổi sinh viên là mấy. Tôi nghĩ làm thế sẽ thể hiện quyền uy. 300 00:20:31,398 --> 00:20:32,941 Sao ông lại không treo nữa? 301 00:20:34,067 --> 00:20:36,653 Khi vợ tôi nhìn thấy, cô ấy không ấn tượng lắm. 302 00:20:36,653 --> 00:20:39,698 Cô ấy nghĩ chẳng hay ho gì khi đem thất bại của một cậu nhóc 303 00:20:39,698 --> 00:20:41,450 ra khoe khoang như con hươu săn được. 304 00:20:42,034 --> 00:20:44,536 - Khôn khéo đấy. - Khôn khéo hơn tôi là chắc. 305 00:20:46,413 --> 00:20:48,749 Em tìm được bài thi cuối kỳ của thầy từ những năm 90. 306 00:20:48,749 --> 00:20:49,958 Cảm ơn. 307 00:20:53,879 --> 00:20:57,216 Tôi không chắc có tác dụng gì không. Ở đây chấm điểm rọc phách. 308 00:20:57,216 --> 00:20:58,342 Không có tên đâu. 309 00:20:58,342 --> 00:21:00,344 Có cách nào để kiểm tra chéo không? 310 00:21:00,344 --> 00:21:04,014 Có thể. Cheryl, kiểm tra tủ hồ sơ trong kho lưu trữ. 311 00:21:04,014 --> 00:21:05,516 Xem có danh sách sinh viên không. 312 00:21:05,516 --> 00:21:09,394 Và xin danh sách lớp của tôi từ năm 96 đến 98. 313 00:21:09,394 --> 00:21:10,521 Vâng ạ. 314 00:21:13,398 --> 00:21:15,609 Tôi vẫn không hiểu tại sao phải đổi tên. 315 00:21:15,609 --> 00:21:18,028 Liên quan gì đến cáo buộc lừa đảo ở công ty anh ta? 316 00:21:18,028 --> 00:21:19,821 Chúng tôi đang cố tìm hiểu điều đó. 317 00:21:20,989 --> 00:21:24,826 Có thể anh ấy đã gặp rắc rối trước khi vào The Shop. Không biết được. 318 00:21:24,826 --> 00:21:29,122 Chúng tôi chỉ mới biết sự khác biệt giữa những gì anh ấy kể và... 319 00:21:29,122 --> 00:21:30,290 Sự thật? 320 00:21:38,841 --> 00:21:42,386 Tôi không hình dung nổi hai người đang trải qua điều gì, 321 00:21:42,386 --> 00:21:44,847 nhưng dù sao đi nữa, 322 00:21:44,847 --> 00:21:50,352 có một câu nói cũ của Einstein luôn trấn an tôi trong lúc bối rối. 323 00:21:50,352 --> 00:21:51,353 Einstein? 324 00:21:52,771 --> 00:21:57,025 "Quy luật của toán học càng liên hệ tới thực tế 325 00:21:57,776 --> 00:21:58,944 thì càng không chắc chắn. 326 00:21:59,570 --> 00:22:01,321 Mà càng chắc chắn, 327 00:22:02,364 --> 00:22:04,241 thì càng ít liên hệ tới thực tế". 328 00:22:05,033 --> 00:22:06,702 Có cách giải thích dễ hiểu hơn không ạ? 329 00:22:07,953 --> 00:22:09,746 Chả ai biết chắc chắn cái gì hết. 330 00:22:35,772 --> 00:22:36,773 Khỉ thật! 331 00:22:37,691 --> 00:22:38,942 Trong đó thế nào? 332 00:22:45,324 --> 00:22:47,075 - Có chuyện gì? - Không có gì. 333 00:22:49,286 --> 00:22:50,287 Hannah đã gọi chưa? 334 00:22:51,622 --> 00:22:52,873 Chưa. 335 00:22:55,876 --> 00:22:57,961 Jules, cô biết điều gì mà tôi không biết à? 336 00:22:58,462 --> 00:23:00,464 - Không. - Vì tôi là luật sư của cô ấy. 337 00:23:00,464 --> 00:23:01,632 Tôi biết mà. 338 00:23:01,632 --> 00:23:03,133 Ừ, nếu có chuyện gì, 339 00:23:03,133 --> 00:23:05,677 FBI sắp công bố chuyện động trời gì mà tôi không biết, 340 00:23:05,677 --> 00:23:09,181 - thì tôi không thể bảo vệ cô ấy. - Được. Bình tĩnh đi. 341 00:23:12,518 --> 00:23:15,312 Owen để lại cho Hannah và Bailey một cái túi chứa đầy tiền mặt. 342 00:23:17,314 --> 00:23:18,357 Bao nhiêu? 343 00:23:18,941 --> 00:23:21,109 Tôi nghĩ là hơn nửa triệu đô một chút. 344 00:23:21,944 --> 00:23:25,822 Chúa ơi. Cô có biết chuyện này sẽ tệ thế nào cho cô ấy trước FBI không? 345 00:23:25,822 --> 00:23:28,951 Tôi chịu. Có lẽ không tệ lắm đâu vì có vẻ cô ấy cất nhầm chỗ rồi. 346 00:23:28,951 --> 00:23:30,160 Cô đùa tôi chắc? 347 00:23:30,160 --> 00:23:33,288 Jules, nếu Hannah đi giấu tiền bị chồng ăn cắp, 348 00:23:33,288 --> 00:23:35,332 thì có khả năng dính án thông đồng đấy. 349 00:23:35,332 --> 00:23:38,210 - Cản trở công lý... - Làm sao biết Owen có ăn cắp không. 350 00:23:38,210 --> 00:23:41,046 Làm ơn đi. Ai lại cất nửa triệu đô trong một cái túi chứ? 351 00:23:41,046 --> 00:23:42,798 Thế nên cô ấy không muốn tôi kể với anh 352 00:23:42,798 --> 00:23:45,092 vì cô ấy biết anh sẽ hoảng lên như mọi khi. 353 00:23:45,092 --> 00:23:47,803 Phải. Vậy việc cô ấy thà tự gây khó còn hơn tin tưởng 354 00:23:47,803 --> 00:23:49,763 người quan tâm đến cô ấy là lỗi của tôi. 355 00:23:49,763 --> 00:23:53,016 - Cô ấy tin tôi, Jake. Cô ấy tin Owen. - Xem thành ra thế nào này. 356 00:23:53,767 --> 00:23:56,103 Với một người luôn có nỗi sợ bị bỏ rơi một lần nữa, 357 00:23:56,103 --> 00:23:57,771 cô ấy biết chọn mặt gửi vàng đấy. 358 00:23:57,771 --> 00:24:00,107 Hannah không có nỗi sợ bị bỏ rơi, được chứ? 359 00:24:00,107 --> 00:24:01,400 Cô ấy sợ bị mắc kẹt. 360 00:24:01,400 --> 00:24:03,360 Vậy vì thế nên cô ấy mới không cưới tôi. 361 00:24:03,360 --> 00:24:07,030 Không, Jake. Cô ấy không cưới anh vì anh là thằng đểu. 362 00:24:10,409 --> 00:24:11,410 Ừ, có thể. 363 00:24:13,120 --> 00:24:15,414 Nhưng nếu tôi đểu như thế... 364 00:24:17,916 --> 00:24:19,334 thì sao tôi lại ở đây? 365 00:24:29,803 --> 00:24:31,638 - Có tiến triển gì không? - Không. 366 00:24:35,517 --> 00:24:36,560 Cái gì đây? 367 00:24:37,060 --> 00:24:39,605 Danh sách sinh viên kỳ xuân năm 97. 368 00:24:39,605 --> 00:24:43,609 Năm 96, thầy chỉ dạy chuyên đề năm cuối rồi năm 98 chỉ dạy cao học, 369 00:24:43,609 --> 00:24:45,319 nên phải là khóa này. 370 00:24:45,903 --> 00:24:47,362 Giỏi lắm, Cheryl. 371 00:24:47,362 --> 00:24:48,447 Cảm ơn. 372 00:24:55,704 --> 00:24:57,915 Xin lỗi. Những cái tên này chẳng gợi lên gì cả. 373 00:24:59,791 --> 00:25:02,377 Bảy mươi ba sinh viên. Bao nhiêu là nam? 374 00:25:02,377 --> 00:25:04,171 Bốn mươi chín. Em đếm rồi ạ. 375 00:25:04,755 --> 00:25:06,590 Thế thì đỡ hơn nhiều so với một tỷ rồi. 376 00:25:07,382 --> 00:25:08,675 - Cho tôi xem lại nhé? - Vâng. 377 00:25:11,637 --> 00:25:12,638 Sao? 378 00:25:14,014 --> 00:25:16,433 Cô gái trẻ này. Tôi đang cố nhớ tên cô ấy. 379 00:25:17,017 --> 00:25:18,143 Cô gái trẻ nào ạ? 380 00:25:18,727 --> 00:25:22,147 Cô mà bố cháu đổ lỗi cho việc không tập trung vào thi giữa kỳ được. 381 00:25:22,147 --> 00:25:25,025 Tôi nhớ là anh ta đã viết cho tôi một lá thư dài 382 00:25:25,025 --> 00:25:28,779 giải thích chuyện phải lòng một cô gái trong lớp. 383 00:25:28,779 --> 00:25:32,074 Không tập trung được khi ở cạnh cô ấy. Ít nhất là không đủ tập trung. 384 00:25:35,285 --> 00:25:36,787 Liệu có phải là đây không? 385 00:25:40,290 --> 00:25:44,294 Tôi rất muốn nói là phải, nhưng tôi không biết. 386 00:25:45,838 --> 00:25:47,548 Không có "Olivia" trong danh sách. 387 00:25:50,300 --> 00:25:52,553 Đó là mẹ cháu à? Olivia? 388 00:25:53,136 --> 00:25:55,264 Họ quen nhau ở năm cuối đại học. 389 00:25:55,889 --> 00:26:00,269 Bố cháu nói thế, nhưng có thể chỉ có một phần sự thật. 390 00:26:00,269 --> 00:26:01,478 Như mọi thứ khác. 391 00:26:05,148 --> 00:26:06,692 Vậy giờ thì sao? 392 00:26:10,529 --> 00:26:12,906 Cheryl, thư viện nào lưu giữ kỷ yếu nhỉ? 393 00:26:18,495 --> 00:26:20,581 Larry có thông tin mới về cô gái anh yêu cầu... 394 00:26:20,581 --> 00:26:21,748 Bảo anh ấy bỏ đi. 395 00:26:31,675 --> 00:26:32,634 {\an8}CFO Của The Shop Phản Bội Avett Thompson, 396 00:26:32,634 --> 00:26:33,552 {\an8}Được Cho Là Sẽ Hợp Tác Với SEC 397 00:26:36,013 --> 00:26:37,514 Ta bỏ vụ Hannah Hall à? 398 00:26:38,223 --> 00:26:39,933 Ừ. Anh tìm được gì à? 399 00:26:39,933 --> 00:26:42,394 Cô ấy và cô con gái bay đến sân bay SFO sáng hôm qua. 400 00:26:46,064 --> 00:26:48,025 Đùa mình chắc? 401 00:26:48,692 --> 00:26:50,068 Đùa mình chắc? 402 00:26:55,032 --> 00:26:57,326 Kỷ yếu được số hóa để lưu trữ. 403 00:26:57,826 --> 00:26:59,203 Đây là mật khẩu cho khách. 404 00:26:59,203 --> 00:27:02,247 Và có một dãy máy tính ở sau giá sách. 405 00:27:02,247 --> 00:27:04,041 Cảm ơn rất nhiều vì đã giúp đỡ. 406 00:27:20,807 --> 00:27:21,892 Này. 407 00:27:25,687 --> 00:27:27,773 Sẽ phát hiện được gì trong đó? 408 00:27:29,566 --> 00:27:32,236 - Hãy ngồi xuống đi. - Không. Sẽ... 409 00:27:32,236 --> 00:27:34,321 Sẽ phát hiện được gì về bố? 410 00:27:35,739 --> 00:27:37,366 Sẽ phát hiện được gì về cháu? 411 00:27:38,534 --> 00:27:41,620 - Cháu không biết cháu là ai nữa. - Bailey. 412 00:27:41,620 --> 00:27:45,415 Điều tệ nhất là bố luôn ở bên cháu. 413 00:27:48,126 --> 00:27:51,088 Đến mười tuổi, cháu mới được sang nhà bạn ngủ. 414 00:27:53,257 --> 00:27:54,258 Và khi đó... 415 00:27:56,385 --> 00:28:00,973 bố ngồi trong xe và đợi bên ngoài đến khi cháu lên giường, 416 00:28:02,015 --> 00:28:04,226 để chắc chắn là cháu không cần gì nữa. 417 00:28:04,226 --> 00:28:05,894 Bố đã kể cho cô chuyện đó. 418 00:28:05,894 --> 00:28:08,355 Bố đã nói là cháu chỉ ở lại được đến 7:30 chưa? 419 00:28:09,982 --> 00:28:10,983 Rồi cháu... 420 00:28:11,900 --> 00:28:16,488 Cháu chạy ra ngoài và cháu bảo bố cháu muốn về nhà. 421 00:28:19,157 --> 00:28:22,703 Bố đã luôn ở bên cháu. Bố nói sẽ luôn ở bên cháu. 422 00:28:24,538 --> 00:28:28,166 - Bailey, cô... - Không. Hãy đi thôi. 423 00:28:55,611 --> 00:28:57,487 - Cô nghe đi. - Cô gọi lại sau được mà. 424 00:28:57,487 --> 00:28:58,572 Cháu ổn mà. 425 00:29:01,491 --> 00:29:02,492 Cháu ổn. 426 00:29:13,462 --> 00:29:15,297 Cháu không biết cháu là ai nữa. 427 00:29:19,635 --> 00:29:21,512 Mẹ không biết cháu là người thế nào nữa. 428 00:29:23,972 --> 00:29:27,809 - Cậu lái cái xe bán tải đó phí quá. - Chúa ơi. Cậu nghe mình nói gì không? 429 00:29:27,809 --> 00:29:29,937 Tớ chỉ nói là cậu có gì để chở đâu. 430 00:29:29,937 --> 00:29:31,688 Nếu cái xe này là của tớ... 431 00:29:31,688 --> 00:29:34,274 Cậu cũng không chở đồ nghề tiện gỗ đi được đâu 432 00:29:34,274 --> 00:29:36,443 vì cậu vẫn chưa qua phần lái xe đường trường. 433 00:29:36,443 --> 00:29:37,694 Chuyện nhỏ nhé. 434 00:29:46,787 --> 00:29:48,372 - Có phải... - Cảm ơn vì cho đi nhờ. 435 00:30:27,703 --> 00:30:29,204 Cháu làm gì cái lọ của ông thế? 436 00:30:30,205 --> 00:30:31,540 Làm nó đẹp hơn. 437 00:30:31,540 --> 00:30:34,877 Đây là tác phẩm sẽ khiến ông được ghi nhớ đấy. 438 00:30:34,877 --> 00:30:36,879 Kiệt tác của ông. 439 00:30:37,462 --> 00:30:38,547 Thật ra thì không phải đâu. 440 00:30:41,258 --> 00:30:43,385 Cháu muốn vào chào trước khi mẹ đi không? 441 00:30:45,554 --> 00:30:47,431 - Thôi, cảm ơn. - Mẹ muốn gặp cháu. 442 00:30:48,515 --> 00:30:49,516 Bây giờ à? 443 00:30:50,017 --> 00:30:52,978 Bây giờ mới muốn gặp cháu? Mẹ không biết cháu là người thế nào nữa. 444 00:30:52,978 --> 00:30:54,730 Đó là mẹ cháu. Mẹ hiểu cháu. 445 00:30:57,941 --> 00:30:59,860 Có thể mẹ không biết các bạn cháu, 446 00:30:59,860 --> 00:31:02,029 hoặc cháu mê mệt Emmylou Harris. 447 00:31:02,029 --> 00:31:06,074 Hoặc cháu lái xe rất kém, nhưng đó là cháu hôm nay. Mấy thứ đó có thể thay đổi. 448 00:31:06,074 --> 00:31:08,785 Nhạc cháu thích, bạn cháu. Kỹ năng lái xe của cháu, mong thế. 449 00:31:08,785 --> 00:31:09,953 Ý ông là gì? 450 00:31:11,246 --> 00:31:14,082 Ý ông là, giữ quan hệ với mẹ có khi lại tốt. 451 00:31:15,501 --> 00:31:18,003 Làm sao cháu giữ quan hệ được nếu mẹ không bao giờ ở đây? 452 00:31:19,630 --> 00:31:20,631 Hannah. 453 00:31:22,090 --> 00:31:23,091 Hannah, thôi nào. 454 00:31:33,560 --> 00:31:34,811 Ông ơi... 455 00:31:36,104 --> 00:31:39,149 cho ông biết nhé, cháu lái xe cực giỏi. 456 00:31:59,628 --> 00:32:02,172 - Chào. - Tớ nghĩ cái két có thể ở studio của tớ. 457 00:32:02,172 --> 00:32:03,257 Studio của cậu? 458 00:32:03,257 --> 00:32:06,426 Owen biết có những tác phẩm tớ không bao giờ bán hay đem cho. 459 00:32:07,261 --> 00:32:09,137 Cậu nhớ cái lọ của ông tớ chứ? 460 00:32:09,137 --> 00:32:10,973 - Ừ. - Kiểm tra dưới đáy nó. 461 00:32:10,973 --> 00:32:12,057 Được. 462 00:32:13,600 --> 00:32:17,604 Nghe này, cậu chắc là cái túi ở dưới gầm giường cậu chứ? 463 00:32:19,273 --> 00:32:21,108 Chắc. Sao? 464 00:32:22,734 --> 00:32:24,236 Vì nó không còn ở đó nữa rồi. 465 00:32:26,071 --> 00:32:27,990 - Cậu chắc chứ? - Tớ chắc, Han. 466 00:32:28,574 --> 00:32:29,825 Cậu muốn tớ làm gì? 467 00:32:34,955 --> 00:32:35,956 Tìm cái két đi. 468 00:32:52,389 --> 00:32:53,724 Chưa gặp may hả? 469 00:33:03,984 --> 00:33:04,985 Sao? 470 00:33:07,738 --> 00:33:10,282 Cháu biết đấy, hồi ở tuổi cháu, cô cũng hơi giống cháu. 471 00:33:10,282 --> 00:33:12,492 Cô chưa bao giờ nghĩ đến chuyện đó. 472 00:33:14,703 --> 00:33:15,704 Được. 473 00:33:18,248 --> 00:33:19,541 Cháu không tin cô nhỉ? 474 00:33:21,668 --> 00:33:26,298 Giờ cháu không biết mình là ai nữa, nên sao cháu hiểu cô nói gì được. 475 00:33:26,298 --> 00:33:29,092 Này, cô biết cháu là ai. Cô biết cháu cũng thế. 476 00:33:30,135 --> 00:33:32,804 Tên cháu, sinh nhật cháu, đó chỉ là những tiểu tiết. 477 00:33:33,639 --> 00:33:35,098 Những tiểu tiết khá quan trọng đấy. 478 00:33:35,098 --> 00:33:37,518 Kể cả nếu không có những chuyện này, 479 00:33:38,268 --> 00:33:43,023 sẽ có nhiều người cố dạy bảo rằng cháu là ai hay phải thành người thế nào. 480 00:33:43,565 --> 00:33:46,151 Ý cô chỉ là, cô nghĩ cháu đã biết rồi. 481 00:33:47,653 --> 00:33:48,737 Dù gì đi nữa, 482 00:33:48,737 --> 00:33:51,865 cô nghĩ cháu đủ thông minh để tự quyết định con đường cho bản thân 483 00:33:51,865 --> 00:33:53,617 và đủ bướng bỉnh để đi theo nó. 484 00:33:59,039 --> 00:34:00,207 Cô nghĩ cháu bướng bỉnh à? 485 00:34:01,583 --> 00:34:03,544 Cháu chỉ ghim lại mỗi thế thôi à? 486 00:34:12,511 --> 00:34:14,513 - A lô. - Trận đấu tập. 487 00:34:14,513 --> 00:34:16,473 Tôi chưa nghĩ về các trận đấu tập. 488 00:34:17,056 --> 00:34:18,725 Xin lỗi. Ai đấy? 489 00:34:18,725 --> 00:34:20,768 Elenor McGovern ở nhà thờ đây. 490 00:34:20,768 --> 00:34:24,523 Hôm qua cô đến để hỏi về đám cưới vào ngày có trận đấu trong năm 2011 ấy? 491 00:34:25,023 --> 00:34:26,108 Phải. Tất nhiên rồi. 492 00:34:26,108 --> 00:34:29,444 Tôi đã kể chuyện của cô với một giáo dân của chúng tôi 493 00:34:29,444 --> 00:34:31,905 và con lớn của cô ấy là fan đội Longhorn 494 00:34:31,905 --> 00:34:35,659 và cô ấy chỉ ra rằng có thể là đám cưới trong giai đoạn tiền mùa giải. 495 00:34:35,659 --> 00:34:38,203 Và tôi nghĩ: "Chúa ơi, mình lú thật". 496 00:34:38,203 --> 00:34:41,206 Tôi chưa bao giờ nghĩ đến chuyện kiểm tra các trận đấu tập. 497 00:34:41,206 --> 00:34:43,583 Các trận đấu tập được tổ chức ở sân vận động? 498 00:34:43,583 --> 00:34:47,295 Cũng như các trận chính thức, đúng. Và khán đài cũng khá đông đấy. 499 00:34:47,295 --> 00:34:50,632 Elenor, cô kiểm tra ngày diễn ra các trận đấu tập trong mùa giải đó chưa? 500 00:34:50,632 --> 00:34:56,722 Rồi. Và hóa ra là có một đám cưới cùng ngày với trận đấu tập cuối cùng 501 00:34:57,389 --> 00:35:00,184 - và đó là đám cưới của Reyes và Smith. - Sao thế ạ? 502 00:35:00,184 --> 00:35:03,687 - Lễ cưới tổ chức buổi trưa. - Khoan. Được, xin lỗi. 503 00:35:03,687 --> 00:35:07,232 - Reyes, R-E-Y-E-S? - Đúng thế. 504 00:35:07,232 --> 00:35:08,609 - Và Smith? - Đúng. 505 00:35:08,609 --> 00:35:12,362 Không có Reyes, nhưng có Katherine Smith. 506 00:35:12,988 --> 00:35:15,365 Elenor, có phải tên cô dâu là Katherine không? 507 00:35:16,241 --> 00:35:18,493 Không, tên cô dâu không phải Katherine. 508 00:35:18,493 --> 00:35:20,871 Tên cô ấy là Andrea. 509 00:35:22,039 --> 00:35:23,916 Và người chồng... 510 00:35:24,917 --> 00:35:27,669 tên anh ấy là, đợi tôi một chút, Charles. 511 00:35:27,669 --> 00:35:30,547 Đó là Andrea Reyes và Charles Smith. 512 00:35:30,547 --> 00:35:33,133 Thế là quá mong đợi rồi ạ. Cảm ơn cô nhiều. 513 00:35:33,133 --> 00:35:34,760 Không có gì. 514 00:35:35,260 --> 00:35:38,430 Có vẻ cháu đã đúng về chuyện đã đến nhà thờ đó. 515 00:35:39,097 --> 00:35:39,932 Có thể. 516 00:35:39,932 --> 00:35:41,141 ĐỘI TRANH BIỆN 517 00:35:41,141 --> 00:35:43,477 Có ai trong đó là Katherine Smith không? 518 00:35:44,895 --> 00:35:47,231 Trong mục lục nói thế. 519 00:35:50,734 --> 00:35:51,735 Đợi đã. 520 00:35:55,364 --> 00:35:56,490 Bailey. 521 00:37:27,206 --> 00:37:29,208 Biên dịch: TH